1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bá tình ác thiếu: Dạy bảo tiểu đào thê - Thất Hỉ Hoàn Tử

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      BÁ TÌNH ÁC THIẾU: DẠY BẢO TIỂU ĐÀO THÊ

      Tác giả: Thất Hỉ Hoàn Tử
      Converter: Shinbo89

      Editor: Lười; Hải Thiên Lam

      Giới thiệu:


      được đụng vào mẹ bọn tôi!”

      Hai đứa nam nữ, chặn trước ác ma tổng giám đốc. Người phụ nữ nhắm tới, chỉ bị người ta ăn trước, lại còn kèm theo hai cái đuôi!

      “Quân ăn cướp, mau ra đây!”

      Đối diện với cảnh max máu chó này, người mẹ nóng bỏng, đơn thuần, vô tội… N năm trước bị cướp mất trong sạch là lỗi của sao? Làm ơn hiểu giùm cho, người ta là người bị hại nha! Hơ? Sao tên này với con trai lại nhìn hao hao giống nhau thế? Lẽ nào…

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1: Người can đảm trước mọi tình

      “Rào rào” tiếng, Đỗ Mạn Ninh từ trong nước ra, tay cầm khăn tắm bọc người lại, tay lau lau mái tóc dài ngang eo. Gian phòng tốt nhất tại khách sạn năm sao quả nhiên tầm thường, phòng tắm so với ở nhà còn lớn hơn vòng, đáng tiếc chính chuẩn bị lâu như vậy, lần gọi điện liền lỡ hẹn.

      Đỗ Mạn Ninh đứng trước tấm gương, ngắm nhìn hai mươi mốt tuổi, vẻ đẹp đem vài phần tĩnh lệ, mái tóc đen dài mượt như tơ, xõa ra. Khuôn mặt trái xoan khéo léo, làn da sáng như bạch ngọc, lông mày lá liễu phối hợp với đôi mắt như làn thu thủy. Giọt nước từ sợi tóc chảy qua cái trán trơn bóng đến cái miệng nhắn khêu gợi, cuối cùng chảy xuống thân hình đầy đặn của .

      dứt khoát kéo khăn tắm, nhìn qua đôi bồng đào mềm nhẵn non mịn, thân thể trưởng thành thon thả, thế nhưng cặp mắt của lại lộ ra vẻ u oán.

      Sau ba năm, cuối cùng cũng du học về, cả hai cuối cùng cũng được gặp mặt. Tại nơi thành thị đại hóa này, chắc chắn có ai tin tưởng đương năm năm mà thân thể hoàn toàn trong sạch. thương , sủng , tôn trọng . Thanh mai trúc mã như cả hai nào có người bao dung như .

      từng có nhu cầu đối với , tóm lại nam nhân đều là khó kiểm soát, nhưng mà nữ nhân trời sinh e thẹn, họ chỉ dám nắm nắm bàn tay, ngây thờ sờ sờ ít để biết. Giống như bằng hữu, lại giống như đương. Hôm nay là sinh nhật , lấy hết tất cả dũng khí chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, đem thân thể như lễ vật cho , thế nhưng lại… Nhầm thời điểm rồi.

      Phần kinh hỉ này biết nhưng lại , khi mặt trời lên cao lần nữa, mọi dũng khí của đều tan biến. Có trời mới biết, sinh ra rụt rè, chỉ mong cả đời sau làm người dũng cảm.

      “Haizzz…!” Đỗ Mạn Ninh thở dài, cầm áo ngủ mặc lên, có lẽ có nữ nhân nào như , cả đời lần đầu tiên mặc loại áo ngủ khêu gợi này, nhưng ngay cả nhìn cũng muốn. đến ngăn tủ, thò tay lấy chai rượu vang đỏ mạnh. Lúc trước chọn loại này vì tình, bây giờ chọn loại này để giải sầu.

      “Hử?” Uống ngụm, Đỗ Mạn Ninh liền tò mò liếm môi, phải loại rượu hay uống sao? Tại sao lại có vị ngọt? Chẳng lẽ nhân viên phục vụ lại xếp hàng nhái vào đây?

      Đồ uống cũng thể làm giả ! Đỗ Mạn Ninh lầm bầm câu, sau đó ngửa cổ lên uống ừng ực, liền lần nửa bình. Say mới có thể tiêu tan nỗi buồn, nhẩm nghĩ chân lý, trong nháy mắt hai chai rượu vang đỏ thấy đáy. Hai chân loạng choạng, ngửa mặt lên liền ngã xuống chiếc giường cớ lớn mềm mại.

      “Mềm quá …” Thỏa mãn dụi dụi vào chiếc chăn mềm mại, thở hơi, men say tới đỉnh đầu. Đỗ Mạn Ninh nặng nề nhắm mắt vào mộng đẹp.

      Khách sạn du lịch Hoàng năm sao!

      Từ của tự động, bóng dáng cao ngất, tuấn xuất . theo sau là hai người đồng dạng. Người đàn ông đầu đó, thân tây trang đen cắt may vừa vặn, kính râm che mất nửa khuôn mặt của . Thế nhưng vẫn có thể nhìn ra hình dáng lãnh tuấn.

      “Gian phòng 80 No.18, cảm ơn!” Thanh trầm thấp của làm tiếp tân hóa đá, lộ ra dáng vẻ mê trai. vui nhíu mày, nhẫn nại lại. “Vị tiểu thư này, gian phòng 80 No.18”

      “Vâng, vâng ạ! Phòng 80 No.18… Tiên sinh, đây là chìa khóa phòng của ngài.” Tiếp tân tiểu thư khôi phục thần trí, hai tay kính cẩn đưa chìa khóa cho . nhìn ta cái, cầm chìa khóa trực tiếp đến thang máy.
      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------

      Edit: Hải Thiên Lam

      Chương 2: là ai?


      Hai nam nhân tuấn phía sau, người cười xấu xa : “Lão nhị, xem ra sức quyến rũ của lão đại lại tăng thêm rồi.”

      Người kia lành lạnh liếc ta cái, giọng : “Lão tam, có gia hỏa câu y như chú, hình như là phải qua Australia chạy tới chạy lui với công ty Tân Tây Lai nửa tháng. Nghe phải bay qua nửa Châu Úc, có vẻ như là nhớ lấy chút?”

      “Stop! Mị có giống tên tiểu gia hỏa đó à nha!” Lão tam sờ sờ mũi, thú vị quay đầu lại với tiếp tân, thô lỗ huýt sáo cái: “Tiểu thư đây có mái tóc xinh đẹp…”

      Lão nhị lập tức lấy chìa khóa gian phòng từ tiếp tân, tay kéo lão tam nhanh chóng đuổi theo nam nhân phía trước. Lúc này lão tam vẫn quên vẫy chào tạm biệt tiếp tân, làm đám nữ nhân cười trộm. Nam nhân trước quay đầu liếc lão tam cái, ta liền im lặng. Thang máy chậm rãi lên, ba người lời nào, đến khi hai người nhìn thấy lão đại của mình vào phòng mới về phòng gần đó của mình.

      Nam Cung Hàn vào phòng liền bật đèn lên, cởi cà vạt, áo khoác ném sang bên. Rồi đẩy cửa phòng tắm vào. nhíu mày, bỏ kính râm xuống. có nhìn nhầm? Sao lại có quần áo của nữ nhân vứt bừa bãi ở đây?

      Lông mày Nam Cung Hàn càng nhíu chặt hơn, ra, mở đèn trong phòng ngủ lên. Quả nhiên, giường lớn có cuộn mình ngủ say.

      Thân thể của chiếc giường mềm mại, cái chăn che lại gần nửa, thể thấy bộ dáng của . Nam Cung Hàn cũng muốn nhìn, quay đầu vào phòng tắm. Tình cảnh như vậy cũng còn lạ, mỗi lần đến đâu, thủ hạ ở chi nhánh công ty đều ra sức nịnh nọt , cũng thường xuyên đem mỹ nhân tới giường.

      Chỉ là này làm có ấn tượng tốt, coi như là có xinh đẹp quyến rũ mặc áo ngủ khêu gợi chờ . Thế nhưng cũng nên đem quần áo ném loạn như vậy chứ? Cái quan trọng nhất là ta ngủ rồi….

      Tắm rửa nhanh phát, Nam Cung Hàn vừa lau tóc vừa vào phòng ngủ. Tắt đèn sảnh, bật đèn giường lên, ánh sáng vàng mờ nhạt chiếu sáng cả gian phòng. Nam Cung Hàn nằm xuống, từ Mỹ bay đến mười mấy giờ, có hơi mệt.

      Chỉ là ngờ vừa nằm xuống, tiểu mỹ nhân liền dán vào ngực , trong miệng biết lẩm bẩm câu gì. Thò tay ôm eo , tự động bám vào cánh tay ngủ tiếp.

      Nam Cung Hàn quay mặt, lúc này mới đánh giá tiểu mỹ nhân bên người. thất thần, mái tóc đen nhánh xõa tung giường, khuôn mặt ửng đỏ mê người sáng lên dưới ánh đèn. Cái miệng nhắn phấn nộn, hô hấp có chút nhanh, hơi thở mang theo mùi hương ngọt ngào của rượu.

      mặc áo ngủ xuyên thấu, bên dưới mảnh vải. Theo hô hấp của mà hơi run rẩy, lộ ra lực hấp dẫn chí mạng. Nam Cung Hàn chỉ thấy cỗ nóng bỏng vọt lên, do dự trở mình. Nghe tiếng rên yếu ớt vì trọng lượng của , kiều mà mị hoặc.

      “Tiểu tinh, hóa ra lại lấy phương thức như vậy dụ dỗ tôi đấy!”

      Chương 3: Hết thảy đều chậm

      Giọng Nam Cung Hàn khàn khàn, cúi đầu hôn lên môi , hương vị mềm mại ngọt ngào, làm cho lòng trận kinh hãi, chạm nhau 1 cái , hai người đều khỏi giật mình, cái loại cảm giác này như bị điện giật lập tức truyền khắp tứ chi.

      “A……” Đỗ Mạn Ninh thoải mái kêu tiếng, toàn bộ cơ thể như trôi nổi biển, đầu cũng choáng váng.

      Nam Cung Hàn bị thanh này kích thích, phản ứng chân này của làm gì cũng kích thích .

      …” Đỗ Mạn Ninh hét lên tiếng, hai tay chống đỡ trước ngực liều mạng đẩy ra, kịch liệt đau nhức khiến đầu óc say rượu của thanh tỉnh hơn chút, gương mặt nam tính mơ hồ trước mắt còn có cái khí tức lửa nóng mãnh liệt kia, làm cho nhớ kỹ kế hoạch dự bị của bản thân, nhưng thực đau quá!

      Nam Cung Hàn mãnh liệt cũng ngừng lại, ràng cảm nhận được, tầng trở ngại kia, phụ nữ của rất nhiều, nhưng chưa bao giờ đụng vào phụ nữ còn trinh tiết, chán ghét cái loại phụ nữ dây dưa ngớt, từ trước tới nay đều là tiền hàng thanh toán xong xuôi, theo như nhu cầu.

      ” An… An ca ca…” Thanh tức cười mang theo nức nở của Đỗ Mạn Ninh, thanh hề ôn nhu làm cho trong thống khổ lại có điểm chập choạng

      nhắm mắt lại, thở hổn hển, cả thân thể bất an run rẩy, trong đầu chỉ có chỗ trống ngắn ngủi, lại nỉ non ” An ca ca…”

      ” Đét…” thanh vang lên, cảm nhận sâu sắc hồi lửa nóng truyền đến, … vậy mà lại đánh ?

      Tuy rằng ra tay nặng như nịnh nọt, nhưng mà điều này cũng làm nhớ lại mình ủy khuất chờ cả đêm, huống chi còn lừa gạt mình lỡ máy bay, mở mắt, Đỗ Mạn Ninh giống như con mèo ai oán tiếng, dời thân thể nhức mỏi rúc vào trong ngực , cũng biết tìm cái vị trí nào, hung hăng cắn.

      ” Ách!” Nam Cung Hàn bị đau buồn bực kêu lên tiếng, có chút dở khóc dở cười nhìn nữ nhân trong ngực tàn nhẫn cắn , chút nương tay, thời điểm buông ra, dưới nách chảy máu còn thấm dấu son.

      chậm, mèo hoang .” cúi người hôn lên môi của , ngăn chặn kinh hô…

      Edit: Hải Thiên Lam

      Chương 4: biết là sao!

      Ngày tiếp theo, Đỗ Mạn Ninh tỉnh lại trong tiếng chuông điện thoại như bùa đòi mạng, khi mở mắt, hoàn cảnh lạ lẫm làm hồi lâu mới hồi thần được. chợt nhớ ra, hôm qua tới đây thuê phòng, với tay qua đầu giường lấy điện thoại: “Này…”

      Thanh kiều, mềm mại lại vô lực, đầu bên kia điện thoại dừng lại chút, sau đó liền truyền đến thanh nam nhân lễ phép mà : “À, tiểu thư, có ổn . tôi là quản lý khách sạn Hoàng, xin hỏi, là Đỗ tiểu thư phòng 80 No.18 phải ?”

      “Đúng vậy? Có chuyện gì?” Đầu vẫn còn lơ mơ, Đỗ Mạn Ninh nhất thời thể phân biệt ý tứ trong lời đối phương, người kia cười khan hai tiếng: “, có gì! Đêm qua Đỗ tiểu thư… có ổn ?”

      “Ổn…” Bóp đầu cái, hình như uống hơi nhiều, nhưng việc này cần với quản lý .

      sao? xảy ra chuyện gì chứ?” Quản lý khách sạn lo lắng hỏi thêm câu, Đỗ Mạn Ninh khẽ : “ có.”

      “Tốt, vậy là được, tôi quấy rầy tiểu thư nghỉ ngơi nữa. Hẹn gặp lại.”

      “Gặp lại!” Đỗ Mạn Ninh cứng rắn , điện thoại truyền đến thanh bĩu môi, tốc độ tắt điện thoại làm cho khỏi nhíu mày, lầm bầm câu: “Cái quái gì vậy.” Sau đó mới đặt điện thoại xuống.

      Thế nhưng khi nhìn thấy số tiền ở đầu giường, sắc mặt của khẽ giật mình, có ký ức gì đó trong đầu chợt xẹt qua. lập tức đắp chăn ngồi dậy, thân thể đau nhức giống như lúc đó bị đánh thức, bị đè lại giường. Ký ức đêm qua như thủy triều chầm chậm dạt bờ, vừa mơ hồ lại vừa xa lạ…

      Nhưng mà khi run rẩy xốc chăn lên, sắc mặt thoáng cái liền trắng bệch. Cái này nhìn qua, liền dọa cho hồn phách bay . Cái kia, chính là vết máu chuyển sang màu nêu loang lổ, ràng ngày hôm qua phát sinh hết thảy mọi chuyện.

      Đó phải là mơ, mà là , … Đỗ Mạn Ninh! Vậy mà khi say rượu lại bị người cưỡng bức, bị phẫn hơn là còn biết nam nhân kia là ai, trong mơ… hình như Tôn Nặc An trở về? Thế nhưng đều là tưởng tượng của Đỗ Mạn Ninh, thuê gian phòng này, Tôn Nặc An căn bản biết.

      Đây là kinh hỉ mà cho , phần còn kịp đưa kinh hỉ ra ngoài! Tuy rằng cảm thấy rất có khả năng, nhưng Đỗ Mạn Ninh vẫn cố chấp, run rẩy cầm điện thoại. điện thoại lên có tin nhắn chưa đọc, Đỗ Mạn Ninh mở ra đọc liền thấy: “Mạn Mạn, đêm khuya, tiện gọi điện cho em, tại khu vực kiểm an, lập tức liền lên máy bay. Mai gặp, chúc em ngủ ngon!”

      Thời gian nhận được tin nhắn là 11:40 đêm, nếu tính toán ra, ít nhất buổi trưa mới có thể đến! Đỗ Mạn Ninh gọi lại cho phòng quản lý, liền truyền đến thanh phục vụ khách hàng: “Ngài ổn chứ, có chuyện gì sao?”

      “Đùa sao… tôi biết hôm qua nghĩa là sao.” Đỗ Mạn Ninh chật vật ngã xuống giường, theo bản năng chỉ muốn trốn tránh tất cả, bất quá, thời khắc mở chăn ra nhắc nhở . tắm táp qua loa, sau đó truy cứu trách nhiệm của phòng quản lý.

      gì vậy? biết nghĩa là sao?” từ đó truyền ra tiếng nữ tử gào thét, hình tượng, ưu nhã, giờ phút này Đỗ Mạn Ninh liền vứt bỏ tất cả. tin tưởng, tình này phát sinh người ai họ đều giữ bình tĩnh được ?

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :