1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều cô vợ bướng bỉnh của tổng giám đốc bá đạo - Thịnh Hạ Thái Vi (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Cưng chiều vợ bướng bỉnh của tổng giám đốc bá đạo​


      Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi​


      Tình trạng sáng tác: Chưa hoàn (tác giả viết) 2 ngày /1 chương​


      Edit: Cellina​



      Giới thiệu:​


      Ban đầu quen biết, là học trưởng của , nhưng ở trước mặt rất nhiều người câu làm cho hận lập tức thể chết ngay

      : “ muốn biết, em với đàn ông ở cùng chỗ …. có tư vị gì?”

      đáp lại cái tát mạnh

      Nào biết, vì dự án của công ty, vị hôn phu thanh mai trúc mã tự tay đưa lên giường của

      cho rằng, trả giá tất cả, có thể đổi lấy nửa đời sau an ổn

      Nhưng, tai nạn ô tô ngoài ý muốn, hai chân vị hôn phu bị bại liệt. Công ty lại lần nữa rơi vào khó khăn trầm trọng

      Vì hai chân của vị hôn phu có thể đứng lên lần nữa, đáp ứng làm người của trong vòng 1 năm….

      cho rằng, ở bên chỉ vì giao dịch. chờ hết kỳ hạn bỏ chạy lấy người, nhưng ôn nhu của , thương của cẩn thận làm lòng rơi mất, đến ngày vị hôn phu của có thể đứng lên….

      Đoạn ngắn 1:

      : “Theo tôi năm, năm sau tôi thả

      Nhưng mà năm sau lại nuốt lời

      : “Em cho rằng vào cửa của tôi rồi, có thể dễ dàng ra sao?”

      : “ tránh ra, tôi có thể ra ngoài”

      : “ được, em là người của tôi, bất kể là bên trong hay bên ngoài em đều là của tôi”

      Đoạn ngắn 2:

      rụt rè hỏi : “Tôi còn có thể ở cùng chỗ với ?”

      : “Chuyện này---- Chỉ sợ có biện pháp”

      : “, muốn tôi sao?”

      : “ phải, tôi muốn kết hôn”

      : “Vậy, nếu như tôi vẫn muốn ở cùng chỗ với ?”

      : “Vậy em dự định ra bao nhiêu tiền nuôi tôi?”

      Đoạn ngắn 3:

      : “ phải muốn kết hôn sao?. Còn quấn quít lấy tôi làm gì?”

      : “Là em muốn bao dưỡng nha, quấn quit lấy em, quấn lấy ai?”

      : “Tôi lừa thôi, tôi làm gì có tiền nuôi

      : “ sao, đến nuôi em là được”

      khóc: “ khi dễ tôi, kết hôn với người khác rồi”

      chỉ thở dài: “Em chưa đồng ý sao cưới?”

      tiếp tục khóc: “ lấy gì đến cầu hôn?”

      : “Trái tim của , cả đời của , có đủ ?”

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1:

      Edit: Cellina


      Đêm khuya, đường Chu Mạt, tiếng người vẫn huyên náo như cũ

      Lôi Ngự Phong ngồi ở ghế sofa thoải mái, dùng đá cẩm thạch xa hoa và khăn trải bàn màu tím trang trí thành ghế lô kiểu mở, cầm ly rượu trong tay, nhìn ra nam nam nữ nữ giữa sàn nhảy rực rỡ, nhảy múa sôi nổi, bất kể là điệu nhảy nhàng, hay là điệu Tang-go nhiệt tình khiêu khích, hay Waltz trong sáng động lòng người đối với , hoàn toàn khơi gợi chút hứng thú

      Nguyên nhân vẫn còn ngồi ở chỗ này, là vì Phương Thế Kỳ hẹn rất nhiều lần, đúng lúc đêm nay tạm thời có việc gì, cho nên tiện đường gặp ở đây

      Phương Thế Kỳ và là bạn học của ở sở nghiên cứu, quan hệ của bọn họ được xem là thân thiết, nhưng lần này Phương Thế Kỳ lại thân thiện hẹn ra ngoài, nguyên nhân chỉ vì dự án khoa học kĩ thuật Lam Đỉnh của Phương gia bọn họ mà thôi

      Bởi vì rất may, ngân hàng ta muốn vay vốn lại trực thuộc tập đoàn Lôi Đình

      “Phương Thế Kỳ làm cái quỷ gì vậy?. trễ thế này còn chưa tới?”

      Sau bản nhạc kết thúc, người đàn ông vóc người thon dài từ giữa sàn nhảy tới, ngồi vào bên cạnh Lôi Ngự Phong, để ý đến sắc mặt lạnh lùng của , tự rót cho mình ly rượu

      có tới hay , phải cậu vẫn chơi rất vui vẻ sao?”

      Lôi Ngự Phong liếc mắt nhìn Khang Nhã Tu cái

      “Cậu biết tớ thích những chỗ như thế này à?”

      Khang Nhã Tu nhún nhún vai, nếu phải vừa rồi Phương Thế Kỳ gọi điện hẹn Lôi Ngự Phong, ta tăng ca, cùng nhau rời khỏi công ty, ta mời đến đây, bằng trở về sớm ngủ giấc

      đến rồi”

      Lôi Ngự Phong cầm ly rượu cười cười, ánh mắt nhìn người đàn ông ở lối ra vào, vội vã về phía bọn họ

      “Ngự Phong, ngại quá, có chút việc bận nên tôi đến trễ”

      Phương Thế Kỳ đến ghế lô bọn họ hẹn trước, đặt mông ngồi xuống, rồi xấu hổ

      sao, tôi cũng vừa mới đến”

      Giọng của Lôi Ngự Phong giống như hòa nhã, nhưng trong đáy mắt dưới gọng kính màu vàng lại lạnh lùng, sâu thẳm

      “Ngự Phong, hôm nay tôi hẹn cậu ra đây, chắc cậu cũng biết vì chuyện gì rồi”

      Phương Thế Kỳ hoàn toàn muốn lãng phí thời gian, trực tiếp vào vấn đề chính, căn bản cũng nhìn Khang Nhã Tu ngồi bên cạnh lấy cái

      “Thế Kỳ, cậu có chuyện quan trọng muốn với Ngự Phong, có tôi ở đây nên tiện phải ?”

      Lôi Ngự Phong có trả lời, nhưng Khang Nhã Tu lắc lắc ly rượu trong tay, cười nhạt

      Bọn họ là bạn thời đại học, và nghiên cứu sinh, cho nên cũng rất thẳng thắn

      Lôi Ngự Phong và Khang Nhã Tu lúc còn học quan hệ rất thân thiết, sau đó Lôi Ngự Phong biến hóa nhanh chóng, trở thành người nối nghiệp chính thức của tập đoàn Lôi Đình, mà Khang Nhã Tu cũng vào làm việc trong tập đoàn, trở thành trợ lý tâm phúc của ta. Nhưng ngờ, đêm nay hai người bọn họ lại cùng nhau tới đây

      “Ừm, khéo”

      Khang Nhã Tu buông ly rượu hết sạch trong tay xuống, đứng lên :

      “Chỉ là, bây giờ tôi phải rồi, các người cứ từ từ chuyện

      Sau khi liếc mắt nhìn Lôi Ngự Phong cái, Khang Nhã Tu xoay người rời , Phương Thế Kỳ muốn làm gì, bọn họ ràng

      “Ngự Phong, cậu xem, chuyện ngân hàng cho vay…”

      Khang Nhã Tu rồi, Phương Thế Kỳ cũng giữ người, nhìn thấy ta rời khỏi, hỏi

      “Thế Kỳ, mặc dù tôi là CEO của tập đoàn Lôi Đình, nhưng ngân hàng cho vay cũng có quy định và kỳ hạn của bọn họ, tôi trực tiếp can thiệp cũng tiện” Lôi Ngự Phong vẫn như cũ, thản nhiên

      “Tôi cũng biết khó xử của cậu” Phương Thế Kỳ thở dài tiếng:

      “Nhưng, bây giờ người có thể giúp tôi chỉ có mình cậu, nếu như lần này có biện pháp vay mượn thành công, Phương gia chúng tôi sụp đổ mất, dù sao chúng ta cũng từng là bạn học, cậu có thể bàn lại với cấp dưới của mình ?”

      “Tôi…”

      Lôi Ngự Phong suy nghĩ sâu xa hồi, mới thêm: “Xem

      “Ngự Phong nếu như cậu có thể thực giúp đỡ, vậy quá tốt, nếu chuyện vay mượn lần này lâm vào thế bí, chuyện kết hôn cuối năm nay của tôi gặp phiền phức” Phương Thế Kỳ vừa , vừa đánh giá sắc mặt của Lôi Ngự Phong

      Quả nhiên, lúc nhắc đến Lâm Man Ny , đôi mắt lạnh lùng của Lôi Ngự Phong thoáng lên tia tìm tòi thích thú

      Lâm Man Ny có thể xem là thanh mai trúc mã lớn lên với , hôi còn bọn họ là hàng xóm, giao tình cha mẹ đôi bên cũng tệ, sau khi trưởng thành, thân là nhân viên công chức nhưng Lâm ba lại ham mê đánh bạc, những đánh mất việc làm mà còn thiếu số tiền lớn, hai vợ chồng bắt đầu cãi nhau, rồi ly hôn

      Lâm ba thà chết cũng chịu, Lâm mẹ dứt khoát bỏ lại hai cha con bọn họ cho xong việc

      Sau khi vợ bỏ , tinh thần của ông sa sút, lại gánh lưng số nợ quá lớn, cuối cùng lén lút bán căn nhà trả tiền, đem con giao cho Phương gia, sau đó thần biết quỷ hay rời khỏi

      Đến nay hơn 10 năm trôi qua, nhưng vẫn có bất kì tin tức gì

      Lúc còn học, Lâm Man Ny thường đến lớp học tìm , đưa quần áo cho , đưa cơm hộp cho

      Mặc dù và Lôi Ngự Phong chưa từng xuất cùng lúc, gặp mặt gật đầu xem như chào hỏi, nhưng biết Lôi Ngự Phong có tình ý với Lâm Man Ny, bởi vì mỗi lần Lâm Man Ny đến tìm , ánh mắt của Lôi Ngự Phong luôn dõi theo

      Có lẽ, trở ngại lúc ấy là bọn họ đều biết là bạn của , đó là lý do vì sao ta vẫn chưa chủ động theo đuổi

      Nhưng, ở buổi liên hoan tốt nghiệp tối hôm ấy, bọn họ ăn uống say sưa, biết có phải vì muốn quá chén hay , mà Lôi Ngự Phong luôn luôn trầm ổn, lại lôi kéo Lâm Man Ny khiêu vũ trước mặt nhiều người

      Lâm Man Ny liên tục từ chối, : “Tôi muốn khiêu vũ với

      biết Lôi Ngự Phong do say nên lên cơn hay là như thế nào, nhưng Lôi Ngự Phong lại thốt ra câu:

      “Tính tình ngang ngược như vậy, tôi muốn biết khi em làm AI với người khác, cũng ngang ngược như vậy hay ?”

      Những lời này làm cho người ta kinh hãi, ngây người tại chỗ

      Lâm Man Ny tuổi còn nên da mặt mỏng, hung hăng tát cho cái ngay tại chỗ, sau đó khóc chạy ra ngoài

      Sau này, Lôi Ngự Phong cũng nhận lỗi với . Tuy rằng lòng của cũng thoải mái, nhưng khi tiếp nhận công ty của gia đình, mà lúc ấy, “Sở Ngự Phong” trong kinh ngạc của nhiều người, hiểu sao trở thành người thừa kế của tập đoàn Lôi Đình, muốn truy cứu cũng dám

      “Các cậu sắp kết hôn rồi?. Chúc mừng nha” Lôi Ngự Phong nhấp ngụm rượu, ánh mắt dưới gọng kính màu vàng qua tia phức tạp

      Bọn họ sắp kết hôn rồi?. là mau a. Cũng phải, nếu như nhớ lầm, bé cách 7, 8 tuổi năm nay được 22 tuổi, cũng tốt nghiệp đại học rồi nhỉ?. Từ , và Phương Thế Kỳ lớn lên bên nhau, lại qua lại nhiều năm, nên có kết cục rồi

      “Đúng vậy” Phương Thế Kỳ cũng tự rót cho mình ly, sau khi uống ngụm mới :

      “Chỉ là, bây giờ tất cả cũng có định số a”

      “Lâm Man Ny phải là loại người tham phú quý” Lôi Ngự Phong thành an ủi, xuyên thấu qua chất động lắc lư lên xuống. Lâm Man Ny---- thanh nhã giống như hoa sen nở rộ trong nước, lên trong suy nghĩ của

      Lâm Man Ny phải vô cùng xinh đẹp, chỉ là khuôn mặt trái xoan thanh tú, đôi mắt tròn tròn ngập nước, môi hồng nhuận, lần đầu tiên nhìn thấy đến lớp tìm Phương Thế Kỳ, mới lên cấp 3, mái tóc ngắn ngang vai, lạnh nhạt, điềm tĩnh, hơi thẹn thùng, mỗi lần nhìn thấy nam sinh bọn họ, có chút sợ hãi nhìn sang chỗ khác

      Nhưng động tác của ấy lại hấp dẫn ánh mắt của

      Mỗi lần nhớ lại, trong lúc vô tình nhìn thấy ý cười nơi khóe miệng , ánh mắt lưu chuyển khi sợ hãi, khi vui vẻ, làm cho nhịn được muốn nhìn thêm chút, vì khí chất đặc biệt của , vì trong lành của

      Trong đám đông, đặc biệt nổi bật, lúc nào cũng có thói quen đứng ở bên nhìn mọi người chuyện trời dưới đất, đôi khi nở nụ cười, lúm đồng tiền ở gò má, làm cho nụ cười của càng thêm ngọt ngào, thừa nhận, khi đó động tâm, hơn nữa còn bị rung động sâu, biết sao, lúc ấy, thân phận của , làm có cơ hội bày tỏ tâm ý của mình

      Nhưng mà, mỗi lần nhìn thấy và Phương Thế Kỳ ở bên nhau, trong lòng rất thoải mái, hận thể túm lấy về bên người mình

      Đáng tiếc, lý trí của cho phép làm như vậy, đành giấu phần tâm ý ấy ở trong lòng

      Mãi đến khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, người của Lôi gia lại ép tới, nghĩ sau này có cơ hội gặp lại nữa, cho nên mới mượn rượu để khiêu vũ với

      Nguyên nhân sâu xa nữa là, ngày đó ngồi cạnh Phương Thế Kỳ, nụ cười trong veo, hai người thường chụm đầu kề tai chuyện, gần gũi khiến người khác thể chen vào, làm nhìn thấy rất là khó chịu

      Đó là lý do, muốn khiêu vũ với

      Nhưng, cuối cùng lại ngừng từ chối, làm như đá phải cửa sắt, tức giận đến cực điểm, mới thốt ra câu như thế

      Mà cũng vì câu này, mới nhận cái tát đầu tiên trong đời

      cái tát kia cho biết, nên kết thúc rung động nên có rồi. sau này gặp lại. Sau khi tốt nghiệp, phần tình cảm dành cho , cũng sớm bị cuộc sống bận rộn thực chôn vùi, khuôn mặt trái xoan điềm tĩnh rất lâu chưa hề lên trong suy nghĩ của . cho rằng hai người gặp lại, nghĩ tới, hôm nay vị hôn phu của lại nhắc đến tên của , làm ký ức chôn giấu rất lâu, bỗng nhiên về

      “Cậu và Man Ny, cũng xem như là chỗ quen biết, hôm nào rảnh rỗi, đôi bên hẹn nhau ra dùng cơm, cậu thấy sao?”

      Nhìn thấy ánh mắt mê ly của Lôi Ngự Phong, Phương Thế Kỳ đề nghị

      “Hahaha,….” Lôi Ngự Phong nghe lời của Phương Thế Kỳ, cười gượng hai tiếng.

      Ăn cơm ?!. Sau khi tốt nghiệp, bọn họ mấy năm có liên lạc, bây giờ bỗng nhiên chủ động hẹn nhau dùng cơm, chỉ sợ phải đơn giản như vậy!. Còn Lâm Man Ny, có lẽ cũng muốn gặp lại

      Phương Thế Kỳ muốn gợi ý gì đó, ra trong lòng mơ hồ cảm nhận được, chỉ có điều muốn vạch trần mà thôi

      “Tôi , chọn ngày bằng đụng ngày, tối mai sao?. Chúng ta cùng ra ngoài ăn bữa cơm” Nhìn thấy Lôi Ngự Phong có phản đối, Phương Thế Kỳ rèn sắt khi còn nóng

      “Xế chiều ngày mai tôi gọi điện cho cậu”

      Lôi Ngự Phong ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, vốn cũng định hợp tác với ta, nhưng đề nghị của Phương Thế Kỳ làm lòng phẳng lặng rất lâu đột nhiên nổi sóng

      Lâm Man Ny, thanh thuần e lệ ngày đó, bọn họ còn có thể gặp lại nhau phải ?

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :