Hùng Qua Ải Mỹ Nhân
Tác giả: Hà Vũ
Convert: meoconlunar
Editor: Tâm Thường Lạc
Tiểu nương tử của , có phần xinh đẹp, mang chút khờ khạo, bảo có thể nào ?
Đại trượng phu của nàng, có phần ngang ngược, mang điểm bá đạo, bảo nàng như thế nào ?
Lạc Hình Thiên, dáng người cao ngất to lớn, khí thế lạnh lùng cứng rắn cao ngạo,
Là nam nhân có quyền thế khuynh thiên nhất vương triều Ô Thác.
Nữ nhân hầu hạ cho nhiều như tinh đấu,
, chưa bao giờ vì bất cứ ai mà dừng chân lưu lại, mãi cho đến khi nữ tử tên gọi Cảnh Nhan Ca kia xuất .
Năm năm trước chỉ vội vàng nhìn lướt qua, năm năm sau gặp lại, Lạc Hình Thiên chắc chắn, Cảnh Nhan Ca đời này nhất định là nữ nhân của .
Cho nên, cường hãn đối với Cảnh Nhan Ca quên chính mình là ai dối danh hiệu.
là trượng phu của nàng, người của nàng, lòng của nàng phải là do độc chiếm.
Vì vậy, ở giường cưỡng cầu nàng hầu hạ, ép nàng đêm lại đêm phục vụ lấy lòng ,
Cho dù lý do giữ lấy nàng là lời dối, nhưng nàng ở giường kiều như vậy bảo muốn ngừng lại ngừng được, thân thể mềm mại xinh đẹp càng khiến tình dục khó nhịn.
Ai biết, sau khi lời dối bị vạch trần, tiểu nương tử ôn hoà thuần hậu của lại phản kháng,
Chẳng qua từ lâu sớm lòng hướng về nàng, Lạc Hình Thiên cũng chịu buông tay, giam giữ người nàng,
Xin xỏ nàng niềm vui, mặc kệ Cảnh Nhan Ca nàng có muốn nam nhân này hay , đời này chỉ thừa nhận nữ nhân là nàng, bởi vì đối với nàng là tình , sớm thể tự kềm chế.
Giới thiệu
Nàng bỗng nhiên cảm thấy sợ, trước nay chưa từng sợ hãi.
Mỗi khi đêm khuya yên tĩnh tiến đến là lúc cả tòa cung điện tối đen mảnh, ngoài cửa sổ mọi thanh đều lặng yên, chỉ nghe thấy gió đêm lạnh lẽo "vù vù" thổi mạnh, như khóc như tố, rất giống oan hồn kêu trời kêu đất khóc la.
Cả người nàng đều co rút sợ hãi ở trong chăn đơn bạc, mở to hai mắt, bóng tối vô tận ở bốn phía bắt đầu khởi động, dường như tùy thời đều có khả năng hoàn toàn cắn nuốt sạch nàng.
Bên cạnh tiểu muội ngủ say, khuôn mặt nhắn hồn nhiên chân chất đỏ bừng, trong lúc ngủ mơ đều cười ngọt ngào, chút nào cảm giác được yên tĩnh giống như cái chết cùng nỗi sợ hãi.
Nàng nghĩ đến hai năm trước lúc trưởng tỷ đột tử, trước khi gặp nạn nhất định từng nếm qua tư vị của loại sợ hãi này!
đôi bàn tay đen nhìn thấy im hơi lặng tiếng tới gần, như dây gai độc sắc nhọn có sống, từng tấc từng tấc leo lên thân thể mảnh rồi sang tứ chi bách hài, tuyệt tình tàn nhẫn lạnh như băng mà từng lần quấn lấy mỗi chỗ kinh lạc (kinh mạch và lạc mạch), rồi chậm rãi, từ từ thu lại nanh vuốt, hẳn là để lại cho nàng cơ hội nào vùng vẫy, nhe răng cười nhìn xem nàng lẳng lặng hít thở thông mà chết.
Ai cũng nhận thấy được biến mất của nàng, hậu cung to như vậy, ba ngàn cung nữ, giết chết kẻ nho như nàng, giống như bóp chết con kiến bé đáng kể, quá dễ dàng.
dám tiếp tục suy nghĩ nữa, chỉ có thể nhắm chặt hai mắt, mặc cho nước mắt thấm ướt gối đầu.
Nếu đây là số mệnh của người sống sót của nữ nhi Cảnh gia, như vậy, nàng cũng đành chấp nhận......