1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bạn gái anh tuấn của tôi - Nhiễm Hương Quần (1.1/10) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Bạn tuấn của tôi

      Tác giả: Nhiễm Hương Quần

      Thể loại: đại, 10 chương

      Nguồn CV: TTV – meoconlunar

      Nguồn post: linhtinhlungtung.wp

      LQĐ


      Giới thiệu vắn tắt:

      hiểu, vì sao mọi người đều thích xem là con trai chứ?

      ràng mấy thứ con có, có đủ cả ――

      Tóc dài, có; Khí chất, có; Bộ ngực, có…… chút,

      Đầy đủ mọi thứ mà! Nhưng vẻ ngoài tuấn đúng là che tất cả,

      Cho nên, nữ sinh nhìn thấy điên cuồng thét chói tai,

      Nam sinh nhìn thấy xem là người cùng giới,

      Căn bản là coi thường bản chất nữ tính của ,

      Mà tên đàn ông hàng giá đây, lại bị hấp dẫn sâu,

      Gương mặt thiên sứ cùng cá tính hoàn mĩ trăm phần trăm của khiến nhịn được muốn tới gần,

      Chỉ là, mỗi khi muốn tỏ tình với , luôn bị đánh gãy,

      Mà biểu như gần như xa của , càng làm khỏi nghi ngờ,

      rốt cục là thích nam sinh hay thích nữ sinh?

      buồn phiền, tức giận,

      Tâm tình vừa thẹn vừa giận khiến liều lĩnh hôn ……
      vanlactamviem thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Mở đầu

      Từ trước tới nay chưa từng thấy qua thiếu niên nào xinh đẹp như vậy, Yến Đình ngây ngẩn cả người.

      Tứ chi thon dài, màu da trắng ngà khỏe mạnh, mắt hạnh to, giống như có thể nhìn thấu linh hồn con người.

      Khí chất vô cùng trầm tĩnh...... Thậm chí có chút trầm tĩnh quá đáng. Giống như hồ nước xanh thẳm vừa sâu vừa lạnh, biết dưới mặt nước có những gì nữa.

      Trong nháy mắt, đầu trống rỗng, thẳng đến khi tiếng phẫn nộ của cậu đàn em khiến bừng tỉnh --

      “Chính là thằng khốn này! Thằng ranh này, cướp bạn của em!”

      Thiếu niên hộ vệ xinh đẹp dường như ôm lấy cả người thiếu nữ, “...... Tiểu Dung sớm chia tay với cậu rồi, còn là bạn của cậu. Trở về bình tĩnh lại , cậu còn chưa biết đối xử với bạn thế nào đâu, có lẽ chờ cậu lớn hơn --”

      “Bớt lắm điều !” Cậu đàn em mặt mũi bầm dập xông lên, muốn kéo thiếu nữ kia lại đây.

      Chỉ thoáng, động tác của thiếu niên xinh đẹp liên tiếp nhanh chóng, những người khác căn bản còn chưa thấy ràng, cậu đàn em bị đánh ngã mặt đất, mặt có thêm vết bầm mới.

      “Tiểu Úc!” Thiếu nữ kinh hoảng lại thương tiếc nắm lấy tay thiếu niên xinh đẹp, “Đừng đánh nữa! Tay xước da hết rồi!”

      Hóa ra cậu ta gọi là Tiểu Úc. Yến Đình bắt được thông tin này.

      Thiếu niên xinh đẹp cười cười, ấm áp như ánh mặt trời chiếu xuống hồ nước đóng băng, chói mắt như vậy, lại khiến người ta rời mắt được.

      Chỉ thấy cậu nhàng liếm liếm chỗ bị xước da tay, lại hại Yến Đình tim đập nhanh, mặt cũng đỏ lên.

      “Yến Đình học trưởng,” Cậu đàn em đứng lên chỉ vào Tiểu Úc gào lên, “Nó đoạt bạn còn đánh em, đánh em trước mặt đó! Mau giáo huấn thằng ranh này ......”

      Yến Đình biết làm thế nào nhàng ho tiếng. Cậu đàn em này phải đứa trẻ xấu...... chỉ là khí huyết sôi trào chút. Ở trường cũ làm huấn luyện viên hội Taekwondo được thời gian, rất cố gắng muốn đưa bọn họ phát triển theo hướng chính đạo.

      Chỉ là, cái việc tranh giành tình nhân nhặt này phải làm thế nào đây? Cũng thể khiến cậu đàn em xuống đài được, người trẻ tuổi luôn có vẻ xem trọng mặt mũi.

      Nhưng mà, mới rồi nhìn thân thủ nhanh nhẹn của Tiểu Úc, nếu mình muốn giả vờ bại trận, hẳn là có thể giả vờ được ?

      “Cậu là Tiểu Úc phải ?” trưng ra vẻ mặt uy nghiêm kèm thân thiện, “Chuyện tình cảm thể miễn cưỡng, cái này tôi có thể lý giải, chẳng qua học đệ của tôi bị cậu đánh thành như thế, cũng thể cho qua như vậy được. Cậu có thể lời xin lỗi, để bọn họ tự chuyện chút được ? chừng bọn họ chỉ là nhất thời giận dỗi --”

      “Tôi muốn chuyện với cái tên dã man kia đâu!” Tiểu Dung nắm chặt cánh tay Tiểu Úc, “Tiểu Úc cần xin lỗi! Là ta biết tốt xấu đánh cậu! Tớ cũng muốn nhìn thấy nữa!”

      “Tiểu Dung có gì để rồi.” Tiểu Úc gẩy gẩy tóc bay rối trước trán, “Tôi cũng cảm thấy cần thiết phải xin lỗi.”

      Mấy cậu đàn em vừa nghe vậy, ỷ vào người đông thế mạnh, liền muốn tiến lên đánh người.

      Yến Đình vội ngăn cản mấy đàn em ồn ào, “Như vậy, chúng ta vận động tay chân chút được ? Nhiều người đấu với người, phải chuyện người học võ nên làm.” xong, sắc bén, quay đầu lại nhìn, mấy cậu đàn em muốn xông lên loạt đều có vẻ mặt xấu hổ cúi đầu.

      Tiểu Úc thở dài, nhìn bốn phía, ở chỗ nhộn nhịp, bọn họ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. “Ở chỗ này?”

      “Đương nhiên phải.” Yến Đình lo lắng chút, “Đồng ý theo tôi ?”

      tới cửa hàng nhạc khí gần đó, cùng với ông chủ quen thuộc mượn tầng hầm luyện tập dàn nhạc dưới lòng đất, đoàn người nối đuôi nhau mà vào.

      “Những người khác làm ơn đừng động vào Tiểu Dung.” Bị vây trong hoàn cảnh lạ lẫm như vậy, hai mắt Tiểu Úc vẫn trầm tĩnh như trước.

      “Đó là đương nhiên.” Yến Đình điều chỉnh hô hấp, “Cậu thắng, mang Tiểu Dung , học đệ sau này tuyệt đối quấy rầy ấy nữa. Nếu tôi thắng...... Xin hãy để bọn họ chuyện lại, được ?”

      thành vấn đề.” Tiểu Úc làm cái thủ thế.

      “Cậu luyện quốc thuật*?” Yến Đình có chút kinh ngạc, “Tôi là Taekwondo đai đen nhị đẳng.”
      *quốc thuật: võ thuật truyền thống

      “Dùng võ kết bạn, khác biệt môn phái.” Tiểu Úc nhàn nhạt mỉm cười, “Mời.”

      Mấy chiêu qua, Yến Đình muốn giả vờ thua cũng có chút khó khăn, phải dùng mười hai vạn phần tinh thần mới có thể đối phó được với thế công sắc bén của đối phương.

      Chỉ thấy Tiểu Úc mạnh mẽ tựa như rồng lượn, trong mạnh mẽ có tao nhã, gặp chiêu mở chiêu, ứng biến vô cùng nhanh nhẹn, chẳng qua có thể bởi vì tuổi tác, lực tay đủ uy mãnh, nhưng thân pháp như mây trôi nước chảy này, linh hoạt bổ sung chỗ thiếu hụt.

      Bởi vì tham nhìn thân thủ thần diệu của Tiểu Úc, Yến Đình suýt nữa bị thua, nhưng mà, dựa vào uy lực đá cao mười phần, chật vật hóa giải nguy cơ, thậm chí từ tình thế xấu chuyển thành ưu thế.

      Đối mặt với cuộc đấu kịch liệt như vậy, Tiểu Úc vậy mà lại mỉm cười.

      Nụ cười kia sao lại đẹp như vậy chứ!

      Trong trận kịch chiến, mồ hôi đầm đìa, đôi má vốn trắng nõn của Tiểu Úc đột nhiên xuất hai rặng mây đỏ vô cùng nhạt, dường như cảm thấy vui thích với trận kịch chiến này.....

      Đột nhiên, ngực nhói cái, Yến Đình bị sức mạnh rất lớn đẩy ra ngoài.

      Tiểu Úc tao nhã thu thế, chắp tay, “Đa tạ.”

      “Thái cực quyền?” ôm ngực, khỏi cảm thấy buồn cười. Nguyên nhân chân chính khiến mình thua lại là vì 0,01 giây kia, tham nhìn nụ cười của thiếu niên. “Thân thủ rất được. Các cậu có thể rồi.”

      “Học trưởng!” Mấy cậu đàn em cam lòng đánh trống reo hò đứng dậy.

      “Mấy cậu ai muốn ra đấu mình?” Yến Đình nhìn đám đằng kia, mấy cậu đàn em ào ào hổ thẹn cúi đầu. “Bảo các cậu tu thân dưỡng tính cho tốt, cần luyện võ thêm, nhưng lại luyện ra cái gì rồi? sớm rồi, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đừng có tự cho là luyện được chút quyền cước thấy rất giỏi rồi...... Binh gia thắng bại là chuyện thường......”

      Tiểu Úc kéo Tiểu Dung lo lắng, như có chút đăm chiêu nhìn Yến Đình giáo huấn. “Đa tạ.” Còn thêm. “Cám ơn .”

      Cậu ấy hiểu được, hiểu được dụng tâm của mình. Điều này khiến Yến Đình cảm thấy trấn an.

      Tiểu Úc gật gật đầu, lại nở ra nụ cười hoạt bát.

      Nụ cười này, thiếu chút câu hồn Yến Đình luôn.

      Sau khi Tiểu Úc rời , đột nhiên kiên nhẫn được nữa, đuổi đám đàn em , bản thân ngồi ở tầng hầm người, nhưng như thế nào cũng đuổi được nụ cười của Tiểu Úc.

      Trời ạ! Mình có cái tật xấu gì vậy? Cư nhiên lại quên được thiếu niên kia? Tốt xấu gì cũng từng quen bạn , là thanh niên thể và tinh thần kiện toàn rất tốt đó! chưa bao giờ có tà niệm với con trai, hôm nay sao lại có thể…

      Oa a a! ôm đầu, thiếu chút nhịn được kêu to lên.

      Cậu ấy gọi là “Tiểu Úc”.

      Ô...... chút cũng muốn nghĩ tới cậu ta đâu......

      Nhưng mà, vài ngày tiếp đó, mặc kệ là nhắm mắt hay mở to mắt, Yến Đình cũng dừng, ngừng nghỉ nghĩ về thiếu niên xinh đẹp kia.

      Nhất là nụ cười thông minh xinh đẹp của cậu ta.

      Đây quả thực là ác mộng tuyệt vời nhất mà-- ai tới cứu ......

      đây đường đường là kiện tướng Taekwondo, nam tử hán cao hơn bảy thước, gần như bởi vậy mà muốn rơi lệ.



      ps: đây là truyện BG phải BL dù giờ mình toàn đọc BL :)))
      Trâuvanlactamviem thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.1

      Yến Đình đứng ở trạm xe bus đường Trùng Khánh Nam, nặng nề thở dài.

      Mấy lần muốn hỏi thăm tin tức của Tiểu Úc từ đàn em, nhưng lần nào lời đến đầu lưỡi rồi cũng ra được. Điều này rất bình thường! thằng con trai lại hỏi thăm thằng con trai khác, bị mấy đứa đàn em biết được, mặt biết để vào đâu chứ?

      Nhưng mà, lại thể nào chịu được cái việc biết tung tích của cậu ấy. Trời ạ, biển người mờ mịt, chỉ biết cậu ấy gọi là “Tiểu Úc”, thế này muốn mò kim chỗ nào đây?

      Thiếu niên người ta có thể duy trì loại phiền não này, mà cũng đại tứ (đại học năm tư) rồi, còn “Duy trì” loại phiền não này, rốt cuộc có chỗ nào bình thường vậy?

      Là bởi vì lâu rồi có bạn ? đúng, và Như Phương đợt trước vừa mới chia tay trong hòa bình xong, hơn nữa còn là đàn em đó theo đuổi. Sở dĩ quen bạn nữa, ra là bởi vì qua học kì này, đặc huấn, cảm thấy nên để ấy ngây ngốc chờ mình hai năm được.

      Nhưng mà, vì sao...... vì sao luôn có xúc động...... xúc động muốn tìm đến Tiểu Úc, dùng sức lắc cậu ấy, buộc cậu ấy chờ hai năm?

      rốt cuộc là có chỗ nào bình thường vậy? Rốt cuộc là vì sao......

      Yến Đình càng thở dài nặng nề, mờ mịt nhìn phía đường cái rộng lớn xe ngựa như nước kia.

      “Kẻ trộm! Có kẻ trộm! Nó cướp ví của tôi!” giọng nữ bén nhọn vang lên, tên côn đồ kiên quyết cướp ví da của chờ xe, quay đầu lại chạy như điên về phía trước.

      Đột nhiên, bóng dáng màu xanh phi thân lướt qua lan can, váy dài màu đen bay lên, sét đánh kịp bưng tai bắt lấy tên côn đồ kia.

      Ánh sáng bạc chợt lóe, mắt thấy tên côn đồ kia cầm dao đâm tới phía nữ sinh trung học kia --

      ổn!

      “Dừng tay!” Yến Đình cũng phóng qua lan can.

      Còn kịp sao? Trời ạ, đây là cái thế giới gì vậy, giữa ban ngày ban mặt mà cướp bóc hành hung......

      Chỉ thấy bóng dáng thon dài kia nhanh nhẹn uốn cái, tên côn đồ kêu thảm thiết tiếng, hung khí tay rơi xuống đất, bị nữ sinh trung học kia chế ngự.

      Tiểu cầm nã thủ*?
      *Tiểu cầm nã thủ: Trong tiếng Hoa, Cầm có nghĩa là bắt, chộp theo kiểu con đại bàng bắt mồi hay viên cảnh sát bắt tội phạm. Nã có nghĩa giữ gìn kiểm soát. Như vậy, Cầm Nã là nghệ thuật bắt giữ, chộp và kiểm soát. Cũng cần phải là bên cạnh những kỹ thuật khóa đúng theo tên gọi còn có những kỹ thuật ấn, áp, điểm … Các kỹ thuật trước có tính cơ bản còn các kỹ thuật sau thuộc dạng cao cấp.

      Các chiêu thức Cầm Nã giúp kiểm soát đối phương bằng các thế khóa nhắm vào các quan tiết cơ, dây chằng cho đến khi y hoàn toàn như bất động và bị triệt tiêu khả năng tiếp tục chiến đấu. Các kỹ thuật ấn, điểm trong Cầm Nã tác động lên đối phương bằng cách làm tê liệt các chi, gây bất tỉnh hoặc đôi khi là tử vong. Chúng nhằm vào các huyệt của khí để gây xao trộn trong việc lưu thông của khí đến các phủ tạng chính yếu hoặc não bộ. Chúng cũng tác động lên các đầu dây thần kinh khiến tạo ra cơn đau kinh khủng và đôi khi bất tỉnh.

      Kinh ngạc còn chưa qua, thấy nữ sinh trung học kia theo thói quen gẩy gẩy tóc rối trán, quay đầu khẽ cười với .

      Khí chất thông minh tươi mát này… mắt hạnh to xinh đẹp… nụ cười lạnh nhạt lại hút hồn người…

      “Tiểu Úc?” Thiếu niên mà thương nhớ?

      Sửng sốt lát, nụ cười của Trạch Úc càng sâu hơn chút, “ là… Đại ca ca luyện Taekwondo kia.”

      Tiểu Úc nhớ mình! Đợi chút, sao Tiểu Úc… sao lại mặc vậy?

      “Tiểu Úc, cậu sao chứ?” Yến Đình đột nhiên bị đám nữ sinh đẩy ra, ba nữ sinh líu ra líu ríu vây quanh Trạch Úc, đều nhăn mày nghiêm mặt, “Rất nguy hiểm đó! Tên đó có dao đấy… Tên khốn khiếp, muốn làm gì Tiểu Úc đáng hả? Đánh chết mày!”

      “Đánh chết nó quá tiện nghi rồi.” nữ sinh cao gầy nhe răng cười lấy ra bó dây thừng.” Hừ hừ hừ, hôm qua tới vừa học được phương pháp trói gô mới…”

      Ba nữ sinh ào lên, tên côn đồ đáng thương bị trói thành tư thế kì quái.

      trán Yến Đình có giọt mồ hôi rất lớn, rất lớn rơi xuống.

      Mấy nữ sinh trung học kia học được cách trói người này ở đâu vậy? khiến người ta nổi da gà… Cái đó phải chỉ trong AV mới có sao?

      Thừa dịp mấy ấy “Bận”, ngơ ngác nhìn Trạch Úc, có đống thứ muốn , lại biết từ đâu.

      “…Tiểu Úc, sao lại mặc váy?” Lời vừa ra khỏi miệng lập tức hối hận. Đây chừng là sở thích riêng tư của Tiểu Úc, Tiểu Úc đáng mặc cái gì nhìn cũng đẹp—

      Trạch Úc lộ ra vẻ mặt khó xử, “À… Rất kỳ quái sao? có cách nào cả, trường học quy định mà.”

      Cái gì? Tiểu Úc học trường trung học Nhất Nữ?

      “Cái đồ lễ phép nhà , với Tiểu Úc chuyện ma quỷ gì thế?” Sau khi đem tên trộm bị trói thành cái bánh ú, mặt mũi bầm dập đến cục cảnh sát xong, ba nữ sinh chen tới, hùng hổ chỉ vào mũi , “Tôi biết rồi nhé, cái tên sắc lang nhà , muốn bắt chuyện với Tiểu Úc của chúng tôi! Tiểu Úc là của chúng tôi, ai cũng được tranh!”

      người ôm lấy cánh tay Tiểu Úc, còn nữ sinh khác giành được tay, dứt khoát che trước mặt Tiểu Úc, vẻ mặt đề phòng nhìn .

      Nữ sinh trường nữ đáng sợ… Đợi chút, Tiểu Úc học trường nữ, cách khác—

      Tiểu, Úc, là, nữ, sinh!

      Tin tốt bất thình lình này, khiến đầu muốn ngất . Phiền não mấy ngày quẫy nhiễu thôi, trong nháy mắt thông thoáng rộng mở.

      Người mà sớm sớm tối tối, tối tối sớm sớm nhớ về, là có thể theo đuổi được! Tuy rằng Tiểu Úc có giới tính gì quan trọng, cho dù có là thiếu niên, cũng cố gắng vượt qua chướng ngại tâm lý của mình, thậm chí sớm suy nghĩ xem phải thuyết phục “Cậu ấy” thế nào…

      tại, chỉ cần theo đuổi “ ấy” là được rồi! Yến Đình quả thực muốn cảm kích quỳ xuống cảm tạ ân điển của Thượng Đế.

      “Tiểu Hi, Tầm, Hồng Lưu.” Trạch Úc nhăn mày đẹp, “Các cậu đừng có lễ phép như vậy.”

      “Tiểu Úc!” Ba nữ sinh trăm miệng lời kháng nghị, nhưng nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của , lại ngoan ngoãn câm miệng.

      “Đại ca ca, thực xin lỗi, các ấy hiểu chuyện.” xin lỗi gật gật đầu, “Vậy, bọn em trước.”

      “Đợi chút!” Yến Đình như mới tỉnh khỏi giấc mộng, “Ngày đó… À… rất xin lỗi. họ Hứa, kêu Yến Đình. chỉ biết gọi em là “Tiểu Úc”… Tên của em có thể cho ?”

      “Đây là bắt chuyện à?” Nữ sinh bé tên là “Tiểu Hi” quay đầu hỏi đồng bạn.

      Tầm Nguyệt dáng người cao gầy, hai tay giao trước ngực “Đúng là bắt chuyện, còn là cách bắt chuyện rất cũ nữa.”

      Hồng Lưu có đôi mắt to, tóc thắt bím, vẻ mặt thông cảm nhìn Yến Đình, “Hứa đại ca, cách bắt chuyện của còn cần phải tăng cường. Cần em dạy cho ?”

      Trạch Úc mệt mỏi gẩy gẩy tóc trán, “Các cậu an tĩnh chút được vậy? Hứa đại ca…” rất thành khẩn nhìn Yến Đình.

      Trời ơi, chỉ là cái nhìn như vậy, Yến Đình liền bị đôi mắt trong suốt của chọc đến tim đập mất quy tắc.

      “Em họ Tạ, Tạ Trạch Úc. Ngày đó cám ơn , là cố ý thua chuyện mới có thể kết thúc đơn giản như vậy. Em cũng thay Tiểu Dung cám ơn .”

      Người đâu mà quan tâm săn sóc… thông minh tinh tế như thế chứ! Lễ phép lại thiện lương như vậy, cùng cái đám y y a a bên cạnh , cùng toàn bộ con thế giới này so ra chênh lệch bao nhiêu! Trong lòng Yến Đình nóng lên, trân bảo thế này sao có thể theo đuổi làm bạn chứ?

      , nên động thủ với con .” thử nghĩ biện pháp giữ lại, “Chút nữa em có bận gì ? mời em ăn cơm nhé? Xem như để biểu đạt lời xin lỗi của , xin em hãy nhận lấy.” Thừa dịp ăn cơm hỏi số điện thoại của . Đây nhất định là trời cao thương hại cho tấm chân tình cuồng dại của mà sắp xếp, cũng muốn mất liên lạc với .

      “Hứa đại ca, cầN --” muốn chối từ.

      Tầm Nguyệt lại lạnh lùng : “Được thôi.”

      “Tầm!”

      “Ăn cơm có gì đâu?” Hồng Lưu chớp chớp mắt to, “Tớ thích ăn cơm nhất.”

      Tiểu Hi ôm chặt cánh tay Trạch Úc, “Bọn em và Tiểu Úc đồng tâm nhất thể. Hứa đại ca, muốn mời Tiểu Úc ăn cơm, cũng mời bọn em luôn ?”

      “Các cậu --” Trạch Úc dở khóc dở cười, muốn giáo huấn bọn họ, lại bị đánh gãy.

      Yến Đình khẽ cắn răng, nhìn ba cái bóng đèn thêm vào. “Đương nhiên thành vấn đề.”

      Ba nữ sinh hoan hô tiếng, vây quanh Trạch Úc, khiến Yến Đình ngay cả cơ hội đến gần cũng có.

      Ài, mời ăn cơm cũng được thôi, dù sao tiệc đứng kiểu Âu cũng ăn sạch được , nhưng mà… Để chuyện mấy câu với Tiểu Úc được ?

      Ba nữ sinh này ồn ào tới mức khiến Yến Đình đau đầu, mà và Trạch Úc còn chưa được đến ba câu. Nếu phải có món điểm tâm ngọt mới ra lò, ba nữ sinh kia chen nhau chọn, còn có cơ hội chuyện mình với Tiểu Úc đâu.

      “….Rất rất xin lỗi.” Trạch Úc miễn cưỡng nhịn cười.

      Toàn bộ buổi tối, ba bạn thân của oanh tạc Yến Đình, vặn hỏi đống vấn đề, so với FBI còn cẩn thận hơn, tại, ngay cả ngày sinh tháng đẻ của Yến Đình cũng biết hết rồi.

      “Em vất vả rồi.” Đối phó với ba nữ sinh kia chưa tới hai giờ, cũng sắp ngủm mất rồi, mà Trạch Úc mảnh khảnh thế kia lại có thể cùng trường với các ấy lâu năm?!
      đâu, các cậu ấy rất đáng , tuy có chút ầm ỹ, nhưng mà, con từ chính là để người ta thương mà, đây là độc quyền của con nha.” Tiểu Úc mỉm cười.

      “Em thương bọn họ, vậy ai thương em đây? Em cũng là con đó.” có chút bất bình, đám nữ sinh líu ríu kia biết cái gì cả, chỉ biết làm nũng với .

      thề, trong nháy mắt mặt Tiểu Úc xuất vẻ yếu ớt trong 0.01 giây. Vẻ mặt mờ mịt lo sợ đó, khiến tim như thắt lại.

      Tuy rằng khôi phục rất nhanh, nhưng mà, cho dù thế nào cũng quên yếu ớt xinh đẹp trong nháy mắt đó.

      “A, em phải là con .” cười cười, có chút phòng bị, cúi đầu tiếp tục ăn đồ ăn bàn.

      Yến Đình vốn còn muốn tiếp, nhưng ba nữ sinh ầm ĩ chết người kia mang đồ điểm tâm ngọt về, mỗi người miếng, muốn Trạch Úc nếm thử điểm tâm mình chọn.
      Last edited by a moderator: 22/5/15
      vanlactamviem thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :