1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bản hợp đồng tà ác : tổng tài xin buông tha cho tôi - Tiểu Ưu

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Bản hợp đồng tà ác : tổng tài xin buông tha cho tôi - Tiểu Ưu
      [​IMG]
      Tác giả : Tiểu Ưu
      Editor: An Nhạc Thuần
      Nguồn: http://*********.com/
      Số chương : chưa
      Tình trạng: còn tiếp
      Lịch post: 2c/tuần
      Văn án
      rất ngây thơ và tốt bụng nha nhưng sao lại dính vào ác ma như chứ? biết mình ngốc thế sao cứ ép làm cái gì tình nhân của ? muốn nha đừng nha. chỉ cứu mạng thôi mà nên đừng báo ân. tàn nhẫn làm đau ,đến khi phát ra tình cảm của mình lại vứt bỏ vì mối tình đầu của . ra với vết thương và bào thai trong bụng. phải ân hận!!!
      7 năm sau
      - ba à! Ba hài lòng với quà ra mắt của bọn con ?
      - gia môn bất hạnh!!!!
      - mẹ là của tụi con ba đừng dành.!.!.!....
      - .........
      Đây là câu chuyện tình ngọt ngào có chút hài hước nhưng cũng có nhiều chi tiết buồn, sâu lắng. Đây cũng là câu chuyện có nhiều bí bị lãng quên ở qúa khứ!!! Đọc truyện vui vẻ nha (^_^)



    2. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      CHƯƠNG 1: Gặp lại 1
      Khách sạn "Thiên Kinh".....
      Căn phòng sang trọng, vô cùng náo nhiệt, ngập tràn ánh sáng lung linh, kì ảo bỗng trở nên im lặng bởi xuất của thân ảnh màu bạc. Người đàn ông cả người toát lên khí thế vương giả, cao ngạo tôn quý.
      Từ trong đám đông, vô cùng quyến rũ diện mình bộ lễ phục màu đỏ bó sát, ôm lấy cánh tay người đàn ông.
      - Kình, làm em chờ mãi.
      - Bé cưng, thiệt thòi cho em.
      cười ngọt ngào tỏ chủ quyền. ta vô cùng tự tin cho mình hoàn toàn mê hoặc được người đàn ông Vương giả này. ta là người đầu tiên vượt qua thời hạn 1 tháng của Lôi Kình.
      khán đài, phụ nữ tuổi ngoài 40 nhưng dường như thời gian để lại dấu vết người bà ta. Bà ta diện bộ sườn xám màu đen tôn lên dáng người mảnh khảnh hấp dẫn.
      - Cảm ơn mọi người mến, bỏ ra thời gian quý báu đến tham dự tiệc sinh nhật của Phan An tôi. Thời gian đúng là kẻ thù của phụ nữ. Bây giờ mọi người ai cũng thấy tôi giống bà thím phải ?
      Cả hội trường ngập trong tiếng cười trước câu đùa của Phan An.
      - Hừm, hôm nay tôi có tiết mục vô cùng đặc biệt muốn dành tặng mọi người. Chúc mọi người buổi tối đáng nhớ và vui vẻ.
      "Tạch"..."Tạch"..."Tạch"... toàn bộ đèn trong phòng bị tắt hết, chỉ còn lại ánh nến mờ ảo.
      "Chụp"... Ánh sáng chiếu thẳng vào người con có dáng người vô cùng hoàn hảo. có mái tóc đen mượt mà, diện mình bộ đồ màu đen; váy dài xẻ cao lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn nà. Bộ váy thiết kế hở bụng bằng phẳng tì vết. Điểm nhấn là viên kim cương hình giọt nước màu đen gắn ở rốn. Tất cả làm nổi bật lên nước da trắng như tuyết của nàng.
      Tiếng nhạc vang lên, người con bắt đầu chuyển động cách nhàng linh hoạt. Nhạc lúc đầu chậm dãi, càng về sau càng nhanh, mãnh liệt theo động tác của người con . Những đường cong tinh tế uốn lượn nhịp nhàng thu hút mọi ánh mắt của tất cả mọi người, trừ người ( bà con cũng biết là ai rồi đấy- Lôi Kình).
      HẾT CHƯƠNG 2

    3. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      CHƯƠNG 2: Gặp lại 2
      hoàn toàn thu hút chú ý của mọi người. Quan trọng hơn là tất cả đều tò mò về diện mạo của người con như tranh như họa này. Ở góc khuất Phan An nở nụ cười thỏa mãn" đúng rồi cứ mê cứ say ".
      Khi tiếng nhạc kết thúc tất cả đều vẫn đám chìm trong vũ điệu mê mị vừa rồi.
      Phan lên tiếng phá vỡ náo loạn này.
      - Các vị có hài lòng với màn trình diễn vừa rồi ?"
      Đáp lại là những lời tán dương, tra hỏi thần bí kia là ai
      - Chắc mọi người rất muốn biết kia là ai đúng ? Xin giới thiệu con nuôi của tôi Hạ Như Băng
      Tấm màn che từ từ được vén lên, mặc chiếc váy công chúa màu trắng tinh khiết. Trái với mê hoặc, quyến rũ vừa rồi là ngây thơ, thuần tuý, trong sáng. Như Băng ôm tay là bó hoa hồng màu đỏ. nở nụ cười ngọt ngào
      - Chúc mừng sinh nhật mẹ
      khí lần nữa trở nên ồn ào. Những ánh mắt thưởng thức như nhìn tác phẩm đẹp có, những ánh mắt ghen tỵ lẫn hâm mộ cũng có. Trước mặt người con này mọi thư như mờ nhạt
      - Kình, ra đây là con át chủ bài mà Phan Tỷ nhắc đến- Lăng Thiếu Phong nở nụ cười nhạt
      - này đúng là rất đẹp! Lăng tổng chẳng lẽ em đẹ sao?- Thẩm Nhu nũng nịu
      - Em tất nhiên là đẹp rồi nêu sao người bạn này của ta để ý đến em!
      Thẩm Nhu nhoẻn miệng cười. ta là kiều nữ đắt giá nhất thành phố F này nha. Mặc hai người kia ngươi câu cười vui vẻ, ánh mắt Lôi Kình luôn dán chặt lên người con bị lôi làm quen khắp nơi. Khóe miệng nhếch lên tà ác vô cùng.....
      HẾT CHƯƠNG 2

    4. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      CHƯƠNG 3: ra là quen biết
      Thấy Phan An dẫn Hạ Như Băng tiến về phía ba người bọn họ đôi mắt nóng rực của Lôi Kình mới rời nơi khác.
      - Bằng Nhi mau tới chào hỏi Lăng Thiếu cùng Lôi Tổng .
      - Xin chào! Tôi là Hạ Như Băng.
      cúi đầu tỏ ra thẹn thùng rất đáng .
      Lăng Thiếu Phong nổi tiếng là hoa hoa công tử nên đâu thể làm mất cái danh này chứ. Tay nhanh như cắt nắm lấy bàn tay nhắn xinh xắn đưa lên miệng nhàng hôn lịch như quý ngài ưu nhã.
      - Rất hân hạnh được biết em, Hạ tiểu thư.
      -Tôi là Lăng Thiếu Phong, còn đây là. -Tôi là Lôi Kình.
      đưa bàn tay to lớn ra trước mặt . Rút tay khỏi ma chảo của Lăng Thiếu Phong, dịu dàng bắt lấy tay . Đầu hơi ngẩng lên.
      Á...mắt mở to, miệng khẽ cười. giật mình, ngạc nhiên, vui mừng
      - Là ?
      - Phải sao? phải sao?
      - Hai người biết nhau?
      Ba người Thẩm Nhu, Lăng Thiếu Phong, Phan An đều kinh ngạc hỏi.
      - Ừm. gật mạnh đầu
      - Vậy tốt. Lôi Tổng, tôi giao bảo bối của tôi cho cậu, tôi sang kia chào hỏi chút. Băng Nhi nhiều như vậy chắc cũng mệt rồi. - Phan An cười dịu dàng.
      - Tự nhiên.( Keo kiệt đến cả lời ).
      Thấy Phan An đến chỗ khác. Hạ Như Băng tươi cười.
      - Vết thương của khỏi rồi chứ?
      - Tốt rồi.
      - Hay, đúng là vô lương tâm mà. Sao với tôi tiếng mà rồi. biết tôi rất lo cho ? - Hạ Như Băng tỏ vẻ oán trách.
      - Vậy sao?
      - Tất nhiên rồi. Nhưg mà thôi. Ai bảo tôi tốt bụng có lòng thương người cơ chứ. Tóm lại sao là tốt rồi.
      - Dù sao vẫn phải cảm ơn .
      - có chi.
      nâng váy làm động tác nhún chân như công chúa.
      Thẩm Nhu đứng bên cạnh thấy vô cùng chướng mắt. ta nghiến lợi, nghiến răng.
      - Ranh con...
      Mấy từ này rơi vào tai Hạ Như Băng. Nụ cười mặt tắt ngủm.
      - Tôi ghét nhất ai gọi tôi là trẻ ranh. Tôi lớn rồi, tôi 18 tuổi rồi đấy.
      - Ha... Hạ Như cười lớn- Nhóc con mới có tí tuổi đầu mà lớn tiếng, nhìn là biết non choẹt.
      - Chị... chị...Tôi ghét chị. Tôi trẻ ranh sao? giống như chị, già, mặt chát đầy phấn. chơi nữa tôi đây... hừ.
      Hạ Như Băng xoay gót chạy về phía Tần Phúc Bảo và Tần Tử Đông. Lăng Thiếu Phong đứng ở bên cố nén cười trước bộ dạnh đáng của Hạ Như Băng. Thẩm Nhu tức tối vô cùng, ta ghét ai mình già. (Già nhậm mình già , sao phải tức. Đồ cá kìm he...he:yoyo60:)
      HẾT CHƯƠNG 3

    5. An Nhạc Thuần

      An Nhạc Thuần Well-Known Member

      Bài viết:
      447
      Được thích:
      314
      Chương 4 : Giới hạn của Lôi Kình
      Tức giận Như Băng, Thẩm Nhu quay sang nũng nịu với Lôi Kình
      - Kình, con kia phách lối! Nó còn mắng em kìa!
      (Lươn trạch quốc dân chết !!!!*ném đá tập thể *)
      Cánh tay ôm Lôi Kình bị hất ra cách phũ phàng
      - Mai tới công ty lĩnh trăm nghìn ( đô nha) , chìa khóa biệt thự ở khu Thánh Đức. Cảm ơn hợp tác!!!-Lôi Kình tàn nhẫn
      Nghe những lời này Thẩm Nhu run lên
      - Kình, gì vậy? Em vẫn luôn nghe lời mà. ? Em làm gì sai? Em sửa mà!!!!- ta với giọng run run như sắp khóc.
      Lôi Kình cúi xuống, ghé sát vào tai của Thẩm Nhu lạnh lùng
      - Em sai nhưng em nhắc nhớ là em già.....
      Mặt Thẩm Nhu trắng bệch. Sao ta lại ngu thế biết tự nhiên lại phạm vào cấm kị của người đàn ông như vương giả này." thích phụ nữ hay đố kị, qúa chảnh chọe". ta cố gắng suốt hơn hai tháng để giả thành con mèo ngoan thế mà chỉ vì con ranh kia lại tan thành mây khói. căm ghét trong mặt ta vô cùng đáng sợ. ta cười khổ trong lòng. Đúng là ngu ngốc mà! tự cho mình là thông minh tưởng là nắm giữ được trái tim của người đàn ông này. yê ai hết. là ác ma. Bình ổn tâm trạng ta nở nụ cười yếu ớt
      - Lôi tổng, tạm biệt!!!- ta bước đến chỗ khác để tìm kim chủ mới cho mình.
      " Hỏi thế gian tình là gì khiến con người ta biết chết cứ lao đầu vào". Hay !đến bây giờ mình mới biết bản thân có tài thơ phú thiên bẩm- Lăng Thiếu Phong ( này tự kỉ ghê qúa)
      phút mặc niệm kết thúc. Bọn họ là cùng loại người. Đâu thể vì bông hoa mà buông tha cả rừng cây.
      HẾT CHƯƠNG 4

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :