1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô Dâu Của Trung Tá - Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [​IMG]

      Tác phẩm: Dâu Của Trung Tá

      Tác giả: Hồ Ly

      Thể loại: đại đô thị, cán bộ cao cấp,ngược (chắc vậy =D), sủng, HE

      Nguồn Convert: ~watery~ (Tàng Thư Viện)

      Nguồn Raw: Dạ Hàn Nguyệt

      Edit + Beta: Dạ Hàn Nguyệt

      Số chương: 147 (Hoàn) [Từ chương 45 dài hỡiôi http://***************.com/images/smilies/icon_tears.gif]


      Giới thiệu:

      Lần đầu tiên gặp mặt, hề đề phòng bịngười xa lạ cường hôn.

      Lần thứ hai gặp mặt, cả người quân phụcthẳng thiu uy vũ bất phàm, theo người phụ nữ chuyện trò vui vẻ.

      Quân nhân cũng giở trò lưu manh?

      phá hủy chuyện tốt của , bắt tay cấm rời khỏi.

      nhìn bàn tay lớn đen kia cầm cổ tay của mình, vui cau mày: " làm gì?".

      nghiêm túc : " hù dọa vợ tương lai của tôi chạy rồi".

      "Cho nên?".

      " phải bồi thương cho tôi người vợ".

      "............".

      Ngay lập tức, người đàn ông mạnh mẽ bá đạonày dẫn theo vợ chưa cưới gặp ba mẹ .

      ..........

      Lần thứ ba gặp mặt, về nhà, định đưa tay mở cửa còn chưa kịp phản ứng, bả vai nặng , bịngười cầm giữ vào cửa chính.

      Quay đầu, nhìn người đàn ông tuấn uy vũ siêu phàm, khuôn mặt cương nghị khôi ngô tuấntú, nhưng mà có chút đen, đây, đây phải là Sở Lăng Xuyên lưu manh cướp nụ hôn của ?

      Sở Lăng Xuyên bên ngoài cùng ngồi ở phòngkhách với hai người lớn tuổi chưa gặp mặt :"Chú dì, cháu muốn cùng Tố Tố kết hôn".

      An Nhược Tố choáng váng, ở trong lòng anhhóa đá đến phản kháng đều quên, ba mẹ AnNhược Tố dường như cũng có chút choángváng, sững sờ nhìn Sở Lăng Xuyên trước mắt.

      "Ai muốn gả cho !" An Nhược Tố gàothét.

      " gả cũng phải gả!"

      "Tại sao?".

      "Vì viết báo cáo kết hôn".

      "..........".

      ------------

      Hồ sơ Sở Lăng Xuyên:Giới tính, nam, thi hành nghĩ vụ quân , quân hàm Trung tá. Cao 1m85, nặng 80kg, ngũ quan thâm thúy,góc cạnh ràng, đôi mắt hẹp dài, rất quyến rũ, luôn mặc quân trang 100%.

      Hồ sơ An Nhược Tố:Giới tính, nữ. Cao1m65, nặng 48kg, phải dạng người đẹpnhưng cũng thanh tú ngọt ngào, có lực sát thương nhất chính là lúm đồng tiền khi mỉmcười ngọt ngào làm say lòng người, bề ngoàithuần lương, nội tâm đen tối, đen tối chính làanh Sở Lăng Xuyên. Chuyện phục chính là lông mi Sở Lăng Xuyên như thế nào so với còn dài hơn.
      duyenktn1, hamaxink, Dion4 others thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Chị cũng biết

      An Nhược Tố chịu áp lực tám lần từ người nhà, phải đối tượng kết hôn tốt, mà căn bản dự định kết hôn, cho nên luôn luôn nghĩ các loại biện pháp khiến các đối tượng nam muốn liên lạc với nữa.

      Sau thất bại hẹn hò lần đầu tiên trở nên nổi tiếng, trong nhận thức của mọi người là người phụ nữ kỳ lạ mà đầy tật xấu, nhất là lần hẹn thứ tám uy danh liền lan xa, còn người dám hỏi thăm, nguyên nhân là lần hẹn thứ tám đem người đàn ông đánh, hơn nữa tiếng xấu thành người phụ nữ bạo lực.

      Thực ra cũng nguyện phá hoại hình tượng dịu dàng của mình.

      về người đàn ông lần hẹn đầu tiên để lại ấn tượng với An Nhược Tố rất tốt, lịch , còn có chút đẹp trai, hai người chuyện cũng hợp ý nhau, ở cùng nhau rất vui vẻ, vốn định kết thúc nhàng, hợp nhau như vậy đâu nhất thiết phải làm vợ chồng, làm bạn bè cũng được, nhưng mà sau này xảy ra chuyện thoải mái.

      Người đàn ông kia muốn ăn cơm tối, để ngày đẹp tròn vẽ dấu chấm tròn, đồng ý, ban ngày đều là người đàn ông kia trả, cho nên, bữa cơm tối này An Nhược Tố dự định phát huy đầy phong cách, mời.

      Nào biết người đàn ông kia vậy mà dẫn đến khách sạn xa xỉ, đột nhiên chóng mặt, ví tiền của rất hẹp, ngộ nhỡ đủ trả tiền rất mất mặt, cho nên tập trung tinh thần nghĩ như thế nào đổi chỗ hoặc tìm người nào đến cứu, nghĩ quá say sưa theo người đàn ông vào khách sạn mới phát , phải là vào phòng ăn cơm, mà là vào phòng ngủ.

      Người đàn ông kia vậy mà mang vào phỏng ngủ, còn động tay động chân với , lúc ấy nóng lòng, vung túi K đập cho người đàn ông kia trận, tiện thể ở bụng ta đạp cước sau đó bỏ trốn mất dạng.

      Lúc ấy rất tức giận nhưng kết quả cực kỳ bi thảm, xung quanh biết , biết ba mẹ , cũng dám giới thiệu đàn ông cho , bởi vì lời đồn người đàn bà hung dữ, thử hỏi nhà ai nguyện ý để con trai mình cưới đàn bà hung dữ.

      Bị gán cho là người đàn bà hung dữ, An Nhược Tố cảm thấy mình tuyệt đối là bị oan, ai chẳng biết dịu dàng vừa đáng , nhịn được vì bản thân ở trong lòng sửa lại kết luận sai phen. Nhưng mà tiếng xấu lan xa, cuối cùng cần phải xem mặt nữa, mừng rỡ bị ràng buộc, thậm chí có thể dùng vui vẻ để hình dung tâm tình của , vui vẻ còn kém nâng chén chúc mừng rồi (Độc giả xin nhớ kỹ ta)

      có nâng chén chúc mừng là vì vẻ mặt ba mẹ đầy lo lắng, cho nên chỉ có thể khiêm tốn, nội tâm vụng trộm vui vẻ phen, nếu mẹ đưa xấp giấy người xem mặt nữa, có thể chịu nổi mất.

      Nhưng mà, hôm nay có thể nâng chén, bởi vì sinh nhật bạn tốt Mạc Tiểu Nhiễm, mời các bạn tốt của thường xuyên ăn món cay Tứ Xuyên nổi tiếng rất vui vẻ.

      Tổng cộng sáu người, ba nam ba nữ, ngồi ở bàn tròn trước mặt, trò chuyện với nhau vui, mấy học sinh nam uống rượu, Mạc Tiểu Nhiễm cùng gọi là Hàm Hàm cũng uống chút rượu, chỉ có An Nhược Tố uống rượu, mọi người cũng ép , bởi vì dị ứng với rượu, nâng chén cũng chỉ có thể uống đồ uống.

      Uống nhiều, An Nhược Tố cần toilet, phòng có toilet, cho nên chỉ có thể ra ngoài. Mở cửa đóng cửa lại, An Nhược Tố ra ngoài, hướng hành lang cuối cùng tới toliet.

      Nhưng mà mới vừa bước , phòng đầu tiên bên cạnh đột nhiên mở ra, dọa nhảy dựng, bước chân hơi dừng lại muốn tiếp tục , cái bóng đen vọt ra.

      còn có tới kịp phản ứng, chỉ cảm thấy bên eo căng thẳng, trước mắt tối om, ánh đèn bị che khuất, cái ót bị chế trụ, môi bị cái gì đó ngăn chặn, hơi thở đàn ông xa lạ mạnh mẽ vây quanh .

      An Nhược Tố lờ mờ, ngây người, choáng váng, hoàn toàn biết xảy ra chuyện gì, chỉ là tự chủ được mở to hai mắt, đôi mắt rơi vào đôi mắt đen như lốc xoáy.

      Ầm!

      Đầu An Nhược Tố trận run lên, ánh mắt mở to lớn hơn nữa, rốt cuộc hiểu xảy ra chuyện gì, , bị người đàn ông xa lạ hôn, mà còn cực kỳ dã man, phải là đánh lên, đau a, đúng, nên nổi giận!

      An Nhược Tố quay người liều mạng vùng vẫy, tránh né làn môi xa lạ này, lúc nổi nóng muốn cắn, người đàn ông kia thả ra, khiến trả thù thất bại rồi.

      Nhận được tự do An Nhược Tố chút nghĩ ngợi muốn cho người đàn ông kia cái tát, cổ tay lại bị người đàn ông vững vàng bắt lấy, vẫy cũng tránh thoát ra, An Nhược Tố mặt thoắt đỏ thoắt trắng, hai mắt nhìn giận dữ quan sát người lưu manh chết tiệt này, buồn bực gầm : "Đàn ông thối, thả tay!".

      Người đàn ông có khuôn mặ cực tuấn tú, có hương vị đàn ông, hơn nữa ánh mắt kia, sáng ngời, sắc bén, thâm trầm, hơi hơi nhíu mày, nhếch môi, tự tiếu phi tiếu : "Phụ nữ dịu dàng mới tốt".

      xong, người đàn ông kia buông tay An Nhược Tố ra, lúc này bạn bè ở trong phòng nghe thấy tiếng gầm của cũng ào ào ra, thấy An Nhược Tố cùng người đàn ông xa lạ giằng co, vội vàng tới.

      Mạc Tiểu Nhiễm nhìn vẻ mặt bình thường của An Nhược Tố, nhìn lại Tố Tố căm tức nhìn người đàn ông kia, rất đẹp trai, háo sắc phen mới hỏi : "Tố Tố, làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì rồi hả?".

      Lúc này, người đàn ông kia ra khỏi cùng cùng mấy người đàn ông và phụ nữ, hai bên hình thành hai đôi.

      Sau đó Mạc Tiểu Nhiễm thấy môi An Nhược Tố bị tàn phá, mọi người cùng suy nghĩ đoán ra, chị em tốt bị ức hiếp, sau đó cãi nhau.

      Mạc Tiểu Nhiễm nhíu mày nhìn người đàn ông kia mắng: "Đẹp trai khá lắm sao, đẹp trai là có thể giở trò lưu manh sao".

      phụ nữ phía bên kia đập trả lại: "Chúng tôi chỉ là chơi đùa, hơn nữa bị Sở thiếu hôn chắc cũng vui vẻ , còn ở chỗ này cái gì".

      Mấy bạn nam của An Nhược Tố cũng giận, bạn mình ức hiếp lên tiếng, bọn họ cũng quá vô dụng, muốn ra tay đánh cái.

      Mấy người nam bên người được xưng là Sở thiếu cũng bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến.

      Nhìn cuộc sắp có cuộc đấu tranh, An Nhược Tố lên ngăn lại, ngón tay chỉ đối phương mấy người phụ nữ ồn ào : "Các người tất cả im miệng cho tôi!".

      tiếng Sư Tử Hống của An Nhược Tố quả nhiên hiệu quả, tuy là bộ dáng xinh xắn lanh lợi, nhưng mà tiếng này khí thế mười phần, khiến mấy người phụ nữ này im miệng.

      Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm cho những người đó cái xem thường cũng ngậm miệng .

      Khuôn mặt An Nhược Tố quay qua, ngón tay chỉ Sở thiếu: "Đây là chuyện của tôi và ta, chúng tôi giải quyết, các người chớ tham gia" chỉ là nguyện đánh nhau, đối phương có nhiều người, bọn họ chỉ có sáu người, yếu địch lại mạnh, bị tổn thất chỉ có bọn họ.

      Sở thiếu hơi hơi hí mắt, trong mắt lên thoáng nét bỡn cợt, tựa hồ rất tò mò, người phụ nữ mềm mại yếu ớt trước mắt này muốn giải quyết như thế nào.

      An Nhược Tố đương nhiên nhìn ra ý nghĩa ánh mắt ta, tiến về phía trước bước, nhào tới, tay vòng qua cổ, hướng môi ta đánh thẳng về phía trước, cho giở trò lưu manh, dựa vào, chị cũng biết!

      Sở thiếu ngây người. Bạn bè của cũng ngây người, sau đó hóa đá tại chỗ, biết nên phản ứng gì.

      Mạc Tiểu Nhiễm ngây người xong giống như đầu máy xe lửa vọt tới người đàn ông bên cạnh mắng , hôn lên, cho có đồng bọn.

      Hàm Hàm cũng yếu kém, nhào tới người đàn ông trước mắt mắng , bất chấp tất cả hôn lên, cũng dám mắng , cho mắng!

      Mọi người tiếp tục hóa đá, hoàn toàn bị ba người phụ nữ đàn áp rồi.

      An Nhược Tố đầu tiên kết thúc chiến đấu, hai môi rời khỏi, đưa tay vỗ vỗ người đàn ông cứng rắn trong ngực, nhíu mày, cho ánh mắt xem thường, chậm rì rì : " nên đánh răng rồi".

      Mạc Tiểu Nhiễm nắm chặt cà-vạt người đàn ông đờ người ra, tay vỗ vỗ mặt, do dự chút: " nên đánh răng rồi".

      Hàm Hàm tóm cổ áo người đàn ông kia, nắm tay nện ở bụng người đàn ông, muốn câu mới mẻ nhưng cuối cùng vẫn lại là câu đó: " nên đánh răng rồi".

      Mọi người triệt để hóa đá, đến khi An Nhược Tố dẫn theo bạn mình rời khỏi, người đàn ông bị Hàm Hàm hôn mới kêu rên ra tiếng: "Mẹ nó, hôm nay lại bị phụ nữ đùa giỡn".

      "Khốn kiếp, đây là phụ nữ gì a, lão tử lớn như vậy chưa thấy qua. Lớn như vậy lần đầu tiên bị phụ nữ ức hiếp, chỉ cần hôn lại, khiến ta phục tùng ở dưới thân mình" Người đàn ông bị Mạc Tiểu Nhiễm hôn qua sờ sờ môi, than vãn , cùng người đẹp hôn môi vốn nên là chuyện tốt, nhưng đàn ông bị cường hôn, có vẻ như giống bị phụ nữ cho cường X mất thể diện.

      Sở thiếu đứng thẳng, đôi mắt sáng rực nhìn phương hướng An Nhược Tố rời khỏi, cánh môi và trong ngực dường như còn có mùi thơm nữ tính của , làm cho người ta động lòng. nhếch môi, cười bí hiểm: "Thú vị"
      duyenktn1, Dion, Nguyên Nguyễn3 others thích bài này.

    3. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Ban banglangtrang123 ơi, hố mới này của bạn sâu đấy, để hoàn nó bạn mất nhiều công sức, bà con chúng tớ ủng hộ bạn nhưng mình thấy bạn còn những dự án khác làm nữa mà nên rất mệt. Cảm ơn bạn về hố mới này, chúng tớ đồng hành cùng bạn. He he, có thêm về đề tài quân nhân rồi. Thanks!!!

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2: Con dâu mình

      Nụ hôn của Sở thiếu thô bạo, ngang tàng, cho cự tuyệt, có thể là đánh lên, môi Tố Tố tránh được, sau khi về đến nhà tránh thoát ánh mắt lão mẹ, vẫn hy vọng nhanh chóng kết hôn lão mẹ theo bản năng cảm thấy có bạn trai, ra sức truy hỏi, gặng hỏi đến mức mi mắt muốn nhắm lại, mơ màng ngủ.

      Ngày hôm sau làm trễ Tố Tố ở trong lòng hận chết người gọi Sở gì đó, nhưng mà ngẫm lại lúc ấy hòa nhau ván, bộ dáng ngu ngốc mấy tên đàn ông kia, trong lòng có điểm buồn bực cũng trôi qua hết.

      Nhanh nhẹn rời giường rửa mặt, cơm cũng chưa ăn, ra cửa, vội vàng đến nơi làm việc. , An Nhược Tố, tuyệt vời và bình thường....... Giáo viên của nhân dân, bắt đầu dạy trường trung học ở thành phố, kéo đám binh lính trẻ em, tiền lương phải là nghề nghiệp nhất nhưng mà kỳ nghỉ là nghề nghiệp nhất, sảng (Editor: ko hiểu câu cuối tác giả muốn cái gì nữa TT.TT~~)

      Lớp đầu tiên là Tố Tố, bởi vì miệng có "vết thương " ở văn phòng bị đồng nghiệp đùa cợt phen về sau đến trong lớp cũng khó tránh, mấy học sinh nghịch ngợm phá phách này vậy mà trêu chọc .

      " giáo, miệng làm sao vậy?".

      "Miệng giáo bị thương rồi".

      " giáo, là bị bạn trai cắn à?".

      Trẻ em bây giờ a, Tố Tố 囧, vẻ mặt hắc tuyến, ở trước mặt mấy đứa bé trong sáng này cố gắng bình tĩnh, ánh mắt hướng ba đứa nhóc nghịch ngợm kia, đều đều : "Trì Soái, Lưu Ba, Trương Giai Giai, sau khi tan học tới phòng làm việc , giúp các em học bù.......".

      Đây chính là đòn sát thủ, ai dám náo loạn, lớp học nháy mắt yên tĩnh. giáo Tố Tố bắt đầu giảng bài.

      Lúc Tố Tố gặp phải xấu hổ, môi Sở thiếu cũng tốt đến chỗ nào, nụ hôn Tố Tố va vào, lúc Tố Tố phản công liều mạng cắn, môi của vinh quang bị thương rồi.

      Hôm nay muốn về đơn vị, môi tổn thương này lại mập mờ, ảnh hưởng hình tượng , nhưng trong lòng lại có loại , ngẫm lại màn tuồng kịch dũng mãnh này rất thú vị, môi lại mềm mại, lại có mùi thơm, cảm thấy máu nóng sôi trào.

      Sở thiếu tên đầy đủ là Sở Lăng Xuyên, năm nay 29 tuổi, quân đội trực thuộc tiểu đoàn trinh sát thành phố T. Tháng hai trùng hợp với thời gian huấn luyện, năm mới chưa có về nhà, thực ra, chỗ bộ phận sư đoàn cách nhà cũng xa, lái xe cũng giờ đường , nhưng mà số lần năm về nhà có vài lần. Lần này có thời gian về thăm người nhà, ngoài ra trong thời gian này, ngày hôm sau phải trở về đơn vị.

      Lúc trở về tiểu đoàn trinh sát là buổi sáng khoảng mười giờ, cửa lớn tiểu đoàn có lính gác mang súng đứng ở nơi đó nhìn thấy Sở Lăng Xuyên trở về, vội vàng cúi chào, Sở Lăng Xuyên cũng chào theo nghi thức quân đội, hướng trong đại viện đến.

      tới, nghe thấy thanh ồn ào, Sở Lăng Xuyên khẽ nhíu mày, theo tiếng mà , thanh là ban ký túc xá truyền tin truyền đến. Sở Lăng Xuyên yên tĩnh tiếng động tới cửa ký túc xá truyền tin, nhàng đẩy ra sau đó đóng lại, nhìn đến đám người ngồi vây quanh ở nơi đó đánh bài, còn có vài khán giả, mặt dán đầy giấy, đem bài trong tay vung bốp bốp.

      Tốt thôi, con khỉ con hổ trong núi xưng Đại Vương rồi.

      Sở Lăng Xuyên nghiêm mặt qua và đứng phía sau đội trưởng nấu ăn, vài người trước mặt nhìn thấy vẻ mặt Sở Lăng Xuyên thay đổi, nhưng có tư tưởng xấu muốn lên tiếng, đưa lưng mấy tên xui xẻo nhìn phía Sở Lăng Xuyên.

      Đội trưởng nấu ăn bài ngon, rút bài ra ném xuống, lúc muốn ném xuống lại phát bài trong tay thấy nữa, hưng phấn chơi hăng say, bài còn, lập tức mắng: "Người nào con mẹ nó lấy bài của tôi....... Doanh, doanh trưởng.......".

      Đội trưởng nấu ăn quay đầu thấy vẻ mặt khó hiểu của Sở Lăng Xuyên, sắc mặt của ta thay đổi. Binh lính liên quan trận vội vàng, đem bài bỏ xuống, di chuyển cái bàn qua, gỡ tờ giấy mặt, sau đó tập thể đứng nghiêm chào.

      Khuôn mặt tuấn tú cương nghị Sở Lăng Xuyên tia biểu tình, ánh mắt thâm trầm nhìn thấy đáy, khiến trong lòng mấy vị gia hỏa này thêm hoang mang, nhất là đội trưởng nấu ăn chẳng dám thở mạnh.

      Sở Lăng Xuyên đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người: "Bình thường huấn luyện có khổ hay !".

      Mọi người ý tứ câu hỏi của Sở Lăng Xuyên, nhưng nhất định phải trả lời, lập tức tập thể hô: " khổ!".

      Sở Lăng Xuyên nở nụ cười, nụ cười làm cho người ta sởn tóc gáy, đưa tay túm tờ giấy còn mặt binh lính truyền tin sau đó hô to: "Nếu khổ, như vậy hôm nay toàn bộ tiểu đoàn đều chỉ ăn ....... Mỗi ngày chạy 5km việt dã".

      Những binh lính tiểu đoàn này, bình thường huấn luyện cùng binh lính tiểu đoàn trinh sát bởi vì phân công khác nhau cho nên lười nhác rất nhiều sức chống đỡ cũng rất nhiều, mọi người vừa nghe mỗi ngày chạy 5km việt dã lập tức sắp khóc, vẻ mặt đội trưởng nấu ăn đau khổ : "Doanh trưởng, doanh trưởng, cho chúng tôi cơ hội sửa đổi, 5km việt dã, còn nấu ăn a".

      Sở Lăng Xuyên hô to: "Chấp hành mệnh lệnh! 30 giây sau tập hợp ở hậu viện!".

      "!".

      tiếng ra lệnh, mỗi người hành động, đội trưởng nấu ăn theo ban truyền tin rời khỏi, lúc Sở Lăng Xuyên cũng chạy ra ngoài, đội trưởng nấu ăn cùng mấy tên gia hỏa lại trở lại, chen chúc tại cửa cười đùa cợt nhã nhìn Sở Lăng Xuyên.

      Vẻ mặt đội trưởng nấu ăn buôn chuyện hỏi: "Doanh trưởng, miệng làm sao vậy?".

      Đội trưởng ban truyền tin cũng vô giúp vui: "Tôi xem là bị chuột cắn, con chuột này xác định có chậu rửa mặt lớn như vậy".

      Người làm ban nấu ăn chỉ vào đội trưởng ban truyền tin mắng: "Ái chà, chừng là bạn doanh trưởng cắn, dám doanh trưởng bạn là chuột, muốn sống chăng. Doanh trưởng a, lúc nào có bạn ?".

      Sở Lăng Xuyên nhấc chân, cho tên người làm con dấu: "Mười.......".

      "Mười" mới ra miệng, "km việt dã" còn chưa ra, ầm, mọi người chạy bằng tốc độ nhanh nhất, 5km là đủ, 10km, muốn chết người sao.

      Sở Lăng Xuyên trở lại văn phòng, cộng tác viên về thông tin làm nhiệm vụ vội vàng đứng dậy cúi chào, hướng Sở Lăng Xuyên báo cáo: "Báo cáo doanh trưởng, chín giờ buổi sáng hôm nay, chỉ đạo viên gọi điện thoại tới tìm ngài, tân binh huấn luyện có đổi mới hoàn toàn binh lính tập bắn đạt được mười viên đạn 98 vòng".

      Mười viên đạn 98 vòng, đối với tân binh mà đây là thành tích tương đối tốt, hơn nữa huấn luyện, sau này nhất định là tay súng thiện xạ, Sở Lăng Xuyên vừa nghe lập tức kích động, Sở Lăng Xuyên ngồi xe Jeep quân dụng hướng trụ sở huấn luyện tân binh tiến đến, binh tốt, phải giữ lại cho tiểu đoàn trinh sát.

      Trụ sở huấn luyện tân binh cách sư đoàn nửa giờ đường xe, vào căn cứ, Sở Lăng Xuyên đến chỗ sân huấn luyện bắn bia, thấy ít lãnh đạo đều ở đây, đều ở chỗ này nhìn chằm chằm, có binh tốt, chọn , sau khi chào với nhau, Sở Lăng Xuyên cùng chỉ đạo viên tiểu đoàn trinh sát Hà Hồng Vĩ cùng nhau tới trước mặt huấn luyện viên huấn luyện tân binh.

      Huấn luyện viên nhìn thấy Sở Lăng Xuyên nhíu mày, trong mắt mang ý cười : "Sở Lăng Xuyên, tiểu tử cậu cũng là vì cái tân binh tới. A, Sở doanh trưởng, miệng đây là làm sao vậy?".

      xong chính vẫn còn quên trêu ghẹo, xem ra cùng Sở Lăng Xuyên quan hệ .

      Sở Lăng Xuyên lạnh lùng liếc huấn luyện viên cái: "Binh lính kia đâu?".

      Huấn luyện viên chỉ hàng ngũ binh lính, có kiêu ngạo cũng có chút tiếc hận : "Binh lính kia rất tốt, nhưng mà cũng có khuyết điểm".

      Hà Hồng Vĩ cau mày, nhịn được hỏi: "Khuyết điểm gì?".

      Huấn luyện viên ngoài cười nhưng trong cười : "Sợ bóng tối".

      "Khuyết điểm này là gì, nếu huấn luyện được, đến tiểu đoàn trinh sát tôi huấn luyện" Sở Lăng Xuyên xong xoay người , chỉ đạo viên cũng theo, bắt đầu nghiêm túc trò chuyện công tác, lúc ngồi xe quay về tiểu đoàn, Hà Hồng Vĩ chăm chú nhìn Sở Lăng Xuyên, nâng tay sờ sờ cằm, cười có ý tốt: "Lăng Xuyên, miệng cậu bị phụ nữ cắn?".

      Sở Lăng Xuyên ở trước mặt người cộng tác thành tên vô lại, hề nghiêm mặt, đưa tay sờ môi phen, mặt tuấn tú lộ ra nụ cười quỷ dị: " đây bị phụ nữ cường hôn, đây chính là sức quyến rũ".

      "Kháo" Hà Hồng Vĩ nhịn được bạo thô: "Mình nhìn cậu là khoanh tay, bằng dù mười phụ nữ mạnh mẽ muốn hôn cậu cậu cũng cho đến gần, thế nào, nhìn thấy phụ nữ hung hãn rồi hả?".

      Sở Lăng Xuyên nhướng mày, mặt căng ra: "Có cậu mới miêu tả con dâu mình thôi, thế nào, muốn tập luyện?".

      "Mình thế nào biết cậu chừng nào có con dâu rồi hả?".

      "Chuyện đến muộn" Sở Lăng Xuyên qua, lại nghĩ tới Tố Tố, người cực kỳ đặc biệt, khiến lần đầu tiên muốn bảo vệ người phụ nữ, thuộc về lãnh thổ của , người khác thể xâm phạm.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 3: phải bồi thường cho tôi người vợ

      Nửa tháng sau, tháng 3.

      Thời tiết ấm lên, sau kiện cường hôn qua nửa tháng, Tố Tố cũng đem việc đó cũng để ở trong lòng khỏi làm cho mình khó chịu, nhưng mà cũng khá hơn, mẹ lại trăm nghìn cay đắng giới thiệu đối tượng cho nữa.

      Vốn muốn dùng biện pháp khiến đối phương nửa đường bỏ cuộc, nhưng mà mẹ vì chuyện đối tượng, ở đường còn bị chiếc máy chạy qua làm cho té ngã, đầu bị đụng phải, Tố Tố nhìn lão mẹ vì chuyện của mình chạy khắp nơi biến thành như vậy trong lòng khó chịu nên lời.

      bốn năm cố sống chết để giữ lấy cố chấp này bắt đầu dao động rồi. Tối hôm đó sau khi ngủ, sáng ngày thứ hai quyết định, bảo vệ niềm hy vọng vô vọng để sống.

      Lúc ăn sáng cùng lão mẹ bằng lòng cùng đàn ông xem mắt, lão mẹ nghe xong vẻ mặt cười rực rỡ, trong mắt đều là vui mừng, con của bà rốt cuộc hiểu biết rồi.

      25 tuổi, tuổi lúng túng, lớn lớn , cố thủ hy vọng và lời hứa kia, ra qua bốn năm, nên tiếp tục như thế này nữa, được.

      Hôm nay là chủ nhật, Tố Tố cùng người đàn ông xem mắt ra ngoài xem phim. Nhà trai điều kiện rất tốt, là công chức, bộ dáng rất được, tính quá đẹp trai nhưng mà đàng hoàng, nhìn làm cho người ta cảm giác kiên định, có điều, hai người cùng chỗ giống như phản đối, phần lớn thời gian đều trầm mặc.

      Xem xong phim là giữa trưa, thời gian ăn cơm, hai người cuối cùng tìm được điểm giống nhau. thích ăn món cay Tứ Xuyên, người đàn ông kia cũng thích ăn món cay Tứ Xuyên, sau đó hẹn mà cùng nhắc tới quán mà thường ăn món cay Tứ Xuyên.

      tới quán món cay Tứ Xuyên, hai người tìm vị trí ngồi xuống, gọi món ăn, chuyện phiếm hồi, đồ ăn mới vừa lên, người đàn ông kia nhận cuộc điện thoại, sau đó xin lỗi Tố Tố : "Tố Tố, có lỗi, lãnh đạo tạm thời tìm tôi có việc, tôi phải trước".

      Người đàn ông ném câu như vậy vội vã bỏ , trước khi còn trả tiền. Tố Tố mình ăn cơm trưa, lúc muốn rời khỏi, nhìn thấy bàn cách hai dãy bàn có bóng dáng xanh lá mạ, ngồi thẳng, toàn thân quân trang cực kỳ tuấn.

      Ánh mắt Tố Tố dời lên , thấy được người đàn ông mặc quân trang quay mặc, mũi cao thẳng, môi cương nghị, làn da màu đồng, phát sáng khỏe mạnh, rất đẹp trai, hơn nữa đẹp trai này còn là quân lính.

      Soái ca này có phần nhìn quen mắt, Tố Tố híp mắt, vừa cẩn thận nhìn phen, này, này phải lưu manh ngày đó cường hôn sao, ta lại là quân nhân? vai hai sao hai vạch, quả là khiến Tố Tố bất ngờ phen.

      Ngẫm lại cảnh tượng ngày đó bị cường hôn, Tố Tố nhịn được kinh ngạc, quân nhân cũng giở trò lưu manh? Ngồi đối diện là đẹp, hai người chuyện trò vui vẻ, xem ra là bạn ta ?

      Tố Tố nhíu mày, nhịn được khinh bỉ, có bạn lại ra ngoài giở trò lưu manh, này phải là điều mà những người đàn ông mặc quân trang a, đây phải là thứ, xúc phạm người trong chúng tôi, nội tâm trong lúc này của Tố Tố đen tối rồi.

      đứng dậy ra nhà hàng, nhớ lại lúc Sở Lăng Xuyên giở trò như thế nào, nhìn thấy trẻ dẫn theo đứa trẻ bốn năm tuổi tới, trong đầu Tố Tố vầng sáng lên, ngăn cản này, làm trận như vậy mới được.

      Đại khái ý tứ là, người đàn ông của bắt cá hai tay, muốn ta thay đổi, nhưng nghĩ muốn ồn ào đến khó coi, để và đứa bé này gọi người đàn ông mặc quân trang kia là ba.

      kia nghe Tố Tố xong, trong mắt lên ánh sáng kỳ lạ, lại hướng bên trong nhìn, cười đáp ứng, thân là chị em phụ nữ, tự nhiên thể từ chối.

      Tố Tố cho rằng cầu như vậy bị đồng ý, nghĩ tới vị người mẹ kia vậy mà đáp ứng. Tố Tố mừng thầm, nhìn theo dẫn đứa bé vào.

      nhìn và đứa bé đến gần Sở lưu manh, đứa bé bổ nhào tới, nhào vào trong lòng Sở lưu manh, sau đó cùng ta ngồi cùng chỗ người phụ nữ, tiếp theo người phụ nữ dẫn đứa bé giống như cùng lưu manh gì đó cuối cùng rời khỏi.

      Tố Tố lén lút ra hiệu chữ V, xem ra thành công, đối xử với lưu manh tuyệt đối thể nương tay, nhất định được phải cho ta đẹp mặt, Tố Tố dương lên khuôn mặt tươi cười giành thắng lợi xoay người .

      có chuyện gì, ràng về nhà mới tốt.

      Hài lòng đến ven đường, lúc muốn đón xe, đột nhiên cảm thấy cổ tay chặt chẽ, người cũng thuận theo ngã về phía sau vài bước, cơ thể ổn định nhào vào vật thể cứng rắn.

      Người nào kéo a, muốn ăn đòn sao! Tố Tố quay đầu, rơi vào trong mắt là khuôn mặt tuấn tú.

      Là Sở lưu manh? ta lúc nào tới, thế nào thanh cũng có, mà tốc độ nhanh như vậy, còn phát tồn tại của ?

      Tố Tố kinh ngạc cúi đầu nhìn bàn tay lớn đen cầm lấy cổ tay , nhíu mày, vui : "Đồng chí, muốn làm gì?".

      Vẻ mặt nghiêm túc, con ngươi đen sáng nhìn chằm chằm mặt Tố Tố, thanh lạnh lùng : " hù dọa vợ tương lai của tôi".

      Tố Tố nhịn được nghĩ, lẽ mang người phụ nữ và đứa bé chịu được áp lực, tố cáo Sở cái gì thiếu này, tất cả là xúi giục? Tố Tố cũng sợ, vùng vẫy bị ta cầm tay, vô vị : "Vậy như thế nào?".

      " phải bồi thường cho tôi người vợ".

      Tố Tố mở to hai mắt nhìn, bồ thường vợ à, thuận miệng trêu đùa: "Được, được, hôm nào giới thiệu người cho ".

      Đôi mắt đen nhíu lại, khóe môi khẽ nhếch, tựa tiếu phi tiếu : " cần phiền phức như vậy, là ".

      "Cái gì?" Tố Tố có phần choàng váng, đối phương sức lực quá mạnh, suy nghĩ nhảy ra cùng phải cấp bậc, khiến trong lúc này mất năng lực phản kích, cái gì gọi là , chọn dưa hấu sao?

      Tố Tố ngớ ra, Sở Lăng Xuyên kéo tay hướng xe đối phương, Tố Tố lúc này mới hoàn hồn, chịu hợp tác về phía trước, vùng vẫy, lại đánh lại cắn lại khóc lóc om sòm, Sở đại thiếu phía trước bất động, mạnh mẽ kéo lên xe, nhét vào, sau đó bóng dáng cao lớn cũng chui vào, đem ý đồ trốn thoát từ cửa xe bên kia túm chặt Tố Tố lại, ở trong xe với tài xế: "Lái xe, về nhà".

      Tài xế nhìn chớp mắt, vẻ mặt bình tĩnh, hạ tờ báo trong tay, khởi động xe, thuần thục chuyển xe, quay đầu, hướng Sở gia tới.

      Vừa nhìn biết đại ca tài xế gặp qua sóng to gió lớn.

      Tố Tố ngừng phản kháng, hai tay bị ta cầm, cơ hể cũng bị Sở Lăng Xuyên gắt gao ôm vào trong ngực, có cách nào động đậy, mắng: "Lưu manh, đồ lưu manh.......".

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên lạnh lùng, bàn tay nắm cằm Tố Tố, ép khuôn mặt nhắn của đối diện với , nhanh như chớp ở môi Tố Tố hôn cái: "Tôi ngại dùng phương pháp này làm ngậm miệng, lại càng để ý phản kích của ".

      Tố Tố đỏ mặt, mặt còn chút máu.
      duyenktn1, Hoa vô ngữ, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :