1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cô bé lọ lem của tổng giám đốc bá đạo - Lạc Vi Nhi (166 chương)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883


      [​IMG]

      [​IMG]
      bé lọ lem của tổng giám đốc bá đạo
      Tác giả:
      Lạc Vi Nhi
      Số chương: 166 chương
      Thể loại: Ngôn tình đại
      Editor: ngocquynh520+lazy_lazy+nắng mùa đông+cuckicoi ,An Lương + shinoe + Christina_Trinh + lindachu
      Beta: Ninhhainh
      Nguồn: Diễn đàn LQĐ
      [​IMG]

      Giới thiệu

      " nhớ em, nhớ dáng vẻ thở gấp dưới người của em, nhớ tới giây phút em cùng đến thiên đường. . ."
      là tổng giám đốc của Khải Tát Đế Quốc, cũng là vị thần trong mắt tất cả phụ nữ. lạnh lùng, mạnh mẽ. Phụ nữ bên cạnh nhiều như mây trôi, mỗi đêm đều có những người phụ nữ khác nhau làm bạn. Nhưng, phụ nữ đối với , cũng chỉ là bộ quần áo, mặc xong có thể bỏ.

      Người nào dây dưa, đều biết dùng tiền bạc mạnh mẽ đập vỡ, bạn có thể ấy máu lạnh, nhưng tuyệt đối thể ấy vô tình.

      Bởi vì tình của sớm biến mất cùng với kia. . . .

      mười sáu tuổi, cưỡng chiếm giữa buổi tiệc đính hôn, qua đêm liền bay đến nước Mỹ với chị .

      mười tám tuổi, trở về nước, giam cầm, bức bách sinh con cho .

      hai mươi tuổi, cuộc tai nạn xe cộ mang , bắt đầu mục rữa sống qua ngày.

      Bốn năm sau, người phụ nữ khác vào tim của . . .
      [​IMG]
      Last edited: 14/10/14
      tn99 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Nguồn đâu bạn ? Mình sửa lại cái bìa truyện cho bạn nhé, nếu có bìa liên quan đến truyện thì nên lấy cái đó nhé ^.^

    3. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      ý........tại bên LQĐ nên m ko lấy bìa ý..........hì hì
      tks b nha

    4. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Quyển 1 - Ân oán lúc đầu
      chương 1 - Ngược luyến tình thâm 1

      "Thiên, em xin , đừng đối với em như vậy!" Ngữ điệu cầu khẩn tràn đầy biệt thự, tiếng khóc cực kỳ bi ai đánh thẳng vào màng nhĩ của người nghe. Theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy 19 tuổi mặc áo đầm màu trắng ngã ngồi nền gạch cẩm thạch bóng loáng, mái tóc quăn đen nhánh rũ xuống vai, xốc xếch làm cho người ta có cảm giác bị vũ nhục, gương mặt đẹp vốn nên tràn đầy hương vị thiếu nữ nhưng giờ phút này bởi vì khóc, trở nên yếu đuối, lông mi dày vểnh lên dính nước mắt, làm cho lòng người sinh ra thương tiếc và thương , khiến người đành lòng. Cánh tay gầy yếu của giữ chặt người đàn ông trước mặt mình, giống như sợ rời xa , chặt, dám lười biếng. Nhưng đồng dạng, biết khóc cầu khẩn bao nhiêu lần.

      Người đàn ông này dường như để ý đến cảnh tượng trước mắt mình, kiêu căng như Apollo, gương mặt tuấn như vương tử, chút đồng cảm, đôi mày nhíu chặt để lộ ra nhẫn nại cực hạn, cố nén lửa giận trong lòng mình, coi thường cầu khẩn của .

      "Em van , câu có được hay ?" Hai mắt Cốc Điệp đẫm lệ, nặng nề thỉnh cầu mở miệng lần nữa. Mặc dù giờ phút này lòng của sớm bởi vì thờ ơ ơ hờ của mà bao phủ bởi tầng băng cứng, đau đến thiết sống vì việc muốn bỏ . Nhưng vẫn duy trì hy vọng cuối cùng.

      "Hừ ...!" Âu Thiên rốt cuộc nhìn thẳng ! Hừ lạnh khinh thường, gương mặt tuấn lạnh lùng thấu người. Giơ tay lên, từ trong tây trang chỉnh tề của mình lấy ra tờ màu trắng giấy, vung, động tác làm liền mạch, tiếp đó liền nữa.

      "Đây là cái gì?" Mắt Cốc Điệp sưng đỏ mang theo kinh ngạc nhìn về phía Âu Thiên, lại nhìn về phía tờ giấy kia, rốt cuộc, hiểu, đó là chi phiếu giá trị 50 triệu.

      "Thiên, cái này là. . . ." Cốc Điệp hiểu.

      Cúi đầu liếc xéo cái, bộ dáng điềm đạm đáng đập vào mắt, Âu Thiên nhẫn nhịn kích động trong lòng, trầm ổn : "Số tiền này đủ để sống nửa đời sau, cầm nó, từ nay chúng ta chính là người xa lạ". Dứt lời, Âu Thiên liền nhấc chân, về phía cửa chính.

      "Đừng !" Cốc Điệp thét chói tai, liền nhanh chóng tới cửa, mở ra cánh tay mấy dài của mình, dùng thân thể của mình chặn cửa lại. Gương mặt thon gầy nhăn lại, nước mắt ngừng chảy 1xuống:

      "Tại sao? Tại sao?" nghẹn giọng lắc đầu nhìn người đàn ông nhất đời này, ngừng tìm kiếm đáp án từ , nhưng chỉ thấy được vô tình khuôn mặt tuấn nhu tình ngày xưa của .

      Âu Thiên nhìn thấy đường ra của mình bị chặn lại, lạnh lùng cau mày.

      "Tại sao?" bỗng dưng cười nhạo tiếng, nhếch khóe miệng cười tà, con ngươi thâm thúy nhìn thẳng cặp mắt đẹp của . Trước kia, đôi mắt này, cho bao nhiêu rung động, thậm chí khiến lọt vào tình của sâu, chỉ là. . . . cư nhiên quên, tham lam của phụ nữ.

      "Giữa chúng ta xong rồi". muốn để cho mình chìm đắm trong tham lam hư vinh của ,muốn giải quyết gọn gàng linh hoạt.

      "Em hiểu !". nhìn thấy vô tình, nhưng muốn tin tưởng có thể dễ dàng bỏ qua tình của họ như vậy.Nhất thời, trái tim co rút: "Em rất , chúng ta nhau như vậy, em hiểu, tại sao chúng ta phải tới bước này, tại sao? Tại sao? Em va , cho em biết nguyên nhân, chỉ cần em có thể sửa, em nhất định sửa lại toàn bộ". càng càng kích động, càng nước mắt càng chảy nhanh, trở nên thể thu hồi, lại thể thay đổi được .

      "?" giương môi cười, sau khi nghe lời , nhưng ngay lập tức, hồi giận dữ nổi lên ở đáy mắt .

      "Loại người như cũng có tình sao? xứng sao? Giữa chúng ta có tình sao?"



      Đối mặt với lạnh lùng gây của , Cốc Điệp phút chốc suy sụp, nhưng muốn buông tay, coi như có thể bỏ qua tình của họ, cũng có cách nào tuyệt tình như vậy.

      Tâm, ra trăm ngàn vết thương.

      Nhưng, lại có thể nào.......

      Rốt cuộc, xông lên trước, ôm lấy thân hình to lớn cao ngạo của a.

      đặt tay ở ngực mình, để cho cảm nhận nhịp tim .

      "Tại sao giữa chúng ta có tình ? Em vì ,bỏ qua vị hôn phu chưa cưới, mà vì em, bỏ qua cuộc hôn nhân buôn bán của mình, em thích vùi trong ngực , có thể để cho em độc chiếm thời gian dài. thích món ăn em làm, em bỏ qua việc học của mình, làm nội trợ vì ! Chẳng lẽ những thứ này,những thứ này đủ chứng minh tình của chúng ta sao? Chẳng lẽ quên sao?" Cốc Diệp vùi đầu trong lồng ngực , nắm y phục của chặt, muốn buông ra.

      Bởi vì, tìm chứng cứ có thể chứng minh tình của họ.

      Chỉ là, thể ngờ tới, ngực của sớm lạnh băng.

      Khóe măt Âu Thiên kịch liệt co quắp, lông mày đen nhánh nhíu chặt, rốt cuộc, đẩy nức nở trong ngực ra, mắt lạnh nhìn .

      "Cho nên,tôi hối hận."

      "A......." Cốc Diệp bị đẩy mạnh lên nền đá cẩm thạch lần nữa, thân thể nhắn chịu nổi đau đớn kịch liệt đột nhiên xuất , khuôn mặt nhíu lại, thân thể co rúc như tôm tép.

      Bởi vì phẫn hận, che đôi mắt. thậm chí nhìn thấy bộ dáng thống khổ của , nghe thấy tiếng rên rỉ của .

      " xác định tôi, người đàn ông lớn hơn 10 tuổi, mà phải nhìn trúng tiền của tôi?"

      hỏi lần cuối cùng.

      Lần này, rốt cuộc quyết định cho 1 cơ hội. Coi như là vì những giọt nước mắt giả dối của chảy ra, hoặc cũng là vì lưu luyến trong lòng mình.

      Bụng Cốc Diệp quặn đau,đau, tê dại thần kinh của , muốn cho biết, , nhưng, trán mồ hôi giọt ngăn trở . chỉ có thể ngừng gật đầu, cầu xin nhìn thấy đáp án của . Nhưng, cuối cùng chỉ là mà thôi.......

      Á khẩu im lặng như trong dự liệu, nụ cười khổ vang vọng ở khóe miệng Âu Thiên, xem ra, , mà bọn họ cuối cùng như thế........

      "Đừng tưởng rằng chuyện của mình làm ai biết." Lời vừa ra miệng, liền mở cửa, mất.

      Bóng lưng quyết tuyệt ràng in ở hốc mắt cùng với trong lòng, Cốc Điệp giương tay phải muốn kéo bóng dáng biến mất của canh trở về, nhưng cuối cùng, vẫn mất.

      Xé đau, đau lòng dây dưa tập kích , nước mắt rơi xuống gạch lạnh như băng.

      Tí tách, tí tách,
      giọt, hai giọt,

      Rốt cuộc, chịu nổi.
      Hôn mê bất tỉnh.

    5. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Chương 2 : Ngược luyến tình thâm 2

      Cốc Điệp mười bảy tuổi, từ khi có trí nhớ, nhi viện Đồng Tâm chính là căn nhà duy nhất của , từ sinh trưởng ở chỗ này, cây hoa ngọn cỏ nơi này và đồ xếp gỗ cũ mục là đồ chơi duy nhất của , viện trưởng với những người bạn khác chính là người nhà của . Từ khi Cốc Điệp lên 16, liền chuyển ra khỏi nơi này, nguyên nhân chính là muốn liên lụy những người khác nữa! Dựa vào ý chí ương ngạnh của mình, băt đầu vừa làm việc vừa học tập. May mắn là, ti năng vị trí khn của tầm thường, chẳng những chịu đựng đợc những hoàn cảnh khó khăn mà người thường cách nào tưởng tượng, giành được học bổng thi đậu trường hạng nhất, tại, chẳng những học tốt, càng có bạn trai đẹp trai danh môn vọng tộc làm người người ca ngợi. Vậy mà, hạnh phúc của có lâu dài, tất cả, đều từ lúc bọn họ quen nhau ——

      Ngày đó, Cốc Điệp mặc áo đầm trắng, mái tóc dài trút xuống như thác, giống như tiên tử nghịch ngợm xuyên qua trước những đứa bé, ngừng cười đùa, làm ra các loại biểu tình, chọc cho những đứa békia cười ngừng.


      Cuối cùng, quên nở nụ cười với bọn .


      "Chị Điệp, hôm nay sao lạc chưa tới?" ở bên trong những đứa bé, có diện mạo đáng hỏi.


      Cốc Điệp mỉm cười, giải thích: "Hôm nay Lạc có chuyện quan trọng, cho nên có tới, nhưng ấy dặn dò chị mang quà tặng quần áo cho các em." Lạc mà , chính là bạn trai của .


      Lạc Phong —— thiếu niên dáng dấp ưu nhã, có hương vị nho sĩ. Xuất thân nhà giàu, nhưng lại chút nào dính vào thế tục đáng buồn. Đây cũng là nguyên nhân Cốc Điệp , chỉ ghét bỏ , ngược lại càng thêm mến , thậm chí còn thường thường làm bạn trở về nhi viện.


      "Quà tặng gì?"


      "Là chocolate sao?"


      "Là những quần áo mà các chú thím cho giống bình thường sao?"


      Vừa nghe đến có quà tặng, bọn liền kích động lên, mỗi khuôn mặt nhắn đều mang theo vẻ mặt suy đoán khác nhau, nhưng đều nhao nhao cao hứng hoan hô.


      " đúng." Cốc Điệp cười lắc lắc đầu, mặt tinh xảo giống như búp bê tràn đầy vui thích: "Là bóng da và búp bê." Rốt cuộc, Cốc Điệp chậm rãi ra đáp án.


      "Oa ——" bọn há to miệng, xem như là ảo thuật, nhìn Cốc Điệp lấy ra hai cái thùng từ phía sau.


      "Bé trai là bóng da, bé là búp bê." Vẻ mặt Cốc Điệp thỏa mãn nhìn bọn , xong liền lấy quà tặng Lạc Phong chuẩn bị từ trước ở trong thùng giấy ra, phân phát từng món cho những đứa bé bởi vì vui sướng mà sớm quên hết tất cả.


      " là xinh đẹp." Búp bê vừa mới tới tay, có cái hơi mập liền nhịn được cảm thán, đôi tay kìm lòng được ngừng vuốt ve.


      "Tiểu Như, thích ?" Cốc Điệp hỏi.


      "Thích." Bé tên là Tiểu Như cuồng gật đầu hồi: "Từ sớm Tiểu Như muốn có con búp bê giống các bạn khác rồi, nhưng mẹ viện trưởng cái đó quá mắc, cho nên. . . ." tới chỗ này, ánh mắt của Tiểu Như hơi ẩm, tay bé ôm chặt búp bê, đầu rủ rất thấp.


      Cốc Điệp ngẩn ra, chỗ nào đó trong lòng bị xúc động rồi.


      Tiếp, liền dùng tay của mình vuốt ve sợi tóc cắt tỉa chỉnh tề của Tiểu Như, : "Bây giờ Tiểu Như cao hứng lằm sao? Còn thắt bím cho búp bê?"


      "Ừ." Tiểu Như bỗng dưng lại nở nụ cười như trước, tiếp đó liền chạy ra.


      Nhìn Tiểu Như sớm chạy vào trong nhà cùng với mấy đứa bé trai cầm bóng, biểu tình cười của Cốc Điệp từ từ biến mất.


      "Hi vọng bọn họ có thể vĩnh viễn vui vẻ!" Cốc Điệp yên lặng chúc phúc cho bọn họ ở trong lòng.





      biết, ở phía sau của , sớm có người đứng thẳng. Tất cả tất cả, đều rơi vào tầm mắt của .


      ". . . ." Nhìn biểu tình biến chuyển trong nháy mắt của , biết thế nào, tim của hơi đau, giống như là bị xúc động, chưa từng như thế.


      "A ——" ngờ tới phía sau mình có người, Cốc Điệp vừa quay đầu lại liền bị sợ hết hồn, mặt tinh xảo lộ ra vẻ hơi kinh sợ, đợi đến khi bình tĩnh lại, nhìn diện mạo của người đàn ông trước mắt Cốc Điệp liền cảm thấy hít thở thông.


      mái tóc ngắn đen hơi nghiêng ra trán, khí chất dịu dàng giống như Lạc Phong, lúc này còn có phong phạm vương giả cùng với khí chất thua người, gương mặt của kiêu căng cương nghị, lông mày tuấn mắt sáng. bộ tây trang màu đen vững vàng định hình thân thể to lớn cao ngạo của .


      Cốc Điệp cảm thấy trái tim đập thình thịch, trái tim u mê bởi vì gương mặt lạnh lùng của mà ngẩn ngơ.


      " xin lỗi, xin hỏi là. . . ." Mặt trắng nõn của Cốc Điệp hơi ửng đỏ, giống như đào, kiều diễm ướt át. ngừng cảm thấy vô sỉ vì mạo hiểm và những ý nghĩ hoang đường của mình. ngừng nhắc mình là người có bạn trai!


      Người đàn ông nhíumày đẹp, có để ý lời của .


      "Hả?" Cốc Điệp có chút kinh ngạc, cho là nghe lời , liền lặp lại lần nữa: " biết ngài là. . . ."


      Thiếu nữ mười mấy tuổi trước mặt xúc động thần kinh của sâu, nhất thời khiến trong lòng có cảm giác vui sướng cùng với ngọt ngào. Nhìn lặp lại lời của mình, càng tin chắc mình gặp được người .


      ", muốn em!"


      Mắt hơi nhíu lại, giọng dồi dào từ tính trầm thấp, gương mặt tuy lạnh lùng lại ra câu làm người ta mở rộng tầm mắt. . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :