1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bẫy Tình ( Yêu Giả Thành Thật ) - Lam Bạch Sắc (36 chương + 2PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Bẫy Tình ( Giả Thành )
      [​IMG]

      Tác giả : Lam Bạch Sắc

      Converter : ngocquynh520

      Editor : ShaoranCỏ và cereniti

      Số chương : 36 chương + 2PN

      Thể loại: đại

      Nguồn: lequydon + yenvunguyet.wordpress.com

      Giới thiệu:

      người là lính mới trong làng giải trí
      người lại cầm quân cờ trong tay , tỉ mỉ bố cục cạm bẫy trước mắt Khi con mồi vô tình chạm lưới , liệu có bao nhiêu phương cách thoát khỏi ?! *******************************************
      nhàng tách hai chân , môi mỏng lạnh lùng in mí mắt người bên dưới , từng cúc áo được mở ra , chứng tỏ ràng buộc giữa đôi bên .
      Khách sạn , sâm banh , hợp đồng. . . . . .
      "Phải chăng là tình ?!" .
      Thanh run rẩy quan sát người phía , đầu lông mày rậm rạp cùng với ánh mắt đen thẳm ngước xuống nhìn
      " sai , đây chính là . . . ."
      Ranh giới giữa giàu nghèo , tai tiếng và nổi tiếng , có chăng phải trải qua lừa lọc ?!
      Quy tắc trò chơi liệu có thể quay đều tới đâu ?!
      Vinh hoa , phú quý , cùng là đường thẳng song song , hay chéo ngang cả đôi đường ?!
      nonachan125 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1


      Những ngôi sao thưa thớt bầu trời dần biến mất cùng ánh trăng , Tư Gia Di vui vẻ tìm Phó Dĩnh

      Trước đó Phó Dĩnh còn khoe với rằng lấy được vé mời xem lễ trao giải liên hoan phim từ Quý Khả Vi . Khoảng mười phút nữa chính thức bắt đầu , Tư Gia Di lúc này thở phào chạy tới , khán đài bấy giờ tràn ngập người ngồi . Phó Dĩnh nhìn thấy , ngừng kêu lên :"Mặt của cậu sao rồi ?!"

      "Phó đạo diễn vừa mới gia tăng thêm màn tát tai vào trong kịch bản" Đây là chuyện thường ngày như cơm bữa , tiếp tục trình bày :" bôi thuốc rồi , chắc ngày mai hết sưng"

      Phó Dĩnh nghe thấy , trong lòng chua xót lẫn lộn , tỉ mỉ quan sát , sau đó thở dài:"Hay là cậu xin chuyển về làm việc bên trong hậu trường giống như tớ , sợ phải khổ cực nữa"

      Tư Gia Di chỉ mỉm cười , trong lòng trở nên do dự . Lúc này , đột nhiên khán giả yên lặng lạ thường

      Mọi người nhìn về phía khán đài , liên hoan phim chính thức khai mạc , khó trách mọi người nín thở chờ đợi ngày này

      " ấy so với chúng ta vào trễ hơn đến nửa năm , làm sao có thể leo lên vị trí như thế ?!" Lời có chút thương tâm , lấn át phía sau là tiếng reo hò của fan hâm mộ

      ***

      Lễ hội liên hoan phim diễn ra rất thành công , theo sau là buổi tiệc chúc mừng dàn ngôi sao lớn , chỉ mới mười phút mà muốn rời khỏi đây

      Chưa đầy bao lâu trời đổ cơn mưa , bao nhiêu cảm xúc dâng trào vì thần tượng của mình , các fan hâm mộ bắt đầu la to tên nữ diễn viên An Khả . Quý Khả Vi đại diện công ty , đứng lên đưa ly kính rượu mọi người

      Tầng cao nhất ở buổi tiệc này cực kỳ sang trọng , có thể nhìn thấy mưa rơi ngoài cửa , bên trong toàn là rượu ngon , kèm theo các món ăn thượng hạng . Phó Dĩnh chậc chậc cảm thán:"Chừng nào cậu mới được đại diện công ty để bước lên thảm đỏ như những ngôi sao kia đây ?! Hay là đem những người cản trở trước mắt đạp cho phát , chừng có thể thay thế vị trí !"

      Người ta có câu , "Tam Vô Sản" , vô cường lực , vô đạo , và vô kim chủ , cả ba thứ này đều có —— Tư Gia Di uống xong ly rượu sâm banh trong tay , cầm lấy túi xách:"Sau này có những buổi tiệc như vậy , đừng kéo tớ đến đây nữa , thế này khác nào tự mình chịu đựng kích động"

      [*] Vô cường lực : hay còn gọi là do kinh tế của công ty khó khăn , đáp ứng nổi việc dùng tiền lăng xê diễn viên

      [**] Vô đạo : thiếu người dẫn dắt vào chốn nghệ thuật , hay còn gọi có đạo diễn nâng đỡ

      [***] Vô kim chủ : có ông chủ chống lưng

      Phó Dĩnh hậm hực đuổi theo.

      Hai người mang theo dù , lại đón được xe , chốc lát ướt sũng

      chiếc taxi cách đó xa lái tới , kéo Phó Dĩnh chạy . Người bị kéo vô cùng lo sợ , miệng lắp ba lắp bắp:"Này , cậu kéo chậm tý , coi chừng xe !"

      "Két ——" Tiếng thắng xe dừng lại , Tư Gia Di sợ hãi dừng ngay giữa lộ

      Ánh đèn pha xuyên thấu màn mưa chiếu vào người , Phó Dĩnh vội vàng kéo Gia Di về , nhường đường cho xe qua

      Xe chậm rãi chạy qua các , ngừng hẳn lại . Cửa xe hạ xuống , họ nhìn thấy được. . . . . . là Quý Khả Vi ?!

      Càng thể tin chỉ vài lần gặp mặt cùng với Phó Dĩnh , Quý Khả Vi lịch mời họ lên xe:" trễ thế này , đón được xe ?! đâu ?! Tôi tiễn các đoạn"

      Gia Di và Phó Dĩnh thoáng chốc thành kẻ quá giang

      ra xe vẫn còn người.

      Người đàn ông trẻ tuổi , ngồi ở đàng kia ký văn kiện , khuôn mặt thờ ơ thèm nâng lên . khí trở nên nặng nề , người như Phó Dĩnh gặp phải trường hợp này cũng biến thành cẩn trọng , bên ngồi nghe Quý Khả Vi khen ngợi:"Tôi và công ty các PR hợp tác làm ăn cũng được mấy lần , hơn nữa kế hoạch của khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc !"

      Phó Dĩnh lễ phép mỉm cười , quay đầu hướng phía người ngồi kế bên , giới thiệu:"Vâng , đây là bạn em , Tư Gia Di !"

      Tư Gia Di vừa định đưa tấm danh thiếp của mình cho Quý Khả Vi , đột nhiên người đàn ông trầm mặc ban nãy đưa mắt nhìn lên . Ánh mắt vô cùng . . . . . .

      Người đàn ông nhận lấy tấm danh thiếp .

      "Tư-Gia-Di ?!" đọc tên , chậm chạp , trầm thấp , mang ít nghi hoặc

      Ba người phụ nữ trong xe đều tỏ ra sửng sốt

      Người đàn ông cùng Gia Di trao đổi danh thiếp . Phó Dĩnh liếc thấy tên tuổi ta ở danh thiếp , nhất thời đôi mắt trợn tròn , lưỡng lự lặng lẽ nghiêng đầu , đối mặt với Tư Gia Di , phát ngầm miệng , ý bảo : Diêu Tử Chính ?!

      ư ?! ngờ bọn họ lại có cơ hội gặp được nhân vật truyền thuyết - Diêu Tử Chính.

      ***

      Cầm tấm danh thiếp tay , phân vân biết xử trí thế nào ?!

      Phó Dĩnh đề nghị tự đề cử mình , nhưng có dũng khí tiến thêm bước

      " ta chính là người có quyền lực địa vị xã hội , từ phẩm chất cho đến nguồn tài chính đều hội tụ đầy đủ . ông chủ lớn phía sau hậu đài , từng nâng đỡ ít nghệ sĩ trở nên nổi tiếng . Đây là cơ hội tốt , cậu nhất định được bỏ qua !"

      "Chờ tớ hoàn thành vai diễn tại rồi tụi mình sau"

      miếng bánh khổng lồ , cạm bẫy to đùng rình rập , phải chăng nên suy nghĩ kỹ ?! Phần diễn của cũng gần xong , cuối cùng phải đến studio chuyến , tiếp đó thực nghĩa vụ lính mới , bưng trà , rót nước , đưa bánh ngọt . Khi mở cửa phòng vào , còn chưa kịp hiểu chuyện gì , nghe đạo diễn khen ngợi:"Mấy ngày trước diễn tệ !"

      Tư Gia Di mỉm cười cám ơn

      Nhân viên công tác cầm hoa vào phòng , mùi hương ngày càng gần hơn , hướng phía Gia Di tới . đem thức uống đưa đến cho người nhân viên , mặt vui vẻ vô cùng:"Đến đây , uống chút đồ uống !"

      Nhân viên làm việc cười tủm tỉm:" tìm đấy !" . xong liền đem hoa đưa tới

      "Tìm tôi sao ?!"

      "Công ty cho người bên tiệm hoa vào đây , tôi đến để hóa đơn này cho ký nhận"

      Tấm thẻ cắm trong bó hoa tươi , Tư Gia Di vừa ký nhận vừa mở thẻ ra ——

      Diêu Tử Chính

      Nét chữ vô cùng cứng cáp

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2


      Gần đây Tư Gia Di nhận hoa đến mỏi tay

      Vai diễn kỳ này so với lần trước mà thể , tốt hơn rất nhiều . Nếu trước phải diễn vai tình nhân , luôn bị ăn tát cả ngày , kịch bản mới hoàn toàn ngược lại . Lúc nghỉ ngơi vô tình nghe được người ta bàn tán về mình :" nghệ sĩ mà cũng được khán giả quan tâm gửi hoa đến tận đây sao ?!"

      Đợi các khỏi , Gia Di mới từ phòng vệ sinh bước ra , nhìn mình trong gương . Nghệ sĩ , nghe ra có vẻ châm biếm . . . . . .

      Sau khi hoàn tất công việc , đến gần rạng sáng , mới lái xe về nhà . Xe dừng ở đầu đường chờ đèn đỏ , Gia Di vô tình nhìn về bó hoa bên cạnh

      Lần này nhận được là hoa Tulip . Mùi thơm cùng dục vọng rất giống nhau , tiếc là chỉ nở rộ thơm nồng vào ban đêm . suy nghĩ lâu , đèn đường chớp đến mấy lượt , mới phục hồi tinh thần . Lấy điện thoại di động ra , ấn vào dãy số , cử chỉ lén lút như tội phạm , trái tim đập liên hồi

      Tấm danh thiếp cùng số điện thoại , xem qua nhiều lần , trong đầu sớm khắc ghi

      may , khuya thế này chắc là đối phương tắt máy , hoặc giả ngủ . Trông mình rất buồn cười , chỉ mới đây thôi còn muốn nhanh chóng nổi tiếng , bây giờ trong đầu cạn hết ý chí .

      Gia Di tự giễu cười , lần nữa khởi động xe

      Khi vừa về đến nhà , leo lên giường , chìm trong giấc mộng , lại nghe được tiếng chuông điện thoại rung . Nhận lấy , chỉ nghe đầu dây bên kia hỏi :"Là ai ?!"

      hồi lâu mới kịp phản ứng , lập tức ngồi thẳng dậy:"Diêu tiên sinh"

      ". . . . . ."

      "Tôi là Tư Gia Di !"

      trầm mặc làm khỏi hoài nghi , rốt cuộc có nhớ đến mình hay ?!

      giọng nở nụ cười :"Hoa đẹp chứ ?!"

      ***

      Gia Di nhanh chóng xoay trở , hỏi thắc mắc bấy lâu:"Lúc nhận được bó hoa đầu tiên của , tôi rất muốn hỏi tại sao ?!"

      trầm ngâm chút.

      "Tôi mới vừa xuống máy bay" Khôi phục ngữ điệu lạnh nhạt . "Như vậy , buổi tối cùng nhau ăn cơm"

      Cứ như vậy chuyển đổi đề tài.

      Cứ như vậy cúp điện thoại

      Cả ngày hôm nay như người mất hồn , tâm trí rối rắm , cứ lo lắng đến cuộc hẹn hôm nay . biết phải quay quay lại mấy lần , khiến đạo diễn tức tối mắng to :"Về sau có chọn diễn viên cũng nên mời người chuyên nghiệp tý !"

      Trước đó lâu ở cảnh đầu tiên , còn làm cho nhân viên hậu đài phải rơi nước mắt , khen ngợi ngớt . Tình cảnh đổi lại bây giờ khác xa , gương mặt nhắn chỉ biết cúi đầu lời xin lỗi đạo diễn

      Cuối cùng cũng hết phân cảnh của mình , thời gian cơm tối cũng sắp đến , Tư Gia Di lấy điện thoại di động ra xem , nữ trợ lý đồng thời bước tới :"Cùng mọi người ăn tối thôi"

      thấy cuộc gọi của Diêu Tử Chính , Gia Di liền cất điện thoại , chuẩn bị theo đoàn người ra ngoài . Nữ trợ lý thấy hai tay trống trơn , giả vờ kinh ngạc:"Hôm nay nhận được hoa sao ?!"

      Gia Di gượng cười , biết đáp trả thế nào , người kia đột nhiên sửng sốt.

      nhìn theo tầm mắt của nữ trợ lý , mặt có chút ngạc nhiên ——

      Hoa của được đưa đến

      ***

      Kịch bản trong phim có phân đoạn về màn đua xe , trước đây đoàn phim từng ngỏ lời xin được tài trợ chiếc xe thể thao sang trọng , nhưng vì đối phương lấy cớ là hàng đắt giá , nên cự tuyệt cho

      Vào giờ phút này , chiếc xe đó dừng ngay trước mặt bọn họ

      Khi tất cả mọi người đều lo chú tâm nhìn vào chiếc xe , chỉ có đạo diễn nghi ngờ nhìn về Gia Di , tầm mắt ông theo bóng lưng , quan sát đến người đàn ông bên cạnh

      Tư Gia Di tới bên cạnh chiếc xe , còn chưa kịp chuyện , thấy Diêu Tử Chính giở cốp xe , cầm lấy bó hoa đưa qua cho mình . chậm rãi mở cửa xe , mời bước vào

      Nhìn thấy Gia Di chần chờ , bật cười :"Yên tâm , tôi đem em bán !"

      ***

      Chỉ mới bước đến cửa phòng ăn , nghe tiếng từ xa vọng tới:"Tôi rất ghét những loại ông chủ cậy mình bỏ tiền đầu tư , tự mình quyết định diễn viên"

      "Đây chẳng phải nguyên lý cơ bản từ hồi xa xưa đến giờ ?! Người ta có tiền , có người thích sưu tập tem , bỏ tiền tổ chức party , có người thích thú chim cảnh , muốn chứng tỏ mình hơn kẻ khác , cũng có dạng người thích vung chi phiếu để nuôi tình nhân . Phẩm giá của diễn viên thời nay khác xa rồi , trước mặt ông chủ của mình đáng mấy đồng tiền chứ ?! Tôn nghiêm ư , chắc có . Giống như chúng ta , chân chính bồi dưỡng nhân tài , chuyên chú cho dòng điện ảnh , cuối cùng có được bao nhiêu ?!"

      Tư Gia Di đứng yên bất động , lúng túng quay đầu nhìn vào cặp mắt Diêu Tử Chính , chỉ mỉm cười ý bảo vào bên trong

      Hai vị khách mời khi nãy còn tức giận , nhìn thấy Diêu Tử Chính bước vào , tất cả đều cười lên:"Diêu tiên sinh , bận rộn rồi , cuối cùng cũng được gặp mặt !"

      "Đến trễ , có lỗi . Tôi tiện đường nên dẫn thêm người theo , ngại chứ ?!" Diêu Tử Chính hướng về phía Gia Di giải thích , muốn giới thiệu với :"Vị này là. . . . . ."

      ra cần giới thiệu , Gia Di sớm nhận ra

      Bởi vì tâm trạng tốt , nguyên cả buổi ăn này nuốt trôi , chuyện cũng ít , đầu óc thất thần . Diêu Tử Chính ngược lại , chậm rãi mở miệng :"Đạo diễn Bành quá lời , người bận rộn nhất đáng ra phải kể đến ông . Kịch bản tôi đề cử chắc ông vẫn chưa có thời gian xem qua ?!"

      "Nghe nguyên tác kịch bản về em cậu ?! Tử Chính , giống tác phong công tư phân minh của cậu"

      Nhà sản xuất vừa trêu ghẹo vừa nhạo báng , đạo diễn Bành nghe xong bỗng dưng tỉnh ngộ :"Diêu Á Nam là em cậu ?!"

      Tư Gia Di giật mình buông lỏng tay , chiếc đũa rớt xuống đất

      Diêu Tử Chính chủ động cầm đôi đũa lên , bất chợt nhìn thấy bóng dáng nhắn đứng bật dậy:"Xin lỗi , tôi muốn vào nhà vệ sinh lát"

      ***

      Diêu Á Nam. . . . . .

      Diêu Á Nam. . . . . .

      Tư Gia Di rửa mặt , nhíu mày khỏi nhà vệ sinh

      " sao chứ ?!"

      Nghe được giọng truyền đến , Gia Di chợt ngẩng đầu —— Diêu Tử Chính đứng ở phòng đối diện

      "Xin lỗi , tôi có chút khó chịu , muốn trước" lách qua , cũng quay đầu lại

      "Biết Á Nam là em tôi , em ngạc nhiên sao ?!"

      Lời khiến đứng yên tại chỗ.

      Người đàn ông này , như biết trong lòng nghĩ gì . Gương mặt lúc nãy hề biến sắc , bây giờ lại cố ý vạch trần , làm cho Gia Di có chút sợ hãi . điều chỉnh lại biểu cảm mặt , mới dám quay đầu nhìn :"Tôi chưa từng nghe Á Nam qua mình có trai !"

      "Chẳng qua vì muốn che giấu thân phận , ra khi đó chúng tôi sống ở khu nhà ổ chuột !"

      Khu nhà ổ chuột ?!

      Người đàn ông ăn mặc cầu kỳ , ưu nhã về phía , bộ dáng ta ràng hưởng thụ cuộc sống an nhàn , ngồi tít cao chỉ tay năm ngón , người luôn toát lên vẻ sang trọng

      Gia Di có chút sợ sệt , lặng lẽ lui về phía sau . cố tìm lý do trả lời , ít nhất phải nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đối diện :"Lâu rồi có cơ hội gặp lại ấy , phiền thay tôi chào hỏi ấy tiếng"

      ***

      Cụt hứng bỏ về giữa chừng trong bữa ăn tối lần trước , Gia Di lại nhức đầu nghĩ tới

      Tinh thần quay phim trước đó phải rất tệ , ước chừng vai diễn còn bị thay thế .

      Nhưng mà lần này đạo diễn cực kỳ chăm sóc cho :"Thế nào , tâm trạng tốt ?!" xong liền bắt trợ lý của mình đưa qua ly nước trà

      Tư Gia Di rối rắm vừa mừng vừa lo , ngẩng đầu lại thấy nhân viên ôm bó hoa về phía mình , tâm tình tiếp tục sa sút . Ngược lại vị đạo diễn cười tươi như hoa , còn khen hoa hồng trắng đẹp:"Diêu tiên sinh hàng ngày đều gửi hoa tới , là có lòng !"

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3


      Rốt cuộc cũng hiểu vì sao đạo diễn Trương niềm nở vui mừng đến thế

      Chỉ bằng việc nhận được hoa từ Diêu Tử Chính , đạo diễn nâng lên tận trời xanh , giá trị của có thể so sánh bước lên bậc

      Nên Diêu Tử Chính quá mạnh về tài chính , hay do bản thân tội nghiệp ?!

      Những lần nhận hoa sau , Gia Di đều nhờ người trả về

      Mặc dù vậy đạo diễn Trương vẫn chưa hết hy vọng , cách ngày tổ chức lễ ra mắt phim , ông vẫn bóng gió thăm dò:"Trước mắt phần hậu kỳ chuẩn bị xong , nhưng tôi cảm thấy phần diễn của vẫn còn gượng gạo , về sau nên học hỏi nhiều . Mấy ngày nay các nhà tài trợ cũng rút bớt , tiếc là . . . . . . Tôi làm đạo diễn nhiều năm như vậy nhưng cũng mấy nổi tiếng , vả lại tài chính còn bị thiếu hụt , nếu như có thể lôi kéo những nhà đầu tư . . . . . ."

      nhất định để đạo diễn thất vọng

      Tự mình sai người gửi trả lại hoa , Diêu Tử Chính cũng liên lạc hỏi , hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của .

      Sinh hoạt cứ lặng lẽ trôi qua , Gia Di vẫn duy trì công việc như cũ . Mặc dù mức độ phủ sóng vẫn có gì tiến triển , nhưng bản thân cảm thấy thỏa mãn

      và trợ lý riêng của mình làm việc chung từ khi bắt đầu tốt nghiệp đại học , tại người đó sắp phải lên chức làm mẹ , tạm thời nghỉ đẻ . Công ty đến giờ vẫn chưa tuyển người trợ giúp , mọi việc bây giờ phải tự thân vận động .

      Nhìn vào trong gương có thể thấy phía đối diện , hai người con kia cùng lắm chỉ mới độ tuổi đôi mươi , cả thợ trang điểm cùng trợ lý bên cạnh . Khoảnh khắc tiếp theo , Tư Gia Di bắt đầu nghiêm túc suy tư về lời đề nghị của Phó Dĩnh , chuyển việc về sau hậu trường , là lối thoát duy nhất . . . . . .

      Điện thoại di động chợt vang lên , kéo trở về thực tại , đầu dây bên kia lo lắng thông báo:"Về công ty ngay !"

      "Sao vậy ?!"

      "Đừng hỏi nhiều , bảo em về ngay !"

      "Nhưng em quay quảng cáo"

      "Tạm thời xin phép trước !" xong liền cúp điện thoại .

      Gia Di hiểu lý do tại sao , đến khi chạy về mới biết ra nghệ sĩ nổi tiếng nhất trong công ty gặp tai nạn , ngược lại muốn thay thế . Sau khi trang điểm và chọn quần áo xong , Gia Di bị người đại diện đẩy lên xe

      "Lúc mang Na Na thử kính , đạo diễn Trương bước tới hỏi thăm em" Kinh Kỷ Nhân lưu loát

      Tư Gia Di sửng sốt lâu:"Đừng là đạo diễn Trương . . . ."

      mặt hoảng sợ nhiều hơn mừng rỡ , Kinh Kỷ Nhân cũng để ý , tiếp tục phối hợp :"Bộ phim này khác với vai diễn lần trước , mặc dù nữ chính lúc đầu là . . . . . ."

      thất thần , trong đầu cũng muốn nghe tiếp

      ***

      thể giúp người ta lôi kéo nhà tài trợ , lại có thể ngang nhiên nhận được vai diễn . Kinh Kỷ Nhân còn khẩn trương hơn cả Gia Di , vừa đến trường quay mời các nhân viên hút thuốc , còn phải vội vàng giải thích tình huống cùng

      Đạo diễn Trương đảm nhiệm chức vụ lớn nhất , ngoài ra còn có thêm giám chế Bành . Mặc dù đạo diễn Trương chỉ mới lấn sân vào giới điện ảnh , nhưng nhờ có giám chế Bành hướng dẫn , khác nào hổ mọc thêm cánh . Chọn vai diễn thôi mà thấy hai nữ minh tinh khác đứng chờ ngoài cửa

      là người cuối cùng quay thử , vào vai Phí Văn Lệ trong 《Gone with the Wind》 , diễn xuất ở phân cảnh này bắt buộc hốc mắt của người diễn viên phải đỏ , nhưng tuyệt đối được rơi lệ . Tư Gia Di từ trong phòng bước ra , cắn cắn vành môi , Kinh Kỷ Nhân thấy vậy vội vàng tiến lên:"Thế nào rồi ?!"

      Đạo diễn Trương từ cánh cửa về phía Gia Di , bên tai :"Thay tôi cám ơn Diêu tiên sinh"

      thế nào , rằng tại sao ta lại giúp ông sao ?!

      ***

      Vừa mới thực phỏng vấn xong , Gia Di cùng người đại diện lên xe , chế tác gọi điện đến :"Nhà tài trợ mở bữa tiệc , chẳng may Gia Di có thời gian tham dự ?!"

      Diêu Tử Chính. . . . . . Tên người này vọt ra trong đầu , theo bản năng cự tuyệt:" ngại quá , tôi còn show quảng cáo chờ . . . . . ."

      Lời còn chưa dứt bị Kinh Kỷ Nhân ngăn lại

      "Vâng , được chứ . ấy rãnh . Đương nhiên là có thời gian !" Người đại diện thay hồi đáp

      Để làm cho chế tác vui lòng , Kinh Kỷ Nhân kéo cửa xe lên , quay mặt , hướng phía Gia Di dạy bảo:"Giới nghệ sĩ nhất thiết phải xinh đẹp , diễn tốt là có thể nổi tiếng ngay được , quan trọng là cơ hội , hội đấy . Bà à , em cũng 25 tuổi rồi , còn muốn ngu ngốc tới khi nào đây ?! Em tưởng ai cũng được như Lâm Chí Linh , Lý Băng Băng , đến năm 30 còn có cơ hội bước lên thảm đỏ ?!"

      ***

      bữa cơm tối từ 7 giờ cho đến 9 giờ , vẫn chưa thấy Diêu Tử Chính xuất , Tư Gia Di thở phào nhõm.

      Ngồi cùng bàn ăn còn có nữ nghệ sĩ nổi danh mời rượu , khiến người ta nhân đôi niềm vui . Kinh Kỷ Nhân kề tai với Gia Di , ý bảo muốn học hỏi

      Uống rượu đến đỏ mặt tai hồng , Gia Di xin phép vào phòng vệ sinh . Cánh cửa trước đó vốn đóng , phút chốc tạo ra khe hở , đẩy cửa vào , lại nghe giọng men say:"Diêu tiên sinh đúng là bận rộn , tiệc gần tàn mới thấy mặt cậu ?!"

      Giọng trầm tĩnh , lành lạnh như hồ nước sâu yên tĩnh cất lên:"Tôi tự phạt mình ba ly !"

      Tư Gia Di cầm tay cánh cửa , cứng đờ đứng ở nơi đó

      ***

      Lo lắng , bồn chồn , Kinh Kỷ Nhân vội vàng gởi tin nhắn cho :"Em chạy đâu rồi ?! Người quan trọng nhất của bữa tiệc cũng tới , em mau quay trở lại !"

      Tình thế tiến thoái lưỡng nan khiến Gia Di khó lòng suy nghĩ , câu cú tin nhắn rely hết sức bực tức:"Táo bón trong toalet , đợi em lát nữa !" Quay đầu

      Cánh cửa lúc này chợt mở ra , Gia Di trở nên sửng sốt

      Đối diện với người hướng mình mỉm cười , ta lời nào , đưa tay kéo :"Thậm chí còn có người đến trễ hơn tôi !"

      Người bị kéo tay trầm mặc giãy nãy trong lòng

      nắm chặt hơn:"Cũng nên tự phạt ba ly ?!"

      Trong khoảng thời gian ngắn , Gia Di như thấy được biểu cảm khuôn mặt Kinh Kỷ Nhân , nháy mắt ý bảo chấp nhận . Còn tầm mắt của đạo diễn Trương giống như nhìn hai người đương giận dỗi . . . . . . nhìn ly rượu đưa tới trước mặt , quá do dự , nhận lấy , ngửa đầu uống

      Ba ly . . . . . . Đâu chỉ là ba ly ?!

      say choáng váng bị Kinh Kỷ Nhân nhét vào trong xe , cái đầu ong ong , tựa hồ nghe hỏi:"Nhà em ở đâu ?!"

      "Nhà em là do tìm , chẳng lẽ còn biết sao ?!" Vừa quát vừa sẵn giọng cáu kỉnh

      biết qua bao lâu , xe ngừng lại

      Gió đêm từ từ thổi , Gia Di bắt đầu thanh tỉnh , chống tay ngồi dậy , nhìn áo tây trang được đắp người .

      Thương hiệu này , phải của Kinh Kỷ Nhân . Kích cỡ này , càng thể nào

      Tư Gia Di kinh ngạc nghiêng đầu , thấy chỗ phía sau tay lái là khói thuốc mịt mù

      hút thuốc

      Diêu Tử Chính hút thuốc

      Thấy tỉnh dậy , chỉ nhàn nhạt nhìn qua chiếc gương , liếc cái . Tâm tình giống như bị đâm vào ngay chỗ hiểm , thần kinh chợt căng thẳng , quay đầu kéo cửa xe

      nghiêng người tới , đè tay lại

      Động tác nhanh , khiến tay còn vương cả mùi thuốc lá . Chưa kịp trở tay nghe :"Tiễn em về nhà , cũng nhận được lời cảm ơn , trước khi cũng muốn chào tạm biệt , Tư Gia Di , em nên học lại ít lễ phép tối thiểu !"

      nghẹn họng lời nào

      Mùi thuốc lá cách rất gần , có chút nồng , cố gắng bỏ qua cảm giác đàn áp này:"Cám ơn , tôi phải trước . Như vậy được chưa ?!"

      lâu sau Gia Di mới biết , trầm mặc chính là phương thức biểu đạt từ chối của . Thời khắc đó giống như bị động vật xâm chiếm lãnh thổ , miệng đắn đo:"Kinh Kỷ Nhân đâu ?! Vai diễn của tôi còn chưa nhận được , ta liền gấp rút bán tôi cho ?!"

      nhíu mày

      "Diêu tiên sinh , nếu như nghĩ có thể tùy tiện lấy được mọi thứ . . . . . ."

      hung hăng dập tắt điếu thuốc , hôn

      kiên nhẫn nâng gáy , tiếp tục hôn

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4

      Nụ hôn này chẳng phải hoàn hảo , thậm chí có phần dã man , miệng đầy mùi rượu , hơi thở của toàn mùi thuốc lá , kết hợp cùng nhau còn mang theo cảm giác kinh tởm

      Khi môi và lưỡi của chuẩn bị tiến sâu vào phía bên trong , nhanh chóng dùng sức đẩy ra , kèm theo là cái tát.

      "Bốp" tiếng , thanh cực kỳ vang dội , khiến người đàn ông có phần sửng sốt . Nhân cơ hội này Gia Di mở cửa xuống xe , chạy mạch như điên

      Càng chạy càng phát khung cảnh xa lạ xung quanh , hai bên đường yên tĩnh lạ thường , dù cho là có đèn đường cũng khiến người ta cảm thấy u

      biết mình nên đâu , cho đến khi phát giác cái bóng của mình bị che phủ bởi hình dáng khác , mới ý thức được là do đèn pha phía sau chiếu vào . Khoảng cách ngày càng gần , trái tim ngừng cuồng loạn.

      Xe lái tới gần , cửa kính chậm rãi hạ xuống , Diêu Tử Chính xem như có chuyện gì xảy ra: "Lên xe !"

      bắt đầu về phía trước

      "Trừ phi em muốn ở đây cả đêm !"

      càng chạy nhanh hơn

      "Hoặc là em mất vai diễn này"

      Bước chân chậm lại

      "Đây chính là cơ hội duy nhất để em bước chân vào giới điện ảnh"

      đứng yên bất động . . . .

      ***

      Diêu Tử Chính đưa Gia Di trở về nhà , cũng hành động vượt quá khuôn phép . xe im lặng cách đáng sợ , khi mở cửa xe xuống , đột nhiên mở miệng:"Mới vừa rồi ăn cái tát của em , ngày nào đó tôi nhất định đòi lại cả vốn lẫn lời"

      Thanh bình thản nhưng uy hiếp tột cùng , động tác của Gia Di hơi khựng lại , Diêu Tử Chính chậm rãi tới gần

      Khuôn mặt bình tĩnh lúc này trầm mặc cùng với giọng như cũ:"Đây chính là cơ hội duy nhất để em bước chân vào giới điện ảnh" Ngữ điệu như tấm lưới bao phủ lấy , khiến thể cử động , tâm tình có chút rầu rĩ

      Bàn tay dọc theo gương mặt bé , từng đốt ngón tay di chuyển nhàng như phác họa đường cong phía dưới của bức tranh vẽ , cuối cùng dừng lại môi

      Nhìn cánh môi mím chặt cùng với dáng vẻ cự tuyệt , Diêu Tử Chính cong lên khóe miệng , kèm theo nụ cười lạnh lùng là động tác thu tay:"Hẹn gặp lại !"

      ***

      Lâu lắm rồi Gia Di mới gặp phải ác mộng như hôm nay , nháy mắt giật mình thức dậy , tâm trí giống như tự bảo vệ mình , dễ dàng quên nội dung trong mộng , chỉ còn sót lại hình ảnh , Diêu Á Nam ở trong bão tuyết cười với mình : Cám ơn . . . . . .

      Rốt cuộc cũng hiểu , cái nụ cười đó luôn làm cảm thấy quen thuộc , đến đau lòng

      ***

      Nhận được kịch bản , thử buổi ghi hình , hóa trang nhân vật , họp mặt trong buổi quảng bá . . . . . . So với người diễn viên quanh năm suốt tháng phải chạy show , người diễn viên chỉ có bằng nửa ấy thời gian cho công việc , bận rộn tức là đồng nghĩa với hạnh phúc

      Điển hình là nam nữ chính trong phim của đạo diễn Trương , hình ảnh gần đây của bọn họ tràn ngập bài viết các mặt báo

      Vì để đuổi kịp tiến độ quay phim , ở buổi họp báo lấy luôn phân cảnh khách sạn năm sao . So với tất cả các tên tuổi lớn , kinh nghiệm hành nghề của Gia Di chỉ có thể diễn tả bằng hai từ tăm tối , như vậy càng làm cho giới truyền thông chú ý

      Tư Gia Di phải lo lắng về vấn đề này , dù sao đạo diễn Trương cũng giống như , ông ta chân ướt chân ráo lần đầu bước chân vào giới điện ảnh

      Đèn flash lóe lên , các nhà báo tiếp nối đặt ra câu hỏi , người phụ nữ ngồi ngay bên cạnh vị đạo diễn từ đầu đến cuối chậm rãi trả lời , ứng phó trông rất tự nhiên ——

      Ngồi trong phòng làm việc , Diêu Tử Chính tắt tivi , cầm hộp điều khiển bóp chặt , bờ môi nụ cười

      ***

      Sau khi buổi họp báo kết thúc , mọi người lập tức đến trường quay . Ở phân cảnh của ngày thứ nhất Tư Gia Di vào vai diễn trọng tâm . Đây là tòa nhà cao nhất của thành phố , buộc phải nhảy lầu vì liên quan đến môi giới chứng khoán

      Để tạo cảnh quay như , Gia Di phải hóa trang thêm nhiều vết thương mặt . Cùng trợ lý bằng thang máy thông lên sân thượng , nhìn vào gương mặt của Gia Di , thợ trang điểm có chút bất mãn:"Tôi cảm thấy chưa được tự nhiên cho lắm , để tôi hóa trang thêm cho !"

      Thang máy lên lầu cuối phòng ăn , thợ trang điểm chuẩn bị lôi hộp dụng cụ hóa trang ra , muốn ngăn cản , nhưng "Bíp" tiếng , cửa thang máy chậm rãi mở

      nghĩ ở nơi này có thể gặp được Quý Khả Vi

      ***

      Mặc dù Quý Khả Vi đeo kính và đội cả mũ , Tư Gia Di vẫn nhận ra

      Nếu như phải là Quý Khả Vi nhận ra mình , cũng muốn miễn cưỡng chào hỏi.

      " ngờ gặp chị ở đây !"

      Gia Di lịch hàn huyên , Quý Khả Vi ngược lại giống như tức giận:" gì là thể"

      Khi cửa thang máy khép lại , gần như chỉ còn khe hở , tình cờ nghe được Quý Khả Vi :"Trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ , miễn cưỡng cho người ta nhờ xe , lại tự mình rước họa ?!"

      lượng mạnh mẽ lớn đủ để Gia Di nghe thấy . Trước câu kỳ lạ kia , nhanh chóng đưa tay chặn cửa thang máy . . . .

      Cửa thang mở ra

      "Ý chị là gì ?!" cau mày hỏi

      ***

      Quý Khả Vi nhàn nhạt liếc nhìn Tư Gia Di

      Mang theo gương mặt hóa trang cùng y phục xốc xếch đối diện với Quý Khả Vi , quả quá tầm thường

      "Làm người quan trọng nhất chính là biết điều , biết mình đứng ở đâu . Mong muốn cướp đồ người khác đừng trách người ta mình đê tiện !"

      Rốt cuộc Tư Gia Di cũng hiểu điều mà Quý Khả Vi ám chỉ , cố gắng đè nén cảm xúc giận dữ , hỏi lần nữa:"Rốt cuộc chị muốn gì ?!"

      "Rất đơn giản , loại chuyện giả vờ nhờ xe hôm đó khiến cho người ta ngán ngẫm"

      Hồi tưởng lại thời điểm Quý Khả Vi mời Phó Dĩnh và mình lên xe , trông ta nữ tính , ra chỉ là diễn kịch , Gia Di thoáng chốc bật cười .

      Thợ trang điểm nhìn sang Quý Khả Vi tỏ vẻ hiểu , ánh mắt lướt về phía Gia Di , chỉ nghe thấy thanh cao ngạo:"Tôi rất cân lượng của bản thân , nhưng mà thể khước từ người đàn ông đó ra sức cam tâm tình nguyện vì mình !"

      Hoàn cảnh xung quanh phòng ăn cùng với khúc nhạc dương cầm càng khiến sắc mặt của Quý Khả Vi trắng bệch

      là . . . . ?!"

      đáng thương , ràng là mình thẳng ra , thế mà ta vẫn cố tỏ ra ngớ ngẩn . Cảm giác rắc muối lên vết thương người khác , cũng tệ:"Rất đơn giản , bản thân kém cỏi buộc nổi người mình cũng đừng trách sao người khác cướp được !"

      Phó Dĩnh thường trong lòng giống như con thú ngủ đông , khúm núm quá lâu dễ dàng nội thương . Kể từ năm đó , vì can thiệp vào chuyện của Diêu Á Nam , cuối cùng kết quả như mong đợi . chưa từng thử qua , ngờ cảm giác này lại sung sướng đến vậy

      Quý Khả Vi vừa định tát vào mặt Gia Di chợt bị vịn tay lại:"Diêu tiên sinh từng nhận của tôi tát nhưng ta cũng gì , chuyện này chắc cũng cần phiền chị thay mặt đâu nhỉ ?!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :