Nữ đại phu làm thái y Tác giả: kimkimdao https://www.facebook.com/Kimkimdao-1903315886572328/ Thể loại: cổ đại có tính chất lịch sử, hài, HE Số chương: 34 chương+ ngoại truyện Giới thiệu: Đọc lịch sử cổ đại Trung Quốc rất nhiều nhưng có nhiều tác phẩm viết về lịch sử của chúng ta. Có nhân vật , có nhân vật giả, nhưng vẫn bám sát lịch sử. Thời này là thời Lê Trung Hưng,nước Đại Việt chia làm 3 phần: phía Bắc là nhà Mạc, phía nam là chúa Nguyễn, ở giữa là nhà Lê (nhưng thực chất do chúa Trịnh nắm quyền). Hi vọng được mọi người ủng hộ. Nam chính: vua Lê kính Tông ( tên là Lê Duy Tân), sau đổi tên thành Nguyễn Thế Tân Nữ chính: Hoàng Kỳ Nam phụ: Nguyễn Phúc Lan Nữ phụ: Đoan Từ hoàng hậu ( Trịnh Thị Ngọc Trinh) Ba vua, bốn chúa, bảy thằng con, chửa lung lay, dưới chửa mòn. (trích thơ của Nguyễn Cảnh Giai) Hoàng Kỳ là nữ đại phu với mục đích là kiếm tiền trở thành phú bà. Cuộc sống đẩy đưa kiến gặp gỡ hai đại nhân vật có số có má trong chính quyền phong kiến. Dây dưa dứt.
Chương 1. CON THẦN Y Thần y Hoàng Đôn Hòa, người làng Đa Sĩ, Hà Đông có con rượu là Hoàng Kỳ. Hổ phụ sinh hổ tử, Hoàng Kỳ là kỳ tài 100 năm khó gặp, 3 tuổi đọc vánh vách y thư, 10 tuổi thông thạo bắt mạch , bốc thuốc. Người ta , người tài cá tính khác thường. Hoàng Kỳ năm 18 tuổi sánh ngang Hoàng Đôn Hòa về y lý, nhưng là người lập dị, sống khép kín, ít khi chịu chẩn bệnh cho ai và tuyệt nhiên có ý định kết giao với người nào. Cha mẹ suốt đời hành thiện tích đức, há lại để con sống cuộc đời như thế. Vợ chồng thần y quyết định rời nhà bỏ trốn trong đêm, chỉ để lại lá thư căn dặn gặp lại ở thành Thăng Long. Ông hi vọng con mình lên đường mình chủ động tiếp xúc với xã hội. Nhìn thấy nhân gian khói lửa, biết đâu Hoàng Kỳ sống cởi mở và nhân hậu hơn, hành y cứu người, hoang phí tài năng của nàng. ra Hoàng Kỳ phải bị tự kỷ, chỉ quá lười mà thôi. Đây là hậu quả của việc trẻ bị bắt học quá sớm. Thành công sớm, dẫn đến việc mất phương hướng và mục đích sống. Phòng mạch của cha nàng luôn mở đầu ngày mới bằng tiếng đập cửa kêu cứu từ canh ba. Cha mẹ nàng bất ngờ biến mất nên chỉ còn nàng xử lý công việc nhiều như núi. Bắt đầu cho chuỗi ngày mở mắt bắt mạch, nhắm mắt châm cứu, khổ biết kêu ai. Ai bảo cha nổi tiếng đến thế. Mệt đến phát điên. Hoàng Kỳ kiên trì được 1 tháng đóng cửa lên đường. Ừ cũng cải nam trang. Mài bột đá phiến bôi lên mặt, có ngay lần da rám nắng. Quất tí vải bó ngực, được ngay màn hình phẳng plasma ( cẩn thận thôi chứ bình thường cũng phẳng rồi, haizz ). Hoàng Kỳ ôm tay nải lên đường. Tìm cha mẹ ư? vội. Lười lâu ngày rồi, giờ ra ngoài đường cũng phải tìm hiểu tí tình hình kinh tế thị trường. Hóa ra già chẳng những tự kỷ còn là con buôn thứ thiệt.. Uổng công cha mẹ nuôi dạy bao nhiêu năm, Hoàng kỳ chẳng được cái nết tốt đẹp, hiền lương, chất phác nào của cha mẹ. Đẹp giống mẹ, giỏi giống cha, còn lại là 13 tính xấu. Nàng khởi nghiệp bằng nghề thầy lang chăm sóc sắc đẹp. có cái nào giàu nhanh bằng buôn thuốc bổ làm đẹp. Phối vài vị thuốc, được ngay hoàn mỹ thang, đẹp da chống rụng tóc, trai , già trẻ đều mê. Hoàng kỳ đến thành Thăng Long nhận được thư, cha mẹ nàng di chuyển lên vùng Tây Bắc nghiên cứu vài bài thuốc dân gian. Nàng quyết định mở phòng mạch Mỹ Phúc tại Thành Thăng Long ( Hà Nội ngày nay). Quả nhiên là kinh đô, người người tấp nập, nhà giàu nhiều như lá rừng. Hái dễ lắm thay. Khám bệnh là phụ, bán thuốc là chính. Trị bệnh là phụ, giúp làm đẹp là chính. Đại phu Hoàng Kỳ phất nhanh như diều gặp gió. Ban đầu thuê gian nhà , sáu tháng sau mở rộng ra 3 gian liền kề. Từ việc chỉ thuê 2 người phụ tá, bao gồm luôn dọn dẹp cơm nước, tăng nhanh lên 15 người. Siêu lười đại phu nằm khểnh, chỉ tay năm ngón, hầu như còn nhận chẩn bệnh nữa. Kể ra vẫn có 1 vài trường hợp ngoại lệ, người quen khách cũ. Chuyện bắt đầu lúc Hoàng Kỳ thuê gian nhà đầu tiên, mới nhận nhà, tất nhiên cũng chưa khai trương phòng mạch. Nửa đêm, say giấc nồng mái ngói vỡ, rơi xuống 1 đại ca. Người này, quần đen, áo đen, tóc đen, mũ đen, giày đen, bịt mặt cũng đen nốt, nhưng mà máu đỏ. Phải là máu đỏ đầy đất, đốt đèn lên nhìn là thấy choáng. Nhưng Hoàng Kỳ là ai, chính là 1 đại phu thần y người việc , nàng bình tĩnh chẳng chẳng rằng xử lý vết thương cho đại ca từ trời rơi xuống. Người bất tỉnh nhân , tháo bịt mặt, hóa ra lại là mỹ nam. Hoàng Kỳ cười như mùa thu tỏa nắng, làm việc tốt biết đâu lại được lấy thân báo đáp. Mỹ nam dễ gặp, thân hình cường tráng mà thon thả càng dễ gặp. Quả là cực phẩm. Khẳng định ông trời thấy xinh đẹp, hiền lành, phúc hậu nên khoản đãi. Hoàng Kỳ hoàn toàn quan tâm lý do nam tử này bị thương, lại từ mái nhà rớt xuống phòng nàng. chỉ quan tâm tại sao vừa xử lý xong vết thương, đun nước nóng, quay lại vị mỹ nam trăm năm khó gặp biến mất. Nếu thấy vết máu nền nhà, và lỗ thủng mái, khẳng định mình gặp ma. Có điều con ma đẹp trai này nửa tháng sau biết tái khám. Lúc đấy phòng khám của Hoàng Kỳ khai trương, cũng chưa đông khách. Người cũ ghé thăm lúc trời tốt, phòng khám đóng cửa, và lại từ mái nhà phi thân xuống. Điệu bộ tao nhã, dáng người thẳng tắp : “Thế Tân đa tạ đại phu cứu mạng”. Hoàng Kỳ trộm nghĩ , “có lấy thân báo đáp ?”, nhưng bề ngoài vẫn đứng đắn, lộ vẻ ta đây cứu người vốn là chuyện thường làm, cười mỉm đáp: “Công tử cần đa tâm, chuyện nên làm, nên làm. đến để ta kiểm tra vết thương cho công tử”. Tiêu sái chỉ tay chiếc giường bên cạnh: “ Thoát áo”. Mặt đỏ, tim loạn, vốn mặc nam trang. Thế Tân đứng hình vài giây, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo, sắc mặt kìm chế được, hồng lên 1 mảnh, trong lòng thầm nghĩ : “Nàng vốn là 1 đại phụ, sống trong thân phận nam nhân, tiếp xúc thế này cũng có gì bất thường”. Nghĩ vậy, thân hình cũng tự giác thả lỏng. Hóa ra Hoàng Kỳ quên mất vào đêm ấy, hề hóa trang. Mà đại mỹ nam này lúc được cứu tỉnh và nhìn mặt nàng. Vai rộng, eo hẹp, ngực cơ mà thô, Hoàng Kỳ thầm nhận xét. Vết thương đóng vảy, lành được sáu, bảy phần. Người này tráng kiện, sức khỏe tốt, nhưng khẳng định cũng phải nhờ linh đan diệu được mới được như vậy. Quần áo phô trương nhưng chất vải thượng hạng, lời nho nhã, thân thủ nhanh nhẹn,chắc chắn xuất thân tầm thường. Nghĩ thế nhưng Hoàng Kỳ chẳng bận tâm, cũng liên quan gì đến . Mỹ nam cực phẩm đấy, mấy cái râu ria liên quan gì đến chuyện được ngắm mỹ nam. Hoàng Kỳ vốn chẳng có kinh nghiệm về việc kết giao bạn bè. Ừ hữu duyên, thêm bạn bớt thù, chả hại gì. Hoàng Kỳ ơi, Hoàng Kỳ, hại hay lợi hồi sau mới , mà sao nàng nghĩ kẻ này vì sao lại bị chém suýt chết vậy hả nàng? Nhưng mà chuyện đấy chúng ta người ngoài, lại cách mấy trăm năm, lấy gì mà khuyên già ngây thơ, thiếu kinh nghiệm sống, lại mê sắc đây.Trừ khi, bạn xuyên . Thế Tân hai mươi chín tuổi, bề ngoài tuấn tú, đối với sắc vóc đa phần người Đại Việt lúc bấy giờ như hạc giữa bầy gà. Thành công dùng nam sắc mê hoặc con nhà lành. Mười lăm ngày, chẳng khó để Thế Tân điều tra ràng thân thế của giả trai bôn ba giang hồ, Hoàng Kỳ ( nàng này thế mà chẳng thèm sử dụng tên giả bán thuốc dạo, nàng có nghĩ đến tổn hại danh tiếng của cha mẹ nàng đến thế nào ?). Danh y Hoàng Đôn Hòa dưới thời vua Lê Thế Tông làm quan với chức danh Điều Hộ Lục Quân, sáng chế thuốc Tam Hoàn Tán. Giúp binh lính vượt qua bệnh sốt rét, góp phần trong chiến thắng quân nhà Mạc. Vua Lê Thế Tông phong tước cho ông là Lương dược hầu và phong chức Thị nội Thái y Viện. Vốn lương thiện, màng danh lợi, lại tận mắt thấy cảnh máu đổ xương tan của dân binh vì mục đích tranh dành ngôi báu giữa nhà Mạc và nhà Lê, ông cương quyết từ quan. Trở về quê nhà, ông cùng vợ là Phương Dung chuyên tâm với nghề y, nghiên cứu các phương thuốc trị bệnh cho dân nghèo. Sống cuộc sống thanh bạch, tiêu dao. Ngày 12 tháng 10 năm 1599, Vua Lê Thế Tông băng hà. Đô nguyên súy tổng quốc chính thượng phụ Bình An Vương, Trịnh Tùng, phế thái tử, lập Lê Duy Tân, con trai thứ của Ý Đức hoàng hậu, 11 tuổi lên ngôi (sinh năm 158. Ngày 15 tháng 10 năm 1599, Duy Tân lên ngôi vua, tên hiệu Lê Kính Tông. Chính quyền nhà vua chính thức trở thành bù nhìn. Năm cung biến ấy chính là năm già Hoàng Kỳ của chúng ta ra đời. Bầu trời xẹt ngôi sao băng, chẳng biết Hoàng Kỳ là thần tiên lịch kiếp hay báo hiệu nhà Lê c suy tàn đây.
Chương 2. TIỂU MỸ NAM XUẤT Trở lại chuyện nay, Hoàng Kỳ chính thức rơi vào lưới tình giăng đầy bẫy của Thế Tân. Cây cổ thụ nở hoa, biết có ngày kết trái hay , nhưng thôi hoa cứ nở cái . Nhà người ta “ lấy chồng từ thửa 13, đến năm 18 thiếp đà 5 con”, nhưng con cưng của thần y Hoàng Đôn Hòa 18 còn chưa có mảnh tình vắt vai. Lỗi này chắc chắn là lỗi của cha, ai đời khuyến khích con vùi đầu vào y lý đến mức tuổi xuân trôi vèo vèo mất tăm mất tích. Giờ hay rồi, Hoàng Kỳ hoàn toàn có sức đề kháng với trai đẹp. Trai đẹp gì cũng ừ, trai đẹp nửa đêm xuất cũng tiếp. Sáu tháng cũng trở thành khách quen.Chỉ lần đầu gặp mặt bất ngờ Hoàng Kỳ hóa trang thành nam nhân, còn lại nàng vẫn giữ vững tư thế hiên ngang của nam tử. tự tin cho rằng, lần đấy Thế Tân bất tỉnh chắc chắn nhìn mặt . Thành ra tiếp xúc với Thế Tân, Hoàng Kỳ tiêu sái gọi huynh xưng đệ. Thế Tân đến có lúc Hoàng Kỳ ngồi thưởng trà, ngắm trăng. Hai người đối ẩm đôi ba câu, rồi nàng phóng khoáng mang mồi, rượu cùng cạn vài ly. nho nhã, nhàng, vồn vã, xa cách, đối xử với người huynh đệ mới quen đủ lễ độ, đủ thân thiết. Thế Tân kể chuyện thời cuộc, đôi lúc ánh lên sát ý khó nhận ra khi kể đến bè đảng Trịnh Tùng. Thời buổi nhiễu nhương, Trịnh Tùng hoàn toàn nắm quyền sinh sát trong tay. Nhà vua lên ngôi 18 năm nhưng trong tay chỉ có 5000 lính túc vệ, hoàn toàn có thực quyền. Chứng kiến nhiều quan thanh liêm, chính trực hùa theo việc xấu bị Trịnh Tùng giết bí mật lẫn công khai nhưng thể can thiệp, bi ai lắm thay. Chiến tranh liên miên, Mạc- Trịnh đánh nhau tranh dành quyền lực, dân chúng lầm than. cũng dần cảm thấy, chúa Trịnh đáng ghét. Ông ta đúng là lão già độc ác, khó ưa. Thế Tân thường xuất , tháng chỉ đôi, ba lần. Đôi lúc Hoàng Kỳ sao chế thuốc, cũng chỉ ngồi ngây ngốc ngắm làm mà lên tiếng. Cho đến 1 ngày, Thế Tân đến, ngà ngà say, vẫn bộ quần áo đen với cây kiếm ngang hông, phá bỏ vẻ đứng đắn thường này mà phát ngôn khiến Hoàng Kỳ ngóc đầu lên nổi, da chuyển sang màu đỏ tía. -Ta vẫn thắc mắc, ban đêm mà đệ vẫn bó ngực thế kia có khiến ngực phát triển nổi nhỉ? Hoàng Kỳ trả lời, là ngại ngùng quá . biết ta phát từ bao giờ, phụ nữ mà phóng khoáng như có khiến ta ái ngại hay ? - Thế, huynh , biết ta là nữ nhi từ bao giờ? - phải từ đầu biết ư? Ngày đầu tiên đệ cứu ta, đệ vốn mặc đồ nữ nhân. Thế Tân cười vô cùng sảng khoái. chút men say hiểu sao lại khiến thả lỏng mình trước mặt kì lạ này. - Đệ là kỳ lạ. Khiến người ta khó nên lời. Cuộc đời của ta sinh ra thể tự do. Ta ngưỡng mộ đệ, đừng cải trang trước mặt ta nữa có được ? Hoàng Kỳ xoay người, nhìn Thế Tân, cảm thấy ánh mắt dịu dàng mà như có lửa. Lần đầu tiên trong đời, ngại ngùng cúi đầu như 1 đoan trang. - Được. Trong lòng đánh lô tô, biết sớm mình nên giả vờ dịu dàng chút. Khách quen thứ 2 cũng là mỹ nam, mặt hoa da phấn, quần là áo lượt. chàng này đến để chữa mụn. Quả là tuổi dậy , mặt hoa phấn cũng lên mụn như thường. Nửa đêm đập cửa “đại phụ cứu mạng”, vì cái mụn mọc ngay chóp mũi. là để người ta sống. Nhưng Hoàng Kỳ là người cái đẹp, cái đẹp bị tàn phá đến cỡ này nửa đêm cũng phải cứu. Hết giờ hành chánh, khám dịch vụ đại phu kiêm y tá, kiêm nhân viên hành chánh. chuyên nghiệp mở sổ: - Tên? - Lan - Tuổi? - 20 Hoàng Kỳ ngước nhìn rồi cười thầm: “ Tiểu mỹ nam à? Tuy cậu cao to, nhưng giọng , làn da, ánh mắt thế kia cậu chỉ 16 tuổi là cao. Nhưng đại nương ta nhìn sắc chứ nhìn tuổi, cho qua”. - Cởi áo. - Đại phu, tôi khám mặt mà ???? - À, thói quen thôi. (chẹp chẹp, khám mặt cởi áo cũng có làm sao?. là trẻ biết hợp tác) Vì cái mụn dậy mọc ở vị trí nguy hiểm đến tính mạng, Hoàng Kỳ cầu nhập viện. À, tức là chữa nội trú ấy mà. Thời buổi kiếm tiền phải dễ, cũng chẳng dễ dàng gặp mỹ nam, giữ lại 1 thời gian quá phụ bản thân rồi. Vấn đề ở chỗ, tại sao chàng này chữa khỏi rồi, da mặt lại sáng như trăng rằm rồi, nhưng vẫn sống ở đây. Hóa ra tiểu mỹ nam, trẻ người nhưng dạ lại rất sâu. Chỉ ba ngày phát ra đại phu là nữ cải nam trang, tẩy lớp da vàng vọt sắc đẹp thuộc hàng “ăn thay cơm”, là 1 đại mỹ nhân, dậy thành công. là mỹ nhân, lại là thần y hiếm có khó tìm, đàn ông mà bỏ qua phải đàn ông rồi. Thế là cây cổ thụ của chúng ta có 1 bông hoa bám theo, đuổi . Bông hoa này đủ chuẩn cao, giàu mà đẹp trai, nhược điểm là tuổi hơi 1 chút. Sáng sáng, phòng mạch có 1 cuộc đối thoại kinh điển: - Hoa Lan , cậu xuất viện . - Ta còn bệnh. - Cậu bệnh chỗ nào mà bệnh? - Da ta chỗ này hơi sần lên 1 chút, sợ là ngày mai lên mụn. - Chỗ đấy là chỗ mọc râu. - Sáng nay ta phát có tóc rụng gối, ta nghi mình bị bệnh rụng tóc. - Khi nào rụng 100 cọng 1 ngày mới là bệnh. Bình thường tóc ngày nào chả có cọng rụng. - Có thể ta bị bệnh tim, đôi lúc thấy tim đập rất nhanh và hỗn loạn. - Thời điểm? - Sáng sáng, ngủ dậy, nhìn ra cửa số phòng, thấy đại phu tập thể dục ở sân vườn. - Cậu bị bệnh tim, cậu đồng tính luyến ái. Cậu nhìn lại , TA LÀ ĐÀN ÔNG. Xuất viện ngay. Hoàng Kỳ cảm thấy hối hận, vì háo sắc 1 phút mà vớ phải vận hoa đào. May mà bông hoa này nợ tiền phòng. là trong rủi có may. Bạn Lan đóng đô ở Mỹ Phúc, coi đây như nhà trọ. Cậu ta độc lai, độc vãng, thân thủ bất phàm, miệng dẻo, chân cũng dẻo. Hoàng Kỳ có nhiều thời gian quan tâm đến vị tiểu mỹ nam này, chỉ thấy cậu ta thoắt , thoắt , cũng chẳng biết là làm gì. Haizz, thời gian rảnh của là để nhớ đến đại mỹ nam.
Chương 3. THÂN THẾ CỦA ĐẠI MỸ NAM Nửa đêm tháng tám năm Đinh Tị (1617), Thế Tân xuất , trông khỏe, da xám. Hoàng Kỳ ngờ chỉ 1 tháng gặp, trông xuống sắc đến thế. đề nghị bắt mạch. Thế Tân cởi áo. - Huynh cởi áo làm gì? - phải lúc nào đệ bắt mạch cũng cần cởi áo sao? Có câu “ người vô tình, người nghe cố ý”. biết ai là kẻ cố ý ở đây. Hoàng Kỳ ho khan: - cần, cần. Huynh ngồi yên, tay để lên đây. Đại phu lần này hành xử rất chuyên nghiệp, cầm cái gối kê tay, bắt mạch. - Huynh ăn uống thế nào? Tiêu hóa có tốt ? - tốt, gần đây hay buồn nôn, đau bụng. Hoàng Kỳ thản nhiên kéo vạt áo Thế Tân, tay ấn mạnh vào đôi chỗ bụng ta. Cái gì là “nam nữ thụ thu….”, chỉ là mây bay. - Đau ? - . Miệng trả lời mà tim đập như đánh trống. - Có thấy tê mỏi ? - Khi nằm xuống, tay chân hơi tê chút. Hoàng Kỳ cắt 1 ít móng tay của Thế Tân, đốt chúng quá lửa, nhìn màu sắc tro tàn còn lại và và đổ chúng vào ly nước ( đại gọi là hóa nghiệm). Sắc mặt thay đổi: - Huynh trúng độc rồi, nhiễm độc thạch tín. Thế Tân ngạc nhiên, chỉ gật đầu . - Chữa được ? - Trúng độc mãn tính, khả năng ăn phải thạch tín liều lượng thấp 1 thời gian rồi. Độc này gần như là có thuốc giải. Tuy nhiên, nếu huynh vì vui miệng mà tiếp tục ăn thạch tín ta có thể từ từ thải độc tố ra giúp huynnh. mỉm cười: - Chữa nội trú. Huynh nhập viện ngay hôm nay . - chữa ta còn sống được bao lâu? - gì thế? Dù sao cũng xưng huynh đệ với huynh. Danh tiếng thần y của ta cũng phải để treo chơi. - Tên của ta là Lê Duy Tân. - sao? Thế Tân hay Duy Tân chỉ là danh xưng thôi mà. - Hiệu là Lê Kính Tông - Tên rồi, còn lấy hiệu làm gì? xong câu này Hoàng Kỳ như bị sét đánh giữa trời quang. À,à, cái vị vua bù nhìn, thấy tên thấy người, quanh năm trong cung cấm, Lê Kính Tông, là cái vị mỹ nam ngồi trước mặt đây đây. Đầu óc Hoàng Kỳ xẹt điện, xẹt qua xẹt lại, ra cái tình hình chính trị rối ren giờ. Cái vị đáng lý phải ngủ ngon trong cung cấm,tay trái quý phi, tay phải hoàng hậu, bốn bề thị vệ canh gác, lại ở Mỹ Phúc. Cái tình hình gì thế này? Mối tình đầu của , đại mỹ nam của , tại sao bỗng dưng thiên biến vạn hóa thành ông vua lắm vợ, lại trúng kịch độc có thuốc giải. là tiêu hóa vô. Đây chắc chắn là cẩu huyết trong truyền thuyết. đẹp hét lên giải tỏa cái có được ? Nghĩ kĩ lại chắc là được rồi. Trong phòng là đại hoa đào, phòng bên là tiểu hoa lan đấy, Phải giữ hình tượng, thấy biến mà loạn , mới đúng phong thái, mỹ nữ thần y Hoàng Kỳ, hữu danh hữu thực. - Haiz, huynh có tuyển dụng nhân viên ? Ta nể giao tình của ta với huynh, theo huynh làm đại phu tại gia. Huynh bao ăn bao ở, lương tháng 200 lượng. Ta phụ trách hoàn toàn việc ăn uống của huynh, giúp huynh giải độc, thị tẩm. Ít ba, lâu sáu tháng, huynh khỏe lại 8 phần. Hoàng Kỳ 1 hơi nghỉ, dường như để tránh cho mình suy nghĩ lại. Vào cung đó, chết thấy xác. Cha mẹ bỏ của chạy lấy người, giờ lại đâm đầu vào. Lại ở bên cạnh 1 vị vua, có ngai mà có quyền lực, khả năng cao là bị thanh trừ. Duy Tân ( Thế Tân là tên giả thôi) ngạc nhiên mình trúng độc, hoạt động gần đây của bị Trịnh Tùng nghi ngờ. Lần ra ngoài gặp Nguyễn Phúc Lan bị sát thủ thân đánh lén. Người cần gặp gặp được, trong lúc chạy trốn tình cờ rơi vào phòng mạch Mỹ Phúc, và gặp được Hoàng Kỳ. Duy Tân ngẩn người, ngờ trong giây phút xúc động tiết lộ thân phận, lại nhận được ân tình lớn như thế từ 1 , mà cá tính hợp thời đại thế này. Niềm hạnh phúc , ngọt ngào len vào từng ngóc ngách trái tim. kiềm chế được nụ cười nở môi khi nghe đến câu nhấn mạnh của Hoàng Kỳ “ thị tẩm”. đời, chưa thấy nghe có trường hợp nào thái y phải thị tẩm. - Thái y có chức năng thị tẩm. Mặt Hoàng Kỳ hồng mảnh: - Ta làm thái y. Cha ta căn dặn, tuyệt đối được vào cung làm thái y. Ta cũng muốn làm người con bất hiếu, đành lách luật chút, huynh sắp xếp cho ta làm thị nữ hay tú nữ gì đó. Hai mắt nhìn chằm chằm vào huynh, ta tin có người ra tay đầu độc mà ta phát . - Thị nữ có thể thị tẩm. Nhưng tú nữ có thị tẩm đấy. Thế đệ định làm thị nữ hay tú nữ? Lê Duy Tân thể buông lời trêu ghẹo. - Ha ha, ha ha. Hóa ra là khác nhau à? Cứ tưởng giống nhau. Hay nhất là cho ta vào cung giả thái giám nhé. Ha ha ha ha. Hoàng Kỳ cười chữa thẹn. ra cũng chẳng , trong cung như thế nào. Cứ nghĩ đơn gian, nữ 2 loại: cung nữ và phi tần, nam cũng chỉ có 2 trường hợp: vua chính là thái giám. Nhưng chức danh trong cung cực kỳ phức tạp. Dù rằng giờ cung điện của Lê Duy Tân chỉ tồn tại làm màu.
Chương 4. VÀO CUNG Tuy Duy Tân rời mà chưa xác định có thuê hay ,Hoàng Kỳ vẫn thu xếp bàn giao công việc để vào cung. Thời gian qua, đại thần y của chúng ta chỉ tập trung vào bào chế, đọng thuốc. Viên để uống, bột để thoa. Mỹ Phúc hoạt động ổn định, vốn cũng ít chẩn bệnh mà chủ yếu là bán thuốc dưỡng nhan. Thành ra bây giờ nhân viên chỉ cần bán thuốc theo nhu cầu làm đẹp của khách hàng là được. Giúp người giúp, kiếm tiền cũng thể ngừng. Mỹ Phúc vẫn tiếp tục hoạt động bình thường. Giấc mơ trở thành đại phú bà của chưa bao giờ ràng đến như vậy. Phải là sau đêm qua, Hoàng Kỳ chính thức chấm dứt mộng xuân thiếu nữ. Người thanh niên cao to đẹp trai, bí ấy phải đối tượng phù hợp để cùng kết tóc trăm năm. Chưa kể đến chuyện ta có khả năng sống thọ trăm năm chuyện ta có bầu đoàn phi tử cũng khiến Hoàng Kỳ khó chấp nhận. Tuy xã hội “ trai năm thế tứ thiếp, chính chuyên chồng”, nhưng cha mẹ là đôi uyên ương 1vs1, ngọt ngào và hạnh phúc. Sống trong 1 gia đình như thế, lại được thần y Hoàng Đôn Hòa dạy dỗ như nam nhân, cộng thêm việc là đại phu chuyện chung chồng là có khả năng. Cây cổ thụ trăm năm lại nở phải bông hoa độc, có khả năng kết trái. Dù gì trong lòng Hoàng Kỳ, đó cũng là mối tình đầu.Vì đạo đức nghề nghiệp, quyết định phải cứu người. Hoàng Đôn Hòa có mơ cũng ngờ, lòng nhân hậu của con ông lại phát ra trong tình huống này. Lê Duy Tân đấu tranh tư tưởng rất dữ dội. mặt muốn kéo Hoàng Kỳ, kỳ lạ khiến luôn khiến mất tự chủ, rơi vào nguy hiểm. mặt cần giúp, ít nhất là cho đến lúc báo được thù. Trịnh Tùng là lão cáo già, đa nghi nhưng lại là tướng tài trăm năm có . Quyền lực nhà họ Trịnh quá sâu và vững chắc. Lê Duy Tân có tài đến mấy cũng khó vực dậy thế cờ chết, nhà Lê còn khả năng phục hồi. ta là người thực tế, hiểu khả năng bản thân, hiểu thời cuộc. có tham vọng lật ngược thế cờ, lấy lại toàn bộ giang sơn nhà họ Lê, giành lại quyền lực từ tay chúa Trịnh. Nhưng tin cái lưới mình giăng khiến Trịnh Tùng đến chết vẫn yên. Những năm cuối thế kỷ 16, Đại Việt rơi vào tình trạng hỗn loạn. dải đất ven biển mảnh mai, hẹp mà chia làm ba phần. Nắm giữ địa phần trọng yếu Thành Thăng Long là nhà Lê, nhưng thực tế binh quyền nằm trong tay chúa Trịnh.Hai đối tượng giằng co với chúa Trịnh, là nhà Mạc miền bắc, hai là Nguyễn Hoàng miền nam. Nhà Mạc bị lật đổ dạt về phía bắc, vẫn xưng vua hùng cứ phương. Nguyễn Hoàng xây dựng thế lực ở phía nam, tuy vẫn nộp thuế cho họ Trịnh nhưng ý đồ độc lập là thể nghi ngờ. Ông nội và cha Nguyễn Hoàng là những trọng thần của triều đình nhà Lê. Công lao rất lớn trong việc đánh đổ, giành lại giang sơn nhà Lê. Thế nhưng trung thần địch lại kẻ gian, cha ông, Nguyễn Kim và trai ông là Nguyễn Uông bị Trịnh Kiểm lập mưu giết chết. Nhờ vào chị là vợ của Trịnh Kiểm, Nguyễn Hoàng xin lãnh quân trấn thủ Thuận Hóa. Từ đó Nguyễn Hoàng từng bước xây dựng được thế lực vững chắc ở phía Nam. Năm 1593, Nguyễn Hoàng từng đem quân ra bắc giúp họ Trịnh đánh Mạc. Đổi lại là nhận được ghen ghét và nghi kị của Trịnh Tùng. Ông ta tìm cách giam lõng Nguyễn Hoàng ở Thăng Long. Năm 1600, Nguyễn Hoàng với danh nghĩa đánh giặc tự kéo quân về lại Thuận Hóa. Từ đó, Nam Bắc phân biệt. Nhà họ Nguyễn tuy di dời hẳn ra Thuận Hóa, nhưng mạng lưới tình báo và gián điệp vẫn cực kỳ lớn mạnh ở Thăng Long. Người con trai tài ba và kiệt nhất của ông là Nguyễn Phúc Nguyên cải trang, trà trộn vào thành Thăng Long, tìm cách liên kết, bắt tay với vua Lê Kính Tông ( Lê Duy Tân). Với giúp sức của Nguyễn Phúc Nguyên, Lê Duy Tân từng bước giăng lưới. Tuy nhiên Trịnh Tùng, lão tướng dày dạn kinh nghiệm, phải là cây đèn càn dầu. Tuy ông ta nhìn ra mưa thực của Lê Duy Tân nhưng cũng cảm giác được nguy hiểm. con cờ khó kiểm soát là con cờ cần bị loại bỏ. Thời điểm Lê Duy Tân bước vào cửa tử còn xa. Quyết định cuối cùng lý trí vẫn thắng tình cảm, Lê Duy Tân cần Hoàng Kỳ vào cung. Vị trí công tác: cung nữ châm đèn. Nghe tên thấy việc nhàn, lương cao. phải chỉ cần châm đen, tắt đèn thôi ư? Lương tháng 200 lượng, cũng quá hời . Hoàng Kỳ tái kiến ta rất nhanh. Phải là nhập cung mà có ô dù lớn chống lưng còn nhanh hơn quan lớn nhận hối lộ. - Nô Tỳ tham kiến hoàng thượng. - có người ngoài, nàng cứ bình thường là được rồi. nhún người, mắt nhìn chân, tự nhận là rất đúng tiêu chuẩn. Lê Duy Tân nhìn thẳng mặt Hoàng Kỳ, khỏi ho khan vài tiếng. Quả nhiên nàng ta muốn cật lực chìm trong biển người, ngoại trừ ánh mắt linh động, sáng như sao từ làn da đến mái tóc, đôi môi khiến người ta ngại nhìn lần thứ 2. - Nàng nghĩ, cung nữ của ta có thể xấu đến như thế hay sao? - Ha ha, trang điểm quá lố rồi sao. Hoàng Kỳ vừa cười vừa lấy tay che miệng, tranh thủ che đôi môi dày như 2 miếng thịt trâu, kèm hàm răng kiểu chiếc còn chiếc mất. Bên ngoài cửa được canh bởi 2 thủ vệ thân tin của Lê Duy Tân, cũng chẳng ngại mà ăn phép tắc: - Huynh cũng biết, ta vốn rất tự tin với nhan sắc chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh của mình. Ta cũng muốn xuất với mặt để khiêu chiến với mấy bà vợ của huynh. Chưa kịp giải độc cho huynh ta chết mất xác. - Mấy bà vợ? nghe xong khỏi nhíu máy, nhưng vẫn mỉm cười tao nhã. - Ta chỉ có 1 người vợ là Đoan Từ Hoàng Hậu. Ngoài ra cũng chẳng có thê thiếp, phi tần gì cả. Thực tế, ta chỉ là vị vua bù nhìn, nàng nên điều này. - Ồ, ham mê nữ sắc, huynh cũng đáng khen đấy. Hoàng Kỳ giơ ngón tay cái ca ngợi, mái tóc rễ tre gật gật đắc ý, dường như để ý đến vẻ mặt , lúc tự nhận mình là tên vua bù nhìn. - Nàng chỉ cần phủ lên da lớp phấn như lúc nàng giả nam trang là ổn. Hoàng Kỳ gật gật đồng ý, rồi bất ngờ lên tiếng: - Huynh cần biết, thạch tín là loại độc dược màu, mùi, vị. Ta có cách phát ra huynh bị đầu độc thế nào. Cách duy nhất, huynh chỉ có thể ăn thức ăn do chính ta chế biến cho huynh. Tác dụng thứ nhất, ngăn chặn huynh tiếp tục bị đầu độc. Tác dụng thứ hai, nó cũng chính là thuốc giúp huynh đẩy độc ra khỏi cơ thể. Xấu hổ 1 câu, việc tắm của huynh cũng cần giám sát của ta. Huynh an tâm, ta là đại phu, huynh cũng thiệt thòi gì? - phải việc này là nàng thiệt thòi sao? - Nhìn quen rồi, ai cũng như ai thôi. Ha ha. Việc nghiêm túc và sao nghe giọng điệu của ta mập mờ thế biết. Nghe y như có gian tình. Thôi, gian tình với ai cũng được, tuyệt đối thể có gian tình với đàn ông có vợ. - Nàng cũng biết ta ở tình cảnh nào. Xung quang biết ai bạn ai thù. Ta muốn nàng bị lôi vào nguy hiểm. Vì vậy, việc nàng làm cho ta, tuyệt đối phải thầm thực trong bóng tối. Văn Đốc là người ta tin dùng, từ nay chịu trách nhiệm bảo vệ cho nàng. Dù chỉ là vui bù nhìn nhưng nơi ở của Lê Duy Tân vẫn là Tử cấm Thành, nằm vị trí trung tâm của thành Thăng Long. Điện Long An, nơi nghỉ ngơi của ta cũng được coi là khá xa hoa. Phía trước là Thiên An điện, nơi từng là chỗ thiết triều, giờ bỏ hoang vắng. Long trì vẫn ở đó nhưng có vị quan nào đứng chầu. Cảnh đẹp mà u sầu làm sao.