1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ba tiểu ác ma hãy để cha yên!! - Lục Nguyệt Mục Thủy (c11) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      BA CỤC CƯNG VÀ PAPA

      *******

      Tác giả: Lục Nguyệt Mục Thủy

      Editor: Rùa Ít

      Nguồn convert: Ngocquynh520

      Thể loại: đại, hài,.....

      Tình trạng: edit

      ________________________________________________ ​

      Giới thiệu vắn tắt:

      Nam chính: Hoắc Lôi Là vị tổng giám đốc phong lưu thành tính, ra đường cũng có thể quyến rũ vợ con, chị, em nhà người ta chạy theo mình. Nhưng theo cách của , đó là vấn đề sức quyến rũ cá nhân ( Tổ tiên a! Tha lỗi cho vô sỉ lại tự kỉ ).

      Bình thường đều là hình tượng tuấn mĩ, tao nhã. lén nha! Kì thực tính tình vô cùng biến thái.

      Tóm lại, phải loại người tốt lành gì, đủ xấu xa, đủ độc tài.

      Hắc hắc,theo cách của chúng ta, nam nhân hư hỏng a

      ( Hoắc Lôi: Này, chứng cơ đâu mà vậy hả!? Tác giả: phải ta nha, phải, là ta viết ).

      Nữ chính: Dạ Sắc Là viện trưởng của bệnh viện Thiên Hòa, bác sĩ quyền uy nhất trong bệnh viện.

      Tiền tài, sắc đẹp năng lực những thứ này đều phải lý do làm cho nổi tiếng.

      Mà là do cách chuyện cay nghiệt của cũng đủ làm cho người đối diện ớn lạnh. Lấy cái ví dụ , ở trước mặt lấy cái chết để uy hiếp, cuối cùng như thế nào lắm,nhưng nhất định tức chết vì lời "phong phú" của .

      Thời điểm hưng phấn phấn nhất chính là lúc giải phẫu, theo cách của , đó là lúc hợp pháp chém người. Bất kể là giải phẫu trong hay ngoài, có hay , người đều có vết dao giải phẫu. Mặc kệ những người ngồi bên ngoài có nghi ngờ hay sợ hãi cũng để ý, Theo cách của đó là ------ cẩn thận.

      tóm lại, Dạ Sắc nhà ta phải người thiện nam tín nữ gì, chớ bị vẻ bề ngoài xinh đẹp của lừa.

      Cục cưng thứ nhất: Châu Châu ( Châu trong "trân châu", cách gọi khác "Heo Heo")

      Bốn tuổi, là tiểu mĩ nữ, nhất là tiền đô la Mĩ.

      Thích nhất là quấn lấy lão cha lừa tiến, ách, là đòi tiền.

      Rảnh rỗi có việc gì làm, liền cùng cha tìm người bảo mẫu liên lạc hạ hạ tình cảm.

      Cục cưng thứ hai: Hoắc Nhiên ( Thường gọi "Nhiên Nhiên", còn có tên gọi khác là "Tròn Tròn")

      Ba tuổi, là tiểu mĩ nam trắng mịn mập mạp, thính nhất --- ----- ăn, ăn và ăn.

      có việc gì liền lắc lắc cái mông theo sau chị Heo Heo, cùng nhau giúp bảo mẫu "Liên lạc chút tình cảm".

      Cục cưng thứ ba: Hoắc Vũ ( Lôi cha thường , tiếng khóc dã man như vậy phải trời mưa còn là cái gì?! )

      ... ...... ......

      ... ...... ......

      Toát mồ hôi ==! Tiểu cục cưng còn chưa đến tuổi! còn gì để !

      Sở thích duy nhất của cục cưng là --- ------ ----khóc.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chính văn:

      "Đoàng---- -----"

      Tiếng sấm nổ vang, mây đen mảnh, mưa to nhanh chóng rơi xuống đất giống như những hạt châu rơi xuống bắn tung tóe to tạo thành bọt nước, hơi nước bao phủ toàn bộ, tầm mắt chỉ có thể nhìn thấy mảnh mông lung. Sấm chớp nổ vang ở bên tai, tia chớp như đao hạ xuống, cây cỏ rung chuyển đung đưa như nhảy múa, thỉnh thoảng phát ra thanh thấm thoát. đêm như vậy làm cho người ta da đầu tê dại, run sợ ngừng. Nguyện ngồi nhàm chán trong nhà cũng dám ra khỏi cửa.

      chiếc xe màu đen phóng như bay làm nước ven đường bắn tung tóe. Chiếc xe dừng lại trước ngôi nhà cao cấp, tắt động cơ, cửa xe mở ra, mặc áo màu đen bước xuống, xoay người, màu đen của áo mưa lộ ra.

      đến trước cửa, bước lên ba bậc thang, đứng ở mái hiên, hai tay cởi áo mưa lộ ra hai đứa , đứa bé béo mập nhắm hai cặp mắt, ngủ ngon lành, cái miệng đào thỉnh thoảng mấp máy.

      đem đứa bé đặt ở bậc thang, quay người trở lại xe. Mở cửa xe, thân thể chui vào chẳng mấy chốc lại chui ra, áo mưa vẫn nhô ra như cũ chẳng qua là to hơn rất nhiều so với lần trước, bước lên bậc thang, cởi áo mưa ra, lần này là cái nôi trẻ em, đứa bé cả người chỉ lộ ra khuôn mặt nhắn hồng hồng, gặm gặm chính ngon tay của mình, ngủ với vẻ mặt thỏa mãn.

      cúi đầu trầm mặc nhìn về phía ba đứa .

      "Đoàng---- ---"

      Tiếng sấm lại vang lên, tiếp đến là vệt sáng rạch ngang trời, góc lóe sáng chiếu qua khuôn mặt ba đứa bé, trong mắt lên tia oán hận.

      "Là , là tại tốt. " tựa như thất hồn lắp bắp tự .

      "Ta muốn cho gặp báo ứng." Lời tự trở thành thâm trầm, gằn từng chữ ràng.

      Dứt lời, giống như quyết định, chần chừ thêm nữa, giơ tay hướng chuông cửa nhấn vào. Ấn hồi chuông dài dứt, cho đến khi chắc chắn rằng chủ nhà nghe thấy, liền xoay người rời chút lưu luyến. Chiếc xe màu đen cũng như lúc đến, phóng như bay rời , từ từ biến mất trong sương mù dày đặc. Bầu trời lại tiếng nổ vang lên.

      "Đoàng---- -----" T

      ia chớp xẹt qua, ánh sáng xuyên thấu qua cửa xổ đến lầu ngủ chính, thấy hai bóng dáng dây dưa với nhau.

      "Ưm, Lôi, ngươi quá tuyệt.... ..."

      "Bảo bối, em cũng kém....."

      Phía , hai thân thể ngừng dây dưa kích tình triền miên, trong phòng toàn bộ là hơi thở hoan ái.

      "A....ừ.....a.....dùng sức nữa......" Cách tay mảnh khảnh như dây leo hướng tới bộ ngực người đàn ông, hơi dùng sức kéo lên, dâng lên đóa hồng.

      Nam tử thâm thúy con mắt nheo lại, ngấu nghiến hôn lại.

      "Yên tâm! Ta nhất định thỏa mãn ngươi.....bảo bối.... ..." Nam tử giọng mập mờ, trong mắt mang theo ý cười, khóe miệng hơi cong cong lộ ra tà khí.

      "Chân chính kích tình bây giờ mới bắt đầu......."

      "Đinh----đông"

      Nam tử xong lả lướt chiếc eo thon của .

      "Đinh-------đông" Chuông cửa vẫn kéo dài, chút dấu hiệu dừng lại.

      "Ừ....a.....Lôi....cửa....chuông cửa....."

      Bình phục hơi thở hỗn độn, , trong mắt kích tình còn chưa tan, mang theo nồng nặc tình dục hai cách tay ôm cổ nam tử hề thả lỏng, ngược lại càng thêm quấn chặt.

      "..... sao..... lúc liền ngừng."

      Nhận thấy ám hiệu của , nam tử cười càng thêm tà tứ, môi mỏng hấp dẫn đường hạ xuống, hôn , lỗ tai, lỗ mũi, xương quai xanh...

      "Đừng, mau ra xem."

      Lúc nặng, lúc gặm cắn cơ thể trắng noãn của , lưu lại những dấu hôn hồng hồng. Nụ hôn của nam tử càng ngày càng nhiều, trực tiếp hướng nơi mềm mại đẫy đà nhất hạ xuống.

      "Oa-------"

      Tiếng trẻ con khóc to, cho dù có trong đêm mưa cũng nghe ra ràng.

      Cả hai đồng thời ngẩn người, hướng mắt nhìn nhau.

      "Ách...Lôi, hình như là tiếng khóc trẻ con."

      "Bảo bối, em nghĩ nhiều rồi."

      Nam tử ánh mắt lộ ra ràng tà ác, lần nữa vùi đầu vào trước ngực .

      "Oa---- ----"

      "Ừ....dường như......ở trước cửa nhà .... ..."

      vừa chịu đựng nam tử mang tới kích tình vừa đứt quãng , trong lời có kích tình cùng chần chờ.

      "Đừng động đậy."

      Hai tay lả lướt khắp người xinh đẹp, chọc cho ngừng thở dốc, thần trí cuối cùng bị lạc , môi đào nhịn được cũng nhiệt tình đáp trả lại nam tử.

      "Oa---- -------"

      Thời gian như ngừng lại vào giờ khắc này, động tác trong tay nam tử dừng lại, trong mắt kích tình dần tiêu tán thay vào đó là lửa giận, chau mày thành chữ "xuyên" ( 川 ) , môi mỏng mím chặt, cả người lộ ra hàn khí.

      bất mãn nhìn nam tử đột nhiên dừng lại, nâng đôi mắt đẹp lên ai oán nhìn nam tử, bỗng nhiên ngẩn người.

      Mới vừa rồi còn biểu cảm ôn nhu giờ biến mất.

      "SHIT_____________"

      thanh phẫn nộ tràn ngập cả phòng, xuyên thấu qua dông tố vẫn có thể cảm nhận được nồng đậm tức giận.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1: Chuyện tốt bị cắt ngang

      Trong phòng tràn ngập hơi thở hoan ái nồng nặc, giường lớn, chăn bông cao cao hở ra, che dấu kích tình mãnh liệt của đôi nam nữ, chỉ mơ hồ nghe thấy thanh đứt quãng mang đậm mùi tình dục.

      "A...a....Lôi... muốn....đừng sờ nơi đấy nữa, nhột....."

      "Hử......nơi đó là nơi nào......Nơi này...hay nơi này......"

      "Ừ.........ghét...."

      "Ghét sao....."

      "Ư....a.... muốn....."

      "....."

      hồi im lặng, chỉ nghe tiếng than , cùng với thanh thở ồ ồ của người đàn ông.

      Tiếp theo, vẫn như cũ thay đổi.......

      Tiếp theo, vẫn như cũ......

      Tiếp theo.... ...

      "A---- ---"

      "SHIT------"

      kinh hoàng thét chói tai hòa lẫn thanh nam tử bạo rống cùng với tiếng cười non nớt của hai đứa bé.

      Chỉ thấy, đứng ở hai bên giường là hai đứa bé nam nữ, bàn tay bé cầm góc chăn bông, trong mắt to đen láy đều là vô tội.

      Bàn tay to lớn nhanh chóng kéo lấy tấm chăn che kín hai thân hình mảnh vải che thân, cặp mắt lạnh như băng hướng về phía hai đứa trẻ.

      Bất kể là ai, kích tình đến lúc cao trào mà bị người khác cắt đứt cũng thể bày ra sắc mặt tốt được, đặc biệt là đối với hai đưa này. bên ảo não, như thế nào lại quên trong nhà có mấy sinh vật quái dị, lần sau phải khóa cửa kĩ.

      Đáng giận! Cho nên chán ghét mấy đứa con nít.

      "Cha, ra cha thích ăn lạp sườn nha, nhìn cha vẫn cắn kìa." Hai mắt mở to nháy nháy nhìn đôi nam nữ hôn nhau nồng nhiệt, ra vẻ hiểu biết gật gật đầu.

      Ha ha, ngày mai phải với dì mới được, hắc hắc, lại có thể buôn bán lời rồi, ai kêu dì làm những món ăn hợp khẩu vị của cha, khiến cho mỗi lần ngồi vào mâm cơm là sắc mặt cha kém a.

      "Cha, da của dì giống như vỏ chuối trong vườn nhà, hóa ra cha lại thích sờ vỏ chuối nha, cần gấp gáp, ngày mai còn kêu Lưu thúc thúc cắt cho người."

      Woa, mình hiếu thuận nha!

      Bất qua, cha kì lạ nha, thích sờ vỏ chuối, Hắc Nhiên nó vẫn là thích sờ tiểu đệ đệ của mình hơn, mềm mềm, sờ thoải mái, nhiều lần nhịn được liền bóp bóp.

      mọi người biết nha, Nhiên Nhiên nhiều lần trộm bóp tiểu đệ đệ. Các ngươi được cho lão cha nha, bởi vì mỗi lần bóp bóp tiểu đệ đệ khóc, lão cha sau khi biết cực kì tức giận, cũng cho Nhiên Nhiên đồ ăn.

      trán xuất mấy đường hắc tuyến.

      Hoắc Lôi thề, nếu có thể, muốn bóp chết bọn chúng.

      Nhưng....giết trẻ là phạm pháp.

      "Ta đếm tới ba, nếu hai đứa còn ở trong này, như vậy....." Phía sau hai chữ kéo dài, lộ ra ràng cảnh cáo.

      "Cha~~~~~~~" Hai tiếng làm nũng đồng thời vang lên.

      Lão cha mọn nha, bọn nó còn chưa có xem đủ.

      "Còn có, được gọi ta là cha." Gân xanh nổi lên đầy trán.

      Mỗi lần nghe chúng nó gọi "cha", đều muốn giết người, nhưng phải là mấy đứa mà là người đẻ ra chúng ra.

      Nữ nhân đáng chết, đừng để tra được, nếu .....

      Cuộc sống đen tối tuần nay, trả lại gấp trăm ngàn lần, để cho ta biết thế nào là sống bằng chết.

      "Cha......"

      ", hai..."

      "Cha là xảo trá, làm sao có thể như vậy a."

      "Ba!"

      "A, được rồi chúng con , , rồi."

      đùa, tuần lễ có tiền tiêu vặt, có đồ ăn vặt phải làm sao.

      , xem cha lần này tức giận rất lâu nha.

      Vẫn là sớm tốt hơn, đứa trẻ thông minh hiểu thế nào là lựa chọn tốt nhất, dù sao chuyện như vậy sau này còn là cơ hội, tựa như lần trước ở phòng ăn, lần trước ở công viên, lần trước, lần trước,... ...

      Hắc hắc, tóm lại đều là cơ hội.

      Cho dù có nhìn thấy hai bóng lưng biến mất sau cánh cửa, Hoắc Lôi lửa giận trong mắt như cũ giảm.

      "Kia, cái đó,....Lôi."

      Nghe tiếng bước chân hoàn toàn biến mất, lúc này mới dám ló đầu ra, ánh mắt nhìn tới tình nhân của mình.

      "Thế nào? Bảo bối." Trong chớp mắt, giận giữ thấy đâu, trước mắt chỉ còn lại Hoắc Lôi phong độ, Hoắc Lôi tổng giám đốc, ông chủ của tập đoàn Hoắc thị, là tình nhân lý tưởng trong con mắt của mọi .

      "Em, em nghĩ....hôm nay......hay là thôi ." Bất kể lúc nào nhìn Lôi đều đẹp trai như vậy, phải phí rất công sức mới có thể leo lên giường của , chẳng qua là.....

      Đôi môi hấp dẫn bị thành lạp sườn, làn da nuột nà bị thành vỏ chuối, cái này.......

      Hu------

      "Làm sao vậy?" Nội tâm thầm mắng tiếng đáng chết, Hoắc Lôi vội vàng lộ ra mỉm cười, mang điểm tà tứ nhưng làm mất ưu nhã, biết rất nhiều thể cưỡng lại.

      Bị như vậy rồi, cũng còn hứng trí để làm nữa, nhưng mà, tuần lễ rồi, suốt tuần lễ cũng làm nổi, mỗi lần phải giường bị cắt ngang cũng là chưa bắt đầu liền....

      Tóm lại, mặc kệ thế nào, hôm nay nhất định phải làm.

      "Ách." bị nụ cười kia làm tinh thần lung lay, ngơ ngác, si mê nhìn Hoắc Lôi. Dụ hoặc thành công, Hoắc Lôi ôm lấy đè xuống giường, bàn tay di chuyển người ngừng trêu chọc.

      "Ừ....a..."

      nhịn được lập tức nhiệt tình nghênh đón, mất kiên trì lúc trước. Trong phòng, lại màn kích tình sắp đốt.

      "Oa------oa!"

      Tiếng trẻ con khóc truyền khắp toàn bộ ngôi nhà.

      nhịn!

      "Oa---- ---"

      Nhịn!

      "Oa-------"

      "A!! Đáng giận-------"

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 2: Lần đầu gặp gỡ đáng sợ

      "Ha ha ha-----"

      Trước quầy bar, có hai người đàn ông ngồi, người cười to, còn người kia chính là Hoắc Lôi cau mày.

      Hai người đều mặc trang phục giản dị, chẳng qua là, Hoắc Lôi cho người ta cảm giác ưu nhã nhưng mất phần khốc cảm, tựa như nước với lửa hợp thể. Còn người kia, mái tóc dài được buộc bằng sợi dây màu đen, để xéo qua vai trái, liếc nhìn cái trong đầu hai chữ ---- tuấn mỹ.

      Cả hai đều xuất sắc như nhau, cho dù nam hay nữ lại trong PUB đều phải quay đầu lại nhiều lần ngắm nhìn. Dù sao đàn ông đẹp trai như vậy là rất hiếm, huống chi lại có đến hai người.

      Trong mắt các say mê càng ràng.

      Cho dù là nam hay nữ đến nơi này cũng chỉ đơn giản tìm kích thích, mua vui, làm cho mình được hưởng thụ tốt nhất

      "Họ Tề, rất vui khi làm trò hề cho cậu." Tiếp đến, ( Hoắc Lôi) ngại cho ( Tề Hiên) hai quyền. Yên tâm, chắc chắn là đánh về phía mặt.

      Đuổi , (Hoắc Lôi) lén lút trốn nhà cũng phải đến đây để làm trò cười cho (Tề Hiên).

      "Lôi." Cố gắng nín cười, Tề Hiên ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt điển trai, chẳng qua khóe miệng nhịn cười lại dị thường ràng, nhịn cười là quá khổ cực a.

      "Ba đứa kia đúng là bảo bối a!"

      được, nhịn nổi nữa.

      Ha ha! nghĩ đến cũng có thời điểm Hoắc Lôi bị như vậy, nhất định hôm nào phải xem ba đứa kia chút.

      "Muốn đánh nhau sao, cũng tốt, vừa đúng tuần mình chưa có đến phòng thể dục." Nắm chặt tay thành quả đấm, nghiến răng .

      lại, bao giờ nhận mấy đứa đó là con mình.

      Nếu trí nhớ của (Tề Hiên) kém như vậy, ngại giúp tay. Uống ngụm rượu đỏ, Tề Hiên cười: "Lôi, sông nhiều thể dính nước, đêm nhiều cũng có ngày gặp ma."

      Tên bạn tốt này là cái dạng loạn tình, nên tai nạn có đến cũng hề thấy kì quái.

      "A! Đau quá.....ngươi đúng là bạo lực." Bả vai bị đánh, Tề Hiên bất mãn kêu lên.

      Cũng may nhanh nhẹn tránh được, bằng chính là khuôn mặt đẹp trai của chịu đòn.

      Thu hồi nắm đấm, Hoắc Lôi gọi bồi bàn mang tới ly Thanh Lam, đây là nước uống đặc biệt của PUB, bên trong là màu xanh, bên ngoài bọc tần màu lam. Khi uống cảm giác nhàng, tác dụng rượu chậm lại mười phần.

      "Mình mỗi lần 'làm' đều rất cẩn thận, đều có mang 'mũ'. " Nếu đây là rắp tâm của phụ nữ bất lương quăng mấy đứa trước cửa nhà như vậy, cũng đâu ngây thơ đến nỗi mang 'mũ' mà 'bắn' vào trong.

      "Kia....người ta tại sao lại mang con đặt trước cửa nhà cậu." Dãy nhà đó cũng hơn trăm căn hộ, tại sao lại hết lần này đến lần khác chọn cửa nhà mà đặt.

      "Chết tiệt! Làm sao mà mình biết được."

      Nếu biết là nào làm, sớm tìm người giết chết đó.

      - Hoắc Lôi, đời này ghét nhất là ba việc: - nhìn mỹ nữ mà thể đụng ; Hai - có người dám can đảm vi phạm mệnh lệnh của ; Ba - chính là trẻ con.

      Trẻ con chính là cái thứ phiền toái nhất đời này, trắng ra là, chính là cái máy tạo phiền toái.

      Trải qua tuần nay, càng chắc chắn điều đó.

      "Cậu dùng não suy nghĩ có được hay ?! Là ba đứa trẻ đó, hơn nữa đứa lớn nhất là bốn tuổi, là bốn tuổi!!!"

      Càng nghĩ càng tức giận, nốc ly Thanh Lam, rất nhanh xuống bụng. Lần này bồi bàn cần kêu, thay ly khác đặt trước mặt .

      Uống liên tục hai ly mới đem lửa giận giảm chút, Hoắc Lôi miễn cưỡng mở miệng.

      "Cậu vẫn hiểu sao? Bốn tuổi nghĩa là như thế nào, lại còn là ba đứa."

      "A!" Tề Hiên vỗ bàn cái, hiểu ra.

      thế nào lại nghĩ tới, bốn tuổi là bốn năm, còn là ba đứa trẻ, nghĩa là biết tên kia sống cùng Lôi bốn năm, theo như biết, bên cạnh Lôi nhiều nhất chính là bốn tháng. Bốn năm? Trừ khi chiến tranh thế giới thứ ba nổ ra, Trái Đất chỉ còn dư lại .

      Mà cái chuyện đó --- ------ thể xảy ra.

      Nhìn cái mặt ngu ngốc của bạn tốt, Hoắc Lôi nhịn được liếc vài cái.

      Thế nào mà mình thông minh như vậy, sao lại có loại bạn tốt ngu ngốc như vậy chứ ?

      từ trước đến giờ đều cảm thấy IQ mình rất cao.

      "Cậu sang nhà bên cạnh hỏi chút sao ?" Có lẽ người khác muốn sinh ra đứa , kết quả là đặt sai nhà.

      "Hỏi ?" Lại cái liếc xem thường.

      Đêm hôm đó, khi mở cửa nhìn thấy ba tiểu hài tử kia, chút nghĩ ngợi, liền đóng rầm cửa, ngả đầu xuống giường tiếp tục ngủ. ( Rùa: Có phải ngủ vậy, ràng là......>_> >_>) Ngày hôm sau liền bị tràng gõ cửa đánh thức, mang theo lửa giận đầy bụng mở cửa.

      đám người bu quanh, khuôn mặt từ quen thuộc cho đến xa lạ đều có, câu chị câu ngừng. Cũng làm cho chân chính hiểu được thế nào là ông ba bà tám.

      " Hoắc tiên sinh a, trước cửa nhà có ba đứa nha!"

      "Tiểu Hoắc a, ba đứa vô cùng khả ái nha."

      "Hoắc tổng giám đốc a, ngoài này rất lạnh, mau ôm ba đứa vào nhà ."

      " Hoắc Lôi a, mau ôm vào nhà, lão liền ôm nha, ba đứa trẻ đáng thế này, ha ha!"

      ... .........

      Chờ phục hồi lại tinh thần, tay đứa, sau lưng đứa, dưới chân cái nôi bên trong lại.... đứa, phải mấy đứa chết tiệt tối qua còn là cái gì. Trong lòng ngừng tức giận mắng to: Chết tiệt ! Lão bà bà kia lão phải muốn ôm sao, thế nào lại ôm, ta tặng cho lão đấy!!!

      Cả sáng ngày hôm đó, đem ba đứa từng nhà để hỏi, thể hỏi vẫn hỏi. Cuối cùng lấy được cái ánh mắt làm lòng người tê dại -----Trách cứ. Phảng phất như là người cha vô trách nhiệm vứt bỏ con mình.

      cực kì oan uổng nha, cuồi cùng bị đôi vợ chồng bảy mươi tuổi cầm chổi đuổi .

      "Người ta bảy mươi tuổi mà cậu cũng hỏi ?

      " Chậc! Cầm chổi là còn , thế nào lại cầm dao đuổi? Cụ lão thiện lương, lúc ấy nhất định rất tức giận.

      "......"

      có biện pháp, lúc đó quá nóng lòng, thấy nhà liền tới hỏi.

      nghĩ chủ nhà lại tức giận đến thế.

      Quá kinh khủng rồi!!

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3: bỏ rơi được tiểu ác ma

      " phải có dạng người tên là "bảo mẫu" của dân sao!" Cầm tiền của dân chính là để đối phó mấy cái chuyện như này.

      Ừ. Tìm cảnh sát là biện pháp tốt nhất.

      "Cảnh sát ?" Hoắc Lôi lập tức thay đổi sắc mặt, thanh cao vút.

      Nhớ tới vị cảnh sát đại thúc lúc trước, lỗ tai nhịn được bắt đầu thấy đau.

      Tiểu tử a, có khó khăn hay cùng đường mới tìm cảnh sát thôi.

      Đừng nhìn đại thức lớn tuổi mà xem thường, ra tư tưởng hề bảo thủ nha, người trẻ tuổi mà chơi cũng chẳng được mấy năm đâu! Đến già hối hận kịp.

      Aiz....nhớ năm đó.....

      .....Bala bala.... .......

      Xem ! Ta đến giờ còn hối hận.

      Bây giờ ngươi có thể thấy đứa trẻ phiền, chờ đến già rồi nghĩ lại chúng đều là bảo bối vô giá.

      Hơn nữa, như vậy mà bị cha mẹ nhẫn tâm vứt bỏ, sau này đứa trẻ có bóng ma trong lòng a!

      ... ....

      ... ...... ....

      Nhìn cái khóe miệng tràn đầy nếp nhăn kia ngừng nghỉ, rốt cục cũng có thể hiểu được cảm giác của Tôn Ngộ khi đối mặt niệm chú kim của Đường Tăng.

      Cân nhắc lại, đánh lén cảnh sát có thể ngồi tù, nhịn, xoay người khổ sở trốn .

      là cái lão đại thúc chết tiệt! Từ đầu đến cuối cũng cho mình cơ hội chuyện.

      “……”

      thể nào! Cảnh sát bây giờ có trách nhiện hay là quá thông minh vậy, liếc qua cái liền có thể nhìn ra chúng là "cỗ máy phiền toái" nên chịu nhận chúng?!

      Ừ, có thể lắm.

      "Đừng có tưởng rằng mình biết cậu nghĩ cái gì."

      Nhiều năm làm bạn tốt, ánh mặt chuyển động cái cũng biết suy nghĩ gì rồi.

      "Tờ giấy kia..."

      Cái tờ giấy chết tiệt kia, giấu trong người cái đứa cả ngày chỉ biết khóc, khóc, khóc.

      "Vứt bỏ rồi chúng còn để lại tờ giấy?"

      "..."

      A! Đáng giận!

      Thế nào lại phát sớm, nhân lúc cái đại thúc chết tiệt kia nhìn thấy, bỏ chúng có tốt hay , lại bỏ lỡ cơ hội tốt.

      Đại thúc: quấn lấy cậu nữa, đứa trả lại cho cậu.

      Mấy ngàu này, liền bị phong lên làm "người đàn ông phụ bạc" , "người cha nhẫn tâm".......đủ loại danh từ.

      Kêu cứ như vậy thu nhận ba cái sinh vật quái dị kia, chỉ ba chữ thôi ------- thể nào.

      Muốn cái gì cũng muốn đứa trẻ.

      Hàng xóm được, cảnh sát cũng vậy có phải hay ?

      Tốt lắm, đại gia cũng cầu người, chính mình tự xử.

      Ngày thứ nhất, lái xe mười dặm, được đặt tên là hóng gió, ra là ném "rác".

      việc gì rồi, tâm tình phấn chấn mua bữa sáng, lúc bước ra, trước nhà cái giỏ trắng trắng, thứ đó phải "rác" vừa mới vứt là cái gì.

      Lần thứ hai, tốc độ xe chạy như bay tới 100 dặm, nghĩ thầm, lần này chẳng xảy ra việc ngoài ý muốn nữa đâu.

      Quay đầu xe tới nhà số 3 tình nhân, sau trận "hỏi thăm", hài lòng lái xe về nhà.

      Ai tới cho biết, trong phòng khách ba sinh vật nhìn chằm chằm là ai?

      A, , cái nằm mặt đất, ngoác miệng khóc oa oa.

      Được rồi! Lấy lại tinh thần, cách mạng chưa thành công, đồng chí tiếp tục cố gắng, lần này tin thất bại!

      Lúc này, đồng chí Hoắc Lôi ngồi xe hơi, nửa giờ sau yên lặng xe lửa, nửa tiếng sau cuối cùng lên máy bay. Lần này vội vã mà núp phía sau đài quan sát lâu, xác định có gì khác thường mới yên tâm rời . Về đến nhà, cẩn thận, nghiêm tục lục soát mọi góc trong nhà, xác định xả ra hiẹne tượng ngoài ý muốn, ơn trời, rốt cục có thể ngủ ngon giấc rồi.

      bị tiếng gõ cửa đánh thức, lê bước chân nặng nề ra mở cửa, ngoài cửa, ba tiểu ác ma hước ngoác miệng cười. , đứa ô ô cái miệng khóc to. =.=

      " A......này .....này.....sao có thể trở về?" nghe được thanh của mình run rẩy lắp bắp ngừng, cảm giác da đầu bắt đầu đau.

      "Cha đối diện nhà có cái bảng lớn nha!"

      “ Đúng a, đó còn viết ' có chuyện tìm cảnh sát'. ”

      “……”

      Về sau, tìm rất nhiều biện pháp, toám lại nghĩ chỉ nghĩ thôi.

      Kết quả ……

      thực hoài nghi có phải mình sống quá thoải mái, ngày này đều được ôm mỹ nữ trong lòng, cho nên lão Thiên ( ông trời) ghen tỵ cố tình hãm hại ?

      " Cậu dùng biện pháp khác?"

      Nhìn sắc mặt của bạn tốt ngày càng đen, Tề Hiên quyết định cần biết đáp án tốt hơn.

      "Đến, uống rượu." Mặc dù rất còn muốn cười, nhưng cuối cùng quyết định chịu đựng về đến nhà hãy cười. Lôi sắp muốn nổi giận đến nơi rồi, dời chú ý là tương đối tốt.

      Hung hăng trừng trừng mấy cái, Hoắc Lôi cầm ly rượu trước mắt nốc hơi "Đừng cho là mình nhìn ra cậu nhịn cười."

      Rắng trắng hở có phải hay , mất hai cái cũng sao đấu, trọn vẹn mới đẹp!

      " chừng tìm ra người vứt bỏ ba đứa trẻ kia là tốt nhất.

      A! Làm sao Lôi cứ nhìn chằm chằm hàm răng của vậy, là lạnh.

      " tìm."

      dĩ nhiên là muốn tìm, đợi khi tìm được liền có thể biết chân tướng .

      "Ừ."

      Gật gật đầu cái, nhìn qua đòng hồ cũng còn sớm nữa, nên về nhà, bất quá, nhìn người bên cạnh giống như có ý định này.

      "Lôi! Nên về nhà."

      Quả nhiên, nghe được hai chữ về nhà, Lôi liền cau mày.

      "!"

      lén lút trốn ra chính là muốn chơi tốt, hôm nay phải thả lỏng chút, mày ngày nay vô cùng đau đầu rồi, nguyên do cũng chỉ tại ba tiểu ác ma kia.

      Hừ. nghiêm trọng nhức đầu .

      tình đêm cũng phải tốt.

      suy nghĩ cửa PUB từ bên ngoài mở ra, bóng dáng cao gầy xuất lập tức có người ngả ngớn huýt sáo Vóc gợi cảm, guơng mặt thanh mĩ, khí chất bất phàm, thích!

      " thể nào?" Nhìn ánh mắt của bạn tốt, Tề Hiên chịu nổi to.

      "Cậu cứ như vậy ném ba đứa sang bên, lo sao?"

      Cũng bởi vì chuyện "tốt" bị cắt đứt, trong cơn tức giận chạy đến nơi này, để trong nhà ba đứa trẻ ai trông?

      Ách! Hình như có chút...

      "Còn nhắc đến ba đứa nó, cẩn thận hai cái răng cửa!!" hung ác . vất vả mới ra ngoài được, nên nhớ đến ba tiểu ác ma kia.

      Để ba ác ma ở nhà? được sao?

      Cắt------

      "Quản gia nhà cậu hình như hôm nay xin nghỉ, còn có dì nấu cơm hết giờ làm ?"

      "Vậy làm sao?"

      "Lôi, cậu đúng là cái loại máu lạnh!"

      "Thế nào, cậu đồng tình với chúng? Muốn tớ cho cậu chìa khóa nhà?"

      “…….”

      Hu! Đồng tình đồng tình, chăm sóc đứa bé! Vẫn là thôi !

      "Ha." Hoắc Lôi cười nhìn ánh mắt loạn phiêu của bạn tốt.

      Đều là kẻ tám lạng người nửa cân.

      Nhìn bóng dáng cao gầy kia ngồi xuống, Hoắc Lôi khẽ nhếch miệng. Tề Hiên biết, đó là mỗi lần bạn tốt thấy con mồi lộ ra vẻ mặt...

      Tà tứ !

      Đứng dậy, khẽ chỉnh quần áo, cầm lấy ly rượu, hai chân thon dài khẽ, bước, hướng đến chỗ con mồi tối nay.

      Người đẹp ta tới đây.

      Về phần mấy ác ma chết tiệt..... gặp quỷ !

      Đêm. Giờ mới bắt đầu.

      Chất lỏng màu hổ phách sóng sánh tay, Tề Hiên nhìn gợn sóng tròng trành kia, đôi môi chậm rãi mở miệng : “Nếu đó là con của cậu sao ?”

      Thế giới rất kì diệu, có gì là thể, cho dù ở xa vời.

      “Thế sao?” Bóng dáng cao ngất vẫn như cũng về phía mục tiêu. Với , đứa đều quan trọng.

      Vẫn là câu kia, đứa —— phiền toái.
      Last edited: 17/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :