Cẩn thận trợt
Fresh Quả Quả
Cuộc đời này, bạn chỉ biết mình phụ người, nhưng hề biết mình phụ nàng cả đời
________________________
"Cậu muốn , cậu có cảm giác mình bị đồng tính luyến ái?" Lý Nhan vừa gõ bàn vừa liếc mắt nhìn tôi, trong ánh mắt nàng hề chứa đựng tin tưởng mà là khinh thường
"Mình cảm thấy hình như là như vậy, lần nào mình ở gần Tiểu Ngư, cả người mình liền cảm thấy có gì đúng, bất kể là ấy mặc cái gì mình cũng có thể nhìn thấu thành trần trụi, sau đó nhiệt huyết lại sôi trào, đầu óc choáng váng, miệng đắng lưỡi khô, hạ thể xôn xao" (*Hạ thể: phần dưới của cơ thể con người, ý chỉ bộ phận bài tiết)
"Hạ thể cái đồ quỷ" Lý Nhan đứng dậy rồi bắt đầu cởi quần áo
"Cậu, cậu làm gì vậy?" Tôi nhìn nàng thuần thục tự lột đồ mình sạch trơn, tiện tay ném cả áo lót lên đầu tôi . Sau đó chống nạnh , ưỡn ngực cái, chân nàng lại chống lên ghế , mảng phấn hồng lớn vừa vặn bập bềnh bập bềnh trước mặt tôi
Tôi sợ ngây người, cuống quýt che mắt
Nàng hạ chân xuống , đối với tôi quyến rũ cười tiếng "Xôn xao ?"
"Xôn xao cái đồ quỷ nhà cậu!" Tôi vứt trả áo lót lên mặt nàng
"Vậy phải là tình , vì nhìn thấy cơ thể mình ,cậu cũng cảm thấy như vậy!"
Tôi suýt chút nữa là ngất , con mẹ nó, đúng là đồ bạn xấu xa!
"Mình thấy cậu bị ba mình đập đến đần rồi! Bộ dạng bên ngoài ko như Khúc Tinh Nhiên này ,chân trời có nơi nào lại có cỏ, sao chỉ thích ăn cỏ gần hang, huống chi người kia vừa già, vừa xấu lại vừa lạnh lùng . Coi như cậu sợ bị treo bằng, chẳng lẽ lại sợ nuôi cậu? Coi lại diện mạo của mình , trăm phần trăm vô dụng, ko đúng, ko có khả năng lớn lên, ngay cả ngực mông cũng có, chỉ là cái sô pha có đàn ông nào muốn !"
Tôi nghiến răng nghiến lợi , là ai từ si mê ba tôi, còn đối với tôi đông tây? Là ai, có chuyện gì là chạy lên lầu nhà người ta, ra sức quấn lấy tôi, ngày ngày nịnh nọt? Là ai ban đầu còn thề trời thề đất muốn làm mẹ kế tôi, muốn cả đời tốt với tôi?
Tôi lấy điện thoại di động ra chụp cho nàng mấy tấm
"Được, cậu có ngực có đùi, vậy tôi mang cho ba nhìn, cậu cứ chờ cái người đàn ông vừa già vừa xấu xí đó cưới cậu về làm mẹ kế của tôi "
Lý Nhan kêu thảm tiếng, sói liền lao về phía tôi . Tôi dương dương tự đắc lao khỏi nhà nàng, thách nàng dám dem thân thể trần truồng của mình ra đuổi tôi!
"Khúc Tinh Nhiên! Buổi chiều có tiết của ba cậu! Cậu dám trốn! Coi chừng thầy lột da!" Lý Nhan trùm dra giường đứng ban công lầu hai hướng về tôi gầm thét
"Phi!" Tôi ngước về phía nàng phun phun nước miếng, tiếc rằng vì góc độ quá cao nên nó rơi vãi thành cơn mưa bụi
Lau sạch mặt, tôi gọi điện thoại cho Quân Quân "Ba giờ rưỡi, hát, gọi Ngô Cách"
cõi đời này, mỗi người đều có rất nhiều mặt , tỉ dụ như ở trước mặt thầy tôi luôn tỏ ra mình là đứa thông minh hiếu học, ở trước mặt ba, tôi khéo léo nghe lời, ở trước mặt bạn học tôi hòa ái dễ gần, trước mặt bạn bè tôi giúp người tìm niềm vui. Tuy nhiên ko thể nghi ngờ rằng, trong lòng mọi người cũng có quỷ . Tựu như khi ở cùng Lý Nhan tôi là sắc quỷ, ở cùng Quân Quân tôi là tửu quỷ, còn khi ở cùng Ngô Cách tôi lại là Yên Quỷ (*Yên Quỷ: người nghiện thuốc, *Tửu Quỷ: người nghiện rượu, Sắc Quỷ: người mê sắc)
Kể từ sau khi quen biết, ba chúng tôi thường trốn học , họp mặt tại tiệm cà phê phố Tang Ni. Quán cà phê có cửa sổ sáng ngời sát đất, bên ngoài rất nhiều người lui tới, còn bên trong phần lớn đều là những người ngoại quốc mang theo laptop hoặc những người được xưng là tinh buôn bán (*tinh buôn bán: những nhà kinh doanh giỏi, kiệt xuất)
Chúng tôi ngồi ở khu hút thuốc, gọi ly cà phê cho riêng mình, rồi sau đó vừa hút thuốc vừa xì xào bàn tán, xoi mói về những người trong quán, hoặc đường bên ngoài
Quân Quân và Ngô Cách đều là Gay, tôi và Quân Quân học năm thứ hai đại học, còn Ngô Cách lại học năm nhất, ba chúng tôi vốn cũng là những đại thúc khống (*đại thúc khống: chỉ loại người thích những người đàn ông lớn tuổi <khoảng 30-50 t>), vì sở thích giống nhau nên lập thành nhóm , thường cùng nhau nhàm chán nhìn mấy ông chú ngoài đường . Quân Quân có chút giống con , nhưng cơ thể tế bì nộn nhục (*tế bì nộn nhục: có da có thịt) , so với tôi dễ nhìn hơn nhiều . Ngô Cách có thể vừa công vừa thụ, bề ngoài khí phách, nghe con theo đuổi xếp hàng có thể dài đến tận sông Bắc luôn . 419 kinh nghiệm của tương đối phong phú, cuộc sống có chút thối nát, nhưng trong lòng, luôn muốn tìm người nào đó để có thể an định cuộc sống của mình . mừng thay cho mấy ông chú Gay tốt số . Người ta ai mà ko kết hôn, kéo con dắt cái, ra ngoài chơi chơi thôi, tiền còn có thể nhưng lại là chuyện quá thương cảm rồi
Lâu lâu đường mà đụng phải mấy ông chú vừa ý, họ đẩy tôi lên phía trước , kêu tôi đến gần người ta, dò xét kỹ lưỡng, dù sao tại , mấy ông chú phần lớn cũng còn loly nữa (*loly: vẻ đẹp của trẻ con) . Chẳng qua là mỗi lần vất vả lắm mới gặp được hai người vừa mắt, bọn họ mới ko nhịn được mang ba tôi ra so . Mẹ! cả đời tôi đối với cái chuyện người người bất kể làm nam hay nữ đều muốn làm mẹ kế mình , buồn bực đến mức muốn làm thịt người rồi
Trong KTV tôi tay cầm chai bia, tay cầm đũa, vừa gõ nhịp vừa hát
" rốt cuộc có tôi hay ! Có tôi hay !"
Quân Quân thanh tú dùng cây tăm xỉa dưa hấu ăn, còn dùng tay che miệng lại . Tôi có chút uống say, ngồi đùi , lớn tiếng tuyên bố: bởi vì tôi theo chân bọn họ cùng sống chung thành khối trong thời gian dài, nên bị đồng hóa thành dân đồng tính, tôi quyết định ngày mai đối mặt với bạn học Tiểu Ngư phát động tình mãnh liệt
Quân Quân trợn to mắt "Cậu thích ba cậu sao?"
" thích , thích! Ổng chẳng là gì với mình!"Ngay cả thứ gọi là quan hệ máu mũ , người đàn ông kia cũng có, vậy mà cứ tự cho mình là ba tôi, lần nào cũng tựa như Tôn Tử dạy bảo tôi, khuya ngày hôm trước còn bắt tôi quỳ cả đêm miếng gỗ chà đồ
Ngô Cách cười cười lên tiếng , trước kia là bởi vì sợ bị mắng , tôi thường rất tu dưỡng, cẩn thận lại cẩn thận, chưa từng uống giống điên giống khùng như hôm nay, biết trong lòng tôi nhất định có chuyện
Từ trong túi , móc ra gói 520 cho tôi hút. Trước kia hai người bọn họ luôn chê cười tôi quê như cục đất, còn rút ra cái này với tôi là cậu nó . Ba quản tôi rất nghiêm, tôi dĩ nhiên là ko dám đem nó theo,nên mỗi lần dùng đều là do Ngô Cách thay tôi mua đem theo bên mình
"Vậy cũng cần giận dỗi mà, đồng tính luyến ái là do trời sinh ra vậy, phải muốn cong cong . Mà con Tiểu Ngư kia có chỗ nào tốt chứ, bình thường cũng xinh đẹp như mình" Quân Quân khinh thường
Tôi cố gắng gật đầu "Có đạo lý, có đạo lý!" Vừa lại vừa bắt đầu tháo gỡ nút áo , người vẫn còn ngồi đùi , tư thế vô cùng mập mờ
"Làm cái gì vậy?"
"Cởi ra cho mình nhìn chút , thử chút phản ứng, mình làm sao mà biết được rốt cuộc mình có cong hay "
Quân Quân cầm lấy tay tôi , xoay xoay cơ thể
Tôi trừng mắt lạnh lùng nhìn , quát lên "Cởi! Lý Nhan cũng cởi, cậu dám cởi sao?!"
Quân Quân ko thể làm gì khác ngoài chuyện ủy khuất gục đầu, buông tha phản kháng, mặc cho tôi lột sạch đồ . Xương quai xanh trắng nõn, vóc người cân xứng, hai gò má đỏ ửng, cặp lông mi dài chớp chớp, đôi mắt tràn đầy sương mù mênh mông, dưới ánh đèn lờ mờ vô cùng thẹn thùng quyến rũ
Trước sắc đẹp, xuân tâm của tôi lại nhộn nhạo, tiếp tục muốn cởi luôn cả quần lót của , song liều sống liều chết kéo lại chịu buông tay . Tôi đứng bên chân ra sức cùng dằn co, lúc này cửa lại bị đẩy, người phục vụ bước vào, mặt mày ngượng ngùng đỏ bừng, tiến được mà lùi cũng xong
Ngô Cách đem tôi say mềm kéo ra, rồi khoát tay với người phục vụ " có chuyện gì, ấy uống say, làm phiền mang ly nước đến"
Quân Quân cũng thẹn thùng cuống quít mặc quần áo, tôi cười hắc hắc, nâng cằm lên chút, rồi hôn lên chóp mũi cái
"Mỹ nhân, cười cái cho gia nào"
Quân Quân bị tôi đùa giỡn đến phát khóc "Xem cậu sắc như vậy , căn bản là hề cong rồi"
" bậy, ngay cả cậu mà tôi cũng muốn ăn, đủ để rằng tôi cong! ! Cắt tóc ! Mua quần áo mới nữa, đổi lại hình tượng, ngày mai tôi còn phải theo đuổi Tiểu Ngư!"
Nhìn qua gương cách ăn mặc theo kiểu con trai của mình, mái tóc dài đáng của tôi trở thành mái tóc ngắn nhàng khoan khoái, tôi nhất thời cũng tỉnh rượu lại nửa
" là, sao lại đẹp trai như vậy , loạn rồi" Quân Quân rát hài lòng với cách phối đồ mà tự mình lựa chọn cho tôi . Tựa hồ hầu hết những người là gay đều rất có phong cách, bình thường bất kể tôi muốn mua quần áo gì, cứ cùng hai người bọn họ ra đường là tốt nhất. Tôi chán ghét cách ăn mặc theo sở thích của Khúc Mặc rồi, cứ phải mặc đồ như búp bê, người quấn ren cũng cài nơ
"Đau!" Tôi sờ sờ lỗ tai bên trái của mình, tựa như bị kim châm qua
"Đừng đụng, lỗ tai vừa mới bấm!" Quân Quân bắt lấy tay tôi
Khỉ , quả bị kim châm rồi!
"Mấy giờ rồi?"
"Mười giờ a!"
"Chết chết! Trở về thể nào tôi cũng bị bắt quỳ bàn chà đồ!" Lần này tôi hoàn toàn tỉnh rượu
"Xí, Khúc Tinh Nhiên! Đồ có tiền đồ!"
Tôi ko kịp cùng tranh cải, đưa tay hỏi Ngô Cách đòi trả tiền xe . Từ trước đến nay, chơi đều do mời bọn tôi, mặc dù cũng là học sinh, nhưng lại thiếu tiền, trong nhà có rất nhiều, muốn là những thứ khác, nhưng ngoại trừ tiền chơi bời cho mấy đại thúc ở bên ngoài, cho đến bây giờ rất keo kiệt . Cũng tựa như ba tôi, chỉ cần tôi mở miệng là biết tôi muốn ăn cái, tôi hạ mông biết tôi ra phân gì , tuy nhiên dù ông là người biết tôi muốn thứ gì nhất, nhưng vĩnh viễn cũng ko cho tôi
Xuống xe, tôi thấy đèn trong nhà tắt , tôi liền cầu xin quan bồ tát phật tổ như lai trăm lần là ông làm về trễ chưa kịp trở về, nhưng vẫn ko dám tin vào may mắn . Tôi chạy đến trước nhà Lý Nhan lầu hai thay đồ
Lý Nhan thấy tôi cả người đầy mùi rượu, cũng biết là tôi tới Tiêu Tang . Nàng từ trong ngăn kéo lấy ra bộ đồ cho tôi, tôi vội vàng chạy vào phòng tắm
"Sao lại cắt tóc rồi?"
"Phiền"
"Ko phải cậu rất thích chú Mặc cột tóc cho mình sao?"
Tôi lên tiếng, từ đến lớn, tôi có mẹ, ba luôn dồn sức sửa soạn cho tôi trở thành công chúa xinh đẹp . Nhưng dù cho tôi có mái tóc xinh đẹp được gắn đầy nơ và bướm, được vô số trẻ em khác hâm mộ song tôi lại có cách nào nhận được cái ôm từ ba . Lúc chải đầu có thể coi như là thời khắc hai chúng tôi thân mật nhất, mãi cho đến khi học cấp hai, mỗi ngày, tôi vẫn còn được ba thắt tóc đuôi sam cho. Mỗi lần bàn tay trắng nõn của ông chạm vào trong mái tóc , là lần tôi cảm thấy cả người run run
"Thế nào? Ok chưa?" Tôi hướng về phía nàng ra sức thở
Nàng cau mày khoát khoát tay "Khúc Tinh Nhiên, hôm nay cậu tiêu rồi!"
Tôi xoa xoa cái đầu cắt ngắn "Vậy làm sao bây giờ, hay là dứt khoát về?"
"Vậy cậu càng tiêu đời"
Tôi muốn ngất
Mẹ nó, liều vậy!
Tôi tựa như kẻ trộm nhàng bước lên lầu, mở cửa nhà ra . Phòng khách đen nhánh yên tĩnh, lại có chút quỷ dị . Mà trận mùi thuốc lá bốc lên khiến cho tôi cả người nổi da gà . Ba rất ít khi hút thuốc , so với tôi ông hút thuốc còn ít hơn ,còn nếu như hút thuốc rồi, có nghĩa là tôi sắp gặp xui xẻo lớn
Thân ảnh quen thuộc giờ phút này ngồi ghế salon, bóng tối tựa như muốn khuếch trướng lại tựa hồ muốn đè bẹp tôi
Đột nhiên, tôi rất muốn khóc, nhưng khóc nổi . Vì ông, tôi làm ngoan ngoãn suốt hai mươi năm, vô luận là chuyện gì tôi cũng vì ông mà cố gắng tốt nhất . Chỉ cần được nhận câu khích lệ của ông, tôi có thể mấy ngày mấy đêm ngủ đọc sách cũng được
Ông , con nít nên ăn kiêng, tôi liền cười, ăn cà rốt , cần thái , ăn đến phát nôn . Những năm này, mệt mỏi! Con mẹ nó, mệt mỏi! Tôi biết ông phải là ba ruột tôi, nhưng mà tôi cố gắng làm đứa con tốt nhất đời! Có quá lắm, khuya ngày hôm trước, tôi chỉ nhất thời nhịn được, thừa dịp ông ngủ trộm hôn ông cái , mẹ! cũng tại ông với tôi ông muốn cùng người phụ nữ tên Lâm Như Ca kết hôn!
Tôi sai rồi! Tôi sai lầm rồi!
"Con trở về"
Điểm đỏ biến mất trong cái gạt tàn thuốc, giọng trầm thấp lại nghiêm túc vang lên " đâu?? Buổi chiều cúp cua, lại trễ như vậy mới về nhà?"
" xin lỗi, sau này con .... ....." Vừa nghe đến giọng của ông biết tại sao hai chân tôi lại như nhũn ra .Vậy mới , có người ba làm thầy giáo tốt, làm chuyện gì cũng bị phát
"Tự mình quỳ "
Tôi ngoan ngoãn vào phòng tắm mang ra cái bàn gỗ chà đồ đặt vào trong phòng khách rồi quỳ xuống, nhưng dám mở đèn, tôi sợ bị ông nhìn thấy mái tóc . Từ đến lớn, mặc dù ông đối với tôi rất nghiêm khắc, nhưng bao giờ dám động thủ đánh tôi, hình phạt thường xuyên nhất của tôi, chính là quỳ cái bàn gỗ chà đồ này
Ông đứng dậy, về phía phòng ngủ . Khi ông ngang qua bên cạnh tôi, cõi lòng tôi lại phảng phất như bị dao găm róc phải, trầy da sứt thịt .
Thần xui quỷ khiến thế nào, tôi ôm lấy hai chân ba
"Ba , đừng kết hôn!"
Ông cả người cứng ngắc, đứng yên nhúc nhích
"Con lớn rồi, ba cũng già rồi, sao lại cho phép ba có gia đình?"
"Ba muốn có con cũng được, vợ cũng được, gia đình cũng được, có thứ gì con lại thể cho ba?"
"Lại hưu vượn! Ăn hỗn hào! Rốt cuộc có xem tôi làm ba của hay !" Ông hốt hoảng vùng ra, cước đá vào bụng tôi, tôi đau đến gập người
"Chúng ta cùng máu mủ!"
"Vậy thừa nhận tôi?" Ông cắn răng cắn lợi , giọng cũng trở nên run rẩy . Mấy chục năm khổ cực nuôi nấng, lại nuôi được tiểu nha đầu biết xấu hổ như tôi, lại còn kiêu ngạo có tà niệm với ông , cũng khó trách ba dễ tức điên
"Ba! Con sai rồi! Ba muốn làm gì con cũng được, con thề sau này đả động đến ý định kia. Ba đừng dùng hạnh phúc của mình để đoạn tuyệt ý niệm của con, đáng giá"
Tôi úp mặt dính sát vào đùi ông, có chết cũng buông tay
Ba từ trước đến giờ đều là người rất nghiêm túc, lý trý, năng thận trọng, tôi khâm phục ông, ngưỡng mộ ông , nên dám có nửa câu châm chọc . Nhưng giờ phút này, tôi lại dùng căm hận nghiến răng nghiến lợi
"Ngày mai con dời chỗ ở đến kí túc xá của trường, nhưng nếu ba dám kết hôn, dám ở cùng người phụ nữ khác! Con chết!"
"Con.... ...... ...." Trong bóng tối bàn tay của ba giương cao , nhưng lâu vẫn rơi xuống . Ông tựa như bong bóng bị đâm xì hơi, ngã ngồi ghế salon
Rất lâu sau đó, lâu đến mức mà tôi tự cho rằng là ngủ , ông lại dùng thanh gần như bi thương mờ mịt "Con trước kia chưa bao giờ để cho ba lo lắng"
từ từ trở về phòng, mở đèn, e ngại muốn nhìn thấy mặt tôi
ra tôi từng muốn từng bước tiếp cận ông , uy hiếp ba ở chung với tôi, tôi biết ông thương tôi, đây có lẽ là biện pháp duy nhất . Nhưng lá gan của tôi lại lớn như vậy, tôi cũng muốn ông hận tôi, đây có lẽ là giới hạn của hèn hạ và biết xấu hổ của tôi
Đột ngột, trong đầu tôi chỉ vỏn vẹn còn lại bốn chữ : lấy oán báo ơn!
Tôi ở phòng khách quỳ suốt đêm, rạng sáng sáu giờ tỉnh lại, vẫn tư thế quỳ gối như cũ, nhưng thân thể tôi lại tựa vào ghế salon . Từ trước đến giờ vẫn là như vậy, ông muốn tôi quỳ bao lâu tôi phải quỳ lâu y như thế, chưa bao giờ ba đối với tôi mềm lòng . Tựa như phim bộ , ông đau lòng ôm tôi lên giường ư? Phi!
Tôi xoa lâu mới có thể đứng lên, trở về phòng tùy tiện thu xếp vài bộ quần áo, cùng đồ dùng rửa mặt ,lo liệu cho việc mang
Tôi biết, Lược Hạ ngày hôm qua có qua chút, chuyện hôn nhân của khẳng định chỉ có kết thúc bất thành. Nhưng cuộc sống của tôi, cũng thể trở lại như trước
Tôi lần nữa thương cảm
xin lỗi, ba, hãy chờ con thêm mấy năm. chừng con buông tay, nhưng mà trước khi con buông tay, ba tuyệt đối thể người khác!
Dời đến kí túc xá, cuộc sống bị người xen vào, tôi vô tư tự tại, dứt khoát thay đổi phong cách ăn mặc của mình thành trung tính
Khi học, Liên Hạo nhìn thấy tôi, cũng bị dọa cho sợ đến mức trợn to hai mắt, muốn tiến lên cùng tôi chuyện nhưng vẫn dám
Đồ hèn nhát! Tôi ở trong lòng hừ
Lúc đầu, kẻ theo đuổi tôi chuyên cần nhất chính là , từ khi bắt đầu học trung học đệ nhị (cấp II) kiên trì bền bỉ, siêng năng . Đến khi thi tốt nghiệp trung học, thậm chí điền nguyện vọng giống tôi y như đúc, cuối cùng là vào chung lớp . Con trai theo đuổi tôi mặc dù rất nhiều, nhưng chưa từng có người nào đối xử với tôi tốt như vậy . Tôi lại bởi vì mối tình cảm đau khổ quấn quýt chí mạng đối với ba, mà cuối cùng cũng đồng ý cùng hẹn hò thử chút . Kết quả là, trong lần chúng tôi tay trong tay dạo đường cái, xui xẻo bị ba bắt gặp , tôi chịu phạt quỳ suốt ba ngày bàn gỗ chà đồ . Liên Hạo đoán chừng cũng bị ba ngoan độc đánh cho trận nên thân, mang ít băng keo cá nhân . Sau khi toàn trường biết tôi "gia giáo quá nghiêm" , cơ hồ cũng có người nào dám theo đuổi nữa
Nghĩ tới đây tôi khỏi cười lạnh, các bạn xem, ông luôn mực khẳng định nếu tôi dây vào đương, ảnh hưởng đến chuyện bài vở học hành, vậy mà bản thân mình lại kết hôn? cảm thấy xấu hổ sao?
Tìm được Tiểu Ngư, tôi đặt mông ngồi xuống bên cạnh nàng, cợt nhả choàng vai
Nàng nhìn tôi vẻ mặt kinh hãi, đoán chừng nhất thời kịp phản ứng nhận ra tôi
"Sao lại cắt tóc rồi?"
"Đẹp trai ?" Tôi nâng mày . Nàng xì cái, nở nụ cười
Nàng là lớp trưởng lớp tôi, ba tôi lại là chủ nhiệm của lớp , ban đầu chính tôi với mình ghi danh vào trường đại học Tân Văn Hệ này, tại tôi cảm thấy hối hận đến ruột cũng xanh rồi
Tiểu Ngư là thông minh lanh lợi, rất hiểu lòng người . Đối với mọi chuyển trong lớp nàng luôn xử lý thỏa đáng . , qua mấy năm nay, tôi chưa từng thấy ba cười bao giờ, dù cho tôi cố gắng làm nhiều việc cỡ nào, làm tốt ra sao, ông cũng mỉm cười với tôi cái . Nhưng khi đối mặt với Tiểu Ngư, nàng luôn tự chủ được mà nâng khóe miệng, vẻ mặt hoàn toàn là vui vẻ cùng hòa đồng, khác xa với ba , người mà lần nào gặp mặt tôi cũng ra vẻ nghiêm nghiêm túc túc
cách tự nhiên tôi chú ý đến nàng, tuy là lúc ban đầu, có chút đố kị, nhưng càng lưu ý tôi lại càng thích, nhìn nàng nơi đâu cũng là ưu điểm, thỉnh thoảng cùng nàng làm quen, nên mối quan hệ hai chúng tôi cũng ngày càng gần . Lý Nhan đối với chuyện lần này của tôi tỏ ra rất vui , nhưng có điều khi nàng nghe tôi lấy con mắt của kẻ khác giới nhìn nhận Tiểu Ngư, nàng tựa hồ lại chẳng để ý nữa . Phảng phất như bạn tốt biến thành loại đồng tính đối với nàng cũng phải là chuyện quan trọng gì
Con trai cùng lứa với tôi mà đem so với ba rất kém , thể lọt vào mắt xanh của tôi . Mà nhờ công ba vội vàng uy hiếp, nên tà tâm của bọn họ đối với tôi còn to gan như trước .
Nhưng phải mọi người thường , nhớ và là hai phương pháp tốt nhất sao, là dùng thời gian lấy lại vui vẻ, nếu như vẫn thể quên được, hoặc thời gian đủ lâu, hay mức độ vui vẻ chưa đủ , mà những người tôi quen biết, phải gay cũng là mấy loại con nít chưa hiểu chuyện người , chỉ còn mỗi Tiểu Ngư có thể khiến tim tôi đập thình thịch chút
Có lúc tôi hi vọng mình là con trai, hoặc có lúc tôi muốn biết, chuyện thích ba hay thích phụ nữ khác , cái nào có thể làm ông nổi trận lôi đình đây?
"Tiểu Ngư, tan học cùng nhau ăn cơm ?"
"Được"
Tiểu Ngư là học sinh ngoại trú, nàng cảm thấy tôi là vì gây gỗ với ba, nên mới cắt tóc, đến giờ của ông cúp học, còn dời đến kí túc xá của trường , nên trong lúc ăn cơm mới bóng gió khuyên tôi
Tôi vẫn cười lời nào, thẳng tắp nhìn nàng, khiến cho nàng có chút ngượng ngùng
Sau khi ăn xong, tôi dẫn nàng PUB chơi, lần đầu tiên tới, nàng cảm thấy có chút mới lạ lại có chút sợ hãi
" ngờ cậu còn tới cả chỗ này, sợ bị ba mắng sao!"
"Vậy nên cậu phải giữ bí mật!"