1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô vợ ngọt ngào của tổng giám đốc - Độ Nương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      vợ ngọt ngào của tổng giám đốc


      Tác giả: Độ Nương

      Convert: ngocquynh520
      Edit: Ngọc Hân

      Số chương:


      Giới thiệu:​


      Lại là câu chuyện về hôn nhân, có phải tôi được biểu dương !

      Tiếp đó, ngỏ lời truyện này phải quá nhiều thịt, cơ bản đều là ngọt ngào cưng chiều, giở trò sờ sờ hôn , thỉnh thoảng dư thừa tinh lực kích tình bắn ra bốn phía….

      Những bạn thích truyện tinh khiết có thể suy nghĩ …..
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Đêm trước sinh nhật

      Edit: Ngọc Hân

      “Đậu Đậu-”

      “Ừm?” thanh xuân tên Đậu Đậu tập trung tinh thần ăn kem, miệng mập mờ đáp lời mặc đồng phục giống như mình ở phía đối diện – Thi Vân Hân!

      cho cậu biết nhé…” Bộ dạng Thi Vân Hân thần thần bí bí, khuôn mặt trái xoan khẽ cong khóe môi, sau đó nhanh chậm tiếp: “Ông chú 30 tuổi rồi mà chưa kết hôn của tớ từ Paris trở lại.”

      “….”

      Tô Đậu hơi ngạc nhiên, lập tức lấy lại tinh thần tiếp tục ăn kem sợ nó tan ra, gương mặt trái xoan chút nào vui vẻ thích, ngược lại ông chú trong miệng Thi Vân Hân hấp dẫn bằng kem ở tay.

      “Đậu Đậu, cậu nghe tớ ?”

      “Có mà!” Tô Đậu trả lời rất hùng hồn, chỉ là ánh mắt của hoàn toàn rời khỏi cây kem tay, cho nên Thi Vân Hân nghe giống như đó là câu trả lời cho có lệ.

      “Vậy cậu biết tớ vừa mới gì sao?”

      “À!” Tô Đậu hơi bối rối, sau đó mới nhớ lại, Thi Vân Hân lập tức bày ra bộ dạng: “Á, cậu vốn nghe gì cả.”

      “Tớ lại với cậu lần nữa, chú tớ chú ấy…”

      Thi Vân Hân còn chưa hết, chiếc xe thể thao màu đen cao cấp ngừng bên cạnh hai người, cửa sổ xe quay xuống, gương mặt tuấn tú đẹp trai cương nghị đập vào tầm mắt hai người –

      “Ầm!”

      “Chú!”

      “Á, kem của tôi!”

      “…..”

      …..

      , có làn da trơn mềm như đậu hủ, da thịt trắng như tuyết, vóc người hơi tròn nhưng mất vẻ xinh đẹp, vô cùng đáng mê người, vì vậy lại gặp đàn ông tới cửa quấy rầy, rình như hổ rình mồi.

      đáng thương lại trở thành bữa ăn của đàn ông.

      --- --------- Đây chính là , Tô Đậu!

      “Đậu Đậu!”

      “Hả?” Tô Đậu liếm kem tan rơi xuống tay, đôi mắt phượng biết cười rời khỏi cây kem hấp dẫn dù chỉ giây.

      “Tuần sau sinh nhật ông nội tớ, cậu nhất định phải tới chúc thọ ông nhé!” Thi Vân Hân vai đeo túi xách, tay kia ôm hai quyển sách giáo khoa dày cộm nặng trịch trước ngực, tiếp tục dặn dò Tô Đậu bên cạnh.

      “…..”

      Đáp lại Thi Vân Hân phải là câu ừ thờ ơ, mà là im lặng.

      Đối với Tô Đậu mà , chuyện lớn thế nào cũng quan trọng bằng ăn kem, cho nên kem liên quan tới thứ gì khác, lấy im lặng để bày tỏ.

      “…..”

      Thi Vân Hân khỏi dừng chân xoay người đối mặt với Tô Đậu, giận dỗi phồng má nhìn chằm chằm que kem tay Tô Đậu.

      “Tô Đậu, rốt cuộc cậu có nghe tớ ?” Giận quá mà! Mỗi lần tan học trước tiên là mua kem ăn , ăn ít que chết à?

      cũng kỳ lạ, từ khi còn bé Tô Đậu thích ăn kem, ăn mười lăm năm, vóc người ngoại trừ hơi phúng phính (vì tuổi dậy ), hoàn toàn bị béo phì, có thể chất tốt như vậy ư? Ngẫm lại, Thi Vân Hân cũng giận đỏ mắt.

      “Nghe được mà!” Mỗi lần Thi Vân Hân gọi bằng nhũ danh, Tô Đậu biết ấy giận, cho nên vội lấy lòng : “Vân Hân, ăn kem ngon lắm, cậu có muốn ăn miếng ?”

      “Tô, Đậu!”

      tay Thi Vân Hân chống eo, mặt trái xoan lập tức phồng lên, giận dỗi nhìn chằm chằm Tô Đậu biết mình sai ở đâu còn bày ra bộ dạng lấy lòng : “Cậu cố ý hả?”

      Cố ý?

      Vẻ mặt Tô Đậu mờ mịt, vẻ mặt vô tội hiểu chuyện gì.

      Hết chương 1

      [​IMG]
      Last edited: 14/11/17
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 3: Đón người hộ (1)

      Edit: Ngọc Hân

      Đó là chú hai Thi Vân Hân , tại sao phải người ngoài như đón? Còn nữa, và chú hai ấy quen, lần nào đến nhà họ Thi cũng chưa từng gặp chú hai trong miệng ấy.

      được đâu! Tớ quen chú hai cậu, chuyện đón người tự cậu !” Tô Đậu lùi về sau hai bước, với Thi Vân Hân dần nghiêm mặt lại.

      “Tớ mặc kệ, cậu tớ muốn sao vậy mà, nếu như cậu đồng ý, chúng ta tuyệt giao!” Thi Vân Hân nghiêm mặt nhấn mạnh, cuối cùng hạ xuống bốn chữ, ôm bài thi trực tiếp xoay người rời , để mặc Tô Đậu đứng tại chỗ.

      “…”

      Sao Vân Hân có thể uy hiếp người ta như vậy chứ?

      Tuyệt giao! lequydoon

      Đón hộ!

      Ô ô…. Vậy đón người là được chứ gì?

      …….

      Trung tâm sân bay.

      Tô Đậu lê bước chân nặng nề vào trong sân bay, đứng ở lối ra, nhìn xung quanh tìm chú hai mà Thi Vân Hân miêu tả, nhưng trái phải chẳng thấy chú hai Thi Vân Hân – Thi Cảng Bác đâu!

      “Vốn Vân Hân thối đùa mình sao!”

      Lúc Tô Đậu lẩm bẩm, đầu rũ xuống lại thấy đôi giày da sáng bóng đập vào mi mắt, giọng trầm ổn từ tính bay qua đỉnh đầu.

      “Tiểu Đậu Nhi!”

      Tiểu, Tiểu Đậu Nhi!

      Giọng xa lạ khiến Tô Đậu ngạc nhiên, nhưng ánh mắt vẫn rời đôi giày đen sáng bóng kia, sau đó liếc lên , cuối cùng dừng lại khuôn mặt đẹp trai, cương nghị.

      “….”

      Hừm, người đàn ông này rất đẹp trai!

      Người đàn ông chậm rãi cong khóe môi, tay đút trong túi quần vươn lên đặt khuôn mặt trơn mềm trắng mịn như tuyết của Tô Đậu, bắt đầu nhằng vuốt ve, cảm giác trơn mềm này chẳng những muốn cắn cái, mà càng muốn đè xuống dưới người hơn.

      Đối với người trước mặt Thi Cảng Bác hề xa lạ chút nào, nhưng Tô Đậu ngược lại, hoàn toàn biết người trước mặt này là ai, chứ đừng có thể để cho đàn ông động tay động chân.

      , là ai?”

      Tô Đậu lấy lại tinh thần đập tay người đàn ông, đề phòng lùi về sau, giữ vững khoảng cách an toàn với người .

      “Tiểu Đậu Nhi, tôi là chú hai Vân Hân, nó cho em biết sao?” Thi Cảng Bác nhanh chậm mở miệng , tròng mắt thâm sâu bắn ra ánh sáng cưng chiều.

      Sao cơ?

      ta chính là chú hai của Vân Hân? Cái người 365 ngày đều ở Paris chính là người đàn ông trước mắt này?

      Tô Đậu vô cùng kích động, chú hai Vân Hân trẻ tuổi như vậy, đẹp trai nữa, hoàn toàn giống với hình ảnh ngày hôm qua hình dung, quả thực là hoàn toàn trái ngược!

      “Tiểu Đậu Nhi, em mà còn nhìn tiếp nữa, tôi ăn em.” Thi Cảng Bác chút giấu giếm ý muốn độc chiếm Tô Đậu, Tô Đậu đối với , chính là nhìn lớn lên.

      Từ năm nhất tiểu học Tô Đậu và Thi Vân Hân bắt đầu chung lớp, lên trung học và cùng học cao trung, từ tới lớn đều ở chung chỗ, ngồi cùng bàn, vì thế tình cảm rất tốt.

      Còn Thi Cảng Bác mặc dù ở nước ngoài, nhưng mỗi chuyện của Tô Đậu cũng như quá trình lớn lên đều biết nhờ vào tấm hình của người khác gửi cho mỗi tháng, gián tiếp tham dự phần.

      Năm nay Tô Đậu tròn mười tám tuổi, còn ngây ngô ở nước ngoài cũng đủ lâu đủ dài rồi, cho nên quyết định trở về nước tiến hành kế hoạch cướp vợ của mình.

      đến , đường đường là tổng giám đốc đương nhiệm của Thi thị, sao lại có hứng thú với nhóc, ra người nhà họ Thi cũng tin, Thi Cảng Bác lại thâm tình như thế, thâm tình đến mức khiến người ta rơi tròng mắt.

      Ái chà, có trách trách Tô Đậu thích ăn kem từ , nếu như phải cái lần từ nước ngoài trở về Đài Loan làm việc đó, sao có thể bắt gặp điệu bộ ăn kem đáng của Tô Đậu chứ?

      Đây có thể chính là số mệnh sắp đặt! Chạy thoát, cũng tránh được!

      Ăn… Ăn ?

      Tô Đậu hơi hoảng, hai chân tự chủ quay ngược hướng ngược lại, cho đến khi đụng vào lưng du khách Tô Đậu mới dừng lại. Còn Thi Cảng Bác cong môi, cánh tay vươn ra kéo Tô Đậu – người mà đụng vào người khác về, ngã vào lồng ngực chắc chắn.

      Hai tay Tô Đậu đặt trước ngực Thi Cảng Bác, mặt dựa vào ngực cứng cỏi, trong đầu hiểu sao sinh ra ấm áp, khóe môi nhếch lên hài lòng.

      Thi Cảng Bác lại cong môi nở nụ cười rất xảo quyệt, trong đầu bắt đầu xoay quanh ý nghĩ đè Tô Đậu xuống thưởng thức hết mùi vị của .

      Hết chương 3
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Chú hai là con sói

      Edit: Ngọc Hân

      Môi Tô Đậu mềm giống như thoa mật ong khiến Thi Cảng Bác vừa hôn thành nghiện, lưỡi dài đảo quanh khoang miệng cuốn lấy lưỡi chơi đùa, dây dưa, Tô Đậu bị hù ngây người, đôi tròng mắt mở lớn, đồng thời quên cả đẩy Thi Cảng Bác ra. khí mập mờ tản ra ở ghế sau, Tô Đậu bị hôn có chút hít thở thông cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, gương mặt đỏ au phồng lên, hoảng sợ lùi về sau. Đáng tiếc gian có hạn, Tô Đậu muốn lùi cũng thể lùi được nữa, chỉ còn cách tựa vào cửa xe, đề phòng nhìn chằm chằm người đàn ông cười vô hại.

      Sao Thi Cảng Bác để Tô Đậu trốn mình được chứ, duỗi tay dễ dàng kéo được Tô Đậu quay về, tay giơ lên, lần nữa môi mềm của Tô Đậu lại bị sói xám lớn nuốt mất. Ô…ô, chú hai của Vân Hân là sắc lang, còn lại nhảy vào trong móng vuốt của con sói đó, lúc Tô Đậu buồn bã suy nghĩ, cái lưỡi giống như bị hút chặt, tránh thế nào cũng được!

      Mật ngọt trong miệng Tô Đậu làm Thi Cảng Bác thưởng thức lần lại lần, cứ chịu buông ra, trận hôn lưỡi này kéo dài đến dưới lầu tiểu khu, hơn nữa tài xế nhắc nhở Thi Cảng Bác mới thỏa ước mong nguyện buông ra. Tô Đậu bị hôn đầu trống rỗng, sau khi xuống ngây ngốc bị đàn ông lừa vào nhà, lúc tỉnh táo lại quá muộn, bây giờ hoàn toàn vào trong hang ổ sói xám lớn rồi!

      “Tôi phải về!” nam quả nữ (Trai đơn chiếc) sống chung nhà, sói xám lớn bị thiệt hại gì mà là con tiểu bạch thỏ vừa ngu ngốc lại còn ngây thơ này…. Tổn thất vô cùng nặng nề, chừng khó mà giữ được trung tiết!

      Tô Đậu suy nghĩ, hai chân bước tới cửa phòng, lúc ngón tay gần chạm vào cái nắm tay cửa, thân thể bị kéo lại, lần này bị giam trong đôi tay có lực, “Buông tôi ra, tôi phải về!” Tô Đậu giãy dụa nhưng chỉ phí công, sức yếu hèn sao là đối thủ của sói xám lớn được, song thoát được có cơ hội rời !

      “Yên tâm, tối nay tôi đưa em về!” Thấy đôi môi khẽ chớp mở, Thi Cảng Bác nhịn nổi sức hấp dẫn mãnh liệt nên cúi người xuống ghé sát vào hương vị cam ngọt ngào, Tô Đậu né kịp, môi mềm lại bị đánh lén thành công lần nữa, trong nhà chỉ có hai người, có người thứ ba, Thi Cảng Bác cũng đè nén dục vọng của mình, vừa hút mật trong miệng Tô Đậu vừa vuốt ve bên ngoài quần áo.

      Động tác này dọa Tô Đậu giật mình mở to mắt, phòng bị từ chối: “Đừng, mau buông tôi ra!” Mười tám năm qua chưa từng gần gũi đàn ông như vậy, Tô Đậu bị dọa hỏng cũng là chuyện bình thường, hơn nữa ngây thơ thanh thuần, đối với chuyện tình nam nữ chưa hiểu lắm, chỉ bị hôn cũng cảm thấy xấu hổ chịu nổi rồi, muốn trốn tránh sói xám lớn. Tất nhiên những thứ này đều chỉ dám nghĩ mà dám làm, khi làm hậu quả thể tưởng tượng nổi.

      Nhìn tiểu bạch thỏ bị dọa hoảng sợ, sói xám lớn biết mình có chút gấp gáp, muốn để tiểu bạch thỏ có ý nghĩ rời , Thi Cảng Bác đành dừng động tác, ôm ngồi đùi mình, kéo dựa vào ngực mình, : “Trước tiên theo tôi , tối nay tôi đưa em về nhà!”

      Tô Đậu thấy sói xám lớn làm gì nữa cũng ngoan ngoãn vùi trong lồng ngực ấm áp, vành tai truyền đến hơi thở đè nén mà lại mãnh liệt, vô tình tạo thành khúc hát ru. Trong nháy mắt Tô Đậu ngủ say, Thi Cảng Bác nhất thời bật cười, sau đó ôm vào phòng ngủ chính, đặt xuống chiếc giường mềm mại. ngồi ở mép giường, đầu gần như ghé sát , Tô Đậu ngủ rất sâu, có dấu hiệu muốn tỉnh lại nên đành chịu. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng ngủ yên tĩnh, sợ làm Tô Đậu thức dậy, Thi Cảng Bác ra khỏi phòng ngủ nghe máy.

      Hết chương 5
      M è o Q u ê n T h ởChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :