1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ Đại] Tướng công thật xui xẻo - Nhược Hoan

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Tướng công xui xẻo

      Tác giả: Nhược Hoan
      Thể loại: Cổ đại
      Số chương: 10 chương
      Editor: Mạc Dạ Nguyệt
      Beta: Trần Thu Lệ
      Nguồn convert: ngocquynh520
      Giới thiệu:

      Cái gì? lại có thể đem vị hôn thê là nàng quên sạch ?

      Nếu phải nàng gặp "Khó khăn", ngàn dặm xa xôi đến cửa nhờ giúp đỡ...

      Chỉ sợ nàng ở nhà đợi đến lúc chết già, cũng đến đón, cưới nàng về!

      Nếu cũng muốn làm tướng công của nàng....

      Nàng cũng mặt dày sống chết quấn lấy .

      Tặng cái tát, tiêu tan oán khí nhiều năm của chính mình...

      Nàng liền quyết định giải trừ hôn ước, trả lại tự do mà muốn.

      Ơ, sao đột nhiên thay đổi thái độ, nhất định muốn thành thân với nàng.

      Còn cùng nàng gạo nấu thành cơm, muốn làm tạo ra " định?"

      Hừ, mặc kệ xuất phát từ cái gì mà thay đổi.

      Nàng cũng cần hôn nhân có tình .

      Cho nên, mặc kệ sợ hãi thế nào, nàng vẫn quyết định rời khỏi ...
      kphuong92 thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1:

      Editor: Mạc Dạ Nguyệt

      Beta: Trần Thu Lệ




      Sao lại đến nữa?

      Quỷ Sùng Thượng than tiếng, bất đắc dĩ nhìn thư nhà.

      "Sư phụ, người xem cái gì?" Phong Tuyết Liên tò mò nhìn về phía trước.

      " có gì."

      Quỷ Sùng Thượng muốn cất thư nhà vào trong người, Phong Tuyết Liên lại nhanh hơn bước lấy thư từ trong tay , còn lớn tiếng đọc lên, "Con trai, thời gian qua con ở bên ngoài có khoẻ ? Có còn nhớ cha mẹ giúp con định ra mối hôn ..."

      Phong Tuyết Liên còn chưa đọc xong, thư bị Quỷ Sùng Thượng lấy lại.

      "Nha đầu nhà ngươi càng ngày càng lớn mật rồi, ngay cả thư của sư phụ cũng dám nhìn lén." Quỷ Sùng Thượng khách khí liếc xéo nàng.

      Đều do sủng nàng vô pháp vô thiên!

      Tuy vậy, nếu xử phạt nàng, chỉ sợ có hai nam nhân đến tìm liều mạng.

      là cha của nàng, người khác chính là vị hôn phu của nàng. Bọn nâng nàng lòng bàn tay, người làm sư phụ như rất nguy hiểm.

      " phụ, khi nào người thành thân? Sư mẫu tương lai của ta là người như thế nào?" Phong Tuyết Liên hỏi. Nàng tò mò lắm rồi.

      "Hỏi nhiều thế làm gì!" Quỷ Sùng Thượng khách khí gõ đầu nàng.

      cũng bị việc này làm phiền lòng đây. Mối hôn này, là do cha mẹ định ra từ mười mấy năm trước, lúc rời nhà, để tự dưng có thêm vị hôn thê.

      Trong nhà luôn gửi thư đến giục mau trở về, bỏ lỡ thanh xuân của nữ nhân, nhưng từ đáy lòng muốn cưới vợ.

      Vì đối với , nữ tử kia chỉ là người xa lạ.

      Cho nên cứ kéo dài từ năm này qua năm khác, tính toán thời gian, từ lúc người nhà gửi thư thúc giục đến nay, là năm thứ ba rồi.

      nghĩ chỉ cần mình trở về cũng trả lời thư, cha mẹ hết hy vọng, còn nữ nhân kia vốn là vị hôn thê của , cũng gả cho người khác.

      nghĩ đến suy nghĩ của quá ngây thơ rồi.

      Vốn là ba tháng mới nhận được bức thư nhà, tại lại biến thành mười mấy ngày lại nhận được, việc này chứng minh, người nhà muốn bỏ cuộc.

      "Sư phụ, tuổi của người cũng lớn rồi chứ?" Phong Tuyết Liên dùng ánh mắt cổ quái nhìn Quỷ Sùng Thượng.

      "Sao ngươi đột nhiên hỏi câu này? Ngươi mưu ma chước quỷ gì nữa chứ?"

      " có!" Nàng vô tội chớp mắt, miệng nhắn cong lên.

      " có sao?" Quỷ Sùng Thượng rất hoài nghi. Ai bảo nha đầu này gần đây đều mưu ma chước quỷ, nghĩ đến tin lời nàng .

      "Sư phụ, người tin ta sao?"

      "Ta đối với ngươi còn tin tưởng từ lâu rồi." Quỷ Sùng Thượng bỉu môi .

      "Sư phụ, ta chỉ là nghĩ..." Nàng đảo qua đảo lại con ngươi, nụ cười lúm đồng tiền làm tê liệt da đầu người khác.

      "Nghĩ cái gì vậy?"

      "Đồ nhi nghĩ, khi nào sư phụ thêm cho ta sư mẫu?" Phong Tuyết Liên hết mạch.

      Quỷ Sùng Thượng khách khí liếc xéo nàng, "Tiểu nha đầu, ngươi suy nghĩ nhiều quá, ta tuyệt đối thành thân."

      Gần đây, cuộc sống của bị gò bó nhiều, việc gì muốn chịu tội!

      "Sư phụ, tại sao người thành thân? Có phải..." Phong Tuyết Liên kéo dài giọng , con mắt chuyển động xoay tròn, ánh mắt hoài nghi luôn đảo quanh người .

      lẽ chỗ đó của sư phụ có vấn đề?

      "Nha đầu nhà ngươi đừng suy nghĩ lung tung." Dien Đannn lee quuy doon Quỷ Sùng Thượng trừng mắt nhìn nàng cái. Vừa nhìn thấy ánh mắt nàng, biết suy nghĩ đen tối trong cái đầu của nàng.

      "Ta có suy nghĩ lung tung, ta chỉ đoán sư phụ... Có phải là được?" câu cuối cùng nàng đè thấp giọng hỏi.

      "Quỷ nha đầu nhà ngươi, còn suy nghĩ lung tung." Quỷ Sùng Thượng hung hăng gõ đầu của nàng.

      Cái miệng nhắn của Phong Tuyết Liên mím lại, mặt mũi đầy uỷ khuất, "Sư phụ, có cái gì từ từ ! Làm sao phải đánh ta?"

      "Ai bảo ngươi tốt muốn, hết lần này tới lần khác vào chỗ xấu." Quỷ Sùng Thượng tức giận .

      "Tốt?" Vẻ mặt nàng mê man. Như thế nào mới vào chỗ tốt?

      "Sư phụ tuấn tiêu sái, muốn tổn thương trái tim nữ tử khắp thiên hạ, nên mới duy trì đơn mình..."

      còn chưa xong, Phong Tuyết Liên liền ra bộ dáng làm chuyện xấu.

      " phụ, người đừng mơ mộng hão huyền nhiều. Nhân lúc thân thể của người còn chút giá trị, mau mau thêm cho đồ nhi sư mẫu!" Phong Tuyết Liên chu cái miệng nhắn .

      "Ngươi..." Quỷ Sùng Thượng tức giận đến ra lời.

      "Đúng rồi, ddien dannn lee quyyy đoonn sư phụ, bên ngoài có nữ tử muốn tìm người." Thấy tính tình của sắp phát tác, Phong Tuyết Liên lập tức đổi đề tài, nhớ tới mục đích nàng tìm .

      "Là ai?" Quỷ Sùng Thượng cau lông mày lại.

      Là Nhược Mai của Di Hồng viện?

      Hay là Phỉ Tuyết của Thanh Lâu viện?

      Các nàng là hồng bài nổi tiếng, tài nghệ, xinh đẹp đều là hoa khôi Hàn Xuân Tuyết của Xuân Hương Viện, hai người đều là hồng nhan tri kỷ của .

      Phong Tuyết Liên nghiêng đầu , sau đó lắc đầu, " biết, phụ thân , nương ấy đến từ quê hương của người."

      "Quê hương?" Quỷ Sùng Thượng vừa nghe đến hai chữ quê hương, lông mày cau lại càng chặt hơn.

      Là người trong nhà phái tới sao?

      *** *** ***

      Lúc Quỷ Sùng Thượng vào đại sảnh, liền thấy nữ tử ngồi ghế.
      Sườn mặt xinh đẹp, tư thế thanh nhã, từ người nàng toả ra cỗ khí chất cao quý, nhưng ở bên trong mí mắt buông xuống của nàng, lại thấy nhiệt liệt như lửa, ý chí cứng rắn như băng.

      Nữ tử vừa nghe thấy tiếng bước chân, đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt sắc bén như muốn đâm thành tổ ong, trong mắt tràn ngập nồng đậm địch ý.

      Nử tử nhếch cặp môi đỏ mọng kiều diễm, đứng lên, tới trước mặt Quỷ Sùng Thượng.

      "Ngươi là Quỷ Sùng Thượng?" Giọng thanh thuý của nàng, giống như hoàng xuất cốc.

      Quỷ Sùng Thượng liếc mắt nhìn Phong Quân Hạo ở bên xem kịch vui, nụ cười ở khoé miệng của chứa đựng thích thú, như chờ đợi tình huống phát triển phía sau.

      "Đúng vậy."

      Lúc Quỷ Sùng Thượng gật đầu thừa nhận, nữ tử đột nhiên giơ cánh tay, cho mặt cái tát.

      thanh thanh thuý vang quẩn trong đại sảnh, mặt Quỷ Sùng Thượng lập tức lên dấu tay đỏ thẫm, đôi mắt của thâm trầm, loé ra lửa giận.

      cái tát này làm cho Quỷ Sùng Thượng trở tay kịp, nghĩ đến nữ nhân này lời nào tặng cái tát, tình huống, DDLeQuyDonnnn Phong Tuyết Liên theo đến đại sảnh, nhìn được phát ra tiếng kinh hãi.

      "Vị nương, xin hỏi ta vào có thù oán gì sao?" Quỷ Sùng Thượng lạnh lùng hỏi.

      " có."

      Nữ tử này đánh người xong, mặt có chút nào áy náy.

      Sắc mặt Quỷ Sùng Thượng trầm xuống, "Vậy tại sao nương cho tại hạ cái tát?"

      "Vì ngươi thiếu nợ ta." Nữ tử ngẩng đầu lên.

      Lông mày vẽ mà đậm, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ tươi, đôi mắt ngập nước cùng với khuôn mặt trái xoan thanh tú, tạo thành khôn mặt xinh đẹp khiến người khác phải nín thở, có thể làm cho tất cả nam nhân si mê vì nàng.

      Trong mắt Quỷ Sùng Thượng loé lên tia sáng, lúc đó, cảm nhận trái tim mình có chút rung động.

      "Xin hỏi ta thiếu nợ nương cái gì?" Quỷ Sùng Thượng hiểu, "Ta cùng nương vốn quen biết, vì sao nương ta thiếu nợ?"

      "Tên của ta là Tất Nhu." Nữ tử nhìn .

      Quỷ Sùng Thượng cau lông mày lại, "Tất Nhu?"

      Sao cái tên này, chút ấn tượng cũng có?

      "Ngươi nhớ sao?"

      Sắc mặt nữ tử biến hoá ngay tại chỗ, mím môi son kiều diễm, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng, nhìn thấy được tức giận của nàng.

      " lẽ tên ta đối với ngươi chút ý nghĩa?"

      Khuôn mặt xinh đẹp nhắn hơi trầm xuống, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, lên khổ sở cùng tan nát cõi lòng, làm cho Quỷ Sùng Thượng đột nhiên dâng lên cảm giác tội lỗi.

      Cảm giác tội lỗi làm sao , lại thể quên được.

      " nương, chúng ta chưa từng gặp mặt, nếu tại hạ từng gặp nương, chắc chắn ta nhớ ." Tuy nàng vô duyên vô cớ đánh mình cái tát, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp lên khổ sở, tức giận trong lòng giảm rất nhiều, DDD Le Quuuy Donnnn nhiều thêm cảm giác hoang mang.

      gặp nàng lúc nào?

      Nếu như có gặp qua, thấy nàng xinh đẹp như vậy, thể quên nàng được!

      Nhưng nàng cái tát kia là thiếu nợ nàng, nhưng hai người chưa từng gặp mặt, sao có thể thiếu nợ nàng?

      đống nghi ngờ ở trong đáy lòng , nhìn khuôn mặt xinh đẹp gần như vặn vẹo của nàng, hai con ngươi trong suốt đốt lên ngọn lửa giận.

      Tất Nhu nghiến răng nghiến lợi, từng chữ : "Ta, là, vị, hôn, thê, chưa, cưới, của, ngươi!"

      Lúc nàng ra thân phận của mình, sắc mặt Quỷ Sùng Thượng lập tức thay đổi.

      *** *** ***

      "Tiểu thư, thế nào rồi? Gặp được gia ?"

      Tất Nhu vừa vào phòng trọ, nha hoàn xinh đẹp vội vàng tới khẩn trương hỏi.

      Tất Nhu lắc đầu, câu.

      " gặp được sao?" Khuôn mặt nhắn của Tiểu Đào Nhi đầy suy sụp.

      " phải là gặp được..." Tất Nhu chậm rãi mở miệng, lời còn chưa hết, bị Tiểu Đào Nhi kích động ngắt lời.

      " nhìn thấy gia? tốt quá, người cuối cùng cũng có thể cùng gia ở chung chỗ."

      " hề nhớ tên của ta, cũng quên tồn tại của vị hôn thê như ta." Tất Nhu bình tĩnh giội cho Tiểu Đào Nhi gáo nước lạnh, mặt lên đau xót.

      " gia quên tiểu thư?" Vẻ mặt của Tiểu Đào Nhi kinh ngạc, sau đó khuôn mặt đầy tức giận, " gia quá đáng, làm tiểu thư cố gắng vì gia vô ích, vậy mà ..."

      "Tiểu Đào Nhi, được rồi, muốn lấy ta làm thê tử, cũng nên cưỡng cầu." Tất Nhu phản ứng rất bình thản, khuôn mặt nhắn xinh đẹp của nàng nhìn ra được cảm xúc nào, chỉ có động tác cắn môi đỏ mọng của nàng, để lộ nội tâm kích động cùng thống khổ.

      "Thế nhưng tiểu thư người..." Tiểu Đào Nhi muốn lại thôi.

      "Ta biết ngươi lo lắng cái gì." Nếu nàng nhanh chóng kết hôn... Tất Nhu trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi, khuôn mặt nhắn xinh đẹp như nhớ tới điều gì mà trắng bệch, nụ cười càng ảm đạm.

      "Nếu ta tránh được..., đó cũng là số mệnh của ta." Nàng bỏ nhà trốn đến nơi này, mong vị hôn phu của nàng có thể bảo vệ mình, nhưng kết quả lại làm cho người ta nản lòng thoái chí.

      ra Tất Nhu sớm biết, Quỷ Sùng Thượng có ý định lấy nàng làm thê tử.

      Nếu muốn lấy nàng..., khi nàng mười năm tuổi, đến cầu hôn rồi, kéo dài từ năm này qua năm khác.

      "Tiểu thư, chúng ta có thể cầu xin gia, ta tin gia nhẫn tâm như vậy." Tiểu Đào Nhi nắm chặt tay của nàng cầu xin .

      "! Ta làm được." Tất Nhu chút do dự từ chối.

      "Tiểu thư, tại sao vậy?" Tiểu Đào Nhi hiểu.

      "Ta với còn mối quan hệ nào."

      " xảy ra chuyện gì sao? Tiểu thư, người là vị hôn thê của gia, sao có thể mặc kệ người?" Tiểu Đào Nhi sốt ruột , tại sao tiểu thư lại cố chấp đến vậy?

      Tất Nhu bình tĩnh : "Tiểu Đào Nhi, ta cùng giải trừ hôn ước, ta còn... là vị hôn thê của ."

      "Cái gì?" Tiểu Đào Nhi khiếp sợ, mặt biểu lộ kinh ngạc, hiểu hỏi: "Tiểu thư, tại sao vậy?"

      Lần này, các nàng đến nhờ gia, mục đích chủ yếu là muốn gia với tiểu thư danh chính ngôn thuận trở thành phu thê.

      Vậy sao tiểu thư lại giải trừ hôn ước rồi?

      mặt Tất Nhu nên bi thương cùng khổ sở, trong mắt lên nhàn nhạt u oán, " hoàn toàn nhớ ra tên của ta, cũng nhớ ra ta là vị hôn thê của ."

      Nàng quên được, lúc nàng nàng là vị hôn thê của , thái độ giật mình, như nàng đột nhiên xuất giống như rắn độc thú dữ.

      Trong nháy mắt, Tất Nhu hiểu.

      vốn muốn lấy nàng làm thê tử, nàng ở quê nhà chờ đợi nhiều năm, mà chút cũng nhớ nàng, lúc đó, nàng cảm thấy hoang đường đối với chờ đợi khổ sở này.

      Nếu phải nàng trốn tránh quấy rầy của người kia, có lẽ nàng vẫn tiếp tục chờ đợi, đến khi chết già mới thôi.

      Tất Nhu cảm thấy buồn khi chính mình rất ngốc nghếch, tức giận cùng chua xót đan xen trong lòng.

      lẽ đây chính là số phận của nàng sao?

      Nàng nắm chặt tay , khó có thể đè nén đau lòng.

      Lúc nhìn thấy Quỷ Sùng Thượng, tuấn vĩ ( tuấn + vĩ đại), phóng khoáng làm lòng nàng rất rung động.

      là vị hôn phu của nàng?

      Tưởng rằng chỉ là người đọc sách yếu đuổi, nghĩ đến lại to lớn cao ngạo, người toả ra lười biếng, giơ tay nhấc chân đều khiến người khác chú ý.

      Lúc đó, Tất Nhu cảm giác mình động tâm rồi.

      Cho dù mười mấy năm qua, nàng dùng thân phận vị hôn thê của , nhưng nàng chưa từng gặp lần, cũng trở về lần nào.

      để nàng đợi hơn mười năm.

      Nghĩ đến đây, Tất Nhu đè nén được xúc động, chút nghĩ ngợi cho mặt cái tát.

      Nàng thấy tức giận trong mắt , trong lòng nàng liền cảm giác tội lỗi, nhưng lúc nhớ ra tên của nàng, hoàn toàn biến mất.


      cái tát này, đúng là thay nàng xả giận! Ngay cả tên vị hôn thê của mình cũng nhớ, lòng của nàng trở lên quá lạnh.

      "Tiểu thư, người xảy ra chuyện gì? Mau tỉnh lại!" Tiểu Đào Nhi vung vẩy bàn tay bé ở trước mặt nàng.

      "Ta sao." Tất Nhu sau khi lấy lại tinh thần, lắc đầu.

      "Tiểu thư, sao người cùng gia giải trừ hôn ước? Người biết ..." Tiểu Đào Nhi rất khó ra khỏi miệng. tại tiểu thư phải nhanh tìm người để gả, nếu người kia sao bỏ qua cho tiểu thư.

      "Ta biết ngươi muốn cái gì." Tất Nhu cắn cặp môi đỏ mọng , thân thể nhịn được hơi run rẩy, mặt điềm đạm đáng lên yếu ớt.

      Nàng chạy trốn lâu như vậy, xa như vậy, là muốn thoát khỏi ma trảo của người kia, nhưng đường , nàng cảm giác đuổi theo ở phía sau, làm cho nàng thời gian thở dốc cũng có.

      "Nhưng ta muốn liên lụy , với lại vốn dĩ muốn lấy ta làm thê tử."

      "Sao có khả năng? Tiểu thư lớn lên xinh đẹp như vậy."

      mặt Tất Nhu lên nụ cười, trong nụ cười là mệt mỏi.

      "Cũng tại khuôn mặt này hại ta lưu lạc chân trời, liều mạng chạy trốn, ta thậm chí hận thể phá huỷ khuôn mặt này." Nghĩ đến ánh mắt si mê của người kia, nàng nhịn được run.

      Ánh mắt kia, phải ánh mắt của người bình thường, mỗi khi nàng nhớ tới, đều cảm thấy sợ hãi.

      "Tiểu thư, người đừng sợ, Tiểu Đào Nhi bảo vệ người." Tiểu Đào Nhi cầm chặt tay mềm mại của Tất Nhu, ra lời thề son sắt.

      "Tiểu Đào Nhi, cám ơn ngươi." Tất Nhu lộ ra nụ cười hư vô mờ mịt, trong đầu lên hình dáng của Quỷ Sùng Thượng, trong lòng liền đau xót.

      Coi như hai người họ có duyên! Sau này nàng và còn là.... vị hôn phu thê, còn bất kỳ quan hệ gì.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2:

      Editor: Mạc Dạ Nguyệt

      Beta: Trần Thu Lệ



      "Các người dùng loại ánh mắt gì nhìn ta đấy?" Quỷ Sùng Thượng vui , hai tay cầm chén nặng nề đặt lên bàn, khuôn mặt đầy tức giận.

      Phong Quân Hạo thản nhiên : "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, ăn cơm !"

      "Còn có. Tuyết Liên, tại sao cái miệng nhắn của ngươi mím lại, dùng ánh mắt như vậy nhìn sư phụ?" Quỷ Sùng Thượng mặt lạnh hỏi.

      Phong Tuyết Liên vô tội chớp chớp mắt, ra lời kháng nghị bé, "Ta nào có?"

      "Ngươi muốn tức giận, đừng tức giận lên người nương tử ta." Hắc Diệu nhìn Quỷ Sùng Thượng.

      "Ta là sư phụ nàng, tại sao thể tức giận với nàng?"

      "Bởi vì lương tâm bất an mới tức giận bừa, dựa vào cái gì để nương tử ta chịu tội? Nàng có chọc giận ngươi." Hắc Diệu lạnh lùng , vì Quỷ Sùng Thượng là sư phụ dienn’ss le’ss quy-don của nương tử , nên mới tôn trọng vài phần, so sánh tuổi tác, so với cũng lớn hơn bao nhiêu.

      "Ta làm gì mà lương tâm bất an?" Có quỷ mới tin lương tâm của bất an, bất an gì? Quỷ Sùng Thượng lớn tiếng đáp trả, nhưng đáy lòng lại chột dạ, như bị người khác trúng.

      "Ngươi bất an cái gì, ngươi tự mình biết." Hắc Diệu khách khí : "Có lẽ ngươi có tâm , làm chuyện có lỗi với người ta, nên lương tâm mới bất an."

      Quỷ Sùng Thượng cau chặt lông mày, trong đầu lên khuôn mặt thanh lệ, hô hấp đột nhiên cứng lại, sau đó liên tục lắc đầu, muốn xoá ảo ảnh trong đầu, "Ta có tâm , cũng làm việc có lỗi với người khác."

      "Ờ? Phải ?" Hắc Diệu nhếch lông mày, để ý đến Phong Tuyết Liên ở bên cạnh kéo ống tay áo của , muốn đừng nữa.

      Thái độ hoài nghi của làm Quỷ Sùng Thượng càng tức giận hơn, sắc mặt trầm xuống, "Thái độ của ngươi là sao?"

      khí lúc này hết sức căng thẳng.

      "Chẳng lẽ ngươi quên vị hôn thê của ngươi?"

      Nghe vậy, khuôn mặt của Quỷ Sùng Thượng lên bối rối.

      Chuyện buổi sáng thể quên được, nhưng lúc ấy Hắc Diệu có ở chỗ đó.

      "Là ai ngươi biết?"

      Ánh mắt Quỷ Sùng Thượng hung hằng nhìn vẻ mặt chột dạ của Phong Tuyết Liên, nàng rụt cổ, trốn ở đằng sau phụ thân, Hắc Diệu vui ôm nàng trở về.

      "Nàng cần sợ, ta bảo vệ nàng."

      Phong Tuyết Liên khóc ra nước mắt. Lời này của Hắc Diệu chứng minh nàng là người mật báo.

      "Được lắm! Tuyết Liên, nghĩ đến ngươi lại cho "

      "Ta là vị hôn phu của nàng, có cái gì thể ." Hắc Diệu phản bác .

      Thấy Quỷ Sùng Thượng trừng mắt nhìn mình, Phong Tuyết Liên thể ngó đầu ra : "Sư phụ, người đừng tức giận! Kỳ Hắc Diệu vậy cũng rất đúng..."

      "Đúng cái gì?" Quỷ Sùng Thượng híp mắt, trong mắt như có sóng ngầm mãnh liệt.

      "Là... Chính là..."

      "Có cái gì nhanh ." chịu được giọng điệu lắp bắp của Phong Tuyết Liên, lớn tiếng .

      Phong Tuyết Liên sợ hãi rụt người vào trong lòng vị hôn phu, làm cho Hắc Diệu vui, lạnh lùng : Mạc Dạ Nguyệt – DD Leee quyy donn "Ngươi hung ác với nương tử ta, nếu phải ngươi là sư phụ nàng, ta tuyệt đối khách khí với ngươi."

      Ngay lúc Quỷ Sùng Thượng cùng Hắc Diệu muốn đứng lên đánh nhau, đột nhiên Phong Quân Hạo chen vào câu, "Các ngươi muốn đánh nhau phải , mời ra ngoài đánh, đừng quấy rối chúng ta ăn cơm. Tuyết Liên, ăn nhanh ! Để hai con chó điên cắn nhau."

      Chó điên? Sắc mặt của Quỷ Sùng Thượng cùng Hắc Diệu đều tốt, hai ánh mắt tức giận nhìn Phong Quân Hạo.

      "Thế nào? đánh nữa sao? đánh ngồi xuống ăn cơm!" Phong Quân Hạo giống như nhìn thấy ánh mắt của hai người, khuôn mặt lên nụ cười nhàn nhạt.

      Quỷ Sùng Thượng buồn bực hừ tiếng, hai người gì mà ngồi xuống.

      Hắc Diệu vì lệnh nhạc phụ đại nhân, bất động thanh sắc ngồi xuống, ôm chặt vị hôn thê trong lòng.

      Ánh mắt của Quỷ Sùng Thượng cùng Hắc Diệu đánh nhau ở trung, khí lúc này quỷ dị.

      Phong Tuyết Liên ở trong lòng Hắc Diệu bất an vặn vẹo người, nàng kéo tay áo phu quân, muốn trừng mắt nhìn sư phụ nữa.

      Phong Quân Hạo để đũa xuống, bình thản : "Sùng Thượng, ngươi đúng là có vấn đề!"

      Người Quỷ Sùng Thượng nhất thời cứng đơ, thanh hơi khàn : "Ta có vấn đề nào."

      "Tính tình hôm nay của ngươi như vậy, ngươi còn có vấn đề gì?"

      Đối với câu hỏi của Phong Quân Hạo, Quỷ Sùng Thượng trầm mặt, im lặng .

      "Ngươi quan tâm vị hôn thê của ngươi sao?"

      "Là nàng muốn giải trừ hôn ước, vừa hợp ý của ta." Quỷ Sùng Thượng lạnh lùng , nhưng trong lòng lại tức giận lên lời.

      Vì cái gì? ràng muốn thành thân, nên mới kéo dài từ năm này qua năm khác.

      Thế nhưng lúc nàng đứng trước mặt , muốn giải trừ hôn ước, lúc đó lòng của rất đau đớn.

      Đáng chết, mới quan tâm!

      "Cho nên từ nay về sau, ngươi cùng nàng còn quan hệ?"

      "Đúng vậy!" Quỷ Sùng Thượng chắc như đinh đóng cột .

      Dù sao người giản trừ hôn ước phải .

      Phong Quân Hạo gật gật đầu, thờ ơ : " như vậy, cho dù nàng có gặp nguy hiểm, cũng liên quan đến ngươi."

      "Nguy hiểm?" Người Quỷ Sùng Thượng hơi run, vẻ mặt trở nên lo lắng, "Lời ngươi vừa có ý gì? Tại sao nàng lại gặp nguy hiểm?"

      Đáng chết, sao lại quan tâm nàng?

      Nàng phải là vị hôn thê của mình rồi, sao lòng lại lo lắng yên? Vẻ mặt của Quỷ Sùng Thượng lên khẩn trương.

      "Nàng phải là vị hôn thê của ngươi rồi, vì sao ngươi lại lo lắng cho nàng?" Phong Quân Hạo uống ngụm trà, lequydon’sss dáng vẻ để ý, ra con ngươi lấp lánh tia sáng giảo hoạt.

      Sắc mặt Quỷ Sùng Thượng trắng xanh đan xen lẫn nhau, trầm mặt, đáy mặt lên tia vui.

      "Phong Quân Hạo, ngươi cố ý?" Quỷ Sùng Thượng tức giận .

      "Cố ý cái gì?" Phong Quân Hạo nhếch lông mày.

      "Biết ta có biện pháp..." Quỷ Sùng Thượng muốn lại thôi.

      " có biện pháp gì?"

      Sắc mặt Quỷ Sùng Thượng trầm xuống, "Ngươi biết ta có biện pháp giúp nàng, ngươi còn cố ý cho ta nghe."

      "Là ngươi còn quan hệ với nàng, như vậy, ngươi cần lo lắng nàng gặp nguy hiểm?"

      "Phong Quân Hạo, ngươi đừng vòng vo, nhanh nàng gặp nguy hiểm gì?" Quỷ Sùng Thượng lạnh lùng , khuôn mặt tuấn vặn vẹo, trong mắt lên sát khí.

      Nếu lại lung tung, đừng trách khách khí.

      "Ngươi rất quan tâm nàng?" Phong Quân Hạo lên nụ cười tà ác.

      "Mặc kệ thế nào , nàng là vị hôn thê của ta, ta thể thấy nàng gặp nguy hiểm, lại để ý." Quỷ Sùng Thượng nắm chặt tay, nếu Phong Quân Hạo lại lung tung, đánh trận.

      "Rốt cuộc ngươi muốn hay ? Đừng lề mề nữa." Quỷ Sùng Thượng cực kỳ tức giận.

      "Được rồi! Ta nhận được thông tin..." Phong Quân Hạo bình thản , còn nghỉ lúc, nhìn sắc mặc bất định của Quỷ Sùng Thượng.

      "Phong Quân Hạo, ngươi có thể hơi hết được , ngươi làm ta khó chịu đấy." Quỷ Sùng Thượng oán hận , chính cũng tại sao lại lo lắng như vậy.

      Phong Quân Hạo cảm thấy chơi lâu, lúc này mới thu lại tâm tình chế giễu, sắc mặt trở nên nghiêm túc, -Mạc Dạ Nguyệt "Ta nhận được tin tức, vị hôn thê của ngươi từ Giang Nam gấp gáp đến đây, phải tìm nơi ngủ trọ ngủ ở ngoài, bọn họ cố ý tách ra khỏi đám đông, như muốn trốn tránh ai đó. Sau đó ta phái người điều tra, biết được..."

      "Kết quả là gì?" Quỷ Sùng Thượng vội vàng hỏi. biết tin tức của Phong Quân Hạo bao giờ sai, vì lập thế lực thông tin cho chính mình.

      "Có đám người đuổi theo bọn họ, hỏi thăm vị trí của họ."

      "Tra ra những người kia là ai ?" thanh của Qủy Sùng Thượng trầm thấp, trong mắt lên sát khí.

      "Thông tin ta tra được..." Phong Quân Hạo ý vị thâm trường nhìn , than .

      "Có lời gì nhanh ."

      "Người muốn bắt nàng, lai lịch ."

      "Lai lịch? Ý ngươi là..." Quỷ Sùng Thượng híp mắt, khuôn mặt lên tức giận.

      Tại sao nàng cho biết, có người đuổi bắt nàng? lẽ đáng để nàng tin tưởng sao?

      Tâm trạng của rất phức tạp, tại sao nữ nhân kia gặp chuyện như vậy mà cho biết, nàng tìm , là vì chuyện này?

      Thế nhưng tại sao sau khi gặp mặt, nàng lại muốn giải trừ hôn ước? lẽ nàng nghĩ thể bảo vệ nàng được sao?

      Nội tâm Quỷ Sùng Thượng tràn đầy nghi ngờ, cũng có nhiều lửa giận bốc lên.

      "Chắc ngươi nghe qua, Cao Cư Chính rất được phe cánh của phủ Nhị thái tử trọng dụng?" Đôi mắt của Phong Quân Hạo loé sáng.

      Sắc mặt Quỷ Sùng Thượng thoáng chốc trở lên xanh mét, giọng trở lên trầm, "Sao nàng ấy lại trêu chọc đến loại người này?"

      Cao Cư Chính, là tiểu nhân từ thủ đoạn.

      cũng từng nghe đến thủ đoạn tàn nhẫn của , thậm chí phái người cướp bóc, giết người phóng hoả cũng làm ra được, loại người này được Nhị thái tử khen ngợi, bởi vì tàn nhẫn.

      "Đơn giản mà , cũng bởi vì nhan sắc của nàng." Phong Quân Hạo chậm rãi .

      "Cao Cư Chính nhìn trúng nàng?" Trong lòng Quỷ Sùng Thượng cháy lên ngọn lửa giận, khẽ nguyền rủa câu.

      Cao Cư Chính đừng vọng tưởng có chủ ý với Tất Nhu, vì nàng là...

      Nàng là gì của ?

      Quỷ Sùng Thượng hơi sững sờ, chính mình đối với suy nghĩ này cảm thấy lo lắng.

      Tại sao lại quan tâm chuyện này?

      Chỉ nghĩ tới Tất Nhu bị người khác cưỡng ép bắt trong lòng lại cảm thấy bất an. Chẳng lẽ... quan tâm nàng?

      "Cao Cư Chính vừa ý nàng, cũng có thể tặng nàng cho Nhị thái tử." Lúc Phong Quân Hạo ra đáp án, thấy Quỷ Sùng Thượng nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng giận dữ. bất động thanh sắc hỏi: "Ngươi có ý định gì ?"

      "Ta tuyệt đối để nàng như cống phẩm bị dâng lên" Quỷ Sùng Thượng thề.

      "Nhưng các ngươi còn quan hệ với nhau..."

      "Người nào còn quan hệ với nhau? Nàng là vị hôn thê của ta!" Quỷ Sùng Thượng vui ngắt lời .

      Lúc này Phong Tuyết Liên lại thêm câu, "Nhưng sư phụ người vừa , người cùng nàng còn quan hệ, dáng vẻ quan tâm nàng sống hay chết?"

      "Ta thay đổi chủ ý, được sao?" Quỷ Sùng Thượng trừng mắt nhìn tất cả mọi người, xem ai dám có ý kiến!

      "Được, dĩ nhiên được." Phong Quân Hạo vẻ mặt tươi cười, hứng thú nhìn Quỷ Sùng Thượng.

      Xem ra, sắp có trò hay để xem rồi.

      *** *** ***

      "Tiểu thư, gia đến." Tiểu Đào Nhi gõ cửa, nghe thấy Tất Nhu trả lời, nàng có chút lúng túng nhìn Quỷ Sùng Thượng, lại giơ tay lên gõ vài cái.

      "Tiểu thư, gia đến, người mau mở cửa."

      Cuối cùng, trong phòng truyền đến giọng lành lạnh của nữ tử.

      "Bảo trở về , ta có lời gì muốn với ."

      Tất Nhu hiểu, sao lại tìm đến tận cửa rồi?

      Nàng cùng còn quan hệ vị hôn phu thê nữa, muốn tự do, nàng cho , nhưng hôm nay đột nhiên tới cửa tìm nàng.

      Chẳng lẽ nỡ bỏ nàng?

      Tất Nhu lắc đầu, nàng tin trong đêm lại thay đổi lớn như vậy.

      "Mở cửa!"

      Ngoài cửa truyền đến giọng trầm thấp khàn khàn của nam nhân, làm tâm như hồ nước của Tất Nhu xao động lên từng vòng rung động, hàm răng nàng khẽ cắn đôi môi đỏ mọng.

      "Ngươi tới làm gì?" Cách cánh cửa, nàng giọng hỏi.

      Ngoài cửa yên tĩnh.

      Ngay lúc nàng cho rằng Quỷ Sùng Thượng rời , đột nhiên cửa phịch tiếng, phát ra tiếng vang lớn, cửa bị Quỷ Sùng Thượng cước đá văng.

      "Ngươi..." Tất Nhu nín thở, nhìn vẻ mặt đáng tiếc của Quỷ Sùng Thượng, nhìn chằm chằm cánh cửa lung lay sắp rơi xuống.

      "Đáng tiếc, cái cửa tốt như vậy lại thể dùng." than nhìn cánh cửa bị hỏng, mặt lại có chút thương tiếc nào.

      "Còn phải tại ngươi sao." Hai má của Tất Nhu vì tức giận mà đỏ bừng, tin lại xông vào như vậy.

      "Sao là lỗi của ta?" hỏi.

      " phải lỗi của ngươi, chẳng lẽ là tại ta sao?"

      Quỷ Sùng Thượng nheo mắt lại, tiến về phía trước.

      Tất Nhu thấy về phía mình, nàng ngừng lui về sau, trái tim đập thình thịch, loạn thành bầy.

      Khoảng cách của hai người chỉ dài bằng ngón tay, nàng có thể cảm nhận hơi thở của phả lên tóc nàng.

      Bốn phía tràn ngập hương vị nam nhân của , liên tục ngừng xuyên qua vải vóc truyền vào làn da của nàng, hai gò má trắng như tuyết nhịn được đỏ bừng lên.

      Nàng ngẩng đầu, nàng nhìn muốn lại thôi, nhìn khuôn mặt đẹp trai, mắt của nàng lên mảnh mờ mịt.

      "Nếu phải tại nàng mở cửa, ta lo nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vì vậy..." Đôi mắt Quỷ Sùng Thượng thâm sâu nhìn nàng, tiếp theo nhún bả vai, tỏ vẻ vô tội.

      "Ngươi..." Tất Nhu giật giật mí mắt, tức giận lên lời, "Ngươi là nam nhân vô lại."

      Quỷ Sùng Thượng phát ra tiếng cười khẽ.

      "Nam nhân vô lại liền vô lại, nàng biết ta còn rất nhiều mặt, chỉ như vậy nàng chịu nổi rồi sao?" ném cho nàng ánh mắt thích thú.

      "Ai ta chịu được?"

      "Bằng ..." Ngón tay của vỗ về đôi môi non mềm của nàng.

      "Bằng cái gì?"

      Nhìn mặt của , gương mặt của Tất Nhu lần nữa hăng hái tranh giành lại đỏ bừng, đành phái né tránh ánh mắt của , cảm giác được lồng ngực truyền đến tiếng tim đập thình thịch.

      "Tại sao nàng muốn cùng ta giải trừ hôn ước?" muốn ép nàng ra lời lòng, là vì nàng tin có thể bảo vệ nàng sao?

      Tất Nhu trong lòng đau xót.

      "Bởi vì ta thích đợi chờ, ngươi vốn muốn lấy ta làm thê tử phải sao? như vậy..." Nàng hít sâu hơi, sau đó : "Ta cho ngươi tự do."

      ra nguyên nhân chính, là nàng muốn bị cuốn vào phiền phức này. Nếu muốn lấy nàng, nàng thể đau khổ mong lấy, rồi lại tặng phiền phức cho ?

      "Nàng cho rằng..." Giọng của rất nhàng, cố ý ở bên tai nàng thở ra.

      Tất Nhu kìm lòng được ngẩng đầu, nhìn biết hoá kì lạ trong đôi mắt.

      "Cho rằng gì?" Tất Nhu hiểu hỏi.

      "Nàng giải trừ hôn ước là có thể giải trừ được sao?" Quỷ Sùng Thượng lành lạnh , nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng biến sắc, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.

      "Tại sao giải trừ được?" Hai con ngươi trong suốt của nàng nhìn .

      Quỷ Sùng Thượng ngừng về phía trước, nhìn đôi mắt trong suốt của nàng, trong mắt đốt lên ngọn lửa nóng bỏng.

      Lúc ánh mắt của nhìn nàng, Tất Nhu rất muốn chạy trốn, nhưng người của nàng bị nhốt lại, chặn tất cả đường của nàng, hai người dán sát vào nhau.

      "Hôn ước của chúng ta là do hai nhà định ra, nàng cho rằng chúng ta câu, có thể làm bọn họ cam tâm tình nguyện buông tha sao?"

      Giọng của trầm thấp, lòng nàng bình tĩnh như nước hồ thu bị hòn đá ném vào, tạo ra từng vòng rung động, làm lòng nàng loạn.

      "Ta tin chỉ cần ngươi mở miệng, bọn họ có phản đối, cũng có cách nào cản ngươi." Nàng ngẩng đầu chăm chú nhìn Quỷ Sùng Thượng, từng chữ, từng chữ cắn răng mà : "Giống như người trong nhà ngừng gửi thư, giục ngươi trở về kết hôn."

      "Vì vậy nàng hận ta?" Quỷ Sùng Thượng nhíu mày, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhắn của nàng.

      "Ta hận." Nàng lắc đầu.

      "Tại sao hận?" Quỷ Sùng Thượng giống như muốn truy hỏi kỹ càng việc, ánh mắt lợi hại nhìn nàng, "Đáng lẽ nàng nên oán hận mới đúng, dù sao ta cũng là ta làm chậm trễ tuổi thanh xuân của nàng."

      "Ta hận ngươi có ích gì? Ngươi vốn muốn lấy ta. Hận và hận cũng giống nhau thôi, nhưng hận, có thể thả lỏng gánh nặng" Nàng cúi thấp đầu, muốn nhìn thấy chua xót trong mắt.

      Đột nhiên, Tất Nhu bị ôm vào trong ngực.

      Quỷ Sùng Thượng nên lời, sao trong lòng rất phiền muộn?

      Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của nàng, dường như nàng gặp phải cảnh ngộ này đều là lỗi của !

      Người của nàng chỉ cao đến lồng ngực của , lúc nàng phát bị ôm vào trong ngực, nàng hoảng hốt muốn chạy trốn, dùng sức giãy giụa, lại nhịn được lưu luyến ấm áp ở trong lồng ngực của .

      " xin lỗi!"

      Tất Nhu trừng mắt nhìn, khó hiểu nhìn , "Tại sao ngươi xin lỗi với ta?"

      Quỷ Sùng Thượng lộ ra nụ cười quỷ quyệt, làm đáy lòng Tất Nhu cảm thấy bất an.

      Giọng êm dịu : "Ta giải trừ hôn ước, cách khác, bây giờ nàng vẫn là vị hôn thê của ta."

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3:

      Editor: Mạc Dạ Nguyệt



      Vị hôn thê?

      Tất Nhu ngây ngẩn cả người, trừng mắt nhìn , thấy gương mặt phóng đại của Quỷ Sùng Thượng, rất lâu mới ra câu.

      "Ngươi biết ngươi cái gì ?" Mặt của Tất Nhu trầm xuống, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp lên hai đạo đỏ rực, con ngươi tỏa ra lửa giận.

      "Tất nhiên ta biết." Quỷ Sùng Thượng ra nụ cười chắc chắn, cố ý để khuôn mặt tiến lên phía trước, cùng đối mặt với đôi mắt tràn ngập tức giận của nàng.

      Lúc này trong lòng chút do dự.

      xác định muốn nàng rồi!

      Lúc trước phản đối, vì muốn lấy nữ nhân hoàn toàn xa lạ, nhưng tại đối với nữ tử trước mắt dâng lên nhiều khát vọng.

      Trong mắt nàng lên quật cường, làm cảm thấy hứng thú dạt dào.

      Mặc dù nàng hận , nhưng mắt nàng thỉnh thoảng lộ ra tức giận cùng hận, nhìn thế nào cũng giống như quan tâm.

      Nếu như quan tâm, sao lại muốn giải trừ hôn ước?

      Là vì tin giải quyết vấn đề giúp nàng sao? Thậm chí sợ hãi dính líu đến ? Mặc kệ đáp án là gì, đáy lòng cảm thấy thoải mái.

      " ra ngoài! Ngươi cút ra ngoài cho ta, ta muốn nhìn thấy ngươi!" Khuôn mặt nhắn của Tất Nhu lạnh lùng, ngón tay chỉ vào cửa ra vào, thấp giọng trách mắng.

      "Sao nàng muốn nhìn thấy ta?"

      "Ngươi để ta trở thành cái gì hả? Ta phải là nữ nhân ngươi cần đến, cần vứt ." Tất Nhu nắm chặt nắm đấm.

      Sao có thể nàng còn là vị hôn thê của ?

      muốn lấy nàng làm vợ, sao thoáng cái thay đổi suy nghĩ? Vậy lúc trước nàng giãy giụa cùng thống khổ quyết định, tính là gì?

      Khuôn mặt nhắn trắng như tuyết của Tất Nhu tức giận đến đỏ bừng, leeee... quy.. don đôi mắt căm tức đốt lên lửa giận nhìn dáng vẻ cà phất cà lơ của Quỷ Sùng Thượng.

      thẳng lưng : "Lúc đầu, người quyết định giải trừ hôn ước là nàng, nàng chưa cho ta cơ hội mở miệng xoay người rời , đối với ta như vậy công bằng sao?”

      "Ngươi vẫn cùng ta hai chữ công bằng?" Nàng hổi hển mà .

      "Nàng cảm thấy ta đối với nàng công bằng?" Quỷ Sùng Thượng ung dung nhìn khuôn mặt nhắn tức giận của nàng, thấy bàn tay bé nắm thành quyền, giống như rất cam lòng.

      Tiêu Đào nhìn mặt tiểu thư lên nhiều loại vẻ mặt, có buồn rầu, tức giận, ngượng ngùng cùng nghiến răng nghiến lợi, nàng vẫn chưa thấy qua ai làm tiểu thư vui như vậy.

      "Tiểu Đào Nhi, chúng ta nhanh chóng thu dọn quần áo."

      "Chúng ta tới chỗ gia ở sao?"

      "Ai chúng ta qua đó ở?" Ánh mắt Tất Nhu lạnh lùng liếc xéo nàng ấy.

      Vẻ mặt Tiểu Đào Nhi tràn đầy nghi ngờ, "Nhưng gia bảo tiểu thư thu dọn bao quần áo, vậy muốn đón người trở về ở?"

      "Ai muốn đón ta trở về, ta bắt buộc phải theo trở về?" Vẻ mặt của Tất Nhu được tự nhiên, nàng bĩu cái miệng nhắn, nhìn qua có vài phần giận dỗi.

      "Nhưng..." Tiểu Đào Nhi do dự.

      "Tiểu Đào Nhi, rốt cuộc ai là chủ tử của ngươi?" Khuôn mặt nhắn của Tất Nhu trầm xuống.

      Tiểu Đào Nhi vừa thấy tiểu thư tức giận, lập tức bối rối lắc đầu, "Tiểu thư, người đừng tức giận, ý ta phải vậy, ta là..."

      "Là cái gì?"

      "Ta là lo lắng cho tiểu thư, nếu chúng ta tiếp tục , chừng mấy người kia..." Tiểu Đào Nhi tới đây, nơm nớp lo sợ nhìn khuôn mặt nhắn trắng bệch của Tất Nhu.

      "Ta sợ." Tất Nhu cắn răng : "Cùng lắm chết, còn có cái gì cần quan tâm."

      "Tiểu thư, người đừng nhảm." Tiểu Đào Nhi sốt ruột .

      "Đừng nhiều, mau thu dọn bao quần áo, chúng ta nhanh chóng rời !"

      "Nhưng mà tiểu thư, chúng ta muốn đâu?" Tiểu Đào Nhi vô cùng do dự. Bây giờ các nàng còn chỗ nào để , lẽ muốn lưu lạc chân trời xa xăm?

      Tất Nhu bị Tiểu Đào Nhi hỏi vậy, người hơi cứng lại.

      "Ta cũng biết..." Trong mắt nàng toàn là sương mù.

      Thiên hạ to lớn, nơi nào có chỗ dung thân cho nàng?

      *** *** ***

      "Nàng muốn đâu?"

      Tất Nhu cùng Tiểu Đào Nhi vừa ra khỏi cửa thành, bị ngăn lại.

      Quỷ Sùng Thượng nhăn đầu lông mày hỏi nàng, chỉ thấy Tất Nhu đóng chặt đôi môi, vẫn là vẻ mặt quật cường.

      "Ngươi quản ta muốn đâu. Tránh ra!"

      "! Ta cho." Vẻ mặt nhàn rỗi ngăn đường của nàng.

      "Ngươi cho ta , cẩn thận ta kêu to lên, ngươi là dê xồm!" Khuôn mặt nhắn của Tất Nhu vì tức giận mà đỏ bừng, lạnh lùng uy hiếp , cho là sợ, nghĩ tới chút cũng để ý.

      "Nàng muốn kêu kêu ! Kêu lớn tiếng lên chút." còn cổ vũ nàng, khóe môi nhếch lên nụ cười làm cho người ta lo lắng.

      "Sao ngươi chút cũng để ý?" Nhìn chút cũng thèm để ý, trong lòng Tất Nhu tức giận.

      Sao sợ hãi?

      Vì sao nàng có cách mở miệng kêu to hai chữ "Dê xồm"? lẽ nghĩ chắc chắn nàng mở miệng kêu to sao?

      Tất Nhu nghĩ ra, ở tại chỗ tức giận, gương mặt trắng như tuyết bởi vì tức giận càng đỏ thêm, làm cho nàng càng thêm xinh đẹp.

      "Tiểu Đào Nhi, cầm bao quần áo của ngươi và tiểu thư nhà ngươi cùng ta rời !" Quỷ Sùng Thượng ra nụ cười với Tiểu Đào Nhi, làm Tiểu Đào Nhi mê đến xoay vòng vòng le.quy.don.

      "Chờ chút, Tiểu Đào Nhi phải người của ngươi, sao ngươi bảo nàng theo ngươi?" Tất Nhu ngăn ở trước mặt Tiểu Đào Nhi, cùng trợn mắt nhìn nhau.

      "Sao nàng là người của ta? Chỉ cần ta vẫn là vị hôn phu của nàng, ta chính là gia của Tiểu Đào Nhi, theo lý mà , nàng phải nghe mệnh lệnh của ta." Quỷ Sùng Thượng nhếch lông mày ngọn núi .

      "Ngươi... Ngươi là nam tử vô lại!" Khuôn mặt nhắn Tất Nhu bị tức giận đến đỏ tươi, "Tiểu Đào Nhi, đừng nghe ."

      "Tiểu Đào Nhi, ta là gia của ngươi, ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của ta?" Quỷ Sùng Thượng nhìn chằm chằm Tiểu Đào Nhi.

      Tiểu Đào Nhi bị kẹp ở giữa, tình thế khó xử.

      "Tiểu thư, gia, các người mỗi người câu, ta nên nghe theo ai đây?" Khuôn mặt nhắn của Tiểu Đào Nhi lã chã muốn khóc, bất kể là nghe ai, người nào cũng thể đắc tội, mệnh nàng khổ.

      "Tiểu Đào Nhi, chúng ta , đừng để ý người này."

      Tất Nhu kéo tay Tiểu Đào Nhi, lúc muốn qua người Quỷ Sùng Thượng, đột nhiên ra câu.

      "Tiểu Đào Nhi, ta định lấy tiểu thư nhà ngươi."

      Tiểu Đào Nhi lập tức giãy giụa thoát khỏi bàn tay bé của Tất Nhu, kích động vọt tới trước mặt Quỷ Sùng Thượng, " gia, người sao?"

      Tất Nhu tức giận tới mức dậm chân, hai má trở nên đỏ bừng. Tiểu Đào Nhi lại bị dăm ba câu của lừa gạt, đáng giận mà!

      "Tiểu Đào Nhi, đừng để hoa ngôn xảo ngữ của lừa gạt!"

      "Ta có gạt người." Quỷ Sùng Thượng thản nhiên phản bác.

      "Ngươi có!"

      "Ta có."

      Tiểu Đào Nhi nhìn hai người tiểu thư cùng gia tranh chấp, biết nên làm thế nào cho đúng? Nếu tiểu thư kiên trì muốn , nàng cũng có khả năng mặc kệ tiểu thư!

      "Ta ta lấy ngươi." Đột nhiên Quỷ Sùng Thượng bắt được bàn tay bé của Tất Nhu, kéo thân thể mềm mại của nàng vào trong lồng ngực.

      "Nhưng ta muốn gả cho ngươi." Nàng ở trong lòng ngực của giãy giụa, gương mặt vì dùng sức phản kháng mà trở nên càng thêm đỏ bừng.

      "Mục đích nàng tìn đến ta là gì?" Hơi thở nam tử thuộc về nhàng phun ở khuôn mặt nhắn của nàng.

      "Ta đến giải trừ hôn ước."

      "Lừa người!"

      "Ai ta lừa người?" Tất Nhu lạnh lùng ngẩng đầu lên.

      "Lúc đầu nàng tới tìm ta, phải vì giải trừ hôn ước, mà là vì cùng ta bái đường thành thân, phải sao?" tới gần nàng, hơi thở của nam tử bao quanh nàng.

      Tim Tất Nhu đập rộn lên, nhúc nhích đôi môi, nhưng hai chữ phải lại thể ra miệng.

      "Sao vậy? Chột dạ đến ra lời sao?" Quỷ Sùng Thượng cười rất quỷ dị, đôi mắt thâm sâu giống như cười mà phải cười nhìn nàng, ngón tay thô ráp nhàng lướt qua khuôn mặt nhắn của nàng.

      Bị kích như vậy của , trong mắt Tất Nhu lên tức giận, nàng cắn môi son đỏ tươi : "Người nào chột dạ? Ta chỉ đến nhìn vị hôn phu của mình lớn lên trong như nào, thuận tiện giải trừ hôn ước, phải vì muốn thành thân cùng ngươi, mới tới tìm ngươi." Nàng quay đầu, khẩu thị tâm phi [1] mà .

      [1] Khẩu thị tâm phi: Suy nghĩ và lời giống nhau.

      "Ta lớn lên rất khó coi sao? Để cho nàng thấy ta lần đầu tiên, quyết định muốn giải trừ hôn ước?" Quỷ Sùng Thượng nhếch mày rậm, ánh lửa trong mắt mơ hồ nhảy lên.

      tức giận, ngón tay bắt lấy cằm của nàng, khỏi dùng lực.

      Đau! Tất Nhu nhíu chặt lông mày, ánh mắt chịu thua nhìn đôi mắt đen kịt thâm sâu của .

      " phải là lần đầu tiên quyết định giải trừ hôn ước, mà đường ta tới nơi này, trong lòng sớm quyết định." Tất Nhu chăm chú , từng chữ ràng : "Năm nay ta mười tám tuổi, ta muốn tiếp tục chờ đợi, lãng phí thanh xuân của ta."

      "Tiểu thư..." Tiểu Đào Nhi muốn lại thôi, "Nhưng mục đích lần này người tới đây, là muốn cùng gia kết hôn── "

      "Tiểu Đào Nhi, đủ rồi, đừng nữa."

      Tiểu Đào Nhi chưa xong, bị sắc mặt tức giận của Tất Nhu cắt ngang.

      Quỷ Sùng Thượng nhíu mày, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, "Ngươi , ta nên tin lời của ai ?"

      Hơi thở ấm áp nhàng thở bên tai, Tất Nhu nghe thấy được hơi thở nam tử sạch thuộc về , trong nội tâm nàng hỗn loạn, nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt tinh xảo của .


      "Ngươi được cười, Tiểu Đào Nhi tại hươu vượn, ta tuyệt đối có... Tuyệt đối nghĩ cùng với ngươi... Có suy nghĩ thành thân trong đầu." Gương mặt Tất Nhu đỏ bừng, đằng làm nẻo mà .

      Nàng tức giận bản thân sao dễ dàng xấu hổ như vậy, cực kỳ giống như đánh khai, càng nghĩ tới là Tiểu Đào Nhi lâm trận đào ngũ, tất cả lời dối đều bị vạch trần.

      Tất Nhu kịp ngăn cản, chỉ có thể lại để cho gương mặt hồi lửa nóng vọt lên.

      Đưa cho Tiểu Đào Nhi ánh mắt tức giận, đối với đôi mắt hiểu của Quỷ Sùng Thượng, hàm răng của Tất Nhu cắn chặt môi son, sau khi từ biệt đầu.

      "Nàng biết ?" Quỷ Sùng Thượng cầm chặt cằm Tất Nhu, quay đầu của nàng lại, đối mặt với chính mình, mặt ra nụ cười, ở bên tai của nàng , "Ta tình nguyện tin tưởng lời của Tiểu Đào Nhi , vì nàng giỏi dối."

      Hơi thở của quét tại bên tai, Tất Nhu nhịn được xấu hổ tim đập thình thịch, "Tin hay tùy ngươi."

      Người của vị bao quanh bản thân, đầu Tất Nhu đột nhiên mơ màng, gương mặt truyền đến từng trận nóng bỏng, nàng cắn cặp môi đỏ mọng, diennn- đàn- leeee- quý- đônnnn hai tay liên tục ngừng đẩy ngực của ra.

      Vì sao chỉ cần khẽ dựa gần, lòng của nàng như nai con loạn đập nhanh?

      "Nàng là tiểu nữ nhân bướng bỉnh." Quỷ Sùng Thượng thở dài, duỗi tay ra, để ý nàng kháng nghị, lần nữa ôm nàng vào lòng.

      "Ngươi buông ra! Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?" Nàng ở trong lòng ngực của liên tục giãy giụa, gương mặt bởi vì kích động mà nhiễm lên đỏ ửng, kịp trừng , quát ngăn cản động tác của .

      "Ta muốn hôn nàng." Quỷ Sùng Thượng xong câu này sau, hai lời dùng môi bao trùm lên miệng của nàng.

      Tất Nhu trừng to con mắt, sợ ngây người, mắt hạnh mở to, nhìn lên gương mặt tuấn dật trước mắt.

      Thừa dịp nàng ngây người, đầu lưỡi của trượt vài trong miệng đỏ của nàng, thỏa thích ăn hết ngọt ngào của nàng.

      Theo nụ hôn của , ý thức của nàng trở lên càng lúc càng mơ hồ, cả người mềm nhũn ngồi phịch ở trong ngực của . Mí mắt nàng nửa rủ xuống, cảm giác đầu lưỡi của ngừng dây dưa, nàng cũng theo dẫn dắt của chậm rãi theo cùng dây dưa chỗ.

      Đầu của nàng trở nên trống rỗng, hô hấp càng lúc càng dồn dập.

      Tiểu Đào Nhi ở bên nhìn, xấu hổ đến tim nhảy dựng lên, bất quá nàng cũng vui vẻ tiểu thư cùng gia cuối cùng hòa thuận, nàng bị kẹp ở giữa tình thế khó xử.

      "Cùng ta trở về được ?" Cánh tay tráng kiện của Quỷ Sùng Thượng ôm thân thể mềm nhũn của Tất Nhu, chỉ cần bỏ tay ra, chắc chắn nàng rơi mặt đất.

      Gương mặt trắng nõn của Tất Nhu trở nên đỏ bừng, hai con ngươi đựng đầy hơi nước mờ mịt, nàng hé mở môi son, ngây ngốc nhìn .

      Trong đầu Tất Nhu trống rỗng, chỉ nhớ nụ hôn của , hơi thở của ...

      "Trả lời ta, bằng ta hôn nàng."

      Lời của vang ở bên tai, Tất Nhu đỏ mặt, kinh hô tiếng, lấy tay che cặp môi đỏ mọng, " được! Ngươi thể hôn ta nữa."

      "Tại sao được? Nàng là vị hôn thê của ta, tại sao ta thể hôn nàng?"

      "Ta rồi, ta muốn giải trừ hôn ước." Tất Nhu đóng băng khuôn mặt nhắn .

      "Nhưng ta lại đồng ý, phải sao? Vì vậy coi như nàng thừa nhận, nàng vẫn thuộc về ta."

      Hơi thở ấm áp quen thuộc của Quỷ Sùng Thượng thổi ở bên tai nàng, nàng nhịn được khẽ run đứng dậy, "Ta ta phải là ── "

      Lời của nàng còn chưa xong, bị môi của ngăn chặn.

      "Nàng thừa nhận là vị hôn thê của ta, ta hôn nàng đến khi đúng mới dừng lại." mặt Quỷ Sùng Thượng nở nụ cười vô lại, nhìn nàng tức giận hai gò má đỏ bừng, xinh đẹp đến kinh ngạc.

      Cũng khó trách nàng trở thành người mơ ước trong mắt người khác!

      Quỷ Sùng Thượng nghĩ vậy, trong lòng rất thoải mái.

      mạnh mẽ kéo nàng mềm mại, trắng như tuyết, dùng sức kéo nàng vào trong ngực ôm càng chặt hơn, suýt nữa ôm nàng đến thở nổi.

      "Ngươi muốn kẹp chết ta sao? Còn mau buông ta ra." Nàng cho ánh mắt tức giận, nhếch cặp môi đỏ mọng kiều diễm, tức giận đường lớn người người đến, đối với chính mình động tay đông chân.

      Nhưng mâu thuẫn là, tuy rằng hiểu thái độ của sao có thay đỏi lớn như vậy, nhưng trong lòng lại dâng lên ngọt ngào, làm cho nàng có cảm giác hạnh phúc.

      được! Trong đầu Tất Nhu có giọng khác nhắc nhở nàng, chẳng qua tạm thời người nam nhân này có cảm giác tội lỗi...

      Đột nhiên, bên tai nàng truyền đến tiếng cười khẽ của .

      "Nàng yên tâm, ta để nàng chết." cúi người, ở môi đỏ mọng của nàng hôn cái, sau, nhìn nàng nháy mắt ra hiệu : "Ta còn chưa cùng nàng bái đường xong, sao cam lòng để tiểu nương tử của ta rời xa ta?"

      "Ngươi..." Cả khuôn mặt nhắn của Tất Nhu trở nên đỏ bừng.

      Mỗi lời của đều ở trong lòng của nàng tạo lên từng vòng rung động, nàng cách nào kiềm chế hơi nóng ngừng phả gương mặt, trắng nõn ửng đỏ làm cho nàng nhìn càng thêm mê người, ngon miệng.



      "Ta làm sao?" Quỷ Sùng Thượng ý xấu đùa nàng.

      Nhìn Tất Nhu cắn cặp môi đỏ mọng, hai con mắt xinh đẹp mở to, lại nhịn được cúi đầu bắt người cướp của miệng của nàng, để ý nàng kháng cự, leee. quyyy. donnn đường lớn người người đến trình diễn màn thân mật.

      Trong chỗ tối, có đôi mắt chăm chú rình coi bọn , trong mắt tràn ngập nồng nặc sát khí.

      *** *** ***

      "Tiểu thư, người đừng tức giận nữa." Tiểu Đào Nhi ở bên cạnh Tất Nhu khuyên nhủ .

      Tất Nhu mím cặp môi đỏ mọng, nhưng dáng vẻ cam tâm tình nguyện, "Tiểu Đào Nhi, tại sao tốt cho ?"

      Nàng hiểu, tại sao Tiểu Đào Nhi lựa chọn lâm trận đào ngũ [2]?

      [2] Lâm trận đào ngũ: Phản bội.

      "Bởi vì tiểu thư, người cần gia."

      "Người nào cần ?" Tất Nhu nhíu mày, nàng mới cần. mặt nàng tràn đầy quật cường cùng bất mãn.

      "Tiểu thư, người cũng đừng cáu." Tiểu Đào Nhi khuyên nhủ: "Tiểu Đào Nhi ở bên người tiểu thư chờ đợi lâu như vậy, sao biết tiểu thư thích gia."



      "Ngươi đừng lung tung." Cả khuôn mặt nhắn của Tất Nhu trở nên đỏ bừng, đôi môi hơi cong lên.

      "Ta lung tung, ràng tiểu thư thích ── "

      "Tiểu Đào Nhi, đừng nữa." Tất Nhu vội vàng cắt ngang lời nàng , như là sợ bị người nào nghe thấy.

      "Tại sao được ?" Tiểu Đào Nhi thầm, "Mỗi lần ta thấy tiểu thư vì gia học cái này, học cái kia, coi như tiểu thư cho tới bây giờ chưa nhìn thấy gia, cũng ầm ĩ muốn biết chuyện của gia."

      "Đó là ta còn tuổi." Mặt Tất Nhu càng đỏ, lại.

      "Thế nhưng tiểu thư, người có thể thề, ngươi hề thích gia sao?"

      Bị Tiểu Đào Nhi hỏi như vậy, Tất Nhu mấp máy đôi môi, vẻ mặt đỏ bừng, lại nên lời.

      "Ta biết tiểu thư vẫn thích gia, nếu gia nguyện ý lấy tiểu thư, Tiểu Đào Nhi đương nhiên vui mừng thấy chuyện kia hoàn thành, chân thành thay tiểu thư vui vẻ!" Tiểu Đào Nhi cây nagy sợ chết đứng .

      Coi như Tất Nhu muốn tức giận cũng tức giận nổi, nàng biết Tiểu Đào Nhi tâm thay mình suy nghĩ, nhưng chỉ cần nghĩ tới người nam nhân kia, trong lòng của nàng lại dâng lên uất ức vô hạn.

      "Nguyên nhân muốn kết hôn vớ ta, chừng là đột nhiên xuất cảm giác tội lỗi, có lẽ qua đầy lát, biến mất ý nghĩ này trong đầu..."

      Lời của nàng còn chưa xong, nghe giọng khàn khàn của nam nhân, "Ai ta biến mất suy nghĩ này trong đầu?"

      Tất Nhu cùng Tiểu Đào Nhi vừa quay đầu lại, thấy Quỷ Sùng Thượng đứng ở phía sau, khuôn mặt nhắn của Tất Nhu tràn đầy đỏ thẫm cùng tức giận, ánh mắt liếc xéo nhìn .

      "Ngươi đứng ở đó bao lâu rồi?" Lời các nàng , bị nghe thấy hết ?

      Quỷ Sùng Thượng biết nàng thẹn quá hóa giận, môi mỏng hơi cong hỏi: "Nàng sợ bị ta nghe được cái gì?"

      Tất Nhu muốn lại thôi, mặt lên chột dạ.

      Tiểu Đào Nhi nhanh nhạy nhìn tiểu thư ra giận dỗi cùng vẻ mặt tươi cười của gia, cười tiếng, lặng lẽ lui xuống.

      "Ta có sợ hãi, ngược lại là ngươi như kẻ trộm, trốn ở phía sau chúng ta nghe lén?" Tất Nhu hung hăng trừng , độ ấm gương mặt còn chưa biến mất.

      Đôi mắt thâm sâu nhìn nàng, do ánh mắt của nhìn đến, nàng cảm thấy tim đập như thuộc về bản thân.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4:

      Editor: Mạc Dạ Nguyệt



      "Ngươi ở đây nhìn cái gì?" Tất Nhu tức giận .

      Nàng thích Quỷ Sùng Thượng nhìn ánh mắt của nàng, có tính xâm lược, làm cho lòng của nàng dâng lên cỗ hoảng sợ, giống như mình ở dưới ánh mắt lửa nóng của cách nào chạy trốn.

      "Tiểu nương tử của ta, nàng ở đây sợ cái gì?"

      "Ai là tiểu nương tử của ngươi." Tất Nhu mạnh miệng .

      từng bước tới gần, nàng ngừng lui về sau, thẳng đến trước giường, nàng ngã ngồi ở giường, dáng vẻ cực kỳ chật vật.

      " phải là nàng sao?" Khóe miệng Quỷ Sùng Thượng chứa ý cười, cúi người cùng nàng con mắt to trừng đôi mắt .

      "Ta giải trừ hôn ước, ta phải là tiểu nương tử của ngươi." Nàng quật cường quay đầu, từ chối đồng ý quan hệ giữa hai người.

      " phải ta , ta giải trừ hôn ước, vì vậy nàng đến bây giờ vẫn là vị hôn thê của ta, mà ta còn có ý định sắp cưới thê tử là nàng vào cửa."

      "Ngươi cái gì?" Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn đáng vẻ Quỷ Sùng Thượng giống như cười mà cười.

      muốn lấy nàng?

      Mắt của nàng tràn ngập dám tin, cả người cứng ngắc thành đá.

      "Sao vậy? tin lời của ta, hay là..."

      tới gần nàng, hơi thở nam tử thuộc về nhanh chóng bao quanh nàng, nàng khỏi nín thở mà đợi.
      Truyện chỉ được đăng tại *******************, ở những trang web khác là bản ăn cắp ăn trộm chưa được cho phép của editor.

      "Hay là cái gì?" Nàng hỏi, trái tim đập thình thịch nhanh.

      vòng đỏ tươi nhiễm lên khuôn mặt trắng như tuyết của nàng, làm cho nàng nhìn đặc biệt xinh đẹp ngượng ngùng, làm nhịn được vươn tay vỗ khuôn mặt của nàng, khóe môi nhếch lên nụ cười đứng đắn, tuỳ tiện.

      " bằng chúng ta động phòng trước? Như vậy ta thể lấy nàng, mà nàng cũng thể gả cho ta." Giọng của khàn khàn trầm thấp.

      "Ngươi... Đừng có mở miệng là đùa lung tung." Biết là cố ý tìm mình trêu đùa, nhưng Tất Nhu nhịn được xấu hổ gò má đỏ bừng.

      Quỷ Sùng Thượng nhếch lông mày như ngọn núi, "Nàng cho là ta là đùa sao?"

      Giọng của khàn khàn, nghe có vài phần đùa mà thành , Tất Nhu dưới ánh mắt sắc bén của , dần dần cảm thấy bất an.

      lẽ muốn...

      Hơi thở của nhàng phun ở gương mặt non mịn của nàng, nhìn đôi mắt thâm sâu mập mờ của , trong đầu của nàng trống rỗng lúc, thân thể nhịn được run rẩy.
      Truyện chỉ được đăng tại *******************, ở những trang web khác là bản ăn cắp ăn trộm chưa được cho phép của editor.

      cỗ dục vọng giống như đào núi lấp biển kéo tới, làm cho nàng cảm thấy miệng khô lưỡi khô, ra nửa câu.

      Khuôn mặt của ở trước mắt liên tục phóng đại, thẳng đến môi mỏng mềm mại của đè lên miệng của nàng, nhàng đẩy hàm răng nàng ra, đầu lưỡi ngừng dây dưa cái lưỡi thơm tho của nàng, trộn lẫn nước bọt trong miệng, dienn, dan,LQD tạo thanh hấp dẫn, làm cho người ta nghe xong xấu hổ tim đập.

      "Nàng ngọt..." Quỷ Sùng Thượng đè lên trán thơm của nàng, giọng .

      Từ người nàng truyền đến từng trận mùi thơm mê người, làm sắp khống chế được xúc động của bản thân, muốn nàng, cỗ dục vọng này tới vừa vội vừa nhanh.

      Tất Nhu bị hôn đến thở nổi, mở to hai con mắt sương mù nhìn , vẫn đắm chìm ở trong nụ hôn ngọt ngào vừa rồi.

      Nàng cảm thấy nóng quá, toàn thân nóng bỏng mãi, tình dục lạ lẫm giống như bao phủ nàng, nàng hé mở môi son tươi đẹp, phát ra tiếng thở dốc rất , cả người như bay bổng, giống như trôi nổi giữa đám mây.

      Dưới ánh mắt lửa nóng của , dường như nàng thể động đậy.

      Ngón tay nhàng vuốt ve gương mặt non mềm của nàng, sau đó xuống, dọc theo cổ nhắn trắng nõn, đến giữa xương quai xanh.

      Tất Nhu nhịn được sợ run cả người, lòng nàng có chút hoảng loạn, tay níu lấy cổ áo, lui về sau, " lẽ ngươi muốn..."

      muốn gạo nấu thành cơm! Gương mặt Tất Nhu đỏ bừng giống như quả đào chín.

      Quỷ Sùng Thượng ở mặt non mịn của nàng hôn cái, "Nhưng ta rất nghiêm túc, ta nghĩ muốn nàng."
      Truyện chỉ được đăng tại *******************, ở những trang web khác là bản ăn cắp ăn trộm chưa được cho phép của editor.

      ở bên tai nàng thổi khí nóng, hơi thở thuộc về nam tử làm nàng choáng váng.

      "... được..." Tuy rằng thân mật làm cho đầu nàng đầu cháng váng, nhưng nàng còn có bị dục vọng làm mờ mắt, nàng vội vàng ngăn cản hai tay thay nàng cởi áo dien dann@ le- quy = đônnn.

      "Tại sao được?" Quỷ Sùng Thượng nhếch lông mày như ngọn núi hỏi.

      "Chúng ta phải phu thê ── "

      Lời của còn chưa xong, bị tức giận cắt ngang.

      " phải ta ta muốn thành thân với nàng sao? Nàng nghi ngờ quyết tâm muốn thành thân của ta, chúng ta gạo nấu thành cơm, coi như là ta muốn đổi ý cũng còn kịp rồi, nàng có cái gì cần lo lắng cho hay sao?"

      "Ai biết ngươi có thể hay bội tình bạc nghĩa đối với ta?" Tất Nhu xinh đẹp đỏ mặt, khẽ gắt, giãy dụa trong lòng ngực của .

      nghĩ tới tốt hơn ôm chặt hơn, mày rậm nhếch lên, "Nàng cho là ta là cái loại người này sao?"

      Ánh mắt của cũng nháy mắt cái nhìn nàng, làm cho lòng nàng nóng nảy, nhìn đôi mắt của , đầu nhàng quay về bên, mí mắt nửa khép.

      "Ngươi cũng làm như thế, phải sao?" Nàng chỉ trích .

      "Nàng là hận ta chậm chạp về cưới nàng làm thê tử sao?" Ngón tay giữ chặt cằm của nàng, nhàng quay mặt nàng lại, nhìn qua linh hồn ở sâu trong mắt nàng.

      Tất Nhu nhếch đôi môi, quật cường chịu ra câu.

      Nàng sợ khi mở miệng, lòng tan vỡ.

      hiểu được nàng ở quê hương ngày đêm suy nghĩ trông mong, cho là cưới nàng về làm thê tử, nhưng năm rồi lại năm trôi qua, thời gian chờ đợi càng hơn lâu, lòng của nàng cũng lạnh hơn, nếu phải bởi vì xảy ra chuyện kia...

      Nghĩ đến ánh mắt tà ác của người kia, Tất Nhu nhịn được sợ run cả người.

      "Sao vậy? Nàng lạnh sao?"

      Người của sát lại gần thêm, mang đến từng đợt nhiệt độ cơ thể nóng rực cùng hương vị tươi mát của nam nhân, đuổi lãnh lẽo bên người nàng.

      Tất Nhu nhịn được xấu hổ tim nhảy dựng lên, nàng nhích người muốn lui về phía sau.

      Cánh tay của lại giữ chặt eo thon của, làm nàng thể động đậy, hơi thở của nhàng phun ở gương mặt của nàng để cho tim nàng đập như đánh trống.

      "Ta lạnh, ngươi... Ngươi đừng dựa gần như vậy..." Chỉ cần khẽ dựa gần, phản đối trong
      [​IMG]



      Chương 5:

      Editor: Mạc Dạ Nguyệt


      Quỷ Sùng Thượng nhìn phản ứng của Tất Nhu, ánh mắt càng trở nên nóng bỏng.

      Tay của dùng sức xé, cái yếm cùng quần lót người nàng lập tức biến thành vải rách, trong nháy mắt, cả người nàng trần truồng rồi.

      Nàng đột nhiên lấy lại tinh thần, thấy bản thân mảnh vải, xấu hổ lấy tay che chỗ tư mật.

      " được nhìn!"Tất Nhu dám nhìn , gương mặt cảm thấy từng trận nóng bỏng, hận thể đào lỗ mặt đất mà chui xuống.

      "Nàng thẹn thùng sao?" nhìn dáng vẻ thẹn thùng của nàng, thấp giọng , hai tay cứng rắn chế trụ cổ tay của nàng, nhàng dịu dàng cầm lên, ở bên tai nàng phun hơi thở ấm áp, "Đừng thẹn thùng, người của nàng rất đẹp."

      Da thịt non mềm của nàng cực kỳ giống bạch ngọc thượng đẳng, đẹp đến phát ra ánh sáng mượt.

      đẩy hai tay của nàng ra, tuyết phong trắng như tuyết cùng chỗ tư mật liền lên ở trước mắt , đôi mắt của đột nhiên trở nên thâm sâu, hô hấp nặng nề hơn.

      Ngón tay của trêu đùa hai nụ hoa đỏ tươi tuyết phong, nhàng sờ chút trở nên đứng thẳng, ngón trỏ cùng ngón cái đè lại nụ hoa của nàng xoa nắn.

      Từng đợt khoái cảm chạy thẳng khắp sống lưng, cả người nàng vô lực, chỉ mặc cho dục vọng xâm chiếm bản thân, từ cặp môi đỏ mọng bật ra tiếng làm cho huyết mạch của người ta trở nên sôi trào, "A... A..."

      dùng lực đè bộ ngực của nàng xuống, nàng nhìn tuyết phong trắng như tuyết của mình biến dạng ở dưới bàn tay ngăm đen của , hai núm đỏ tươi tuyết phong trở nên càng thêm đỏ, dien’ss dann’ss LQD xinh đẹp đứng thẳng.

      Nàng sắp thở nổi, kích tình cùng khoái cảm trong người bốc lên, nàng kìm lòng được nâng lên tuyết phong, trong miệng phát ra tiếng thẹn thùng, " nên..."

      Quỷ Sùng Thượng liên tục xoa bóp tuyết phong của nàng, tạo lên từng đợt khoái cảm, tay phải lần lượt theo da thịt non mềm của nàng xuống bụng bằng phẳng, ngón tay vẽ vài vòng, sau đó xuống tiếp, đến chỗ tư mật nữ tính.

      Tất Nhu thở gấp, ngón tay của khuấy động bụi cỏ đen của nàng, ngón trỏ đẩy ra cánh hoa giấu ở dưới bụi cỏ, tìm được hạch hoa mẫm cảm, dùng ngón cái cùng ngón trỏ nhàng xoa nắn cánh hoa , nàng khỏi co rút.

      Từng đợt khoái cảm bén nhọn từ lòng bàn chân chạy tới đỉnh đầu, nàng vô lực run run tuyết phong trắng như tuyết , nức nở nghẹn ngào tiếng, "A... là khó chịu, muốn..."

      Mật ngọt ngừng chảy ra, nàng kìm lòng được kẹp chặt hai chân.

      nghĩ tới Quỷ Sùng Thượng lại chịu để cho nàng khép hai chân lại, ngược lại càng mở rộng ra, vuốt cánh hoa ở giữa khe hẹp, đôi mắt thâm sâu híp lại, nhìn qua nơi đó tuôn ra nước mật dồi dào, thấm ướt ngón tay của .

      "Nàng muốn sao? Nơi đây chảy ra nhiều nước." dùng tiếng trầm thấp tà ác ở bên tai nàng đầu độc : "Chứng tỏ người nàng rất muốn, đúng hay ?"

      Tất Nhu cảm thấy từng trận tê dại, nét ngượng ngùng đều lên mặt.
      "Ta..."Nàng ra nửa câu, cảm thấy khó xử chính là, người của nàng giống như , tiết ra cam tuyền ngọt ngào, bụng dưới run rẩy hồi, dục vọng khó hiểu làm nàng nhịn được từ miệng phát ra tiếng thở dốc làm cho người ta xấu hổ tim đập.

      "Xin chàng!" Nàng cũng biết muốn đòi hỏi cái gì, chỉ biết là người nóng quá, rất trống rỗng.

      "Xin ta cái gì?"

      Quỷ Sùng Thượng liên tục dùng ngón cái cùng ngón trỏ khiêu khích hạch hoa của nàng, hạch hoa ngừng bị kích thích trở nên đỏ tươi, từng đợt khoái cảm chạy đến làm tay của nàng níu lấy đệm chăn.

      "Xin chàng nhanh lên chút."

      "Giống như vậy sao?"

      quyến rũ ra nụ cười tà mị, đầu vậy mà nằm ở giữa hai chân của nàng, dùng đầu lưỡi nhàng chạm vào tiểu huyệt bé của nàng, làm cho nàng co rút lại.

      "Chàng... Chàng làm gì thế?" Nàng hoảng sợ.

      lại ăn chỗ đó của nàng! Gương mặt của nàng lập tức đỏ giống có thể chảy ra máu.

      Tay bé của nàng nhanh cầm tóc của , muốn muốn đẩy ra , đột nhiên, khoái cảm giống như tia chớp xỏ xuyên qua người của nàng, nàng ngẩng cái đầu lên, phát ra tiếng thét chói tai cao vút, "A... nên!"

      Đầu lưỡi của nhàng đâm vào trong tiểu huyệt ngọt ngào của nàng, nàng tuôn ra rất nhiều, thấm ướt mặt của .

      Nhưng vẫn ôm mông của nàng, ngừng dùng đầu lưỡi tiếp tục liếm láp, tiến vào nàng.

      Người Tất Nhu người trở nên rất khó chịu, người nàng giống như ngâm nước gắt gao bám vào , tùy ý mang nàng đỉnh cao của kích tình.

      Đột nhiên, người nàng cứng đờ, hàm răng cắn cặp môi đỏ mọng, .

      "Ta... ta được." Đồng tử lóng lánh nước của nàng trở nên buông lỏng, cả người mềm nhũn ngồi phịch ở giường, người nhàng run run.

      Quỷ Sùng Thượng ngẩng đầu từ giữa hai chân của nàng, biết nàng đạt tới cao trào, mà phía dưới lửa nóng dục vọng của mình căng cứng cũng vận sức chờ phát động.

      nhanh chóng cởi tất cả quần áo người, lộ ra thân thể cường tráng rắn chắc.

      Tất Nhu nhìn lồng ngực trần trụi của , khuôn mặt nhắn nhịn được như lửa đốt trở nên đỏ bừng.

      Nàng vội vàng cúi đầu xuống, nghĩ tới lại thấy dục vọng căng cứng giấu ở trong bụi cỏ màu đen, khỏi trợn to con mắt.

      Coi như là nàng biết chuyện giữa nam nữ, nhưng đây là nàng lần đầu tiên thấy, nàng lúng túng dời ánh mắt.

      Khuôn mặt nhắn của nàng dần dần đỏ bừng lên, qua bao lâu, khuôn mặt nhắn của nàng như bị giội nước màu, đỏ rực thành mảnh.

      Quỷ Sùng Thượng có ý xấu trêu đùa nàng, ở bên tai nàng thổi hơi nóng, "Nàng thích sao?"

      Cả người Tất Nhu trở nên mềm , trong hơi thở toàn là hương vị thuộc về , tim của nàng đập như vạn mã lao nhanh, làn da trắng nõn nhuộm lên mảnh hồng nhạt, nàng thẹn thùng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :