1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình An Trọng Sinh - Dư Phương (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      Trọng sinh. Hai từ này có lẽ vừa lạ vừa quen, cũng là dạng xuyên ko, linh hồn chuyển hoán vào thân thể khác, nhưng cái đáng ở đây đó là linh hồn này quay ngược thời gian trở về lại với chính mình trong quá khứ để sửa chữa lỗi lầm mà mình sai.

      Tôi, tuy lãng mạn, nhưng luôn thích những câu chuyện thực tế ko thích trọng sinh, cũng như Nữ Tôn là thể loại tôi chả thích, bởi vì truyện ở thế giới nữ tôn nam nhân ko hề có địa vị, chẳng khác gì nữ nhân thời xưa.

      Còn trọng sinh, lại càng mờ ảo hơn vì có mấy ai quay lại được quá khứ, nhưng nếu ngồi nghĩ kĩ lại, cũng có đôi lúc trong cuộc sống của chúng ta, ai chẳng mơ ước có bạn mèo máy Đô rê mon ở cạnh bên để được quay ngược thời gian sửa chữa điều tiếc nuối trong đời mình.

      Bài viết này tôi viết cho Bình An, thiên kim tiểu thư chính hiệu sống trong lồng son do cha , bao bọc, có mẹ, nên tình của cha toàn bộ dành hết cho , tạo ra như con búp bê bằng sứ, , bằng tất cả chân tình, để rồi khi cả hai cưới nhau, cùng với tình nhân của cha, mưu hãm hại đến mất mạng.

      Bị người mình hết lòng , hết lòng tin tưởng hãm hại còn gì chua sót bằng? Họ đến nàng ngoài lợi dụng, bán đứng , bây giờ, ông trời cho cơ hội làm lại cuộc đời, phải học cách mạnh mẽ học cách để sinh tồn, học cách để tự đứng vững đôi chân của mình để trả thù lại tất cả những người hại .

      Nam chính, nam nhân thành đạt, chủ tập đoàn Nghiêm thị, là công tử phong lưu chơi bời vạn bụi hoa phiến lá dính thân. Nhưng từ khi gặp Bình An, che chở, bảo bọc cho , cưng chiều tuyệt đối. Luôn kề vai sát cánh bên trong công cuộc trả thù đó.

      Đọc truyện này làm mình nhớ đến quyển truyện Tây Phương: Trở Về Eden.

      Nội dung là tỷ phú xấu xí, lấy chồng đẹp trai, nhưng này kết hợp với tình nhân đẩy người vợ hết mực mình làm mồi cho cá sấu để chiếm đoạt gia tài.

      Gương mặt bị hủy hoại, thân thể tả tơi, may nhờ vị bác sĩ hết lòng cứu giúp, quay lại trả thù với gương mặt giải phẫu chỉnh hình cinh đẹp tuyệt trần. rồi sao? Dù lấy bác sĩ trầm ổn, nhưng trái tim lại rung động bởi người trai của chồng cũ, cũng đến tìm mình để trả thù.

      Rốt cuộc, cũng thể nghe theo tiếng con tim, khi ở giữa cả hai có quá nhiều hố sâu ngăn cách, mọi lúc mọi nơi.

      Còn Bình An mất tính mạng phải quay về quá khứ để sửa chửa lỗi lầm, may mắn cho . đường đời có rất nhiều nẻo, mình bước lệch bước nó đưa cuộc đời mình đến nơi khác. Mà , bước nhầm lên con thuyền mục nát đầy mưu dối trá lọc lừa, may mắn cho là được làm lại, được sửa chữa sai lầm của mình. Và đây là quyển trọng sinh thứ hai tôi thích nhất trong 3 quyển trọng sinh tôi đọc, quyển đầu tiên là Chuyên Chúc bí mật, truyện đó cốt truyện cũng thường thường, hận đan xen, truyện thứ hai là Cám ơn em quay lại nhìn , câu chuyện này làm tôi xúc động. Truyện thứ ba là truyện này, công chúa sống trong lồng son, sau khi vấp ngã phải trả bằng mạng sống của mình nay cũng trưởng thành.

      Last edited by a moderator: 21/4/16
      Ameri, Thùy Dương95, saoxoay7 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Bình An trọng sinh
      Tác giả: Dư Phương
      Văn án

      [​IMG]
      Thể loại đại trọng sinh

      Số chương 293 và 3 phiên ngoại



      phát chồng của mình nuôi dưỡng tình nhân bên ngoài, vì thế liền hạ quyết tâm ly hôn, cũng ngờ lại bị hãm hại …….
      Sau khi trọng sinh, trong thâm tâm liền thề rằng, nhất định phải đem kẻ từng phản bội, từng bán đứng, từng lợi dụng mà dẫm nát dưới chân! cần, cũng muốn lần nữa lại làm đóa hoa yếu đuối, vô dụng, và ngay lúc này đây, phải trở thành “nữ vương” tỏa sáng…….

      ** Nữ chính tên Bình An, trước khi trọng sinh được sống trong bảo bọc của cha mình nên được ví như đóa hoa sống trong nhà kính. Bình An từng theo đuổi Lê Thiên Thần và sau lấy Thiên Thần làm chồng. Tuy nhiên, lại bị chính chồng mình và bạn của cha mình bức tử cả lẫn cha. Vì thế sau khi trọng sinh Bình An cố gắng bước ra khỏi bảo bọc của cha, lại từng bước, từng bước làm cho bản thân mình mạnh mẽ hơn và chính mình là người thừa kế gia nghiệp để trả thù những kẻ hại lúc trước.

      ** Nam chính là Nghiêm Túc. Trong truyện nhân vật này hơn Bình An 10 tuổi, là người đứng đầu tập đoàn Nghiêm Thị. Nghiêm Túc tuấn, nhiều tiền nên tất nhiên thể nào……”sạch” được. Lúc đầu Nghiêm Túc được miêu tả như lãng tử. Thế nhưng từ lúc gặp Bình An lại “thủ thân như ngọc”. Mức độ sủng mà Nghiêm Túc dành cho Bình An khỏi chê. (Đại thúc mà lị)



      Theo converter
      Last edited by a moderator: 23/4/16
      Ameri, Learthy Phantomhive, lonkon957 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1: tiền căn
      Edit: Quảng Hằng


      Phương Bình An ngồi ghế sô pha, im lặng nhìn người đàn ông ngồi ở bên sô pha đối diện xem tin tức, hồi tưởng lại hơn hai ngàn ngày sống chung với .

      Rốt cuộc phát phản bội từ lúc nào? nhớ , khi phát , bọn họ trở nên rất xa lạ, lúc vừa kết hôn, mỗi ngày đều bám dính lấy , tại cũng tháng cũng chung giường, cũng đề cập đến chuyện này.

      muốn tiếp tục lừa mình dối người, nếu có dũng khí đưa ra cầu ly hôn với , vậy chính tự lên tiếng.

      "Thiên Thần." Phương Bình An nhàng gọi tiếng.

      "Hửm?" cũng thèm quay đầu, vẫn trả lời cho có lệ giống như thường ngày.

      “Em có việc muốn với .”

      Bình An lại .

      " xem tin tức." Lê Thiên Thần kiên nhẫn quay đầu nhìn .

      Bình An nuốt chua xót xuống, "Vậy lúc nào mới rảnh để chuyện với em? Chúng ta tháng chuyện với nhau rồi.”

      " bận chuyện công ty." Lê Thiên Thần nhíu mày .

      Bình An hít sâu hơi, cố gắng đè nén cơn chán ghét khi lại thêm lần nữa lấy công ty ra làm cớ, "Có phải thấy em ngốc lắm ? Có phải cảm thấy em quá mức ngu ngốc nên biết gì hết à? Lê Thiên Thần, còn muốn giấu giếm em tới khi nào? Có phải mọi người toàn thế giới đều biết nuôi tình nhân bên ngoài, nhưng cũng vẫn muốn giấu em?"

      "Bình An!" Vẻ mặt Lê Thiên Thần biến đổi, cầm lấy điều khiển tắt tivi, ngồi xuống ở bên cạnh Bình An, đem ôm vào trong ngực thấp giọng ôn nhu khuyên bảo, "Làm sao vậy? Có phải lại nghe lời đồn bậy bạ gì nữa rồi ?"

      chán ghét bộ dáng ôn nhu đa tình này của , chán ghét mỗi lần đều dùng loại ngữ khí đầy vẻ cưng chiều này để dỗ , đối xử với giống như đứa bé hiểu chuyện.

      "Chúng ta... Ly hôn ." Bình An đẩy ra, cố nén tiếc nuối trong lòng.

      "Bình An! Đừng trẻ con thế." Lê Thiên Thần đè bả vai của lại, giọng nghiêm khắc.

      "Lê Thiên Thần, ở trong lòng , em cũng chỉ là vật nuôi để dỗ dành, chứ phải vợ của , đúng ." Bình An cố nén nước mắt, thẳng tắp nhìn vào mắt , " phải em cáu kỉnh, mà em nghiêm túc, em muốn ly hôn! Ly hôn!"

      " ly hôn !" Lê Thiên Thần lập tức trả lời.

      Bình An đứng lên, cầm lấy túi xách bên cạnh, " đồng ý cũng được, đồng ý cũng sau, từ khi phản bội em, nghĩ em còn có thể sống chung với sao? Lê Thiên Thần, làm cho em cảm thấy quá ghê tởm, ngày mai, em tự mình đến gặp ba ràng ."

      xong, Bình An cũng bước nhanh ra ngoài, Lê Thiên Thần ở phía sau lo lắng kêu to, chạy vụt ra vừa vặn thang máy vừa khép lại, khi cửa thang máy chậm rãi khép lại, rốt cục vô lực ngồi phịch dưới đất, đem mặt vùi vào lòng bàn tay, thất thanh khóc rống.

      Khi lái xe vào trong quán bar sầm uất trong thành, mình ngồi trong góc uống rượu giải sầu, biết nên mở miệng với ba ba chuyện ly hôn với Lê Thiên Thần như thế nào, lúc trước là chính nhất quyết phải gả cho ta, vào năm mười tám tuổi đối với người đàn ông này nhất kiến chung tình, mười chín tuổi rốt cục được theo đuổi, năm hai mươi hai tuổi gả cho ta, kết hôn đến bây giờ mới ba năm mà ta phản bội .

      Nhớ tới đoạn thời gian ngọt ngào chung sống trước kia, Bình An uống hết ly Whisky đến ly Whishky khác cũng thể hòa tan chua xót trong lòng.

      "Bình An, sao lại ở trong này uống rượu giải sầu mình vậy?"

      Vào lúc Bình An say khướt, gợi cảm xinh đẹp ngồi xuống đối diện, cười quyến rũ nhìn .

      Bình An nheo mắt lại nhìn đối diện, có chút ngọng ngịu kêu lên, "Chị Hiểu Mị?"

      "Là chị, xem ra em uống nhiều quá rồi." Đỗ Hiểu Mị gọi ly rượu cốc tai, nhìn ánh mắt khóc đến sưng đỏ của Bình An nhưng lại có chút phản ứng nào.

      Nhìn thấy bạn của ba ba lại là học tỷ kính của mình ở trước mặt, Bình An rốt cuộc nén nổi nữa, bổ nhào vào trong lòng ta khóc lớn lên, "Chị Hiểu Mị, em muốn ly hôn với Thiên Thần..."

      Đỗ Hiểu Mị vỗ lưng Bình An, đáy mắt hàm chứa ý cười thản nhiên, "Chị biết, Thiên Thần có với chị."

      ta vươn tay lấy chén Whisky của Bình An qua, ngón tay mang theo viên thuốc màu trắng bỏ vào trong rượu, "Lại đây, đừng thương tâm, học tỷ uống chén với em, sau khi uống xong, mọi chuyện được giải quyết mà."

      Bình An dũng cảm tiếp nhận chén rượu, đem rượu bên trong hơi uống cạn.

      Nụ cười diễm lệ bên miệng Đỗ Hiểu Mị vẫn giảm, nhìn sắc mặt Bình An càng ngày càng hồng, ánh mắt càng ngày càng sương mù, lòng của ta liền cảm thấy trận vui sướng.

      Bình An cảm thấy toàn thân mình nóng lên, đầu óc cũng quay cuồng, giống như cả người cũng còn là của mình, vừa lửng lơ lại hưng phấn cách lạ thường.

      "Nóng quá!" Bình An đem áo khoác người cởi xuống, chỉ còn lại chiếc áo ngực đơn bạc, lộ ra đôi cách tay trắng mịn màng.

      "Chúng ta khiêu vũ ." Đỗ Hiểu Mị kéo tay , "Nghe khiêu vũ có thể cho tâm tình thoải mái hơn hẳn." Sau đó liền lôi kéo Bình An vào sân nhảy.

      Bình An huy động hai tay chính mình, giống như càng ngày càng High.

      Đỗ Hiểu Mị chậm rãi rời khỏi sân nhảy, ra hiệu với bóng người đứng bên cạnh, người kia vội vã dùng máy chụp ảnh nhắm ngay Bình An ở trong sân nhảy.

      Bình An hề phát tiếp tục cùng mấy chàng trai tuấn tú bên cạnh múa may điệu múa nóng bỏng sau đó bị người trong đó ôm ra khỏi quán bar, nhét vào bên trong chiếc xe thể thao.

      " muốn mang tôi đâu?" Bình An còn dùng sức phe phẩy đầu, cười hì hì hỏi gã đàn ông ngồi vào ghế lái.

      Gã kia khi vừa lên xe, để mặt sát vào bên tai của Bình An, "Chúng ta chơi trò khác kích thích hơn."

      "Cái gì?" Đầu óc Bình An thực tỉnh táo, nhưng mơ hồ biết gã trước mắt này hoàn toàn quen.

      "Thí dụ như….. Rung xe đường." Gã cười quyến rũ bên tai vài tiếng, bàn tay to lần dò đến trước ngực của Bình An vuốt ve chiếc bụng bằng phẳng của "... Muốn..." Bình An đẩy gã đàn ông người ra, mùi nước hoa xa lạ kia làm cho cảm thấy ghê tởm.

      "Đừng giả vờ trinh tiết liệt nữ, nữ nhân vào loại địa phương này chẳng lẽ còn thuần khiết được sao." Gã thở những hơi thở nóng bỏng cổ Bình An, mút ra những dấu ấn đỏ tươi, hơi thở càng ngày càng hổn hển.

      "Cút ngay." Bình An hét to tiếng, trong đầu có chút tỉnh táo lại.

      Gã đàn ông tiếp tục ngoảnh mặt làm ngơ, dùng sức đè ép ở trước ngực .

      Bình An dùng sức giãy dụa mạnh.

      " ra em thích tôi cưỡng bức sao." Gã đàn ông cười rồi càng thêm làm càn,

      Bàn tay dơ bẩn dò xét vào váy ,

      Răng rắc! Răng rắc! Đột nhiên, vô số ánh sáng lóe lên.

      Những thanh này vô cùng quen thuộc, mặt trắng bệch nhìn bên ngoài xe bị hơn mười phóng viên vây kín.

      kêu tiếng sợ hãi, đẩy gã đàn ông kia ra, kịp sửa sang lại quần áo người, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống xe, trong đầu mảnh trống rỗng .

      "Bình An, bên này!" đường Đỗ Hiểu Mị vẫy tay về hướng .

      Nhưng đám phóng viên bao vây chặt chẽ ngừng nêu ra những câu hỏi: Có phải vì áp lực gia đình cho nên mới ra ngoài tìm hoan hay , có phải chàng trai đó là tình nhân của hay ...

      " biết..." ngừng lắc đầu, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, cái gì cũng biết.

      Đỗ Hiểu Mị tới, thay ngăn đám phóng viên này, đem chìa khóa xe nhét vào tay Bình An, thấp giọng vào tai , " mau, chị cản bọn họ giúp em."

      Bình An cảm kích nhìn ta cái, tiếp nhận cái chìa khóa xe rồi vội vàng tiến vào trong xe, lập tức nhấn ga vọt , ai biết vừa lên xe bao lâu, liền bị trận hoảng hốt thiếu chút nữa đụng vào cột đèn đường, vội vàng nhấn thắng nhưng xe vẫn ngừng cứ đâm thẳng vào.

      Cái trán của đau đớn, rất nhanh liền mất ý thức, khi tỉnh lại, là giữa trưa ngày hôm sau.

      Mở mắt nhìn thấy Đỗ Hiểu Mị ngồi ở bên giường.

      "Bác sĩ não em bị chấn động, phải ở lại bệnh viện quan sát vài ngày." Đỗ Hiểu Mị nhìn khẽ mỉm cười .

      ra mình ở bệnh viện... Bình An khởi động thân mình, phòng bệnh trừ Đỗ Hiểu Mị cũng có người khác.

      Đỗ Hiểu Mị đuôi lông mày khóe mắt đều là nụ cười xinh đẹp, "Thiên Thần cùng ba em, cũng đến."

      "Những bức ảnh em quán bar bị chụp được ngày hôm qua được đăng báo, ba em nhìn thấy nên bệnh tim tái phát, lúc đưa đến bệnh viện cấp cứu, còn kịp nữa rồi... Thiên Thần ở công ty chưởng quản đại cục..."

      " gì?" Sắc mặt Bình An vốn tái nhợt càng có vẻ trắng bệch như người chết.

      Đỗ Hiểu Mị để sát vào bên tai , thấp giọng

      Bình An nghe thấy, hai tay đều nhịn được run run, ngực kịch liệt phập phồng.

      "A a..." chờ Đỗ Hiểu Mị xong, vung tay bóp cổ ta.

      Đỗ Hiểu Mị thoải mái tránh được.

      Bình An ánh mắt đỏ bừng, nắm châm đồng đầu giường lên, "Tôi muốn giết , tôi muốn giết !"

      Đỗ Hiểu Mị lớn tiếng kêu bác sĩ lại đây, "Bác sĩ, có phải ấy bị kích thích hay , tinh thần thất thường..."
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      Ameri, cobevotam, Tồn Tồn10 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2: Trọng sinh

      Edit: Quảng Hằng


      lại về tới chỗ này .

      Bình An nhìn bốn phía đều là tường màu trắng, xoang mũi tràn ngập mùi gay gay của thuốc khử trùng, từng bệnh nhân với gương mặt đờ đẫn lướt qua , dùng sức chạy , rất nhanh! Rất nhanh giải thoát rồi.

      Phía sau truyền đến tiêng bác sĩ cùng y tá tiểu thư lo lắng gọi.

      Bọn họ lại muốn đem trói lại, còn muốn tiêm thuốc cho , có bệnh! phải bệnh thần kinh!

      muốn sống tiếp cuộc sống người ra người, quỷ ra quỷ như thế này nữa.

      Phía trước có mấy bác sĩ về hướng , thở hổn hển, đẩy cửa thoát hiểm ra, chạy thẳng lên sân thượng, trước khi bác sĩ kịp bắt được , thả người nhảy vụt , từ tầng thứ mười tám rơi thẳng xuóng…

      “A a a…”

      Khi cảm giác chính mình rơi xuống đất, sắp tan xác, trong nháy mắt Phương Bình An từ trong ác mộng tỉnh lại, mở to đôi mắt to có chút trống rỗng, nhìn trần nhà màu trắng, trong hơi thở dường như vẫn còn quanh quẩn mùi thuốc khữ trùng làm muốn buồn nôn, vội vàng quay đầu nhìn bốn phía, là gian phòng được trang bị theo phong cách Châu Âu, phải ở bệnh viện!

      phải bệnh viện tâm thần địa ngục kia! Lại là ác mộng, hơn nửa tháng nay, vẫn luôn mơ thấy những chuyện đó cùng với những người đó.

      “Bình An, có phải con lại thấy ác mộng nữa hay ?” Cửa phòng nhanh chóng bị mở ra, vào là người đàn ông trung niên thân hình cao lớn, khí chất ổn trọng thành thục, ông mang theo vẻ mặt lo lắng, đau lòng ngồi xuống ở mép giường, đem Bình An nhàng ôm vào trong ngực an ủi.

      “Ba…” Bình An nghẹn ngào, ôm ấp quen thuộc ấm áp làm cho trái tim kinh hãi của dần dần yên ổn xuống, cảm xúc tuyệt vọng ở trong lòng lập tức tiên tán khi vừa nhìn thấy Phương Hữu Lợi.

      sao, sao đâu , có ba ba đây.” Phương Hữu Lợi vỗ đầu Bình An, thấp giọng ôn nhu khuyên , đối với đứa con từ năm chín tuổi mất tình thương của mẹ, ông xem như trân bảo, cưng chiều.

      Là chủ tịch tập đoàn Phương thị thành phố G, Phương Hữu Lợi là đối tượng để các phụ nữ săn đuổi, cho dù bên người Phương Hữu Lợi thiếu người phụ nữ, nhưng cho tới bây giờ hề nghĩ tới kết hôn, ông từng qua, trừ phi con của ông nhận người phụ nữ kia, nếu ông vĩnh viễn tái hôn.

      “Ba, con sao .” Bình An ở trong lòng Phương Hữu Lợi ngẩng đầu lên, nhìn thấy Phương Hữu Lợi hình như trẻ hơn trong mộng của mình, nở nụ cười thoải mái, “Ba, năm nay ba chỉ mới bốn mươi ba tuổi đúng ?”

      Phương Hữu Lợi khẽ cười thành tiếng, “Đúng vậy, ba ba già , tiểu Bình An của ba sắp mười chín tuổi .”

      tốt quá, mới mười chín tuổi phải hai mươi sáu tuổi!

      “Ba ba chút cũng già, vẫn tuấn tú trước sau như mà.” Bình An ôm cánh tay Phương Hữu Lợi làm nũng , mười chín tuổi có thể thay đổi rất nhiều chuyện, để cho bản thân mình tiếp tục phạm sai lầm, lại để cho người ta lợi dụng, để cho ba ba tức giận đến bệnh tim tái phát… lại

      “Còn dám đùa với ba ba sao, mau thức dậy con, Thiên Thần đến ngay bây giờ, con vui nào ? » Phương Hữu Lợi điểm điểm chóp mũi con , trong mắt tràn đầy sủng ái.

      Nghe được tên Lê Thiên Thần, mắt Bình An trầm xuống, đầu quả tim giống bị bị gì đó cấu mạnh vào, toàn thân đều đau, mặt lại vẫn miễn cưỡng duy trì nụ cười, “Vâng, con xuống ăn sáng cùng ba ba nhé. »

      Phương Hữu Lợi cười rồi ra ngoài, tươi cười mặt Bình An trầm xuống.

      Lê Thiên Thần… Cho dù có nhìn thấy ta, nhưng vẫn hề quên ba chữ này, Bình An nghe nhắc đến ba chữ này, trái tim quặn đau như bị ai cào xé.

      ta là con người bạn học của ba, hai năm trước mới bước vào tập đoàn Phương thị công tác, thành trợ thủ đắc lực của ba ba, năm trước mới nhìn thấy , cũng nhất kiến chung tình…

      Đúng vậy, vào năm mười tám tuổi, đối với người đàn ông này nhất kiến chung tình, từ trải qua cuộc sống quá hậu đãi, giống như công chúa sống và lớn lên trong bảo bọc của ba ba , mặc kệ muốn cái gì, ba ba đều thỏa mãn . Vào lúc sinh nhật mười tám tuổi của , với ba ba, muốn người đàn ông này, ba ba lập tức đồng ý.

      Nhưng người đàn ông này đối với lúc lạnh lúc nóng, cũng tiếp nhận Phương Hữu Lợi cố ý tác hợp.

      theo đuổi hai năm, vào năm hai mươi tuổi, mới rốt cục đả động được tâm của , năm hai mươi hai tuổi cùng kết hôn, hai mươi lăm tuổi phát nuôi tình nhân bên ngoài, cùng đưa ra ly hôn, cho dù khi đó vẫn … Sau đó mình vào quan bar, đó là nơi bắt đầu ác mộng của .

      Xem qua ít ngôn tình tiểu thuyết cẩu huyết, cho tới bây giờ nghĩ tới chính mình cũng bị tình cảnh cẩu huyết đó tưới khắp người.

      Nếu khi đó đến quán bar, bị kê đơn, cũng thiếu chút nữa bị cưỡng gian, lại càng trở thành đề tài nóng bỏng nằm khắp các mặt báo, và…. Ba ba bị làm tức giận đến bệnh tim tái phát, cấp cứu kịp mất mạng, thậm chí bị người ta vu rằng mình bị bệnh thần kinh, nhốt tại bệnh tâm thần viện năm.

      Hồi tưởng lại tất cả những chuyện xảy ra ở kiếp trước, dạ dày Bình An đau đến run rẩy, ánh mắt nén nhịn đến đỏ bừng cũng chịu rơi ra giọt lệ. yếu đuối nữa, chết lần, để mình bị hại chết lần thứ hai !

      con đường, bước hai lần !

      Đúng vậy, vào năm hai mươi sáu tuổi, từ tầng mười tám của bệnh viện tâm thần nhảy xuống, trọng sinh trở về năm mười chín tuổi.

      muốn làm công chúa mặc mọi người bài bố, lúc này đây, phải làm nữ vương!
      Last edited by a moderator: 31/8/14
      Thuy12497, Nguyên Nguyễn, cobevotam19 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3: Trở về trường học

      Edit: Quảng Hằng

      [​IMG]

      Bình An rửa mặt chải đầu xong, sau đó mặc vào áo lông màu đỏ cùng quần Jean sau đó xuống lâu , lúc đến thang lầu thấy ba ba cùng Lê Thiên Thần ở trong phòng khách chuyện.

      Trong lòng nghĩ hận là chuyện, nhìn thấy Lê Thiên Thần ở trước mặt của mình, Bình An mới phát mối hận dù cách nhau kiếp nó sâu đậm đến mức độ nào, nếu phải nhờ thời gian,nghĩ ngơi và bình tĩnh nửa tháng nay, liều lĩnh chạy đến liều mạng với .

      Nhưng thể! thể xúc động, tại có thể làm chính là bình tĩnh mà đối diện với trọng sinh của chính mình, biết kế tiếp xảy ra chuyện gì, quyền ở tay , nhất định tiếp tục giẫm lên vết xe đổ .

      “Ba!” Bình An để cho bản thân mình vẫn giữ nụ cười tươi tắn, nhàng đến bên cạnh Phương Hữu Lợi ngồi xuống, sau đó mới nhàng mà kêu tiếng, “ Thiên Thần.”

      Lê Thiên Thần nhìn cười khách sáo, “Bình An, thực xin lỗi, biết hôm đó em tìm , ngày đó đúng lúc công tác , hôm qua mới trở về .”

      Bình An sợ run chút, mới nhớ tới nửa tháng trước mình bị sốt cao 1 trận, mơ mơ màng màng ngủ ba ngày ba đêm, sau khi tỉnh lại liền phát mình trọng sinh .

      Về phần vì sao mình lại phát sốt? Đó là vào đêm sinh nhật của , riêng chạy đến dưới lầu nhà Lê Thiên Thần chờ , muốn trải qua buổi sinh nhật cùng . Nhưng ở dưới lầu đợi mấy tiếng đồng hồ, đều đợi được , gọi điện thoại cũng thông, đem mình đông lạnh thành cục nước đá, sau đó về nhà liền sinh bệnh

      Làm như vô tình, Lê Thiên Thần bởi vì lần này sinh bệnh làm sinh lòng áy náy, bao lâu sau động lòng với .

      liên quan đến , là tại em quá tùy hứng.” Bình An cào cào mái tóc ngắn, có chút ngượng ngùng .

      Phương Hữu Lợi sủng nịch sờ sờ đầu , “Biết mình tùy hứng rồi à, lần sau được vậy nữa biết ?”

      Bình An ôm cánh tay Phương Hữu Lợi, “Biết rồi ạ, ba ba, con cũng dám nữa , tiếp tục để cho Thiên Thần thêm phiền toái .”

      Lê Thiên Thần tao nhã, khuôn mặt thanh tú lên nụ cười bất đắc dĩ, nếu đến quấn quít lấy tốt rồi, “Lát nữa đưa em trỏe về trường học.”

      “Có quá phiền cho hay , để chú Đinh đưa em là được.” Bình An cúi đầu, khách khí từ chối.

      Tuy rằng là như thế, kỳ trong lòng là hy vọng có thể đưa học, Lê Thiên Thần nghĩ ở trong lòng, “Chú Đinh phải đưa chú Phương đến công ty, lát nữa cũng nhân tiện chạy ngang đó, để đưa em . »

      Bình An cười có chút miễn cưỡng, muốn ở chung mình cùng Lê Thiên Thần, nhưng lúc trước sống chết bám dính lấy , có lúc nào là ám chỉ tình thầm lặng của mình với , nếu đột nhiên trong lúc này mà mình với có chút cảm giác, chắc chắn cũng ai tin đâu, chừng còn có thể hoài nghi đầu óc có vấn đề.

      Nghĩ vậy, Bình An lại nghĩ tới khoảng thời gian địa ngục mình bị nhốt trong bệnh viện tâm thần suốt năm, liền gật đầu lập tức, biểu nhảy nhót hưng phấn, “Tốt, Thiên Thần tốt.”

      Lê Thiên Thần mỉm cười, sau đó với Phương Hữu Lợi, “Chú Phương, bên khu Hoa thành có khu chung cư cũ muốn cải biến, con qua đó xem.”

      Phương Hữu Lợi cười gật đầu, “Ừm, trước xem thử phái chính phủ an bài khi phá bỏ nơi đó và rời nơi khác công tác như thế nào. Thôi được rồi, ăn bữa sáng trước rồi hẳng .”

      Ăn qua bữa sáng, Phương Hữu Lợi dặn dò Bình An phải chú ý thân thể, liền vội vàng đến công ty họp .

      Bình An xin nghỉ phép nửa tháng, hôm nay mới rốt cục bình phục tâm tình, thân thể cũng tốt rất nhiều, cũng là lúc nên trở về trường học, đến trường học, liền có lý do tránh né Lê Thiên Thần, cũng có gian để suy nghĩ kế tiếp nên làm gì.

      Lê Thiên Thần có chút nghi hoặc liếc mắt nhìn Bình An ngồi ở ghế phụ, sao quá im lặng vậy? Cũng giống bình thường, “Bình An, suy nghĩ gì đó?”

      “Nga, suy nghĩ lát nữa phải tìm bạn để mượn bái tập chép bài lại, nửa tháng nay em nghỉ học mà.” Bình An lấy lại tinh thần, cười giả lả vài tiếng trả lời.

      phải em chưa bao giờ làm bài tập sao?” Lê Thiên Thần cười hỏi.

      Bình An xấu hổ cào tóc, “Sắp thi rồi, đương nhiên phải làm ra vẻ, miễn cho giáo sư cho em đậu mất.”

      Lê Thiên Thần lắc lắc đầu, “Mấy lần trước phải đều dựa vào quan hệ sao?”

      “Khụ khụ!” Bình An thiếu chút nữa bị nước miếng chính mình làm sặc, “Ai trước đây em nhờ các mối quan hệ chứ, như thế đâu còn gì tuổi thơ nữa.”

      « Em qua thời thơ ấu lâu rồi, thưa đại tiểu thư.” Lê Thiên Thần khẽ bật cười.

      Bình An nhìn phong cảnh bên ngoài có chút quen thuộc lại vừa có chút xa lạ, giọng đáp, “Đúng vậy, em sớm qua thời thơ ấu, qua tuổi mộng mơ, còn ngây thơ ngu ngốc nữa.”

      Lê Thiên Thần nhìn cái, “ cái gì đó?”

      có gì, chỉ là cảm thấy giao thông ở Thành phố G là trước sau như làm cho người ta phát điên.” Bình An cười .

      « Hôm sinh nhật em là lỗi của , sắp đến nguyên đán , đến lúc đó đến trường học đón em chơi nhé?” Tuy rằng đối với có loại cảm giác động tâm, nhưng kỳ rất thích ở cùng với .

      Bình An muốn cự tuyệt, bởi vì đúng vào ngày tân niên đó, đeo đuổi được , đại khái, có lẽ là thấy quá mức , đến điên cuồng, hoặc có lẽ tội nghiệp bị bệnh nhiều ngày như vậy, cho nên mới rốt cục chấp nhận .

      “Ngày đó biết trường học có tiết mục gì , đến lúc đó rồi sau, còn hơn nửa tháng mà, hơn nữa, bận rộn như vậy, cũng chưa chắc có thời gian cùng em.” trực tiếp cự tuyệt, tìm lấy cớ chống đỡ trước.

      “Hai ngày nữa có thư kí mới đến nhậm chức, đúng rồi, thư kí mới đó cũng tốt nghiệp trường em đó.” Thư ký của Lê Thiên Thần từ chức mấy hôm trước, thư ký mới được tuyển dụng hai ngày sau mới làm.

      Đỗ Hiểu Mị! Bình An nghiến chặt răng, miễn cưỡng Tiếu Tiếu, “Phải ? Tên là gì?”

      “Đỗ Hiểu Mị, học cùng khoa với em đó, có lẽ em hẳn là biết, vì lúc em đến đây ấy tốt nghiệp .” Lê Thiên Thần .

      Làm sao có thể biết? Đỗ Hiểu Mị trong khoa này truyền kì cho dù tốt nghiệp hai năm, vẫn là ít người thần tượng.

      ấy là người rất rất lợi hại, em có nghe đàn chị năm tư nhắc qua, có rảnh… muốn làm quen!” Đỗ Hiểu Mị đúng là vào lúc này vào Tập đoàn Phương thị , sau đó vẫn tìm cơ hội tiếp cận ba ba.

      để cho Đỗ Hiểu Mị lại có cơ hội này !

      Đường cong tao nhã của chiếc Audi A6 nhàng chạy vào trường đại học kinh tế ngoại ngữ, ngừng lại ngay cửa ký túc xá nữ sinh, Bình An cười tiếng cám ơn, đợi Lê Thiên Thần lại đây giúp mở cửa xe, muốn tự mình xuống xe, nhanh như chớp vào ký túc xá.
      Last edited by a moderator: 16/8/14
      Thuy12497, Nguyên Nguyễn, cobevotam21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :