1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc - Hi Vũ Yên (C186/186)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      vợ thần bí của tổng giám đốc
      [​IMG]

      Tên Gốc: Tổng giám đốc thần bí tiểu kiều thê

      Tác Giả: Hi Vũ Yên

      Thể Loại: đại, nam bá đạo, nữ mạnh mẽ, HE...

      Tình Trạng: 186 Chương

      Editor: Tiểu Mèo Hoang

      Convert: gachuaonlhttp://www.tangthuvien.vn/

      Giới Thiệu
      Toàn thân đầy gai giống như con nhím, vừa ngang tàng lại mạnh mẽ.

      "Hừ! Trai đẹp cái quái gì, tất cả đều cuồng tự kỷ, làm người phụ nữ của ta, buồn nôn - - chán ghét."

      câu của gợi lên hứng thú của , vốn có cuộc sống yên tĩnh, cũng bởi vì những lời này, đem vận mệnh của như chiếc bàn xoay, làm đảo lộn cả cuộc đời sau này của .

      , lạnh lùng, ngoan, được đồn đại bên ngoài là ác ma, lại còn là tổng giám đốc của tập đoàn lớn.

      , tà mị, bạo ngược, nhưng trong miệng lại cuồng tự kỷ, chối bỏ những gì tặng, thích , nhưng mang chút khác lạ.

      là người đàn ông đầu tiên của . bắt đầu nghiêm khắc trừng phạt , còn kéo dài trừng phạt, mà phương thức trừng phạt của lại khác lạ, bất đắc dĩ phải gả cho , mà nguyên nhân cưới càng thể tin được, bởi vì trong lòng có người đàn ông khác, cho nên muốn chiếm đoạt .

      hành hạ , "Nếu em dám , tôi liền xé xác em!" Mà : "Dựa vào cái gì mà có thể có nhiều người phụ nữ như vậy, mà tôi nhất định chỉ có thể có người đàn ông? cho biết, còn dám ra ngoài tìm người phụ nữ khác, tôi ra ngoài tìm đàn ông!"

      Người thứ ba châm ngòi ly gián, thương tâm tuyệt vọng ra ngoài bị xe đụng, khuôn mặt bị hủy!

      Trải qua phẩu thuật chỉnh hình, càng xinh đẹp lại xuất trước mặt .
      lại trộm trái tim , mà thân phận của cố khó bề phân biệt!

      Là trụ cột phòng hát Cửu Châu, là chim bồ câu trắng thần bí! Rốt cuộc là ai? Người phụ nữ thần bí này vẫn nắm giữ trái tim !

      Chao ôi! Ác ma trúng tà rồi!


      Mục lục

      Chương 1 * Chương 2* Chương 3

      Last edited by a moderator: 15/11/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1 Nhận lời mời làm thư ký của tổng giám đốc

      "Ra ngoài, lập tức ra ngoài." Lời lạnh lùng vô tình chĩa vào người phụ nữ.

      "Hu hu..." Người phụ nữ đó khóc lóc chạy ra ngoài.

      Người tức giận chính là Nam Cung Diệu, là tổng giám đốc của tập đoàn Nam Cung. lạnh lùng, độc, tà mị, bạo ngược. Ai làm thư ký cho cũng đều thể vượt qua tháng, bị trách móc đuổi . Đáng giận là bất kể tới chỗ nào cũng mê hoặc đám phụ nữ, càng có gì để , tất cả phụ nữ cũng đều cam tâm tình nguyện dâng trái tim lên." Người người đều mang bộ dạng thương nhung nhớ, đương nhiên cũng có người đặc biệt"Cắt - - tên tự kỷ, bà lạ gì!"

      Lúc này, Nam Cung Diệu ở trong phòng làm việc dạy dỗ nhân viên, thực hiểu nổi, tính tình cổ quái như vậy, làm sao có thể trở thành ông trùm buôn bán tại thành phố B, hơn nữa lại còn liên tục ngồi vững bốn năm.

      "Mấy người làm việc như thế nào vậy, tìm thư ký mà cũng xong?"

      "Xin lỗi tổng giám đốc, tôi, tôi, tôi sắp xếp lại ngay"

      Quản lý Lưu sợ tới mức toát hết mồ hôi, đến lời cũng ràng, gần như là chạy trốn khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc. Ra đến ngoài cửa, vội vàng rút khăn ra lau mồ hôi, thở ra hơi, vì ở trước mặt tổng giám đốc hoảng sợ cho nên dám thở mạnh, như vậy cũng sao cả, nhưng phải đâu tìm được thư ký vừa lòng đây!


      Trước kia tìm được ít người, tất cả đều rất nổi trội ưu tú, nhưng tổng giám đốc lại thích, còn cách nào khác lại phải thông báo tuyển dụng, ít nhiều có phụ nữ hưởng ứng triệu tập, trong số người đó, chọn chọn lại, cuối cùng cũng có người mà tổng giám đốc ưng ý.

      Mộ Hi đường, vừa vừa điện thoại.

      "Mẹ thân ái - - tan việc con về nhà, mẹ đừng quá vất vả, tạm biệt." Mộ Hi chuyện luôn có lời cửa miệng: Lúc nào cũng thích mang từ thân ái.

      Cúp điện thoại, mặt bao phủ sắc mặt buồn rầu, thất nghiệp ba ngày, nhưng vẫn cho người trong nhà, chủ yếu là sợ người nhà lo lắng.

      Hít sâu hơi, tiếp tục tìm việc làm, cũng tin được đường đường mang danh sinh viên tốt nghiệp hạng giỏi, lại tìm được công việc, người nghèo nhưng chí nghèo, có gì mà phải đáng ngại.

      Mặc dù công việc lúc trước đãi ngộ rất tốt, tiền lương cao, thế nhưng ông chủ lại là lão già háo sắc. Nhìn thấy nhân viên nữ là vô lễ, phải sờ mông, chính là hôn miệng, hơn phân nửa nhân viên nữ đều lên giường với ông ta, cho nên bản thân cũng lưu luyến rời khỏi công việc lúc trước.

      Tìm cả ngày cũng có công việc mà mình hài lòng, chao ôi! Bụng cũng kêu réo, xoa xoa cái bụng xẹp lép, hay là trước hết ăn chút gì ! Mua cái bánh mì, cộng thêm ly sữa đậu nành, tìm cái bậc thang sạch ngồi xuống, ăn như hổ đói.

      Mộ Hi phát bên cạnh có rất nhiều người xinh đẹp qua, trong tay giống như cầm hồ sơ xin việc, vì vậy hứng thú ăn uống cũng biến mất, theo nhìn xem chút.

      Là tập đoàn Nam Cung tuyển thư ký, cũng may chính mình mang theo hồ sơ lý lịch, mặc dù đây là công ty có tiếng, bản thân cũng tìm được việc làm, bằng thử vận may để chữa ngựa chết biến thành ngựa sống. Chỉ lo hưng phấn, vừa rồi khóe miệng vẫn còn lưu lại miếng bánh mà chưa lau, trực tiếp tiến thẳng tới khu phỏng vấn.

      Oa, nhiều người đẹp như vậy, Mộ Hi nhìn thấy hoa cả mắt, có cách nào, đành phải xếp hàng! Lúc này mới có cảm giác mình hợp loài, nhìn thấy những người phụ nữ xinh đẹp phía trước, người người mặc váy hở ngực, giày cao gót, tận tình lộ ra dáng người kiêu ngạo.

      Lại nhìn lại chính bản thân, chao ôi! Lưng đeo cái ba lô, cả người mang đồ thể thao, chân đôi giày chơi bóng màu trắng, trong tay cầm hồ sơ lý lịch, biết còn tưởng là học sinh kia kìa! Quả nhiên?

      "Em này mới vừa tan học sao? Đây là tập đoàn Nam Cung tuyển thư ký, hơn nữa còn do chính tổng giám đốc chọn lựa thư ký, tôi thấy chắc là em đến lộn chỗ mất rồi!"

      người phụ nữ ăn mặc diêm dúa loè loẹt quay đầu lại nhìn Mộ Hi , trong mắt tràn ngập khinh thường. Đừng thấy trong nhà Mộ Hi cái gì cũng thiếu, nhưng mà tối thiểu thiếu chính là tự tin, mẹ thường nhắc tới người nghèo nhưng chí nghèo, chẳng lẽ là vô ích.

      Đúng lúc này, người đàn ông mặc tây trang vào đại sảnh, theo đằng sau là hai nhân viên, vốn là định vào thang máy, nhưng khi nhìn đến ở cuối đội ngũ phỏng vấn có nhóc, khiến thể tự chủ ngừng lại bước chân.

      "Mấy người lên trước ." Người này chính là Nam Cung Diệu. nhìn thấy nhóc kia có chút khác thường, biết tròn đủ mười tám tuổi hay chưa, bỗng nhiên giọng vang dội lên, giọng kia tràn đầy sắc thái, nhưng lại mang theo ý tứ.

      "Chị này, đương nhiên là tôi biết nơi này làm cái gì, phải là tổng giám đốc tuyển thư ký sao, cầu bắt buộc là cao 1m5 trở lên, ba vòng đều đặn, làn da trắng nõn, ngũ quan xinh đẹp, khí chất thanh tú! Phải tiếng lưu loát, luôn luôn nghe lời! Như vậy mọi người biết còn tưởng tập đoàn Nam Cung tuyển phụ nữ cho tổng giám đốc kia kìa!"

      Ồh! nhóc to gan, như vậy mà cũng sợ dẫn tới căm giận của tất cả mọi người, khiến cho mọi người rất muốn đá văng ra, thực thay đổ hết mồ hôi, Mộ Hi hoàn toàn có bởi vì bề ngoài của mình mà cảm thấy lòng tự trọng bị đả kích. Ngược lại rất thích mặc như vậy, rất thoải mái.

      " đúng là biết gì, chỉ được như mà còn xếp hàng, em à, cho biết! Về nhà lấy gương soi lại mình ! Đường đường thư ký của tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung, đương nhiên là phải được vậy, như vậy mới để tổng giám đốc có thể mất mặt, còn nếu như cần làm người phụ nữ của ấy, đương nhiên là cầu cũng được, nghe ấy còn là người cũng rất đẹp trai."

      Người phụ nữ kia lầm bầm lầu bầu , giống như thể chờ đợi được mà muốn trở thành tình nhân, da mặt thực dày.

      "Hừ! Trai đẹp cái quái gì, tất cả đều cuồng tự kỷ, làm người phụ nữ của ta, buồn nôn - - ghê tởm." Nghe phụ nữ của ta xếp hàng dài, cũng có thể ra tới quảng trường Cửu Châu, còn , tỉnh lại chị cả, chỉ sợ có đến kiếp sau!" Từ đây tới quảng trường Cửu Châu lái xe cũng mất giờ.

      Mộ Hi ha ha nở nụ cười, ít nhiều gì cũng biết chút về Nam Cung Diệu, bởi vì tập đoàn Nam Cung thường xuyên xuất TV. Đáng sợ hơn chính là tại đôi mắt tà ác nhìn chằm chằm, hận thể nuốt vào trong bụng, xương cốt cũng giữ lại, dám cuồng tự kỷ, còn phụ nữ xếp thành hàng dài!

      Kỳ là vì cái gì mà Mộ Hi lại Nam Cung Diệu cuồng tự kỷ, bởi vì có rất nhiều bài đưa tin cực kỳ thích sạch , những thứ tin tức linh tinh cũng qua phụ nữ của ta cũng giám động chạm linh tinh, nếu hậu quả là rất nghiêm trọng.

      "Người tiếp theo" nghĩ tới nhanh như vậy, còn bốn người nữa là đến Mộ Hi, đáng buồn chính là chút bánh mì còn vinh quang dính ở mặt. ai cho biết, bởi vì tất cả mọi người chờ xem bị xấu mặt.

      Nam Cung Diệu thấy sắp đến phiên Mộ Hi, liên đứng ở chỗ trong khu phỏng vấn, ở chỗ này lại vừa dễ dàng chứng kiến người bị phỏng vấn. Hai tay vòng trước ngực, chờ xem Mộ Hi giới thiệu, rất muốn nhìn xem nhóc này có năng lực gì, dám đến đây báo danh, còn dám dõng dạc tổng giám đốc ở đây cuồng tự kỷ.

      "Người tiếp theo" cuối cùng cũng đến chính mình, Mộ Hi ưỡn ngực sửa sang lại cuần áo rồi vào, tới cách bàn làm việc 2m mới đứng lại, nhàng cong eo, "Chào , tôi là Mộ Hi."

      Ngồi đối diện ở trước mặt , Lưu quản lý phỏng vấn khỏi nở nụ cười, người bên cạnh cũng vụng trộm cười theo, kể cả Nam Cung Diệu ngoài cửa nhếch khóe miệng, đây đối với chính là cười .


      Mộ Hi hiểu đây là tình huống gì? đưa tay đẩy gọng kình đen lên, mặc dù đấy là kính độ, thế như tròng kính lại che giấu vẻ đẹp hoạt bát của , cũng vì tự vệ, cho nên liên tục mang nó. nhíu mày nhìn quản lý Lưu, chẳng lẽ đây là đề mục phỏng vấn hay sao?


      "Xin hỏi? Là tôi lớn lên buồn cười, hay là?" Mộ Hi dừng lại chút, kỳ cũng buồn bực, thử qua rất nhiều nơi, mà đây chính lần đầu đụng phải tình huống như vậy.


      "Nếu như là bởi vì bộ dạng tôi buồn cười, cũng có cách nào chui lại bụng mẹ, nhưng nó có liên quan gì tới công việc sao?"


      Mộ Hi vốn chỉ là ôm may mắn trong lòng, tại phỏng vấn cũng hỏi gì, chỉ nhìn thấy bộ dạng mình cười ngây ngô, xem ra là xong rồi. Chẳng lẽ tất cả mọi người trong công ty này đều luôn làm việc như vậy, bằng chính là áp lực của họ quá lớn, Mộ Hi đứng đó để tìm lý do.


      Quản lý Lưu nhịn cười, bắt đầu xem xét hồ sơ lý lịch của Mộ Hi, là sinh viên giỏi của khoa văn, năm nay 20 tuổi, từng làm việc năm tại công ty Vương Tư, mặc dù cái công ty kia có cách nào so sánh với công ty của bọn họ, nhưng cũng phải là công ty , nhưng bề ngoài của ! Chắc chắn là tổng gián đốc hài lòng!


      Mộ Hi chứng kiến vẻ mặt của quản lý Lưu, cũng hiểu, nên vui, mặt khỏi lộ ra thất vọng, tự tin vừa rồi biến mất, có lẽ cần công việc ổn định.


      Đúng lúc này, điện thoại của quản lý Lưu vang lên, vừa nhìn thấy là tổng giám đốc gọi tới, vội vàng khẩn trương tiếp nhận điện thoại, "Tổng giám đốc, vâng, vâng." Quản lý Lưu cúp điện thoại, vẻ mặt rất bất ngờ, giống như hôm nay mắt trời mọc đằng tây.


      " có thể trở về." Quản lý Lưu còn chưa có xong, Mộ Hi chuẩn bị về, dù sao cũng vui, cho nên về nhà!


      Ngay khi sắp bước qua cửa, Quản lý Lưu còn , "Ngày mai đến giờ làm, ngoài ra mặt của có cái gì đó."


      Quản lý Lưu khoa tay múa chân phen, đồng thời cũng suy nghĩ, nhóc kia được thông qua! Tổng giám đốc cũng phải là người có thể ứng phó, xem xem ra là mặt biết ăn cái gì còn chưa lau miệng, qua loa như vậy, tại sao tổng giám đốc lại giữa ấy lại?


      "A - - a" tại cuối cùng Mộ Hi cũng biết vì sao những người trong kia lại cười.


      Mộ Hi quay đầu lại, quả thực thể tin được lỗ tai của mình, thông qua, tốt quá."Cám ơn cám ơn, ngày mai nhất định tôi đến đúng giờ, tạm biệt."


      Mộ Hi giống như con chim bay ngay ra ngoài, tin được, kỳ riêng gì ngờ, đến ngay cả quản lý Lưu cũng tin được, người có khả năng thể qua được, lại có thể thông qua, hơn nữa còn là ý của tổng giám đốc.
      Last edited by a moderator: 28/11/15
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 2 này, thách thức giới hạn của tôi

      Dọc theo đường Mộ Hi vừa vui mừng:: Hôm nay là ngày tốt... . . . nghĩ tới mình lại có thể làm tại tập đoàn Nam Cung, đúng lúc là cũng có người chị em làm tại đây, nghe chỗ đó đãi ngộ rất tốt, có công ty nào có thể sánh bằng.

      "Em , chị đây về rồi, mẹ - - con về rồi, là đói!" Mộ Hi người còn chưa thấy xuất bắt đầu la hét kêu đói, em Mộ Đồng ra chạy vào trong lòng chị, để chị ôm nó.

      "Em , em cao hơn, làm chị thể ôm được, chao ôi." Thân thể mất thăng bằng, hai người đổ ngã ghế sofa, ha ha nở cười . Mẹ ở trong bếp vội vàng nấu cơm, chứng kiến hai đứa con lanh lợi, làm cơm cũng thấy vui vẻ.

      Sáng sớm hôm sau tỉnh lại buộc đơn giản thành mái tóc đuôi ngựa, vì công việc mới, phải lên tinh thần chút, cẩn thận rửa mặt mũ, ăn xong bữa sáng liền ra cửa.

      vào công ty trong lòng có chút khẩn trương, dù sao cũng là ngày đầu tiên làm. Hít sâu cái, tìm quản lý Lưu hôm qua báo cáo.

      "Buổi sáng tốt lành quản lý Lưu." Mộ Hi lễ phép tiến lên chào hỏi.

      Quản lý Lưu lấy ra bộ đồng phục làm việc với "Thay bộ quần áo này, sau đó tôi dẫn gặp tổng gián đốc." Kỳ là quản lý Lưu chỉ sợ tổng giám đốc chứng kiến bộ dạng trẻ con của Mộ Hi lại tức giận, cho nên sớm chuẩn bị cho đồng phục làm việc, kể cả là giầy.

      Mộ Hi thay xong quần áo tới trước mặt quản lý Lưu, trong lòng có chút lo lắng, ngày hôm qua lo lắng tìm việc, rất nhiều vấn đề còn chưa vội hỏi, chẳng hạn việc mình lo lắng nhất, vì vậy cắn răng cái.

      "Quản lý Lưu, tổng giám đốc của ông chơi đùa tình ái trong phòng làm việc chứ?" Lời này vừa ra, quản lý Lưu uống nước "Phụt" phun nước đầy đất, nghĩ tới ngày đầu tiên làm, hỏi loại vấn đề này, mà phải hỏi về đãi ngộ tiền lương.

      " yên tâm, tổng giám đốc của chúng ta thiếu phụ nữ. lại, ! đúng khẩu vị của tống giám đốc đâu, điểm này có thể yên tâm 100%." Quản lý Lưu nhìn nhóc bình thường trước mặt, chút cũng có gì đặc biệt, còn mang theo cái kính đen quê mùa, chỉ có hé ra được hai má trắng nõn, cái khác có gì hơn.

      "Buổi tối làm thêm giờ sao?"

      "Bình thường , chẳng qua nếu làm thêm giờ tiền lương gấp ba."

      "Vậy được."

      Lời vừa rồi sớm muộn lại để cho Nam Cung Diệu nghe được, mặt chút thay đổi, khóe miệng lạnh lùng gợi lên, làm cho người ta đoán ra được suy nghĩ gì?

      "Quản lý Lưu, tổng giám đốc muốn ông sắp xếp cho thư ký mới in phần văn kiện này ra, sau đó đưa đến tầng 7 bộ phận sản xuất ." Nhân viên chức vụ qua truyền lời, tầng này của bọn họ là tầng ba mươi mốt.

      Mộ Hi hết sức hưng phấn, nghĩ tới tổng giám đốc sắp xếp công việc cho mình nhanh như vậy, vì thế hai mắt sáng ngời chuẩn bị nghênh đón công việc tổng giám đốc giao phó.

      Quản lý Lưu tiếp nhận tài liệu, đưa cho Mộ Hi: " thôi, làm tốt."

      "Vâng ạ"

      nghĩ tới làm việc bận rộn cho tới buổi trưa, bởi vì tài liệu rất nhiều, số lượng sản xuất ba năm đều kê bên trong, đợi đến khi Mộ Hi trở lại tầng tổng giám đốc, đồng nghiệp đều xuống nhà ăn ăn cơm. Tìm cái ghế ngồi xuống, bởi vì giày cao gót, cho nên chân có chút đau. lại nghe được trong phòng phía trước có chút tiếng động, vì vậy tới.

      Đều ăn cơm, ai mà còn ở chỗ này? Chẳng lẽ là ăn trộm? Lặng lẽ đẩy cửa vào, cũng chú ý biển hiệu cửa: Phòng làm việc tổng giám đốc.

      " là ai vậy?"

      Nam Cung Diệu tìm tư liệu nghe thấy tiếng động, cũng quay đầu, mà là tiếp tục tìm kiếm.

      " đó."

      Lúc này Mộ Hi xác định người này phải là người tốt, bởi vì từ phía sau bóng lưng ta nhìn thấy chút cảm giác hòa nhã. Có dự cảm xấu, ăn trộm, vì vậy tiện tay cầm lấy pho tượng thủy tinh Ronaldo mặt bàn, tới chỗ người đàn ông ngồi.

      " đứng lên cho tôi."

      Người đàn ông đó chậm rãi đứng lên, Mộ Hi lập tức há miệng chữ 0, hư, người đàn ông này quá cao, chỉ sợ chính mình đối phó được, người đàn ông này cũng có chạy trốn, mà hai tay vòng trước ngực, lạnh lùng nhìn nhóc ở trước mắt, ánh mắt lạnh lùng kia giống như nếu bắn lên cửa sổ làm cửa kính vỡ tan.

      "Đợi chút, ?" Mộ Hi theo thói quen nâng mắt kính lên, gặp qua người đàn ông này ở đâu đấy, khẳng định là gặp qua, chết tiệt đầu óc vẫn nghĩ ra.

      tay giơ Ronaldo, ngón tay chì vào Nam Cung Diệu.

      "? làm gì vậy? Tại sao lại ở chỗ này?" Nhìn người đàn ông trước mắt, Mộ Hi có dự cảm rất xấu, cảm giác gặp xui xẻo lớn! Nhưng là đến nước này, dù sao vẫn muốn kiên trì!

      Nam Cung Diệu vẫn khoanh hai tay trước ngực, liếc cái : "Vì sao tôi lại thể ở đây, đây là phòng làm việc của tôi, đến là , đáng ghét, là ai? Lại dám xông vào phòng làm việc của tôi."

      Kỳ Nam Cung Diệu biết chính là thư ký mới tới, bản thân cũng thấy hiếu kỳ tại sao mình lại cùng lãng phí miệng lưỡi, đổi lại là người khác lúc này phải khóc lóc chạy , chính là bò ra ngoài, khí thế kia dọa người cũng khiến người chết.

      Mộ Hi nghe đến đó mặt còn chút máu, xong rồi xong rồi, chết rồi chết rồi, gặp trở ngại lớn rồi! Khó trách quen mặt, ta chính là người ti vi ...

      " là Nam Cung Diệu?" Mộ Hi há miệng có thể nhét quả trứng, vội vàng ra xem biển gắn cửa, hy vọng cỡ nào phải là phòng của tổng giám đốc! Vội vàng sửa sang lại dáng vẻ, trong lòng thầm khấn cầu: Thần linh ơi! Mau tới cứu con ? Cho con chút biện pháp vượt qua cửa ải khó khăn này!

      Choáng! Làm sao bây giờ? Nhìn xem mình làm truyện tốt gì, ngày đầu tiên làm đắc tội lãnh đạo. Chao ôi! Cầu xin thần linh bằng cầu mình, đành liều mạng.

      "Tổng giám đốc khỏe ạ, tôi chính là thư ký mới của Mộ Hi, vừa nãy, vừa mới chỉ đùa giỡn nho lần đầu gặp, đừng để trong lòng, tôi ở phòng thư ký bên cạnh, có gì có thể gọi tôi." Cuống quít đem đặt Ronaldo xuống, cúi đầu khom lưng chạy ra ngoài.

      Nam Cung Diệu vừa thấy muốn chạy: "Thư ký của tôi sao?"

      Nghe thấy tổng giám đốc chuyện, đương nhiên là Mộ Hi có cách nào rời , ngoan ngoãn đứng ở đó nghe xong xử lý, Nam Cung Diệu tới bên cạnh nhìn từ xuống dưới: Thân cao có 1m65, đầu tóc giống như phụ nữ trung niên, con mắt thấy , làn da coi như trắng trẻo, xuống chút nữa thấy, vóc người bình thường, phần chân đường cong coi như hoàn mỹ, khí chất gần như có, hoàn toàn giống tiêu chuẩn thư ký của . Còn nhớ ở lúc phỏng vấn, còn là nhóc con, như thế nào chỉ trong chớp mắt biến thành bà già.

      " xác định có thể đảm nhiệm chức vụ thư ký? Tại sao trong phòng làm việc của tôi có thể có sinh vật tầm thường như vậy."

      Nghe như vậy, Mộ Hi rất tức giận, đúng là có cách nào, bây giờ hết sức cần công việc, sao cũng là hôm nay mình lỗ mãng, chọc phải tổng giám đốc, thôi, đành nhịn!

      Ánh mắt Nam Cung Diệu kỳ lạ giống như nhìn thấu ý tưởng của , vô tình bắn ra ánh mắt làm đả thương người, nghiêng đầu sang chỗ khác, đưa lưng về phía Mộ Hi, lạnh lùng : " giống như phục lắm?"

      Có tiền rất giỏi, có tiền có thể giẫm đạp tôn nghiêm dưới chân, cuồng tự kỷ đáng ghét, mới là sinh vật, Mộ Hi ở trong lòng vụng trộm dạy dỗ người đàn ông xấu xa trước mắt, nhìn tư thế đó xem, thực cho là mình là thiên tử sao!

      thể nhịn được nữa, mặc dù thể đánh trả, nhưng là bắt bẻ cũng được?

      " phục? dám, tổng giám đốc cần phải hiểu, tôi là tới làm việc, phải là tới tham gia tuyển chọn người đẹp, tôi biết mình hợp ở đây, nhưng cho mình giản dị cũng có cái gì ổn, mà lãnh đạo muốn dùng nhân viên làm gì, chú ý thực lực làm việc, tôi phải bình hoa, phải là người đẹp, nếu như tổng giám đốc muốn sinh vật bài trí đẹp mắt, tôi nghĩ cũng lựa chọn tôi, nếu như hình dung tôi đơn giản tầm thường, tôi nghĩ ra từ gì thích hợp với ?"

      Kỳ trong lòng Mộ Hi sớm mắng được trăm lần, dám là sinh vật tầm thường.

      Nam Cung Diệu quay đầu sang chỗ khác nhìn trước mắt, mặc dù chuyện có chút vững vàng, nhưng là trong ánh mắt lộ ra quật cường, này lại dám mắng chửi người, đưa tay nắm cằm Mộ Hi, hai mắt trừng mắt .

      "Cái gì gọi là nghĩ ra từ hình dung tôi?" Tay của rất dùng sức, bóp Mộ Hi rất đau, nhưng là hành động của đồng thời cũng chọc giận con báo con này. Từ đến lớn có cha bảo vệ, trở nên kiên cường, thậm chí trở thành chỗ dựa trong nhà, người đàn ông này cho là có vài đồng tiền dơ bẩn, có thể vũ nhục người sao? Tôi nhổ!

      "Hừ hừ!" tiếng cười lạnh, làm cho cánh tay bóp cằm dùng sức.

      " đáng ghét, thách thức giới hạn của tôi." Hôm nay Nam Cung Diệu biết lấy đâu ra kiên nhẫn, nghe ngụy biện, nếu là trước đây, bi kịch sớm xảy ra.

      "Nghe thư ký của tổng giám đốc chưa bao giờ làm đủ tháng, làm như vậy đơn giản là tín niệm giữ tôi lại, trừ phi là dám thuê tôi?"

      " sao?"

      Thân thể Mộ Hi cứng đờ, người đàn ông này thân cao gần 1m9, giọng tràn trề từ tính càng ngày càng gần, mắt ưng sau hút, cái mũi cao ngất, môi mỏng lạnh lùng, khuôn mặt như điêu khắc, tuấn mĩ làm cho người ta thể thở được, người đàn ông, thế nhưng má có lúm đồng tiền, phải là người, ai có thể trưởng thành như vậy.

      "Xem đủ chưa?" Nam Cung Diệu chứng kiến đáng giận này chớp mắt nhìn mình chằm chằm, vì vậy nhắc nhở bây giờ trong tình huống gì.

      câu lạnh lùng kéo suy nghĩ Mộ Hi trở lại, nhìn thấy cặp mắt ưng kia nhìn chăm chú vào bản thân mình, cảm giác thấy lạnh cả người bắn tới, giống như muốn đóng băng lại.

      "Chẳng lẽ mặt phải là dùng để nhìn?" Mộ Hi chọn bên , xem như hôm nay bất cứ giá nào, cùng lắm rời , cũng thể chịu uất ức. Kỳ tại loại khí mãnh liệt này, cũng là vùng vẫy giãy chết, dù sao người ta là tổng giám đốc, mình là kẻ yếu, vẫn còn hy vọng cho mình đường sống, có lẽ là Nam Cung Diệu nhìn ra ý tưởng của .
      Last edited: 28/11/15

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 3 Làm ơn, nhất định phải hầu hạ tổng giám đốc tốt

      ", pha cho tôi ly cà phê." Nam Cung Diệu đầu đuôi câu như vậy, lúc trước còn giữ Mộ Hi lại, ràng còn chiến đấu, tại sao đột nhiên dừng lại.

      "?" Mộ Hi muốn hỏi, xác định có việc gì chứ? Nhưng lời đến miệng lại nuốt trở vào, kết thúc như vậy phải là tốt hơn sao, kỳ vừa rồi trong lòng bàn tay của liên tục đổ ra mồ hôi.

      "Lời như cũ, tôi muốn lần thứ hai."

      Chẳng lẽ như vậy là kết thúc, dọa người ta thân mồ hôi lạnh, vừa rồi kiên cường cũng đến cực hạn, nếu như còn tấn công chút nữa, liền sụp đổ, như vậy bây giờ có tính là thông qua ?

      "Còn ngẩn người ở đó làm gì." Thình lình truyền đến tiếng gầm lạnh lùng.

      "À, vâng."

      Mộ Hi dùng tốc độ chạy chậm rót cà phê, mặc kệ như thế nào, tạm thời công việc được bảo vệ.

      Chỉ chốc lát sau bưng vào cốc cà phê, nhìn thấy tổng giám đốc xem văn kiện, giọng : "Tổng giám đốc mời dùng, tôi ra ngoài trước, có việc cứ gọi tôi." có bất cứ đáp lại.

      Mộ Hi ra khỏi phòng làm việc, trong lòng nhàng ít, chao ôi! Cùng loại lãnh đạo như vậy làm việc với nhau, thế nào cũng phải giảm thọ, lo lắng đề phòng, khiến người ta thể phán đoán.

      Quản lý Lưu đến, kéo Mộ Hi qua bên, giọng "Thừa dịp giờ rảnh rỗi, vội vàng làm quen số tài liệu này, rất có ích đối với công việc sau này của . Còn có, xin , nhất định phải hầu hạ tổng giám đốc cho tốt, nếu chúng ta đều gặp xui xẻo lớn! Tôi còn bận nhiều việc, nhiều như vậy rồi." Quản lý Lưu rời , lại quay đầu dặn dò câu.

      "Nhớ kỹ, hầu hạ cho tốt."

      Mộ Hi còn chưa kịp : Tôi hết sức, quản lý Lưu vào thang máy.

      Suy nghĩ chút vẻ mặt của người tự kỷ vừa rồi, trong lòng có chút rợn cả tóc gáy, lúc ấy có chút nổi nóng, cảm giác có đáng sợ như vậy, nhưng mà bây giờ trở về nghĩ lại hết sức khủng bố, chẳng lẽ ta thực giống như bên ngoài đồn đại, là ác ma?

      Mộ Hi lắc lắc đầu, quản ta là ác ma hay ác ma khỉ gió gì! Chẳng lẽ ăn thịt người, quan trọng trước mắt làm việc cho tốt, kiếm tiền cung cấp cho em học, cái khác đều quan trọng.

      Mộ Hi hít sâu hơi, cúi đầu, nghiêm túc bắt đầu xem xét tài liệu. Tất cả những thứ này đều là công việc thư ký phải làm, còn có số phải là trong phạm vi công việc.

      Càng xem càng trừng lớn hai mắt, quả thực dám tin vào hai mắt của mình, cuối cùng mấy tờ phải chức trách công việc, quả thực giống như tạp chí bát quái, bên trong tất cả đều là đống người đẹp, hơn nữa phía dưới của mỗi tấm hình đều có giới thiệu, thích quần áo gì, thích ăn cái gì, đợi chút.

      Mộ Hi quá chắc chắn đây là công việc của mình, vì vậy tìm tới đồng nghiệp hôm nay truyền lời cho quản lý Lưu.

      "Xin chào, tôi là thư ký mới tới Mộ Hi, xin hỏi phía nội dung trong này đều là công việc thư ký phải làm sao?"

      "Xin chào, gọi tôi Tiểu Lý là được, đúng vậy, phía trong đều là nhiệm vụ của thư ký."

      "À, cám ơn." Mộ Hi hiểu lắm, vì sao lại có nhiều đẹp như vậy? Chẳng lẽ những này đều là tình nhân của tổng giám đốc, choáng nha, đây phải là lãng phí người sao! người đàn ông cần nhiều hầu hạ như vậy, lại còn tuyển thư ký làm gì, tùy tiện khẩy tay cái phải được sao.

      "Này, Mộ Hi, nhanh làm việc , tổng giám đốc lúc nào cũng đổi thư ký, nên biểu tốt chút, bởi vì thư ký trước kia thể làm đủ tháng đều bị đuổi , đúng rồi nhất định phải nhớ kỹ, tổng giám đốc thích phụ nữ to tiếng, còn thích người khác lộn xộn đồ đạc của mình, nếu thảm."

      "Cám ơn Tiểu Lý, tôi chú ý, nhưng mà những này là thế nào?" Mộ Hi nhìn ra Tiểu Lý rất nhiệt tình, cho nên muốn biết những này là ai, nếu là công việc do phụ trách, nhất định phải hiểu ràng là ai!
      Last edited: 28/11/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4: Tổng giám đốc khó hầu hạ

      "Những người này đều là phụ nữ của tổng giám đốc." Tiểu Lý hết sức bình thản , đồng thời cũng bắt đầu gấp rút làm việc, tổng giám đốc lúc nào cũng đổi thư ký, bận rộn nhất chính là Tiểu Lý này, ta phải trông coi tất cả công việc của thư ký.

      "Phụ nữ của ta? Nhiều như vậy sao?" Mộ Hi quả thực thể tin được, đây cũng quá nhiều rồi, mặc dù biết đàn ông có tiền đều có tình nhân khắp nơi, nhưng mà giống như vậy cũng rất thái quá.

      Nhìn những này, Mộ Hi muốn thét chói tai, nhưng là nghĩ đến Tiểu Lý dặn dò, vì vậy đổi thành cúi đầu, yên lặng gì nữa.

      "Tại sao tôi phải hiểu những tình nhân này?"

      "Đây cũng là công việc của , từng cái đều phải ghi nhớ, cho phép phạm sai lầm." Tiểu Lý chém định chặt sắt .

      "Nhưng mà tôi tới làm thư ký!"

      " là thư ký bên người tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung, thư ký bên người, ngoài làm tốt chuyện của công ty, còn phải chiếu cố kỹ lưỡng sinh hoạt cá nhân của tổng giám đốc." Tiểu Lý lại nhấn mạnh lần nữa.

      "Nhưng mà, nhưng mà..." cuối cùng Mộ Hi cũng hiểu vì sao tiền lương lại cao như vậy, tháng năm vạn. Hóa ra là thư ký kiêm bảo mẫu, hừ! Công ty lớn như vậy, tìm bảo mẫu phụ trách những này phải xong rồi sao, đúng là coi bản thân mình như hoàng thượng, tam cung lục viện, phụ nữ là đáng buồn, vất vả được giải phóng, lại sống trong chế độ chung chồng.

      " có nhưng là, khẩn trương , hiểu tài liệu công việc cho tốt." Tiểu Lý có chút nóng nảy, ta bận rộn nhiều việc, lúc nào tổng giám đốc cũng đổi thư ký! Đổi thư ký! Đổi thư ký! Cho nên mình ta phải luôn làm việc của những hai người.

      Đúng lúc này, tổng giám đốc tới, Mộ Hi vội vàng đứng yên.

      "Chào tổng giám đốc."

      "Đến phòng làm việc của tôi." Nam Cung Diệu vừa vừa , để lại cho Mộ Hi cái bóng lưng.

      "Còn mau , nếu tổng giám đốc lại tức giận, nhanh lên." Tiểu Lý chứng kiến sắc mặt tốt của tổng giám đốc, cho nên thúc giục Mộ Hi đuổi kịp.

      "Vâng ạ" bởi vì Nam Cung Diệu vô cùng nhanh, cho nên Mộ Hi phải chạy mới đuổi kịp được.

      Nam Cung Diệu vào trong phòng làm việc liền nới lỏng cà vạt trước ngực, sau đó cởi áo khoác ra ném cho Mộ Hi.

      Mộ Hi cuống quít nhận lấy áo khoác, treo lên giá áo, đứng ở đó chờ đợi nghe lệnh.

      Lúc này cảm thấy mình giống đầy tớ của người ta, đây phải thư ký, ràng là hầu hạ ông chủ! Nhìn vẻ mặt cuồng tự kỷ cũng biết là rất khó mà hầu hạ.

      "Đem ghi chép cuộc họp hôm nay sửa xong cho tôi." xong cái liền ném bản ghi màu đen lên mặt bàn.

      "Lần sau do ghi chép, từ giờ trở cho tiến vào quấy rầy tôi."

      Nam Cung Diệu muốn suy nghĩ chút nên làm như thế nào tranh thủ với mảnh đất ở khu phía bắc kia, mà mấy lão già trong ban giám đốc còn trẻ, cách làm quá bừa bãi, ngông cuồng? Chẳng lẽ ngông cuồng được sao? Sớm muộn gì cũng khiến cho bọn họ hiểu được ngông cuồng là gì.

      "Vâng." Mộ Hi cầm lấy quyển sổ ra ngoài.

      Ước chừng qua hai mươi phút, mặc váy đen từ trong thang máy ra, ngũ quan xinh đẹp, vóc người cao gầy, bộ ngực khêu gợi, rãnh ngực sâu hút, toàn thân tản ra mùi thơm mê người, tới chỗ Mộ Hi, Mộ Hi nhìn đến ngây ngốc, này quá đúng giờ. Đúng vậy, ta chính là trong các tình nhân của tổng giám đốc, nhưng mà tổng giám đốc vừa cho ai tới quấy rầy.

      Mộ Hi nhanh tới, "Chào , Hạ tiểu thư, xin đợi chút."

      Bởi vì bên trong chức trách đều có ghi chép về những này, cho nên Mộ Hi cũng cũng biết ta họ Hạ.

      "Làm sao vậy? là người mới tới?"

      "Ha ha, Hạ tiểu thư tinh mắt, tôi tên là Mộ Hi, là thư ký mới của tổng giám đốc, lần đầu gặp mặt xin chiếu cố nhiều hơn." Mộ Hi nghĩ thầm về sau chỉ sợ phải thường xuyên liên hệ với những tình nhân này, là người của tổng giám đốc, đương nhiên thể đắc tội, vì năm vạn tiền lương cũng phải cùng những này có quan hệ tốt.

      Chương 5: Lại dám đuổi phụ nữ của tôi

      nghĩ tới lúc vào mặt mỉm cười, bề ngoài hết sức mê người, nhưng nhìn đến Mộ Hi phía sau lập tức thay đổi vẻ mặt, dáng vẻ khinh thường.

      "Diệu, khi nào đổi khẩu vị thế, vậy mà lại tìm bà già làm thư ký, quản lý Lưu cũng có thưởng thức sao! Tránh ra, tôi muốn gặp tổng giám đốc của các người."

      "Hạ tiểu thư, tại thể vào, tổng giám đốc qua ai cũng được quấy rầy ngài, nếu như cương quyết phải vào, tổng giám đốc nhất định tức giận."

      Mộ Hi dùng thân thể cản đường. vẫn hiểu lĩnh tiền lương từ trong tay ai, chứng kiến họ Hạ xem thường người khác như vậy, cũng phải là loài chim tốt gì.

      Họ Hạ nghe được Mộ Hi như vậy, có chút bực mình, nhưng vừa nghĩ, nếu Diệu tức giận làm sao bây giờ! Vì vậy ngừng bước, vui : "Có ý gì?"

      "Ách, ý chính là, vừa rồi mỹ nữ vào trong phòng làm việc của tổng giám đốc, đoán chừng tại bề bộn nhiều việc, nếu như đẩy cửa vào như vậy, thấy bọn họ làm việc, ách, phải là hết sức lúng túng sao, có đúng hay ?" Mộ Hi vừa vừa cho Hạ tiểu thư cái nháy mắt, ý là hiểu .

      "Tại sao có thể như vậy, nhưng ấy hôm nay muốn gặp tôi, vì cái gì lại?" Hạ tiểu thư ràng hết sức thất vọng, ngược lại trong lòng Mộ Hi trộm vui mừng, hừ! Mới vừa rồi còn ra vẻ, tại sao trở nên giống như gắn khinh khí cầu tức giận, hiểu nổi những phụ nữ này vì cái gì hạ giá như vậy, biết rất ràng ta chỉ có người phụ nữ, còn cam lòng làm tình nhân của ta.

      "Tại sao , đàn ông? Chơi đùa phụ nữ phải rất bình thường sao!" Mộ Hi đây là ngược với lòng, đàn ông dựa vào cái gì có thể có nhiều phụ nữ như vậy! didnleqydn

      Hạ tiểu thư tức giận nghiến răng, hung hăng nhìn chằm chằm cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, khoảng chừng phút, phút này, đối với Mộ Hi mà rất dài lâu, lo bây giờ ngộ nhỡ tổng giám đốc ra làm thế nào, đến lúc đó chết chính là , người ta chính là quan hệ tình nhân, tính là cái gì, bảo mẫu trá hình.

      Lòng bàn tay Mộ Hi đổ mồ hôi, nghĩ thầm còn chưa , dứt khoát lại thêm lửa.

      "Hạ tiểu thư hay là về trước , có thể lưu lại số điện thoại của , tổng giám đốc có thời gian rảnh, tôi liền liên lạc với , nếu như chờ như vậy, cho dù bên trong xong việc, tổng giám đốc cũng phải nghỉ ngơi cho khỏe phải sao?"

      Sắc mặt Hạ tiểu thư bắt đầu trắng bệch, thân thể khẽ run lên, lấy ra tờ danh thiếp từ trong túi, thả trước mặt .

      "Tổng giám đốc có thời gian rảnh liền gọi điện thoại cho tôi, lợi ích thể thiếu được."

      "Cám ơn Hạ tiểu thư, nhất định nhất định, xin yên tâm, thong thả thong thả." Mộ Hi luôn mồm vâng dạ tiễn Hạ tiểu thư đến thang máy, nhìn thấy cửa thang máy đóng lại, thở phào nhõm, cuối cùng .

      A ! Tiền này đúng là tốt giãy, tất cả đều là phần chủ thể trêu vào, bất quá lại nghĩ đến năm vạn, đáng giá.

      Vừa rồi hết thảy đều bị Nam Cung Diệu nhìn thấy, đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, chẳng qua là người ở phía ngoài thấy được bên trong, chứng kiến vẻ mặt tên tiểu nhân kia sau khi làm cho Hạ Vi rời khỏi. Đôi mắt chim ưng của Nam Cung Diệu nhíu lại, lần nữa quan sát tên tiểu nhân này, thể phủ nhận, rất thông minh, cũng rất to gan, lại dám đuổi phụ nữ của . Thân là thư kí biểu vừa rồi coi như tệ, chính là bày ra vẻ mặt nô lệ đáng ghét kia, khiến người ta có ác cảm.

      Điện thoại của Mộ Hi vang lên: " Đem biên bản hội nghị vào đây." đợi trả lời, Nam Cung Diệu cúp máy.

      Chỉ chốc lát Mộ Hi cầm bản ghi chép vào, đặt trước mặt tổng giám đốc, lui bước, đứng sang bên.

      Mộ Hi nhìn thấy bày ra vẻ mặt tình bất định (*) kia, loại cảm giác nguy hiểm bao quanh toàn thân, cố gắng hết sức để cho chính mình duy trì bình tĩnh, "Tổng giám đốc còn có việc gì sao?" Nam Cung Diệu , Mộ Hi cũng dám ra ngoài, cứ như vậy khổ sở đứng đó, loại khí toát ra mãnh liệt, tim treo lơ lửng, dù sao vẫn cảm giác có chuyện tốt sắp xảy ra.
      (*): tâm tình ổn định

      Chương 6: sợ tôi?

      Nam Cung Diệu ngồi đó nghiêm túc làm việc, Mộ Hi muốn , nhưng nhấc chân dậy nổi, giống như bản thân di chuyển khiến cho chú ý, nhìn bộ dáng làm việc, căn bản cũng biết mình tồn tại.

      Mộ Hi nhàn rỗi vô , vì vậy vụng trộm liếc nhìn về phía người đàn ông làm việc kia, chỉ thấy mặc tây trang vừa vặn, tỏ ra ưu nhã cao quý, chỉ là giờ phút này lại nhíu mày đôi môi mím lại thành đường, hơn nữa mặt còn mang theo chút giận dữ, năm ngón tay gõ nhanh bàn phím vi tính. Bộ dáng lạnh lùng khiến cho Mộ Hi có chút rối rắm, biết mình trêu ai ghẹo ai, về sau mỗi ngày lại phải đối mặt với gương mặt đó sao? Hay là ngày giống những thư ký chán nản cuốn xéo!

      "Ai!"

      Mộ Hi kìm lòng được kêu lên tiếng, rồi mới phát mình gây họa, bởi vì tổng giám đốc dừng lại ngón tay bận rộn, ngẩng đầu trừng mắt nhìn .

      "Xin xin lỗi, tổng giám đốc, bây giờ tôi biến mất." xong Mộ Hi muốn chạy.

      "Đứng lại" Lại là giọng lạnh chết, mặc dù bây giờ khí trời rất nóng, nhưng mà khỏi rùng mình cái.

      Nam Cung Diệu đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn , ánh mắt khẽ nheo lại, lộ ra tàn ác, bộ dạng giống như gây chuyện, khiến cho Mộ Hi cảm thấy rối rắm, khuôn mặt đáng ghét.

      Mộ Hi vừa thấy thể cho cơ hội tức giận, vì vậy đoạt trước bước: "À, nỡ cắt ngang công việc của tổng giám đốc, tôi chỉ nhìn thấy làm việc vất vả như vậy, cảm thấy khổ sở, cho nên mới kêu tiếng, có ý tứ gì khác."

      Mộ Hi cũng dám để biết là muốn nhìn thấy gương mặt đáng ghét của cho nên mới có thể thở dài, mà cùng lãnh đạo như vậy làm việc thể bị bệnh tim, đến ánh mắt cũng dọa người ta đến chết.

      Mộ Hi có ba, từ luôn nhìn sắc mặt người khác, sớm rèn luyện xử lý chút hoảng hốt, nếu với ánh mắt này, ai mà chịu nổi! Cho nên Mộ Hi cố làm ra bộ mặt mỉm cười nhìn Nam Cung Diệu, cách tay tự nhiên đẩy mắt kính lên, tận lực bảo trì tao nhã đứng đó.

      Nam Cung Diệu nhìn từ xuống dưới, những thư ký trước đều sợ hãi , còn có loại chính là thương nhung nhớ, còn - - khác biệt, hẳn là loại thứ ba, cách mắt kính nhìn lại, trong mắt có sợ hãi, cũng có thứ tình cảm khác, mặc dù biểu giống như biết điều, nhưng ít nhiều cũng có chút ý trí quật cường.

      "Lấy mắt kính xuống." Nam Cung Diệu từng trải, nhưng mà ? Có lẽ là do chiếc kính siêu dày, ngăn chặn thấy lòng người.

      "Hả, được, tổng giám đốc, tôi có kính thể nhìn thấy bất kì cái gì,cận thị rất nặng." Mộ Hi có nghĩ tới vậy, cũng thể tháo kính xuống, mà kể từ khi trưởng thành luôn mang theo, đây là mẹ cố ý dặn dò, ở bên ngoài thể lấy kính xuống được, nếu chịu thiệt thòi .

      Nghe như vậy, Nam Cung Diệu càng thấy hiếu kỳ, vì vậy đến gần .

      "Ách, tổng giám đốc có cần cà phê , tôi pha ngay." Mộ Hi muốn đào chạy, lại bị cánh tay bắt lấy, Nam Cung Diệu chăm chú nhìn , nhìn chiếc kính dầy khiến khó chịu, Mộ Hi sợ ngã ra phía sau, thân thể dựa vào cửa, xong rồi, có đường lui, Nam Cung Diệu buông tay nắm lấy tay , thuận thế đem tay chống cánh cửa, từ phía sau nhìn vào, giống như là ôm trong ngực.

      "Tổng giám đốc, có phải dựa vào quá gần hay , nên giữ khoảng cách, giữ khoảng cách." nghĩ tới Mộ Hi khẽ cong eo đào thoát từ dưới nách Nam Cung Diệu, chạy đến bên cửa sổ.

      nào bằng lòng rời khỏi lòng , nhưng , này, thế nhưng cự tuyệt .

      " sợ tôi?" Nam Cung Diệu vẫn lạnh lùng , hai tay vòng ở trước ngực nhìn .
      Last edited by a moderator: 28/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :