[Cđ-Sắc]Cướp Sắc - Lạc Anh Phân Phi (update chương 31) TUYỂN EDITOR

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      [​IMG]
      Tên truyện : Cướp Sắc
      Tác giả : Lạc Phân Phi
      Thể loại : NP, Cổ Đại, Sủng, Nữ chủ hơi lạnh lùng..... ( có số cảnh " hạn chế " )

      Văn án:
      Nàng Long Đậu Khấu chỉ là quận chúa nho , là nhi nữ do tiểu thiếp có địa vị sinh ra, cũng có dung mạo tuyệt sắc khuynh thành gì, nàng chỉ muốn cuộc sống an an ổn ổn cùng mẫu thân sống hết đời thôi, nhưng hết lần này tới lần khác bọn lại dây dưa với nàng bỏ:

      , Phượng Vô Trần là tể tướng của Nam Xương quốc có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, : “Đậu đỏ đậu, ta rồi nếu người còn dám để ý tới ta, ta cho mọi người, Đậu khấu quận chúa của nhà Trung liệt hầu, xâm nhập vào Ỷ Lan Hiên với ý đồ cường bạo ta…”

      , Khí Vũ Hiên tiêu sái thoát tục tựa thiên tiên Tân Khoa Trạng nguyên được hoàng thượng khâm điểm, “Khấu nhi, đối với ngươi…. chúng ta nhẫn nại đủ rồi….nhìn ngươi cùng hai nam nhân kia….. ngọt ngào thân mật…..chúng ta muốn chịu đựng đủ rồi….từ giờ chúng ta mang ngươi ….. cách xa những nam nhân kia để bọn chúng mãi mãi bao giờ có thể tìm thấy ngươi….”

      Cùng với bá đạo của đại ca, thâm tình của vương….
      Còn có nữa…….
      Vậy cuộc sống “an an ổn ổn” của nàng phải làm sao đây?

      MỤC LỤC
      [​IMG]


      Chương 1 ♦◊♦ Chương 2
      Chương 3 ♦◊♦ Chương 4
      Chương 5 ♦◊♦ Chương 6
      Chương 7 ♦◊♦ Chương 8

      Chương 9 ♦◊♦ Chương 10
      Chương 11 ♦◊♦ Chương 12
      Chương 13 ♦◊♦ Chương 14

      Chương 15 ♦◊♦ Chương 16
      Chương 17 ♦◊♦ Chương 18
      Chương 19 ♦◊♦ Chương 20
      Chương 21 ♦◊♦ Chương 22
      Chương 23 ♦◊♦ Chương 24
      Chương 25 ♦◊♦ Chương 26
      Chương 27 ♦◊♦ Chương 28
      Chương 29 ♦◊♦ Chương 30

      Chương 31 ♦◊♦ Chương 32
      Chương 33 ♦◊♦ Chương 34
      Chương 35

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Kimiko, JupiterGalileo, Dion16 others thích bài này.

    2. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Chương 1 : Mặt người dạ thú ngọc diện hồ ( nhất )
      Lá phong đỏ rực phiêu phiêu rơi xuống đất, tiếng đàn du dương động lòng người, mùi hoa quế thơm ngát, cùng với nồng đậm mùi son phấn, làm cho ta được thoải mái đứng ngồi yên.

      Thân là tiểu quận chúa của nhà Trung Liệt Hầu, tuy chỉ là con của tiểu thiếp, bất quá ta từ thông minh lanh lợi nên cũng chiếm được chút sủng ái của lão cha cổ hủ.

      ta nghĩ muốn đến cái hội thi từ ca phú này, nhưng với trò khóc hai nháo ba thắt của của mẫu thân ta đành chấp nhận, bị tiểu Tâm nha hoàn lôi kéo trang điểm tỉ mỉ xong, cuối cùng ta bị đẩy vào giữa đám danh hoa thục nữ như hoa như nguyệt này.

      có hứng thú cùng vài cái tiểu thư nhà quan trò chuyện, nhìn các nàng nụ cười e thẹn môi, bàn tay bé cùng với động tác tao nhã lấy khăn che mặt thực ta có điểm xấu hổ và bội phục các nàng.


      Nghe các nàng cùng nhau làm thơ ca hát, ta chỉ mỉm cười, ngẫu nhiên cho vài lời bình, ca ngợi các nàng vài câu.

      Cách đó xa ở trong đình Lạc Nguyệt, có truyền đến thanh vài vị nữ tử cười duyên, cùng với lời gợi cảm của nam tử, đều đều, vừa vặn rơi vào trong tai ta.

      Nam nhân khuynh quốc khuynh thành, có khí chất phong hoa tuyệt đại, ánh mắt phượng khinh trát, đưa tới vô số ba đào lưu chuyển.

      Khuôn mặt tuấn tú tà mị, cánh môi hồng hồng, nam nhi thân trường bào tuyết trắng, có bản lĩnh mê đảo vô số nữ nhân.
      dường như cảm thấy được ánh mắt của ta, đôi mắt đẹp tà liền nhìn lại đây, chống lại ánh mắt của ta, sau đó đưa đến cái mỉm cười ám muội.

      Kia khêu gợi mỉm cười mang theo ý vị thâm trường làm cho ta tự giác đánh cái rùng mình, nam nhân này lài bản tính háo sắc đổi mà.

      ngoài dự tính nhìn ta khuôn mặt nhắn lúc hồng lúc xanh, tên có khuôn mặt xinh đẹp hồ ly cười xin lỗi vài vị mỹ nữ sau đó thong thả tới phía ta.

      Ta đôi mắt to cảnh giác nhìn chằm chằm vào tuyệt đại mỹ nam tử hướng ta tới, tên phượng hồ ly này, dòng họ tôn quý, trong triều có bác là hoàng hậu làm chỗ dựa, tuổi còn trẻ nhưng lại là Tể Tướng của trều đình, dân gian đối với cực lỳ sùng bái và kính trọng, cho dù là thần tiên hạ phàm cũng có được nửa tôn quý như , hơn nữa với bề ngoài khuynh quốc khuynh thành, có tài học độc nhất vô nhị, thể nghi ngờ chính là dệt hoa gấm, nam nhân cực kỳ hâm mộ, nữ nhân đối si mê, trong Nam Xương quốc này cơ hồ tất cả những nữ tử còn độc thân, cho dù danh phận nổi, cũng muốn thi nhau chen vào đại môn của phượng gia.

      nam tử với thân phận hiển hách như vậy, ta đây chỉ là quận chúa nho , lại là do tiểu thiếp sinh ra, đương nhiên là xứng với , vả lại quan trọng là ta chỉ muốn gả cho người bình thường, có thể cùng ta và mẫu thân bên nhau đời, còn những hào môn thế gia cùng với nam nhân tuyệt đại vô song như vậy ta chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

      lấy chồng có quyền thế lại ăn chơi, gả vào gia đình quí tộc có tiền cùng địa vị, bao giờ gần gũi nam nhân xinh đẹp tuấn như hoa, ba điều đặt ra ta luôn luôn ghi nhớ ràng.

      Nghĩ giả trang làm như thấy , đáng tiếc vài vị khuê phòng thục nữ bên cạnh ta vẻ mặt lại phiếm hoa đào, ngừng thở gấp, trong mắt đẹp là mảnh ba đào, thanh nũng nịu làm cho người nghe xong thân mình lập tức mềm nhũn.

      “Phượng công tử…ngươi cũng đến đây….”

      Nam nhân kiêu ngạo gần như là ngạo mạn, cằm dưới hơi hơi nâng lên, bạc thần thoáng khẽ nhếch, là so với nhóm tiểu quan của Lam Hương viện còn diễm lệ vài phần.

      Nhìn ra được khinh thường trong mắt ta, nam nhân như ngọc chân mày nhíu lại, khóe miệng có chút run rẩy, bất quá luôn luôn hướng tới hình tượng mỹ nam tử, cho dù tâm cam trước mặt các mỹ nữ cũng thể phát tác.

      Vài vị thục nữ tựa hồ vẫn chờ mong ánh mắt thu ba của phượng hồ ly, bất quá vị nam tử áo trắng mĩ mạo trước mắt tựa hồ cũng tính ra vài giọt cam lộ xoa dịu tâm linh khô héo của các nàng, đôi phượng mâu hẹp dài bình tĩnh nhìn ta.

      “Đậu đậu muội muội…ngươi cũng đến đây…”

      Đối với xưng hô thân mật cách quá phân của , ta cắn răng nhịn, ai kêu ta vào mười tuổi năm kia, ương ngạnh đòi đại ca mang theo ta vào phượng gia xem Bạch khổng tước, lại thực cẩn thận xâm nhập vào phòng của phượng hồ ly, vô tình thấy được thân thể mềm mại trần trụi của .

      Này trong sáu năm qua, ta có lúc nào là hối hận, nếu ngày hôm đó ta có nhìn đến khối phượng hoàng thai ấn giữa hai chân của , cũng có nhìn thấy hai điểm hoa ngực , nhìn thấy cặp mông trắng như tuyết đó, ta cũng cần suốt ngày lo lắng đề phòng, sỡ hại ngày nào đó tìm đến cửa ép buộc ta chịu trách nhiệm cho trong sạch của .

      Hít sâu vài cái làm cho tâm bình tĩnh lại, khuôn mặt tuy là tươi cười khả ái, trong lòng lại tính toán làm thế nào để sớm rời , lời thốt ra lại mang theo tia lạnh lẽo cùng tia hàm xúc bất hòa.

      “Phượng tể tướng…hạnh ngộ hạnh ngộ…”

      Tiếng ôn hòa, làm cho Phượng hồ ly có vẻ vui, trong phượng mâu xinh đẹp của lóe lên tia trêu tức.

      nhìn đến ánh mắt ái mộ của nhóm mỹ nữ, dáng người cao gầy tuấn nhã bước đến gần ta, ngón tay ngọc khẽ nâng cằm của ta lên, bên miệng khẽ nhếch lên độ cong tà ác.

      tiến gần sát vào tai ta, lời ra chỉ có ta cùng nghe được.

      “Đậu đỏ đậu, ta rồi nếu người còn dám để ý tới ta, ta cho mọi người, Đậu khấu quận chúa của nhà Trung Liệt Hầu, xâm nhập vào Ỷ Lan Hiên với ý đồ cường bạo ta…”

      Last edited: 10/10/14
      Nguyên 16, Kimiko, JupiterGalileo33 others thích bài này.

    3. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Lịch post 1 tuần : 1 chương ( nếu tuần đó mình rảnh mình post 2-3 chương nhé, thông cảm vì mình vẫn là học sinh nên hơi bận nha nhưng mình cố gắng )
      vuthuhang, lyly, Phương Phạm2 others thích bài này.

    4. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Để khai trương cho truyện của mình mình post luôn chương 2 và 3 để các bạn đọc cho thỏa mãn nha. Đây mới chỉ là khởi đâu thôi cố gắng ủng hộ mình ( lần đầu làm editor :yoyo23:)
      Haruka.Me0, NNGee.Walla, vuthuhang6 others thích bài này.

    5. My Lovely Boys

      My Lovely Boys Well-Known Member

      Bài viết:
      123
      Được thích:
      704
      Chương 2 : Mặt người dạ thú ngọc diện hồ (nhị)
      Trong mắt của tên mỹ nam họ Phượng nổi lên tia tà quang, làm cho lòng ta mãnh liệt nhảy lên.

      Lời tràn đầy tính uy hiếp, ta trong lòng thầm kêu ổn.

      Gió lạnh thổi qua, mặc dù chung quanh vẫn còn ít những bàn tay cầm cái quạt phe phẩy, rất có phong độ, toàn những danh môn công tử tiêu soái lỗi lạc, nhưng làm cho người ta thể rời mắt được lại chính là con người cười đến xinh đẹp như hồ ly, mà con mắt của cứ dính người của ta dứt khoát dời .

      Vài vị thục nữ nơi khuê phòng bị mỹ nam mà mình tâm tâm niệm niệm thèm ngó tới đôi mắt của các nàng bắt đầu rưng rưng, cái miệng nhắn run run, khuôn mặt trắng bệch, là xứng với câu “lê hoa đái vũ” mà, ta đây nhìn còn thấy đau lòng.

      Trong khí tràn ngập ghen tuông, chỉ đáng tiếc cái tên Phượng hồ ly kia cũng đâu phải nam nhân bình thường, nên cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc cũng chưa bao giờ tính làm.

      Còn ta đây bị người làm như tiêu điểm, đương nhiên tâm tình cũng có tốt.

      Bàn tay bé đưa lên trước ngực để ngăn cách thân thể của ta khỏi tiếp xúc thân mật với , ta biết trong mắt của tên họ Phượng này ta bất quá chỉ là con mồi giảo hoạt mà thể có được, khi tóm được ta những hứng thú đó đều trở thành hư ảo.

      Ta nhìn rồi nở nụ cười ấm áp sáng sủa….

      “Phượng Vô Trần ngươi rốt cuộc muốn như thế nào đây?”

      Cánh tay biết liêm sỉ kia đặt lên cái eo nhắn của ta.

      “ Rất đơn giản, nàng theo ta

      Nhìn khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu của ta chỉ có ý nghĩ là phá nát cái khuôn mặt hoa mỹ đó, rồi để xem lúc đó còn có thể kiêu ngạo được nữa hay .

      “Nếu ta sao?”

      Ở địa phương mà những người khác nhìn thấy, căn ngón tay ở thắt lưng tinh tế nhàng xoa nắn.

      “Nếu ngươi theo ta, ta đây ở ngay trước mặt mọi người hôn ngươi để cho bọn họ biết ngươi chính là nữ nhân của Phượng Vô Trần ta.”

      Lời ái muội mê người cùng với cái tính chỉ sợ thiên hạ loạn của ta tuyệt đối tin tưởng nhất định làm như vậy”

      Ta oán hận trừng mắt liếc cái, tâm cam lòng nguyện chậm rãi theo phía sau , ta ràng còn nhìn thấy được ánh mắt hâm mộ cùng ghen tỵ của đám mỹ nữ dán chặt người ta.

      thầm nắm chặt lấy cánh tay áo, nếu lát nữa dám làm chuyện xấu với ta, ta nhất định bỏ qua cho .

      “Phượng công tử!”

      tiếng dịu dàng động lòng người vang lên, trong làn gió chợt nghe thấy hương thơm thoảng qua, tiếp theo là mỹ nữ xuất trước mặt chúng ta mang theo khí chất tao nhã, thần thái ôn nhu cao quý, khuôn mặt tuyệt mỹ động lòng người cùng với Phượng hồ ly là tuyệt phối.

      Thân ảnh tuyệt mỹ tới gần, sau khi cẩn thận nhìn ta đánh giá lượt liền thản nhiên thanh tao đối với Phượng mỹ nam che miệng cười.

      Thoải mái nâng đầu tia ngượng ngùng bất an.

      “Phượng công tử, ta ở đằng sau viện có chuẩn bị sẵn ván cờ, nghe kỳ nghệ của công tử là thiên hạ đệ nhất vô song, chẳng hay công tử có thể chỉ dạy chút cho tiểu nữ hay ?”

      “Ngọc tiểu thư, xin lỗi, ta cùng Đậu Khấu quận chúa có hẹn trước, ván cờ kia ta thể phụng bồi.”

      Vừa chuyện, Phượng mỹ nam vừa sủng nịnh nhìn ta, đầu tóc đen bay theo gió, khuôn mặt như đao khắc, đôi mắt xếch hơi hơi nhìn lên, mang theo khí tức tao nhã nhưng lại kém phần lạnh lùng tôn quý.

      Nghe được lời dịu dàng cự tuyệt của Phượng Vô Trần, Ngọc mỹ nữ miễn cưỡng nở nụ cười rồi nâng nửa đôi mắt đẹp hướng ta phóng tới tia ghen ghét đố kỵ.

      “phải ? vậy là rất đáng tiếc”

      Lúc chúng ta xoay người rời được vài bước, tiếng đàn du dương truyền đến, ta men theo tiếng nhìn lại, thấy thân ảnh của Ngọc mỹ nhân thanh lệ mà nhàng ở giữa vườn hoa, đôi mắt thâm tình mà thống khổ nhìn chăm chú về phía Phượng Vô Trần….

      Tuy rằng sớm biết Phượng hồ ly biết bao nhiêu là tình trái, nhưng thể tưởng tượng được ngay cả đệ nhất mỹ nhân nổi tiếng lạnh lùng của Nam Xương quốc cũng đối với si tình như vậy.

      Xem ra cái nam nhân quá đẹp lại có tài có tình, quả nhiên là cái tai họa.

      Con đường mà Phượng hồ ly chọn càng càng hẻo lánh, đến mặt sau của ngọn núi giả liền ngừng lại.

      Chỗ u như vậy là địa phương thích hợp để cho nam nữ chọn để vụng trộm đương, vậy chọn nơi này rốt cuộc có mục đích gì?

      “Đậu đỏ đậu, ngươi sợ hãi sao?”

      Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của ta, khuôn mặt của Phượng Vô Trần cười đến vui vẻ, tay đem ta dựa vào núi giả rồi chặn lại ta ở trong ngực , tay vói vào trong vạt áo trước xoa nắn bờ vai bóng loáng nhẵn nhụi của ta, bàn tay bắt đầu trượt xuống, vạt áo cũng chậm rãi rớt ra, dưới cái yếm là hai khỏa rất tròn cũng như như ….

      Ánh mắt nhìn chằm chằm vào ta, trong đó là ảnh ngược khuôn mặt đỏ hồng của ta, ta làm sao mà hiểu, hồ ly xinh đẹp này chẳng qua là do ta đối với hờ hững, làm tổn thương tôn nghiêm của , cho nên mới đối với ta phá lệ “Ưu ái” như vậy.

      Tuy rằng là địa phương hẻo lánh nhưng ta vẫn sợ có người đến, nên ta nén giận, nghiến răng nghiến lợi với .

      “Phượng Vô Trần, ngươi , rốt cuộc ngươi muốn ta làm thế nào ngươi mới có thể buông tha cho ta đây?”

      Đối với câu hỏi của ta, Hồ ly mặt đẹp trả lời rất ràng rành mạch

      “Đậu đỏ đậu…. nếu là tốt tự tiện xông vào phòng của nam nhân…..lại càng lớn mật mà dương mắt lên nhìn thân mình trần như nhộng của người ta….”

      “Phượng Vô Trần, đừng có tiếp tục vấn đề này với ta, khi đó ta mới có mười tuổi, cho dù ta có nhìn thấy gì cũng chỉ nghĩ đó là con chồn bạc có lông mà thôi.”

      “Nhưng mà ta có cảm giác”

      Phượng hồ ly hiếm khi có được khuôn mặt tỏ ra đứng đắn, còn có chút phiếm hồng.

      “A?” như vậy là có cái ý tứ gì.

      Thừa dịp ta thất thần, liền kéo bàn tay bé của ta để vào giữa hai chân của .

      “Đậu đỏ đậu, ngươi biết , ta rất thích ngươi ngơ ngác nhìn ta như vậy, ta thích ngươi cầm nơi này của ta….Rất thích…”

      Dưới bàn tay là vật cứng rắn nóng rực, làm cho ta biết phải làm sao

      Ở đây bốn bề đều vắng lặng, ta là lo lắng tên Phượng hồ ly này làm tới.

      Bàn tay ngọc nhàng nâng khuôn mặt nhắn trắng bệch của ta lên, cúi đầu khẽ hôn cái miệng của ta khẽ nhếch lên vì kinh ngạc.

      “Đậu đỏ đậu, hãy làm nữ nhân của ta …”

      Last edited: 10/10/14
      Kimiko, JupiterGalileo, Trúc Doanh27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :