1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bạn gái 60% - Mễ Lộ Lộ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Đại: Hoàn mười chương
      Tình trạng: Edit hoàn
      Thể loại: đại, hài, sắc, phúc hắc nam, nữ tiểu bạch ^^
      Rating: 18+
      Tặng Văn Văn

      Coverter: meoconlunar Tàng Thư Viện

      Văn án








      Trời ạ, này thực là vấn đề ngoài ý muốn lớn nhất trong cuộc sống của người khác!

      Những tưởng rằng thuộc loại vạn nhân mê. người gặp người thích, đến chỗ nào đều sử dụng được.

      Cam tâm tình nguyện buông tha cho cả tòa rừng rậm, nhận thông báo cầu kết giao

      nghĩ tới biết quý trọng, biết tại sao cùng trở mặt thành thù.

      Nhanh chóng cương quyết cắt đứt quan hệ của hai người, nhẫn tâm vứt bỏ

      Hại tình cảm của từ đó về sau phiêu bạt chừng, từ đầu đến cuối thể tìm thấy đối tượng trong lòng.

      Cái gì? Vẻ u sầu của năm đó tất cả đều là bởi vì quan hệ nam nữ bừa bãi?

      Oan uổng a! nam nhân thủ thân như ngọc,

      Chỉ duy nhất với cá tính thích mọi chuyện chỉ cần sáu mươi phần trăm như , tính tình đơn thuần tỳ vết lại vô tâm cơ

      Nếu bọn họ hai người có duyên gặp lại, mà vẫn còn vương vấn tình cũ với

      Lúc này tuyệt đối dễ dàng buông tha cho , hạ quyết tâm muốn gương vỡ lại lành

      Dùng hết tất cả mọi phương pháp cũng muốn công phá lòng của phòng ngự của , cởi bỏ nghi vấn trong lòng

      Dù sao có người tràn đầy nam tính như bảo bọc , tương lai nếu thuận lợi cũng khó......
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Tiết Tử

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-9712" title="20fds" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/01/20fds.jpg" alt="" width="500" height="673" />



      justify;" align="Lâm Gia Gia là đứa con út của Lâm gia, chỉ cần hé miệng ra là ba vị ca ca cấp giúp đem tất cả mọi chuyện xử lý rất hoàn hảo.

      justify;" align="Làm việc cầu quá hoàn mỹ, chỉ cầu sáu mươi phần trăm đạt tiêu chuẩn, là mục tiêu chính của , do đó tạo nên bản tính vô tư vui vẻ của , luôn nghĩ rằng lão thiên gia nhất định giúp mở ra cánh cửa sổ.

      justify;" align="Đại học miễn cưỡng tốt nghiệp, thu thập hành trang, muốn đến Đài Bắc lần, nhưng mà đến tháng, lại thực có khí phách kéo hành lý về nhà.

      justify;" align="Đài Bắc cái gì cũng tốt, chỉ là có người nuôi.

      justify;" align="Phần tiền lương gầy còm của , chỉ đủ trả tiền thuê nhà và cơm nước. Những việc mua sắm sửa soạn đương nhiên dám mơ.

      justify;" align="Vì của tương lai của , vẫn là về nhà làm đứa con ngoan ít nhất tháng có thể tốn tiền thuê nhà, phần đó cũng đủ cho mua sắm.

      justify;" align="Cuối cùng, ở trấn tìm được công việc trong thư viện, cho oai chút là trợ lý, kỳ chính là tiểu muội sai vặt.

      justify;" align="Chỉ biết tại Quán trưởng thư viện Nhiễm Ấu Lam bởi vì giận dỗi với Trấn trưởng, phụ trách cho tập san quý này, định làm bài viết giới thiệu trường trung học cũ của mình.

      justify;" align="Nghe trung học Đông Phương gần đây có chủ nhiệm, bác sĩ kiêm giáo viên dạy kèm vừa mới chuyển về phòng y tế, cho nên hiệu trưởng muốn mượn cơ hội quảng cáo, hy vọng tăng tỷ suất theo học của trường.

      justify;" align="       Vì thế được thư ký dẫn dắt, vào phòng của phòng hiệu trưởng trung học Đông Phương, thư ký gõ cửa trước, sau đó mở cửa để cho vào.

      justify;" align=" vào văn phòng hiệu trưởng, ngước mắt nhìn, thấy nam nhân mặc bộ Âu Phục màu đồng, vai người nọ rộng lớn, dáng dấp như người mẫu thiên phú.

      justify;" align=" nghĩ rằng, người thanh niên đứng ở trước mắt có lẽ vẫn còn trẻ, nếu cởi áo vét ra, nhất định dáng người hoàn hảo mê người.

      justify;" align="Thu hồi ánh mắt, lên tiếng chào hỏi,“Nguyễn hiệu trưởng, xin chào.”

      justify;" align="Nam tử xoay người, ánh mắt ngừng thân thể , mặt thoáng có vẻ giật mình, khóe miệng xinh đẹp khẽ nhếch, làm càn đánh giá .

      justify;" align="Ý thức được có ánh mắt nhìn chăm chú vào người mình, vừa ngẩng đầu, lập tức đón nhận ngay ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú kia, lửa điện giao nhau, xẹt lửa, hỏa hoa văng tứ tung khắp nơi, toàn thân rùng mình cái.

      justify;" align="Phản ứng sinh lí làm đôi mắt của mở tròn to, cánh môi run run, yết hầu cũng như là bị ai đó hung hăng bóp nghẹn, gần như thể phát ra thanh.

      justify;" align=" “ lâu gặp.” Nam tử hào phóng mở miệng, thanh thuần hậu ấm áp giống như loại rượu nho hảo hạng nhất, nghe lâu loại cảm giác thấm đẫm say mê.

      justify;" align="   trừng mắt nhìn, nghĩ rằng bản thân hoa mắt, vì thế tiếp tục chớp mắt nhiều lần.

      justify;" align="Là , ......

      justify;" align="Trình Dư Chân!

      justify;" align="“Các người quen nhau sao?” Nguyễn hiệu trưởng tò mò hỏi, nhịn được thay phiên nhìn hai người bọn họ.

      justify;" align="“ chỉ quen biết, chúng tôi còn rất thân thuộc.” Giọng của nhàng, hai tròng mắt xảo trá cứ mãi xem xét ,“Đúng vậy! Là bạn trước của tôi.”

      justify;" align="Oanh tiếng, đáy mắt của bốc cháy lên hừng hực liệt hỏa, hận thể đốt cháy nam nhân chết tiệt trước mắt này.

      justify;" align="Đúng vậy, Lâm Gia Gia cùng bạn trai trước là Trình Dư Chân vào năm năm sau, hôm nay lại gặp mặt.

      justify;" align=" 
      JupiterGalileo thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Lạc Lạc

      Chương 1:


      <img class="alignnone size-full wp-image-10360" title="100121Starhoa06" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/02/100121starhoa06.jpg" alt="" width="430" height="645" />


      justify;" align="Linh linh linh......

      justify;" align="Đồng hồ báo thức phi thường đúng giờ, luôn vang lên vào đúng bảy giờ sáng.

      justify;" align=" đôi tay bé vỗ vào đồng hồ báo thức, thanh đồng hồ báo thức im bặt lập tức, bên trong lại lần nữa khôi phục yên lặng.

      justify;" align=" nằm ở giường đột nhiên mở hai mắt, giống như thấy ác mộng.

      justify;" align="Trong cuộc sống gặp ai lại gặp?

      justify;" align="Cố tình gặp phải người hẹn mà gặp, hại trở tay kịp, ngay cả cơ hội né tránh ngượng ngập cũng có, trực tiếp chạm mặt.

      justify;" align="Lâm Gia Gia giống như nhìn thấy quỷ, sợ tới mức ngay cả dũng khí ở lại phỏng vấn Nguyễn hiệu trưởng cũng có, lập tức lấy cớ đau bụng, thoát khỏi trước mặt bọn họ, lại hướng Quán trưởng xin nghỉ bệnh, về nhà trốn tránh.

      justify;" align="Tháng Tám mùa hè, thế nhưng lại thấy giống như mình ở trong hầm băng, toàn thân phát run núp bên dưới chiếc chăn, muốn trốn tránh tất cả người bên ngoài.

      justify;" align="Hôm nay, giống như bị thất hồn lạc phách, nhìn thấy bạn trai trước là Trình Dư Chân, hoàn toàn có chuyện vui mừng lâu ngày gặp lại, ngược lại cảm thấy mây đen bao phủ đầu .

      justify;" align="Giống con chim đà điểu trốn đêm, ngày hôm sau tỉnh lại, vẫn rất muốn trốn tránh, đem câu chuyện gặp gỡ ngày hôm qua như gặp phải cơn ác mộng.

      justify;" align="Ác mộng tỉnh, vì thế trở lại .

      justify;" align=" hiểu sao lại sinh hờn dỗi, xoay người xuống giường, vào phòng tắm, nhìn mình trong gương.

      justify;" align="Mái tóc dài xõa xuống vai, khuôn mặt trang điểm, cái mũi cũng quá cao, cái miệng nhắn tại tái nhợt thiếu sức sống, sắc mặt tái nhợt giống như cái xác, cũng bởi vì giấc mộng kia.

      justify;" align="Thân thể của nhìn từ vẻ bên ngoài có vẻ gì là hấp dẫn ánh mắt người khác, bộ ngực mà người con nên tự hào lại bằng phẳng giống như đường băng sân bay, mông cũng có mấy lượng thịt.

      justify;" align="Khi còn là nữ sinh tuổi dậy , cả thường hay cười nhạo , trước ngực và sau lưng dính sát vào nhau, hai còn tiếp trào phúng chút hương vị của con cũng có.

      justify;" align=" ba làm như rất đồng cảm với , tặng cho chiếc áo sơ mi trắng, sau đó lộ ra nụ cười mê người an ủi :“ sao, làm người cũng nên tự nhận biết khả năng của mình, cho nên tốt nhất em nên chọn loại quần áo phân biệt trước ngực hay sau lưng.”

      justify;" align="Đáng giận! Cho dù chút hương vị của con cũng có, nhưng vẫn có ưu điểm nha, ít nhất...... Ít nhất dáng người của nay rất được ưa chuộng đó nha, cho dù có ăn nhiều đến đâu, cũng dễ dàng béo phì, đây cũng chính là ưu điểm mà tự hào nhất.

      justify;" align="Mẹ với , con dáng vẻ đủ xinh đẹp cũng có vấn đề gì, bởi vì thế giới có xuất loại ma pháp, chính là đồ trang điểm, hơn nữa trời sinh da thịt trắng nõn, trắng che được ba nét xấu, cho nên diện mạo cho nhiều lắm là...... Người qua đường.

      justify;" align="Bộ dạng thực bình thường, chỉ cần hoá trang, nhất định có thể xem như thanh tú. mỗi ngày luôn an ủi chính mình như thế.

      justify;" align="Lâm Gia Gia rửa mặt chải đầu xong, bước ra khỏi phòng tắm, cởi áo ngủ ra, thay quần áo ra ngoài nhàng , lưu loát cầm lấy lược, thành thục đem tóc dài cuộc lên thành kiểu tóc vạn năm thay đổi, sau đó xuống lầu.

      justify;" align="Mẹ giống như ngày thường, chuẩn bị xong bữa sáng, đặt ở bàn cơm, sau đó cùng cha ra ngoài tập thể dục.

      justify;" align=" cả cùng hai xuất phát sớm hơn 10 phút, bàn ăn chỉ còn lại có ba làm công việc tự do.

      justify;" align=" “Em máy bay, em chuẩn bị làm sao?” Lâm Vô Nhai cười meo meo nhìn em , sau đó “Thân thiết” ân cần thăm hỏi.

      justify;" align="“Quả nhiên!” từ hợp với ba, hai người vừa thấy mặt luôn đấu võ mồm.“Mọi người đều súc sinh chơi đến mức mệt mỏi về nhà, Lâm tam thiếu gia cho dù hoang dâm vô đạo như thế nào, cũng tìm được đường về nhà.”

      justify;" align=" cũng cười meo meo, hơn nữa công phu mắng chửi người cũng thua người khác.

      justify;" align="Em máy bay? Làm ơn, lúc nào cần lớn, có áo lót ma thuật giúp đỡ rồi, cái từ em máy bay này nên đem vào danh sách tuyệt chủng thôi.

      justify;" align="Khuôn mặt tươi cười của Lâm Vô Nhai cứng đờ, thấp giọng than thở,“Buổi sáng đánh răng muốn ra ngoài, sợ cái miệng thối của em dọa chết người khác à.”

      justify;" align=" hừ lạnh tiếng,“ tốt nhất nên đối xử tốt với em chút, bằng ngày nào đó em đem‘Chuyện tốt’ mà làm, kể lại cho mẹ, mỗi ngày đùa bỡn cảm tình con nhà đàng hoàng, chút cũng muốn phụ trách.”

      justify;" align=" rốt cuộc cười nổi, giơ lên hai tay đầu hàng,“Được rồi! thua, như vậy được chưa?”

      justify;" align="Xem ra em đáng của , buổi sáng hôm nay tâm tình được tốt lắm, ít câu để tự bảo vệ mình.

      justify;" align="Lâm Gia Gia hừ hừ, tiện tay cầm lấy cái sandwich, mang giầy vào, chuẩn bị bộ tới thư viện.

      justify;" align=" quả bình sinh có chí lớn, thiếu tiền, thiếu việc làm, cho nên chỉ cần chức trợ lý thư viện gần nhà có thể thỏa mãn .

      justify;" align="Mỗi ngày chỉ cần ra ngõ , quẹo vòng, là đến thư viện, vừa mới ra đầu ngõ, chợt nghe tiếng cười của bà chủ bán điểm tâm sang ngay góc đường.

      justify;" align=" 

      justify;" align="Khi bước đến quán điểm tâm của bà, vừa vặn chạm mặt bà chủ.

      justify;" align=" “Gia Gia, phải làm sao?” Dì A Mãn lộ ra tươi cười thân thiết,“Đến đây, đến đây, chén sữa đậu nành này mời con uống.”

      justify;" align="“Dì A Mãn, cần, mỗi ngày dì đều cho con sữa đậu nành, mẹ con rầy con mãi đó.”

      justify;" align=" “Có sao đâu? Dù sao dì bán xong, còn phải phân cho hàng xóm sao?” Dì A Mãn vẫy tay, muốn bước vào.

      justify;" align="Khi vừa bước vào tiệm, người đàn ông đưa lưng về phía đồng thời cũng quay đầu, hai người vừa vặn bốn mắt nhìn nhau, chấn động, hai mắt trợn tròn, tiếp theo hai chân giống như được gắn lò xo, lập tức nhảy ra khỏi cửa.

      justify;" align=" “...... Tại sao có thể ở trong này?” bất chấp vẻ giật mình của mọi người chung quanh, chỉ vào mũi , lớn tiếng chất vấn.

      justify;" align=" “Mua bữa sáng, được sao?” Trình Dư Chân cười đến tà mĩ vô cùng, phản ứng hoàn toàn khác với .

      justify;" align="Đương nhiên được! trừng mắt nhìn , bốn chữ này thiếu chút nữa thốt ra.

      justify;" align="Nếu phải ánh mắt của bà chủ quán cùng mọi người toàn bộ tập trung nhìn vào , sớm gầm muốn cút khỏi Đông Phương trấn.

      justify;" align="Nhưng...... dựa vào cái gì chứ?

      justify;" align="Nghĩ như vậy, nhếch miệng, quyết định quên .

      justify;" align=" hất cằm lên, lạnh lùng :“ thôi, con phải làm, chúc Dì A Mãn mua may bắn đắt nhé, thừa dịp đến trấn này ngắm cảnh, nhớ ăn nhiều chút.”

      justify;" align=" rất muốn dùng lỗ mũi nhìn , nhưng bất đắc dĩ vóc dáng bé của chỉ đứng đến vai , cuối cùng chỉ có thể đón lấy ly sữa đậu nành từ tay dì A Mãn thấp giọng :“Dì A Mãn, cám ơn sữa đậu nành của dì, con làm đây.”

      justify;" align=" bước lướt qua , sau đó còn tặng kèm nụ cười ngọt.

      justify;" align=" “Chúc ngắm cảnh vui vẻ.”

      justify;" align="Trình Dư Chân nhìn bóng dáng rời , cười khẽ ra tiếng, sau đó đối mặt với vẻ tò mò của dì A mãn.

      justify;" align="“Con biết Gia Gia à ?” Dì A Mãn phát huy tinh thần hóng chuyện, cười hỏi.
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Edit: Quảng Hằng

      Beta: Lạc Lạc


      <img class="alignnone size-full wp-image-10382" title="7" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/02/7.jpeg" alt="" width="481" height="680" />


      chỉ quen biết, chúng con còn rất thân.” Trình Dư Chân đáp lại bằng nụ cười tươi mê chết người.

       “Rất...... Rất thân à?” Dì A Mãn tò mò truy vấn.

      “Nếu con con là bạn trai trước của ấy, như vậy có thân hay ?” cười meo meo .

      Dì A Mãn sửng sốt, hồi lâu đều thể hoàn hồn.

       “Chào dì, đến giờ con làm rồi, mỗi ngày con đến đây ủng hộ dì. .” mang theo bữa sáng, lễ phép cùng chủ quán điểm tâm chào tạm biệt, chút cũng quan tâm đến ánh mắt ái muội của bà.

      Nếu Lâm Gia Gia nghĩ đơn thuần chỉ đến ngắm cảnh, vậy thực sai hoàn toàn.

      Ở đời, trăm ngàn lần cũng đừng nên cố chấp quá, vận mệnh an bài tốt duyên phận, có đôi khi là muốn trốn như thế nào cũng tránh khỏi.

      Trình Dư Chân huýt sáo, dọc theo đường tâm tình vô cùng tốt.

      số việc khi nhất định trúng mục tiêu, cho nên đối với người luôn luôn đơn giản hóa mọi việc như Lâm Gia Gia, thường thường vấp phải trớ trêu của vận mệnh đó cũng là chuyện bình thường.

      nghĩ Trình Dư Chân quá đơn giản!

      hoàn toàn phải đến ngắm cảnh, cũng phải công tác, sở dĩ xuất ở trấn này, bởi vì là chủ nhiệm của phòng y tế cùng giáo viên dạy kèm.

      Đáng chết nhất là, công việc đầu tiên của lại là… Lại là phỏng vấn .

      Lâm Gia Gia thừa dịp các học trò vào lớp học, vào phòng y tế, nhìn thấy Trình Dư Chân mặc áo bào trắng cao lớn, mê người đứng ở cửa, cùng mắt to trừng đôi mắt .

       “Mời vào.” Trình Dư Chân khẽ nở nụ cười

      Mặc vào áo blu trắng làm cho người ta có loại cảm giác nhã nhặn mà vô hại, khóe miệng khẽ nhếch lại tiết lộ bản tính của .

      Nụ cười của lường được, đôi mắt hoa đào mạch nhìn bạn trước.

      Bạn trước cũng xác thực nhìn chằm chằm, cũng hề chớp mắt, trừng trừng nhìn , đáy mắt lộ vẻ phòng bị, dùng ánh mắt giống như đề phòng mãnh thú để đề phòng , rất sợ đột nhiên nổi lên thú tính, đem nuốt vào trong bụng.

      Hiểu ánh mắt nhìn của , nhịn được nở nụ cười.

      cầm ly nước đưa cho , dẫn vào bên trong văn phòng y tế.

      Lâm Gia Gia theo phía sau , nghĩ tới Nguyễn hiệu trưởng đối với cũng tệ lắm, cho gian tư nhân bên trong phòng y tế.

      Trình Dư Chân ngồi vào ghế da sau bàn công tác, nhìn chằm chằm xem xét .

       “Lâm Gia Gia, cho dù em chán ghét tôi, cũng cần thiết biểu mặt, được ? Như vậy làm cho tôi cảm thấy thực tổn thương.”

      Cho tới bây giờ, người mang danh vạn nhân mê như chưa từng bị đánh bại, duy nhất chỉ thua tay của .

      trấn tĩnh tinh thần, chọn chiếc ghế cách xa nhất ngồi xuống, mặt tràn ngập khinh thường cùng chán ghét.

       “Trình tiên sinh, tôi tới đây cũng phải muốn ôn chuyện cùng , chính là nhận được chỉ thị đến để phỏng vấn .” tính hỏi vài vấn đề đơn giản, lại chụp mấy bức ảnh, sau đó tránh xa, hoàn toàn muốn có chút dây dưa gì với .

      Cho dù cao hứng quá sớm, nghĩ tới nghĩ lui, chẳng qua chỉ có công việc ngắn ngủi như thế, sau khi phỏng vấn xong. Hai người có lẽ gặp nhau nữa.

       “Em còn cần phỏng vấn tôi sao?” khẽ nhướng mày, thoáng kinh ngạc hỏi lại,“Tôi nghĩ rằng bản lãnh của em chính là tự bản thân hạ tiêu đề, ảo tưởng nội dung, lại tự tiện làm kết luận.”

      Lâm Gia Gia tuy rằng phải thiên tài, nhưng loại móc này đương nhiên vừa nghe hiểu, dễ dàng khiến cho tức giận đến giơ chân.

       “Trình Dư Chân, rốt cuộc muốn như thế nào đây? Đừng lãng phí thời gian của tôi và .” chút cũng muốn cùng ôn chuyện, thầm nghĩ cách xa.

      Trình Dư Chân mở hai tay ra, lộ ra nụ cười lưu manh, hướng ngoắc ngoắc ngón tay,“ phải muốn phỏng vấn tôi sao? Em ngồi xa như vậy, làm sao có thể chia sẻ số liệu với em?”

      người con trai cười đến mê người câu hồn như vậy, loại tội lỗi!

      Cũng đúng, đối với , thân thể Trình Dư Chân chính là tai họa làm người ta muốn phạm tội, cùng trở mặt thành thù, phải phụ ít nhất chín mươi chín phần trách nhiệm.

      Nhưng có việc cầu người chính là phải chịu thiệt, vì muốn lãng phí thời gian quý giá, vẫn là lựa chọn đem công tác chán ghét này làm xong.

      Vì thế đứng lên, đến trước bàn làm việc của , tin cách nhau cái bàn, có thể làm ra chuyện gì với .

      ung dung nhìn , từ ngăn kéo lấy ra túi giấy.

      “Đây là tư liệu cá nhân của tôi cùng bằng cấp chứng minh.”

       “Đưa cho tôi.” trừng mắt , vươn bàn tay bé.

      “Em lại đây lấy.” lùi bàn tay to về, thỏa hiệp.

      ......” Vẻ mặt của tức giận, trong lòng biết ràng, thời gian kéo dài càng lâu, đối với càng bất lợi, chỉ có thể cắn cắn cánh môi, tiếng động thỏa hiệp, vòng qua cái bàn, muốn cướp đoạt túi giấy tay .

      Phản ứng của còn muốn nhanh hơn so với tưởng tượng, bàn tay to co rụt lại, tay kia nắm giữ lấy thắt lưng của , lộ ra nụ cười tươi ác ý.

      Lâm Gia Gia rơi vào lồng ngực rắn chắc của , lập tức bị nhiệt độ cơ thể ấm áp bao quanh, hai má nháy mắt ửng đỏ mảnh.

       “ rất thích em nhiệt tình thương nhung nhớ thế này.” Bạc môi của gần sát lỗ tai của , thanh mê người, trầm ổn chứa tia trêu tức.

      Hai bên tai đều đỏ ửng, thở phì phì rời khỏi ôm ấp của , mắt đẹp hừng hực liệt hỏa thiêu đốt,“Trình Dư Chân...... là tên khốn kiếp!”

      nhướng mày, mặt vẫn mang tươi cười như cũ.
      JupiterGalileo thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Lạc Lạc

      Tặng Văn Văn đáng iu ^^


      <img class="alignnone size-full wp-image-10393" title="819L5Y_19011254024439" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/02/819l5y_19011254024439.jpg" alt="" width="450" height="647" />



      “Đây phải là thái độ có việc cầu người, Gia Gia.” lắc lắc ngón tay, nghiêm túc.

      giống như chim sợ cành cong, nhảy cách vài bước xa, vừa giận vừa tức, ánh mắt như muốn chém thành mười tám khúc...... , là băm thành thịt viên.

       “ chút cũng thay đổi!” Luôn thích đùa giỡn lòng bàn tay.

      Trình Dư Chân nhếch miệng cười,“ như vậy, quá khứ cùng tại, em đối với vẫn nhớ mãi quên?”

      “Sau ngày chia tay với , tôi quên hoàn toàn.” đỏ ửng cả khuôn mặt nhắn phản bác,“ đưa tư liệu cho tôi cũng sao, tôi cũng muốn đùa với , tạm biệt!”

      Hừ! quyết định tự lập tự cường, nghĩ biện pháp khác.

      Trình Dư Chân ngồi ở ghế da, nhìn tức giận rời .

      hoàn toàn quên ?

      Đây là chuyện buồn cười nhất nghe được sau khi cùng chia tay,

      Đối với kháng cự của , giận ngược lại cười, tâm tình tốt giống như mở đầu cho nốt nhạc đầy màu sắc sắp đến.

      Dù sao có người bình thường nào đối với người quên có phản ứng lớn như vậy chứ?

      Lâm Gia Gia, em đừng tiếp tục giấu đầu hở đuôi.

      ****************

      Tức chết !

      Lâm Gia Gia rời khỏi trường trung học Đông Phương, tâm tình vẫn luôn cực kì tồi tệ, mãi đến giờ tan tầm.

      Từ sau khi Trình Dư Chân vào Đông Phương trấn, mọi việc của bắt đầu thuận lợi, làm chuyện gì giống như đều có gông xiềng, buộc tay buộc chân.

      Quán trưởng dặn dò chỉ chuyện , vẫn thể hoàn thành, tất cả đều là vì chỉ cần đối mặt với Trình Dư Chân, luôn luôn khống chế được.

      Lại thể thẳng ra nguyên nhân, chỉ cần nghĩ đến nụ cười ngọt ngào của Quán trưởng, cảm thấy mình ngập tràn tội ác, dù sao bởi vì chướng ngại của bản thân , mà làm trì hoãn công việc.

           có mặt mũi nào để ràng chân tướng việc… lẽ đến tố khổ cùng Quán trưởng: Xin lỗi, bởi vì đối tượng phỏng vấn chính là bạn trai trước của em, em vừa gặp ta, trong lòng còn có bóng ma......

      Làm ơn , cũng phải đứa ngu ngốc, làm sao biết xấu hổ nhận an ủi của người khác chứ!

      Hơn nữa nghĩ rất kĩ, muốn câu chuyện quá khứ bị vạch trần, khiến cho mọi người đều biết, nhất là người nhà, bằng nhất định khiến cho cha mẹ chú ý.

      Suốt cả ngày, tâm thần yên, chờ khi phục hồi tinh thần lại, các đồng đều tan tầm.

      Đóng cửa thư viện xong, lê bước về nhà, vừa mới bước vào huyền quan, chợt nghe thấy tiếng cười của mẹ, cùng với giọng nam trầm thấp quen thuộc.

       “Trình tiên sinh, cậu quá khách khí rồi, về sau chúng ta chính là hàng xóm, sau này có rảnh nhớ đến nhà tôi nhé.” Mẹ Lâm đối với hàng xóm mới trước mắt có hảo cảm giải thích được.

      Lâm Gia Gia lơ đễnh, dù sao người của Đông Phương trấn chính là thuần phác thành , hàng xóm mỗi ngày la cà.

      Nhưng, là Trần tiên sinh nhà ai? Chẳng lẽ khu nhà cách ba căn đãn bán rồi sao?

      thầm đoán, đồng thời cởi giầy.

      “Chỉ cần mẹ Lâm chê con biết xấu xổ về sau con thường xuyên đến làm phiền gia đình.”

      Thanh này rất quen thuộc...... Ngay sau đó, sắc mặt đại biến, trực tiếp vọt vào phòng khách.

      “Trình, Dư, Chân?”

      làm sao có thể xuất ở nhà ?

      Mẹ Lâm quay đầu, nghi hoặc nhìn .

      “Thực khéo.” Trình Dư Chân nhìn cười,“Chúng ta thực có duyên.”

      “Có duyên cái rắm!” hoàn toàn để ý hình tượng,“Tên nghiệt này làm sao có thể ở nhà của tôi?”

      “Gia Gia, tại sao con lại lễ phép như vậy? Trình tiên sinh vừa đến nơi này, có lòng đến đây tặng lễ vật làm quen với bà con hàng xóm.” Mẹ Lâm thầm oán liếc mắt nhìn con , đột nhiên nhớ tới cái gì,“Ủa? Các con quen nhau sao?”

       “Đương nhiên, chúng con rất thân thiết......”

       “ quen, chúng con quen, ta chỉ là học trưởng lúc con học đại học, thực quen.” Lâm Gia Gia vội vàng đứng chặn giữa và mẹ mình kéo tay , “Được rồi, mau về nhà ăn cơm ! Nhà chúng tôi hôm nay có nấu nướng, mau !”

       “Gia Gia!” Gặp quỷ sao! Mẹ Lâm nheo đôi mắt lại, thất kinh nhìn con .“Nếu là học trưởng, chứng tỏ nhất định có từng chiếu cố con, tại sao con có thể qua sông đoạn cầu như vậy?”

      bất chấp tất cả, cũng bất chấp tiếng hét của mẹ, đẩy mạnh về hướng cửa.

       “Tôi mặc kệ rốt cuộc muốn làm cái gì, từ nay về sau, đừng tới nhà của tôi nữa, bằng tôi......”

      “Gia Gia.” trẻ tuổi xinh đẹp đứng ở cửa, da thịt trắng noãn như em bé tươi cười hớn hở.

       “Tiểu Nhạc?” Lâm Gia Gia nhìn thấy người bạn thân từ , có chút kinh ngạc.

      Để cho trạch nữ Thường Tiểu Nhạc này xuất môn, chỉ có ba kiện: Hết thức ăn, thiên tai và nộp bản thảo, cho nên bình thường muốn gặp rảnh rỗi dạo trấn như thế này là chuyện rất hiếm có.

       “Cậu muốn đâu à?”

      Thường Tiểu Nhạc nghiêng mặt, mày hơi nhăn lại,“Cậu quên A Bàng hẹn chúng mình đến nhà ấy nướng thịt sao?”

       “A!” Lâm Gia Gia lúc này mới nhớ đến, khẽ gọi tiếng,“Tớ thực quên.” Gần đây bởi vì phiền não chuyện của Trình Dư Chân, rất nhiều chuyện đều bị gác ở bên.

       “May mắn mà tớ vòng đến đây.” Thường Tiểu Nhạc chỉ cần nghĩ đến món thịt nướng ngon lành, liền cười đến híp cả mắt, “Mẹ Lâm, xin chào.”

       “Tiểu Nhạc, muốn ăn thịt nướng a?” Mẹ Lâm nhìn thấy lại có khách đến, lập tức đem những lời muốn mắng con nuốt trở lại trong bụng.“Vị này là Trình tiên sinh vừa mới chuyển đến trấn này, về sau mọi người đều là hàng xóm. bằng như vầy , Gia Gia, mẹ thấy tuổi của Trình tiên sinh cũng tương đương với các con, hãy mang thằng bé theo với, thuận tiện giúp nó giới thiệu làm quen bạn bè luôn, về sau mọi người rảnh rỗi chiếu cố lẫn nhau!”

       “Mẹ!” Trời ạ, cần thêm phiền được ? luôn mong mỏi cách được Trình Dư Chân xa chừng nào tốt chừng nấy, muốn có bất cứ dính dáng gì đến .

       “Tốt!” Thường Tiểu Nhạc trời sinh tính vui vẻ, chú ý đến ám hiệu Lâm Gia Gia quăng tới, trong lòng thầm nghĩ nhanh chóng đến chỗ ăn thịt nướng thôi.

       “Cám ơn.” Trình Dư Chân cười, đôi mắt đen sáng rực, nhìn phía Mẹ Lâm,“Mẹ Lâm, trễ chút con mang thịt nướng trở về mượn hoa hiến phật.”

       “Được, được, được.” Mẹ Lâm cười gật đầu, càng nhìn, bà càng thích cậu trai trẻ dễ thương này, Mau ! Gia Gia, chiếu cố học trưởng của con thậtt tốt nhé.”

      Lâm Gia Gia ngửa mặt nhìn trời, bất đắc dĩ thở dài.

      Quên , quên , ít nhất quan hệ của với bị vạch trần trước mặt mẹ, bằng khẳng định nổi lên trận gió to soóng lớn, trước đưa mang cách xa nơi này có vẻ quan trọng hơn.

      nhất định phải tìm cơ hội cùng , Lâm Gia Gia chút cũng muốn cùng Trình Dư Chân nối lại quan hệ!
       
      JupiterGalileo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :