[Cảm Nhận] Phép Màu - Khoảng Lặng Trong Cuộc Sống Hiện Thực

Thảo luận trong 'Review - Cảm nhận'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Câu chuyện này đến với các bạn chắc có lẽ là bình thường, vì nội dung nó quá mức đơn giản thậm chí ko thể nào đơn giản hơn nữa, ngang ngạnh bướng bỉnh, vì cãi cha mẹ chạy theo tiếng gọi của tình mà tự vận chết, trong lúc đó, ấy vô tình đâm vào người con mồ côi khác.

      đó cũng bờ tuyệt vọng muốn tìm chết, hai linh hồn, hai cá tính khác nhau, nhưng khi gặp nhau lại hoán đổi cho nhau bạn nghĩ xảy ra chuyện gì?

      Với tôi, câu chuyện này vô nghĩa, vô vị, mà đó là chuyện từng xảy ra trong cuộc sống của tôi, thậm chí khi đó tôi từng nghĩ, tại sao phép màu lại xảy ra, để người mẹ mất con, người chồng mất vợ được đền bù xứng đáng, nên khi đọc được câu chuyện này, tự dưng tôi có ý nghĩ muốn edit nó, như viết thêm phép màu mà trong cuộc sống vốn bao giờ có.

      bướng bỉnh kiêu sa kia, là tiểu thư danh giá, mặc đồ hàng hiệu, đeo trang sức được thiết kế riêng, có người chồng là tổng giám đốc tài ba, nhưng ấy thương người chồng đó mà lại thương gã chẳng ra gì, để rồi vì tình của mình, ta tự tay đánh mất chính mạng sống của mình.

      Còn sinh linh bé đơn độc kia, trong lúc hồn bay lơ lửng nơi để về gặp – Chồng của ấy, mà người mà thầm sáu năm trước, định mệnh trớ trêu đưa ra khỏi tầm mắt .

      Nay gặp lại, cứ như câu chuyện cổ tích, biết mình phiêu bạt trong khoảng này được bao lâu, vì yếu lắm, rất yếu, yếu đến mức chỉ ngọn gió thôi cũng tan mất.

      Nhưng vẫn cố đến gần , ngửi mùi hương ấm áp từ tỏa ra, với thế là đủ, với , thế là hạnh phúc.

      ngang ngạnh kiêu sa đó, khi bước ra khỏi thể xác của chính mình. Nhìn thấy mà mình lỡ đâm phải, nhìn thấy tình tuyệt vọng trong mắt ấy.

      đó vươn tay, hỏi: ta

      kia ngần ngại gật đầu, có lẽ ngày thường e thẹn chối từ hoặc đỏ mặt, nhưng linh hồn còn gì để nhận thứ mình thích chứ, trong khi vẫn chẳng biết mình tồn tại nơi này được bao lâu.

      xinh đẹp kia :

      “Vậy đến đây , chăm sóc ấy cho tốt, tận hưởng hạnh phúc mà tôi biết gìn giữ.”

      Đúng vậy, khi còn sống, có những hạnh phúc quanh mình nhưng chẳng ai biết gìn giữ, đến khi mất , chỉ là linh hồn bay vật vờ chung quanh người thân, nhìn thấy giọt nước mắt của mẹ, nét trầm lặng của cha, nổi tiếc thương của những người thực quan tâm mình, và cả những người bạn tốt mà trước đây mình trân trọng lại bĩu môi cười cợt.

      Có đôi khi, còn sống, ko thể thấy, có đôi khi, phải mất rồi, và chỉ là thứ gì đó như sương khói lượn lờ bay mới thấu hiểu hết những gì mình bỏ rơi.

      Nhưng quay lại còn kịp nữa, thế tại sao, mình đền lại cho , chàng trai hết mực mình người vợ ngoan hiền thủy chung.

      Đền lại cho mẹ già khắc khoải rơi từng giọt nước mắt vì con, người cha trầm lặng nhưng nước mắt lại nuốt ngược vào lòng đứa con hiếu thảo ngoan hiền

      Những gì sống thể làm được, nhưng hy vọng này có thể thay , đền bù cho những người thân của .

      Trong cuộc sống, câu chuyện cổ tích bạn thường mong chẳng thường xảy ra đâu, có chăng cũng chỉ là những hạt cát nhoi giữa sa mạc thực mênh mông rộng lớn, nên những người được chứng kiến khoảnh khắc cổ tích đó hãy trân trọng những gì mình có.

      Còn tôi, và những người bạn chưa từng thấy phép màu, luôn hy vọng phép màu xảy đến để cuộc sống hồng hơn, đẹp hơn cho con người đến gần nhau hơn, nên những câu chuyện ở đây, đa số đều mang chút gì đó huyền hoặc thực.

      Với tôi, đó là động lực, còn với các bạn sao?


      Link Audiobook: https://cungquanghang.com/threads/audiobook-phep-mau-hoan.21291/

      Link eBook: https://cungquanghang.com/threads/ebook-phep-mau-lau-doanh-doanh-ebook-cqh.20537/

      Link Edit: https://cungquanghang.com/threads/phep-mau.7976/
      levuong, giolanh006Sue ú thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :