1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Anh nghĩ anh sẽ không thích em - Nam Quan Yêu Yêu (1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      nghĩ thích em

      Tác giả: Nam Quan

      Converter: ngocquynh520

      Editor: Puck + Chimy

      Thể loại: đại, sủng

      Số chương: 93 chương (2 phần)



      Lời editor:

      Bộ truyện Bà xã anh chỉ thương em đến hồi kết với kết thúc hoàn mỹ và tốt đẹp giành cho hai nhân vật chính và những ngoại truyện dễ thương dành cho các bé cưng đáng . Tuy nhiên, trong phần chính văn, số phận số cặp đôi phụ vẫn được giải quyết trọn vẹn và mang lại khá nhiều tiếc nuối cho các bạn đọc.

      Thực ra bộ truyện này là ngoại truyện tiếp theo của Bà xã anh chỉ thương em về hai cặp đôi còn dang dở:

      Phần 1: Quan Hạo Lê – Tiết Giai Ny (80 chương)

      Phần 2: Nam Cung Thần – Kiều Tuyết Nghiên (13 chương)
      Last edited by a moderator: 15/7/16
      251XYZ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Phần I: Quan Hạo Lê & Giai Ny – nghĩ thích em

      Chương 1:

      Editor: Puck

      Nơi xa hoa lãng phí nhất trong sinh hoạt về đêm của thành phố C – Hoàng triều thịnh yến, cho dù thiết bị lắp đặt bên trong hay cấu tạo bên ngoài, cũng lộ ra hơi thở sang trọng nguy nga lộng lẫy, khiến cho người ta chạy theo như vịt.

      Bên trong phòng bao “Hoàng cung” càng thêm kim cương VIP trong cao quý, người bình thường chính là nhiều tiền hơn cũng có cơ hội dùng, nó giới hạn khách hàng, do ông trùm giấu mặt đặt ra, cho nên những người khác chỉ có phần quan sát từ xa.

      Quan Hạo Lê lười biếng dựa nghiêng ghế sa lon, hưởng thụ người đẹp mớm rượu đỏ, liếc mắt nhìn Nam Cung Thần ở ghế sa lon bên cạnh, “Cậu chắc chắn tối mai hai chúng ta phải đón hai nữ sinh ?”

      Nam Cung Thần uống xong rượu còn lại của người đẹp, mặc cho chất lỏng màu đỏ thẫm chậm rãi chảy xuống khóe miệng, miễn cưỡng ngước mắt, “Chẳng lẽ còn biện pháp nào tốt hơn?”

      Mắt thấy chất lỏng kia sắp chảy đến giữa cổ, người đẹp vội vàng lè lưỡi liếm chỗ hầu kết, nhàng liếm, rượu đỏ chút dư thừa, mập mờ đến cực điểm.

      Phụ nữ trong này đều trải qua hết lòng dạy dỗ, rất biết cách đắn đo mập mờ và khêu gợi đúng mực, nhất là phụ nữ có thể vào phòng bao “Hoàng cung”, vậy càng là cực phẩm trong cực phẩm.

      Nam Cung Thần bị ta quyến rũ đến cả người ngứa ngáy khó nhịn, cổ tay khẽ nhúc nhích, người phụ nữ kia lập tức yếu ớt xương nhích lại gần, ánh mắt mị hoặc có thể khiến ngói chảy nước, sắp chịu nổi.

      “Ứng phó với nữ sinh phải là điểm mạnh của cậu sao? Tôi xem tối mai giao cho cậu người thôi, vừa đúng có hai người, chừng có thể gặp gỡ tình tuyệt vời mà trẻ trung. Quan Hạo Lê chế nhạo .

      “Tôi vẫn thích như vậy.” Nam Cung Thần nhéo vòng eo của người phụ nữ nhu nhược xương trong ngực, cười đến vô cùng phóng túng.

      “Ôi… A Tư đây phải làm khó chúng ta sao?” Quan Hạo Lê thở dài, đầu tựa vào đùi người phụ nữ, mặc cho bọn họ xoa bóp giúp mình, vô cùng vừa lòng.

      Vậy mà, có số việc định trước từ sâu xa bên trong, tránh cũng trốn được.

      “Nếu là bạn tốt của Lương tiểu thư, chắc cũng kém đâu? Có lúc ăn nhiều thịt cá, thỉnh thoảng chuyển chút rau dưa củ cải cũng chưa hẳn thể. Nam Cung Thần cười .

      “Phải! Hai người đó cũng đừng là Lâm Đại Ngọc gì đó, đụng chút là rơi nước mắt, tôi chịu nổi.” Quan Hạo Lê cười .

      Khi hai người chuyện phấn khởi, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

      Quan Hạo Lê dùng ánh mắt liếc về phía gợi cảm đấm bóp cho , ý bảo xem có chuyện gì, dưới tình huống bình thường, chỉ cần ở nơi này, ai tới quấy rầy .

      Hôm nay, là người nào thức thời?!

      ứng tiếng đứng lên ra cửa, kéo khe , “Chuyện gì? Quan thiếu thích bị người quấy rầy, quên quy củ của ấy sao?”

      “Là Hoắc thiếu thành phố A làm trò, chỉ mặt gọi tên muốn tìm Quan thiếu, tôi cũng có cách nào?” Quản lý sảnh chính giọng .

      “Hoắc thiếu? Là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ Hoắc Kỷ Thành sao?” Người phụ nữ giật mình kèm theo vẻ mặt dám tin.

      Quản lý sảnh chính gật đầu, “Đều là Phật khó dây dưa, ai dám đắc tội?”

      Người phụ nữ cắn cắn môi, cân nhắc nặng rồi gật đầu, “ đứng chỗ này chờ, tôi hỏi chút.”

      Dứt lời lập tức đẩy cửa vào, “Quan thiếu, giám đốc Trần Hoắc thiếu thành phố A có chuyện tìm ngài.”

      “Hoắc thiếu?” Quan Hạo Lê giật mình hỏi lại, chẳng lẽ là Kỷ Thành? Buổi tối khuya, cậu ta chạy tới nơi này tìm mình làm gì?

      “Vâng.”

      “Nhanh mời cậu ta vào.” Quan Hạo Lê ngồi thẳng người, cảm giác hưng phấn mặt khó nén, vội vàng xua tay để cho toàn bộ phụ nữ bên cạnh ra ngoài.

      Nam Cung Thần cũng rất kinh ngạc, “ rất quen biết Hoắc Kỷ Thành?”

      “Ừ, chúng tôi là bạn học thời đại học, quan hệ cũng tệ lắm.”

      “Bạn học thời đại học, phải học y sao? Nhưng ta là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ, ngành học của hai người hoàn toàn khác nhau!” Nam Cung Thần vô cùng kinh ngạc.

      cậu đần rất đúng! A Tư và ba tên kia là bạn học cùng chuyên ngành sao?” Quan Hạo Lê tức giận liếc nhìn cậu ta.

      Nam Cung Thần buồn bực sờ lỗ mũi, đầu óc chỉ tạm thời ngắn mạch thôi, mà quên đại học là nơi muôn màu muôn vẻ, bên trong có nhiều chuyên ngành học, có thể gặp được đủ hạng người.

      Hoắc Kỷ Thành mặc chiếc áo sơ mi đen tuyền đơn giản cổ điển của Giorgio Armani, tuấn mỹ, lạnh lùng, rồi lại vô cùng lộng lẫy, khí chất quý tộc thể khi giơ chân nhấc tay thể nghi ngờ,
      [​IMG]
      thienbinh2388Chris thích bài này.

    3. Joy Nguyen Huynh

      Joy Nguyen Huynh New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Bạn cho mình xin conver của truyện này được bạn?

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 2:

      Editor: Puck – *******************

      Nhìn thần chí ta ràng lẩm bẩm cái tên, Quan Hạo Lê thở dài, hỏi thế gian tình ái là gì, mà sống chết hẹn thề với nhau.

      người là như vậy, người thứ hai cũng thế này, có điều khác biệt, người vừa đúng rơi vào trong tình cuồng nhiệt, mà người khác… Cũng mượn rượu giải sầu, ôi…

      “Thôi, tối nay tôi làm người tốt lần.” Quan Hạo Lê tới đỡ bạn tốt say khướt dậy, gọi nhân viên bảo vệ hỗ trợ tay đặt lên xe, sau đó lái xe đưa bọn họ về nhà, phí nhiều công sức mới đưa được cậu ta nằm giường trong phòng khách.

      “Ôi trời! Mệt chết người ta, tối nay cậu hãy thu lại tính ưa sạch , đừng rửa mặt, sáng mai tỉnh táo lại rồi sau.” thở hổn hển càu nhàu với người say như chết giường.

      Thoáng cái mười năm trôi qua, khi bọn họ quen nhau mới mười tám tuổi, đều có tính bướng bỉnh chịu thua, tính tình dễ dàng kích động, làm việc suy tính đến hậu quả, thời điểm đó Hoắc Kỷ Thành biểu giống những người bạn cùng trang lứa, thường bình tĩnh ổn định trầm lắng, lạnh nhạt khiến cho người ta có cảm giác núi lớn sập trước mặt cũng thay đổi.

      Rượu, cậu ta uống, nhưng cho tới bây giờ cũng uống say, bởi vì sau khi uống say, hành động rất bất nhã.

      Mà đêm nay, cậu ta phá quy củ của mình.

      “Tôi sớm rồi! Tình là vật gì hại chết người, vui đùa chút là được, cần gì làm đây? Cậu và a Tư hoàn toàn bị phá hủy, may mà còn có tôi tỉnh táo.” Quan Hạo Lê vẫn cảm khái , lẩm bẩm rồi trở về phòng tắm xong ngủ.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Khoảng hơn giữa trưa ngày hôm sau, Quan Hạo Lê còn vùi giường mình ước hẹn với Chu công, mộng đẹp trong đầu lần lượt mà đến, cười sắp tỉnh.

      Đột nhiên, hồi chuông đột ngột bỗng nhiên vang lên trong căn phòng yên tĩnh, tất cả người đẹp của đều biến thành bọt, “Bùm” cái biến mất toàn bộ.

      “Rốt cuộc là kẻ đáng chém ngàn đao nào có việc gì làm phiền giấc mộng đẹp của người khác!” tức giận ấn nút nghe, còn chưa nhìn ai gọi tới.

      “Thế nào? Có ý kiến? Chính cậu tự hỏi thăm xem, có mấy người đàn ông giống cậu ngày ngủ thẳng cẳng chiều rời giường?” Đằng Cận Tư ở đầu bên kia tức giận .

      Quan Hạo Lê ngủ gật lập tức tỉnh nửa, “A Tư, cậu cũng biết, tôi chính là con mèo đêm, thói quen.”

      “Cậu cũng đừng quá sa sút, tôi tin tưởng chú Quan để mặc cậu chơi tiếp như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày cậu trở về gánh vác trách nhiệm của gia tộc.”

      Lời Đằng Cận Tư khiến cơn buồn ngủ của Quan Hạo Lê die.end anl.equ.ydonn chạy hết, đáy mắt lướt qua vẻ ảm đạm, từng cho rằng mình có thể tự do tự tại làm chuyện mình thích, nhưng kể từ ba tháng trước khi em họ Quan Cảnh Duyệt bệnh qua đời, hiểu mình có cách nào chạy trốn.

      những chuyện mất hứng! Tôi trở về sao? Có thể vui vẻ ngày ngày.” Quan Hạo Lê cố ý buông lỏng, chỉ muốn tới vấn đề kia.

      Đằng Cận Tư hiểu tâm tình của bạn, nhắc tới nữa, đến chuyện chính.

      “Tối nay cậu phải trình diện, tôi thấy hai người bạn kia của nai con, cũng tệ lắm.”

      “Khụ… Tôi thích nữ sinh trẻ trung, nếu là phụ nữ trưởng thành, tôi cảm thấy hứng thú hơn.” Quan Hạo Lê hắng giọng, thầm trong lòng: Khẩu vị của tôi giống cậu, tâm tình đương của cậu bây giờ tương đương với khi tôi mười mấy tuổi, chênh lệch quá xa!

      “Lời quá vẹn toàn cũng phải chuyện gì tốt, bọn họ năm rưỡi tan lớp, cậu chú ý thời gian, đừng tới trễ.”

      “Ok! Tôi nhất định đến đúng giờ, yên tâm .”

      Sau khi cúp điện thoại xong, Quan Hạo Lê đứng dậy vào phòng tắm súc miệng, nhìn vẻ mặt đẹp trai của mình trong gương, bày pose * rất đắc ý, lầm bầm lầu bầu: tôi chính là thánh tình, muốn kiểu phụ nữ nào mà có, xếp hàng cũng có thể xếp thành hàng dài, mấy em đại học F kia, sớm chơi, có gì mới mẻ!

      (*) pose: tư thế chụp ảnh.

      Sau khi mặc đồ xong, gõ cửa phòng khách, bên trong truyền đến giọng khàn khàn, “Vào .”

      Hoắc Kỷ Thành ngồi giường day huyệt thái dương, chau mày, giương mắt nhìn người nào đó sảng khoái tinh thần quần áo chỉnh tề, chỉ quần áo nhăn nhúm người mình, “Tối hôm qua tôi ngủ ở đây?”

      “Nếu ? Cậu muốn tôi lột sạch hết, sau đó vứt trong bồn tắm tắm rửa sạch ?” Quan Hạo Lê lưu manh ôm ngực nhìn bạn.

      “Cậu, chính, là, cố, ý.” Hoắc Kỷ Thành cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm, sắc mặt lạnh lẽo.

      Quan Hạo Lê sờ lỗ mũi, “Trời đất chứng giám, lời tôi đều là ! Nếu mà tôi làm vậy, đoán chừng cậu [​IMG]


      Chương 3:

      Editor: Puck – *******************

      “Người đẹp, có phải chúng ta gặp nhau ở đâu?” Quan Hạo Lê trầm ngâm hồi lâu rồi .

      Tiết Giai Ny lạnh lùng liếc nhìn , thấy quá nhiều phương thức tiếp cận như vậy, hoàn toàn có ý tưởng gì mới.

      “Ôi! nhìn ra còn biết phương thức này?” Cát Xuyến toét miệng quan sát .

      “Bác sỹ Quan, cái này giống phong cách của !” Nam Cung Thần cũng vẻ mặt kinh ngạc, phải là ngày đầu tiên biết Quan Hạo Lê, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ta dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy đến gần phụ nữ, trong lòng khó tránh khỏi ngạc nhiên.

      Quan Hạo Lê nhíu mày, trừng mắt liếc Nam Cung Thần, ý chỉ cậu nhiều lời!

      Nam Cung Thần rất biết điều muốn mời Cát Xuyến ngồi xe , để cơ hội lại cho bạn tốt, cho dù thế nào, nhìn qua cũng tệ lắm, nếu như có thể túm lấy trái tim lăng nhăng, đương nhiên vô cùng tốt!

      Cát Xuyến nháy mắt ra hiệu với bạn tốt, ý tứ ràng: thử chút, đàn ông thành thục ổn trọng! Vừa đúng người ta có ý tứ với cậu, nghề nghiệp là bác sỹ, cũng tệ lắm!

      Tiết Giai Ny chỉ có thể bất đắc dĩ liếc mắt, Cát gia coi mình là hàng tích trữ sao? Muốn ra sức bán ra ngoài như vậy?

      “Người đẹp Tiết, mời…” Quan Hạo Lê rất lịch làm động tác mời.

      Dọc theo đường , Tiết Giai Ny vốn chuyện, chỉ yên tĩnh nhìn tòa nhà dọc theo bên đường qua cửa sổ, cảm giác mẫn cảm của phát người đàn ông bên cạnh liếc nhìn nhiều lần, đầu ngón tay xoắn chặt chung chỗ, có chút vui nhàn nhạt.

      Người này xảy ra chuyện gì! lái xe cho tốt luôn liếc làm gì?

      Đột nhiên đầu đường trước mặt có chiếc xe chạy ra, chỉ sợ xảy ra chuyện gì, vội vàng mở miệng nhắc nhở người đàn ông nào đó, “Mời nhìn về phía trước chuyên tâm lái xe được ? Đừng dùng tính mạng của tôi để đùa giỡn!”

      Khóe miệng Quan Hạo Lê treo nụ cười hứng thú, “Người đẹp Tiết, kỹ thuật lái xe của , em tuyệt đối có thể yên tâm.”

      “Tôi có tên.” Tiết Giai Ny tức giận .

      “Em Giai Ny…” còn chưa dứt lời gặp phải cái nhìn căm tức của Tiết Giai Ny.

      “Vậy chỉ có thể gọi là Giai Ny rồi.” Quan Hạo Lê cố ý thở dài.

      “Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi và quen.” Giọng Tiết Giai Ny rất cứng rắn, nghĩ thầm: Vừa rồi xem ra người này nhìn còn rất chững chạc, sao càng nhìn lại càng giống tên lưu manh?

      Quan Hạo Lê cũng tức giận, vẫn dáng vẻ cười hì hì như cũ, “Con người mà! phải từ quen đến quen thuộc, cần có quá trình quen biết!”

      thèm thêm nửa câu!” Tiết Giai Ny nghiêng người, có ý định phản ứng lại ta nữa.

      “Vậy hỏi vấn đề cuối cùng, có phải em có chị hay chị họ ? Dáng dấp giống em?” Quan Hạo Lê chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.

      “Rất xin lỗi cho biết, có!”

      chuyện thất bại, Quan Hạo Lê die3nda@nle3qu21ydo0n mất hứng sờ lỗ mũi, trong lòng thầm : Chẳng lẽ bởi vì khuôn mặt quá phổ biến? Hoặc dung mạo của giống em người bạn nào đó của mình? Cho nên mới cảm thấy rất quen mặt?

      Thôi, phải chỉ là nhóc sao! cần gì lãng phí nhiều ý định, qua tối nay bọn họ có bất kỳ mối quan hệ nào nữa, do mình suy nghĩ nhiều!

      Tiết Giai Ny dĩ nhiên biết ý tưởng của người đàn ông bên cạnh, mặc dù nhìn có vẻ tuấn tú đẹp trai, nhưng bản chất cũng chỉ là tên du côn lưu manh, cũng có hứng thú gì!

      Đối lập với bọn họ trầm mặc , chiếc xe khác tràn đầy tiếng tiếng cười, xem ra Cát Xuyến và Nam Cung Thần chuyện rất cởi mở.

      “Thoạt nhìn hai người bọn họ rất xứng đôi.” Quan Hạo Lê đột nhiên câu.

      “Cát gia sớm là danh hoa có chủ, các muốn cũng có cơ hội.” Tiết Giai Ny lạnh lùng thốt ra câu.

      Quan Hạo Lê quay đầu nhìn , “Vậy còn em?”

      “Có liên quan gì đến sao?” Tiết Giai Ny hừ lạnh tiếng, người này chuyện đáng ghét.!

      Quan Hạo Lê đảo tròn mắt, xem ra người đẹp bé bên cạnh này còn chưa có đối tượng, là đóa hồng có gai! Hoặc tầm mắt quá cao, hoặc chính là…

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----


      Rất nhanh, xe đến bến tàu.

      Tiết Giai Ny mở cửa xuống xe trước, ập vào mặt là gió biển mát mẻ, nhắm mắt hít vào hơi sâu, mở mắt ra thấy du thuyền hào hoa to lớn, rực rỡ tráng lệ, chọn chỗ này làm nơi ăn cơm, lấy sao đầy trời làm đèn, biển rộng bát ngát làm bối cảnh, đúng là phải lãng mạn bình thường.

      Chỉ hy vọng Đằng Cận Tư là ông xã của Chân Chân, hai người có thể đầu bạc chẳng xa nhau, hạnh phúc mỹ mãn.

      “Hâm mộ?” Quan Hạo Lê đột nhiên lại gần bên tai .

      “Hâm mộ cái đầu quỷ nhà !” Tiết Giai Ny hung hăng mắng câu, sau đó cất bước về phía trước.

      “Ặc…” Mặt Quan Hạo Lê đen sì.

      “Sao? Vạ lây rồi hả?” Nam Cung Thần lên phía trước cười hả hê.

      “Thằng nhóc cậu tốt nhất cầu nguyện đừng phạm tội tay tôi, nếu … Hừ! Cho cậu dễ chịu!” Quan Hạo Lê hầm hừ uy hiếp.

      Nam Cung Thần sửa sang lại cổ áo, sải bước về phía trước, lưu lại mình Quan Hạo Lê đứng tại chỗ.

      Cát Xuyến ôm cánh tay bạn tốt, lặng lẽ , “Như thế nào? Bác sỹ Quan đó cũng tệ đúng ?”

      “Như lưu manh.” Tiết Giai Ny đưa ra đánh giá trọng tâm.

      đến nỗi chứ! Tớ thấy die enda anle equu ydonn ta rất giống công tử tao nhã!” Cát Xuyến cực kỳ kinh ngạc.

      “Cậu bị mặt ngoài giả dối của ta che mắt.”

      sao?” Cát Xuyến vẫn hơi dám tin.

      “Cậu phải tin tưởng ánh mắt của tớ, tối nay chúng ta tới đây để xem xét vị kia nhà Chân Chân, liên quan gì đến hai người đàn ông này, vì vậy dừng lại được ?” Tiết Giai Ny ngăn cản Cát Xuyến tiếp tục hỏi.

      “Được rồi.” Cát Xuyến chỉ có thể gật đầu, có số việc, thể gấp gáp được, phải từ từ.

      Mới lên boong thuyền tới mấy bước, nghe giọng hài hước của Quan Hạo Lê vang lên, “Chậc! ra hai người ở đây diễn RMS Titanic!”

      Họ nghe vậy nhìn sang, phía trước cách đó xa có đôi nam nữ ôm chặt nhau hôn mãnh liệt, lãng mạn triền miên, phải Đằng Cận Tư và Lương Chân Chân là ai?

      “Buông em ra!” Lương Chân Chân lập tức tỉnh táo lại, đỏ mặt đẩy người đàn ông siết chặt lấy buông.

      Đằng Cận Tư bất đắc dĩ chỉ đành lưu luyến rời khỏi cái miệng nhắn thơm ngọt của người phụ nữ trong ngực, mặt lạnh quét về phía bốn người đứng xa xa, khí lạnh “Vèo vèo vèo” bắn tới, Lê tử và Nam Cung đúng là quá sát phong cảnh, cắt đứt thời gian êm đẹp triền miên của !

      “Tôi này a Tư, cậu cần dùng ánh mắt như giết người kia nhìn chằm chằm người ta có được ? Nơi này ở ngoài trời, cậu lại dán bảng ‘người rảnh rỗi chớ quấy rầy’ thuyền, ai biết hai người diễn ảnh cấm này đâu!” Quan Hạo Lê cố ý tỏ vẻ tôi sợ hãi, trong mắt lóe ra ý cười.

      nhảm!” Tròng mắt đen lạnh thấu xương của Đằng Cận Tư quét về phía , vui nhếch môi.

      Tiết Giai Ny nhịn được “Phì!” tiếng bật cười, năng lực giết người trong nháy mắt của Đằng thiếu đúng là phải mạnh bình thường, rất kinh điển! Đáng giá học tập.

      Quan Hạo Lê đứng bên cạnh nghe được tiếng cười của , khỏi bĩu môi, rất tự giác bớt phóng túng , nếu người đẹp bên cạnh vui vẻ, vẫn nên giữ cho mình chút cảm giác thần bí , lộ ra quá nhiều cũng phải lựa chọn tốt cho mình, bình tĩnh, bình tĩnh.

      “Cậu chủ, bây giờ ăn cơm hay… Sau đó?” Nam Cung Thần kịp thời giải vây.

      “Bụng em đói.” Lương Chân Chân chỉ muốn thoát khỏi tình cảnh lúng túng này, giọng lầu bầu, thanh chỉ vẻn vẹn cho mình Đằng Cận Tư nghe thấy.

      lạnh lùng liếc mắt nhìn Nam Cung Thần, “Bây giờ.”

      Vì vậy, mọi người về phía bàn ăn ngoài trời bố trí tốt, Cát Xuyến chọc Tiết Giai Ny, ghé sát lỗ tai : “Đằng Cận Tư rất cưng chiều Chân phi rồi, có đôi lời hay, thép trăm luyện cũng hóa thành ngón tay mềm nhìn hai người biết.”

      “Đừng ăn trong chén xem trong nồi! Đỗ Tri Hàng nhà cậu cũng coi cậu như tâm can bảo bối mà cưng chiều.” Tiết Giai Ny liếc xéo .

      “Ước ao ghen tỵ à?” Cát Xuyến nhếch mày cười đến hài lòng.

      “Cậu có Quách Tĩnh, tớ cũng tìm được Dương Quá thuộc về mình, hài lòng cái gì?” Tiết Giai Ny giận liếc .

      “Đúng đúng đúng ! Tiết nương dieendaanleequuydonn của chúng ta xinh đẹp trang nhã người gặp người thích sao băn khoăn vì đàn ông chứ?” Cát Xuyến giọng chế nhạo.

      “Tìm chết hả!” Tiết Giai Ny giận đến vung tới quyền.

      “Khụ… Hai người đẹp, nên ăn cơm.” Nam Cung Thần ho tiếng.

      “Giai Ny, Cát gia, ấy chính là Đằng Cận Tư.” Lương Chân Chân hơi e lệ giới thiệu với các bạn tốt, hai gò má ửng hồng như máu, xinh đẹp đoạt người.

      “Tôi mặc kệ là thân phận gì, nếu Chân Chân cùng với , vậy phải toàn tâm toàn ý đối xử tốt với ấy, nếu , chúng tôi bỏ qua cho .” Tiết Giai Ny chăm chú nhìn .

      “Giai Ny đúng, chúng tôi phận phụ nữ cũng phải dễ bắt nạt, thể để Chân phi chịu tí xíu uất ức nào!” Cát Xuyến tiếp lời.

      Quan Hạo Lê đứng bên cạnh vẫn ung dung xem cuộc vui, ngờ hai người phụ nữ này có chút cam đảm, còn dám chuyện như vậy với a Tư, gặp cậu ấy cũng có chút nét mặt háo sắc, biểu rất bình thản, hoàn toàn coi cậu ấy như bạn trai của bạn thân nhất mà đối đãi.

      Rất tốt! Có chút ý nghĩa!

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 4:

      Editor: Puck – *******************

      Đằng Cận Tư nắm chặt tay Lương Chân Chân dưới bàn, đây là lần đầu tiên bị hai nữ sinh “Phát biểu” như vậy, nể mặt mũi nai con, so đo.

      “Người phụ nữ của tôi, đương nhiên thể chịu chút uất ức.”

      “Được rồi! Ăn cơm.” Lương Chân Chân vội vàng hòa giải, biết Giai Ny và Cát gia vì tốt cho , mà a Tư có thể ra lời này cũng dễ dàng.

      bữa cơm ăn có thú vị khác biệt, chỉ vì mấy kẻ dở hơi điều chỉnh khí rất sinh động, tới tôi cãi làm cho người ta rất buồn cười.

      Ngay cả Quan Hạo Lê và Nam Cung Thần đều thua tay Tiết Giai Ny và Cát Xuyến, bị hai nghẹn nửa ngày ra được câu, chỉ có thể buồn bực uống rượu, vô cùng phiền muộn.

      Trong lòng cảm thấy hai người bạn của Lương Chân Chân quá mạnh mẽ, hoàn toàn khác phụ nữ khác.

      Quan Hạo Lê buồn bực nhất chính là xong việc còn bị Nam Cung Thần chơi cho vố, cẩn thận phun sạch die3nda@nle3qu21ydo0n gạch cua trong miệng ra ngoài, toàn bộ văng hết lên cánh tay Tiết Giai Ny ngồi ăn cơm bên cạnh, vàng vàng, nhìn hơi… Ghê tởm.

      !” Tiết Giai Ny tức giận nhìn người đàn ông phun đồ ăn tung tóe, “ muốn ăn đừng ăn! Lãng phí lương thực! Phun tung tóe khắp nơi rất chán ghét! Vàng quá chừng.”

      “Ha ha ha…” Người cả bàn cười lên, Lương Chân Chân cười đến khóe miệng khép lại được, thiếu chút nữa ngã vào trong ngực Đằng Cận Tư, mà Đằng Cận Tư luôn cười, cũng ngoài ý muốn cười lên, vẻ mặt hiền hòa nhiều.

      Cát Xuyến còn thiếu mức vỗ bàn, Nam Cung Thần che miệng cười đến bả vai run run, chỉ sợ cười quá mức đưa tới “Dao phẫu thuật của họ Quan”, cho nên cố hết sức khiêm tốn chút.

      Nét mặt Quan Hạo Lê 囧 giống như ăn hoàng liên, cuống quýt rút mấy tờ giấy chùi dơ bẩn tay Tiết Giai Ny, “Roẹt roẹt” dùng sức, thiếu chút nữa chùi đỏ tay .

      “Đừng lau, cho tay tôi là tảng đá sao? Dùng sức lực lớn như vậy làm gì?” Tiết Giai Ny tức giận đẩy tay ra, bực bội trừng mắt liếc nhìn .

      “Đúng là, biết dịu dàng với người đẹp chút.” Nam Cung Thần ở bên thêm mắm thêm muối, bình thường và Lê tử cãi vã, hiếm có khi nào chiếm thế thượng phong, mà hôm nay ràng thấy quá ! có thể lợi dụng cho tốt cơ hội này sao?

      “Nam Cung Thần! Cậu cố ý phải ! Đừng hả hê, có lúc cậu khóc.” Quan Hạo Lê cắn răng nghiến lợi .

      “Cạc cạc rơi nước mắt, lời này khiến người ta mơ màng liên tiếp đó! Ngoa tử, chúng ta phòng vệ sinh chứ?” Cát Xuyến cười hì hì mở miệng, lần nữa thành công chẹn họng Quan Hạo Lê và Nam Cung Thần.

      “Ừ.” Lúc Tiết Giai Ny đứng dậy quên hung hăng trợn mắt nhìn Quan Hạo Lê cái.

      Người đàn ông nào đó lập tức vô cùng buồn bực trong lòng, hôm nay gặp vận rủi gì? Mất thể diện lặp lặp lại nhiều lần trước mặt người đẹp, quá mất trình độ!

      Sau khi ba nữ sinh toilet, bàn chỉ còn lại ba người đàn ông, Quan Hạo Lê nhìn về phía Nam Cung Thần, ánh mắt hận thể lột da cậu ta, đáng chết! Cả đêm ra sức bới móc mình! Hại mất hết mặt mũi.

      Nam Cung Thần nhìn ánh mắt “Hung tàn” của ta, thản nhiên tự đắc ăn thức ăn ngon.

      --- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

      Trong phòng rửa tay, ba nữ sinh bàn luận xôn xao.

      “Ngoa tử, tại sao tớ có cảm giác dường như bác sỹ Quan đó có ý tứ gì đó với cậu?” Cát Xuyến cười hề hề như trộm.

      “Cậu cũng đừng xếp bừa với tớ, thể nào!” Tiết Giai Ny giận lườm bạn mình.

      Lương Chân Chân rất hiếu kỳ lòng bị câu lên, lay cánh tay hai người, “Rốt cuộc tình huống thế nào? Mau cho tớ.”

      Cát Xuyến đầu đuôi ngọn ngành thêm mắm thêm muối lần, giận đến Tiết Giai Ny muốn đánh , “Cát gia, cậu đừng ở đó hươu vượn! thể nào!”

      “Giải thích chính là che giấu, Giai Ny, ra bác sỹ Quan cũng tệ.” Lương Chân Chân theo ồn ào lên.

      “Này! Hai cậu nên quá lớn lối!” Tiết Giai Ny xấu hổ nhìn chằm chằm hai người, chuyện tình cảm sợ nhất mò mẫm ồn ào lên, thể thành đôi cũng bị chỉnh thành đôi, khiến người ta đau
      [​IMG]

      Chương 5:

      Editor: Puck – *******************

      Quan Hạo Lê vẻ mặt vô tội, “Ánh trăng bầu trời và sao đều có thể làm chứng cho , là em tự mình nhào tới, hề có liên quan đến .”

      Tiết Giai Ny hận thể cho ta cái tát, tên vô lại này! quá đáng!

      “Đừng cho rằng tôi biết, cố tình làm tôi vấp ngã.” giận dữ , nhanh chóng bò dậy, ra sức lấy mu bàn tay lau đôi môi, vẻ mặt chán ghét.

      Cảnh tượng như thế, trong lòng Quan Hạo Lê tự nhiên khó chịu, mình có phần làm người ta ghét như vậy sao?

      “Này, chút, môi em sắp bị trầy.”

      tốt bụng nhắc nhở, kết quả gặp phải ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm, hình như chê nhiều.

      “Chuyện vừa xảy ra cho ra ngoài, nếu … Tôi bỏ qua cho !” Tiết Giai Ny uy hiếp.

      “Hả? Vừa mới xảy ra chuyện gì chứ?” Quan Hạo Lê giả bộ vô tội, trong lòng vẫn suy nghĩ: buông tha ? định buông tha như thế nào đây? Vẫn còn rất mong đợi.

      “Hừ! Quản tốt chính miệng !” Tiết Giai Ny hừ lạnh, quay người .

      Quan Hạo Lê tựa người lan can, nhìn bóng lưng Tiết Giai Ny dần xa, khóe môi nhếch lên nụ cười ý vị sâu xa, biết vì sao, từ giây phút đầu tiên khi nhìn thấy , có cảm giác từng quen biết, theo dần tiếp xúc, phát còn thú vị hơn trong tưởng tượng của .

      “Tôi nửa đêm ngủ được, chạy lên boong thuyền làm gì, ra có hẹn với người đẹp!”

      Giọng dương của Nam Cung Thần vang lên từ sau lưng, tiếng bước chân cũng ngày càng gần.

      ra cậu còn có đam mê theo dõi người!” Quan Hạo Lê tức giận .

      “Tôi nhàn rỗi mà nhàm chán, vốn định đến phòng tìm uống rượu chuyện trời đất, kết quả gõ cửa hồi lâu mà đáp lại, nên đoán chừng ở boong tàu, quả nhiên, tôi được thấy cảnh đặc sắc.”

      “Hả? Cậu nhìn thấy gì?”

      “Đây chính là bí mật, tôi đương nhiên thể .” Nam Cung Thần cố ý thừa nước đục thả câu.

      “Được đó! Bán cái nút thắt đến đây cho tôi, , ai mà thèm.”

      “Nếu như tôi , tôi cẩn thận chụp được hình, thích ?” Nam Cung Thần cười hề hề như trộm.

      Quan Hạo Lê nghiêng mắt die.enda anle.equyd onnn nhìn cậu ta, cắn răng nghiến lợi : “Cậu thuần túy là ăn no căng bụng có việc gì làm! Hết sức nhàm chán!”

      Dứt lời bước nhanh rời , để ý tới người đàn ông phía sau.

      Nam Cung Thần sờ lỗ mũi, nhàm chán sao? cũng cảm thấy, làm tốt sau này vẫn có thể phát huy công dụng!

      Lúc Tiết Giai Ny trở về phòng, Cát Xuyến tắm xong, ngồi ghế sa lon sấy

      [​IMG]

      Chương 6:

      Editor: Puck – *******************

      Tiết Giai Ny chưa bao giờ nghĩ ở đây đụng phải Quan Hạo Lê, kinh ngạc mặt thua gì , mắt đẹp mở to, hình như rất khó tin đây là .

      “Sao lại ở trong đây?” kinh ngạc hỏi.

      “Đây cũng chính là điều muốn hỏi em, chẳng lẽ… Đây chính là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ trong truyền thuyết?” Khóe môi Quan Hạo Lê khẽ nhếch lên cười, hình như rất vui vẻ với lần vô tình gặp gỡ này.

      “Bớt dát vàng lên mặt mình ! Có quỷ mới hữu duyên thiên lý năng tương ngộ với !” Tiết Giai Ny vui trừng mắt liếc nhìn .

      thắng hùng biện.” Tâm tình Quan Hạo Lê rất tốt.

      phải theo dõi tôi chứ?” Tiết Giai Ny suy nghĩ chút, đột nhiên .

      Khuôn mặt Quan Hạo Lê đầy vạch đen, “ theo dõi em? Lý do?”

      “Có quỷ mới biết ở đây làm gì!”

      “Bạn học, trí tưởng tượng cần phong phú như vậy, dù theo đuổi con , cũng cần phí công phu lớn như vậy, thừa nhận vô tình gặp gỡ với em khó khăn đến vậy sao?” Quan Hạo Lê bất đắc dĩ nhìn .

      Tiết Giai Ny tức giận cắn cắn môi, ra cũng chỉ lung tung chút, theo dõi đến đây, quả khả năng nhiều; ngược lại cơ hội vô tình gặp gỡ lớn hơn rất nhiều.

      “Gặp đúng là có chuyện gì tốt!” giận dữ xoay người vào giáo đường, hề để ý đến .

      “Em Giai Ny, nếu tình cờ gặp ở đây, bằng kết bạn du lịch?” Quan Hạo Lê da mặt dày tiếp tục đến gần.

      “Rất tiếc cho biết, tôi mình!” Tiết Giai Ny hết sức kiêu ngạo hếch cằm, tự lo .

      “Ôi…” Quan Hạo Lê hô tiếng sau lưng , kết quả người ta để ý đến , ngược lại khiến cho ít du khách chỉ chỉ chỏ chỏ, trong lòng lập tức ứ đọng, người phụ nữ đáng chết!

      Nếu phải bây giờ phải tham gia buổi nghiên cứu và thảo luận y học, phải giáo dục tốt nhóc biết trời cao đất rộng đó, đối đãi với “” lớn hơn vài tuổi, phải có lễ phép căn bản mới được!

      Gần tối, họp xong rồi vòng vòng chung quanh khách sạn gần đó, kỳ vọng gặp mặt Tiết Giai Ny lần nữa, biết điện thoại của , biết ở đâu, biết cùng ai, muốn tìm đâu?

      có mục đích tìm kiếm, thể nghi ngờ chính là mò kim đáy biển, quá khó khăn!

      Nếu như hỏi a Tư, Lương Chân Chân nhất định biết, ấy biết, Tiết Giai Ny rồi cũng biết, chừng làm chuyện thẹn quá hóa giận, chửi mình miệng rộng, chuyện gì cũng ồn ào.

      cua được em , ngược lại rơi xuống danh tiếng tốt, đáng giá.

      thể , và Tiết Giai Ny có duyên.

      lại nhìn thấy , chỉ có điều lần này phải mình mà là ba người, bên cạnh là cặp vợ chồng trung niên, xem dáng vẻ là cha mẹ , trách được phải mình, ra người nhà du lịch.

      Tròng mắt đen dần nheo lại, khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười xấu xa, tao nhã chậm rãi tới, bộ âu phục die3nda@nle3qu21ydo0n màu trắng, nổi bật tác phong nhanh nhẹn, tao nhã lịch , giống như công tử ra từ thời đại hỗn loạn đen tối trong bức tranh kia.

      “Giai Ny, nghĩ đến gặp em ở đây.” Khóe miệng Quan Hạo Lê nhếch lên cười, giọng đắn đo vô cùng tốt, hơn nữa bề ngoài của vốn rất đẹp mắt, đâu cũng cực kỳ được hoan nghênh.

      Tiết Giai Ny có kích động đến mức muốn nhảy lên, rốt cuộc người đàn ông này muốn làm gì! “Vô tình gặp được” sau bữa trưa còn chưa đủ, lại tới lần!

      “Ny Ny, vị này là?” Cha Tiết mẹ Tiết hoài nghi nhìn con , trong lòng đồng thời cảm thán: Xem ra người đàn ông này tệ lắm! Chỉ từ phương diện diện mạo mà , đây tuyệt đối ngàn dặm mới tìm được ; từ lời cử chỉ xem ra là quý công tử có giáo dưỡng.

      Từ giọng và ánh mắt cậu ta nhìn con , dường như có ý với Ny Ny…

      “Chào chú chào dì, cháu họ Quan, tên Hạo Lê, chú dì gọi cháu tiểu Quan là được rồi.” Quan Hạo Lê cười hì hì.

      Giọng và vẻ mặt thân thiện của khiến cha mẹ Tiết cảm giác rất tốt, len lén cho thêm điểm ở trong lòng, nhìn cái cũng biết phải hạng công tử quần áo lụa là cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng.

      “Tiểu Quan, cháu và Ny Ny nhà chúng ta…” Mẹ Tiết ôm thái độ xem con rể, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.

      “Mẹ, con biết ta.” Tiết Giai Ny chỉ sợ càn trước mặt mẹ, vội vàng mở miệng.

      biết? Người ta cũng biết tên con, sao lại có thể biết? Lại người ta từ trong nước xa xôi đuổi kịp tới đây,
      [​IMG]
      thienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :