1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Boss và Thiên Thiên ai là người lưu manh - Từ Liễm

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Võng du: Boss và Thiên Thiên ai là người lưu manh

      Tác giả: Từ Liễm
      Chuyển ngữ : Tuyết Liên
      Thể loại: đại, Võng Du
      Tình trạng: Hoàn
      Nguồn: http://tuyetlien90.wordpress.com


      Giới thiệu:

      làm bị BOSS giở trò lưu manh, vì tiền lương -> Thiên Thiên nhẫn!

      Sau khi tan tầm về nhà chơi game bị quái thú đuổi giết vì thăng cấp -> Thiên Thiên liều mạng!

      Khi chịu đựng của nàng bộc phát tức giận muốn nổ tung địa cầu 1 mỹ nam hung nhanh chóng xuất , Thiên Thiên hiểu nàng đột nhiên rất muốn giở trò lưu manh, sau khi được bạn thân khích lệ kiêm ra mưu hiến kế Thiên Thiên nổi lên dũng khí – – đêm nay đem ăn cho hài hòa !

      PS: Game Online lấy bối cảnh game kiếm tam.

      Nhân vật chính: Sở Thiên Thiên – ID : Thiên Thiên đánh Ba Tư

      Lăng Phong – ID Bạch y như phong

      Vai phụ: Hách Sảng…..

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 1: Bận rộn tranh đoạt – vạn vật quy tông

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Nguồn: Tuyết Liên gia trang
      Ba giờ chiều nắng gắt như lửa nhiệt khí ngất trời ngã tư đường có cảm giác như bị thiêu đốt, khoảng thời gian này là phần lớn đội ngũ tri thức thành phố A làm việc trong môi trường điều hoà mát mẻ, nếu như lúc này còn có người phải bôn ba bên ngoài như vậy chỉ có nguyên nhân -> người này bị lão bản làm khó dễ. Sở Thiên Thiên chính là nhân vật bi thống đó.

      Mặc dù phái nàng là 1 chủ quản bất quá công ty cao thấp cũng biết nàng đắc tội với lão bản, hơn nữa đắc tội 1 cách phi thường đặc biệt và…đặc biệt.

      luồng tin rằng bởi vì Sở Thiên Thiên ngày đầu tiên tới công ty liền “lỡ tay” đem lão bản đánh trận, nếu là lỡ tay phải cố ý, lão bản với tư cách người lãnh đạo so đo với 1 nhân viên vì vậy nên cùng nàng so đo, cho nên thầm làm cho nàng biết khó mà lui và chính mình rời .

      luồng tin khác lại rằng bởi vì nàng lấy sắc dụ thành nên ‘thẹn quá hoá giận’ cuối cùng đem đồ uống giội lên người lão bản xả hận, lão bản lại bao dung bởi vì nhớ từng cùng nàng có đoạn tình cũ.

      Kể từ tháng trước sau khi Thiên Thiên tới công ty làm việc các tin đồn đều hội tụ đến thể tưởng được, và càng sai được. Bởi vì thân hình Thiên Thiên thực rất làm cho người ta “hoài nghi” .

      Nàng là số ít sinh viên thoáng cái thuận lợi tiến vào Lăng thị, ngoại trừ cùng lão bản có bí mật thể cho ai biết chính là quan hệ rất lớn, với dáng vẻ của nàng sau 1 hồi lí luận phân vân, vượt qua tổng kết hội bà tám liền chốt lại 1 cái : Sở Thiên Thiên có thể tới Lăng thị tuyệt phải theo cách bình thường!

      Mặc dù là lời đồn rất thể tin nhưng là ngoại hình của Thiên Thiên đích xác dáng ‘bình hoa’ rất ngốc nghếch.

      Tất cả mọi người con đường của mỹ nữ là bằng phẳng, Thiên Thiên vì thế đau lòng thể lí giải cuộc đời của nàng đường vì sao vẫn khúc chiết như vậy…

      Tất cả lời đồn thổi cùng mọi bi ai đều xuất xứ từ tháng trước khi ngày đó Thiên Thiên đến Lăng thị phỏng vấn.

      Ngày đó đúng lúc là sinh nhật của bạn thân của Thiên Thiên là Hách Sảng kết quả ngày đó Hách Sảng chịu khổ vì bạn trai mới bảy ngày mà bắt cá hai tay nên thương tâm quá độ muốn tiêu phí cho hả giận, mãnh liệt ăn 1 bàn toàn hải sản, và còn có tôm hùm to Thiên Thiên thèm thuồng lâu… tóm lại vì bạn nhà giàu này chuyên chọn đồ đắt tiền, tính tiền xong rồi kéo Thiên Thiên rời .

      Thiên Thiên cảm thấy như vậy quá lãng phí đành lòng cứ như vậy rời khỏi, trấn an bạn thân chút dự định ăn xong mới . Bạn nàng rất hào sảng ném cho nàng tấm thẻ tín dụng :

      “Tùy tiện thanh toán!”

      Thiên Thiên lau sạch khóe miệng muốn chảy nước miếng đem thẻ trả lại cho bạn mình:

      “Được rồi được rồi, trở về ngủ giấc ngày mai sao, tuần sau nhất định mục tiêu mới so với ta tốt hơn vài chục lần.”

      Thiên Thiên hết sức an ủi bởi vì Hách Sảng 7 ngày thất tình lần này ràng hơn mọi khi đến bảy ngày xem bộ dáng nàng có vẻ sắp nghiêm túc, mặc dù là 1 xinh đẹp nhà giàu nhưng tâm tình của bạn vĩnh viễn nàng hiểu nổi bạn mình sao lại thế…

      Hách Sảng có nổ lên cũng ảnh hưởng đến khẩu vị của Thiên Thiên, nàng hiểu rất tính tình nóng nảy của bạn, kiểu gì trở về lại vui tươi hớn hở rồi căn bản cũng nhớ việc thất tình này.

      Đại khái là động tác và cử chỉ của Thiên Thiên vì tại đây là 1 nhà hàng cao cấp toát ra hơi hướng nghệ thuật có vẻ…ách… suy ra hành động quá đà, phá lệ làm cho người khác chú ý, cực kì đặc biệt cho nên sau khi ăn uống no đủ Thiên Thiên phát gần đó có 1 đạo mục quang thỉnh thoảng hướng nàng nhìn tới.

      Thêm mấy lần sau Thiên Thiên nhịn được cố gắng đem thân thể sắp nhúc nhích được liếc qua vòng, đặc biệt nhìn thẳng đối phương lộ ra mỉm cười lễ phép mặc dù rất khó coi:

      “Tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì sao?”

      “Là…Như vậy.” quan sát Thiên Thiên hơn nửa canh giờ trợ lí Tổng kinh lý Lăng thị – Tống Minh hiếm khi chuyện lưu loát đứng lên, bởi vì trẻ trước mắt này là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm từ khi sinh ra thấy được 1 có dạ dày lớn đến như vậy.

      Ngoài dự đoán mọi người chính là này lại tuyệt mập, mặt dáng đều tiêu chuẩn bằng lương tâm đó là mỹ nữ điển hình.

      “Là như vậy, bằng hữu của tôi rất cần 1 có khí chất như giúp đỡ thay ta giải vây…”

      kia ràng lại quay đầu lại bưng lên ly đồ uống dự định tiếp tục uống…

      “Hả?” Ngày ngày thành thói quen bị người ta dùng loại ánh mắt xem kỹ cũng quen, rồi nhìn qua nam nhân đối diện chờ đợi 1 đoạn sau.

      Ý thức được mình thất lễ Tống Minh điều chỉnh chút tư thế đứng thẳng đưa tay chỉ hướng 1 nam 1 nữ cách đó xa. Thiên Thiên nghiêng đầu đánh giá chút, nam nhân đưa lưng về phía nàng người đồ mặc biết của nhãn hiệu gì bất quá xem ra là giá trị xa xỉ, nữ đối diện mặc trang phục tinh xảo chỉ là chuỗi dây kim cương cổ kia lấp lánh đến mức cũng đem Thiên Thiên con mắt loé chói.

      “Tiểu thư, sao chứ?”

      Thiên Thiên khoát khoát tay:

      “Ách ~ choáng 50 độ”

      “…”

      Vừa liếc nhìn đối diện nữ kim cương kia giống như cùng với người nam nhân kia gây gổ, hai mắt đỏ bừng tâm tình có vẻ mất khống chế, mắt thấy nàng phải chạy hơn, Thiên Thiên theo bản năng nhanh chóng lễ phép đặt câu hỏi:

      “Cái kia… Tiên sinh, ngài còn có cái gì cần tôi giúp sao?” có tốt nhất chuồn là thượng sách.

      “Có!” Tống Minh muốn móc túi tiền, pằng tiếng ly thuỷ tinh giòn vang tan nát dưới đất Thiên Thiên cũng bị sợ hết hồn.

      Ở nhà hàng cao cấp này trừ Hách Sảng mỗi tuần lễ vì thất tình mà tiêu phí nên nàng mới có thể tới địa phương này thêm 1 lần, lại có loại khách dã man như vậy. muốn đẩy lấy cái bụng phình hoả tốc rời cùi chỏ đột nhiên bị người ta túm lên.

      Thiên Thiên quay đầu lại nhận ra nam nhân vừa rồi đưa lưng về phía nàng, rồi sau đó nàng còn chưa kịp mở miệng cái gì, 1 màn cẩu huyết liền thuận lợi như vậy mà lại xảy ra cách tự nhiên.

      Cho đến khi nữ kim cương tuyệt vọng chạy , Tống Minh ngầm hiểu ý đuổi theo ra, Thiên Thiên mới từ giữa cẩu huyết hồn về tới xác, hành động nhanh hơn tư duy né tránh cái ôm của nam nhân vừa rồi liên tục chịu buông ra, nàng ấp úng :

      “Tiên sinh, ngài mới vừa diễn xong liền cho tôi tám trăm khối .” Ôm bụng no rất muốn kêu rên.

      Lần sau tiến hành loại diễn xuất độ khó khiêu chiến cao này nhất định phải bụng rỗng…

      Đối phương gật gật đầu đưa tay ra móc túi mình, Thiên Thiên theo dõi đột nhiên nhớ tới cái gì dường như thấy dừng lại tay nội tâm dâng lên mãnh liệt 1 dự cảm xấu, còn lưu lại tia may mắn hỏi:

      “Tiên sinh ngài… Chẳng lẽ ví tiền quên mang theo?” Tiếp thu được đối phương ánh mắt khẳng định chưa từ bỏ ý định:

      “Có thể là để quên ở trong xe hay ?” ta có thể trở về lấy…

      bạn kim cương, trai xe cao cấp mới xứng. Thiên Thiên phân tích.

      Đối phương quả nhiên gật đầu, buông buông đồng hồ đeo tay bày tỏ cũng rất bất đắc dĩ nhưng có muốn lấy tiền, số tiền trao đổi trước đó.

      Thiên Thiên trầm mặc hồi.

      Mặc dù vậy nhưng người nam nhân này dáng vẻ rất đàn ông, rất khí chất…Được rồi, có nét thành thực! Người nam nhân này khí độ bất phàm bộ dạng cũng rất tuấn tú! Nhưng thiếu người ta phí diễn xuất mà vẫn còn bộ dạng cao cao tại thượng thậm chí ngay cả lời đều lười phải với nàng cũng quá là mù quáng chơi thanh cao rồi?

      Vì vậy tuần lễ này do phỏng vấn lần thứ ba thất bại nên giờ Thiên Thiên phẫn nộ rồi:

      “Tiên sinh có biết hay tôi giúp diễn trò muộn thời gian chuẩn bị phỏng vấn, phỏng vấn của tôi thất bại tôi… thôi cho những thứ này, tặng ba chữ… mất mặt!” Thuận tay bưng lên đồ uống bàn giội lên y phục đối phương, lại hướng ngực bổ quyền tiết hận xong việc liền .

      Nhưng…khi buổi chiều phỏng vấn Thiên Thiên liền hối hận ngay cả trực tràng đều tràn đầy oán khí lượn lờ.

      người buổi trưa dùng cơm bị giội lên làm cho thân toàn đồ uống, kẻ nợ nàng phí diễn xuất giờ lại là – – ông chủ tương lai của nàng!

      Thiên Thiên đầu có điểm ngất, ý nghĩ có chút bế tắc nàng quên là như thế nào được mời tới, lại là như thế nào bị thư kí lão bản mời vào phòng khách .

      “Sở tiểu thư, về sau làm việc vui vẻ.” thư ký tươi cười rạng rỡ cùng nàng nắm tay, Thiên Thiên tự đáy lòng tán thưởng, hổ là thư kí công ty lớn hình tượng khí chất tổng thể mà chính là rất tốt.

      Thư ký tiếp: “Đây là áo khoác của Lăng tổng, Lăng tổng dặn dò Sở tiểu thư giúp ngài giặt sạch xong sau lập tức đưa cho ngài ấy.”

      Thiên Thiên hai tay run run tiếp nhận vật bị làm nhục buổi trưa, buổi chiều hận thể đem nó cung phụng:

      “Ok..ok.”

      Thư ký cười cười trở về làm việc.

      Thời gian còn lại thư ký an bài trợ lý mang theo Thiên Thiên làm quen chút tòa nhà này. Thiên Thiên biết đại khái phòng làm việc lão bản ở tại lầu sáu, phòng làm việc của nàng tại lầu ba, lấy nhận biết phương hướng của mình muốn quen thuộc chỗ ngồi ở cao ốc văn phòng này chỉ sợ còn phải mất thêm chút thời gian, dù sao tất cả Thiên Thiên cũng cần lo giãy giụa, buổi chiều cơ hồ là nhìn chằm chằm áo khoác bàn làm việc được gấp chỉnh tề, nhìn nhìn.

      Nàng suy tư nên như thế nào hướng lão bản giải thích chuyện buổi trưa, nên như thế nào hóa giải mâu thuẫn tránh cho về sau cuộc sống đau khổ, nhưng nàng rốt cuộc vẫn là “khó tránh khỏi kiếp nạn” .

      tháng tới nay Thiên Thiên chịu nhiều đau khổ, mặc dù lão bản thường đến, Thiên Thiên làm thời gian dài như vậy chỉ thấy qua ba lần, ngay cả giọng của lão bản cũng chưa từng nghe qua, bất quá người nàng sắp bị giày vò đến hết tinh lực rồi .

      Trở lại chuyện nàng cùng Hách Sảng thuê chung 1 nhà trọ, Thiên Thiên ngồi ở ghế sofa ngẩn người và suy tư.

      Nhớ lúc trước nàng đối mặt với khoản tiền lớn giặt khô kia thời điểm đó nội tâm rối ren gì so sánh nổi, nhưng là vì cái gì lão bản còn mang thù như vậy buông tha nàng chứ? Thiên Thiên rất ưu thương bởi vì tiền lương ở Lăng thị rất cao, cao đến mức nàng nghĩ cả đời muốn nằm tại đó.

      “Sao… ngơ ngơ cả buổi.” Vừa hướng máy tính mãnh liệt gõ, thuận tiện khinh bỉ Thiên Thiên cái, trong miệng còn nhai lấy đồ ăn vật Hách Sảng thoạt nhìn hoàn toàn giống như là người mới vừa thất tình:

      có chuyện gì on game…mình dẫn cậu thăng cấp.”

      Thiên Thiên “A” tiếng:

      “Cậu phải là vừa thất tình sao? Còn có tâm tư chơi game ư?” quá tình nguyện mở ra máy tính của mình, vừa vào game vừa nhắc nhở:

      “Trong chốc lát mình có chết cậu cũng đừng đập con chuột, đập bể mình vẫn cứ vậy thôi.”

      Từ khi Hách Sảng mang Thiên Thiên bắt đầu chơi Game Online số lần con chuột chịu khổ đếm xuể.

      “Thất tình tính là gì, mình thành thói quen.” Hách Sảng nặng nề vỗ bàn phím:

      “Mình Sở Thiên Thiên : cậu thể mạnh mẽ hơn chút sao, đừng mỗi lần còn chưa thấy người liền té chết được ? “

      Thiên Thiên có điểm ủy khuất, phải là Thiên Thiên cố gắng nhưng có người chơi nào mà bị đàn áp như nàng…

      Nhớ ngày đó Thiên Thiên là lính mới ước chừng tốn ba ngày mới học được điều khiển nhân vật đường, lại tốn vài ngày mới học được như thế nào tìm nhiệm vụ, mấy ngày hôm nữa nàng mới ngộ ra phương pháp tra xét nhiệm vụ hoàn thành, đến nay cũng còn học được như thế nào sử dụng kỹ năng bảo vệ tính mạng để đánh quái thăng cấp.

      Bỏ qua bên những thứ này đề cập tới, mà khi Hách Sảng mỗi lần mang nàng xoát phó bản thăng cấp nàng từ ven đường té xuống bị giết chết, điểm này cũng đủ để làm cho Hách Sảng sung huyết não thêm cơ tim tắc nghẽn .

      Thiên Thiên chơi cái này game này hơn nửa tháng, hơn nữa có người ngẫu nhiên mang nàng xoát quái thăng cấp điều kiện tiên quyết họ luôn hơn nàng 30 đến 40 lv, là “cường nhân” người nào có thể địch.

      “Vẫn thế, lên cấp sao? Như thế nào vẫn còn là lv 36?”

      Bên kia tiếng đập con chuột nghe quen, bình tĩnh mà chân thành trả lời:

      “Có thăng, mình mỗi ngày đều có bay lên.”

      Thiên Thiên nghe thấy tiếng nghiến răng nghiến lợi.

      “Vậy cậu từ tuần trước đến bây giờ vì cái gì mới thăng 1 lv! Dựa theo tiến độ này khi nào mới có thể theo giúp mình đánh Địch Hoa đây! !”

      Thiên Thiên vốn định tốt trấn an Hách Sảng, cảm xúc kích động 1 chút lúc này hệ thống tán gẫu mật vang lên tiếng là sư phụ của Thiên Thiên.

      <sư đồ> [Lão nạp ăn làm]: “Thiên Thiên, hôm qua sư phụ vội đánh Địch Hoa rảnh dẫn đồ đệ, đừng nóng giận a.”

      Thiên Thiên gửi cho 1 mặt tươi cười.

      <sư đồ> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “ có chuyện gì, đồ nhi thăng cấp là chuyện , sư phụ lúc này có trang bị mới quan trọng.”

      <sư đồ> [Lão nạp ăn làm]: “Đồ nhi ngoan ngoãn, vi sư vui mừng. Đúng rồi, Hách Sảng mang đồ đệ thăng cấp sao?”

      Thiên Thiên len lén xem xét liếc xéo Hách Sảng, làm bộ điềm nhiên như trả lời lại:

      <sư đồ> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “cậu ấy mới vừa thất tình, thích hợp dẫn người thăng cấp, gần đây ấy thấy chuột tăng giá, đồ đệ sợ tháng này tiêu hao…”

      <sư đồ> [Lão nạp ăn làm]: “Vi sư hiểu được, ta gì cũng , đồ nhi mau tới đây hướng toạ độ 40’ xuất phát!”

      Sau đó hệ thống nhắc nhở ‘Lão nạp ăn làm’ lv 80 mời bạn vào cùng tổ đội đến Thuần Dương làm ‘trận doanh chính khí minh’. Thiên Thiên lập tức out pt với Hách Sảng:

      “Là sư phụ gọi mình.”

      Hệ thống nhắc nhở: “Sư phụ của bạn ‘Lão nạp ăn làm’ sử dụng ‘thiên lý thần tốc’ đưa bạn đến bên cạnh mình.”

      Thiên Thiên tra nhìn chút vị trí sư phụ đúng là chỗ nàng làm nhiệm vụ lập tức tìm được xác định.

      Bay qua nhìn thấy chỉ sư phụ quen thuộc còn đám quái kiên cường bị sư phụ đánh chết, Thiên Thiên vội vàng qua đó:

      <tổ đội> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “Sư phụ ngài lợi hại, đồ đệ hai ngày trước chính là bị quái này đánh chết đó.”

      <tổ đội> [Lão nạp ăn làm] phát cái biểu tượng “Tàn khốc”: “Vi sư chỉ dùng hai thành công lực.”

      “…” Sư phụ mình cũng khiêm tốn 1 chút nào.

      Đánh xong con quái kinh nghiệm phong phú nên Thiên Thiên thành công lên tới lv 30. Mỗi khi lv bay lên người lòe lòe chói mắt hào quang cũng đủ làm cho Thiên Thiên rất có cảm giác thành tựu. Quả là dễ dàng!

      Bên cạnh Hách Sảng đứng dậy: “Sư phụ cậu đến đây rồi mình đỡ phải tự tìm đường chết, mình ra mua ít đồ. Cảnh cáo: Cậu đừng lại chết cả buổi bò dậy nhặt đến kinh nghiệm đó ngeh chưa?”

      Thăng lên 1 lv nữa Thiên Thiên vui tươi hớn hở: “Oh.” chìm đắm trong cảm giác thăng cấp thành công tốt đẹp khung tán gẫu mật lộ ra hàng chữ là đồng môn sư đệ của Thiên Thiên, ‘Hữu nhân thuyết nhân’ sớm lên tới lv tám mươi, trang bị khá ổn.

      <Mật> [Hữu nhân thuyết nhân]: giết đệ , hơn nửa tháng… Thiên Thiên sư tỉ làm sao còn lv 37 hả?”

      Mới vừa rồi còn 36 đây…

      Đối với vấn đề như vậy Thiên Thiên vốn chết lặng, cảm thấy sư đệ thế bất đắc dĩ cùng bi phẫn, Thiên Thiên cảm thấy thể để cho quá thương tâm như sau:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “Này có thể là… biểu là tỷ chơi trò chơi này là 1 sai lầm!”

      Bên kia thời gian dài có phản ứng, lát sau Hữu nhân thuyết nhân chuyện:

      <Mật> [Hữu nhân thuyết nhân]: “Đệ thấy người khác đều rất phù hợp sau tỷ lại… kỳ quái.”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “Đúng vậy đúng vậy, kỳ quái.” Thiên Thiên hàm hồ vài câu liền hấp tấp theo sau lưng sư phụ nhặt kinh nghiệm.

      Sau 1 thời gian ở Lăng thị 1 công ty lớn này trải qua tôi luyện, đem tất cả tiềm năng của Thiên Thiên đều phát ra , phản ứng của Thiên Thiên so với lúc bình thường nhanh nhẹn gấp ba, phá lệ chạy xong vòng ‘bí cảnh’ mà tổng cộng chỉ chết có ba lượt, trong đó ngã chết lần, bị quái vật đánh chết hai lần vì thế sư phụ Thiên Thiên Lão nạp ăn làm cảm động đến rơi nước mắt:

      <tổ đội> [Lão nạp ăn làm] :”Thiên Thiên, đồ đệ cuối cùng có tiến bộ, để cho vi sư thất vọng!”

      Thiên Thiên xin lỗi cười:

      <tổ đội> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]:”Đa tạ sư phụ khen ngợi, đồ nhi tiếp tục cố gắng !”

      Liên tục đánh quái thăng cấp đến tám giờ rưỡi, Thiên Thiên thuận lợi lên tới lv 40, sau 1 hồi khúc chiết cùng đau xót Thiên Thiên dám lên tiếng nữa tránh cho Hách Sảng nghe lại muốn đập con chuột.



      Tại Lăng thị làm hơn tháng từ thời gian thử việc chuyển thành viên chính thức mặc dù có làm hỏng vài đôi giày nhưng lương tiếp tục tăng lên là Thiên Thiên có động lực tiếp, có lực lượng này cổ vũ Thiên Thiên cảm giác mình chính là con gián đánh chết, chỉ đem mình làm hết bổn phận hết sức công tác ngay ngắn ràng, mỗi ngày còn có thời gian chơi game Thiên Thiên cảm thấy cuộc sống quá hoàn mỹ.

      Hiển nhiên tại khi Thiên Thiên cảm thán cuộc sống hoàn mỹ đồng thời người bên cạnh nàng mỗi người đều tới gần bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, liền vừa trong chốc lát công phu thăng cấp Thiên Thiên khiến tán gẫu mật đầy.

      Nhị sư đệ của Thiên Thiên :

      <Mật> [Thầy trò làm cho quái]: “Thiên Thiên, đem ID tỷ ra đây đệ giúp tỷ thăng cấp đừng hỏi vì cái gì, đệ là nhìn được nữa!* vẻ mặt khóc lớn *”

      Lưu sư muội của Thiên Thiên kêu :

      <Mật> [Đánh Đậu Đậu Đậu Đậu]: “Sư tỷ, muội cho tỷ tên 1 người thăng cấp siêu nhanh tỷ thêm vào, nhớ nhất định phải thêm nhất định phải thêm! *ngọn lửa cháy bừng bừng* “

      Tam sư muội Thiên Thiên :

      <Mật> [Viên linh lợi]: “Sư tỷ, người của tỷ làm muội có cảm giác thể hiểu được …khí chất quá đặc biệt. *vẻ mặt hung ác* Vì cái gì lúc trước ký túc xá lại tắt điện, vì cái gì muội sớm nửa giờ bái sư….gào khóc gào khóc! !”

      Thiên Thiên có xem hết quyết đoán từng cái trả lời:

      phải là bản thân.” Bỏ qua bên sư huynh sư muội vô danh phẫn nộ, Thiên Thiên rất thích khí hoà ái của sư môn hữu này.

      Khung tán gẫu mật đột nhiên bị người ta spam đầy, làm chuyện loại này ngoại trừ Hách Sảng có người thứ hai.

      <Mật> [Bố sảng khoái]: “Thiên Thiên mau tới, bạch y như phong đánh nhau! ràng trở lại!”

      Thiên Thiên nghiêng đầu, Hách Sảng biết từ khi nào … trở lại, trong miệng ngâm 1 cái kem que nhìn chằm chằm hai mắt tỏa sáng, vừa nhanh :

      “*gào khóc* rất đẹp trai, má nó, đẹp chịu nổi!”

      Thiên Thiên yếu ớt hỏi: “Bạch y như phong là ai?” Nhận được cái khinh khỉnh thêm khinh bỉ.

      “Bạch y như phong mà cậu cũng biết?” Hách Sảng ném que kem:

      “Phải! Cậu biết là đương nhiên, dù sao cậu cũng có cơ hội biết loại người cấp bậc đại thần này!”

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 2 : Cấp bậc chênh lệch quả bất đắc dĩ

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Nguồn : Tuyết Liên gia trang
      Lại lần nữa bị Hách Sảng đả kích Thiên Thiên nhớ kỹ cái tên Bạch y như phong này, vị này trong truyền thuyết là nhân vật đại thần, mà đột nhiên hỏi Thiên Thiên có muốn hay mang thăng cấp…


      Đó là buổi chiều của tháng đầu tiên Thiên Thiên mới nhận tiền lương, bạn Hách Sảng mở màn lần thứ 3 thương của tháng này, ngày này Thiên Thiên tính tốt lắm hai ngày sau Hách Sảng thất tình nàng lại có 1 bữa ăn no đủ vì để tránh cho dinh dưỡng quá lượng hấp thu, nàng theo thường lệ hai ngày nay ăn chay. (L: bó tay, ai lại mong bạn mình thất tình để đc ăn ngon hả…)

      Ngậm khối bánh mì lúa mạch Thiên Thiên mở ra máy tính lên trò chơi, Thiên Thiên ở trong trò chơi nhân vật sau có cây quạt, người mặc váy ngắn màu hồng phấn là thiếu nữ mạn vũ, mỗi lần sử dụng kỹ năng dáng người bắt đầu xoay tròn nhảy múa, phối hợp với song kiếm trong tay ôn nhu nhàng Thiên Thiên đặc biệt thích.

      Thiếu nữ múa kiếm làm biết mệt, Thiên Thiên mở ra nhiệm vụ xem xét ngày hôm qua con BOSS kia, mặc cho thiếu nữ như thế nào đá đạp nó như xưa ngoan cường đứng ngã, Thiên Thiên nhìn nhìn nhiệm vụ kinh nghiệm rất cao, nhìn lại nhiệm vụ ban thưởng là quần áo.

      Mặc dù liên tục chém giết hai ngày Thiên Thiên vẫn kiên trì buông tha.

      Mở ra bảng hảo hữu tổng cộng hơn mười người đều là sư huynh sư muội online. Kể cả hảo hữu “Nghe thấy ngày tiếp xúc chạy” và ngay cả sư phụ thường xuyên online đều là off.

      Thiên Thiên nhìn BOSS nhìn rầu rĩ.

      Vừa lúc đó khung tán gẫu xuất hàng chữ, Thiên Thiên chỉ thấy câu kia:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Cần ta dẫn muội thăng cấp ?”

      Lập tức trả lời đối phương câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “Muốn muốn.”

      Sau đó Thiên Thiên ngớ ngẩn.

      Nàng hoài nghi là đồng hồ đo ánh sáng quá mạnh mẽ nên con mắt loang loáng nhìn lầm rồi, xoa xoa mắt nhìn chằm chằm lại khung chat mật lâu bất động.

      Mười giây sau…

      “Bạch y như phong…Này này này…” Thiên Thiên thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.

      Kích động cực kì kích động còn hơn cả làm nhân viên chính thức của Lăng thị..

      Cho nên… Thiên Thiên đầu ngón tay run rẩy mở nick sư đệ phát câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “*vẻ mặt hoảng sợ*… sư đệ, hỏi chút, cùng sever có người trùng tên sao? có sao?” Nàng cảm thấy cái này tên ‘ Bạch y như phong’ này cùng người Hách Sảng đề cập dị thường hưng phấn phải cùng người.

      Hệ thống trả lời

      <Mật> [thầy trò làm cho quái]: “ cùng Đánh Đậu Đậu Đậu Đậu chiến đấu, mục tiêu lượng máu 24220 ( tỉnh lược tỉnh lược XXXX ) “

      Dùng hiểu của Thiên Thiên đối với sư muội hiểu , muốn rơi sạch 2W máu, sư đệ cần phải muốn đuổi theo đánh nửa giờ, chờ đánh xong trả lời có mà thiên hạ ngủ hết.

      Thiên Thiên đem mật tán gẫu chuyển đến ‘bạch y như phong’ bình phục chút tâm tình kích động.

      “Bạch y lnày phải bạch y kia chứ?”, Thiên Thiên biểu tâm tình thập phần tỉnh táo. Thiên Thiên đánh Ba Tư :

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư]: “Oh, cái kia…huynh tại nơi nào, muội tìm sau đó dẫn huynh tới đây”. (L : Ai mang ai thế…)

      Bạch y như phong rất nhanh trả lời:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “ cần, ta tới đây.”

      Tán gẫu mật nhắc nhở vừa mới vang lên bên cạnh Thiên Thiên đánh Ba Tư liền xuất nam tử áo lam y phục bồng bềnh, Thiên Thiên biết nhiều lắm đầu của hiển lộ khí chất đặc biệt bên ngoài tóc trắng sang quý, nhân vật cùng trò chơi tất cả giống đệ tử Thuần Dương, nam tử áo lam này áo bào giương , ngũ quan tinh xảo là đặc sắc game này, nam tử này bên ngoài hề nghi ngờ là tuấn tú tuấn .

      Nhưng Thiên Thiên luôn cảm thấy và những người khác giống nhau, nhìn chằm chằm tên đối phương đỉnh đầu ‘ Bạch y như phong’ xem trong chốc lát, Thiên Thiên đánh Ba Tư dè dặt vây quanh người ta dạo qua vòng, sau đó Thiên Thiên cuối cùng phát lại thêm chỗ giống người thường.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : ” *vẻ mặt hoảng sợ, vẻ mặt hoảng sợ* này huynh…vũ khí của huynh lại sáng lên!” Thiên Thiên như phát tân đại lục mới, lúc ban đầu kích động hoài nghi đều bị hiếu kỳ bao trùm:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “ ràng sáng lên, quá thần kỳ!”

      Khụ khụ, xin tha thứ cho 1 kẻ mới chơi game lại là ếch ngồi đáy giếng nàng phát ra ‘triệu chứng’ bình thường, vì Thiên Thiên ít để ý Game Online nên chưa thấy qua trang bị cao cấp.

      Bạch y như phong giống như thuận miệng :

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Chờ muội max level cũng có như vậy.”

      Thiên Thiên thấy giỡn, phát cái khuôn mặt tươi cười :

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Đúng rồi, huynh ở nơi này dạy đồ đệ sao?” Thiên Thiên vô ý thức xem xét quanh quanh Bạch y như phong.

      Nơi này là bản đồ cấp thấp, tới nơi này ngoại trừ dẫn người thăng cấp chính là loại như Thiên Thiên độc tự mình cố gắng đánh quái làm nhiệm vụ.

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Ừ, xem như thế .”

      Thiên Thiên muốn đón lấy đề tài nào đó để hỏi han .

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Huynh trang bị đều đỏ cả .”

      Bạch y như phong lại phát qua đến câu như vậy.

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Hả?”

      Kỳ Thiên Thiên đến bây giờ còn biết trang bị của mình là loại gì.

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Chết mấy lần?”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ha ha, may mắn, hôm nay mới hai mươi mấy lần.”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “…”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Sư phụ đâu? Có mấy sư phụ cơ mà?”

      Thiên Thiên mở ra bảng thầy trò, ngoại trừ ‘Lão nạp ăn làm’, còn hai sư phụ khác Thiên Thiên đều chưa thấy qua càng đừng mang nàng thăng cấp, Thiên Thiên liên tục có giải trừ quan hệ thầy trò chính là cảm thấy cần thiết, dù sao ngoại trừ Hách Sảng cùng Lão nạp sư phụ cũng có người nào dám mang nàng thăng cấp… ủy khuất~

      Gặp gỡ vài hảo hữu chỉ luôn chuyên vui đùa nhưng sợ gian nan, nên Thiên Thiên có lý do gì xoá dứt khoát kiên quyết lựa chọn cùng người trong đó mai danh tích mấy ngày đoạn tuyệt quan hệ sư đồ.

      Bất quá đoạn tuyệt quan hệ thầy trò cần thời gian hiệu lực 3 ngày sau, cách khác trong vòng ba ngày trước mắt vị nam tử nhiệt tâm này tùy thời cũng có thể bị nàng làm cho tức giận đến chạy để được an toàn là bạn, Thiên Thiên đơn giản mình lần đầu tiên tiếp xúc Game Online, độ nhạy bén thấp, năng lực ứng biến vẫn còn trì độn hơn trẻ con.

      Kỳ cũng chính là gián tiếp báo cho người kia chút nàng là 1 người biết gì, làm cho chuẩn bị tâm lý, tránh tông tường mà chạy, đồng thời bị tức đến Đông Nam Tây Bắc, như vậy rất tổn hại đến dáng người tuấn dật khí chất của nam tử này…

      Đối phương lâu chưa có trả lời, Thiên Thiên cho là bị giật mình, rất có thể hiểu được nên lúng túng :

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Kỳ cũng còn chuyện gì, muội rất thích thăng cấp, bản thân đặc biệt lấy thăng cấp làm niềm vui thú.” Nhiều lần cảm thụ chết mà sống lại, niềm vui thú mười phần, ô ô…

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Vừa rồi tiếp điện thoại.”

      Bạch y như phong lần thứ nhất là ấn giao dịch với Thiên Thiên, cho nàng đống Hoàn tử đan thể có giá trị tăng lên khả năng công kích cùng gấp đôi kinh nghiệm, lại ném nhiều gì gì đó trong nháy mắt khôi phục khí huyết và giá trị nội lực, chỉ có kỹ năng dược max level mới có thể làm được đan dược như vậy, cộng thêm rất nhiều sợi mì, thịt kho tàu, sủi cảo …gì gì đó, thoạt nhìn đều là thức ăn ăn ngon, Thiên Thiên khi đối phương kiên trì ấn giao dịch liền trực tiếp nhìn mà đói bụng.

      Nhìn xuống bảng giá và thuộc tính của mỗi dạng thức ăn, Thiên Thiên sợ hết hồn, vội vàng cự tuyệt giao dịch với Bạch y như phong.

      Hệ thống nhắc nhở: đối phương cự tuyệt giao dịch.

      Thiên Thiên có điểm lúng túng.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “*vẻ mặt lúng túng*… gì kia… cám ơn, bất quá…”

      Tiếp tục viết chữ đồng thời Bạch y như gió trước bước:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Ta ba lô đầy, muội trước mang giúp ta.”

      Thiên Thiên… Quá… Quá… Quá lãng phí!

      Vì vậy về sau Bạch y như phong thay Thiên Thiên liên tục giải quyết BOSS, hiệp trợ giúp nàng làm mười cái nhiệm vụ, Thiên Thiên cũng có cảm giác thẹn thùng nữa.

      Khi bạn làm chuyện khó xử vô khi đó ném chút ít mặt mũi thành mặt dày mày dạn đều mọi chuyện tự động thành chuyện đáng nhắc đến.

      theo sau lưng Bạch y như phong thăng cấp, Thiên Thiên hiểu việc -> phải là nàng quá ngốc phản ứng chậm, ràng chính là sư phụ cùng Hách Sảng đánh quái hộ!

      Thiên Thiên theo sau lưng Bạch y như phong lần cũng chết, ràng thành công lên tới lv 45, đây là thành tích huy hoàng nhất từ trước tới nay Thiên Thiên chưa từng có!

      Trong quá trình thăng cấp hai người ngẫu nhiên vài lời, dần dần quen thuộc.

      Giao nhiệm vụ xong nhanh đến tám giờ.

      <Tổ đội> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Hôm nay là rất cảm tạ bạch y huynh, đại ân lời nào cảm tạ hết được, về sau có người khi dễ huynh muội nhất định là người thứ nhất trình diện…Ách…nhớ ghi nhớ tên của ! Chờ muội max level nhất định giúp huynh báo thù!” (L: té xỉu…)

      <Tổ đội> [Bạch y như phong]: “Được, ta nhớ kỹ.” Áo bào trắng hoàn mỹ tiêu sái thu lại trường kiếm lấp lánh Thiên Thiên vội vàng print screen, Hách Sảng bình thường nhất hình ảnh rất đẹp chết người này nàng dự định thay bạn mình giữ lại.

      Thiên Thiên lv 45 lại làm cho sư môn hãnh diện bả, sư huynh muội ai là sợ hãi than:

      <Mật> [thầy trò làm cho quái]: “Mặt trời mọc lên từ phía tây sao… sư tỷ ràng chỉ tốn ngày liền thăng ngần ấy lv…ảo..ảo quá!”

      Thiên Thiên uốn nắn:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ách, phải là hai giờ.”

      <Mật> [Đánh Đậu Đậu Đậu Đậu]: “*vẻ mặt mừng rỡ* sư tỷ, thành khai báo , tỷ chết sống chịu tìm người luyện, hôm nay thăng cấp mạnh như vậy nhất định có cao nhân chỉ điểm.”

      Sư muội Thiên Thiên người nhiều chuyện hỏi:

      <Mật> [Đánh Đậu Đậu Đậu Đậu]: “Tên là gì? nghề nghiệp gì? trang bị bao nhiêu? bang hội nào?”

      Vấn đề này Thiên Thiên đúng là bị hỏi khó, nàng cho tới bây giờ cũng chú ý trang bị hay con số nào của người khác, chính mình thông số máy vi tính thế nào còn nhớ lắm.Chỉ biết nó chơi được game này nhưng là cố gắng mới chơi được. Hách Sảng nhiều lần đề xuất giúp Thiên Thiên đổi máy, mỗi ngày tặc tặc ‘ tán thưởng ’ cái máy của nàng :

      “Như thế nào còn kiên cường thế, bị cậu đàn áp như thế mà vẫn sống! Phải giúp Thiên Thiên đổi máy”

      Nhưng nàng quyết đoán cự tuyệt, Thiên Thiên cảm thấy thể phí phạm tiền của bằng hữu hơn nữa cũng cần thiết đổi bởi vì hà bao nàng , rất lép…Dù sao Thiên Thiên chỉ cần có rất nhiều bằng hữu cũng xem thế là đủ rồi.

      Khụ…Thiên Thiên máy tính mở được hiệu ứng đặc hiệu, trong trò chơi tên bang hội là cái gì đều bị che giấu cho nên nàng cũng biết Bạch y như phong là bang hội gì, tra nhìn trang bị đối phương loại chuyện như vậy đối với kẻ ngay cả số trang bị mình thuộc loại nào còn chẳng biết quả là khó khăn.

      Vì vậy Thiên Thiên hồi phục:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “ có chú ý bất quá xem vũ khí của sáng lên.”

      Kênh chat trong nháy mắt từng dãy từng dãy bị vẻ mặt hoảng sợ chiếm cứ.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 3: Lão bản rất lịch

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Nguồn: Tuyết Liên gia trang

      Kênh chat trong nháy mắt bị từng người bị hoảng sợ

      Thiên Thiên có điểm mờ mịt, muốn đặt câu hỏi giọng Hách Sảng liền vang lên :

      “Thiên Thiên, này này…có tin Hot!” Vẻ mặt thần bí:

      “Muốn nghe ?”

      Thiên Thiên chuyển qua bạn Hách Sảng bao lớn bao vào cửa giày cao gót đá đá chạy vào ngồi phịch ghế sofa:

      “Có gì, nghe chút.”

      “Làm sao cậu lại tuyệt tò mò, vậy thôi mình .” Nhiệt tình như lửa của Hách Sảng bị Thiên Thiên dáng vẻ lạnh nhạt tán nửa chậu nước lạnh, bất mãn :

      “Cậu lại có điểm hiếu kỳ sao?”

      Ngoại trừ cậu là kẻ chuyên buôn dưa còn có thể có gì thế. Thiên Thiên ủy khuất nghĩ, sắc mặt nở rộ cái hết sức kích động hiếu kỳ tràn đầy nụ cười:

      “Xin hỏi bạn học Hách Sảng hôm nay mang về là tin tức gì, mình muốn biết đây.”

      Hách Sảng bị Thiên Thiên bộ dạng chọc cười, lắc tay:

      so đo với cậu, nảy tình hai ta quan hệ tốt mình mới , người bình thường mình cho đâu.” xong nàng Hách Sảng trước mỗi lần nghe tin theo lệ cũ giang hồ câu lại nghiêng người mở ra găng tay móc a móc.

      “Di, lần này còn có đạo cụ sao?” Thiên Thiên đến đây rất hào hứng, lòng đầy mong đợi.

      “Ten tèn ten ~” Hách Sảng lấy ra 1 tờ hình chụp như vật quý hiếm, Thiên Thiên vừa nhìn lần thứ hai trong hôm nay gì… kinh ngạc.

      Trong hình này là 1 ngày của tháng trước nhân vật chính là lão bản Thiên Thiên Lăng Phong, thứ hai…chính là Thiên Thiên.

      Thiên Thiên quá bội phục trình độ chụp hình của bọn họ. Trong hình Thiên Thiên đầu hơi cúi xuống cằm của Lăng Phong,. đứng nghiêng phía trán nàng nhìn qua khác hành động đôi tình nhân thân mật.

      Kỳ lúc ấy nàng biết nam nhân kia khi ôm đưa tới tờ giấy, xem hiểu 1 hàng chữ như rồng bay phượng múa :

      “Diễn trò, ba phút – phí tám trăm.” Lúc ấy nàng liền sa đọa. Ma xui quỷ khiến liền ngoan ngoãn như vậy đứng ở nơi đó, xem có bị người ta chụp , nàng còn biết lúc ấy nàng cùng lão bản động tác lại mập mờ…mập mờ như thế

      “Đây là…” Thiên Thiên khóc ra nước mắt:

      “Cậu từ đâu lấy được…thanh danh cả đời mình, trong sạch của mình…”

      Hách Sảng như xem người ngoài hành tinh nhìn Thiên Thiên:

      “Này…này… Sở Thiên Thiên chuyện như vậy đổi người khác cầu xin còn được, làm như người ta vô lễ với cậu bằng.” Liếc nàng cái:

      ” Ý gì thế!”

      Thiên Thiên nhìn ảnh chụp biết là bởi vì phẫn nộ hay gì mà ràng đỏ mặt.

      Nàng chưa từng nghĩ tới chính mình có ngày cùng tình tiết điện ảnh giống nhau như đúc cùng lão bản của mình phát sinh quan hệ mờ ám.

      Thiên Thiên hai mắt u oán: “Nếu để cho mình biết người chụp ảnh là ai mình nhất định cho 1 nhát đao xuyên tim luôn.”

      Hách Sảng mất tự nhiên quay đầu vội ho tiếng:

      tệ tệ…tên kỹ năng đều nhớ kỹ, nhìn thấy thăng cấp nha… ha ha, ha ha.”

      Thiên Thiên hồ nghi liếc nhìn nàng cái, cảm thấy ở đâu đó thích hợp:

      “Đúng rồi hình này lấy ở chỗ nào?”

      Hách Sảng ấp úng vài câu đổi chủ đề:

      “Hôm nay luyện cấp ra sao?” qua Thiên Thiên ấn vài cái:

      “Ơ a ~ thăng 5 lv! đáng mừng, đáng ăn mừng!” Đứng lên túm Thiên Thiên :

      , ra ngoài ăn ăn mừng!”

      “Hả? Cậu phải là vừa mới trở về sao?” Vừa vừa giầy:

      “Này… đừng kéo, ai ai…” Thiên Thiên mặc tạm chiếc T-shirt cộc tay vội kéo bới cột tóc kiểu đuôi ngựa, rồi người bị Hách Sảng túm lên xe.

      Mặc dù là mùa hè nhưng gió thổi qua đến vẫn là rất lạnh, Thiên Thiên hắt hơi cái, ôm lấy cánh tay nhìn cửa sổ xe hối hận có mặc áo dài tay trở ra.

      Hách Sảng mang Thiên Thiên vào chỗ ăn cơm lần trước, tiếng nhạc du dương lưu chuyển cho người vừa vào bị hơi thở nồng hậu của nghệ thuật lan toả Thiên Thiên chưa vào cửa liền bắt đầu bất an.

      Bởi vì… bởi vì cái gọi là tức cảnh sinh tình, mặc dù đối với nàng mà nơi này có cảnh vô tình bất quá xem ra ràng là hình ảnh mập mờ đến chân kia tồn tại thể bỏ qua, Thiên Thiên lúc này nhớ tới mặt đỏ tới mang tai.

      “Cái kia, Hách Sảng… chờ, chờ chút.”

      Hách Sảng hiểu nhìn chằm chằm Thiên Thiên đứng ở cửa nhà hàng vào:

      “Cậu sao lại đứng ở nơi đó…mau vào .”

      Thiên Thiên do dự chút vào, nàng dự cảm nhất định chuẩn, nàng cảm giác đêm nay có chuyện gì phát sinh. Mà chứng minh Thiên Thiên dự cảm cũng chút sai, khi cùng Hách Sảng mới vừa vào nhà hàng, phục vụ liền lên mời các nàng vào chỗ, Hách Sảng thoạt nhìn tuyệt ngoài ý muốn nhưng Thiên Thiên thấy phục vụ giơ lên ngón tay cái hướng người sau kia trong nháy mắt hóa đá.

      Lão… bản!

      Lăng Phong ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, đêm nay có mặc tây trang ngũ quan tuấn tú được công ty công nhận, mặc dù ngày thường lời lạnh lùng cực kỳ, bất quá khí độ bất phàm cùng bề ngoài của rất có tác phong quyết đoán khi làm việc làm cho rất nhiều nhân viên nữ xuân tâm nảy mầm.

      Liên tục ba năm chiếm cứ bảng tổng giám đốc phú hào trẻ tuổi thành phố A, Lăng Phong ngoại hình cùng cơ trí tuyệt là chân đáng tin.

      Đêm nay thân quần áo thoải mái thoạt nhìn so với tây trang đương nhiên hiền hoà hơn rất nhiều, mặc dù nhiều hơn nhưng nhân viên Lăng thị cảm thấy đáng quý ‘hiền hoà’ này , nó khiến cho Thiên Thiên nhìn mà rùng mình cái.

      Thiên Thiên còn nhớ tháng trước ngày đó Lăng Phong mặc áo khoác kia nàng vào lầu sáu phòng làm việc phát làm việc lúc ấy nàng cúi đầu sớm nghĩ sẵn ra lời biện hộ trong đầu, phát vừa rồi tổng giám đốc vẫn ngồi ở làm việc lại như kỳ tích biến mất.

      Ngắm trái ngắm phải thấy người, Thiên Thiên uể oải. vất vả xong lời kịch cứ như vậy hy sinh cách vô ích, vừa mới chuyển thân ra khỏi phòng làm việc bấm thang máy, bả vai đột nhiên bị người ta vỗ cái lúc ấy Thiên Thiên chút suy nghĩ liền trở về tác phong quá khứ kiêu ngạo chính mình uổng phí học TaeKwonDo lại cho người nọ quyền.

      Đương Thiên Thiên nghe thấy tiếng Chu thư ký thét chói tai chứng kiến bảo vệ ùn ùn kéo tới trong lòng chỉ có ý niệm trong đầu:

      Hách Sảng…mình đây bị cậu hại rất….thảm!

      Hách Sảng thường xuyên nhắc nhở Thiên Thiên: “Đầu năm nay nhiều người bị côn đồ hạ mê dược chiêu thứ nhất chính là đập bả vai người đó để dời lực chú ý, sau đó mới cho bỏ thuốc…về sau có người đập bả vai cậu gì cũng đừng nghĩ, cho 1 cú là được rồi!”

      Khi Thiên Thiên bị chủ quản mang vào phòng làm việc giáo dục thời điểm đó trong lòng chưa tính toán gì ai oán: tin vào Hách Sảng….cậu ấy sảng khoái còn mình khó chịu…

      Hai lần tội danh “Ẩu đả” với lão bản cũng , trải qua nhiều lần giáo dục hết lần này đến lần khác hối cải sau Thiên Thiên là sợ…. nghe thấy lão bản tới nhất định đặc biệt chịu khó tự phát lệnh chân chạy , bộ phận PR Vương tiểu thư bởi vậy đối với Thiên Thiên thích vô cùng thường xuyên tặng nàng chút ít đồ chơi biểu lộ quan tâm.

      Trời rất nóng, công ty có người chân dài mưu cầu danh lợi chạy đó là chuyện tiết kiệm kem chống nắng cỡ nào!

      Nhưng Thiên Thiên tuyệt đối nghĩ tới vận mệnh của nàng lại bi thống như thế, nàng e sợ tránh kịp lão bản ràng tại an vị tại bàn ăn tác ưu nhã uống cà phê, phảng phất nháy có thể nhìn thấu vào hai mắt nàng, nhìn vào mặt nàng lâu có dời

      “Lăng tổng… lâu gặp.” Hách Sảng nở nụ cười rất tự nhiên cùng Thiên Thiên dám nhìn thẳng nam nhân kia chào hỏi, khuỷu tay huých Thiên Thiên sững sờ bất động nguyên tại chỗ:

      “Thiên Thiên… lại phát ngốc gì thế!”

      Khách quan mà bộ dạng Thiên Thiên có tiền đồ, Lăng Phong biểu bình thường để xuống chén cà phê đứng dậy rất có phong độ đưa tay phải khóe miệng giương :

      “Sở tiểu thư, chào.”

      Thiên Thiên mặc dù liên tục biểu rất có tiền đồ nhưng là lễ phép căn bản vẫn phải có, giả bộ hào phóng bắt tay đối phương, kéo ra cái mặt nạ cười:

      “Ha ha, ha ha, tổng giám đốc khỏe… là đúng dịp.” Khéo đến kỳ quái…

      Hu hu….vì cái gì còn buông tay…

      Lăng Phong khẽ gật đầu: “Đúng thế… hai lần nhìn thấy Sở tiểu thư đều ở cùng nhà hàng, Lăng mỗ thực tại vinh hạnh vô cùng.”

      Nếu như đổi lại người khác Thiên Thiên đại khái cho rằng đây là câu khách sáo, nhưng những lời này từ miệng lão bản phun ra làm sao lại kỳ quái như thế đây.

      Câu “Vinh hạnh vô cùng” kia làm cho Thiên Thiên cảm thấy là cường điệu nàng lần trước ở chỗ này có tích vinh quang, nhắc nhở nàng giội , đánh qua .

      Thiên Thiên đỉnh đầu thoáng khung cảnh- – Lăng Phong hiểm gian trá cười :

      “Sở tiểu thư… còn nhớ lần trước tôi bị đánh chứ? Biết tôi tại sao lại thuê ? A ha..chờ rồi biết .”

      “Buông tay kìa!”

      Thiên Thiên tưởng tưởng bi kịch bị Hách Sảng phá, lúc này mới hậu tri hậu giác phát mình còn nắm tay lão bản có buông ra.

      Lòng bàn tay ấm áp khiến nàng trong nội tâm tự nhiên sinh ra loại cảm giác an toàn giải thích.

      Thiên Thiên bỏ qua cái loại to gan lớn mật đó, dám can đảm đối mặt với BOSS là cảm giác cực kì đại bất kính, rất chán sống, vội vàng rút tay về, 1 mặt hồng như tờ giấy lắp bắp :

      “Thực xin lỗi tổng giám đốc…tôi vừa rồi…” Đón lấy ánh mắt Hách Sảng quái dị trộn lẫn mập mờ Thiên Thiên có cảm giác tình bị tô đen thêm. ~~~~ ( _ )~~~~

      “Hả?” hiển nhiên là cố ý:

      “Vừa rồi sao?”

      Thiên Thiên cực lực khống chế chính mình nên bị dáng vẻ đẹp trai của làm cho mê hoặc….đây là mỹ nam kế… mỹ nam kế, đây là khúc nhạc dạo của trả thù, đây là làm khó dễ…phải ổn định, ổn định người đứng thẳng! Nhớ ngày đó…

      “Ai, Thiên Thiên…” Thiên Thiên nghe được tiếng Hách Sảng hô, sau đó trước mặt bỗng tối sầm….ngã.

      Sở Thiên Thiên nàng ràng – -> ngất .

      Bác sĩ chẩn đoán bệnh Thiên Thiên là thời gian dài tinh thần quá mức khẩn trương, thêm lao tâm nên não bị tổn thương nghiêm trọng, mặt khác còn có chút cảm vặt sương lạnh nên….dưới tình huống này thân thể mới theo bản năng hôn mê để giảm bớt mệt nhọc. ( Tác giả : khụ..quả là tật xấu. Liên : là trốn tránh rồi ngất ….)

      Bác sĩ đề nghị Thiên Thiên nghỉ ngơi vài ngày hẵn làm, còn kê đơn thuốc bổ máu, bổ não.

      Thiên Thiên đôi môi run run, ôm đống thuốc bảo vệ sức khoẻ làm túi tiền đau xót, nghĩ tới trở về cùng Hách Sảng quyết toán tháng này tiền lương lại bị tiêu phân nửa, Thiên Thiên tâm tan nát dưới đất, hóa thành bụi theo gió bay cực nhanh…

      “Sở tiểu thư, có khỏe ?” thẳng tới sau lưng Thiên Thiên Lăng Phong nhíu mày, Thiên Thiên cảm thấy lão bản nhíu mày nếu so với lộ ra khuôn mặt ôn hòa tươi cười làm cho nàng càng có sức miễn dịch.

      Hách Sảng trước có chuyện gấp lái xe , nơi này cách nhà trọ đoạn bộ về hiển nhiên thể được, hơn nữa là nửa đêm cũng an toàn, Thiên Thiên vốn nghĩ chính mình thuê xe trở về Lăng Phong “Lên xe.” xong mở cửa xe ra.

      Thiên Thiên lúc này mới ý thức tới cái vấn đề…ngốc tại chỗ. Lão bản làm sao lại theo nàng?

      “Đừng ngây ngô nữa, lên xe, tôi đưa trở về.”

      Tiếp tục ngây ngô.

      “Chân bị tê sao?” Lăng Phong sải bước hướng Thiên Thiên tới, làm bộ giúp nàng lên xe.

      phải thế, …” Chân tê rần.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 4 :Lão bản rất hung tàn

      Tác giả: Từ Liễm

      Chuyển ngữ : Tuyết Liên

      Nguồn : Tuyết Liên gia trang
      Nhưng sau chuyện xảy ra đều ở trong dự liệu của mọi người…tôi xin tỉnh lược!

      Thiên Thiên là đứa bé giữ mình trong sạch tại việc này tình quá nghiêm trọng, nhớ kỹ lời mẹ dạy bảo:

      cho phép sớm.” Nên từ lúc còn bắt đầu đến trung học bạn nam cùng tay đều chạm qua, lợi hại nhất là lần ngày đó cùng Lăng Phong tại nhà hàng….mà bây giờ…

      “Lăng tổng, tôi sao, tôi tôi…tự mình …” chuyện đều lưu loát. Nàng cảm thấy muốn ẩu đả nam nhân kia lại đột nhiên nhiệt tình như vậy….đưa nàng về nhà, còn ôm nàng lên xe…

      nhất định là nghĩ cái mưu kế gì hay ho… muốn bắt đầu đánh trả mình. (L: nương…suy nghĩ quá nhiều rồi)

      Chứng kiến Lăng Phong ở dưới bóng đêm có vẻ phá lệ nhu hòa cười, Thiên Thiên có hoài nghi chính mình hoa mắt mà là càng thêm xác thực suy đoán của mình.

      Con đường tương lai càng thêm gian nguy…. Thiên Thiên…. điều chỉnh trạng thái tùy thời chuẩn bị ứng chiến.



      màn hình là 1 váy hồng nhàng nhảy múa, người xoay tròn thi triển công kích Kiếm Vũ con lại con quái chỉ lv 20.

      Thiên Thiên tinh thần mười phần: “ ra là đan dược thực ghê gớm tăng lên lực công kích a!”

      Hách Sảng từ phòng ngủ thò ra đầu bộ dạng còn buồn ngủ, giương mắt nhìn đồng hồ giờ rưỡi, ngáp cái:

      “Cậu lv 40 đánh vài con quái chỉ cấp 20 có thể hưng phấn thành như vậy…” xong đầu lại vùi vào gối.

      Thiên Thiên cũng nghĩ như vậy, nhớ ngày đó những thứ quái này vây quanh khi dễ nàng hai ba ngày, trang bị phải sửa bao nhiêu lần, lúc này cuối cùng thăng cấp quay đầu lại báo thù khó có thể thuyết phục mình là người có thù tất báo!

      Sau 2 giờ nhiều lần giết quái báo thù rửa hận xong Thiên Thiên cuối cùng có chút mệt nhọc ràng là bởi vì buổi tối lúc đó ngất quá lâu nên ngủ đủ đồng hồ sinh học tạm thời bị loạn cho nên mới ngủ được nhất định phải là bởi vì Lăng Phong ôm nàng lên xe làm cho nàng hưng phấn kích động, bàng hoàng hoảng sợ đến bây giờ, nhất định phải ….. (L: còn chối)

      Mỉm cười thâm thúy đôi mắt thỉnh thoảng nhìn quái xuất vẫy vẫy đầu, Thiên Thiên cảm thấy nàng là 1 con gián khỏe mạnh đánh mãi chết mà lại xuất loại tình huống này hẳn là ánh mắt lão bản quá đặc biệt quá hung tàn, đúng thế… hung quang quá mạnh!

      khi Thiên Thiên ngẩn người bị mấy cái tiểu quái vây quanh đánh khung tán gẫu mật xuất tin tức. Bạch y như phong hỏi:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “ trễ thế này còn ngủ?”

      Hảo hữu có người nào còn online Thiên Thiên có chút kinh ngạc lúc này còn có người cùng nàng giống mình kích động ngủ. (L: có ng` ôm đc mỹ nhân khó ngủ là đương nhiên)

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Ha ha, huynh cũng có ngủ ư?” Nhìn nhìn Bạch y như phong bên cạnh có ai:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “ phải là dạy đồ đệ, chẳng lẽ huynh cũng cùng giống muội học Sở thành trở về báo thù ?”

      Hưng phấn mà gõ ra loạt:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :” là người đồng đạo vậy cùng đánh ~ “

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Ta…” Qua hồi lâu khi nàng giết chơi năm con quái mới trả lời:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Đúng thế, ta cũng là đến báo thù vậy cùng nhau giết.”

      Thiên Thiên vui tươi hớn hở gửi cho mặt tươi cười sau đó cùng Bạch y như phong vây quanh đống quái lv 20 đánh… ( L: nghe là tốt rồi )

      Thiên Thiên căn bản còn còn chưa kịp ra tay quái bên cạnh Bạch y như phong liền nằm vật xuống mảng lớn xung quanh Thiên Thiên bên này cũng toàn bộ chết, Thiên Thiên đứng tại chỗ nhàm chán nhớ tới vấn đề của sư đệ sư muội tìm cả buổi mới tra xét được trang bị của Bạch y như phong, Thiên Thiên nhìn thoáng qua chỉ số trang bị của đối phương hơn của mình N lần lúc này khung chat mật vang lên.

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Đừng xem, chờ muội max level ta tặng bộ.”

      Thiên Thiên trong nháy mắt quẫn bách mặt mũi thấy người. Như vậy cũng có thể bị phát , phát ra câu trêu ghẹo che giấu lúng túng:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Còn cách max level rất xa, đường thăng cấp từ từ quá trình rất gian nan, còn hi vọng sư phụ về sau chiếc cố nhiều hơn.”

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Con sợ vi sư có tiền bán con là được.” Nam tử tuấn dật thu tay lại hình ảnh rất tiêu sái.

      Thiên Thiên nở nụ cười:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :” có max level người đáng giá đâu.”

      Bạch y như phong đứng ở trước mặt Thiên Thiên đánh Ba Tư nhìn nàng trong chốc lát, đột nhiên hỏi:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Tên muội là có ý gì?”

      Thiên Thiên suy nghĩ chút dù sao cũng biết Lăng Phong, thành trả lời:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bởi vì lão bản của muội rất tàn ác tàn nhẫn, muội phản kháng được cho nên dự định lấy tên ‘Thiên Thiên đánh BOSS’, kết quả hệ thống cho đưa vào tiếng cho nên…”

      Bạch y như phong yên lặng trong chốc lát, trả lời:

      <Mật> [Bạch y như phong] : “Muội cứ như vậy sợ lão bản của mình?”

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] : ” *vẻ mặt hoảng sợ* sợ chứ, huynh biết, lão bản của muội rất tàn ác!” Đêm nay cũng bởi vì ôm nàng lên xe hù dọa nàng 3 hồn 7 vía đều tản lúc này còn có hoàn hồn đây.

      <Mật> [Bạch y như phong] : “A, ta đây ngược lại cảm thấy rất hứng thú, lão bản của muội rất hung tàn thế nào ta có thể giúp muội nghĩ kế xả giận.”

      Thiên Thiên tìm được người tố khổ, còn giúp nàng trút giận, mặc dù đối phương khả năng chỉ là tùy tiện chơi chút nhưng vì nàng bị khuất nhục nên vô cùng bi phẫn lại có người đột phá kích động… Sau hai giờ rưỡi của giờ tan tầm mà còn phải làm việc các bạn hiểu.

      Ngón tay ở bàn phím lạch cạch đánh ra chữ lên án lão bản làm việc xấu tất cả chỉ thấy 1 Lăng Phong tội lỗi vô kể. Thiên Thiên thoáng cái sung sướng vô cùng.

      Bạch y như phong lúc đầu an ủi Thiên Thiên vài câu, Thiên Thiên cảm động đến lệ rơi đầy mặt.

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :” lâu cũng nhàng qua như vậy là rất cảm tạ Bạch y huynh, huynh là người tốt nếu lão bản của muội như huynh khéo hiểu lòng người hẳn là tốt rồi.”

      Bạch y như phong lâu cũng có trả lời, Thiên Thiên nhìn đồng hồ đoán rằng khả năng ngủ, đánh câu:

      <Mật> [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Rượu gặp tri kỷ ngàn chén cũng thiếu, muội thế nhưng quên thời gian…ngủ ngon Bạch y huynh.” xong rồi out.

      người ở nơi khá cở trong căn phòng thanh lịch ấm áp, đôi tay thon dài dừng lại trong chốc lát, lòng ngón tay ở bàn phím nhàng gõ ra: “Ngủ ngon.” Hai chữ, rồi cũng tắt máy tính.

      .

      Bác sĩ vốn là dặn dò Thiên Thiên nên xin nghỉ vài ngày ở nhà tĩnh dưỡng nhưng Thiên Thiên bỏ được tiền thưởng chuyên cần tháng này cho nên vẫn cứ theo lẽ thường tới công ty làm.

      Mới vừa ngồi xuống người của bộ phận nhân liền vẻ mặt mập mờ dựa tới :

      “Thiên Thiên vừa rồi Chu thư ký xuống lão bản tìm em có việc.” Đẩy đẩy tay Thiên Thiên:

      “Này, bọn họ có phải hay , em cùng lão bản trước kia biết nhau?”

      Thiên Thiên như sấm sét giữa trời quang.

      Lão bản ràng sớm như vậy tới rồi chẳng lẽ là bởi vì chuyện tối ngày hôm qua thay nàng mở cửa xe, nàng xuống xe bởi vì trông thấy lão bản liền đứng phía trước, cho nên rất có tiền đồ chân nhũn ra sau đó cẩn thận đạp cước.

      Thiên Thiên vừa thấp thỏm bất an cầu xin phù hộ, vừa chui vào thang máy ấn cái nút lên tầng 6.

      Đây là lần thứ 2 Thiên Thiên đến phòng làm việc của Lăng Phong, trước lần quá khẩn trương thấy phương hướng lúc này Thiên Thiên mới cẩn thận quan sát vòng rồi thong thả bước vào.

      Lăng Phong cúi đầu nhìn văn kiện, thỉnh thoảng tại tờ giấy ký tên, phát Thiên Thiên tiến đến có ngẩng đầu: “Ngồi trước .”

      “Vâng.” Thiên Thiên nghe vậy tìm ghết cách nhất ngoan ngoãn ngồi xuống.

      Trong phòng làm việc rất yên lặng, khí có vẻ hài hòa, ngoại trừ tiếng Lăng Phong lật xem giấy tờ thanh còn lại chính là bụng Thiên Thiên réo.

      “Chưa có ăn sáng?” Lăng Phong đột nhiên ngẩng đầu vừa hay nhìn thấy Thiên Thiên ôm bụng nhíu mày vẻ mặt như bị làm khó dễ kinh sợ.

      Nghe thấy lão bản hỏi liền gấp rút trả lời:

      “Báo cáo tổng giám đốc, có, chưa ăn!”

      Lăng Phong gật gật đầu, để xuống bút trong tay ký tên bấm số: “Chu thư ký, đem cho tôi 1 phần điểm tâm.”

      Chu thư ký thần tốc đẩy ra cửa phòng làm việc xách theo 1 cái túi đựng bữa sáng tiến đến nhìn vẻ mặt đáng thương của Thiên Thiên cho rằng nàng bị tổng giám đốc chỉnh. Thiên Thiên tiếp thu lấy ánh mắt của Chu thư ký đồng tình thê thảm cười tiếng.

      Phòng làm việc lại khôi phục vẻ yên lặng, Lăng Phong cầm trong tay bữa sáng hơi hất cằm :

      “Người đói bụng dễ bệnh cũ tái phát, cầm ăn.”

      Thiên Thiên ở trong lòng đem Lăng Phong mắng lần:

      “Nhà mới bệnh cũ tái phát.”

      Lăng Phong mở ra hồ sơ tiếp tục xem, còn Thiên Thiên ngồi ở vị trí bên kia.

      Túi bữa sáng biết khi nào bị mở ra, các loại mùi thơm kích thích dây thần kinh của Thiên Thiên mùi thơm xông vào mũi. Thiên Thiên nhịn ba mươi giây.Có chết cũng làm con ma no nên Thiên Thiên quyết định bất cứ giá nào phải… ăn!

      Chà xát tay : “Kia, tôi liền khách khí đâu.” Chậm rãi di động đến trước bàn Lăng Phong xử lý công việc dè dặt duỗi ra cái tay nhanh chóng bắt lấy túi bữa sáng rồi nhanh chóng trở về vị trí cũ.

      Sau đó chuyện kế tiếp làm cho Thiên Thiên hối hận, ngoài hối hận quên tổng kết – > bữa sáng của Boss thể tùy tiện ăn bậy!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :