1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều nhất phẩm khí hậu - Thanh Tố (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Cưng chiều nhất phẩm khí hậu – Thanh Tố

      [​IMG]

      Edit: An

      Giới thiệu:


      là thần đồng được tiên hoàng coi trọng, là quốc sư được tân hoàn tôn trọng nhất, uy danh rất cao, nhưng tính tình cổ quái, thân mang bệnh nặng, được mọi người kính trọng từ xa.

      Nàng là đại tiểu thư của phủ tướng quân hộ quốc, được tiên hoàng chọn lựa trở thanh hoàng hậu tương lai, được người người hâm mộ

      Mà “nàng” là tiểu binh có tiếng tăm trong quân đội, mai kia xuyên qua trở thành nàng, vừa mở mắt, lại bị người khác đuổi giết!.

      Vì để bảo vệ chính mình, nàng hung hăng bỏ trốn, ngờ đột nhập vào trong khu nhà cao cấp, nhìn thân thể mỹ nam tắm, vẻ mặt tiếc nuối, cảm thán xong bỏ trốn mất dạng.

      Vốn tưởng rằng làm đại tiểu thư của tướng phủ rất oai phong, ngờ lại bị thứ thiếp áp chế, thứ muội lăng nhục, ngay cả hạ nhân cũng dám khi dễ nàng!

      Khi dễ nàng?. Hậu quả rất nghiêm trọng!. Nàng là người tự bênh vực chính mình, thù dai, muốn chơi trò tâm kế với nàng sao?. Đúng là muốn tìm con đường chết!.

      Khi nàng náo loạn tướng quân phủ, khiến nó gà chó yên, bất ngờ gả vào hoàng cung, ngày đầu tiên trở thành khí hậu.
      Chẳng qua là, có ai ngờ, đây mới đích thực là kết quả nàng mong muốn?

      Đoạn ngắn 1:
      Ngày nàng bước sang tuổi cập kê, cũng là ngày nàng trở thành khí hậu.

      tiệc cưới, đối mặt với lời trách mắng ngừng, nàng chỉ lười nhác cười:

      “Hoàng thượng, tiểu nữ tử cái gì cũng tốt, xứng đáng để làm hoàng hậu, người ngưng tiểu nữ tử , được ?’

      Hoàng thượng nghe vậy, trong lòng cả kinh, đây là chuyện cầu còn được, đương nhiên vui vẻ chấp thuận

      Nhưng mỗ nữ vốn tưởng rằng nàng thoát khỏi mẫu hoàng đế được tự do, ai ngờ, lúc này thanh ôn nhuận vang lên:

      “Bổn quốc sư nhìn thấy xương ống quyển của Tô tiểu thư rất tốt, là kì tài luyện dược. Hoàng thượng thích nàng, vừa khéo trong viện của bổn quốc sư thiếu tiểu đồng tử, bằng ban nàng cho ta?” Dám cười nhạo của ” , cho nàng biết cái gì gọi là “lớn”

      “Luyện đan, kì tài?” Mỗ nữ nghiến răng, trừng mắt, nhìn “thân hình mảnh mai” khoác áo khoác !

      Đoạn ngắn 2:
      Trong phòng tân hôn, khuôn mặt như ngọc của mỗ nam kèm theo nụ cười ôn hòa :

      “Ta nghe người bên ngoài đồn rằng, nàng thấy bổn quốc sư tuấn mỹ, lại cường bạo ta trong lúc ta có chút sức lực chống cự, buộc bổn quốc cư phải cưới nàng?”

      Mỗ nữ cắn răng, níu chặt cổ áo của mỗ nam mắng:

      “Cường cái đầu của ngươi, ràng là ngươi cường bạo lão nương rồi ép cưới ta làm vợ, người bên ngoài đều mù hết rồi sao?”

      Mỗ nam lạnh nhạt gật đầu cười:

      “Đúng ha, bổn quốc sư tuấn tiêu sái như vậy, nếu như bị nữ tử cường bạo, phải rất mất mặt sao?”

      Mỗ nữ nhất thời có dự cảm tốt, còn chưa kịp định thần lại, bị mỗ nam đè ở giường:

      “Xuân tiêu khắc đáng ngàn vàng, nương tử, chúng ta nên làm chuyện chính rồi. Ta phải tự mình chứng minh, phải ta bị khi dễ mới được”

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.1:

      Edit: An

      Khi tiết thanh minh, mưa ào ào, mây đen đầy trời, che lấp cả mặt trời, trong trời đất u, khung cảnh mờ mịt.

      Kinh thành Hạo Liên quốc, mưa bụi im lặng bay lất phất, làm ướt cả phố dài trải đầy đát lát, đường cái, bởi vì trời đổ mưa mà lộ ra chút quạnh quẽ.

      Lúc này, ở góc hẻo lánh trong kinh thành, chiếc xe ngựa thoạt nhìn có chút cũ nạt lộc cộc về phía trước.

      Bỗng nhiên…

      “A, có thích khách, có thích khách…” Mã phu hoảng sợ kêu la, nhưng chỉ giây sao, thanh liền im bặt.

      Mã phu vô lực ngã xuống đất, hai mắt mở to, ông đời nhà ma rồi.

      Ba gã hắc y nhân che mặt, đồng thời mở mành che của xe ngựa lên.

      “A----“.

      Mành xe ngựa bị xốc lên, những nữ tử xe ngựa phát ra tiếng hét chói tai.

      “Tiểu thư, mau…”

      xe ngựa có 2 nữ tử, người là thị nữ mặc quần áo màu hồng nhạt, người còn lại mặc áo cánh màu trắng chất lượng bình thường. Lúc này, tiểu nha hoàn kia che chắn ở trước người nữ tử áo trắng sắc mặt tái nhợt, co rút thành cục, mạnh mẽ lao ra khỏi xe ngựa, phá giải vòng vây của mấy tên hắc y nhân.

      Mà nữ tử áo trắng luống cuống tay chân, nhân cơ hội lao ra khỏi xe ngựa, cắm đầu chạy trốn…

      “A, còn dám chạy sao?”

      “Đuổi theo…”

      Hắc y nhân thấy thế giận dữ, vội vã đuổi theo.

      Thể lực của thiếu nữ yếu đuối với người đàn ông vạm vỡ khác xa nhau, cho nên khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng gần, càng ngày càng rút ngắn…

      Nữ tử dám quay đầu, chỉ cắn răng, hung hăng cắm đầu chạy, lại biết ba người đàn ông phía sau, khi nào biến còn 2 người, mãi đến khi….

      tiếng thét chói tai vang lên, nữ tử đụng phải người nam nhân chắn ở trước mặt nàng, tay người đó còn mang theo trường kiếm, vừa khéo đâm trúng bả vai của nàng, máu rất nhanh nhiễm đỏ quần áo trắng như tuyết của nàng…

      Khuôn mặt nàng chút máu, ngày càng trở nên tái nhợt, ánh mắt hoảng sợ, sợ hãi nhìn về phía mắt hung tợn của người nam nhân trước mặt, phía sau còn 2 người đến gần.

      Nàng cắn môi, nhìn 3 người nam nhân vây quanh mình, bỗng nhiên liều chết đụng vào người đàn ông trong số đó.

      “Mẹ nó, lại dám đụng lão tử, đúng là chán sống rồi!”

      Nam tử nghĩ tới nàng làm như vậy, mắng to tiếng rồi 3 người tiếp tục đuổi theo.

      Nữ tử liều chết chạy, bờ vai máu tươi chậm rãi chảy xuống, rất nhanh nhuộm đỏ khoảng mặt đất. Sắc mặt nàng ngày càng khó coi, cuối cùng sau khi rẽ vào chỗ ngoặt, nàng đau đớn ngã mặt đất, chỉ có lối vào có lối ra.

      Vùng này khắp nơi đều là ngõ , giống như mê cung, ba người nam tử kia cũng biết nàng rẽ vào chỗ nào, cho nên phân công nhau tìm.

      Mà nữ tử nghe tiếng bước chân ngừng tới gần, quỳ rạp mặt đất, mắt chảy xuống giọt lệ trong suốt, khóe miệng xinh đẹp cong lên nụ cười, sau đó 2 mắt mệt mỏi nhắm lại.

      chết, cũng tốt, còn sống cũng sống bằng chết, bằng chết cho rồi…

      ….

      “Dám trốn ở chỗ này, tiểu tiện nhân, xem lão tử làm sao thu phục ngươi, cho ngươi trốn…”

      Tô Thiển Mạch mơ mơ màng màng, nghe được câu bỉ ổi như vậy, còn tưởng rằng mình nằm mơ giữa ban ngày, sờ sờ cái đầu có chút đau đớn, mở to 2 mắt, bẻ bẻ cổ, cảm thấy toàn thân đều đau đớn.

      Tiểu đội trưởng chết tiệt, kiếp trước nhất định có thù oán với , phải chỉ ngủ gật trong lúc huấn luyện thôi sao?. Người phụ nữ đó liền phạt đứng gác dưới ánh mặt trời chói chang, ăn uống, đứng suốt cả ngày.

      Vì thế, tên lính như , thể nào chịu đựng nổi dưới ánh mặt trời gay gắt như thế, nên hoa lệ ngất xỉu

      Chỉ có điều, đây là đâu?. nhớ trong quân đội cũng có chỗ như thế?.

      Tô Thiển Mạch đứng lên, ánh mắt sắc bén tò mò nhìn xung quanh.

      Lúc này, ở đằng trước ngõ , đột nhiên có người áo đen xông thẳng về phía nàng, cả người người đó mặc y phục dạ hành, thoạt nhìn có chút quái dị, bước chân của rất nhanh, đạp mặt đât khắp nơi bị nước mưa làm ướt.

      Tô Thiển Mạch chớp chớp mắt, theo bản năng lùi về phía sau 2 bước, phát ở 2 hướng khác của con hẻm cũng có 2 hắc y nhân về phía mình, ánh mắt có thiện ý.

      Đây là tình huống gì?. Tiểu đội trưởng bắt nàng phải diễn tập chống khủng bố sao?. Nàng nhớ mình có nhiệm vụ này a.

      Tô Thiển Mạch có chút khó chịu vươn tay: “Này này, các người đừng tới đây nha, tiểu đội trưởng có thù với tôi, các người thể lấy việc công để làm việc riêng”

      Nhưng mà, 3 người đàn ông này lại hoàn toàn đếm xỉa gì tới lời của nàng, tiếp tục tiến về phía nàng.

      Tô Thiển Mạch thầm nghĩ, bọn họ muốn đùa chết người sao?. Được, nếu bọn họ muốn chơi, chơi cùng bọn họ!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.2

      Edit: An

      Nàng đột nhiên chạy vọt về phía người nam tử, thấy người nam tử phía sau đuổi gần mình, thời điểm 2 người nam tử đó sắp đụng vào nhau, đột nhiên khom người xuống, đưa chân ra

      “Ầm” tiếng, 2 nam tử đụng đầu vào nhau, ngã chỏng vó.

      Tô Thiển Mạch quay lại làm mặt quỷ với bọn họ: “Muốn bắt ta, có cửa đâu”

      Dứt lời, nàng tung tăng tiếp tục chạy về phía trước.

      Hắc y nhân thấy chạy cũng gia tăng bộ pháp để đuổi theo.

      Tô Thiển Mạch càng chạy càng thấy thích hợp, thân thể nàng trước giờ rất dẻo dai, tại sao bây giờ lại mềm mại, yếu ớt như vậy, còn nữa, bộ quần áo người nàng kì lạ?. Cho dù có diễn tập chống khủng bố cũng nên mặc những thứ đồ phức tạp vướng bận như thế này…

      Nghĩ đến đây, Tô Thiển Mạch mới phát máu tươi bả vai mình ngừng chảy máu.

      “Mẹ nó, lại dám làm lão nương bị thương, lão nương để yên cho ngươi”. Nàng hung hăng mắng, sau đó kéo mép váy xuống, xé ra mảnh, rồi tùy tiện băng bó vết thương vai mình, nhìn thấy những người nam nhân đuổi theo ở phía sau, nàng khóc ra nước mắt.

      Nàng chạy hơn nửa giờ, vẫn thể bỏ xa bọn họ, mệt chết nàng rồi!

      Tô Thiển Mạch cắn răng, nhìn những kiến trúc cổ kính ở trước mặt, càng nhìn càng cảm thấy kì quái!

      Nàng chạy ra khỏi ngõ , xuyên qua từng con phố, đường gặp ít người cũng ăn mặc giống như mình, cảm giác tốt lan tràn trong lòng nàng.

      Đây giống như diễn luyện, những người ở phía sau hình như muốn bắt nàng, à , muốn giết nàng…

      Trái tim Tô Thiển Mạch rung lên, ông trời ơi, đây là cái nơi quỷ quái gì thế này, phải nàng chỉ bị té xỉu thôi sao, tại sao tỉnh lại lại xuất ở cái nơi quỷ quái này…

      Bọn họ tiếp tục ngươi chạy, ta đuổi, ai cũng chiu buông tay. Mãi đến khi 3 người nam nhân chia ra, vây lấy nàng lần nữa.

      Phía trước là bức tường cao, phía sau lại có mấy người đuổi theo, bên trái và bên phải đều có người về phía nàng, khuôn mặt mỗi người đều mang nét dữ tợn

      Tô Thiển Mạch thầm mắng câu chết tiệt, mắt thấy khoảng cách của mấy người đó càng ngày càng gần, nàng nhìn bức tường phía trước, trong mắt lên tia đắc ý, bức tường này đối với dễ như trở bàn tay, hồi ấy trong quân đội, cũng thường trèo tường.

      Tô Thiển Mạch cắn răng, lui về phía sau vài bước, sau đó thời điểm 3 người nam nhân đó bay về phía nàng, nàng nhanh chóng trèo lên, hai chân giẫm lên đầu tường, hai tay bám chắt vào mặt tường trơn bóng, trèo vào bên trong.

      Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, 3 hắc y nhân vốn vội vàng xông tới, định có thể bắt nàng, nhưng lúc này đây nàng ta lại trèo vào bên trong, bọn họ quá trớn kịp thu chân lại

      “Bịch….”

      “Oanh…”

      “A…” Ba người đụng vào nhau rồi thống khổ ngã mặt đất, phát ra trận kêu rên.

      “Đồ ngốc”

      Tô Thiển Mạch rất khách khí cười nhạo, vẫy vẫy tay với 3 người bọn họ, sau đó vỗ vỗ tay nhảy xuống bờ tường, rồi vào trong đại viên.

      Mặt cỏ mềm mại tựa hồ giống như sàn nhà, dẫm dưới chân rất thoải mái, trong viện trồng rất nhiều hoa cỏ, cây cối, khắp nơi đều có thể nhìn thấy đình đài, lầu các, thoạt nhìn rất giống như đại viện của nhà danh gia vọng tộc ở cổ đại

      Tô Thiển Mạch cẩn thận nhìn quanh, chậm rãi về phía trước, muốn nhìn xem chút, chỗ này có người ở hay

      Kết quả, đại viện này rất lớn, rất rộng, bên trong cơ hồ có người, hơn nửa canh giờ, rốt cuộc cũng đến trước căn phòng tao nhã, rường cột chạm trộ, điêu khắc tỉ mỉ, thoạt nhìn hết sức khí phái.

      Bất an trong lòng ngừng dâng lên, toàn bộ nơi này làm cho Tô Thiển Mạch cảm thấy như mình vừa bước vào thế giới khác…

      Hóa ra đây là nơi người ở, lá gan của nàng lớn hơn, tùy tiện tiêu sái thầm nghĩ muốn bước vào trong…

      Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, nàng tưởng là đám hắc y nhân đuổi tới nên vội vàng co cẳng chạy. Chạy được 2 bước mới phát có chỗ né tránh, vì thế nàng xoay chuyển ánh mắt, thấy có cửa sổ khép hờ, nàng do dự, trực tiếp nhảy vào trong phòng.

      Sau khi đóng cửa sổ lại, bước chân của nàng bẫng, vẻ mặt mệt mỏi thầm nghĩ, nếu để nàng biết được là tiểu đội trưởng thầm làm khó nàng, sau khi ra ngoài nàng nhất định làm cho ta tức chết!.

      Ở trong phòng tới lui hồi, ngẩng đầu mới phát gian phòng này rất đẹp, trong phòng có cái bình phong lớn, nàng kịp nghĩ nhiều vòng qua bình phong tìm chỗ trốn, dù sao đánh chết cũng để cho những người đó tóm được.

      Ai ngờ nàng vừa mới xuyên qua tấm bình phong, chợt nghe giọng êm tai lạnh như băng:

      “Người nào?”

      Sau đó “rào rào” trận nước bọt vang lên, nàng mới phát cách chỗ nàng 2 thước, ràng có bồn tắm rộng rãi, hơi nước tỏa ra từ trong bồn tắm, sương khói mù mịt, giống như cảnh tiên.

      Quan trọng là lúc này, nam nhân mạnh mẽ đứng lên từ trong bồn tắm, mảnh vải che thân dùng ánh mắt kinh hoàng, lạnh lùng sắc bén để trừng mắt nhìn nàng.

      Tô Thiển Mạch trừng lớn 2 mắt, ánh mắt lơ đãng đảo qua thân thể xích lõa của người nam nhân trước mặt, sau đó hung hăng nuốt vài ngụm nước miếng. Cùng lúc đó có bóng trắng xẹt qua, giây sau, thân hình hoàn mỹ của được bao bọc dưới lớp y phục màu trắng nõn.

      Cảm nhận có mùi hương và trận gió lạnh đánh úp về phía mình, Tô Thiển Mạch kinh hãi, vội vàng nghiêng người né tránh, thân thể lùi từng bước về phía cửa sổ, sau đó dùng ánh mắt xinh đẹp có chút nghiền ngẫm nhìn bạch y nam tử tức giận đến mặt đỏ đến mang tai, ánh mắt sắc bén như dao, nhìn nàng chằm chằm.

      Đúng vậy, rất đẹp, dung mạo như vẽ, da như mỡ đông, mặt như ngọc, môi đỏ như nước, nét mặt nhu hòa, mái tóc ướt đẫm xõa ở phía sau lưng, liếc mắt nhìn lại cái, giống như phong cảnh duy nhất, bất kể là nhìn như thế nào, cũng nhìn rất tuấn mỹ, cái đẹp khiến nữ tử phải ganh tị

      Nhưng mà

      Tổ Thiển Mạch đánh giá vóc người của nam nhân trước mặt, bỗng nhiên nhíu mày, cười lưu manh:

      “Thân hình tệ, đáng tiếc là ….hơi …”
      Last edited by a moderator: 25/3/15

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :