1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình - Nhất Cá Bàn Lê

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Alexis

      Alexis Active Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      373
      [​IMG]
      Nguyên tác: Cẩm lý thái giám ở tuyến quay ngựa


      Tác giả: Nhất cá bàn lê

      Số chương 97

      Văn án:


      A Viên vốn là tiểu cung nữ Thượng Thực Cục, dè đặt sống, nhưng mà gần đây nàng đột nhiên phát . . . . Bản thân luôn có thể tâm tưởng thành!

      với bạn thái giám nhà mình mình muốn ăn lê, ngày hôm sau Thượng Thực Cục phân phát ít lê còn thừa;

      Than thở với bạn thái giám là nước rửa rau quá lạnh, hôm sau nữ quan là trời quá lạnh, nên nấu chút nước ấm cho cung nữ rửa rau sử dụng. truyện được edit tại cungquanghang.com

      Hào hứng với bạn thái giám là cảm thấy rất thích nấu nướng hôm sau có nữ quan chueyen làm ngự thiện đến thấy mình có thiên phú, muốn nhận nàng làm đồ đệ.

      ...

      truyện được edit tại cungquanghang.com
      A Viên đột nhiên phát bạn thái giám nhà mình là ông bụt, cầu được ước thấy!

      Nên vào rằm trung thu, A Viên quá nhớ nhà, nên với ‘ông bụt’ nhà mình, nguyện vọng lớn nhất cả đời mình là có thể ra cung. Nào ngờ thái giám từ trước đến nay vốn ít sa sầm mặt: Người đâu, đóng cửa cung lại cho trẫm!

      Trẫm? ! truyện được edit tại cungquanghang.com

      Chân A Viên nhũn ra, quỳ phịch xuống: Hoàng Thượng, ngài là người tốt!

      Vui giận hiển lộ Hoàng Thượng VS tiểu cung nữ thích ăn thích cười
      truyện được edit tại cungquanghang.com

      Thể loại: Mỹ thực ngọt văn, siêu sủng, 3S


      Nhân vật chính: A Viên ┃ phối hợp diễn: ... tất nhiên là nhân vật phụ rôi!

      Mục lục:​

      Chương 3 Tề Nhị
      Chương 4 Hất nước bẩn
      Chương 5 Ám hiệu
      Chương 6 Dị ứng
      Chương 7: Khó hầu hạ
      Chương 8: Thất vọng
      Chương 9: Trâm hoa
      Chương 10: Thăm người thân
      Chương 11: Đau lòng
      Chương 12: Tình nghĩa
      Chương 13: Bị phạt
      Chương 14: Bị thương
      Chương 15: Con thỏ
      Chương 16: Nữ quan
      Chương 17: Anh trai kết nghĩa
      Chương 18: Không được
      Chương 19: Ngự tiền
      Chương 20: Nhớ cô
      Chương 21: Biến hình
      Chương 22: Bị thương
      Chương 23: Chiều khuê nữ
      Chương 24: Ngự thiện
      Chương 25: Làm phép
      Chương 26: Từ chối
      Chương 27: Ban thưởng
      Chương 28: Gặp nạn
      Chương 29: Biến hình 1 - 2 3
      Chương 30: Dùng bữa
      Chương 31: Thái hậu nương nương
      Chương 32: Cá
      Chương 33: Nặn tượng đất
      Chương 34: Thái Hoàng Thái hậu
      Chương 35: Quen mắt
      Chương 36: Đoan ngọ
      Chương 37: Pháo hoa
      Chương 38: Gặp Thái hậu
      Chương 39: Gọi "Hoàng tỷ " đi
      Chương 40: Thật nhiều tiếng "Hoàng tỷ"
      Chương 41: Bắt gặp
      Chương 42: Khỏi hẳn
      Chương 43: Người trong lòng
      Chương 44: Cung yến
      Chương 45: Lần đầu gặp mặt
      Chương 46: Mách nước
      Chương 47: Chua xót
      Chương 48: Ghen tuông
      Chương 49: Phải lòng
      Chương 50: Chạy trốn
      Chương 51: Gặp chuyện
      Chương 52: Mạng người
      Chương 53: Mất tích
      Chương 54: Gặp lại người thân
      Chương 55:
      Chương 56:
      Chương 57:
      Chương 58:
      Chương 59:
      Chương 60:
      Chương 61:


      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 31/1/20
      songanh, lethuyvan7, amandatruc34 others thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :th_18::th_18::th_18::th_18: lót dép hóng:th_43:

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      đọc văn áng là lọt hố rồi, up vài chương edit à

    4. Alexis

      Alexis Active Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      373
      Chương 1 sơ ngộ
      Edit: Đậu Moe

      Tĩnh Dương năm thứ sáu của Đại Tề, quốc lực hưng thịnh dồi dào, sáu nước láng giềng toàn tôn Đại Tề là lớn nhất, bá tính an cư lạc nghiệp.

      Mùng sáu tháng giêng, gió vẫn còn se se lạnh. Người trong cung dù bận rộn chạy ngược chạy xuôi nhưng ai nấy ngay ngắn trật tự, mặt mỗi người đều lộ ra khí vui mừng.

      “Hôm nay chính là tiết Vạn Thọ, các ngươi đều nâng cao tinh thần lên cho ta! Nếu làm cho Vạn tuế gia long tâm đại duyệt, tiền thưởng đều là của các ngươi!” Thượng Thiện Giám chưởng quản thái giám cất thanh the thé .

      Các tiểu cung nữ phí dưới đồng loạt đáp: “Vâng.”

      “Được rồi, thôi!”

      Thanh the thé như tiếng móng tay cào lên tường làm tiểu cung nữ ăn mặc hơi mỏng manh khỏi chà xát cánh tay, nàng vươn tay

      nhàng hà hơi vào lòng bàn tay, đợi lòng bàn tay ấm lên liền xoa lên lỗ tai bị đông cứng đến mức đỏ ửng.

      “A Viên, lỗ tai ngươi lại đau à?” tiểu cung nữ mặt trái xoan tinh xảo mở to đôi mắt tràn đầy lo lắng nhìn nàng.

      A Viên hà hơi vào đôi tay đông cứng của mình, thân mình gầy có chút phát run, nàng nhàng lắc lắc đầu: “A Tầm ta sao đâu, quen rồi.”

      “Cái gì gọi là quen rồi, lỗ tai ngươi đều

      sưng đỏ.” Trình Tầm nhìn thoáng qua vẻ mặt đắc ý của Diêu Uẩn An bên cạnh có chút kiềm được cơn giận trong lòng: “Ngươi đắc ý cái gì? Nếu phải ngươi lén làm ướt áo ấm của A Viên, nàng cũng lạnh thành cái dạng này!”

      “Là nàng cẩn thận làm rơi áo ấm, liên quan gì đến ta?”

      Đôi mắt đẹp của Diêu Uẩn An tràn đầy khinh miệt, đôi môi son hơi hơi cong lên: “Trình Tầm, ta thực hiểu, ta và ngươi mới có thân phận ngang nhau là tiểu thư nhà quan chính thống, nàng ta là cái gì? Là tiện dân được tuyển vào cho đủ số lượng! Sao ngươi lại che chở nàng như thế?

      Chẳng lẽ ngươi thấy nàng ra xinh đẹp, nên nghĩ rằng có 1 ngày nàng ta bò lên long sàng ngươi được thơm lây?”

      “Ngươi!” Trình Tầm giận dữ, khuôn mặt giận đến đỏ bừng, tức giận đến mức giơ tay lên muốn đánh nàng ta.

      “A Tầm, ngươi quan tâm nàng ấy làm gì?” A Viên vội vàng giữ chặt bạn lại, Diêu Uẩn An là con của Diêu Việt Lương, Tư Tham Nghị hàng ngũ phẩm, ở trong cung còn có chưởng quản Thượng Nghi Cục chăm sóc, các nàng thể đắc tội nổi.

      Trình Tầm nhìn khuôn mặt vốn trắng nõn non mịn của A Viên nay bị lạnh đến mức đỏ ửng cả len. Ngay cả nốt ruồi chu sa đỏ như máu cũng đỏ hơn ngày thường rất nhiều, cùng với đôi mắt to tròn long lanh của nàng làm cho nàng càng thêm yếu đuối nhu nhược.

      “Đều thất thần làm cái gì? Còn mau làm việc?” thanh quen thuộc truyền đến, Trình Tầm vội vàng đem đầu A Viên ấn xuống, lôi kéo nàng muốn .

      Đôi mắt ti hí của Phó Truyện hơi nhướng lên quét vòng, đột nhiên liền nhìn thấy tiểu cung nữ có khuôn mặt tinh xảo, phấn điêu

      ngọc trác. Ánh mắt của gã trở nên thâm trầm, nhấc chân lên theo vào: “Hai cung nữ phía, đứng lại!”

      Trong lòng A Viên giống như có cái xương đâm thẳng vào tim. Nàng khẩn trương mà đem đầu vùi ở trước ngực, trong lòng thầm cầu nguyện cùng Bồ Tát.

      Phó Truyện có ai mà biết? Đây chính là gã thái giám háo sắc có tiếng trong cung thích cung nữ xinh đẹp. Khi A Viên mới vừa vào cung, nữ quan phụ trách dạy dỗ tiểu cung nữ liền thông báo cho các nàng, thấy Phó

      Truyện nên trốn xa. Đặc biệt là người từ thôn quê bị bán vào cung như nàng càng phải cẩn thận hơn, bởi vì thân phận thấp kém, nếu lỡ có gì may xảy ra ai có thể đứng ra giúp nàng.

      Trong lòng A Viên và Trình Tầm run lên, xoay người sang chỗ khác hành lễ thấp giọng : “Phó chưởng tư.”

      Phó Truyện quét mắt liếc hai người, đem ánh mắt dừng ở người A Viên: “Sao lại mặc áo khoác cũ thế kia? Tay áo đều ngắn đoạn.”

      A Viên đem đầu cúi thấp đến thể thấp hơn, cẩn thận mà đáp lời: “Bẩm chưởng tư đại nhân, nô tỳ cẩn thận làm dơ áo khoác, trời quá lạnh nên đành phải mặc áo cũ……”

      A Viên cảm nhận được ánh mắt đỉnh đầu kia giống như ngọn lửa , trong lòng lo sợ, thầm đem đầu cúi thấp hơn nữa.

      Phó Truyện hệch môi cười, giơ tay sờ sờ cằm:

      “Các ngươi là cung nữ nơi nào?”

      “Hồi chưởng tư đại nhân, bọn nô tỳ là cung nữ của Thượng Nghi Cục.” Trình Tầm phản ứng mau, đáp lung tung.

      Phó Truyện nhàng chậc tiếng, duỗi tay chạm vào đôi tay của A Viên lộ ở bên ngoài, bị đông lạnh đến đỏ lên, cảm xúc mềm mại làm trong mắt gã nhiều hơn tia hưng phấn: “Xem bị lạnh đến mức này này, tạp gia thấy cũng đành lòng. Ngươi tên là gì? Ngày khác ta bảo bọn

      họ làm thêm bộ đông áo đưa cho ngươi.”

      A Viên trong lòng căng thẳng, đôi tay vô thức xiết chặt hơn: “Nô tỳ…… Nô tỳ……”

      lúc nàng biết nên như thế nào cho phải, thanh lanh lẹ truyền đến: “Phía trước bận tối tăm mặt mũi mà các ngươi còn quấn lấy Chưởng tư đại nhân, còn mau vào hỗ trợ?”

      A Viên cùng Trình Tầm như được đại xá, cong gối thi lễ với người tới, rồi vội vàng thoát , chỉ nghe thấy nữ tử phía sau cười áy náy : “Hôm nay là tiết Vạn Thọ, nhân thủ bên trong đủ, mong đại nhân thứ lỗi.”

      Phó Truyện hừ lạnh tiếng, phất tay áo xoay người rời .

      A Viên trộm quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy nữ tử mặc cung trang sa sầm mặt vẫy vẫy tay với mình rồi rời .

      “Là Hoắc chưởng tư của Thượng Nghi Cục.”

      “Cũng may gặp được người của Thượng Nghi Cục, gã Phó

      chưởng tư kia nhất định cho rằng chúng ta là cung nữ của Thượng Nghi Cục.” Trình Tầm thấp giọng .

      Trong lòng A Viên lại vẫn có chút lo

      lắng, tuy rằng nàng trong cung này chỉ là con tép riu, nhưng Phó

      Truyện lại là cá lớn, chỉ cần gã hơi há mồm, ngay cả ngón tay cũng cần nhúc nhích, mình bị gã ăn sạch còn xương cốt...

      “Đừng sợ, tiểu cung nữ nhiều như vậy, gã có muốn tìm cũng phải tốn thời gian!” Trình Tầm thấy nàng mặt ủ mày ê, mở miệng an ủi.

      “Chỉ mong Phó chưởng tư bận, rồi quên ta luôn .” A Viên khẽ thở dài cái, lời này an ủi được nàng. Mùa hè năm trước, Phó Truyện đụng phải tiểu cung nữ, tiểu cung nữ kia thông minh, chạy trốn mau…… Nhưng sau đó Phó Truyện vẫn tìm được, nghe xác chết của tiểu cung nữ kia có đôi chân……

      Với xuất thân của nàng, nếu thực xảy ra chuyện may, cùng lắm nhà nàng chỉ được bồi thường chút bạc, hoàng cung to như thế, ngày nào mà có người chết?

      “A Viên, kỳ ta có biện pháp.”

      Trình Tầm nghĩ nghĩ, nghiêm túc .

      “Biện pháp gì?” Đôi mắt ủ rũ thê thảm của A Viên nháy mắt liền sáng lên.

      “Tháng tư xuân tuyển, là lúc ứng cử thăng chức, ngươi cố tranh nơi ổn định nào đó, chừng có thể

      tránh được kiếp.”

      A Viên nhìn vẻ mặt trịnh trọng của Trình Tầm đều sắp khóc, nào có dễ thăng chức như vậy chứ. Hoàng cung này chỗ nào cũng đều chú ý quan hệ và thế lực sau lưng. Nàng ngay cả quan hệ cũng có...

      “A Viên, bên nữ quan đủ nhân thủ, ngươi qua đó trợ thủ giúp Liễu Tư Thiện.” Thượng Thực Cục Thôi Chưởng Thiện Thôi Xảo .

      “Vâng.” A Viên lên tiếng, xoay người về hướng Liễu Tư Thiện bận đến mức lông mày gần như dựng thẳng đứng.

      "Biết thái sợi ?" Liễu tư thiện nhìn lướt qua thân hình kiều , hơi có chút gầy yếu của A Viên, có chút hoài nghi nàng có thể hay cầm nổi con dao.

      "Biết."

      Liễu tư thiện đưa cho nàng cái củ cà rốt, phân phó: "Cắt thành sợi mỏng dài, càng mỏng càng dài càng đều càng tốt."

      "Vâng." A Viên biết, Thôi chưởng thiện đem nàng an bài đến bên người Liễu tư thiện là cho nàng cơ hội lộ mặt, nếu làm tốt, Liễu tư thiện nhớ đến nàng. Nàng rửa tay, cầm lấy con dao hít sâu hơi, giơ tay cắt xuống, động tác cực kì quen thuộc.

      Liễu tư thiện nhíu mày, nhìn đống cà rốt thái sợi được cắt xong miễn cưỡng hài lòng : "Ngươi, thái xong lấy mật đào đông lạnh, lột bot da và cắt thành hình vuông.”

      "Vâng." A Viên yên lặng cúi đầu làm việc, động tác dứt khoát xinh đẹp.

      Thôi chưởng thiện lắc lắc: Đứa này chính là nội tâm thành , chỉ biết làm việc, nếu đổi thành người khác sớm làm quen bắt chuyện với Liễu tư thiện...

      Đợi nhóm cung nhân đều chuẩn bị xong, vài vị có địa vị cao đều xem náo nhiệt, ngay cả tỷ tỷ của Trình Tầm, Trình Tư Nhạc của Thượng Nghi Cục cũng tới tìm nàng.

      "A Viên, hay ngươi cũng với ta ?" Trình Tầm nhìn A Viên .

      Mắt A Viên sáng lên, thanh ngọt ngào mềm mại mang theo tia nhảy nhót: "Ta có thể chứ?"

      đợi Trình Tầm lên tiếng, liền có mấy cung nữ hơi lớn tuổi chút tới: "A Viên, dù sao ngươi cũng có chuyện gì, hãy lưu lại giúp các tỷ tỷ canh lửa ." cung nữ trong đó cười ha hả .

      đợi A Viên đồng ý, những cung nữ này liền cười đùa bước ra ngoài cửa, chỉ chốc lát sau thấy tăm hơi bóng dáng.

      "A Tầm, mau lên." Trình Úc đứng ở ngoài cửa thấy muội muội còn chưa ra liền mở miệng thúc giục.

      Trình Tầm vẻ mặt khó xử nhìn A Viên, có chút tức giận: "Các nàng quen bức hiếp người dưới, thấy ngươi thành liền khi dễ ngươi!"

      "A Tầm, ngươi mau , ngươi cũng biết ta sợ lạnh mà." A Viên cười nhéo nhéo của khuôn mặt nhắn Trình Tầm, an ủi: "Lúc ngươi về kể ta nghe chút cũng giống như nhau mà!"

      "Vậy, vậy ngươi chiếu cố tốt chính mình, chờ ta trở lại mang thức ăn ngon cho ngươi."

      "Ừ!"

      A Viên tiễn Trình Tầm, mình ngồi trong phòng bếp rộng lớn xoa cổ tay mỏi nhừ của mình, nhìn ra cửa sổ nhìn về hướng bầu trời xanh bên ngoài, đôi mắt đen trong veo như nước suối: Nghe hôm nay có bắn pháo hoa!

      trận gió lạnh thổi vào, A Viên quay đầu nhìn thoáng qua liền vội vàng đứng dậy: "Nô tỳ thỉnh an Liễu tư thiện."

      "Tại sao ngươi ra phía trước xem lễ?" Liễu Tùng Trân nghĩ tới phòng bếp lại chỉ còn lại mình nàng.

      "Nô tỳ thô bỉ, sợ quấy rầy quý nhân..."

      Liễu Tòng Trân cũng tin: "Có tiểu nha đầu nào ở độ tuổi như ngươi lại thích náo nhiệt, nhất định là cung nữ làm nhiệm vụ quá ham chơi, bắt ngươi ở lại."

      "Cũng là do nô tỳ sợ lạnh." A Viên giọng .

      Liễu Tòng Trân đến trước bếp, từ trong nồi ùng ục bốc hơi nóng múc ra cốc đường chưng mật đào, lại múc thêm đĩa thịt bằm chưng tương, và dĩa bánh ngọt rồi với A Viên : "Ăn chút ." xong, liền .

      Hương vị ngọt ngào của quả đào cùng với mùi thơm mằn mặn của tương hoac lẫn vào nhau. thanh mát, nồng nàn lại hoà hợp lạ thường.

      A Viên cầm lấy thìa múc mật đào được chưng mềm cho vào miệng, lập tức mở to mắt: Hèn chi Sở thượng thực lại chọn Liễu tư thiện làm đồ đệ!

      Nàng tỉ mỉ thưởng thức thịt quả đào bọc nước đường trong miệng, thịt quả mềm mại nhám, trong ngọt mang theo vị chua của hoa quả, còn có mùi hương thoang thoảng, ngọt mà ngấy còn cực kì ngon miệng. ràng nguyên liệu sử dụng đều cực kì đơn giản, nhưng A Viên suy nghĩ nát óc cũng nghĩ ra mùi thơm ngát kia từ đâu mà đến.

      Phải chi ban nãy nhìn kỹ chút tốt rồi... A Viên hơi hối hận, lặng lẽ đem mấy thứ đó đặt vào hộp đựng thức ăn, định lưu trữ cho Trình Tầm nếm thử.

      Đến buổi tối, cung nữ làm nhiệm vụ cũng đều trở về. người trong đó đến bên người A Viên kín đáo đưa cho nàng túi bánh chưng đường và túi kẹo dừa: "Hôm nay đa tạ A Viên!"

      "Này là..." A Viên cầm mấy món bánh trong tay biết nên nhận hay , điểm tâm của cung nhân trong cung đều cũng có phân lệ riêng, kẹo lại là món ngon hiếm thấy nhất.

      "Mau cầm , hôm nay vất vả ngươi rồi."

      "Đa tạ tỷ tỷ."

      "Mau trở về !"

      A Viên mang theo hộp đựng thức ăn về hướng Thượng Thực Cục, gió lạnh đến xương, bao lâu sau tay nàng cảm thấy có chút cứng. Nàng cắn chặt răng, xoay người sang con đường bên trái đó là con đường tắt, có thể gần hơn con đường kia rất nhiều.

      Sắc trời tối đen, những nhánh cây trơ trụi lồng vào ánh trăng, giống như quái vật giương nanh múa vuốt, làm cho người ta có loại cảm giác u lạnh lẽo. Trái tim của A Viên run lên, cúi đầu bước nhanh hơn , chỉ mong có thể mau chóng trở lại Thượng Thực Cục.

      Nàng cúi đầu, thẳng về phía trước, đột nhiên đụng phải thứ gì đó, cưng cứng, thô ráp đụng nàng choáng váng đầu hoa mắt. A Viên xoa đầu, đợi thấy bộ y phục tứ trảo mãng bào, là y phục của đại tổng quản trong lòng nàng lộp bộp tiếng, ngay cả đầu cũng chưa dám nâng trực tiếp quỳ xuống mặt đất: "Nô tỳ thỉnh an Tổng quản đại nhân."

      "Tổng quản?" Tề Uyên nhíu mày, cúi đầu nhìn nhìn y phục người, sắc mặt càng lúc càng trầm.

      thanh trầm thấp vang lên ở đầu nàng, khác hẳn thanh lanh lảnh mà A Viên tưởng tượng.

      "Ngài phải mặc y phục dành riêng cho tổng quản sao..." A Viên cảm thấy vị Tổng quản đại nhân này là có chút kỳ quái, chẳng lẽ là nàng nhận lầm y phục? Trong lòng nàng nhất thời chợt lạnh, đổ mồ hôi lạnh cả người. A Viên đánh bạo ngẩng đầu muốn liếc mắt nhìn lại lần nữa, đột nhiên liền đối mặt với đôi mắt đen thâm trầm sâu như đầm nước, say vẫn còn lộ ra chút sắc bén, nàng hoảng hốt vội vàng cúi đầu, nhìn hình thức y phục người :Ủa? nhận sai nha...

      nhìn tiểu cung nữ co rúm trước mắt, thản nhiên : "Đứng lên ." xong xoay người muốn , trận gió lạnh thổi qua, đột nhiên ngửi được mùi hương thức ăn, dạ dày cồn cào càng lúc càng khó chịu.

      A Viên thở phào nhõm, chẳng quan tâm xiêm y dính vết bẩn, cầm hộp đựng thức ăn bước nhanh rời . được bao nhiêu bước, liền nghe người ở phía sau khẽ ho tiếng: " Để hộp thức ăn lại."


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: A Viên run rẩy: Ngươi muốn làm gì (T ^ T)
      thongminh123, akira77, Tan Nguyen45 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      A Viên đụng phải nam chính rồi, kịch tính bắt đầu
      Linh Phuong 218thuann thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :