Bí ẩn sau cánh hồng - Nhược Vi

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      [​IMG]
      Tác phẩm: Bí sau cánh hồng

      Tác giả: Dạ Trúc Nguyệt

      Thể loại: hắc bang, mưu, báo thù

      Tình trạng: ongoing

      Văn án
      bé mới 5 tuổi phải nhìn thấy cái chết của cha mẹ mình, thấy máu, thấy những cánh hoa hồng nằm trong vũng nước màu đỏ tươi. Phát ra mất tích của người trai ruột. Tất cả những điều ấy kích động đến trí óc non nớt của bé chưa đầy 10 tuổi đầu. 20 năm sau, trở lại và vị trí nhất định trong cả hắc bạch đạo. Kể từ giờ phút này trở , cuộc báo thù của mới bắt đầu và đó cũng là lúc những bí mật trong quá khứ cũng dần hé lộ. Những cuộc chiến đẫm máu, những mối nguy hiểm đến với ngày nhiều. giải quyết như thế nào?

      ông trùm hắc đạo khét tiếng, ai trong giới nghe đến tên đều có vài phần nể sợ. - tổng giám đốc tài giỏi của bạch đạo. ông trùm trong thế giới ngầm như mà cũng có bạn. người bạn mà rất tin tưởng - là ai? Bánh xe định mệnh đưa đén gặp tại bữa tiệc của giới bạch đạo. Kể từ đó, họ đồng hành với nhau vượt qua mọi nguy hiểm.

      Tình liệu có xóa bỏ mọi hận thù hay khiến nó trở nên dữ đội hơn?


      Last edited: 22/4/17
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    2. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 1: Quá khứ
      * Tại căn nhà gỗ ven biển:

      " cho em kẹo nữa!" bé với khuôn mặt thiên thần làm nũng với bé trai trạc bằng tuổi .

      " cho đâu!" Người con trai phồng má lên, lề lưỡi trêu tức bé kia.

      Thế là trong căn nhà gỗ cạnh bển kia vang lên tiếng cười đùa, tiếng chân của 2 đứa trẻ rượt nhau trong căn nhà. lúc sau, từ trong nhà bếp xuất người phụ nữ trạc tầm 40 tiến dần về phía bé. Bà có vẻ đẹp mặn mà dù bà bước qua tuổi thanh xuân. bé vừa nhìn thấy bà liền chạy ngay vào lòng bà nhõng nhẽo: "Mẹ ơi, hai cho con kẹo kìa." xong, bé còn giả vờ khóc nữa.

      Mẹ liền nhéo mũi : "Thôi nương tôi thấy toàn ăn hiếp người khác chứ ai ăn hiếp được "

      "Con có ăn hiếp ai đâu, mọi người ăn hiếp con có!" bé chu môi lên với mẹ mình.

      "Thôi là ăn hiếp con, chịu chưa?" Mẹ đáp.

      " thấy chưa, tí nữa mẹ phạt đó." bé quay lại trêu mình. Bé trai kia định lại mẹ :"Thôi, xin hai đứa, hôn nay là sinh nhật hai đứa, mẹ có quà cho các con đây."

      "Đâu đâu? Quà ở chỗ nào thế mẹ?" Nghe thấy có quà mắt bé liền sáng lên.

      "Chỉ có thế là tài!" trai bé liền mắng .

      Trong lúc đó, mẹ của hai đứa trẻ lấy ra 1 chiếc vòng cổ có hình bông hoa hồng trong suốt được làm từ kim cương và chếc nhẫn hình con chim đại bàng được chế tác rất tinh xảo ra.

      "Oa! Mẹ ơi đẹp quá!" Hai đứa trẻ đồng thanh reo lên.

      Mẹ hai đứa bé mỉm cười, bà lần lượt đeo cho chúng những kỉ vật của hai vợ chồng mà bà giữ gìn suốt mấy chục năm nay. Đúng lúc ấy, lầu vọng xuống giọng trầm ấm: "Trúc Lam, Lăng Phong hai con lên đây."

      Nghe thấy tiếng ba gọi, hai em liền chạy ngay lên lầu mà để ý thấy ánh mắt mẹ mình - ánh mắt chứa đầy đau đớn, tiếc nuối và buồn bã.

      "Ba cho gọi bọn con ạ?" Cậu bé mang cái tên Lăng Phong hỏi ba mình.

      "Ừ, hôm nay sinh nhật hai con, ba có quà muốn tặng các con, hai con theo ta."

      Hai đứa trẻ theo ba mình và 1 căn mật thất đằng giá sách. Ông bật đèn và lấy ra hai tập hồ sơ, ông : "Đây là những chứng cứ phạm tội của CIA. Hai con mỗi người giữ 1 tập kĩ. Đến khi có đủ sức mạnh, các con hãy mang ra. Còn bây giờ các con hãy ở trong đây, dù có bất kì tiếng động nào cũng được ra ngoài. Khi các con nghe thấy tiếng gì nữa 1 tiếng sau các con hãy ra ngoài."

      Sau khi dặn dò xong, ông ra ngoài, cánh cửa từ từ đóng lại. hiểu sao hai đứa trẻ có cảm giác đây là lần cuối cùng chúng nhìn thấy cha mẹ mình. Cánh cửa vừa đóng lại, người đàn ông vội xuống dưới. Chưa đặt chân xuống cầu thang, ông nghe thấy tiếng hét thê thảm của người phụ nữ. Ông chạy vội xuống nhà, trước mắt ông là hình ảnh người vợ mà ông hằng thương giờ bị trói ở cột nhà, bà phải chịu những đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần. Bà bị những tên dã thú đó đánh thương tiếc bằng roi điện, bằng côn.

      "Thả vợ tôi ra!" - Ông hét.

      "Được, vậy cho tôi biết hai tập hồ sơ đó ở đâu." - tên có vẻ là người đứng đầu hỏi ông.

      " bao giờ!" - Ông gằn giọng.

      "Được, cho ngươi nhìn thấy vợ ngươi đau đớn như thế nào. Mấy tên kia, chặt đứt cánh tay của con ả đó cho tao." - ra lệnh.

      Tiếng kếu xé trời của người phụ nữ làm ông đau đớn trong lòng. Ông hét lên:

      "Dù có chết chúng tôi cũng để các ông biết chỗ cất hai tập hồ sơ đâu!"

      "Chết tiệt! Tụi mày cắt từng miếng thịt thân thể bọn chúng ." - Tên đứng đầu hét lên.

      Họ đánh đập, cắt từng miếng thịt thân thể hai người trung niên, gương mặt họ như chơi đùa với con chuột sắp chết. Hai tiếng súng trúng thẳng mi tâm khến hai vợ chồng chết nhắm mắt. Những tên bằng loài cầm thú lại chẳng hay biết gì về đứa trẻ xuất ở đấy từ nãy đến giờ. Đó ai khác chính là Lăng Phong - con trai của hai người vừa chết. Thế nhưng trẻ con vẫn là trẻ con, cậu bé vẫn thể bình tĩnh được khi tận mắt nhìn thấy cha mẹ mình bị hành hạ đến chết, cậu lao ngay ra chỗ bố mẹ mình dù biết hành động ấy có thể khiến cậu gặp nguy hiểm. Cậu lay họ nhưng họ dậy. Cậu khóc, lần đầu tiên trong đời cậu khóc. Nhìn thấy đứa trẻ, người đứng đầu đám người kia ra lệnh:

      "Đem nó về, có khi nó biết tập hồ sơ đó ở đâu. Còn căn nhà này, đốt ."

      xong, bước ra ngoài, bọn thuộc hạ tách cậu ra khỏi cha mẹ mình, và khi hai chiếc ô tô rời cũng là lúc căn nhà đó bốc cháy. Còn Trúc Lam, đợi mãi thấy trở lại, nôn nóng cùng cảm giác sợ hãi trong lòng thôi thúc con bé chạy ra khỏi mật thất. Hình ảnh nhìn thấy đầu tiên lại là ngọn lửa đâng cắn nuốt ngôi nhà chứa đầy những kỉ miệm hạnh phúc của . Trúc Lam chạy vội xuống lầu, đứa trẻ đó thể tin nổi vào mắt mình khi thấy từng bộ phận lìa hẳn hỏi thân thể của cha mẹ , máu của họ chảy xuống thấm đẫm nền đất lạnh lẽo dần nóng nên bởi nhiệt độ của ngôi nhà. Trúc Lam chạy lại lay cha mẹ của mình nhưng họ tỉnh lại , bé nhìn vào đôi mắt vẫn mở to của cha mẹ với khuôn mặt nhăn nhó thể cái chết tột cùng đau đớn. Trúc Lam chợt nhìn quanh, tìm thấy trai , đứa trẻ kêu gào khản cổ cái tên "Lăng Phong" giữa ngôi nhà đâng ngày càng cháy rụi, vài thanh sắt từ trần nhà bắt đầu rơi xuống, chiếc váy trắng của Trúc Lam cũng bắt đầu bén lửa. Tất cả mọi việc xảy ra quá nhanh, đầu óc của bé mới 5 tuổi như muốn nổ tung. Trúc Lam thôi tìm trai mình, cầm lấy tập hồ sơ mà ba đưa chết khi chết ôm vào lòng rồi tìm cách thoát khỏi biển lửa thiêu rụi toàn bộ ước mơ của . Sau khi ra ngoài được, tay bé vẫn cầm tập hồ sơ cháy xém vỏ ngoài và nắm chặt bông hồng héo úa dính đầy máu của cha mẹ mình như lời thề: Tôi - Mai Trúc Lam này khiến từng người gây thương tổn lên gia đình tôi phải nhận lại kết cục đau đớn gấp trăm ngàn lầm và tìm lại Lăng Phong....


      Last edited: 11/8/16

    3. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 2: Gặp mặt
      giật mình tỉnh dậy, trán đẫm mồ hôi. bần thần nhớ lại về 20 năm trước, nhớ về 1 quá khứ mà có lẽ nó theo đến suốt cuộc đời. Giờ đây có thể làm mọi điều mình muốn nhưng vẫn chưa thể thực được lời thề của mình, lời thề của trước máu của cha mẹ, tìm được người trai thất lạc. Lại đêm nữa ngủ được, lần nữa bị nhốt lại bởi 4 bức tường lạnh lẽo sức sống, để nhớ về 1 tuổi thơ giống những đứa trẻ khác. Trúc Lam mở chiếc tủ cạnh giường, bên trong là bông hồng héo úa theo thời gian. Nó có màu đen và thoang thoảng mùi tanh của máu người. Trúc LAm cầm bông hồng ra như để nhắc nhở chính mình được quên mối thù năm xưa...
      * Sáng hôm sau tại tập đoàn Trúc thị:

      "Cốc, cốc, cốc"

      "Mời vào!" Giọng người phụ nữ vang lên.

      "Thưa Lam chủ tịch, dự án xây cao ốc ở thành phố A gặp trục trặc!" chàng thư kí lễ phép với người con .

      "Vấn đề gì?" bình tĩnh của khiến người khác cảm thấy đó chỉ là 1 chuyện rất đỗi bình trường.

      "Dạ, phía tập đoàn Lãnh thị cạnh tranh với chúng ta về lô đất dùng để xây cao ốc." chàng thư kí cảm thấy bình tĩnh của kia làm mình thấy ngột ngạt, chỉ muốn thoát khỏi căn phòng này.
      "Tập đoàn Lãnh thị?" hỏi lại, gương mặt xinh đẹp của ngước lên, khuôn mặt của trẻ mà trở thành chủ tịch của tập đoàn đứng đầu bạch đạo quả khiến người khác phải nể phục.

      "Vâng"

      "Được rồi, tôi giải quyết, hãy đưa lịch trình làm việc ngày hôm nay ra đây." ra lệnh.

      "Dạ"

      " lui xuống trước ."

      Thư kí vừa lùi xuống, liền gọi điện thoại: "Cherry, tìm cho tôi lịch trình của tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị, trước trưa nay mang đến văn phòng tôi."
      "Dạ."

      *9:00 tại tập đoàn Trúc thị:

      "Thưa chủ tịch, hôm nay tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị đàm phán với bên vào 14:00 . Buổi tối ta dự tiệc tại bữa tiệc quy tụ các nhân vật lớn trong giới kinh doanh. Chủ tich, ngài cũng có giấy mời."

      "ừ, để đấy. Giờ tôi có việc trước, những chuyện còn lại giao cho ." Trúc Lam phân phó xong liền ra khỏi phòng.

      * Tại buổi tiệc dành cho những nhà kinh doanh lớn:

      Chiếc Cadillac dừng ngay trước nơi ra vào của buổi tiệc, bước xuống là người đàn ông lịch lãm, người toát ra uy quyền. Đôi mắt phượng chứa nhiều điều mà ai có thể nhìn thấu đôi mắt ấy. Theo sau thuộc hạ trung thành, tên ta là Kron.

      "Tổng giám đốc Lãnh, ngài đến rồi à, vinh dự cho chúng tôi quá. Mời ngài vào." Tổng giám đốc công ti La Vinh niềm nở. Tổng giám đốc Lãnh gật đầu và bước vào trong.

      Nửa tiếng sau, siêu xe Ferrai màu đỏ rực tiến vào. Từ xe, mặc chiếc váy màu trắng ôm sát người và kèm theo đó là 1 chiếc bóp màu đen. tựa như thiên thần với đôi cánh đen. Theo sau báo cáo với về lịch trình tổng giám đốc Lãnh thị - Cherry.

      "Ra là chủ tịch Lam, quý hóa quá, hôm nay tôi có diễm phúc khi được đón tiếp quý xinh đẹp đây. Mời vào trong." Trúc Lam cũng chỉ gật đầu rồi bước vào trong.

      Ở bên trong, tiếng nhạc vang lên, tiếng ồn ào của những người đứng đầu các công ti đanh tiếng khiến cảm thấy khó chịu. Đúng lức đó, người dẫn chương trình bước ra, tiếng nhạc dần tắt, tiếng ồn ào cũng dần mất . Người dẫn chương trình : "Thưa tất cả những vị khách ở đây, chúng ta đều là những người có tiếng trong giới kinh doanh. Nhưng đặc biệt hơn cả, xin giới thiệu có mặt của tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị và chủ tich của tập đoàn Trúc thị . Hai tập đoàn này đều là những tập đoàn đứng đầu bạch đạo chúng ta, mời hai vị lên đây."

      " Tôi đến đây...." Tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị chưa xong bỗng "ĐOÀNG" tiếng súng vang lên khiễn những người có mặt ở đây trở nên hoảng sợ. Cảnh tượng hỗn loạn xuất cách nhanh chóng.

      Tiếng người chủ trì buổi tiệc vang lên: "Thưa mọi người, đừng hoảng sợ, mời theo lối này."

      Tiếng người chủ trì buổi tiệc vang lên: "Thưa mọi người, đừng hoảng sợ, mời theo lối này."

      Tiếng đạn ngày nhiều hơn, mọi người ai ai cũng hoảng sợ, duy chỉ có vẫn bình thản nhìn dòng người rồi từ từ bước về phía của thoát hiểm. Đội nhiên, viên đạn nhắm thẳng vào , Trúc Lam liền né sang bên, viên đạn ghim ngay vào bức tường đối diện. lập tức rút khẩu súng từ trong ví nhắm thẳng về hướng của viên đạn vừa định ám hại . thấy người đâu nhưng chắc chắn viên đạn vừa bắn ra giết chết mạng người. Cherry thấy thế liền rút súng bên hông ra chống trả. Các hành động nhanh, gọn, chuẩn của Trúc Lam khiến cho Lãnh Phượng hơi nhăn mày.

      Xác định được mục tiêu, những tay bắn tỉa liền tập trung nhả đạn về phía Lãnh Phượng và Trúc Lam. Kron và tổng giám đốc Lãnh thị cũng rút súng để bắn trả. Trúc Lam có vẻ chật vật vì mặc váy bó sát nên khó mà di chuyển nhanh. lộn vòng trung để tránh khỏi cơn mưa đạn, hai tay ngơi nghỉ chút nào. Lãnh Phượng bắn trả lại rất nhanh và chuẩn khiến rất nhiều tên bắn tỉa ngã xuống. Mỗi viên đạn bắn ra đều nhắm vào những bộ phận hiểm yếu nhất trong cơ thể con người. Thuộc hạ của 2 người cũng bắn được khá nhiều và 2 tiếng sau, cuộc đấu súng cuối cùng cũng kết thúc, bốn người đều bị tổn thương gì, chie là hơi chật vật chút. lướt qua điều gì đó chỉ đủ để hai người nghe thấy, xong thẳng. Chỉ thấy khẽ nhếch môi và khẽ : "Thú vị."
      Last edited: 16/8/16

    4. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 3: Điều tra
      * Sáng hôm sau tại tập đoàn Lãnh thị:
      "Cốc cốc cốc."

      "Mời vào."

      "Chào tổng giám đốc Lãnh, còn nhớ tôi chứ?" Trúc Lam nở nụ cười xã giao với Lãnh Phượng.

      "Chủ tịch Lam tới đây làm gì?" Lãnh Phượng ngước đôi mắt phượng lên nhìn rồi tiếp tục với công việc của mình, cũng chẳng mời Trúc Lam ngồi xuống

      "Tôi đến là để muốn thương lượng với về lô đất ở trung tâm thành phố A." Trúc Lam cũng chẳng bận tâm tới thái độ của Lãnh Phượng, thẳng mục đích của mình.

      " muốn thương lượng điều gì?" Lãnh Phượng ngạc nhiên khi đến vấn đề này.

      "Tôi muốn rút khỏi buổi đấu thầu diễn ra vào tuần sau." cũng chẳng quanh co lòng vòng.

      "Đối với cuộc thương lượng mang lại lợi ích, chúng tôi thỏa thuận." trả lời.

      "Tôi hiểu ý , vậy xin cáo từ." quay mặt ra cửa.

      "Hồng Ân, tiễn khách." ra lệnh cho cấp dưới.

      Vừa ra khỏi tập đoàn Lãnh thị, Trúc Lam nhận được cuộc gọi của Cherry:

      'Thưa chủ nhân, có chuyện lớn xảy ra rồi ạ" Giọng Cherry khẩn cấp.

      " Chuyện gì?" Trúc Lam cau mày trước thái độ của Cherry.

      "Người cứ về căn cứ trước "

      'Được."

      rồi phóng chiếc Ferrai thẳng. Lãnh Phượng nhìn theo cho tới khi mất hút, ánh mắt biến đổi nhưng nhanh chóng hồi phục.

      * Đại bản doanh Mai gia ở Paris:

      'Có chuyện gì?" Trúc Lam vừa lái xe vào sân liền hỏi.

      " Thưa chủ nhân, 10 thùng kim cương của chúng ta bị cướp mất."

      "Ai cướp?" Mặt trầm xuống.

      "Dạ là người của Jimy."

      "Nhà Jimy đúng là ngày càng to gan, họ mang lô hàng đâu?" Trúc lam hỏi.

      " Dạ, JK vừa tra ra lộ trình của họ, người của Jimy mang hàng của chúng ta đem bán cho tay buôn kim cương ở Mỹ. Chúng bằng máy bay, 9:00 sáng ngày mai xuất phát." - Cherry báo cáo.

      "Hừ, dám đụng đến hàng của Trúc Lam này phải xem bản lĩnh của ông lớn thế nào, Jimy. Cherry, Jk chuẩn 3 máy bay chiến đấu F-35A. Mai xuất phát." - ra lệnh.

      "Jake, điều tra cho tôi về nhóm người bắn tỉa tại bữa tiệc Bạch đạo. Jack giám sát chặt chẽ mọi hoạt động của CIA." - Trúc Lam đưa ra loạt mệnh lệnh.

      "Vâng, thuộc hạ tuân lệnh." - Jack và Jake đồng thanh.

      "Được rồi,về chuẩn bị ."

      Sau khi bọn họ hết, lên phòng mình, cầm lấy bức ảnh chụp cùng gia đình bị lửa cháy mất ít, nghĩ: "Ba mẹ, con trả thù cho mọi người và hoàn thành tâm nguyện của ba...."

      Last edited: 20/8/16

    5. Morrie Vương Nhược Vi

      Morrie Vương Nhược Vi Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      4
      Chương 4: Đoạt lại
      9:00 sáng hôm sau, ở Mai gia có ba chiếc máy bay chiến đấu F-35A bắt đầu cất cánh. Chẳng mấy chốc, người của Mai gia bay bầu trời nước Mĩ ở hướng Tây Bắc. Trong ba chiếc máy bay ấy, ai biết Mai Trúc Lam - người đứng đầu của gia tộc trẻ này ở đâu. giờ, những gì họ làm đều là nghe theo lệnh của trong bộ đàm.

      "Áp sát mười chiếc máy bay phía ." Giọng Trúc Lam vang lên trong bộ đàm.

      "!" JK lên tiếng.


      Ba chiếc máy bay do JK, Cherry và Jack làm cơ trưởng lần lượt tiến gần vào mười chiếc máy bay phía trước.

      "Phá hủy. Trừ chiếc dẫn đầu."

      "Vâng."

      Theo lời , chín chiếc ở phía sau lần lượt phát nổ, máy bay đầu tiên ở khá xa nên bị ảnh hưởng mấy.

      "Lui về."

      Những máy bay chiến đấu của Mai gia lần lượt rút về. Ở trong máy bay đầu tiên của nhà Jimy, Mai Trúc Lam trà trộn vào từ lúc nào. Vào tối hôm trước ở gia tộc Jim, mình đột nhập vào đó. Trúc Lam giết tên vệ sĩ thuộc đội vận chuyển kim cương và dịch dung thành . tìm chiếc máy bay chở kim cương và ở trong đó đến bây giờ.

      Giờ đây, chiếc máy bay cuối cùng này, Trúc Lam sử dụng khí độc số 007 - loại khí độc màu mùi khiến tất cả thuộc hạ của Jimy đều chết hết. Chất độc tràn lan khắp mọi khoang trực thăng nhưng ảnh hưởng tới Trúc Lam do ăn giải độc. Nhưng người đàn ông cầm lái kia cũng vậy, ta bị ảnh hưởng trước khí độc do điều chế. Thấy ngồi im cử động, toan giết từ phía sau nhưng chiếc phi tiêu phóng ra còn chưa chạm vào cổ bị người đàn ông ấy nắm gọn trong lòng bàn tay. Trúc Lam kinh ngạc trước thân thủ nhanh nhẹn của người đàn ông này vì biết giết phải là điều dễ dàng. ấn nút điều khiển tự động cho máy bay rồi đứng đối diện . Khuôn mặt bị chiếc mũ lưỡi trai che mất nửa khuôn mặt, nhìn diện mạo. quan sát và vô tình nhìn thấy chiếc nhẫn in hình đại bàng mờ dần theo năm tháng.

      " là ai?" thể điều chỉnh cảm xúc, xúc động hỏi. Nhưng chỉ im lặng nhìn .

      "Chiếc nhẫn này từ đâu ra?" vẫn hỏi nhưng lại như mắt điếc tai ngơ. Mất bình tĩnh, rút súng nhắm bắn người đàn ông kì lạ kia. vẫn vậy, im lặng đánh trả, chỉ tránh đạn. viên đạn bắn thẳng vào nút điều khiển tự động khiến cái nút ấy bị hỏng, cả máy bay như con chim gãy cánh lao thẳng xuống dưới. Nhanh như cắt, ta điều chỉnh lại cần lái rồi ra hướng cửa máy bay. Tiến súng vẫn vang lên, mở cửa, gió mạnh lùa vào lấy tất cả khí độc. chiếc trực thăng xuất ở đó từ lúc nào. quay đầu về phía Trúc Lam và :

      "Max, hãy nhớ cái tên này." rồi nhảy sang chiếc trực thăng kia và mất dần trong mây. Về phần , nghe thấy cái tên Max, chợt nghĩ tới người nhưng tình thế giờ cho phép suy nghĩ quá nhiều. Máy bay do được điều khiển lao thẳng xuống đại dương với vận tốc chóng mặt. giờ, máy bay chỉ cách biển 500m, gió mạnh lùa vào khiến tỉnh táo lại, vội chạy ra nắm cần kéo lên. Trong phút chốc, máy bay tưởng chừng như rơi xuống biển rồi lại trở về với bầu trời. Trúc Lam điều khiển cho chiếc máy bay hạ cánh tại vùng đất trống phía Nam nước Mĩ. liên lạc với JK:

      " Phía Nam nước Mĩ, vĩ độ 105. Đến đón tôi."

      "Vâng."

      Tối hôm ấy ở chính điện, Trúc Lam ra lệnh:

      "Oliver, đưa hàng cho khách ở Tây Á. JK, điều tra về người tên Max có quan hệ với Lãnh gia." như vậy cũng bởi vì khi người đàn ông ấy nhảy sang trực thăng thấy biểu tượng của Lãnh gia - con phượng hoàng đen tuyền.

      "Tuân lệnh." Tất cả mọi người lui xuống, Trúc Lam đứng đó, nhớ lại khuôn mặt của người đàn ông mà gặp máy bay. ta khiến cảm thấy vừa lạ vừa quen và cả chiếc nhẫn đó nữa. Rốt cuộc ta là ai?

      Trong căn phòng tối đen khác, giọng lạnh lẽo vang lên:

      "Xác định rồi chứ?"

      "Ừ. Quả đúng là người đó." giọng khác vang lên.

      " định làm gì?"

      "Găp lại, tại buổi tiệc của Mathew."

      Sáng hôm sau, tại Mai gia:

      " Thưa chủ nhân, có thiệp mời mừng đầy tháng con nhà Mathew." Cherry báo cáo

      " Còn gì nữa ?" Trúc Lam đưa lưng về phía Cherry

      " Jake thông báo tìm thấy Mai Lăng Phong."

      "Là ai?" Trúc Lam quay mặt lại

      "Max, người mà chủ nhân bảo JK điều tra. ta là Mai Lăng Phong là người đứng đầu tổ chứa Mafia Mĩ có quan hệ tương đối thân thiết với Lãnh gia." Cherry thông báo.

      " lui xuống , bữa tiệc đó tôi tới." Trúc Lam

      Sau khi Cherry ra khỏi phòng, gương mặt thay đổi. phải khuôn mặt thờ ơ lãnh đạm hay lạnh lùng mà đó là khuôn mặt mang chút cảm xúc của con người. cười, cười vì mình tìm thấy người trai thất lạc bao năm nay, cười vì hoàn thành phần của lời thề. nụ cười nhưng chân thành của người con đứng nơi đầu sóng ngọn gió.

      * * *
      Last edited: 5/5/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :