1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cô dâu của trung tá - Hồ Ly (9/147)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      dâu của trung tá

      Tác giả: Hồ Ly
      Thể loại: đại, đô thị, cán bộ cao cấp, sủng, HE
      Số chương:147 chương (Hoàn)
      Nguồn convert: Tàng Thu Viện

      Edit+beta: Chương 1 đến chương 13.2 : Dạ Hàn Nguyệt
      Chương 14 đến hết : Hoasenxanh162

      Giới thiệu:


      Lần đầu tiên gặp mặt, hề đề phòng nên bị người xa lạ như cường hôn.

      Lần thứ hai gặp mặt, cả người quân phục phẳng phiu, uy dũng bất phàm, trò chuyện vui vẻ với người phụ nữ .

      Quân nhân cũng giở trò lưu manh?

      phá hư chuyện tốt của , bắt được tay , cấm rời khỏi.

      nhìn bàn tay to lớn và ngăm đen cầm cổ tay của mình, cau mày tức giận " định làm gì?".

      nghiêm túc : " hù dọa vợ tương lai của tôi chạy rồi".

      "Cho nên?".

      " phải bồi thường cho tôi người vợ".

      "... ......."

      Ngay lập tức, người đàn ông mạnh mẽ bá đạo này dẫn theo mang danh vợ chưa cưới gặp ba mẹ .

      ... .........

      --- ------ ------ ------ ------

      Lần thứ ba gặp mặt, về nhà, định đưa tay mở cửa, còn chưa kịp phản ứng, bả vai như bị người nào đó giữ chặt.

      Quay đầu, liền nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông oai phong bất phàm, khuôn mặt cương nghị khôi ngô tuấn tú, nhưng mà da dẻ hơi ngăm đen, đây… đây phải là tên lưu manh Sở Lăng Xuyên – người cướp nụ hôn của đó sao?

      Sở Lăng Xuyên bên ngoài cùng ngồi ở phòng khách với hai người lớn tuổi chưa gặp mặt lần nào: "Thưa chú, thưa dì, cháu muốn kết hôn với Tố Tố".

      An Nhược Tố choáng váng, trong lòng ngược lại hóa đá, chẳng còn biết phải phản ứng thế nào nữa, dường như ba mẹ An Nhược Tố cũng có chút choáng váng, sững sờ nhìn Sở Lăng Xuyên trước mắt.

      "Ai muốn gả cho !" An Nhược Tố gào thét.

      " gả cũng phải gả!"

      "Tại sao?".

      "Vì viết báo cáo kết hôn".

      "... ......".

      --- ------ ------ ------ ------ ------

      Hồ sơ Sở Lăng Xuyên: Giới tính: nam, thi hành nghĩa vụ quân , quân hàm Trung tá. Cao 1m85, nặng 80kg, ngũ quan thâm thúy, góc cạnh ràng, đôi mắt hẹp dài, rất quyến rũ, luôn mặc quân trang 100%.

      Hồ sơ An Nhược Tố: Giới tính: nữ. Cao 1m65, nặng 48kg, phải dạng người đẹp nhưng cũng thanh tú ngọt ngào, có lực sát thương nhất chính là lúm đồng tiền khi mỉm cười có thể làm say lòng người, bề ngoài lương thiện, nội tâm đen tối, đen tối chính là Sở Lăng Xuyên. Chuyện phục chính là lông mi Sở Lăng Xuyên còn dài hơn cả lông mi của

      ------------------------------------
      P/S: Lần đầu tiên ta edit có gì sai sót mong mn chỉ bảo cho. Từ chap 1 đến chap 13.2 ta post lại diễn đàn. Mong M.n ủng hộ​
      linhdiep17 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 1: Chị cũng biết

      Dưới áp lực của người nhà, An Nhược Tố phải hẹn hò tám lần, phải đối tượng kết hôn tốt, mà căn bản chưa có dự định kết hôn, cho nên luôn luôn nghĩ các loại biện pháp khiến các đối tượng nam muốn liên lạc với nữa.

      Sau thất bại của cuộc hẹn hò lần đầu tiên trở nên nổi tiếng, trong nhận thức của mọi người là người phụ nữ kỳ lạ, lại đầy tật xấu, nhất là qua lần hẹn thứ tám uy danh càng lan xa, còn người dám hỏi thăm, nguyên nhân là lần hẹn thứ tám đánh người đàn ông đó, khiến bị đồn đại là người phụ nữ thích bạo lực.

      Thực ra cũng nguyện ý phá hoại hình tượng dịu dàng của mình.

      , đó cũng là người đàn ông lần hẹn đầu tiên để lại ấn tượng rất tốt với An Nhược Tố, lịch , còn có chút đẹp trai, hai người chuyện cũng hợp ý nhau, ở cùng nhau rất vui vẻ, vốn định kết thúc nhàng, hợp nhau như vậy đâu nhất thiết phải làm vợ chồng, làm bạn bè cũng được, nhưng mà sau này xảy ra chuyện thoải mái.

      Người đàn ông kia muốn ăn cơm tối, để ngày tuyệt đẹp kết thúc cách viên mãn, đồng ý, ban ngày đều là người đàn ông kia trả, cho nên, bữa cơm tối này An Nhược Tố dự định phát huy tính rộng rãi của mình, mời.

      Nào biết người đàn ông kia lại dẫn đến khách sạn xa xỉ, đột nhiên thấy chóng mặt, ví tiền của rất hẹp, ngộ nhỡ đủ trả tiền rất mất mặt, cho nên tập trung tinh thần nghĩ đến những lý do để có thể đổi chỗ hoặc tìm người nào đến cứu, nghĩ quá say sưa, đến khi theo người đàn ông đó vào khách sạn mới phát , bọn họ có đến phòng ăn, mà là vào phòng ngủ.

      Người đàn ông kia dám mang vào phòng ngủ, còn động tay động chân với , lúc ấy nóng lòng, vung túi đập cho người đàn ông kia trận, tiện thể đạp cước vào bụng dưới của ta sau đó bỏ trốn mất dạng. Lúc ấy rất tức giận nhưng kết quả cực kỳ bi thảm, ai xung quanh biết , biết ba mẹ , cũng dám giới thiệu đàn ông cho , bởi vì lời đồn người đàn bà hung dữ, thử hỏi nhà ai nguyện ý để con trai mình cưới đàn bà hung dữ.

      Bị gán cho cái mác người đàn bà hung dữ, An Nhược Tố cảm thấy mình tuyệt đối là bị oan, ai chẳng biết chuyện dịu dàng, lại rất đáng , nhịn được nên tự sửa lại kết luận sai phen. Nhưng mà tiếng xấu lan xa, cuối cùng cần phải xem mặt nữa, vừa mừng rỡ bị ràng buộc, thậm chí có thể dùng hai từ “vui vẻ” để hình dung tâm tình của , vui vẻ còn kém nâng chén chúc mừng mà thôi.

      có nâng chén chúc mừng là vì vẻ mặt ba mẹ đầy lo lắng, cho nên chỉ có thể khiêm tốn, nội tâm vụng trộm vui vẻ phen, nếu mẹ đưa xấp giấy người xem mặt nữa, có thể chịu nổi mất. Nhưng mà, hôm nay có thể nâng chén, bởi vì sinh nhật bạn tốt Mạc Tiểu Nhiễm, mời các bạn tốt của thường xuyên ăn món cay Tứ Xuyên nổi tiếng rất vui vẻ.

      Tổng cộng sáu người, ba nam ba nữ, ngồi ở bàn tròn trước mặt, trò chuyện với nhau vui, mấy học sinh nam uống rượu, Mạc Tiểu Nhiễm cùng gọi là Hàm Hàm cũng uống chút rượu, chỉ có An Nhược Tố uống rượu, mọi người cũng ép , bởi vì dị ứng với rượu, nâng chén cũng chỉ có thể uống đồ uống.

      Uống nhiều, An Nhược Tố cần toilet, phòng có toilet, cho nên chỉ có thể ra ngoài. Mở cửa đóng cửa lại, An Nhược Tố ra ngoài, hướng hành lang cuối cùng tới toilet.

      Nhưng mà mới vừa bước , phòng đầu tiên bên cạnh đột nhiên mở ra, dọa nhảy dựng, bước chân hơi dừng lại muốn tiếp tục , cái bóng đen vọt ra. còn có tới kịp phản ứng, chỉ cảm thấy bên eo căng thẳng, trước mắt tối om, ánh đèn bị che khuất, cái ót bị chế trụ, môi bị cái gì đó ngăn chặn, hơi thở đàn ông xa lạ mạnh mẽ vây quanh . An Nhược Tố lờ mờ, ngây người, choáng váng, hoàn toàn biết xảy ra chuyện gì, chỉ là tự chủ được mở to hai mắt, đôi mắt rơi vào đôi mắt đen như lốc xoáy.

      Ầm!

      Đầu An Nhược Tố trận run lên, ánh mắt mở to lớn hơn nữa, rốt cuộc hiểu xảy ra chuyện gì, , bị người đàn ông xa lạ hôn, mà còn cực kỳ dã man, phải là đánh lên, đau a, đúng, nên nổi giận!

      An Nhược Tố quay người liều mạng vùng vẫy, tránh né làn môi xa lạ này, lúc nổi nóng muốn cắn, người đàn ông kia thả ra, khiến trả thù thất bại rồi.

      Nhận được tự do An Nhược Tố chút nghĩ ngợi muốn cho người đàn ông kia cái tát, cổ tay lại bị người đàn ông vững vàng bắt lấy, vùng vẫy cũng tránh thoát , An Nhược Tố mặt thoắt đỏ thoắt trắng, hai mắt nhìn giận dữ quan sát người lưu manh chết tiệt này, buồn bực gầm : "Đàn ông thối, thả tay!".

      Người đàn ông có khuôn mặt cực tuấn tú, có hương vị đàn ông, hơn nữa ánh mắt kia, sáng ngời, sắc bén, thâm trầm, hơi hơi nhíu mày, nhếch môi, tự tiếu phi tiếu : "Phụ nữ dịu dàng mới tốt".

      xong, người đàn ông kia buông tay đẩy An Nhược Tố ra, lúc này bạn bè ở trong phòng nghe thấy tiếng gầm của cũng vội vàng ra, thấy An Nhược Tố cùng người đàn ông xa lạ giằng co, vội vàng tới.

      Mạc Tiểu Nhiễm nhìn vẻ mặt bình thường của An Nhược Tố, nhìn lại Tố Tố căm tức nhìn người đàn ông kia, rất đẹp trai, háo sắc phen mới hỏi : "Tố Tố, làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì rồi hả?".

      Lúc này, người đàn ông kia ra cùng mấy người đàn ông và phụ nữ, hai bên hình thành hai phe.

      Sau đó Mạc Tiểu Nhiễm thấy môi An Nhược Tố bị tàn phá, mọi người cùng suy nghĩ đoán ra, chị em tốt bị ức hiếp, sau đó cãi nhau.

      Mạc Tiểu Nhiễm nhíu mày nhìn người đàn ông kia mắng: "Đẹp trai khá lắm sao, đẹp trai là có thể giở trò lưu manh sao".

      phụ nữ phía bên kia đập trả lại: "Chúng tôi chỉ là chơi đùa, hơn nữa được Sở thiếu hôn chắc cũng vui vẻ , còn ở chỗ này cái gì".

      Mấy bạn nam phía An Nhược Tố cũng tức giận, bạn mình bị ức hiếp nhưng dám lên tiếng, bọn họ quá vô dụng, muốn ra tay đánh nhau. Mấy người đàn ông bên người được xưng là Sở thiếu cũng bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.

      Nhìn thấy sắp có cuộc đánh nhau, An Nhược Tố liền lên ngăn lại, ngón tay chỉ đối phương cùng mấy người phụ nữ ồn ào : "Các người tất cả im miệng cho tôi!".

      tiếng gầm rống của An Nhược Tố quả nhiên hiệu quả, tuy là bộ dáng xinh xắn lanh lợi, nhưng mà tiếng này khí thế mười phần, khiến mấy người phụ nữ này im miệng. Mạc Tiểu Nhiễm và Hàm Hàm cho những người xem thường cũng ngậm miệng .

      Khuôn mặt An Nhược Tố quay lại, ngón tay chỉ Sở thiếu: "Đây là chuyện của tôi và ta, chúng tôi giải quyết, các người chớ tham gia"

      chỉ là muốn đánh nhau, đối phương có nhiều người, bọn họ chỉ có sáu người, yếu địch lại mạnh, bị tổn thất chỉ có bọn họ. Sở thiếu hơi hơi hí mắt, trong mắt lên thoáng nét bỡn cợt, tựa hồ rất tò mò, người phụ nữ mềm mại yếu ớt trước mắt này muốn giải quyết như thế nào.

      An Nhược Tố đương nhiên nhìn ra ý nghĩa ánh mắt ta, tiến về phía trước bước, nhào tới, tay vòng qua cổ, hướng môi ta đánh thẳng về phía trước, cho giở trò lưu manh, dựa vào, chị cũng biết! Sở thiếu ngây người. Bạn bè của cũng ngây người, sau đó hóa đá tại chỗ, biết nên phản ứng gì.

      Mạc Tiểu Nhiễm ngây người xong giống như đầu máy xe lửa vọt tới người đàn ông bên cạnh mắng , hôn lên, cho có đồng bọn. Hàm Hàm cũng yếu kém, nhào tới người đàn ông trước mắt mắng , bất chấp tất cả hôn lên, cũng dám mắng , cho mắng! Mọi người tiếp tục hóa đá, hoàn toàn bị ba người phụ nữ đàn áp rồi.

      An Nhược Tố đầu tiên kết thúc chiến đấu, hai môi rời khỏi, đưa tay vỗ vỗ người đàn ông cứng rắn trong ngực, nhíu mày, cho ánh mắt xem thường, chậm rì rì : " nên đánh răng rồi". Mạc Tiểu Nhiễm nắm chặt cà-vạt người đàn ông đờ người ra, tay vỗ vỗ mặt, do dự chút: " nên đánh răng rồi". Hàm Hàm tóm cổ áo người đàn ông kia, nắm tay nện ở bụng người đàn ông, muốn câu mới mẻ nhưng cuối cùng vẫn lại là câu đó: " nên đánh răng rồi".

      Mọi người triệt để hóa đá, đến khi An Nhược Tố dẫn theo bạn mình rời khỏi, người đàn ông bị Hàm Hàm hôn mới kêu rên ra tiếng: "Mẹ nó, hôm nay lại bị phụ nữ đùa giỡn". "Khốn kiếp, đây là phụ nữ gì a, lão tử lớn như vậy chưa thấy qua. Lớn như vậy lần đầu tiên bị phụ nữ ức hiếp, chỉ cần hôn lại, khiến ta phục tùng ở dưới thân mình"

      Người đàn ông bị Mạc Tiểu Nhiễm hôn qua sờ sờ môi, than vãn , cùng người đẹp hôn môi vốn nên là chuyện tốt, nhưng đàn ông bị cưỡng hôn, có vẻ như giống bị phụ nữ cho cường X mất thể diện. Sở thiếu đứng thẳng, đôi mắt sáng rực nhìn phương hướng An Nhược Tố rời khỏi, cánh môi và trong ngực dường như còn có mùi thơm nữ tính của , làm cho người ta động lòng. nhếch môi, cười bí hiểm: "Thú vị"

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 2: Con dâu mình

      Nụ hôn của Sở thiếu thô bạo, ngang tàng, cho cự tuyệt, có thể là đánh lên, môi bị rách là điều thể tránh khỏi, sau khi về đến nhà thoát khỏi ánh mắt của mẹ,mẹ vẫn hy vọng nhanh chóng kết hôn, theo bản năng cảm thấy có bạn trai, ra sức truy hỏi, gặng hỏi đến mức mí mắt muốn nhắm lại, mơ màng ngủ.

      Ngày hôm sau làm trễ Tố Tố ở trong lòng hận chết người họ Sở gì đó, nhưng mà ngẫm lại lúc ấy coi như hòa nhau ván, nhìn bộ dáng ngu ngốc của mấy tên đàn ông kia, trong lòng có buồn bực cũng trôi qua hết.

      Nhanh nhẹn rời giường rửa mặt, cơm cũng chưa ăn, ra cửa, vội vàng đến nơi làm việc. , An Nhược Tố giáo viên nhân dân rất đỗi bình thường bắt đầu dạy tại trường trung học thành phố, với đám binh lính là trẻ con, tiền lương phải là cao nhưng kỳ nghỉ là lớn nhất.

      Giờ học đầu tiên là của Tố Tố, bởi vì miệng có "vết thương " nên ở phòng làm việc bị đồng nghiệp trêu chọc đến trong lớp cũng khó tránh, mấy học sinh nghịch ngợm phá phách này vậy mà dám trêu chọc .

      " giáo, miệng làm sao vậy?".

      "Miệng giáo bị thương rồi".

      " giáo, là bị bạn trai cắn à?"

      Trẻ em bây giờ a, Tố Tố 囧, vẻ mặt hắc tuyến, ở trước mặt mấy đứa bé trong sáng này cố gắng bình tĩnh, ánh mắt nhìn ba đứa nhóc nghịch ngợm kia, đều đều : "Trì Soái, Lưu Ba, Trương Giai Giai, sau khi tan học tới phòng làm việc , giúp các em học thêm.......".

      Đây chính là đòn sát thủ, ai dám náo loạn, lớp học nháy mắt yên tĩnh. giáo Tố Tố bắt đầu nghiêm túc giảng bài. Lúc Tố Tố đối mặt xấu hổ, môi Sở thiếu cũng tốt bao nhiêu, hôn Tố Tố là va vào, lúc Tố Tố phản công chính là liều mạng cắn, môi của vinh quang bị thương rồi.

      --- ------ --- Lalala.Ta là vạch phân cách --- ---------

      Hôm nay muốn về đơn vị, môi bị thương nhìn lại rất mập mờ, ảnh hưởng hình tượng của , nhưng trong lòng lại có loại tư vị , ngẫm lại cảnh này cảm thấy rất thú vị, môi vừa mềm mại, lại có mùi thơm, Thoáng chốc cảm thấy máu nóng sôi trào.

      Sở thiếu tên đầy đủ là Sở Lăng Xuyên, năm nay 29 tuổi, quân đội trực thuộc tiểu đoàn trinh sát thành phố T. Tháng hai trùng hợp với thời gian huấn luyện, lúc ăn tết có về nhà, thực ra, bộ phận sư đoàn cách nhà cũng xa, lái xe cũng giờ đường , nhưng mà số lần năm về nhà có vài lần.

      Lần này có thời gian về thăm người nhà, nhưng có nhiều thời gian, ngày đầu tiên về nhà ngày hôm sau phải trở về đơn vị. Lúc trở về tiểu đoàn trinh sát là buổi sáng khoảng mười giờ, cửa lớn tiểu đoàn có lính gác mang súng đứng ở nơi đó nhìn thấy Sở Lăng Xuyên trở về, vội vàng cúi chào, Sở Lăng Xuyên cũng chào theo nghi thức quân đội, hướng trong đại viện đến.

      vào bên trong, chợt nghe thấy thanh ồn ào, Sở Lăng Xuyên khẽ nhíu mày, theo tiếng mà , thanh là ban ký túc xá ban truyền tin truyền đến. Sở Lăng Xuyên tiếng động tới cửa ký túc xá ban truyền tin, nhàng đẩy ra đóng kín cửa, nhìn thấy đám người ngồi bốn phía đánh bài, còn có vài khán giả, mặt dán đầy giấy, đem bài trong tay vung bốp bốp.

      Rất tốt, con hổ ở trong núi con khỉ muốn xưng vương rồi.

      Sở Lăng Xuyên nghiêm mặt qua và đứng phía sau đội trưởng nấu ăn, vài người trước mặt nhìn thấy vẻ mặt Sở Lăng Xuyên thay đổi, lập tức có tư tưởng xấu muốn lên tiếng, nhìn về phía mấy tên xui xẻo đưa lưng về phía Sở Lăng Xuyên.

      Đội trưởng nấu ăn bài ngon, rút bài lớn ra ném xuống, lúc muốn ném xuống lại phát bài trong tay thấy nữa, hưng phấn chơi hăng say, bài còn, lập tức mắng: "Người nào con mẹ nó lấy bài của tôi

      Doanh, doanh trưởng.......". Đội trưởng nấu ăn quay đầu thấy vẻ mặt khó dò của Sở Lăng Xuyên, sắc mặt của ta thay đổi. Binh lính liên quan trận vội vàng, đem bài bỏ xuống, ráp bàn qua di chuyển trở lại tại chỗ, gỡ tờ giấy mặt, sau đó tập thể đứng nghiêm chào.

      Khuôn mặt tuấn tú cương nghị Sở Lăng Xuyên tia biểu tình, ánh mắt sâu lắng nhìn thấy đáy, khiến mấy vị gia hỏa này trong lòng càng thêm hoang mang, nhất là đội trưởng ban nấu ăn chẳng dám thở mạnh. Sở Lăng Xuyên đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lùng đảo qua mọi người: "Bình thường huấn luyện có khổ hay !".

      Mọi người ý tứ câu hỏi của Sở Lăng Xuyên, nhưng phải trả lời, lập tức tập thể đồng loạt hô: " khổ!".

      Sở Lăng Xuyên nở nụ cười, nụ cười làm cho người ta sởn tóc gáy, đưa tay túm tờ giấy còn mặt binh lính truyền tin sau đó hô to: "Nếu khổ, như vậy hôm nay tiểu đoàn mỗi ban gia tăng ăn cơm.......

      Mỗi ngày mang nặng chạy 5km việt dã".

      Những binh lính tiểu đoàn này, bình thường huấn luyện cùng binh lính tiểu đoàn trinh sát bởi vì phân công khác nhau cho nên lười biếng rất nhiều nên sức chống đỡ cũng yếu rất nhiều, mọi người vừa nghe mỗi ngày chạy 5km việt dã lập tức cũng sắp khóc, vẻ mặt đội trưởng ban nấu ăn đau khổ : "Doanh trưởng, doanh trưởng, cho chúng tôi cơ hội sửa đổi, 5km việt dã, vậy ai nấu ăn đây".

      Sở Lăng Xuyên hô to: "Chấp hành mệnh lệnh! 30 giây sau tập hợp ở hậu viện!".

      "!". tiếng ra lệnh, mỗi người thi hành, ban nấu ăn theo ban truyền tin rời khỏi, lúc Sở Lăng Xuyên cũng ra, ban nấu ăn cùng mấy tên gia hỏa lại trở lại, chen chúc tại cửa cười đùa cợt nhã nhìn Sở Lăng Xuyên.

      Đội trưởng ban nấu ăn vẻ mặt nhiều chuyện hỏi: "Doanh trưởng, miệng làm sao vậy?".

      Đội trưởng ban truyền tin cũng vô giúp vui: "Tôi nhìn là bị chuột cắn, con chuột này xác định có chậu rửa mặt lớn như vậy".

      Người làm ban nấu ăn chỉ vào đội trưởng ban truyền tin mắng: "Ái chà, chừng là bạn doanh trưởng cắn, dám bạn doanh trưởng là chuột, muốn sống chăng. Doanh trưởng à, nhanh như vậy có bạn ?".

      Sở Lăng Xuyên nhấc chân, cho tên người làm con dấu: "Mười.......".

      Chữ "Mười" mới ra miệng, "km việt dã" còn chưa ra,

      Ầm,

      Mọi người chạy bằng tốc độ nhanh nhất, 5km là đủ, 10km, muốn chết người sao????

      Sở Lăng Xuyên trở lại văn phòng, cộng tác viên về thông tin trực vội vàng đứng dậy cúi chào, hướng về phía Sở Lăng Xuyên báo cáo: "Báo cáo doanh trưởng, chín giờ bốn mươi sáng hôm nay, chỉ đạo viên gọi điện thoại tới tìm ngài, tân binh huấn luyện có đổi mới hoàn toàn binh lính tập bắn đạt được mười viên đạn 98 vòng".

      Mười viên đạn 98 vòng, đối với tân binh mà đây là thành tích tương đối tốt, được huấn luyện, sau này nhất định là tay súng thiện xạ, Sở Lăng Xuyên vừa nghe lập tức kích động, xe Jeep quân dụng hướng trụ sở huấn luyện tân binh tiến đến, lính tốt, phải giữ lại cho tiểu đoàn điều tra.

      Trụ sở huấn luyện tân binh cách sư đoàn nửa giờ đường xe, vào trụ sở, Sở Lăng Xuyên đến chỗ sân huấn luyện bắn bia, thấy ít lãnh đạo đều ở đây, đều ở chỗ này nhìn chằm chằm, có lính tốt, họ chọn , sau khi chào với nhau, Sở Lăng Xuyên và chỉ đạo viên tiểu đoàn điều tra Hà Hồng Vĩ cùng nhau tới trước mặt huấn luyện viên huấn luyện tân binh.

      Huấn luyện viên nhìn thấy Sở Lăng Xuyên nhíu mày, trong mắt mang ý cười : "Sở Lăng Xuyên, tiểu tử cậu cũng là vì cái tân binh tới.

      A, Sở doanh trưởng, miệng đây là làm sao vậy?". xong chính vẫn còn quên trêu ghẹo, xem ra cùng Sở Lăng Xuyên quan hệ .

      Sở Lăng Xuyên lạnh lùng liếc huấn luyện viên cái: "Binh lính kia đâu?". Huấn luyện viên chỉ hàng ngũ binh lính, có kiêu ngạo cũng có chút tiếc hận : "Binh lính kia rất tốt, nhưng mà cũng có khuyết điểm".

      Hà Hồng Vĩ cau mày, nhịn được hỏi: "Khuyết điểm gì?". Huấn luyện viên ngoài cười nhưng trong cười : "Sợ bóng tối". "Khuyết điểm này là gì, nếu huấn luyện được, đến tiểu đoàn điều tra tôi huấn luyện" Sở Lăng Xuyên xong xoay người , chỉ đạo viên cũng theo, bắt đầu nghiêm túc trò chuyện công tác, lúc ngồi xe quay về tiểu đoàn,

      Hà Hồng Vĩ chăm chú nhìn Sở Lăng Xuyên, nâng tay sờ sờ cằm, cười có ý tốt: "Lăng Xuyên, miệng cậu bị phụ nữ cắn?". Sở Lăng Xuyên ở trước mặt người cộng tác có phần lưu manh, hề nghiêm mặt, đưa tay sờ môi phen, mặt tuấn tú lộ ra nụ cười quỷ dị: " đây bị phụ nữ cường hôn, đây chính là sức quyến rũ".

      "Tốt" Hà Hồng Vĩ nhịn được chửi: "Mình nhìn cậu là khoanh tay, bằng dù mười phụ nữ mạnh mẽ muốn hôn cậu cậu cũng cho đến gần, thế nào, nhìn thấy phụ nữ hung hãn rồi hả?". Sở Lăng Xuyên nhướng mày, mặt căng ra: "Có cậu mới miêu tả con dâu mình thôi, thế nào, muốn tập luyện?". "Mình thế nào biết cậu chừng nào có con dâu rồi hả?"

      Sở Lăng Xuyên qua, lại nghĩ tới Tố Tố, người cực kỳ đặc biệt, khiến lần đầu tiên muốn bảo vệ người phụ nữ, thuộc về lãnh thổ của , người khác thể xâm phạm.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 3: phải bồi thường cho tôi người vợ

      Nửa tháng sau, vào tháng 3.

      Thời tiết lúc này ấm dần lên, sau kiện cường hôn qua được hơn nửa tháng, Tố Tố cũng đem việc đó để ở trong lòng để khiến cho mình khó chịu, nhưng mà cũng khá hơn, mẹ lại trăm nghìn cay đắng giới thiệu đối tượng cho nữa.

      Vốn muốn dùng biện pháp khiến đối phương nửa đường bỏ cuộc, nhưng mà mẹ vì chuyện đối tượng, ở đường còn bị chiếc xe máy chạy qua làm cho té ngã, đầu bị đụng phải, Tố Tố nhìn mẹ vì chuyện của mình chạy khắp nơi biến thành như vậy trong lòng khó chịu nên lời.

      bốn năm cố sống cố chết giữ lấy quyết định nhưng lần này bắt đầu dao động rồi. Tối hôm đó sau khi ngủ, sáng ngày thứ hai quyết định, ôm niềm hy vọng sống vì lời hứa kia nữa.

      Lúc ăn sáng cùng mẹ bằng lòng cùng đàn ông xem mắt, mẹ nghe xong vẻ mặt cười rực rỡ, trong mắt đều là vui mừng, con của bà rốt cuộc hiểu biết rồi. 25 tuổi, lớn lớn cũng , cố giữ hy vọng và lời hứa kia, ra qua bốn năm, nên tiếp tục như thế này nữa, được.

      Hôm nay là chủ nhật, Tố Tố cùng người đàn ông xem mắt ra ngoài xem phim. Nhà trai điều kiện rất tốt, là công chức, bộ dáng rất được, tính quá đẹp trai nhưng mà đàng hoàng, nhìn khiến người ta cảm giác kiên định, có điều, hai người ở cùng dường như có gì để , phần lớn thời gian đều im lặng.


      Xem xong phim là buổi trưa, thời gian ăn cơm, hai người cuối cùng tìm được điểm giống nhau. thích ăn món cay Tứ Xuyên, người đàn ông kia cũng thích ăn món cay Tứ Xuyên, sau đó hẹn mà cùng nhắc tới quán mà thường ăn món cay Tứ Xuyên. tới quán món cay Tứ Xuyên, hai người tìm vị trí ngồi xuống, gọi món ăn, chuyện lúc, đồ ăn mới vừa lên, người đàn ông kia nhận cuộc điện thoại, sau đó xin lỗi Tố Tố : "Tố Tố, tôi xin lỗi, lãnh đạo tạm thời tìm tôi có việc, tôi phải trước".

      Người đàn ông ném câu như vậy rồi vội vã bỏ , trước khi còn trả tiền. Tố Tố mình ăn cơm trưa, lúc muốn rời khỏi, nhìn thấy vị trí cách hai dãy bàn có bóng dáng xanh lá mạ, ngồi thẳng, toàn thân quân trang cực kỳ đẹp trai.

      Ánh mắt Tố Tố dời lên , thấy được người đàn ông mặc quân trang quay đầu, mũi cao thẳng, môi cương nghị, làn da màu đồng, phát sáng khỏe mạnh, rất đẹp trai, hơn nữa đẹp trai này còn là quân lính. chàng đẹp trai này nhìn có phần quen mắt, Tố Tố híp mắt,cẩn thận nhìn lại phen, này, này phải lưu manh ngày đó cường hôn sao, ta là quân nhân? http://***************.com/images/smilies/icon_think.gif Lưu manh quân nhân em muốn http://***************.com/images/smilies/icon_food.gif

      vai là quân hàm Trung tá, quả là khiến Tố Tố bất ngờ phen. Ngẫm lại cảnh tượng ngày đó bị cường hôn, Tố Tố nhịn được kinh ngạc, quân nhân cũng giở trò lưu manh? Ngồi đối diện là xinhđẹp, hai người chuyện trò vui vẻ, xem ra là bạn ta ?

      Tố Tố nhíu mày, nhịn được khinh bỉ, có bạn lại ra ngoài giở trò lưu manh, này phải là điều mà những người đàn ông mặc quân trang a, đây phải là thứ, xúc phạm người trong chúng tôi, nội tâm trong lúc này của Tố Tố đen tối rồi.

      đứng dậy ra nhà hàng, nhớ lại lúc Sở Lăng Xuyên giở trò đen tối như thế nào, nhìn thấy trẻ dẫn theo đứa trẻ bốn năm tuổi tới, trong đầu Tố Tố vầng sáng lên, ngăn cản này, làm trận như vậy mới được. Đại khái ý tứ là, người đàn ông của bắt cá hai tay, muốn ta thay đổi, nhưng nghĩ muốn ồn ào đến khó coi, để và đứa bé này gọi người đàn ông mặc quân trang kia là ba.

      kia nghe Tố Tố xong, trong mắt lên ánh sáng kỳ lạ, lại hướng bên trong nhìn, cười đáp ứng, thân là chị em phụ nữ, tất nhiên thể từ chối. Tố Tố cho rằng cầu như vậy bị đồng ý, nghĩ tới vị người mẹ kia vậy mà đáp ứng.

      Tố Tố mừng thầm, nhìn theo dẫn đứa bé vào. nhìn và đứa bé đến gần Sở lưu manh, đứa bé bổ nhào tới, nhào vào trong lòng Sở lưu manh, sau đó người phụ nữ tới ngồi cùng với ta, tiếp theo người phụ nữ dẫn đứa bé giống như cùng lưu manh gì đó cuối cùng rời khỏi. Tố Tố lén lút ra động tác chữ V, xem ra thành công, đối xử với lưu manh tuyệt đối thể nương tay, nhất định được phải cho ta đẹp mặt, Tố Tố dương lên khuôn mặt tươi cười giành thắng lợi xoay người . có gì để làm, ràng về nhà mới tốt.

      Hài lòng đến ven đường, lúc muốn đón xe, đột nhiên cảm thấy cổ tay bị nắm, người cũng thuận theo ngã về phía sau vài bước, cơ thể chênh vênh nhào vào vật thể cứng rắn.

      Người nào kéo vậy, muốn ăn đòn sao! Tố Tố quay đầu, rơi vào trong mắt là khuôn mặt tuấn tú.

      Là Sở lưu manh? ta lúc nào tới, thế nào thanh cũng có, mà tốc độ nhanh như vậy, còn phát tồn tại của ?

      Tố Tố kinh ngạc cúi đầu nhìn bàn tay lớn ngăm đen cầm lấy cổ tay , nhíu mày, vui : "Đồng chí, muốn làm gì?".

      Vẻ mặt nghiêm túc, đôi mắt đen sáng nhìn chằm chằm mặt Tố Tố, thanh lạnh lùng : " hù dọa vợ tương lai của tôi".

      Tố Tố nhịn được nghĩ, lẽ mang người phụ nữ và đứa bé chịu được áp lực, tố cáo Sở cái gì thiếu này, tất cả là xúi giục? Tố Tố cũng sợ, vùng vẫy bị ta cầm tay, vô vị : "Vậy thế nào?".

      " phải bồi thường cho tôi người vợ".

      Tố Tố mở to hai mắt nhìn, bồi thường vợ à, thuận miệng trêu đùa: "Được, được, hôm nào giới thiệu người cho ".

      Đôi mắt đen nhíu lại, khóe môi khẽ nhếch, tựa tiếu phi tiếu : " cần phiền phức như vậy, là ".

      "Cái gì?" Tố Tố có phần choáng váng, sức lực đối phương quá mạnh, suy nghĩ nhảy ra cùng phải cấp bậc, khiến trong lúc này mất năng lực phản kích, cái gì gọi là , chọn dưa hấu sao? Tố Tố ngớ ra, Sở Lăng Xuyên kéo tay hướng xe đối phương, Tố Tố lúc này mới hoàn hồn, chịu hợp tác về phía trước, vùng vẫy, lại đánh lại cắn lại khóc lóc om sòm, Sở đại thiếu phía trước bất động, mạnh mẽ kéo lên xe, nhét vào, sau đó bóng dáng cao lớn cũng chui vào, đem ý đồ trốn thoát từ cửa xe bên kia túm chặt Tố Tố lại, ở trong xe với tài xế: "Lái xe, về nhà".

      Tài xế nhìn chớp mắt, vẻ mặt bình tĩnh, hạ tờ báo trong tay, khởi động xe, thuần thục chuyển xe, quay đầu, hướng Sở gia tới. Vừa nhìn biết đại ca tài xế gặp qua sóng to gió lớn.

      Tố Tố ngừng phản kháng, hai tay bị ta cầm, cơ hể cũng bị Sở Lăng Xuyên gắt gao ôm vào trong ngực, có cách nào động đậy, mắng: "Lưu manh, đồ lưu manh.......".

      Ánh mắt Sở Lăng Xuyên lạnh lùng, bàn tay nắm cằm Tố Tố, ép khuôn mặt nhắn của đối diện với , nhanh như chớp ở môi Tố Tố hôn cái: "Tôi ngại dùng phương pháp này làm em ngậm miệng, lại càng để ý phản kích của ". Tố Tố đỏ mặt, mặt còn chút máu.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 4+5 : Ba mẹ, đây là vợ của con

      có chính sách, dưới có đối sách, tin là đối phó được , hãy đợi đấy. Tố Tố tránh thoát, chỉ có thể bị tên lưu manh này dùng sức kéo vào trong khu phố biết , môi trường nhìn qua có vẻ rất tốt, vừa nhìn cũng biết người thường thể ở. Xe đứng ở tầng dưới, Sở Lăng Xuyên mở cửa xe kéo Tố Tố xuống, tới lấy thẻ mở cửa, rồi mang Tố Tố chịu hợp tác vào.

      Đến cửa thang máy hai người lôi kéo nhau tới tầng 8, Sở Lăng Xuyên cầm chìa khóa mở cửa, dễ dàng kéo Tố Tố vào, đóng cửa, đẩy đến chỗ phòng khách, sau khi Tố Tố đứng vững, nhìn thấy phòng khách to như thế nhưng chỉ có hai người, người đàn ông, nhìn qua khoảng 60 tuổi, ở bên cạnh bể cá cho cá ăn, người phụ nữ trung niên, tuổi tác kém nhiều, ngồi xem TV.

      Hai người lớn tuổi bị Sở Lăng Xuyên và Tố Tố hấp dẫn lực chú ý, ánh mắt rơi người Tố Tố, sau đó nhìn cánh tay Tố Tố bị Sở Lăng Xuyên nắm giữ sau đó mới nhìn về phía Sở Lăng Xuyên, trong mắt có cả ngạc nhiên cùng vui sướng.

      Con trai rốt cuộc cũng suy nghĩ thông suốt, mang phụ nữ trở về. Sở Lăng Xuyên ngược lại còn cầm vai Tố Tố, hướng cha mẹ trước mặt mà đến, lời giật mình giới thiệu thân phận của Tố Tố: "Ba, mẹ, đây là con dâu tương lai hai người, Tố Tố".

      Gì cơ? Tố Tố thiếu chút nữa đứng vững, người đàn ông này là... lời này mà cũng dám ra? Con dâu tương lai, nào có phải như thế, vội vàng phủ nhận : " phải cháu, cháu cũng biết ta,là ta lung tung".

      Ba Sở và mẹ Sở liền đánh giá Tố Tố, ba Sở trái lại mặt đổi sắc, gọi Tố Tố đến ngồi. Mẹ Sở trong mắt thoáng nét gì đó, dường như đối với Tố Tố mà rất thích bộ dáng có lễ phép của . Tố Tố ngốc, ngốc, ánh mắt mẹ Sở ràng mang theo hàm ý xem thường, là dáng vẻ cao cao tại thượng, từ xuống dưới lần đánh giá , ánh mắt càng ngày càng lạnh, cuối cùng di chuyển sang chỗ khác.

      Người xưa có câu con dâu xấu dù xấu đến mấy cũng phải gặp ba mẹ chồng, trong tình huống này ít nhất cái miệng phải ngọt, phải biểu lấy lòng phen, ít nhất là khi vào cửa phải chào hỏi lễ phép, nhưng mà Tố Tố lại khác, tuy là cũng là người cực kỳ kính già trẻ, nhưng trong tình huống này, đạo đức tốt đẹp của lại thể nào phát huy.

      "Ngồi " Sở Lăng Xuyên cũng quản nhiều như vậy, nắm vai Tố Tố, nhấn ngồi xuống ghế sofa, sau đó khách khí ngồi ở bên cạnh , làm ra vẻ bọn họ làm như vậy rất rất quen thuộc, bộ dáng cực kỳ thân thiết, khiến Tố Tố vùng vẫy ra, nhịn được quay đầu liếc xéo cái, rồi quay đầu lại, thấy ánh mắt ghét bỏ của mẹ Sở, chắc hẳn động tác trợn tròn mắt của ở trong mắt mẹ Sở là hành động cực kỳ lễ phép, nhất là trước mặt hai vị bậc trưởng bối.

      Cho nên khiến Tố Tố cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhưng mà, vốn có quan hệ với Sở đại thiếu, cũng phải là vợ tương lai, phải lấy lòng ba mẹ ta mà sống, cho nên rất bình tĩnh.

      Mẹ Sở cầm điều khiển từ xa trong tay, nhìn phía Tố Tố, rốt cuộc mở miệng chuyện: "Tiểu Xuyên, con chịu kết hôn, người trong nhà cũng ép con, nhưng đừng có dẫn người lạ về nhà".

      "Mẹ"

      Sở Lăng Xuyên đối với lời mẹ mình có chút bất mãn lại có chút bất an: "Mẹ, Tố Tố là phụ nữ con đồng ý. Xác định, hôm nay mang về giới thiệu hai người phen, rồi về quân đội con viết báo cáo kết hôn".

      Tố Tố trong lòng có phần nổi giận. ta là ai vậy, ta kết hôn liền kết hôn sao, căn bản biết ta có làm được hay , người này thần kinh phải có vấn đề , vừa gặp hai lần kết hôn? Còn có vị mẹ Sở này, cái gì mà đừng dẫn người lạ về nhà, căn bản cũng muốn tới.

      Tố Tố muốn chuyện, ba Sở nở nụ cười ôn hòa: "Em này, lúc con trai có bạn , em mỗi ngày lải nhải, bây giờ dẫn người về, em lại thế, xem ra đứa Tố Tố này rất là tốt".

      Mẹ Sở cũng là đem Tố Tố để vào mắt, bộ dáng rất là tình nguyện, bày ra phong thái đoan trang nhưng nghe thấy ba Sở , liền đưa ra lối thoát: " Vậy nhà ở đâu?".

      Này, phải định coi là con dâu tương lai chứ? Tố Tố gỡ bàn tay nắm lấy vai mình như kìm sắt, kéo cũng ra, cuối cùng nổi giận, trong lòng thầm , Sở Lăng Xuyên, đừng có mà hối hận.Sau đó, Tố Tố hướng về phía mẹ Sở nở nụ cười: " Dì à, con, con ở Trung Quốc".

      Ba Sở nghe vậy liền đổi sắc mặt, mẹ Sở lại càng ngu ngơ, vẻ mặt Sở Lăng Xuyên lại càng đặc sắc, muốn cười lại càng muốn giận, buông tay ra, thân thiết cốc đầu cái: " gây ra chuyện, lại còn nghịch ngợm như vậy".

      Sở Lăng Xuyên xong nhìn phía ba mẹ mình, thay Tố Tố trả lời: "Mẹ, Tố Tố đùa với hai người thôi, ấy luôn nghịch ngợm. ấy người địa phương, ba mẹ ấy đều ở đây".

      Ba mẹ Sở , mẹ Sở lại hỏi: "Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?".

      "16 tuổi ạ" Tố Tố trả lời trong lòng nhịn được sám hối phen, chú và dì , con phải cố ý bất kính, nhưng là con trai hai người quá đáng giận, cho ta biết tay chút ta còn biết phụ nữ là phải là người tùy tiện khi dễ, muốn làm gì làm đâu.

      "... ...... .....". Lúc Tố Tố ở trong lòng sám hối, ba mẹ Sở hết chỗ , được, con trai họ thế nhưng lại trực tiếp mang về vợ đầu bị chập mạch về.

      "Ba mẹ, trời còn sớm, con đưa ấy về nhà, buổi tối còn còn về đơn vị, chúng con trước" Sở Lăng Xuyên dự đoán được chiêu này của Tố Tố, khóe mắt run run, kéo Tố Tố ra ngoài.

      nữa, người phụ nữ này có thể làm mất lòng ba mẹ , về sau có thể ở chung cũng khó khăn rồi. Ba Sở và mẹ Sở liếc mắt nhìn nhau, hai người ở quan trường lăn lộn nhiều năm như thế, mắt nhìn người cực kỳ chuẩn. Ba Sở từng là bí thư Đảng ủy, bây giờ nghỉ hưu, mẹ Sở từng là phó tổng giám đốc ngân hàng nào đó, bây giờ cũng nghỉ hưu, ở nhà tu tâm dưỡng tính an hưởng tuổi già.

      Ba Sở và mẹ Sở vẫn cảm đời này thấy thành tựu lớn nhất trong cuộc đời họ phải nghiệp mà là nuôi dưỡng dạy dỗ con cho tốt, nhưng chỉ có Sở Lăng Xuyên làm cho bọn họ đau đầu, 29 tuổi rồi nhưng người bạn người cũng có.

      Hôm nay, mặt trời mọc từ hướng tây, đứa con này đột nhiên dẫn phụ nữ về còn là vợ chưa cưới, làm bọn họ ngạc nhiên mừng rỡ, nhìn hình dáng, đứa con tên là Tố Tố này, cũng nguyện ý tiến vào cửa nhà bọn họ, với lại còn cho con trai họ đòn, trong đó khẳng định là có chuyện.

      Nhìn Sở Lăng xuyên vội vàng kéo Tố Tố khỏi, hai vị trưởng bối cũng thêm gì, mặc hai người về phía cửa. Cái gì là vợ tương lai, phỏng chừng là vui mừng hụt rồi.

      Sở Lăng Xuyên mới vừa kéo Tố Tố , cửa bị người từ bên ngoài mở ra. người đàn ông cao lớn tới, ước chừng khoảng 40 tuổi, nhìn rất phong độ, tâm Tố Tố hồi hộp phen, rồi sau đó trợn to mắt nhìn người mới tới, Sở Lăng Xuyên hô tiếng: " hai".

      "Thế nào, lại phải về quân đội hả?" hai Sở Lăng Xuyên nhưng ánh mắt lại rơi vào người Tố Tố, hơi nhíu mày, mang theo chút kinh ngạc, ngược lại có chút lưỡng lự hỏi: "A, đây phải Tố Tố sao?

      Hai người.... ...".

      Sở Lăng Xuyên dường như sửng sốt phen, tiếp đó nhếch môi cười: " hai, đây là vợ tương lai của em". Tố Tố trực tiếp hóa đá, tuyệt đối dự đoán được, hai Sở Lăng Xuyên là lãnh đạo trực tiếp của ba của , mà còn ở trong tình huống như vậy gặp mặt.

      Ba là cảnh sát hình , mà hai Sở Lăng Xuyên là cục trưởng của ba , bởi vì có quan hệ với ba, nên cũng có gặp mặt vài lần. Tố Tố ngẫm lại chính mình vừa rồi ở trước mặt ba mẹ Sở giả ngu giả dại, khiến chịu nổi, là , ôi thế là vứt mặt ba rồi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :