1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được - Ninh Cẩn (F7ull+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CỤC CƯNG LẬT BÀN: CON LÀ DO MẸ TRỘM ĐƯỢC?
      (宝宝掀桌:我是妈咪偷来的?)

      [​IMG]
      Tác giả: Ninh Cẩn (柠堇)

      Thể loại: đại

      Độ dài: 255 chương
      Editor: Kate DK

      Chuvy

      Minchi

      Giới thiệu

      Mẩu chuyện

      Cục cưng chống nạnh giận dữ lườm người đàn ông: "Gương mặt quá nghiệt, vóc người quá hoàn mỹ, công phu giường quá tốt, rất nhiều tiền, mấu chốt là cung cấp nòng nọc thế mà lại có thể sinh ra phiên bản hoàn mỹ như con đây sao, ba như vậy rất dễ trêu hoa ghẹo nguyệt, làm sao có thể đảm bảo hạnh phúc sau này cho người phụ nữ của con?"

      Người đàn ông: ". . . . . . Người phụ nữ của con? !"

      Cục cưng tiếp tục hùng hồn lý: "Con từ trong bụng mẹ bò ra, phải người phụ nữ của con chẳng lẽ lại là của ba?"

      Người đàn ông: ". . . . . . có ba con có thể từ trong bụng mẹ bò ra sao?"

      Mẩu chuyện hai

      Cục cưng tiết lộ bí mật: "Mẹ, ba tới, ba còn hối lộ con được tiết lộ bí mật!"

      Người phụ nữ rất bình tĩnh: "Đến đâu rồi?"

      Cục cưng: "Lầu dưới."

      Người phụ nữ còn bình tĩnh: "Con trai, còn mau báo cảnh sát!"

      Cục cưng: ". . . . . ."

      ——

      Cục cưng: "Mẹ, ba lại tới."

      Người phụ nữ vẫn câu đó: " với mẹ để làm gì, trực tiếp báo cảnh sát ."

      Cục cưng rất vô tội: "Báo rồi, nhưng chú cảnh sát , Hoắc tiên sinh có lệnh, bọn họ còn dám xen vào việc của người khác, tìm người phá cục cảnh sát!"

      Người phụ nữ: ". . . . . ."

      Mẩu chuyện ba

      Người đàn ông: "Mộ Niệm Thần, em dám giấu cục cưng?" Trong lúc chuyện, cánh tay chuyển động, trực tiếp đè người phụ nữ trợn mắt ngẩn người dưới thân, chuẩn bị lột sạch trước XX sau OO. . . . . .

      Người phụ nữ hùng hồn: "Hoắc Cảnh Sâm, tôi cho cướp đứa, hơn nữa, nếu tôi giấu riêng đứa sau này ai nuôi tôi?!"

      Sau khi nghe lén hai cục cưng nhìn nhau lúc, vũ trụ trong người bùng cháy dữ dội.

      Cục cưng thứ nhất lật bàn: "Cái gì, mẹ, con là do ba cướp ?!"

      Cục cưng thứ hai lật bàn: "Cái gì, ba, còn con là do mẹ trộm được?!"​

      Các file đính kèm:

      Last edited: 20/9/16
      gianggiangxixon thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Bên ngoài dịu dàng, bên trong hung dữ

      Đèn vừa lên, bên ngoài trận mưa lớn sắp tới.

      Tại đại sảnh của Mộ gia, lúc này tiệc sinh nhật của Mộ tiên sinh mới bắt đầu, đèn chùm thủy tinh trần nhà phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, Mộ Niệm Thần bị ba gọi vào góc tối người, mặt bác và chị bên kia lóe lên nụ cười mờ ám.

      "Niệm Thần, bao năm nay ba đối đãi với con tệ, bây giờ ba muốn nhờ con giúp ba chút chuyện con có thể đồng ý ?"

      Mộ Thiên Hùng lạnh lùng nhìn con ngoan ngoãn trước mặt, đúng vậy, khuôn mặt xinh đẹp này chắc chắn là quân bài tốt để ông ta lợi dụng đêm nay, tuy giọng điệu thương lượng nhưng lại mang theo nghiêm túc cho phép từ chối.

      "Ba, ba muốn con làm gì cứ thẳng."

      Mộ Niệm Thần, mười bảy tuổi, là con nuôi danh nghĩa của Mộ gia, nhưng giống con riêng của ông, bên ngoài dịu dàng, bên trong hung dữ.

      "Con biết nhân vật chính của bữa tiệc tối nay là ai chứ?"

      Lời vừa ra khỏi miệng, Mộ Niệm Thần nhìn theo tầm mắt Mộ Thiên Hùng, thấy người đàn ông mặc bộ Âu phục đen cắt may vừa vặn, đường cong theo tỉ lệ hoàng kim hoàn mỹ, bề ngoài cuồng dã, tay đút túi quần càng lộ vẻ ung dung cao quý, mặt có nhiều biểu cảm, mỗi chi tiết người đều đẹp đẽ như tác phẩm đắc ý nhất của Thượng Đế, mỗi cử động đều làm người ta chói mắt, lay động lòng người.

      Kia là nghiệt ở ngọn núi nào, đây là phản ứng đầu tiên của Mộ Niệm Thần, nhưng người đàn ông kia nếu tới giúp đỡ Mộ gia liên quan gì đến ?

      vẫn thắc mắc trong lòng, Mộ Thiên Hùng dễ dàng hiểu suy nghĩ của , nhàn nhạt mở miệng:

      "Con qua uống cùng vài ly, tốt nhất là chuốc say , con phải biết rằng đêm nay nếu ký bản hợp đồng kia Mộ thị chúng ta mới có thể được giúp đỡ."

      "Con? Chuốc say ?! Tại sao ba để con bảo bối của ba làm?"

      vô cùng kinh ngạc. . . . . .

      đùa sao! ràng cấp bậc khác nhau đó? ràng cũng chỉ là yếu đuối thôi mà?

      "Vũ Tây quá tùy hứng, xử đủ khôn khéo, con yên tâm, sau khi chuyện thành công ba đồng ý cho con du học."

      Mộ Thiên Hùng tràn đầy tin tưởng, dù sao Mộ Niệm Thần muốn gì, trong lòng ông rất ràng.

      dễ nghe là chuốc say người đàn ông kia, nhưng dù thế nào Mộ Niệm Thần cũng hiểu được ý phải sử dụng mỹ nhân kế như tính toán của Mộ Thiên Hùng. Được rồi, vì có thể được , vì có thể thoát cái nơi mà ngay cả hô hấp cũng phải đè nén này, uống chút rượu lượng cũng có sao, dù gì làm ở quán rượu lâu rồi, cũng thể thất bại.

      "Được, con , nhưng trước hết mong cha hãy đưa con bảo bối quản nổi của cha ra khỏi người đàn ông kia , OK?"
      Chương 2: là ai?

      "A, Tổng giám đốc Hoắc, sau khi gặp lần trước tôi vẫn muốn gặp lại, trước tiên để tôi mời ly?"

      thanh ngọt ngấy có thể chảy nước, giờ phút này ngay cả Mộ Niệm Thần nghe tiếng mình cũng nhịn được mà run rẩy, cả người nổi da gà, về phần lần trước gặp mặt là lúc nào quỷ mới biết, dù sao đoán vị Tổng giám đốc Hoắc này bề ngoài đào hoa, thay phụ nữ như thay áo, nhất định nhàn hạ mà ghi nhớ diện mạo mỗi người tình.

      Lúc đó, Tổng giám đốc Vương thị trò chuyện cùng Hoắc Cảnh Sâm, thấy Mộ Niệm Thần tới đây rất thức thời ra ngoài, trong khi chuyện Niệm Thần ngửa cổ lên, ly rượu đỏ vào bụng, cho rằng ít nhất Hoắc Cảnh Sâm cũng nể tình mà uống cạn ly rượu tay.

      Nhưng Niệm Thần để ý, chỉ thấy Hoắc Cảnh Sâm cầm ly sâm banh đưa tới môi mỏng nơi khẽ nhấp cái, rồi sau đó mặt có biểu cảm gì nhìn về phía người đột nhiên xuất . . . . . ách, tiểu nha đầu này.

      Môi mỏng khẽ mở:

      " là ai?"

      Mộ Niệm Thần rất muốn phối hợp làm ra loạt động tác ngã xuống đất, thế giới này còn có mỹ nữ nào thất bại thảm hại hơn ? Khóe miệng run rẩy, nụ cười mặt cứng lại, tiếp tục phát huy tinh thần Tiểu Cường (gián) đánh chết, vẻ mặt mập mờ tiến tới:

      "Hoắc tổng giám đốc mau quên, chẳng lẽ quên đêm ở Nguyệt Hắc Phong Cao ba tháng trước sao?"

      thể , giờ phút này Niệm Thần loạt động tác phối hợp với vẻ mặt sắc nữ, cả đống lời thô bỉ, mẹ nó! Mộ tiểu thư, có cần liều mạng như vậy ?

      Lời vừa ra khỏi miệng, Hoắc Cảnh Sâm ánh mắt nhìn vào khuôn mặt nhắn bằng bàn tay của , mang theo ý dò xét, từ từ dời xuống, trong nháy mắt khiến Niệm Thần có cảm giác cả người từ đầu đến chân đều bị nhìn thấu, nhìn xem, người này quả nhiên phong lưu thành tính, thấy nữ nhân liền nổi sắc tâm rồi.

      " xin lỗi, tôi chưa bao giờ chơi nụ hoa vị thành niên, chơi tàn tốt."

      Giọng nhàn nhạt, phối hợp đường cong tà ác ở khóe miệng, Mộ Niệm Thần trong nháy mắt lần nữa thất bại, choáng nha, khối băng chết tiệt, người tự động đưa tới cửa vẫn hiểu phong tình như thế.

      sao, cái khác có, nhưng lại có da mặt đủ dầy:

      " sao, tình cảm có thể bồi dưỡng nha, tôi lại mời ly."

      Hơi ngửa đầu, rượu trắng vào bụng, cũng tin tối nay thể chuốc say ta, nhưng, rượu Mộ Thiên Hùng đưa uống là loại rượu gì? Tại sao mới hai chén vào bụng có cảm giác đầu nóng bừng lên rồi?
      Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Sạch sao?

      Hơi ngửa đầu, rượu trắng vào bụng, cũngkhông tin tối nay thể chuốc say ta, nhưng, rượu Mộ Thiên Hùng đưa uống là loại rượu gì? Tại sao mới hai chén vào bụng có cảm giác đầu nóng bừng lên rồi?

      Lần này, Hoắc Cảnh Sâm ngược lại dị thườngphối hợp, ngửa đầu uống hết chất lỏng màu hổ phách trong ly, nhưng ánh mắt lại liếc bóng dángcách đó xa chuyện vui vẻ cùngmột lãnh đạo trong giới chính trị, đáy lòng mộthồi hừ lạnh, lão hồ ly, biết rằng như thế là ngu ngốc hay sao? Cũng nhìn xem mìnhcó bao nhiêu cân lượng! Nếu phải vì mặt mũi lão gia tử nhà mình (bố ý ạ) tối nayhắn tuyệt đối đến cái nơi này!

      "Xem ra Mộ thị cũng phải rất quan tâmdự án hợp tác lần ngày, vậy tôi xin cáo từ trước!"

      đứng dậy, bước về phía cửa chính, để lại Mộ Niệm Thần chết lặng, đợi phản ứng lại người biến mất ở cửa phòng bữa tiệcrồi.

      Mộ Thiên Hùng mắt thoáng nhìn tình huống này, thấy chất lỏng trong ly Hoắc Cảnh Sâm hoàn toàn còn, nụ cười ở khóe miệngcàng đậm:

      "Niệm Thần, mau tiễn Tổng giám đốc Hoắc,nhân tiện khiến ký hợp đồng này."

      Lúc đó, Niệm Thần đầu nóng bừng lên, căn bản cảm thấy lời này có chỗ nào đúng, say lảo đảo cầm hợp đồng ra ngoài.

      Ở bãi đỗ xe dưới đất, Hoắc Cảnh Sâm chuẩn bị lên xe, nhưng ngón tay thon dài vừa chạm đến cửa xe, lại có lực tác động lêncánh tay.

      "Này, khối băng chết tiệt, chị đây có để cho ngươi sao? Đừng nhúc nhích. . . . . . Bất lựcthì cứ ! Lão nương đưa tới cửa ngươi cònkhông muốn, vì cái gì hả?"

      Thần trí Niệm Thần giờ phút này hoàn toàn bị rượu khống chế, tính khí thay đổi, nghĩ gì nấy.

      Cả cơ thể tựa vào người Hoắc Cảnh Sâm, vôthức cọ cọ, trước ngực mềm mại lại có cảm giác sinh động, trong nháy mắt, Hoắc Cảnh Sâm cảmgiác bụng dưới căng thẳng, có phản ứng, điều này giống bình thường, đến mức bụng đói ăn quàng thế này!

      Như vậy chỉ có cách giải thích, bịhạ dược rồi!

      Cái lão già chết tiệt kia thậm chí có can đảm chơi chiêu này trong buổi tiệc với , đây có lẽ chính là trong cống ngầm lật thuyền? Hoắc Cảnh Sâm có chút tự giễu nghĩ.

      Rất tốt! rất tốt!

      " trăm triệu mua được vậy là được rồi, quả nhiên là giá rẻ!"

      Ánh mắt nhìn vào gương mặt cỡ lòng bàn tay trước mắt càng lạnh lẽo, nhưng đáy mắt dần dần bị tình dục khống chế.

      "Sạch sao?"

      giơ tay nắm cằm của , chút cũngkhông có ý khống chế lực đạo tay.

      Sau khi mở miệng kêu đau, Niệm Thần si ngốccười tiếng:

      " giỡn, chị đây là vị thành niên nha!"

      "Rất tốt!"

      Nụ cười ở khóe miệng Hoắc Cảnh Sâm sâu hơn, giây kế tiếp nhét Niệm Thần vào trong xe, lái chiếc xe màu bạc biến mất.

      Lần đâu edit H, có lẽ chưa trôi chảy lắm, các nàng lượng thứ.

      Chương 4: Do tự chuốc lấy

      Khách sạn 5 sao “Billy”, phòng Chí tôn 0001.

      Niệm Thần còn chưa kịp phản ứng cơ thể bị Hoắc Cảnh Sâm đè tường hôn loạn, nụhôn hỗn độn từ đôi môi mềm mại của mộtđường xuống, cuối cùng dừng lại ở trướcngực mềm mại của , đôi tay bị giữ sau lưng, áp tường thể động đậy, hôhấp dồn dập, cảm giác đôi tay tràn đầy sức lực nhấc dần váy và nội y bên trong của lên.

      Hô hấp càng lúc càng dồn dập, trong thân thể bắt đầu sinh ra lo lắng bất an, sau đó xuất khát vọng rất xa lạ .

      "Ưhm. . . . . ."

      Muốn gì đó, nhưng lời vừa ra khỏi miệng lậptức bị người đàn ông trước ngực dùng sứcgặm cắn mà biến tiếng rên rỉ nhàng.

      Giống như phản xạ có điều kiện, hai tay vừa tự do lập tức ôm lấy đầu Hoắc Cảnh Sâm, tư thế càng thêm gần sát, ngay sau đó cổ ngửa ra, tạo thành độ cong dâm mỹ.

      Trong đầu tự chủ nhớ mấy ngày trước,thấy bạn trai Cố Minh Thâm cùng Mộ Vũ Tây ởtrên giường triền miên, sau đó bị phát thìbọn họ mở miệng cười trào phúng.

      “Qua lại lâu như vậy dù có hôn cũng mặt đỏtim đập, người đàn ông nào đồng ý vì “thủ thân như ngọc”?”

      “Ha ha, em thân mến, nghe em vẫn là xử nữ. trách được ngay cả bạn trai mìnhcũng giữ nổi.”

      thể chị so với mê ngườihơn, công phu giường rất tuyệt, ngược lạicô, chúng ta chia tay, lúc trước theo đuổi là do bất đắc dĩ cùng người khác cá cược, ngờ lại coi là . hãy cút cho tôi!”

      . . . . . .

      Bây giờ nghĩ lại lúc ấy vẫn uất ức, cũngmuốn đạp gã đàn ông ti tiện đó cước, dù thế nào cũng có thể cầm cây đao trực tiếp cho hắntuyệt hậu!

      Hừ, lên giường ai biết? Tiểu thư tốinay phá thân ở nơi này!

      Lúc đó, Mộ tiểu thư vô địch có lẽ quên mấtmục đích tới nơi này!

      Tay bé dứt khoát vung lên, mắt say lờ đờmông lung nhìn về người đàn ông nghiệt đè mình dưới thân, a, người này có triểnvọng. Lấy ta làm đối tượng trao thân cũng tệ.

      "Hừ, làm gì mà lề mề như vậy, bất lực cứnói, dạo đầu dài như vậy để làm gì? chorằng quay phim A (phim người lớn ý ạ)sao?"

      Trong lúc chuyện chẳng biết lấy sức lực ởđâu, xoay người thành công ngồi bụngHoắc Cảnh Sâm, rốt cuộc bất mãn phát , đáng chết, cả người đều bị lột sạch, ngườinày lại quần áo chỉnh tề, là mặt người dạthú nha. . . . . .

      Yên lặng nuốt nước miếng cái, rồi sau đó chút do dự bắt đầu xé rách y phục trênngười Hoắc Cảnh Sâm, loạt động tác vô cùng thành thạo, thời gian nửa phút, nhìn thẳnganh ta, trợn tròn mắt, mẹ nó, kế tiếp làm thế nào?!

      Hoắc Cảnh Sâm chịu đựng nơi bụng dưới căng lên hết sức, lửa dục hoành hành nhưng lại hứng thú nhìn ngồi người mìnhđang lúng túng biết làm thế nào, khóe miệng xuất nụ cười tà ác.

      "Tiểu nha đầu, là do tự chuốc lấy, sau này chớ cầu xin tha thứ!"

      Khóe miệng xuất nụ cười mê hoặc lòng người, nhưng, giây kế tiếp, thời điểm MộNiệm Thần sửng sốt chưa kịp phản ứng, nâng eo lên, linh hoạt khẽ động, lợi dụng tư thế nữ nam dưới đưa toàn bộ nam tính của vào trong cơ thể

      Chương 5: Tôi thân thể của

      Khóe miệng xuất nụ cười mê hoặc lòng người, nhưng, giây kế tiếp, thời điểm MộNiệm Thần sửng sốt chưa kịp phản ứng, nâng eo lên, linh hoạt khẽ động, lợi dụng tư thế nữ nam dưới đưa toàn bộ nam tính của vào trong cơ thể

      "Đau, đau quá. . . . . . Nha, mau đưa vật kia củaanh ra ngoài!"

      đau đến dứt khoát trực tiếp nằm rạp người Hoắc Cảnh Sâm, mở miệng trách móc bộ dạng khác thường của .

      Trong dự liệu, đây là lần đầu của , lần đầutiên dùng tư thế như vậy, đau mới làlạ! Hoắc Cảnh Sâm hồi hừ lạnh, cũng có chút thương tiếc nào, muốn cài bẫyhắn, dĩ nhiên là phải trả giá lớn.

      "Tiểu nha đầu, nể tình đây là lần đầu tiên củacô, tôi đưa nhà trăm triệu, trở về nóivới Mộ Thiên Hùng, người nào có thểchiếm được chút tiện nghi người tôi, trừ phi là muốn sống!"

      Trong lúc chuyện thân thể từ từ chuyển động, hoàn toàn đè ở phía dưới, tình dụctrong cơ thể cháy mãnh liệt. Muốn, nhưng mặt đều là biểu cảm lạnh nhạt, hề có ý thương hoa tiếc ngọc, căn bản cũng để ý vẻ mặt khổ sở của , đuổi theo dục vọngnguyên thủy nhất, mạnh mẽ đâm vào cơ thể .

      phân đêm này rốt cục bị muốnbao nhiêu lần, lại nhớ bộ dạng sau đó hòatheo tiết tấu của , xa lạ mà lại chân thựcnhất, người đàn ông này, đến tột cùng dẫn đến địa phương nào, hoàn toàn khiến đánhmất thân thể của mình.

      "Tôi . . . . . . thân thể của em."

      Triền miên sâu, nỉ non nhỏbên tai , mang theo mê hoặc lòng người, giống như cứu rỗi nào đó, đôi mắt côsi ngốc nhìn người đàn ông tuấn tú đẹp đẽ kia, khóe miệng tạo thành đường cong hoàn mỹ:

      "Cố Minh Thâm. . . . . . Tôi như vậy. . . . . ." đến mức hận thể trực tiếp bóp chết !

      Đổi lấy là trừng phạt của người đàn ông trêncơ thể , càng lúc càng dùng dức.

      ***

      Mộ Niệm Thần bị đau đớn người hành hạ nên tỉnh dậy, ga giường lộn xộn, y phục tánloạn, hơn nữa người có dấu vết mờ ám, có ngu nữa cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, tuy say rượu, nhưng biết tại sao cóthể nhớ mỗi chi tiết của đêm qua.

      Hứ! khẽ nguyền rủa tiếng, tiểu thuyếtngôn tình đều gạt người, cái gì là kích tình khó quên? Cực kì vô nghĩa, bây giờ căn bản chính là sống bằng chết đó?!

      Xác định người đàn ông kia rời , nhưng chờ chút, nhớ là mình hình như phải ký hợp đồng, vì sao đến cuối cùng lại phá thân, cònquên mất chuyện hợp đồng, nhất định là tên khốn Cố Minh Thâm kia gây tổn thương quá lớn cho , tâm hồn bé của sau khi bị phá hủythì phân biệt nổi chuyện gì nữa!

      quấn ga ngồi giường, tiếp tụcsuy nghĩ ngổn ngang . . . . . .
      Dion, Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: Giá của rẻ.

      Lúc sau, có cảm giác chết sợ súng, dù sao cũng mệt mỏi thể cử động, hơn nữahoàn cảnh khách sạn này cũng tồi, tiếp tục nằm xuống suy nghĩ hợp đồng xử lí xong, đợi ngủ giấc rồi tìm Mộ ThiênHùng nhận đòn chịu tội…

      Vừa mới thất thân, cần phải ngủ giấc ngon, để an ủi tâm tình!

      Vừa lên đèn, Mộ Niệm Thần ngáp ngủ quyếttâm xử lí vụ hợp đồng, chuẩn bị về tìm Mộ Thiên Hùng.

      Nhừng mà vừa mới ra khỏi khách sạn, bị sáu người đàn ông mặc tây trang vây quanh.

      Đây là loại tình huống gì? Mới vừa thất thân, đãgặp ăn cướp!Trời, nghèo rớt mồng tơi, ngaycả sắc cũng có, vậy mà gặp cướp đượcsao?

      tiểu thư, Hoắc tiên sinh sai chúng tôi chờở đây, đưa gặp ngài.”

      Người đàn ông đeo kính mặc tây trang dáng vẻ lạnh lùng đứng đầu đám người, hoàinghi nếu mình dám , người này trựctiếp rút khẩu súng ở trong áo khoác ra, giết diệt khẩu.

      Cho nên, Mộ tiểu thư cực kì thức thời ngay cảcái câu yếu kém “” kia cũng dám ra miệng theo bọn họ tới chiếc xeđẹp đẽ có biểu tượng Rolls-Royce.

      ————
      Tổng bộ Hoắc Thị, tầng 98, văn phòng Tổng giám đốc.

      Lúc Mộ Niệm Thần vào Hoắc Cảnh Sâm dựa vào cửa sổ, tay cầm ly rượuchân dài, làm nổi bật đôi mắt màu hổ phách của , bóng tối ngoài cửa sổ càng dày đặc, đèn đổimàu lấp lánh, nhưng bên trong phòng chính là lạnh giá, hơi lạnh mười phần, mặc dù trời mùa hè nắng chói chang nhưng gặp phải hơi lạnh toàn thân cũng nổi da gà.

      Bàn tay cầm hợp đồng của Mộ Niệm Thầnkhông tự giác nắm chặt, lồng ngực bị mộtluồng khí áp bức ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, người đàn ông này khí thế mạnh mẽ như vậy, duy ngã độc tôn, người khác ngay cả tư cách cùng hít thở khí với cũngkhông có.

      “Hoắc tiên sinh…”

      khẽ mở miệng, đùa, trừ phi là muốn bịđông chết, cần nhanh chóng giải quyết sớm, muốn trở về nhà ngủ.

      “Đưa hợp đồng cho tôi.”

      ta lên tiếng cắt đứt lời , giọng lạnh lùng mạnh mẽ, nhíu mày tỏ vẻ có kiên nhẫn.

      theo lời , đưa hợp đồng, ta làm gì cũng sao cả, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, hợp đồng này còn tác dụng.

      Bàn tay màu mật ong nhận lấy xấp giấy tờ mỏng, tròng mắt khẽ rủ xuống nhìn qua, chút suy nghĩ kí tên lên.

      “Xem ra, trong ánh mắt ba con riêng chỉ đáng giá triệu mà thôi, giá rẻ.”

      Khóe môi khẽ cong, giọng tràn đầy tràophúng, tùy tiện đem tôn nghiêm của người khác đạp dưới chân.

      “Giá của tôi rất rẻ, như vậy người nằm người tôi, Hoắc tiên sinh đây có phải giá càng rẻhơn?”

      ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy quật cường, con riêng, ba chữ này cũng đủ để chà đạp tônnghiêm của , nhưng cho dù ngã xuống trướccô tuyệt đối nhận thua.

      Chương 7: Kĩ thuật của cần cải thiện.

      cầm hợp đồng, tất nhiên muốn trực tiếp xé nát rồi ném vào mặt ta, nhưng, lí trí vẫncòn, thực tế trước mặt thể cúi đầu,đó là thứ mà dùng cái quý báu của đời mình đổi lấy, còn muốn có tương lai tốt hơn,muốn rời khỏi nơi này nhất định phải mang hợp đồng về.

      “Chà, công phu múa mép khua môi khôngtồi, riêng thân thể này của đủ hấp dẫn ngườikhác, làm người tình của tôi sao? Mỗi lần tôi cho triệu!”

      nghiêng người dựa cửa sổ, ánh mắtchưa từng rời khỏi người Mộ Niệm Thần, tự cho là đúng, nhưng cũng có đủ tư cách.

      Mộ Niệm Thần hít sâu hơi, người đàn ông đáng ghét, trông đẹp trai có ích gì, nhiều tiền có ích gì, trắng ra chính là kẻ bại hoại trong xã hội, rất tức giận nắm chặt quả đấm,nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười:

      “Hoắc tiên sinh giống như ngựa đực, Niệm Thầnkhông chịu đựng nổi, cuối cùng tặng câu, kĩ thuật của cũng tốt lắm! Cho lão nương mười triệu cũng muốn bị leo lên! Nếu có việc, tôi trước, lão nhân gia ngài cứ ở mình mà tự kỉ .”

      Ánh mắt sắc bén phòng qua, Niệm Thần tới cạnh cửa, đùa sao, lời như vậy cũng , mau chạy chẳng lẽ ở đấy chờ bị tiền dâmhậu sát?

      “Khoan….! Uống hết thuốc đặt bàn kia!”

      Mộ Niệm Thần cau mày, bước chân di chuyểntới trước bàn.

      Thuốc tránh thai, rất tốt, người đàn ông lại lại nghĩ chu toàn, cũng tiết kiệm thời gian phảiđến hiệu thuốc.

      chút do dự, uống thuốc.

      xứng có đứa bé của tôi, nhưcô ngay cả huyết thống cũng thấp hèn,c út!”

      còn muốn nhưng thuốc vẫn nghẹn ở cổ họng, hơn nữa nước bàn cũng uống sạch,bỗng có cảm giác buồn nôn, để ý nhiều, cầm hợp đồng chạy ra khỏi phòng làmviệc của Tổng giám đốc.
      ————
      Phòng vệ sinh, nôn lúc lâu mới phun ra được viên thuốc nghẹn trong cổ họng, cảm giácđắng tràn ngập trong khoang miệng, lúc đó mới phát nước mắt rơi, cả người còn sức, suýt nữa ngã ngồi đất.

      nhìn bản thân ở trong gương, cổ trắng nõn lưu lại dấu vết điên cuồng hôm qua, người đàn ông lạnh lẽo vô tình cướp lần đầu tiênquý giá của .

      thực tế, đáng để cảm thông, mặc dù quá trình thế nào, nhưng đúng là vì hợp đồng mà bán thân thể, giá củacô rẻ.

      Rửa mặt sạch , chửi thầm, con mẹ nó, vẫn phải xấu hổ tới hiệu thuốc lần, vẫn là thiếu nữ mười bảy tuổi kiều duyên dáng lại phải làm chuyện xấu hổ như vậy, suy nghĩ lúc cảm thấy chán nản.
      Chương 8: Đứa , bảo bối.

      chứng minh có số chuyện là ýtrời, Mộ Niệm Thần vừa mới rời Hoắc Thị, MộThiên Hùng sai người tới đón, hồi lòng vòng, chuyện thuốc tránh thai bị quên mất.

      Cho nên tháng sau, Mộ tiểu thư phát kinh nguyệt bị chậm tuần, lúc đó là ngổn ngang trong gió, con mẹ nó! làm sao lại đem chuyện thuốc tránh thai vứt tới tận nhà bà ngoại?

      Sau đó Mộ Vũ Tây trong lúc vô tình biết, chuyện Niệm Thần mang thai trở thành bí mật công khai dưới Mộ gia, miêu tả hết sức sinhđộng, lúc đó, công ty của Mộ Thiên Hùng vượt qua nguy cơ, ánh mắt lần nữa rơi trênngười Mộ Niệm Thần, nghi ngờ đứa bé của là của Hoắc Cảnh Sâm.

      Kết quả, Mộ tiểu thư thu dọn đồ đạc, lập tức đặt vé máy bay, vào ngày trăng cao gió lớnthần biết quỷ hay biến khỏi tầm mắt mọi người, chỉ để lại lời giấy nhắn.

      Con phá thai thuận tiện du học….
      ————

      Tám tháng sau, tại bệnh viện tư nhân ở Luân Đôn.

      “A——"

      Mộ Niệm Thần nằm giường sinh, kêu khóc om sòm, trong lòng ân cần lần lượt hỏi thăm cả nhà già trẻ lớn bé của người đàn ông nào đó.

      “Mộ tiểu thư, hít sâu! Đúng, cứ làm nhưvậy….”

      Bác sĩ sản khoa vừa những câu tiếng Trung rời rạc, muốn thốt lên mộtcâu, ở đây gần năm, có thể nghe hiểu tiếng .

      “Chúc mừng , là con trai.”

      Niệm Thần ngay cả khí lực chuyện cũngkhông có, vẫy tay ý bảo bác sĩ đưa con trai chomình nhìn, nhưng vừa liếc mắt cái, Niệm Thần lại muốn khóc, đứa bé sinh ra xấu, cả người nhăn nhúm, chỉ biết kêu khóc.

      Chương 9: Trả con lại cho tôi

      Trong lòng cảm thấy mềm mại, chạm vào đôimá mũi mĩm của em bé, con trai, bảo bối.

      Sức cùng lực kiệt, ôm con thỏa mãn ngủ, mặt đều là ý cười, ngay cả khi y tá bế bé cũngkhông phát được.

      ————

      tiếng sau khi sinh, bỗng có mười mấy ngườiđàn ông toàn thân tây trang, mục tiêu là đứa bé nằm giường, biết tại sao khi người đàn ông trong đó bế đứa bé , đứa bé bỗng gào khóc ầm ĩ cả bệnh viện, cũng khiếnMộ Niệm Thần mơ mơ màng màng thứcdậy.

      “Các người là ai, muốn làm gì?”

      hoảng hốt nhìn mấy người đàn ông ôm con trai bảo bối, nhưng toàn thân đều cólực.

      “Mộ tiểu thư, Hoắc tiên sinh muốn nghe điệnthoại.”

      Người đàn ông mặc tây trang cũng có ý định trả lại con cho , đưa điện thoại đến.

      run rẩy cầm lấy chiếc điện thoại di động màuđen, ghé vào bên tai, còn chưa kịp chuyện,trong loa truyền đến thanh rét lạnh:

      “Mộ tiểu thư, xem ra lời cảnh cáo ban đầu của tôi nghe như gió thoảng bên tai? Được lắm!Hình phạt đó là cả đời này đừng mong gặp lại đứa !”

      thể làm như vậy!”

      khóc lóc phản dối, nhưng chưa kịp thêm, đầu bên kia ngắt kết nối, vứt mạnh điện thoại cho hả cơn tức, điện thoại văng ra vỡ thành mảnh .

      “Tôi van cầu các người, trả con lại cho tôi, đứabé còn như vậy…”

      Gương mặt tràn ngập nước mắt, nhìn thấycon trai gào khóc trong tay người đàn ông, nhưng lại thể làm gì được, hình nhưngười bên ngoài sớm bị bọn họ khống chế,nếu ầm ĩ như vậy sao lại thấy ai.

      Đạt được mục đích, mấy người đàn ông cũngkhông để ý nhiều, Hoắc tiên sinh ra lệnh bọn họcũng chỉ có thể thi hành, đồng tình chính là đòn trí mạng, cho nên bọn họ mặc kệ Mộ Niệm Thầnngã từ giường xuống, cố chấp ôm đứa nhỏđi, biến mất trong ánh mắt tuyệt vọng của .

      Cảm giác tuyệt vọng bị cơn buồn ngủ ùn ùn kéo đến lấp đầy, vẫn còn rất mệt, mệtmuốn chết, chuyện còn lại đợi tỉnh rồi hãynói, trong giấc mơ nhìn thấy hai đứa nhỏđang nhìn mỉm cười gọi mẹ, tiết đơn như vậy lúc này lại thành tiếng gọi êm tai dịu dàng nhất.

      thầm tự , cũng may bọn họ chỉ ôm đứa , cũng may bọn họ biết tồn tạicủa đứa thứ hai, cũng may sớm léngiấu bảo bối.

      Chương 10: Lão nương chỉ giết người chứkhông đả thương người.

      Năm năm sau, tại câu lạc bộ tư nhân ở Luân Đôn.

      Bóng đêm trầm, bóng đèn chùm tinh xảo xa hoa treo trong đại sảnh tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo,chiếu sáng toàn bộ góc nhìn.

      người đàn ông bộ tây trang màu đỏ như máu kết hợp với gương mặt đẹp trai nghiệtcàng tỏ ra hoàn mĩ, ánh đèn chiếu lên ly rượucao cổ phản xạ chiếu ra tia sáng chói mắt, màu đỏ của rượu phối hợp với nụ cười tà mị của ta hoàn mĩ đến mức thể bắt bẻ.

      “Tiểu Mạt Ly, có người ra giá hai mươi tỷ đô la muốn em trộm tâm người.”

      có mái tóc màu nâu dài hơi xoăn, ngồi yên tĩnh ghế sofa, giống như là conmèo Ba Tư giả vờ ngủ say sau bữa trưa, gươngmặt thanh thuần rất ngây thơ, cho dù là ai cũng đem người này liên hệ với Mạt Lị sát thủđệ nhất thế giới.

      xác định là trộm tâm chứ phải để em trực tiếp ‘đào’ tim của người đó?”

      Tư Nhiên cười nhạt, bản chất nghiệt càng lộ ra, nhưng giọng nghiêm túc trầm:

      “Ha Ha chuyển lời lão Đại, em phải nhận nhiệm vụ này, sau đó làm em!”

      Mạt Ly nhún vai”

      “Em sao, hai mươi tỉ đô la, em khôngthể cưỡng lại sức mạnh của tiền, đốitượng là ai?”

      “Tiểu Mạt Ly, em đồng ý sảng khoái như vậy sợ có bẫy?”

      “Cút! còn gọi em là tiểu Mạt Ly người thứ nhất em xử lí chính là !”

      Tiểu Mạt Lị? Ma sát! Tên gọi này nghe sao giống như là làm gà.

      “Sau khi để em làm gì?”

      Bản năng nghề nghiệp làm sao có thể khônghiểu, ra giá tiền này phải chỉ đơn giảnnhư thế, phía sau nhất định có nhiệm vụ.

      “Cường !”

      Lần này Tư Nhiên trả lời rất sảng khoái, vẻ mặt hứng thú, mắt nhìn chằm chằm vào sắc mặtđang biến đổi của .

      “….. có tin em trước tiên cường ?”

      Mạt Ly muốn phát điên, xem ra sau khi trở về phải chuyện với lão Đại thương lượng lần sau nếu có nhiệm vụ tuyệt đối cần nhờ Tư Nhiên chuyển lời, nếu tuyệtđối cự tuyệt.

      “Come on! Cầu còn được.”

      Tư Nhiên nằm ngửa ra ghế sa lon, hai tay haichân dang rộng, bộ dáng giống như rất nghe lời,ánh mắt tràn đầy mập mờ, dáng vẻ kia tuyệt đối là : “Ái chà, ra em thầm mến nhiều năm, sao sớm, phối hợp là được.”

      “…………….”

      Mạt Ly có loại cảm giác kích động muốn đínhtấm vé để cho bay thẳng tới sao Hỏa.

      “Lão nương thích loại người suốt cả ngàylẫn đêm mặc quần áo giống như nương chờ xuất giá, nhân dân đất nước có thù oán với anhsao? Nếu người nào cẩn thận hoa mắt khinhìn tuyệt đối nghĩ đại nương!”
      Dion, Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      CHƯƠNG 11: Lão nương chỉ giết người chứkhông đả thương người (2)

      đến điểm khua môi múa mép này thực ra mặc kệ Tư Nhiên muốn như thế nào cũngđều chiếm được mấy phần người ngườikhác

      "Em tổn thương . . . . . ."

      Tư Nhiên trực tiếp làm bộ dạng của người vợ rơi lệ

      mặt Mạt Lị xuất mấy vệt đen

      "Cút! Lão nương chỉ giết người chứ đảthương người!"

      Sắp đến ranh giới bùng nổ, rất muốn cầm ly nước ép bàn đập tới, nếu phảibình thường giữ lại gương mặt đó để cung cấpcho chút nhan sắc để tiêu khiển, tuyệtđối dùng dao găm phá hủy nó!

      Hít hơi sâu, mang theo nụ cười xinh đẹp:

      "Tư Nhiên, cho ba phút, cho tôi biết manh mối về thời gian, địa điểm, nhân vật !"

      "Thời gian, ngay bây giờ, địa điểm, có thể là thành phố A, bởi vì hành tung của người kia rất mơ hồ, nhân vật, người lãnh đạo ‘Linh’, quỷ mới biết hình dạng Emperor thế nào, ách, tôiđiều tra ba bốn ngày, vậy mà manh mối duy nhất chính là tập đoàn Hoắc Thị

      Tư Nhiên híp con mắt lại, ra loạt tin tức,nhưng vấn đề quan trọng là ngay chính cũngkhông biết những thứ này có được gọi là tin tứckhông?

      Mạt Lị trợn mắt lên, mẹ nó! Sao lão đại lại muốn khi dễ người vậy chứ, giá tiền cao khôngphải lỗi, nhưng tin tức này đáng chết, côphải đến chỗ nào mới tim được nhân vật số như thế

      "Cái gì, điều tra ba bốn ngày mà chỉ có mỗi đầu mối duy nhất này sao?”

      Phải biết rằng ‘Man’ bên trong, nếu như ngay cảTư Nhiên cũng tra ra được sợ rằng cơ bảnkhông hề tồn tại thế giới này, nếu nhưkhông phải sớm nghe thấy ‘Linh’ với tổ chức như vậy, nhất định lật bàn quyết làm, muốn hùa nhau trêu chọc sao (cái đoạn ‘Man’ man gì đấy mình cũng ko hiểu lắm, ai chỉ mình với nhé ^^ 要知道, ‘ 蔓 ’ 里头, 倘若连思然都查不到的东西)

      " là vậy, đoán chừng người kia là mộtnhân vật tàn nhẫn, hơn nữa, phải em có pháp bảo (bùa, phép) sao, chính là ‘Linh’làm khó em, nhưng tuyệt đối thể làm khóhắn, tinh thần tôi luôn thích em, chừng còn có diễm ngộ”

      hồi chột dạ qua , Tư Nhiên lần nữa khôi phục bộ dạng cà lơ lất phất của mình

      Mạt Lị đỡ trán, còn diễm ngộ? Lúc nào có thể đến gần người kia cũng là cả vấn đề rồi?

      sai, có pháp bảo, nhưng có thể yếu ớt khiếu nại câu ? Năm tuổi có pháp bảo, nhưng năng lực cũng có giới hạn ….

      "Mấy người sớm muộn cũng bị báo ứng”

      CHƯƠNG 12: Mẹ xấu xa, con thiên tài

      Sáng sớm, sân bay thành phố A, Mộ Niệm Thầnkéo rương hành lí , mái tóc hạt dẻ gợn sóng, khuôn mặt nhắn cỡ bàn tay mangmột chiếc mắt kính che cả nửa khuôn mặt, người mặc áo khoác nỉ màu cam tươi mát,giày bó trắng như tuyết cao quá đầu gối, tay khác dắt theo đứa bé khuôn mặt vô cùng đáng

      Cũng chưa cao tới bắp đùi Niệm Thần, khuôn mặt ngây thơ, mũm mĩm là đôi mắtđen láy linh động, chiếc khăn quàng cổ màu cam cùng màu với chiếc áo khoác ngoài của NiệmThần phối hợp rất tuyệt, chiếc áo khoác màu đen trông mạnh khỏe mười phần, thế nhưngmột tay kéo theo chiếc hành lí bên cạnh lại cho người ta cảm giác như tiểu đại nhân

      Nếu như hai mẹ con đứng ở hai hướng của sânbay tuyệt đối gây chú ý 100%

      Mộ Niệm Thần, 23 tuổi, nghề nghiệp tự do, nănglực thích ứng rất tốt, sống ở nước ngoài 6 nămlúc này trở về quê hương, trong lòng kích động, nhưng thực tế lại yên lòng, bảo đảm, đứa con trai thông minh của mình tuyệtđối gây chú ý 100%, nếu giờ phút này khôngnghiêm túc chút tới đài T, xin lỗi con trai tạo nên bầu khí tốt như vậycho
      ---------------------
      "Mẹ, tại sao cục cưng cảm thấy chỉ cần mẹ lấymắt kiếng xuống, trông xấu xa nhỉ?”

      xe taxi, đứa bé chống cằm, hăng hái nhìnkhuôn mặt vui vẻ khác thường của mẹ, sao cậucứ cảm thấy lần này mẹ trở về nhất định gặpnạn chứ?

      "Cám ơn khen, mẹ cho con biết, kế tiếpmẹ còn muốn làm ra chuyện xấu xa hơn"

      Mộ Niệm Thần quay đầu lại, khóe môi nở nụ cười kì lạ, có ý tốt quan sát khuôn mặtcon trai, thậm chí còn nhịn được đưa taynhéo hai cái, ừm, cảm xúc tốt! Tuyệt đối có thể làm cái gối ôm thoải mái nhất thế giớinày

      Khóe môi cậu bé run run, cảm thấy luồnggió lạnh thổi qua sau lưng

      "Mẹ, đừng mẹ muốn đưa con nhà trẻchứ?"

      "Đúng vậy!”

      "Oh, No! Mẹ, mẹ sợ con phá hủytrường học kia chứ? Mẹ hãy vì tốt nhân dân cả nước mà suy nghĩ lại ……. Cái chỗ đấy là trẻ con mà!”

      Vẻ mặt cậu bé buồn bã, chậc chậc, cái chỗ đóthật nhàm chán, nhạc thiếu nhi ngây thơ, hơn nữa còn là mấy loại nhảy nhót kì quái, mỗi lần cậu đến đều bị đám tiểu nữ sinh háo sắc vâyquanh, bây giờ sao tiểu hài tử lại thành thục như vậy chứ?

      Mộ Niệm thần nhìn bộ dạng con trai mình lúc này mà dở khóc dở cười, khóe miệng run run, đây là con trai nhà ai vậy, nó mới chỉ năm tuổi mà luôn xem thường người khác ngây thơ?

      "Mộ Tây Hàn! Lão nương cho con biết, mẹchính là vì nhân dân cả nước suy nghĩ mới đưa con đến trải nghiệm cuộc sống, còn nữa, nếunhư nhà trẻ nổ tung cách bất thường hoặc làxuất nhiều động vật vân vân, …. Nóichung là chuyện bất thường, mẹ bán con đếnmấy mương trong núi làm con dâu nuôi từ bé!”

      "Mẹ, người quá xấu xa. . . . . ."

      Thế giới của người hủ nữ này càng ngày càng ngông cuồng, cậu có thể lên sao Hỏa sống mộtchút được hay ?

      chứng minh, sau lưng con trai thiên tài luôn có người mẹ xấu xa dũngmãnh…………….
      Chương 13: Hoắc Thị

      Tổng bộ Hoắc Thị tầng 98, phòng làm việc tổng giám đốc.

      Mặt trời chiều ngả về tây, ánh tà dương chiếu lên tấm thảm trắng như tuyết, nhuộm màuvàng ấm áp. Nhưng lúc này khí bên trongrõ ràng hề phù hợp với màu vàng ấm áp này chút nào, mấy quản lý cấp cao run run rẩy rẩy đứng ở trước bàn làm việc, dù lãnh khí mười phần bao quanh nhưng cả người vẫn đầy mồ hôi.

      "Tổng giám đốc, đây là bản báo cáo tháng này, về chuyện hợp tác cùng Thịnh Hoa, tổng giámđốc của Thịnh Hoa cầu cùng ngài gặp mặtnói chuyện."

      Quản lý Marketing phải bấm chặt vào lòng bàntay mới khống chế để cho hàm răngkhông run lên, xong câu hoàn chỉnh lưu loát.

      Đùa sao, mấy ngày nay tổng giám đốc có vẻ cựckỳ u ám, nếu sơ ý chút, tuyệt đối khó giữđược chức vị.

      "Đây là hình ảnh quảng cáo quý của Hoắc Thị, chúng ta mời được người nổi tiếng gần đây là Bạch Thanh Ngữ làm người phát ngôn,các phương án cũng chuẩn bị xong, mời ngàixem qua và ký tên."

      "Về bất động sản của Hoắc Thị, nửa năm sau trọng tâm của chúng ta đặt ở công viên mua sắmtrung tâm thành phố, giá cả thảo luận xong,chiều nay giám đốc cần đích thân tham gia."

      ". . . . . ."

      Hoắc Cảnh Sâm cau mày ngồi trước bàn làmviệc, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đống tài liệutrên bàn, những báo cáo vừa rồi nghecẩn thận, ngón tay thon dài quét qua đống tàiliệu kia, rồi sau đó lựa ra quyển cẩn thận lật xem:

      "Tình hình tuyên truyền hình ảnh quảng cáo củaHoắc thị, ý tưởng rách nát, đổi công ty quảngcáo, lực thu hút của người phát ngôn đủ mạnh, mặc dù địa vị Hoắc thị hôm nay cần những thủ đoạn phù phiếm này, nhưng theotôi biết tiểu thư Bạch Thanh Ngữ này, ở tronggiới danh tiếng cũng khá lắm."

      Trong lúc chuyện con mắt bị tóc che lấpquét qua vị quản lí cấp cao đề nghị kia, giây kế tiếp, phần tài liệu kia trực tiếp bay tới.

      "Còn nữa, tôi còn chưa đến mức già nua si ngốc, tôi cho các người lương cao, phải để chocác người lạm dụng chức quyền, Bạch ThanhNgữ ngủ cùng ông vài đêm là ông liều chết làmcàn trước mặt tôi?!"

      Ánh mắt chuyển động, rơi vào người khác:

      "Khu đất kia, 20 triệu? Sao cơ? Hoắc thị hàngnăm nuôi sống bọn ngu ngốc các người lại cònphải nuôi sống đám chính phủ kia? Hoắc thị hàng năm lợi lộc cho bọn họ quá nhiều, lòngtham đáy, Hoắc thị có năng lực từ chốihợp tác cùng bọn họ!"

      Lời có khí phách lạnh lẽo, tràn ngập khắpcăn phòng lớn, lúc lâu sau, Hoắc Cảnh Sâmđứng lên, bước từng bước, cuối cùng dừng lại trước cửa sổ cực lớn nhìn xuống quang cảnhtoàn thành phố:

      "Sửa đổi tất cả những điều , chiều nay ba điều này vẫn làm tôi vừa ý các ông trực tiếp cuốn gói , rốt cục bộ phận nhân sựđang làm cái gì, tìm thư ký giúp tôi khó như vậysao?"

      Lời vừa ra khỏi miệng, các vị quản lý cấp cao thở phào nhõm, từng người run run rẩy rẩy cầm tài liệu ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc.

      Chương 14: Mẹ là kẻ ăn bám

      Trước bữa tối, Mộ Niệm Thần thấy ánh mắtkhinh bỉ vô hạn của con trai nhìn vào bàn toàn đồ ăn mua ngoài, sau đó mặt đỏ tim đập ngồi xuống cạnh con trai ghế salon:

      "Bé con, chút nữa dì Hạ Nhiễm tới con phải ôm hôn dì mãnh liệt, cuộc sống của chúng ta vềsau ở thành phố A có thể phải nhờ dì Hạ Nhiễm, con trai ngoan, ngàn vạn đừng làm hỏng chuyệnnha."

      vò đầu con trai, con trai sao lại lớn nhanh như vậy. (Kate: Câu này hiểu lắm, ta chém.)

      Mộ Tây Hàn loay hoay máy vi tính, nóivới mẹ xấu xa giọng điệu khinh thường:

      "Mẹ, mẹ là kẻ ăn bám, khinh thường mẹ."

      "Thôi , mẹ đây nếu ăn bám có thể nuôi con lớn như vậy? Cho nên, tại đến lúccon báo đáp mẹ rồi, cố lên nha~"

      hùng hồn, có biện pháp đối phó với con trai còn thông minh hơn mình, kính giàyêu trẻ gì đó chỉ có thể gạt .

      " ‘Mẹ ghẻ’ Mộ Niệm Thần, mẹ có thể bớt vô sỉ ."

      ***

      Lúc chuông cửa vang lên, hai mẹ con chuẩnbị xong.

      Đầu tiên Mộ Niệm Thần thân mật ôm dịu dàng, Mộ Tây Hàn cũng làm theo dặn dò của “mẹ ghẻ” Mộ Niệm Thần, ánh mắt sáng ngờinhìn Hạ Nhiễm, sau đó hôn mãnh liệt:

      " ‘Mẹ ruột’ Hạ Nhiễm, con phát thế giới này ra còn có người phụ nữ đẹp hơn cả‘mẹ ghẻ’ Niệm Thần."

      Lời của trẻ con chắc chắn là lời lòng,vừa nghe thấy câu này Hạ Nhiễm như mở cờ trong bụng. Nhưng lúc đó, Hạ Nhiễm vẫn chưabiết, đứa bé này, chỉ số IQ là 280, ‘gian manhlừa gạt’ đều di truyền từ mẹ mình, trò giỏi hơn thầy đạt tới cảnh giới người bình thường phải ngưỡng mộ.

      "Chao ôi, xem lời của con ruột ta này, MộNiệm Thần, lão nương cũng so đo ngươiđột nhiên biến mất nhiều năm như vậy rốt cụcđã làm cái gì, vốn là tối nay chuẩn bị kiếm NgưuLang rồi trói gô ngươi lên giường."

      ". . . . . ." Niệm Thần suy nghĩ rối loạn theo gió.

      Mộ Tây Hàn lần nữa ném cái nhìn khinh thường:

      “Mẹ, con nên giúp mẹ, có lẽ sau đêm nay con có thêm em trai hoặc em để chà đạp rồi. . . . . .”

      Sau bữa tối, Mộ Tây Hàn lên giường ngủ bùtừ sớm, để lại hai người phụ nữ háo sắc ngồi sofa phòng khách chơi đùa vui vẻ.

      Cậu rốt cuộc biết câu của người xưa “vậthọp theo loài” là từ đâu mà ra rồi.

      Chương 15: Mẹ phải gà mái

      Sáu giờ sáng thứ hai, bạn Mộ Tây Hàn quầnáo chỉnh tề, rửa mặt xong, rồi xuống phòng bếp.

      Bánh mì nướng ăn cùng bơ lạc, sau đó là ly sữa tươi tinh khiết nóng hổi, thể khôngnhắc tới, bao nhiêu năm qua những điều hữudụng mà người mẹ bất lương dạy cậu chỉ có thếnày, hơn nữa còn tuyệt đối vì lợi ích của mẹnữa.

      Chuẩn bị xong tất cả là chuyện của nửagiờ sau, bạn Mộ Tây Hàn tương đối im lặng nhìn cửa phòng của “mẹ kế” mình vẫn đóngchặt như cũ, liền bỏ đồ tay xuống rồi bướcvào.

      "Mẹ! Rời giường , gà trống gáy rồi."

      Bạn Tây Hàn hấp ta hấp tấp bò lên giường,rồi sau đó chút do dự nhào tới.

      "A, chuyện gà trống gáy liên quan gì tới mẹ? Mẹcũng phải là gà mái."

      Người phụ nữ vươn tay trực tiếp ôm bạn Tây Hàn vào trong ngực, miệng còn lẩm bẩm:

      "Con trai ngoan, tối hôm qua mẹ hơn hai giờmới ngủ , ngoan ngoãn làm gối ôm của mẹ mộtlúc, ngoan. . . . . ."

      Bạn Tây Hàn khóe miệng run run cũng ngáp cái, a, vẫn còn sớm, có thể ngủ thêm nửa giờ .

      Nửa giờ sau.

      "Mẹ, nếu mẹ rời giường, con bảo đảm baphút sau con trực tiếp nổ phòng này, sau đó xách mẹ đến rừng rậm Châu Phi làm bạn với thiên nhiên."

      Bạn sắp bị cơ thể của mẹ mình đè chết ngạt, chui chui cọ cọ nửa phút, rốt cuộc cũng cóthể thoát khỏi ma trảo của Mộ Niệm Thần.

      "Mẹ, còn hai phút."

      Người phụ nữ di chuyển cơ thể, nhưng vẫnkhông mở mắt:

      "Con trai ngoan, hôm nay mẹ có hành trình gì, nếu con muốn tới khu vui chơi đểchiều tiếp, OK?"

      "Khu vui chơi là nơi ngu ngốc."

      Cục cưng rất khinh thường.

      "Mẹ, mẹ chỉ còn phút, nhân tiện nhắc nhở mẹ câu, chính tay con gửi lý lịch của mẹ lên web, trước chín giờ mẹ phải phỏng vấn, a. . . . . . Tiền lương rất cao, như vậy có thể khiến con ăn bám rồi, tốt lắm, còn ba mươi giây, mẹthực muốn nhà mình bị đóng băng sao?"

      Người phụ nữ tiếp tục di chuyển cơ thể, mí mắtnặng ngàn cân cuối cùng cũng nhấp nháy.

      "Còn mười giây."

      "Mười. . . . . . Chín. . . . . ."

      "Ba. . . . . . Hai. . . . . ."

      "!"

      Thời điểm đếm đến người phụ nữ rốt cuộc cũng mở mắt, từ giường ngồi dậy.

      "Bạn , hôm nay con cùng mẹ đến nhà trẻbáo danh, sau đó dì Hạ Nhiễm tới đón con."

      ". . . . . ."

      Mẹ, mẹ lấy công báo thù riêng!

      ***

      Tám giờ, Mộ Niệm Thần dắt con trai vạn người mê nhà mình lên xe của Hạ Nhiễm.

      "Chào buổi sáng mẹ nuôi Hạ Nhiễm." Sau đó làmột loạt cái hôn chào buổi sáng.

      Bạn Tây Hàn tiếp tục giở trò lưu manh.

      Hạ Nhiễm mở cờ trong bụng, sau đó khinh bỉ nhìn người phụ nữ nào đó vừa lên xe ngủ:

      "Mộ Niệm Thần, ngươi sớm muộn gì cũng sẽbiến thành con heo chỉ biết ngủ."
      Phong nguyettrạch nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :