Câu chuyện của nữ minh tinh - Lữ Vũ Uyên

Thảo luận trong 'Đoản Văn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      Tên truyện: Câu chuyện của nữ minh tinh.
      Tác giả : Lữ Vũ Uyên.
      Thể loại: đại.
      Số chương : 2
      Nhân vật: Chương Phi, Tống Khởi, Bách Thục Liên.
      Câu chuyện giới tính luôn dai dẳng trong xã hội, ánh mắt kỳ thị dù công khai hay kín đáo đều tồn tại. Sống như thế nào, sống làm sao... Sống đúng với tâm hồn mình thế nào?

      Chương 1: Họp fancub.
      Hai trợ lý xăng lăng chạy từ đầu nọ đến đầu kia xem xét, chỉnh trang từ băng rôn đến màn hình lớn. Buổi họp fan hôm nay rất đặc biệt vì trong suốt quá trình ba năm phấn đấu vươn lên vị trí minh tinh, Chương Phi chưa từng tổ chức gặp gỡ người hâm mộ. luôn tận tình, thậm chí từ phim trường đội mưa thăm fan bị ốm nặng mà đọc được weibo, gửi nhiều suất học bổng cho các fan hiếu học nhưng chưa từng tổ chức hội họp. Ngoài các chương trình trong khuôn khổ giới thiệu, quảng bá phim hoặc các buổi tiệc từ thiện nữ minh tinh nhận bất cứ lời mời nào. Trong giới giải trí cho rằng chảnh, lập dị song những ai có dịp tiếp xúc đều nhận định Chương Phi rất tốt, điềm đạm lại biết điều. Rất nhiều ký giả đến hôm nay để mong thu về tin tức nóng hổi.
      7 h 30 , đèn tắt ngấm, các fan hò hét gọi " Chương Phi Chương Phi!".Nhạc trỗi lên điệu nhạc phim nổi đình nổi đám nay - bộ phim đưa Chương nương lên vị trí Thị hậu. Tiếng vỗ tay vang cả khán phòng khi tiếng hát ngọt ngào thánh thót ngân lên từ cánh gà sân khấu" Nếu tình là mơ muôn đời ta nguyện tỉnh dậy, nếu nàng là ma muôn kiếp ta chẳng thành tiên... "
      Chương Phi bước ra vừa hát vừa cúi chào khán giả, mái tóc đen ngang lưng bóng mượt dưới ánh đèn. Bài hát này vốn dành cho nam chính hát nhưng khi đạo diễn nghe đọc đài từ lại quyết định đưa hát. Cái ngược đời này làm bộ phim bùng nổ bởi chất giọng cao vút, trong trẻo lẫn vào đâu được càng khiến cho chuyện tình ma giới thêm đặc sắc. Khán giả say sưa nghe hát, có người còn lim dim đôi mắt mơ màng. Bài hát kết thúc cả phút sau khán phòng mới vỡ oà tiếng vỗ tay. Người dẫn chương trình ôm bó hoa lưu ly trắng lên tặng :
      - Hoa này tôi dành tặng cho nữ ma đầu của tôi!
      - muốn thế nào đây, Tống Khởi? - cười xoà, kết bạn trong giới, người gần gũi co quanh quẩn có quản lý Mục, hai trợ lý, ekip hình ảnh và... Tống Khởi! vốn là ca sĩ nhưng sau đó chuyển hướng sang lĩnh vực mc và sản xuất phim.
      Khán giả nghe đối đáp cười ồ thú vị, có cảm giác bữa họp fan này ắt có nhiều việc hay ho! Chương Phi mặc bodysuit màu vàng chanh nổi bật, dù đeo bất kỳ trang sức nào nhìn vẫn toả sáng rực rỡ. Tống Khởi quay về phía khán giả:
      - Bây giờ là lúc tra khảo nữ diễn Viên của chúng ta : Chương Phi! tràng cười ngạo ấy nào các bạn!
      Tiếng vỗ tay lại vang lên, Tống Khởi hổ danh là nam mc hàng đầu của đài Trung Ương, chương trình nào của đều được lòng khán giả. cầm bìa giấy, vung vẩy:
      - Đây là sớ... E hèm... Câu đầu tiên, Vì sao lấy nghệ danh là Chương Phi, nghe tên là nhớ Tam Quốc Chí?
      - Nghệ danh này là do quản lý của tôi chọn, lúc đầu thấy có chút kỳ quái nhưng chắc nhờ nó kỳ nên mọi người nhớ đến tôi hơn! - gãi đầu giọng, các fan vỗ tay, huýt sáo rần rần.
      - Tên là gì? - nâng micro cao giọng, nàng trông bộ dạng phì cười:
      - Khi nãy đâu có như thế? Hừmm, xong chương trình tính với sau. Tên của tôi là Trương Phương, người Hàng Châu, lớn lên ở Triều Châu!
      - Có bao nhiêu mối tình rồi? - Câu hỏi này quả rất được mong đợi, nhìn xuống khán phòng thấy nhiều đôi mắt háo hức đợi câu trả lời. Hít hơi dài, nhìn quản lý Mục. gật đầu khẽ cười như bảo: " Cứ làm như em muốn "
      cầm chắc micro, cất giọng êm êm:
      - Trước khi trả lời câu hỏi này tôi muốn kể cho các bạn câu chuyện. Các bạn thấy sao, ủng hộ tôi nào?
      Được vỗ tay tán thưởng khích lệ mỉm cười:
      - Bảy năm trước ở Triều Châu có bé thích ăn kẹo hồ lô, thích được xem phim màn ảnh rộng và nhất là thích ngồi bên chị nhà bên nghe kể chuyện. Chị ấy kể rất hay, chỉ cần cất tiếng lên là bao nhiêu nhân vật như ra trước mắt. Đặc biệt là mỗi câu chuyện đều mới lạ, mỗi lần lại là câu chuyện khác nhau. Hai chị em cứ thế quấn quít nhau ngày này qua ngày khác. Tới ngày bé thấy chị nửa đêm gõ cửa nhà mình, khi mẹ ra mở cửa trông thấy quần chị đầy máu hiểu chuyện xảy ra. Bà ôm chị vào lòng, chị nức nở trong lòng bà còn hiểu gì cả! Đêm đó mẹ ôm chị ngủ, chị cứ thút thít cạnh mẹ .Hôm sau khi ông bố nát rượu của chị sang tìm bị bà mẹ hổ vác dao rượt chạy bán sống bán chết. Mẹ gửi cả chị, cả bé lên Bắc Kinh sống với dì bé.

    2. Lữ Vũ Uyên

      Lữ Vũ Uyên Well-Known Member Moderator

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      371
      Chương 2: Công khai.
      Tống Khởi nhìn , trong mắt có ý bảo : " chưa hẳn là hay đâu, em bị phản đối đấy! ". chỉ mỉm cười tiếp tục, mắt long lanh ngấn nước:
      - Sau này bé mới biết chị ấy bị bố mình xâm hại, chị trở nên trầm lặng, ghê sợ bất cứ bàn tay ai động đến người chị ấy. Đêm đêm hai chị em ngủ cùng chỉ cần bé sơ ý chạm tay vào người chị liền nghe tiếng hét lên kèm theo gương mặt hoảng sợ tột độ. Những lúc như thế bé càng muốn ôm chị vỗ về chị lại càng tránh xa về mép giường. Rồi học, chị quanh quẩn mình với việc làm sáp đèn ở sân sau. Hè bé về nhà dì thăm chị, thấy chị ngày càng hốc hác lấy làm đau lòng. Đêm... Lúc hai chị em ngủ mơ màng bé thoáng thấy bóng người rón rén mở cửa phòng. Chị giật nảy người lùi sát vào tường còn bé nhanh tay ôm bình sứ cạnh đầu giường phang thẳng đầu kẻ đột nhập. bị tấn công bất thần liền ôm đầu bỏ chạy, kịp khoác áo ngoài phóng theo hô hoán. Lúc sau dượng và trai tóm được cái kẻ đồi bại đó. bé há hốc mồm tin được là ông ta. Bố chị! ra ông ta lần mò được đến chỗ này, chị thầm chịu trận vì sợ nhục nhã. Dì dượng giao ông ta cho cảnh sát, bé ôm lấy chị khóc ròng :
      - Xin lỗi, em quá lâu, để chị chịu uất ức rồi!
      Chị chẳng gì, lần đầu tiên sau mấy năm chị cự tuyệt cái ôm của . Đêm đó chị mân mê mái tóc , ngắm gương mặt trắng thiên thần của lúc sau bất chợt cúi xuống hôn trán . Hành động bất thần của chị khiến khó hiểu nhưng cự tuyệt. Hôm sau khi hai chị em ngồi ngoài hiên ngắm trăng chị lại hôn má . cười khì hỏi:
      - Trước kia e động đến chị như đỉa phải vôi. Sao, e rồi à?
      Chị choàng tay ghị sát vào người hôn lên môi khiến trợn tròn mắt ngạc nhiên. Chị cọ cọ chiếc mũi cao thẳng vào mũi dịu dàng :
      - !
      bé đó như trúng sét, phút chốc biết trả lời thế nào. khẽ đẩy chị ra, chạy vào phòng:
      - Em buồn ngủ rồi!
      Chữ "" bé nghe rất nhiều từ những người con trai nhưng chưa khi nào thấy bối rối, tim có những tín hiệu khó hiểu như thế. thương chị là hẳn rồi !khi thấy chị khóc chỉ muốn chạy ngay đến ôm lấy chị, vỗ về. Tình ? vẫn nhớ hai người bạn trai trong trường khi bị phát quen nhau bị bài xích ghê gớm. Thậm chí hiệu trưởng gọi vào phòng thuyết giáo, phụ huynh đến trường và cuối cùng cả hai đều chuyển trường. Nghĩ đến việc đó, nghĩ đến gương mặt mẹ, dì, dượng cả trai nếu biết và chị chắc rất kinh khủng. Chị ôm từ phía sau, thổn thức:
      - Em sợ phải ? Em đừng chị, hãy để chị em thôi.
      - Có phải vì bị tổn thương nên chị thể đàn ông ?Có phải vì em khiến chị sợ hãi chị mới em ? - thầm, trong lòng đầy mâu thuẫn. Nếu xác định sợ mối tình đồng giới còn hỏi ron hỏi ren làm gì?
      Chị siết vòng eo thon, hơi thở ấm phà vào gáy bé:
      - phải! Chị em từ rất lâu, từ lúc em hay nũng nịu dựa người vào chị đòi ăn kẹo hồ lô, đòi nghe chuyện Tam Quốc. Chị tránh né em vì sợ, sợ em ngày nhiều...
      bé thức dậy sớm trở về nhà mẹ ở Triều Châu ở đó suốt mùa hè.Những đêm trăng lại nhớ chị, nhớ nụ hôn đầu đời mềm mại, khó quên.Đêm xuống bất giác nhớ vòng tay, nhớ hơi ấm từ chị. Nhập trường lên lại Bắc Kinh nhưng ghé thăm dì dượng, sợ biết đối diện với chị thế nào.Lại càng biết đối diện với tình cảm bản thân thế nào? Hàng trăm lần tự nhủ là con , con nên con trai... bé quen bạn học cùng để quên chị nhưng nụ hôn nhận được nhạt nhẽo dần đông cứng trái tim . Hai năm sau khi tốt nghiệp về Triều Châu thấy nhà bên cạnh treo lồng đèn trắng. ngỡ ngàng hỏi mẹ, mẹ cho biết hôm đó là thất đầu của chị. Mẹ vuốt ve mặt mắt rưng lệ bảo chị mất vì nhớ thương , bảo sang nhà thắp cho chị nén hương, di vật của chị để dưới bàn thờ là cho . Lúc đó bé hiểu mẹ biết tình, lúc mở cánh cửa thấy di ảnh chị thấy trái tim như bị bóp nghẹt. Chị mỉm cười, mái tóc ngang vai, đôi mắt buồn vời vợi... Tận lúc này mới cảm nhận chị rất đẹp! Trong cái thùng giấy để vài món đồ chơi hồi bé chị xin của , những tấm tranh xấu vô cùng vẽ và quyển tiểu thuyết chính chị viết. Chuyện tình ma tiên kết cục đẹp nhưng nhân vật nữ phụ nữ chính kết thúc bằng cái chết... Tự dưng bé liên tưởng đến chị! Chạy ra mô đất lấp vội, nằm xoài mô đất khóc nức nở. Đến khi mất mới hay ra mình cũng chị, chỉ là quá sợ miệng đời dám đối diện . Mẹ lặng im đứng nhìn con duy nhất khóc nấc nấm mồ chưa xanh cỏ. đó sau đó vào trường điện ảnh, đó chính là tôi, Chương Phi!
      Cả khán phòng ồ lên kinh ngạc, những tiếng xì xào ngày càng lớn. Máy ánh loé lên liên hồi, Tống Khởi nhíu mày lo lắng đây là scandal lớn trong nghiệp của Chương Phi. Các báo ngày mai có dòng tít lớn " Nữ minh tinh Chương Phi kể chuyện thừa nhận mình là người đồng tính". ra dấu có ý hỏi quản lý Mục ta ra hiệu " Đừng lo! Hỏi ấy tại sao bây giờ mới ra? "
      Tống Khởi chìa khăn giấy đưa , cố cười:
      - Chương Phi lại làm chúng ta bất ngờ! câu hỏi nào: Thế vì sao hôm nay lại để lộ việc này? là bước rẽ cho nghiệp của đó!
      mỉm cười:
      - Nếu vì này tôi bị tẩy chay tôi buồn nhưng hối tiếc. Tôi vào giới giải trí vì chị, tôi để đến ngày hôm nay mới công khai vì tôi đợi thành công của bộ phim "Nghịch Luyến".Tác giả của Nghịch Luyến là chị ấy, tác phẩm duy nhất của người tôi : Bách Thục Liên! Cảm ơn các bạn đến đây, cảm ơn tình cảm của các bạn mấy năm qua.Tôi có những khoảnh khắc Vinh quang sân khấu là vì chị nhưng nụ cười vĩnh cữu từ đây về sau là vì có các bạn. Cảm ơn!
      Từ chối phỏng vấn từ báo giới, với giúp đỡ của quản lý, trợ lý, Tống Khởi và vài bạn fan thân thiết Chương Phi thoát khỏi vòng vây phóng viên. xin phép được mình, thả bước con đường lát đá ong đại lộ Bắc Kinh thư thái ngắm trời. Chị à, nguyện vọng của chị em hoàn thành, bộ phim rất nổi tiếng.Em có gì cho chị cả, cố gắng bao năm chỉ để cái gật đầu của Tống Khởi chấp nhận đầu tư cho Nghịch luyến, thôi cũng yên lòng chị nhé !
      Tống Khởi đứng đợi dưới mưa rất lâu, vừa thấy rẽ vào khu biệt thự vội chạy đến bung ô. cười:
      - Cả và tôi đều ướt còn bung ô làm gì? Sao về nghỉ ngơi?
      - Tôi đến vì cục du lịch vừa báo gạch tên em khỏi kế hoạch quảng bá du lịch, vì hình ảnh em còn phù hợp! - giọng run run vì quá lạnh, chẳng ngạc nhiên, điềm nhiên:
      - Tôi đương nhiên dự liệu ra! Tôi từng sống đúng với tình cảm của mình, nếu tôi dũng cảm chút kết cục khác. Mẹ tôi biết từ lâu, bà hài lòng nhưng vì tôi là con bà nên dù tôi lựa chọn thế nào bà cũng ủng hộ tôi! Sống thế nào, sống làm sao... Sống vì mình có gì sai? Có thể Nghịch Luyến là bộ phim cuối cùng của tôi, cảm ơn thời gian qua chăm sóc tôi hết lòng.
      cúi chào định vào nhà Tống Khởi ôm lại :
      - Sống vì mình bao giờ sai! Chương Phi, Bách Thục Liên còn. Liệu em có thể suy nghĩ... Em sống cho mình và sống vì chứ?
      vốn nhận ra tình của Tống Khởi từ lúc chân ướt chân ráo vào làng giải trí. Chân tình của mãi trân trọng chỉ là trái tim càng về sau này càng nhớ chị ấy! Ôm , đặt lên môi nụ hôn lạnh, dịu dàng:
      - Tạm biệt !
      - Chương Phi, vẫn chờ em. Dù ngày mai dư luận có vùi em xuống lầy nhất đinh bảo vệ em. Có ở đây, em! - Tống Khởi với theo .Với Chương Phi là hoài niệm với , là chờ đợi... Đợi người biết sống hết mình như ấy, đáng!

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :