1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Bà xã mạnh mẽ của trùm xã hội đen - Tam Muội Thủy Sám (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      [​IMG]
      Bà Xã Mạnh Mẽ Của Trùm Xã Hội Đen


      Tên truyện (gốc): Ông xã hắc đạo, vợ mạnh mẽ.

      Tác giả: Tam Muội Thủy Sám

      Converter: Ngọc Quỳnh.

      Editor: Quỳnh .

      Bìa truyện:MeOw (cám ơn MeOw, bìa truyện rất đẹp ^^)

      Thể loại: Hắc Bang, cán bộ cấp cao, nam chính sạch , nữ chính mạnh mẽ. (làm xong bộ này nữa lấy nick name Quỳnh Xã hội đen quá )

      Số Chương: Tầm 98 chương.
      Nguồn edit: Sưu tầm
      Nguồn eBook; cungquanghang.com

      Giới thiệu nội dung:

      Yến Hoài — Nhân vật làm mưa làm gió, có tầm ảnh hưởng nhất thành phố M, ăn sạch hắc bạch lưỡng đạo, mấy kẻ song hành nghe danh sợ vỡ mật. Là người có trái tim nhân hậu, ngại đặt mình vào trong hoàn cảnh xa lạ, cùng tên con trai tranh giành chức vị!

      Ai có thể nghĩ đến. . . . . . tên con trai lại dám ức hiếp .

      NND, tên đàn ông biết sống chết, dám ức hiếp bà, tên kia nha, đáng đánh đòn! ! !

      *** Trắng trợn cướp đoạt vị trí đứng đầu? Cùng trùm thương mại PK (đấu đá) phen? Cùng tên đàn ông nghiệt đấu não chơi trò chém giết? Cùng tiểu tam đùa bỡn, bới móc nhau?

      * Hắc hắc, xin lỗi, vị trí này là của tôi! Trùm thương mại cút sang bên! Tên đàn ông nghiệt quỳ xuống nhận thua ! Tiểu tam hả? Căn bản còn lên được sàn đấu!

      Khấu Kiệt — trong những trùm thương mại của thành phố D, chức vụ tổng giám đốc kiêm luôn đại ca xã hội đen. Cháu trai của Tham mưu trưởng quân . Vì muốn cự tuyệt hôn ước, thề phải cướp được vị trí đó vào tay.

      Cụ ông bị hồ đồ hay là cái gì, bảo thể chọc vào kia, vậy có điểm gì đặc biệt!

      *** Giành vị trí? Vắt óc tìm kế so chiêu với đẹp? Hội phụ nữ thầm chém giết nhau trong bóng tối? Nhìn tiểu tam bỏ ?

      * Ha ha, ấy đoạt quyền của mình, mình khiến ấy mệt mỏi, mình thắng hay là ấy thắng? Mặc kệ là như thế nào, bà xã của mình! So chiêu với bà xã, hình như thua cũng được….

      . . . . . . . . . . . . . . . . . .

      <Đoạn ngắn >

      Sau khi nữ chính bị bỏ thuốc. . . . . .

      Bàn tay bé mềm mại sờ lên lồng ngực của người đàn ông, tiếp theo khẽ động lên lớp áo người ta……

      Bàn tay của này lại dám lớn gan lần mò xuống bên dưới….

      " ! có biết mình làm gì ?” Người đàn ông thò tay tóm lấy tay .

      . . . . . .

      Hôn lên giọt lệ nơi khóe mắt , khe khẽ thầm bên tai: “Bảo bối, tin tưởng kỹ thuật của ! làm cho em vui vẻ!" . . . . . .

      <Đoạn ngắn hai>


      Đàn ông cầu hôn có chiêu thức. . . . . .

      "Ký nó." Người đàn ông ngồi hai chân tréo nguẩy.

      " ký!" Người phụ nữ đưa tay ôm ngực, trừng mắt liếc ta cái.

      "Ký nó, đảo Bali là của em!" Người đàn ông lấy ra tờ bản đồ.

      " ký!" Người phụ nữ khinh thường: "Đảo Sumatra có nữa là thiên hạ của em!” xong cũng lấy ra tờ bản đồ.

      Người đàn ông hơi giận, đứng lên, tốc độ cực nhanh.

      ". . . . . ." Chữ em còn chưa trôi ra khỏi miệng: "Ừm. . . . . ." bị nuốt vào bên trong. . . . . .

      <Đoạn ngắn ba>

      Trình tự đấu thầu đặc biệt. . . . . .

      Người đàn ông: bà xã, mang cái này đấu thầu cho !

      Người phụ nữ: Gọi em xx ( nghề nghiệp, giọng êm dịu)!

      Người đàn ông: gọi!

      Người phụ nữ: gọi? Vậy cứ chờ ngày mai Hoa Long bang giải thể!

      Người đàn ông: Nó mà giải thể, em cũng chịu tổn thất, phải em là lão đại sao?

      Người phụ nữ: sao, giải thể em đến Dạ Thành Túy Sinh tìm đàn ông!

      Người đàn ông: Em dám tìm đàn ông?

      Người phụ nữ: Thử coi, xem em có dám hay ?

      Người đàn ông: Được, xx( nghề nghiệp, giọng êm dịu )! Đem đấu thầu cho !

      Người phụ nữ: Theo trình tự là để ngày mai làm!

      Người đàn ông: Bây giờ bắt đầu trình tự…..

      Người phụ nữ: Hả. . . . . . Ừmmm. . . . . .​
      Last edited by a moderator: 13/6/16
      tuyết thiên băng thích bài này.

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      cung chúc hố mới nha đọc văn án xong thấy truyện này cũng vui à...ủng hộ nàng hết mình nhá....ngóng chươg một của nàng nhá:grin::grin::grin:
      Chris thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.1 Thị trưởng tương lai bị cường bạo.


      con đường lớn sáng loáng, chiếc Mercedes Benz cao cấp chạy vụt qua, dưới ánh mắt hâm mộ của biết bao nhiêu người, trực tiếp dừng lại trước cửa Dạ Thành Túy Sinh – Khu vui chơi giải trí nổi tiếng nhất thành phố D.

      Xe vừa dừng lại, ước chừng có hơn năm mươi người vội vàng chạy từ bên trong Dạ Thành Túy Sinh ra ngoài, cung kính xếp thành hai hàng ngang, trong đó có chú tầm ba mươi lăm tuổi, ăn mặc rất hợp thời trang ra. Ông ta vỗ vỗ bộ âu phục chỉnh tề người, đến gần chiếc xe hơi, ưu nhã khom lưng, duỗi tay mở cửa xe.

      cặp đùi thon dài chìa ra ngoài trước, đôi giày này, là giày da cá sấu cao cấp xa hoa, ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào nó, tỏa ra vầng hào quang chói mắt.

      Tiếp theo là đỉnh đầu cao ngạo chui ra từ khỏi xe.

      "A!"

      "Oa!"

      Mấy đứng ven đường nhìn dáng vẻ của người này, thét lên. Thậm chí, thậm chí còn có người hôn mê bất tỉnh. (QA: làm quá ko hà:)))

      Nhìn người đàn ông, ước khoảng hai mươi lăm tuổi, mái tóc đen nhánh tỏa sáng, với kiểu tóc thịnh hành nhất nay, gió thổi qua, tóc cũng rối. Điển hình là cả thế giới có xảy ra hỗn loạn mái tóc của ta cũng rối loạn.

      Lúc này, ta mặc chiếc áo sơ mi màu trắng bên trong, bên ngoài là bộ âu phục phẳng phiu.

      Khí sắc hồng hào, vóc người cao ráo cường tráng, mày rậm hình lưỡi kiếm nhếch lên, môi mỏng khép hờ, nghe thấy tiếng la hét chói tai chung quanh, khóe miệng khẽ nở nụ cười, ánh mắt sáng tựa như sao trời, khiến người ta kềm lòng được muốn đưa tay hái, thử xem tư vị là gì.

      "Thiếu gia!" Chú ba mươi lăm tuổi ban nãy làm ra tư thế cung kính, lên tiếng gọi.

      Khấu Kiệt khe khẽ gật đầu, nhìn chú ấy: “Chú Hoàng, làm tốt lắm.”

      "Đều là do công bồi dưỡng của thiếu gia!" Người được gọi là chú Hoàng, tên đầy đủ là Hoàng Thiên, lập tức cúi đầu khom lưng.

      Cuối xuân, tiết trời có hơi nóng, vừa vào trong Dạ Thành Túy Sinh, Khấu Kiệt cởi bỏ lớp áo khoác người, trực tiếp ném cho đám thuộc hạ bên cạnh, biểu diễn màn thoát y thanh thoát.

      Hành động này tiếp tục khiến mấy mê trai kia thét lên chói tai liên hồi.

      Khấu Kiệt cực kỳ thích cái cảm giác này, khẽ mỉm cười với đám đông nhìn mình thoát y, sau đó tiến vào bên trong gian phòng cao cấp.

      "Oa! Oa! Oa! ấy cười với tôi kìa! ấy nhìn tôi cười!” mê trai hét lên, lấy tay che miệng.

      Mấy chung quanh nhìn cái háo sắc kia: “Thôi , vừa nãy là ấy cười với chúng tôi. Khoe khoang gì chứ!”

      " đố kỵ! ràng ấy cười với tôi!” Đám con ở bên ngoài ngừng cãi vả, mà kẻ đầu têu sâu vào bên trong.

      Ban đêm ở Dạ Thành Túy Sinh, nhạc rock’n roll bập bùng hai bên lỗ tai, nào là mấy em xinh đẹp uốn éo vặn vẹo điên cuồng, nào là mấy người mẫu biểu diễn những tiết mục với số lượng có hạn…..

      Đừng bảo nơi đây chưa đủ kích thích, khi vào nơi này, chỉ cần bạn muốn chơi như thế nào, là có thể làm như thế ấy.

      Tiếng ồn ào vang dội, trong ấy có gian phòng to, cho phép ai đến gần, ngoài cửa còn có mấy tên vệ sĩ áo đen đứng canh giữ.

      Lúc này, đoàn người ngừng tới từ đằng xa.

      Cầm đầu chính là Khấu Kiệt.

      Bây giờ khoác mình chiếc áo sơ mi trắng, cơ bụng săn chắc người dưới lớp áo mỏng, làn da màu lúa mì thoắt thoát bên trong.

      Có khoảng năm mươi tên vệ sĩ theo sau lưng Khấu Kiệt, mà người dẫn tiến vào nơi này vẫn là Hoàng Thiên.

      " ấy có ở bên trong ?" Khấu Kiệt nheo mắt, hàng lông mi dài giật giật.

      "Có, thiếu gia!" Hoàng Thiên lập tức trả lời.

      " ấy chống cự?”

      "Ban đầu có chút ít, sau đó. . . . . ." Khóe miệng Hoàng Thiên nhếch lên nụ cười sâu xa.

      "Đủ rồi!" Khấu Kiệt ngắt lời ông ta, bản thân thích người úp úp mở mở. xong, lập tức nhảy vào trong phòng: “Ra ngoài!”

      "Dạ!" Mấy người theo phía sau hô lên tiếng, đứng đợi bên ngoài.

      "Bùm" tiếng, cánh cửa kia nặng nề đóng lại.

      Khấu Kiệt về hướng giường ngủ.

      Xuyên qua mấy gian phòng, cuối cùng cũng nhìn thấy người kia.

      nằm giường vẫn mặc bộ trang phục giống như trước, nhưng lúc này lại đưa lưng về phía Khấu Kiệt, ngủ say.

      Chẳng những đắp chăn, mà thêm vào đó, bộ trang phục bí này cứ mồn trước mặt đàn ông.

      Người đàn ông nện từng bước vững chãi đến trước mặt kia, trong lòng kêu gào muốn nhìn qua dáng vẻ của ấy chút.

      Gương mặt trái xoan tôn lên nước da trắng mịn, đôi chân mày thanh tú, cái miệng nhắn đỏ thắm như đào, hàng lông mi dài cong vút, khe khẽ động.

      Đưa tay sờ thử, bây giờ này cũng còn mạnh mẽ như trước, mình cần phải sợ.

      Khấu Kiệt vừa nghĩ đến đây, liền chìa tay chạm lên gương mặt của ấy.

      Dấu tay in lên từng tấc da thịt non mềm như da em bé, cảm giác ấm áp này, xúc cảm nhẵn mịn cứ thể truyền thẳng vào thần kinh của Khấu Kiệt, xuyên qua tứ chi của , giống như vừa bị ai đó đánh cho cái mà giật mình.

      khi đến gần liền có cách nào rời khỏi.

      Hít sâu hơi, Khấu Kiệt nhìn vẻ đẹp làm say lòng người của , ổn định cảm giác rung động trong lòng mình.

      Khấu Kiệt nhìn từ cao xuống: “Yến Hoài, chỉ là , cần gì phải tranh giành chức vị thị trưởng với tôi?”

      tên Yến Hoài hề nhúc nhích, mà Khấu Kiệt cũng ngồi vào chỗ trống bên cạnh .

      " biết tôi là Huyền Ưng, trùm xã hội đen của thành phố D này cũng được, nhưng tốt xấu gì cũng từng nghe đến danh tiếng của tập đoàn Khấu thị chứ! Mới từ dưới quê ở thành phố M lên sao? Còn cái gì mà du học Mỹ? Chưa từng trải việc đời à? Tranh giành vị trí thị trưởng với tôi?” Khấu Kiệt nhích đến gần gương mặt của Yến Hoài, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt .

      Hơi nóng khiến hàng lông mi của Yến Hoài giật giật, Khấu Kiệt hơi nhấc đầu lên, xem chừng biến hóa của .

      Lúc này Yến Hoài chép chép miệng, dường như thưởng thức món ngon nào đó, tiếp theo, hơi động đậy người chút, đổi hướng, phơi bày cơ thể, dáng vẻ này quyến rũ cực kỳ.

      Khấu Kiệt là người đàn ông bình thường, hầu kết náo loạn phen.

      ra lần này đánh thuốc mê ấy, bắt đến đây, chẳng qua chỉ muốn cảnh cáo chút, hù dọa ấy, để ấy tranh giành chức vị thị trưởng kia với , bởi vì ông già ở nhà cứ bắt mình phải cưới hòn ngọc quý Dương Miêu Miêu của trùm thương mại, mà thứ có thể khiến mình cự tuyệt hôn ước chính là chức vị thị trưởng này.

      Vì vậy, lần này chỉ có thể thành công! Ngờ đâu này được điều động từ thành phố M đến thành phố D. Nghe ấy cũng làm mưa làm gió ở thành phố M, biết tại sao lại đến nơi xa lạ thế này. Bây giờ còn đấu đá tranh giành chức vị thị trưởng với mình.
      ...........

      Chương 1.2 Thị trưởng tương lai bị cường bạo.



      Nghĩ muốn giết chết ấy, thế nhưng cụ ông ở nhà lại trước phòng ngừa – bảo thể dùng chút thủ đoạn này được. thể động đến kia. Huống chi, mình là tổng giám đốc của tập đoàn Khấu thị, cháu trai của Tham mưu trưởng quân khu Hoa Long, sao lại dùng chút thủ đoạn này chứ.

      Nhưng, ra , Khấu Kiệt rất muốn với cụ ông – con còn là bang chủ Huyền Ưng của Hoa long bang.

      Nhưng mà, cụ ông thể tức giận, thể để cho ông biết thân phận này của mình. Suy nghĩ thử xem, cháu trai của Tham mưu trưởng quân khu là đại ca xã hội đen, có thể chịu nổi sao?

      Được rồi, xem như là Khấu Kiệt này đành phải đối phó với theo cách khác vậy. Khấu Kiệt nghĩ thầm trong lòng, đưa tay vuốt ve mái tóc của , khóe môi lóe lên nụ cười thông minh.

      Lấy chiếc máy ảnh kỹ thuật số màu đen H4D trị giá 6027.5 vạn từ giá sách ra, Khấu Kiệt loay hoay, nghĩ đến chốc lát nữa thôi này được ‘đặc tả.’

      "Ừm!" tiếng, kia còn phát ra tiếng rên kiều.

      Khấu Kiệt sững sờ, trong tay còn cầm máy ảnh để điều chỉnh tiêu cự, động tác kia chợt dừng lại giữa trung, xoay người, lập tức nhìn thấy ấy cọ xát da thịt của chính mình.

      Sắc mặt kia cực kỳ hồng hào.

      Đôi mắt đen của Khấu Kiệt lắng đọng, dần trở nên sâu xa.

      Lúc này, ấy tự xé rách quần áo người.

      ấy làm gì?

      Khấu Kiệt đặt chiếc máy ảnh lại bàn, trực tiếp về phía kia.

      "Bịch” Yến Hoài rơi xuống đất.

      Khấu Kiệt nhíu mày, kia, tạm thời xem như là vì khuôn mặt xinh đẹp của , tôi ra tay đỡ lần.

      Khấu Kiệt tìm cho mình cái cớ, bàn tay to liền ôm lấy vòng eo mảnh dẻ của Yến Hoài.

      Ai chẳng biết, Yến Hoài dựa vào người Khấu Kiệt, cẩn thận, cái chân kia của lại giẫm ngay lên lai quần của Khấu Kiệt.

      "Oành!" Hai người ngã ngay giường lớn!

      Tư thế lúc này, điển hình là nam nữ dưới. Mà lúc bấy giờ Yến Hoài cũng tỉnh táo được phần nào, mơ mơ màng màng nhìn người đàn ông trước mắt, cơ thể nóng đến bỏng rát.

      Chết tiệt, Yến Hoài kêu lên trong lòng, tuy thấy người trước mặt là ai, nhưng, hình như ngoại hình cũng tệ, huống chi trong bụng bị lửa đốt hừng hực, coi như là, đành chiếm tiện nghi của người đàn ông này vậy!

      Nghĩ đến đây, bàn tay bé của Yến Hoài sờ lên lồng ngực của người đàn ông.

      ấy làm gì? Khấu Kiệt hơi phát cáu trong lòng.

      Nếu như phải tại ông cụ, mình sớm để cho người khác đến giết ấy.

      Bàn tay bé mềm mại như hề có khớp xương khẽ di chuyển lớp áo sơ mi của người đàn ông.

      Còn đôi môi nhắn kia lại chủ động hôn lên.

      Nhìn gương mặt đỏ hồng vì nóng, Khấu Kiệt nở nụ cười, ra là này. Bị bỏ thuốc, Hoàng Thiên kia tạo sao lại xuyên tạc ý của mình, mình bảo chú ấy dùng thuốc.

      Đáng chết!

      Mà vào lúc này, bàn tay bé của ấy lại to gan sờ soạng xuống phía bên dưới của người đàn ông…..

      " kia! biết mình làm gì ?” Khấu Kiệt tóm lấy tay .

      Dường như Yến Hoài hề nghe thấy, tác dụng của thuốc khiến đầu óc mất kiểm soát, dần dần khuếch tán đến vô cùng vô tận.

      Chiếc lưỡi thơm tho chủ động trước, mà lúc này Khấu Kiệt há có thể nhịn được? Mình phải là Liễu Hạ Huệ! Cũng cần phụ nữ! Tuy mình vẫn còn khống chế được rất tốt, nhưng, lúc này ấy đẹp đến nỗi khiến người ta thể chạm vào.

      Phía dưới có phản ứng, Khấu Kiệt nhíu mày, là chủ động đến. phải là tôi ép buộc . Khấu Kiệt muốn cởi bỏ toàn bộ quần áo người , còn ấy cũng phối hợp hết sức khéo léo.

      Thành thạo, áo sơ mi của đàn ông nằm chễm chệ mặt đất.

      Mà lúc này, gấp gáp cởi bỏ quần xi-líp của . (:)))

      Gương mặt Khấu Kiệt đầy vạch đen, có nào gấp gáp đến mức này ?

      Hình như quên mất là ai bắt ấy đến đây, sau đó là ai biến ấy thành như vậy.

      từ từ châm lửa người , mà vật ấy của đàn ông cũng sớm thức tỉnh. Mỗi tấc da thịt đều khao khác nhiệt độ của đối phương. Từng tế bào ngừng kêu gọi, muốn cháy lên, cháy lên nữa.

      Rên lên tiếng, người đàn ông vào. Nhưng, cũng hét lên tiếng to. Ngay sau đó, hàm răng liền phập ngay vào bả vai của người đàn ông, nhưng vào tình huống này, ai lại chú ý đến điểm ấy.

      Khấu Kiệt ràng cảm giác được tầng cách trở kia.

      ấy vẫn còn!

      Khấu Kiệt khẽ cười, vẫn là thiệt thòi đâu! cũng là người phụ nữ đầu tiên của tôi. Tuy nhiên, dáng vẻ khổ sở của vào lúc này làm cho dám cử động.

      Hôn lên đôi mắt nhòe lệ, nhàng thầm vào tai : “Bảo bối, tin rằng kỹ thuật của làm cho em vui vẻ!” Vừa dứt lời, bên dưới bắt đầu chuyển động.

      Còn đôi môi mềm mại ấy bị người đàn ông chiếm đoạt…..

      Trong phòng, tiếng thở gấp, tiếng rên, tiếng gầm gừ, rất nhiều tiếng động xen kẽ vào nhau….

      Cũng may, đây là phòng thượng hạng, hiệu quả cách cực kỳ tốt, người bên ngoài căn bản thể nghe thấy những thanh sướng tai như vậy.

      Ngoài cửa, người đàn ông khoác chiếc áo màu trắng, bên dưới mặc chiếc quần jeans cao cấp về phía căn phòng.

      "Khấu thiếu gia đâu?" Người đàn ông nhìn về phía bọn thuộc hạ, khẽ mỉm cười.

      Hoàng Thiên nhanh chóng tiến lên, ngăn ta lại: “Ngài Thương, xin chờ lát!”

      "Chờ?” Người được gọi là ‘ngài Thương’ đưa mắt nhìn về phía Hoàng Thiên, đôi mày rậm giật giật: “ ta làm gì?”

      ~Hết Chương 1~

    4. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      tem a tem a hai chương này mở màng thiệt là hoành tráng nha khấu triệt xuất hiện thanh thế phô trương dữ...kkkaaakka ngay chương đầu đã thịt rồi...máu nóng tiếp đủ a :xitmau::xitmau::xitmau:tks nàng nhìu
      wjuliet43 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2. để lại cho dấu ấn.



      "Thế nào? Rốt cuộc ta cũng nhịn được nữa, cần phụ nữ?” Thương Truy Ý điều chỉnh lại tư thế của mình chút: “Tôi còn tưởng rằng ta là hòa thượng!”

      xong, khẽ mỉm cười với Hoàng Thiên: “Xong chuyện bảo ta tới tìm tôi, vẫn chỗ cũ.” Dứt lời về hướng được gọi là chỗ cũ, đó là nơi làm việc bí mật của hai ông chủ tối cao ở Dạ Thành Túy Sinh.


      Hoàng Thiên nhìn theo bóng lưng vừa rời khỏi, thở hắt ra hơi. Cũng biết Khấu Kiệt có hài lòng hay nữa, sau khi mình nhận được lệnh của ta, lập tức đóng giả thành người của chính phủ, lừa gạt vừa bước xuống phi trường, ngờ kia vừa lên xe liền phát được ngay, thể làm gì khác hơn là dùng thuốc để khống chế ấy đem về đây.

      Bất quá, tình huống giờ, hình như cũng tệ lắm!

      Vừa nghĩ đến đây, Hoàng Thiên liền nhếch môi cười cười. mình vẫn rất thông minh, vừa đoán liền hiểu ngay ý của thiếu gia.

      Đương lúc Hoàng Thiên đắc chí, người thuộc hạ mặc áo màu đỏ, quần ống loe màu đen vội vàng chạy tới từ đằng xa.

      "Chú Hoàng!" Người đàn ông rối rít kêu.

      Hoàng Thiên lập tức lên đón lấy người đàn ông kia: “ ra xa chút chuyện, đừng quấy rầy thiếu gia!” xong đưa tay vẫy vẫy.

      "Như vậy. . . . . ." Người đàn ông lập tức tiến lên, thầm vào tai Hoàng Thiên.

      "Như vậy , Tiểu Lưu, tự cậu giải quyết trước, trong vòng ba ngày được cho bọn họ ra ngoài." Hoàng Thiên nhíu nhíu mày, liếc nhìn gian phòng cao cấp chút, lại đưa ánh mắt về phía Tiểu Lưu.

      Tiểu Lưu gật đầu cái, nhưng, ngay sau đó lại : "Chú Hoàng, được đâu! có mấy em chúng ta bị bắt vào cục công an. Chú có nghĩ là thiếu gia nên ra mặt chút ? Bằng bên trong lại tiếp tục nháo nhào cho xem.”

      Hoàng Thiên suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn gật đầu, lúc này nên để Khấu Kiệt ra tay, dù sao ta cũng là cháu trai của Tham Mưu Trưởng quân khu Hoa Long, ít nhiều gì mấy người ở cục công an kia cũng nể mặt vài phần.

      "Được rồi!" Hoàng Thiên : “Cậu bảo mấy em cố cầm cự chút, tôi thông báo với thiếu gia.”

      "Vâng!” Tiểu Lưu lập tức xoay người về hướng vừa tới ban nãy.

      Hoàng Thiên xoay người, bước nhanh về phía gian phòng cao cấp.

      Bên trong phòng.

      biết Khấu Kiệt thỏa mãn ham muốn Yến Hoài bao nhiêu lần, còn Yến Hoài cũng vì đốm lửa rạo rực trong lòng kia mà thể làm gì khác hơn là phối hợp với .

      Cuối cùng cả hai đều mệt đến ngủ mê man.

      Nhưng, lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa nhè .

      Khấu Kiệt trở mình, ôm chặt nằm bên cạnh.

      Tiếng gõ cửa lại vang lên.


      Khấu Kiệt nhíu nhíu mày, mắng thầm trong miệng, nhưng vẫn bước xuống giường, đến gần trước cửa.

      Đối với những gian phòng VIP dạng này, bởi vì hiệu quả cách cực kỳ cao, vì thế cửa phòng có hai bên, bên dành riêng cho việc đối thoại, đại loại như dùng điện thoại, có thể giao tiếp thông qua lớp cửa.


      Giữa máy truyền vang lên tiếng của Hoàng Thiên: “Thiếu gia, làm phiền rồi!”

      "Ông làm phiền đến tôi!” Khấu Kiệt trầm giọng .

      Còn bên kia, Hoàng Thiên bắt đầu chảy mồ hôi, tự bản thân cũng biết làm phiền đến ta chẳng có kết quả gì tốt, nhưng, vấn đề này liên quan đến bang phái của mình – lợi ích của Hoa Long bang ở thành phố M, chỉ mong khi ra, thiếu gia có thể làm giảm bớt mức độ nghiêm trọng của nó.

      "Có người gây hấn đánh nhau ở thành phố M, bây giờ mấy em của chúng ta bị mang vào cục công an, mọi người hy vọng cậu có thể ra mặt, dù sao, thiếu gia cũng là cháu trai của Tham Mưu Trưởng quân khu Hoa Long, hoặc là có thể…..” Hoàng Thiên cúi đầu khom lưng trình bày, vừa dùng mi mắt liếc trộm Khấu Kiệt, dùng sức nghĩ xem phản ứng của như thế nào, để tùy thời còn đổi chiến lược khác.

      Khấu Kiệt nheo con mắt hơi nhuốm màu xanh lam, suy nghĩ chút, : "Mười phút!" xong, lập tức tắt máy truyền .

      Hoàng Thiên thở phào hơi, xem ra là mình đoán già hóa non. Hoặc là bởi vì thiếu gia vừa nếm được mùi vị phụ nữ, cho nên mới trách phạt mình. Theo như lời ta là mười phút, chờ mười phút sau ta cùng mình đến thành phố M làm chuyện kia.

      Khấu Kiệt xoay người, nhìn thấy nằm giường vẫn chưa tỉnh, thị giác lại bắt đầu bị lấp đầy, ngọn lửa dục vọng bắt đầu thiêu đốt trong lòng. Mình vừa đắp kín chăn cho ấy, thế mà lại đạp ra rồi, để lộ ra dáng vẻ mềm mại. Đúng là khiêu chiến với nhẫn nại của mình.

      Nhưng, Khấu Kiệt vẫn nhịn được, mình là người có lực khống chế rất mạnh, xúc cảm mạnh mẽ vừa nãy, là do ấy quá chủ động, thế nên mình mới nhịn nổi thôi.

      Khấu Kiệt đè nén đốm lửa trong lòng, nhíu mày, tầm mắt rơi xuống ngay bên cạnh Yến Hoài, đó là cái chăn.

      Cái này là, rất thích đạp chăn sao?

      Thầm nghĩ như vậy, Khấu Kiệt bước đến, nhoài người qua dáng vẻ hấp dẫn mê hoặc bên dưới, đắp chăn lại ngay ngắn, còn nhàng vỗ vỗ vài cái tượng trưng lên chăn.

      Nhưng, lúc này Khấu Kiệt lại ngây ngẩn cả người, mình thành ra dáng vẻ này từ bao giờ?

      Đắp chăn cho quen biết? Vốn dĩ còn cho rằng phụ nữ hết sức phiền toái, thế nên mới luôn cự tuyệt những cử chỉ ôm ấp thương của phụ nữ, thế nào? Nhưng bây giờ lại đắp chăn cho ?

      Đổ mồ hôi !©¸®!


      Khấu Kiệt bĩu môi, mở miệng nhưng gì, về phía phòng tắm.

      Tiếng nước chảy ào ào vang lên, vóc người hoàn mỹ của Khấu Kiệt liền trong tấm gương khổng lồ, Khấu Kiệt vừa soi vào gương, vừa tắm. (QA: giống mình lụm trúng bất bình thường rồi!).

      Lúc này chợt phát , vai của mình có dấu răng sâu.

      Đột nhiên nhớ tới, trong giây phút hoan ái kia, ấy cắn phát sâu vào bả vai mình.

      ấy rất đau? Cái này có được tính là đóng dấu ? ấy đóng dấu lên mình?

      Khấu Kiệt nhíu mày lần nữa, thèm nghĩ đến vấn đề này, tắm rửa sạch đôi ba lần, thay bộ quần áo tinh tươm rồi ra ngoài.

      "Mang ấy về phòng VIP thường , bảo nữ giúp việc tắm rửa sạch hộ ấy. Đừng cho ấy biết là ai làm, hiểu chưa?” Khấu Kiệt vừa bước ra khỏi phòng, lập tức ra lệnh cho đám người chung quanh.

      Tất cả mọi người đều gật đầu cái, BOSS chuyện, ai dám nghe?

      Khấu Kiệt nắm chặt dây thắt lưng của mình, nhanh chóng ra ngoài.

      Động tác này, liền làm người ta nghĩ ngay đến cái đó……Hình tượng oai hùng của Khấu thiếu gia bị suy giảm đáng kể.

      Được rồi, nhưng mà Khấu Kiệt cũng để ý đến điểm này, vẫn dũng sải bước ra ngoài…….

      biết trải qua bao lâu, Yến Hoài mới tỉnh lại, vừa mở mắt liền phát mình nơi chẳng quen thuộc chút nào.

      Yến Hoài cảnh giác, lập tức phản xạ như cây cung nhảy dựng lên từ giường.

      "A!" Yến Hoài đau đớn kêu lên tiếng, quên mất bản thân trải qua cơn điên cuồng vào hôm qua.

      Yến Hoài nhìn lại cơ thể của mình, vẫn còn mặc quần áo chỉnh tề, nhưng, cảm thấy có gì đó đúng, mặc dù kiểu dáng của bộ quần áo này đúng là của mình, tuy nhiên, sao lại mới như thế!

      Cơ thể đau nhức cỡ nào. Tất cả đều tự tố giác, tối hôm qua phải là giấc mơ, mình bị người ta cường bạo rồi!

      Nghĩ tới đây, Yến Hoài cuộn tay thành quả đấm, mấy đốt ngón tay kêu lên ‘răng rắc.’

      Đáng chết! Nhưng, cũng tồi, cảm giác như cơ thể được ai đó tắm rửa sạch , ít nhất bên dưới cũng quá dính.

      Yến Hoài nhanh chóng khôi phục lại tỉnh táo, nếu như mình có thể hòa hợp với cả hắc đạo lẫn bạch đạo như cá gặp nước, vậy đương nhiên có năng lực để xử lý mấy tình huống bất ngờ này. bình tĩnh làm được chuyện gì cả.

      Lặng lẽ mở cửa, nhưng chẳng có gì khác thường xảy ra.

      Trong lòng Yến Hoài tràn đầy nghi vấn, phải là mình bị người ta bắt cóc, sau đó bị cường bạo ư? Tại sao chẳng có ai canh giữ? Tình huống bây giờ là thế nào?

      Lúc này, nhân viên phục vụ bưng cái mâm, bên chai Louie XIII. Nhân viên phục vụ hướng về phía Yến Hoài ưu nhã cúi người, : "Xin hỏi tiểu thư, có cần gì ?”

      Yến Hoài trừng to hai con mắt nhìn ta: “Tôi muốn gặp ông chủ của các ! Bảo ta đến đây!”

      "Tiểu thư muốn gặp tôi?" Ngay khi Yến Hoài vừa dứt lời, giọng đầy nam tính truyền đến từ phía lối ở hướng khác.

      ~Hết chương 2~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :