1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà Xã, Sói Đến - Diệp Nhất Phàm (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Bà Xã, Sói Đến
      [​IMG]
      [​IMG]
      Tác giả: Diệp Nhất Phàm
      Thể Loại: Đại, HE
      Convert: Ngocquynh520
      Editor: Nguyên Nguyên
      Độ Dài: 10 Chương
      Nguồn eBook: cungquanghang.com
      Làm eBook: banglangtrang123 & @wjuliet43

      [​IMG]
      Giới Thiệu:

      Tình của , có thể lừa gạt có thể sủng phụ nữ, nhưng thể bị phụ nữ vứt bỏ.

      Tình của , có thể có thể vứt bỏ đàn ông, nhưng thể bị đàn ông lừa gạt.

      Qúy Như Phong, phong lưu tiêu soái, lãng tử đào hoa, đến việc đùa giỡn phụ nữ, thứ hai ai dám thứ nhất.

      Phụ nữ tiền của , cũng con người , có cách nào bởi vì bộ dạng của Quý Như Phong nhìn rất tốt.

      Nhưng mà lại quá phóng đãng, nam hoan nữ ái, trong nhà buộc phải cưới vợ còn chưa tính.

      Người phụ nữ kia sao có thể là Hướng Khải Tinh, sao lại xuất vào ngày đó?


      Hồi còn biết, người phụ nữ này hay khóc, hay tố cáo .

      Đời này của thể xong, là người đàn ông tốt, đấu với , cho nên bỏ chạy.

      muốn kết hôn, lại càng muốn kết hôn với Hướng Khải Tinh, nhưng người phụ nữ đáng chết này là sao?

      Gả cho đáng sợ như vậy sao? Mỗi ngày gào thét bên tai gả cho , nghĩ muốn cưới lắm sao?

      nghĩ chết rồi sao? Dám ở sau lưng liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác, miệng , khiến tức ói máu mà.

      Vì sao mà lại giống như người chồng ghen bóng ghen gió, trực tiếp bắt về nhà.

      Đem ép lên giường dạy dỗ trận. Sau đó lại kêu gào với muốn thả .

      Quý Như Phong nóng nảy như vậy, bởi vì chỉ muốn kết hôn, mà còn động tâm triệt để rồi.
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 5/10/14

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Mở Đầu:

      Trong phòng khách Quý gia.

      Quý Như Phong 11 tuổi trừng mắt nhìn bé Hướng Khả Tinh ngây ngốc, giọng trầm thấp quát lên: “Này, khi nào về nhà?” Cậu còn muốn ra ngoài đánh bóng rổ với bạn nữa.

      “Mẹ , hôm nay phải ở đây chờ mẹ, mẹ với dì ra ngoài mua đồ rồi.”

      Hướng Khả Tinh điềm đạm đáng nhìn cậu, tính tình người trai này hình như được tốt lắm, dường như rất hung dữ, làm cho người khác có cảm giác sợ hãi, nhưng mà mẹ , trai là người tốt, cho nên Hướng Khải Tâm cũng yên tâm chút.

      “Cái gì? Tôi còn muốn ra ngoài chơi với bạn nữa!” Quý Như Phong vừa nghe như vậy, lập tức tức giận từ sô pha nhảy dựng lên.

      Nhìn Hướng Khả Tinh trước mắt, chẳng lẽ muốn ngồi chơi những trò chơi ngây thơ với sao…. Chơi với ngôi nhà gỗ sao?

      ……..” Cậu đột nhiên nhảy dựng lên gào thét, dọa Hướng Khả Tinh sợ hãi, sợ hãi nhìn cậu mãi, hai mắt mở to, trông vô tội.

      “Câm miệng!” Quý Như Phong bực mình đá ngã cái nhà mà cất công dùng từng miếng gỗ dựng lên, sau đó tức giận bỏ lên lầu.

      “Hu hu….. xấu……..” Hướng Khả Tinh nhìn cái nhà gỗ mà mình vất vả lắp mới ghép thành, lập tức khóc lớn tiếng hơn, tiếng khóc của làm người làm chú ý.

      Quý Như Phong vốn chuẩn bị rời , nhưng nhìn thấy người làm đến, nếu bọn họ với mẹ cậu biết, vậy cậu đừng mong ra ngoài chơi nữa.

      Quý Như Phong nhanh chóng bịt miệng Hướng Khả Tinh lại, để cho khóc ra tiếng, rồi sau đó cười dụ dỗ : “Em Khả Tinh ngoan nha, ngôi nhà ngã rồi, trai ghép lại giúp em.”

      Quý Như Phong đột nhiên thân thiếng làm Hướng Khả Tinh ngạc nhiên quên cả khóc, ngừng gật đầu.

      Những người làm vừa mới nhìn thấy liền hiểu lặng lẽ ra ngoài, lúc này Quý Như Phong mới chậm rãy buông tay ra.

      Hướng Khả Tinh vẻ mặt ngây thơ mỉm cười, chờ đợi Quý Như Phong sửa ngôi nhà lại giúp .

      Ai biết rằng Quý Như Phong bất mãn nhìn : “Tự mình ghép lại , sau này đừng đến nhà tôi khóc lóc nữa.”

      “Hu hu……..” Hướng Khả Tinh bị Quý Như Phong dọa cho sợ hãi khóc rống lên.

      Lúc này, Quý Như Phong tức giận đưa tay chỉ thẳng vào mặt , ánh mắt híp lại cảnh cáo.

      “Hu hu……..” Hướng Khả Tinh sợ hãi gật gật đầu.

      Nhìn Quý Như Phong, ngoài việc Hướng Khả Tinh sợ , còn có chỗ mà sợ nữa………đó là Quý gia.

      Quý Như Phong hài lòng nhìn biểu của , bực mình nhìn món đồ chơi ngây thơ này, nghĩ thầm, chẳng lẽ phải ngồi ở nhà chơi với cả ngày hay sao?

      Từ sau lần đó, sau này mỗi lần Hướng Khả Tính đến nhà Quý Như Phong chơi, đều bị Quý Như Phong dùng mọi biện pháp chỉnh .

      Sau này, chỉ cần Hướng Khả Tinh nghe đến Quý gia, liền lắc đầu như trống bỏi, khóc rống lên, la hét muốn .

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1

      Khách sạn Esther, phòng 1802.

      chiếc giường màu trắng có hai người nằm, đôi nam nữ mơ mơ màng màng ôm ấp lẫn nhau, nhàng dựa vào ngực người đàn ông, giống như cọ xát làm nũng, làm người ta cảm thấy mềm mại.

      “Điền Tâm!” Người đàn ông nhắm mắt lại, thâm tình ôm vào lòng, đặt nụ hôn lên mái tóc thơm ngát mềm mại của , nhưng mùi hương này có chút giống, bất quá làm cảm thấy vui vẻ.

      “Ưm!” chỉ nhàn nhạt đáp lại tiếng, nhưng sau khi đáp lại xong, lập tức mở to mắt, cả người đều ngây ra, phải được ôm….. Con gấu dễ thương.

      Giọng này, hơi quen thuộc, tay bắt đầu run lên, và từ từ đẩy ra, nhìn cách cẩn thận.

      Lúc này, người đàn ông cũng mở mắt, nhìn trước mặt.

      Hai người lập tức trừng to hai mắt, thể tin nổi.

      “A………”

      “A………”

      nhanh chóng ngồi dậy, đưa tay nắm chặt cái chăn che kín người mình, mà người đàn ông cũng dùng sức kéo chăn lên, bực mình quát: “Tại sao lại ở đây?”

      “Lời này tôi hỏi mới đúng, sao lại ở đây?”

      hận thể tìm cái lỗ để chui xuống trốn, sao lại là bộ dáng này, ràng chỉ trở lại phòng của khách sạn nghỉ ngơi chút, lúc bác Quý để vào đây, trong này có ai mà.

      Tên này đến đây từ lúc nào?

      Nghĩ đến đây, tức giận đột nhiên nhớ tới cái gì, hơi hơi mở chăn ra, nhìn lại quần áo của mình xốc xếch, tay run run chỉ vào : “…….. tên đại sắc lang này.”

      “Đại tiểu thư, phiền làm ràng chút, cho dù tôi là sắc lang, tôi cũng tìm người đẹp để ra tay, đúng………..”

      Người đàn ông còn chưa xong, cửa phòng lập tức bị người khác mở ra.

      Mẹ Quý vừa vào cửa, vừa : “Khả Tinh à, con thức dậy chưa? Ba mẹ con lo lắng cho con lắm đó………..A” Đột nhiên, bà bị màn trước mắt dọa sợ hãi, sao con trai quý Quý Như Phong của mình lại xuất ở đây?

      “Con…..Con…..Như Phong! Con….Các con!”

      “Mẹ! phải như mẹ nghĩ đâu!” Lúc chuyện, Quý Như Phong muốn đứng lên giải thích, cửa phòng đột nhiên bị mở ra.

      Tất cả ký giả lập tức tiến vào, nhìn thấy màn như vậy, tất cả mọi người đều điên cuồng chặn cửa lại.

      ……………………………………

      Trong biệt thự Quý gia núi.

      “Con cưới!”

      Ba chữ vang lên như sấm, làm cho người làm bưng trái cây cảm thấy ổn, sợ hãi đứng bên, dám đến gần.

      Nhìn người đàn ông tuấn mỹ như vậy, thiếu gia Quý Như Phong của bọn họ, giờ phút này giận dữ như con sư tử, làm cho mọi người chưa từng nhìn thấy, nhưng mà thiếu gia tức giận cũng ảnh hưởng gì đến tiên sinh và phu nhân ngồi ghế sô pha, bọn họ vẫn nhàn nhã uống trà.

      Nhìn người làm đứng gần đó, Quý Như Phong chậm rãi lên tiếng: “Còn mau bưng trái cây đến, để cho thiếu gia của các người hạ hỏa chút.”

      “Mẹ, chuyện hôm đó hoàn toàn là ngoài ý muốn, con cùng xấu xa đó……….. đó hoàn toàn xảy ra bất cứ chuyện gì cả.” Quý Như Phong hít vào hơi sâu, có chút bất đắc dĩ, vừa nghĩ đến muốn kìa là bà tám xấu xa, đúng lúc nhìn thấy sắc mặt của mẹ mình, lập tức thu hồi vẻ ngạo mạn lại.

      “Mẹ, là người hiểu con nhất, con và ấy nằm chung chỗ, lấy cá tính của con, tại sại lại xảy ra bất cứ chuyện gì hả, cho nên mẹ muốn con phải chịu trách nhiệm!” Mẹ Quý đến trong lòng có bao nhiêu hưng phấn, trong cảm nhận của bà Quý Như Phong và con dâu xảy ra chuyện gì, vì vậy bây giờ bức hôn ấy và làm còn lời nào để nữa.

      “Con mà có đói bụng cũng chọn người phụ nữ như vậy sao? Mẹ, hiểu nổi sao lại xảy ra chuyện như vậy……..Nhất định là con bị người phụ nữ kia hãm hại rồi, đúng, nhất định là vậy!”

      Quý Như Phong càng nghĩ càng cảm thấy có lý, từ đến lớn chưa từng bị người nào tính kế.

      “Con có cái gì cũng muộn, Như Phong, ra nhà họ Hướng và gia đình chúng ta xem như là môn đăng hộ đối, vậy kết hôn .”

      Cha Quý đặt chung trà lên bàn, đứng lên, hạ lệnh cuối cùng, rồi xoay người rời khỏi, mẹ Quý cũng theo.”

      Quý Như Phong muốn giải thích cái gì, bọn họ đều muốn nghe thấy.

      ……………………………………

      Trong phòng khách Hướng gia.

      “Con lấy chồng!”

      Hướng Khả Tinh chút thục nữ cũng có liền lớn tiếng gào thét, hai bàn tay chống hông, bộ dáng giống như người sắp ra trận.

      Nhìn cha Hướng và mẹ Hướng vui vẻ tuyên bố, còn bày ra bộ dáng tổ tiên phù hộ, Hướng Khả Tinh liền chịu được.

      “Khả Tinh, đều như vậy rồi, con còn muốn cái gì, con nhìn xem, tất cả các tạp chí đều nhìn chụp được ảnh lúc con và Quý Như Phong ngủ chung ở khách sạn rồi.” Cha Hướng tức giận nhìn bài báo, tạp chí, tất cả đều là ảnh chụp gương mặt Hướng Khả Tinh, ông liền rất tức giận.

      “Con , con và ta xảy ra chuyện gì cả.”

      ‘Cái gì cũng có, còn như vậy sao?” Mẹ Hướng che miệng cười , nhìn Hướng Khả Tinh bị bà như vậy hai má của liền đỏ lên, mẹ Hướng càng khẳng định chính mình sai.

      “Mẹ, đó là………” Hướng Khả Tinh bực bội giậm chân, nhìn vẻ mặt cha Hương và mẹ Hướng cười trộm, rốt cuộc chỉ có thể phồng má bỏ chạy lên lầu.

      Trong phòng khách chỉ còn cha Hướng và mẹ Hướng, hai người nhìn nhau cười: “Vốn tưởng rằng Khả Tinh và Quý như Phong đều có khả năng, xem ra đây đúng là thanh mai trúc mã rồi.”

      “Đúng nha, con bé Khả Tinh này lại còn mắc cỡ nữa.”

      Lúc này, Hướng Khả Tinh bực bội ngồi giường trong phòng, vỗ vào cái gối, tưởng tượng nó là Quý Như Phong, hận thể hung hăng cắn vào mặt cái phát tiết.

      Đúng lúc này, điện thoại bên cạnh đổ chuông, Hướng Khả Tinh ngó đến liền nhận điện thoại, lại nghe được thanh muốn nghe nhất.

      “Hướng Khả Tinh, cái bà tám xấu xí này, sớm biết thèm thuồng tôi lâu như vậy, lập tức đến đây.”

      “Quý Như Phong, cái tên tiểu bạch kiểm kia, người đàn ông mà nhìn như tiểu bạch kiểm, ai thèm muốn hả.” Hướng Khả Tinh chịu yếu thế liền đáp trả lại, thât ra tức giận đủ lớn, sau khi nhận được cú điện thoại của người đàn ông này, lại càng bực bội hơn.

      “Cái gì? Tôi là tiểu bạch kiểm, đáng chết! lập tức đến đây cho tôi, tôi giống tiểu bạch kiểm chỗ nào hả?” Đời này, Quý Như Phong chưa từng nghe ai hình dung như vậy, tất nhiên là ngoại trừ Hướng Khả Tinh này ra.

      , tôi , tại sao tôi phải nghe lời ?” Tốt nhất có thể làm Quý Như Phong tức chết, mới nghe lời , từ đến lớn, chỉ cần đụng đến Quý Như Phong là có chuyện gì tốt cả.

      “Trừ phi muốn kết hôn với tôi, Tôi có…………”

      “Chờ chút, tôi ra ngoài gặp có quan hệ gì sao?” Quý Như Phong làm thể giải thích, Hướng Khả Tinh nghi ngờ nhíu mày lại.

      đúng là ngốc, từ đầu tới cuối làm gì, chẳng lẽ chúng ta thể ngồi cùng nhau bàn bạc kế sách đối phó sao?”

      Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, cố gắng đè lửa giận trong lòng, tại quan trọng nhất là để cho .

      Hướng Khả Tính nghe rất đúng, sau khi hẹn địa điểm với , liền cúp điện thoại ra ngoài.

      Cha Hướng và mẹ Hướng biết gặp Quý Như Phong rất vui vẻ, lập tức mở cửa cho ra ngoài, cảnh tượng như vậy làm thể chấp nhận chút nào.

      Bên trong xe, tràn đầy mùi vị thuốc súng.

      Quý Như Phong và Hướng Khả Tinh ai nhường ai đều trừng mắt nhìn nhau, hận thể nhìn thấu qua đối phương.

      Cuối cùng, Hướng Khả Tinh chịu nổi lại dụi mắt, vẫn trừng to mắt, hai mắt cay cay, mệt mỏi.

      Quý Như Phong thừa dịp Hướng Khả Tinh dụi mắt, ngừng chớp mắt vài cái, lúc nảy là mệt mỏi, nhưng mà, cũng may là thắng, cười đắc ý.

      “Nếu hẹn tôi đến đây, chỉ là để trừng mắt nhìn nhau………. Thời gian của tôi quý.” Hướng Khả Tinh bất mãn đáp lại.

      tưởng tôi muốn như vậy sao? cái người phụ nữ này, rốt cuộc trong phòng khách sạn xảy ra chuyện gì, tại sao lại ở đó?” là làm tức chết mà, Quý Như Phong giống như từ trong ác mộng tỉnh lại.

      “Tôi còn muốn hỏi nha, tại sao lại ở đó?” Nhớ đến chuyện này, Hướng Khả Tinh cũng rất tức giận, rất thoải mái, bởi vì tất cả các bài báo, tạp chí đều cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, vân vân và vân vân.”

      “Căn phòng đó là tôi thuê, đêm đó sau khi dự yến tiệc, tôi chuẩn bị căn phòng đó để có đêm tuyệt vời với người mẫu Lina, ai biết được xuất ở đó.” Nhớ tới việc này, nhanh chóng gọi điện thoại cho Lina, Lina rất ủy khuất, sau đó cúp điện thoại của .

      phải đâu! Căn phòng đó………… phải bác chuẩn bị cho tôi sao? Đêm đó tôi uống rượu rất nhiều, rồi bác chuẩn bị cho tôi căn phòng, rồi dìu tôi vào đó.” Hướng Khả Tinh càng nghi ngờ, tối hôm đó ở yến tiệc chỉ hơi say, bác dìu vào phòng rồi.

      “Cái gì?” Quý Như Phong cảm thấy ngạc nhiên, lúc vào phòng, tưởng người giường là Lina, bởi vì rất mệt mỏi cũng mở đèn liền nằm xuống, nghĩ đến tạo thành tình huống như vậy.

      Giờ phút này, hai người tôi nhìn , nhìn tôi, hình như hơi hiểu rồi.

      ‘Tiếp theo nên tính làm sao bây giờ?” Hướng Khả Tinh miệng lẩm bẩm, cũng hiểu được bọn họ bị hãm hại, khẩu khí cũng dịu chút.

      Quý Như Phong tức giận nhìn cái, móc gói thuốc trong túi quần ra, châm điếu thuốc, hạ cửa kính xe xuống, rồi liên tục phả khói ra.

      “Này, thể suy nghĩ biện pháp sao? Kính nhờ, tôi muốn kết hôn với .” Phiền chết mất, Hướng Khả Tinh tức giận quát to.

      Như vậy càng làm cho Quý Như Phong ngạc nhiên: “ muốn gả cho tôi, tôi cũng muốn cưới, biết đấy, nếu tôi kết hôn, vợ của tôi phải là người xinh đẹp như hoa, mà giống như …………” Lúc chuyện, ánh mắt của vẫn tỏ ra khinh thường.

      “Hừ người đàn ông mà sau này tôi lấy chắc chắn có bề ngoài, hiểu chơi xe hay là đùa giỡn phụ nữ.” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh cũng học theo ánh mắt của Quý Như Phong, nhìn từ xuống dưới đánh giá lượt, khóe miệng nhếch lên nụ cười suy ngẫm.

      “Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, nếu giờ phút này còn nghe ra ý tứ trong lời của , nhất định là tên ngu ngốc rồi.

      “Được rồi, nhiều nữa, tại việc quan trọng nhất là chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?” Hướng Khả Tinh vẫn biết mà dừng lại, nhìn vào Quý Như Phong, tại rất tức giận, Hướng Khả Tinh hiểu nên thu tay lại.

      “Tôi biết, tôi nghĩ có “ người” rất chuyện này.” xong, hai người nhìn nhau cười.

      Hướng Khả Tinh cũng cảm thấy “ người” rất hiểu , gật gật đầu, chờ Quý Như Phong đưa gặp người này, nhưng ngờ Quý Như Phong lại lái xe, mà nhìn chằm chằm vào .

      nhìn chăm chú như vậy khiến Hướng Khả Tinh ngây ngẩn cả người: “Làm gì mà lái xe?”

      xuống xe, tôi làm sao lái xe được? kính nhờ, tự tôi là được.” Quý Như Phong cũng hy vọng gặp phiền toái.

      …….. xác định mình xử lý sao?” Hướng Khả Tinh vẫn tin người đàn ông này.

      “Năng lực của tôi phải có thể xen vào.” Lúc chuyện, Quý Như Phong mở cửa xe ra, để cho bước xuống xe.

      Hướng Khả Tinh nghi ngờ nhìn cái, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ xuống xe, rất lo lắng nhìn lái xe rời khỏi.

      …………………….

      Về đến biệt thự núi, Quý Như Phong hỏi người làm mẹ Quý ở đâu, rồi lập tức đến bể bơi phía bên kia, nhìn thấy mẹ Quý nhàn nhã uống trà, đến bên cạnh bà rồi ngồi xuống.

      “Mẹ, dường như tâm tình tệ…………”

      “Tất nhiên, trong nhà sắp có việc mừng rồi.” Mẹ Quý nghĩ giấu diếm tâm tình cực kỳ tốt của mình, nhìn đứa con trai này, rốt cuộc cũng thấy lập gia đình, quan trọng là……..Bà cũng có thể bế cháu nội rồi.”

      “Hôm nay con tìm nha đầu Hướng Khả Tinh kia rồi.” Quý Như Phong thản nhiên , lời của làm mẹ Quý rất vui vẻ, tưởng rốt cuộc cũng hiểu .

      Đúng là vừa vui vẻ được vài phút, lời tiếp theo của Quý Như Phong làm bà đứng ngồi yên.

      “Con hỏi ấy vì sao lại xuất trong căn phòng của con, ấy là mẹ đưa vào, mẹ, mẹ là người thiết kế ra cách này để hại con sao?” Ánh mắt Quý Như Phong sắc bén, làm cho mẹ Quý trong phút chốc thể trốn tránh.

      Mẹ Quý cười gượng, cầm lấy tách trà uống hớp, nhìn đến ánh mắt nhìn thấu tất cả của Quý Như Phong: “Sao mẹ lại nghĩ như thế, mẹ có biết, mẹ phạm phải sai lầm.”

      “Mẹ, mẹ biết con thích ngoan hiền, ấy so với tiêu chuẩn về thẩm mỹ của con cách xa, lần này, có cái gì con cũng cưới.” Sau khi lấy được đáp án, Quý Như Phong nữa, cuối cùng cũng có thể dứt khoát rồi.

      Nhưng nghĩ đến, mẹ Quý còn dứt khoát hơn , đột nhiên đứng lên, dùng khí thế ngất trời dọa sợ hãi.

      có khả năng, ngày cưới của con xác định.” xong, mẹ Quý để cho Quý Như Phong có cơ hội chuyện, liền xoay người rời khỏi.

      Quý Như Phong đứng đó mình, thể tin nổi, ràng phải là lỗi của , còn muốn kết hôn với người phụ nữ kia, rốt cuộc là đạo lý gì đây?

      Thời gian từng ngày trôi qua, Hướng Khả Tinh vẫn chờ được Quý Như Phong điện thoại lại cho câu trả lời chính xác, ngược lại lại nhận được điện thoại của mẹ Quý, để cho hai nhà hẹn gặp mặt nhau.

      Tình huống như vậy là Hướng Khả Tinh kiềm nén được, lập tức gọi cho tên đáng ghét kia, trong lòng chửi thầm biết bao nhiêu lần.

      Điện thoại vừa thông, giọng lười biếng của Quý Như Phong vang lên làm Hướng Khả Tinh càng tức giận.

      “Này, có chuyện gì vậy?”

      “Quý Như Phong, Quý đại thiếu gia, lập tức giải thích ràng cho tôi!”

      Hướng Khả Tinh ngừng gào thét, là, Quý Như Phong nhàn nhã nằm bãi biển phơi nắng lập tức nhíu mi, người phụ nữ thô lỗ như thế, chưa nhìn thấy qua.

      “Đại tiểu thư, có chuyện gì chờ tôi trở về rồi .”

      “Trở về rồi , muốn sau khi chúng ta kết hôn rồi hả?” Hướng Khả Tinh chế giễu .

      Hướng Khả Tinh xong, Quý Như Phong lập tức nhảy dựng lên.

      Quý Như Phong thể tin vào tai mình được: “Muốn làm gì, mẹ tôi gần đây rất an phận, muốn kết hôn với tôi sao? Tôi sớm biết cái người phụ nữ này, đáng chêt! Có phải thèm muốn tôi lâu rồi ?”

      “Kính nhờ, trừ bỏ bên ngoài ra, còn có cái gì để tôi thèm muốn? tìm ? bằng tìm Ngưu Lang tốt hơn.”

      Hướng Khả Tinh trợn to hai mắt, đúng là cái tên tự luyến!

      “Hướng Khả Tinh!” Mỗi lần chuyện với người phụ nữ này, luôn làm bực mình thôi.

      “Được rồi, hôm nay bác trai bác muốn đến nhà tôi, bọn họ muốn bàn bạc chuyện hôn ………..của chúng ta, nhanh chóng trở về xử lý chuyện nay .” Hướng Khả Tinh muốn nghe rống nữa, liền thản nhiên .

      “Cái gì?” Quý Như Phong ngạc nhiên, vốn còn tưởng rằng trong thời gian này mẹ Quý lại yên lặng như thế, việc chấm dứt, lại nghĩ đến………..

      Quý Như Phong nghĩ ngợi liền cúp điện thoại, lập tức lao .

      Nhìn đầu dây điện thoại bên kia truyền đến thanh đô đô, Hướng Khả Tinh liền lắc đầu, bộ dáng này, chút phát triển cũng có, biết ai là người xui xẻo gả cho ta đây?

      Nhưng mà dựa theo dung mạo của ta, gia thế của ta, tìm bà xã khó.

      ……………………………..

      Hoàng hôn, sắc trời hơi u ám.

      Hướng Khả Tinh ăn mặc rất ra dáng người con thùy mị ngồi gần cha mẹ , nhìn cha Quý và mẹ Quý ngồi ở đối diện, ngoài ra, mọi người ngồi đây đều rất vui vẻ bàn luận việc hôn của và Quý Như Phong.

      Ngoại trừ ý kiến của đương , bọn họ thèm để ý người ngoài, hai nhà bàn bạc chỉ qua vài lần là xong xuôi thống nhất được.

      Ngay lúc mọi người chuyện vui vẻ, bóng người chạy vọt vào.

      “Ba, mẹ!” Quý Như Phong hơi nôn nóng, nhìn dáng vẻ rất hoảng loạn, đến trước mặt bọn họ, làm cho mọi người nhảy dựng lên.

      Hướng Khả Tinh hơi im lặng, nhìn thấy đến, xem ra việc hôn này bàn bạc thành rồi.

      Hướng Khả Tinh giả vờ ôn nhu đứng lên, đến trước mặt : “ Như Phong, sao lại đến? phải hôm nay có thời gian sao?” Lúc chuyện, ánh mắt của luôn nhìn vào sắc mặt , ánh mắt dường như muốn , tính ra đến cũng nhanh.

      “Ba, mẹ, con thể kết hôn với ấy.” Quý Như Phong trực tiếp xem ánh mắt của Hướng Khả Tinh, sau khi giải quyết tất cả mọi chuyện với mọi người, tính sổ với ta.

      Con ranh chết tiệt, tiếng nào liền ngồi ở đó, chẳng lẽ biết nếu đến, tại thành cục diện gì sao? Nhưng mà, may mắn là có chuẩn bị.

      “Hoang đường! Con nhất định phải chịu trách nhiệm!” nghĩ đến trở về, nhìn thẳng thắng như vậy, hoàn toàn cho Hướng gia chút mặt mũi nào, mẹ Quý run rẩy thôi.

      “Con biết con nhất định phải chịu trách nhiệm, nhưng phải với ấy.” lười nhác chỉ vào Hướng Khả Tinh, sau đó chậm rãi đến bên cửa, rồi với bên ngoài câu: “Vào đây , Lina.”

      Lời ra làm mọi người đều ngạc nhiên, Hướng Khả Tinh cũng rất bất ngờ, biết rốt cuộc Quý Như Phong diễn tuồng gì?

      Rất nhanh, quyến rũ gợi cảm liền xuất trước mặt mọi người, rồi nắm lấy bàn tay Quý Như Phong, bước từng bước về phía mọi người.

      “Chào mọi người, con là Lina.”

      “Như Phong, đưa người phụ nữ này đến đây làm gì, lập tức đưa ta ra ngoài.” Mẹ Quý sắc mặt đều tái mét, làm cho Hướng gia khó chịu vô cùng, Quý Như Phong này rốt cuộc làm cái gì?

      Mà Hướng Khả Tinh lại càng chịu thêm đả kích, như vậy đối với chính là sỉ nhục lớn, sao Quý Như Phong lại làm như thế?

      Nhìn Quý Như Phong và Lina mang vẻ mặt lạnh lùng đứng trước mặt mọi người, dường như cảm thấy bộ dạng này của ta hoàn toàn có lỗi gì.

      Hai tay Hướng Khả Tinh nắm chặt lại, mặc dù muốn gả cho người đàn ông này, nhưng nghĩ lại khó chịu như vậy, tên tiểu bạch kiểm đáng chết này!

      “Mẹ, con muốn cho mẹ biết, con và Lina có quan hệ, nếu mẹ hy vọng con kết hôn, vậy hãy đợi vài năm nữa, chúng con nhất định kết hôn.” Quý Như Phong hoàn toàn sợ, cũng cảm thấy mình làm như vậy là đúng, nên tiếp tục .

      Lời của ra làm mẹ Quý và cha Quý đều ngạc nhiên.

      “Tóm lại, mẹ cho phép con cưới ả đàn bà này, vợ của con, chỉ có thể là Khả Tinh, nhất định là Khả Tinh!” mẹ Quý giận đến phát run, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Quý Như Phong, nghĩ thầm, nó muốn tranh cãi với bà sao, cũng thèm nhìn xem tại là tình huống gì, ở đâu.

      Mà cha mẹ Hướng gia vừa nhìn thấy màn này, bọn họ luôn có ấn tượng tốt đối với Quý Như Phong nhưng trong giờ phút này lại hoàn toàn mất sạch.

      Mẹ Hướng đứng lên, sắc mặt rất khó coi : “Quý phu nhân, Quý tiên sinh, chuyện gia đình các người, tôi nghĩ các người nên trở về giải quyết tốt, chúng tôi tiễn, Khả Tinh, lên lầu thôi.”

      “Dạ, mẹ.” Nhìn xung quanh, mặc dù Hướng Khả Tinh có biểu gì, nhưng đáy lòng lạnh lẽo, nhất định tìm cơ hội tốt để đáp trả cái tên tiểu bạch kiểm này.

      Trở lại phòng, Hướng Khả Tinh lập tức gọi điện thoại cho Quý Như Phong gào thét, cũng thèm quản giờ phút này Quý Như Phong ở dưới lầu, sau khi kết nối máy với ta, tức giận : “Buổi tối chúng ta gặp nhau ở Quảng Trường Thời Đại, tôi có việc muốn .”

      Sau khi xong câu này, Hướng Khả Tinh liền cúp máy, chờ Quý Như Phong trả lời lại.

      Mà trong phong khách, Quý Như Phong nghe điện thoại truyền đến thanh đô đô, liền giật giật khóe môi, hơi nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn vào căn phòng của Hướng Khả Tinh lầu.

      “Ba mẹ, nếu có chuyện gì, con và Lina rời khỏi đây trước.” xong, Quý Như Phong liền nắm tay Lina bước , đầu cũng quay lại rất tiêu soái rời , để lại mẹ Quý và cha Quý giận tái mặt.

      Mẹ Hướng nhìn bọn họ, vẻ mặt rất bất mãn: “Tôi nghĩ hai nhà chúng ta sau này vẫn duy trì khoảng cách tốt, xin mời trở về .”

      Mẹ Hướng sau khi nhìn bọn họ rời liền lên lầu tìm Hướng Khả Tinh, nhìn cửa phòng khép hờ, bà nhàng đẩy ra, nhìn thấy Hướng Khả Tinh đứng ngoài ban công, nhìn vào bóng lưng Hướng Khả Tinh bà cảm thấy đau lòng, bà từ từ đến.

      “Khả Tinh, mẹ nên ảo tưởng với người như vậy, mẹ cứ nghĩ cậu ta mang lại hạnh phúc cho con.”

      “Mẹ, chuyện cũng qua rồi, con sao đâu.” tại Hướng Khả Tinh chỉ tức giận mà thôi, nhớ đến cảnh Quý Như Phong dẫn người phụ nữ khác vào nhà , việc này làm cảm thấy khó chịu.

      “Vậy là tốt rồi, có việc gì là tốt rồi, mẹ………………..”

      “Mẹ, con muốn nghỉ ngơi chút, mẹ để cho con ở lại mình .”

      Mẹ Hướng còn định chuyện với thêm lúc nữa, nhìn Hướng Khả Tinh mệt mỏi như vậy, bà cũng thêm gì nữa, gật đầu thở dài rồi ra khỏi phòng.

      Mà trong đầu Hướng Khả Tinh suy nghĩ rốt cuộc phải đáp lễ Quý Như Phong như thế nào cho đáng, nổi nhục nhã hôm nay là lớn.

      “Quý Như Phong đáng chết!”

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2

      Xe chạy như bay đường, Quý Như Phong yên lành lại hắt hơi cái to, hơi nhíu mày lại: “Lina, tôi đưa em đến đây thôi, tôi còn có việc phải xử lý.”

      “Ừ, Phong, vui vì hôm nay có thể đưa em gặp ba mẹ , cũng chứng tỏ quan hệ của chúng ta.”

      Giờ phút này tâm tình Lina kích động, thể tin được là Quý Như Phong làm như vậy, chẳng lẽ trong lòng ta có vị trí đặc biệt như vậy sao?

      Suy nghĩ đến đây làm Lina càng vui vẻ thêm, ánh mắt nhìn Quý Như Phong càng thêm nhu tình.

      “Lina, em suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi đưa em gặp bọn họ, chỉ là để giảm bớt phiền phức, tôi nghĩ em là người thông minh, để tôi rước lấy phiền phức.” Quý Như Phong nở nụ cười khinh bỉ, nhìn vẻ mặt Lina tự cho mình là đúng, là cảm thấy buồn cười, hôn vào môi , rồi mới buông ra, ý bảo có thể xuống xe rồi.

      Cho tới bây giờ Lina chưa từng được đối xử như vậy, nhìn Quý Như Phong, có người phụ nữ nào có thể nắm giữ được ta, cực kỳ hoa tâm, nhưng cũng là người đàn ông cực kỳ giữ tâm, lòng của bắt đầu đập loạn, gật gật đầu, rất ra dáng rồi bước xuống xe.

      tin rằng, hôm nay Quý Như Phong đưa như vậy, điều này chứng tỏ vẫn có vị trí trong lòng của ta.

      …………………..

      Trước quảng trường Thời Đại, Hướng Khả Tinh mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, nhìn ánh đèn xe chói mắt dừng lại trước mặt mình, sắc mặt ngày càng khó coi.

      Mở cửa xe bên ghế lại phụ ra, Hướng Khả Tinh ngồi bên cạnh Quý Như Phong, luôn bĩu môi, tên công từ này, tiểu bạch kiểm chỉ biết khoe của.
      “Đại tiểu thư, sao có thời gian rảnh tìm tôi thế?” Tất nhiên là Quý Như Phong biết bé này nhìn rất khó chịu, nhưng mà , tất cả mọi chuyện đều giải quyết xong, còn bất mãn chỗ nào?

      “Quý Như Phong, có ý gì, đưa người phụ nữ đến nhà tôi, để cho tôi cảm thấy khó chịu sao? Đáng chết! Chỗ đó là nhà của tôi, cũng cho tôi chút mặt mũi nào!” Hướng Khả Tinh nhớ đến chuyện này tức giận, lập tức đem bụng tức giận của mình phát tiết ra ngoài.

      Nhìn Quý Như Phong ngồi bên cạnh vừa đưa tay cài dây an toàn lại vừa cười lắc đầu, giống như Hướng Khả Tinh là ngốc, hành động này làm Hướng Khả Tinh tức tức muốn xịt khói.

      “Quý Như Phong, có thể thái độ của , tôi muốn “giải thích” Hướng Khả Tinh nhấn mạnh hai chữ “giải thích”, nhìn Quý Như Phong, rất muốn xé gương mặt này của ta ra, xem ta còn có thể trêu hoa ghẹo nguyệt nữa hay .

      “Giải thích? giỡn sao? Tôi làm gì có lỗi, nếu phải nhờ tôi , tại chuẩn bị làm dâu rồi.” Quý Như Phong rất bình tĩnh nhắc nhở.

      Chuyện cười, muốn giải thích, trừ phi trời sập xuống, Quý Như Phong cho dù có lỗi, cũng giải thích, Hướng Khả Tinh này đề cao chính mình rồi.

      Quý Như Phong đưa hai tay ra, bày ra bộ dáng muốn giúp nhưng thể làm gì được, mình mặt Hướng Khả Tinh lúc trắng lúc xanh, cảm thấy đùa giỡn vui, bé này lại thú vị như thế.

      “Quý Như Phong!” Hướng Khả Tinh nghiến răng nghiến lợi gào lên, cố gắng áp chế tính tình của mình, nhìn bộ dạng đắc ý của , Hướng Khả Tinh cam lòng, bỗng nhiên có chút hối hận, để cho ta giải quyết chuyện này dễ dàng như vậy, mặc dù cũng rất muốn giải quyết chuyện này dứt khoát, nhưng mà nhìn người đàn ông trước mặt nào huyên náo, đắc ý như vậy, trong lòng cảm thấy thoải mái.

      Nghĩ đến đây, Hướng Khả Tinh nở nụ cười xán lạn, ý cười làm Quý Như Phong cảm thấy hơi quỷ dị: “ xác định là giải quyết chuyện này rồi sao?”

      Quý Như Phong cười tiên liền cứng ngắc, nhíu mày, nhìn Hướng Khả Tinh trước mặt, thấp giọng hỏi: “ lời này là có ý gì?”

      có ý gì, chỉ là hy vọng Quý đại thiếu gia ngủ ngon mà ưu phiền, như vậy , tôi trước đây.” xong, Hướng Khả Tinh lập tức bước xuống xe, vui vẻ cất bước rời .

      Nhìn theo bóng dáng của Hướng Khả Tinh, trong lòng Quý Như Phong cảm thấy ổn, biết vì sao lại cảm thấy thoải mái, nhưng mà biết cảm thấy thoải mái ở chỗ nào.

      Cuối cùng, mãi cho đến khi Hướng Khả Tinh hoàn toàn biến mất trong đám người, còn ngây ngốc nhìn vào hướng rời , mãi cho đến khi ở phía sau vang lên tiếng còi xe hơi in ỏi, mới nhanh chóng hoàn hồn lại.

      ………………………………….

      Mấy ngày nay, Hướng Khả Tinh cảm thấy rất thoải mái, mỗi ngày nhìn dòng người qua lại nơi đây, cần phải đoán, biết rằng họ chắc chắn về ngày hôm đó người phụ nữ đến đây với Quý Như Phong, mong muốn chuyện kết hôn của ta.

      Mẹ Hướng nhìn thấy Hướng Khả Tinh vui, liền thở dài đến trước mặt : “Khả Tinh, những ngày này bằng con ra ngoài giải sầu .”

      “Mẹ, con cũng có suy nghĩ này.” Hướng Khả Tinh gật gật đầu, đồng ý với ý kiến của mẹ Hướng.

      Những này này ở trong nhà, hoàn toàn nghĩ ra rốt cuộc phải làm như thế nào để dạy cho Quý Như Phong bài học, để cho ta đừng đắc ý, vừa nghĩ đến vẻ mặt tươi cười của ta, liền bụng tức giận.

      “Vậy con đến miền Nam nghỉ phép , dù sao bên kia cũng có nhà của chúng ta mà!” Mẹ Hướng ngờ đồng ý dễ dàng như vậy, vui vẻ thêm.

      Vài ngày ra ngoài, Hướng Khả Tinh từ chối tài xế đưa , mình đến miền Nam, đem tất cả đồ đạc để trong nhà, ra ngoài dạo.

      Nhưng mà, Hướng Khả Tinh ngờ lại oan gia ngõ hẹp như thế, nhìn người phụ nữ ở trước mặt, bộ dáng cao ngạo, dường như ta cũng nhận ra Hướng Khả Tinh.

      “Hướng tiểu thư, đến đây mình sao? ai cùng à?”

      “Xin chào, Lina tiểu thư, tôi đến đây nghỉ phép mình.” Hướng Khả Tinh cười cứng ngắc, cảm thấy mình hôm nay ra cửa lại coi ngày, mới gặp phải người mình muốn gặp.

      “A…, ra là như vậy, tôi đến đây cùng Phong, ấy theo tôi đến đây chụp ảnh, tôi có bộ ảnh chụp lấy phong cảnh ở đây.” Lúc Lina chuyện, ánh mắt vẫn đánh giá Hướng Khả Tinh, muốn nhìn xem, đối với Quý Như Phong là loại cảm giác gì.

      ‘Phải , vậy dám quấy rối, tôi còn muốn dạo tiếp.” xong, Hướng Khả Tinh cười cười, tiếp tục dạo phố mình, nhưng vẻ mặt như vậy, làm cho Lina vẫn tìm được manh mối nào.

      Hướng Khả Tinh tiếp tục dạo, qua đường mua bao cốm, hai bàn tay xoa nắn chặt, tưởng tượng bao cốm này như hình dạng Lina, nghĩ thầm trong lòng, vì sao bọn họ lại xuất ở đây.

      “Hành động như vậy, chỉ sợ người qua đường ai dám đến gần đâu, đại tiểu thư.” Đúng lúc này, giọng quen thuộc vang lên làm Hướng Khả Tinh hoảng hốt ngây ngẩn cả người.

      Hướng Khả Tinh quay đầu nhìn gương mặt quen thuộc đến thể quen thuộc hơn, nhất thời càng thêm tức giận: “Đúng là hồn tan mà!”

      ‘Làm ơn , tưởng tôi muốn xuất trước mặt sao?” Quý Như Phong cũng rất bất đắc dĩ, ở trong nhà nghe ba mẹ mãi, thừa dịp Lina chụp bộ ảnh nên cũng đến đây, cũng thận lợi tránh khỏi ba mẹ, nhưng ngờ lại gặp được Hướng Khả Tinh ở đây.

      Nhìn đối xử với bao cốm thô bạo như vậy, còn làm cho cảm thấy bất ngờ.

      là, vậy xin mời trước .” Hướng Khả Tinh trợn to hai mắt, nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong, giống như cho đúng, Hướng Khả Hinh tức giận lướt qua người , muốn để ý đến.

      Nhưng mà Quý Như Phong lại theo , hai người gần nhau, Hướng Khả Tinh tức giận liếc cái: “Này, đại thiếu gia, làm gì vậy? theo tôi làm gì?”

      muốn đâu đó, đúng lúc tôi cũng có nơi nào để , mà ở đây cũng có quen ai, dứt khoát theo .” Quý Như Phong bày ra bộ dáng như bị vứt bỏ, bước chân cũng dừng lại, theo Hướng Khả Tinh.

      Lời trêu ghẹo của làm Hướng Khả Tinh cười to: “Ha ha, làm ơn, tôi cần cùng, tôi có người cùng rồi.” xong, Hướng Khả Tinh bắt chiếc tắc xi rồi rời .

      chứ!” Quý Như Phong thể tin vào tai mình được, ngờ Hướng Khả Tinh lại có người cùng, phải là đàn ông chứ?

      Trong đầu Quý Như Phong đều nghi ngờ, nhưng mà sau khi chiếc tắc xi kia khuất nghi ngờ này vẫn có giảm, mà càng tăng thêm.

      Ngồi xe, Hướng Khả Tinh biết mình muốn đâu, liền bảo tài xế chạy đến bờ biển, còn im lặng ngồi bên bờ biển.

      Nhìn biển khơi mênh mông bát ngát, Hướng Khả Tinh lại nhớ đến Quý Như Phong và Lina đến đây leo núi tắm biển, lòng càng cảm thấy khó chịu.

      muốn trở thành trò cười cho người khác, tất cả đều là nhờ bọn họ, mà bọn họ lại thoải mái như thế, dường như chỉ hơi xin lỗi thôi.

      “Quý Như Phong! Tôi nhất định dạy dỗ tốt.”

      Vừa nghĩ đến đây, điện thoại Hướng Khả Tinh liền vang lên, vừa nhìn vào là thấy Quý Như Phong gọi đến, ta quá nhàm chán mà.

      “Có chuyện gì?”Hướng Khả Tinh vui khi nhận điện thoại.

      “Đại tiểu thư, bây giờ ở đâu vậy?” Quý Như Phong nghe giọng như vậy, ra trong giờ phút này, muốn đập cái điện thoại xuống đất cho rồi, vừa nghĩ đến có người chung, mà lại hoàn toàn đoán được người đó là ai, mà tình huống như vậy làm cho cảm thấy rất áp lực.

      “Liên quan gì đến ?” Hướng Khả Tinh nhíu mày, trong lòng rất khó chịu, người này có dám quản lý như thế, ta tưởng ta là ai chứ?

      “Hướng Khả Tinh, đừng có thái độ như thế, tôi cũng là người bạn lâu năm của mối quan hệ của chúng ta, tôi quan tâm , nếu để cho ba mẹ biết cùng với người lạ, bọn họ rất lo lắng.” Quý Như Phong tức giận giậm chân, nhịn được muốn biết ở đâu, nhưng thái độ của lại như vậy.

      “Nếu ba mẹ tôi biết quan tâm như thế, bọn họ ……càng thêm lo lắng, có chuyện gì làm sao, tại tâm tình tôi rất xấu, như vậy .” xong, Hướng Khả Tinh liền cúp điện thoại, nhìn ra biển khơi mênh mông.

      Mà Quý Như Phong đứng đường lớn, thể tin được mà nhìn vào điện thoại, biết mình phải cái gì cho tốt, bé này lại dám cúp điện thoại của , mà còn những lời khó nghe như thế.

      Nhìn điện thoại, Quý Như Phong tức giận đá vào cạnh lan can cái, cảm thấy ở chỗ này thối nát như vậy, nhưng vì sao lại đến đây, tùy tiện đâu đó còn tốt hơn so với ở đây.

      Quý Như Phong vì đàn bà mà lại như vậy, phải thích nam hoan nữ ái sao? Vì sao còn bày ra bộ dáng như vậy?

      Lina hiểu, cho đến bây giờ chưa từng nhìn thấy Quý Như Phong quan tâm phụ nữ như vậy, xem ra cần phải đề phòng Hướng Khả Tinh kia chút mới được.

      Nghĩ đến đây, Lina hít hơi sâu, đến sau lưng Quý Như Phong, rồi kéo cánh tay : “Thân ái, đâu vậy? Làm em tìm lâu………”

      có gì! phải em muốn chụp ảnh sao?” Thu hồi lại biểu tình đáng của mình, Quý Như Phong xoay người lại nhìn Lina, người phụ nữ hoàn mỹ đứng trước mặt như vậy, bị điên mới nghĩ đến Hướng Khả Tinh kia, nghĩ đến cùng ai ở chung chỗ.

      “Ừm, lúc nữa đến bờ biển, cùng ?” Lina vẫn ôn nhu, nhưng trong đáy lòng lại nghi hoặc, tuyệt đối lên tiếng đòi hỏi gì, có số việc, muốn tự mình tìm hiểu xem.

      “Được rồi.” Nhìn Lina, Quý Như Phong chút cũng muốn , nhìn xung quanh, bờ biển gió thổi cũng tốt, có thể làm tâm tình tỉnh táo chút.

      Hướng Khả Tinh, đừng để tôi gặp mặt ! Người phụ nữ chết tiệt! Lá gan là lớn, dám chuyện với như thế, còn dám cúp điện thoại của , biết đây là lần thứ mấy rồi.

      ……………………………..

      bờ biển, gió thổi nhàng, Hướng Khả Tinh nhìn xung quanh, ở đây hoàng hôn sắp buông xuống rồi, đứng lên, phủi bụi người, chuẩn bị rời , lại nhìn thấy đoàn người về hướng này.

      Nhìn bọn họ như muốn chụp ảnh ở đây, Hướng Khả Tinh cũng muốn nhìn nhiều, liền xoay người lại muốn rời .

      Ai biết được, giọng quen thuộc vang lên làm bước chân của cứng ngắc tại chỗ.

      “Hướng Khả Tinh!”

      Hướng Khả Tinh thể hình dung được giờ phút này tâm tình của mình là thế nào, quay đầu lại nhìn thấy Quý Như Phong, nụ cười mặt mê người, nhưng có nghĩa là cũng mê hoặc.

      "Thực trùng hợp như vậy."Cười cứng ngắc chào hỏi, xong Hướng Khả Tinh xoay người muốn rời .

      Như Quý Như Phong lại muốn để như vậy, liền bước nhanh về phía trước, bắt lấy cánh tay , rồi nhìn lại xung quanh, cảm thấy rất khó hiểu: “Người đó đâu?”

      “Người nào?” Hướng Khả Tinh nhíu mày, lại cảm thấy khó hiểu.

      người cùng với đó!” bực mình, chẳng lẽ đến chậm bước, nếu biết bọn họ đến đây sớm hơn, đến đây rồi.

      rồi.” liền hiểu ra muốn hỏi cái gì, lại nhìn thấy Lina đứng phía sau ta, Hướng Khả Tinh chút suy nghĩ, mặt nở nụ cười tươi.

      Quý Như Phong phát cáu, nhìn cười tươi như thế, rồi lại nhìn xung quanh chút: “Người đó là ai, ở đâu, tên gì?”

      “Quý Như Phong! làm cái gì? có thấy rất kỳ lạ ?……… hơi giống bà quản gian rồi đó!” Hướng Khả Tinh vô lực lắc đầu, sao người đàn ông này làm những chuyện khiến người khác hiểu lầm như thế? hơi bực bội vung tay thoát khỏi bàn tay ta ra, bóp bóp lại cổ tay, rất bất mãn nhìn .

      “Hướng Khả Tinh! ……..” Quý Như Phong còn muốn thêm gì nữa, nhưng khi nhìn đến Hướng Khả Tinh ở trước mặt, cảm thấy mình nên với như thế, sao lại rảnh rỗi quản việc này chứ?

      Quý Như Phong nhìn lâu, cũng biết cái gì nữa.

      Đúng lúc này, Lina tới, ta nhìn thấy bọn họ, trong lòng cảm thất rất khó chịu, lập tức ôm lấy cánh tay Quý Như Phong: “Phong chụp hình chung với em .” Lúc chuyện, Lina còn bày ra bộ dáng chiếm hữu cao ngạo đối với Hướng Khả Tinh, tay ta lại quấn chặt vào tay Quý Như Phong.

      Hướng Khả Tinh miệng ngừng lẩm bẩm, cảm thấy thú vị chút nào, nghĩ muốn tiếp tục ở lại nữa liền quay đầu rời .

      Ai biết được Quý Như Phong nhanh chóng bắt lấy cánh tay : “Phải về sao? có lái xe đến, để tôi đưa về.”

      “Làm cái gì?” Càng ngày càng cảm thấy ta được bình thường, Hướng Khả Tinh liền vung tay ta ra, nhíu chặt chân mày.

      Giờ phút này Lina cũng cảm thấy rất lạ, Quý Như Phong hoàn toàn để ý đến tồn tại của , chỉ chuyện với Hướng Khả Tinh, làm như vậy làm cảm thấy bất an.

      ‘Tất nhiên là đưa trở về, hai nhà chúng ta thân nhau như thế, cũng phải nên đưa trở về chứ.” Quý Như Phong vừa chuyện, vừa kéo tay Hướng Khả Tinh, nhanh chóng rời khỏi đây.

      Lina đứng phía sau, ngừng gọi tên , đúng là hoàn toàn để ý đến .

      Bên trong xe, Hướng Khả Tinh ngồi bên ghế lái phụ nhìn Quý Như Phong lái xe, hoàn toàn hỏi muốn đâu, càng thêm khó chịu: “Quý Như Phong, chúng ta thân nhau như thế, có thể đưa tôi về nhà tôi ở phía Nam là được rồi.”

      tối rồi, muốn ăn cái gì?” Quý Như Phong vẫn lái xe theo ý của mình, bận tâm gì đến lời của Hướng Khả Tinh, vẫn tiếp tục lái về phía trước.

      cơm với , tôi sợ tiêu hóa tốt, có thể đưa tôi trở về, bạn còn chờ kìa.”

      vô lực lắc đầu, nhìn Quý Như Phong bày ra bộ dáng như có chuyện gì xảy ra, Hướng Khả Tinh cảm thấy rất buồn cười, chẳng lẽ ta quên ta chỉ mang lại sĩ nhục cho rồi sao?

      là, nếu phải ta đưa Lina đến nhà , hại ở nhà của mình đều cảm thấy thoải mái, giờ phút này Hướng Khả Tinh xuất ở đây đâu.

      “Nhưng mà bụng tôi đói rồi, nếu ăn gì, chịu nổi, vậy ăn cơm Tây .” Lúc chuyện, Quý Như Phong dừng xe lại bên lề đường.

      Xuống xe, Quý Như Phong kéo tay Hướng Khả Tinh vào quán cơm Tây.

      Hai người ngồi đó, Hướng Khả Tinh ngừng lắc đầu, nhíu mày nhì Quý Như Phong gọi đồ ăn: “Quý đại thiếu gia, hôm nay làm sao vậy, ăn trúng cái gì à?”

      “Cái gì?” Nâng mắt liên nhìn Hướng Khả Tinh, lại thấy phồng má lên vì nhịn cười.

      “Ghen nha, nếu phải tôi và quen biết nhau lâu rồi, tôi còn tưởng ghen, vẻ mặt như vậy, làm người khác dễ bị hiểu lầm.”

      Hướng Khả Tinh làm Qúy Như Phong lập tức ngây ngẩn cả người, khó tin nhìn , lúc lâu sau mới tiêu hóa được hai từ cuối của , khỏi ngượng ngùng cười lạnh: “ha ha ha……..”

      Hướng Khả Tinh cũng cười cười theo .

      biết trước đó vài ngày xảy ra chuyện gì sao?” Quý Như Phong có lòng nhắc nhở chút, nếu ghen , làm sao có thể buông tay như thế, còn muốn phá hoại.

      “Vậy làm gì quản tôi nhiều vậy?” Hướng Khả Tinh biết việc này có khả năng, nhưng chỉ , Quý Như Phong này rốt cuộc thế nào, vì sao lại muốn quản nhiều như vậy, nhìn bộ dạng của ta, hình như rất để ý đến việc này, mặc dù Hướng Khả Tinh ra ngoài với ai cả.

      “Đó là…..Đó là tôi sợ quá ngốc, bị người khác lừa gạt.” Lúc chuyện, Quý Như Phong ngừng nhắc nhở lòng mình.

      Quý Như Phong cười gượng, giọng từ từ thả lỏng, nhưng nhìn vẻ mặt của Hướng Khả Tinh có gì đó đúng, lại càng bực mình gõ bàn cái: “Tôi , gia đình thế nào cho cũng cũng quen thân với gia đình tôi, tôi tự nhiên muốn chiếu cố tốt.”

      “A…….” bĩu mặt, nhìn kích động như vậy. Hướng Khả Tinh gật gật đầu, cầm chung trà uống ngụm, đúng lúc này, món bò bít tết được bưng lên.

      Hướng Khả Tinh bình tĩnh cầm lấy dao nữa, từ từ cắt từng miếng thịt bò ra ăn.

      Nhưng tâm tình Quý Như Phong lại hơn lộn xộn, nhìn , chẳng lẽ việc này cho qua như thế sao? hình như chưa cho biết, rốt cuộc với ai.

      “Hướng Khả Tinh, rốt cuộc di cùng với ai?”

      “Quý Như Phong, có thế im lặng ăn cơm được ?” Hướng Khả Tinh lắc lắc đầu, đối với Quý Như Phong chấp nhất như thế, có cách nào chấp nhận được, nhưng mà vôi cho ta biết đáp án .

      Hướng Khả Tinh tiếp tục ăn, thỉnh thoảng lại nhìn Quý Như Phong muốn rồi lại thôi, còn trút giận lên miếng thịt bò, làm cảm thấy rất buồn cười.


      Lúc ăn được nửa, Hướng Khã Tinh buông dao nĩa xuống, hành động này cũng làm Quý Như Phong buông dao nĩa theo: “Ăn xong rồi à, vậy có thể , rốt cuộc chung với ai?”

      “Tôi muốn rửa tay, xin lỗi vì thể tiếp tục được nữa.” xong, Hướng Khả Tinh đứng lên, cười tươi rồi vào phòng rửa tay.

      Quý Như Phong nhìn tất cả trước mặt, biết bản thân mình nên thế nào, rốt cuộc là vì sao, vì sao mình phải biết?

      Hướng Khả Tinh này, trước kia nghe có bạn bè thân, chẳng lẽ có người theo đuổi sao?

      Nghĩ đến đây, tâm tình Quý Như Phong càng thêm khó chịu.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3

      Trong phòng rửa tay, Hướng Khả Tinh mở vòi nước ra, chuẩn bị rửa tay, đột nhiên cửa phòng bị mở ra, Hướng Khả Tinh cũng để ý nhiều, lại thấy bước chân của người đó dừng ở trước mặt .

      “Lina!”

      "Hướng Khả Tinh, rốt cuộc trong lòng cảm thấy nhục nhã sao?”

      Lina cất tiếng lên đều chế giễu, lời của ta làm Hướng Khả Tinh cảm thấy hơi khó hiểu liền khóa vòi nước lại.

      “Lina, có ý gì?” Hướng Khả Tinh hiểu, nhưng mà nhìn vẻ mặt của Lina, cũng đoán được chút, nhất định là có liên quan đến Quý Như Phong ngồi bên ngoài rồi, biết rốt cuộc là Quý Như Phong có cái gì tốt chứ.

      “Phong dẫn tôi đến nhà , ràng cho biết, Phong muốn , tự hiểu lấy, phải biết rời khỏi sớm hơn, rời khỏi Phong vĩnh viễn.” Lina bực bội .

      Lina vừa mới bắt đầu vứt bỏ nhóm nhiếp ảnh, theo phía sau bọn họ đến phòng ăn.

      Nhìn thấy ánh mắt Lina đố kỵ như muốn ăn tươi nuốt sống , Hướng Khả Tinh chỉ lắc đầu liên tục, nhún nhún vai, cảm thấy chuyện này liên quan gì đến mình, trái lại muốn vòng qua bên cạnh ta rời khỏi nơi này.

      Ai biết được Lina nhanh tay bắt lấy cánh tay : “Tôi chuyện với , thế nào, lại tỏ ra tính tình đại tiểu thư à!”

      “Xin lỗi, tôi hiểu rốt cuộc cái gì, có thể giải thích chút gì.” hất tay Lina ra, Hướng Khả Tinh để ý đến ta, xoay người ra ngoài.

      Hướng Khả Tinh quên, Lina là trong nổi nhục nhã lớn của .

      …………Hướng Khả Tinh, kiêu ngạo gì chứ, bất quá cũng chỉ là người phụ nữ bị đàn ông bỏ rơi thôi.” Lina bị thèm để ý đến liền tức giận, tiến lên hung hăng nắm lấy bả vai , nghiến răng nghiến lợi, chuyện cũng thương người nữa.

      Hướng Khả Tinh bị ta chọc giận, vung tay lên hất tay ta ra: “Cho biết, tôi phải là loại người ai muốn xem thường đều cũng được, nếu tôi muốn, kể cả cơ hội nhúng tay vào cũng có đâu.”

      “Hừ.” Lina hự lạnh tiếng, biết Hướng Khả Tinh tự tin ở chỗ nào, ta cười lạnh : “Chẳng lẽ biết, người xuất ở nhà là tôi và Phong sao, chẳng lẽ ……………..”

      “Đủ rồi! Tôi đều biết, nhưng mà xác định là Quý Như Phong đối với nghiêm túc sao? Người đàn ông như vậy, xác định nắm bắt được sao?”

      Hướng Khả Tinh còn kiên nhẫn gì nữa, lời của đều lạnh lùng, bước từng bước đến gần, gằn từng chữ, khiến Lina thể lui về phía sau lưng đều dựa vào vách tường.

      Lina thể tin nhìn Hướng Khả Tinh, vốn tưởng rằng người phụ nữ này chỉ bị ức hiếp thôi, nghĩ rằng ấy có thể là rất hùng hồn thế này.

      “Nhớ lấy, người đàn ông như Quý Như Phong, thời gian tôi quen biết ta nhiều hơn , cái tên đó, có tâm, càng thích bị tình trói buộc, ta nhiệt tình với bất cứ ai.” Sau khi xong, Hướng Khả Tinh liếc mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lina, rồi xoay người rời khỏi phòng rửa tay.

      Lúc này Quý Như Phong ngồi bàn cơm nhìn Hướng Khả Tinh thong thả về phía này, chuẩn bị đứng lên tìm , lại thấy tươi cười về phía , tâm tình tốt hơn so với lúc vào phòng rửa tay nhiều.

      Quý Như Phong cũng hơi bị cuốn hút, thấy về phía mình, chỉ im lặng nhìn .

      “Thế nào, hình như ăn à?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống, cố ý xem gương mặt chứa ý cười của Quý Như Phong, nhìn vào miếng thịt bò của chưa động qua miếng nào, nhàn nhạt hỏi câu.

      “Chờ cho tôi câu trả lời, cũng biết, tôi thích bản thân mình vui mừng khi biết câu trả lời.” Ánh mắt Quý Như Phong nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh, hôm nay nhất định phải biết được rốt cuộc Hướng Khả Tinh ở với ai, bọn họ phát triển đến giai đoạn nào rồi, hoặc là giữa bọn họ là quan hệ gì?

      “Quý Như Phong, rất kỳ quái, chẳng lẽ sau này tôi kết hôn, chuyện giữa tôi và ông xã, phải đến báo cáo với từng chút sao?” Hướng Khả Tinh lắc đầu, hỏi ngược lại.

      “Đương………….” Vốn định trả lời đương nhiên, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Hướng Khả Tinh, vừa nghĩ đến chuyện này, Quý Như Phong nhanh chóng nuốt lại những chữ phía sau, lầy chung trà lên uống ngụm, hít thở sâu.

      “Đó là chuyện sau này, sau này hãy ! tại còn chưa kết hôn đúng ? Có thể cho tôi nghe chút, rốt cuộc người đó là ai ?”

      Lý trí sắp sụp đổ, Quý Như Phong nhìn Hướng Khả Tinh, nếu muốn trả lời , theo 24 giờ, như vậy nhất định biết được người đàn ông kia là ai.

      “Còn ăn ? Nếu ăn, chúng ta rời khỏi đây .” Hướng Khả Tinh đứng lên trước, cố ý xem vẻ mặt Quý Như phong, bỏ ra ngoài.

      Đúng lúc này Lina cũng từ phòng rửa tay ra, vừa nhìn thấy Hướng Khả Tinh muốn rời , mà Quý Như Phong còn đứng chỗ quầy thu ngân tính tiền, lập tức bước đến trước mặt Hướng Khả Tinh: “Tôi cho biết, Quý Như Phong là của tôi.”

      Lina đến trước mặt những lời này, khiến Hướng Khả Tinh ngây ngẩn cả người, nhưng mà rất nhanh, cười : “Phải ? Vậy nhớ giữ ta tốt, Quý Như Phong phải là món ăn của tôi, ta là người đàn ông, lại rất ghét chuyện đương.”

      Hướng Khả Tinh xong, trả lại nụ cười tươi rói cho Lina, lại nhìn đến ánh mắt Lina đắc ý, lướt qua đỉnh đầu ta nhìn về chỗ xa hơn, phong cảnh nơi đó lại hấp dẫn ánh mắt .

      Hướng Khả Tinh vòng qua người Lina, chuẩn bị ra bên ngoài chờ xe Quý Như Phong.

      Ai biết được Lina lại lên tiếng câu: “Quý Như Phong là người đàn ông có cái gì tốt, vì sao phải là món ăn của ?”

      Lời của ta khiến Hướng Khả Tinh dừng bước lại, cũng làm cho Hướng Khả Tinh cười nhạo: “Có lẽ những phụ nữ khác đều giống như xem ta là tốt, vì sao cũng phải là công tử bột, tiểu bạch kiểm, ký sinh trùng, tôi ta tốt ở điểm nào.” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh chậm rãi xoay người lại nhìn Lina, lại thấy sau lưng ta bóng dáng ra, chợt cứng người lại.

      “Quý Như Phong………….” hơi run rẩy gọi tên , Hướng Khả Tinh nhìn thấy Quý Như Phong, nhưng ta còn chưa nhìn thấy qua, làm phải lui về phía sau vài bước.

      Lina lập tức tiến lên ôm lấy cánh tay , cười : “Phong, em……………”

      “Em về trước , sau này tôi tìm em.” Hất tay ta ra, Quý Như Phong nhanh chóng ra xe, mở cửa bên ghế lái phụ ra, mời Hướng Khả Tinh lên xe.

      Hướng Khả Tinh nuốt ngụm nước bọt, cười rất miễn cưỡng: “ ra tôi ở gần đây, tôi tự mình là được rồi, đưa bạn .” Lúc chuyện, Hướng Khả Tinh hoảng hốt xoay người bỏ chạy.

      Quý Như Phong cũng ngăn cản , mà chăm chú nhìn vào bóng dáng , mãi đến khi biến mất trong dòng người, nụ cười gương mặt hơi quỷ dị.

      Lina đến bên cạnh, vừa muốn mở miệng gì đó, Quý Như Phong lại đó cửa xe bên ghế lái phụ lại, liếc nhìn Lina: “Tự mình gọi xe về , tôi còn có việc muốn xử lý.”

      xong, Quý Như Phong cũng ngó ngàng gì đến Lina, lái xe về hướng Hướng Khả Tinh vừa biến mất.

      Hướng Khả Tinh nhanh chóng chạy về nhà đóng cửa lại, liên tục vỗ vỗ lồng ngực mình, lúc nãy nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong càng khiến sợ hãi.

      Quen biết ta lâu, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy vẻ mặt lúc nãy của Quý Như Phong, lại đáng sợ, thâm trầm như thế.

      Tâm tình của chưa kịp bình phục, lúc này điện thoại lại vang lên, khiến cho Hướng Khả Tinh vừa mới ngồi lên ghế sô pha cố gắng ổn định lại tâm tình sợ hãi của mình lại nhảy dựng lên.

      Vừa nghĩ đến Quý Như Phong gào thét, khỏi hít ngụm khí lạnh, lúc tính xem có nên nhận điện thoại hay , tiếng gõ cửa liên tục vang lên.

      “Hướng Khả Tinh, đáng chết, mở cửa ra cho tôi!”

      Hướng Khả Tinh nghe giọng của ta, lập tức thấy màu đen trước mắt, nhanh chóng chạy đến bên cửa, hơi run rẩy hỏi: “Quý Như Phong, có chuyện gì sao?”

      “Mở cửa!” Chỉ mệnh lệnh, Quý Như Phong thích chuyện với cánh cửa.

      “Ha ha, tôi muốn ngủ, nếu có chuyện gì, ngày mai hãy .” Mặc dù lúc nảy Hướng Khả Tinh có lỗi gì với Lina, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Quý Như Phong, vẫn cảm thấy sợ hãi, tâm lý hoang mang.

      Nếu bây giờ mở cửa, Hướng Khả Tinh cũng thể tưởng tượng được, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      “Mở cửa! Nếu còn để tôi lặp lại hai chữ này nữa, tôi tìm thợ mở khóa đến đây giúp tôi.” Trong đầu Quý Như Phong ngừng lặp lại những lời mà Hướng Khả Tinh với Lina.

      đáng chết! Người phụ nữ này lại có can đảm lớn ! Dám bằng những lời đó!

      khác biệt như thế sao? biết thưởng thức phụ nữ, chẳng lẽ nhìn ra được, là người đàn ông độc thân hoàng kim nóng bỏng tay sao? Hôm nay nhất định phải ràng với người phụ nữ này.

      ……….” rất tin những lời này của , tên này được làm được, bực bội mở cửa ra, nhìn Quý Như Phong tức giận tiêu soái vào.

      lẩm bẩm trong miệng, tâm tình cũng được thoải mái, nhưng vẫn hơi sợ chút: “Quý đại thiếu gia, biết muốn gì làm?”

      “Hướng Khả Tinh, cái người phụ nữ này, lại xem, tôi là người đàn ông thế nào, sao lại xứng với hả?”

      Mặc dù Quý Như Phong muốn kết hôn với Hướng Khả Tinh, nhưng bị người phụ nữ này miêu tả mình như vậy, làm tâm tình Quý Như Phong càng thêm thoải mái, cái gì, mà lại rất nhiều chuyện như vậy.

      “Ha ha, ra tôi đánh giá thế nào, cũng phải là chuyện quan trọng đúng ?” Nhìn tức giận như thế, cố gắng chọn những lời bày tỏ ra làm cho cần để ý đến.

      Lúc chuyện, Hướng Khả Tính rót ly nước ấm đưa cho , để uống hạ hỏa.

      lời thừa, tôi để cho , mặc dù rất tốt.” Nhận lấy ly nước từ tay , Quý Như Phong uống hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn chăm chú vào Hướng Khả Tinh so với cười còn khó hơn khóc.

      Trong lòng Quý Như Phong càng thêm đắc ý, nha đầu này hối hận, biết mình có lỗi, Quý Như Phong suy nghĩ như vậy thấy tâm tình tốt hơn nhiều.

      Ai biết được Hướng Khả Tinh hít sâu hơi, rồi nghiêm túc nhìn : “Là để tôi , vậy có đảm bảo sau khi tôi xong, tuyệt đối phát hỏa.”

      “Đương nhiên!”

      “Được, vậy tôi cho biết, hiểu xứng với tôi ở điểm nào ?” Hướng Khả Tinh ngồi xuống đối diện với , thản nhiên hỏi, khi , lại nhìn xung quanh, khí xung quanh lập tức đông lại chỗ.

      Quý Như Phong ngờ người phụ nữ này lại tự luyến như thế, thậm chí những lời này ra, biết bản thân mình có giá gì sao?

      “Hướng Khả Tinh, giỡn sao?” Quý Như Phong cố gắng làm cho mình quá để ý, muốn tỉnh táo lại chút.

      “Tất nhiên là phải, mặc dù tôi phải rất hoàn mỹ, nhưng ít nhất……. cá tính, diện mạo đều xem là tốt, chẳng lẽ cảm thấy điều đó, chính cũng xứng với tôi sao?” Hướng Khả Tinh tiếp tục .

      Lời của , làm Quý Như Phong hơi mỏ ra, hoàn toàn quên mất phản ứng, lâu sau đó: “ha ha ha…………”

      Xung quanh đều là tiếng cười của Quý Như Phong, cười đến mứt nước mắt cũng muốn chảy ra.

      Nhìn người phụ nữ trước mặt, biết mặt như thế: “Hướng Khả Tinh, ……… biết………Biết đùa rồi.”

      “Gì chứ? tôi , và tôi, phải là cùng loại người, chia rẽ khoảng cách của tôi và ông xã hoàn mỹ như vậy là quá xấu rồi.” Hướng Khả Tinh tiếp tục , nhìn Quý Như Phong vừa cười vừa lắc đầu qua lại, chẳng lẽ những lời rất buồn cười lắm sao?

      “Ông xã hoàn mỹ?” Ngưng cười, Quý Như Phong hơi sửng sờ nhìn .

      “Đúng nha, hoàn toàn chút nào trong đó.” Hướng Khả Tinh rất chắc chắn, hơi khinh thường đánh giá , khỏi lắc đầu.

      “Hướng Khả Tinh!” Ánh mắt như vậy, khác biệt như thế sao?

      “Tôi đều là , là để cho tôi mà.”

      “Lời ?” Người phụ nữ này nhiều lời lòng như vậy, đến bây giờ Quý Như Phong còn chưa nghe ra được lý do trong đó.

      “Đúng nha, biết khuyết điểm của bản thân mình, sau khi du học ở nước ngoài về, cái gì cũng làm, làm việc gì, hoàn toàn chỉ là…….. tên ăn bám!” Chữ cuối cùng, Hướng Khả Tinh dám ra, nhưng nhìn vẻ mặt của Quý Như Phong sau khi nghe xong cho mình là đúng, vẫn nhịn được tiếp, cũng trong chớp mắt liền thấy vẻ mặt cứng đờ của .

      “Tên ăn bám?” Ai lại nghĩ đến điều này.

      “Đúng vậy, nghe tôi chút, bởi vì xuất thân tốt, nếu bị chết đói từ lâu rồi.” Hướng Khả Tinh rất đắc ý, hoàn toàn quên mất giờ phút này vẻ mặt Quý Như Phong rất khó coi, hai tay nắm chặt thành quyền như muốn đánh vỡ xúc động của .

      “Hướng Khả Tinh!” Quý Như Phong nghiến răng nghiến lợi, tại gắng kiềm chế bản thân mình.

      “Thế nào, làm gì tức giận vậy?” Hướng Khả Tinh mạnh mẽ , cười nhìn Quý Như Phong, hoàn toàn quên mất giờ phút này rất nguy hiểm.

      là người phụ nữ như vậy, nếu gả ra ngoài, tôi bội phục người đàn ông nào có can đảm dám lấy .”

      là người đàn ông như vậy, nếu có thể cưới, tôi thương tiếc cho cuộc đời của vợ rồi.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, rất bất mãn phản bác, dám gả được!

      ………Được lắm, được lắm, vậy hãy tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của .” Quý Như Phong rất tức giận, suy nghĩ lâu vẫn nghĩ ra lời nào, nhìn lại Hướng Khả Tinh đắc ý hả hê, giận quá hóa cười.

      đột nhiên ra, làm Hướng Khả Tinh ngây ngốc tại chỗ.

      “Tiếc thương cho cuộc đời bắt đầu bi ai của .” lặp lại những từ này.

      Làm Hướng Khả Tinh lập tức hiểu , đây phải là ác mộng: “………. muốn làm gì? phải nghĩ muốn cưới tôi chứ?”

      “Vốn là nghĩ như thế, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt này của , đột nhiên tôi cảm thấy, cưới có lẽ là quyết định tệ.” Quý Như Phong nhàng cầm lấy lọn tóc của lên, nhìn vẻ mặt thể tượng tượng được của .

      rất nhàm chán! Tôi cho biết, tôi tuyệt đối gả cho , còn nữa, ba mẹ tôi cũng đồng ý.” Hất tay ra, Hướng Khả Tinh bực bội rời khỏi sô pha, đứng đối diện với cách khoảng xa.

      biết được Quý Như Phong cũng đứng lên, đến trước mặt : “Hướng Khả Tinh, …………..”

      “Tôi chưa từng thấy qua người đàn ông nào nhàm chán như , hỗn đãn như thế, có việc làm như thế, ………………”

      “Tên ăn bám?” Trực tiếp cắt lời của , để ý đến vẻ mặt hoảng hốt, Quý Như Phong nắm lấy bả vai , ngờ trong mắt lại khó chịu như thế.

      “Đương nhiên, từ lúc du học về đến giờ, hầu như chơi đùa, bác trai bác gọi đến công ty làm thế nào, cũng đồng ý, chẳng lẽ phải là ăn bám hay sao?” Hướng Khả Tinh nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, vừa vui vẻ, vừa cảm thấy hơi sợ.

      ……..” Đáng chết, chỉ muốn thừa dịp năm năm này ăn chơi cho , sau này chỉ sợ công việc bận rộn, ngờ lại bị người này biết nhiều như thế.

      “Buông tay, Quý Như Phong, tôi chỉ muốn ra câu trả lời thôi, chính phải lắng nghe.” Hướng Khả Tinh vùng vẫy liên tục, tư thế mập mờ như vậy khiến thể chấp nhận được.

      Nhìn sắc mặt Quý Như Phong ngày càng khó coi, Hướng Khả Tinh bắt đầu hối hận, vì sao lại nhiều như thế.

      sao, Khả Tinh, ngày mai chúng ta cùng trở về .” Lúc chuyện, Quý Như Phong quên hôm trộn vào cánh môi , rồi nhanh chóng rời khỏi, rồi vào trong phòng ngủ, hoàn toàn để ý đến Hướng Khả Tinh còn đứng ngây ngốc tại chỗ.

      lâu sau đó, khi Quý Như Phong vào phòng tắm để tắm, bên ngoài mới vang lên thanh gào thét của Hướng Khả Tinh: “A…………. Quý Như Phong!”

      Bên trong phòng tắm, Quý Như Phong giật giật khóe môi, rất vui nở nụ cười.

      “Phản ứng ngây ngốc như thế, trách được bị tôi chọc giận cũng biết.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :