1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Anh lại gặp em - Hoa Thanh Thần

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      lại gặp em
      ~~~~

      Tên gốc: 我又遇见你

      Tác giả: Hoa Thanh Thần

      Thể loại: Tiểu thuyết, đại, hào môn thế gia

      Người dịch/Editor: Steel Rose (Mèo ^^!)

      Số chương : 81 chương

      Trạng thái : Full

      Nguồn : kites.vn

      Giới thiệu :

      Có bao nhiêu người khiến bạn nhớ mãi quên, yêuthương suốt đời?

      chẳng bao giờ ngờ được rằng mình gặp người như .

      Lần đầu gặp bối rối thể tả được, đột ngộtbước vào cuộc sống của hề báo trước, lại còn trộm mất trái tim của .

      em họ tính cách quái đản, nơi nào là có mặtcô ta, lại còn mỗi phút mỗi giây đều chèn ép bí mật của , khiến còn sức lực để đối mặt với trái tim của mình.

      ra hề hay biết, vẫn luôn bên cạnh ,che mưa chắn gió cho , vì mà cố gắng hết mình, vì lưu lạc nước ngoài.

      Chỉ vì cái nhìn, đáng giá để suốt kiếp chung tình, ở gần bên nhau.
      ***
      Trích dẫn:

      Tình cũng giống như rượu sơntra* vậy. Có lúc vị rất ngọt, có lúc vị rất chua, có lúc vị lại là đắng chát, đôi khi còn có mùi vị cay nồng. Dù là vậy, người ta vẫn thể kiềm chế được muốn nếm thử chút. Bởi vì…mùi vị của nó, chỉ có những người trải qua tình mới có thể hiểu được. Chính mùi vị ‘ngọt bùi cay đắng’ này, mới khiến cho con người ta khắc cốt ghi tâm.

      *Sơn tra: táo gai
      M è o Q u ê n T h ở thích bài này.

    2. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 1: Gia đình giàu có (1)

      “Đinh linh…” tiếng chuông gió treo cửa nhàng vang lên. thiếu nữ xinh đẹp, trẻ tuổi, người mặc bộ quần áo cao cấp màu trắng trang nhã. đẩy cánh cửa thủy tinh trong suốt, bước vào cửa hàng.

      “Xin chào, hoan nghênh quý khách!” Thanh ngọt ngào của nhân viên lập tức vang lên.

      “À, tôi được người bạn giới thiệu nên đến đây.” Vị tiểu thư trẻ tuổi, xinh đẹp .

      “Cửa hàng của chúng tôi được rất nhiều khách quen giới thiệu cho bạn của họ. Xin hỏi tiểu thư muốn mua trang phục dạ hội, mua áo cưới, hay là quần áo bình thường?” nhân viên hỏi cách nhiệt tình.

      Tiểu thư xinh đẹp nghiêng đầu, có chút do dự : “Hay là chọn áo cưới .”

      nhân viên ngạc nhiên lúc. Chợt nhớ lại: Thời buổi bây giờ có nhiều khách hàng kỳ lạ. Trước đó, phải còn có người đàn ông mình đến đây để đặt áo cưới đó sao.

      “Xin mời lối này.” nhân viên dẫn vị tiểu thư xinh đẹp đến khu trưng bày áo cưới, bắt đầu giới thiệu chi tiết cho số mẫu thiết kế.

      Vị tiểu thư xinh đẹp xem lâu, lại thấy bất cứ kiểu áo nào vừa ý mình. Ngay sau đó, nhân viên lập tức mang tất cả album trong cửa hàng đến cho lựa chọn. Xem hết album được mang ra, cũng thấy kiểu nào phù hợp.

      Lúc này, nhân viên khác mang chiếc áo cưới mới từ cửa bước vào. treo lên giá, chuẩn bị mang ủi lại. chỉ tay vào chiếc áo cưới có cổ áo mang phong cách retro* vừa được mang đến, hỏi: “Xin hỏi, kiểu áo này có thể làm thêm mẫu được ?

      * Retro là trào lưu hoài cổ, mặc lại các trang phục theo xu hướng thời trang những thập niên trước, bao gồm đồ vintage (quần áo, phụ kiện của những thập niên 40s đến 80s) và cả đồ phải vintage (đồ mới, đồ được inspired từ hình dáng đồ vintage). Trào lưu này nay rất thịnh hành đối với giới trẻ phương Tây và cũng là nguồn cảm hứng vô tận cho các nhà thiết kế nổi tiếng (Marc Jacobs là 1 điển hình cho 1 người hoài cổ và hay lấy cảm hứng cho bộ sưu tập của mình qua những gì xưa cũ).

      nhân viên nhìn lướt qua chiếc áo cưới, cười cười, sau đó khéo léo từ chối: “Tiểu thư, ánh mắt của tinh tường. Nhưng kiểu áo cưới này là do chủ của chúng tôi đặc biệt thiết kế. Chỉ dành tặng riêng cho đám cưới người bạn, có thể làm lại cái thứ hai.”

      “Chi phí cao chút cũng sao.” Tiểu thư xinh đẹp kiên trì.

      “Việc này…tôi phải hỏi lại ý kiến chút…”

      nhân viên chuẩn bị gọi điện thoại xin ý kiến từ cấp . Lúc này, Thị Y Thần vừa lục lọi túi xách tìm kiếm gì đó, vừa đẩy cửa bước vào.

      nhân viên vừa nhìn thấy Thị Y Thần bước vào, kích động đến mức buông điện thoại xuống: “Jessie, có vị khách hàng muốn đặt chiếc áo cưới của Chu Điện.”

      được.” Thị Y Thần hề suy nghĩ nhiều, từ chối thẳng. Sau đó, lại bối rối lục lại túi xách lần nữa, “Chết tiệt, chìa khóa đâu rồi?”

      muốn vào văn phòng, đột nhiên bị chặn ngay lối . Thị Y Thần cảm thấy bực bội liền ngẩng đầu lên, đứng trước mặt trẻ tuổi xinh đẹp.

      nhân viên lập tức quay về phía vị tiểu thư xinh đẹp, giải thích: “Vị này chính là chủ của chúng tôi, Jessie.”

      “Jessie tiểu thư, xin chào! Tôi họ Đường. Tôi thích chiếc áo cưới đặc biệt thiết kế cho bạn mình. biết, tôi có thể đặt làm chiếc giống vậy được ?”

      Thị Y Thần nhìn lướt qua vị tiểu thư họ Đường đứng chắn trước mặt . Sau đó, vô tình lắc đầu: “Đường tiểu thư, ngại quá! Chiếc áo này là tôi đặc biệt thiết kế để tặng bạn, độc nhất vô nhị.”

      “Nếu tôi bằng lòng trả giá gấp đôi sao?” Đường tiểu thư chịu buông tha.

      Thị Y Thần phải là người có khả năng chống lại hấp dẫn của tiền bạc. đời này tuyệt đối có ai chê tiền là ít, trừ khi kẻ đó bị ngốc.

      lại lần nữa quan sát vị tiểu thư trẻ tuổi, dịu dàng xinh đẹp, dáng người duyên dáng, lại tu dưỡng tốt này. Người đàn ông nào cưới được mỹ nhân này đúng là may mắn, chỉ tiếc là mỹ nhân này vận số may. ấy xem việc kết hôn là chuyện ‘đại ’ quan trọng nhất đời. Chọn áo cưới phù hợp đối với trong ngày hôn lễ kém phần quan trọng. Nhưng mà, vị tiểu thư xinh đẹp này lại mình đến đây chọn áo cưới. kiềm lòng được mà cảm thấy có chút đồng cảm với ấy. Nhưng đồng cảm đồng cảm, có đồng cảm chăng nữa, chuyện này cũng thay đổi quyết định. Vì đám cưới của bạn thân mà thiết kế chiếc áo cưới độc nhất vô nhị.

      “Đường tiểu thư, xin lỗi! Chuyện này tiền bạc phải là vấn đề, mà quan trọng là ở tấm lòng. Nếu Đường tiểu thư bằng lòng, tôi có thể thiết kế cho tiểu thư mẫu áo khác, giá cả đảm bảo ưu đãi.” Thị Y Thần tuy là lại lần nữa từ chối, nhưng ngữ điệu tương đối hòa nhã hơn chút.

    3. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 2: Gia đình giàu có (2)

      Đường tiểu thư nghiêng đầu suy nghĩ lúc, : “Thủ tục thế nào?”

      “Xin hỏi Đường tiểu thư khi nào kết hôn?”

      “Ngày kết hôn vẫn còn bàn tính, khoảng giữa tháng chín năm nay đính hôn trước.” Vẻ mặt Đường tiểu thư có chút do dự, bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Thị Y Thần, lập tức : “ hãy thiết kế bộ áo cưới đẹp, bạn của tôi cửa hàng này làm ăn rất tốt, phải đặt trước mới được.”

      “Cám ơn.” Thị Y Thần nhướng mày đắc ý, cười cười, hỏi gì thêm. Loại khách hàng thế này phải chưa từng gặp qua. “Bởi vì chưa quyết định, thời gian vẫn còn nhiều. Lễ đính hôn vào tháng chín cũng đến nhanh, có thể làm trước bộ áo cưới dành cho đính hôn. Sau đó, chúng tôi thiết kế bộ áo cưới khác mặc lúc cử hành hôn lễ. Bộ lễ phục thứ hai nhận được mười phần trăm chiết khấu ưu đãi. Xin hỏi Đường tiểu thư muốn thiết kế trước bộ áo cưới dùng để mặc lúc đính hôn, hay là thiết kế cả hai bộ cùng lúc?”

      “Thiết kế bộ áo cưới mặc đính hôn trước .”

      “OK! Trong vòng tuần tôi mang bản vẽ thiết kế và tính toán giá cả chuyển đến cho qua đường bưu điện. chỉ cần xác nhận và thanh toán tiền hàng đầy đủ, hai tháng sau quay trở lại tiệm để thử áo cưới, xem còn chi tiết nào cần chỉnh sửa hay . tuần tiếp sau đó chúng tôi mang hàng giao đến nhà của .” Thị Y Thần vừa giải thích đơn giản, vừa điền hóa đơn đưa cho vị Đường tiểu thư.

      Đường tiểu thư thấy làm việc hiệu suất cao như vậy, khỏi nở nụ cười , : “Vậy tôi có cần phải đưa trước khoản để đặt cọc ?”

      Theo lý thuyết mà , nếu hài lòng với mẫu thiết kế, tuần sau trả trước bảy mươi phần trăm số tiền cần thanh toán. Phần còn lại đợi đến lúc đến thử áo cưới trả hết lượt, tiền đặt cọc thiết kế được miễn.” Thị Y Thần có thể nhận thấy được, vị Đường tiểu thư này là khách hàng dễ chịu, vì thế cũng cảm thấy dễ chịu hơn.

      “Cám ơn.” Đường tiểu thư vừa ký xong đơn đặt hàng, điện thoại của ấy liền vang lên. trẻ nhìn số điện thoại màn hình, liền nhận cuộc gọi, khi chuyện vẻ mặt ấy so với lúc nảy có phần căng thẳng hơn. “Ừm, chính là cửa hàng Jessie’s. À, cần. Hả? đứng trước cửa hàng sao? Em ra ngay.”

      Đường tiểu thư cúp điện thoại, quay lại mỉm cười chào tạm biệt Thị Y Thần, vội vàng ra khỏi cửa.

      Thị Y Thần nhìn vẻ mặt khẩn trương của Đường tiểu thư, có thể nhận thấy cuộc gọi vừa rồi đối với ấy cực kỳ quan trọng, chắc là chồng chưa cưới của gọi đến. Thị Y Thần hiếu kỳ nhìn ra ngoài cửa. Người đàn ông đứng bên ngoài người mặc bộ âu phục được cắt may hoàn mỹ, diện mạo khôi ngô, khí chất tao nhã, dáng người thanh mảnh. Điều quan trọng nhất là, ta là quý ông phong độ, trông thấy Đường tiểu thư bước ra, liền lịch tiến đến mở cửa giúp ấy.

      Hai nhân viên nhìn thấy người đàn ông đó, nhịn được cảm thán tiếng: “ ra chồng chưa cưới của ấy đẹp trai đến vậy, là ‘trai tài sắc’.”

      Thị Y Thần nhíu mày, nghĩ thầm: ràng đến rồi, cũng vào giúp vị hôn thê của mình chọn áo cưới, đúng là ‘hoa lạ’*.

      * Nguyên văn: 奇葩 ý chỉ người có hành vi và cử chỉ đặc biệt khác người, người bình thường thể lý giải được.

      Vị Đường tiểu thư kia cũng là đóa hoa lạ, có người con nào lại muốn được chồng mình đưa chọn áo cưới đâu. đôi kỳ lạ.

      “A…!!! Chìa khóa xe của tôi.” đột nhiên nhớ đến, lúc đầu muốn ra ngoài, nhưng tìm thấy chìa khóa xe nên mới quay trở lại. Thị Y Thần vào văn phòng, lục lọi bàn lúc lâu, cũng tìm được. Cuối cùng mới chợt nhớ ra, vỗ trán phát, hôm nay có lái xe làm, bởi vì chiếc xe ‘bảo bối’ của ba ngày trước được mang đến xưởng để sửa chữa.

      Con người gần đến ba mươi tuổi* đều thể chịu đựng được dày vò của năm tháng, chưa già suy, haiz.

      * 奔三 nguyên văn ‘bôn ba’ ở đây cũng chỉ những người lúc mới ra trường có ước mơ có nhiệt huyết nhưng đến năm ba mươi tuổi vẫn chưa thực được.

      Cùng lúc đó, điện thoại đòi mạng bàn đổ chuông. cần nhìn màn hình cũng biết được người gọi đến là ai. Trước đó, người này gởi tin nhắn hối thúc suốt buổi chiều.

    4. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 3: Gia đình giàu có (3)

      Vừa nhận điện thoại, ở đầu dây bên kia, tiếng gào thét giống như sư tử Hà Đông của bà Thị lập tức vang lên, “Nha đầu chết tiệt, chưa?”

      rồi.”

      “Phải ? Sao mẹ nghe thấy tiếng ồn ào của ô tô đường?”

      “Con xe taxi.” cằm lấy túi xách, vội vàng lao ra khỏi cửa hàng.

      “Con gần đây rất hay lừa gạt mẹ! Nếu mẹ còn tin lời con , heo mẹ cũng có thể leo cây rồi! Mẹ biết con thích việc xem mắt như thế này, con cảm thấy phiền vậy người làm mẹ như ta đây thấy phiền sao? Con cho là mẹ của con mỗi ngày đều bày ra vẻ mặt già nua, lôi kéo chị em bạn bè giới thiệu bạn trai cho con là việc vẻ vang lắm sao? Nếu con muốn người làm mẹ là ta đây có chút mặt mũi hãy sớm tìm bạn trai , nhanh chóng dẫn về cho bọn ta nhìn lần, kết hôn sớm chút. Mẹ và ba của con cũng đâu cần phải mỗi ngày đều dán mắt vào lo nghĩ cho con, có đúng ? Con xem Kiều Na nhà người ta, hề gì, chứng minh bằng hành động ngay, còn con sao? Đến bây giờ ngay cả bức ảnh cũng có. Gọi con dẫn người về nhà ăn cơm, con lại hết lần này đến lần khác tìm cách từ chối. Hôm nay đẩy sang cho ngày mai, ngày mai lại đẩy sang cho ngày mốt. Để mẹ đoán xem, qua sinh nhật ba mươi tuổi con cũng gả được.” Bà Thị tên là Quế Lan, bà có đặc điểm là khi mở miệng dạy dỗ là mãi ngừng, đến nỗi làm cho người khác thể chịu đựng được.

      Thị Y Thần nắm điện thoại, đưa ra xa vành tai, ra sức xoa huyệt thái dương đau nhức.

      Nghe qua chút xem, người này có phải là mẹ ruột của ? Mọi người biết nghĩ người này là mẹ kế! Làm gì có mẹ ruột nào lại nguyền rủa con của mình như vậy? Chỉ có mẹ ruột của mới vậy, vì muốn ép buộc tìm bạn trai kết hôn, lời lẽ tàn độc nào cũng ra được. Nếu phải trái tim kiên cường, khỏe mạnh, xấu hổ đến mức dùng ‘mì sợi’ mà thắt cổ chết quách cho xong.

      “Nha đầu chết tiệt kia, vừa mới đem điện thoại để ra xa phải ?” Bà Thị giống như có thiên lý nhãn vậy.

      “Mẹ, sao mẹ lại nguyền rủa con của mình như vậy.” Những lời như thế này, mẹ vẫn thường hay lặp lặp lại, gần như có thể đọc thuộc làu làu.

      “Nguyền rủa con nhàng rồi. Mẹ hận thể nào giết chết con cho xong, đỡ phải thấy phiền lòng.” Mười phút sau đó, bà Thị trong điện thoại vẫn ngừng trách mắng , từ khi mang thai đến sinh ra , từ nhà trẻ, đến tiểu học, đến trung học, đến lúc du học nước ngoài, trở về nước…

      Chỉ cần ngày còn chưa kết hôn, bà Thị giống như hôm nay, ngày nào cũng ngừng nhắc nhở, thậm chí còn độc mồm độc miệng “nguyền rủa” . thể nghĩ đến, mấy hôm trước, lúc xem tin tức TV có phát đoạn tin thảo luận việc con về thăm viếng cha mẹ có nên truy cứu trách nhiệm hình hay . ông chú oán giận lên tiếng con về thăm viếng cha mẹ phạm tội gì, đến ba mươi tuổi kết hôn mới gọi là phạm pháp, nên phạt tù.

      Mẹ của oán hận tuyệt đối thua kém ông chú kia. Ngày đó, bà Thị khi nhìn thấy đoạn tin tức này liền kích động đến mức muốn nhảy dựng lên, la hét ầm ĩ còn quả là lời tận đáy lòng. Từ khi đoạn tin tức này được phát lên, mấy ngày nay, hoàn toàn chẳng có phút giây nào được sống yên ổn. Mỗi ngày đều bị buộc phải xem mắt. Ai muốn kết hôn? Muốn cũng phải có người đàn ông nào bằng lòng kết hôn với mới được chứ.

      ngừng xoa huyệt thái dương, trong chớp mắt đồng hồ bấm giờ cuối cùng cũng nhảy đến phút thứ mười, chút do dự, cắt ngang lời mẹ : “Mẹ, mẹ khẳng định vẫn muốn tiếp tục mãi như vậy sao? Nếu là thế này, con bây giờ lập tức quay về nhà nghe mẹ từ từ .”

      “Nghe mẹ từ từ , vậy phải con cần phải xem mắt nữa sao? Con tưởng như vậy là mẹ biết con suy nghĩ gì sao? Gia đình đối phương rất xem trọng chuyện này, gọi điện thoại cho mẹ và dì Lý mỗi người ba lần rồi.” Bà Thị cuối cùng cũng trở lại vấn đề chính.

      “Sáu cuộc điện thoại? đùa sao.” Lần xem mắt này nhà trai quá lo lắng rồi.

    5. Kỳ Kỳ

      Kỳ Kỳ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,341
      Được thích:
      295
      Chương 4: Gia đình giàu có (4)

      “Con cho là ai cũng giống như con sao, con gần ba mươi tuổi rồi, vẫn còn lông bông như vậy.”

      “Hai mươi chín tuổi kém tháng.”

      “Con vậy chẳng biết xấu hổ là gì. Cho dù con với mọi người con chỉ mới hai mươi chín tuổi kém tháng. Con còn có mặt mũi với người làm mẹ như ta đây con hai mươi chín tuổi kém tháng sao?”

      “Con ra đường đều với mọi người năm nay con hai mươi tám tuổi.”

      ! Đừng có mà ở đây trả treo với mẹ. Mẹ cũng hối thúc con, dù sao trước sáu rưỡi con phải có mặt ở khách sạn, nếu …” Thị Quế Lan ‘lầm bầm’ lại liên tục cười lạnh: “Lúc quay về mẹ ‘chào đón’ con tốt!”

      Tục ngữ là đúng: Thà rằng đắc tội với tiểu nhân, đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ, nhất là phụ nữ trong giai đoạn mãn kinh.

      Giống như lời của Chu Kiều Na : “Dù sao cậu cũng phải chừa cho chị đây con đường sống. Thay cậu xem mắt mười lần, là có hai ba lần gặp phải chuyện ‘nguy hiểm đến tính mạng’, nếu cậu còn chịu , cậu dồn chị đây vào đường chết. Cậu cũng biết tính của chị đây, nếu bị ép vào đường cùng, cả nhà người đó cũng đừng mong sống yên ổn.”

      Chu Kiều Na sai. Từ lúc vào xuân đến nay, mẹ ra mặt sắp xếp cho xem mắt vài lần rồi. đều từ chối tất cả, đêm nay nếu như , Thị Y Thần lo sợ bà Thị đuổi ra khỏi nhà.

      “Mẹ à, mẹ cứ yên tâm, bây giờ mới năm giờ rưỡi thôi, cho dù con có ‘bò’ trước sáu rưỡi cũng có mặt tại nơi hẹn.”

      “Yên tâm? Con nha đầu chết tiệt này, nếu ngày con còn chưa kết hôn, mẹ đây có chết cũng yên tâm được!”

      Điện thoại cuối cùng cũng gác máy.

      Thị Y Thần xoa xoa lỗ tai, cuối cùng cũng thở phào nhõm, nhanh chóng gọi taxi, đến khách sạn để xem mắt.

      Xem mắt chỉ là chuyện , sớm quen với loại chuyện thế này. Trong từ điển của , việc này cũng chỉ là cùng người xa lạ ăn bữa cơm mà thôi.

      Nếu tính theo thời gian hẹn trước, bây giờ là sáu giờ hai mươi lăm, vừa đúng giờ. bước nhanh vào cửa chính khách sạn.

      Đối phương hẹn gặp nhau trong nhà hàng ở khu ẩm thực Hàn Quốc. Nơi này được thiết kế rất có phong cách, cách bày trí giống với các nhà hàng truyền thống Hàn Quốc khác. Trần nhà dùng loại gỗ màu cà phê để ngăn cách, trông giống như cây đàn dương cầm, trắng đen phân biệt ràng, rất hài hòa. Trong phòng chỉ treo mấy chiếc đèn thủy tinh , vì thế ánh sáng ở đây có chút mờ mịt, ám muội. Nhưng mỗi bàn ăn đều có đặt mấy cây nến nho , chiếu sáng cả vùng, có lẽ chủ khách sạn muốn tạo ra bầu khí ấm áp cho nơi này.

      theo hướng dẫn của người phục vụ, Thị Y Thần cuối cùng cũng tìm được địa điểm hẹn trước. Nhìn thấy nơi đó có rất nhiều người, chợt ngẩn ra. có phải đến nhầm chỗ rồi ? Đây phải là xem mắt sao, là liên hoan sao?

      là Thị Y Thần?” Vị phu nhân chừng năm sáu mươi tuổi trước mặt cất giọng hỏi.

      “Vâng ạ.” gật gật đầu, đứng trước bàn tiệc kinh ngạc lúc.

      Người có mặt ở đây, tính cả lớn lẫn , vừa đúng sáu người. Ba người ngồi đối mặt với ba người còn lại. Nếu đoán nhầm, người đàn ông ngồi ở hàng bên trái, giữa hai người đàn ông trung niên, nhìn trẻ trung hơn hai người còn lại chút. Chắc là đối tượng xem mắt của lần này.

      Ba người đàn ông ngồi, chỉ có người này nhìn khoảng ba mươi lăm tuổi. Mặt khác là bởi vì, hai người đàn ông còn lại người khoảng sáu mươi tuổi, người kia khoảng chừng tám mươi tuổi. Mẹ của cho dù mỗi ngày đều cằn nhằn , nếu thể chờ đợi tìm được ‘đối tượng’, cũng cần sắp xếp hai ông chú, bác đến cho gặp mặt như vậy chứ. Vị phu nhân vừa chuyện là người ngồi bên trái người đàn ông trung niên, ngồi bên phải là bà cụ lớn tuổi. Cho nên phản ứng đầu tiên của chính là mình tìm nhầm chỗ.

      “Ngồi ! có thể gọi tôi là dì Thôi.” Vị phu nhân chuyện trước đó vừa dứt lời, ông chú ngồi đối diện lập tức xê dịch qua chút, ngồi sát vào người bên cạnh, chừa khoảng trống cho Thị Y Thần.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :