1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bà Xã, Ngoan nào! - Thiên Diện Tuyết Hồ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Bà Xã, Ngoan nào!

      Ngồi Trong Lòng Mà Vẫn Loạn: Lão Bà, Đừng Quá Phá Hư

      Tác giả: Thiên Diện Tuyết Hồ

      Edit: Thuy An

      Beta: Vân

      Thể loại: đại, sủng, HE

      Converter: Rich Tàng thư viện

      Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý đôn



      Văn án.
      con sói hoang dật trong đêm tối, hơn thế nữa còn là kẻ thống trị của tổ chức đen tối, mưu mang về bên cạnh mình. Sau vụ đụng xe, trở thành đứa trẻ mồ côi. Chỉ vì mang mình khoản nợ phải trả mà bố mẹ để lại cho nên mới phải bán thân cho trong vòng năm. năm sau, tự xách vali bỏ quay đầu lại, khùng lên, giận dữ, bắt đầu từ bây giờ phải có được cả trái tim và thân thể của .


      Đây là chuyện Sói Xám từ từ ăn gọn Tiểu Bạch Thỏ, ăn sạch sành sanh…



      P/s: Hehe, nghe có vẻ mờ ám đây, hãy chờ chương 1 sắp sửa ra lò nhé!
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      tart_trung, saoxoay, Ngọc Yochan4 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1: Hai người ai nợ ai !
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân



      [​IMG]
      ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.

      Đêm khuya….

      Ngoài trời mưa rơi từng giọt tí tách tí tách.

      Tô Thiển ôm ngực đứng sát vào bên cửa sổ, hai chân mày nhíu chặt lại, suy nghĩ lại trôi về khoảng thời gian năm trước.

      Khi đó, còn là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Tô thị, cả ngày cần phải lo nghĩ về chuyện cơm áo gạo tiền. nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt mà cha mẹ đều mắt, công ty bị phá sản, ngay cả chính mình từ nhóc u mê, hiểu chuyện trở thành tại đến bước đường cùng.

      " Thiếu phu nhân, thiểu gia về!"

      Chị Lí giúp việc đứng ở ngoài cửa cung kính thông báo.

      Tô Thiển trở lại với thực, khẽ gật đầu: " Biết rồi!"

      là Tô Thiển.

      Bởi vì gia đình để lại chồng sổ nợ mà vạn bất đắc dĩ phải gán thân gả cho chủ nợ là An Thần.

      ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.

      Giống như tại.

      Tô Thiển ra cửa phòng, giúp cầm áo khoác.

      " Ăn rồi à? Thức ăn chuẩn bị xong cả rồi."

      Mỗi buổi tối, Tô Thiển đều dặn dò chị Lí chuẩn bị thức ăn, chờ về cùng ăn. Đó là biết rất thân phận của mình - là người vợ danh nghĩa!

      " rồi, nếu đến 9 giờ mà vẫn chưa thấy về cần chờ cơm ."

      An Thần nới lỏng cà vạt, khuôn mặt chút biểu cảm về phòng ngủ.

      Tô Thiển sững cả người, nhìn xem, lúc nào cũng mang cái biểu tình lãnh đạm này. Có lúc nghi ngờ rằng người đàn ông này căn bản là có cảm xúc. Hoặc là, khuôn mặt vẫn luôn cứng ngắc như thế, có cảm xúc nhưng biểu đạt được ra.

      " Thiếu phu nhân, đồ ăn này tính sao?"

      Tô Thiển ngước lên, mở miệng cười yếu ớt: " Những thức ăn này chị mang về cho bọn ăn ."

      Khẩu vị của rất khó chiều, vị đúng cũng thể được, huống chi là những món ăn để cả buổi tối như thế này.

      theo về phòng ngủ, thấy tắm, Tô Thiển xoay người trở lại phòng mình, mở máy tính ra, xem qua trang web, rồi cảm thấy tắm xong tắt máy tính , lại trở lại phòng của .

      Vừa đúng lúc chỉ quấn có cái khăn tắm ra ngoài, mái tóc dựng lên, sống mũi cao, đôi môi mỏng lạnh, đôi mắt hoa đào quyến rũ. Chỉ là tất cả đều tản ra hơi thở lạnh lùng. bụng, cơ bụng tám múi khiến Tô Thiển quay chỗ khác mà dám nhìn. ( h mới biết ngoài cơ bụng 6 múi còn có cơ bụng 8 múi)

      An Thần mặc quần áo chỉnh tề, rót ly rượu vang đỏ: " Có chuyện gì sao?"

      Tô Thiển hít hơi: "Vâng."

      An Thần lười biếng ngồi lên sofa, cầm cái ly lên nhấm nháp chút, chân mày khẽ chau lại: " Ngồi xuống rồi ."

      Tô Thiển cúi thấp, lắc đầu: " , vẫn còn nhớ khế ước chứ?"

      Chân mày của An Thần chau lại: " Em định gì?"

      Tô Thiển cắn môi: " Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, hai chúng ta ai nợ ai nữa rồi."

      Hết chương 1

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ueng hộ web nha
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      1620thuy, Haruka.Me0, miiupham908 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2: năm bằng năm trăm vạn
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​

      [​IMG]
      ngày mai - tự do
      Tô Thiển cắn môi: “ Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, chúng ta ai nợ ai nữa rồi.”

      năm trước, ông chủ nhà họ An trước lúc lâm chung giao phó, trước khi ra phải thấy đám cưới của An Thần mới có thể an tâm. Vì ứng phó nên An Thần lấy khoản nợ làm lí do cùng Tô Thiển ký khế ước trong năm, chỉ cần làm tròn bổn phận người vợ khoản nợ được xóa bỏ.

      Ngay lập tức, Tô Thiển bị hấp dẫn bởi đề nghị này. Chỉ cần bán cho An Thần năm có thể trả hết nợ, tính ra cũng có gì thua thiệt cả.

      Ánh mắt An Thần thoáng qua tia phức tạp, lập tức lại bình thường: hiểu rồi, còn gì nữa em ra .”

      Tô Thiển gật đầu, thấy vẫn như cũ bình thản, chút biểu cảm làm đáy lòng nổi lên tia mất mát.

      Cũng đúng, có biểu cảm bởi đây chỉ là khoản giao dịch, hết giao dịch kết thúc, đây chỉ là chuyện bình thường.

      Tô Thiển lắc lắc đầu, cho mình suy nghĩ tiếp những thứ kia. chỉ biết: ngày mai - tự do.

      Sáng sớm, Tô Thiển thu thập đồ xong, ra đồ của chỉ có valy và cái túi xách, còn những thứ khác đều thuộc về .

      An Thần đứng ngoài cửa nhìn Tô Thiển sửa sang lại đồ đạc, tâm tình hơi khó chịu, dù gì cũng ở đây năm, xem dứt khoát giống như chút cũng lưu luyến. Người này có lương tâm!

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân, bữa sáng chuẩn bị xong.”

      An Thần nhàng gõ gõ đầu, nhìn lần nữa rồi xoay người xuống lầu.

      bàn ăn, Tô Thiển vùi đầu gặm bánh bao.

      “Tô Thiển, bẩn, làm cho thực lo lắng.”

      An Thần khỏi nhíu mày.

      Tô Thiển này, mỗi lần cùng ăn cơm mặt đều dính chút bột bánh bao…

      Lúng túng hướng cười cười, vội lấy tay xoa xoa.

      “Lạch cạch”

      An Thần quăng tấm thẻ tín dụng đến trước mặt Tô Thiển: “Trong tấm thẻ này có đủ tiền cho em tiêu đời.”.

      Tô Thiển nhíu mày: có ý gì?”

      “Mặc dù giao dịch khế ước, nhưng nhìn em năm nay hiểu thân phận và trách nhiệm nên đây là trả cho em tiền lương.”.

      Tô Thiển rút rút khóe miệng: “ Cảm ơn hào phóng, năm nay đổi lấy khoản nợ năm trăm vạn em rất thỏa mãn, tiền này em thể cầm!”.

      là người biết chừng mực, năm trăm vạn nếu như thực làm, trả mấy đời cũng xong, nên đưa thêm tiền cho , chút cũng cầm.

      An Thần nhíu mày: “Em ở nhà rảnh rỗi năm, giờ ra ngoài lấy gì mà sống, đừng tưởng bên ngoài dễ dàng kiếm sống. cầm số tiền này em chết đói.”

      Tô Thiển cảm thấy hơi buồn cười: “Hôm nay có vẻ rất nhiều.”

      có thể lý giải quan tâm hay ?!

      Thấy thế, An Thần ngậm bồ hòn, nữa.

      Hết chương 2

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ueng hộ web nha
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      1620thuy, miiupham90, yenchay08124 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 3: Tớ trở thành nghèo rớt mồng tơi, cậu bao nuôi tớ !
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​



      [​IMG]
      Có lẽ còn Mạn Mễ hơn cả chính bản thân mình.​
      Thấy thế, An Thần ngậm bồ hòn, nữa.

      Nhiệt độ khí nháy mắt giảm xuống, tựa như thói quen, Tô Thiển thèm để ý, tiếp tục gặm bánh.

      Ăn xong bữa sáng, Tô Thiển trực tiếp bắt xe đến nhà bạn.

      Vừa dừng xe, chợt nghe thấy tiếng gọi của bạn tốt: “Tiểu Tô Tô”.

      Ngẩng đầu lên nhìn, khóe miệng vẽ nên đường cong: “Mạn Mễ”. Bạn thân của - Nhiễm Mạn.

      Có lẽ còn Mạn Mễ hơn cả chính bản thân mình, vì thế Tô Thiển trực tiếp gọi cách thân mật là Mạn Mễ.

      “Mình này, ngày mà cậu gọi loạn tên mình chết à?”. Nhiễm Mạn tiếp hành lí của , nhéo nhéo cái má trắng hồng của Tô Thiển: lên .”.

      Chờ lúc hai người ngồi ở sô pha, Nhiễm Mạn nhịn được nữa, chúc mừng: “Tiểu Tô Tô, từ nay ngày lành của cậu đến rồi, chúc mừng.”.

      Tô Thiển mở to hai mắt, nhìn cốc cà phê tay: tại mình hoàn toàn trở thành kẻ nghèo rớt mùng tơi, Mạn Mễ cậu bao nuôi mình .”.

      Nhiễm Mạn phụt cười thành tiếng, lập tức giả trang đàn ông, vươn tay ra nắm cằm

      Tô Thiển nhìn trái nhìn phải chút: “Ừ, bề ngoài đến nỗi nào, bao nuôi cũng được, gọi tiếng “chồng ” nghe nào.”.

      Tô Thiển tức giận cầm cái gối ôm ném qua: “ Gọi cái đầu cậu. Ôi chao, cậu làm việc kiếm tiền mua được phòng ở lớn như vậy làm cho chị em phát ghen lên được.”.

      “Được rồi được rồi, từ nay về sau đây chính là phòng của cậu, ở đến lúc cậu lấy chồng là được rồi chứ gì.”. Nhiễm Mạn đem từng chiếc quần áo của Tô Thiển lôi ra treo.

      chết , lấy chồng cái gì chứ? Ở mình tốt lắm.”. Lại lấy chồng, nghe có vẻ được tự nhiên lắm.

      “Tiểu Tô Tô, nếu cậu đến công ty mình làm , mình có thể chăm sóc cậu!”.

      Nhiễm Mạn ở công ty giữ chức vụ quản lí nên chút quyền đó vẫn có.

      “Tốt lắm, sau đó người ta chỉ trỏ tớ cửa sau.” Tô Thiển uống hết cà phê, đưa qua cái cốc: “Cho mình thêm chút nữa.”.

      Nhiễm Mạn cầm lấy, nhìn cái: “Vậy cậu phải phỏng vấn , lúc tuyển người đấy.”.

      “Ừ, mình . tại có thời gian , mua mấy thứ đồ dùng hằng ngày với mình, nếu tối nay ngay cả răng mình cũng đánh được.”.

      Giờ mới nhớ tới, lúc hình như mang theo đồ dùng cá nhân của mình.

      Siêu thị, Nhiễm Mạn giúp đẩy xe, ánh mắt Tô Thiển vẫn ngừng tìm kiếm đồ xung quanh: “Mạn Mễ, hôm nay cậu làm à?”.

      Trời ạ, giờ mới nhớ hôm nay phải ngày nghỉ.

      Hết chương 3

      -----------*---------

      [​IMG]

      p/s: Để đáp lại ủng hộ nhiệt tình của các bạn, Vân ấp ủ mưu tutin1 , gần tết Vân bật mí từng bước thực mưu này , các bạn ráng chờ nhé . , các bạn rất thích kế hoạch mờ ám này của Vân.

      Các bạn đừng quên click vào quảng cáo phía dưới comment ueng hộ web nha
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, Haruka.Me0, wjuliet433 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 4: Cậu ở thời kì mãn kinh à?
      Edit: Thuy An
      Beta: Vân​

      [​IMG]
      Bảo bối, quần áo chỉ xem biết, phải mặc ở người mới biết được...
      Nhiễm Mạn nhịn được liếc bằng ánh mắt xem thường: “Tiểu Tô Tô, là ai gọi điện thoại đến máy mình bảo mình tới đón cậu? Cậu ở thời kì mãn kinh à?”.

      Tô Thiển cười yếu ớt: “Vì mình mà cậu phải nghỉ làm, cảm ơn cậu nha!”.

      Nhiễm Mạn trừng mắt: “Biết là tốt.”.

      Tô Thiển cười cười, ánh mắt cũng nheo lại như vầng trăng khuyết, có người bạn tốt như vậy là may mắn của Tô Thiển .

      “Boss, tới giờ ăn cơm trưa, ngài sao?”. Trợ lí Trình Thành quan tâm hỏi.

      An Thần lắc đầu, ngẩng lên liếc nhìn cái rồi tiếp tục xử lý văn kiện tay: “Các cậu cứ ăn , tới giờ tiếp tục làm việc.”.

      Trình Thành gật đầu, xoay người ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

      “Bảo bối Mạn Mễ, dạo lâu như vậy, mình thấy đói bụng rồi.”. Nhìn Nhiễm Mạn đôi giày cao gót mười phân dạo siêu thị rồi tới shop quần áo như gió, trong lòng Tô Thiển bội phục ngớt.

      Làm con , giày cao gót nửa giờ liền đau hết cả bàn chân, cảm thấy xấu hổ.

      “Ngoan, mua thêm hai bộ lễ phục dạ hội nữa chúng ta ăn cơm.” Nhiễm Mạn ấn cái trán của cái, hé miệng cười.

      Tô Thiển hiểu: “Bảo bối, cậu định tham gia yến hội gì sao?”.

      “Sai, phải mình mà là hai đứa mình chứ!”. Nhiễm Mạn vào trong cửa hàng, nhìn trái nhìn phải.

      “Chúng ta???”. Tô Thiển trợn to đôi mắt, nhớ chính mình định tham gia yến hội gì.

      Nhiễm Mạn cầm chiếc váy lam nhạt ướm thử người Tô Thiển, giải thích: “Tiểu Tô Tô, đêm nay công ty mình có dạ hội, mình muốn mang theo cậu cùng , được từ chối tớ.”

      Còn đợi Tô Thiển , Nhiễm Mạn nhanh chóng chặt đứt đường lui của .

      Tô Thiển đau đầu đỡ cái trán: “Bảo Bối, mình cũng chẳng muốn xem náo nhiệt nhưng tới đó ăn mất tiền quá tốt.”

      Nhiễm Mạn khỏi cười khanh khánh, con quỷ này, chiếm tiện nghi cũng quang minh chính đại.

      “Vậy cậu cảm thấy cái này thế nào?”.

      “Bảo bối, quần áo chỉ xem biết, phải mặc ở người mới biết được, để mình thử .”. Tô Thiển bất đắc dĩ mở miệng, lấy quần áo tới phòng thử đồ.

      Tô Thiển thay xong ra ngoài, Nhiễm Mạn lập tức tới, hôn bẹp cái lên khuôn mặt trắng nõn phúng phính của : “Vợ của ta rất xinh đẹp.”.

      Tô Thiển lãnh đạm lau dấu môi mặt mình, khẽ nhếch đôi môi bạc: “Cút!”.

      “Đừng nóng giận, đừng nóng giận, cho nhìn nhìn.”. Nhiễm Mạn vội vàng cười nịnh nọt.

      “Đẹp đẹp, có làm được gì đâu.”. Tô Thiển đứng trước gương trái phải lắc lư cái, thở dài.

      “Bà chủ, tính tiền.”.

      Hết chương 4
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      HuyenHo, 1620thuy, wjuliet434 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :