1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Câu được anh trai thân yêu - Dư Phàm ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Câu được trai thân
      Tác giả: Dư Phàm

      Converter: Ngocquynh520

      Editor: Lyly

      Thể loại: Ngôn Tình Đại

      Độ dài: 10 chương

      --------------

      Giới thiệu

      Người ta thường phải có chí hướng từ sớm sớm thành công, em nhà họ Đinh - Đinh Vũ Du có chí hướng từ khi chưa được 10 tuổi, chí hướng vô cùng to lớn - nhất định phải câu được "Con cá đẹp trai"

      Nhưng mà con cá này vô cùng đặc biệt, tại sao ư vì phải gọi là " trai"

      từ em đơn thuần trở thành mĩ nhân xinh đẹp

      Cho nên Đinh Vũ Du bắt đầu kế hoạch "Câu cá".

      Đầu tiên bắt đầu trang điểm, sau đó ăn mặc sexy.

      Nhưng lại cẩn thận cảm lạnh

      Quyến rũ , lại cho rằng làm nũng.

      đành phải ngậm đắng nuốt cay, thầm nuốt lệ vào trong lòng.

      Ôi! Con đường tình này sao mà gian nan đến thế, nhưng mà kịp quay đầu nữa rồi.....

      Đinh Tử Hạo là thanh niên khỏe mạnh, nhưng gần đây tóc có xu hướng bạc trắng

      Em muốn làm vợ anh_ coi như biết

      Nhưng mà cố tình quyến rũ anh_ thể làm ngơ

      Hơn nữa còn khiêu khích đến cực hạn

      thể đưa ra lời cảnh cáo: chơi với lửa coi chừng bị cháy


      -----------------

      Mở đầu


      Đinh Bá Thực là thương nhân thành công, ngoài giàu có ở ngoài, ông còn có người vợ xinh đẹp người người ao ước.

      Nhưng mà cuộc sống của ông lại có thiếu sót vô cùng lớn, đó là người vợ kết hôn nhiều năm lại sinh được con, cho dù là thụ tinh nhân tạo hay nhờ thần cúng phật, hai người dùng hết các biện pháp cũng được toại nguyện, cuối cùng đành từ bỏ.

      Vì để có con nối dõi, họ phải đến nhi viện nhận nuôi bé trai 2 tuổi, đặt tên là Đinh Tử Hạo.
      Tử Hạo ở đây có nghĩa là nhiều con nhiều cháu. Bọn họ hi vọng bé trai này có thể mang đến may mắn cho Đinh gia để họ có thêm những đứa con.

      cũng lạ, biết có phải do Đinh Tử Hạo có số tốt với họ, sau khi nhận nuôi bé, bà Đinh liền mang thai, chỉ trong 6 năm liên tục sinh 4 con , xinh xắn, đáng , khiến nhà họ Đinh trở nên vô cùng náo nhiệt
      .
      giống như ông Đinh dáng người mập, lùn.4 con đều giống mẹ, xinh đẹp như tác phẩm nghệ thuật "phấn điêu ngọc mài"

      cần phải bốn con của ông xihn đẹp như thiên tiên, khiến cho ông Đinh vô cùng kiêu ngạo.

      Mặc dù có vài người cho rằng sinh con là chuyện lỗ vốn, nhưng ông Đinh lại cho là vậy, ông biết chỉ cần thực lòng nuôi dậy, con của ông còn tốt hơn nhiều so với con trai bỏ , con tuyệt đối là tài sản của Đinh gia chứ phải món nợ.

      Vì vậy, con càng lớn, ông Đinh càng tích cực thay các chọn đối tượng.
      Chẳng qua là khi các lớn lên, đều xinh đẹp như hoa như ngọc, họ còn giống hồi bé bị ông Đinh lừa gạt, các đều kháng nghị mỗi người đều có ý đinh riêng, bao giờ bị ông Đinh dùng mấy viên kẹo hay lời ngon ngọt nữa
      Liệu ông Đinh có được như ý nguyện, thay bốn con tìm rể hiền vừa lòng ông?
      Hay là các theo ý mình, tìm người rể nghèo? Đến lúc đó cho ông Đinh lỗ vốn bỏ ra hay ?
      Bốn con của ông là tài sản hay món nợ đây?
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 1


      Đinh Vũ Du xách vali hành lí , chăm chú nhìn địa chỉ nhà, con đường vô cùng xa lạ, vì vậy cố gắng nhìn kĩ từng địa chỉ

      tìm nơi ở của Đinh Tử Hạo

      từ Đài Loan đến Mĩ xa xôi để học, giống như những học sinh khác là đến kí túc xá để ở mà đến chỗ ở của trai là Đinh Tử Hạo.

      thích Đinh Tử Hạo , thích từ khi bắt đầu hiểu chuyện, vẫn luôn thầm người trai cùng máu mủ này, chỉ tiếc rằng nhiều năm trước rời nhà đến Silicon Valley* ở Mĩ để phát triển. Những năm gần đây 2 người ít có cơ hội để chuyện, nhưng ngày nhớ đêm mong , bình thường chỉ có thể gửi email để biểu đạt.

      vất vả mới nhịn đến ngày tốt nghiệp, đương nhiên bỏ qua cơ hội để hai người chung sống, cố ý học thạc sĩ ở đại học Stanford*, chỉ có như vậy mới có lí do để được sống cùng trai, cùng sớm chiều chung đụng.
      chẳng những phải suy nghĩ kế hoạch cụ thể mà còn phải dẹp hết lũ ong bướm vây quanh

      Đinh Tử Hạo là của , ai có quyền tranh giành.

      lâu như vậy, sâu sắc như vậy, thể nào để cho người khác cướp mất được

      Tất nhiên, đây là bí mật của , cả nhà cũng biết, mọi người chỉ nghĩ rằng đứa bé thích gần thôi.

      " A, chính là........nơi này sao?" nhìn biển số nhà quen thuộc, Đinh Vũ Du dừng bước.

      Chính là nơi này sao?

      Mặc dù chưa từng tới chỗ ở, nhưng mà chỗ này với những gì miêu tả cho biết tương đối phù hợp.

      đưa ngón tay mảnh khảnh, nhàng nhấn 2 cái và chuông cửa.

      Đinh.... .....đinh.....

      Trong nhà truyền đến thanh dễ nghe của chuông cửa

      để hành lí xuống, chuẩn bị cho cái ôm nhiệt tình

      ngờ, đợi lúc mà thấy ai ra mở cửa

      Kì lạ, tại sao lại có thể như vậy? Chẳng lẽ ra ngoài?

      phải đâu, cho biết khi nào mình tới, nhất định chờ , vì người vô cùng có trách nhiệm, thể nào quên được giao hẹn

      Có khi nào rửa tay hoặc là tắm?

      Suy nghĩ các loại khả năng xảy ra, nhịn được mà bấm 2 cái chuông cửa.

      Đinh.... .... Đinh.... ......

      Trong nhà vang vọng ra tiếng chuông , nhưng vẫn có ai ra.

      Kì lạ

      Đinh Vũ Du nhăn mày, lấy tay đẩy cửa, thể tin được cửa nhanh chóng được mở ra.

      Cửa khóa.... ...... Nhưng trong nhà lại có người?

      Lúc nào trị an ở nước Mĩ lại tốt như vậy?

      Mang theo tràn đầy nghi ngờ trong lòng, Đinh Vũ Du đẩy cửa tiến vào, nhìn quanh phòng khách, mở miệng gọi: " Có ai ở nhà ?" . Sợ mình nhầm phòng, có chút chột dạ kêu:" " , ở đâu? Em là Tiểu Du, em đến.... ......"

      Trong phòng vang vọng lại tiếng kêu của , hoàn toàn thấy bóng dáng của Đinh Tử Hạo ở đâu.

      Làm sao đây?

      Nhìn xung quanh phát cầu thang , bức tường có treo mấy tấm hình, tất cả đều là hình chụp cùng mấy người bạn, vì vậy xác định đây là nhà mình sai.

      cười híp mắt nhìn hình dáng người mình trong hình, nhịn được đưa tay ra vuốt, trong tai nghe được tiếng vang truyền ra từ lầu.

      A, có người ở nhà, nhưng tại sao lại ra mở cửa?

      Đinh Vũ Du nghi ngờ bước lên lầu, càng lên thanh càng nghe hơn

      Đó là thanh gì?

      Trong lòng vô cùng hiếu kì, chậm rãi bước đến chỗ phát ra thanh, dừng lại ở ngay phòng phát ra thanh ấy, lại phát ra cửa phòng khóa, ngược lại để lộ ra khe hở , có thể nhìn vào trong

      Do dự trong chốc lát, ghé mặt vào xem.

      Đó là......

      Trong phòng là đôi nam nữ, hôn môi nóng bỏng, họ ôm nhau, cả 2 quấn lấy nhau, trong miệng ngừng phát ra thanh dâm đãng, cùng tiếng lột quần áo sột soạt, đáng sợ hơn nữa, người đàn ông làm chuyện đó lại chính là trai Đinh Tử Hạo của .

      thể ngờ ra mở cửa là vì thân thiết cùng khác.

      Mắt nhìn thấy hình ảnh trong phòng, máu trong người dồn lên não

      " , thể.... ........."

      Nhưng cổ họng như có gì đó chặn lại, mở miệng nhưng thể nào phát ra tiếng, người cứng ngắc thể cử động , chỉ có thể đứng đó nhìn thân thiết cùng người đàn bà khác.

      cần.... ... thể......

      Buông ấy ra.... ........ buông tay.... .....

      cần đối với em như vậy.... ...... cần.... ........

      Huhu.... .......huhu.... ......

      Nước mắt trào ra khuôn mặt , khóc lên tiếng, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy ra, để tầm nhìn của mơ hồ, nhìn chuyện dang xảy ra trước mắt nữa.

      cần.... .....huhu.... ..... Em cần.......

      " , làm sao vậy? "

      " Tôi..."

      giọng ngọt ngào truyền đến, đem Đinh Vũ Du từ trong ác mộng tỉnh lại.

      Nhìn trước mắt là nữ tiếp viên hàng xinh đẹp cùng khoang máy bay màu trắng, cuối cùng cũng đem ý thức của mình kéo về, hiểu mình còn máy bay Mĩ, mà tất cả chỉ là cơn ác mộng, cơn ác mộng khiến vô cùng lo lắng.

      " , sao chứ?" Nữ tiếp viên cúi đầu nhìn , quan tâm hỏi.

      " sao, sao, tôi khỏe". Biết được vừa rồi chỉ là ác mộng, nhịn được mỉm cười trả lời.

      " Vậy sao, nhưng mà .... ........" nữ tiếp viên hơi nhăn trán, chỉ vào gò má .

      " Tôi thế nào?" giật mình, phát mặt mình đầy nước mắt, vì vậy đưa tay lau mặt.

      Cơn ác mộng khiến chảy nước mắt, khó trách nữ tiếp viên lại dùng ánh mắt kì quái nhìn , tin rằng trừ mấy em , còn có ai ở máy bay khóc thương tâm như vậy? Chắc là vô cùng ít người .

      Haizz, đều tại giấc mơ kì lạ đó !

      " có gì, chỉ là tôi nằm mơ mà thôi". vừa lau nước mắt vừa khổ sở nhìn về phía tiếp viên giải thích.

      " có việc gì tốt, nửa tiếng nữa máy bay hạ cánh, đề nghị quý khách thắt dây an toàn". tiếp viên dặn dò lúc, sau đó quay dặn dò những vị khách khác.

      gật đầu làm theo, cơn ác mộng vừa rồi vẫn còn làm sợ hãi.

      Ác mộng, đó chỉ là ác mộng.

      , trai ở cùng người con khác, nếu có bạn , thể nào biết, vì cùng liên lạc qua email mỗi ngày, nếu có bạn chắc chắn cho biết.

      Nhất định là do quá quan tâm đến mới cơ thể mơ ác mộng

      đặt tay lên đùi, cầm tấm hình chụp chung quan sát lúc, thầm tự với mình đừng lo lắng, sau đó mới bỏ tấm hình vào túi cất .

      Chưa đến tiếng nữa, được gặp , từ nay về sau phải rời , muốn ở cùng mãi mãi , sống những ngày hạnh phúc bên nhau.

      Nghĩ đến đó khỏi vui vẻ, cơn ác mộng vừa rồi cũng bị đánh bay. cầm túi xách bước đến phòng rửa tay máy bay.

      muốn chỉnh trang lại, ngồi máy bay 19 tiếng, chắc chắn vô cùng xấu, tóc tai chắc hẳn cũng bù xù. phải chỉnh trang để thấy bộ dạng lúc này. Phải cho ấn tượng tốt về

      cần làm em của , từ hôm nay phải làm người của .

      trai lớn hơn 8 tuổi, là người đàn ông ba mươi tuổi nhất định người con quyến rũ thành thục, vì vậy thể bày ra trước mặt bé chưa lớn được.

      Sau khi bước xuống máy bay, bước vào phi trường làm thủ tục nhập cảnh.

      Đem theo vali cồng kềnh, bên cố hết sức , bên nhìn trái nhìn phải, cố gắng tìm hình dáng của Đinh Tử Hạo.

      Nhìn hồi lâu, vẫn thấy hình bóng .

      Khi vẫn còn ngồi máy bay, gọi điện cho , trong điện thoại đến sân bay, sao giờ còn chưa thấy .

      Nhớ tới ác mộng máy bay, trong lòng xoẹt qua tia lo lắng.

      Chẳng lẽ quên tới đón ? chút cũng quan tâm đến ?

      đâu, đâu, nhất định là do sân bay quá lớn chưa thấy , chắc sắp xuất , tự động an ủi mình, ánh mắt vẫn kiếm tìm.

      " Tiểu Du, ở đây.... ...."

      tới 30 giây sau, giọng thể quen thuộc hơn ở sau lưng .

      Nghe giọng này, trái tim đập liên hồi, tất cả lo lắng của trở thành hư , khóe miệng khẽ nở nụ cười, xoay người lại về phía trai - Đinh Tử Hạo

      " , đến rồi!" vui vẻ dang hai tay, ôm chặt lấy trai, sau đó ở trong ngực làm nũng , mè nheo.

      A! Lồng ngực rộng lớn, cùng mùi hương đặc trưng của , vô cùng thích, muốn buông ra chút nào.

      Đinh Tử Hạo nhàng ôm lấy , đối với nhiệt tình của cũng cảm thấy lạ lẫm. em này từ dính lấy , quấn lấy cả ngày, là con nuôi trong gia đình, hoàn toàn bài xích , vì điều này chứng tỏ đề ý đến chuyện cùng máu mủ với , có xác định mình cũng là phần của Đinh gia.

      ( haizz tội cho quá ah, chị ấy xem trai đâu )

      " Nửa tiếng trước đến" . Đinh Tử Hạo vỗ đầu ,: " ngộ nhỡ lạc mất em rồi, làm sao ăn với ba mẹ đây".

      " Em còn lo lắng có phải quên ?" Đinh Vũ Du nhìn cười ra nỗi lo trong lòng.

      " Chuyện quan trọng như vậy làm sao quên được?" trừng mắt nhìn:" Dù bận rộn mấy cũng thể quên".

      " Chuyện của em rất quan trọng sao?" vui cười.

      " Tất nhiên". khẽ vuốt mũi , : " Em là tiểu bảo bối, cũng là em đáng của , chuyện của em tất nhiên là quan trọng".

      Nghe , sắc mặt chợt ảm đạm

      Cho tới bây giờ vẫn xem là em , hoàn toàn thấy thay đổi của .

      Vì để cho mình giống thục nữ , trong 3 năm để tóc dài tới thắt lưng , mà trước khi tới Mĩ, thường xuyên mắc quần jean cùng áo thun, bây giờ đổi thành những bộ váy mềm mại, còn mua giày cao gót để , con thèm quan tâm mặt mũi hỏi 3 chị làm cách nào để mình trở nên đẹp hơn.

      cố gắng như vậy, mong muốn đừng nhìn là em , hi vọng phát lột xác trở thành con , mà phải là nhóc nữa.

      Chỉ tiếc là , dường như nhận ra điều này.

      " , xem em mặc có đẹp ?" lui lại bước, nhắc nhở , : " xem có bị bạn bè chê quê mùa ?"

      bạn bè chỉ là cái cớ , để che giấu ý đồ của .

      " Em là.... .......". Nghe vừa hỏi, lập tức nhìn cách ăn mặc người :" Tiểu Du nhà chúng ta trời sinh đẹp, mặc gì cũng đều đẹp, làm sao lại quê mùa?"
      Trong mắt mang theo nụ cười, trông chẳng nghiêm túc chút nào.

      " Ai, đừng giỡn, em á". hiểu ý , chỉ xem như em nên chỉ qua loa mà thôi.

      " Được rồi, được rồi, để nhìn.... ...... ....." em chính là em , hình dáng sớm khắc vào trong tâm trí , vì vậy căn bản nhìn ra biến hóa của , hôm nay do năn nỉ, quan sát kĩ.

      Ách, cái này.... ......

      mái tóc dài mềm mại đến thắt lưng, lung linh mê người, bộ váy xinh xắn, cùng với khuôn mặt ngọt ngào dường như còn ngây thơ như trước.

      Xem ra em trưởng thành, trở thành vô cùng xinh đẹp, còn giống như tiểu quỷ trước kia.

      Bỗng dưng phát ra , trong lòng khỏi giật mình.

      " Như thế nào? Như thế nào?" trong mắt tràn đầy mong đợi.

      Trong mắt tràn đầy tán thưởng, Đinh Tử Hạo chậc chậc khen ngợi:" Xem ra tiểu Du nhà chúng ta trưởng thành, còn là bé nữa rồi, những người đàn ông khi thấy em chắc chắn đều muốn theo đuổi".

      " vậy sao?" đúng như điều mong muốn, Đinh Vũ Du vui vẻ nháy mắt mấy cái:" sao? cũng nghĩ em mê người sao?"

      " ?" phát ra tiếng cười:" cũng là đàn ông".

      Nghe vậy Đinh vũ Du khỏi vui mừng

      " Nghe vậy, em cảm thấy mình biến thành người được toàn trường hoan nghênh rồi". trêu ghẹo

      " Đó là đương nhiên". gật đầu cái:" Tiểu Du nhà chúng ta vừa xinh đẹp , vừa thông minh, tuyệt đối trở thành tiêu điểm, chỉ là.... ...... ..."

      đột nhiên nghiêm mặt :" em cũng đừng để việc kết giao bạn trai làm ảnh hưởng đến việc học, mẹ đặc biệt giao em cho , muốn chăm nom em, việc học là hết, hiểu ?"

      " Yes, sir". ngịch ngợm đưa tay chào :" Em cần nhiều bạn trai, em chỉ muốn.... ......." những lời này trái với lương tâm, cả đời này chỉ cần người, những người khác cần.

      " trước là được đâu đấy, nếu như phát xung quanh em có ruồi muồi, nhất định thay em đuổi chúng ".

      kéo hành lí sau lưng :" Được rồi, đưa em về nghỉ, trước khi vào học phải nhanh chóng thích nghi ngày giờ, tránh để ngày đầu tiên học ngủ gà ngủ gật".

      " Yên tâm, còn 1 tuần nữa mới vô học". Quấn lấy cánh tay cường tráng của , tựa sát vào cánh tay của chậm rãi bước ra khỏi sân bay.

      Nếu như có thể cùng với cả đời như thế này, là vô cùng tốt.

      Trong lúc bất chợt , cảm thấy mình hạnh phúc.

      " .... ...." giọng

      " Cái gì?" thuận miệng hỏi

      " Em rất vui được gặp ". Trái tim vô cùng sung sướng

      " cũng vậy". Như cũ nở nụ cười vui vẻ .

      " Đúng rồi, sống mình sao?" nhớ lại ác mộng máy bay, nhịn được lại hỏi

      " Tất nhiên"

      Ôi, là tốt! Ít nhất khi đến chỗ của , bước ra chào đón .

      " Vậy bây giờ có bạn ?"... .... nhịn được lại hỏi

      " Hỏi chuyện này làm gì?" khẽ cau mày, " Chẳng lẽ mẹ phái em điều tra sao?"

      " cũng 30 tuổi rồi, tất nhiên là phải quan tâm đến chuyện kết hôn của ". Thuận nước đẩy thuyền, theo .

      " Ha ha, gấp làm gì?" cười vô cùng kì lạ, : " Chờ có đối tương cho mọi người biết".

      như vậy, bây giờ vẫn chưa có đối tượng sao?

      tốt quá!

      vui vẻ càng dựa vào chặt, trong đầu tràn ngập hình ảnh hai người sánh đôi, vui vẻ ngọt ngào, tưởng tượng hạnh phúc sắp đến.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 2


      " Xin chào, Sunny". Đinh Vũ Du xách hộp thức ăn đến phòng làm việc của Đinh Tử Hạo , cùng với thư kí của chào hỏi

      " Xin chào, Đinh". Thư kí cười híp mắt nhìn :" Tối nay lại cùng tổng giám đốc Đinh ăn cơm sao?'

      " Đúng vậy" quơ quơ hộp đồ ăn trong tay.

      Khai giảng hơn tháng, trừ khi có việc quan trọng phải làm, nếu cùng trai ăn cơm tối, từ chối những lời mời ăn tối của những chàng trai khác.

      trai sai, vẻ ngoài xinh đẹp cùng đầu óc thông minh , quanh luôn có vô số chàng trai theo đuổi, tin rằng nhất định có thể khiến .

      Chỉ là tại nên gấp gáp, phải tiến hành giai đoạn 2 người cùng nhau chung sống, để từ từ nhận ra thể thiếu , sau đó hai người tình đẹp.

      " đúng lúc, tổng giám đốc vừa họp về xong, em đưa đến đúng lúc". Thư kí hướng về cửa phòng ông chủ chép miệng

      " Vậy sao?"

      Bởi vì công việc bận rộn, thường làm đến 8,9 giờ tối mới về, thường đọc sách trong phòng làm việc của , chờ sau khi làm xong cùng nhau trở về. Giờ nghe thư kí vậy, chắc là tối nay phải khổ sở đợi trở về rồi, lập tức có thể cùng trai trở về.

      Cùng thư kí phất tay, đẩy cửa tiến vào, quả nhiên liền thấy ngồi bàn làm việc

      " , em đến rồi". Lấy tay đóng cửa lại, Đinh Vũ Du bước đến chỗ

      Nghe giọng của , Đinh Tử Hạo lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy nụ cười rực rỡ của , lúc suy nghĩ nghiêm túc lập tức nở nụ cười rực rỡ với .

      " Tiểu Du, em đến rồi". Thả tài liệu trong tay xuống, cười :" Tối hôm nay em cho ăn món gì?".

      Đinh Vũ Du trước giờ nhiều tài nghệ, ngay cả nấu ăn cũng biết, luôn luôn chuẩn bị bữa tối cho . Trươc khi đến luôn phải ăn thức ăn nhanh như pizza, cùng sandwich, mua ở ngoài. Bữa ăn thay đổi nhiều lắm. Thành cũng có chút mong đợi đến.

      " Hôm nay ăn sushi". đem mở hộp đồ ăn ra,: " em còn mang theo chút lá trà, hai món này ăn chung vô cùng ngon nha".

      " em đâu mà mua được những món này". Nhìn thấy hộp đồ ăn đầu sắc màu rực rỡ , Đinh Tử Hạo nhịn được nuốt nước miếng cái, tham lam bốc miếng thả vào miệng:" haha, đừng cho biết là em tự làm món này nha?"

      " Dĩ nhiên là phải em làm". Đinh Vũ Du cầm lá trà lên pha nước:" Em phải là mẹ nên được lợi hại như vậy á".

      mang 2 ly trà bốc khói trở về bàn làm việc .: " Là em nhờ bạn học mua giùm".

      " Bạn học". trừng mắt:" nghĩ là bạn trai chứ? Làm gì có bạn học nào như vậy?"

      " Bạn trai gì chứ?" lên tiếng phủ nhận, vội vàng :" nhìn bộ dạng em giống có bạn trai lắm sao? Nếu em có bạn trai, làm gì còn thời gian đến đây ăn tối với ?"

      " Vậy cũng đúng". thừa nhận:" ra em cần mỗi ngày mang bữa tối cho , em nên cùng bạn học ra ngoài, để mở rộng cuộc sống mới đúng".

      " Trời ơi.... ....." lắc đầu, " ban ngày em cùng đám bạn học chơi, buổi tối mọi người đều ở nhà học bài, người nào cùng em? Em cũng chỉ là mang bữa tối đến đây, có gì mà được?"

      " Vâng... Vâng...em có lí do chính đáng ". Đinh Tử Hạo cầm lên miếng sushi nhét váo miệng, " chỉ muốn với em, nếu có cơ hội hãy tìm bạn trai nào mình thích thử kết giao. nghe mẹ đến bây giờ em vẫn chưa có bạn trai, dù mẹ muốn em vì chuyện tình cảm mà ảnh hưởng đến việc học, nhưng cũng lo lắng cho tương lai của em nha, nếu em gặp người nào mình thích, hãy nắm bắt cơ hội , trói ta, để tránh sau này hối hận".

      " Em cần bạn trai". tức giận nhét mộng miếng sushi vào trong miệng : " Em bây giờ có gì tốt?"

      Dĩ nhiên cần bạn trai rồi, chờ lúc thích hợp với , thích , muốn sống với .

      " có gì tốt cả, sợ sau này em hối hận thôi".

      " Em " Đinh Vũ Du thề son sắt.

      nhún nhún vai, : " dù sao cũng chuyển lời mẹ rồi, về quyết định như thế nào, tùy thuộc vào em".

      " Đừng chuyện này nữa'. sang chuyện khác:" có nhớ có 1chuyện quan trọng khác ?"

      " Có chuyện gì quan trọng?" giả ngu

      " nghĩ , nghĩ ". muốn tự .

      " Cái này ?" nhíu mày:" nhớ".

      " ....." có chút tức giận:" nhớ sao?"

      vẫn như cũ lắc đầu cái

      "hừ". Thấy nhớ, tức giận quay mặt , lấy miếng sushi cắn cái to

      Thấy thế Đinh Tử Hạo nhịn được cười to lên

      " Sao vậy, tức giần sao?" nhịn cười, duỗi tay ra vỗ đầu :" Đồ ngốc, làm sao quên được? Tuần sau là sinh nhật của em đúng ?"

      " ràng nhớ mà.... ......." Đinh Vũ Du bỗng chốc quay đầu lại, thái độ đổi từ giận thành vui:" đáng ghét, lại giả bộ quên, ràng là trêu chọc em".

      Lòng vô cùng ngọt ngào, chu miệng làm nũng :" chọc em, có tin em méc ba, để ba đáng vào mông ?"

      " Nếu như mà bị ba đánh, tổ chức sinh nhật cho em". cười hì hì uy hiếp.

      " a, uy hiếp em.... ....". đến ba nhớ ra chuyện:" Đúng rồi, ...."

      dừng lại chút:" có nghĩ đến việc về nhà giúp ba quản lí công ty ? Ba lớn tuổi rồi, chuyện công ty cần có người giúp ."

      " Có Vũ Thiến mà!" cười nhạt:" em ấy vẫn làm rất tốt".

      " Nhưng mà.... ......" Đinh Vũ Du gãi đầu:" Chị kết hôn 3 năm, do công việc quá bận rộn nên bây giờ vẫn chưa sinh em bé, rể rất lo lắng, hi vọng chị phải làm, có thể ở nhà chăm nom gia đình. Chị lại sợ công ty có ai gánh vác nên giờ vẫn chưa chịu đáp ứng".

      " Vậy sao?" uống ngụm trà cũng có bất kì bày tỏ gì

      " Như thế nào?" lại hỏi:" nghĩ sao?"

      " .... ...." do dự lát, từ từ :" rất hài lòng với cuộc sống tại, bây giờ muốn thay đổi".

      những lời này, chính là cự tuyệt muốn về nhà.

      " Như vậy sao?" gật đầu

      " Sao? Em muốn trở về giúp ba sao?" liếc cái

      " cũng phải". Đinh Vũ Du lắc đầu cái. có trở về hay cũng quan tâm, dù đâu, cũng ở bên .

      nhìn quanh phòng làm việc:" Nơi đây chính là tâm huyết của , mấy năm nay nó cũng có chút tiếng, muốn buông tay, em hiểu ?"

      " em hiểu" làm hiểu chứ.

      mình ở Silicon Valley 6,7 năm, khi gặp khó khăn nào cũng gọi gia đình trợ giúp, nhiều năm tích lũy, công ty cuối cùng cũng ổn định, cho dù là ai cũng thể buông tha tâm huyết của mình được".

      Chỉ là.... .....


      " Tất nhiên là em hiểu suy nghĩ của ". đưa mắt nhìn khuôn mặt tuấn của : " Chỉ là ba mẹ luôn hi vọng luôn ở gần mọi người, nhất là mẹ, ba mẹ rất thương đó, có số việc đừng suy nghĩ quá nhiều".

      " Nghĩ quá nhiều?" cười toét miệng:" có thời gian để suy nghĩ nhiều đâu."

      " Thiệt ?" xem thường :" nếu như suy nghĩ nhiều, rời gia đình mà , cũng muốn tiếp nhận công ty của ba, lại càng khi gặp khó khăn phải tự giải quyết".

      " Trời, ngờ em hiểu vậy". cười ranh ma, thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, nhưng trong lòng biết những gì hoàn toàn là .

      Với thân phận là con nuôi vô cùng buồn, cho dù ba mẹ coi như con, các em coi như trai nhưng mà , con nuôi vẫn là con nuôi, đó hoàn toàn là , Đinh gia cho tình cảm ấm áp của gia đình, cho an cuộc sống vô tư vô lo, xứng đáng để có được nhiều ân huệ đó, lại càng nên mơ tưởng những thứ khác. ( khúc này tớ chém a)

      " tất nhiên là em hiểu rồi". dịu dàng :" còn ai hiểu hơn em sao?"

      " Vậy sao?" liếc qua phía , tầm mắt chạm phải tròng mắt như nước của , trong lòng bỗng dưng ấm áp lạ thường , còn có chút rung động.

      " Đó là đương nhiên". đưa tay mình chạm vào bàn tay đặt bàn làm việc của .: " là người em quan tâm nhất, hiểu là điều đương nhiên".

      Người quan tâm nhất? hơi sững sờ , ánh mắt tự chủ mà nhìn về phía bàn tay nắm lấy bàn tay

      Hai màu sắc hoàn toàn trái ngược nhau, tay trắng trẻo, thon dài bé, giong như.....

      Đột nhiên ý thức ra điều gì, vội vã rút tay về.

      " Em gì vậy? " có ra vẻ thoải mái mà chế nhạo :" chờ em có bạn trai, như vậy nữa a".

      " Em rồi, em cần bạn trai". Cắn cắn môi, có chút tưc giận vì hiểu chuyện.

      " haha, em đừng quá sớm". vẫn cười mỉa mai như trước.

      " ngày nào đó ,... ...... ..."

      Í, được. lập tức im lặng, bây giờ thời cơ chưa đến, bây giờ ra quá nhanh, chỉ có thể đem" Hiểu tâm ý em" nuốt vào trong bụng.

      " cái gì?" thấy muốn lại thôi, khiến vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng trong lòng cũng có chút bất an.

      " có gì." đem miếng sushi nhét vào miệng.

      Đinh Tử Hạo uống hớp trà xanh, cặp mắt lại nhìn về phía , giống như muốn nhìn thấu tâm tư của bé này.

      phải lo lắng quá chứ?

      Vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cắt đứt suy nghĩ của .

      " Mời vào".

      Trời. Là ai biết điều như vậy? Lại đúng lúc hai người dùng cơm đến quấy rầy? nhịn được nhíu mày, xoay người xem ai đến.

      Cánh cửa từ từ đẩy ra, dáng người thon dài, phong cách chuyên nghiệp bước vào phòng làm việc.

      này khuôn mặt tinh tế, mặc dù thiếu mềm mại của phụ nữ, nhưng cả người phát ra sức quyến rũ, giống như minh tinh vậy, Đinh Vũ Du nhìn chớp mắt.

      " Anna, có chuyện gì ?" đợi ta lên tiếng, Đinh Tử Hạo nhanh chóng hỏi

      " Đừng lo lắng, có chuyện quan trọng gì đâu"

      Lê Anna là quản lí tài chính trong công ty, là người khôn khéo lão luyện, là cánh tay trái của Đinh Tử Hạo, nhìn khuôn mặt nở nụ cười nhàng, chắc phải vì công việc mà tới.

      " Đây là em thường nhắc đến sao?" đến bàn làm việc, ánh mắt Lê Anna nhìn Đinh Vũ Du, cánh tay đưa về phía :" Xin chào, tôi là Lê Anna, là quản lí tài chính trong công ty, rất vui được gặp mặt em".

      " Xin chào Lê". Thấy ta hướng mình chào hỏi, đành lễ phép bắt tay với ta.

      " cần khách khí như vậy, gọi chị là Anna là được rồi". ta cười ròi hướng mắt về phía Đinh Tử Hạo:" cho em biết em là ai sao?"

      " Anna, đây là công ty". Nhếch mày lên, cất giọng cảnh cáo.

      " Bây giờ tan ca, huống chi ở đây có người ngoài, sợ gì chứ?"

      " Này, chúng ta .... ........."

      " Chúng ta chỉ chuyện công và tư ràng, cũng cho phép người nhà của biết chứ?"

      " Em....."

      Nghe đoạn đối thoại của 2 người, Đinh Vũ Du càng thêm kinh hãi, là người thông minh, sớm hiểu ra mọi chuyện, chỉ là trong lòng tin chuyện này là .

      .... .....

      ta phải là.... ...

      Trừng mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp và cá tính của Lê Anna, nhìn chớp mắt.

      " Nếu ngượng ngùng như vậy, em đành tự giới thiệu vậy". Giọng của Lê Anna cất lên : " Em , chị là bạn của em, có chuyện gì cần chị giúp đỡ, em có thể tới tìm chị, đừng khách khí nhá."

      Giọng của ta lớn nhưng lại giống như sét đnáh ngang tai, đánh trúng Đinh Vũ Du, khiến cách nào trốn tránh, cách nào lừa gạt mình, bắt buộc mình phải đối mặt với tàn khốc ngay trước mắt.

      .... ..... có bạn ! nghĩ tới ác mộng của thành

      Mặt trắng bệch còn chút máu, quay đầu nhìn Đinh Tử Hạo

      " Tại sao có bạn ?" dùng hết hơi sức cố gắng phát ra thanh.

      giống như vui mừng em dành cho trai, phản ứng hoàn toàn trái ngược, cùng khuôn mặt hoảng sợ làm suy đoán của càng khẳng định là chính xác.

      Em thương em , nhưng em lại........thích !


      Đây là sao?

      thể tin được, muốn tin, nhưng rồi lại thể tin.

      "chuyện này.... ......" làm như có chuyện gì xảy ra cười lớn:" Bởi vì Anna là đồng nghiệp trong công ty, vì để tránh phiền phức, cho nên chúng ta giữ bí mật, muốn công khai cho mọi người biết".

      " Bao gồm cả em cũng thể biết?" cười lạnh

      Vẫn luôn nghĩ rằng luôn thẳng thắn với nhau, có chuyện gì đều , ngờ rằng chuyện quan trọng như vậy mà cũng dấu , xem ra trong lòng chiếm bao nhiêu kí lô cả, chỉ do tự tưởng tượng mà thôi.

      Đinh Tử Hạo buông tay ra:" cố ý lừa gạt em, chỉ là muốn chờ thơi cơ chín mùi cho em biết. Em cũng phải biết thái độ của ba mẹ, nếu ba mẹ biết chuyện này, bị bọn họ làm phiền mới lạ".

      Lời giải thích này cũng phải là dối, và Lê Anna mới quen nhau mấy tháng,trước mắt còn chưa có tiến triển gì, muốn tiết lộ chuyện tình này, khi ba mẹ biết được, nhất định bắt kết hôn, ngu đến mức gậy ông đập lưng ông.

      Đinh Vũ Du muốn cười mà cười nổi, trong lòng giống như trống rỗng, chỉ có thể ngây ngốc nhìn đôi nam nữ trước mặt, trong đầu khoảng , thể suy nghĩ bất kì chuyện gì.

      Lê Anna lại nhận điều này, tự mình bưng lên ly trà trước mặt Đinh Tử Hạo mà uống:" Trà này ngon, ăn với sushi rất tuyệt". cười cười thở dài :" Lâu rồi ăn cá".

      ta oán hận nhìn người đàn ông bên cạnh:" Hạo, gần đây vội! Lâu rồi chúng ta cùng nhau ăn tối. Mấy ngay nay có rảnh ? Tìm ngày chúng ta cùng ăn Zehder , em rất nhớ mùi vị của nó".
      Zehder: thức ăn cuộn.

      " Mấy ngày nữa rỗi hãy ". Giọng điệu lạnh nhạt đáp lại nhiệt tình của ta, trong ánh mắt giấu được lo lắng

      Nhìn khuôn mặt tái nhợt của thể lo lắng, từ đến lớn , chưa bao giờ thấy qua bộ dạng lúc này. biết, nếu suy đoán của mình là chính xác, những lời của Lê Anna là họa vô đơn chí, muốn tiếp tục đề tài này, muốn em từ đến lớn mình cưng chiều lại bị tổn thương.

      " Vậy cũng được". Lê Anna nhún vai, dù sao hôm nay tới đây là để công khai chủ quyền, mục đích đạt được, đối với phản ứng lạnh nhạt của cũng quan tâm.

      Trước khi Đinh Vũ Du tới, hẹn cùng nhau ăn tối, sau đó cùng nhau về nhà qua ddeeem. Nhưng ngay sau khi em tới, mọi thứ đều thay đổi, luôn ở trong phòng làm việc cùng em mình dùng cơm, cho đến khi tan việc lại cùng em trở về, có thể Đinh Vũ Du hoàn toàn chiếm đoạt thời gian của .

      ta cho rằng nguyên nhân chủ yếu là do em thích bám lấy trai của mình, vì vậy muốn so đo, ngờ hơn tháng qua, Đinh Vũ Du vẫn bám lấy trai như cũ, mà Đinh Tử Hạo lại luôn luôn cùng em của mình, đối với người bạn vô cùng lạnh nhạt, hơn nữa em họ lại có quan hệ máu mủ, khiến vô cùng lo lắng. Suy nghĩ lại, quyết định thể ngồi yên , phải chủ động xuất kích, để dạy cho Đinh Vũ Du biết ta chỉ là em của , cũng nhắc nhở Đinh Tử Hạo, mới là bạn .

      Với cá tính mạnh mẽ của , trong chuyện tình cảm tuyệt đối muons cưỡng cầu, nhưng thể để người đàn ông của mình cứ như vậy biến mất có lý do.

      " Tiểu Du, em sao em lại ngẩn người?" Đinh Tử Hạo hua hua tay trước mặt :" Em phải đói bụng chứ? Sao lại ăn?"

      " Em.......". Cho đến lúc này, mới giật mình vì luống cuống của mình:" Em chỉ là.... ... Quá kinh ngạc, cho nên.......". Vì che dấu luống cuống của mình, vội vàng cầm miếng sushi đặt lên miệng cắn, trong lòng vô cùng đau xót cùng đau đớn

      " Hạo, ăn nhiều chút." Lê Anna đem hộp đồ ăn đẩy tới trước mặt

      " ăn, em ăn ". Xảy ra chuyện như vậy , chẳng còn cảm giác muốn ăn nữa.

      cũng hiểu Lê Anna là muốn báo cho biết chuyện tình của 2 người, cũng hiểu vì sao phải làm vậy, vì thời gian này khá lạnh nhạt với .

      Tất nhiên, phải cố ý như vậy, chỉ là thích ở cùng chỗ với Đinh Vũ Du, ở chung chỗ với cảm thấy bình yên, chuyện cần để ý, chung là thoải mái. Mặc dù thưởng thức vẻ đẹp cùng lão luyện của Lê Anna, cùng với tác phong mạnh mẽ của ta, nhưng vẫn có nhiều điều cất giấu trong lòng, nhưng ở bên Đinh Vũ Du khiến có thể thả lỏng, như vậy vô tình lạnh nhạt với Anna.

      Nhưng hôm nay , động cơ của Đinh Vũ Du còn đơn thuần, cũng thể ở bên được, có lẽ phải giữ khoảng cách với .

      Cũng có thể phải làm gì, vì Lê Anna vậy, có thể khiến thay đổi.

      Vô số ý niệm lên trong đầu , chỉ muốn em chịu bất cứ thương tổn gì. Vậy mà tâm tình bất an lại thể bỏ qua cho , vẫn lên trong lòng, thể nào lo lắng
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 3


      Đứng ở trước gương, Đinh Vũ Du cẩn thận đánh giá mình trong gương

      mái tóc đen nhánh xõa đằng sau lưng, gương mặt trang điểm tỉ mỉ cùng váy màu xanh nhạt ôm lấy vóc váng lung linh của , có quá nhiều trang sức, cỉ có chiếc dây chuyền bạc đeo ngay trước cổ

      Trong gương phản chiếu mĩ nhân vô cùng xinh đẹp

      Đinh Vũ Du nhìn mình trong gương gật đầu hài lòng, các trong Đinh gia đều có đôi mắt rất đẹp , trong đôi mắt lấp lánh ý cười, chỉ cần cười, biết bao nhiêu chàng trai quỳ gối dưới váy của , hơn nữa còn xuất má lúm đồng tiền xinh xắn, đáng , có nhiều đàn ông chống cự được vẻ ngọt ngào của .

      luôn tự tin với vẻ ngoài xinh đẹp của mình, nhưng đối với tình ngược lại, từ sau khi biết trai dã có bạn càng lo lắng bất an.

      Kể từ khi Lê Anna xuất , hề đến phòng làm việc của nữa, trải qua nhiều ngày suy nghĩ, có quyết định thay đổi chiến lược, bởi vì thể chờ đợi thêm được.

      tính toán hôm nay là cơ hội quan trọng, hướng thổ lộ.

      Hôm nay là sinh nhật , hôm nay tổ chức sinh nhật cho , hôm nay là cơ hội vô cùng quan trọng, là thời điểm vô cùng thuận lợ.

      Vì cuộc hẹn tối nay, nghỉ học buổi , muốn có thời gian để chuẩn bị, muốn mình xinh đẹp trước mặt .

      Lúc này chuông cửa vang lên , cảm thấy nghi ngờ

      Bây giờ là ban đêm . Lúc này còn ai đến? Chẳng lẽ quên mang chìa khóa.

      Nghĩ vậy, chạy nhanh xuống lầu mở cửa, lại nhìn thấy là bạn học của Trình Sùng Ngạn.

      " A, sao cậu lại đến đây?" Đinh Vũ Du vô cùng ngạc nhiên

      Hai tuần trước Trình Sùng Ngạn từng hẹn , hi vọng cùng ăn sinh nhật, nhưng nhã nhặn từ chối, sao giờ cậu ta lại chạy tới tìm .

      Chẳng lẽ ta vẫn chưa từ bỏ? Nghĩ đến đó, cảm thấy vô cùng nhức đầu.

      " Hôm nay là sinh nhật cậu, tớ đặc biệt mua quà tặng cậu, nhưng chiều nay cậu học, cho nên tớ tới đây để tặng quà cho cậu. Trình Sùng Ngạn cười híp mắt giơ tay đưa cho chiếc hộp xinh xắn: " Chúc cậu sinh nhật vui vẻ, tiểu Du"

      " Cám ơn cậu" đối với chăm sóc của cậu ta, thể cảm kích : " ngại quá, để cho cậu mua quà tặng lại còn phải đến tặng."

      Trình Sùng Ngạn lắc đầu cái : " gì vậy, chỉ cần cậu thích là được rồi".

      Từ lúc gặp mặt ở đại học, Trình Sùng Ngạn liền thích Đinh Vũ Du chỉ tiếc rằng đón nhận tình cảm của cậu, hai người chỉ có thể duy trì mối quan hệ là bạn tốt. Nhưng vì vậy mà cậu từ bỏ, biết được chuyện là du học sinh, cậu liền chọn học cùng trường với , hi vọng có thể có nhiều cơ hội, ngờ lại có người trai Đinh Tử Hạo ở Mĩ, để giấc mộng được ở gần chỗ chăm sóc tan tành.


      " Chung quanh đây, phong cảnh là đẹp". Cậu nhìn vòng quanh sân nhà cùng phòng óc nhịn được than thở:" khi tớ lái xe đến đây, liền phát vùng này giống như vùng hoa, cậu nhất định rất thích ở đây ".

      " Đó là đương nhiên." Đinh Vũ Du gật gật đầu

      Tất nhiên là thích nơi này, cũng phải do phong cảnh đẹp, nguyên nhân chính là có thể cùng ở chung chỗ, chỉ cần có thể ở cùng chỗ với , nơi đâu cũng chính là thiên đường.

      " Vùng Silicon Valley là khu vực tốt nhất". Nghe thấy đối phương khen ngợi khỏi đắc ý,:"trước đây trai của tớ ở chỗ của kí túc xá , mãi cho đến nay công ty ấy mới phát triển nên ấy chuyển ra ngoài, đây chính là thành quả ấy cực khổ nhiều năm mới có được".

      " như vậy, cậu quả may mắn nha". Trình Sùng Ngạn trêu ghẹo : " vừa đến Mĩ mà có môtj chỗ tốt như vậy ở".

      " Đúng vậy!". nghịch ngợm nháy mắt, "đúng rồi cậu có muốn vào thăm quan ?" người ta ngàn dặm xa xôi đến tìm tặng quà, thể để cậu ta đứng ngoài cửa được.

      " Ách, cần". Cậu ta khoát tay:" tớ có chuyện thể ở lâu được , huống chi cậu còn phải cùng trai ra ngoài ăn cơm....?"

      Cậu cũng quên lí do Đinh Vũ Du cự tuyệt cậu lúc nãy.

      " Cậu nên vô chuẩn bị , tớ muốn làm phiền cậu". Cậu tỉ mỉ quan sát trang phục của , mặt tràn đầy ái mộ cùng than thở( hehe tội nghịp a a)

      " đâu, " Đinh Vũ Du cười :" tới đợi trai về đón tớ."

      " Vậy sao?" nhìn thấy nụ cười của cậu muốn rời , cảm giác khác thường xẹt qua trong cậu : " Xem ra tình cảm của em cậu tốt, trai cậu bận rộn như vậy, lại đặc biệt cùng cậu ăn sinh nhật."

      " Đó là đương nhiên, Đinh Vũ Du cười tiếng : " Từ tình cảm của em của mình vô cùng tốt".

      " Vũ Du, tớ.... ......" đột nhiên Trình Sùng Ngạn muốn lại thôi.

      " cái gì?"

      " tớ.... ...." cậu hít hơi sâu, giống như quyết định :" tớ chờ cậu".

      " Sùng Ngạn.... .....". ngây ngẩn cả người

      " Tớ ". Trình Sùng Ngạn yên lặng nhìn

      " Đừng chờ tớ......." lúc sau, :" cậu phải hối hận".

      " Tại sao?" cậu vẫn chưa từ bỏ : " cậu có người trong lòng?"

      " Tớ.... ........." . Đinh Vũ Du khẽ thở dài:" Cứ cho là vậy , vì vậy.... ......"

      nghiêng mặt, muốn đối mặt với cậu ta : " Xin cậu đừn gây áp lưc với tớ có được ?"

      " ta là ai?" trình Sùng Ngạn bắt đầu kích động : " Xin cậu, cho tớ biết".

      "Cậu cần biết", cười khổ.

      " Tớ muốn biết để xem mình thua kém ta ở điểm nào?" cậu được xem là thiên tài máy tính, thành tích trước giờ luôn đứng đầu, ngoài việc học, còn tham gia các hội nhóm, nếu tìm trường chẳng có mấy người ưu tú được như cậu, cậu có điều kiện tốt như vậy, nhưng lại thể theo đuổi được , nếu phải tình địch tốt hơn cậu, cậu nghĩ ra nguyên nhân khác.

      ' Đừng như vậy, chuyện tình cảm làm sao so sánh được?" thích chính là thích, chính là làm sao có thể được, rất ngưỡng mộ thông minh của cậu, nhưng lòng lại bị Đinh Tử Hạo hấp dẫn, nhiều lần đưa tay lên ngực tự hỏi mình, nhưng lần nào có câu trả lời.

      " như vậy ta cũng thích cậu sao?" Trình Sùng Ngạn thể hoài nghi điểm này, hai người là bạn học nhiều năm, trước khi qua đây cậu cũng chưa từng thấy ai xuất bên cạnh , nên cậu mới theo qua đây.

      Nghe vậy, Đinh Vũ Du trầm mặc, đối với Đinh Tử Hạo chút lòng tin cũng có.

      " Mình hiểu rồi". Cậu gật đầu cái:" ngày nào đó nếu cậu thấy mệt mỏi , hãy nhớ có người vẫn luôn chờ cậu".

      Đinh Vũ Du khỏi thoảng sợ : " cậu đừng như vậy, cậu làm như vậy tớ cảm thấy khó xử".

      " Cậu đừng như vậy". Trình Sùng Ngạn cười khổ:" phải cậu cũng như vậy sao?"

      " Tớ.... ........" Đinh Vũ Du thể được gì.

      Đúng vậy ! Làm sao từ bỏ, nhiều năm qua thầm mếm mottj người đàn ông, tưởng như gần ngay trước mắt nhưng lại quá xa xăm, vì thế cự tuyệt theo đuổi của các bạn học, tất nhiên bao gồm Trình Sùng Ngạn

      Trình Sùng Ngạn nhàn nhạt :" Tiểu Du chúng ta cùng loại người, đừng hi vọng tớ từ bỉ, trừ khi.... ...... ...... ...... ...."

      sững sờ nhìn

      " Trừ khi chính miệng cậu cho tớ biết, cậu tìm được hạnh phúc". Ngắm nhìn hình ảnh của cậu quyết định mình từ bỏ

      Thoáng chốc, trong khí tràn ngập im lặng

      chiếc Porsche màu xám bạc gầ rú lao đến, phá tan im lặng của 2 người.

      " Là tớ về". Đinh Vũ Du vô cùng hưng phấn, lập tức bỏ qua Trình Sùng Ngạn, chạy tới ôm chầm lấy .

      Trình Sùng Ngạn đứng bên, đem tất cả mọi chuyện nhìn , cũng nhìn thấy mặt tỏa ra thần thái khác thương.

      Chẳng lẽ.... ......trái tim cậu khỏi chấn động, giống như bị tảng đá đè trúng.

      " , em giới thiệu với ". thân thiết quấn lấy tay :" đây là bạn học em Trình Sùng Ngạn , hôm nay sinh nhật em nên cậu ấy đến đây tặng quà".

      cười híp mắt quơ quơ cái hộp trong tay

      " a, trời nóng quá, xin chào e". thuận tiện đem tay mình rút ra từ tay của , rồi giơ tay về phía Trình Sùng Ngạn: "Xin chào, của tiểu Du, em gọi là Tử Hạo là được"

      " Chào ". Trình Sùng Ngạn nhìn chớp mắt nhìn khuôn mặt tuấn , thành thục, tràn đầy sức quyến rũ, trong lòng hỗn loạn, nhưng quên cùng bắt tay:" rất hân hạnh được biết ".

      " Cám ơn em quan tâm đến Vũ Du". liếc Đinh Vũ Du bên cạnh cái," Đúng rồi, cùng tiểu Du chuẩn bị ăn cơm, em có muốn cùng ? Nhiều người càng vui càng náo nhiệt".

      Ngoài dự đoán của Đinh Vũ Du, lại mời cậu ấy, nhưng tối nay chỉ muốn ở cùng với , hi vọng có người thứ 3 làm kì đà cản mũi.

      " , Sùng Ngạn có chuyện rồi, thể nào cùng được". đợi phản ứng của Trình Sùng Ngạn, lập tưc thay cậu từ chối nhã nhặn, muốn thời gian tốt đẹp tối nay lại có người phá hư.

      " Như vậy à.... ...?" Đinh Tử Hạo nhìn Trình Sùng Ngạn cái, rất mong đáp án khác.

      Thấy đứa bé này đẹp trai, vẻ ngoài lại tuấn tú, trong mắt lại tràn ngập thông minh, vừa nhìn thấy đối phương vô cùng hài lòng, đối phương đích thân mang quà đến, cho thấy cậu ta tương đối có lòng với , như vậy là chuyện vô cùng tốt, khi có tình cảm với người khác còn đối với mơ mộng cùng ảo tưởng nữa.


      " Đúng vậy". Nhìn đồng hồ đeo tay, cậu chút do dự mà cự tuyệt:" Em chỉ tới đây đưa quà sinh nhật, bây giờ em có chuyện phải ".

      Cậu nhìn cái rồi , Đinh Vũ Du cuối cùng thở phào nhõm.

      " , có chuẩn bị quà sinh nhật cho em ?" thị uy quơ quơ cái hộp trong tay:" xem, người ta đều có quà,... ........."

      " Tất nhiên là có!" cố làm thần bí với :" Đó là phần quà rất đặc biệt, em chờ ".

      " sao?" cười vui vẻ.


      Nhìn nở nụ cười sáng lạn, vừa vui buồn lẫn lộn, nhìn xuống đánh giá , lập tức cảm thấy king ngạc nhưng áp lực trong tim lại càng thêm nặng nề.

      đương nhiên biết mọi chuyện như vậy, nhưng mà bình tĩnh cười cười nhìn :" Xem ra em chuẩn bị xong, vào thay đò, em chờ xuống".

      nghịch ngợm trừng mắt nhìn :" Yên tâm , em nhất định chờ ".

      Cái gì? .... .....chờ ? Đây là câu đùa, hay là câu ám hiệu? Đinh Tử Hạo càng thêm sợ hãi.

      Xem ra chuyện này thể kéo dài được nữa,phải nhanh chóng chặt dứt họa mới được, nếu xảy ra chuyện gì may, làm sao hướng ba mẹ giải thích đây?

      Ba mẹ Đinh đối với ân trọng như núi, có bọn họ có Đinh Tử Hạo , nếu vì mà tổn thương đến con quý của họ, bao giờ tha thứ cho bản thân mình.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4


      " Mời hai người dùng".

      Sau khi Đinh Vũ Du và Đinh Tử Hạo dùng xong món chính, phục vụ lập tức đem cho 2 người 2 li cafe .

      Đinh Vũ Du thuận tay cầm đường lên, thay Đinh Tử Hạo bỏ thêm mấy muỗn đường vào li cafe.

      " thêm muỗng đường, thêm sữa tươi, có đúng ?" cười híp mắt nhìn .

      " Loại chuyện nhặt như vậy mà em cũng nhớ sao.... ........" lầu bầu .

      " Em thích chứ sao?" Chỉ cần có liên quan đến , đều khắc cốt ghi tâm.

      " Em.... .....". trừ cười khổ cũng biết phải làm sao?

      " Quà sinh nhật của em đâu?" ngoắc ngoắc ngón tay:" Mau mau lấy ra, em chờ nổi".

      " Đừng nóng lòng như vậy, của em là của em, nếu phải của em nên cưỡng cầu". có ngụ í.

      " Hello!"

      lúc chuẩn bị lấy quà đột nhiên có người vỗ bả vai .

      " Người bận rộn, sao hôm nay lại có thời gian ra ngoài ăn cơm?"

      vừa quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Dục Trung cười hì hì đứng ở sau lưng , lập tức đứng dậy bắt tay đối phương chào hỏi

      " trùng hợp, cậu cũng tới nơi này ăn cơm à?" cười :" hôm nay cậu tới đây bàn công việc hay tới đây với bạn ?"

      Lâm Trung Dục là bạn học thời đại học, cũng là kháh hàng quan trọng của công ty , quan hệ của 2 người hề tầm thường, nếu gặp nhau quên tổn thương đối phương 2, 3 câu.

      " Vậy cậu sao?" Lâm Trung Dục ánh mắt nhìn về phía Đinh Vũ Du, cặp mắt ánh lên tán thưởng.

      " Là công việc hay bạn ?"

      " Này, đừng bậy". nghiêm mặt :" Cậu nhận ra sao, đây là em tớ Đinh vũ Du"

      " Em là tiểu Du?". Lâm Trung Dục trợn mắt sợ hãi:" Đúng là tuổi 18 có thay đổi lớn, ngờ em lại trở nên xinh đẹp như vậy rồi".

      Hồi học cũng gặp mặt Đinh vũ Du mấy lần, nhưng khi đó bé vẫn chỉ là đứa nhóc, hôm nay lại lột xác thành con bướm vô cùng xinh đẹp, khó trách trong thời gian ngắn mà nhận ra.

      " là.... .......?" người đàn ông trước mặt bộ dạng vô cùng đẹp trai, nhưng lại hề có ấn tượng gì với .

      " Cậu ta là.... ......."/ lúc Đinh Tử Hạo chuẩn bị mở miệng giới thiệu Lâm Trung Dục cắt dứt lời

      " là Lâm Trung Dục, là bạn tốt của Đinh Tử Hạo, hồi em còn bé chúng ta từng gặp nhau". Lâm Trung Dục đột nhiên kéo bàn tay bé của , ở mu bàn tay khẽ hôn:" vui mừng có thể gặp lại xinh đẹp là em".

      " , .... ...... ..." ta đột nhiên làm động tác như vậy, khiến vô cùng hoảng hốt, cuống quýt rút tay về, khuôn mặt nhắn đỏ bừn như trái cà chua.

      Trong mắt Đinh Tử hạo tràn đầy cảnh giác, lập tưc đem Lâm Dục Trung kéo sang bên, đè thấp giọng " tôi cảnh cáo cậu, được động thủ với em tôi".

      Lâm Dục Trung cười : " Tớ chưa có vợ, tại sao lại khong thể theo đuổi em cậu? Yểu Điệu Thục Nữ, Quân Tử Hảo Cầu, cậu nghe qua chưa?"

      " gì đưa nữa tôi giao em cho tên thay bồ như thay áo nư cậu". ta từ trước đến giờ vô cùng phong lưu, thể nào để ta có cơ hội tổn thương đến

      " Oh. Bảo bối như vậy?" Lâm Dục Trung trêu ghẹo :" em cậu truowngr thành, có tư tưởng của mình, cậu làm làm sao có thể quyết định chuyện của em được chứ?"

      Ha ha ha:" Cậu giữ xinh đẹp này để dùng chứ?"

      Là bạn thân của Đinh Tử Hạo chuyện gia đình nhà cậu ta nắm như bàn tay.

      " Cậu đừng bậy". Lời đùa của Lâm Dục lại vô tình chạm vào nỗi đau của Đinh Tử Hạo, mặt đột nhiên biến sắc:" tóm lại, cậu cách xa em ấy, nếu làm tổn thương em ấy, đừng trách tớ nể tình bạn bè".

      " Tớ từ trước đến giờ luôn luôn nâng niu phụ nữ làm sao có thể tổn thương ấy?"

      Đối mặt với uy hiếp của , Lâm Dục Trung thay đổi sắc mặt.

      " ấy là em của cậu, phải bạn của cậu, làm sao cậu có thể quyết định đối tượng của ấy được."

      ta giống như muốn đối đầu cùng Đinh Tử Hạo, cất bước đến chỗ Đinh Vũ Du, nở nụ cười chết người:" Tiểu Du hiếm khi em đến Mĩ, có thời gian cùn ăn cơm có được ?"

      " Tất nhiên là được ạ". Mặc dù mới bị ta dọa giật mình, nhưng mà đối với khôi hài của ta, Đinh Vũ Du liền gật đầu, nhìn qua thấy khuôn mặt Đinh Tử Hạo tối sầm, đành vội lại:" Nếu như.... ....... em đồng ý" =.=!! ( hết chị lun)


      muốn giận, lại càng muốn hiểu lầm mình có hứng thú với người đàn ông khác.

      " Lúc nào em trở nên ngoan ngoãn rồi? hề giống tiểu Du mà quen biết." Lâm Dục Trung đánh giá hồi, cười vô cùng gian tà:" Được rồi, với 2 người nữa, bạn tôi còn chờ".

      " Chúc hai người dùng cơm vui vẻ". Lâm Dục Trung hướng bọn họ phất phất tay, xoay người rời


      " Tên này.... ...... ....." Đinh Tử Hạo trợn mắt nhìn bóng lưng Lâm Dục Trung, mới ngồi xuống.

      " ấy khá thú vị". Đinh Vũ Du cười .

      " Đừng đến gần cậu ta". Đinh Tử hạo quên cảnh cáo:" cậu ta là mọt người vô cùng phong lưu, bên cạnh có đống bạn , tuyệt đối phải là người em cần".


      " cần lo lắng". khẽ mỉm cười:" em thể nào thích ấy".

      Nghe vậy, sắc mặt liền đen vài phần, đương nhiên hiểu ý

      " Đúng rồi, quà của em đâu?" nhắc nhở

      " Đúng vậy, thiếu chút nữa quên mất". Trong lòng ngừng mắng Lâm Dục Trung , người quấy nhiễu khiến quên mất chuyện này.

      lập tưc lấy từ trong túi xách ra hộp quà đưa cho :" Mở ra , chắc chắc em thích".

      " là gì vậy?" cầm hộp quà lên , quan sát lúc, rồi lắc lắc.

      " Mở ra là biết "

      " haha, dù sao phải áo ngủ quyến rũ ". giả làm mặt quỷ

      " này, em nghiêm chỉnh chút ". Trước kia thường đùa như vậy, lúc đó cảm thấy thú vị, nhưng bây giờ thấy được tự nhiên cho lắm.

      cười mở hộp quà ra, bên trong là khung hình, là ảnh gia đình .

      " biết em ở xa nhà nhất định nhớ mọi người, vì vậy đem tấm hình này tặng em, cho dù em ở đâu, cả nhà đều luôn ở bên em". đặc biệt mấy chữ cả nhà, nhắc nhở , là người nhà của , là trai của , có thêm bất kì thân phận khác.

      " như thế nào? Có thích ?" vừa hỏi vừa quan sát nét mặt của .


      " Thích , rất thích, nhưng mà.... ...... ..." Đinh Vũ Du quan sát hình lâu, đột nhiên câu:" Tại sao lại chọn tấm hình này? Tấm hình này em béo, xấu hổ quá ". chỉ tấm ảnh khi được gần 10 tuổi

      " Có sao?" Đinh Tử Hạo nhìn tấm hình:" biết â! cảm thấy em đáng làm sao mà xấu xí?"

      " Đừng có dùng từ đáng để em". kháng nghị

      " Em đáng ! Đến bây giờ cũng đáng ". Đinh Tử Hạo vỗ vỗ đầu .

      Đáng ! Ở trong mắt , chỉ là đứa em chưa trưởng thành thôi sao?


      " , em có chuyện muốn ". quyết định muốn thay đổi tình hình, cần làm em đáng của .

      " Em muốn .... ...... .......cái gì?" thấy vẻ mặt kiên định của , trong lòng Đinh Tử Hạo lo sợ cùng bất an.

      Con bé này chẳng lẽ.... ...... ........

      Vô cùng khẩn trương, theo thói quen cầm cốc cafe uống 1 ngụm

      " Em.... ........" . nhìn :" Em thích ".


      Cái gì? ngờ ràng với , Đinh Tử Hạo suýt đem cafe trong miệng phun ra.

      " cũng thích em, chúng ta là người nhà mà". cười lớn giả bộ ngốc nghếch.

      " Em phải yeu thích lọa đó". Đinh Vũ Du phủ nhận sau đó cúi đầu:" Em ... ........ , hơn nữa lâu , lâu rồi".

      Nghe thẳng thắn thổ lộ, vào lúc này Đinh Tử Hạo ngây người.


      " biết tại sao khi đó em tưc giận ?" ngón tay nhàng vuốt ve khung hình, Đinh Vũ DU giọng :" bởi vì thợ chụp ảnh em quá , nhất định ba phải ôm em, vì em chỉ cần đứng bên cạnh ".

      ngẩng đầu, cười nhạt:" hiểu chưa? Lúc đó em thích , đến nay tình cảm của em chưa bao giờ thay đổi".

      Sửng sốt lúc, Đinh Tử hạo mới phục hồi tinh thần.

      " Tiểu Du, em hãy nghe ". Hai hàng lông mày chau lại, khuôn mạt vô cùng nghiêm túc:" trai em, nên là đối tượng em thích, loại chuyện có đạo đức như vậy, về sau em được suy nghĩ lung tung".

      " có đạo đức?" Đinh Vũ Du lắc đầu phủ nhận:" Em cho là vậy, chúng ta có quan hệ máu mủ, chuyện này phải là loạn luân".

      " Vậy sao?" lắc lắc đàu:" vẫn coi em như đứa em , đối với em cũng chỉ có tình em, em.... ...... ......"

      cắt đứt lời của :" Vậy tại sao cho em cơ hội thử? Biết đâu đến lúc nào đó lại em?"

      " thể nào ". Đinh Tử Hạo vô cùng dứt khoát, chỉ mong sao ấy có thể bỏ chuyện này .

      " Tại sao?" đinh Vũ Du dịu dàng :" em cảm thấy lúc chúng ta ở bên nhau luôn luôn vui vẻ, chẳng lẽ những vui vẻ ấy của là giả dối?"

      " Cùng người nhà ở chung chỗ tất nhiên là vui vẻ, em suy nghĩ quá nhiều rồi".

      Mặc dù lúc ở chung chỗ với luôn luôn vui vẻ, nhưng vào lúc này thể nhận, bé thông minh này nhất định tìm ra chỗ hở, khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.

      " phải em nghĩ quá nhiều, là do chưa từng nghĩ đến".

      đương nhiên muốn, cũng muốn nghĩ:" Chỉ có bé con như em mới suy nghĩ lung tung, suy nghĩ những chuyện ".


      " Em còn nưã đừng coi em là bé con". Đinh Vũ Du kháng nghị : " Em lớn, biết được chuyện tình cảm của mình, xin đừng gắn cho em những tội danh lung tung."

      " Tiểu Du, em.... ...... ....." huyệt thái dương của bắt đầu co rút:" Chúng ta là em, phải sao em mới hiểu đây?"

      " Nguyên nhân là do thích ấy nên mới chấp nhận tình cảm của em?" Đối mặt với thái độ dứt khoát của , đột ngột nghĩ đến khả năng khác

      " ấy?" trong thời gian ngắn Đinh Tử Hạo chưa thể theo kịp lời của .

      " Lê Anna"


      " Cái này.... ......". muốn cùng thảo luận về chuyện của mình và Lê Anna:" đây là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau, em đừng có gộp lại"

      " Đối với em mà , đây cũng là vấn đề". Đinh Vũ vu kích động :" nếu ấy, em còn gì để , nhưng nếu ấy, hãy co em cơ hội".

      ' Trọng tâm phải ... ...... ..." . trầm giọng : " muốn thay đổi mối quan hệ này, chỉ muốn làm trai em, em có hiểu ?"

      Phong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :