1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bỗng nhiên quay đầu lại... Xấu bạo! - Tùy Thâm Thiển (3.2) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      BỖNG DƯNG QUAY ĐẦU LẠI…..XẤU BẠO

      《蓦然回首…暴丑!》作者:随深浅

      TÁC GIẢ: Tùy Thâm Thiển

      COVETER: ngocquynh520

      TÌNH TRẠNG: 60 chương + 6 ngoại truyện hoàn

      THỂ LOẠI : hài đô thị

      EDIT: tuần/ chương

      EDITOR: Trúc

      mọi người có thể ghé vào
      http://00truclamtiencanh00.wordpress.com/để coi nhé ^^
      Giới thiệu

      câu giới thiệu vắn tắt: núi thể có hai hổ, trừ khi là cùng mẹ sinh ra.

      Hai câu giới thiệu vắn tắt: Bốn năm trước ép em trai xinh đẹp ngủ chung, bốn năm sau bị em trai xinh đẹp cứng cỏi áp bức lại.

      Trong lúc giãy dụa, kỳ thực lại là chất dẫn cháy, tôi dưới, vị trí đổi hình như khỏe hơn….

      Ba câu giới thiệu vắn tắt: Muốn giả bộ xoa người bị xoa, muốn dụ dỗ người bị dụ, muốn xem diễn thành người diễn.

      người vô tội nhưng lại phúc hắc, tội nghiệt ra là môt người vô tội.

      phải là oan uổng , chẳng qua là lập mưu để trước…Thủ thân như ngọc?!

      Mười câu giới thiệu vắn tắt… Phì! Mười câu có thể là vắn tắt sao?!

      Bản thâm tình:

      nam hài coi trọng , đào cái bẫy rập, chờ cho nhảy vào …. Nam hài này biến thành người đàn ông, bổ sung làm hoàn hảo thêm cái bẫy này, bắt đầu kéo …..

      Bản ác cảo:

      thế giới này, vô sỉ là khoảng cách quá xa với…. ràng là dụ xoa tôi, vẫn còn muốn tôi chịu tội áy náy suốt bốn năm tắm rửa sạch chờ cho cậu ăn!!

      (PS: Tiểu Bạch nhõm+ thâm tình+ cường thủ đoạt hào+ mệnh trung chú định+ thiên lôi cẩu huyết+ kết cục HE =.= Bỗng nhiên quay đầu lai…Xấu bạo!)​

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Cẩu huyết vãng tích

      …………………………..Lời mở đầu……………………………

      từng, có câu thơ được truyền tụng là thơ ca hay ai cũng thích từ cổ chí kim.

      Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Thục nữ trước mặt, quân tử phía sau nhìn.

      Lặng lẽ nắm vai, bỗng nhiên quay đầu…Oa thèm vào, xấu bạo!!!

      …………. Lời mởi đầu…………..

      24 năm trước, bệnh viện khoa phụ sản cấp A, phòng giải phẫu.

      “ Tô Tô, em mở mắt ra nhìn chút, em sinh cho tiểu nha đầu nhìn rất dễ thương, nó sau này lớn lên nhất định giống như em.”

      bàn mổ tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt, hàm răng trắng noãn cắn chặt môi dưới, gần như cắn chặt đến mức bật máu. Mặc dù sắc mặt vô cùng kém, vẫn miễn cưỡng nặn ra nụ cười:” Cường Ca, , , đây là con … chiểu cố con !”

      nhất định!”

      Người đàn ông nhìn người phụ nữ kiên cường mạnh mẽ chống đỡ, lòng cảm giác đau như bị xé ra từng mảnh. Biết người sắp qua đời, lại làm được cái gì được. Biết người thân thể yếu đuối, mang thai chết, lại thể nào bỏ nhìn thấy năn nỉ khẩn cầu…. Cuối cùng, cũng sinh ra đứa con của bọn họ!

      “ Tô Tô, đặt tên cho cái !” Người đàn ông nắm chặt tay người phụ nữ, thôi, buông!

      trận đau đớn quét tới, nhíu chặt lông mày, giống như….là thời gian … Người đàn ông hốt hoảng cầm chặt tay , gương mặt miễn cưỡng nở nụ cười:” Tô Tô, vì con đặt cái tên mà!”

      “A…” Người phụ nữ rất đau, rất yếu, ngã vào trong ngực người đàn ông, trước khi nhắm mắt ra : môi nhàng ra hai chữ:” Tùy….Tiện….”

      Tùy Tiện?

      Là để cho người đàn ông đặt tên là “ Tùy Tiện”? Còn là để tự mình đặt kêu “ Tùy tiện”?

      Người đàn ông nhàng vuốt ve ngón tay ngọc của người phụ nữ dần lạnh , thương cảm rưng rưng cười tiếng:”Tô Tô, em đừng giỡn với như vậy. Em để cho con tên “ Tùy Tiện”, thêm họ vào, phải thành “ Hách Tùy Tiện ( rất tùy tiện) sao?

      Người phụ nữ trả lời nữa, phòng giải phẫu mảnh lạnh tanh, chỉ nghe thấy tiếng người đàn ông mơ hồ nghẹn ngào cùng tiếng con nít nhàng hít thở.

      Mười năm trước, bên trong căn phòng ấm áp.

      “ Cường Ca, con muốn đổi tên chữ!” Đùng đùng tức giận bỏ cặp sách xuống, Hách Tùy Tiện hai tay chống nạnh sử dụng công phu sư tử hống hét vào phòng bếp.

      Trong phòng bếp xuất lão đầu trung niên, gần như là nam nhân vật cười có nếp nhăn, đều đặn khuấy trứng gà, người đàn ông trung niên nhanh chóng hỏi:” Làm sao thế, con bảo bổi?”

      “ Cường Ca, con muốn gọi là Hách Tùy Tiện, tất cả mọi người đều lấy tên con ra giễu cợt là “ Rất Tùy Tiện”! Con ràng phải là người tùy tiện, hiểu tại sao mẹ lại phải bắt người ta đổi là “ Tùy Tiện”, chẳng những khó nghe muốn chết, mỗi lần lại còn thành trò cười của người khác!!”

      “ Tiểu Tiện này….”

      “ A… A…” Hách Tùy Tiện thét chói tai” Xem xem ! Ngay cả nickname của con cũng bị người ta nhạo bang! Cường Ca, con van cầu cha cần phải kêu nhũ danh của con có được ? Cha thể đổi tên khác hay sao?”

      “ Cha có biết hay con của cha bị người chê cười suốt 14 năm rồi, suốt 14 năm, con tại có tư tưởng muốn xã giao, mẹ để tên này căn bản chính là thể làm quen được với người ta đó!”

      “ Tiện Tiện ơi….”

      “ A…A… Cường Ca cha còn nữa!! Gọi nữa con liền trở mặt!!”

      “ Được được được, cha gọi. Con ngoan vậy con nghĩ nên đổi thành sao? Ba cảm thấy mẹ con đặt tên này cho con là dễ nghe, lại còn vang dội dễ nhớ, là ngọn cờ riêng cùng người khác giống nhau!”

      “ Nổi bật có gì tốt? Con thích ở náo động, nếu là Cường Ca cha thử mỗi lần điểm danh liền bị cả lớp của mình cười nhạo xem cha biết cái gì gọi là “ cùng người khác giống nhau” có bao nhiêu vui vẻ!”

      “ Được rồi, con có thể đổi…”

      “ Vậy được , quá, Cường Ca!’

      ‘ Nhưng là, đổi đổi, chúng ta cũng thể nào hoàn toàn bỏ qua ý tứ của mẹ con được, nếu liền đem chữ “ Tiện” được ?’

      Hách Tùy? Hách Tùy Tiện? Hách Tiện? Ừ, so với Hách Tùy Tiện lọt tai hơn nhiều.

      băn khoăn, nha đầu bắt đầu sang trang B:’ Con thành tâm thành ý đề nghị, như vậy người ta liền từ bi đem ủy khuất bỏ qua mà thành toàn cho con. Nhưng mà Cường Ca, sáng mai cha nhất định phải đến cục XX sửa lại cho con.”

      Đáng ra nên đổi từ lâu.

      ‘ Biết, biết! Tiểu B ( Hác mỗ nhân nhìn chằm chằm: ngươi đem chữ “ tiện’ ra gọi thử chút?”…. Bảo bối, tại chắc bớt giận rồi? Nhanh rửa tay, sắp ăn cơm, con nhất định thích kẹo đường của Cường Ca.”

      Hách Tùy Tiện, à , Hách Tùy nhếch miệng đĩnh đạc cười tiếng:’ Vâng, Cường Ca nhất định làm rất khá! Hôm nào nâng đỡ cha thêm!’

      Cường Ca nghe vậy, tự kiềm chế được bộ xương già run lên.

      Đây là đứa con vâng lời!!

      Bốn năm trước, tại chính phòng ngủ lầu ba của căn biệt thự xa hoa.

      Hách Tùy sợ hãi nhìn cái người đàn ông lõa thể dựa ở đầu giường trước mặt, , phải là bé trai mới đúng!

      , ta??

      Hách Tùy lần nữa dụi mắt, xác định rằng khẳng định là mắt mình có bị hoa, sau lại dòm ngó….Quả nhiên, người đàn ông kia… Đứa trẻ còn ở đây, hơn nữa là lấy loại nụ cười mang theo khí chất lười biếng nhìn người thất kinh là Hách mỗ.

      Đứa bé trai khóe miệng hiểu có phải là vui vẻ hay , khuôn mặt non nớt lên ánh mắt phù hợp với số tuổi là thâm thúy cùng….đắc ý?

      Thân thể lộ ra nên cảm thấy lạnh lẽo, Hách Tùy vừa cúi đầu nhìn… Oa thèm vào, cư nhiên lại lõa thể toàn bộ!!

      Khi mới vừa thức dậy phát mình ngủ ở nơi hoàn toàn xa lạ, vốn là giật mình, bên con mắt lại nhìn thấy người con trai gương mặt tuấn mỹ cũng lõa thể trần như nhộng… Đứa trẻ cứ nhìn chằm chằm vào cười quỷ dị!!

      Làm cho Hách Tùy bị hoảng sợ đến nỗi giống như đạp phát vào đám shit bay xuống giường, chợt nhận ra thần sắc nên coi thường khi mình mặc quần áo, chuyện này đúng là đáng xấu hổ.

      Trong đầu tràn đầy nghi hoặc: ràng là ngày hôm qua ‘ lưu lạc’ ( quầy rượu) cùng bạn cùng phòng là Tào Lan Lan dạy dỗ cái tên bạn trai cũ khốn kiếp lừa gạt Triệu Lực kia, tại sao giờ lại ở chỗ này? Chẳng lẽ là…

      Đêm đó tên khốn kia giả vờ nhận sai rồi dụ uống chén Martini có vấn đề kia?

      Khốn kiếp, khốn kiếp, lại dám bỏ thuốc cho !! Khoan , tối qua chút cảm giác cũng có, mặc dù sáng nay thân thể cảm thấy hơi đau nhức, nhưng cũng có di chứng gì của việc hậu quả phóng túng quá độ… Đúng ?

      Hách Tùy thở phào nhõm, đứa bé trai lõa thể cười khẽ tiếng, giống như nhìn hết những suy nghĩ mà Hách Tùy cảm thấy may mắn trong lòng, ưu nhã lộ ra vết máu hồng ga giường trắng tinh….

      , có lạc hồng?’

      Bị vết máu hù dạo làm cho Hách mỗ ra được câu gì. Đứa bé trai xa lạ này cũng biết, hơn nữa nhìn dáng vẻ của cậu nhóc cũng có giống như trưởng thành, . …. Có phải là QJ hay ?( QJ= cường gian, chỉ để lần. PS: JQ = chuyện gian đó) người chưa thành niên sao?

      Đứa bé trai cau mày, môi cong lên thể nhàn nhã lười biếng, môi mỏng tàn nhẫn mà phun ra câu:” ngượng ngùng?’

      “ Chị , chúc mừng chj!! Thuận lợi cường gian xử nam mười sáu tuổi!”

      ‘ Có điều, vóc người của chị… phát triển đúng là còn gì để ….lớn đó!’

      Cái khẩu khí này!!

      Con ruồi gay, con muỗi les, nhân thú làm loạn, con voi đổi cách dùng lỗ mũi cường bạo hoa cúc, cả thế giới toàn 419!

      Khẩu khí kia… là TMD phách lối! Thế nhưng, Hách Tùy cũng chỉ coi là do xấu hổ bị giày vò nên thẹn quá hóa giận thành ra tâm tình mới ác liệt như thế.

      có mặt mũi nhìn lại đứa bé trai ‘ vô tội’ lần nữa, vội vã ôm lấy quần áo tán loạn đất, Hách Tùy bất chấp cảm giác đau đớn người cùng khuôn mặt già nua cầm được cảm giác xấu hổ, rất nạo cùng nhếch nhác bỉ ổi chạy trối chết….

      giường lớn cỡ KINGSIZE, đứa bé trai mang khuôn mặt ngây thơ, nhưng là ngón tay run rẩy nắm chặt đến mức trắng bệch: Rất tốt!! lại dám chịu trách nhiệm! Nếu lựa chọn cách hèn hạ nhất là chạy trốn, nếu thông minh nên nhất định phải trốn kỹ chút, bởi vì… khi bị bắt, cũng thấy…

      Đứa bé trai cười nịnh, khóe miệng mang theo tia thâm trầm muốn đoạt lấy, lưu loát bắt đầu mặc lại bộ quần áo, rời

      Giờ phút này, mới vừa chen đến chuyến xe bus đường số 15, lỗ chân lông Hách Tùy bỗng co rút lại, rùng mình ngừng: có khí!!

      Xe buýt trận lắc lư, Hách Tùy vừa thông suốt liền quào loạn, vất vả mới kéo được sợi dây treo ngược, bỗng cảm thấy: có sát khí!!

      Giương mắt nhìn, cái sợi dây bị mình gắt gao nắm túm trong tay phải sợi dây, phải, mà là trang sức người vị chị xinh đẹp mắt trợn tròn… Đai lưng à???

      Hác nương do lôi kéo mạnh nên bị xé rách, đai lưng gián tiếp vặn vẹo kéo theo quần áo của chị xinh đẹp… cho nên nữa cái bra màu đen bại lộ trước tấm mắt đại chúng.

      Chị xinh đẹp dùng hết sức kéo đai lưng về hông của mình, tay mang theo ly kem Thánh Đại chưa ăn hết trực tiếp hất mặt Hác nương, còn bộ mặt tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi:’ nữ lưu manh!’

      Đùng….

      Cường bạo đứa bé trai, đùa giỡn đúng là hợp với danh hiệu nữ lưu manh quá rồi còn gì!!

      Hác nương bỏ qua những ánh nhìn khinh bỉ, bi kịch nhìn lên trần xe buýt: thần , ôn thần, là ngài tới sao?

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      2. mưu dương mưu ( dĩ tu)

      4 năm sau…

      Vào buổi chiều ngày kia lúc 3:10, địa điểm…tạm thời .

      Chỗ phía trước ba thước, có người toàn thân váy ren liền màu hồng, nhìn có vẻ yếu đuối điềm đạm đáng , dáng người xinh đẹp….đối diện có em lách ngực nhấc thí thí hình chữ S để qua.

      Có thể là ấy sao? Nếu hỏi thử ấy chút? thử xem.

      Trong khe cửa chỗ phía sau ba thước lộ ra đôi mắt to nhìn trộm, giờ phút này tinh mâu chính là nhìn chằm chằm thí thí tròn trịa phồng lên kia.

      Bốn phía, lâu rồi có ai! Xem ra, ngọai trừ ấy ra có ai…..

      “ Này ~ ~ ~” Từ trong khe cửa truyền ra thanh thanh thúy, uhm, này nhìn qua có vẻ ngon miệng…Từ từ… Ngon miệng? Có vẻ?

      Đứng hình chút, chủ nhân của kiều thí thí nơm nớp lo sợ :” Người nào, là ai? Tôi, tôi… Tôi sợ đâu…”

      Kéo quần cẩn thận sau đó đến sau lưng thí thí vểnh lên, vỗ vào vai :” này, tôi ở trong này!”

      Bỗng nhiên quay đầu….

      “ A….”

      “ A….”

      “ Sao kêu?”

      “ Sao kêu?”

      là người nào mà mạc danh kỳ diệu tự nhiên xuất , nghĩ muốn hù chết người à!” Kiều thí thí vỗ vỗ ngực, là bị dọa đến đứng hình tại chỗ:” Ôi chao nơi này là WC, ai, ôi! Là nơi có rất nhiều phim kinh dị đề cập đến, là người đều sợ. Đúng rồi, tôi là bị dọa đến mới kêu, vậy dọa người mà cũng kêu để làm gì?”

      “ Ách…Tôi là bởi vì bị tiếng kêu của …” Cùng với đồ của như ma quỷ làm tôi bị dọa” hừ”

      “ Phải ?” Hòai nghi nồng đậm:” vậy vừa rồi chụp vào vai tôi làm cái gì?”

      Khó xử chỉ chỉ hạ thân, người nào đó phi thừơng thẹn thùng, lộ ra đôi mắt to hoài nghi giả bộ ngoan hiền:” Cũng thể được…. Cũng thể nhờ giúp tôi mua tấm Sophie đàn hồi để trong người? Dì cả mẹ của tôi lâm thời rất siêng năng đến rồi….”

      “ Ách… Được rồi.”

      3:20

      Hách Tùy rốt cục cũng đem dì cả mẹ chăm sóc tốt, vững vàng ngồi chờ phòng ở 29 lâu, nhìn văn kiện trong tay đến ngẩn người.

      Phân công tác này rất nhàm chán mà!

      có kích thích, có nguy hiểm, tiền lương cố định, thủ trưởng hèn, lão bản sắc, thiếu nghỉ ngơi, ngày nghỉ hiếm, có chủ soái, có đồng nghiệp lạnh lung…cực kỳ đáng hận nhất chính là cấm ngẩn người! Cư nhiên dám cấm ngẩn người?!

      Đợi bên ngoài nhìn những gương mặt thành phần tri thức bôn ba mặc đồ công nhân , Hách Tùy rất hâm mộ bọn họ. Nơi này đúng là tổng bộ “ công ty thường thừơng” nha, cái nơi thừơng đề cập đến việc ăn, mặc, ở , lại phóng túng, hơn nữa là công ty có tay nghề cao “ Tổng công ty thường thường” đó!

      Thường thường thường thường, thường thường ở cao!

      thế nào A thị cũng là lão công ty lăn lộn vài chục năm, còn ai biết Thường thừơng? Nếu như biết cũng giống như người ở Hồng Kông biết hoa Tử Kinh ( loài cây mọc từng bụi, cao bốn năm thước, lá như cái bàn tay, hoa , sắc tím hơi vàng, cành gốc cứng rắn, mọc rải rác ở đồng áng làm lấp cả lối . Cho nên đường hiểm trở gọi là kinh trăn 荊榛, kinh cức 荊棘, v.v. Sở Thanh Tử 楚聲子 gặp Ngũ Cử 伍舉 ở đường, lấy cành cây kinh đàn ra ngồi chuyện gọi là ban kinh đạo cố 班荊道故 trải cành kinh chuyện cũ. Ở nhà quê hay dùng cây kinh để đan phên, vì thế nên cánh cửa phên gọi là sài kinh 柴荊. Nước Sở 楚 có nhiều cây kinh nên gọi là Kinh 荊 hay Kinh Sở 荊楚. 3. Tử kinh 紫荊 cũng loài cây mọc từng bụi, sinh liền cành nhau. Xưa ba em Điền Chân 田真 lúc ở chung hòa hợp với nhau cây kinh trước nhà tươi tốt, lúc chia nhau ra ở riêng cây kinh héo úa. Vì thế đời sau mới đem hai chữ tử kinh mà ví với những nhà em hòa mục. 6. Dị dạng của chữ 荆 [Tự Điển Thiều Chửu Online & CEDICT]) ___ tuyệt đối có khả năng!

      Hách Tùy tại làm ở công ty “ Ngô thị”, đúng là chỉ là người vô danh.

      Tại A thị mà như thế nào cũng là lão công nhân lăn lộn mười năm, đúng là danh khí vang xa bằng “ Thường thường” , bất luận thế nào cũng chỉ xem là công ty con thứ tự thấp. Nếu tại làm cho “ Thừơng thường” tốt biết mấy!

      Hách Tùy nhìn chằm chằm thầy cai “ Ngô thị” căn dặn hàng ngàn lần cần phải giao tận tay cho tổng giám đốc “ Thường thường” bản thiết kế này thầm cau mày.

      Thầy cai là làm khó cho rồi! Tuy nhiên con thầy cai đối với trợ lý bí thư cấp dưới của tổng giám đốc cũng là quan hệ đồng học, nhưng chuyện này đại biểu cho gia nhân dưới trợ lý thủ trửơng của bí thư thủ trưởng tổng giám đốc liền bán cho “ Ngô thị” nhà mình mặt mũi mà hợp tác lần.

      Hoàn toàn tự mình hiểu lấy!

      Buổi sáng hôm nay Hách Tùy nhận được nhiệm vụ này khi đó là cảm giác thứ nhất, đúng là…. Thầy cai , có chính tay giao cho tống giám đốc của “ thường thường”, hoặc là tổng giám đốc của Thừờng Thường múôn cùng Ngô thị hợp tác cũng khiến cho về nhà chính mình mà ăn bám!

      Chú có thể nhịn nhưng dì thể nhịn! Hách Tùy cảm thấy được thời gian này nên phản kháng phen cho nên… đến đây!

      TNND. Đừng tưởng rằng tới đây chờ từ sớm, ra bây giờ chỉ vì cầm trong tay bản kế hoạch mà phải đích thân giao tận tay cho tổng giám đốc của Thừơng thường, muốn xỉu!

      Hung hăng ném đến trong tay tổng giám đốc! Sau đó làm tổng giám đốc đại nhân vui hơn nữa còn nổi giận, tiến đên tia cơ hội cũng cho Ngô thị, hơn nữa lại tự mình cho là thông minh trở thành người được xếp vào sổ đen của Ngô thị, vĩnh viễn cự tuyệt lui đến dòng họ.

      lien quan liền phạm, dù sao cũng chán ghét phân vị công tác này lâu lâu rồi. Mà còn, sáng nay khi ra khỏi công ty chuẩn bị sẵn đơn từ chức, phỏng chừng sau giờ nghỉ trưa kết thúc có thể phát phong thư từ chức kia.

      Chờ ở bên ngoài thấy đám người khí thế hùng hậu qua, Hách Tùy khỏi ghé mắt….

      Bạn có biết khi bạn nhìn đám người đó, trước hết nhìn thấy loại người như vậy sao?

      Đáp án là: ban đầu cảnh đẹp ý vui cùng sau diện mạo xấu xí!

      Hách Tùy hề nghi ngờ mà thấy được người vừa mới cho cái băng Sophie, ở ngay cạnh bên người tiểu thư kiều thí thí là người đàn ông trẻ tuổi.

      Người đàn ông này nhìn có vẻ hơn hai mươi, bộ dáng cực kỳ đẹp trai, phải loại nhu tuấn mỹ, cũng phải là ánh mặt trời quá mức chói, là loại ôn nhu cùng kiên cường, thư sinh cùng tà nịnh trong lúc đó lại xen vào tia lạnh nhạt.

      ràng là có chút biểu tình, lại cảm thấy ta giả bộ lãnh khốc lạnh nhạt, ràng là chưa từng mỉm cười, mà lại làm cho người ta nhịn được mà cách xa ngàn dặm. Chắc chắn là che dấu cảm xúc tâm tình che giấu kỹ chuẩn bị biểu tình trong khách sạn đó!

      Tuy nhiên Hách Tùy chính xác là hội viên “ Ngoại mạo hiệp hội”, nhưng là bên ngoài khi cúi mình cũng là có nguyên tắc --- quen cúi, quá quen cũng cúi! Toàn bộ khả năng bị ngừơi khác hiểu nhầm thành hoa si hoặc là ngu ngốc cho nên tình hình bọn ta cũng yên tĩnh nín nhịn chê trách.

      Cho nên, liếc mắt nhìn người đàn ông cái rồi hồi thần, mà lại sau giây bắn ra ánh nhìn về phía người đàn ông X đường thẳng xiên. Bởi vì… vừa vặn nghe được tỷ tỷ kiều thí thí kêu hô tiếng “ Tổng giám đốc”?!

      Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc….. cho dù đám người phía trước thành thế có lớn thêm thế nào nữa, khí tràng có cường hãn như thế nào nữa, cùng với tiếng thanh giày cao gót liên hòan vô địch khi xuất ra lại nhanh hơn chút.

      “ Xin đợi chút!!” Đại bộ phận đều mắt điếc tai ngơ, Hách Tùy vẫn chịu bỏ cuộc đuổi theo.

      “ Xin đợi chút! Tổng giám đốc Thường thường xin đợi chút!!”

      Người đàn ông phía trước nhíu mày, lại là người vọng tưởng gặp người sang bắt quàng làm họ sao?

      Người đàn ông để ý đến, dẫn dắt đại bộ phận tiếp tục tiến lên…..

      câu danh ngôn tên là” Thúc khả nhẫn, thẩm thể nhẫn.” Những lời này vừa đúng lúc làm lời răn dạy cho Hách Tùy.

      “ Tên tổng giám đốc kia đứng lại cho tôi!”

      Dù sao hôm nay tới là để “ đắc tội với người”, thái độ càng sai càng tốt, phải sao?

      Hung hăng đẩy đám người che ở phía trước, Hách Tùy chiều cao 1m63 thêm 5cm đôi giày cao gót nhìn thấy thân hình xen vào trong đám người, tới người đàn ông đẹp trước mặt.

      ….”

      Người đàn ông đẹp nhíu mày lại định chút gì đó, bị khuôn mặt trước mặt này làm ngẩn ra, khuôn mặt trắng noãn, môi hồng hồng, cái mũi xinh xắn cùng đôi mắt nai bambi mê người. Lông mày này có chút đáng , nổi bật lên là đôi lông mi thon dài càng phát ra mê người.

      Ngũ quan đẹp đẽ, biểu tình sinh động, thêm cá tính của con nhím bưu hãn, hợp thành người làm con trai thể theo đuổi.

      ??? Là !! !!

      là đạp móng giày sắt chẳng tìm được, cay đắng lâu như vậy mà giờ lại đưa lên đến tận cửa cho mình. Đây, có phải hay kêu chính là số mệnh sắp xếp như vậy?

      Người đàn ông mừng như điên si ngốc mà nhìn theo Hách Tùy.

      Gương mặt tinh xảo, làn da trắng nõn, môi mỏng màu hồng phấn xem ra cực kỳ mê người, mà cái mũi cao thẳng lộ ra cá tính cứng rắn, ánh mắt thâm thúy mà sắc bén như có thâm ý sâu xa. Đúng là mỹ nam bại hoại… Đúng là…..

      Hách Tùy gian nan quay mặt nhìn ta, ra… cũng phải chỉ có con có hội hoa si, con trai cũng có! Người đàn ông này nhìn có vẻ rất biết kiềm chế, nhưng là vừa thấy bộ dáng như hoa như ngcọ liền thu hồn lại đựơc. Cây si!

      “ Em Sophie?’

      Kiều thí thí nhận ra người dám cản đường tổng giám đốc đại nhân thường thường tuấn mỹ ngọc thụ lâm phong cư nhiên chính là người mình vừa mới nhất thời thấy sắc mê tâm mà vào làm vây Ngụy cứu Triệu em Sophie ( thở ngụm), nhất thời thổn thức vô hạn, xong nuôi hổ có ngày gặp họa rồi!

      Có vẻ như trình độ sử dụng thành ngữ loạn của chị kiều thí thí có phần cao….

      Lễ phép hướng kiều thí thí tỷ tỷ hoa lệ cười, Hách Tùy “ điềm đạm” cầm bản kế hoạch trong tay “ hung hăng” nhét vào trong tay người đàn ông, người đàn ông vẫn thủy chung bảo trì trạng thái sững sờ, ngây ngốc nhận lấy.

      “ Tổng giám đốc thường thường, đây là bản kế hoạch “ Ngô thị vẻ vang” cho “ Thường thường nho ” cùa các , ông chủ chúng tôi hi vọng đừng làm cho ông ấy thất vọng, nên suy nghĩ kỹ xem phương án của Ngô thị chúng tôi chê vào đâu được. Nếu hợp tác thành công viên mãn, Ngô thị nhất định bạc đãi thường thường của các ….”

      “ Ôi…” Mọi người ở thường thường đều hút khí.

      “ Tuy nhiên, nếu bất mãn, muốn xé muốn đốt vẫn là nên dập nát bản kế hoạch này, hết thảy tự nhiên làm gì cũng được! Chỉ là nhớ con trai làm nên tay chân sạch lưu lóat chút, tốt nhất cần lưu lại chút manh mối mà làm cho bị Ngô thị trả đũa đó..!”

      “ ….” Hút khí biến thành phẫn nộ.

      “ Ôi chao, ai, ôi ôi chao ai, ôi,ôi chao, ai ôi, các người cần nhìn tôi như vậy, tuy nhiên tính tôi rộng lòng đại lượng, nhưng là các người cũng nên che dấu chút nên bày ra vẻ mơ ước sắc đẹp của tôi chứ? Như thế nào? Muốn biết thân phận của tôi? Tôi đúng là có lai lịch lớn đó…, tuy nhiên tôi ở mặt ngòai của Ngô thị chỉ là công nhân phổ thông, cho nên bên ngòai thực tế tôi là công nhân phổ thông, bên trong là thuộc loại cao cấp nhất___ loại bình thường nhất kia.”

      “….”

      “ Tôi tại Ngô thị vẫn là người có thân phận cùng địa vị, cho nên các người nghĩ muốn đuổi tôi ra ngoài mà tôi cũng có ý kiến, chỉ là các người cậy mình người đông muốn đuổi mình tôi đơn độc ra ngoài, mà sau thân tôi là Ngô thị! Nếu các người kiên trì muốn đuổi tôi ra khỏi nhà, vậy làm phiền động tác cần quá thô lỗ! Đánh người cũng cần chọn khuôn mặt!”

      “….”

      Đầy đủ cố tình gây rồi? Đầy đủ coi ai ra gì rồi? đầy đủ thể lý rồi? Nếu là kiêu ngạo hung bạo mà người ở Thường thường vẫn lại thờ ơ, chuyện này ngay cả thánh nhân cũng liền là siêu cấp ngu ngốc rồi!

      “ Em Sophie em….”

      Thực xin lỗi, các vị! Vì để cho mình chịu nhục nhiều năm tâm huyết như vậy hẳn lãng phí vô ích, vì có thể thành công làm cho Ngô thị kích trí mệnh, tôi thể vô sỉ vô lại như vậy,ai, ngay đến cả bản thân tôi cũng muốn nhanh nhanh múôn nhìn chính mình rồi.

      “ Đúng là, ngay cả Ngô thị nho mà cũng vọng tưởng phản kháng lại Thường thường chúng ta, quả thực là Đường lang đứng máy biết tự lượng sức mình!”

      “ Xem ra Ngô thị nghĩ muốn cùng A thị hỗn chiến nữa, Tổng giám đốc, nếu chúng ta hãy mau mau thành toàn cho Ngô thị ?”

      “ Đúng vậy tống giám đốc,! chuyện này Ngô thị cũng tự hiểu lấy mình, cấp cho nó nhìn lại nhan sắc mà xem, chẳng thế nó cũng biết đầu não chân chính của A thị chính là những chân long chân chính!”

      “ Tôi tán thành với quan lý công quan mà , tổng giám đốc, thời gian này nên giáo huấn những công ty tự cao tự đại như Ngô thị. giết gà dọa khỉ, cho những công ty khác thấy A thị thế nào cũng là nhắc nhở nho cũng được.”

      sai, quản lý bộ phận mua sắm có lý. Thường thường chúng ta lại lập uy lần nữa! Tổng giám đốc, cần do dự, chúng ta phản kích ?”

      Xem xem , thấy hiệu quả rồi!! Tất cả người của Thường thường bị chọc giận rồi… Hahaha, thể tưởng tượng được lần đầu tiên làm chuyện xấu lại thành công như vậy,xem ra Hách Tùy có thiên phú làm người xấu, múôn hay thay đổi chuyện thất đức?”

      điểm cũng thay đổi!”
      Tổng giám đốc thân hồi lâu mở miệng, tiếng từ tính cùng khêu gợi lại có chút khàn khàn, như là kích động, hoặc như là áp chế vui sướng trong lòng. Tuy nhiên, “ điểm cũng thay đổi” là có ý tứ gì vậy?

      Tập ngực

      đúng là à? Chẳng lẽ đẹp đến mức làm cho người ta vừa thấy liền sinh ra cảm giác thân thiết, nhịn được nên xuân tâm nhộn nhạo nghĩ muốn làm ra vẻ để lôi kéo tình cảm?

      có thể chán ghét Ngô thị như vậy sao?” Tổng giám đốc giọng điệu mang theo hưng phấn, ánh mắt lại vẫn nóng bỏng như cũ, thấy Hách Tùy trong lòng ngứa ngáy cũng khó quấy nhiễu nữa:” Chán ghét đến mức tiếc thiệt thòi lấy chính mình để hãm hại nó?”

      Ầm!! Bị phát rồi!?

      ra trong nhóm người này người cơ trí phúc hắc chân chính là ta, tổng giám đốc Thường Thường! Tuy nhiên tại sao đầu tiên lên tiếng, nhưng vừa lên tiếng tọac ra “ gian kế “ của Hách Tùy. Hách Tùy quẫn, nên hay nên tiếp tục diễn tiếp?

      Sa Sa “ tùy” Bỉ Á cho cùng: diễn hoặc diễn, đây là vấn đề!

      “ Chuyện này…. Cái kia….” Điên cuồng lau mồ hôi. Chỗ này có điều hòa sao? Tại sao lại nóng thế chứ?

      “ Ha ha…” Tiếng cười thanh sảng phất qua bên tai như gió lạnh ngày hè:” quả nhiên vẫn như vậy, bị vạch trần liền giữ được bình tĩnh đựơc. Bình tĩnh của chưa đủ sâu sắc….”

      Hách Tùy cắn răng: đồng học Tổng giám đốc, tôi quen biết sao? Làm gì phải giả bộ như rất hiểu về tôi vậy, hừ hừ, giả bộ quen thuộc để lôi kéo tình cảm!

      Quản lý quan hệ xã hội buồn bực: Đây là chuyện gì? Tổng giám đốc hôm nay kỳ quái.

      Quản lý hành chính sờ cằm: có mờ ám! Tổng giám đốc đại nhân chỉ nhận ra bé này, mà còn….

      Mọi người nóng lòng duỗi móng: mà còn gì mà còn gì?

      Quản lý hành chínhh: mà còn… bé này là nữ!

      Mọi người hừ tiếng khinh bỉ: cắt….

      “ Quản lý quan hệ xã hội?”

      Người đàn ông cười xong, cực kỳ quỷ dị mà nhìn vào mắt Hách Tùy, thấy trong lòng hoảng loạn. Vì sao ánh mắt kia làm cho có cảm giác như chỉ có mặc quần áo, mà còn đeo thêm con siêu nhân quẩn ?

      Mãi lâu về sau. Hách Tùy mới ở tại chỗ kêu :” Các vị, cười châm biếm là hèn” ( ha ha… Đem sâu cạn về độ vô sỉ của mình ra) trong tiểu thuyết ngôn tình mới biết ánh mắt đó gọi là chiếm đọat!

      “ Vâng, tổng giám đốc?”

      “ Thông báo cho tất cả các ngành, đem Ngô thị xếp vào sổ đen, cự tuyệt toàn bộ hợp tác trong khả năng có thể!”

      “….Vâng, tổng giám đốc!”

      phải vạch trần rồi sao? Vì sao còn giúp đạt đựợc ước muốn đây? Chẳng lẽ là giống….trước khi ra ngọ môn chém đầu cho ăn thịt cá? Trước sờ sờ mấy cái, sau đó quăng cho mấy cái bạt tai nóng rát?

      cũng biết!! Cho dù thành công hãm hại Ngô thị, coi như cũng đắc tội với tổng giám đốc Thường Thường cũng có trái cây ngon để dành. Cũng biết, thường thường muốn trả thù như thế nào nữa.

      Là lợi dụng địa vị bản thân A thị thậm chí là cả nước phong bế tất cả cơ hội công tác của ? Hay là tìm người hung ác luận xiên phén? Ặc ặc, da gà nổi đầy ~~

      “ Sau đó thông báo cho bộ phận nhân , vị tiểu thư này trúng tuyển.”

      Quản lý PR và Hách Tùy và mọi người:” Cái gì???” Bọn họ có nghe nhầm ?

      Khí thể cường đại của tổng giám đốc điềm đạm đáng nào đó đem Tiểu Tùy bức đến phải thu vào trong góc tường, chân đáng tin :” Ngô thị, hoàn tòan đắc tội rồi! Cho dù đại nhân Thường Thường đại lường buông tha , còn có Ngô thị nữa? cho rằng bọn họ tha sao? Cho nên, Thường Thường là lựa chọn duy nhất của !”

      yên tâm, tôi dám bảo chứng ( cam đoan ) Thường Thường chỉ tính tóan chi li với , còn có thể cam đoan rằng tiền lương của nhiều, phúc lợi tốt, công tác thoải mái… Gia nhập Thường Thường, đối với trăm lợi có hại.” Lần này chính là lừa gạt, cũng thể để cho người trước mặt này biến mất!

      Đám người quản lý cùng đám người liên quan :” tổng giám đốc!! Ngài điên rồi sao?”

      “ Thấy sao? Vào hay vẫn lại vào? Nếu như đồng ý ngay buổi sáng ngày mai liền làm.”

      Căn bản có nhìn xuống đám người liên tục vỗ ngực giậm chân, Tổng giám đốc chỉ là dùng ánh mắt chắc chắn nhìn Hách Tùy, bộ dáng giống như muốn khắc sâu khuôn mặt nhắn này vào đáy lòng, thần thánh cùng chuyên chú.

      Vào, hay là vào, này, lại là vấn đề! Thiên Thần cùng Ác quỷ ở bên trong rối rắm lâu.

      “ Có thêm điều kiện gì sao?”

      “ Có! Có chỉ có ! Trong vòng năm cũng cho phép lấy bất kỳ lý do gì từ chức!” Tin tưởng, năm có thể bắt được này.

      “ Được… Tôi đáp ứng!” ràng là tiện nghi thôi, Cường Ca rất đúng: Có tiện nghi, chiếm là khốn khiếp ( con rùa ý)

      Hách Tùy biết chính mình có phải nhìn lầm hay , cảm giác được hình như tổng giám đốc tựa hồ vụng trộm thở dài nhõm hơi? Chẳng lẽ trong đó còn có mưu kỳ quái mà muốn cho ai biết?

      ,mọi người lo lắng: ai, nuôi hổ có ngày gặp họa a!!!


      “ Hách Hách, mày lừa gạt cũng giỏi đó… Nhân gia tùy tiện mấy câu mày liền tin? Nhân gia người ta đường đường là Thường Thường, ôi chao, ai, ôi! Tòan bộ A thị là đệ nhât tập đoàn, nhân gia làm gì mà cần những nhân tài tốt, lại còn muốn tuyển người vô tài vô đức nửa thùng nước như mày?”

      “ Ai ai ai, Điểm Điềm, mày cần phải quá đáng nhé! Có phải làm như vậy là múôn tổn thương người nhà sao? Mày cần đố kỵ tao được xí nghiệp lớn tuyển chọn liền hắt chậu nước lạnh nhé,… tao có chỗ nào chịu nổi mà mày như thế?”

      “ Mày tốt, cư nhiên lại dám hoài nghi thiện ý của bổn tiểu thư? Họ Hác kia ngươi xem, ngọai trừ bỏ họ “ hách”, mày còn có cái gì tốt đâu?”

      “ Tao xinh đẹp!” Ngẩng đầu kiêu ngạo.

      “ So với tao?” Khinh thường nhìn xuống.

      “....” vùi đầu giả bộ bị cận thị.

      “ vậy, tao đây có vóc người đẹp!” Tự hào ưỡn ngực.

      “ Hừ hừ, A tráo cúp 38, lại thêm hai tầng bọt biển! Cái này cũng trầm trồ khen ngợi?”

      “ Ôi! Đúng, mày thiện lương, thiện lương đến mức làm hại giấc mơ cả đời của Ngô thị là chen vào công ty thuợng lưu A thị? Tuy nhiên, từ là “ ngu xuẩn”, mày trái lại về mày rất đúng!”

      “ này này này! Điểm Điềm, mày cần phải câu lại chặn họng tao, chừng Thường Thường cảm thấy thành tích của tao cũng có ích….”

      “ Phi! Mày ? mày có ích? Hách Tùy, bản thân mày có thấy ghê tởm hay ?”

      “ Ặc… Ghê tởm.”

      “ Hừ, tao đóan chừng cái tên tổng giám đốc Thường Thường kia múôn dụ dỗ mày lên giường KINGSIZE hô mưa gọi gió có! ta căn bản chính là nhìn trúng sắc đẹp cùng dáng người của mày, muốn đem mày hết ngày lại đêm hung hăng chà đạp, dùng chính mình hưởng thụ!”

      Oa… là ai trước đó Hách Tùy xinh đẹp cũng có dáng người?

      “ Đúng là… Tao thấy bộ dáng tổng giám đốc kia còn đẹp hơn tao, so sánh cùng với tao quả như con vịt xấu xi, tao cũng đáng để làm hư hại tao như vậy chứ? Cho nên, tao cảm nhận được cái “ Lý luận ước mơ” của mày thể thành lập….”

      “ Vậy ý tứ của mày là ngày mai muốn đến Thường Thường làm?”

      “ Vô nghĩa! Chẳng lẽ tao về nhà ăn bám chắc? Vừa mới là chủ nhiệm ngô thị, cũng là thủ trửơng bình thường hay ức hiếp tao cho tao biết tao bị từ chối rồi! Tao đâm lao phải theo lao thôi….”

      “ Gặp loại tình huống này, chẳng lẽ mày nhẫn tâm để tao bị trở thành người thất nghiệp, miệng ăn núi lở hoặc là thảm đạm về nhà cho Cường Ca bảo dưỡng sao? Tuy nhiên Cường Ca là tao, làm cho người ta giận đến sôi gai, nhưng mà dù sao ông cũng lớn tuổi, tao nghĩ lại làm chuyện này làm cho ông quan tâm.”

      “ Cũng đúng, Cường Ca đối với mày tốt như vậy, mày nếu như vẫn chịu có tiền đồ thi chính là đại bất hiếu rồi!”

      “ Đương nhiên! Tuy nhiên Cường Ca làm được việc nên nhiều tiền, đúng là những chuyện tiền bạc cùng con cũng là hai chuyện khác nhau, là con ngoan nên làm ông thêm gánh nặng. Ngẫm lại, tao căn bản cũng phải là người tận tâm hiếu đạo gì, nếu như lại còn luôn gây chuyện làm Cường Ca lo lắng càng thêm tội lỗi rồi!”

      “ Nhìn ra mày cũng là người có đầu óc đấy chứ!!”

      Ắc… Điềm Điềm, mày là có ý gì???

      “ Nếu mày nghĩ muốn ỷ lại vào Cường Ca mày nên chuẩn bị toàn bộ tốt, Thường Thường kia xem ra đựơc rồi! Ai, mày nên bảo hộ trinh tiết của mình tốt , nếu như có chuyện gì, trước tiên gọi điện thoại cho tao hoặc là Hoa Nhi nhà tao.”

      giọt mồ hôi lạnh theo gáy Hách Tùy xuống, nếu là, nếu là tại cho Điềm Điềm biết sớm còn trinh tiết, lại còn đem cường xoa thiếu nam, Điền Thanh Thiên có hay đem Cẩu đầu trảm ?

      Trong đầu khỏi ra hình ảnh Điềm Điềm cầm bên Cẩu Đầu trảm, chỉ tiếc rèn sắt thành thép rưng rưng bất đắc dĩ xông đến chỗ mình…..

      Hách Tùy run run mà đánh mình mấy cái, hay, hay là từ bỏ…. ngay cả tự thú cũng dám, còn dám trắng trợn liều chết tuyên dưong sao? cần đánh giá cao dũng khí của như vậy.

      “ Biết rồi! cần luôn khoe khoan “ Hoa Nhi ca của mày” trước mặt tao, biết bạn trai siêu cấp hiền duệ đỉnh cao được chưa?”

      “ Đúng rồi! Có con trai hư vinh mà lại hư vinh, giống như mày bắt đầu từ bốn năm trước, liền mạc danh kỳ diệu chuyện đương, tốt nhất là bùôn chết bang mỹ nam tử, là tội nhân của giới luyến ái đó!”

      4 năm trước.. Bọn tôi đạp hư cái Boys Over Flower, ý tứ khá tốt của chính là hưởng thụ ngọt ngào luyến ái sao?

      QJ cái này xứng!

      người nhát gan, chỉ dám yên lặng áy náy, mình phỉ nhổ, dám thẳng thắn, lại càng dám trở về trấn an “ người bị hại” bất hạnh kia… Thậm chí, bây giờ còn dám tra ràng nhà thiếu niên bị chà đạp năm đó rốt cuộc là ai.?

      “ Ai ai ai!! Hách Hách mày phát ngốc cái gì đó? Mày phải bị trúng tà rồi chứ? Tao vừa mới mặt mày xuất hối hận cùng áy náy, mày , mày phải ở sau lưng tao làm việc gì trái lương tâm đấy chứ?”

      Ách.. hổ là chị em vào sinh ra tử mười năm, liếc thấy nhận ra rồi!


      “….Uhm!”

      “ Mày giỏi, làm việc trái lương tâm lại gọi tao? Mày lại vẫn hay giảng dạy nghĩa khí chị em còn gì? Thiệt thòi cho tao nghĩ đến mày thiếu đạo đức…mày làm tao quá thất vọng rồi.”

      “…..”

      Vẻ mặt Điềm Điềm đầy căm phẫn, gắt gao túm chặt lấy tay áo Hách Tùy, ngón tay do phẫn nộ mà đỏ lên. Người biết còn tưởng Hách Tùy cường nam nhân của Điền đại tiểu thư.

      “…” Mắt trợn trắng, Hách Tùy nương bày tỏ bất đắc dĩ: gọi mày? Chẳng lẽ gọi mày cùng N a P thần mã?

      Hách Tùy là đứa bé ngoan, xấu hổ ra rằng mình đùa, đành phải “ làm bộ” cực kỳ tự nhiên mà sang chuyện khác :” Điền mỹ nhân, tao lừa gạt mày! Tao chỉ là rất tò mò vì sao tổng giám đốc chúng tao giống như trước kia quen biết tao, chúng tao hôm nay ràng là lần đầu gặp mặt mà?”

      “ Tổng giám đốc chúng tao?” Điềm Điềm hút khí, chỉ tiếc rèn sắt thành thép:” mày đúng là có khả năng thích ứng siêu cường đó! Nhanh như vậy dò số chỗ ngồi, xem ra, tiến vào Thường Thưonừg cũng mày “ cố mà làm “ như thế .”

      “….” Che được chân tướng rồi.

      “ Vớ vẩn, nhóc con ràng hưng phấn muốn chết, cư nhiên dám giả vờ, hừ hừ, ba ngày đánh, nhảy lên đầu lật ngói rồi. Xem ra dọn dẹp mày chút, mày cũng biết ngọai hiệu của chị mày rồi… Liên đọat mệnh….”

      chưa xong, thế hệ mỹ nhân đập vào mặt.

      Đừng xem dáng người Điền mỹ nhân xinh, kì sức bật của ấy… vô cùng BH.

      Hách Tùy né tránh kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn hung thần ác sát Điền mỹ nhân vươn ma trảo ra hành hạ mình…..

      “ A ___ Đọat mệnh liên hoàn trảo___ ui cha ngực của tao__ Cường Ca , cứu mạng____”

      Trải qua việc này, ngực của Hách nương bị giảm 1cm so với mặt nước biển, móng tay Điền mỹ nhân liên tiếp dứt hai gốc cây, có thể là hai bên đều tổn hại!


    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      3.1. Cấm địa bí mật

      Điềm Điềm, là bạn thân tốt nhất của Hách Tùy.

      Điềm Điềm từng là đứa cực kỳ đáng ôn nhu gian tà, từ sau khi gặp người người tên là cái gì Tử Tín Phú Nhị Đại thối nát cũng bị cực kỳ tổn thương, gượng dậy nổi suốt nửa năm.

      Tuy nhiên năm đó Hách Tùy cũng vô cùng dũng mãnh thay Điềm Điềm giáo huấn cái tên tiểu tử nhà giàu kia, nhưng là Điềm Điềm vẫn thay đổi vẻ ngọt ngào ôn nhu. Hách Tùy cũng buông tha, điều kiện quan tâm Điềm Điềm tự khép mình lại.


      Nửa năm sau, Điềm Điềm rốt cuộc cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, quyết tâm tỉnh lại lần nữa. Đúng là giống như sau khi trọng sinh, Điềm Điềm còn ôn nhu giống như trước nữa, ngược lại trở nên thô lỗ mãnh liệt. Tuy nhiên, thế hệ Tân Điềm Điềm mới lại hợp với khẩu vị của Hách Tùy.

      Điềm Điềm trước kia tốt rất tốt, chỉ là ý thức tự bảo vệ bản thân mạnh, mà tại thăng cấp thành hai người hoàn toàn khác nhau, chỉ có ý thức bảo hộ bản thân cường hãn, lại còn học xong nghệ thuật phản kích! Điều này làm Hách Tùy an tâm, tình cảm giữa hai cũng càng ngày càng sâu sắc….

      Ai chỉ có tình em của con trai mới đáng nước mắt lưng tròng? Con dễ dàng thổ lộ tình cảm, chỉ khi nàng thổ lộ tình cảm, đó chính là bí mật cả đời chốn khuê phòng. Điểm này giống đàn ông, chỉ cần đúng trường hợp, là có thể xưng huynh gọi đệ, chẳng qua sau này lại tản ra hai phương.

      Con keo kiệt… là do ở thái độ!

      Về sau Điềm Điềm tốt nghiệp công tác xong, trực tiếp nhận thức người lãnh đạo, cũng là lão bản bạn trai “ Hoa Tiền”, người xưng “ Hoa ca ca”. Tuy nhiên, Điềm Điềm vẫn biến nickname này thành “ Hoa Nhi”, mà Hách Tùy cũng theo khuê mật gọi là “ Hoa Nhi ca”

      Hoa Tiền Hoa Nhi ca này, cũng là đúng tiêu chuẩn “bạn trai năm tốt….”

      Dù cho có sét đánh gió to, mưa axit động đất, chỉ cần có chết, xác định là vẫn vững chắc gió mặc gió, mưa mặc mưa, đúng hạn đưa thân ( hôn) cho Điềm Điềm bảo bối.

      Mệt mỏi, cho tựa lưng vào, đói bụng, nấu, thương tâm, chọc ghẹo, vui vẻ, bồi, dù cho bé Điền động kinh, cũng lấy hai chân làm theo song song giúp đỡ! Tri kỷ như vậy, có thể cảm động đến mức mũi chua xót sao?

      chỉ che chở Điền Điềm chu toàn, đối với người nhà Điền Điềm cũng là đặc biệt quan tâm bảo vệ, cho nên tuy kết giao lâu với Điền mỹ nhân cũng là niềm vui sâu sắc! Hai người mến nhau nhiều năm, cảm tình cũng càng ngày càng tăng theo, theo “ phía tin tức chính phủ” đưa tin”: hai người nếu như có chuyện gì bất ngờ xảy ra, phỏng chừng trong vòng năm, trước khi Điền Điểm đúng 25 tuổi, Hoa Tiền 30 tuổi kết hôn động phòng sinh oa oa.

      đến, Hách Tùy cùng tuổi với Điền Điềm, nhưng là từ năm 20 tuổi đến này cũng dám kết giao với bạn trai nào nữa, Cường Ca sợ tới mức cho rằng con nhà mình theo trào lưu xã hội lưu hành lesbian!

      Nếu như Điền mỹ nhân có bạn trai là Boss đặt tại chỗ ràng kia, Cường Ca nhất định hiểu lầm nha đầu Tiểu Tùy nhà mình cùng nha đầu Điền Điềm để ý đến đạo lý luân thường định chung thân, hô~~ làm kinh động phá hủy tấm lòng bé của người đàn ông trung niên.

      Mặc Cường Ca tại làm ở cửa hàng đặt quần áo cao cấp thượng lưu chuyên ngành đồ bộ. Hách Tùy khỏi sinh khẩn trương trong lòng.

      Nơi này đường đường là “ Thường Thường”, mặc như vậy, nên hẳn là thất lễ rồi? Tuy nhiên Hách gia thiếu mấy cái tiền bạc kia, chỉ là bình thường có nỡ xa xỉ như vậy, yên tâm với việc Cường Ca cho là tốt nhất, lại hay tìm những bộ quần áo đơn giản nhất.

      Cho nên, hôm nay Hách Tùy gần như là lần đầu tiên bỏ “ bất kể phí tổn” xem “ đại giá” rồi. hi vọng giành được chuyện mọi người nhất trí khen ngợi, người nào để cho hôm qua lớn tiếng tuyên ngôn đắc tội với Thường Thường quyền qúy đây? Liền chính là Tổng giám đốc, lão nhân gia thèm để ý, đúng là “ người nước” thường thường có khác, lại khoan hồng độ lượng tha thứ cho năng lỗ mãng lúc trước sao?

      Cho nên , chuyện thể dõng dạc, thời khắc đều phải lưu lại cho mình con đường sống. Hôm nay để lại thời gian ngắn, ngày tốt khác lại gặp lại nhau.

      Đến chỗ bộ phận nhân báo danh, Hách Tùy phát quẫn rồi…. ràng máu chảy đầm đìa quẫn rồi!

      “ Hách tiểu thư, chức vị của là thư ký trợ lý cho thư ký trưởng Thẩm Dạ cảu Tổng giám đốc, lập tức đến lầu 30 vào văn phòng tổng giám đốc báo danh .”

      “ Ồ…Cảm ơn quản lý!”

      Hẳn là bộ phận nhân sai rồi, hôm qua vị quản lý này lòng đầy căm phẫn mà trách cứ chính mình “ Đừơng lang đứng máy biết tự lượng sức mình.” Xem ra trí nhớ của vị quản lý này rất kém, liền ngay cả nhìn hôm nay cũng có sử dụng cái lọai nhìn biểu tình lòng đầy căm phẫn.

      Chà chà chà, xem ra tương lai của mảnh thảm đạm rồi, còn chưa có bắt đầu, cũng đắc tội với đại bộ phận tinh nòng cốt của công ty! Tổng giám đốc đúng là cho mình vào lồng, xem ra chuyện kế tiếp nên là phải cố gắng lấy lòng Tổng giám đốc đại nhân mới là chính sác!

      “ Đúng rồi, Hách trợ lý…” Có người tiến vào so với nhân vật là còn nhanh hơn.

      “ Chuyện gì, quản lý?”

      “ Về sau cần thường xuyên mặc quần áo chính thức làm như vậy!”

      “ Hả? “Vì sao chứ? Đường đường là công ty lớn phải đều cầu nhân viên ăn mặc khéo, phổi hợp thích hợp sao?

      “ Tổng giám đốc bỏ qua, trừ phi có họat động gì lớn, bình thường mọi người chỉ cần mặc quần sao đơn giản ra trận, cần vì làm mà lên ban. Ăn mặc thoải mái, mới có tinh thần tốt vì công ti cống hiến!”

      Tổng giám đốc minh!!!

      Đúng là… hành động đầu tiên ai cho vậy? Vốn nghĩ muốn mặc phen trang phục trang trọng giành được điểm ấn tượng tốt, tại bị chế giễu, trở thành ngốc B rồi.

      Nhập gia tùy tục, nhập gia tùy tục… trước liền bắt đầu hỏi thăm tình hình của Thường Thường a?

      Cường Ca sớm , khi tất cả mọi người biến thành kẻ điên mà bạn điên, khi đó bạn mới chính là kẻ điên chân chính. Mọi người ở Thường Thường đều mặc chính trang lại mặc, nhân gia cười mới là lạ!

      “ Tôi biết , quản lý!”

      “ Uhm, xuống phía dưới !”

      Chương 3.2

      Xuất binh bất lợi nên tâm tình phiền muộn, Hách Tùy theo đám đông rảo bước tiến lên thang máy.

      Khi thang máy dừng chỉ đến lầu số 24, Hách nương thấy đời này nhận thứ hai có người thứ nhất _____nhân tài!!!

      May mắn Chân Tam Bát có nhận ra bộ dáng của Hách Tùy, chỉ cho là người mới đến nên hiểu chuyện, hèn mọn mà ngắm nghía chút, ghé mắt nhìn tường thang máy. Thấy chính mình bị phát , Hách Tùy cười giảo hoạt, nhìn xem trần nhà mới đáng làm sao, lại chăm chú nhìn bóng mình dưới chân thang máy, trong lòng sung sướng vô hạn!

      Đúng là cười a cười, Hách Tùy vui vẻ nổi, Chân Tam Bát này cũng làm tại Thường Thường, đó là phải có ý chính là trong tương lai có vô số thời gian ở tại Thường Thường gặp phải sao?

      A… Mua bánh ngọt! Hách Tùy cực cực kỳ buồn bực, tại thể lập tức nhận lỗi rồi từ chức ????

      Hình như được, vừa mới ký hợp đồng, nếu muốn bội ước phải đền them mười vạn tiền vì vi phạm hợp đồng. Ôi chao mười vạn, ai, ôi, chỉ có thể tìm Cường Ca cho! Đúng là, ràng muốn để cho Cường Ca yên tâm thư thái, nếu ngày đầu tiên làm liền….

      Kiên trì! Hách Tùy, tin tưởng chính mày! Mày lợi hại, mày nhất định lợi hại sống qua mà!

      “ đinh….” Cửa thang máy tự động mở ra, lầu 27 , Chân Tam Bát rốt cục cũng ra khỏi theo tầm mắt của Hách Tùy, Hách nhát gan hung hăng mà thởi dài hơi nhõm, vù vù… Tránh thoát kiếp rồi!

      “ Chậm !”

      Khi cửa thang máy sắp khép lại bị đôi tay con đưa tay mở ra, giây lát, ngoài cửa vừa mới đóng lại mở ra, vốn nên lại có mặt của nữ nhân này:” Vị tiểu thư này, tôi thấy cực kỳ quen mặt, có phải hay trước kia chúng ta từng gặp mặt rồi?”

      “ Cái này… “ Hách Tùy cố ý nhíu mày, nhếch miệng, lộ ra răng nanh, mơ hồ :” Ngẫu nhiên, ngẫu nhiên nhận nhầm người!”

      ra là cái người ngọng !Chân Tần Bát hề che dấu khinh thường , cười nhạo:” Haha , vậy biết xấu hổ quấy rầy rồi, hẹn gặp lại!”

      “ ha ha, hẹn gặp alij!” Tốt nhất cũng gặp lại!!

      “ Tôi cứ rồi, Chân Tần tôi làm sao có thể quen có bộ dáng bỉ ổi như vậy….” Chân Tần lầm bầm lầm bầu càng lúc càng xa, [bad word] [bad word] [bad word]!! Hách Tùy ở tron lòng hung hăng văng nước miếng: mắt vẫn cẩu nhãn như thế, Tam Bát chết !!

      Cửa thang máy rốt cục chậm rãi khép lại, Hách Tùy chân chính lớn tiếng, có lầm hay vậy trời? Cũng qua mười năm rồi, vì cái gì lại còn muốn nhìn thấy Chân Tam Bát? Chẳng lẽ… Bí mật của tại Thường Thường che dấu được sao?

      NO NO NO NO NO NO NO mới cần để cho loại chuyện này xảy ra, mới cần lặp lại thời gian bị dư luận bát quái hành hạ trong thời gian dài! thề, thề sống chết bảo vệ bí mật này!

      Đúng là, nếu là “ lời thề” có tác dụng, lại vẫn lấy” rắm “ đến làm cái gì?

      Cực kỳ hợp tình hình, Hách Tùy vừa mới tuyên thệ, nửa giờ sau lại giống như bị rắm hung hăng phóng ra…

      Trước , Hách Tùy thứ hai muốn gặp lại Chân Tần, vậy ai là đệ nhất? Bài danh đầu bảng liền có bốn năm người cầm xiên xoa xoa cửa người bị hại.

      Thở hơi sâu, Hách Tùy gõ cửa cánh cửa văn phòng Tổng giám đốc. Cứng quá, tốt, cửa này giá nhất định rẻ, cùng với cửa WC Đức nhà Điền Điềm giống nhau! ( bó tay so sánh văn phòng với lại cái nhà WC)

      “ Mời vào!” Bên trong cánh cửa truyền đến tiếng từ tính, Hách Tùy có chút thất thần rồi.

      Giống như “ Nguyên tắc hoa si” của , quen trách, quá quen cũng trách!

      Mà từ hôm nay trở , tổng giám đốc biến thành khoảng giữa “ quen” đến “ quá quen” là khoảng có người lựa chọn tốt nhất, đối với tổng giám đốc cũng thể được ngẫu nhiên đụng chạm làm hoa si ôm ấp chút tư tưởng kiều diễm sao?

      Muốn thể! quá gian nan, người nào có bản lĩnh nhìn món ngon ngọt miệng mà chẳng ra nước bọt sao?

      Nếu cho phép! Cái này cũng cực kỳ phiền phức, tổng giám đốc đại nhân là ân nhân tri ngộ của , cuối cùng lại là Boss, nếu lại có chủ ý với người ta tốt cho lắm phải? Tuy nhiên chỉ là YY thôi, đúng vậy, loạn YY cũng là chuyện cực kỳ đáng xấu hổ đó!

      “ Mời vào!” Thanh bên trong cánh cửa tăng dB ( đề xi ben), mà lại giống như là tức giận, đúng là nhắc nhở người nào đó sững sờ.

      Hách Tùy nhàng đẩy cửa tiến vào, nam tử vùi đầu viết chữ lười biếng ngẩng đầu lên.

      Trời… đây đúng phải gọi là trời đất tối tăm, vạn vật thất sắc….

      “ Chào Tổng giám đốc!”

      “ Uhm, ngồi !”

      “ ….Ồ….”

      “ Hách Tùy đúng ?”

      À…Tổng giám đốc này!!

      Ngày hôm qua ràng sớm biết toàn bộ chuyện của , hôm nay lại giống như chưa bao giờ quen biết , là trang B chung cực đại thần!

      “ Vâng,! Tôi là Hách Tùy, Hách là từ trong Bách Gia Tinh, Tùy là ăn uống tùy ý.”

      “ Ha ha, tôi biết….” Ngón tay thon dài của Tổng giám đốc từng tiếng từng tiếng gõ lên mặt bàn:” ….Rồi”

      “….Ồ….. Tổng giám đốc, xin hỏi công việc bình thường của tôi là gì vậy?”

      “ Gọi tôi là Quý Hiên !”

      “….” Nếu như vậy có phải là cực kỳ lớn hay ?

      cần phải cảm thấy có lễ phép như vậy, bất luận là làm hay thời gian tan tầm cũng được coi tôi là cấp , đối với tôi cũng cần sinh ra áp lực, cứ tự nhiên ở chung với tôi là được. thực tế, tôi cũng phải là người nghiêm túc như nghĩ!”

      “ ….A….”

      mới đến, cũng hiểu biết nhiều về vận trình công ty, trước hết theo Thẩm Dạ xử lý những chuyện đơn giản trước . Chờ sau khi quen thuộc quy trình, tôi lại phân cho công tác khác… Được chứ?”

      biết có phải là chính mình bị ảo giác hay , Hách Tùy cảm nhận được Tổng giám đốc thời điểm khi hai chữ “ được ” đặc biệt ôn nhu, giống như, giống như là chuyện với tình nhân vậy?

      “…A…”

      Tuy nhiên, cái này “ trước” cùng với “ sau” lại có ý tứ gì? Tại sao lại nghe qua giống như là rất phức tạp?

      Hách Tùy kỳ là người bán dũng thủy, năng lực công tác giỏi, cũng có nhiều lòng cầu tiến, liền thích pha trò lười biếng, công tá có nửa mục đích là lừa gạt tiền lương, Cũng khó trách Ngô Thị trước kia cũng xem trọng bé này, chính bản thân ta cũng liền chịu thua kém, vươn lên, mặc kệ đến chỗ nào, chỉ là có thể làm tiểu lâu la nho thôi.

      “ 15’ nữa tại lầu 27 có hội nghị. Diêu Dạ có chuyện khác làm… theo giúp tôi !”

      “..a..”

      cần khẩn trương, chỉ cần phụ trách tốt phần ghi , cái khác cần lo lắng!”

      “a….”

      Tổng giám đốc, có người chuyện tốt như sao? Chỉ cần phụ trách ghi ?

      thư ký trợ lý cho Tổng giám đốc lại chỉ cần làm những chuyện đơn giản như vậy thôi, còn có tính khiêu chiến bằng việc đánh chữ? Có nên hày đổi chức vụ “ trợ lý” này thành chức vụ chuyên dùng để mượn danh nghĩa để làm việc quyên tiền? Chuyện tốt như vậy lại rơi vào người Hách Tùy , chẳng lẽ… Mẹ bảo hộ Hách Tùy!!

      Hách Tùy vẫn cảm thấy chính mình cũng coi như từng trải việc đời, thế nhưng vào phòng họp mới phát chính mình trước kia có bao nhiêu nông cạn!

      Trong phòng họp hơn trăm mét vuông, tìm thấy trang phục nam sĩ tây âu, cũng tìm thấy cái nữ sĩ trang phục chỉnh trang, ôi.. , ngoại trừ Hách Tùy .

      Bất luận nam hay nữ, thời điểm bọn họ biểu hay bày tỏ khí chất của mình đều là khi mặc trang phục tây âu, mà chân chính là do khí chất phát ra từ bên trong của mỗi người mà cần dựa vào trang phục làm vũ trang cho mình.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :