Tác giả: KarryCool Mở đầu: Aya đường về nhà. vừa thi tốt nghiệp Đại học, trường đại học tầm trung. Nghĩ lại quá khứ mà tiếc nuối, tuy là nhi nhưng học rất giỏi, chỉ vì nhút nhát nhu nhược mà đánh mất nhiều cơ hội, nếu có lẽ tiến xa hơn. Haiz, có lẽ vậy. Bất giác ngẩng đầu nhìn bầu trời, xế chiều mùa hạ, gió thổi nhè , mặt trời dần biến mất phía cuối chân trời thành phố hoa lệ. Aya có cảm giác thứ gì đó thúc giục ngắm nó, bầu trời đỏ ối kia. - cẩn thận! - Người nào đó hét lên, Aya quay đầu lại, chiếc xe bán tải mất tay lái lao thẳng về phía , đây, là điều chờ đợi sao? Có lẽ vậy... trốn tránh, chiếc xe tải đâm thẳng vào người , chỉ còn lại máu đỏ tươi nhiễm đỏ quãng đường. Mọi người xung quanh nhốn nháo gọi xe cứu thương, xe cảnh sát...nhưng ai để ý đến lúc Aya ngã xuống, có thứ gì đó trong suốt như linh hồn tách ra và bám vào ngôi sao xanh biếc đột nhiên xuất bầu trời đỏ ối, rồi lại cứ thế biến mất... _End_
*1 - Trọng sinh Tokyo năm 2006... nhi viện Yamada... Đêm trước khai giảng... - Umh, a! - Aya khỏi hét lên khi bất ngờ tỉnh giấc. Này, đây là sao vậy? Nhìn bàn tay bé trước mặt, thể tin vào mắt mình, vô thức đứng dậy soi gương, trong gương là bé tầm 5,6 tuổi, mặc chiếc váy ngủ màu xanh lơ, mái tóc nâu, đôi mắt nâu, nước da trắng hồng, trông rất đáng . Lại đưa mắt về phía quyển lịch để bàn, ngày 4 tháng 9 năm 2006, chính là đêm trước ngày khai trường. Đùa sao? còn nhớ rất , thi tốt nghiệp xong, khi về nhà vì mải ngắm bầu trời nên bị chiếc xe mất lái tông vào mà chết, tại sao lại trở về năm học lớp ? lẽ... ý nghĩa vụt qua... trọng sinh? Nhéo vào mu bàn tay cái, đau, vậy là có nằm mơ, thực trọng sinh, mà về đúng khởi điểm ban đầu. Kiếp trước nhút nhát nhu nhược, bỏ lỡ ước mơ của mình, kiếp này ông trời cho cơ hội sống lại, bắt đầu lại từ đầu, sống với cái "tôi" của mình để phải hối hận. _End_