1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Công chúa nhỏ phúc hắc: cha trước, cách mẹ xa một chút! - Hinh Như Chỉ Thủy (101c+9NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Công chúa phúc hắc: cha trước, cách mẹ xa chút!

      [​IMG]


      Tác giả: Hinh Như Chỉ Thủy

      Editor: vinhanh_annkasi

      Convert: ngocquynh520

      Beta: linhlinh2401

      Độ dài: 101c+9NT

      Nguồn: ST

      Giới thiệu:

      Mười tuổi, Tống Khuynh Vân bị cha đuổi ra khỏi cửa cùng với người mẹ ngu ngốc của mình, chiếc xe hơi màu đen dừng ngay trước mặt ….

      Tám năm, nhà họ Hạ chứa chấp và mẹ được tám năm. Ngày sinh nhật tròn mười tám tuổi của , cũng chính là ngày kết hôn của và đại thiếu gia nhà họ Hạ – Hạ Vũ Hi. Trong phòng hóa trang của hôn lễ, lại ở trước mặt dây dưa cùng người phụ nữ khác, hạ nhục , chỉ vì phải là người phụ nữ mà muốn kết hôn…..

      Ba tháng trải qua cuộc sống nhà giàu làm cho khiếp sợ, lần đầu tiên đưa ra ngoài để dùng bữa tối dưới nến. Cũng là lần đầu tiên dịu dàng với , nhưng ngờ, đằng sau dịu dàng lại là tàn khốc, chút nào tiếc rẻ, đem lên giường cùng người đàn ông khác, lòng đau đớn..

      Năm tháng sau, mang thai, chở đến bệnh viện, tàn nhẫn : “Thân thể bẩn thỉu, xứng sinh con cho tôi”.

      tuyệt vọng nhìn , lạng lùng đáp lại: “Vậy cứ lấy đứa , cũng xứng làm cha của nó”.

      Người trở về nước, vì muốn được ở cùng ấy, muốn lấy vị trí phu nhân của , nhẫn tâm hạ thủ khi ngồi xe, vui mừng nhìn cùng mẹ vùi thây trong biển lửa…….

      Sáu năm sau, phiên bản thu của chỉ vào trong ti vi, nhìn cùng vị hôn thê tươi cười rực rỡ, bé ngây thơ hỏi: “Mẹ! Sao tên khốn kiếp này lại ở trong TV, còn bà tám bên cạnh là ai vậy? Dáng người khó coi” .

      sờ vào khuôn mặt giống mình như đúc của con , dịu dàng : “Mẫn Nhi! Mẹ dẫn con chơi “Vô gian đạo” có được hay ?”​
      Last edited: 8/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Mở đầu: trồng hạt thiện, được quả đắng


      Bầu trời trở nên u lạnh lẽo trước khi tiến vào màn đêm hắc ám. Cảm giác lạnh lẽo như đè ép người khác, làm cho họ thể thở được, mấy tia chớp ánh qua, mưa to kéo tới, trời mưa làm cho đèn đường thêm vắng lặng, những giọt nước từ trung rơi xuống bể tan tành…

      “Cha, đừng mà! Cầu xin cha đừng làm vậy mà!”

      Tống Khuynh Vân quỳ mặt đất cầu xin, mẹ được che chở ở sau lưng cười khúch khích, làm cho cha càng giận, quả đấm của ông liền dừng lại ở thân hình gầy yếu chỉ vẻn vẹn mới mười tuổi của .

      “Đừng ư? Lão tử thay người phụ nữ biết xấu hổ này nuôi thứ nghiệt chủng như ngươi mười năm, ngươi còn dám kêu ta đừng sao.”

      Gã trung niên mập mạp, trợn tròn mắt, nhẫn tâm đá cước vào bả vai của thon gầy.

      Tống Khuynh Vân chịu đựng nổi, thân thể gầy yếu bị kéo lê thành đường cong nặng nề ngã mặt đất đầy nước làm toàn thân ướt sũng.

      “Vân Nhi, Vân Nhi, sợ ……”

      Sở Tú khiếp sợ khi thấy con bị tống ra ngoài, lập tức chạy tới bên cạnh , từ trong đáy mặt lộ vẻ khiếp đảm, đem thân thể gầy của ôm chặt vào trong ngực.

      “Mẹ, đừng sợ! Có Vân Nhi ở đây, đừng sợ!”

      Theo thói quen cũ, cư xử dịu dàng dỗ dành mẹ, Tống Khuynh Vân miễn cưỡng chống đỡ thân thể của mình lên muốn bò đến hướng cửa.

      “Ầm! Bốp!” Hai tiếng nổ mạnh, người danh nghĩa là cha của , lại nhẫn tâm đem tất cả gia sản của và mẹ bỏ ở cửa - là hai cặp da được ném ra, sau đó lại đóng sầm cửa lại mạnh.

      “Ba, hãy mau mở cửa ra , để cho mẹ và con vào trong có được ?”

      Trong cơn mưa to, Tống Khuynh Vân giương mắt nhìn mà co rúm thân người lại, mẹ vì bị nước mưa lạnh giá làm cho ướt đẫm mà phát run lên, khẽ cắn răn liền lăn vòng tròn mà bò đến cạnh cửa, vỗ cửa cầu xin:

      “Ba ơi, con làm việc nhà, con giúp ba nấu cơm, giúp ba giặt quần áo, cầu xin ba cho con và mẹ vào trong có được hay ? Sức khỏe mẹ được tốt, mắc mưa như vậy xảy ra bệnh đó.”

      Mười năm rồi, ba vẫn tin mẹ. Mười năm trước cũng bởi vì bà sinh non, liền khiến cha cho rằng mẹ phản bội ông, cho rằng chính là nghiệt chủng. Trong mười năm, mỗi lần ông uống say liền đánh mẹ, rốt cuộc mẹ chịu nổi hành hạ và đánh chửi của ông, trở nên điên loạn. Tuy còn tuổi nhưng học được cách sinh tồn như thế nào, bảo vệ mẹ và mình như thế nào, nhưng mà, vẫn bị đuổi .

      “Ba, ba…….”

      Tống Khuynh Vân kêu gào đến khan của cổ họng, nhưng cửa vẫn khép chặt như cũ, làm lộ vẻ mặt lạnh đến thấu xương.

      Thân thể co rúc lại, Tống Khuynh Vân liều mạng ôm thân thể mẹ - Sở Tú - vùi ở góc tường đục mưa, có thể kháng cự nổi khi từng cơn gió xen lẫn nước mưa lạnh như băng xối xuống làm ướt đẫm thân thể mẹ con .


      “Bụng, bụng…. Đói…… Vân Nhi, bụng bụng đói….”

      Sờ vào cái bụng đói, mặt Sở Tú khổ sở hướng nhìn Tống Khuynh Vân kêu la. Giằng co cả đêm, và mẹ cũng chưa ăn được phân nửa đồ điểm tâm, cũng sớm bị đói làm cho choáng váng rồi.

      “Mẹ, người hãy kiên nhẫn chút nữa, đợi mưa tạnh lại, Vân Nhi mua thức ăn ngon cho người.”

      Đau khổ nhìn mẹ cười, đáy lòng Tống Khuynh Vân sớm rơi vào tuyệt vọng, nhưng nhất định phải kiên cường, thể ngã xuống, còn phải chăm sóc cho mẹ.

      **********************

      Vừa lạnh vừa đói, hai mẹ con hề phát , từ trong bóng tối ở chỗ xa, chiếc xe màu đen hiệu Limousine dừng lại, đôi mắt lạnh lùng khôn khéo quan sát họ ở cửa sổ xe.

      “Lão Lý, ông xác định, đó chính là ấy sao?”

      Ngồi ở trong xe, búi tóc tinh xảo được chải chuốt theo kiểu quý phu nhân giàu có, nhìn ánh mắt sáng ngời từ tấm hình trong tay, trong hình là bé ước chừng năm tuổi, cười tự nhiên làm cho người khác hết sức mến.

      Lâm Thục Nguyệt ngẩng đầu liếc nhìn cả người ướt chèm nhẹp kia, bộ dạng trong nhếch nhác, làm bà khỏi nhíu mày, mặc dù bà hài lòng lắm nhưng dù sao cũng là nguyện vọng của lão gia, bà thể làm.

      “Lão Lý, lái xe qua đó.”

      Két! tiếng thắng xe vang lên chói tai, làm phá vỡ bầu trời đêm yên tĩnh, đèn ở đầu xe chiếu thẳng vào người mẹ con Tống Khuynh Vân.

      Tống Khuynh Vân ngẩng đầu lên, tia sáng làm chói cả mắt , giữa ngón tay, nhìn thấy phu nhân ăn mặc đắt tiền nhìn vào , xòe bàn tay với những ngón tay được sơn đỏ ra trước mặt.

      theo ta , ta có thể cho ăn ngon mặc đẹp, để cho mẹ con được chăm sóc tốt nhất.”




    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1: Hôn lễ nhục nhã.(1)

      Trong gương, thiếu nữ khoác chiếc áo cưới màu trắng thuân khiết, khuôn mặt mịn màng mềm nhẵn và trắng nõn, phiếm má thiếu nữ ửng hồng vì ngượng ngùng. Lông mi được vếnh lên cao, đôi mắt to như vì sao sáng, trong suốt đến nổi có thể nhìn thấy đáy, chiếc mũi nhắn, cánh môi đầy đặn mê người, chiếc cổ dài với sợi dây chuyền kim cương có giá trị hơn ngàn vạn.

      Tống Khuynh Vân có chút sững sờ, nhìn chằm chằm mình trong gương, dung nhan xinh đẹp cùng với y phục được phối hợp trong rất cao quý, chính cũng thể nhận ra được chính mình. Hôm nay là sinh nhật vừa tròn mười tám tuổi của , cũng là ____

      “Hừ! Kỹ thuật hóa trang quả đúng là thần kỳ, đem cái bộ mặt dối trá của che đậy , lộ ra chút dư thừa nào cả.”

      Kèm theo tiếng huýt sáo hài hước, lời lạnh như băng cứ ở trong phòng hóa trang vắng lặng mà vang lên.

      “Vũ Hi…..”

      Miệng phát run lên, Tống Khuynh Vân quay đầu lại thấy Hạ Vũ Hi nghiêng mình tại bên khung cửa, nụ cười môi vẫn thay đổi, nhưng đáy mặt lại lạnh như băng.

      Thân thể cao lớn của được khoác mình bộ tây phục tinh xảo, càng tôn lên đường cong hoàn mỹ người chút nghi ngờ nào. Hai chân thon dài được vén lên, những sợi tóc của có vẻ hơi xốc xếch, càng làm cho càng tăng thêm phần hấp dẫn hơn.

      sai, hôm nay là ngày sinh nhật vừa tròn mười tám tuổi của Tống Khuynh Vân, cũng chính là ngày kết hôn của cùng Hạ Vũ Hi.

      Tám năm trước, mẹ của Hạ Vũ Hi là Lâm Thục Nguyệt dẫn về, mục đính là muốn gả cho . Còn , vì muốn báo đáp ân tình của Lâm Thục Nguyệt chứa chấp , làm cho càng thể rút lui được, nên phải gả cho tên bá chủ lạnh lùng.

      Mặc dù biết , trong nội tâm của người phụ nữ khác!

      “Thế nào? Có phải vì quá vui mừng, nên nên lời rồi phải , cuối cùng cũng đạt được mục đích của mình rồi!”

      Bàn tay kìm chặt hai đầu vai bóng loáng của , vẻ mặt tà ác của liền xuất ở đỉnh đầu của , cánh tay hơi dùng sức làm cho bị đau đến cau mày lại.

      “Vũ Hi, nhất định phải đối xử với tôi như vậy sao?”

      Tống Khuynh Vân hề ngăn cản bàn tay giày vò, ngược lại nhìn cười lạnh nhạt. cũng là thân bất do kỷ, chẳng qua cũng giống như chú cá chỉ mong muốn được sống bình an qua ngày.

      “Vậy tôi phải làm gì với đây hả?” Hạ Vũ Hi cười lạnh, ghét nhất khi nhìn thấy bộ dạng của ta, khi xem chuyện này hề liên quan đến mình.

      đúng là may mắn, khi tôi có giết chết đó.”

      Rút lại nụ cười, Hạ Vũ Hi trở nên lạnh lùng, lạnh đến nổi khiến Tống Khuynh Vân phải rợn cả tóc gáy.

      “Cốc…cốc…cốc..”, từ bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, kèm theo giọng người phụ nữ nũng nịu :

      “Vũ Hi, có ở trong đó ?”

      Người mẫu Annie, mặc bộ lễ phục bó sát toàn thân người, hở hang tới ngực. Nhìn rất hấp dẫn, còn chu cái miệng nhắn khắp mọi nơi tìm Hạ Vũ Hi. Mới vừa rồi cùng tóc mai và vành tai chạm vào, lập tức còn thấy bóng nữa.

      “Đột nhiên tôi nghĩ đến việc rất hay, tiếp đãi theo phương thức của chính .”

      Nụ cười gợi lên chút tà ác, Hạ Vũ Hi tao nhã tới cạnh cửa, rồi kéo cánh cửa ra, truyền đến loại thanh ồn ào vang dội. Trong lòng Tống Khuynh Vân liền có dự cảm bất thường tốt kéo đến.

      “Ái chà, Vũ Hi, ra ở đây sao.”

      Vừa thấy Hạ Vũ Hi, Annie liền cười híp mắt, dán lên lồng ngực của , hoàn toàn chú ý trong phòng hóa trang còn có người khác tồn tại.

      “Sao rồi, mới gặp có lúc mà nhớ đến như vậy rồi sao?”

      Bàn tay liền xoa lên vòng ngực của Annie, tà ý khiêu khích, đôi mắt sắc bén của cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhắn ửng đỏ của Tống Khuynh Vân.

      “Ư, a, Vũ Hi, là hư đó.”

      Ngoài miệng Annie muốn thuận theo, nhưng đôi môi đỏ mộng sớm chủ động dâng lên, nâng chân dài lên cao, bắt lấy eo bụng của mà quấy lấy chặt, hành vi phóng đãng như quyến rũ đối phương.

      “Cái này, tôi ra ngoài trước, quấy rầy niềm vui thú của các người.”

      Khuôn mặt nhắn của Tống Khuynh Vân lúc đỏ lúc trắng, đối mặt cảnh nóng bỏng, chỉ muốn nhanh thoát khỏi chỗ này chút.

      “A ___”

      Đột nhiên Tống Khuynh Vân cất tiếng, làm Annie đầy nhiệt huyết bị dọa làm giật nảy mình, lúc này mới phát , ra còn có người ở đây.

      Mắt mở to nhìn từ xuống dưới thân hình của Tống Khuynh Vân, thân thể ta hề có chút hấp dẫn, thân người khô quắt, liền cao ngạo giơ cao vòng ngực lên, cọ xát vào lồng ngực của Hạ Vũ Hi, nhìn chằm chằm khiêu khích.

      “Vũ Hi, ra ta chính là người phụ nữ mà phải cưới sao, chậc chậc..” Annie nhìn khinh thường, xoay người lại quấn chặt thân thể cường tráng của Hạ Vũ Hi, “Khó trách muốn tìm em ăn vụng, căn bản ấy thể làm cho ăn no rồi!”

      Từ bị động chuyển sang chủ động, Hạ Vũ Hi nâng ót của Annie lên, ấn lên môi thô bạo, cắn răng chặt, dù biết có đôi mắt hút hồn, lúc này mới buông ra, do chưa thỏa mãn hết dục vọng, liền khom người nghênh đón .

      Tống Khuynh Vân nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái nhợt, dù chỉ khắc cũng thể nào ngu ngốc được thêm nữa, tiếng rên rỉ phóng đãng của Annie đánh thẳng vào màng nhĩ của , làm cho muốn ói dục vọng mãnh liệt kia ____

      Chương 2: Hôn lễ nhục nhã 2

      “Các người cứ tiếp tục, tôi trước.”

      Nâng áo cưới lên như cái váy, Tống Khuynh Vân xông về phía cánh cửa, trực giác cho biết cần phải thoát nhanh lên chút.

      “Muốn sao?”

      Hạ Vũ Hi nhanh hơn bước, ngăn chặn cánh cửa duy nhất ở phòng hóa trang, nhíu mày nhìn khuôn mặt trắng bệch của Tống Khuynh Vân.

      Buông nửa thân trần nóng bỏng của người phụ nữ ra, Hạ Vũ Hi về phía Tống Khuynh Vân, siết chặt chiếc cằm xinh đẹp của , cưỡng ép ngẩng đầu nhìn .

      “Tôi cất công chuẩn bị, tặng món quà đám cưới cho vào ngày kết hôn, sao có thể chứ?”

      Khóe môi giơ lên, mắt Hạ Vũ Hi lạnh như sương, lại gần bên tai Tống Khuynh Vân , hơi thở ấm áp của phái nam liền xông vào lỗ mũi của , Tống Khuynh Vân chịu được liền rùng mình cái, ánh mắt tà ác làm cho thể nào chống cự được.

      Ngay trước tân hôn, cùng với vợ của , Hạ Vũ Hi sớm cởi bỏ lễ phục người Annie ra, nâng cao hai chân của lên, hề báo động trước liền xâm nhập vào u mềm của .

      “A ___ Vũ Hi, Vũ Hi….”

      Annie đông đưa vòng eo mảnh khảnh, nghênh đón Hạ Vũ Hi đoạt lấy, tiếng rên rỉ phóng đãng liền lan ra khắp cả phòng hóa trang, để ý chút nào đến vẻ mặt kinh ngạc nên lời của Tống Khuynh Vân, ngược lại còn nhìn ta đầy khiêu khích đắc chí.

      “Bảo bối, hãy giúp chỉ dạy cho ấy tốt, để biết làm thế nào lấy lòng đàn ông.”

      Sống lưng trần trụi của Hạ Vũ Hi thấm đầy mồ hôi, dừng động tác lại, ánh mắt lạnh lùng vẫn nhìn chằm chằm vào Tống Khuynh Vân bịt kín lỗ tai mà thể tin.

      Annie chủ động ôm lấy cổ Hạ Vũ Hi, dâng đôi môi mê người lên, hôn vào đôi môi lạnh như băng của Hạ Vũ Hi, liên tiếp kéo xuống phía dưới, đưa đầu lưỡi ra khéo léo, ra sức trêu chọc giác quan của Hạ Vũ Hi, hai chân càng thêm quấn chặt lấy bờ eo của .

      giọt lệ xẹt qua khóe mắt, Tống Khuynh Vân chịu nổi liền thét to, thể tin được lại dùng phương thức này hạ nhục .

      “Đủ rồi, đủ rồi.”

      Che lỗ tai lại, hai mắt nhắm chặt, Tống Khuynh Vân co rúc lại ở trong góc phòng, đè nén nổi đau đớn trong lòng .

      “Mở mắt ra.” ra lệnh.

      “Tôi muốn.” Tống Khuynh Vân kiên quyết từ chối.

      muốn?” Hạ Vũ Hi lạnh lùng nhíu mày, đáy mắt lộ ra chút tà ác.

      chút thương tiếc, đẩy thân thể Annie dâng trào lửa nóng ra, Hạ Vũ Hi xoải bước lớn đến trước mặt Tống Khuynh Vân, bóp chặt tay trắng của , mà xách lên cao.

      “Xem ra vợ của tôi muốn tôi phong lưu cùng người phụ nữ khác, vậy ____”

      Giọng điệu trêu tức của cứ vang lên ở bên tai , Tống Khuynh Vân kinh hoàng liền mở mắt ra, thấy môi lạnh như băng in bờ môi đào của , tà ác kẹp chặt lấy , chỉ có thể kháng cự ở trong miệng của phát ra tiếng ô ô.

      “Cạch….”

      Hạ Vũ Hi đột nhiên buông môi ra, nhìn chằm chằm vào giận dữ Tống Khuynh Vân xấu hổ nghẹn ngào, con đàn bà khốn kiếp, lại dám cắn .

      “Trời ơi! Vũ Hi, bị chảy máu rồi.”

      Annie giật mình thấy khóe môi Hạ Vũ Hi có tia máu thấm ra, tay chân luống cuống liền thay lau , ánh mắt quét về phía Tống Khuynh Vân, kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, hống hách kiêu ngạo, thưởng cho bạt tai vang dội.

      “Tiện nhân đáng chết,” Annie tức giận liền mắng chửi, lúc chuyển sang nhìn Hạ Vũ Hi lại thay đổi bằng vẻ mặt xinh đẹp, “Vũ Hi, ta hề biết đến chuyện thú vị này, làm gì phải để ý đến ta chứ.”

      Tống Khuynh Vân bị lực chưởng khổng lồ của Annie làm té nhào xuống đất, che gương mặt nóng hừng hực. Hạ Vũ Hi lạnh lùng, ngước mắt nhìn lời.

      “Nhưng lại thích thuần phục con mồi cứng đầu cứng cổ.” cười lạnh, luồng khí đen tối toát ra làm Tống Khuynh Vân càng ngày càng thấy lạnh như băng.

      ở bên tai của Annie lúc, trong ánh mắt tản ra tia sang bất thường, liếc qua nhìn Tống Khuynh Vân, ánh mắt làm cho Tống Khuynh Vân càng thêm khiếp sợ.

      “Cái này được đó, em rất thích.” Annie cười kiều diễm, “Vũ Hi, là hư nha.”

      Tống Khuynh Vân mở to đôi mắt hoảng sợ, hai vai run rẩy, từng bước hướng tới trong góc phòng liền co rút nhanh lại, thể tin được, nhìn chằm chằm vào Annie cùng Hạ Vũ Hi ép tới gần .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: Hôn lễ nhục nhã. (3)

      “Đừng, đừng mà Vũ Hi, cầu xin , đừng mà!”

      Phòng hóa trang vắng vẻ, Tống Khuynh Vân mang theo tiếng khóc nức nở cùng với tiếng cầu xin ở trong đó.

      bị Hạ Vũ Hi kìm chặt ở sàn nhà lạnh lẽo, cưỡng bách nhìn thẳng vào thân thể trần trụi của , cảm nhận phái nam nóng bỏng của ở dưới bụng của .

      A_____

      Chiếc áo cưới sang trọng quý báu, chỉ trong nháy mắt biến thành mảnh vải rách trong tay Hạ Vũ Hi, Tống Khuynh Vân sợ hãi liền kêu lên, muốn tìm cách che lại chiếc áo lót màu tuyết trắng thân thể, liếc thấy khóe mắt Annie từ trong túi lấy ra chiếc điện thoại di động ra, điều chỉnh video nhắm về phía bối rối.

      “Vũ Hi, tôi cầu xin , đừng mà, đừng làm vậy, có thể tìm người phụ nữ khác.”

      Muốn che đậy, lại bị bắt được đôi tay gầy yếu, căn bản Tống Khuynh Vân vô lực giãy giụa, mặt chỉ có thể đỏ bừng, nước mắt rơi đầy khuôn mặt, cố cầu khẩn quan sát kẻ đàn ông bạc tình.

      “Đừng sao? dùng trăm phương ngàn kế chỉ muốn gả cho tôi, phải vì muốn trở thành người phụ nữ ở giường của tôi sao?”

      Hạ Vũ Hi khẽ nhíu mày, phần bụng vọt lên cỗ dòng nước ấm, đáng chết. Lần đầu tiên nhìn thấy nửa thân trần của phụ nữ liền có cảm giác, thể thừa nhận rất mê hoặc, da thịt gần như trong suốt. Khi nhìn kỹ vào sắc hồng được che kín, hai chân thon dài cân xứng cứ vô tình giãy dụa, càng thêm kích thích dục vọng trong .

      Tống Khuynh Vân đau khổ liền nhắm chặt hai mắt, đây là tất cả những gì mà quyết định gả cho , dự liệu được chuyện này xảy ra, nhưng mà ____

      “Cầu xin , đừng làm vậy mà. Mẹ và Vũ Nhược đều ở ngoài cửa, cầu xin đừng nên ở chỗ này mà hạ nhục tôi mà?”

      dám tưởng tượng được, làm thế nào để đối mặt với họ ở ngoài cửa kia, chỉ có thể cầu xin .

      “Hạ nhục ư? cho rằng người vợ làm nghĩa vụ của mình là nhục ư?”

      Tròng mắt nheo lại đầy nguy hiểm, Hạ Vũ Hi duỗi bàn tay ra cái, mảnh vải cuối cùng che đậy thân thể của , chỉ trong nháy mắt hóa thành mảnh vải rách, thân thể hoàn mỹ hoàn toàn ra trong đáy mắt của .

      Thô bạo hôn lên bờ môi của , dùng sức kẹp chặt, Hạ Vũ Hi hôn lên chiếc cổ trắng mịn của , tiếp theo là làn da trắng như tuyết ở ngực cũng in đầy dấu vết của .

      Hạ Vũ Hi khẽ đứng dậy, vui vẻ thưởng thức kiệt tác của mình, cũng khẽ tránh thân thể ra, để cho Annie chụp lấy thân thể phóng đãng của , để nhìn cho ràng hơn chút.

      “Vũ Hi, cầu xin , đừng mà, nên ở chỗ này, tôi cầu xin đó.”

      Nước mắt ngừng chảy xuống, Tống Khuynh Vân chỉ có thể bất lực nghiêng đầu cầu xin, cảm giác trái tim càng ngày càng lạnh như băng.

      hề báo động trước, vật lớn của liền chui vào tấm thân xử nữ của , hề có chút thương tiếc, cái động thân liền xỏ xuyên qua chướng ngại thuần khiết kia.

      “A, đau quá, đừng mà, đừng làm vậy ____”

      Cơn đau bị xé rách, đau đến tận trong nội tâm, Tống Khuynh Vân cứ kêu gào ở trong cổ họng. Quả cách nào tưởng tượng được, lần đầu tiên của lại ở hoàn cảnh như vậy, dưới tình huống xảy ra như vậy.

      Đáng chết, Hạ Vũ Hi khẽ nguyền rủa, ám sát làm cho toàn thân căng thẳng, cách nào ức chế động tác tăng nhanh, thể nào đoán được thân thể mảnh mai phía dưới có chịu đựng nổi hay .

      “Ư__”

      tiếng gầm , Hạ Vũ Hi dùng hết toàn lực chạy nước rút, đem tất cả lửa nóng trong người chôn chặt ở chỗ sâu nhất trong thân thể . Lúc này mới phát giác phía dưới Tống Khuynh Vân sớm làm khó dễ, cũng có phản ứng bất kỳ nào, giống như đứa con nít để mặc cho giày xéo.

      “Thế nào? Xem ra ngươi vẫn chưa thỏa mãn?” im lặng khác lạ của chọc giận Hạ Vũ Hi, nhíu mày giận dữ hỏi.

      Nhưng mà, đôi mắt Tống Khuynh Vân lộ ra vẻ sợ hãi vô hồn, cần chờ đợi, liền cách xa ra, co rúc thân thể của mình núp ở trong góc tường, bất lực nhìn mảnh lụa trắng thuần khiết kia cùng với màu đỏ thẳm trông chướng mắt.

      “Chụp tốt ?” Hạ Vũ Hi trầm giọng hỏi.

      “Đẹp lắm, nhìn ta trong rất phóng đãng.” Annie dâng chiếc điện thoại quý giá giao cho Hạ Vũ Hi, liếc mắt khinh miệt nhìn Tống Khuynh Vân hồn phi phách lạc.

      “Hãy thu hồi bộ dạng yếu đuối kia của lại , làm như người ta làm điều xấu với vậy.”

      Vẫn hiểu được cảm giác này, Hạ Vũ Hi muốn nhìn thấy bộ mặt điềm đạm đáng của , làm cho nhịn được mà cứ muốn tổn thương .

      Cho đến khi ôm vòng eo nhắn của Annie rời , Tống Khuynh Vân mới có chút phản ứng, còn đau nữa, còn khổ sở nữa, đành vội vàng chống đỡ thân thể đau đớn của mình, dọn dẹp tàn cuộc.

      *****************

      “Tới rồi tới rồi, dâu tới rồi.”

      biết ai hô lên, ánh mắt mọi người liền tập trung tại cửa, chờ đợi xuất của dâu trong chiếc áo lụa trắng lộng lẫy của tổng giám đốc Geel quốc tế.

      Vậy mà, chiếc lụa trắng quý giá được thiết kế tỉ mỉ sớm bị hủy tay của Hạ Vũ Hi, bất đắc dĩ Tống Khuynh Vân vội tìm tấm lụa trắng bình thường để thay thế, đón nhận tất cả mọi ánh mắt hoài nghi của mọi người, dần dần mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía thanh niên, mỉm cười như ác ma.

      “Sao lại mặc thành ra như vậy, đây là chiếc áo cưới được chính tay danh sư Italy thiết kế đó?”

      Lâm Thục Nguyệt luôn luôn kiêu ngạo đoan trang, nhìn lạnh lùng, thấy vừa ý liền quở trách, đương nhiên bà chịu đựng được tất cả ánh mắt chất vấn cùng bàn luận xôn xao của các quan khách.

      xin lỗi mẹ, con, con cẩn thận làm hư.” Tống Khuynh Vân cúi thấp đầu, tiếng đầy xin lỗi.

      “Đừng nữa…. Bắt đầu nhanh , tất cả mọi người đều chờ đợi đến sốt ruột rồi.” Lâm Thục Nguyệt lắc đầu căm ghét, giọng thúc giục lạnh lùng.

      Đè nén nổi đau trong nội tâm xuống, Tống Khuynh Vân đem bàn tay bé đầy run rẩy của mình đặt trong tay của Hạ Vũ Hi, khúc hát lễ cưới quân hành vang lên, điệu nhạc ấm áp lãng mạn vào trong tai của , giống như hỏa khúc gọi hồn, thôi miên từng bước về phía vực sâu _____

      Sứa: đây chỉ mới dạo đầu Hi chơi chị Vân thôi, mình edit mà còn muốn xẻ thịt, bằm nam chính ra nữa đó.

      +++++++

      Chương 4, Geel quốc tế: Vô tình gặp gỡ (1)

      “Phù ___”

      Vuốt vuốt huyệt ở Thái Dương, mặc đồ công sở màu trắng, Tống Khuynh Vân thờ phào nặng nề cái, cuối cùng phần tài liện cũng được sửa sang lại tốt, từ ngày thứ hai khi được gả vào nhà họ Hạ, Lâm Thục Nguyệt liền sắp xếp vào làm phụ tá ở Geel quốc tế cho Hạ Vũ Hi. Ba tháng, chỉ có thể nhìn được vài lần trong thời gian làm việc, lại còn bị chơi xấu, khi bắt xử lý cả công việc của các bộ phận thư ký khác.

      “Tống thư ký, đây là cà phê của tổng giám đốc, làm phiền mang vào.”

      Giọng vang lên bên tai tới toàn thể các thư ký trẻ tuổi, toàn bộ đều là các nữ bí thư có dung mạo xinh đẹp, đều lên tiếng thán phục, Tống Khuynh Vân cần ngẩng đầu cũng biết người đến chính là phụ tá đặc biệt của Hạ Vũ Hi, Đinh Chi Thành.

      “Được, tôi biết rồi.”

      Bất đắc dĩ cười cười, cũng khó trách tất cả phụ nữ ở công ty đều đối với Đinh Chi Thành có cảm tình, so với Hạ Vũ Hi lạnh lùng, Đinh Chi Thành lại có vẻ ôn hòa nho nhã hơn nhiều, mang theo tròng mắt kiếng bên vành mắt làm cho người khác khó đoán được ý , bờ môi cứ luôn giữ mãi nụ cười ôn hòa như mọi khi.

      “Còn việc này nữa, nơi này có xấp hồ sơ cần tổng giám đốc ký tên.”

      Đinh Chi Thành cười thân thiện, thân thể cao to dừng lại chút, xoay người giao cho Tống Khuynh Vân xấp hồ sơ dày, tốt bụng chỉ chỗ cho để ở chỗ nào cho ký tên, vốn những chuyện này quen làm, nhưng kể từ khi có Tống Khuynh Vân vào công ty, Hạ Vũ Hi liền đặc biệt ra chỉ định những chuyện này toàn bộ giao hết cho .

      “Cám ơn , Đinh.”

      Tống Khuynh Vân nhìn Đinh Chi Thành cười dịu dàng lúc, vẻ ngây thơ mặt hề có chút nghi ngờ gì, làm cho Đinh Chi Thành thiếu chút nữa ngây ngất cả người, nhưng chẳng mấy chốc chân mày liền xiết lại, biết có nên nhắc nhở , phòng làm việc của tổng giám đốc có cái bục thềm___

      tốt lắm cho việc mang giày cao gót ba tấc, Tống Khuynh Vân gian nan thẳng về phía thang máy đến phòng làm việc của tổng giám đốc, bước, hai bước, mắt thấy sắp đến cửa thang máy trước rồi, chỉ còn cách bước chân đoạn, thân thể chợt nghiêng bên, nặng nề té lăn đất.

      “A!” Nhắm mắt lại thét chói tai, trong tình thế cấp bách, Tống Khuynh Vân lúng túng bắt lấy được vật thể gì đó, lúc này mới ổn định được tư thế xiêu vẹo chỉ chực thời ngã xuống.

      “A, Tổng giám đốc Thẩm, quần áo của .” Giọng ngọt ngào kêu lên.

      Tống Khuynh Vân kinh ngạc, mở con mắt ra nhìn, nhìn chút chút về phía vật thể mà chính mình bắt lấy, vật thể này ở đâu vậy, ra bắt được cà vạt của người đàn ông xa lạ, trong nháy mắt cà vạt bị buộc chặt lại, thít chặt gương mặt tuấn tú của làm bừng đỏ cả lên, cổ nổi đầy gân xanh.

      “Xin lỗi, rất xin lỗi, tôi có cố ý.”

      Vội vàng buông lỏng cánh tay ra, Tống Khuynh Vân đỏ mặt, cúi thấp đầu xuống, càng ngừng lời xin lỗi.

      Nhưng mà, cúi đầu xuống còn khá hơn, cúi xuống lại nhìn thấy thứ đập vào trong mắt, làm cho mắt liền trở nên trắng dã, xem ra giọt nước cà phê như viên trân châu dính chiếc áo sơ mi đắc tiền lan ra thành mảng lớn áo càng ngày càng to hơn nhiều, làm vô cùng hoảng sợ liền kêu to.

      “Tôi, tôi có cố ý, để tôi lau giúp cho .”

      Tự trách bản thân mình, Tống Khuynh Vân liền đỏ tía cả khuôn mặt nhắn, cảm nhận được ánh mắt kia chú ý ở đỉnh đầu , mà căn bản lại có dũng khí để ngẩng đầu lên, luống cuống cả tay chân, thay lau vết bẩn, tiếc rằng, càng lau lại càng hỏng bét.

      "Mau tránh ra."

      Vất vả lắm Thẩm Chính Hạo mới khôi phục lại hơi thở bình thường, thấy nhìn thấy đầu sỏ gây ra chuyện lại làm cho áo sơ mi của càng ngày càng hỏng bét nhiều hơn, nhịn được liền gạt tay bé của ra.

      A, Tống Khuynh Vân bị sức lực đẩy ra, thiếu chút nữa đứng vững, sống lưng đụng phải vách tường làm thân thể đứng vững liền trở nên lay động, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía .

      Người đàn ông này hề thua kém Hạ Vũ Hi, vóc người cao to, cùng dung mạo tuấn lãng, so với Hạ Vũ Hi kém phần gian xảo hơn, trong hơi thở của lại có nhiều phần tỉ mỉ cẩn thận hơn, chỉ giống nhau phần tuấn làm cho bất cứ người nào nhìn vào cũng thể dịch chuyển mắt được.

      ()__”.

      Hai người đồng thời mở miệng, trong lòng của Tống Khuynh Vân ngừng dâng lên chút cảm giác quen thuộc, giống như ở sâu trong nội tâm, từ nơi nào đó có cảm xúc tương tự, nếu cứ tiếp tục suy nghĩ kỹ lại hề có chút khả năng nào, liền tự mình cười giễu cợt, nên quá để ý, lại thành khẩn nhìn lời xin lỗi lần nữa, Tống Khuynh Vân vội vàng thu thập những hồ sơ nằm rải rác, vội vàng chạy vào trong thang máy.

      Nhưng mà, vẫn cứ nhìn chằm chằm vào bóng dáng của biến mất ở giữa thang máy, Thẩm Chính Hạo phải mất lúc lâu, lại có biện pháp phục hồi lại tinh thần, quá giống, có phải là ấy ? Mặc dù dung mạo có chút thay đổi, nhưng giữa hai lông mày lại có chút ưu buồn lo lắng, giống y như đúc khi còn bé _____

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      +++++++++++
      Chương 5, Geel quốc tế: Vô tình gặp gỡ - 2 .

      “Tổng giám đốc Hạ, hồ sơ của ….”

      Đẩy cửa kiếng quen thuộc ra, Tống Khuynh Vân hề phòng bị, bắt gặp cảnh đông cung kích tình, kẻ chủ đạo chính là ông xã vừa mới đám cưới với .

      “Đứng lại!” Lạnh giọng quát.

      Hạ Vũ Hi hề buông xinh đẹp gợi cảm ở phía dưới ra, nhưng ánh mắt lạnh lùng lại khóa chặt bóng dáng muốn thoát của Tống Khuynh Vân.

      , bận, chút nữa tôi quay trở lại.”

      Nhắm chặt hai mắt, thân thể Tống Khuynh Vân cứng đờ đưa lưng về phía bọn họ, đáy lòng xẹt qua chút khổ sở cùng bất đắc dĩ.

      “Xoay người lại.” Hạ Vũ Hi vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, vừa kết hợp động tác phía dưới, cũng tự giác gia tăng nhanh tốc độ, chọc cho người đẹp phía dưới cứ liên tiếp làm nũng.

      cần.” thể ra, Tống Khuynh Vân chỉ có thể lựa chọn là đưa lưng về phía bọn họ, muốn nhìn tới cũng thèm nghĩ đến nữa.

      cần?” Hạ Vũ Hi nhíu mày nhìn gian xảo, “Xem ra tôi phải nghĩ lại có nên đem đoạn video này gửi đến tòa soạn hay ?”

      Từ bàn móc ra cái di động, nhấn phím mở khóa hình ra, trong tấm hình Tống Khuynh Vân toàn thân trần trụi nằm dưới thân thể của hầu hạ, chỉ cần nhìn cái sót cảnh xuân vô hạn nào cả..

      thể làm như vậy được!” Cắn chặt môi xuống, Tống Khuynh Vân cứng đờ sống lưng, xoay người đối mặt về phía ác ma, trong tay cầm chính là hình chụp ngày cưới của và đoạn video bất nhã của , trở thành vũ khí lợi hại quan trọng để uy hiếp .

      “Rốt cuộc muốn làm gì nào?”

      Là do cố ý, cố tình muốn hạ nhục . Ba tháng qua, chưa từng chạm qua lần nữa, nhưng lại từ bỏ giây phút nào để nghĩ cách hành hạ , Tống Khuynh Vân tái mặt, ánh mắt ngỡ ngàng nhìn về phía .

      “Tôi muốn làm gì sao?”

      Hạ Vũ Hi hừ lạnh, đẩy còn chưa thỏa mãn dục vọng ở phía dưới ra, thân thể trần trụi tới trước mặt , siết chặt khuôn mặt nhắn thon gầy trắng noãn của , hờ hững nhìn vết đỏ lên ở gương mặt của .

      “Nếu như phải là , bà ấy ép buộc tôi cưới , nếu như phải ham vinh hoa phú quý, làm việc nghĩa mà biết chùn bước, tự mình nhảy vào đầm nước đục này, nếu chỉ vì vậy mà tôi chán ghét sao, cho dù là vây , do nhất định muốn làm rối loạn cuộc sống của tôi, xem, tôi nên làm gì đây hả?”

      Đáy lòng vọt lên cơn đau đớn, nếu như phải mẹ buộc cưới người phụ nữ thương, giờ phút này có lẽ cùng ấy du lịch ở Aegean Sea, mà phải cả ngày lẫn đêm chịu đựng đơn lạnh lẽo rồi.

      Đột nhiên Tống Khuynh Vân cảm giác tim căng thẳng, thân thể có chút yếu ớt mềm nhũn, biết thương , cũng biết, trong lòng người phụ nữ khác, nhưng mà, chưa bao giờ nghĩ đến lại ghét như vậy.

      “Cốc…cốc…cốc…”, Đinh Chi Thành nhàng gõ cửa kiếng cái, đẩy kính mắt ở mũi lên, trong mắt của , dường như tình huống này thường diễn ra như nước, nên trông rất bình tĩnh.

      “Tổng giám đốc, Thẩm tổng của tập đoàn Thịnh Thiên đến, trong phòng họp chờ .”

      Giọng ôn hòa phá tan bầu khí lúng túng ở trong phòng, Đinh Chi Thành dĩ nhiên biết bên trong trình diễn màn như thế nào.

      “Biết rồi.”

      Hạ thấp giọng đáp, Hạ Vũ Hi buông Tống Khuynh Vân ra, đứng dậy sửa sang lại trang phục của mình, mắt lạnh lùng liếc nhìn Tống Khuynh Vân xụi lơ mặt đất cái.

      “Chỉnh đốn lại bộ dạng điềm đạm đáng kia của lại , cùng tôi tới phòng họp.”

      Dồn ép nước mắt của mình quay về, Tống Khuynh Vân mạnh mẽ, chống đỡ thân thể của mình bò dậy, dẫn đầu mở cửa ra ngoài, sau lưng là Hạ Vũ Hi, cùng ra khỏi phòng làm việc.

      Hạ Vũ Hi sải bước lớn tới phòng họp, Đinh Chi Thành vội vàng theo, sau đó cùng sóng vai Tống Khuynh Vân mà ra ngoài.

      sao chứ.”

      Liếc mắt cái liền thấy mặt Tống Khuynh Vân có vết đỏ, cùng vẻ mặt hoảng sợ, bản tính dịu dàng ân cần của Đinh Chi Thành liền bộc phát.

      sao đâu.” Khéo miệng khẽ lay động, Tống Khuynh Vân khổ sở lắc đầu cái.

      Đột nhiên Hạ Vũ Hi dừng bước chân lại, ánh mắt sắc nhọn liền quét qua Đinh Chi Thành cùng Tống Khuynh Vân, giữa hai hàng lông mày che giấu tức giận lạnh lẽo, đàn bà chết tiệc, tại sao lại để cho trợ lý của đối với có vẻ thương hại vậy.

      “Chi Thành, cậu làm xong chuyện của mình rồi, tốt nhất nên quan tâm đến chuyện cần thiết.”

      Lần đầu tiên, lạnh lùng lên tiếng với Đinh Chi Thành, nheo tròng mắt lại, vì thích nhìn Tống Khuynh Vân bằng ánh mắt dịu dàng, thô lỗ kéo Tống Khuynh Vân qua, sức mạnh to lớn của thiếu chút nữa làm cho đứng vững mà ngã xuống.

      “Còn nữa, cần ở trong công ty của tôi thi triển công phu dụ dỗ người khác.”

      Hạ Vũ Hi cứ châm chọc làm cho thân thể của Tống Khuynh Vân khẽ run lên, mặt lúc trắng lúc xanh, trong tận đáy lòng hoàn toàn đóng băng.

      “Vũ Hi, cậu có thể đừng có quá đáng nữa hay .”

      Đinh Chi Thành vẫn trước sau như , tròng mắt bình tĩnh liền bao phủ lấy chút tức giận, mặc dù là trợ lý của , nhưng cũng là bạn tri tri kỹ của , thích thô lỗ bá đạo, hơn nữa càng quen nghe những lời châm chọc lạnh lùng.

      Hạ Vũ Hi lạnh lùng liếc nhìn cái, nâng nụ cười lạnh khát máu lên, “Tôi cư xử với vợ tôi như thế nào, mượn cậu xen vào.”

      Dùng sức hất tay Tống Khuynh Vân ra, Hạ Vũ Hi cũng quay đầu lại mà cứ về phía trước, bàn tay bởi vì tức giận mà nắm chặt lại thành quyền, ngấm ngầm chịu đựng _____

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :