1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cảnh sát hình sự La Phi - Chu Hạo Huy (*14*)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Cảnh sát hình La Phi
      Tác giả: Chu Hạo Huy
      Convert: Ngocquynh520
      Editor: Gimi Xuka



      --- --- --- --- --- --- ---
      GIỚI THIỆU CHUNG
      --- --- --- --- --- --- ---

      Phần 1: Cảnh sát hình La Phi “Bức Tranh Bất Hạnh”
      Phần 2: Cảnh sát hình La Phi “Quỷ nhìn qua sườn núi”
      Phần 3: Cảnh sát hình La Phi “Hang động khủng bố”
      Phần 4: Cảnh sát hình La Phi “Vụ án tử vong mình (1): Có chạy đằng trời”
      Phần 5: Cảnh sát hình La Phi “Vụ án tử vong mình (2): Số mệnh”
      Phần 6: Cảnh sát hình La Phi “Vụ án tử vong mình (3): Khúc ly biệt”









      Cảnh sát hình La Phi
      Tác giả: Chu Hạo Huy

      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
      Phần 1: Cảnh sát hình La Phi Kế “Bức Tranh Bất Hạnh”
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

      GIỚI THIỆU


      Ba họa sĩ của học viện Mỹ Thuật lên núi vẽ tranh thực vật (cây cỏ, hoa lá, chim muông…). Nghỉ đêm trong ngôi chùa tên Khô Mộc. Lại bởi vì mở ra bức tranh phủ bụi được vẽ hơn hai mươi năm, phát sinh thay đổi. người rơi xuống vực sâu vạn trượng (*), người mắc chứng bệnh táo bón, người mạo hiểm xuống núi báo án. Sau khi cảnh sát La Phi nhận được báo cáo, mình lên núi điều tra vụ án, dĩ nhiên vụ án hung ác chỉ vừa mới bắt đầu.

      (*Trượng: đơn vị đo chiều dài, 1 trượng bằng 10 thước)

      Lúc lên núi gặp phải bão tuyết rất lớn, liên lạc núi và dưới núi bị gián đoạn, kiện khiến người ta run sợ còn ngừng xảy ra, vả lại cùng lúc tin đồn về vụ án “Bức Tranh Bất Hạnh” và “Quỷ đầu” khủng bố ở trong Chùa cũng được lưu truyền ra ngoài…

      Sau khi La Phi trải qua các loại điều tra suy luận tinh vi phức tạp, chân tướng về giai thoại tình vụ án giết người chưa được giải quyết của bức tranh phủ bụi hơn hai mươi năm cũng được phơi bày.

      Nhà xuất bản: Trường An Trung Quốc
      */Xuất bản - Tác giả: Chu Hạo Huy/*​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
      /*1*/ BỨC TRANH BẤT HẠNH: MỞ ĐẦU
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---


      Ông từng cho rằng tất cả đều qua.

      Đúng vậy, ít nhất từ bên ngoài nhìn vào, sống ở thế giới khác rất nhiều năm. Hỉ nộ ái ố, buồn vui hợp tan của người phàm trần đều có quan hệ gì với ông nữa rồi.

      Mà ngay cả thù hận từng như ngọn lửa lớn bùng cháy, giống như ma quỷ cắn nuốt bản thân mình, cũng theo bức tranh bị phủ bụi kia cuốn .

      Hồi ức của ông cũng giống như phủ đầy bụi, ông gần như còn nhớ bộ dạng và tâm tình của mình lần đầu tiên đến nơi này vào hai mươi năm trước như thế nào.

      Ông cho là hồi ức kia bao giờ bị chạm đến nữa, nhưng ông sai lầm rồi.

      Khoảnh khắc khi bức tranh kia được mở ra, lửa giận lại bắt đầu cháy rừng rực thêm lần nữa, ở trước mặt nó, ngoại trừ run rẩy, mày còn có thể làm gì?

      --- ------oOo---- -----

      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
      /*2*/ Chương 1: BỨC TRANH BẤT HẠNH (1)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

      Cuối tháng 11 năm 1993, vùng núi Nam Minh ngoại ô thành phố Long Châu.

      Ngày sắp xế chiều, bầu trời u ám, gió Phương Bắc tổi “vù vù”, hồi nhanh rồi lại hồi.

      La Phi đứng ở sau cửa sổ ngắm nhìn dãy núi trùng điệp bên ngoài phòng, trong lòng nghĩ ngợi: Xem ra trận tuyết rơi đầu tiên của năm năm đến gần.

      Tuyết rơi sớm chút cũng tốt. Từ ý nào đó mà , khi bão tuyết che khắp núi, năm làm việc ở đây cũng có thể chấm dứt rồi. Trong lòng La Phi mơ hồ có loại cảm giác thoải mái và được giải thoát.

      Nhưng mà loại cảm giác này hề biểu ra mặt. ra lúc La Phi suy nghĩ về chuyện gì đó, người khác rất khó dựa vào nét mặt của mà đo lường được ý nghĩ trong nội tâm . Trời sanh da mặt có chút lỏng lẻo, cảnh này khiến
      [​IMG]

      /*3*/ Chương 1: BỨC TRANH BẤT HẠNH (2)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---


      “Về nhà xem được sao?” Bản thân La Phi cũng phải người mê bóng đá.

      “Haiz…” Chu Bình lắc đầu, “Về nhà xem mình có ý nghĩa, nơi này có cụ Trịnh xem cùng em. Xem bóng đá mà, vừa xem phải vừa tán gẫu.”

      La Phi bày tỏ mình hiểu, gật gật đầu. Lão Trịnh là phó phòng thường trực, năm nay hơn 50 tuổi rồi, là người độc thân, cả ngày nấp trong nhà làm bạn với chiếc tivi 21 inch, cũng là ngoan cố mê đá bóng.

      La Phi liếc nhìn đồng hồ đeo tay: “Bây giờ còn chưa đến bảy giờ, cậu ở đây chờ hơn bốn tiếng đồng hồ?”

      “Em sớm hẹn với lão Trịnh rồi, thừa lúc này rãnh rỗi ngồi xuống cùng nhau uống hai ly. Thức ăn chính và chai
      [​IMG]

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      /*4*/ Chương 1: BỨC TRANH BẤT HẠNH (3)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---


      La Phi quan sát ông ta từ xuống dưới.

      “Tôi họ Chu, đây là sở trưởng La của chúng tôi.” Chu Bình giới thiệu
      [​IMG]

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      /*5*/ Chương 1: BỨC TRANH BẤT HẠNH (4)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

      “Bởi vì tay phải của ta sạch hơn tay trái rất nhiều. Điều nay khi xuống núi vách núi ở vào bên trái thân thể của ta, như vậy tôi suy đoán ra con đường núi này phải qua núi Nam.”

      “Có chút ý nghĩa!” mặt Chu Bình ra biểu cảm khen ngợi, “Làm sao tôi lại quên điểm này!”

      những thứ này nó có liên quan nhiều đến vụ án.” La Phi xoay mặt nhìn về phía Trương Bân, đối phương dùng ánh mắt bội phục nhìn , từ đó La Phi
      [​IMG]

      /*6*/ Chương 2: BỨC TRANH BẤT HẠNH (1)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---


      La Phi nhìn xe cảnh sát địa phương xa, bắt đầu sửa sang lại suy nghĩ trong đầu.

      Vụ án rơi xuống vực – giáo sư Học viện Mỹ Thuật – Chùa Khô Mộc, trước mắt đây là những manh mối hữu hiệu có thể nắm giữ, về phần những lời khai kỳ quái cuối cùng của Trương Bân, La Phi có cách nào quyết định nó có giá trị hay . Có thể khẳng định là, tuyệt đối có quỷ ma tồn tại, nếu “Quỷ đầu”, rất có thể là trong lúc Trương Bân khẩn trương cực độ xuất phán đoán sai hoặc ảo giác.

      như vậy, bất kỳ phán đoán và ảo giác nào cũng
      [​IMG]

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      /*7*/ Chương 2: BỨC TRANH BẤT HẠNH (2)
      --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---


      Khi tuyết dày hơn hai tấc, bầu trời mơ hồ xuất vài tia sáng (mặt trời). La Phi nhìn đồng hồ đeo tay cái, 5 giờ sáng, mà mới được phân nửa đoạn đường. Gấp gáp là vô ích, định tìm chỗ tránh gió nghỉ ngơi chốc lát, đợi sau khi thể lực khôi phục chút ít, bắt đầu lên đường lần nữa.

      Bông tuyết cùng với gió lạnh bay múa đầy trời, có dấu hiệu yếu . Con đường phía sau càng ngày
      càng khó , La Phi một chút dừng một chút, mãi cho đến gần 7 giờ, cuối cùng thấy được chùa Khô Mộc.

      Hai hòa thượng đứng ở hiên cửa nhìn quanh đường núi, giống như chờ đợi ai đó. Sau khi nhìn thấy La Phi, hai người này dõi theo chớp mắt.

      Trong hai hòa thượng có một người cao lớn hơn ước chừng cao 1m65, khoảng 50 tuổi, hai hàng lông mày nhíu chặt, xem ra bụng đầy tâm sự. Tên còn lại vóc dáng lùn hơn, vẻ mặt ngây thơ chưa cởi, nhìn ra được vẫn còn là một đứa bé mười lăm mười sáu tuổi. Dáng dấp tiểu hòa thượng trội hơn, giữa hai đầu lông mày lộ ra một ̃ thông minh khỏe mạnh.

      La Phi đến bên cạnh cửa, vừa vuốt tóc và tuyết đọng quần áo, vừa hướng về phía hòa thượng lớn tuổi hơn nói: “Trụ trì Tĩnh, phải Thầy biết tôi sao?”

      Tĩnh nhìn chằm chằm khuôn mặ La Phi, ́ gắng phân biệt. Cho đến khi La Phi lau hết chỗ tuyết tóc và đầu lông mày, dường như ông mới bừng tỉnh hiểu ra, vừa lạy chào, vừa lên tiếng: “Ôi trời, sở trưởng La, con có thể đến rồi! Cực khổ, cực khổ, quả thật là thành người tuyết rồi.”

      “Xem ra Thầy cũng dễ dàng, một đêm ngủ sao?” La Phi chú ý vào đôi mắt đầy tia máu của Tĩnh.

      “Xảy ra chuyện như vậy, người nào còn nhớ đến ngủ? Mạng người còn liên quan đến đất trời mà!”

      Tĩnh nói xong những lời này, quay đầu phân phó tiểu hòa thượng bên cạnh: “Thuận Đức, con lấy khăn giấy khô, để cho sở trưởng La lau tóc ướt một chút.” Thuận Đức đồng ý một tiếng, chậm chạp rời .

      Vẻ mặt Tĩnh đau khổ: “Sở trưởng La, bây giờ chuyện này phải làm thế nào?”

      “Trước hãy dẫn con đến nơi xảy ra chuyện may, vừa vừa nói.”

      “Được.” Tĩnh xoay người vào trong chùa, La Phi theo sát phía sau ông.

      Kiến trúc chủ thể của chùa Khô Mộc được chia làm hai sân trước sau, thiết kế tạo thành kiểu chữ “Ngày”. Sân trước nối liền với cửa chùa thông qua mấy gian phòng khách, ở hai bên theo thứ tự là: tháp chuông và lầu canh, có hai tầng riêng; đối diện cửa chùa là chánh điện và phòng luyện công.

      Sân trước thu hút được sự chú ý của người khác là do cây Tùng khô có lịch sử hơn nghìn năm kia, tên chùa cũng từ nó mà đến. Mặc dù thân cây Tùng khô khổng lồ, nhưng kỳ thật chỉ còn lại một tầng trống rỗng. Trong truyền thuyết, khi gốc cây Tùng này ở thời kỳ tươi tốt nhất đã bị sét đánh một lần, thiếu chút nữa đã bị chém thành hai khúc từ đầu đến chân. Sét đánh còn dẫn đến hỏa hoạn, đốt sạch cành lá, chỉ để lại một phần thân thể bám trụ. Thần kỳ chính là đầu mùa xuân năm sau, từ thân câu kia rõ ràng đâm một chồi mới. Thì ra là cây này vẫn chưa chết hẳn. Chồi mới càng ngày càng nhiều, mặc dù sẽ thể tươi tốt giống như trước khi bị kiếp nạn, nhưng giống như những cây chết đen khác, lộ ra một sức sóng ngoan cường khác thường.

      Từ khi bắt đầu vào chùa, hành lang gấp khúc sẽ chạy đến tất cả các nơi trong sân trước. Tĩnh mang theo La Phi xuyên qua hành lang đến sân sau, tuy bên ngoài tuyết rơi nặng, nhưng có một bông tuyết nào rơi len người bọn họ.

      Sân sau là khu ăn ở của các hòa thượng trong chùa, phòng ốc đơn sơ hơn sân trước rất nhiều. Một vòng nhà trệt được chia là hơn mười căn phòng nhỏ, trong sân còn có một hồ phóng sanh nho nhỏ.

      Trong quá trình bộ, Tĩnh nói sơ lược cho La Phi nghe về tình hình nơi xảy ra vụ án: “Lúc chạng vạng tối ngày hôm qua có ba người khách đến chùa xin ngủ trọ. Thầy bảo Thuận Đức sắp xếp chỗ ở cho bọn họ, bản thân cũng quá để ý. Đến lúc nửa đêm, từ sân sau đột nhiên truyền đến thanh kêu cứu. Khi mọi người chạy tới, có một người khách đã rơi xuống vách đá, chỉ nhìn thấy hai người bạn cùng cậu ta kinh sợ lúng túng đứng ở sườn núi.”

      “Như vậy là hai người kia đều đã nhìn thấy toàn bộ quá trình xảy ra chuyện?”

      “Chắc chắn là vậy.”

      “Vậy bọn họ nói thế nào?”

      Tĩnh sửng sốt một chút, “Lúc ấy chưa hỏi kỹ, một người trong số bọn họ lập tức xuống báo cảnh sát, một người khác vội vàng xuống dốc núi cứu người.”

      “Hả? Các người đã xuống dốc núi cứu hộ sao?”

      “Nhưng thực ra có phái người xuống.” Tĩnh biểu lộ chút bất đắc dĩ, “Chỉ là cái dốc núi này quá sâu, đường núi cũng khó . ̣ng thêm tuyết bắt đầu rơi sau nửa đêm… Thật ra theo tôi thấy, cho dù có thể tìm được người, cũng có ý nghĩa quá lớn…”

      Trong lòng La Phi căng thẳng, rất rõ ràng câu nói sau cùng của Tĩnh có ý nghĩa sâu xa thế nào.

      Lúc này Thuận Đức cầm khăn lông tìm tới. La Phi nhận lấy khăn lông lau hai bả vai sạch sẽ, lại hỏi: “Hiện tại cái người tên Hồ Tuấn Khải kia ở đâu?”
      Last edited by a moderator: 19/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :