1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cỏ Gần Hang Của Đại Ca - Điền Tâm Trinh ( Hoàn - 10c )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Cỏ Gần Hang Của Đại Ca


      Tác giả: Điền Tâm Trinh
      Editor: Hana
      Beta: Hana



      Giới thiệu


      Kim ốc tàng kiều, đàn ông trời sinh phóng đãng thích làm chuyện xấu, tình cảm .

      Trước hoa dưới trăng (dùng để chỉ nơi để chuyện đương), đàn ông tâng bốc dùng chân tình lấy lòng, là tình là

      Tề Hạo, lão đại bang phái người người nghe thấy sắc biến, bên trong lạnh lùng chính là ,

      Lại lần cẩn thận, mua nhóc tầm thường từ trong quán rượu của người khác về nhà.

      6000 vạn! Đó cũng phải là con số , đối với việc lão đại ra tay rộng rãi như thế,

      Thủ hạ cho là lão đại tính toán dạy dỗ bé này tốt để làm gà đẻ trứng vàng.

      Ai biết, khóa học dạy dỗ còn chưa bắt đầu, lão đại lại mang bé về nhà.

      Còn ngang nhiên ở chung chỗ với bé này. nhanh Nhưng chuyện này hoàn toàn quan trọng, từ trước đến nay lão đại luôn luôn công tư phân minh.

      Lão đại tốt của bang phái lại thành người đàn ông thuộc thành phần trí thức sáng chín chiều năm (sáng làm chín giờ, chiều về năm giờ).

      ngày ngày người bị đánh thảm hại chính là thủ hạ, trở thành người đàn ông tốt khuôn phép.

      Mặc dù Thẩm Yên Phi nhìn ngọt ngào động lòng người, nhưng Tề Hạo coi trọng khẩu vị.

      Làm nhịn được muốn tàng kiều (trong ‘kim ốc tàng kiều), nhìn cơ thể xinh đẹp của lởn vởn ngay trước mắt.

      Ánh mắt có tính xâm lược kia tối lại, dục vọng ở trong cơ thể la hét đòi giải phóng.

      Người đàn ôn dùng Lý trí chống đỡ ham muốn về thể xác nhưng mà, dưới đôi mắt đẹp ngây thơ của .

      Tề Hạo leo lên giường của , đè lên thân thể mềm mại xinh, hôn lên môi đỏ mọng.

      Cơ thể mềm mại trắng như tuyết rơi vào đáy mắt, cuối cùng cũng khống chế được khát vọng.

      Làm muốn ngừng cũng dừng được, cuồng mãnh (điên cuồng, mạnh mẽ) ăn đóa hoa bé ngây thơ này.​
      Chris thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1



      bóng người nhắn vội vàng đường phố đông nghẹt, bởi vì nơi này phải khu náo nhiệt và bởi vì bây giờ là hơn giờ sáng, cho nên có vẻ cực kỳ an tĩnh.

      Vang vọng trong bóng tối chỉ có tiếng bước chân của Thẩm Yên Phi, mặt lộ vẻ mệt mỏi chỉ muốn nhanh về nhà nghỉ ngơi, nắm chặt túi vai, thúc giục bản thân gấp rút gia tăng bước chân hơn nữa.

      Vừa đến ba rưỡi sáng, phải rời giường để đến tòa soạn báo, nếu kịp phân loại xong tờ báo và đơn quảng cáo, thể sớm sửa sang báo xong thể sớm đưa báo, nếu kéo dài đến lúc in báo xong, bị ông chủ tòa soạn mắng là chuyện , tiếp theo kéo dài đến thời gian làm việc kế tiếp nguy rồi.

      Nghĩ đến đây, Thẩm Yên Phi tăng nhanh những bước , nhưng chạy được vài bước người có chút lảo đảo nên phải ngừng lại, có thể là bởi vì cả ngày chưa ăn gì. Hết cách rồi, hôm nay công việc quá bận rộn, mỗi công việc đều thể hoàn thành đúng thời hạn, ngựa ngừng vó chạy (liên tục ngừng nghỉ) tới địa điểm làm việc tiếp theo.

      chìa khoá ở trong ba lô, rất hi vọng bây giờ bản thân có thể nằm ở giường chuẩn bị ngủ, mà phải đứng ở cửa nhà mình có cảm giác thoải mái đến muốn té xỉu.


      Thẩm Yên Phi mở khoá cửa gỗ cũ kĩ. Khi vừa bước vào cửa nhà, hai bóng đen chợt đánh úp , dùng sức giữ lại cánh tay của , đụng chạm xa lạ khiến Thẩm Yên Phi trong nháy mắt hoảng sợ dứt, "Thả, buông tôi ra." tên đàn ông chút nào thương hương tiếc ngọc nhét khăn vải trong tay vào cái miệng nhắn sắp kêu to của .

      Lúc này, cơ thể vốn mệt mỏi vô lực của Thẩm Yên Phi bỗng trở nên đề phòng, sử dụng đôi mắt bồ câu chứa đựng sợ hãi nhìn bọn họ.

      Bàn tay của người đàn ông giữ chặt đôi tay của Thẩm Yên Phi, "Ầm ĩ nữa đẹp mặt." hung ác .

      "Mẹ kiếp, hợp tác chút cho tao!" Lúc bàn tay kia vung lên Thẩm yên Phi gần như ngất , làm cho đôi tay ngừng giãy giụa ngừng đôi tay trong khoảng thời gian ngắn tê liệt lại, hôm nay hoàn toàn phải ngày giao tiền, bọn họ tới làm cái gì?

      Người đàn ông thô lỗ nhấc cằm của lên, nhìn thấy trước mắt lại biết sống chết dám trừng mắt nhìn ? lại hung hăng tát cái mạnh.

      Cái tát này khiến Thẩm Yên Phi rũ đầu xuống tiếp tục nâng lên nữa.

      " Bảo, đừng đánh, nếu đánh chết nguy rồi." Người đàn ông tráng kiện thô bạo bắt lấy cánh tay của Thẩm Yên Phi .

      "Hừ, nó chết dễ dàng như vậy?" Người đàn ông được gọi là Bảo hậm hực , nhưng kỳ cũng dám động thủ lần nữa, ai biết này có chịu nổi đánh như vậy ?

      Nhìn nhúc nhích, ở trong lòng hai người đàn ông suy đoán khác nhau, là hôn mê? Hay là làm sao vậy?

      "Hôm nay phải ngày giao tiền." Thẩm Phi Yên giống như phun ra hơi thở cuối cùng khó khăn .

      "Tao đương nhiên biết hôm nay phải ngày giao tiền." Người đàn ông thấy may mắn chưa tắt thở, "Coi như may mắn, lão đại của chúng ta muốn gặp ."

      "Tôi đều giao tiền đúng hạn, gặp lão đại của các làm cái gì?" cũng ngây thơ cho là lão đại của bọn họ chủ động giảm bớt món nợ của ba , bọn họ đều là ác ma ăn tươi nuốt sống.

      Thẩm Yên Phi nỗ lực mở mắt, tuyệt đối thể té xỉu vào lúc này.

      "Phi, lão đại của chúng ta muốn gặp là vinh hạnh của , cho là lão đại của chúng ta có rất nhiều thời gian rảnh rỗi sao? Cũng phải là ai nợ tiền ngài ấy cũng gặp." Người đàn ông hiển nhiên rất sùng bái lão đại của .

      trung thành theo bên cạnh lão đại như vậy, còn phải là vì ngày kia có thể ăn thơm uống say như lão đại sao, cả ngày đều có phụ nữ vòng quanh ở bên mình, ha ha.

      "Tôi muốn, tôi giao tiền đúng hạn." Thân thể đứng vững khẽ nghiêng về phía trước.

      "Cái này cũng phải có thể quyết định." Người đàn ông ra hiệu bằng mắt cho người đàn ông tráng kiện bắt Thẩm Yên Phi lại, người thứ hai kéo ra khỏi cửa gỗ trong tình trạng phải rất tốt, về hướng chiếc xe bọn họ lái tới.

      muốn lớn tiếng cầu cứu, nhưng đến khí lực phun chiếc khăn lông trong miệng ra cũng có, đêm khuya yên tĩnh, hoàn toàn có người chú ý cái hẻm trong bóng tối này.

      Thẩm Yên Phi tuyệt vọng ngồi phịch ở chỗ ngồi phía sau xe, người đàn ông thấy ngay cả đứng cũng vững, lại bộ dạng yếu đuối, liền bảo người đàn ông lái xe , chính ngược lại thả lỏng ngồi vào chỗ ngồi phía sau.

      "Chờ đến lúc gặp lão đại miệng ngọt chút, bảo đảm hại ." Người đàn ông bị sắc dục làm cho mê muội nhìn Thẩm Yên phi, sớm biết này tệ, nhưng ngờ vừa nhìn gần như vậy, đúng là đẹp vô cùng!
      Last edited by a moderator: 4/3/16
      Chris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      còn chưa từng gặp tiểu thư nào trong quán rượu mà có thể so sánh được với vẻ đẹp của trước mặt này, đừng gương mặt, chỉ là da thịt của lộ ra ngoài chút xíu cũng đủ làm cho đàn ông mơ màng.

      vội vàng lắc đầu cái xua dục niệm trong đầu, đây phải cho lão đại nếm trước, cũng đừng phá hỏng đại .

      Thẩm Yên Phi dùng hết khả năng rụt lại về phía cửa xe, nhưng vẫn ngăn được ánh mắt dâm đãng của người đàn ông, tự với mình ngàn vạn lần đừng lộ ra dáng vẻ sợ sệt, điều đó càng thêm đúng ý của bọn họ.

      Thấy lộ vẻ mặt kinh hoảng, gần như càng khiến ánh mắt của người đàn ông rời nổi, tính dục càng thêm nâng cao, kiềm chặt đôi tay muốn vươn ma trảo của mình ra, nhẫn nại lần này, còn sợ có đàn bà sao ?

      Chỉ cần có thể khiến lão đại hài lòng, còn sợ chiếm được coi trọng của lão đại sao ? Người đàn ông ngăn trở bản thân thêm lần nữa.

      Người đàn ông tráng kiện ở phía trước cũng nhịn được mà len lén dòm ngó bị mình túm lên xe qua gương chiếu, hai tay nắm chặt bánh lái dường như vẫn còn lưu lại cảm xúc mềm nhẵn hai tay .

      Chỉ tiếc thế nào cũng tới phiên , đến Bảo cũng phải nhịn, loại mặt hàng khó có được này nếu đến tay của lão đại, Bảo muốn bò lên cũng rất khó.

      Xe từ ngõ an tĩnh lái đến đường lớn, người trong xe theo đuổi tâm tư của bản thân, dọc đường càng náo nhiệt, cuối cùng bọn họ dừng trước cửa quán rượu.

      Thẩm Yên Phi biết những thứ bại hoại này đều phải là đồ tốt, chỗ này tự nhiên cũng khá hơn chút nào, nhưng khi chân chính thấy các áo rách quần manh đứng ở cửa quán rượu, lại vẫn có thể trêu chọc khách, làm sợ hãi trong lòng đè xuống lại dâng lên.

      ", , tôi muốn về nhà, tôi..."

      Người đàn ông vừa dùng sức tát hô lên, "An phận chút cho tao !" phân phó người đàn ông tráng kiện áp giải , "Đừng để cho ta kêu loạn, tránh ảnh hưởng đến việc buôn bán của quán."

      Các của quán rượu sớm quen với cảnh này, người phụ nữ nào cam tâm tình nguyện vào chứ ? Chỉ là cũng còn mấy người lại cam tâm tình nguyện ra. Dù sao chỉ buổi tối có ít nhất vài chục vạn trong tay, đâu tìm công việc dễ dàng như vậy ? Uống chút rượu, cười với khách, mở hai chân ra có cái gì khó khăn.

      Nghe tiếng động, khách uống rượu rối rít nhìn về phía Thẩm Yên Phu, có ai kinh ngạc trước mắt trình diễn tiết mục gì. Cũng có ai muốn nhảy ra làm hùng cứu mỹ nhân. Bọn họ chỉ là muốn nhìn chút, mới này có xinh đẹp hay ? Cay hay cay ? Tốt hay ? Lần sau có lẽ có thể nếm thức ăn tươi cũng nên.

      nhạc đinh tai nhức óc từ quán rượu vọng lại làm tâm tình người ta phấn khởi, đèn nháy vây quanh bốn phía của Nghê Hồng ngừng chuyển động, chuyển làm vũ công sàn nhảy chẳng những phải chuyển động thân thể theo tiết tấu của nhạc , nếu có thể càng phải bắt kịp tốc độ biến hóa của ánh đèn.

      Khách ở quầy rượu cũng chỉ lác đác vài người, bởi vì tất cả đều ở sàn nhảy, bao vây bên trong đến nước chảy lọt, vóc dáng vũ công chuyên nghiệp chuyển hơn người, người càng thêm bạo dạn hơn người.

      Khi mỗi vũ công mới lên sàn nhảy người nhiều nhất chỉ có bộ bikini mỏng che kín bộ vị quan trọng của phụ nữ. Vậy mà theo tiết tấu nhạc càng lúc càng nhanh, ánh đèn lóe lên càng lúc càng dồn dập dây vải mỏng người các cũng càng lúc càng lỏng, lúc chủ nhân tận tình vặn vẹo thân thể, cuồng dã rơi xuống bốn phía.

      Chẳng những mặt vũ công chuyên nghiệp đổi sắc , chịu ảnh hưởng từ bên ngoài chút nào, cũng rất hiểu được cách nắm giữ khí, nhân cơ hội làm nó trở nên nóng nhất !

      Phía trước các vị khách mới đến tìm vui cũng theo điệu nhảy múa thoát y càng lúc càng nhiệt tình mà rục rịch ngóc đầu dậy, chỉ cần có thể lấy được vải mỏng người vũ công lúc rơi xuống là có thể nhảy lên vũ đài múa cùng đám ma nữ câu người.

      Các vị khách nhảy lên vũ đài giở trò với các vũ công xinh đẹp là thể tránh khỏi, bởi vì thế nào vũ ? Thế nào an ủi ? Khách thoải mái là tốt rồi.

      Tề Hạo từ vách tường bằng kính lạnh nhạt nhìn tầng dưới rầm rộ, giống như là người qua đường quan tâm, bình thường thời gian này phải đến các quán rượu lớn kiểm tra vũ trường.

      Cánh cửa sau lưng bị người bên ngoài đẩy ra ,"Đại ca."

      " Có tra được gì ?" Tề Hạo nhìn như lơ đãng, kì thực quan sát mấy vị khách tầm thường trong sàn nhảy từ lâu rồi.

      đặc biệt liên tục quan sát mấy người này vài tối, mặc dù họ rất nhanh dung nhập vào DJ và vũ công, cố ý tạo ra khí dâm dục, nhưng trong ánh mắt rã rời kia vẫn mang theo chút điên cuồng, đầu óc khi điên cuồng khi ý thức lại ràng, chỉ huy thân hình ổn định của bọn họ nhảy theo nhạc, ma túy bọn họ hút tuyệt đối phải là loại bình thường được lưu thông thị trường.
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: tiếp

      "Xác định là Đại Hùng cung cấp." Vũ lâm tất cung tất kính báo cáo. nghĩ đại ca sớm biết người cung ứng phía sau là ai, chỉ là muốn nắm chứng cứ để chặn miệng gấu bưu.

      Tề Hạo uống cạn ly Whisky lâu năm trong tay, ghét nhất là có người buôn bán ma tuý địa bàn của , chỗ khác xen vào, nhưng địa bàn của Tề Hạo tuyệt đối được!

      Núp dưới bộ tay trang màu gỉ sắt bó sát người, là vóc người cường tráng lại cao lớn bền chắc, cho dù bản thân là người tiếp xúc với đại ca thường xuyên nhất, cho tới bây giờ Vũ Lâm vẫn cách nào than thở lão đại có bề ngoài rất may mắn, cũng khí trách phụ nữ luôn chạy theo đại ca như vịt, trừ việc tay đại ca có tất cả quyền thế, vẫn là mục tiêu của đám phụ nữ tre già măng mọc như cũ.

      "Đại ca, mẹ Tang vừa mới gọi tới đây Lệ Na lại gây rối nữa, Lệ Na nếu đại ca gặp ấy, ấy làm." Vũ lâm nhìn đại ca đứng yên trước cửa kính nhìn xuống phía dưới, bả vai rộng rãi mang theo lạnh lùng vĩnh viễn làm người ta thể chạm tới.

      Đôi tay Tề Hạo để ở trong túi, ánh mắt lợi hại quan sát sàn nhảy chuẩn bị xảy ra náo động, "Cho người lôi người đàn ông mặc áo sơ mi màu đỏ sọc đó ra ngoài."

      "Thuận tiện nhìn người có phấn (ma tuý dạng bột) hay ?" tiếp. Loại ma tuý này so với những loại trước đây còn muôn độc hơn, tốc độ ăn mòm thầm kinh của con người tăng lên rất nhiều.

      "Vâng" Vũ Lâm lập tức xoay người xuống lầu xử lý.

      Tề Hạo chậm rãi đốt điếu thuốc, thỉnh thoảng ở trong quán của có người cắn thuốc giúp vui có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nếu hút nghiện thành tính, ann rất vui. Càng cần đến những người kia dám can đảm đụng chạm người địa bàn của .

      Nhân viên bảo vệ dưới tình huống quấy nhiễu đến khách hàng, động tác nhanh chóng lưu loát dẫn người đến phía sau quầy rượu, Vũ Lâm nhìn người đàn ông co giật từng cơn nằm mặt đất, có kinh nghiệm biết cái này phá huỷ ý thức của con người, cúi thấp người tìm ra gói thuốc còn lại người người đàn ông.

      "Chờ chút nữa tôi và Hạo ra ngoài tìm người cung ứng thuốc, mọi người lưu ý khách hàng trong quán." Vũ lâm hướng về phía nhân viên bảo vệ phân phó, đại ca rất vui việc mấy ngày nay trong quán có nhiều ngừoqi cắn thuốc như vậy.

      Vũ Lâm lần nữa cầm gói thuốc lên lầu, đại ca chờ .

      "Đây là lấy được từ người tên kia." Vũ Lâm đổ ít bột trắng như tuyết ra mặt bàn.

      Đầu tiên Tề Hạo dùng con mắt to quan sát chút, sắc màu còn trắng hơn so với loại bình thường, thậm trí rất tự nhiên, giống như ánh mặt trời khi chiếu vào trong tuyết trắng phản xạ lại; sờ vào cảm giác nhẵn nhụi hơn so với trước đây, xem ra người bán tốn ít công phú với sản phẩm mới này.

      Tề Hạo đưa lỗ mũi đến gần để ngửi, nhạy bén quan sát được thuốc bộn nàu có tính bốc hơi, cần hút, cũng có thể tiến vào bên trong cơ thể con người qua việc tiếp cận với lỗ mũi.

      Vũ Lâm yên lặng nhìn đại ca, biết độc tính của thuốc bột này độc hơn, bởi vì có thể nhìn ra được từ phẩn ứng của khách, nhưng nhìn ra trong túi bột màu trắng giống nhau này có gì khác thường?

      "Hùng bưu ở nơi nào?" Tề Hạo hỏi.

      "Thời gian này chắc là vui đùa trong quán rượu." Hùng bưa thích người đẹp điều này ai cũng biết, nếu như chết vì mã thượng phong, cũng chết bởi vì bệnh lây qua đường tình dục, Vũ Lâm xấu xa nghĩ.

      "Đến quán rượu của xem chút." Tề Hạo dập tắt khói thuốc.

      "Hai chúng ta ?" thể nào?

      Tề Hạo liếc người dài dòng cái.

      "Ha ha, đại ca, dù sao chúng ta có nhiều người như vậy, cần uổng phí á." Vũ Lâm lên tiếng đề nghị . Người ta sợ tên tuổi Tề Hạo nổi tiếng của , nhưng sợ Vũ Lâm á.

      Tề Hạo thờ ơ bước

      "Đại, đại ca." Vũ Lâm đuổi theo sát bước chân.

      ☆☆☆

      "A!" Thẩm Yên Phi bị người từ phía sau đẩy mạnh cái vào bên trong phòng của quán rượu.

      "Đàn bà thúi đáng chết!" Người đàn ông hướng về phía Thẩm Yên Phi ngã quỳ mặt đấy nhổ ngụm nước bọn, " Ha ha, Hùng ca." Dáng vẻ biến đổi sắc mặt của người đàn ông nhanh chóng giống như xuyên kịch, khom người mặt hướng về phía đại gia khiến phụ nữ vây quanh trong phòng bao.

      "Tiểu Bảo." Giọng của Hùng Bưu trầm thấp ràng là vui khi bị người khác cắt đứt hăng hái.

      "Ha ha, Hùng ca, Tiểu Bảo dẫn theo mặt hàng mà ngài thích." Người đàn ông khẽ ma sát hai tay, khóe miệng lộ ra nụ cười.

      Khuôn mặt nhắn khiến người ta dung động của Thẩm Yên Phi nằm úp sấp mặt đất, trong đầu ong ong làm trong khoảng thời gian ngắn cách nào đứng dậy.

      Người đàn ông câu ngắn ngủn rất đúng khẩu vị của Hùng Bưu, nhưng mới nhìn bóng đen co thành đống mặt đất, Hùng Bưu liền nhíu mày.

      Khô cằn như vậy khơi dậy nổi thú tính của , tay của Hùng Bưu còn rất tự nhiên nắm nhũ tiêm, cho dù có nguười vào phòng bao này cũng chưa từng buông tay ra, người phụ nữ đầy đặn chuyển qua ngồi người dường như chút dị nghị cũng có.

      Thấy Hùng Bưu cau mày, vẻ mặt người đàn ông cung thay đổi, "Nâng đầu lên cho tôi!" tay của hung hăng lôi tóc của Thẩm Yên Phi lên!

      "A!" Thẩm Yên Phi bị đau lập tức hốc mắt ươn ướt, thể đứng lên theo tay người đàn ông kéo.

      Lần này, có thể khiến Hùng Bưu mở đôi mắt ra.

      luôn luôn thích phụ nữ da thịt trắng nỗn như tuyết, nhìn lộ ra khuôn mặt nhắn phấn nộn lại khóc đến nước mắt loang lổ. Mặc dù phải loại phụ nữ xinh đẹp nóng bỏng, nhưng dáng vẻ điểm đạm đáng có thể khơi lên khoái cảm vô cùng muốn giayd xéo trong lòng .

      "Thấy Hùng sao chào hỏi?" Mặc dù đứng thẳng đến thể thẳng hơn được nữa, nhưng người đàn ông vẫn cố ý keo đau tóc .

      "A....." Thẩm Yên Phi khua nắm chặt tóc thả tay.

      "An phận chút cho tao!" Người đàn ông dùng sức đập phía sau đầu gối của !

      "A!" Ngay sau đó Thẩm Yên Phi giống như búp bê vải bị ném về phía trước, cái trán còn "bịch" tiếng dùng sức đụng mạnh vào cái bàn,. trong nháy mắt máu tươi dính vào mi mắt của .

      " Hùng, người phụ nữ này còn biết tình huống, cần dạy dỗ nhiều, dạy dỗ mấy lần là được." Ánh mắt người đàn ông thỉnh thoảng liếc nhìn đôi tay của Hùng Bưu, rất muốn cái có thể đưa vào trong váy mỏng kia là tay của mình.

      "Mày đánh mặt nó thành như vậy, làm sao tao thấy được?" Mặc dù Hùng Bưu hơi đẩy người mình ra, nhưng hai tay vẫn còn dính vào người .

      "Hết cách rồi, Hùng, người phụ nữ này biết điều."

      "Tôi trả tiền đúng hạn." Thẩm Yên Phi nhịn đau mở mắt.

      "Thiếu bao nhiêu?" Hùng Bưu hỏi.

      "Báo cáo Hùng, tính đến hôm nay cộng thêm lãi tổng cộng là ba trăm ngàn." Người đàn ông .

      "Hừ, bậy!" Thẩm Yên Phi căm tức nhìn người đàn ông, "Khoản nợ ba tôi đánh bài là bảy mươi vạn mới đúng."
      Last edited by a moderator: 4/3/16
      Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      (tiếp)

      Cái trừng mắt này, mắt của Hùng Bưu có thể thấy khuôn mặt nhắn của Thẩm Yên Phi, mặt bị đánh sưng thành như vậy còn có thể làm ánh mắt người ta sáng lên! Hùng Bưu rất hài lòng, cũng biết khi cởi quần áo ra có như dự đoán hay ?

      Người đàn ông lắc đầu cái, " cần lãi sao?"

      "Lãi, cho dù cộng thêm lãi cũng làm sao có thể đến ba trăm ngàn?" Thẩm Yên Phi hơi thở mong manh căm giận .

      "Bọn ta là ngân hàng tư nhân bí mật phải ngân hàng nhà nước, đương nhiên lãi tương đối cao chút, đây là luật lệ." Người đàn ông tự cho là có lòng tốt .

      "Các người là đồ bại hoại ăn tươi nuốt sống người!" biết ba vay tiền lãi rất cao, nhưng nghĩ tới nó cao đến như vậy!

      Thẩm Yên Phi luôn luôn đơn thuần, bị trước mắt làm cho trấn động biết phải làm thế nào? phải ba mỗi tháng chỉ cần đưa cho bọn họ năm vạn là được rồi sao?

      "Người bại hoại này là muốn giúp thôi." Người đàn ông nâng cằm của lên , "Mang tới nơi ày chính là muốn cho cơ hội."

      "Cầu xin Hùng tốt, xem Hùng tình toán với thế nào." Người đàn ông dáng vẻ lưu manh .

      Lúc này Thẩm Yên Phi nhìn về phía người đàn ông ngồi ghế sa lon hai cái chân to mở lớn, thịt mỡ mọc tràn lan mặt làm thấy cực kỳ thoải mái, nhất là đôi mắt ti hí nhìn thấy lòng trắng mắt kia.

      "Tôi trả tiền đúng hạn." dũng cảm .

      "Trả? muốn trả đến lúc nào?" Hùng Bưu xuy tiếng bật cười, người phụ nữ bên cạnh cũng giống như nghe được chuyện gì rất buồn cười vậy, rối rít bật cười.

      "Tôi đưa toàn bộ tiền lương mỗi tháng cho các người." Đây là chuyện vẫn làm, giọng nghiêm túc lại đưa tới nhiều tiếng cười mỉa mai hơn.

      " ngốc, yên tâm theo Hùng, đừng là ba trăm ngàn được xóa bỏ, Hùng còn cho ăn thơm uống say đấy." Rốt cục người đàn ông ra kết quả muốn.

      "!" Thoáng chốc Thẩm Yên Phi bị hù dọa hé ra khuôn mặt sưng đỏ trắng bệch.

      lảo đảo đứng lên, khó khăn, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân họ kéo tới đây? muốn! muốn! Thẩm Yên Phi ra sức lắc đầu.

      " muốn? Dĩ nhiên có thể." cự tuyệt hiển nhiên làm Hùng Bưu nổi giận, "Lấy ra ba trăm ngàn!" biết điều!

      "Tôi trả, tôi nhất định trả." Cơ thể Thẩm Yên Phi lui về phía sau, biết rằng người đàn ông chặn lại đường lui của , ngăn ở trước cửa.

      "A!" Thẩm Yên Phi thét chói tai. Người đàn ông đưa tay đẩy, Thẩm Yên Phi lại dễ dàng đứng ở trước mặt Hùng Bưu.

      "Suy nghĩ kĩ, cân nhắc." Khó có được Hùng Bưu dùng tài hùng biện của mình khuyên nhủ, có thể thấy được rất hài lòng.

      ", tôi trả tiền!" tình nguyện chết cũng nguyện ý bán thân mình!

      " rượu mời uống lại thích uống rượu phạt?" Người đàn ông tiến lên sau đó rất hung tợn giáo huấn phen, dám ngăn cản con đường của lão tử? muốn sống!

      "Dừng tay." Hùng Bưu mở miệng, "Tao thích phụ nữ sau khi cởi hết quần áo phải trắng mịn."

      "Dạ, Hùng." Người đàn ông kịp thời thu quả đấm nắm chặt, hung hăng nhìn chằm chằm !

      Cả người Thẩm Yên Phi căng thẳng, trước có hổ, sau có sói, , chạy thoát được sao?

      "Tất cả đều ra ngoài." Hùng Bưu khẽ quát.

      câu này của làm Thẩm Yên Phi sợ đến nhảy dựng lên, gần như muốn thét lên!

      Tất cả mọi người đều biết khẳng định lão đại lại muốn ép lương vì xướng (ép buộc người tốt làm điếm), các tiểu thư cũng rất cam lòng ra khỏi cửa, điều này chứng tỏ các sắp có đối thủ tranh giành tình cảm, hơn nữa còn là đối thủ rất mạnh.

      Hùng Bưu bước từng bước đến gần con thỏ đợi làm thịt, ngược lại rất thích quá trình săn, bởi vì nó làm quá trình cá nước thân mật càng thêm hứng thú.

      "Mở, mở cửa ra!" Thẩm Yên Phi vừa dùng sức vỗ vào cánh cửa bị người ta khóa từ bên ngoài, vừa sợ hãi thỉnh thoảng ngoái đầu là liếc về phía người xấu càng lúc càng tới gần bản thân.

      "Ha ha..." Khóe miệng Hùng Bưu gần như chảy ra nước.

      "Mở cửa! Mở cửa ra!

      Hết chương 1
      Last edited by a moderator: 4/3/16
      ChrisTranglinh0808 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :