1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Biệt thự hoàng tử - Chit

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Tên tác phẩm: Biệt thự hoàng tử
      [​IMG]
      Tác giả: Chit
      NXB: Văn học
      Hình thức bìa: Bìa mềm
      Kích thước: 13 x 20,5 cm
      Số trang: 456
      Trọng lượng: 400 gram


      Tóm tắt nội dung


      Bộ ba gồm Thiên Vũ, Nhất Bảo và Minh Hoàng, ba chàng trai với ba tính cách khác nhau, suy nghĩ của họ đương nhiên cũng khác nhau, nhưng lại có điểm chung rất lớn: họ hề thích việc Thoại My sống chung với mình tại Biệt thự Hoàng tử.

      Lẽ dĩ nhiên, Thoại My vô cùng vất vả vì những trò tai quái của bộ ba nhưng cũng chính nàng lại là người khiến bộ ba nhiều phen khốn đốn vì những màn trả đũa giống ai của mình. Ba chàng trai và dưới chung mái nhà. Từ việc sống chung đầy căng thẳng mà bản thân họ bắt đầu thay đổi. Những thay đổi lặng lẽ, lặng lẽ đến nỗi chính họ cũng chẳng nhận ra.

      Giữa dí dỏm từ lời văn đến cốt truyện, ta lại bắt gặp đâu đó những tình huống cam go, đau đầu mang nét trinh thám. Black Rose, những cánh hoa hồng đen khiến người ta phải lạnh sống lưng liệu có làm bộ ba và Thoại My chùn bước? Và thực là ai?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Giới thiệu nhân vật

      Nữ

      1.Nguyễn Hoàng Thoại My ( tinh nghịch , đáng )

      2.Phạm Cẩm Tú ( Hot girl - bí )

      3.Phạm Ngọc Châu ( bạn thân của Thoại My - mê trai đẹp )

      Nam

      1.Trần Lâm Thiên Vũ ( Hot boy - mạnh mẽ )

      2.Nguyễn Nguyễn Minh Hoàng ( Cold boy - lạnh lùng )

      3.Phan Nhất Bảo ( Warmboy , rất dịu dàng )



      Chap 1



      Chà ! Hôm nay là ngày đầu tiên nó học ở trường mới ! Mọi thứ đối với nó xem ra quá đỗi xa lạ , nhưng bố mẹ nó bảo đây là môi trường tốt cho nó nên nó cố gắng thích nghi sớm với nơi đây.

      Nó - Nguyễn Hoàng Thoại My - cái tên nghe là kêu nhưng tính tình nó lại khá đơn giản , tinh nghịch và đáng . Nó - con bé tóc ngắn ( kiểu nữ tính ấy nhá ) , ko sở hữu vẻ đẹp " sắc nước hương trời " nhưng lại được đánh giá là khá dễ xương tuy hơi ngô ngố chút .

      Sau ngày học , nó cảm thấy mọi người ở đây khá là khó gần , tuy nhiên , may mắn , bạn ngồi cùng bàn với nó - Phạm Ngọc Châu lại khá là xinh xắn và dễ gần , mới chỉ vài tiếng đồng hồ mà xem chừng tình bạn giữa 2 đứa gắn kết "dữ dội" lắm !

      Sống xa nhà ai mà chẳng buồn chứ , nó cũng zậy nhưng nó cũng được an ủi phần nào khi nghe bố mẹ nó bảo rằng thu xếp cho nó ở nhà Diệp - người bạn thân của bố mẹ nó . Nghe chỗ đó khá đẹp và rộng rãi nên nó cũng khoái lắm. Nãy giờ nó đứng lan man ở trước cổng trường cũng là vì đợi Trang tới đón ... Hjx , sao cổ lâu tới thế nhỉ ...???

      Chợt.....

      - My ! My ơi !!!!

      Nó giật mình quay lại thấy phụ nữ khoảng 35t trông khá là sang trọng bên chiếc xe hơi láng coóng .

      - Sao ? Ko nhận ra hả ? nè !!!

      Nó mừng ra mặt :

      - A ! Diệp đấy ạ !! Trời ơi , khác quá , cháu nhận ko ra !

      - Cháu vẫn như xưa nhỉ ? Mái tóc ngắn ngắn còn nét mặt càng lớn càng giống mẹ đấy !!!! Thôi , cháu mình về nhà !!!

      - Dạ vâng ạ ! - Nó mỉm cười rồi chợt méo xệch mặt ...

      - Ơ ... sao vậy cháu ??? - Diệp quan tâm hỏi.

      Nó ái ngại :

      - xe ô tô ý ạ ????

      Diệp tròn mắt :

      - Ừ , ô tô ! mà sao vậy cháu ..??

      Nó gãi đầu ngượng nghịu đáp :

      - Hjx...cháu bị say xe ạ !!!

      - Thôi nào , lên xe cháu ! Biệt thự của gần đây lắm , vài phút là tới ấy mà , bình thường mấy thằng con trai ở chỗ toàn bộ tới trường thôi !!!

      - Dạ vâng... - Nó mỉm cười miễn cưỡng bước lên xe.

      - Hjhj ! Đừng rầu rĩ như vậy chứ cháu , tới nơi , đảm bảo cháu hết rầu liền ! À , bật mí cho cháu nhé ... cháu được ở cùng bộ 3 hot , warm , cold boy của trường cháu đấy - Diệp cười .

      - Vậy ạ ???? - Nó cho có lệ vậy thôi chứ nó ko mê trai đẹp cho lắm...

      - Ừm , tuy nhiên...phải với cháu là biệt thự của là Biệt Thự Hoàng Tử , cháu biết biệt thự đó chứ ????

      - Biệt...Thự...Hoàng...Tử ý ạ ...??? Sao nghe wen wen...ặc .. ơi , đừng với cháu là nơi cháu ở ko có con chứ...???? - Nó méo mặt hỏi.

      - Ơ..ờ...đúng là vậy đó cháu... thuyết phục mãi 3 đứa đó mới chịu cho cháu tới ở cùng đó ... trước nay , cho nhiều đứa thuê nhưng chưa đầy 3 ngày , đều phải hết , 3 cậu con trai lắm chiêu đó ko cho phép ai tới ở cả ...cả cả trai , có nhiều cậu tới thuê ở được vài ngày vội trả phòng .. có đứa nhìn cứ như thân tàn ma dại ấy...

      Nó gật gù :

      - Cháu hiểu rồi.... Vậy là ... cháu sắp phải đối mặt với thử thách lớn ... nhưng yên tâm , cháu ko để cho họ đá cháu đâu !!!

      Diệp mỉm cười :

      - Hjhj ! Thế tốt quá ! Cố lên nha cháu !!!!

      - Nhất định là thế rồi ạ !!! - Nó phì cười ..

      Chợt...xe dừng lại tại căn biệt thự lớn với dòng chữ : Prince Villa

      - ơi ... hình như cái tên này là được người ta đặt đúng ko ạ ...??? - Nó khẽ hỏi.

      - Ừm , đúng rồi đó cháu , trước đây nó chỉ là biệt thự bình thường nhưng từ khi bộ ba này đến thuê được người ta đặt cho cái tên Biệt Thự Hoàng Tử đó cháu ! Thôi , chúng ta vào !

      - Dạ vâng ạ !- Nó ngoan ngoãn đáp rồi bước vào thấy 3 chàng trai cực kì....handsome ngồi tại phòng khách ...

      Nó mỉm cười :

      - Xin chào mọi người !!!

      - Chào ! - cậu khẽ giơ tay lên .

      Còn hai người còn lại làm ngơ như ko có diện của nó..."xí , cái đồ làm cao đáng ghét !!!" - Nó nhủ thầm

      Chợt , Diệp hỏi :

      - Hành lí đâu rồi hả cháu ???

      Đến lúc này nó mới giật mình :

      - Chết rồi ! Cháu để ở khách sạn chưa lấy về ạ !!!

      tên lầm bầm :

      - xấu xí đầu óc còn bã đậu ...!

      Nó chỉ muốn đấm nó mấy phát xịt máu mũi thôi , đáng ghét !!!

      Rồi Diệp mỉm cười :

      - Giới thiệu với cháu đây là Nhất Bảo , còn cái cậu này là Thiên Vũ , cậu ngồi đọc báo ở đằng kia là Minh Hoàng ..!

      - Tụi cháu mà cần giới thiệu nữa ạ ...? Chẳng lẽ bọn cháu mà con đó ko bik hả ???? - Cái cậu tên là ... là gì ấy nhỉ ...à ..à Thiên vũ .

      Nó gầm gừ :

      - Đúng đấy ạ , khỏi giới thiệu cháu cũng biết đó là lũ bất lịch , tự kiêu , ngạo mạn đến ngu ngốc !

      Nó chửi ngoạn mục và đụng chạm quá khiến Thiên Vũ nhỏm người dậy mà :

      - Này , ăn cho cẩn thận , ko biến !

      Nó chẳng vừa :

      - Nằm mơ !!!!!!!!! Tôi ko đâu hết ! Hứ !!!!

      Diệp vội chen vào :

      - Thôi được rồi , thôi được rồi ! Để giới thiệu , đây là Thoại My - con của người bạn thân của , vì thế các cháu đối xử với nó phải cho tử tế - đáng mặt nam nhi đó nha ! à , Vũ này , nhờ cháu chở pé My tới khách sạn lấy hành lí về nhé !

      - Cháu á ???? - Vũ hỏi lại rồi nhún vai bước .

      Nó liền chạy theo hồng hộc .

      Cậu ta là hot boy mà lạnh lùng như con thạch sùng ý :

      - Này , tới đâu ???

      - Khách sạn Phước Nguyên ! - Nó khẽ đáp.

      - Trời , gần đây mà , sao ko bộ !!!

      - Mỏi chân !! - Nó thủng thẳng đáp.

      - Gớm , có vài ba bước chân ( thực ra cũng cách khoảng 150m) mà cũng bắt người khác lấy ô tô ra chở ..! - Vũ lầm bầm .

      - Ô tô á...thôi , tôi ko !!! - Nó xua tay đáp.

      - Vậy bộ ! - Vũ rồi bước vô nhà ...

      - Giàu quá ko có đến chiếc xe máy hay xe đạp gì đó luôn à....??? Chán chết !!! - Nó lẩm bẩm rồi bước ...

      tới nơi , nó lại phải xách theo đống hành lí lềnh cà lềnh kềnh , mệt đứt cả hơi thấy Hoàng - cái cậu Cold boy đứng ở gần đó...cậu ta bước lại và :

      - Đưa tôi xách giùm cho !

      Nỏ mỉm cười :

      - Vâng , cảm ơn cậu !

      " Hohoho , xem chừng cậu này Cold mà lại Hot ý chứ bộ ^^ " - nó thầm nghĩ .

      Về tới căn biệt thự , nó oang oang :

      - Diệp ơi ! Diệp !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

      ...Vũ lầm bầm khó chịu :

      - Diệp về nhà rồi , người gì đâu mà chưa thấy mặt là thấy tiếng rồi !

      - Ủa , chứ ko phải cổ sống ở đây sao...??? - Nó bắt đầu lo lắng hỏi.

      - Chứ nghĩ là thế nào ??? - Vũ ngước mặt lên hỏi .

      - Ơ....Vậy là tôi ở đây mình với 3 cậu à...??? - Nó cảm thấy sợ...

      Vũ nhún vai đáp :

      - Chứ sao nữa !!!

      - ặc ....vậy die mất... - nó lầm bầm giật mình bởi tiếng của tên Vũ đáng ghét :

      - Này , bạn My thân mến của chúng tôi ơi , bạn muốn sống ở đây hok ???

      Nó thấy ghê ghê , ớn ớn ở sống lưng...thà giở cái giọng quát tháo con hơn là cái giọng ẻo ẻo nghe phát ớn này...

      - Hơ hơ , muốn đấy .. sao nào !!!! - Nó cười đểu đáp.

      Quay lại với đúng bản chất của , Vũ liền :

      - hãy tuân thủ các nội quy sau đây ! E hèm ! Thứ nhất : ở đây là phải phục vụ 3 bọn tôi từ a->z , giống như là...là gì ấy nhỉ ...???

      Bảo liền đáp :

      - Dịch vụ osin trọn gói !

      Vũ gật gù :

      - Đúng đúng đúng đúng ! Osin trọn gói , hàng ngày , sau giờ học , phải giặt giũ , nấu ăn , lau chùi nhà cửa , kể cả cọ toa lét- thông bồn cầu cũng phải nhào đầu vào mà làm đấy Ko chịu được .... biết rồi chứ !

      Nó bĩu môi :

      - Hứ , nếu tôi ko chịu được để các người làm giùm tôi chứ gì ! Ồ , cảm ơn nhiều nhá !

      rồi bước ..." xí , cái đồ ma cũ bắt nạt ma mới !"

      Chợt...

      - Đứng lại , đó mới chỉ là điều 1 cơ mà !!!!!!!!!!!!

      - Còn gì nữa đây ! - Nó càu nhàu đáp.

      - Thứ 2 , ko tự tiện vào phòng chúng tôi , ở phòng số 1 - phòng đó trước đây ko có ai ở hết nên phải lau chùi , dọn dẹp lại đó , nghe chưa !

      - Được rồi , tôi làm !!! - Nó lầm lầm cái mặt .

      - Điều 3 ... Mọi chuyện , tôi cấm với Diệp đấy , ko là tụi này xử đẹp luôn ! - Vũ nhếch mép hăm dọa.

      - Chơi bẩn mới sợ người ta méc ! Hứ !!! - Nó cãi lại .

      - Này ... được đấy ... ! Để xem tụi này xử lí trong 3 ngày thử thách như thế nào nhá...!!!

      Nó ko thèm gì ...xách hành lí mang lên phòng...ko quên nghuýt 3 tên đó 1 cái dài...

      ...............

      Hoàng chép miệng :

      - Này ... Diệp bảo là cho con đó ở phòng 5 cơ mà...phòng đó dọn dẹp cả rồi , giờ bắt nó dọn lại phòng 1 , có quá đáng quá ko ????

      Vũ nhăn nhó :

      - Này , cậu yếu mềm từ bao giờ đấy hả ???? Thế là còn đối với 1 con pé láo xược như nó đấy !!!!

      Riêng Bảo , cậu ta nhếch môi khẽ mỉm cười :

      - .... con này cũng thú vị phết đấy .... để xem nó có trụ nổi 3 ngày hay ko....!!!! Xem chừng ... còn nhiều trò hay diễn ra đấy !!!!

      Chap 2



      - Hjx hjx , cái phòng này sao mà ở được hả trời...bụi bặm dữ quá ... hjx hjx ... Mệt hết cả người mới sạch hơn được 1 tí...hjx....

      than vãn nghe thấy tiếng điện thoại reo ở dưới nhà ... Tuy nhiên chẳng có ai nghe máy cả ... Nó đánh bạo chạy xuống nghe thử...

      - Alo ! Biệt Thự Hoàng Tử xin nghe !

      - My hả cháu ? - Diệp đây !

      "Phù , may quá , là Diệp" - Nó thầm nghĩ rồi :

      - Dạ ! Cháu My đây ạ ! Có chiện chi hok ????

      - Ừm , cháu hài lòng với căn phòng chứ hả ....??? Khi sáng cho người tới dọn dẹp cả rồi đó ! - Diệp cười .

      thà :

      - ạ ??? Sao nó bụi quá chừng ơi ....!

      - Ơ...sạch mà cháu ... ko 1 hạt bụi nhé ! Hay là con mẹ Linh quen ở sạch rùi hở ...??? Nhưng mà ràng là cho người thay hết đồ đạc mới và lau chùi cẩn thận rồi cơ mà !

      - Cháu ko biết ạ ....

      - A , hiểu rồi...cháu ở phòng mấy...???

      - Phòng 1 ạ.....

      Diệp lắc đầu :

      - Đúng rồi đó cháu ạ ... trò này cũng là trò của tụi nó đó ... cháu chuyển đồ qua phòng 5 ... tụi này lắm chiêu quá !

      - Ơ thế ạ ... Hjx ....làm cháu nãy giờ lau chùi mệt hết cả người....

      - Tất cả mọi thứ mới chỉ là BẮT ĐẦU thôi cháu ạ ! Chưa ai qua nổi thử thách 3 ngày của 3 đứa nó đó...chậc ... ngại khi phải với cháu điều này...nếu cháu chịu đựng ko nổi cũng ko còn cách nào khác , My à....Thế lực của 3 nhà đó mạnh quá ... dù rất muốn giúp cháu nhưng cũng đành pó tay thôi ...

      Nó liền đỡ lời :

      - Vâng ạ , cháu hiểu mà !

      - Ừm , cố gắng thông cảm cho nhé !Thôi , cháu cũng nghĩ , chắc là mệt lắm rồi phải ko ...???

      - Dạ vâng ạ....hjhj...

      - Ừm , nằm nghĩ cho khỏe cháu ... chào cháu nhé... cúp máy đây...

      ....

      Nó cúp máy rồi lầm bà lầm bầm :" Khỉ đột ! Đồ tiểu nhân đáng ghét ! Dám lừa tôi hả ... để rồi tôi cho mấy người xem sức mạnh của tôi !"

      bước lên cầu thang đụng độ tên Vũ ... nó lườm lườm tên Vũ hỏi :

      - Điện thoại gọi cho ai đấy ???

      - Của tôi ! - nó bĩu môi.

      Vũ chép miệng :

      - nghĩ là gì mà vội cho bạn bè số điện thoại này rồi hả ???? đừng quên thử thách 3 ngày đó !

      - Hứ ... Diệp gọi cho tôi ... Mà cậu tưởng tôi thik ở đây lắm hả .... Hứ ! Tại bố mẹ tôi ép chứ tôi chã muốn đâu nhá ... lũ kênh kiệu , bỉ ổi.... - Nó vênh mặt lên .

      - Này này , ăn kiểu gì thế hả ????

      Nó lè lưỡi :

      - Thế ai với tôi là ở phòng 1 đấy hả...? hả ?? hả ??

      - Ôí zời ạ , tội nghiệp quá , chắc nãy giờ dọn phòng mệt lắm nhỉ ...??? keke

      Nó nheo nheo mắt :

      - Cậu được đó Vũ !

      - Này , dọn dẹp lo chuẩn bị , tối nay nấu cơm cho tụi tôi ăn nghe chưa ! Hhahhahaa !

      - Tôi đâu có ngu ! - Nó rồi bước lên phòng , chân đạp rầm rầm .

      Vừa nó vừa lẩm bẩm :" Grừ...sao đời lại có người bỉ ổi , đê tiện , hèn hạ , xấu xa , trơ tráo , trắng trợn đến thế cơ nhỉ ...??...grừ...."

      Xách đồ qua phòng 5 ...nó thực rất bất ngờ...căn phòng này khác xa cái phòng 1 mà Thiên Vũ chỉ cho nó ... nội thất đẹp , dường như là rất mới .. và tất nhiên cũng rất chi là sạch .. ko có bụi bặm như phòng 1 ... càng nghĩ nó càng thấy tức....

      đứng suy nghĩ nghe tiếng của Nhất Bảo :

      - Hey ! Cuối cùng pé cũng phát ra rùi hả ???

      Nó cười hớn hở ( hớn hở theo cái điệu khinh khi của nó ) :

      - Tất nhiên rùi ! Tôi ko dễ bị lừa đâu ! Her her ...

      Bảo tựa người vào thành cửa rồi :

      - pé ngốc quá ! Ko dễ bị lừa mà lau chùi sạch hết rồi hả

      Nó phụng phịu xếp đồ áo - chẳng thèm wan tâm tới diện của Bảo _ __!

      Nó ghét nhất là làm việc mà bị ai đó nhìn cách .... như vậy đó...Tức tối , nó lại đóng cửa cái rầm ... N.Bảo mà ko nhanh chân 1 tí là kẹt chân như chơi...Mà kể ra nếu bị kẹt chân chắc nó hả dạ lắm ...nó chúa ghét những tên kênh kiệu như vậy mà

      Rồi nó mệt quá nên ngủ thiếp ...

      ***

      tại là 5h chiều....

      - Này , con kia .... ê Bảo...nó tên là j ấy nhỉ ???

      - My ! Thoại My !

      - à à.....Này , Thoại My ! Đến giờ phải nấu cơm rồi đấy ! - Thiên Vũ giở giọng hách dịch Ko thấy động tĩnh gì , Vũ đá phăng cánh cửa rồi bước vào ( cái tên này zô ziên ớn...lỡ người ta thay đồ sao nhở ???? )

      - Săx ....xem kìa , ta ngủ như đứa con nít vậy...ko hiểu tại sao đời lại xuất 1 đứa con vô ý vô tứ đến như vậy....

      Bảo lắc đầu :

      - Cái tướng đủ đẹp rồi còn chảy cả nước bọt nữa chứ.....thiệt hết biết...

      Hoàng nhún vai :

      - Thôi , 2 người cứ liệu mà xử lí , tôi ra ngoài có việc ....!

      - Ok ! Chuyện nhok này cứ để tôi và Bảo xử lí , cậu cứ làm việc của cậu ! - Vũ cười gian xảo rồi hét vào tai nó như muốn điếc cả lỗ tai :

      - Này ! Dậy nấu cơm !

      Nó bật dậy cụng đầu cái cốp vào trán ta :

      - Đáng ghét , làm cái trò gì vậy hả ???? sao lại tự tiện zô phòng tôi !??!?

      - Này , có quyền cái câu đó với tôi hả ? Nhìn lại mình đê !

      - Hứ , ko chơi fair play hả ? Ok , tôi cũng ko fair play , để rồi xem.... - Nó lầm bầm.

      - nấu cơm , ngồi đó mà lí hả ??? Đừng có quên thử thách 3 ngày đó kưng ! hahahahahhahaha

      Nó mệt mỏi , làm cái mặt xị như quả bí , lầm lầm bước ra nhà bếp ... Đối với nó bây giờ , ngoan ngoãn làm việc còn hơn là suốt ngày ngồi cãi vã với 1 lũ kênh kiệu đáng ghét đó...

      Nó lục đục ở nhà bếp...lâu lâu lại nghe thấy tiếng cười hô hố đến phát ghê của tên Vũ và Bảo _ __! , chã hiểu 2 tên đó làm cái j mà cười khủng khiếp - ghê rợn đến như thế cơ chứ .

      Còn Vũ và Bảo lâu lâu lại bĩu môi trề má vì bao nhiêu là tiếng động :" choeng choeng , cốp cốp , phập phập ,..linh ta linh tinh" ở nhà bếp...

      " Choeng...á á ... bể chén rồi , sao dọn đây ...hjx hjx..."

      " Phập phập....trời ạ , chặt sườn cũng chẳng xong...nhưng sao bị đứt tay rồi...rát quá !"

      " rầm ...bộp bộp... trời ạ , tủ lạnh j mà chất nhiều thứ như thế này hả ??? huhuhu ...giờ xếp lại chắc mất cả mấy chục phút chứ chẳng chơi...hjx hjx...."

      .....v/v......

      Xem chừng ở nhà bếp ko mấy yên bình , Vũ và Bảo bước xuống xem có chuyện gì xảy ra...ặc ặc...nhà bếp sạch , gọn gàng giờ cứ như là 1 mớ bòng bong ... kinh khủng quá......!

      - Trừ 1 điểm ! - Vũ rồi kéo Bảo lên nhà .

      Nó tức giận :

      - Con trai kiểu j thế hả ??? Ko giúp ngta lấy 1 tay rồi cứ...trừ 1 điểm...với chã trừ 2 điểm .. - còn đoạn này nó chỉ dám ... đủ để nó nghe :

      - Trừ điểm hả ? trừ hết luôn ...trừ hết luôn !

      ****

      hjx....bây giờ là 8h tối....

      - Này..." nhok" kia , đến giờ này mà chưa cho hot boy ăn hả ? Mún chik rùi phải ko ??? - Vũ bắt đầu lên giọng .

      - Gớm , đói 1 xíu mà ko chịu nỗi hả ? Xong rồi , mời 3 cậu xuống ăn ! - Nó chống nạnh ( nhìn cái điệu bộ của nó lúc này kinh khủng ko thể tả....

      - mới đánh giặc về à ??? - Vũ châm biếm

      Nó lườm lườm :

      - Ko ăn thôi !

      Bảo chép miệng :

      - Xem ra cũng khá hấp dẫn và bắt mắt đấy !

      - Kakaka ! Thoại My này ra tay .... chỉ có excelent trở lên nhá ! - nó cười cười..

      mọi người ngồi vào ăn...

      - Ngon lắm đấy !Nhất là cái món này ...

      Hoàng chép miệng rồi chỉ vào món "sườn xào chua ngọt.

      Vũ nếm thử ....

      - Oẹ , ọe , ọe....cái món j khủng khiếp như thế này...ọe ọe...

      - Đừng ko biết nấu ăn chứ...??? - Bảo ái ngại.

      - Hok .... - Nó lè lưỡi trả lời....

      Vũ hỏi tiếp :

      - Hỏi chứ bỏ cái j vào cái món kì dị đó vậy ... gớm quá....

      Nó trề môi :

      - Hok thấy có chanh , tôi vắt đại quả cam....

      - vắt nguyên quả hả ...??? ekc ekc ...

      - Ơ...Ờ.... thấy nó ko chua lắm nên tôi mới...mới....

      Vũ thở dài mệt mỏi :

      - Cơm cũng sống nhăn răng kia kìa ! Thôi , tôi quyết định bây giờ ăn nhà hàng !

      - yeah ! - Nó reo lên ...

      - ở nhà , 3 tụi tôi thôi ! phải ở nhà mà xử lí cái món đó chớ ! - Vũ cắt ngang làm nó quê độ và cụt hứng kinh khủng .

      Nó liền bĩu môi :

      - Xì , ai mà thèm cơ chứ !

      Băng giá đến cỡ Hoàng mà cũng phải bật cười cơ đấy.

      Rồi họ kéo nhau hết ..để lại nó ở nhà với đống thức ăn -> rất kinh khủng ... _ __!









      Chap 3



      Hjx hjx...đúng là khó xơi ...mà món nào cũng zậy , chứ ko phải chỉ riêng món "Sườn xào lờ lợ" của nó

      - Chán quá ! - Nó lẩm bẩm rồi đổ hết thức ăn .

      Nó thở dài chui vô nhà bếp úp mì tôm ăn . Nghĩ đến giờ này mấy tên con trai quỷ sứ ấy ngồi ăn tại nhà hàng còn nó ngồi tại nhà bếp mà xực mì tôm -> Nó lại càng thấy điên tiết làm sao ! Tên Vũ đáng ghét ấy lại còn được dịp sỉ nhục nó nữa chứ ....grừ....grừ...Hãy đợi đấy , nhất định nó phục thù cho mà xem... Dám khinh thường nó hả ? Nó ....

      "á à...được lắm...ngày mai tôi cho các người biết !!!!!!" - Nó thầm nghĩ rồi mỉm cười đắc chí...

      Chợt...

      - Làm cái j mà cười dữ dội vậy bé ???

      Nó ngước mặt lên thấy Vũ - mặt nó lầm lại , ngồi ngấu nghiến ăn mì tôm .

      Vũ mỉm cười rồi :

      - Của nè ! Tôi sợ ở nhà ko ăn được thức ăn đó , lại ko biết đường mà chế mì tôm khổ ! thế nên mua về cho !

      Nó cũng xúc động...đậy lắm nhưng tính nó là zậy - thik sòng phẳng nên hỏi :

      - Tôi phải cảm ơn cậu như thế nào ???

      - Ko cần đâu ! ăn nhé ! Chúc ngon miệng - Vũ , mỉm cười gian xảo rồi bước ..

      Nó nhíu mày ngạc nhiên :

      - Sao tự dưng cậu ta tốt zậy nhỉ ...??? Mà cũng ko nên nghi ngờ làm j ! Con người ác ác nhưng cũng phải có lúc tốt bụng chứ !!!

      rồi nó nhồm nhoàm ngấu nghiến mà ăn....

      Nó chép miệng :

      - hjx...ngon quá ... ngon quá.... Nhà hàng này là thà hàng j mà nấu ngon quá zậy hả trời...à à..."lấc ky sờ ta rét thau rần" ( Lucky Star Restaurant ) Ú ú...No quá xá !!! giá mà có nữa chắc mình vẫn ăn típ được nữa quá...

      Nó lẩm bẩm rồi xem địa chỉ...khà khà...

      có 1 ý định cực kì hay ^^ kaka

      Nó tưng tưng bước về phòng ...

      á ...á ...á.......chuột.....help me ! help me!!!

      Nó chạy phắt ra lan can đứng ...

      aaaaaaaaaaaaaaa!!!!!! Chuột !! Chuột !!!

      (...v/v...& ...v/v....)

      Tóm lại...nó phải chạy vòng quanh nhà như 1 con choi choi .

      Nó chạy ra tới hoa viên của biệt thự ( khu này mấy tên con zai đáng ghét ấy thường xuyên ngồi chơi vào mấy buổi tối ) ..

      - help me ! Chuột !!! - Nó hớt hải rồi chạy về phía mí tên con zai.

      - Chuyện chi zậy ??? - Bảo cười đểu hỏi.

      Ko hiểu vì lí do j mà tên con zai nào cũng cười phá lên như bị thần kinh ..

      - Sao mà biệt thự có nhìu chuột zậy...??? - Nó lấy lại được bình tĩnh và hỏi.

      Vũ cười mỉa rồi đưa lên trước mặt nó con chuột :

      - Đây nữa nè kưng ơi !!!!

      - AAAAAAAA !!!

      lần nữa , nó lại "được" chạy té khói.

      - Huhuhuhu !! Đồ ác độc !!!! Huhuhuhu ...

      Nó sợ chuột nhắm nhắm ý !!! có lần bị dọa mà nó ngất xỉu rùi , bây giờ càng lớn lên , nỗi sợ hãi càng được khắc phục dần nhưng ko phải là nó ko còn sợ ... huhuhu....

      Nó ngồi thụp xuống ở góc của biệt thự...Và giờ cảm thấy sợ hãi cái cách cư xử tàn độc của bọn ....why ?? why ..? and why ??????

      Chợt...

      - Nín Thoại My ! Nhắm mắt lại và tôi giúp lên phòng !

      Nó ngước lên thấy Hoàng nhưng .. nó chỉ khinh khỉnh :

      - Tôi ko cần cái thương hại giả tạo của các người !!!

      rồi nó lấy hết can đảm và bỏ lên phòng...Nó chợt nhận ra , tất cả dường như ko quá đáng sợ , chỉ có điều nó chưa thực cố gắng mà thôi ! Tuy nhiên , nó đau bụng quá....Sao nó lại đau bụng như thế này....maybe....maybe....

      Nó chạy tới wc có người ở trong rồi...chợt , nó sực nhớ ra rằng dưới nhà dưới cũng có wc..

      Nó liền vội chạy xuống cũng lại có người...

      Nó đâm ra nghi ngờ..."sao mà trùng hợp như thế được...có lẽ đây là ý đồ của mấy tên đó chăng ???" - nó thầm nghĩ .

      " Đúng là thế rồi " - Nó lẩm bẩm rồi chạy lên phòng tên Vũ ..

      - lão Vũ kia !!!!!!!!

      Nó xồng xộc chạy vào chẳng thấy Vũ ở đâu cả . có lẽ là ta ở trong wc chăng ...? Nó liền chạy tới wc và hét toáng lên :

      - Thiên Vũ !!!!!!!!!! Cậu có ra đây ko hả ...

      Hjx...đau quá...hự ự....

      Vũ cười ăng ắc lên :

      - Có chuyện j thế...ngta đại tiện mà sao zô ziên zậy hả ....??????

      - Ứ...hự.....cậu....cậu bỏ cái j vào thức ăn thế hả ...?? ứ..hự.... - Nó ôm bụng mà hét .

      - Có bỏ j đâu !!!!!!!! - Vũ vẫn thản nhiên.

      - Đồ ác độc , dám làm mà ko dám nhận hả ?????

      - Này ,cấm giở cái giọng đó ra đó !!!!!! Ừ , tụi tôi có bỏ ít thuốc đau bụng vào đó đấy ??? Có sao ko nào ????

      - Đồ tiểu nhân bỉ ổi !!!!!! - Nó tức giận hét lên .

      - Thế nào ??? bik sợ là j chưa ???? - Vũ phá lên cười và hỏi .ư

      - Never !!!!!!!!!! - Nó hét lên rồi chạy vào phòng...ư..ư....a....ư..ứ....ư....ư.....

      Và tối hôm đó , sau khi tên Vũ chịu chui ra khỏi cái wc ... Nó lại trấn giữ nguyên cái wc ... đến nỗi , phải cầm sách vào đó để học cho ...chắc ăn _ __!





      Chap 4



      Mệt mỏi quá , nó dường như vừa bị súc ruột vậy ... hjx hjx hjx...

      Vác cái mặt bơ phờ xuống bếp ... oa , bánh mì ốp la hả ? Món nó thik nè .. lúc đói nữa chứ ...



      Nó ngồi vào bàn mới chợt nhận ra hok có phần của nó .. thế tên Vũ còn châm chích ( sao giống ong quá vậy trời ...????)

      - Ko có phần của đâu , đừng có mà nằm mơ !!!!!



      - Hứ !Tôi ko đói !!! - Nó làm bộ làm tịch.



      - á ???- Vũ chớp chớp mắt nhìn nó .



      - Chứ bộ tôi đùa à ???- Nó gắt rồi chợt ôm bụng ,hjx hjx ,nó cảm thấy như ko còn j để mà ra rùi mà sao còn đau bụng quá xá .... huhhuhuhuhu....khỉ ...



      - Thế tối qua bao nhiêu lần..mà giờ ko đói hả ???



      Nó ko thèm trả lời mà thầm nghĩ :"đồ tiểu nhân bỉ ổi !!! đáng ghét !!!!!!!!!!!!!!"



      - Chế mì tôm ăn !!!!!!!! - Vũ bặm môi .



      - Mệt ! - Nó làu nhàu.



      - Ớ , chứ định kêu ai pha mì cho ăn hả ????



      - Ơ ,tôi có bảo là bắt cậu pha mì cho tôi ăn đâu nhỉ ????? Tôi chưa đụng chạm j đến 1 câu 1 chữ đấy nhá !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!



      thế khiến Vũ phải làm lơ luôn :



      - Thôi , ăn nhanh mấy cậu, sắp trễ rồi !!!!!!!!



      Nó cầm vội ổ bánh mì trong tủ rồi chạy lên phòng thay đồ , chuẩn bị sách vở .



      Nó cố gắng làm nhanh để cùng với tụi nhưng xuống thấy tụi trước rồi... đáng ghét , ở cùng nhà rồi mà còn ko đợi người ta cùng nữa ... grừ...grừ....



      Nó bước ra thấy bọn chưa được xa lắm...



      - ê ! ê !!!! Đợi tôi với !!!



      3 bọn cùng quay lại ,nhưng rồi nhún vai dửng dưng và tiếp tục bước - tụi con như ko có diện của nó ... Hứ , bộ 3 hot-warm-cold có j là to tát mà ra oai dữ vậy hả ??? Thực ra toàn là 1 lũ bẩn tính chứ có j đâu...

      Nó thầm nghĩ rồi đuổi theo bọn để cùng cho zui , chứ mình nó lại cảm thấy lạc lõng lắm ...



      - Hjx...kêu đợi sao hổng đợi tôi vậy hả ??? - Nó trách móc.



      Vũ bĩu môi :

      - Mắc mớ j tụi tôi phải đợi ????



      - Ít nhất tôi và các cậu ở cùng nhà đợi nhau cùng cho vui chứ ...các cậu làm j mà kiêu thế hả ???



      - Kiêu cho con nó thèm chơi !!!! - Vũ cười phá lên.



      - Thèm á....bẩn tính mà cũng có người thèm cơ à ...?? - Nó lầm bầm.



      - Này ,lẩm bẩm cái j thế hả ??? để xem !!!! - Vũ rồi cười đắc ý .



      Bảo và Hoàng chỉ biết cười mỉm. Nó lườm lườm nhìn , hàm ý :" cười cái zề mà cười hả ? cười hở mười cái răng ý !!!!!"



      Nó cứ bước , gần tới trường ....



      - Vũ đẹp "chai" !!!!!!!!!!!!!



      - Bảo ơi !!!!



      - Hoàng thân kụa em ơi !!!!



      _ __! nản quá chừng....đúng là mấy tên đó gây "hot" kinh khủng ....hừ hừ....



      Vũ nhểnh mắt lên :

      - Thấy chưa pé ???



      - Pé cái con khỉ ...!! - Nó lầm bầm.

      ...



      - Đây là ai vậy Vũ .... sao lại cùng tụi ... Bảo... giải thik ...ai đây hả ....???



      - Hoàng.....!!! phản bội chị Cẩm Tú hả ...????- nó chợt nhận ra đó là Ngọc Châu , con bạn thân của nó .



      Ơ...Minh Hoàng.....Minh Hoàng chính là người mà nó từng thời ngưỡng mộ sao ??....Cách đây mấy tháng nó có tình cờ đọc bài về Minh Hoàng và Cẩm Tú ... nhờ thế nên bây giờ nó mới phát ra điều đó...



      Bảo xua tay :

      - hãy để yên cho Minh Hoàng !!!



      Còn Hoàng , chỉ mỉm cười - ngốc đến mấy cũng nhận ra được đó là nụ cười đau khổ...

      - và chị Cẩm Tú chia tay rồi , ko còn là gì của nhau nữa , vì thế em đừng có nhắc đến tên ấy trước mặt tôi ...



      Chợt...Cẩm Tú bước đến :

      - Ngọc Châu , em làm cái trò j ở đây thế hả ? Về lớp học !!!!!



      - Em...em chỉ muốn đòi lại công bằng cho chị thôi mà !!!



      - Nhưng tất cả ko liên quan tới em !!!!! Về lớp ngay !!!- Tú hét lên và tát Ngọc Châu.



      Nó thấy bạn nó bị đánh nên liền chạy lại :

      - Này , Cẩm Tú ,sao lại đánh Ngọc Châu thế hả ??? Đừng tưởng chị là hot girl mà thik làm j làm nhá !!!!



      - Ơ...con bé này lạ đấy , tôi là chị mà ko có quyền dạy bảo em út hả ????



      - Chị...Cẩm Tú là chị cậu hả , Ngọc Châu ??? - Nó hỏi..



      - Ừ...đúng vậy...- Châu gật đầu.



      Nhìn vẻ mặt chị Tú lúc này lại lặng :

      - Con này là người mới của Hoàng đó hả???



      - Có phải hay ko cũng chẳng còn liên quan đến Tú nữa , đừng chen vào cuộc sống của Hoàng nữa !!! - Minh Hoàng lạnh lùng đáp.



      - Hiểu rồi....Tú hiểu rồi... - Chị Tú rồi bỏ ..



      Nó nhún vai rồi hỏi :

      - Mấy cậu học lớp nào vậy ????



      - Đừng có đến cái điều tối thiểu đó cũng ko bik chứ , Thoại My ???



      - Sax , mí người nghĩ mí người là ai ...??? Bộ là tổng thống nước Mỹ chắc ??? Đối với tôi á , mấy cậu ko bằng con kiến !!! - Nó rồi dúi chân xuống đạp chết cả 1 đoàn kiến ..



      - Được lắm ...được lắm !!! - Vũ gật gù rồi bỏ .



      Nó chạy lại chỗ Minh Hoàng hỏi :

      - Mấy cậu học lớp nào vậy ???



      - Tôi với Vũ và Bảo đều học khối 11 , tôi lớp a1 , Vũ lớp a3 , Bảo lớp a8.



      Bảo bước lại phía nó :

      - Còn , Thoại My , học lớp nào vậy ???



      - 11a2 - Nó gọn lõn đáp , chào bọn rồi bước về lớp.

      ****



      Nó vừa bước vào lớp nghe tiếng Ngọc Châu :

      - Thoại My , làm sao mà cậu quen và thân với bộ 3 hot-warm-cold của trường mình quá vậy ?????



      - My...My.....thôi , ra canteen ăn sáng với My rồi My kể cho Châu nghe ! - Nó rồi kéo Châu .

      ........



      - Là thế này ... My ở tại Biệt Thự Hoàng Tử.... - Nó .



      Châu sửng sốt ngạc nhiên :

      - Cái j cơ.....??? Ở được lâu chưa vậy ???



      - My mới tới đó hôm qua thôi !!! - Nó rồi đau khổ - hjx , khổ quá Châu ơi , mới tới đó 1 hôm mà bị hành hạ đủ điều rồi...hjx hjx...Ko My chịu đựng được đến bao lâu nữa...



      - Chắc là cũng ko lâu đâu !! Từ trước đến nay chưa từng có 1 người nào qua được những trò phá rối của bộ 3 đó mà !!! Vì thế nên quá lâu Biệt thự đó chỉ có bộ 3 đó ở mà thôi !!- Châu lắc đầu ..



      - Ự...hự...đau bụng quá...đợi My nghen....ự..ư...ư.... - Nó ôm bụng nhăn nhó rồi chạy vào wc của canteen.



      15' sau...



      - Hjx...sorry Châu nha ... My đau bụng từ tối qua đến giờ... hjx....Lũ chết tiệt !!!!! - Nó cười hì hì rồi lầm bầm c.h.ử.i



      Châu mỉm cười :

      - Lại là trò của 3 ảnh hả ???



      - Ừ , là trò của bọn đó !!! - Nó rồi kéo Châu vào lớp .

      ......



      - Tụi tiểu nhân quá !!! - Nó lầm bầm c.h.ử.i



      - Nè , CẤM My đụng chạm tới thần tượng của CHâu à nha , My là bạn Châu nên Châu hok chứ gặp fan của họ là coi như My tiêu !!



      - Ơ...đáng sợ vậy sao...?? - Nó ngây ngô.



      - Chứ sao nữa...bộ 3 ấy quyền lực lắm...đừng động chạm làm j , rước họa vào thân đó....Mà My nè , My cố gắng cầm cự ở đó nha , lâu lâu Châu qua chơi ... hjhjhj!!



      - Xời...Bạn của tôi ơi , bạn chỉ muốn qua chơi với mấy ổng thôi chứ j...



      - Nè , cái đó gọi là luôn tiện à nha !! - Châu mỉm cười .



      - Hjhjhjhjhj

      ****



      - Thưa thầy cho em ra ngoài ạ...ư..ư...



      - Nãy giờ em ra ngoài bao nhiêu lần rồi đó , học sinh mới ???



      - Em...em cần ra ngoài mà thầy...ư..ư...



      Thấy nó có vẻ ko chịu được nữa , Châu đành ra tay :

      - Thầy ơi thầy ... thầy cho Thoại My ra ngoài thầy...bạn ý cần ra ngoài thiệt đó thầy...

      ->Châu là Học trò cưng mà lị ( học giỏi mà kute quá ) , tất nhiên , nó được ra ngoài với thái độ vui vẻ của ông thầy trẻ .



      Nó chạy ngang qua lớp a3 - lớp của lão Vũ chik tịt ... và tất nhiên.. ta thấy nó chạy tưng tưng nãy giờ...lúc nào cũng điệu cười đó...gian xảo quá chừng ...hừ.. .bực , nó chỉ muốn đấm cho tên Vũ mấy phát cho bõ tức thôi .hừ hừ....



      Nó thầm :" Được đó Thiên Vũ , cậu hãy biết tay tôi !!! Để xem các cậu có lí do nào mà đuổi tôi nếu tôi cứ ở lì tại căn Biệt thự đó nào ??? "





      Chap 5



      Ra về....



      - Hey Vũ !!!!!!! Bảo , Hoàng !!!!!!!!!!!!! - Nó hét , vẫy vẫy tay rồi chạy lại.



      - cóa chiện chi mà ý ới gọi tụi này thế hả ??? - Vũ nghênh nghênh mặt hỏi.



      - Mọi người chơi đâu , tôi ở nhà nấu cơm...bi giừ là 11h30 , khoảng 12h30 mọi người về là cơm nước chỉn chu rồi đó !!!! Kekkekekeke ! Đảm bảo mí cậu lác mắt luôn !! - Nó cười hì hì .



      - Tùy thôi , nhưng tôi về nhà ! - Hoàng nhún vai đáp.



      - ừ , trưa nắng chơi làm cái j , ở nhà kẻo đen da !! - Vũ chép miệng đáp.



      Nó lầm bầm :" con trai j mà điệu như quỷ !!"



      - Thui , My có về cùng tụi này hok ? Hay là tụi tôi về trước ??? - Bảo hỏi.



      Nó giở giọng năn nỉ :



      - Thôi ,mí cậu đâu , 12h30 về ăn cơm là được mà...tôi đảm bảo là very good !!!!!!!



      - Tụi tôi ở nhà có cản trở j đâu nhỉ ??? - Vũ ngơ mặt ra hỏi.



      - Tất nhiên là có rùi !! mà Sao mí cậu nhìu quá zậy ????? tui đảm bảo đó , 12h30 các cậu zề là có cơm ngon ăn rùi !!! - Nó cười cười .



      - Vậy cũng được , lâu rồi chưa Cellado , ko biết mấy pé phục vụ ở đó sao rồi nhỉ ???? - Bảo cười gian xảo .



      - Ờm , thôi !!! - Vũ , định kéo cả bọn ...



      Từ đâu nhìn cũng xinh xinh bước tới :



      - Mấy về hả ??? Cho Thư với được hok ????



      - Thư đó hả em ??? Hôm nay papa hok tới đón hả ??? - Bảo bằng giọng rất chi là "warm"



      - Hok ạ !!! Hjhj , cho Thư cùng nha , chung đường mừ !!!! - tên Thư ấy cười cười.



      - Nhưng giờ tụi coffee , Thư cùng hok ???? - Bảo cười.



      - Okie thui , Thư luôn sẵn sàng !!! - Thư rồi chạy tới khoác tay Vũ :



      - Hjhjhj !!!!!! Vũ , nãy giờ thấy em mà hok j à nha !!!



      Nó bước lại phía Bảo :



      - Con này là ai mà "ngố" dữ vậy ???



      Bảo lắc đầu :



      - Ngố j mà ngố , người ta là hot girl đấy !!!



      - Hok , phải là quá lố mới đúng , xí xớn , nhí nhảnh , tửng tửng , hâm hâm !! - Nó c.h.ử.i vô cớ 1 tràng dài.



      - Nhìn lại , ko bik ai tửng tửng , hâm hâm đấy!!! - Bảo trề môi.



      - Cậu ấy ! - Nó lè lưỡi rồi tưng tưng chạy .



      Ra tới cổng trường , thấy nó hướng ngược - Vũ liền hỏi :



      - Này , kia ! ko về nhà nấu cơm mà lại chạy đâu thế hả ???



      Thư chớp mắt :



      - Vũ , con ấy là ai thế ???



      Nó vọng lại :



      - Tôi biết rồi !!! Mấy cứ , xí về có cơm ăn là được chứ j !!- nó rồi chạy luôn .



      Vũ nhún vai :



      - Thôi kệ ta ! Mình tới Cellado ná !



      Thư cười hỏi :



      - Nhà mấy bữa nay cũng có osin hả ????



      - Ừ , osin trọn gói của nhà tụi đấy !! - Bảo cười hề hề đáp.



      ******



      - Nhà hàng Lucky star ... a ! Đúng rùi , đây rùi !!!! - nó hí hửng rồi chạy vào nhà hàng .



      20 phút sau , nó xách ra túi lỉnh kỉnh , chung là cơm canh đủ cả.



      Nó vừa , vừa tưng tưng thầm nghĩ : "keke , thể nào mấy tên đó cũng phen lác mắt vì "tài nghệ" của mình cho mà koi ! Hahahhahaha"



      Tới biệt thự...nó sững hồn ...ặc ặc...chết mất...sao cửa lại mở ???? mấy tên đó ở nhà sao...????



      Nó rón rén chạy vào ....



      - Ê ê , Thoại My , đâu mà giờ mới về , sao ko chịu ở nhà nấu cơm ????



      Ặc , Thiên Vũ ...Nó nhanh trí nên liền :



      - Thiên Vũ , Minh Hoàng gọi cậu kìa !!!



      - Vậy hả ? - Vũ rồi bỏ vào nhà.



      Nó thở phào vì đánh lừa được Vũ , may cậu ta ko nhìn thấy túi đồ của nó...ko là...toi !!!



      Nhanh chóng , nó có mặt tại phòng bếp bằng cửa sau .Nó vọng lên :



      - Ko ai được xuống bếp đấy , tôi vừa siêu thị mua vài thứ đồ về nấu !! Đợi vài phút nữa là xong liền hà !!!!



      Nó hì hục nấu giật mình :



      - Này , dám lừa tôi hả ???? Thoại My !!



      - Lừa cái zề cơ....?? - Nó quay ngoắt lại .. che che cái bao đựng thức ăn in nhãn hiệu Lucky Star



      Vũ lườm lườm :



      - Minh hoàng ko hề gọi tôi à nha ... đừng có mà xạo !!!!!!!



      Nó nghênh nghênh :



      - Hehhe , thế các cậu kêu Cellado uống coffe thế mà lại zề nhà là sao hả ??? kju 12h30 ròy hẵng zề mà lại zề sớm ....



      - Cellado đóng cửa nên tụi tôi mới zề chứ bộ ! Vả lại đây là nhà của tụi tôi thuê , tiền nong trả đàng hoàng, muốn zề lúc nào chã được !!! - Vũ đáp.



      - Hừ hừ...hok thèm chiện zới cậu nữa...nhưng mừ cứ lên nhà há , khi nào nấu xong tôi lên nhà khách gọi các cậu xuống ! - Nó cười.



      - Ừ , lo mà nấu cho đàng hoàng .. đừng có tôi cho ăn cái món Sườn xào lờ lợ đặc sản củaThoại My nữa là được ! - Vũ ranh ma .



      Nó lầm lầm mặt lại :



      - Lên nhà ! Miễn nhiều , ko là cắt cơm đấy !!!!!!!!



      - Được rồi ! Hôm nay mà nấu dở là tụi tôi ghé nhà hàng đó ! - Vũ hăm dọa.



      - Ừ , nhà hàng , tôi đỡ nấu !!



      - Nhưng mà trả tiền ...ngu j tụi tôi phải xì tiền ra chứ ! hehehehhehe ! - Vũ cười rồi chạy lên phòng khách.



      " Phù !!! May quá !" - Nó thở phào rồi lo chạy vứt mấy cái bao đựng thức ăn , chứ hok bị lộ là chik toi !!!!!!!



      ..............



      Bày biện xong , nó hài lòng chạy lên nhà khách :



      - Hey ! Xuống ăn nào mọi người ơi !!! Tôi nấu xong hít rùi đó ! Đảm bảo ngon ơi là ngon luôn !!!!!



      - Ừ , hy vọng là ko phải ra nhà hàng như hôm qua !!! - Bảo gật gù..



      - Hy vọng vậy ! - Hoàng nhún vai .



      ........



      - uầy...lại sườn xào lờ lợ cơ à ???? - Bảo châm chọc.



      - Nài nài..sườn xào chua ngọt kiểu Ý đấy nhá !!! - Nó gõ gõ đôi đũa , đáp rồi chợt nhận ra chưa ai đụng đũa cả :



      - Ơ...sao thế...???Đừng là sợ tôi nấu dở chứ.....



      - Her....đúng là zậy đó pé !!! - Vũ cười.



      - Ko ai tin tôi à.....??? - nó hơi thất vọng ...vừa dứt lời Hoàng gắp ngay và nếm thử...



      1 miếng ròy 2 miếng.... Xem chừng Hoàng ăn rất ngon lành ( tất nhiên gòy , nhà hàng Lucky Star là thương hiệu nổi tiếng ngàn đời nay rùi mừ )



      Vũ tròn mắt :



      - Này , có là "ăn được" ko đấy ???



      - Ngon ! Nét đặc trưng Lucky Star ! - Hoàng -> khiến nó hơi chột dạ.



      - Ừ...đúng là thế .....ko thể ngờ sau 1 ngày có thể nấu ngon đến cỡ Lucky Star...ko hiểu có phép màu j đây ...???? - Bảo lắc đầu.



      Vũ lườm lườm đa nghi :



      - nÀi....hay là hôm qua cố tình "chơi" tụi tôi hả ...???



      Nó vội gật gật :



      - ờ ờ...đúng đúng...đúng gòy đó !!!!



      - Xem ra nấu ăn giỏi lắm mới bắt chước đc giống món của Lucky Star thế này .... - Bảo chép miệng.



      - hehehhehe , thế nào....?? Thấy tôi pro hem ??? pro hem ??? pro hem ??? - Nó vênh mặt .



      Vũ cắt ngang làm nó cụt hết cả hứng :



      - xì..."gà rồ" có chứ "pờ rồ" cái zề hả ???



      - Cứ thế này mà phát huy nhé ...!! - Hoàng mỉm cười nhìn nó ...



      Nụ cười ấm áp... khác với nụ cười hằng ngày - lạnh giá....



      Nó chợt ngại ngùng quay mặt chỗ khác...dấu diếm cảm xúc nào đó......!!??!?

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 6




      Tối........




      " happy happy .. so so happy..." -> cảm giác bi giừ của nó đó..




      lá là lá la la lá là lá la lá ... là là......




      - Thiệt là zui quá mất....1 lũ ngốc... cóa thía thuj mà cũng bị lừa !! Hhaahahhahahahah...!!!!




      Nó ngồi cười lúc hì hì , lúc ha ha , lúc hô hô....cười thế nào cũng ko quan trọng...quan trọng là nó cười vì tự đắc


      __________________________




      Tại hoa viên của biệt thự hoàng tử ...




      - Ko thể ... cái con pé đó ko thể nào nấu ngon được như thế ! - Vũ hét lên .. mặt đăm đăm khó chịu .




      Bảo mỉm cười dịu dàng :


      - cũng có thể chứ .. hôm qua .. đó có thể chỉ là mưu kế của pé mà thôi !!! công nhận


      con pé này đáo để gớm !!!




      Vũ nhăn trán :


      - Nhớ lại cái cảnh con pé ngốc nghếch đó tự đắc cười cười , ghét quá !!!! Hừ..... đợi đấy , Thoại My !!!!




      - Xời ạ...bận tâm lắm làm j , Thiên Vũ ??? Tao chỉ quan tâm...mấy ngày sau có cơm lành canh ngọt mà ăn thôy , để ý nhìu làm chj hả trời....!!! - Bảo cười.




      - Nhưng tao vẫn thấy cay cú lắm !!!




      Thấy Vũ có vẻ khó chịu như vậy .. Hoàng bật cười :


      - Muốn bjk hả ??? Vào nhà bếp !!!




      Bảo tròn mắt :


      - Nhà bếp ???




      Vũ sực người ra :


      - Đúng rồi...lucky star...lucky star...!!!




      rồi cả 3 chạy vào nhà bếp thực ngay cái kế hoạch vạch trần kế sách của nó .


      _______________________________




      - Sax,...con pé này chắc thuộc dạng đệ tự của Kid 1412 rồi cũng nên ... ko 1 dấu vết !!! - Vũ chép miệng.




      - Nhưng cũng có thể ko phải Thoại My mua ở Lucky star sao ??? Hoặc cứ cho rằng ấy mua ở Lucky Star .. cũng có thể đựng trong cái hộp hoặc bất cứ thứ j có thể đựng mà ko mang nhãn hiệu Lucky Star sao ...??? - Bảo gật gù phân tích.




      - Uh , mày xem chừng cũng có lí.. Nhưng để cho chắc ăn...ra thùng rác ngoài kia xem !!! - Vũ rồi cả bọn laị chạy ... trừ Hoàng...


      vì...cậu ta ....




      - He.... tốn công vứt mấy bao đựng thức ăn để khỏi lộ...vậy mà ko ráng vứt luôn cái hóa đơn này luôn nữa... ngốc...!!




      Mỉm cười...Hoàng nhét tờ hóa đơn vào túi rồi bỏ lên gác ...




      ...cốc...cốc...cốc....




      Nó nghe tiếng gõ cửa liền chạy ra ...




      - Minh Hoàng .. tìm tôi chi hem ???




      Hoàng mỉm cười :


      - Ko có chiện tôi tìm làm j ??




      Nó gãi đầu :


      - À...ờ..ờ..đúng rồi...đúng rồi....




      Hoàng chép miệng :


      - Thực ra ...thực ra .......


      ....thịch thịch...thịch thịch.... - Nó cảm thấy tim nó tự dưng đập nhanh hơn...hơ hơ...nó đặt tay lên ngực...Trong đầu cứ đấu tranh tư tưởng : Hơ...chắc ko phải zậy đâu...ko phải...ko phải zậy ... nhất định là ko phải....ảnh hok thể thik mình được..hok thể...hok thể.... ( kon pé mơ mộng là thế ó )




      Hoàng chớp mắt :


      - Làm chj mà trơ người ra vậy , Thoại My ...?? Nấu mấy món ăn đó mệt quá hả ...?




      Nó giật mình :


      - ơ...à...à ... ko...ko mệt....tôi đâu có mệt đâu !!!




      - Thực ra ....tôi tìm là vì...là vì....




      Tim nó lại đập nhanh hơn nữa..... ....


      - Là vì tôi muốn giúp tôi nấu cái món sườn xào chua ngọt ấy mà....ok ????




      Nó giật mình lần 2 :


      - cái j cơ ...???




      Hoàng cười đểu :


      - Ko được hả ???




      - ơ...Thực ra .....cũng ..cũng ko có j là khó khăn cả....Chỉ là...chỉ là..... ( nó vòng vo tam quốc...nhưng dù j cũng chỉ với 1 mục tiêu : hok để cho ai bjk cái chiện bê bối mua thức ăn của nó được )




      - Chỉ là j zạ ...???




      - Hôm nay tôi hem có hứng bày chỉ j hết á !!!




      Hoàng gật gù :


      - Ra thế... vậy ngày mai zậy ???




      - Ko được , ngày mai tôi có bài kiểm tra toán lớp , phải ôn bài nè , bận lắm ...ko bày được đâu !! - Nó xua tay ( thực tế hem có bài kiểm tra nào cả )




      - Tôi giúp ôn toán trong vòng 5 phút , tôi tổng hợp ra dễ học thôi !!! với trình độ chỉ số IQ thấp tè tè như chắc khoảng 15->30' ... chung cũng chẳng tốn là bao....!!!!




      Nó phồng môi trê má :


      - Ko cần !!!




      - Đóa , chính ko cần nhá ! Nhưng mà dù j vẫn phải bày cho tụi tôi nấu món đó thôi hà...ko trốn đc đâu , Thoại My !!!




      - Tôi ko bày đó ! Làm chj được tôi...làm chj được tôi nè ...??? - nÓ vênh vênh cái mặt lên -> đến là khó ưa .




      Hoàng lắc đầu :


      - Uh ... đâu làm được j đâu...Nhưng cái này chắc làm được đó,...!! - rồi Hoàng nhét tờ giấy vào tay nó rồi thủng thẳng bước ...






      CHap 7




      Nó choáng váng...bồn chồn...lo lắng...sợ hãi...


      amen...amen...


      đừng là bọn họ biết hết rồi chứ...huhuh....mí tên đó mà bjk coi như nó toi...sao mà dám bước ra khỏi phòng cơ chứ....aaaaaaaaaaaaaaaaaaa........


      Huh...tức quá... phút bất cẩn giờ làm cho nó khốn khổ đến thế này đây.......


      Nó lầm bà lầm bầm :


      - Đáng ghét ! Đáng ghét !!!! Uư ư ư... thế còn dám bỡn cợt kêu mình bày bí kíp nấu món ăn nữa chứ....aaaaaaa..... ràng ta bjk hết mà còn bày đặt giả bộ....aaaaaaa !!!!!! Đáng ghét ... đáng ghét....!!!


      Nó khát nước quá.....nhưng xuống nhà lại sợ gặp lũ con trai đáng ghét .... amen ...


      Nó chống nạnh đứng trước gương :


      - Này , con pé Thoại My kia , mày tưởng mày trốn được mãi hả ? Phải dũng cảm mà đối mặt chứ ...? mày đâu phải là người dám làm mà ko dám chịu đâu chứ....!!! - Giọng điệu hùng hổ dần dần lại chùng xuống , mặt mũi phụng phịu :


      - Thôi mà...coi như tao năn nỉ mày đó... Thoại My...mày xuống đó ...tao khát chịu ko nỗi rồi đó...xuống nghen...xuống nghen mày....


      -> Màn độc thoại của nó cuối cùng cũng kết thúc...Nó liều mình bấm tách cửa và chạy xồng xộc xuống bếp hớp hơi nước...


      Vũ và Bảo nhìn nó chằm chằm bằng ánh mắt khó hiểu....


      ko đọc được ý nghĩ đó là thế nào...Nhưng....điều tất nhiên là nó sợ...sợ ......


      nó chạy lên đến gác chợt nghĩ vài điều rồi chạy qua phòng Minh Hoàng ..


      - Minh Hoàng... Minh Hoàng !!! - Nó gọi.


      - Sao ? Có chuyện gì hả ?


      - Huh...thực ra ...chuyện này có ai biết chưa vậy ...?? - Nó chớp chớp mắt như baby mà hỏi.


      Hoàng làm bộ con nai vàng ngơ ngác :


      - Chuyện gì là chuyện gì cơ...?


      Nó càu nhàu :


      - chuyện lúc nãy....lúc nãy ấy...!!!


      - CHuyện lúc nãy ..? là chuyện j cơ ...???


      Nó nhăn nhó :


      - Biết rồi sao còn bày đặt hả ??? - Nó hét lên rồi dần lại :


      - Là chuyện Lucky Star.....


      Hoàng chớp mắt :


      - lucky Star làm sao...sập tiệm hả ..? Hay là trong đồ ăn chứa chất độc ??? Hay là có đại hạ giá hay đại loại thế ...?? what's problem ????????


      Máu nó như sắp dồn lên não tới nơi rồi ấy , nó hét lên :


      - Nupakachi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


      Hoàng đứng cười ngặt nghẽo....


      Nhưng rồi bất giác...Hoàng chợt nhận ra.......cậu ta khác xưa......


      Ngày trước...có bao giờ Minh Hoàng được cười nhiều đến thế này đâu ???


      Có bao giờ Minh Hoàng được châm chọc người khác vui vẻ thế này đâu ???


      Có bao giờ .....


      và....có bao giờ....Minh Hoàng ....


      ............................


      Nó bực bội bỏ về phòng......


      Ngồi lầm bầm c.h.ử.i Minh Hoàng đời ... NHưng rồi nó cũng quyết định qua hỏi thêm lần nữa _ ___!


      - Minh Hoàng ..! Minh Hoàng !!!


      Nó phải gọi dưới chục lần tên M.Hoàng đáng ghét đó mới chịu chui ra mở cửa ra ...


      - Sax....mới có 8h mà ngủ rồi à ???? - nó tròn mắt lên hỏi.


      - mới thế mà 8h rồi hả.....??? NHanh nhỉ ...??? _ __!


      - Thế ko cần học bài à??? - Nó hỏi rồi sau đó mới sực mình ra :" IQ của ta pro thế cơ mà...đâu phải như nó - phải bò ra mà học í chứ ,...hjx hjx... "


      Nó lại làm bộ năn nỉ ỉ ôi :


      - Thôi mà...Minh Hoàng... cho tôi bjk ....Thiên Vũ và Nhất Bảo í..bjk chiện này chưa zậy ???????


      - CHiện j mới được chứ ???? - Hoàng vẫn cố chọc tức nó..


      Nó đành chấp nhận vậy :


      _ chuyện tôi mua đồ ăn ở Lucky Star...đc chưa ???


      - Hehe....chọc thế đủ rồi.....Yên tâm ...mới chỉ có tôi bjk thôi à , đc chưa ???


      - Năn nỉ đó...đừng với ai mà....tôi năn nỉ đó...!!!!! - Nó lay lay tay Hoàng và .


      - Để tôi còn xem ...nhưng trước hết...làm ơn bỏ cái tay của ra ...làm j mà cầm tay cầm chân người ta loạn xạ !!!!


      Nó cười , vội bỏ tay ra :


      - Nhớ đó à nghen !!!! Hok được với ai hết còn được ăn ngon , chớ ra là tui nấu sườn xào lờ lợ cho ăn ráng chiụ đó à nghen!!! Kekeke !!!


      Hoàng lắc đầu bỏ vào phòng :" đúng là....."






      Chap 8




      ...reng...reng...reng...


      - Alo ! BTHT xin nghe !!! - Nó nhấc điện thoại lên và .


      - My đó hả ...?? Châu nè !!!!!!!!!


      Nó cười reo lên :


      _ Châu đó hả ??? Có chiện chj hok thế ???


      - Uh ! Giờ Châu qua nhà My chơi được hok ??


      - Tất nhiên òy !!! Qua ngay nhá , Châu !!!!


      Châu gãi đầu đáp :


      - Hê...thực ra Châu đứng ngoài biệt thự đây .... ra mở cửa cho Châu zô nhaz...!!!!


      Nó trề môi :


      - Sax...dậy ko nhấn chuông mà zô , còn bày đặt gọi điện nữa...nản thay cho pà đó Châu ơi !!!!!!!!


      - My ko bjk đó chớ đặt chân zô cái biệt thự này ko phải dễ đâu mà nhấn chuông là zô được ...!!!


      Nó gật gật :


      - Uh uh , được rồi !! My xuống mở cửa cho Châu đây !!!!


      rồi nó chạy xuống nhà ....


      _______


      - Hế lồ !!!!! Zô nhà Châu !!! - Nó giơ tay chào rồi kéo Châu vào nhà .


      Thấy bộ dạng rụt rè của bạn , nó liền hỏi :


      - Sao vậy Châu ..???


      - Her....thực ra ....Châu hơi lo...


      Nó tròn xoe mắt ngạc nhiên :


      - Lo j cơ ???


      Châu cầm lấy tay nó , lay lay :


      - Lo lắm ý chứ....Ngày xưa chị Cẩm Tú còn Minh Hoàng ý ... Châu là em mà vào đây chơi còn ko được... huống j ..... Huống j.....


      Nó cười phá lên :


      - Sax...haha....Châu sợ bị mấy gã bẩn tính ấy đuổi à....hahaa...sợ j mà sợ chứ ... Cứ theo My , ko sao đâu hà....


      Nghe nó vậy , Châu cũng bớt lo hơn ... lấy lại mạnh dạn thường ngày của mình , Châu lại tung tăng bước zào nhà.


      ..............


      - Zô Châu !!! - Nó cười ..


      thấy có khách vào nhà , Vũ ngước lên nhìn chằm chằm như nhìn 1 sinh vật lạ ..


      Châu cúi người chào hỏi :


      - Chào 2 ..!!!!


      ...Thiên Vũ là thế , có bao giờ lịch được 1 tí đâu ... :


      - Này , Thoại My ... tôi cấm ko được cho bạn bè tới đây rồi cơ mà ... !!!


      Nó nghênh mặt lên :


      - Này , có cái luật đó hả ? Bạn bè tới chơi nhà nhau sao hả ?? hả ? hả ? hả ? Có chiện j ghê gớm đâu mà cũng cấm này cấm nọ .. bộ đây là nhà tù hả ?? Nhà tù ít nhất thân nhân cũng được vào thăm đó !!!


      Vũ nhếch mép đáp :


      - Đây là Prince Villa , ko phải nơi muốn đến đến , chứ ???


      Nó cười :


      - Ha.... tôi cũng là người thuê biệt thự này ... tôi cũng có quyền được sống và làm những điều tôi thik ở đây....đừng có ma cũ bắt nạt ma mới !!!!


      rồi nó trừng mắt lên nhìn Vũ rồi kéo Châu vào ...


      Lên tới phòng , Châu nhún vai ái ngại :


      - My cũng liều hì ..???


      - Liều j mà liều....mấy gã đó xấu tính mà chảnh chọe lắm...ghét !!!!


      - À... Hoàng đâu rùi mà ko thấy zậy ??? - Châu hỏi.


      Nó cười :


      - Ảnh khò khò lâu rồi...!!! Ngủ sớm lắm...như gấu ấy !!!


      Châu gật gù :


      - Uh .. ngày còn chị Tú... ấy ko ngủ sớm vậy đâu....tối nào 2 người chẳng rủ nhau chơi.....


      - Thế hả....??


      - Uh..mà còn ... còn... Nhất Bảo...ảnh đâu rùi zậy >??


      - Hok bjk nữa...!! - Nó cười đáp.


      Châu ngường ngượng hỏi :


      - Bảo...ảnh có thói quen j đặc biệt hok...ảnh ...ảnh thik ăn j nè .. thik chơi j...? thường đâu...làm j ...?? My biết hok ?


      Nó chớp mắt tinh vi :


      - J mà quan tâm tới ảnh dữ thế ...?? hehehe...


      - ơ.......Châu hỏi cho biết thôi...chứ có j đâu....!!! - Châu gãi đầu đáp...nhìn cái điệu bộ ấp úng ngượng ngùng của nàng ai cũng đủ hiểu....chiện j xảy ra...


      Nó cười phá lên :


      - Hhahahaha...bày đặt kìa... thiệt .....Đến My mà cũng dấu nữa......


      Mặt Châu cứ phải là đỏ ửng lên hơn cả trái cà chua nữa ấy chứ :


      - Đừng cười nữa mà.....!!!!! Thế sao Châu dám với My được hả ...??


      Nó bụm miệng lại , hít hơi dài để ráng nín cười rồi :


      - Thôi ....hem cười nữa nè !!!!


      Châu gằm mặt lại :


      - Châu....Châu thix Bảo...được chưa ????


      Nó mắt tròn mắt dẹt :


      - chớ ????


      - Uh... !!!


      Nó bày trò châm chọc :


      - như con lật đật hả ???


      Châu nhéo nó cái đau rồi :


      - hơn cả con lật đật ý !!!!!!!!!!!!


      Nó gật gù :


      - Nhất Bảo là 1 phần tử của hội hot-warm-cold nên cũng xấu tính ... My nghĩ là....


      Nó chưa kịp Châu nhảy dựng lên :


      - Hok được zề người tuj iu như thế chứ hả ?????


      - My thiệt thoy mà !!! Nhưng mà ...đc cái là Bảo ko xấu tính bằng tên Vũ thôi haha ... trong hội đó tên Vũ xấu xa trùm sò đó !!!! Hoàng và Bảo cũng bình thường .. nhưng cũng ... ba chấm lắm


      ( keke , nó phải là ba chấm để ngụ ý cái từ xấu xa chứ ko Châu lại xử tội nó nữa _ __! )


      - Mà Bảo giờ ko có ở nhà à...chán thế ....!!! - Châu chép miệng...


      Nó gầm gừ :


      - Hơ.....Rút cuộc bà nội qua đây chơi với cháu hay bà nội qua đây chơi với tình của bà nội vậy hả ???


      Châu cười :


      - Tất nhiên là tình của bà nội rồi !!!


      Nó lườm lườm :


      - cái j chứ hả ???


      - Heheheh...thía đó...


      rồi nó dí Châu từ nhà gác xuống dưới tầng trệt ... _ ___! 2 đứa nhí nhố dí nhau -> tên Vũ tức ói máu ... chạy rầm rầm như voi dậm mà còn ré lên như hâm nữa chứ _ __!






      Chap 9




      "Rầm..."




      Châu đâm sầm vào người Bảo .




      - Bảo...... có sao ko ạ...?? - Dù Châu ngã lăn quay nhưng vẫn quan tâm hỏi.




      - ... sao !!! Em ko sao chứ ?? - Bảo dịu dàng hỏi rồi đỡ Châu đứng dậy.




      - Cảm ơn .....!! - Châu "long lanh" nhìn Bảo .. Bảo mỉm cười "lovely" rồi nheo mắt bước về phòng.




      Nó chớp chớp mắt nhìn Châu :




      - Gì mà đờ đẫn ra thế , Ngọc Châu ??




      Châu mỉm cười :




      - Ơ....tớ...tớ có sao đâu....!!




      Nó tinh vi "vi tính" :




      - Ờ...đâu có sao đâu...nhìn cái mặt lộ ra hai chữ "dại trai" kìa...!!




      Châu lè lưỡi đáng :




      - Xì...!! My lúc nào cũng xỏ xiên cho bằng được !! Ghét !!!




      - Xỏ xiên gì mà xỏ xiên....thiệt chứ bộ !! - rồi nó lại tung tăng chạy ..




      - Á á á....! My đứng lại cho Châu....đứng lại !!!!!!!!!!




      .........




      - Thôi ! My ơi....Chắc Châu phải về ...!! Hjx....10h rùi chứ sớm sủa gì nữa đâu !!! - Châu thở dài nhìn đồng hồ .




      Nó suy nghĩ hồi rồi lay lay tay Châu :




      - Hay Châu ở lại ngủ với My !!!




      - Ơ......thế sao được...?? - Châu với vẻ tiếc nuối.




      - Sao lại ko ?? - Nó xụ mặt xuống.




      - Ngủ ở đâu Châu chỉ cần xin 1 tiếng là okie liền à... Nhưng... Nếu là Prince Villa ko được...!!




      - Sao zạ...??




      Châu nhìn quanh , cầm con gấu bông lên rồi đáp :




      - Thứ nhất .. Tớ mà ngủ lại đây sợ "Bộ 3" kia kill tớ mất...!!!!




      Nó cười gian xảo :




      - Hohoho....ko sao.....bọn mà dám "kill" cậu tớ "kill" lại chứ lo gì ..!!! Có tớ bảo kê mà , cậu lo gì !!!




      Châu nhìn nó với ánh mắt :" xạo ke vừa thôi !!" rồi :




      - Gớm...Cậu tự "bảo kê" cho thân cậu rồi sau đó hẵng đến tớ...!!




      Nó gãi đầu ngượng nghịu :




      - Hihi...nhưng ko sao đâu....bọn ko làm gì Châu đâu mà sợ...!!




      Châu nhún vai :




      - Cứ cho là thế chăng nữa...! đến hồi , chị Cẩm Tú mà biết chắc tớ còn nước ra tìm đường cứu quốc thôi!!!




      - Xời....chán nhỉ...?! - Nó thở dài rồi đành tiễn Châu ra về.




      Ra tới phòng khách...




      - Em về , chào mấy !!! - Châu mỉm cười chào bộ ba.




      Vũ nhếch mép đáp :




      - Lượn đj cho nước nó trong...




      Nó liền nhào zô :




      - Ở đây ko có nước đâu mà trong với chã đục...!




      - Prince Villa có hồ bơi hơi bị rộng.... quên à Thoại My ?! - Vũ thản nhiên .




      Nó cười khẩy :




      - Nước đó bị vẩy đục từ cái ngày mấy tụi tới đây rồi ! quên rồi hả Thiên Vũ ?!




      Vũ uất nghẹn ko biết gì :




      - Được lắm Thoại My ! giỏi đấy !!!




      Nó chớp chớp mắt làm điệu - cố tình chọc tức Thiên Vũ :




      - Khỏi cần khen....tui tự biết mà ^_~ !




      Vũ chưa từng bị ai làm cho tức đến thế này , nhìn cái bộ mặt đỏ lừ lên vì tức giận là đủ hiểu.




      Nó nhe răng cười đểu , vỗ tay phành phạch vài cái rồi nhìn Vũ bằng ánh mắt thách thức.




      Vũ cáu lắm nhưng ko làm gì được nó nên đành bỏ về phòng.




      Bảo phì cười nhìn nó :




      - Chưa ai làm Thiên Vũ tức như đâu , Thoại My ạ ! Lần này chắc tụi tôi gặp "đối thủ" thiệt ròy..!!




      Nó khẽ chu môi , nhún vai rồi kéo Châu ra ngoài .




      Châu khẽ với người vào trong vẫy vẫy :




      - Thui...em chào 2 em zề...!! Ngủ ngon nha Bảo...!!




      Nó thở dài :




      - Haizz ... thiệt là pó tay cho cậu quá... Lúc nãy tên Vũ chưa tức hay sao còn ráng "bye" tụi nữa..?!




      Châu chu môi chu má :




      - Xì... tui chào Bảo với Hoàng , chứ có chào Vũ đâu mà cậu ý kiến !!!




      - Bọn 1 giuộc cả thoy !!! - Nó lừ mắt nhìn Châu.




      Châu cười cầu hòa với nó :




      - ..... Bảo với Hoàng....2 ảnh cũng đâu có ác ý j đâu....chỉ có Vũ hơi hơi......ba chấm thuj à...!! Vả lại...cậu biết tớ .... ba chấm Bảo mà....!!!




      - Ừ.... Biết rồi...! Dù gì Bảo cũng là người hiền hòa nhất trong 3 bọn họ...!! - Nó chép miệng , tất nhiên Châu hào hứng ủng hộ ngay :




      - Ừ...ừ !! Đúng òy á !!! Bảo của tớ đẹp trai , dễ xương , đáng nhứt nhứt nhứt !!!




      - Gúm ! Xem cậu kìa...cái điệu bộ trông "dại trai" thấy ớn...!! - Nó phì cười .




      - Cái cậu này !! Thiệt đúng là....






      Chap 10




      Nó mỉm cười tiễn Ngọc Châu về đoạn rồi bước về nhà..




      - Gió đông qua trước hiên nhà....xào xác lá rơi đầy khắp sân.... Ngỡ bước chân gần chợt nhận ra......




      Nó vu vơ hát ... đúng lúc này...nó cũng " chợt nhận ra" :




      - Á á....!! Ai đóng cửa rồi !! mở cửa ra !! Mở cửa ra !!!!!!!!!!!!!!! - Nó đập cửa rầm rầm sau đó chạy vòng ra cửa sau xem thử có mở ..




      Vài phút sau lại nghe tiếng la ó của nó :




      - Khỉ ... cả cửa sau cũng khóa....!!! Mình lại ko cầm theo chìa khóa nữa chứ...?! Trời ơi là trời....đất ơi là đất !!!!!!!!!!!!!!!




      "...rầm....rầm...rầm" ..




      Nó cứ đập cửa....cứ gọi.... và cứ cảm thấy lạnh lẽo... cuối đông , mùa xuân cũng sắp đến nhưng tiết trời vẫn còn lạnh lắm...




      Nhất là khi nó mặc áo khoác thế này... Nó chỉ biết hét lên và đập cửa rầm rầm :




      - Làm ơn mở cửa !!! Thiên Vũ !!!!!!!! Tuj biết đây chính là trò của mà ... mở cửa ra....mở cửa ra....!!!!! huhu....làm ơn.....ngoài trời tối quá.....huhu....mở cửa cho tôi ......huhu.... - Nó sợ hãi bật khóc .




      Tiếng khóc nức nở của nó đủ vang vọng tới nơi mà bộ 3 ngồi....




      - Hhahaha...Cuối cùng ta cũng khóc rồi !! Yeah ! - rồi Vũ giơ tay lên đập với Bảo và Hoàng để "chúc mừng chiến thắng"




      Rồi... Thấy Hoàng ko giơ tay lên , gương mặt tỏ vẻ ko mấy hài lòng.. Vũ liền hỏi :




      - Cậu sao vậy Minh Hoàng.... ràng chúng ta thắng...?! Sao cậu lại...?




      Hoàng nhún vai :




      - Tôi thấy hành động của chúng ta hơn tàn nhẫn.... Bây giờ lạnh lắm, vả lại , Thoại My - ấy sợ bóng tối....Tôi nghĩ nên tha cho ấy lần này...!!




      Vũ cười khẩy :




      - Thoại My - ta mà biết sợ ư ??? Nếu biết sợ đừng có đụng chạm tôi ! Vả lại...ai dám đối đầu với bộ 3 chúng ta...dám bước chân vào Prince Villa ... đều phải gánh chịu tất cả thoy ..! Nếu ngay từ đầu ta từ bỏ cái ý định sống ở đây có phải tốt hơn hay ko...!! Tất cả là do ta tự gánh lấy cả mà thôi...!!




      Bảo gật gù nhìn Hoàng :




      - Thiên Vũ đúng rồi đấy Hoàng ạ !! Tất cả vì mục tiêu đuổi Thoại My ra khỏi đây mà...!! Cậu ko nên quan tâm nhiều quá làm gì...!!




      Minh Hoàng thở dài rồi bỏ đj..




      - Hoàng làm sao vậy...cậu biết ko Bảo...? - Vũ cầm tờ báo lên đọc rồi hỏi.




      - Tôi chịu...!!!! - Bảo nhún vai đáp , nhưng hình như , cậu còn biết điều gì đó....




      __________________________




      Từng cơn gió khẽ rít qua... nó cảm thấy lạnh 1 phần...nhưng lại cảm thấy sợ đến 10 phần...




      Xung quanh nó ko hề le lói dù chỉ 1 tia ánh sáng.... Nó khóc...




      Nó ko biết phải làm sao... phải làm thế nào...??




      Chợt nhớ lại cái lúc nó đứng giữa bóng tối đầy sợ hãi....




      người ở bên cạnh nó..




      người chở che nó...




      Bảo vệ nó...




      Quan trọng nhất...là nó cảm thấy...rất bình yên...




      Trở lại với thực tế của nó lúc này...




      đơn...sợ hãi...giá lạnh...




      Bờ môi nó tím tái , buốt lại... Đôi chân tê cứng như còn cảm giác...




      Nó co ro xó để chống chọi lại cái lạnh ...




      Giá như....




      Giá như có vòng tay ấm áp ...




      Giá như có bờ vai yên bình...




      Giá như có tia sáng xuất phát từ trái tim ...




      Để chở che và xua tan bao cảm giác lạnh lẽo , sợ hãi...




      Thế nhưng ...tất cả cũng chỉ là...."Giá như"....




      Bỗng....




      Nó cảm thấy ấm áp lạ thường ....




      đến bên và cầm lấy tay nó...




      -.. Minh Hoàng...!! Là đấy ư...?




      Dù trời rất tối , thể thấy được gì nhưng nó vẫn có cảm giác , Hoàng cười cùng nó :




      - Khoác chiếc áo này vào...!!




      Nó ngỡ ngàng....Minh Hoàng choàng áo cho nó ư...? Khó tin nhưng.....dường như đây là ....là ....




      Nó suy nghĩ lát , gạt nước mắt rồi quyết định hỏi :




      - Sao lại giúp tôi...?




      - Tình cờ thôi ...




      hiểu sao nó lại hỏi câu khá ngớ ngẩn :




      - Sao lại tình cờ...?




      - Tôi ra ngoài có việc...đây là đèn pin và chìa khóa.... mở cửa mà vào nhà....! Tôi đây... !!




      Hoàng rồi khẽ buông tay ra , định bước ..




      - Khoan ... - Nó rồi cầm lấy tay Hoàng.




      Hoàng lạnh lùng hỏi :




      - Có chuyện gì à..??




      Nó lắc đầu :




      - à...ờ... Cảm...Cảm ơn ...!!




      Hoàng vẫn lạnh nhạt :




      - cần cảm ơn tôi ... Về chuyện Lucky Star...Tôi nghĩ nên với Thiên Vũ và Nhất Bảo hơn... !! Tôi chỉ thế thôi , quyết định thế nào là tùy !!




      - ơ...vâng...




      Nó lí nhí đáp rồi sau đó nhìn theo bóng Minh Hoàng bước về phía cổng..




      Trái tim nó khẽ bình yên...








      Chap 11




      Nó bật đèn pin lên rồi bước vào nhà...




      Nhìn thấy nó , Vũ giật mình ngạc nhiên :




      - Thoại My ...sao lại vào được đây...??




      Nó liền đáp bằng giọng đanh thép , khinh khi :




      - Ông trời mở cửa cho tôi bước vào...! Ông luôn làm thế với NGƯỜI TỐT mà ..!! Còn NGƯỜI XẤU á , coi chừng bị quả báo đó..!!




      Vũ bật cười ha hả :




      - Đó...chính xác.... việc vừa rồi chính là "quả báo" dành cho đấy !! Biết chưa ??




      Nó nắm chặt tay lại , dồn hết bực tức lại :




      - Cái đó gọi là " Bị người xấu *** hại " !!!!!!!!!!!!!!




      - Tùy thôi...thích nghĩ sao nghĩ....Nhưng tôi dám chắc với rằng , Minh Hoàng là người mở cửa cho !! Tôi ko sai chứ ???




      - Sai bét !!! Tôi tự mở cửa ...!! - Nó rồi bước về phía phòng của nó.




      Vũ ranh ma bước lại , vỗ vỗ vai nó :




      - Nhìn xem... tay là cái gì...?? Chiếc chìa khóa đó là của Minh Hoàng ...!!




      Nó giương mắt lên :




      - Của tôi....!!




      - Này , Thoại My - nên nhớ là mới đến đây có vài ngày thôi đấy , thể hiểu hết được Prince Villa đâu ...đừng có gân cổ lên mà cãi...!! - rồi Thiên Vũ cầm pặc lấy tay nó cách thô bạo :




      - Nhìn xem.... chiếc chìa khóa có khắc chữ H ... có thể chối được nữa chứ ?? Minh Hoàng mở cửa cho phải ko??




      Nó hét toáng lên :




      - phải !!!! phải ấy !!! Tôi tự mở ko nhờ cậy ai hết...!!




      Vũ nhếch mép trông cực kì "hắc ám" :




      - Nếu tôi bỏ qua.... còn ko ... Bước khỏi Ngôi biệt thự này ngay...!!




      - Tôi là : tôi tự mở mà !! có vấn đề về tai à ??? Có cần tôi dẫn khám zậy ??? - Nó "chu mỏ" lên .




      - Thế sao lại cầm chìa khóa của Minh Hoàng...?! - Vũ gầm gừ hỏi.




      Nó nhướn mắt , qua lại :




      - ....Minh Hoàng đưa chìa khóa cho tôi...!!




      - Cuối cùng cũng khai ra nhỉ ?? Vậy mà cứ cãi cố :" Tôi tự mở...tôi tự mở...!! - Vũ cười gian rồi ngồi xuống ghế.




      Nó đểu giả , mắt chớp chớp :




      - Tôi là tôi tự mở...! Chứ có là tôi tự có cái chìa khóa đó đâu ?? đúng là....đầu óc "ngu si" mà cứ làm vẻ ta đây "thông minh" lắm... thế mà cũng ko hiểu.... đúng là....chẹp chẹp...




      Vũ đứng dậy , chỉ chỉ tay vào mặt nó tức tối ko ra lời :




      - ..........




      Nó bước tới trừng mắt lên và gạt phắt tay của Vũ xuống :




      - Bỏ cái tay xuống....đừng có chỉ thẳng vào mặt tôi như thế...!! Bất lịch lắm đấy , Hot boy à...!!




      - Đối với hạng người như có cần cái thứ gọi là "lịch " đó ....??! - Vũ rồi dí dí đầu nó.




      Nó sừng sồ lên :




      - Sao lại ko ?? chẳng lẽ tí "lịch " tối thiểu giữa người và người mà cũng ko có sao...?? Hay là....tôi là người còn là...."chó" à ??




      - Hãy đợi đấy...Thoại My....để xem tôi đối xử với thế nào...! - rồi Vũ bỏ về phòng mình.




      Nó cười đắc chí rồi bước về phòng...




      Sau đó leo tọt lên giường ngủ ....và suy nghĩ lan man...




      Bắt đầu "cuộc chiến tranh" của não trái và não phải :




      - Tình cờ.....chỉ là tình cờ thôi sao...?




      - Tất nhiên là thế rồi...!!




      - Ko phải....tình cờ sao xách theo cả đèn pin chứ...?




      - Này...Thoại My....mày đừng có suy nghĩ vớ vẩn...Trời tối om om..ko xách theo đèn pin để cho ma nó zí à...?!




      - Nhưng...biết đâu ảnh có cảm tình .... sao...?




      - đâu...!! Mày chỉ là con pé quá đỗi bình thường... trong khi ấy lại quá là cao xa... thậm chí... ta còn coi mày như là kẻ thù nữa mà...Đừng quên , những ai dám bước chân vào Prince Villa đều là kẻ thù của bộ 3 đó hết...




      - Vậy sao ấy đối xử tốt như thế cơ chứ...!




      - Có thể là lương tâm trỗi dậy chăng...? Thôi ngủ ...đừng có mà mơ mộng làm cái gì....người ta là cold boy ...




      - Cold...boy.... cold boy....




      ...




      Nó cứ suy nghĩ rồi sau đó mau chóng chìm vào giấc ngủ....




      ...tối khuya hôm đó...




      "khụ khụ.....ách...ách...ách xì.....khụ.khụ...ách ...ách xì..."




      _____________________




      Sáng hôm sau...




      - Ách xì....hjx....mình làm sao thế này...ách...ách xì....!! - Nó thở dài hổn hển rồi lấy khăn chùi nước mũi.




      .......




      "Oái....7h kém rồi... biết mấy tên kia chưa nữa...?" - Nó thầm nghĩ rồi mau chóng xách balô rồi chạy ra nhà ăn...




      "Phù...may là bọn chưa .."




      Bảo thấy nó liền mỉm cười :




      - Chào buổi sáng..!!




      - Ách...ách xì....hơ..hơ...chào..chào..ách...ách xì....buổi...buổi sáng...ách....xì.... hơ... - Nó đáp lại cách khó khăn..




      - Sao zậy Thoại My ?? - Bảo hỏi rồi cắn tiếp mẩu sandwich..




      - Tôi...ách xì....có lẽ....ách xì..... hơ hơ...




      Bảo phì cười lovely :




      - Bị cảm hả...??




      Nó gật gật thay vì cách khó khăn... ách ..ách xì...




      - Tối qua thế nào hả pé ?? - Bảo hỏi mà để ý .. từ nãy đến giờ... Vũ trông mấy là vui vẻ..




      Nó cười toe toét , chỉ chỉ về phía Thiên Vũ..




      - Đừng với tôi là Thiên Vũ mở cửa cho chớ...??




      Vũ gầm gừ :




      - Nghĩ sao vậy ?? Muốn biết cậu đj mà hỏi Minh Hoàng ...




      - à... - Bảo khẽ à lên tiếng rồi gật gà gật gù.




      ..............


      lát sau...




      - Tối qua cậu đj ra ngoài hả Hoàng ??




      - Uh...! Tối qua tôi có việc ...!! Giờ phải về nhà thay đồ để đj học...!!




      - Uh..nhanh lên rồi xuống nhé !! - Bảo rồi khẽ nhìn sang Vũ xem phản ứng của cậu ta thế nào.




      .........




      đường đj học....




      - ách...ách xì....hơ hơ....khó chịu quá....ách xì...




      Hoàng khẽ bước lại phía nó , vẫn lạnh lùng và hỏi :




      - Bị cảm à..?




      Nó gật gật :




      - Có lẽ..ách...ách xì...




      Thấy vậy , Hoàng liền chìa ra cho nó chiếc khăn mùi soa..




      - Ơ...cảm...ách xì....cảm...cảm ơn....ách xì....




      Hoàng khẽ mỉm cười rồi nhìn lên bầu trời ..




      Nó cười tươi tỏa nắng như mặt trời rồi cầm khư khư lấy chiếc khăn, như thể sợ ai đó đánh cắp mất "món bảo vật" vậy...

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 12




      Tới lớp....




      -ách xì...ách xì...!!




      Thấy nó như vậy , Châu liền hỏi :




      - Sao zậy Thoại My...cậu bị cảm hả ??




      Nó gật gù rồi gục đầu xuống bàn :




      - Uh...ách xì....ách xì... hjx...mệt quá.... mệt quá...à.....




      - Tối qua thấy còn khỏe mạnh , còn dí tớ được mà...sao giờ bệnh ròy ...?? - Châu nhăn trán hỏi..




      - Tất cả là tại bộ 3 đáng ghét đó...ách...ách xì...... *&(^%&!*"?></.




      Châu sửng sốt :




      - Trời ạ... độc ác và tàn nhẫn.... May mà có Hoàng...ko .... Thôi , để tớ lấy khăn cho cậu nhá...




      rồi Châu lục cặp tìm khăn nhưng ..




      - Hjx...Châu ko mang theo ròy...! Chán thiệt á....




      Chợt... thấy có chiếc khăn trong túi , Châu liền hỏi :




      - Cậu có mang theo khăn hả....sao ko thấy ra dùng đj...?!




      Nó lắc đầu nguầy nguậy :




      - được...ách xì...ách xì......cái này..tớ......tớ ... ko muốn dùng....ách xì....đây là...là...ách xì....đồ..tặng....hơ hơ...




      - Xem cậu kìa...!! - Châu rồi quay xuống Linh Chi :




      - Linh Chi , có khăn hay là khăn giấy gì đó ko ?? Thoại My bị sổ mũi...




      - Nà...! - rồi Chi chìa ra cho nó bịch khăn giấy , nó chộp lấy cười toe toét :




      - Thanks you...vinamilk...I ...love....ách xì...you....!!




      Châu chạy hồi , lát sau , trở về và chìa ra cho nó viên kẹo :




      - Nà , ngậm viên kẹo này , kẹo này trị cảm cúm đó....!! Ăn vào là đỡ liền hà....!!!




      - Uh...thanks.... Thế mà đưa sớm cho tớ....!!- Nó bóc viên kẹo ra rồi .




      Châu lè lưỡi trông đến là dễ thương :




      - Tớ mới mua chỗ phòng y tế đấy ..!!!!




      - Xời...zậy là nãy giờ cậu chạy đj mua kẹo cảm cúm cho tớ đó hả??




      Châu nghênh mặt lên :




      - Chớ seo ! Hjhj ! Thấy bạn bè tốt bụng chưa...?? Hơi bị hiệu nghiệm đó !!




      - Ừ...bjk òy...thanks nhóa....!!!!!!




      __________________________




      Ra về....




      - Hey....đợi Thoại My....!!!




      Thấy Châu vẫy vẫy gọi nó , nó liền hỏi :




      - Có j ko zạ...?!




      - Tới nhà tớ chơi đj !!!!




      Nó nhún vai :




      - Chắc là...ách xì....chắc là... ... được rồi...hơ hơ....




      - Sao zậy...?? - Châu nhăn trán hỏi .




      - Tớ ngại lém....!!




      - Sao lại ngại...?? Trưa nay chỉ có tớ , chị Cẩm Tú với mấy người giúp việc ở nhà thoy... Buổi trưa , pa mẹ tớ ít về lắm...!! - Châu lắc lắc tay nó rủ rê.




      - Uhm....nhưng.... tớ phải về nhà mà nấu cơm cho bộ 3 đó ....!! - Nó trề môi đáp ..




      - Hjx....chán thế...... - Châu phụng phịu nhìn nó đến đáng ..




      Rồi nó khẽ cười :




      - Thôy...để tớ qua nhà cậu chơi...nhưng giờ phải chạy đj thông báo cho bộ 3 đó ...đứng đây đợi tớ ná..




      Vài phút sau nó tới được chỗ của bộ 3..




      - Hey...!! Trưa nay tui .. qua nhà Ngọc Châu chơi ... mấy tự nấu ăn nha !!




      - Hết bị cảm rồi hả , pé ?? - Nhất Bảo quan tâm nhìn nó hỏi.




      Nó gật gù :




      - Cảm ơn ...tui cũng đỡ đỡ hơn rùi !! Thế nhá ... tui đj đây...




      Nó vừa định chạy đj .... Hoàng nhàng như cơn gió bước lại phía nó...




      - Này...đợi Thoại My....




      mỉm cười , nó đáp :




      - gọi tui có chuyện gì hok...??




      Trong khung cảnh dường như rất lãng mạn thế này mà ....




      - Này.... định tính bài chuồn , ra thực đấy hả...? - Hoàng đanh thép .




      Nó nhún vai :




      - Ngọc Châu rủ tuj tới nhà ấy chơi , tui đj...dù j cũng cứ yên tâm đj....Trước sau gì tôi cũng ....chứ đồ ăn ở Lucky Star cũng đắt thấy mồ .. tui cũng chẳng có dư tiền mà mua cho mấy ăn đồ ở đó miết đâu !! è è...- Nó rồi lè lưỡi bỏ đj.




      Vũ đứng quan sát...nghĩ thầm :" Minh Hoàng...phải chăng...cậu thích con Thoại My đó rồi ...?"




      ___________________________




      - Châu ơi...!! Châu... - Nó vẫy vẫy tay gọi Châu.




      - ừ... thuj !! - Châu rồi kéo nó ra cổng trường..




      Nó liếc ngang liếc dọc rồi hỏi :




      - Ủa...cậu ko đj xe hả.... hay là đj bộ zậy ??




      Châu lắc đầu cười tươi :




      - Hj...! Về bằng ô tô...tớ có tài xế riêng mờ lị...!!




      - Ăx....ô tô à...?? - Nó tròn mắt lên sợ hãi..




      Châu thản nhiên đáp :




      - ừh... sao ..?? Có vấn đề gì à...?!




      Nó cười...nhưng mà là cười méo mặt :




      - Tớ bị say xe... hjx hjx.....!!




      Châu vỗ vai nó an ủi :




      - Thôi nào....lên xe đj....có 1 đoạn thôi à....nhà Châu cách đây cũng ko có xa lắm đâu...! Lên đj ... đj...!!!




      Nó cứ rụt rè , lùi người lại mấy bước :




      - Thui....tớ ko lên đâu....cậu ghi cái địa chỉ...tớ bộ tới cũng được....!!!




      Châu chớp chớp mắt :




      - Cái cậu này , người ta bàn tới mà cậu cứ bàn lùi ko hà...!! Lên xe đj , có 1 lát thui mà...! lên xe là tớ giận cậu á , Thoại My !!




      Nó miễn cưỡng bước lên xe trong "cổ vũ , động viên" vô cùng nhiệt tình của Châu.




      Lâu lâu , nó lại nhăn nhó nhìn Châu :




      - Tớ...buồn ói quá ...Châu à....!!!




      Châu cầm lấy tay nó :




      - Hok sao đâu...cậu cứ nghĩ đến càng muốn ói hơn đó....vì thế cậu đừng có nghĩ tới nó nữa là ok liền hà...!!




      Nó gật gật rồi....




      "Oẹ...ọe...."




      - ặc..bác tài , cho tôi xin bao ni lông....




      rồi Châu đỡ cho nó nôn thốc nôn tháo ra....




      - Hjx....cho tớ xuống đj....




      - Được rồi ...được rồi....tới nơi rồi....!!! - Châu gật gù rồi cả 2 đỗ lại trước ngôi nhà khang trang , đẹp mộng mơ..




      - Nhà...nhà cậu đây hả...Châu...? hjx... - Nó hổn hển hỏi.




      - Uh....Mệt quá hả My ..? Vào nhà nghỉ lát chắc là khỏe liền đó...!




      rồi nó và Châu cùng bước vào nhà....




      ...............




      - Chà...đây là phòng của cậu đó hả Châu ?? Đẹp ghê ta....!!! - Nó thốt lên rồi nằm phịch xuống chiếc nệm ..




      - Uh...tất nhiên là phải đẹp òy !! - Châu bụm miệng cười khúc khích.




      Nó trề môi :




      - ối ối...bắt đầu lên cơn "chảnh" rồi đấy...!! Ý ý ý....!!




      - Cái cậu này.....cẩn thận tớ giết giờ...




      - á á. á.....




      Bỗng.....




      ...cạch....




      Cẩm Tú bước vào :




      - Ngọc Châu....ra ăn cơm....




      Nó vội vàng ngồi dậy :




      - Em chào chị...!!




      Tú khẽ nghiêng đầu nhìn qua phía Châu :




      - đây là....?




      Châu cười toe toét phân bua :




      - Đây là Thoại My - bạn của em ..!! Trưa nay cùng ăn trưa với chị em mình ^_~




      - Ý chị là.... - Tú định Châu cũng liền luôn :




      - Chị....chị cũng gặp Thoại My rồi đấy ạ..!!




      Tú khẽ gật gù :




      - À...là con bé cùng bộ 3...?? Thôi.... xuống ăn cơm ...




      Rồi Tú cất bước xuống nhà dưới...




      Nó nhún vai nhìn Châu :




      - Sợ đấy Châu ơi...!!!




      Châu bật cười :




      - Có gì mà sợ đâu chứ...?! Bộ cậu nghĩ chị Tú "ăn thịt" cậu chắc...Mà thôi...đj xuống dưới nhà ăn trưa ^_~




      - Uhmm - Nó khẽ lẩm bẩm rồi cùng Châu xuống nhà ăn..




      ........................




      Nó mới bước vào bàn ăn Cẩm Tú liền hỏi...




      - sống ở Prince Villa à...?




      Nó gật gật :




      - Dạ vâng ...!!




      - Thế chưa bị đuổi à...?? - Tú bằng giọng khinh khi.




      Nó lắc đầu :




      - Chắc ko có chuyện đó xảy ra đâu ạ...!!




      - Tự tin hén...?? - Tú nhìn nó bằng ánh mắt sắc lạnh đến rợn người.




      Nó khẽ mỉm cười đáp :




      - đủ tự tin nhưng cũng quá tự ti...




      Tú nhếch mép cười rồi từ lúc đó đến cuối bữa ăn...Tú hỏi thêm gì từ nó nữa.....






      Chap 13




      Tại bàn ăn....




      - Nè , ăn canh nè ..!! Ngon lắm á nhá !!- Châu múc cho nó ít canh ..




      - Uhm...thanks....




      Bỗng....á..... Châu vô tình làm đổ canh vào áo nó :




      - Ơ....sorry sorry.... Tớ...tớ ko cố ý....!! Khổ á....




      Nó cười khì khì :




      - sao đâu...!! Để lát tớ đem giặt là okie hết ý mà...!!




      - Sorry ná...!! - Châu nhìn nó bằng ánh mắt chớp chớp hối lỗi.




      Nó lắc đầu rồi cởi áo khoác ra :




      - sao mà...!! Hjhj.... !!




      - Cậu đưa áo khoác đây , tớ kêu chị giúp việc đem giặt há !!




      Nó mỉm cười rồi chìa áo ra cho Châu...




      .....Vài giây sau....




      - á...từ từ Châu....!!! - Nó , sau đó chộp lấy cái áo lấy ra chiếc khăn của Hoàng rồi gật gù :




      - Được rùi á...!!




      Nó mỉm cười rồi bước lại phía bàn ăn :




      - May là kịp giữ lại....phù.....!!




      Tú chợt đưa mắt lên nhìn nó.... " Cái gì đây...? ràng..đây là khăn tay của Hoàng cơ mà...! Tại sao...nó lại có tay của con bé ấy...?! Thực ra.. con bé ấy là ai...? Mà xem chừng lại quá thân thiết với bộ 3..đặc biệt là với Minh Hoàng như vậy ...?? .. Nhưng...biết đâu là con bé ăn cắp...??."




      Tú mím môi , quyết định chộp lấy tay của nó :




      - Chiếc khăn tay này ... ở đâu ra...?




      Nó hơi sợ nhưng vẫn can đảm nhìn thẳng mặt Tú :




      - Ý chị là sao....?




      - Tại sao có chiếc khăn tay này ?? - Tú làm vẻ mặt hung dữ , khác với bề ngoài hiền hòa , năng động hằng ngày...




      Nó sợ ra là của Minh Hoàng Cẩm Tú càng tức lên nữa .. nên nó biết làm gì ngoài đứng lặng ...




      Tú càng bực , nhắc lại bằng giọng gầm gừ đến đáng sợ :




      - Tại sao có chiếc khăn này ??




      Hít hơi sâu rồi :




      - Minh Hoàng cho tôi...!!!




      .....Bốp.....




      - Đồ...."quỷ cái"....dám cả gan đụng đến Minh Hoàng.... !! - Tú trừng mắt .




      Nó đau...rất đau nhưng vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên :




      - Tại sao chị tát tôi ???




      - Vì mày đụng tới Minh Hoàng...!




      - Tôi làm gì Hoàng chứ ?? Đây là chiếc khăn của ấy , ấy muốn cho ai là quyền của ảnh...chị có quyền gì chứ ?? Chỉ vì thế mà chị tát tôi ư ?? Tôi nghĩ đó là cách xử của hot girl - nữ sinh thanh lịch của trường trung học đấy !! - Nó cũng đáp lại Cẩm Tú bằng ánh mắt khinh khi.




      - Tôi là người của Minh Hoàng...!! - Tú vẫn cố chấp .




      Nó đảo mắt xung quanh rồi nhìn Tú và tiếp :




      - Người ..?? Chị nhắc lại tôi nghe 2 chữ " người " ...!! Cả trường này ai mà chã biết , chị và Hoàng chia tay cơ chứ ..??




      - ........ - Tú lắp bắp nên lời.




      Nó cười nhàng :




      - Tôi điều gì sai cả....và cũng xin với chị luôn....chị đừng nghĩ nhiều làm gì....chị cũng hiểu , ai bước chân vào Prince Villa đều là kẻ đối đầu với bộ 3 đó...chính vì thế...tôi cũng ko ngoại lệ ...!




      đến đây , trái tim nó khẽ nhói đau....Nó hiểu vì sao..nhưng trái tim nó lại biết rất : Nó đau vì...Minh Hoàng cũng chỉ coi nó như là...kẻ thù mà thôi...!




      .........




      Chợt....




      - Hai người sao vậy...?? Thoại My ..? Chị Tú..?!




      Châu liền chạy lại khi thấy 2 con người , 1 là chị , 1 là bạn nhìn nhau như 2 kẻ thù ...




      Tú thở mạnh , tay nắm chặt lại dồn nén tức giận rồi bỏ lên lầu.




      Châu cầm lấy tay nó :




      - Sao vậy My ..??




      Nó lắc đầu cười nhăn nhở :




      - sao hết....có lẽ chị của cậu có hội chứng tâm lý sau khi chia tay với Minh Hoàng ...!!




      - Là sao....?




      - Thôi...lên phòng tớ kể cho nghe....




      .....................




      - 8*&^%@::L"*&@




      Châu e dè nhìn nó :




      - Kể ra chị tớ cũng vô lí ...!!




      Nó phồng má :




      - Phải gọi là quá vô lí luôn ấy....! Mà cứ cho là chị ấy ghen nhá , nhưng mà giờ 2 người có còn là gì của nhau đâu mà .... lại như thế....!!!




      - Có lẽ chị tớ vẫn còn trông mong cái gì đó ở Hoàng....tớ cũng ...vì 2 chị em tớ cũng phải là suốt ngày quấn quýt lấy nhau , thương nhau như bí với bầu...!! - Châu chép miệng đáp.




      - Uh...có lẽ vậy....!!




      CHợt , như phát ra điều gì , Châu chớp mắt nhìn nó :




      - Mà này...cái khăn tay này là Hoàng cho cậu à...??




      Nó khẽ nhíu mày :




      - Uh lúc đó....thấy tớ.....bị sổ mũi nên Hoàng đưa cho tớ ý mà !!!




      Châu lại bắt đầu "giở thói ranh ma" :




      - Sao mà Hoàng lại năm lần bảy lượt giúp cậu thế....?? Nó chợt giật mình....hình như cũng đúng là như vậy....Điều mà nó vẫn chưa nhận ra....đó là mỗi khi nó gặp khó khăn...người luôn xuất giúp đỡ nó là Minh Hoàng.... Phải chăng...giữa nó và cái gọi là "duyên" ??




      - Này...sao đờ đẫn ra thế ..?? - Châu đưa tay hươ hươ trước mắt nó .




      Nó đẩy tay Châu xuống :




      - Dẹp cái trò này ....chẳng qua tớ suy nghĩ vẩn vơ vài chuyện thôi...!!




      - Chuyện gì zạ ?? Về Minh Hoàng hả ?? - Châu lại cười .




      Nó lắc đầu nguậy nguậy , má khẽ ửng hồng :




      - Đâu...đâu có...!!!




      - Xạo vừa thôi...bày đặt ko có nữa chứ ..!! - Châu bĩu môi .




      Nó chớp mắt "đểu giả" :




      - Cậu tin hay tùy ^_~ hí hí...!!!




      - Mà nè...hỏi thiệt nha...với tư cách là con bạn tốt luôn á....!! Sau mấy lần Hoàng giúp cậu nè : cứu cậu khỏi lũ chuột đáng ghét , lại còn đưa cậu ra khỏi bóng tối , choàng áo rồi cả đưa cho khăn tay nữa ,... Cậu có thấy cảm giác gì đó là lạ hok ...?? - Châu lại bắt đầu "ranh ma"




      - Hok...... ! - nó run run đáp.




      - Sao lại hok...?? - Châu nhìn nó bằng ánh mắt nghi ngờ.




      Nó nghiêng đầu , dựa vào con gấu bông :




      - Hok...hok biết....!!




      - Ăx....lại còn có zụ ko biết nữa chớ.....amen....lạy...tớ xin lạy cậu...!!!!






      Chap 14




      Tại nhà Châu 14h...




      - Hhahahaha....gã Mr.Boomba này hài thiệt đóa ... Chắc tớ cười đứt tuội mà chết mất Châu ơi....hahaha.. - Nó vừa , vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo..




      - Ừ.....hài kinh khủng .... tớ coi nhiều lần rồi...nhưng coi lại vẫn thấy chán....há há há há..... - Châu đáp.




      Chợt...Nó nhìn lên đồng hồ...




      - Thôi chết rồi.... 2h chiều rồi cơ đấy....tớ phải về đây !!




      Châu nhìn nó bằng ánh mắt trách móc :




      - Sao zậy...sao zề sớm zậy Thoại My...!! Ở lại chơi xí ....




      - Hok được....chiều nay tớ phải giặt đồ cho bộ 3... ! - Nó nhíu mày đáp.




      - Săxx...chẳng lẽ mấy ảnh nghèo tới mức ko mua được cái máy giặt chắc ??... sao lại bắt cậu giặt đồ...?! - Châu bất bình.




      Nó nhún vai kể lể cách mệt mỏi :




      - Bọn kêu là giặt máy giặt là dễ bị nhăn và hư đồ áo...nên bắt phải giặt tay...giặt phải nhàng...từ từ....




      - Ừ...cũng phải thôi....mấy ảnh là bộ 3 bảnh bao đẹp trai mà....nên tất cả phải tỉ mỉ , cận thận là đúng thôi !!! - Châu gật gù .




      - Hjx...thiệt là chán nhưng cũng phải chấp nhận thui...!! Tớ về nghen Châu !! Hôm sau qua coi Mr Boomba tiếp ^_~ - Nó tiếc nuối đáp.




      - Uh !! Bữa sau há...!! Bye !!! - Châu rồi đưa nó ra ngoài cổng.




      ......




      - Từ nhà tớ ra đến Prince Villa mà bộ cũng đủ đuối đó My...để tớ gọi bác tài.....




      Châu mới đến đây vội cắt ngang :




      - ......lúc nãy ràng cậu thấy tớ say xe mệt mỏi đến thế nào rồi đấy mà Châu !!!!!




      Châu cười phá lên khi thấy nó bị mắc bẫy :




      - hahahahaha...hahaha...ý tớ là nhờ bác tài lấy xe máy chở cậu về mà.....hahhaah.....




      Nó lườm lườm Châu cách đáng :




      - Này....cậu được đó Châu...!! Tính chơi xỏ tớ hả...??




      - Kekeke...chọc cậu xí cho vui thôi mừ !!! - Châu cười tươi tắn rồi gọi điện cho bác tài tới đón nó..




      ____________________________




      Tới biệt thự..




      - Dạ vâng..cháu cảm ơn bác ạ..!!




      Bác tài mỉm cười nhìn nó :




      - có gì đâu cháu...cháu là bạn của tiểu thư mà...và bác có trách nhiệm và nghĩa vụ phải nghe theo lời tiểu thư...đó là công việc của bác mà !!!




      - Dạ..cháu chào bác..!! - Nó lễ phép rồi bước vào biệt thự..




      ............




      Nghe tiếng bước chân ...




      Bộ 3 đều ngẩng mặt lên nhìn xem là ai...




      Hoàng nghĩ thầm :" ra là Thoại My.."




      Còn Vũ :" Con đáng ghét ấy về rồi.."




      Về phần Bảo..Bảo mỉm cười chào nó :




      - Chào Thoại My..về rồi đó hả...??




      Nó gật gù lườm lườm :




      - Chào ! Tôi phải về để làm việc mà...!! lại có 3 kẻ trời đánh bắt nạt khổ....!!!!




      Vũ liền cất tiếng :




      - Ý là ai bị trời đánh đấy ??




      - Biết là tôi ám chỉ ai rồi còn bày đặt hỏi...!! Xì...!!! - Nó nhún vai rồi bước lên phòng.




      Vũ nghiến chặt răng , tay vò nát tờ báo rồi quăng xó..




      bước bậc thang nhưng vẫn khinh khỉnh nhìn Vũ và :




      - Đừng có trút giận lên những vật vô tri vô giác...!!




      - .......về phòng !! Đừng có đứng ở đây mà nhiều nữa...!!! Đồ lắm mồm !!!!




      Nó chớp chớp mắt cố tình chọc tức Vũ :




      - Hơi bất lịch tí đó à nha.....ấy chết....tôi lại quên rồi...tôi là người ... còn là....hihihi....




      rồi cười nhí nhố khiến Vũ như muốn điên lên - thế mà vẫn ko thể làm gì được nó.




      Nó đắc chí bước lên phòng với niềm vui lâng lâng khi chọc tức được tên Thiên Vũ đáng ghét ấy ...




      _____________________________




      Nó mới nằm nghỉ được lát .....




      - Thoại My...! Xuống giặt đồ....!!!!!! - Tiếng quát tháo của tên Vũ làm nó giật mình sởn cả gai ốc..




      - Được rồi !! Tui xuống đây !!! - Nó vọng ra rồi mở cửa bước ra khỏi phòng ..




      .................




      - ặc...cái gì chớ.... bắt tui giặt đống đồ như thế này à ??? - Nó phát hoảng khi thấy chậu quần áo to đùng hữu trước mặt nó.




      - Thế này mà nhiều á ?? - Vũ bĩu môi .




      Nó lườm lườm Vũ :




      - Quá nhiều chớ gì...?!! Mấy chưa giặt đồ mấy ngày rồi zậy ???




      Vũ nhún vai :




      - Đây là đồ của 3 bọn tôi ngày hôm qua và hôm nay ! Thực ra mỗi người chỉ có khoảng chục bộ gì đó..Có gì mà phát hoảng lên thế...??




      Nó xụ mặt xuống :




      - CHỈ CÓ...??? Chỉ có khoảng 10 bộ..??...... Cái đó gọi là "chỉ có" đấy hả...??




      Vũ gật gù coi bộ có vẻ thà :




      - Thiệt mà...!! Như bình thường chắc phải 10 bộ chứ chẳng chơi... - đến đây , Vũ lại vươn vai mấy cái :




      - Nhưng mà giờ khỏe rồi....có giặt ... là đỡ làm sao...!!




      - Sao ko bỏ vào máy mà giặt quách cho rồi !!!!! - Nó gầm gừ cách "đau đớn".




      Vũ lăm le cảnh cáo :




      - Tôi rồi mà...giặt máy là nhăn , hư hết đồ ..!! Mà nè..đây là nhiệm vụ của đó... hoàn thành chết với tôi !!!


      - Hừ...biết rồi...!! nhiều quá... chỗ khác cho tui làm việc...!!! Grừ... grừ .. - Nó xua xua tay giận dữ ..




      Vũ bước ra phòng khách , vừa vừa huýt sáo - trông cái điệu bộ đúng là đáng ghét như con người .




      Nó lè lưỡi :




      - Đúng là cái loại con người.... ràng là tính chơi mình đây mà...!! Làm gì có người nào mặc cả chục bộ trong vòng chưa đầy 2 ngày chứ...!! Hứ...hứ....


      Giặt đồ được lát người khẽ bước đến....




      - bị cảm cơ mà...??




      Giật mình nó quay lại...




      - Ơ... Hoàng.....




      - Bị cảm mà vẫn giặt đồ ?? - Hoàng hỏi nó .. vẫn bằng giọng rất lạnh lùng..




      Nó nheo mắt đáp :




      - Đó là nhiệm vụ của tui mà...bắt buộc !!!




      - Thuốc có đầy đủ ở cái tủ gần phòng Thiên Vũ ... - Hoàng rồi bỏ khiến nó chưa kịp được điều gì...




      Dù Hoàng ko nghe thấy...khẽ khàng...nó ..




      - Cảm ơn...cảm ơn ...!!




      Chap 15




      17h chiều hôm đó...tại Biệt Thự Hoàng Tử....zéo...zéo....




      - Thoại My !!!!!!!!




      Lại là tiếng hét ầm trời của Thiên Vũ..




      - Thoại My !! Thoại My !!! - Vũ tiếp tục gọi nhưng nghe thấy phản ứng gì nên quyết định đạp cửa "xông" vào luôn..




      - Này .. Thoại My..! làm gì mà nãy giờ tôi gọi chịu nghe thế hả...?? - Vũ trừng mắt lên nhìn nó.




      Nó bật dậy cách mệt mỏi :




      -ách...ách xì....hơ hơ......ách xì....gọi tôi có chuyện gì ...ách..ách xì....




      - lại bị cảm rồi đấy hả ?? Nhưng mà cũng phải dậy mà nấu ăn ... đơn giản như zậy đâu...!!




      Nó xụ mặt xuống....bỗng....




      - Thôi...để cho ấy nghỉ !!! - Hoàng từ đâu bước lại , nhàng nhưng vẫn lạnh lùng .




      Nó khẽ thốt lên :




      - Minh Hoàng...




      Vũ trừng mắt nhìn Hoàng :




      - Kể từ bao giờ..cậu chống đối lại tôi thế ?? Sao cậu lại bảo vệ ta ???




      Hoàng nhún vai :




      - ấy bị cảm...!! Tối nay chúng ta ra ngoài ăn .. tôi trả tiền..!




      - Cậu....cậu...tôi hết muốn với cậu rồi...!! Cậu ko xứng đáng là thành viên của Prince Villa !!! - Vũ tức nghẹn quát lên rồi bỏ .




      Nó nhìn Hoàng cách cảm động :




      - Cảm ơn ...ách xì...nhưng...ách xì...sao lại...ách ..ách xì...sao lại giúp...giúp tôi...??




      Hoàng trả lời câu hỏi của nó mà chỉ đáp rằng :




      - Sao uống thuốc ???




      - Tôi...tôi quên...ách xì.... - Nó cúi gằm mặt xuống .




      - uống thuốc .... hụt mất 2 lần thú tội Lucky Star rồi đấy ! - Hoảng nhắc nhở nó rồi khẽ bước .




      Nó liền vội kêu lên :




      - giúp tôi...ách xì...chỉ là vì...ách ..ách xì...vì...chuyện Lucky Star thôi ..thôi sao...??




      - chỉ thế...!! - Hoàng nheo mắt rồi quay lưng bước để lại cho nó bao nhiêu suy tư :" Lần đầu tiên mình thấy ấy nháy mắt....Cảm giác lúc đó kì lạ...Dường như.. ấy còn là Cold boy nữa...Sao thế này...trái tim mình sao cứ đập loạn nhịp thế này... Bình tĩnh lại nào...Thoại My...! Thoại My...!!!"




      Rồi nó nằm xuống , ôm con gấu bông , miệng nhẩm nhẩm :




      - chỉ thế... chỉ thế... là sao..??? ấy...có ý gì...?? ...




      ___________________________




      - Sao uống thuốc...? Nào , nghe tôi.. uống thuốc ...!! Nếu .. mà bệnh nặng .... - Minh Hoàng ân cần nhìn nó .




      - sao..?? - Nó cúi gằm mặt xuống ngại ngùng hỏi.




      - tôi lo lắng lắm...!!




      - Lo lắng... lo lắng cho tôi à...?? - Nó mím môi nhìn thẳng lên mắt Hoàng.




      Hoàng dịu dàng cầm lấy tay nó :




      - Uhm....vì tôi ....




      ..................




      - Chết....quên...mình phải uống thuốc....!!! Ơ...đây...đây chỉ là giấc mơ thôi sao... - Nó khẽ thốt lên rồi lấy tay quệt mồ hôi .




      Rồi nó bước về phía phòng Thiên Vũ - đơn giản vì tủ y tế đặt ở gần Vũ mà .




      Lộc cộc...lộc cộc.... Nó lấy thuốc rồi vặn chai nước ra uống...




      Nghe thấy tiếng động bên ngoài , Vũ choàng tỉnh dậy mở cửa...




      ..Cạch....




      - á...Sao lại là ?? Sao lại đứng trước cửa phòng tôi thế này..!!




      Nó giật người lại , theo quán tính lùi về phía sau vài bước sợ hãi :




      - Trời ạ... làm tôi thót...thót...ách..ách xì....thót hết cả tim....




      - định làm gì mà lại đứng trước phòng tôi...?? - Vũ nhìn nó bằng ánh mắt đa nghi.




      Nó lấy lại bình tĩnh :




      - ... tôi có đứng trước cửa phòng à nha...!! Tôi chỉ đứng gần phòng thôi à nha...ách xì...




      Vũ lăm le nhìn nó :




      - lại bắt đầu giở giọng cãi lí đấy hả ..?? Đứng gần phòng tôi với gần đó là mấy cơ chứ ??




      Nó nheo mắt gian xảo :




      - Tất nhiên là 2 rồi....!!




      - Thế đứng ở đây làm gì..?! - Vũ gân cổ lên hỏi.




      Nó liền mỉm cười hiền dịu - mà cái "hiền dịu" này là để cố tình chọc tức Thiên Vũ :




      - Tôi lấy thuốc uống...ách xì... cũng biết tôi bị cảm mà...!




      hiểu sao..nhìn thấy nó cười kiểu đó...Vũ lại giật người , đưa mắt chỗ khác...




      - Thuốc....thuốc....ai..ai...cho uống thuốc của tôi chứ...??




      - Đây là ...đây là...ách..ách xì...thuốc của chắc...?? Đây là tủ y tế cuả chung Prince Villa mà... cũng nên nhớ là tui cũng ở tại đây chớ...!




      Vũ cười hếch mắt tay hươ hươ :




      - hahahaha...nhầm to rồi nương ạ...đây là tủ thuốc của 3 tụi tôi...ai là của chung Prince Villa chứ...! Nào..trả tiền thuốc đây !!! Tổng cộng hết 200 ngàn !!




      Nó lè lưỡi chỉ chỉ vào miệng :




      - Nè .. có giỏi nhảy zô đây mà moi lại thuốc !! Tui ứ trả tiền á...làm gì được tui nà ..?? há há há ...!! ách..ách xì....




      Lần này , Vũ thèm cãi thêm với nó điều gì mà giương mắt lên và chỉ tay vào mặt nó :




      - Hãy đợi đấy !! Để xem tôi xử lí thế nào...!!




      Nó vênh mặt lên , lè lè lưỡi đáng ..




      Vũ giật mình quay lưng lần nữa.... hiểu sao ..cậu lại có cảm giác lạ kì này.....




      Nó vươn vai , hít môi hơi dài rồi bước vào phòng ngủ...


      Chap 16




      Sáng hôm sau .... 6h15 ...




      Nó vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ , chìm vào giấc mơ khiến nó mỉm cười...




      hiểu vì giấc mơ đó quá ngọt ngào hay là vì tối qua nó uống thuốc cảm nên bây giờ vẫn còn trong tình trạng " zz" ? Điều đó có trời mới biết được nhưng mà điều trời chắc chắn nó có nguy cơ trễ học..


      ________________


      Vũ , Bảo và Hoàng chuẩn bị học....




      - Ê ! Thoại My chưa zậy hả ?? - Bảo khẽ liếc nhìn 2 tên chiến hữu còn lại hỏi.




      Vũ nhún vai :




      - Tôi biết...!!




      - Hay để tôi gọi ấy zậy ?? - Bảo hỏi tiếp.




      Vũ đứng suy nghĩ hồi rồi khẽ bật cười :




      - Cứ để ta ngủ khì khì ... trễ học cho chừa ..!! À , đợi ... - Vũ rồi lấy tờ giấy , cây bút ra ghi vài chữ :


      Ngủ ngon nhá Nguyễn Hoàng Thoại My ~!


      Nếu hok xin được mấy em cờ đỏ kêu là osin của Prince Villa là được zô liền à !! kekeke




      Kí tên : Bộ 3 Hoàng tử đẹp zai


      Đóng dấu kí tên , rẹt rẹt , xoẹt xoẹt .


      6h15 am.


      - Xong !!!!!! - Vũ cười khoái chí , vươn vai mấy cái rồi cùng Bảo , Hoàng lên lầu - dán trước cửa phòng nó.




      - kekeke... Để xem ta tính thế nào..!! - Vũ dán , vỗ tay ba cái rồi kéo cả bọn học.




      ______________________


      "bíp bíp...tin tin..."




      Tiếng còi xe inh ỏi khiến nó chợt tỉnh giấc... Nhìn khẽ lên đồng hồ...nó vùi đầu vào chiếc gối rồi giật mình hét lên :




      - Haizz... Á Á Á...!! Cái gì chứ....sap lại 7h rồi chứ ?!!! aaaaa




      Rồi nó chạy đánh răng , rửa mặt , thay quần áo trong vòng vẻn vẹn chỉ 5p' ( quá pro )




      Nó quơ vội cái balo rồi chạy học ..




      Bước ra khỏi cửa phòng....bỗng...




      - cái zề thế này... - Nó thét lên rồi lẩm bẩm đọc : - "Ngủ ngon nhé....." trời ơi... thế bọn còn ghi 6h15 nữa chứ...!! ràng bọn có thể gọi mình dậy được mà..!Tính chơi xỏ , chọc tức mình hả ?? Được lắm...




      rồi vò tờ giấy quăng xuống sàn nhà rồi chạy vèo học , nghĩ thầm :" Chơi xấu tôi hả ?? tôi cũng ko chơi đẹp lại đâu...!! Để rùi coi tôi trả đũa thế nào há...! Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn...mà quên..10 năm là muộn quá ấy chứ...!!! Nhất định , tôi sớm trả thù thôi...hãy đợi đấy...!!!"




      Bình thường , nếu chạy đến trường cũng mất 10 phút . Còn bây giờ , nó chỉ chạy có 5 phút mà thôi.




      Tới cổng trường , nó khẽ quệt mồ hôi khẽ thầm :




      - Hhaa..nhờ thế này mình mới biết mình có năng khiếu điền kinh đấy !! hohoho...




      ________________




      - Ê...!!! Bạn gì đó ơi..!!!




      xồng xộc chạy vào cổng trường bị 2 con mang đầy đủ nhãn mác "Đội Cờ Đỏ" chiếu tướng.




      Nó cười nhăn :




      - Cho .. cho mình vô 2 bạn....hôm nay mình bị kẻ xấu h.ãm hại nên mới tới trễ...




      -Thôi khỏi bạn...bất cứ lí do gì mình cũng đành cho bạn tới phòng cờ đỏ để làm việc...!! - 2 con ấy vẫn ra vẻ cương quyết.




      cứ mè nheo :




      - Thui mà thui mà...mình biết lỗi rồi mà...!!! Mình hứa từ sau mình hổng có trễ nữa...mà đây là lần đầu tiên cũng là lần cúng cuồi..ý lộn...cuối cùng á...!!




      - !! Mời bạn lên phòng cờ đỏ mình mời giám thị...!!




      Nó chợt nghĩ đến tờ giấy mà bộ 3 dán trước cửa phòng nên liền mỉm cười cách đáng nhưng cũng gượng gạo nhất có thể :




      - Mình là.... - Đến lúc này nó lại cảm thấy hơi ngượng ngập ...




      con nhìn nó từ xuống dưới :




      - Này...dù có là con cháu của ai tụi tôi cũng tha nhá... họa may có là con là cháu là em là út của tổng thống Ồ-ba-má tôi còn xem xét cho được.....




      Nó lấy hết dũng cảm hét toáng lên :




      - Tôi là osin của Prince Villa...




      Nào ngờ đúng , 2 con sáng quắc mắt lên nhìn nó :




      - Cái gì cơ....bạn làm thế nào mà bạn vô được đó hay vậy ??? Mình tình nguyện chùi hố xí cho mấy ảnh mà còn ko được đây nè...!! Chỉ cho mình với....!!!




      Nó cười nhún vai :




      - à...có gì đâu...mấy bạn thử đấm mấy ảnh vài cái là mấy ảnh nhận vào liền á !! hahaha...thui...vậy mình vô được chớ ??




      - ừ ừ ừ...!! Bạn nha....bye...hẹn gặp lại nha....bye bye...!!! Hôm sau nhớ chỉ mình nhiều bí kíp nha...!!!




      .....................




      Tới cửa lớp...




      - Thưa cho em vào lớp....!!!




      - Em là...,Thoại My - học sinh mới phải ko...sao lại học trễ...???




      - Dạ .. thưa ...em...em......Em bị lủng xe.... - Nó cười gượng đáp.




      chủ nhiệm nhìn nó bằng ánh mắt ko hài lòng :


      - Em dối... Em đâu có xe tới trường...chẳng phải hôm bữa nộp danh sách học sinh xe , em bảo là em bộ vì nhà gần à...!!?




      Nó cúi gằm mặt , khẽ nhủ thầm :" Phi lao phải trót theo lao thôi...hjx...Sorry ...em ko muốn dối nhưng..."




      - Dạ .... đáng ra là thế...nhưng hôm nay em ko sớm như mọi hôm nên phải mượn xe mấy bạn ....nào ngờ...bị lủng lốp...nên em mới....




      - Thôi..ko lý do gì hết...! Em ra ngoài đứng .. hết tiết của rồi vào ..!!




      Nó phụng phịu nhìn Châu khẽ nhún vai rồi bước ra ngoài đứng.




      ____________________




      Bộ 3 dùng điện thoại di động trao đổi...


      Vũ : Bảo , Hoàng ! Tôi cá là My đứng ngoài cửa lớp..!!




      Bảo: Cũng có thể lắm chớ..!!




      Hoàng : Biết đâu được tha thứ , giáo viên cho vào lớp rồi cũng nên!




      Vũ : Giờ ra kiểm chứn Nếu đúng là đứng ngoài cửa trưa nay cậu cả bọn chầu nhá Hoàng , nếu sai ngược lại , tôi đãi ! Bảo làm trọng tài à nghen !!




      Bảo , Hoàng : ok . Let's go.




      _____________________




      lát sau...




      Vũ cười hí hửng :




      - Đó , thấy chưa !! tôi trúng phóc !!! chầu nhá Hoàng..!!!




      Hoàng nhún vai :




      - Ok thôi !!!




      ......................




      Nó thấy bộ 3 bước ra , nó liền bước lại :




      - Này....3 được lắm á...!!!




      - Tất nhiên !! - Vũ nghênh mặt đến tận "trời" đáp.




      Nó bĩu môi dèm pha :




      - zậy còn đủ bỉ ổi để ghi giấy để lại nữa chớ...!!Chẹp chẹp...




      - Tôi chỉ muốn thông báo cho biết thôi...kẻo mang tiếng ném đá dấu tay !! - Vũ xỏ tay vào túi .




      Bảo liền tiếp chiêu :




      - À...Thoại My...lúc nãy... có dùng cách tụi tôi "mách" zạ ??




      Nó làm bộ ngây thơ :




      - Cách gì cơ..??




      Vũ nheo mắt đểu giả :




      - Này...đừng có ra bộ ngây ngô như cái...bô thế ..!! Chứ đối với bọn cờ đỏ đó ko tha cho ai đâu...chỉ có những ng` liên quan đến bộ 3 tụi tôi may ra....




      Nó hếch mắt lên :




      - Tui ko có liên wan đến tụi à nghen !! Chẳng là bí quá nên tui mới phải....như thế thôi...chứ ko ....ai mà thèm chớ...xí...!!!!




      Bảo gật gù nhìn nó :




      - Haizz... ...Nhưng dù gì cũng nhờ đến tụi tôi nên mới qua được cái cửa ải này...!!




      - Nhưng cũng tại các tạo ra cái mà các gọi là "cửa ải" này chớ..!!!




      - Ờ .....cái đó gọi là .. Thử thách okie ?




      Nó nhăn trán nhìn cả bọn :




      - Bao giờ mới chấm hết mấy cái thử thách này đây ? qua 3 ngày rồi..!




      Cả Vũ , Bảo lẫn Hoàng đến bây giờ mới chợt nhận ra , 3 ngày trôi qua .. Vì ngày xưa , những con người trước đều nhanh chóng tự động bỏ cuộc chỉ sau 1 vài ngày .. Còn Thoại My ngược lại... những bỏ cuộc mà còn "chiến đấu" lại quái ác hơn .. Vì thế.. 3 ngày trôi qua nhàng và nhanh chóng ..




      - Vậy mà 3 ngày rồi cơ à...? Có chưa biết sợ hok ?? - Vũ chớp mắt nhìn nó hỏi.




      Nó phì cười :




      - uh , 3 ngày rồi đấy ! Mà nè , bỏ cái điệu chớp mắt ấy ...trông cứ như tên biến thái ấy...!!!




      Vũ sùng gan lên :




      - Có tin tôi đấm "vêu mỏ" ra ko hả ??




      Nó giơ mặt lên :




      - Nè , có giỏi thử coi....nếu đấm được đấm ...!!




      Vũ bực bội , nắm chặt tay lại rồi thả xuống 1 cách mạnh mẽ và đầy bất lực.




      Hoàng thở dài rút kết luận :




      - Đến nước này có lẽ , đến hết tuần nay mới biết được , có được ở lại Prince Villa hay ko ..!!




      Tự dưng nó lại hỏi Hoàng câu khá điên rồ , à ko ..vô cùng điên rồ chứ nhỉ ? :




      - có muốn tui ở lại hok ??




      - có bị điên ko vậy ?? - Hoàng hỏi lại nó...vẫn lạnh lùng...




      Nó cười dấu ngượng :




      - Hhahaa...tui mới hù có xí mà sợ rồi...các kém thiệt...!!!




      Vũ bất lực nhìn nó :




      - Còn 4 ngày nữa quyết định có ở lại hay ko ... 3 ngày rồi , coi như chúng ta hòa...!!




      Nó cười reo lên :




      - chứ...!!




      - ...!! - Bộ 3 cùng đồng thanh đáp.




      Chợt.....




      - Này....sao lại ồn ào thế nhỉ...?? - chủ nhiệm lớp nó bước ra nhưng lại nhìn thấy bộ 3 nên...




      - Ôi....bộ 3...các em sao lại đứng ở đây...??




      Bảo nháy mắt nhìn :




      - 15p thôi , ok ??




      - Được được được...các cậu cứ tự nhiên...cứ tự nhiên nhé....!!! hihihi...




      Nó méo xệch nhìn cả 3 :




      - Các xem bộ cũng có uy phết nhỉ ???




      - Tất nhiên !! - Bộ 3 lại cùng đồng thanh.




      Thời cơ chín muồi đến , bọn cho nó ở lại thêm 4 ngày nữa .. vì thế nên nó quyết định trắng ra hết :




      - Thực ra ...chuyện món ăn của tôi....&*&%@^@"<?+_




      Nghe giãi bày , phân tích xong ...




      - Cái gì chứ...?! là...dám lừa gạt chúng tôi...có muốn chúng tôi đuổi ra ngoài đường ko hả ?? _ Vũ làm mặt hung dữ quát tháo.




      Nó cảm thấy hơi sợ nhưng vẫn cố :




      - Các đồng ý cho tui thêm 4 ngày rùi mà !!! Sao lại thất hứa được chứ...cái zụ này coi như xí xóa...xí xóa à nghen !! - Nó xua xua tay rồi đánh bài chuồn kẻo mấy tên đó lại giở trò toi :




      - Thôi..xin hộ cho tui ra chỗ này tí xíu há....! Bye...!!


      Ra về ...




      lá lá la la la là...la lá la la la là....




      Thấy nó cứ reo hò nãy giờ , Châu nhìn qua liền hỏi :




      - Hey Thoại My ! Làm gì mà nãy giờ cậu vừa cười vừa la lá la thế hả ?




      Nó lại cười khì khì , vỗ vai Châu đáp :




      - Hoho...sau 3 ngày thử thách , tớ vẫn chưa hề hấn gì..nên tiếp tục 4 ngày nữa .. mà cậu cứ yên tâm há... trong 4 ngày sau là tớ xử lí bọn chứ ko phải bọn xử lí tớ đâu !! hehhehe




      Châu mỉm cười đáp lại , giơ tay thể quyết tâm :




      - Uh...cố lên nhé Thoại My !!!




      __________________________




      Tới biệt thự....




      - Ủa...? Các đâu zậy ?? - Nó thấy bộ 3 kéo nhau đâu nên liền hỏi.




      Vũ cười toe toét mà theo nó là nụ cười zô ziên :




      - Nhờ phúc mà tôi và Nhất Bảo được đãi 1 chầu đấy !! hoho..




      Bảo nhìn nó hỏi :




      - có cùng ko ?? Dù gì vượt qua 3 ngày mà chưa biết sợ cũng là kì tích đấy...!!




      - Ok !! - Nó cười hớn hở đáp ...




      - Ai cho ...vô duyên...ở nhà !! - Vũ nhìn nó trừng trừng .




      - Ơ..... - Nó quê , xụ mặt xuống.




      Bảo vỗ vai Vũ :




      - Thôi....cho cùng !!! Lâu lắm mới có người đấu tranh mãnh liệt đến thế này cơ mà...!




      Vũ nhăn trán lườm lườm nhìn Bảo :




      - Vì thế nên mới cần phải đấu tranh mạnh mẽ chứ...!!




      - chẳng phải nhờ Thoại My mà trưa nay chúng ta mới được Minh Hoàng mời ăn à...?? - Bảo kể công nó.




      Nó tò mò liền hỏi :




      - Mà có chuyện gì zạ ?? Sao lại nhờ tui...?




      - Là thế này....*&^*@"<$+_>?": - Bảo kể hơi.




      Nó nghe xong , nheo mắt nhìn Vũ cách tinh vi :




      - Êy dà...thế mà ko cho tui cùng...!! Xấu tính nha !! Đáng lẽ là phải cảm ơn tui nữa đó...!!




      Vũ giật mình quay lưng , thầm nghĩ :" Khỉ ...Lại là cái cảm giác này.."




      - Thôi... ...!! - Vũ rồi kéo cả bọn .




      Nó cười lè lưỡi nhìn Bảo rồi cùng ..




      buổi trưa vui vẻ tại Lucky Star...




      Nó cảm thấy vui vẻ , tự nhiên trước bộ 3 đó hơn . Thực ra , bọn cũng ko đến nỗi xấu xa , chỉ là hơi ích kỉ tí thôi ^ _~ chứ cũng đáng lắm .




      Đó là suy nghĩ của nó sau buổi ăn này .. nhưng ..




      Tất cả lại thay đổi vào buổi chiều...




      ...................................




      - Thoại My !!! cọ bồn cầu !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!




      vắt vẻo giường nghe nhạc + hát nên ko nghe thấy tiếng hét chói tai của tên Thiên Vũ...




      " Tình vu vơ ghé qua mang đến em bao nỗi mong chờ


      Ngại ngùng mở cửa con tim, sợ rằng như mây thoáng bay


      Rồi cho em giấc mơ, mơ chúng ta được gần nhau mãi


      Baby, don’t leave me alone ..."




      - Thoại My !!! Thoại My !! - Vũ cứ hét toáng lên nhưng dường như tất cả là vô ích..




      ..Rầm... Vũ xô cửa xông vào :




      - Này...tôi gọi có nghe gì ko hả..??




      Nó vẫn thản nhiên nghe nhạc , ko phải là vì nó cố tình lơ mà là do nó ko biết...( mải mê ớn )




      - Thoại My !!!!!! - Vũ hét vào tai nó rồi giật nguyên cái phone ra khỏi tai nó.




      Nó giật mình bật dậy ... mặt chạm mặt...mắt chạm mắt...và ... môi chạm môi...




      - Á...!! Cái gì kì zậy !!




      Vũ lùi người lại :




      - mới kì ấy...!! Nằm nghe nhạc , hát cứ như bò rống .. Nãy giờ tui gọi , có nghe thấy cái quái gì đâu !! Tốn calo quá mất !!




      Nó đưa tay chùi miệng rồi phụng phịu :




      - kêu tui chi ko ??




      Vũ lắp bắp :




      - Có...có....tất...tất nhiên là..là có rồi....!!! ... cọ bồn cầu ...!!




      - Cọ bồn cầu...?? - Nó tròn mắt hỏi lại.




      Vũ lấy lại bình tĩnh , gật gật :




      - Chứ sao nữa...!! xong là chết zới tui !!!




      Nó trề môi đau khổ :




      - Được rồi....hức...!!!




      Vừa làm việc , nó vừa tức ... "trời ơi...sao lúc đó mình lại "môi chạm môi" với như vậy nhỉ...?? Oh my first kiss..!!!!!!!




      _____________________________




      Tối..... 7h......




      - Thoại My !!!!!!!!!!!!!




      Lần này , ko để Vũ đợi lâu , nó bật dậy mở cửa ra hét toáng lên :




      - Cái gì mà gọi tui miết zậy hả ??? Lại làm gì nữa đây ??




      Chợt , nó giật mình :




      - Uả...sao lại là , Minh Hoàng..?




      Hoàng nhếch mép đáp :




      - nghĩ là Thiên Vũ à...??




      Nó gật đầu ngượng nghịu :




      - Ơ...uhm...vâng......




      - Xuống nấu ăn !! - Hoàng cười lạnh đáp.




      - Vâng....!! Nhưng tôi nấu dở mấy ráng chịu đó - Nó lí nhí .




      - Chứ chẳng lẽ tụi tôi nấu cho ăn chắc..? Nấu dở liệu hồn !!




      Hoàng quay lưng bỏ ...




      - Minh Hoàng..!! - Nó khẽ gọi.




      Hoàng xoay người lại :




      - Sao vậy ????




      Nó quyết định hỏi cái câu hỏi làm nó đau đầu , nhức nhối :




      - Sao mấy lần trước lại giúp tôi..? Hôm bữa... bảo..." chỉ thế" là sao..??




      - " chỉ thế.." - Câu đó của tôi làm tò mò đến thế à , Thoại My ?!




      Nó gật gật :




      - Tất nhiên !




      - Bởi vì.. có nét giống em tôi ... người em qua đời nhiều năm trong vụ hỏa hoạn ở nhà... Lúc đó , tôi vô dụng , cứu được em tôi.... Vì vậy , khi gặp ...tôi cũng ko muốn gây khó dễ cho làm gì...vì...em tôi... - Hoàng tựa lưng vào tường kể.




      Vậy là nó có câu trả lời..nhưng câu trả lời này dường như ko làm thỏa mãn nó...Nó cảm thấy chút ko hài lòng...Có lẽ..nó mong đợi nhiều hơn thế...Và những điều đó...là thể...!




      Nó cười nhạt :




      - ra là thế ...!!




      Bất giác , Hoàng cầm lấy bờ vai bé của nó :




      - Nhưng cũng nhớ... vì thế mà tôi chấp nhận để ở lại đây đâu..!!




      Nó hếch mặt ranh ma :




      - Vậy cũng nên nhớ... tôi ko bị khuất phục đâu ! Vì..tôi là Thoại My !!


      Nó cắm đầu suy nghĩ :" Huhu...biết nấu món gì bây giờ...? Món gì làm cũng dở tệ hết....giá như ngày xưa mình nghe lời mẹ lao đầu vào bếp có phải hay hơn ko ??? hjx !! "




      7H30...muộn quá rồi....Biết làm món gì đây...??




      Chợt... ý nghĩ lóe lên trong đầu nó...




      Nó reo lên mừng rỡ :




      - Đúng rồi !! Quá hay !! Sao nãy giờ mình nghĩ ra nhỉ ?? Yeah !!




      rồi nó bắt tay vào làm món....MÌ GÓI....




      Nó hì hục nấu , nấu bằng lòng quyết tâm , nấu bằng cả trái tim...




      Chỉ 20 phút sau...




      - Ê ! Mấy xuống ăn !! - Nó gọi í ới.




      - Rồi...!! Để xem lần này cho tụi tui ăn món gì...hi vọng ko phải cái món sườn xào lờ lợ ấy...!! - Vũ mỉa mai .




      Nó cười đểu giả :




      - Ngon đấy !!! Các cứ phải là yên tâm ^_~




      Bảo nhìn nó cách đa nghi :




      - Còn tui hi vọng ko phải đồ ăn mang nhãn mác Lucky Star hay là nhà hàng quán cơm nào đó chớ...?!




      - Món này tự tui làm mà...!! Món này có tên là : Mi-xi-xup - Nó phân bua rồi đẩy bộ 3 xuống nhà ăn .




      Bộ 3 cùng đồng thanh :




      - Mi-xu-xup , món gì lạ vậy ???




      Nó cười rạng rỡ :




      - mấy cứ xuống rồi biết !!!


      ....................




      - Ặc....là mì ăn liền hả ???? - Vũ tròn mắt nhìn nó.




      Nó thản nhiên đáp :




      - Ừh..! Chứ sao !!




      Vũ trề môi :




      - Thế mà cũng bày đặt : Mi-xi-xup




      - Mi-xi-xup chính là mì xì xụp đó !! hehhehehe - Nó giải thích.




      - Trời....!! - Bộ 3 lại đồng thanh tập 2.




      - Mì ăn liền để tui tự làm còn hơn !! - Vũ thêm.




      Nó cười ranh :




      - Vậy sao mấy ko tự làm giờ than trời than đất ?




      - THôi...ăn đại ...!! Biết thế tui để ăn ở nhà , còn tụi tui ăn nhà hàng cho nó khỏe...!! đúng là.... - Vũ chau mặt lại .




      - ăn thôi !!! Đưa đây !! - Nó định giật tô mì của Vũ lại Vũ cầm lại :




      - Để đó... đừng có khôn !!!




      - Zậy ăn ...sao nhiều zạ ??? - Nó chớp mắt nhìn Vũ rồi ngồi vào ăn.




      "xì xụp xì xụp...xì xụp xì xụp..."




      - Ngon...!! Ngon quá...!!! - Vũ buột miệng khen.




      Nó nghe thấy liền cười hớn hở , toe toét :




      - Cái gì cơ..? kêu ngon hả...??




      Vũ lắp bắp cãi :




      - Đâu...đâu..đâu có...tui...tui đâu có ngon bao giờ...?




      Nó lườm lườm :




      - ngon ăn chầm chậm thôi....!!! Hứ...!!




      Bảo cười khì nhìn nó :




      - Mà món này làm ngon đó...!! biết có Lucky Star vậy ta...??




      Nó bĩu môi :




      - Xì...tưởng sành ăn lắm cơ chứ..! Ở Lucky Star có cái món này đâu !!




      - Ừ...thế chắc ở nhà hàng nào đó...!! a...Hay là ở Hihe Food ? Chỗ đó chuyên bán mì đó !! - Bảo gật gù suy nghĩ .




      Nó xua xua tay :




      - có đâu à nha...tui còn chưa biết Hihe Food ở chỗ nào nữa là....?!




      Vũ lăm le :




      - Chắc chắn là ko phải ở Hihe Food rồi...trình độ thế này thua xa ở đó...!!!




      Nó xụ mặt xuống ...




      - Cũng thua kém đâu !! - Hoàng khẽ , chỉ cần câu này thôi .. cũng đủ để nó cảm thấy ấm áp trong lòng rồi.________________________


      Tối...




      Thiên Vũ ngồi dựa lưng vào chiếc ghế , tay xoa bụng :" Hjx...đói quá....Sao nhanh đói vậy nhỉ...? à...chắc tại lúc nãy con đó nấu ít mì quá....Hỏi sao đói cho được...!! Thực tình bữa tối hôm nay ngon quá .. hương vị này đặc biệt .. Khác hẳn với những tô mì từ trước đến nay mình từng ăn .. Hjx...muốn ăn nữa quá...! Nhưng..chẳng lẽ lại "ê" mặt tới kêu ta nấu cho 1 tô nữa...trong khi lúc nãy mình lại " này nọ" cơ chứ...!!! Thôi...tốt nhất ráng nhịn rồi xuống nhà bếp kiếm thứ gì ăn vậy..."




      Nghĩ là làm , Vũ liền chạy xuống nhà bếp ...




      - Cậu kiếm thức ăn hả ??




      Vũ giật mình theo quán tính lùi về mấy bước :




      - ơ...Hoàng...!!? Cậu làm gì vậy ??




      Hoàng chìa ra tách cà phê :




      - Uống cà phê ? Cậu có muốn uống ko ??




      Vũ nhún vai :




      - ....tôi còn mất ngủ đây này....!!!




      Hoàng khẽ cười :




      - Đói kêu Thoại My nấu cho tô mì ..?!




      - Tôi ko thích ! - Vũ gọn lõn đáp.




      - Thấy ngon mà kêu ko thích là sao ?? - Bảo từ đâu bước lại hỏi.




      - Cậu đấy hả Bảo..??




      - Uh ! Chứ còn ai nữa...!! À này Vũ , lúc nãy cậu xạo quá... ràng thấy ngon mà còn bày đặt nữa ! hahah - Bảo "vạch trần" rồi cười ha hả.




      Vũ trề môi :




      - Cũng tạm thôi...vả lại tôi ko muốn ta cứ tự cao tự đại nên mới như vậy cho ta bớt kiêu 1 tí..!! Mà cậu thôi cái điệu cười đó Bảo , nghe khó chịu chết !!




      Bảo vỗ vai Vũ cười :




      - Tôi bắt chước điệu cười này của cậu đấy ! Chứ cái điệu cười này ko phải là của warm boy như tôi đâu !!! keke




      biết gì thêm , mở tủ lấy gói mì tôm ra nấu trong cười đùa chế giễu của Bảo và Hoàng.




      " Lạ ...Vẫn thể có được cái hương vị như lúc nãy...Là sao ta..??"


      Sáng hôm sau...




      Nó dậy từ lúc 5h30 , chẳng là nó sợ lại mắc bẫy của bọn như hôm bữa ấy mà ^_~




      .......




      - Êy !! Đợi với...đợi học với !!!! - Nó gọi bộ 3.




      Vũ thấy nó cứ "cà rề cà rà " nên liền lầm bầm chửi :




      - Mau lên , đồ con rùa !!!!




      - Đợi tí .... tui mang giày ..!! - Nó lộc cộc xỏ giày rồi chạy vù vù theo bọn .




      Bảo xỏ tay vào túi hỏi :




      - Ê Thoại My !!! Trưa nay định cho tụi tui ăn cái gì đây ???




      Nó đắn đo suy nghĩ lát ...




      - Mi-xi-xup !!! - Vũ cười toe toét .




      Nó nhìn Vũ bằng ánh mắt hình dao găm :




      - Chẳng phải hôm qua chê cơ mà...??




      Vũ huýt sáo vui vẻ :

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      - Chị Tú....chị gọi em có j ko ??




      Tú mỉm cười hiền hậu .. nụ cười này hiền...khác với nụ cười của Tú và giọng cũng ngọt ngào hơn :




      - Ừm....chị muốn gọi em có chuyện ... chị em mình ra ngoài hoa viên kia chuyện ..!!




      - Vâng !! - Châu rồi bước theo Tú.




      ...........




      - Sao .... chị muốn với em về đề nghị hôm bữa ư...??




      Tú khẽ nhăn trán dùng tay che miệng Châu lại :




      - Em bé bé cái miệng lại thôi...!!! - Tú nhắc xong rồi tiếp :




      - Đúng vậy....theo thông tin mới nhất chẳng phải .. Thoại My được ở Prince Villa rồi sao..?? Nếu ko làm thế chúng ta mất tất cả !!




      - Nhưng.... Em ko...ko ..




      Tú ko để Châu hết câu mà ghì lấy tay Châu :




      - nhưng nhị gì hết..!! Em ko muốn mất Nhất Bảo chứ...??




      - Em...em...em ko thể...ko thể đánh mất ấy...!!




      - Vậy ...... em hiểu rồi chứ...?




      - Ơ...em...em.......




      _________________________________




      Vào lớp....




      - Tớ mệt quá My ơi...!!




      Nó lo lắng :




      - Sao thế...? Có cần tớ đưa cậu lên phòng y tế ko ?




      Châu lắc đầu :




      - ... cần đâu...nghỉ lát là khỏe ý mà...! à...hôm nay tớ hơi khó chịu nên có gì cậu bỏ qua nhé...!!




      Nó nắm tay bạn cách thân thiết :




      - Ừ...ko sao đâu mà...!! Hihi...!!




      - Trưa nay...tớ cùng về với cậu được ko ??? - Châu chớp mắt hỏi.




      Nó vui mừng , cười đáp :




      - Tất nhiên rùi !! Thế thích quá..!! hihi...!!




      - ừ...Thui...tụi mình trật tự...ko bà Hà la sát lại để ý toi...!!'




      - uh...suỵt nhá..!! Hihihi.. - Nó làm bộ đáng rồi nhìn lên bảng tiếp tục học bài.




      ___________________




      Ra về....




      - Trời...hôm nay có cả con này theo nữa hả ?? - Vũ chưa gì châm chỉa.




      Châu khẽ thở dài .. nó liền nhìn qua phía Vũ :




      - Này....! Con đường này là của hả?? Hay sao cứ này nọ zậy chứ ??




      Vũ nhún vai :




      - phải của tui...nhưng chẳng phải...cả và con này nữa... theo bọn tui sao...?? Bọn nghĩ...ai thích theo bọn tui hả...?? Hơ...hay nhỉ...??




      Nó gầm gừ :




      - Bọn nghĩ bọn là ai chắc...???




      Vũ chớp mắt :




      - Bọn tui á...là bộ 3 hot-warm-cold boy cực kì nổi tiếng đẹp trai hào hoa !!




      - Oẹ...sao tui nghe mà bùn ói quá...!!! - Nó làm bộ như sắp ói đến nơi cố tình chọc tức bọn .




      Thế mà.....Vũ dửng dưng câu :




      - Ói ...!!




      Nó lầm bầm rồi bước nặng trịch :




      - Hứ... thế mà cũng ...!!!!




      Chợt....




      Bảo bước tới cạnh nó..đẩy nó về phía trong :




      - Bước qua bên đó mà ...ai lại giữa đường như thế...! Xe tông tụi tui hổng có chịu trách nhiệm đâu à nha !




      Nó cười :




      - Hì...cảm ơn ...!!




      Châu khẽ thở dài :" Vậy những điều tôi nghĩ...đều đúng cả rồi chứ...!! ta kêu cậu bước vào trong đứng...để tôi đứng ở ngoài cơ mà... ta đâu có coi trọng gì tôi đâu...vậy mà tôi vẫn lòng ..vẫn lòng chờ đợi ..vẫn cạnh cậu với tư cách là bạn thân cơ đấy , Thoại My ạ.! "


      Đến Prince Villa....




      Châu bụm miệng lo lắng :




      - Chết !! Tớ nhờ bác ấy đến đón lúc 10h15 mà bây giờ 10h30 rồi...!!! biết bác ấy có quên ko nữa..!!




      Nó khẽ nhíu mày :




      - Vậy giờ làm sao ? hay tớ đưa cậu về nhé..!!




      Vũ liếc nhìn Châu , nhếch mép cười mỉa :




      - bộ về cho nó nhanh !




      Nó đả kích lại :




      - Đúng là có tính người cơ mà..!!




      - được lắm đấy !! Giỏi ..!! - Vũ gầm gừ từng tiếng.




      - Mệt quá... có biết khen tui lần này là lần bao nhiêu rồi ko ? Ngại chết được..!!Hohoho - Nó lại cố tình chọc tức gã Thiên Vũ đáng ghét.




      Châu im lặng lúc rồi nhìn sang phía Bảo :




      - ... có thể đưa em về Bảo..??




      Bảo mỉm cười đúng chất warm boy :




      - Được thôi !!




      Châu khẽ vui trong lòng...nhưng cũng nhanh chóng thất vọng ..




      - Taxi...taxi....!! Đưa này về .. địa chỉ tôi ko biết...cứ hỏi ấy..!! Tiền đây....!! Chắc cũng ko thiếu đâu !!! - Bảo rồi mở cửa xe :




      - Lên ..!!




      Châu sững sờ...lửng thửng bước lên xe....




      Bảo vẫy tay :




      - Thế được chưa ?? Tôi gửi tiền rồi đấy..! tự về !!




      Châu cắn môi hỏi :




      - ko cùng em sao..??




      Bảo bật cười :




      - nghĩ là ai... đứa con nít chắc ..??




      - Ơ...ơ...




      Châu kịp gì nữa Bảo ra hiệu cho bác tài lái xe ...




      " quá đáng.... ko thể bỏ ra cho em chỉ vài phút ... vô tâm đến thế sao..?? Nếu ko có Thoại My..! Liệu có đối xử với em như thế ko..??"




      .......Vào nhà......




      - Hì..bây giờ các đừng có mà bày trò gì nữa à nghen...qua mấy cái thử thách này rùi ... hòa bình nhá ^_~ - Nó nheo mắt đáng .




      Bảo phì cười :




      - Để còn xem thái độ của thế nào ..!!!




      "ác độc" hơn :




      - Chứ nghĩ ở đây yên bình chắc ? Vì ...bọn tui rất ghét ...ko muốn ở lại đấy...cũng chỉ vì hôm qua gặp may nên mới có chuyện được ở lại đây...còn bọn tui có hành hạ đày đọa hay ko ...là quyền của bọn tui chứ...!!




      - Các ... là...!! Hãy đợi đấy...tui...tui cũng ko tha cho các đâu ...!!- Nó nghiến răng rồi bước lên phòng rầm rầm :" Hừ..tưởng thoát nạn...thực ra vẫn chưa thể thoát....hjx...!"




      Vũ hếch mép lầm bầm :




      - Hớ.....lần đầu tiên có người dám tuyên chiến thẳng thừng với chúng ta như vậy đấy... hứ..!! Để xem..mèo nào cắn mỉu nào..!!




      ____________________


      Chiều hôm đó...14h....




      - Cái gì vậy ?? - Vũ hỏi.




      Bảo cười chìa ra trước mắt Vũ con chuột..




      - á...cái j ghê vậy ?? - Vũ giật mình hét lên.




      Bảo nháy mắt :




      - miệng thôi.... Chuột... là chuột giả... Dành cho Thoại My..!!




      Vũ cười phá lên :




      - Hay...!! Hay đấy...!! Nhưng mà bây giờ....cậu có thể bỏ con chuột đó xuống đc ko ..? Nhìn thấy ghê à...!!!




      Bảo cũng cười theo :




      - sao đâu.....!!




      - Tất nhiên rồi.... !! Bây giờ bỏ vào trong đống đồ áo chưa giặt ấy....bắt ấy xuống giặt ) để xem xử của ấy thế nào..!!!




      Hoàng đọc sách , thấy vậy liền :




      - Lại trò chuột hả...?? Bỏ vào đống quần áo sao mà dám mặc nữa ??!




      - Chuột giả ấy mà ! sao đâu !!




      Hoàng khẽ im lặng rồi tiếp tục chăm chú đọc sách...




      ________________________




      lát sau...




      - Thoại My...!! Giặt đồ...!! - Vũ cười cười gọi.




      Nghe tiếng gọi , nó liền mở cửa bước ra :




      - Gì mà cười như con đười ươi vậy hả ???




      Vũ liền nín cười , trơ mặt chuột ra :




      - Tui..tui cười hồi nào... giặt đồ ..!!




      Nó gật gù rồi bước xuống chỗ giặt đồ..




      ....................




      hì hục hì hục...




      Nó giặt đồ lúc lâu nhưng cũng chẳng có động tĩnh gì .




      Vũ , Bảo , Hoàng vô cùng ngạc nhiên ..




      Thấy thế , Vũ liền cất tiếng hỏi :




      - ko thấy gì hả Thoại My !??




      Nó chớp mắt :




      - Cái gì là cái gì cơ...???




      tiếp :




      - vật gì gì đó đó......




      Nó nổi quạu lên tức giận :




      - Cái gì mới được chứ....?? để quên ví tiền hay là cái quái gì ???




      - Lạ đấy !! - Bảo khẽ rồi kéo Vũ và Hoàng lên nhà khách.




      ...................




      Vũ bắt đầu màn tra hỏi :




      - Bảo ..có cậu bỏ chuột vào trong đó rồi ko đấy...!!!?




      - mà ....!! - Bảo thành .




      - Thế con chuột đó đâu mà My ko thấy ?? - Vũ đăm chiêu .




      - Sao mà tôi biết được !!!




      Chợt...




      - hhhahahahahahaha .




      tiếng cười thánh thót tinh ranh phá trời vang lên xóa tan bầu ko khí ảm đạm.. đó mỉm cười nhìn bộ 3 rồi chống nạnh :




      - nhớ em sao mấy ???




      Trời...Minh Thảo...! - Cả 3 người Bảo , Hoàng , Vũ cùng thốt lên.




      Thảo mỉm cười đáp :




      - Sao hả...?? Thấy em tới ko zui hả ..? Hay sao zạ ???




      Bảo nheo mắt đáp :




      - Sao mà ko vui được...!!




      Vũ liền thở dài hỏi :




      - Sao em đến mà ko báo trước ??




      Thảo nhún vai , nghiêng nghiêng mái tóc buộc cao nhí nhảnh :




      - Em mà cũng cần phải báo trước à ??




      Vũ cười gượng :




      - Tất nhiên là ko rồi... chỉ thế thôi...!!! Vào nhà ngồi !!




      Thảo gật gù rồi bước vào phía trong .




      Hoàng nhìn Thảo cách chăm chú... em của Thiên Vũ - Minh Thảo bây giờ cũng ko khác xưa là bao...vẫn xinh đẹp nhí nhảnh vui tươi như thế... Nhưng đồng thời .. Thảo cũng là con người rất đặc biệt đối với Minh Hoàng.




      Rồi Thảo như sực nhớ ra điều gì , cười tươi :




      - em quên mất...có quà cho các mà quên đưa ra...!! hí hí...!!




      - Quà ...quà á ?? - Cả 3 tiếp tục đồng thanh . Bọn ngạc nhiên cũng phải thôi , Thảo có bao giờ biết chữ "tặng quà" là gì đâu..




      Thảo gật đầu cái rụp :




      - Vâng ạ...!! Đây nhá...!! Tén tén tén tèn...




      rồi Thảo chìa ra ..........con chuột....




      - á á á... Gớm quá .. gớm quá .... Em bỏ nó xuống ...!!! - Vũ hét toáng lên.




      Vẫn tinh ranh như ngày nào , con bé ung dung đáp :




      - Em thấy nó...dễ thương mà !!! hihihi...




      - Em kiếm đâu ra nó vậy...?? hả...?? _ Vũ hỏi tiếp.




      Bảo liền sực ra :




      - Trong đống quần áo hả Minh Thảo..??




      Thảo liền vỗ vai Bảo :




      - Chính xác...!! đoán sao hay vậy..?? Lúc nãy em có bỏ cái áo bẩn vào đó... thấy có cái gì giống con chuột nên em lấy ra chơi chơi ^^ hí hí..!!




      - Trời... ra là em !! - Cả 3 lại đồng thanh lần nữa.




      - Là sao zạ...Em ko hiểu...?? - Thảo ngờ nghệch hỏi.




      - Dài dòng lắm..!! Mà em cũng ko cần biết làm gì...!! - Vũ méo mặt .




      Thảo xụ mặt xuống :




      - Biết em có tính tò mò rùi còn vậy...!!! Ghét..!!




      Thấy Thảo có vẻ bực bực , Hoàng liền cất tiếng hỏi hi vọng nàng nhanh chóng quên :




      - Dạo này em thế nào rồi Minh Thảo ??




      - Em á...?? Cũng thế cả thôi...!! - Thảo đáp .




      Hoàng tiếp :




      - Em cũng ko khác xưa là bao nhỉ...??




      Thảo nhí nhố vênh mặt lên đáp :




      - Sao lại ko khác chứ ...?? Em xinh hơn nè...!! Dễ thương hơn nè...!! Nhiều theo hơn nè ...




      Hoàng cười ấm áp :




      - Điều đó tất nhiên rồi...!! Ý là tính cách của em cơ....!!




      Thảo xoa xoa mái tóc cười gượng :




      - Bản chất khó đổi mà ...vả lại...Em cũng ko cần thay đổi làm gì ^^ hì hì !!




      Lúc này...nó giặt đồ xong nên liền tung tăng chạy lên nhà khách :




      - Hey..!!! Tui giặt đồ xong rồi đây...!!




      Rồi nó giật mình lùi lại , nấp vào mé tường và len lén nhìn... Ai vậy... đó là ai mà lại chuyện với Minh Hoàng vui vẻ như vậy....dường như ở cạnh ấy.. Minh Hoàng ko còn là "cold boy" nữa.. Người đó là ai...?? Hay là...người mới của ...???




      - Ê...!! Thoại My...gì mà đứng lấp la lấp ló ở đó hả...?? - Vũ chợt nhìn thấy nó nên liền quát lên hỏi.




      Nó giật mình bước tới :




      - Tui...tui định lên chứ..chứ có lấp ló cái gì đâu...!!!




      Thảo ngạc nhiên nhìn nó rồi quay sang bộ 3 :




      - Đây là ai..?? Tại sao lại....???




      Bảo khẽ "à" lên tiếng rồi :




      - Đây là....là....




      Vũ liền chen vào đáp :




      - Là osin của Prince Villa .. phải ko.. Thoại My...??




      Nó lườm lườm :




      - đừng có mà quá đáng...!! Cẩn thận ..tui giết giờ đó..!!




      Rồi Thảo liền :




      - Tối nay .. em ngủ lại đây được ko vậy...??




      - được..!! - Cả 3 cùng .




      Thảo trề môi khó chịu :




      - Sao lại ko...?? Bọn cho xa lạ ở lại được..còn em à...??




      - Đây là luật bất thành văn của Prince Villa rồi em à..!! - Bảo giải thích.




      - Vậy chẳng lẽ.. này là ngoại lệ à...?? - Thảo nhếch mắt lên chỉ tay về phía nó.




      Thảo nào ngờ .. bộ 3 lại đồng thanh đáp cách phũ phàng :




      - Gần như là thế đấy em ạ..!!




      - Nhưng em muốn ở lại đây.. Vũ...!! trai cái kiểu gì vậy...?? có tin là em gọi điện về nhà méc bố mẹ hok ???




      Nó mỉm cười :" ra là em của Thiên Vũ...thế mà mình cứ tưởng là.....người ý của Hoàng...^^"




      Vũ chép miệng nhéo má Thảo :




      - Này nhá...!! Đừng có lôi bố mẹ ra đây mà dọa ....về việc này bố mẹ cũng hiểu rồi...em cứ việc mà gọi điện..ko ích gì đâu há..!!




      - hừ.. đáng ghét..!! có còn là trai của em nữa ko thế ?? - Thảo dậm chân rầm rầm , tức tối .




      - Always ^_^ - Vũ cười ha hả đáp.




      Nó chợt mở lời... đến bây giờ nó cũng ko hiểu hành động đó của nó nữa :




      - Nếu muốn có thể ở lại đây ^^




      - Sao...?? _ Thảo ngạc nhiên nhìn nó hỏi rồi lay lay vai nó :




      - có thể giúp tôi hả...??




      Nó gật đầu đáng :




      - Tất nhiên rùi..!!!




      Vũ lại nhìn nó bằng ánh mắt "ghê rợn" :




      - Này... lại có ý đồ gì nữa đấy hả ??




      Nó nhún vai :




      - Ý đồ j là ý đồ j chứ..!! Hoàn toàn vô tư há..!!!




      - mau ... có giúp tôi được chứ..?




      - Uh !!- Nó khẽ đáp rồi quay sang bộ 3 :




      - Coi như đây là bạn tui ha...mà tui cũng là 1 thành viên của biệt thự này..vì thế....bạn bè tới chơi cũng là chuyện thường...mà ở lại cũng là chuyện thường...!! Vì thế việc ấy ở đây ko liên quan tới các há...^^ hehehehe




      - ......... - Bộ 3 lắp bắp ko được gì , thầm nghĩ : " Con này quả là ranh ma... Đối phó với con này quả là khó khăn..!!"




      Thảo rối rít cảm ơn nó rồi xách túi đồ lên phòng.




      Bước lên lầu....Thảo khẽ hỏi nó :




      - Tui ở phòng nào đây...???




      - Hầu hết các phòng đều bụi bặm hết...!! Muốn ở phải lau chùi.....Mà ở đây có lâu ko vậy...???




      Thảo nhún vai :




      - Vài ngày thui.... !! Tui ở cũng ko lâu đâu..... mà... xem chừng ở đây cũng ko lép vế nhỉ...? Mà sao có thể gia nhập vào biệt thự thế...?? cho tui....




      Nó liền vội cắt ngang :




      - Lát tui kể cho....mà bây giờ ở phòng tui luôn há...?! Dù gì .. cũng là em của Thiên Vũ , thiên kim đại tiểu thư... ở chung phòng chắc cũng ko thoải mái .. nhưng mà bây giờ mà lau dọn phòng khác lâu cực...chắc tối khuya mới xong !!




      Thảo mỉm cười thích thú :




      - sao đâu..!! Ở hai người càng vui chứ sao...!! Mà nè...đừng cứ -tui tui nữa nhé...nghe chẳng thân thiện chút nào hết á....!!




      - Vậy....chắc...... lớn tuổi hơn tui rùi...!! Tui gọi là chị hả...??




      - Tui học lớp 9 ^^




      Nó sững người lại , nhìn Thảo như nhìn người ngoài hành tinh :




      - Cái zề ??? Lớp 9....lớp 9 sao mà cao thế....?? á á..!!! Tui tưởng chắc phải học lớp 11 ...




      Thảo khẽ nhéo tay nó :




      - Bậy nè...!! Nhìn tui trẻ trung vậy mà kêu là học lớp 11 hả....?? Mà học lớp mấy ??




      - Lớp 10 - Nó méo mặt nhìn lại thân hình lùn lùn của mình đáp.




      - cũng lớn hơn tui có 1 tuổi thui...nhưng tui cứ gọi là chị ha...!! Chị .. hihihihi...mà chị tên là gì á ?? - Thảo chớp chớp mắt hỏi.




      Nó ngước mắt lên mỉm cười :




      - Thoại My ^_^




      - Còn em là Minh Thảo ^^ Như chị biết đó...em là em của Vũ.. và còn là....1 người rất đặc biệt...của Hoàng đấy nhá ^_^ Hihi... Thôi...chị em mình zô phòng ... phòng của chị.. là phòng này hả..??




      rồi Thảo vô tư bước vào phòng để lại cho nó bao suy nghĩ... " Là người đặc biệt của Minh Hoàng...?? Là thế nào...?? Người đặc biệt...là sao....??? Thực ra .. giữa 2 con người ấy là mối quan hệ gì...???"




      _____________________




      Tối .......19h..........


      Nó và Thảo ngồi chuyện....




      - Chị My... chị có thât là osin ở đây hok vậy...??




      Nó bật cười vênh váo :




      - Tất nhiên là ko rùi...!! Ở đây...chị ngang hàng với bọn nhá ^^




      Thảo trầm ngâm suy nghĩ :




      - Trời..... thẳng ra là...chị ko thể dùng mĩ nhân kế được.... thế dùng kế gì mà ở lại đây được hay thế chị ..??




      Nó méo xệch mặt lại , quả Thảo quá đúng nhưng cũng khiến nó hơn buồn.... hoho ...




      - Diệp , chủ Biệt thự này là bạn học của mama chị..mà cực thân luôn đấy nhá...nên cổ kêu chị về đây ở...rồi ... vượt qua mấy cái thử thách nhắng xị của bộ 3 đáng ghét đó... chị được ở lại...




      đến đây , Thảo ngạc nhiên ra mặt .. mà cũng đúng thôi...điều này cũng là đáng ngạc nhiên mà...từ ngày 3 bọn thực chiến thuật đó Thoại My là người đầu tiên vượt qua ..




      - Chị...pro...pro ...!! Em thế này mà còn pó tay chị quả là bậc sư cụ - Thảo cười lăn cười bò .




      Nó lườm lườm :




      - Em có thôi cái điệu đó ko...? Mà này...chị hỏi này...!! Em và Minh Hoàng...là sao zạ ??




      Thảo tủm tỉm cười :




      - Chị muốn biết thiệt hả..??




      Nó gật đầu lia lịa :




      - Tất nhiên là thế rùi !!!




      - Minh Hoàng là vị hôn phu của em )




      Nó sững sờ...ngây người ra.... rồi tỏ vẻ ngạc nhiên :




      - sao...?? Vậy là sau này.... 2 người lấy nhau hả..??




      - Vâng !!! Cả Vũ cũng thế nữa...ảnh cũng có hôn ước rồi...!!




      - Ai vậy...?? Là với ai vậy...?? - Nó vội hỏi nhưng cũng chợt thấy mình ngớ ngẩn..tự dưng lại quan tâm đến chuyện Thiên Vũ làm gì chứ...!! ta ...




      Rồi Thảo với vẻ quan trọng :




      - Là thế này.... Mà chuyện này là kín đáo nhá chị... lộ ra ngoài là scandal chết..!! Em mất hết cả tự do và thoải mái..thế nên chị hứa em mới được !!!




      Tất nhiên , nó đồng ý liền : - Ừ.. Chị hứa mà Minh Thảo..!! Em kể ...!!!




      - em có hôn ước với Hoàng..còn Vũ lại có hôn ước với em của Hoàng...^_^




      - Axx...thế kỉ 21 rồi mà vẫn có vụ hôn ước nữa hả..?? - Thực ra về chuyện này nó nghe nhiều rồi nhưng có lẽ nó ko muốn chấp nhận đó nên mới vậy.




      - Vâng...có chứ ạ...!! - Thảo cười rồi hồn nhiên kể lể :




      - Mà.... em với Hoàng.... tưởng là hôn ước thế thôi nhưng cũng có tình iu đấy chị ^^ hihi...!! Ảnh chiều em cực kì luôn ... bây giờ em học xa...chứ ngày trước học gần...chiều nào ảnh chã chở em chơi....!! Mà chị biết hok ..? Vì em nên ảnh chia tay với chị Tú đó....suỵt...!! Cái này chị đừng với ai nha...!!




      Nó khẽ nhói trong tim....nó sao thế này...bình tĩnh lại .... bình tĩnh lại nào...!! Cố lên Thoại My...!!




      - Chị....ừm...chị .... giữ bí mật !!




      Chợt...nó cảm thấy như ko cầm cự được những giọt nước mắt được nữa.... Nên liền vội :




      - Chị ra ngoài 1 xí...!!




      Rồi nó chạy nhanh về phía sân thượng của biệt thự...




      ... Nó biết phải làm thế nào..Nó hề muốn khóc...vì khóc là yếu đuối...mà...Nó lại ko được phép yếu đuối..




      Nó buồn quá... tất cả giấc mơ bên giờ tan biến hết rồi.... tất cả chỉ còn là ảo mộng...thực tế chỉ còn là ảo mộng mà thôi.....




      Làm sao đây...? Làm sao để ngăn hàng nước mắt của nó lại đây.


      Chợt..




      - Muốn kìm nén nước mắt ... ngẩng mặt lên trời ... ngắm nhìn những ngôi sao ... như thế..nước mắt ngừng tuôn rơi..và nỗi buồn nhõm hơn..




      Nó giật mình quay lưng lại thấy Minh Hoàng...Cậu khẽ mỉm cười... nhưng.... tại sao nụ cười đó vẫn luôn lạnh lùng với nó...




      Nó sợ mình lại ko thể nín được... nên vội vàng ngẩng mặt lên trời , ngắm sao như lời Hoàng vừa ... Nhưng sao Hoàng lại đọc được hết ý nghĩ của nó như vậy nhỉ..??




      Hoàng chợt cười thành tiếng :




      - Đấy...!! Xem chừng hiệu quả rồi đấy....!!




      Rồi Hoàng quay lưng bước ...




      Nó hít hơi sâu rồi khẽ :




      - Đừng ...hãy cho tôi biết .. ngôi sao mà thích...!!




      - Tôi ko thích ngôi sao nào cả....!! Chỉ là ngắm sao vơi nỗi buồn thế thôi....




      rồi Hoàng tiếp tục bước ....thực ra...Hoàng có thích ngôi sao..nhưng chẳng bao giờ nó xuất trước cậu...




      Nó khẽ thở dài... Hoàng vẫn lạnh lùng với nó quá.... Nhưng sao.. nó lại quan tâm nhiều đến thế nhỉ..?? Hay là....nó.....??




      Chợt...




      - Êh..! Thoại My....!!




      Nó giật mình quay lại... ra là Thiên Vũ....nó buồn buồn hỏi :




      - Sao vậy...? Gọi tôi có chuyện gì hok...??




      Vũ nhún vai :




      - Minh Thảo rủ chơi.... hok...??




      Nó chưa kịp gật gù tiếp :




      - Mà thôi... ko nên tốt hơn đó...!! ở nhà ...!!




      nghĩ nó vênh váo lên mà :" Cái gì chứ...!! Tui chơi...!!" nào ngờ , nó thờ ơ đáp :




      - Ừ...tui ở nhà...!!




      Vũ cười phá lên sung sướng , quay lưng nhưng chợt sức mạnh vô hình nào đó kéo lại ... và :




      - hãy cùng ....đừng ở nhà...!!




      Nó ngạc nhiên , khẽ nghiêng đầu hỏi :




      - Sao cơ...???




      Vũ nhắc lại :




      - hãy cùng ...!!




      Nó im lặng gì...sao vừa mừng rỡ khi nó ở nhà .. mà bây giờ lại....??




      Thấy thế...Vũ lắp bắp giải thích :




      - Ý...ý của tui là....là....Minh Thảo có lẽ thích cùng hơn nên mới bảo tui kêu ... !! Vì thế nên ....!! Đừng ở nhà kẻo làm Minh Thảo buồn....!!




      Nó gật gù hiền lành :




      - ừ...!! Vậy tui ...!!




      Vũ mỉm cười rồi bước xuống nhà... quên để ý rằng... nó trả lời khác với mọi người...lạnh lùng , thờ ơ hơn..." Hình như con có chuyện buồn hay sao nhỉ....mà sao mắt của nó đỏ hoe vậy ta...?? Hay là Thoại My khóc...?? Mà quên...sao mình lại để tâm chuyện ta được chứ....khìn quá...!!"




      Nghĩ rồi Vũ lắc đầu rồi tiếp tục bước ...nhưng những suy nghĩ vẩn vơ vẫn cứ lên đầu :" Tại sao...tại sao lúc đó... lúc con bảo là ko ... mình lại làm như thế nhỉ...?? Sao mình lại kêu ta cùng chứ...!! Khi đó...mình hơi buồn phải ko nhỉ...?? ... đâu..!! Mình khìn rồi...khin rồi..!!! >.<"




      ______________________




      - Sao...cái gì cơ...?? Em bảo chị mặc bộ đồ này á....?? - Nó méo xệch mặt ... Hư hư...làm sao nó có thể mặc bộ váy này chứ.... có bao giờ nó mặc váy đâu...!!




      Thảo trề môi :




      - Có sao đâu...em thấy chị mặc bộ này chắc hợp đó....!! Em thấy nó xinh mà...!! Vả lại , chị đến đó mà ko ăn mặc thế này...là trở thành trung tâm của chú ý đó...người ta chị chơi trội cho coi...!! Bây giờ chị em mình cafe mà...quán này tổ chức giống như buổi party vậy đó...vui lắm...!!




      Nó phụng phịu :




      - Hay chị mặc đồ bình thường ... !! Mặc cái này... kì lắm...!!! Chị ko quen...!!




      Thảo cười khì vỗ vai nó :




      - sao đâu chị...!! Ngày xưa em cũng như chị á...mặc mấy bộ đồ này chẳng quen xí nào hết...nhưng mà party với papa , mama nhiều nên cũng quen rùi ^___^ !! Hì...chịu khó chị , chứ sao em đỡ nổi khi hàng trăm con mắt như đổ dồn vào chị chứ...!!!




      Nó ngước lên nhìn Thảo bằng ánh mắt e dè :




      - Chị phải mặc à...??




      - Chị mặc ...dễ thương mà ^__^ !!




      Nó khẽ gật đầu , méo mặt rồi thay đồ... ra bộ váy này cực đẹp - màu hồng hồng đáng khoe vẻ nữ tính , ống tay phồng kiểu tiểu thư , đôi chỗ có đính đá quý long lanh trông rất sang trọng nhưng lại ko quá cầu kì..




      Thảo cười rồi chợt vọng lại :




      - Trong đó có chiếc cài tóc màu hồng hồng á... !! Nhớ cài lên ná chị !!!




      lát sau...




      - Wow....chị xinh quá chị My ui...!! Nhìn chị y như búp bê vậy đó...!! thiệt...!!




      Nó cười ngượng , soi mình trong tấm gương....chà...ai đây nhỉ...?? Có phải là nó - con bé chuyên da quần jean , áo pull nữa ko...?? Giờ nó lại càng hiểu thế nào là người đẹp vì lụa rồi...!!




      Nó chợt quay sang Thảo :




      - Em cũng thay đồ chứ...!!




      Thảo gãi đâu tinh nghịch :




      - ùi....may chị nhắc á...!! Mải lo cho chị em quên mất lun ^^ hì... em ngay đây ^^ !!!!




      Nó mỉm cười , lúc này , chỉ còn mình nó , thế là tha hồ ngắm nghía ... nó xoay xoay lại mấy vòng thích thú .. Bộ váy này làm nổi bật lên nước da trắng hồng mịn màng của nó hơn .....chà...trông nó giống tiểu thư con nhà quyền quý đấy chứ...!!




      Rồi Thảo bước ra trong bộ váy trắng tinh khiết , điểm nhấn của bộ váy là bông hoa màu đen ngay trước ngực , dường như người may là người rất tỉ mỉ , cẩn thận nên từng đường nét đều rất đẹp và tinh tế , bộ váy ôm sát form của Thảo , nên trông con bé lại càng đẹp hơn nữa...




      Sau đó , nó cùng Thảo bước xuống nhà dưới trong ngỡ ngàng của cả Vũ , Hoàng và Bảo.




      Vũ nhìn nó bằng ánh mắt quá đỗi ngạc nhiên.... " Con bé quậy phá đó đấy ư ?? Làm sao có thể như thế được...??! Trông nó bây giờ chẳng khác gì nàng công chúa vậy..... !!" Vũ nghĩ thầm , mắt vẫn thôi nhìn về phía nó ..




      Hoàng mỉm cười....nhưng là nụ cười dấu kín trong tim...Hoàng là thế..luôn né tránh những cảm xúc của riêng mình... hề muốn bộc lộ ra cho bất kì ai biết....




      Chỉ riêng Bảo là biểu bằng lời :




      - Có phải hok zậy Thoại My..!!




      Nó phồng má đáng :




      - Tui chứ ai....!! Bô ko có mắt hả...??




      - ác zậy ...?! Chẳng qua là thấy lạ thôi...nhìn chã giống tẹo nào..!!




      Nó vẫn chống chế :




      - tại Minh Thảo cứ bắt tui mặc chứ bộ...!!




      Thảo xen vào :




      - Chị ko mặc định cho mọi người đổ dồn vào nhìn chắc...??




      Nó gãi đầu ngượng nghịu :




      - Nhưng cứ kì kì thế nào á , Thảo ơi....!!!




      Đến lúc này Vũ mới cất tiếng :




      - Bọn tui còn thấy kì kì nữa , huống gì là ...!! Nhìn mặc bình thường quen rồi.... mặc thế này , tui thấy... buồn ói quá...!!




      Nó sừng cổ lên :




      - Cái gì hả....?? bớt cái trò xỉa xói người khác được ko hả , Thiên Vũ ??!!




      Thảo cũng đứng về phe nó . phản bác ngay ý kiến vừa rồi của cậu trai :




      - cái j đó , Vũ...!! dám chê bộ váy này hả...?? Đừng có quên đây là bộ váy mua tặng em đó....!!!!




      - Ơ.......... - Vũ lắp ba lắp bắp quê độ.




      Thảo chép miệng nhìn nó chớp mắt :




      - Chỉ có tiếc điều là mua tặng em nhưng nhìn chị My mặc , em thấy đẹp hơn nhiều....ha...!! Mấy có thấy vậy hok !!!




      Bảo cười khì :




      - ko biết nhưng trông Thoại My mặc khá hợp....vậy thui ^^




      Nó cũng cười , nụ cười ngượng nghịu nhưng trong lòng nó cũng cảm thấy vui vui...




      Cả bọn cùng bước ra , chợt nó phát ra điều gì nên liền bằng giọng cực kì nghiêm trọng :




      - bằng cái j vậy...??




      Thảo gõ đầu nó cái đau :




      - Xì... chị hỏi thừa thế....bằng xe hơi chứ cái j....??




      Nó khẽ nhăn nhó :




      - huhu.. là...là ô tô hả....chị...chị ko ôtô đâu !!!!!




      Thảo ngạc nhiên nhìn nó bằng ánh mắt như người trái đất nhìn người ở hành tinh lạ :




      - Sao vậy chị My ..??




      Nó lè lưỡi :




      - chị bị say xe....!!




      - Trời ạ...!! - Thảo mà như muốn xỉu , con bé chưa từng gặp ai bị say xe bao giờ cả mà...




      Vũ thở dài quay sang nó :




      - sao đâu...!! Lần này xe mui trần...khỏi sợ say xe nữa há...!!




      Nó mừng rỡ ra mặt :




      - Thế hả...!! yeah....!!!!!!!! Thiên Vũ muôn năm...!!




      Nghe nó thế , chợt Vũ cảm thấy mát mát ruột , vui vui lâng lâng , cảm giác kì lạ mà chưa từng cảm nhận ...




      Còn Thảo vẫn nhí nhảnh chọc đùa nó :




      - Lêu lêu...!! Có người bị say xe kìa....lêu lêu...!!!




      Vũ khẽ cười.....nó chợt nhận ra.... Thiên Vũ cũng ko phải là máu lạnh lắm... vẫn cười và vui vẻ... còn Minh Hoàng hầu như có hai chữ "nụ cười" hữu gương mặt .... Lạnh...


      Chiếc xe đỗ tại tòa nhà to lớn màu trắng ...




      ............" Party Cafe"..................




      Bước vào phía trong càng cảm nhận được vẻ lộng lẫy ở đây.




      Đúng như Thảo , mọi người ở đây đều ăn mặc rất sành điệu , nếu ăn mặc bình thường bị chú ý , bàn tán ngay.




      Rồi cả bọn ngồi xuống góc , chỗ đó cũng cách xa sân khấu là bao.




      Sau khi gọi đồ uống xong...Vũ còn ráng thầm gì đó với nàng tiếp viên..




      Nó khẽ bĩu môi :" Đúng là đồ háu ..!!"




      Vũ vừa , vừa cười cười .. sau đó , còn cười phá lên to ơi là to.. khiến nó cảm thấy vô cùng khó chịu...thậm chí có cả phần bất an...




      Và dường như là cảm tính của nó lần này đúng... Đúng là có bất trắc xảy ra....




      .....tiếng phát ra từ phía sân khấu,..




      - Để trở lại với chương trình " Hát cho nhau nghe!" Chúng ta đến với ca khúc của bạn Rùa Thoại My ngồi ở bàn số 7 ..!!! Nào..hãy cho tràng pháo tay để cổ vũ cho bạn Rùa Thoại My..




      Nó nghe mà nóng hết cả mặt...cái gì đây....Có nhầm ko vậy....Thoại My....đúng là tên nó mà...còn Rùa ...?! Nó lo lắng , quay ngang quay ngửa nhìn xem số bàn của cả bọn ngồi là số bao nhiêu....trời ạ... số 7 .. đúng như chàng MC vừa ...




      Thảo ngạc nhiên nhìn nó :




      - Chị đăng kí hồi nào mà lẹ vậy chị My...??




      Nó ấp úng lo sợ :




      - Chị...chị...đâu...đâu có gọi đâu...hình như họ nhầm đấy chứ...!!




      Vũ vẫn cười khúc khích.... Có lẽ nào....??




      Bỗng.... MC bước lại phía nó....




      - Xin hỏi bạn nào là Rùa Thoại My...?! Mời bạn lên hát theo đăng kí...!!




      Nó ngơ ngác nhìn :




      - Em là Thoại My ... Ơ...nhưng,,..Em...em đâu có đăng kí đâu ạ...!!




      MC thở dài :




      - Vừa rồi em đăng kí với tiếp viên là hát ca khúc và cầu phải được hát đầu tiên ....?? Sao lại......???




      Nó đùng đùng sát khí quay sang Vũ :




      - Thiên Vũ chết tiệt...đây có phải là trò của ...??




      Vũ huýt sáo đáng ghét :




      - Của tui hay đều ko quan trọng cả...quan trọng là phải lên hát...!!!




      MC vẫn mực nằng nặc kêu nó lên hát mặc cho nó gần như là năn nỉ :




      - Ơ...em...em phải lên hát à....!? Nhưng em...em. đâu có đăng kí...!!




      Nó vừa dứt lời chen vào và đẩy nó lên sân khấu mạch :




      - Cậu đừng để ý làm gì....con này tính hay ngượng nên mới thế đó...!!! ^^




      Nó tức điên lên nhưng cũng ko làm gì được vì nơi nó đứng lúc này là sân khấu , hàng trăm ánh mắt dõi theo.. nó phải làm gì bây giờ....?? ư ư...




      - Tôi...tôi...là..là...Thoại..Thoại My...tôi xin..hát...hát bài.... bài... Pretty...Pretty boy..




      MC vội đỡ lời cho nó :




      - Vâng...bạn Rùa Thoại My.. trình bày ca khúc Pretty Pretty Boy....!!




      Nó khẽ nhíu mày nhìn ảnh :




      - ...bài Pretty boy cơ ạ... hơn nữa...em là Thoại My...ko phải rùa đâu !!!




      MC ráng cười rạng rỡ rồi bắt đầu đính chính dần dần :




      - Xin lỗi mọi người....bây giờ là ca khúc Pretty Boy do bạn Rùa..à quên...bạn Thoại My trình bày...!!




      Nó khẽ cúi người , quên nhìn về phía Thiên Vũ bằng ánh mắt trách móc và vô cùng căm tức.




      I lie awake and pray


      That you will look my way


      I have all this longing in my heart


      I knew it right from the start




      Oh my pretty pretty boy I love you


      Like I never ever loved no one before you


      Pretty pretty boy of mine


      Just tell me you love me too


      Oh my pretty pretty boy I need you


      Oh my pretty pretty boy I do


      Let me inside


      Make me stay right beside you




      Vũ lại hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác... " Thoại My hát cũng hay quá...giọng hát trong vút , ngọt ngào.. giống như những lần mình cãi nhau với ấy...!!!"




      " ko hiểu trong có cảm xúc gì nữa....nhưng....rất dễ chịu và ấm áp.... Em là bé đặc biệt... đặc biệt với ....!!!! Trái tim hóa đá của thực tan chảy vì em rồi... bé ạ...!!!!!!!!" - Hoàng nhìn nó , khẽ mỉm cười ... là nụ cười ấm áp đầu tiên dành cho nó... Nhưng đáng tiếc...nó nhìn thấy...cũng như cảm nhận được gì....!!




      Mỗi người cảm xúc , mỗi người ý nghĩ nhưng cả bộ 3 và Minh Thảo đều thể ngờ được giọng hát của nó lại tuyệt vời đến vậy....


      kết thúc.... Nó nhàng bước xuống chàng tiến lại và tặng cho nó bông hồng..




      Nó lí nhí cảm ơn rồi lại phía bàn mà cả hội ngồi...




      - hát cũng tồi ^^ - Bảo mỉm cười bình phẩm.




      Nó chớp mắt :




      - Uả...chứ bộ tui hát hay hả...??




      Vũ khó chịu bĩu môi :




      - Xì.... tồi khác với hay trời vực à nha...đừng có mà hiểu nhầm ý...!! Chẳng qua là Bảo muốn an ủi nên mới vậy....




      Nó cười đểu giả :




      - Thôi ....hay là lại ghen tị với "tài năng" của tôi...!?




      Vũ tức đến nghẹn máu , được gì..chợt thấy nó cứ mân mê cành hoa nên liền chế giễu :




      - Này.... thích bông hoa đó lắm hả...?




      Nó gật gù :




      - ừ.. sao chứ...??




      -Chỉ là 1 bông hoa mà khiến vui đến thế cơ à...?? Bộ chưa được tặng hoa bao giờ chắc..?? - Vũ xỉa xói.


      Nó lặng yên , thở dài rồi nhàng đáp :




      - ừ...Đúng vậy đấy...!!!




      Nó chợt buồn....rồi nó cố gắng để khiến mình vui hơn nên tiếp tục cãi nhau với gã Thiên Vũ :




      -Này....!! Cái trò lên hát là do bày ra đúng hok ?? Thiên Vũ...???




      Vũ cười phá lên :




      - Chứ còn ai nữa...!! Câu này mà cũng phải hỏi hả....??




      Nó chưa kịp cãi gì Thảo chen vào :




      - Thôi...thôi !! Em xin cả 2 người á.....!! hok bình yên ngồi với nhau được 1 phút nào hết à.... Thiệt tình luôn...!!! Nãy giờ mọi người nhìn quá trời luôn á...!!




      Vũ lắc đầu :




      - đội trời chung mà Minh Thảo..!! Em thông cảm cho bọn với nha ^^




      Nó khẽ nhún vai rồi nhìn ra bầu trời.... Có ai đó ... lại ..... nhìn nó bằng cả trái tim....


      Ngày hôm sau...




      Giờ ra về... buổi học mệt mỏi kết thúc... Lúc này , Châu lại bình thường như mọi khi... cà zật cà tang hay cáu gắt như hôm trước nữa...




      Châu mỉm cười nhìn nó , vẫn ánh mắt ngây thơ và đáng :




      - My ơi ...!! Hôm nay tớ lại về cùng cậu nhé...!!!




      - Uhm !!! - Nó rồi kéo Châu về phía gốc cây mà bộ 3 đứng.




      đường ...




      Châu nheo mắt đáng tiếp :




      - Mà My nè , trưa nay... bác tài ko đến đón tớ đâu.....! Vì thế...tớ ở lại Biệt thự Hoàng tử nhé...!! Được hok zạ..??




      Tất nhiên là nó gật đầu lia lịa , mừng rỡ :




      - Tất nhiên rùi...!!! Vậy là hôm nay Biệt thự xôm tụ đông zui quá..!!




      Châu ngạc nhiên vội hỏi :




      - Uả , ai nữa mà đông hả My ..??




      - À....em của Thiên Vũ..!! - Nó đáp.




      - Em của Thiên Vũ...?? _ Châu hỏi lại rồi tiếp :




      - Mà... Vũ có em à...?? Sao tớ ko biết nhỉ..??




      Nó nhún vai :




      - chung là em của Thiên Vũ ở tại Biệt thự vài ngày . Con bé tên Minh Thảo , học lớp 9 mà body chuẩn cần chỉnh luôn... mỗi lần chiện là tớ lại phải ngước mặt lên mà à...!! hjx...!! Được cái là con bé nhà giàu mà lại dễ thương , gần gũi , tính tình vui vẻ ,.. chẳng bù cho gã gì cả... ^___^ Hống hách , kiêu căng thấy mồ....!!!




      Châu bật cười khúc khích :




      - ihiihi...cậu nghe mắc cười quá...!!! Mà thui... nhanh lên ... bộ 3 đợi đằng kia kìa...!!!




      Chưa đầy vài phút sau , nó và Châu có mặt tại chỗ bọn .




      - Hey !! về !!! - Nó vỗ vai gã Vũ .




      Vũ giật mình quay lưng lại :




      - đây rồi hả...?? thôi !!! Mà đợi phiền lắm biết ko...?? Tốn bao nhiêu là thời gian... cộng với bao nhiêu là ánh mắt của các girl hâm mộ cứ đổ dồn vào bọn tui... là ko chịu nỗi...!!!




      Nó trề môi rồi dắt tay Châu bước :




      - Chảnh vừa thôi mấy cha....




      - mà..!! - Cả bộ 3 cùng đáp.




      Nó khẽ hừ lên tiếng ... nhưng đúng là bọn được chú ý ghê thiệt... !! Bao nhiêu ánh mắt cứ xăm xoi thế mà bọn vẫn chịu được... phải là cực giỏi ấy chứ...!! Mà cũng phải thôi , bộ 3 nổi tiếng ấy quen với việc này rồi mà... xảy ra , biết đâu lại còn cảm thấy thiêu thiếu cũng nên...




      Cả hội vừa bước ra khỏi cổng trường ....




      1........2...........3........




      - Hế lô mấy mấy chị !!!!!!!!!




      Bộ 3 và nó cùng đồng thanh :




      - Minh Thảo..!! Sao em lại ở đây ?!




      Thảo trề môi :




      - Bộ em ko được phép có mặt ở đây chắc....?? hừ...!!




      Vũ cốc đầu em cái đau :




      - Rảnh hay sao tới đây hả con bé này....??




      Thảo giơ tay lên xoa xoa đâu , khẽ suýt xoa :




      - Ui da...đau quá...đau quá...!! - rồi Thảo mới bắt đầu "gân cổ" lên cãi Thiên Vũ :




      - ko biết đừng có !! Em tới đây là có mục đích hết đó chớ bộ !!! zô ziên quá !!




      - Thế mục đích gì...?? Đừng có là tới đây cùng bọn để hưởng lây danh tiếng bộ 3 như Thoại My đấy chứ hả..??




      Thảo ho ho vài tiếng , cố tình vuốt ngực như sắp ói đến nơi :




      - ọc ọc.... sao em thấy bùn ói quá vậy nè...?? đừng tưởng chỉ có là nổi tiếng.... chẳng qua em ko thích mấy cái danh hiệu hot hot này nọ thôi... chứ ko em này sao thua các được ????




      - Thôi...!! thèm với em nữa....!!! - Vũ rồi kéo cả bọn ...




      - Khoan ...!! Các , các chị cứ ...!! Nhưng phải nộp cho em mạng người....!! - Thảo chống nạnh .




      - Cái gì...?? Em thần kinh rồi hả...?? - Vũ tròn mắt hỏi.




      - Keke... vậy thui chứ mục đích tới đây của em là rủ Minh Hoàng chơi...vì thế , cứ tự nhiên ....!! Em cùng với Hoàng...chắc ko sao chứ..??




      Vũ nhún vai :




      -Cái đó ko sao...!!




      Thảo rồi khoác tay Hoàng :




      - Vậy thôi ...!!!!




      Nó khẽ cười gượng rồi cùng bước với Bảo , Vũ và Châu.




      - hey dà...!! Xem chừng việc theo tụi tui là sở thích của hả Châu..??




      Châu đứng họng gì... vì cãi lí đúng là sở đoản của con bé.,




      Thế nên nó đứng ra bảo vệ cho bạn thân :




      - Châu cùng tui cho zui thoy....còn tui cùng các vì ở chung nhà....!! Vì vậy nên ko liên can chj hết...!!




      Bảo quay lưng lại nhìn Châu , khiến trái tim Châu đập nhanh.. cứ như muốn vỡ tung tất cả vậy ..




      - Châu.... theo tôi .... gọi taxi về cho gọn ...!! có tiền tụi tôi đưa.... Chứ cứ hôm nào cũng thế này.... scandal ko hay nổ ra đấy..!! Điều đó chã hay ho gì...vì thế... nên hiểu là nên làm như thế nào ...!!!




      Châu thở dài , lấy hết can đảm :




      - Hôm nay ko có ai ở nhà ... nên em về Biệt thự Hoàng tử cùng Thoại My...!!




      - Cái gì...?? Lại còn thế nữa à....??? đúng là hết chịu nỗi !! - Vũ hét lên rồi bước từng bước nặng trịch , khó chịu .. quả là xấu tính..!!




      Nó phồng má , trề môi ra vẻ khó chịu , tay giơ giơ cú đấm sau lưng Vũ.... nhưng tất nhiên là ko dám đấm thiệt rồi ... nó mà đấm thiệt chắc cũng tan xương nát thịt chứ chẳng chơi !




      ___________________________




      Sau giờ ăn trưa ở Biệt thự hoàng tử




      Vào giờ này như thường lệ , Vũ , Bảo và nó đều nằm ngủ trưa. Châu ngồi trong phòng nó đọc sách rồi khẽ nhếch mép , mở cửa nhàng rồi bước ra ngoài.




      Châu xung quanh ngôi nhà . Cuối cùng con bé dừng chân tại phòng của Thiên Vũ .




      Châu ngó nghiêng xung quanh " có người" - Châu nhủ thầm rồi hít hơi sâu , tim con bé đập mạnh .




      ........cạch.......




      con bé run run nhấc chân bước vào.... bỗng...




      - Cậu làm gì đó Châu ?? - Nó ngạc nhiên hỏi khi thấy Châu đứng trước phòng của Vũ.




      Châu giật mình quay người lại ..




      - Ơ....tôi...tôi...à....à..tớ... - Châu ấp úng ko biết sao rồi khẽ giơ tay lên ám hiệu , đóng cánh cửa rồi bước về phía nó :




      - Tớ .... tớ chỉ muốn tìm hiểu đời tư của super hot boy như Thiên Vũ thui mà...!! hì hì... - Châu cười rạng rỡ rồi kéo nó , như sợ ai nhìn thấy.




      - Đời tư á ?? - Nó lại ngạc nhiên lần nữa , thấy vậy , Châu liền gật gù giải thích.




      - ừ...tức là.. tớ muốn xem phòng ngủ của ý như thế nào thui mà....!! kekeke... cậu chã biết đấy thôi , ước mơ của bất kì đứa con nào trường mình là được nhìn thấy phòng ở của trong những người trong bộ 3 hot-warm-cold boy đấy !!




      - Hi...ra thế...!!! - Nó cười đáp rồi lúc lắc bước vào phòng.


      Tối hôm đó.. chính xác là 19h19' còn giây chã biết ( đồng hồ có kim giây nên bí lù )




      - Chị My ơi...!! Chị My...!!




      Nghe tiếng Minh Thảo , nó liền bật dậy .. trời đất , chơi kiểu gì mà cả buổi chiều , đến bây giờ mới về cơ đấy...




      Nó mở cửa rồi nở nụ cười :




      - Hi ! chơi vui Thảo ??




      Thảo gật gù , tay xách cả giỏ kẹo xinh xinh - nó đoán là của Minh Hoàng .




      - Vui lắm chị ạ !! Lâu lắm rùi , em với Hoàng mới chơi với nhau !!




      Nó cười khì :




      - Vậy em cứ ở miết ở Biệt thự hoàng tử là vui dài dài à... !!




      đến đây , Thảo thở dài thả mình xuống chiếc nệm....




      - Chắc ko được đâu....!!! mà có lẽ là ngày mốt gì đó em rồi ..!!!




      Thảo vừa dứt lời chuông điện thoại reo lên réo rắt... " sorry..sorry...sorry......"




      - Alo..!! Con nghe nà papa..!! - Thảo bằng giọng đáng nhất có thể , tay bóc viên kẹo chocolate .




      Nó nhìn Thảo mỉm cười , nhận ra từng cung bậc cảm xúc hữu gương mặt con bé ... cười rạng rỡ đến ngây ngô ra rồi miệng méo xệch sau đó trán chau lại và cuối cùng là hét lên......




      - !!!!!!!!!!!!!!!!! Con đồng ý...!!




      Nó giật bắn mình , khẽ chớp mắt rồi chạy vào nhà vệ sinh lát...




      Vài phút sau , nó bước ra thấy Thảo ngồi bí xị ....




      - Sao vậy em...?? Có chuyện gì à...??




      Thảo đưa mắt nhìn xung quanh rồi lững thững đáp .. có lẽ con bé vui . Nó đọc được điều đó qua cái nhìn dài thườn thượt khác hẳn mọi ngày của Thảo.




      - Ui zà....!!!!!! Papa em bảo là MAI EM PHẢI ZỀ !!!!!!!!!!!!!! - Thảo nhằn lên từng tiếng .




      Nó tròn mắt ngạc nhiên :




      - Ngày mai á...?? Sao sớm thế...??




      vậy, chứ thực ra trong lòng nó nghĩ cái gì cơ chứ...?? Nó vừa buồn ( dễ hiểu) mà lại vừa vui nữa cơ đấy ( ! ) Nó nhận ra... nó còn là nó , ràng nó quý Thảo lắm , thế sao nghe tin Thảo sắp , nó lại còn có thể có cái cảm xúc gọi là "vui" được nhỉ...??




      Rồi Thảo tiếp , giọng đầy mệt mỏi :




      - Hư hư.... Papa em bảo .. việc học hành pa ko ... nhưng.. công ty pa phải thiết kế mẫu này , là của công nương bên đặt hàng nên pa bảo đích thân em phải tới khảo sát mới yên tâm. Ôi...!! Cái cuộc đời em là thế đấy chị My ơi.......!!!!!!!!!!! - rồi Thảo rên rỉ , nhưng cả những lúc như thế này , con bé vẫn lu mờ được nét đáng trời phú của mình.




      - Tiếc nhỉ....?? Giá như em ở được chơi lâu hơn....!!! - Nó với điệu bộ tiếc nuối . xong nó chợt cảm thấy giật mình " có đúng là nó nghĩ như vậy ko?" mà điều này.. nó cũng hiểu ..




      Thảo lấy lại bình tĩnh , hít hơi sâu rồi lại tươi cười vui vẻ . Xem ra con bé cũng là người mạnh mẽ , luôn cố gắng vượt qua mọi hoàn cảnh .




      - Hì hì...!! thế thôi chứ em cũng ko đòi gì nhiều..tới đây được 2 ngày mà em cũng gặt hái được nhiều điều thứ lắm ^___^ Ví dụ như .. em quen được chị My nè... rồi.. lần đầu tiên em được ở tại BTHT nè... hihihi... rồi nhiều nhiều nữa...




      Nó mỉm cười .... khẽ bấm bụng :" nhiều nhiều nữa .. là được gặp Minh Hoàng , chơi với ý nữa còn gì...!!" Nó luôn tự cho rằng nó biết hết... nhưng thực ra...chẳng phải điều gì nó cũng biết và lường hết được đâu...




      .... " Chết ! Ngày mai có môn Địa của pà Hà la sát !!" Nó chợt nhớ ra rồi lôi vở địa ra học vội vàng . Trong lúc đó , Thảo ngồi ngắm nghía bàn học của nó .




      Chợt , Thảo lôi ra cuốn sổ có hình Pucca nhí nhố ở ngoài ..." ra là cuốn sổ ghi chú của chị My " Thảo thầm nghĩ rồi tựa lưng vào chú gấu bông , ngồi đọc .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :