1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

CÔNG CUỘC TỰ SÁT HÀNG NGÀY ĐẦY KHÓ KHĂN CỦA MỸ NHÂN Ở TẬN THẾ -ĐIỀN VIÊN PHAO

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. THÙNG CƠM

      THÙNG CƠM Active Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      118
      CÔNG CUỘC TỰ SÁT HÀNG NGÀY ĐẦY KHÓ KHĂN CỦA MỸ NHÂN Ở TẬN THẾ -ĐIỀN VIÊN PHAO
      Tác giả: Điền Viên Phao
      Thể loại: Tận thế, zombie, 1vs1
      Số chương: 56 ( cập nhật)
      Tên editor: Thùng cơm (Fb: Linda Phan; gmail: [email protected])
      Lịch post tạm thời: 1 chương/tuần ( tăng năng suất nếu có thời gian ^^)
      Đầu năm khai xuân nên mở truyện ^^​
      nhoxbina, Dung Nguyễn 1995, thuann10 others thích bài này.

    2. THÙNG CƠM

      THÙNG CƠM Active Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      118
      Chương 1: Hello bấy bì!

      Tô Nguyễn Nguyễn biết bản thân sống lâu.

      nhân vật phụ làm nền đẩy nam chính vào đàn zombie, vận mệnh của chính là bị nam chính bóp chết như bóp con kiến.

      Đương nhiên, trước khi bị bóp chết còn phải trêu đùa trận.

      Nhưng như thế cũng sao cả.

      Bởi vì biết, chết ngay đây.

      So với việc bị nam chính chém thành từng khúc tới chết, Tô Nguyễn Nguyễn tình nguyện để bản thân chết trước.

      “Nguyễn Nguyễn, dù đói bụng, em cũng thể uống thuốc ngủ chứ!”

      Chàng trai ngồi xổm trước mặt Tô Nguyễn Nguyễn, gương mặt đẹp trai láng mịn, trong trẻo mà lạnh lùng cũng có chút ôn hòa, y mặc bộ quần áo ngụy trang vừa người, thân cao chân dài, vai rộng eo hẹp, sau lưng đeo ba lô học cũ.

      Vải vóc mảnh mà mỏng, gần như có thể nhìn thấy hình dạng của đồ vật bên trong.

      Tô Nguyễn Nguyễn biết đó là cây rìu.

      Người đàn ông này dựa vào cây rìu đó để tung hoành ở tận thế, trở thành chúa tể chân chính hề bị tam quan hạn chế ở thế giới mạnh được yếu thua này.

      Ba ngày trước, Tô Nguyễn Nguyễn xuyên vào trong quyển truyện tận thế “Sống lại xưng bá tận thế”.

      Nam, nữ chính đều sống lại, mạnh mạnh kết hợp, xưng bá tận thế.

      Đây là câu chuyện tình đồng cam cộng khổ cảm động cỡ nào! Tuy tác giả cũng xác định ràng tuyến tình cảm của nam, nữ chính nhưng chẳng lẽ giữa nam và nữ lại còn có thể có được tình cảm huynh đệ đơn thuần sao?

      Ít nhất là Tô Nguyễn Nguyễn cũng ship couple (ghép đôi) hai người này.

      Nhưng Tô Nguyễn Nguyễn tuyệt đối ngờ được có ngày, lại có thể ‘cắn kẹo ngậm đường” ngay tại trường.

      Nếu phải thân phận quá xấu hổ, hoàn cảnh quá ác liệt, hình tượng quá tệ, nam chính quá hung ác, Tô Nguyễn Nguyễn nhất định cảm động đến mức nước mắt tràn lan.

      Nhưng ngay lúc này, tới mức nước mắt nước mũi tùm lum.

      Nhân vật do Tô Nguyễn Nguyễn sắm vai trong truyện này chính là “bạch nguyệt quang” giả của nam chính, chính là bạn yếu ớt của nam chính.

      tại, người ngồi xổm trước mặt tên là Lục Thời Minh, chính là nam chính của quyển truyện này.

      Vẻ ngoài của Lục Thời Minh có gì để chê.

      tuấn văn nhã, hoàn mỹ như ngọc.

      Là ánh ttrăng sáng treo bầu trời mùa thu, là tuyết trắng trong trẻo đọng tên cây tùng của ngày mùa đông.

      Sạch tới mức nhiễm hạt bụi.

      Nhưng nam chính như vậy, sau khi sống lại, quay lại nơi này biến thành người SIÊU CẤP! BIẾN! THÁI!

      Trong cả quyển sách đều diễn giải cái gì là tàn khốc của tận thế, tình người nóng- lạnh của tận thế, lòng người dễ thay đổi nhưng chúng lại chẳng là gì trước mặt nam chính! Đây ràng là quyển nhật ký ghi chép quá trình thăng cấp từ kẻ còn yếu hơn gà biến thành biến thái thích chém đầu.

      Mà dựa theo nội dung trong quyển sách.

      Thân thể mà Tô Nguyễn Nguyễn xuyên vào lúc này chính là “bạch nguyệt quang” giả của Lục Thời Minh xô nam chính vào trong đàn zombie trước khi nam chính sống lại.

      Tô Nguyễn Nguyễn: QAQ

      Sau khi Lục Thời Minh sống lại, người đầu tiên mà muốn xử lý hiển nhiên là .

      Mức độ hung bạo của nam chính có thể so với quái thú khổng lồ Godzilla.

      Tô Nguyễn Nguyễn quyết định tự mình giải quyết, tuyệt đối để nam chính dính vào dù chỉ là đầu ngón tay.

      Vì thế, nuốt luôn cả nửa bình thuốc ngủ.

      Tuy nam chính rất hung ác nhưng sao, sắp chết ngay đây.

      mặt Tô Nguyễn Nguyễn lộ ra nự cười hạnh phúc.

      Chàng trai chậm rãi : “May quá! Bình thuốc ngủ này là giả, làm bằng bột mì thôi!”

      Tô Nguyễn Nguyễn: ???

      A, phải, lấy nó từ trong hiệu thuốc lớn chính quy mà. Này! xem nơi sản xuất phía chút ….

      “Uống nước nào!”

      Chàng trai nắm cằm dưới của Tô Nguyễn Nguyễn, rót hớp nước vào trong miệng đối phương.

      Tô Nguyễn Nguyễn chép miệng, cảm thấy rất ngọt nên thuận thế ôm lấy, muốn uống thêm mấy ngụm nhưng sau đó lại bị chàng trai ngăn cản.

      tại, nước rất khan hiếm, Nguyễn Nguyễn, chúng ta phải uống tiết kiệm chút. Đợi đến khu sống sót, chúng ta có hi vọng rồi.”

      Tô Nguyễn Nguyễn nhìn bình nước đầy tội nghiệp, còn đắm chìm trong nỗi thống khổ mình uống trúng thuốc giả.

      Tô Nguyễn Nguyễn biết, nam chính Lục Thời Minh sống lại ngờ lại có được gian. Từ nay về sau, y còn có thể kích phát ra dị năng có hai, cực kỳ mạnh mẽ thế giới này.

      Tô Nguyễn Nguyễn nhớ trong gian của nam chính có mọi thứ.

      chốn bồng lai tiên cảnh.

      Quan trọng nhất là bên trong còn có linh tuyền (suối thần)

      Dù chỉ còn hơi tàn, chỉ cần để người đó ngâm trong đó cả đêm, ngay hôm sau người đó có thể vui vẻ.

      Tô Nguyễn Nguyễn nghĩ có lẽ cả đời này, đều bao giờ được uống.

      Nghĩ tới đây, chỉ có thể liếm nước đọng môi để an ủi bản thân.



      Tuy lần đầu tiên chết được nhưng Tô Nguyễn Nguyễn biết mình còn rất nhiều cơ hội.

      Xem , zombie này mạnh mẽ như vậy, đấm là có thể đập nát đầu .

      Xem , zombie đó linh hoạt như vậy, cước là có thể đá chết .

      Tô Nguyễn Nguyễn đứng trước cửa sổ nhìn nửa tiếng, cảm thấy vô cùng hài lòng, chia ra gọi chúng nó lần lượt là Đầu Óc và Vui Vẻ, sau đó bị Lục Thời Minh túm được, nhét vào trong túi ngủ.

      Chàng trai túm , cẩn thận đắp chăn lên.

      Tô Nguyễn Nguyễn vừa run vừa sợ, sau đó hổn hển ngủ mất.

      Trong bóng tối, chàng trai thong thả mở mắt, tầm nhìn rơ xuống gương mặt Tô Nguyễn Nguyễn.

      Đây là gương mặt trong sáng vô hại, nhìn thế này cũng chỉ giống thố ty hoa* yếu ớt, sống nhờ vào người khác.

      *Thố ti hoa là dạng dây leo sống bám vào cây khác, hút chất dinh dưỡng từ cây chủ. Trong tiểu thuyết, từ này chỉ người yếu đuối, sống dựa vào người khác.
      ít nhất, đời trước Lục Thời Minh cũng cho rằng như thế.

      Y che chở , đua vào khu sống sót, sau đó, ở ngay trước cửa khu sống sót, y bị đẩy vào trong đàn zombie.

      Khi đó y mới biết, hoa ra đây là đóa thố ty hoa có độc.

      ra, nếu y cũng quá thích .

      Có lẽ chỉ là thích gương mặt này mà thôi.

      Bởi vì sau khi Lục Thời Minh biết được tính cách của , y hoàn toàn còn chút hứng thú nào.

      Nhưng y ngờ ‘’ lại có thể dứt khoát đẩy y vào trong đám zombie như vậy.

      Mà nếu oán hận, y cũng có.

      Thậm chí, khi tỉnh lại, nhìn thấy được gương mặt này, y chả có chút hứng nào dâng lên trong lòng.

      Lục Thời Minh vốn là người lạnh lùng vô tình…

      Toàn thân y đều được bao phủ bởi ngụy trang ngấm sâu vào trong xương tủy.

      Bất kỳ ai gặp y lần đầu có cảm giác đây là người lịch lãm, dịu dàng, trong trẻo nhưng lạnh lùng, là người rất tốt.

      Nhưng chỉ có bản thân Lục Thời Minh mới biết y là kẻ lạnh lùng từ trong xương.

      trong bóng tối, bàn tay của chàng trai chậm rãi di chuyển lên , nhàng rơi xuống cổ của Tô Nguyễn Nguyễn.

      Cổ của thiếu nữ vừa vừa trắng, chỉ cần nhàng bóp cái như zombie, lập tức đứt đầu.

      Lục Thời Minh lại ra tay mà chỉ nhàng nhéo cái giống như xoa bóp thú cưng của mình vậy.

      Y nghĩ chết như vậy có gì thú vị, đúng nào?

      Nên hãy sống vui vẻ , sống để cảm nhận tận thế này tàn ác và tuyệt vọng thế nào.



      Ngày hôm sau, Tô Nguyễn Nguyễn chui ra khỏi túi ngủ với tinh thần sáng láng, tiếp tục quan sát zombie bên ngoài, sau đó phát ra hai zombie mà vừa ý còn nữa.

      Hử? Đầu Óc và Vui Vẻ của đâu?

      “Nguyễn Nguyễn, nên xuất phát thôi!”

      Chàng trai lạnh lùng, mắt đào hoa lóng lánh, khi cười rộ lên đa tình lại lạnh nhạt.

      "Nguyễn Nguyễn, chúng ta chỉ còn lại bình nước. Hình như gần đây có siêu thị cỡ chúng ta vào đó kiếm chút thức ăn .”

      Chàng trai nhíu mày giống như sầu lo.

      Nếu phải Tô Nguyễn Nguyễn biết chân tướng thiếu chút nữa tin lời đối phương.

      phải trong chốn bồng lai tiên cảnh của cất giữ rất nhiều gà, vịt, cá vâng vâng và mây mây à?

      Vì thế chỉ có mình khốn khổ thôi.

      Tô Nguyễn Nguyễn đắng lòng nhìn chiếc xe máy điện loại biết bị Lục Thời Minh lôi từ đâu ra đậu trước mặt, đắm chìm trong ngờ vực vô hạn.

      “Chúng ta có xe hơi sao?”

      “Xin lỗi Nguyễn Nguyễn! biết lái xe!”

      Được rồi, mị tin!

      Tô Nguyễn Nguyễn im lặng ngồi lên chiếc xe mô tô dấu của nam chính.

      Lục Thời Minh ngồi phía trước, xe máy điện phát ra hai tiếng “tích tích”, zombie bên ngoài nghiêng đầu, lướt qua vòng

      Tô Nguyễn Nguyễn cảm thấy rất nguy hiểm.

      đề nghị: “Hay chúng ta đội mũ bảo hiểm !”

      Lục Thời Minh: “… Được!”



      Zombie thể nhìn.

      Chúng di chuyển dựa vào thanh.

      Tô Nguyễn Nguyễn cứ nghĩ mình ngồi cái “bánh bao sắt” này là chết chắc rồi.

      ngờ những zombie kia là giống có mắt như mù, dáng vẻ như hề thấy bọn họ.

      Cho dù bọn họ chạy với tốc độ rùa bò.

      Tô Nguyễn Nguyễn: Ừ…

      Tô Nguyễn Nguyễn cảm thấy rất kỳ quái.

      Sau đó, phát Đầu Óc và Vui Vẻ mà thấy hôm qua phơi thây ở đầu đường, dáng vẻ khi chết vô cùng thê thảm, ràng là bị rìu chém nhát đứt đầu.

      Tô Nguyễn Nguyễn sợ hãi.

      Hóa ra những zombie này phải mù là sợ.

      Ngày hôm qua, thừa dịp ngủ, người ngồi trước này càn quét cả phố zombie này.

      Tô Nguyễn Nguyễn dùng sức nuốt nước bọt.

      đột nhiên nhớ tới “Tô Nguyễn Nguyễn” lúc chết, phải lập tức chết là mà bị chém thành từng đoạn, từng đoạn đến chết.

      Đầu tiên là chân, sau đó là tay… Cuối cùng là đầu…

      hề gọn gàng dứt khoát, hu hu hu.

      Má ơi, con muốn về nhà!

      Tô Nguyễn Nguyễn sợ muốn khóc.

      Lục Thời Minh an ủi: “Nguyễn Nguyễn, đừng sợ.”

      Tô Nguyễn Nguyễn khóc lóc thảm thiết hơn nữa.
      Last edited: 25/1/20
      Lee Đỗ, inbeibe, nhoxbina24 others thích bài này.

    3. THÙNG CƠM

      THÙNG CƠM Active Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      118
      chương 2.1
      Chương 2: Ngoan quá!
      Khi đến siêu thị cỡ , Tô Nguyễn Nguyễn lập tức bị rầm rộ bên trong dọa sợ đến ngây người.
      Sao đám zombie lại chen chúc như đồ hộp vậy?
      Tô Nguyễn Nguyễn khập khiễng, sau đó, phát phái trước chỉ có chỗ đó chen đầy zombie chứ chung quanh đều vô cùng trống trải.
      Tô Nguyễn Nguyễn cảm thấy có lẽ bên kia có thứ gì đó thu hút zombie.
      Đến gần xem xét, mới phát đó đúng là thứ tốt.
      Bị đám zombie đè thành bánh là zombie nam mặc vest dính máu đầy người, thân cao chân dài, bây giờ gương mặt tuấn vặn vẹo dính lên mặt kính thủy tinh, ta sắp bị zombie đè bẹp.
      Nếu phải Tô Nguyễn Nguyễn tinh mắt nhìn ra chắc chắn nhận ra.
      Hóa ra đám zombie này cũng có mắt thẩm mỹ nhá!
      đám zombie nữ nhào lên như tre già măng mọc, túm đè mấy zombie nam, nhóm zombie nam ở đối diện ấm ức co ro lại thành đống.
      ‘Ngao ô ô… [Đừng đẩy nữa mà!]’
      ‘Ngao ô ô… [Siêu thị phải do nhà mở, chen chút có làm sao!]’
      Mà khi Lục Thời Minh chống chân để dựng xe máy điện xuống đất, chậm rãi mở nón bảo hiểm đầu xuống, động tác của zombie nữ kia chợt khựng lại.
      Tô Nguyễn Nguyễn nghĩ mấy zombie nữ này nhất định ngửi thấy mùi thịt người nên quyết định tấn công.
      Đến đây , đến đây nào! Hãy để cảm nhận được tàn khốc của tận thế chút !
      Tô Nguyễn Nguyễn ưỡn ngực, dũng cảm đối mặt với đám zombie.
      Đám zombie nữ điên cuồng rống lên, ánh mắt xuyên qua Tô Nguyễn Nguyễn, nhắm về phía Lục Thời Minh phía sau .
      Zombie nam tuấn kia bị đám zombie nữ kia giẫm nát dưới chân.
      Tô Nguyễn Nguyễn:.. A, phải, mị tươi lắm nè, chẳng lẽ mấy người muốn mị sao?
      Tô Nguyễn Nguyễn thử để lộ cánh tay ra bị Lục Thời Minh ‘tốt bụng’ thả tay áo xuống, thuận tiện buộc chặt ống tay áo.
      ‘Nguyễn Nguyễn, cẩn thận bị lây nhiễm.’
      Tô Nguyễn Nguyễn tủi thân bẹp miệng, cảm giác bản thân bị zombie sỉ nhục.
      ràng mấy người đều bị mù, sao còn thích trai đẹp chớ!
      Chẳng lẽ ngửi cái có thể phát ra đó là trai đẹp sao!
      Tô Nguyễn Nguyễn trừng mắt, đụng đụng vào người Lục Thời Minh kế bên.
      Ở tận thế dơ bẩn này, người chàng trai này lại có mùi hương nhàn nhạt trong trẻo mà lành lạnh giống như tuyết mịn được thổi vào ngày mùa đông, gió mát ngày mùa hè.
      'Ngao ô ô…'
      Đám zombie trong siêu thị thể chờ đợi nổi nữa, muốn nếm thử hương vị thơm tho kia ngay lập tức.
      Những zombie nam co ro ở góc kia lại như lên cơn điên ngay lúc này, đồng loạt chạy tới cùng nhau chen chúc với đám zombie nữ.
      Bọn họ bị nhốt bên trong, chỉ có thể ngừng đánh vào cửa thủy tinh.
      trường thảm thiết, vô cùng hoành tráng, có thể so với nhóm các bà, các tranh nhau mua đồ ăn giá rẻ.
      Tuy Tô Nguyễn Nguyễn lòng muốn chết nhưng vô vẫn sợ đó!
      Giới zombie cạnh tranh tàn khốc đến vậy sao? Chẳng lẽ thế giới này có chỗ nào để rác rưởi như mình đặt chân sao?
      sao đâu Nguyễn Nguyễn! Chúng ta tới siêu thị, vào kho hàng là được.’
      Thường trong kho hành có người, dù có người biến thành zombie cũng nhiều như trong siêu thị.
      Lục Thời Minh rẻ bảy quẹo tám, dẫn Tô Nguyễn Nguyễn tránh khỏi zombie, tìm được kho hàng của siêu thị.
      Kho hàng đóng cửa, vừa nhìn là biết bên trong có người.
      Khóa là kiểu… Loại khóa sắt cũ xưa kia.
      Còn có mấy dây xích treo khá chắc chắn.
      Lục Thời Minh cầm cục gạch, đập cỡ mười phút mà vẫn thể đập vỡ, vô cùng yếu ớt, có lực.
      Tô Nguyễn Nguyễn: … lớn ơi, làm hơi quá rồi.
      Cuối cùng, lại mười phút sau, rốt cuộc khóa cũng bị đập vỡ.
      Chàng trai quay đầu, nở nụ cười rực rỡ với Tô Nguyễn Nguyễn.
      Gió mát thổi tới, làm bay tóc đen tán loạn trán, mang theo chút mồ hôi ẩm ướt, để lộ ra gương mặt tuấn hoàn mỹ.
      Tô Nguyễn Nguyễn bị gương mặt soái ca này mê đảo, khát vọng muốn chết nhanh chóng bành trướng.
      Cầu xin , để mị chết ! Đừng tra tấn mị nữa!
      'Nguyễn Nguyễn, em tìm thức ăn , tìm nước uống!'
      Lục Thời Minh bà Tô Nguyễn Nguyễn tách ra, về phía kho hàng.
      Tô Nguyễn Nguyễn ngoan ngoãn ôm ba lô, nghĩ nghĩ chút, cầm bịch snack khoai tây chiên lên, vừa ăn vừa tìm.
      Dù thế nào cũng phải làm ma no mới được.
      Oa… Đúng là khoai tây chiên vị chanh thích nhất!
      Tô Nguyễn Nguyễn ăn xong bịch khoai tây chiên, đột nhiên phát có tiếng động ở cửa ra vào.
      Lại có zombie ngửi thấy, theo chạy tới.
      Tô Nguyễn Nguyễn nhớ tới, vừa rồi vào cửa trước nên Lục Thời Minh đóng kỹ cửa kho hàng.
      Được rồi, nam chính thích dùng loại thủ đoạn này để buộc phải thích nghi với tận thế tàn ác khiến rất tán thưởng ta.
      Tô Nguyễn Nguyễn nhìn zombie va u thịt bắp kia với ánh mắt ‘thèm khát’, chuẩn bị dũng cảm tiến lên chịu chết, sau đó, vẫn nhịn được mà bật khóc khi thấy bên tròng mắt của zombie rớt ra ngoài.
      làm được, hu hu hu…
      Tô Nguyễn Nguyễn đứng bên cạnh kệ bày mũ bảo hiểm.
      Last edited: 29/1/20
      Lee Đỗ, inbeibe, nhoxbina18 others thích bài này.

    4. THÙNG CƠM

      THÙNG CƠM Active Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      118
      Khát vọng sống sót to lớn và khát khao muốn chết giãy giụa gao thét bên trong lòng Tô Nguyễn Nguyễn.
      Tô Nguyễn Nguyễn vừa khóc vừa đội mũ bảo hiểm lên đầu zombie :))))))
      ‘Bị’ đội mũ bảo hiểm lên đầu, zombie thể cắn người, hơn nữa dường như thính lực cũng bị hạn chế nên đâm loạn khắp nơi.
      Sau đó, càng nhiều zombie tràn vào.
      Tô Nguyễn Nguyễn leo lên kệ hàng, tiếp tục vừa khóc vừa cầm mũ bảo hiểm đội lên đầu zombie.
      khổ quá mà, hu hu hu…
      Đột nhiên, thanh to lớn vang lên, chiếc xe trực tiếp tông vào bên trong.
      Nhìn vết nứt của chiếc xe, hẳn là nó dã trải qua rất nhiều tai nạn.
      Có lẽ đụng thêm lần nữa là nó có thể hoàn toàn ‘cáo lão hồi hương’.
      zombie đội mũ bảo hiểm bị tông bay, người phụ nữ bước từ trong xe ra.
      Người phụ nữ này mặc quân trang vừa người màu xanh biếc.
      Cõng khẩu súng trường.
      Tóc buộc cao thành đuôi ngựa, để hé ra gương mặt lạnh lùng sắc bén.
      ấy có cặp mắt phượng, híp lại vô cùng khí thế.
      Tô Nguyễn Nguyễn biết, người này nữ chính- Nghê Dương.
      Xuất thân là bộ đội đặc chủng, thể chất mạnh mẽ, tại, ấy có dị năng Sấm Sét.
      tại, tận thế vừa bắt đầu chưa lâu, những người có dị năng còn rất ít.
      Như nữ chính Nghê Dương này càng là đồ quý hiếm, ấy còn có được dị năng Sấm Sét mạnh nhất.
      này mang theo súng, bắn xuyên mũ bảo hiểm, zombie lập tức “ngao ô” tiếng rồi ngã xuống đất.
      Ngao, các bé của mị, sao lại die hết rồi….
      Tô Nguyễn Nguyễn khóc rống, nước mắt chảy dài, cảm giác như hy vọng được chết của mình lại càng thêm xa vời.
      Nhưng sao nữ chính lại xuất ở đây?
      Chẳng lẽ phải nên đợi sau khi vật hi sinh lại ‘lãnh cơm hộp’ rồi gặp mặt nam chính ở khu sống sót, sau đó cùng nhau tung hoành trời đất, ngang ngược càn quấy sao?
      Nghê Dương nhìn vòng trong kho hàng thấy Tô Nguyễn Nguyễn và Lục Thời Minh.
      Khi Tô Nguyễn Nguyễn bị zombie bao vây, Lục Thời Minh biết trốn ở đâu để xem trò hay.
      Đợi khi Nghê Dương xuất , Lục Thời Minh mới chậm rãi tới với vẻ mặt lo lắng, kiểm tra từ xuống dưới của Tô Nguyễn Nguyễn.
      ‘Nguyễn Nguyễn, em sao chứ?’
      Mị có sao chẳng lẽ biết?
      Tô Nguyễn Nguyễn ‘ ’ (tiếng khóc thút thít), ngã vào trong ngực Lục Thời Minh khóc lóc.
      Nghê Dương cũng là người sống lại, ấy biết nếu muốn tiếp tục tồn tại được ở tận thế nhất định phải có lòng dạ tàn nhãn.
      ấy cũng có ý định cứu người, ấy chỉ muốn lấy đồ dùng và thức ăn.
      Huống chi, nam nữ này, nam có dáng vẻ tay trói gà chặt, mười ngón tay dính nước, vừa nhìn là biết công tử nhà giàu biết làm gì.
      Nữ lại khóc hệt như ‘bánh bèo yếu đuối’, vừa nhìn là biết con ghẻ* bị cắn chết khi vừa ra khỏi cửa.
      *nguyên văn 拖油瓶: tha du bình Xét về nghĩa đen: tha du bình = kéo bình đựng dầu. Xét về nghĩa bóng: tha du bình = con chồng trước được phụ nữ mang theo khi tái giá, hay “con ghẻ”. Đây còn là câu chửi mang hàm ý độc địa, bởi vì thời xưa phụ nữ tái giá và đứa con ghẻ thường bị chê cười xa lánh. Vì sao từ nghĩa đen là “kéo bình dầu” lại suy ra nghĩa bóng là “con ghẻ”? Bởi vì nông dân cổ đại dùng ống trúc đựng dầu, dầu dùng sinh hoạt của thôn đều do 1, 2 người mua, mỗi lần cần rất xa để mua 7, 8 ống cồng kềnh, nên kéo lê dưới đất. Dầu kéo vừa nặng vừa vướng víu lại toàn là dầu mua cho người ta, dầu của mình chiếm phần rất . Người chồng sau phải nuôi con của người ta, mang họ nhà người ta, hơn nữa còn bẩn thỉu lôi thôi lếch thếch, vướng chân nhìn vướng mắt, nên so sánh nó với bình dầu mua hộ bị kéo lê đường.
      Nghê Dương hề muốn cứu họ chút nào.
      Nhưng ấy lại ngờ chàng trai kia đột nhiên lên tiếng: “Tôi có gian, có thể gửi đồ.”
      Bước chân của Nghê Dương lập tức khựng lại, vung cửa xe ra: ‘Lên xe!’
      Lục Thời Minh ôm Tô Nguyễn Nguyễn, chậm chạp bò lên xe.
      Nghê Dương: biết còn tưởng mấy người dã ngoại nhỉ?
      ‘Mẹ nó, hai người lẹ lên coi!’
      Nữ chính nóng nảy tức giận online.
      Tô Nguyễn Nguyễn lập tức mò mẫm bò vào trong.
      ‘Chúng ta ra ngoài bằng cách nào?’ Tô Nguyễn Nguyễn ngay ngắn ngồi xong, kề sát vào, đối diện với zombie ngay cửa sở, nhíu mày đẹp hỏi.
      ‘Tôi tự có cách.’ Nghê Dương biết móc cái loa lớn từ đâu ra, sau đó ném về phía trước.
      Loa lớn rơi xuống đất, chốt mở bật lên.
      ‘Mẹ ơi, con muốn ăn khoai từ~ ăn, ăn củ lớn! Ăn ngon, vô cùng ngọt ~ khoai từ nướng~’
      zombie lập tức bị thu hút
      Xem ra chúngđã chung thủy lòng với khoai từ nướng rồi.
      đám zombie vây quanh loa lớn, vô lực túm lấy.
      Tô Nguyễn Nguyễn nhìn thấy kho hàng còn zombie: Má ơi, quá nhẫn tâm!
      Nghê Dương giải thích: ‘Thị giác của zombie rất yếu, chúng phân biệt con mồi là nhờ hoàn toàn vào thính giác.’
      xong, Nghê Dương nhìn thoáng qua ghế sau.
      Đối diện với ánh mắt ‘Hai đứa gà mờ mấy người hiểu ’, Tô Nguyễn Nguyễn cảm thấy bản thân bị nhục nhã.

      gian của rộng bao nhiêu? Có thể chứa bao nhiêu đồ?’
      Nghê Dương vừa lái xe vừa hỏi Lục Thời Minh.
      Last edited: 29/1/20
      Lee Đỗ, inbeibe, nhoxbina17 others thích bài này.

    5. THÙNG CƠM

      THÙNG CƠM Active Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      118
      2.3
      lớn, chỉ hai mươi mét vuông.’
      dối, người này dối!
      Chốn bồng lai tiên cảnh kia có thể kéo dài vô hạn.
      Tô Nguyễn Nguyễn trợn tròn mắt, cố gắng nín thở, hốc mắt cũng đỏ lên.
      Lục Thời Minh : ‘Xin lỗi Nguyễn Nguyễn, chuyện này cho em biết từ đầu.’
      Sau đó, chàng trai giơ tay nhàng ôm vào lòng.
      Tô Nguyễn Nguyễn đụng đầu vào cái rìu trong ba lô của y lập tức ỉu xìu.
      ‘Nguyễn Nguyễn, bảo vệ em.’
      Tô Nguyễn Nguyễn càng ủ rũ hơn.
      ‘Hai người là…’
      Nghê Dương do dự hỏi.
      ‘Đây là bạn của tôi.’ gương mặt trắng nõn của Lục Thời Minh lên tầng màu hồng nhạt.
      Tô Nguyễn Nguyễn sợ ngây người.
      hận thể trao ngay giải Oscar cho đại ca này ngay tại chỗ.
      ‘Tôi muốn tới khu sống sót, còn hai người?’
      ‘Chúng tôi cũng muốn tới khu sống sót’ Lục Thời Minh .
      Nghê Dương im lặng nửa giây: ‘Từ nơi này tới khu sống sót, đồ dùng và thức ăn thu gom dược, tôi tám, các người hai! Tôi bảo vệ các người tới khu sống sót.’
      Tô Nguyễn Nguyễn vươn cái cổ lên giữa hai ghế trước, nghiêm túc chỉ trích: ‘ gian xảo quá đó!’
      ‘A’, Nữ chính cười lạnh tiếng.
      Tay lái đánh vòng, xe quẹo cái, Tô Nguyễn Nguyễn chợt ngh thấy chiế cổ yếu ớt của mình vang lên tiếng ‘rắc’.
      lập tức bị đau tới khóc, sau đó quay lại tìm Lục Thời Minh mách lẻo.
      ấy bắt nạt em…’
      Vẻ mặt Lục Thời Minh đau lòng: ‘Xin lỗi Nguyễn Nguyễn, đánh lại ta.’
      Tô Nguyễn Nguyễn khóc càng thương tâm.
      gạt người!
      Lục Thời Minh hiểu cách dùng linh tuyền.
      Y phối hợp linh tuyền, thầm rèn luyện thân thế của mình rất lâu.
      Dù nữ chính Nghê Dương là lính đặc chủng được huấn luyện chuyên nhưng xét về đánh đấm, nữ chính cũng phải đối thủ của nam chính.
      Tô Nguyễn Nguyễn khỏi cảm thán, đây chính là vầng sáng của nam chính.
      Đừng nhìn y như gà bệnh, ra quyền là có thể đánh chết nữ chính.
      Nghê Dương nhịn được hỏi: ‘Sao?’
      Lục Thời Minh gật đầu: ‘Được.’
      Cứ vậy, trong khi Tô Nguyễn Nguyễn khóc lóc thảm thiết, hai nhân vật chính thỏa thuận xong.
      gian hai mươi mét vuông cũng là gian, có thể chứa ít thứ.
      lo liệu lợi dụng được rác rưởi, Nghê Dương chấp nhận tồn tại của Lục Thời Minh, sau đó, ấy nhìn Tô Nguyễn Nguyễn.
      Lúc này mới đúng gì cả.
      Tô Nguyễn Nguyễn: ??? Tôi cảm thấy ánh mắt của nhìn tôi rất có vấn đề.
      ….
      Nghê Dương rất ít.
      Lục Thời Minh cũng gì nhiều.
      tại, Tô Nguyễn Nguyễn tĩnh mịch trong bi thương, hoàn toàn muốn chuyện.
      Nửa tiếng sau, Nghê Dương nhíu mày: ‘Xe của tôi đụng giờ hư rồi.’
      Lục Thời Minh im lặng nữa giây: ‘Nhà của bạn tôi ở gần đây, nhà của ta có rất nhiều xe.’
      Nghê Dương : ‘Tin được ?’
      Lục Thời Minh nhàng cười: ‘Được’
      Người bạn đáng tin này tên Trương Chí Hạo, là nguời em thân thiết nhất, là bạn nối khố từ của Lục Thời Minh sau khi ba mẹ y mất.
      Đời trước, Lục Thời Minh còn là thanh niên chính trực, tốt bụng.
      Lục Thời Minh rất tin tưởng người bạn nối khố này nên dẫn theo Tô Nguyễn Nguyễn đến tìm ta để nương tựa.
      Theo nội dung chính, sau đó, Trương Chí Hạo bất ngờ có được dị năng Đất, Lục Thời Minh cũng vui vẻ thay cho em của mình, mà ngờ người em này lại cướp đoạt di vật của mẹ y, lấy gian, còn muốn giành luôn bạn của y.
      ‘Tôi chịu đủ rồi! Tại sao mọi thứ của cậu đều tốt hơn tôi? Đẹp trai hơn tôi, học giỏi hơn tôi, cũng được thích hơn tôi nữa! Ngay cả Tô Nguyễn Nguyễn cũng xiêu lòng khi được cậu theo đuổi.’
      Nhưng là chính ‘Tô Nguyễn Nguyễn’ tỏ tình trước.
      Nhưng trong mắt Trương Chí Hạo, như thế cũng chả có gì khác nhau.
      Trương Chí Hạo rất thích tận thế này, vì nơi này còn luật pháp, nơi này giống như mảnh rừng rậm nguyên thủy.
      Người mạnh là vua.
      Chỉ cần bạn có sức mạnh, bạn có thể trở thành chúa tể của thế giới này.
      Điểu ti* Trương Chí Hạo có được sức mạnh rồi lập tức trở mặt với Lục Thời Minh.
      *Điểu ti: loại người thất bại về mọi mặt: xấu trai, học dở, đương thất bại, nghiệp tệ hại.
      Gã vênh váo, hả hê vung tay vung chân với Lục Thời Minh.
      Lục Thời Minh đều nhịn.
      Nhưng sau đó, Trương Chí Hạo lại có mưu đồ với ‘Tô Nguyễn Nguyễn’, định dùng sức mạnh thực .
      Nnếu có Lục Thời Minh liều chết dẫn ‘Tô Nguyễn Nguyễn’ ra ngoài sợ là Tô Nguyễn Nguyễn cũng sống được đến khu sống sót.
      Đương nhiên, mất che chở của Lục Thời Minh, Tô Nguyễn Nguyễn sống trong khu sống sót cũng chẳng thoải mái bao nhiêu.
      ‘Tô Nguyễn Nguyễn’ rất đẹp, ở tận thế…
      Xinh đẹp mà bản lĩnh chỉ có thể trở thành món đồ chơi.
      Tô Nguyễn Nguyễn thầm thở dài hơi, che kỹ chiếc cổ của mình, cảm thấy thế giới này quá tàn ác đối với .

      Khi xe đến nhà Trương Chí Hạo, vừa lúc hết xăng.
      Nhà Trương Chí Hạo là biệt thự cửa.
      trong sân có ba tường đất kỳ quái dâng lên từ trong lòng đất đầy khó hiểu, chúng ở trong sân vườn tinh xảo trông khá kỳ cục.
      Trước khi gõ cửa, Nghê Dương nhìn chằm chằm tường đất với vẻ mặt quái dị phút, sau đó : ‘Tôi đề nghị là đừng chuyện gian cho người khác biết.’
      Lục Thời Minh hỏi: ‘Vì sao?’
      Nghê Dương nở nụ cười trào phúng.
      Hai người kia còn biết được tàn khốc của tận thế, khờ khạo đáng thương.
      ‘Thỉnh thoảng, lòng người còn đáng sợ hơn cả zombie’
      Tô Nguyễn Nguyễn ra sức gật đầu.
      Nữ chính, trợn to mắt của mình nhìn , người bên cạnh mới là biến thái nhất đó
      Lục Thời Minh như có điều suy nghĩ,sau đó ôn hòa gật đầu: ‘Được.’ Dáng vẻ hiền lành khiến cho người ta muốn ức hiếp.
      xong, y nhìn Tô Nguyễn Nguyễn: ‘Nguyễn Nguyễn, em nhất định phải giữ bí mật giúp nha.’
      Tô Nguyễn Nguyễn thấp thỏm đẩy cái ba lô chứa cái rìu ra.
      biết là vô tình hay cố ý, đầu cái rìu đầy cứng rắn để ở hai má của .
      Bởi vì thiếu ăn, vì thế Tô Nguyễn Nguyễn gầy xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy.
      Eo gọn tới mức Lục Thời Minh có thể bóp bằng tay.
      Nhưng mặt vẫn có chút bụ bẫm của trẻ con.
      Đâm vào mềm mãi, gương mặt bụ bẫm kết hợp với đôi mắt lóng lánh ánh nước, giống thố ty hoa đáng thương chỗ dựa.
      ‘Tôi, , giữ bí mật…’ Tô Nguyễn Nguyễn tinh mắt nhìn thấy góc rìu qua khe hở có kéo lên của ba lô.
      Là có ý, nhất định y cố ý.
      Đây là uy hiếp, nhất là uy hiếp.
      ‘Nguyễn Nguyễn ngoan quá.’
      Phiền ngài cất đầu rìu , tôi bị mắc chứng ‘Sợ sắt’.
      Last edited: 29/1/20
      Lee Đỗ, thienbinh2388, inbeibe21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :