1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Bà xã của thủ lĩnh sát thủ - Ngấn Nhi (Chương 62) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      BÀ XÃ CỦA THỦ LĨNH SÁT THỦ
      [​IMG]

      Tác giả: Ngấn Nhi

      Cv: ngocquynh520

      Editor: Miu

      Thể loại: đại, He, nam cường, nữ cường



      Giới thiệu:

      nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, trong người có tồn tại tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông, đối với tiện tay có, bất kể là quý công tử, hay hoàng tử, hay các soái ca và cũng có thể là những người đàn ông mạnh mẽ.

      là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, tập đoàn đa Quốc Gia , lãnh khốc, u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác (hắc bạch) cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần ngoắc tay cái có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?

      Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là cuồng vọng. Nếu ở cùng chỗ, có kết quả gì?

      lần trong khi thực nhiệm vụ, lựa chọn làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón từ xa, ở người thực đủ loại hấp dẫn.

      đêm đó, vừa lúc thiếu bạn , đối mặt với chủ động, đưa đến tận miệng của xinh đẹp kia, hề cự tuyệt, biết cặp mắt này tiềm rất nhiều nguy hiểm, nhưng vẫn dẫn tiến vào yến hội, bởi vì, đối với , nảy sinh cảm giác thú vị.

      đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, mình đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm định rời , lại bị hai hắc y ngăn lại.

      " muốn chết tránh ra." lạnh lùng nheo mắt, tức giận khiến đáy mắt co giật.

      "Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, tại, nên báo đáp ngài ấy." Hai hắc y bình tĩnh .

      nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, " với tiếng, có tư cách."

      "Vậy xin đắc tội." Hai hắc y tiến lên, ra trận với hai bàn tay , lại phát tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của bắt đầu choáng váng.

      Cái gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?

      Lúc tỉnh lại, có hai người nằm chiếc giường rộng, tiến hành bộ phim hành động thiếu nhi nên xem, trình diễn màn dang chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn người đàn ông đè lên người , hướng về phía , nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn thể để lỗ vốn."

      "Thả tôi ra, tôi hầu hạ thoải mái hơn." lười biếng nhíu mày.

      Giống như chịu đựng khiêu chiến, buông ra, xem kiều mỵ, khó bảo trước mắt. tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú cưng.

      Hai người ở giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi bị chặt chẽ đè mặt đất, trận địa khác lại sắp được triển khai.

      Đoạn ngắn đặc sắc:

      "Làm người phụ nữ của tôi."

      " xác định trái tim của mình rất khoẻ." cười lạnh nhìn .

      "Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." nheo mắt trả lời.

      "Phải xem tâm tình." khinh thường xoay người .

      "Trừ tôi ra, được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết."

      " xác định ngươi có thể thỏa mãn được tôi?" nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi.

      "Có thể." tự tin đáp .

      Đêm hôm đó, liễu mạng thực đêm tám lần.

      "Thu tay lại ! Chúng ta kết hôn?"

      "Kẻ thù của em ở tứ phương, khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" đón đầu, đáy mắt loé ra vẻ hạnh phúc.

      "Ở bên cạnh tôi, em được an toàn." nhếch môi.

      Mỗi lần đâu, đằng trước và phía sau , cũng có ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao theo mình.

      Kẻ thù của chính là kẻ thù của , dù ở chân trời góc biển, cũng đuổi giết.

      #Đào ngay bị cướp :)) Ủng hộ mình nha :love2:

      Last edited by a moderator: 19/12/14
      Chris, Nữ Lâm, linhdiep173 others thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1: Bắn nhau hỗn loạn

      New York, khó có thể đếm hết được những toà nhà cao chọc trời san sát nhau, ở dưới bóng đêm, cửa kính chiếu ra những tia sáng chói các tuyến đường hợp thành bầu trời huyền ảo, nguy nga, vô cùng xinh đẹp.

      Toà nhà Empire State, đêm nay yến hội được tổ chức dành cho những người có quyền lực.

      Người được mời, là toàn bộ các thươg nhân chính trị, quan chức cấp cao, tối đa vượt qua hai trăm người được mời tham gia yến hội.

      Cả con đường đều bị phong tỏa, lực lượng vũ trang che kín đường phố, giống như hàng rào nghiêm ngặt, người đường khó có thể tiếp cận.

      chiếc xe sang trọng được bố trí sẵn chậm rãi tiến vào bãi đỗ xe, người khách xuống, người toát lên vẻ cao quý tầm thường.

      Cách con đường bị phong toả khoảng 1km, chiếc Lincoln chạy cách tự nhiên , đột nhiên, dưới ánh đèn, ở phía trước có tao nhã, dáng người uốn éo, người mặc chiếc váy ngắn lấp lánh ánh kim, những hạt kim cương dưới tác động của đèn đường bắn ra tia sáng chói mắt. có dáng người mảnh khảnh, tóc dài đến eo, hơi cuốn lên. ngược chiều với chiếc xa, dần dần, ánh sáng chiếu thẳng vào khuôn mặt đó, gương mặt tuyệt mĩ lên trước mắt, hề để ý đến những chiếc xe chạy đường, bình tĩnh ung dung bước đến gần chiếc Lincoln đắt tiền.

      Tài xế lái xe kinh hoàng nhìn tới gõ cửa thủy tinh, lái xe hạ cửa kính xe xuống, hơi hơi cúi người, dùng ngôn ngữ tiếng lưu loát hỏi, "Xin hỏi có thể cho tôi nhờ đoạn đường được ?"

      Lái xe kinh ngạc phen, mới chỉ chỉ về phía người ngồi trong xe, "Ông chủ ở bên trong, nếu muốn vào hãy hỏi ông ấy"

      nhếch môi cười, nụ cười cực quyến rũ, tới cửa kính ở phía sau, gõ cái, cửa kính hạ xuống. Ở bên trong, là người đàn ông tuấn mỹ vô cùng, ánh mắt thâm thuý có chút phức tạp nhìn người đứng ngoài xe.

      hướng về phía người đàn ông mỉm cười mị hoặc hỏi, "Tiên sinh, ngài cần bạn sao?"

      Ánh mắt của người đàn ông đặt ở mặt rồi dần dần chuyển xuống phía dưới, dừng lại bộ ngực căng đầy của đó, chiếc váy với những hạt kim cương ôm trọn hai bầu ngực, như như trước mắt người đàn ông. Khuôn mặt xinh đẹp, dáng người hấp dần khiến đàn ông thể cự tuyệt.

      Người đàn ông thâm trầm nở nụ cười, lấy tay mở cửa xe, vui vẻ nghiêng người ngồi lên xe.

      Người đàn ông đưa tới ly rược đỏ, nâng cổ tay lên nhìn thoáng qua thời gian, dùng ngôn ngữ tiếng , giọng trầm thấp khàn khàn, mở miệng, "Còn 10 phút nữa, để cho tôi nhìn thấy năng lực của ."

      hiểu ý tứ của người đàn ông bên cạnh, vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh, đem bầu ngực căng tròn dán lên người , thuần thục cởi bỏ chiếc áo sơ mi màu xám của , đầu lưỡi say nồng hướng tới vòm ngực rắn chắc, khoé miệng khiêu gợi, "Tuyệt đối làm cho phải thất vọng." xong, bàn tay thò vào mò mẫn bên trong.

      Lại bị bàn tay to ngăn lại, đầu truyền đến giọng đàn ông khàn khàn, " được thu nhận rồi."

      cười mị, ngồi ngay ngắn, chìa tay hướng về phía người đàn ông, " Gọi tôi là Bích Tư Đình."

      Người đàn híp híp mắt, đưa tay chạm bàn tay của , "Chặn đầu xe tôi, chắc hẳn rất về thân phận của tôi"

      "Chuyên gia tài chính - tập đoàn xuyên quốc gia, tiên sinh Lãnh Mặc Phàm." chuyện bằng tiếng phổ thông thường ngày, lông mi thon dài lộ ra vẻ kinh ngạc, thể tưởng được người đàn ông này so với lời đồn bên ngoài còn thâm trầm khó lường hơn, từ khi bước lên xe đến bây giờ, đoán ra tâm tư của .

      Lãnh Mặc Phàm mỉm cười, xem ánh mắt chứa đựng nguy hiểm của , yến hội này cũng có gì thú vị, biết này có thể đem lại hứng thú mới cho .

      Toà nhà Empire State, viên ngọc sáng chói mắt, chiếu thẳng nhập vào phía chân trời, màu thuỷ lam nhàn nhạt nổi lên.

      Người đàn ông cao quý cùng mặc chiếc váy đính kim cương, tới chỗ nào, chỗ đó đều được loé sáng, Bích Tư Đình kéo tay Lãnh Mặc Phàm ung dung bước vào yến hội, tư thế này khiến người khác ngầm hiểu chuyện gì xảy ra nhưng ai biết đến chuyện, họ mới chỉ quen nhau 10 phút trước.

      Bộ tây trang được may ở Italy, làm tôn lên thân hình cường tráng của Lãnh Mặc Phàm, ngũ quan hoàn hảo, ánh mắt phức tạp khó lường, ung dung tự tại , xa hoa phung phí và nguy hiểm cực độ.

      Giơ tay nhấc chân cũng thể khí phách ung dung, tôn quý bất phàm, giống như vị quân vương.

      đứng bên cạnh , những hạt chân trân trộn lẫn với những viên kim cương , xinh đẹp hoàn mỹ khiến người khác phải kính sợ, động tác tuỳ ý, cũng thể được vẻ ung dung tao nhã, hấp dẫn mọi ánh nhìn.

      Trong đại sảnh, ở chỗ xa hoa nhất, các nhân vật chính trị nổi tiếng chuyện to nhot với nhau, khi cười to vui vẻ, hết sức hoà hợp, mà bên cạnh họ mỗi bạn đều xứng để so sánh với chức vị quán quân thế giới, học thức, cách giáo dục, dung mạo, có chỗ nào là hoàn mỹ.

      "Tôi toilet." Bích Tư Đình cười duyên cái, sau đó rời , hai chân thon dài hấp dẫn chú ý của người khác.

      Lãnh Mặc Phàm nheo mắt lại, chuyện cùng vị trong giới chính trị, thanh khàn khàn, cách năng siêu đẳng.

      Trong toilet, Bích Tư Đình hít hơi, trở tay đóng cửa toilet, nhanh chóng bước đến bồn rửa tay, đẩy vào góc trần nhà, lấy ra hai cây súng lục , lưu loát nhét vào giữa ống giầy, xoay người nhảy xuống, nhìn mình qua cửa kính, tự tin cười.

      Đẩy cửa ra ngoài, bước chân tao nhã vào bên trong, lông mi dài, ánh mắt mê lý chăm chú hướng về phía người đàn ông trung niên mập mạp, người đàn ông kia là người giàu nhất Ấn Độ, kinh doanh ngầm vài loại súng ống đạn dược, được các phần tử khủng bố ủng hộ. Hôm nay, mục tiêu của là người đàn ông này.

      Từ bàn phục vụ lấy ly rượu, vặn eo về phía , vừa đến bên cạnh người đàn ông trung niên đó, dẫm vào chiếc váy dài của người phụ nữ bên cạnh, thân thể của người phụ nữ kia chao đảo, nghiêng người nhào về phía , ly rượu trong tay trong tay rơi xuống đất, lúc đầu rất tức giận, giọng vài tiếng, Bích Tư Đình vội vàng giải thích giúp kia, đồng thời cúi người, nhanh chóng nắm chặt khẩu súng trong tay, tốc độ thần tốc nhắm vào eo của , "pằng pằng" hai tiếng, tiếng súng nổ chói tai.

      "A. . . . . ." Yến hội trở nên hỗn loạn, tiếng thét chói tai hề dứt của các , theo bản năng chạy hướng về phía cửa , Bích Tư Đình bị kẹp ở trong đó, muốn lui về phía sau, đột nhiên thét chói tai chỉ về phía , "Là ta giết, là ta giết. . . . . ."

      Bích Tư Đình quay đầu lại lạnh lùng nhìn ta cái, đẩy ta ra, chạy hướng về phía cửa sổ, mười tên bảo vệ chạy qua chặn đường .
      "Đáng chết." Bích Tư Đình khẽ nguyền rủa tiếng, thân hình như cá, lật chuyển vài cái, đồng thời, nhắm bắn cực kì chuẩn. bắn chết ba tên bảo vệ rồi núp sau cây cột.

      Vừa rồi ở đại sảnh còn vui vẻ náo nhiệt, bây giờ thành bãi chiến trường, tất cả các thương nhân, các nhà chính trị lui về phía sau, được đội ngũ an ninh che chắn, ngoài cửa vô số lực lượng vũ trang được điều động qua đây, rất nhanh phong toả hết toà nhà.

      Bích Tư Đình nghe được tiếng bước chân dồn dập, mi tâm vừa vặn vừa nhíu, ánh mắt liếc về phía cánh cửa thoát hiểm, thân hình linh động, nhảy lên bàn, ôm lấy chiếc đèn thuỷ tinh, thân thể xoay tròn, súng lục trong tay bắn ra mọi phía, vài giây sau, giải quyết nốt bảy bảo vệ, xoay người nhảy xuống, bước nhanh tới cửa sổ, bỏ giày cao gót ra, xé chiếc váy kim cương, hạ thân được bao bọc bởi bộ quần áo màu đen bó sát, bên cạnh cửa sổ có đoạn dây thép, khẽ quấn lên người, bóng dáng của tiêu biến dần. . . . . .

      Phía sau, người đứng đầu lực lượng vũ trang xông tới, nhìn đại sảnh trống , mười mấy tên bảo vệ vì trúng đạn nên thiệt mạng, đáy mắt mịt mờ lưu chuyển, người phụ nữ kia là ai? Tại sao lại có sức mạnh như vậy?
      Chrislinhdiep17 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 2: Đại chiến

      Đầu phố u ám, bóng dáng bé mờ nhạt lướt xuống cách thần tốc, Bích Tư Đình hề nghỉ ngơi, lấy ra chuỗi chìa khóa xe bấm hai lần, chiếc xe thể thao màu đỏ cách 50 mét kêu hai tiếng rồi mở ra, bước nhanh qua đó.

      Thấy chiếc xe thể thao trước mặt là muốn bước lên đó ngay, đột nhiên dưới đèn đường xuất hai bóng đen, bọn chúng có hơi thở băng lãnh làm cho người ta cảm thấy bất an, Bích Tư Đình cảnh giác nhìn bọn chúng, ngửi được hơi thở cùng loại mới lên tiếng, "Mấy người là ai?"

      "Tiểu thư Bích Tư Đình, chúng tôi được ông chủ phái đến đây." Người mặc áo đen lễ phép mở miệng.

      Bích Tư Đình sửng sốt phen, an bài từ trước, tuyến đường này cực kì bí , ai mà lại có thể tìm ? nghiêng người, cách đó xa là chiếc xe màu đen có rèm che, khóe miệng nở nụ cười khinh thường , " với ông chủ của mấy người, tôi có thời gian." Miu
      "Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, tại, nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh .

      Bích Tư Đình cho là đúng hừ tiếng, " có tư cách."

      "Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, ánh mắt băng lãnh, trong đầu chúng chỉ có ý nghĩa "phải bắt được ".

      Bích Tư Đình định lôi súng ra, nhưng mà, súng ở đâu? Tệ hơn nữa, ý thức của dần trở nên mơ hồ, trong lòng cả kinh. Chết tiệt, tên đàn ông thúi kia dám hạ dược với mình sao?

      nhanh chóng bị hai tên áo đen bắt lấy, chiếc xe màu đen có rèm che chuyển động, hai tên áo đen tiến về phía trước, xe dừng lại bọn chúng đẩy vào trong xe. Mà người ngồi điều khiển xe là người đàn ông có khuôn mặt tuấn mỹ mang theo nụ cười đắc ý.
      Chiếc xa màu đen biến mất trong bóng đêm, phía sau Toà nhà Empire State lý, tiếng báo động ngân dài, cảnh hỗn loạn vẫn chưa chấm dứt.

      Newyork về đêm, ánh sáng ở đây đều khiến người ta phải kinh ngạc, những toà nhà cao chọc trời với những ngọn đèn lung linh, bầu trời đêm được chiếu sáng như ban ngày.

      Tại khu biệt thư yên tĩnh, chiếc xe màu đen lẳng lặng dừng lại, bóng dáng cao thẳng từ trong xe bước xuống, hai bên biệt thự điểm màu xanh đậm được trang trí bằng những ánh đèn , chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông vừa bước xuống, ngũ quan thâm thuý mê người, Lãnh Mặc Phàm ôm ngang Bích Tư Đình nằm ở trong xe, tiến vào đại sảnh.
      vào phòng ngủ ở lầu hai, đặt ở trong lòng xuống, Lãnh Mặc Phàm đến bên tủ quần áo lấy bộ hình tra khảo ra. hôn mê nằm giường bị còng tay lại, chân bị trói dạng ra hình chữ Đại, nhìn nơi bí mật của như như ở trước mắt, đáy mắt dâng lên tia dục vọng, thể nào áp chế bản thân đành cởi áo sơ mi, lộ ra thân hình rắn chắc hùng hậu, nằm đè lên giường.

      Nhìn nằm ở dưới thân mình, vội vàng ăn vào trong bụng, mà giống như bác thợ săn đùa bỡn con mồi. Tiếp xúc với da thịt trắng nõn của , ngón tay thon dài của lướt lên cánh môi đỏ mọng mê người, dọc theo chiếc cằm hoàn mỹ, đến khe rãnh ở dưới.

      Quả nhiên là báu vặt tuyệt sắc.

      "Ưm." tiếng ngâm nga khẽ vang, Bích Tư Đình chớp chớp lông mi dài, ánh mắt mê ly nhìn căn phòng xa lạ trước mắt, rồi nhìn người đàn ông nằm mình. giây chấn kinh, cảm giác chân tay đều lạnh lẽo báo cho biết chuyện gì xảy ra .

      "Tỉnh dậy?" Giọng đàn ông khàn khàn vang ở bên tai, môi mỏng vẽ đường ở viền tai .

      cảm thấy ngứa nên muốn trốn tránh chút, cười rộ lên, "Tổng giám đốc Lãnh muốn thay đổi khẩu vị sao? Muốn chơi đùa chút sao?"

      " muốn ?" Người đàn ông trầm thấp cười hỏi.

      "Hai từ biến thái viết ở mặt thế nên tôi mới nhìn ra." quên câu châm biến.

      "Lợi dụng tôi, chẳng lẽ chịu báo đáp tôi sao?" dừng khiêu khích, ngón tay thon dài trượt xuống vòng eo mảnh khảnh của , đợi Bích Tư Đình trả lời, giọng của trở nên lạnh lẽo, "Phải biết rằng, tôi làm ăn chưa bao giờ để mình phải lỗ vốn.

      "Thả tôi ra, tôi hầu hạ thoải mái hơn." nhíu mày, tỏ ra hứng thú giống như con mèo gian ác mê hoặc lòng người.

      Đôi mắt tối đen của Lãnh Mặc Phàm xẹt qua tia ánh sáng, nhìn chằm chằm đôi mắt quyến rũ kia, giống như chịu đựng được khiêu chiến, đứng dậy, lấy chìa khoá ở bàn mở khoá cho , khi xoay người lấy chìa khoá, lười biếng nằm giường ánh mắt chớp chớp báo hiệu nguy hiểm, cong thân làm ra tư thế công kích.

      Người đàn ông thu thập đồ xong, quay đầu nhìn giường, nhếch môi cười, "Tất nhiên tôi buông ra nghĩa là tôi nắm chắc điều, tôi có thể thu phục được ."

      "Phải ? Sợ rằng thể hoàn thành ý nghĩ này rồi." Bích Tư Đình cười lạnh, mũi chân điểm cái, đôi chân thon dài như mũi tên đạp về phía .

      Cánh tay tráng kiệt của Lãnh Mặc Phàm giơ ra đỡ, đồng thời, dùng lực nắm chân lại, kéo mạnh, Bích Tư Đình tiện trình bày tư thế ám muội trước mắt . cười giận dữ, hai chân giống như con rắn bò lên vòng eo rắc chắc của , ở mặt đất mạnh lật chuyển vài lần, Lãnh Mặc Phàm bị quấn ngã xuống đất, nhưng hề chật vật, ngược lại cánh tay tráng kiện cánh tay ôm lấy , khều áo ngực của , "Cảm giác tồi."

      "." Bích Tư Đình tức giận mở to hai mắt, bàn tay của thăm dò người , với hề tương xứng, có lẽ sức của lớn hơn rất nhiều.

      Làm sao có thể? Tổng giám đốc công ty có sức mạnh vượt trội hơn cả ? NO, tuyệt đối cho phép điều đó xảy ra.

      Dưới ánh đèn màu vàng ấm, bóng dáng của hai người được phản chiếu, hai thân thể vung tay đá chân hết sức kịch liệt, tới tới lui lui quá trăm chiêu, vẫn chưa phân thắng bại, ngược lại còn thường xuyên bị đặt dưới thân người đàn ông, đến chiêu thứ trăm mười , người đàn ông còn kiên nhẫn, hung hăng chế trụ , đè ở dưới thân mình, đồng thời bàn tay to chút lưu tình kéo tuột chiếc áo lót màu trắng xuống, nụ hôn, phủ khắp mọi nơi.

      Bích Tư Đình thở hổn hển, quay đầu nhìn gương chủ soái kia, cũng vùng vẫy nữa, tối nay, là đêm rất thích hợp để diễn ra số việc nào đó....

      giường, đại chiến bắt đầu xảy ra, hai bóng dáng phối hợp triền miên, kịch liệt nhảy múa đung đưa, phút cũng chờ đợi được phải nắm chặt lấy . . . . .
      Chris, Nữ Lâmlinhdiep17 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 3: Về nước

      Sáng sớm, cú điện thoại phá tan mộng đẹp của người nằm giường, thân hình to lớn đứng dậy, cầm lấy điện thoại đến cửa sổ sát đất, giọng trầm thấp nhận điện thoai, "A lô."

      "Ông chủ, có phiền toái , cục điều tra liên bang tìm ." Đầu dây bên kia truyền đến giọng có chút dồn dập.

      "Bởi vì chuyện tối ngày hôm qua?" Lãnh Mặc Phàm cho là đúng nhíu mày.

      "Bọn tra được nữ sát thủ tối hôm qua ngồi chung bàn với , bọn hoài nghi . . . . . ." Đầu dây bên kia dám tiếp.

      "Tìm lái xe của tôi, đưa video hôm qua cho bọn xem, đồng thời cảnh cáo bọn , đừng đến làm phiền tôi nữa." Lãnh Mặc Phàm lạnh lùng hạ giọng , sau đó cúp điện thoại.

      "Có phiền toái rồi hả?" giường vừa mới tỉnh liền giọng hỏi.

      Lãnh Mặc Phàm xoay người, chỉ nhìn thấy thân thể của , da thịt trắng nõn dưới ánh mặt trời, sợi tóc hỗn độn hạ xuống phủ lên khuôn mặt quyến rũ xinh đẹp, khiến nên lời, chỉ liếc mắt cái, tiện thể cảm giác nguyên thủ ở dưới bụng lại bắt đầu khởi động.
      Trở lại bên giường, dùng tay áp chế , "Nhìn xem mang lại phiền toái gì cho tôi này, ngày hôm qua báo đáp cho tôi quá ít rồi." xong, ngăn chặn môi của , mãnh liệt vuốt ve thân thể hoàn mỹ này.

      "Ưm...." Bích Tư Đình run rẩy cong người lên thể, cọ sát vào , ánh mắt nheo lại lên tia hưởng thụ.

      Trong biệt thự xa hoa, Bích Tư Đình ngẩn ngơ nán lại ba ngày, trong ba ngày, mỗi ngày đều cùng người đàn ông xa lạ này triền miên ngớt, nhiệm vụ hoàn thành, tùy ý phóng túng, quản xem bên ngoài xảy ra chuyện long trời lở đất gì.

      Lãnh Mặc Phàm mê luyến thân thể của này, mị, hoặc thanh thuần, hoặc gợi cảm, hoặc dã tính, cũng giống như thiên sứ, kích khởi nhiệt tình của , hỏi tính danh của là gì, có lẽ, vài ngày sau, bọn họ còn liên hệ nữa rồi.
      Sáng sớm ngày thứ ba, xe thể thao khởi động rầm rầm như pháo vang lên, xe thể thao màu lam trượt khỏi đường cong, chạy vội xuống núi.

      Cửa sổ sát đất, bóng dáng nghiêng người dựa vào cửa, nhìn xe thể thao rời , Lãnh Mặc Phàm híp híp mắt, kỳ vọng bọn họ gặp mặt lần nữa.

      Xe thể thao màu lam chạy ra đầu phố, sau cùng đứng ở gian cửa hàng quần áo, xe cất bước vào, sau nửa giờ, bước ra với bộ tóc nâu nhạt, quần áo phong cách thể theo ôm lấy người trong rất đẹp mắt. Sau đó, lên xe rời .

      cầm lấy điện thoại bấm dãy số, đầu dây bên kia truyền đến giọng khàn khàn, "Nhiệm vụ hoàn thành sao?"

      "OK." trả lời cách đơn giản.

      "Kế tiếp là nhiệm vụ trong nước." Đầu dây bên kia trầm thấp lên tiếng.

      " ." hừ lạnh rồi bình tĩnh trả lời.

      Sáng sớm hôm sau, từ New York bay về Trung Quốc, khoang hạng nhất yên tĩnh, toàn thân mặc bộ quần áo của , thu hút tý nào, tóc tai rối bời che đỉnh đầu, đầu đội chiếc mũ, kính dâm bao trùm hai coi mắt, vừa thấy, làm cho người ta nghĩ đến hai chữ "tương phản", đúng vậy, trước mắt người có khí thế bất lương, khiến người khác dám tiếp cận, đặc biệt cặp mắt sau hàng lông mi dài, chỉ cần liếc mắt cái, đủ giết người. MiuDĐLQĐ

      Sau vài tiếng đồng hồ, ra sân bay, liếc mắt thấy chiếc xe đậu cách đó xa, chiếc xe màu đen có rèm che, do dự bước qua đó.

      "Mệt chết rồi." hô lên tiếng, bỏ ra mũ.

      Ngồi ở bên cạnh , là người đàn ông hơn năm mươi tuổi, giữa trán có vết sẹo, nhìn hơi ghê người, cặp mắt xà lộ ra uy nghiêm.

      "Nghe lúc ở Newyork , cùng tổng giám đốc Lãnh Mặc Phàm của tập đoàn Lãnh thị dính dáng đến nhau, tại xử lý sạch chưa!" Người đàn ông lão niên (ý chỉ người già) quan tâm hỏi.

      "Sạch rồi." Đáy mắt mỉm cười, nhưng vẫn có vài tia nhục dục trong đó.

      "Sạch là được, về sau nên tiếp xúc với loại người này, đừng chọc đến ."

      "Cũng có người khiến cha nuôi phải sợ sao ?" Khóe miệng bứt lên, nhíu mày.

      " phải cha nuôi sợ , mà là sợ phiền toái, Lãnh Mặc Phàm cũng phải là thương nhân bình thường như bao người, sau lưng có thế lực rộng lớn, người bình thường thể trêu vào."

      "Chúng ta phải người bình thường." nhếch nhếch khóe môi, hừ lạnh .

      "Nhất là con, con là sát thủ xuất sắc nhất của bọn ta, cha cũng hy vọng con xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn." Trong lời của người đàn ông, có chút thâm tình, ông hiểu cá tính của , ở Mĩ có tung tích ba ngày, trong ba ngày, ở cùng ai trong lòng ông đều suy đoán được.

      "Ừ." nhàn nhạt đáp lại tiếng, dựa vào ghế ngồi nghỉ ngơi.
      Chris, Nữ Lâmlinhdiep17 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4: Quán bar về đêm

      Trong biệt thự xa hoa, chiếc ghế sofa bằng da , có người nằm dựa ghế sofa, lười biếng xem tập tài liệu trong tay, ánh mắt trầm tĩnh, ngồi đối diện với người đàn ông lão niên đảm đương nhiệm vụ của người bình luận viên.

      "Mục tiêu ám sát lần này là người tên Thạch Hổ, là lão đại của tổ chức xã hội đen, có ba huynh đệ, nhị đệ Thạch Bưu, tam đệ Thạch Mãnh, ba người bọn họ ở bên trong tổ chức lập thành đường dây buôn bán mại dâm, tiếp theo mở ra sân phơi dưới lòng đất, chế độc, buôn bán làm ăn càng làm càng rộng, tại ba huynh đệ phát triển việc buôn bán đến tận các quốc gia ở Đông Nam Á, trừ bỏ việc chế ra những chất độc đồi truỵ, vào ba năm trước bọn họ còn tiếp xúc với súng đạn, tại, có ít nhất mấy trăm nhân viên trong tổ chức theo bọn họ, có thể đây là tổ chức xã hội đen khổng lồ."
      "Ở đây chỉ đến mục tiêu cần ám sát là Thạch Hổ, vì sao nhắc đến hai vị huynh đệ kia?" Giọng lạnh lùng đầy nghi ngờ vang lên.

      "Lần này bên giới phú hào Chu Khánh Thành, hoài nghi đứa con chết cách đây năm do tai nạn xe là do Thạch Hổ làm, gần đây nhất nhận được đến tin tức, ngày đó ở trường vụ tai nạn, có người thấy xe của Thạch Hổ dừng ở chỗ đó vài giây, có thể là để xác định người chết hay chưa, đến khi Chu Khánh Thành tự mình điều tra mới phát người chết là do Thạch Hổ làm, Tiểu Cẩm, việc lần này phải làm sạch , đừng để cho người khác phát ta chúng ta."

      Bị gọi là Tiểu Cẩm nâng khuôn mặt của mình lên, khuôn mặt tinh xảo như búp bê, chính giữa trán xuất nếp nhăn, có loại người sống luôn khiến người khác phải cảnh giác về độ nguy hiểm, Tô Cẩm, là tên của Bích Tư Đình.

      "Con biết." Tô Cẩm hơi nhíu mày.

      "Mục tiêu lần này là Thạch Hổ, nhưng nếu chết, nhất định khiến cho Thạch Bưu, Thạch Mãnh thù hận chúng ta, ba huynh đệ bọn họ có tình cảm rất sâu nặng, ba sợ làm sạch sau này gặp phiền toái." Tưởng Vinh nghiêm túc dặn dò, Tô Cẩm được ông huấn luyện từ , ông muốn gặp phải nguy hiểm gì ở bên ngoài, đặc biệt ông coi như đứa con ruột, đồng thời, cũng muốn huấn luyện thành sát thủ xuất sắc, ngoài việc tiêu hoa khoản tiền còn có tâm huyết ở trong đó.

      "Yên tâm ! Cha nuôi, con tuyệt đối giải quyết nó cách gọn gàng." Đôi môi đỏ mọng của Tô Cẩm gợi lên nụ cười tự tin lạnh lùng.

      "Được rồi! Tư liệu đều ở trong này, con xem kỹ, cha trước." Tưởng Vinh đứng dậy, ra khỏi đại sảnh, nhìn ngoài cửa sổ, có chiếc xe màu đen chờ ở dưới.

      Tô Cẩm nhìn chiếc xe rời , sau đó tiếp tục xem tư liệu, người đàn ông trong ảnh là người đầu trọc, cổ ngắn, hai mắt hung ác, tướng mạo như sát thủ, nếu là bình thường, chỉ xem qua cái, trong lòng run sợ, sinh ra cảm giác e ngại, Tô Cẩm nhìn lát, hừ lạnh tiếng, "Rơi vào tay tao, coi như vận khí của mày tốt rồi."

      Ban đêm, thành phố A càng trở nên xinh đẹp hơn, giống như đô thị lớn ở trong nước, màn đêm buông xuống mờ ảo, kích tình bắn ra bốn phía, xa hoa đồi truỵ.

      chiếc xe màu hồng sang trọng dừng trước cửa quán bar cao cấp, từ xe bước xuống, sáng rọi chói mắt, quần áo màu đen điểm ánh kim , tôn lên vẻ đẹp của cao 1m68 có dáng người cực chuẩn, gợi cảm mê người, vừa xuất , hấp dẫn mọi ánh mắt, ai đứng bên cạnh lại cảm thấy u ám vô cùng.

      có đôi môi đỏ mọng, tóc vàng dài tới eo, hoàn toàn có dã tâm, bước như người mẫu bước, mỗi bước chân cực kì tao nhã.

      Phục vụ ở cửa quán bar, kinh hãi xem người vừa mới tới , cười đón vào bên trong, vừa vào đến đại sảnh, tiếng nhạc làm cho người ta hưng phấn, nốt nhạc với những giai điệu mạnh mẽ, làm cho thân thể của mọi người phải đong đưa theo, trong sàn nhảy, nhiều sắc màu được bắn ra dưới ánh đèn, đoàn người múa loạn, đàn ông và đàn bà cùng nhau vặn vẹo, tràn ngập hương vị kích tình , Tô Cẩm nhếch môi cười quyến rũ, dáng người bước về phía quầy bar, gọi ly Whisky, ngồi bên uống, ánh mắt tìm tòi ở trong quán bar.

      Hôm nay đến đây chỉ vì nguyên nhân, trong tư liệu ghi, Thạch Hổ rất hay qua lại với người tên là A Quang thường xuyên lui tới nơi này, tư liệu cũng viết, Thạch Hổ có khả năng dự cảm nguy hiểm đến, thời từng náu hành tung, chỉ có thể bắt đầu từ thuộc hạ thân cận của .

      Tuy chỉ yên tĩnh ngồi chỗ, nhưng Tổ Cẩm vẫn tản ra dáng vẻ nóng bỏng gợi cảm như cũ, thu hút mọi ánh mắt của bọn đàn ông quanh đây, chỉ trong chốc lát, có rất nhiều người đến mời rượu , ai cũng tặng cho ly rượu đỏ, đương nhiên Tô Cẩm chẳng cự tuyệt ai, nhưng mà bây giờ chỉ bày ra dáng vẻ dễ tiếp xúc, còn nếu gặp ngày thường, nhất định cho họ chết cách khó coi .

      Ở đây, đàn ông tìm kiếm người dâm đãng, đàn bà tìm kiếm người có tiền tài. Đàn ông làm ra tiền, đàn bà có thể bán mình ngay lập tức nhưng nếu là người phụ nữ cao cấp, dĩ nhiên tạo nên điểm nhấn khác biệt rồi.

      Nhất là khi có người đàn ông trung niên bưng ly rượu tới, bên tai Tô Cẩm, "Tiểu thư, lão đại của chúng tôi có hứng thú với , đặc biệt mời đêm nay đến thăm quan nhà ông ấy."

      " cho biết, tôi có hứng thú." Giọng cự tuyệt của nhàng nhưng lãnh.
      Chris, Nữ Lâmlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :