Cưng chiều nhất phẩm khí hậu – Thanh Tố
Edit: An
Giới thiệu:
là thần đồng được tiên hoàng coi trọng, là quốc sư được tân hoàn tôn trọng nhất, uy danh rất cao, nhưng tính tình cổ quái, thân mang bệnh nặng, được mọi người kính trọng từ xa.
Nàng là đại tiểu thư của phủ tướng quân hộ quốc, được tiên hoàng chọn lựa trở thanh hoàng hậu tương lai, được người người hâm mộ
Mà “nàng” là
tiểu binh
có tiếng tăm trong quân đội, mai kia xuyên qua trở thành nàng, vừa mở mắt, lại bị người khác đuổi giết!.
Vì để bảo vệ chính mình, nàng hung hăng bỏ trốn,
ngờ đột nhập vào trong khu nhà cao cấp, nhìn thân thể mỹ nam
tắm, vẻ mặt tiếc nuối, cảm thán xong
bỏ trốn mất dạng.
Vốn tưởng rằng làm đại tiểu thư của tướng phủ rất oai phong,
ngờ lại bị thứ thiếp áp chế, thứ muội lăng nhục, ngay cả hạ nhân cũng dám khi dễ nàng!
Khi dễ nàng?. Hậu quả rất nghiêm trọng!. Nàng là người tự bênh vực chính mình, thù dai, muốn chơi trò tâm kế với nàng sao?. Đúng là muốn tìm con đường chết!.
Khi nàng náo loạn tướng quân phủ, khiến nó gà chó
yên, bất ngờ gả vào hoàng cung, ngày đầu tiên
trở thành khí hậu.
Chẳng qua là, có ai ngờ, đây mới đích thực là kết quả nàng mong muốn?
Đoạn ngắn 1:
Ngày nàng bước sang tuổi cập kê, cũng là ngày nàng trở thành khí hậu.
tiệc cưới, đối mặt với lời trách mắng
ngừng, nàng chỉ lười nhác cười:
“Hoàng thượng, tiểu nữ tử cái gì cũng
tốt,
xứng đáng để làm hoàng hậu, người ngưng tiểu nữ tử
, được
?’
Hoàng thượng nghe vậy, trong lòng cả kinh, đây là chuyện cầu còn
được, đương nhiên vui vẻ chấp thuận
Nhưng mỗ nữ vốn tưởng rằng nàng thoát khỏi mẫu hoàng đế
được tự do, ai ngờ, lúc này
thanh
ôn nhuận vang lên:
“Bổn quốc sư nhìn thấy xương ống quyển của Tô tiểu thư rất tốt, là
kì tài luyện dược. Hoàng thượng
thích nàng, vừa khéo trong viện của bổn quốc sư thiếu
tiểu đồng tử,
bằng ban nàng cho ta?” Dám cười nhạo của
“
” ,
cho nàng biết cái gì gọi là “lớn”
“Luyện đan, kì tài?” Mỗ nữ nghiến răng, trừng mắt, nhìn “thân hình mảnh mai”
khoác áo khoác !
Đoạn ngắn 2:
Trong phòng tân hôn,
khuôn mặt như ngọc của mỗ nam kèm theo nụ cười ôn hòa
:
“Ta nghe người bên ngoài đồn rằng, nàng thấy bổn quốc sư tuấn mỹ, lại cường bạo ta trong lúc ta
có chút sức lực chống cự, buộc bổn quốc cư phải cưới nàng?”
Mỗ nữ cắn răng, níu chặt cổ áo của mỗ nam mắng:
“Cường cái đầu của ngươi,
ràng là ngươi cường bạo lão nương rồi ép cưới ta làm vợ, người bên ngoài đều mù hết rồi sao?”
Mỗ nam lạnh nhạt gật đầu cười:
“Đúng ha, bổn quốc sư
tuấn tiêu sái như vậy, nếu như bị
nữ tử cường bạo,
phải rất mất mặt sao?”
Mỗ nữ nhất thời có dự cảm
tốt, còn chưa kịp định thần lại,
bị mỗ nam đè ở
giường:
“Xuân tiêu
khắc đáng ngàn vàng, nương tử, chúng ta nên làm chuyện chính
rồi. Ta phải tự mình chứng minh,
phải ta bị khi dễ mới được”