1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh chàng không kết hôn, lấy em đi

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      chàng kết hôn, lấy em
      Tác giả:Tống thanh thanh

      Số chương :10
      CV : meoconlunar
      Edit: Ái Nhân


      Bộ này post mừng tân gia nhà chúng ta và mừng năm mới !!!!

      Hi vọng các bạn thích

      taokhinh2

      Nội dung giới thiệu vắn tắt

      "Khi thuần phục chàng trai, tình , trước câu lên giường lăn lộn vòng

      Khi theo đuổi thiếu nữ, trước ôn nhu sau bá đạo, quả là muốn đem bắt về nhà."
      Tô Y Nguyên, con của đại tập đoàn gia tộc, là bảo bối gia đình nâng niu trong tay, có diện mạo ngọt ngào tươi mát, thế mà hai mươi bốn năm qua chưa từng hẹn hò với bạn trai. Bởi vì, có bảy trai còn đáng sợ hơn cả xã hội đen.

      Nào biết, em Tô này, chàng trai nào cũng ưng, lại cố tình coi trọng con sói tình trường Bách Kiếm Tề.Vì theo đuổi người đàn ông phong lưu này, bé ngoan ngoãn như mỗi ngày bám riết buông, đáng tiếc. Lần đầu tiên hưởng thụ sắc dụ giường với , chỉ bị các trai kéo về nhà, còn hại bị đánh, cuối cùng còn tránh gặp .

      Trong mắt của phụ nữ, Bách Kiến Tề thực rất tuấn tú, giường với phụ nữ mạnh mẽ, lại có ai biết, kiệt ngạo bất tuân như lại sớm nằm trong tay Tô Y Nguyên. Vì trốn , quán bar tìm .Nhưng cùng về nhà lại là bé họ Tô.

      Vì đuổi , phải là khẩu vị của .Đưa lên giường vẫn là bé họ Tô. Bách Kiến Tề nghĩ chắc chắn bị điên rồi mới có thể gặp phải này, ràng là công chúa được nuôi dưỡng lớn lên trong nhà ấm,lại ngốc nghếch .

      Thẳng đến lúc trèo lên giường lần thứ hai.Sớm bị thú tính tra tấn quá mức, quyết đinh khiến cho Tô Y Nguyên hiểu được.

      Trêu chọc người đàn ông được thỏa mãn dục vọng là phải trả cái giá rất đắt!
      Last edited by a moderator: 8/9/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      chàng kết hôn, lấy em đi

       Edit:  Ái Nhân


      Beta:yunafr




      <img class="aligncenter wp-image-46466" alt="101APPLE_IMG_1466" src="http://cungquanghang.com/wp-content/uploads/2013/02/101APPLE_IMG_1466.jpg" width="504" height="378" />


       Tiết tử 
      Tô Y Nguyên là tâm can bảo bối của Tô gia, ba đời liên tiếp của Tô gia sinh được con , em gia gia Tô gia có bốn người, em ba ba Tô Y Nguyên ba người, trước khi Tô Y Nguyên sinh ra, đời thứ ba của Tô gia có bảy thằng bé cường tráng. Ở Tô gia, con là châu ngọc trân quý, con trai là hòn đá ở ven đường để người ta thuận chân đạp đá.

      Tô Y Nguyên trong bảo hộ chiếu cố cẩn thận của trai, sáu họ mà trưởng thành, bảy trai lấy việc bảo hộ em là vinh dự cao nhất. Ngày đầu tiên vào vườn trẻ, Tô Y Nguyên bị thằng bé nghịch ngợm kéo tóc mà rơi nước mắt, hôm sau tập thể bảy thằng bé Tô gia kéo nhau đến vườn trẻ tìm thằng bé nghịch ngợm đùa rất ác,làm thằng bé năm tuổi sợ đến mức tiểu ra quần.

      Người nhà thằng bé quá mức kinh hãi tìm đến nhà Tô gia, bảy em Tô gia vào giữa trưa hè nắng chói chang bị phạt đứng, mà Tô Y Nguyên nằm ở giường công chúa mềm mại bật điều hòa, ăn dưa hấu, bánh bao mới ra lò má bình thường trắng noãn dính đầy nước dưa hấu, vui vẻ vô cùng.

      Lúc vào tiểu học, tính cách nhát gan sợ người lạ của Tô Y Nguyên triệt để lộ ra ngoài, mỗi ngày khóc nháo muốn đến trường, đến khi, người nhà Tô gia lợi dụng quan hệ, cho cùng họ tuổi nhất hơn hai lớp cũng nhau đến lớp, mới giải quyết được vấn đề đến trường của Tô Y Nguyên.(AN: tội dễ sợ. Vì em mà phải học lại hai năm. Nhưng thôi vì nghiệp bảo tiêu em cao cả mà.)

      Trước và sau giờ học có xe đến đưa và đón, có lúc trời đổ mưa, họ cõng Tô Y Nguyên chạy nhanh đến cổng trường, tuyệt đối để cho công chúa của bọn họ dơ giày hoặc bị mưa ướt, lấy túi sách, đưa đồ ăn vặt, lau mồ hôi, đàn ông Tô gia lấy năng lực phục vụ em mà kiêu ngạo.

      Khai giảng bao lâu, toàn trường mọi người đều biết Tô Y Nguyên là đại tiểu thư nhà giàu, hơn nữa còn là loại đặc biệt giàu có, đặc biệt được sủng ái, bình thường bên người luôn xuất vài trai, vài trai đó cơ hồ bởi vì quá em mà mắc chứng vọng tưởng, mọi người đến gần em bị bọn họ dùng ánh mắt cực kỳ nghiêm khắc khảo sát, trực tiếp làm cho cuộc sống từ đến lớn của Tô Y Nguyên có bạn bè chỉ có trai.

      Từ đến lớn, lúc nào cũng có bảy trai kè kè bên người, nên Tô Y Nguyên bao giờ chịu bất cứ ủy khuất gì, mọi chuyện đều có ba, mẹ, chú, thím, bác trai, bác , họ, trai ra mặt giúp , tâm cần lo lắng cái gì, chỉ cần vui vui vẻ vẻ làm công chúa của là tốt rồi.(AN: A, mình cũng muốn có trai như vậy. Thích quá !!)

      Má Tô ngẫu nhiên lo lắng con bị làm hư, nhưng chứng minh, con cơ hồ bởi vì có cùng người ngoài tiếp xúc, cho nên đặc biệt sợ người lạ, đặc biệt nhát gan, đặc biệt thích khóc, tính ỷ lại đặc biệt hiển ra ngoài, là ngọt ngào lại tri kỉ, má Tô mới yên lòng, dù sao con Tô gia có bản tính đơn thuần hồn nhiên, công chúa được chiều chuộng thế .

      Bởi vì Tô ba ba mở công ty thời trang, cho nên từ Tô Y Nguyên cũng có hứng thú với thời trang, Tô gia liên hệ trường học cùng giáo sư ưu tú nhất về thiết kế trang phục ở Italy …… Đối với người nhà Tô gia mà , tâm nguyện của Tô Y Nguyên là giấc mộng của cả nhà bọn họ, tiếc hết thảy đại giới cũng muốm giúp hoàn thành.

      Kết quả mấy ngày trước khi xuất phát, Tô Y Nguyên ôm trai vừa khóc lại nháo, thế nào cũng tình nguyện đến đất nước xa lạ du học, hai họ của đều chủ động xin giết giặc quyết định buông hết thảy bồi học, vậy mà Tô Y Nguyên vẫn sợ hãi, cuối cùng chỉ có thể học đại học ở trong nước, học về thiết kế trang phục.

      Tô Y Nguyên thiết kế trang phục là tài năng trời cho, trong lòng tràn ngập hoàn mỹ cùng hồn nhiên, tính cách này trong thiết kế của cũng thể rất .

      Vừa tốt nghiệp, trai Tô Y Phàm của ngay trong doanh nghiệp Nhã Nhĩ Tái của Tô gia vì Tô Y Nguyên khái phá dòng trang phục thục nữ,   dùng tài nguyên ưu tú nhất của Nhã Nhĩ Tái để Tô Y Nguyên phát huy tốt nhất , đến khi trào lưu thay đổi dòng trang phục này cũng bị lỗi thời, đặc biệt xã hội tiểu thư thượng lưu lúc đó rất thịnh hành dòng trang phục này.

      Cuộc sống trong hai mươi bốn năm của Tô Y Nguyên, chỉ có cổ tích, chỉ có vui vẻ.

      Tạp chí bát quái dùng “Công chúa cuối cùng của thế kỷ” để hình dung con duy nhất của Tô gia, tất cả mọi người đều tin, Tô Y Nguyên là công chúa chân chính, là công chúa được chiều chuộng đến nỗi ở dưới mười tấm đệm để hạt đậu cũng cảm nhận được.

      doanthanhhong thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1

       Edit:  Ái Nhân

      Beta : Garnet Nguyen+yunafr




      Bệnh viện Nguyên Thịnh là bệnh viện đa khoa lớn nhất Đài Loan, mỗi ngày đều có vô số bệnh nhân từ khắp nơi đến chữa trị, cũng diễn ra mọi loại câu chuyện thăng trần.

      Mỗi ngày thứ tư, năm giờ chiều, Tô Y Nguyên đều nhờ lái xe trong nhà đưa đến bệnh viện Nguyên Thịnh, ở phòng bệnh khoa nhi làm công đức, tuy rằng cái gì cũng biết, nhưng có tính kiên nhẫn siêu phàm, kể chuyện cho những em mắc bệnh nghe hoặc cùng bọn họ hát ca khúc thiếu nhi.

      Tô Y Nguyên thực ra rất nhát gan, rất sợ đau và cũng có thói quen ở chung với người lạ, nhưng rất thích trẻ em, ở cùng các em cảm thấy vui vẻ, cũng rất nhiệt tình đối với các em , đứng ở giữa đám , chính là vì vua tí hon bướng bỉnh.

      thường thường nghĩ, nếu chọn làm nhà thiết kế, nhất định xin vào làm ở nhà trẻ,  làm giáo giữ trẻ vui vẻ.

      Những em ở khoa nhi đều rất thích Tô Y Nguyên,  vài em mắc bệnh tim hoặc bệnh bạch cầu thường xuyên phải ra vào bệnh viện này, đều xem Tô Y Nguyên là thiên sứ của bọn chúng.

      Tô Y Nguyên làm công đức được hai năm, có mười thằng bé mười tuổi cầm lễ vật giống nhau cầu hôn , còn có em mà ra tay quá nặng, điều này làm cho Tô Y Nguyên kiêu ngạo, càng ngừng khoe với các trai.

      Chiều thứ tư, Tô Y Nguyên trước đến cửa hàng bán đồ chơi chọn đồ chơi, riêng lần này mua nhiều chút, bởi vì lần trước số bạn tụ tập ở phòng sinh hoạt của trẻ em vượt quá dự tính của , có em có đồ chơi mà thút thít, thể để chuyện này lại phát sinh.

      Từ lúc ra khỏi cửa hàng bán đồ chơi trời bắt đầu đổ mưa, lái xe định giúp Tô Y Nguyên đem đồ chơi lên, nhưng Tô Y Nguyên chờ được lái xe tìm chỗ trống đổ xe, vốn khi mua vì chọn quá nhiều đồ chơi chậm trễ thời gian, muốn lại để cho các em chờ đợi.

      Tô Y Nguyên cố hết sức mà ôm lấy túi ni lon lớn mà nhân viên cửa hàng chọn, chạy nhanh vào tòa nhà ở khu nội trú Nguyên Thịnh, để ý sợi tóc còn đọng vài giọt mưa, vội vã ấn nút thang máy.

      vào trong thang máy, ở trước gương trong thang máy nhìn bộ dáng của mình có chút chật vật, tóc dài mềm mại bởi vì lo chạy mà hơi rối, má cũng có vài giọt mưa, các trai mà nhìn thấy lại ngạc nhiên cho xem.

      Tuy rằng có thói quen được các trai cẩn thận quan tâm, biết có phải thời kì nổi loạn của đến trễ hay , gần đây càng ngày càng cảm thấy các trai rất dài dòng, hai mươi bốn tuổi rồi, lại quản thúc giống như chỉ mới bốn tuổi.

      Ngay lúc Tô Y Nguyên ở trước gương bĩu môi, oán giận các trai vô lý quản thúc mình thang máy ở lầu hai dừng lại, người đàn ông cao to, blouse trắng mặc cũng khó giấu được dáng người hoàn mỹ, huýt sáo vào thang máy.

      Tô Y Nguyên ôm tui ni lon  đựng đầy đồ chơi lui về phía sau bước, đứng ở góc khuất nhất trong thang máy, cách người đàn ông mang hơi thở cực kỳ áp bách cùng xâm lược xa hết mức có thể, tuy rằng hai mươi bốn tuổi, nhưng vẫn rất sợ tiếp xúc với người lạ, nhất là ở trong gian bịt kín như trong thang máy, cố hết sức cuộn người lại.

      Trước gương chiếu trong thang máy .Người đàn ông kia, tầm mắt nhàm chán dừng ở người Tô Y Nguyên.

      này chắc là thăm bạn bè, ôm túi nilon màu đen biết chứa cái gì, con nhóc hình như rất thẹn thùng, cả khuôn mặt đều giấu , bất quá lúc mới vừa tiến vào thang máy, liếc thấy khuôn mặt trắng noãn sáng ngời của con nhóc, đôi mắt to hồn nhiên ngập nước, vừa thấy cũng biết là đại tiểu thư sống an nhàn sung sướng, mà thân âu phục đầy ren rườn rà cùng nơ con bướm như em bé, cùng với cái đồng hồ vượt quá ba mươi vạn cũng đủ để chứng minh phán đoán vừa rồi của .

      Người đàn ông kia ôm cánh tay cũng lui lại bước, tầm mắt cũng có rời khỏi đỉnh đầu Tô Y Nguyên, phát nàng này có mái tóc rất đẹp, sợi tóc đen huyền mềm mại, so với màu tóc nhuộm, càng thiên vị màu tóc đen này hơn.

       “A……” Tô Y Nguyên hô tiếng, lúc định đổi tay ôm đồ chơi nhìn đồng hồ, đồng hồ thế nhưng quật vào túi nilon, túi nilon bị hất ra, đồ chơi rơi ra, cái đầu đôrêmon dừng ở bên chân người đàn ông kia.

      Người đàn ông kia ôm cánh tay nhìn Tô Y Nguyên mặt đỏ tai hồng, bộ dáng sắp khóc, cũng có ý định chìa tay giúp đỡ.

      Tô Y Nguyên cắn cắn môi, đau khổ ngồi xổm xuống bắt đầu nhặt đồ chơi, nhưng mà đồ chơi quá nhiều, căn bản ôm được hết, nhặt cái này lại rớt cái kia, vất vả lắm mới đem được đống đồ chơi nhặt lên hết, cho đầy vào trong túi nilon bị hỏng, Tô Y Nguyên nhìn chằm chằm Đôrêmon dưới chân người đàn ông, biết có nên tiến tới để nhặt hay .

      Lo lắng hồi lâu, Tô Y Nguyên lấy dủng khí nhìn người đàn ông kia,ngẩng đầu lên này, khiếp sợ mở miệng: “Tiên sinh,  có thể hay ……”

       “ thể!” Người đàn ông kia chút dong dài dây dưa trả lời, ngăn chặn thỉnh cầu của Tô Y Nguyên, làm cho bật khóc.

      Tô Y Nguyên vốn rất ít tiếp xúc với người lạ, lại càng chưa từng gặp qua loại đàn ông mang thiện ý như thế này, chừa đường sống cho người khác, chớp chớp hàng mi, kìm nén nước mắt, vươn cánh tay dài qua nhặt Đôrêmon, đó là đặc biệt chọn cho em thích Đôrêmon, thể bỏ được.

      Người đàn ông kia ôm cánh tay nhìn Tô Y Nguyên, có ý giúp đỡ, cũng có ý định dời vị trí của mình.

      Thấy Tô Y Nguyên vươn tay, vẫn thể lấy được Đôrêmon giữa hai chân người đàn ông kia, Tô Y Nguyên thể cắn môi di chuyển đến vị trí người đàn ông đứng, trong tay đồ chơi rơi ra phân tán đầy đất, Tô Y Nguyên khóc ra nước mắt nhìn món đồ chơi rơi xa nhất trong thang máy, có dũng khí cùng  khí lực để đem chúng đám nhặt lên.

      Lúc Tô Y Nguyên bối rối nhất thang máy tới phòng bệnh khoa nhi ở tầng trệt, y tá trưởng được nhóm em phái tới xem Tô Y Nguyên vì sao còn chưa đến, ấy rất nhanh tay nhanh chân, đem đồ chơi nhặt lên phần nhét vào trong lòng Tô Y Nguyên, phần còn lại chính mình ôm lấy, cuối cùng nhặt lên con Đôrêmon bướng bỉnh kia, ra cửa thang máy rồi mới nhìn người đàn ông đứng ở phía đôrêmon.

       “Bách chủ nhiệm!” Y tá trưởng vội vàng cùng người đàn ông kia chào hỏi.

      Người đàn ông kia đối với y tá trưởng lộ ra cái tươi cười đáp lại, chờ các sau khi ra thang máy, ấn nút đóng cửa xuống.

      Tô Y Nguyên ôm đống đồ chơi quay đầu, vừa vặn nhìn thấy người đàn ông kia cười với y tá trưởng, người đàn ông này so với những người đàn ông tuấn ở Tô gia còn suất sắc hơn, mà nụ cười xấu xa kia, chưa từng thấy qua.

      Nhìn như vậy, chán ghét như vậy, lại làm cho tim biết vì sao đập nhanh hơn.

      Người đàn ông kia phát Tô Y Nguyên bĩu môi rồi thấy được ánh mắt trong suốt của , đối với Tô Y Nguyên nháy mắt mấy cái, khóe môi khẻ nhêch , làm Tô Y Nguyên sợ đến mức vội vàng quay đầu ,vội vả mà theo y tá trưởng.

       “Lại là nàng công chúa nhát gan dễ khóc!” Sau khi cửa thang máy đóng lại, người đàn ông kia nhịn được cảm thán, “Bất quá, tóc thực rất đẹp.”

      “Y tá trưởng, ta là ai?” Tô Y Nguyên vừa thẹn lại bối rối và tức giận bĩu bĩu môi theo sau y tá trưởng, đến phòng bệnh khoa nhi làm công đức được hai năm, rất thích ý tá trướng thân thiết hơn bốn mươi tuổi này, y tá trưởng cũng đem Tô Y Nguyên nhát gan thiện lương xem như con thương.

       “Bách chủ nhiệm sao?” Y tá trưởng quay đầu nhìn đôi má đỏ bừng của Tô Y Nguyên, “Cậu ta là chủ nhiệm khoa chỉnh hình ở Nguyên Thịnh, bất quá, Y Nguyên, sau này nhìn thấy cậu ta nhất định phải đường vòng nha, cách cậ ta càng xa càng tốt đó, biết ?” Y tá trưởng chuyện ngữ khí, biểu cảm như là người mẹ đề phòng con nhà mình bị chàng trai hư khi dễ.

       “Vâng.” Tô Y Nguyên nhu thuận gật đầu, tuy rằng y tá trưởng vì sao như vậy, nhưng là luôn luôn thích kính trọng y tá trưởng, mặc kệ y tá trưởng cái gì đều đáp ứng.

      Ở trong quá trình trưởng thành hai mươi mấy năm qua của Tô Y Nguyên, có thói quen thuận theo cùng nghe lời, đây là hồi báo lớn nhất của đối với người nhà vì cẩn thận trân trọng bảo vệ .

      Tô Y Nguyên vừa vào phòng sinh hoạt trẻ em, bọn lập tức đồng loạt chạy về phía , vừa ôm vừa hôn, cơ thể Tô Y Nguyên cơ hồ thể thừa nhận lúc nhiều đứa như vậy ập tới, mấy em có chạy như vậy chứng minh thân thể rất tốt, suy nghĩ này làm cười càng thoải mái, váy bị nhăn nhíu, má dính đầy nước miếng, cũng để ý, vui vẻ đem đồ chơi chia cho từng em, cùng bọn chơi lát rồi bắt đầu kể chuyện.

      Các y tá biết được Tô Y Nguyên đến đây, khi qua phòng sinh hoạt trẻ em, đều ở ngoài cửa kính dừng chân lại.

       “Tô tiểu thư quả là thiên sứ, có đứa bình phục cũng nguyện ý xuất viện, đơn giản là vì rất thích Tô tiểu thư.” Các y tá chen chúc cùng nhau khe khẽ , đối với Tô Y Nguyên xinh đẹp khí chất nhưng đối với trẻ em rất tốt đều thích và hâm mộ.

       “Đúng vậy, gia thế của Tô tiểu thư tốt lắm, tôi còn thấy ấy vài lần vụng trộm giúp những em bệnh có tiền mua thuốc men đó!” Y tá B hạ giọng làm như bí mật mới chỉ có mới biết được.

       “ vậy chăng?” Y tá C tham dự vào cuộc thảo luận, “Tôi cho đến bây giờ chưa thấy ai thích con nít như Tô tiểu thư, ấy khi nhìn thấy chúng ta, bộ dáng đều thực sợ hãi, thực câu nệ, nhưng khi ở chung với các em tựa như thay đổi thành người khác, tôi còn nhịn được thích ấy, huống chi là các em được ấy thích.”

       “ phải còn nhìn thấy đôi cánh thiên sứ trắng noãn ở sau lưng ấy chứ?” Giọng nam trêu tức gia nhập vào cuộc thảo luận của các y tá.

       “Đúng vậy, có đôi khi nhìn Tô tiểu thư tươi cười với bọn , tôi còn thực cảm thấy ấy là thiên sứ hạ phàm mà!” Y tá A thực tự nhiên đáp, bất chợt nhớ đến cái gì, vội vàng quay đầu, nhìn thấy người đàn ông phong lưu độc thân rừng rực khí chất nhất ở Nguyên Thịnh này, chủ nhiệm khoa chỉnh hình Bách Kiến Tề đứng ở sau các , ôm cánh tay, rất có hứng thú mà nhìn vào trong cửa kính, Tô Y Nguyên đóng nhiều loại nhân vật khác nhau sinh động như , vì các em mà nghĩ ra các câu chuyện cổ tích.

      này cười rộ lên thực rất xinh đẹp, so với đóa hoa mọi người nuôi trồng trong hoa viên càng đáng hơn, nếu phải tận mắt nhìn thấy, tin được thiên kim tiểu thư nhát gan trong thang máy kia, cùng mặt mày sáng sủa vui cười ngọt ngào trước măt này là cùng người.

       “Bách chủ nhiệm khỏe!” Sau lúc nhìn thấy Bách Kiến Tề, các y tá đều cuống quít sửa sang lại quần áo của mình, nhìn Bách Kiến Tề chào hỏi.

       “Các vị mỹ nữ y tá khỏe, các bận việc của các , tôi tiếp tục dạo.” Bách Kiến Tề luôn luôn duy trì mỉm cười thoải mái, nhìn chăm chú vào Tô Y Nguyên qua cửa kính, nhìn bộ dáng đóng vai sói hoang to lớn hung ác, bộ dáng ra vẻ hung ác chẳng những đáng sợ, ngược lại còn đáng a. (AN: mình sợ là đến sói hoang ra sao chị ấy còn chưa biết nừa chứ đến đóng.)

       “Bách chủ nhiệm, em muốn nâng ngực, biết Bách chủ nhiệm có thể giúp em giải phẩu ?” Y tá A vội vàng lôi kéo quần áo, đưa ra bộ ngực đầy đặn, phát cổ áo đồng phục y tá quả , kéo thế nào cũng lô ra tuyến đường nghiệp thâm thúy.

       “Mỹ nữ, bộ ngực của đủ lớn, lớn nữa dễ bị xệ.” Bách Kiến Tề liếc liếc mắt nhìn bộ ngực của nữ y tá cái đưa ra kết luận, khoa chỉnh hình đủ bận, cần ở trong viện tìm thêm việc. (AN: đa phần là có tâm cơ hết đó. phải tự nhiên mà phát đạt đâu.)

      Y tá A lập tức cười đến run rẩy hết cả người, được chủ nhiệm khoa chỉnh hình “duyệt ngực vô số” khẳng định, làm cho vui vẻ sắp bay lên trời, đối với Bách Kiến Tề liều mình phóng điện.

       “Bách chủ nhiệm, em cảm thấy ánh mắt em đủ lớn, xem có biện pháp gì cải thiện chút hay ?” Y tá B cam lòng bị y tá A đoạt phong thái, lập tức nháy đôi mắt dán lông mi giả rất lớn tới gần Bách Kiến Tề.

       “Mỹ nữ, đôi mắt tại của hơi nhưng cũng đủ lớn cùng khuôn mặt ngũ quan phối hợp vừa vặn tốt, hài hòa là cảnh giới cao nhất của cái đẹp.” Bách Kiến Tề lộ ra tươi cười làm cho các y tá thần hồn điên đảo.








    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 1

      Tô Y Nguyên ở trong phòng sinh hoạt dành cho trẻ em kể chuyện cho bọn , bị huyên náo ở bên ngoài ảnh hưởng , diễn xong vai đại sói hoang truy đuổi tiểu bạch thỏ tò mò nhìn ra, vừa vặn nhìn thấy Bách Kiến Tề đối với y tá ngực lớn cười xấu xa. Tô Y Nguyên nhớ tới người đàn ông này ở trong thang máy cự tuyệt nhờ giúp đỡ của như thế nào, liền đối với Bách Kiến Tề lộ ra cái mặt quỷ siêu cấp khó coi.

      Bách Kiến Tề vừa vặn quay đầu, nhìn thấy Tô Y Nguyên đem khuôn mặt nộn nộn cẩn thận gạt bỏ lộ tư thái vô cùng vặn vẹo, cười ra tiếng, chọc các y tá cũng đều nhìn vào.

      Tô Y Nguyên nghĩ tới làm lại bị bắt gặp, đôi má nhanh chóng đỏ lên, hoảng loạn xoay người để lại cho mọi người ngoài cửa sổ bóng lưng.

      Gia hỏa chán ghét! Tô Y Nguyên quyết đinh từ giờ khắc này bắt đầu để ý người đàn ông này.

      “Các ngươi tụ tập ở trong này làm gì? cần chiếu cố bệnh nhân sao?” Thanh y tá trưởng tràn ngập thị uy vang lên, các y tá vội vàng làm chim thú bay .

      Y tá trưởng trong lòng thở dài, bỏ qua lễ phép tươi cươi cùng Bách Kiến Tề chào hỏi, “Bách chủ nhiệm, ngài đến phòng bệnh khoa nhi có chuyện gì sao?” Lời ngầm là có việc gì làm nơi nơi hoảng loạn, làm các y tá đều xuân tâm dập dờn, vô tâm công tác.

      “Y tá trưởng, bận việc , tôi dạo, gần đây giải phẩu nhiều quá, áp lực lớn.” Bách Kiến Tề phải nhìn ra y tá trưởng hơn bốn mươi tuổi chào đón , bất quá hăn để ý, đối tượng của là phụ nữ hai lăm đến ba lăm tuổi, y tá trưởng ở trong khoảng đó, chịu lực hấp dẫn của cũng là bình thường, thực thức thời xoa xoa gáy, tiếp tục đứng ở ngoài cửa kính, nhìn chằm chằm mái tóc đen dài của Tô Y Nguyên .

      Y tá trưởng theo ánh mắt Bách Kiến Tề nhìn qua, khỏi khẩn trương lên, hình như Bách Kiến Tề có hứng thú với Tô Y Nguyên?

      Nháy mắt chiến tích trước đây của Bách Kiến Tề càng ra ràng ở trong đầu y tá trưởng, lấy trình độ đơn thuần của Tô Y Nguyên, căn bản ngay cả hiệp đều thắng được! Y tá trưởng thầm hạ quyết tâm, nhất định để cho Tô Y Nguyên đơn thuần thiện lương rơi vào tay Bách Kiến Tề.

      Ở trong mắt y tá trưởng, Bách Kiến Tề phải là đối tượng tốt để lấy làm chồng.

      Rất suất, rất dễ làm con vui vẻ, rất hoa tâm, vì công việc nên tiếp xúc nhiều với phụ nữ, đào hoa nhiều, chưa bao giờ chủ động theo đuổi nào, nhưng các cũng là trước vừa sau lại đến, chưa bao giờ có nào phá vở kỉ lục ở bên vượt quá mười tháng.

      Các y tá mê vô cùng, vô luận Bách Kiến Tề đến nơi nào, các y tá đều tha thiết nhìn chằm chằm , bộ dáng cơ khát khiến người ta nhìn nổi nữa. Y tá trưởng nghe qua thảo luận của các y tá, chẵng sợ chỉ là tình đêm, các cũng nguyện ý hiến thân cho Bách Kiến Tề.

      Y tá trưởng biết tại các trẻ tuổi suy nghĩ cái gì, nhưng tuyệt đối để cho con của mình lựa chọn người đàn ông như vậy, dù tài hoa xuất chúng, cũng phải là người có thể gửi gấm, chỉ cùng nữ bác sĩ trong bệnh viện minh bạch, rất nhiều người bệnh cũng đào thoát khỏi mị lực của mà phấn đầu quên mình theo đuổi. Hội nghị đầu năm, chức vị chủ nhiệm khoa chỉnh hình của thiếu chút bị tước bỏ, chính là bởi vì sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của .

      Khoa chỉnh hình là khoa đứng đầu ở Nguyên Thịnh, từ việc cạnh tranh về trình đồ để được vị trí chủ nhiệm có thể nhìn ra, cứ việc mở các loại phòng khám chỉnh hình khác, bệnh viện chỉnh hình Hàn Quốc cùng phòng khám khác đều phải quảng bá khắm nơi để lôi kéo khách hàng, nhưng khoa chỉnh hình Nguyên Thịnh luôn đứng nhất, đều có bị ảnh hưởng.

      Hội đồng quản trị của Nguyên Thịnh có tầm nhìn xa, sớm nhìn trúng nghiệp làm đẹp này là khối bánh ngọt lớn, ở trong khoa chỉnh đầu tư nhân lực, vật lực, tài lực, tiến cử dẫn đầu về kỹ thuật dụng cụ, còn có lương lớn chuyên gia chỉnh hình, nghiên cứu trao đổi học thuật và hội nghị thảo luận ngừng, các loại phát minh phát triển khoa chỉnh hình Nguyên Thịnh luôn luôn là ngành nghề trước.

      Năm ấy Bách Kiến Tề ba mươi mốt tuổi được bổ nhiệm làm chủ nhiệm khoa chỉnh hình, khiến cho bên trong Nguyên Thịnh nổi lên trận tranh luận cùng thảo luận.

      thể phủ nhận, Bách Kiến Tề là bác sĩ chỉnh hình có năng lực thiên phú, khi còn du học Nhật Bản là vua khoa chỉnh hình, năm hai mươi sáu tuổi tốt nghiệp với tấm bằng tiến sĩ, về Đài Loan vào Nguyên Thịnh, sau vài năm ngắn ngủi, nhanh chóng trèo lên vị trí bác sĩ giỏi nhất khoa chỉnh hình Nguyên Thịnh.

      am hiểu chỉ là các loại giải phẩu chỉnh hình, có trí tưởng tượng kiệt suất cũng thẩm mỹ thời thượng, còn trẻ mà có thể ở vị trí cao thế là nhờ tài năng của , cứ như thế, trong cuộc bầu chọn thắng lớn,làm rất nhiều người hài lòng.

      Có người hâm mộ lại cũng có người ghen tỵ cảm thấy Bách Kiến Tề tuổi rất trẻ, công kích sinh hoạt cá nhân rất loạn, thậm chí cho rằng những vinh dự của đều do vẻ bề ngoài mang đến, Bách Kiến Tề đối với những lời này mắt điếc tai ngơ, tiếp tục là bác sĩ chỉnh hình tuấn du hí nhân gian của .

      Bách Kiến Tề là soái ca làm cho người ta tự nhiên nhìn chuyển mắt, thân cao 181, thích vận động cho nên có được thân hình cao to rắn chắc, khuôn mặt tuấn xứng với nụ cười xấu xa, biết làm cho bao nhiêu thần hồn điên đảo, từ lúc mười sáu tuổi mới vào tình trường, mười lăm năm bạn đều là chủ động theo đuổi , mà chỉ cần đối với có hay có hứng thú ngoắc ngoắc môi cười cái.

      Bách Kiến Tề thích đem phụ nữ bên người gọi là bạn , với , bạn là sinh vật ngoài hành tinh, cũng phải có siêu năng lực mới có được, nhưng bạn giống nhau, cần dỗ, cần hầu hạ, lên giường nhiệt tình phối hợp, xuống giường đừng dính dính dính, như vậy là đủ rồi.

      Ngẫm lại xem, đàn ông như vậy làm sao có thể xứng đôi với Tô Y Nguyên thiện lương ngọt ngào .

      Y tá trưởng nhìn chằm chằm Bách Kiến Tề lâu, đem tất cả các tin đồn liên quan đến Bách Kiến Tề nghĩ lần, cuối cùng ra kết luận, tuyệt để cho thảm án như vậy diễn ra trước mắt .

      Tô Y Nguyên cảm giác được Bách Kiến Tề luôn luôn đứng bên ngoài cửa sổ nhìn , làm tinh thần trở nên khẩn trương, ngay cả nhóm bạn cũng cảm nhận được tập trung, trái lại khi dễ , làm Tô Y Nguyên mặt đỏ tai hồng, biết nên phản ứng như thế nào.

      May mắn y tá trưởng xuất kịp thời, “Nhóm bạn , hết giờ chơi rồi, các con nên trở về phòng bệnh nghỉ ngơi, chị Y Nguyên cũng nên về nhà.” Các em đều là đứa trẻ bị bệnh, thời gian cho phép chơi cũng dài, Tô Y Nguyên mỗi lần đến với bọn họ mà như là lễ vật của ông già Noel.

      “Sao……” Bạn phát ra tiếng hô tình nguyện, nhưng chắc là nghe cùng Tô Y Nguyên cáo biệt, mỗi người đều mặt mày hớn hở mang theo đồ chơi đồng loạt ra khỏi phòng sinh hoạt trẻ em.

      “Y Nguyên, dì đưa con xuống.” Y tá trưởng nghĩ thuần tiện tâm chuyện Bách Kiến Tề, nghĩ Tô Y Nguyên là đơn thuần hiểu thế rất dễ dàng bị Bách Kiến Tề mê hoặc, phải dự phòng trước.

      “Dạ.” Tô Y Nguyên theo bản năng nhìn về phía cửa kính, ngoài cửa sổ có người, hơi dẩu miệng nghe lời theo y tá trưởng ra ngoài.

      Ở trong thang máy, y tá trưởng lời thấm thía cho Tô Y Nguyên năm lý do rời xa Bách Kiến Tề, cuối cùng vỗ vỗ bả vai Tô Y Nguyên, “Y Nguyên, con là tốt, nên tìm người đàn ông tốt , dì còn phải làm việc, dì lên trước.”

      “Bye bye, y tá trưởng.” Tô Y Nguyên ra thang máy cùng y tá trưởng cáo biệt, gãi gãi đầu, nhớ lại vừa rồi y tá trưởng cùng gì đó.

      Y tá trưởng chuỗi rất dài, vòng vo qua lại, như lọt vào sương mù, chỉ nghe được y tá trưởng thấy người đàn ông kia là phải ngay lập tức xoay người tránh , tuyệt đối được cùng người đàn ông đó có liên quan gì, người đó gọi là Bách Kiến Tề a? căn bản biết, vì sao phải tránh xa a? Tránh xa thế nào?

      Cứ việc có nghe có biết, nhưng Tô Y Nguyên vẫn nhu thuận đáp ứng y tá trưởng, làm cho ấy yên tâm.

      Tô Y Nguyên cố gắng nhớ lại lời y tá trưởng , kiểm tra chính mình có quên cái gì quan trọng hay , cúi đầu về phía trước, căn bản chú ý đến phía trước, thẳng tắp đụng vào sau lưng người.

      Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” Tô Y Nguyên đỏ mặt, cúi đầu liều mình xin lỗi, ánh trai rất nhiều lần, lúc đường được thất thần, nhưng là thực dễ dàng suy nghĩ tình nên cái gì quên đều quên.

      lúc xin lỗi nhìn vào mắt đối phương sao? Như vậy có thành ý?”

      Giọng nam trung dễ nghe ở đỉnh đầu Tô Y Nguyên vang lên, mặc dù thanh dễ nghe, ngữ khí cũng rất hòa khí, nhưng vẫn khiến tinh thần Tô Y Nguyên trở nên khuẩn trương, nắm tay gãi đầu, nhìn vào đôi mắt thâm thúy như biển sâu của ta.

      “Thế nào? phải muốn xin lỗi sao?” Bách Kiến Tề mang theo quán tính tươi cười, bản chất xấu xa cúi đầu tới gần khuôn mặt Tô Y Nguyên, có thể nhìn ra này sợ người lạ tới gần, lại nhịn được muốn khi dễ , chẳng lẽ đây là phần trong tính cách ác liệt của , nhìn được thiên sứ thuần khiết như tuyết trắng?

      “Thực xin lỗi, đụng vào !” Tô Y Nguyên nhận ra Bách Kiến Tề, cái miệng nho mễm mại bĩu ra, biểu cảm tuy rằng tình nguyện, nhưng thanh quả thành khẩn, thành thành khẩn khẩn cúi đầu xin lỗi, rồi mới lùi lại bước, vòng qua Bách Kiến Tề đến cửa lớn tòa nhà khu nội trú.

      Bách Kiến Tề cười to ra tiếng, khiến toàn bộ đại sảnh mọi người đều nhìn , cũng làm cho Tô Y Nguyên vốn là cường trang trấn định, bước cứng ngắc, thiếu chút nữa đầu bị đánh lên cửa lớn.

      Y tá vào cửa kịp thời bắt được Tô Y Nguyên, nhìn thấy Tô Y Nguyên mặt đỏ tai hồng, bộ dáng tay chân cứng ngắc, còn nghĩ rằng được khỏe, bắt lấy tay hỏi đông hỏi tây, Tô Y Nguyên xấu hổ rất muốn tìm cái động chui vào, hiểu sao tiếng cười của Bách Kiến Tề luôn luôn quanh quẩn ở phía sau, khiến cho vô số y tá, bệnh nhận, người nhà thần hồn điên đảo.

      Tô Y Nguyên mặt đỏ tai hồng khéo léo từ chối ý tốt của y tá cố kéo kiểm tra, ra khỏi tòa nhà khu nội trú, mưa to biết khi nào ngừng. Tô Y Nguyên phải là người để cảm xúc phản đối quấy nhiễu lâu dài, mũi cảm nhận được khí mưa tươi mát, tràn ra tươi cười, chậm rãi làm mặt đất đầy nước, đón ánh mặt trời nở rộ ẩm ướt đến cửa lớn Nguyên Thịnh.

      Tô Y Đường chờ ở bên canh cửa lớn xa xa nhìn thấy thân ảnh Tô Y Nguyên, lập tức xuống xe nghênh đón, tiếp nhận túi xách của , ôm bờ vai đến chỗ xe đậu.

      cả, vì sao là đến, lái xe đâu?” Tô Y Nguyên ở trước mặt các trai luôn là công chúa , kiều cầm lấy ống tay áo của họ làm nũng.

      “Ông nội, bà nội từ nước Mỹ trở về, ầm ỹ kêu chạy nhanh đón em về nhà, bọn họ mang về nhiều quà cho em, em chúng ta cái cũng có.” Gia gia Tô gia, bà nội Canada thăm t nhà em trai di dân ở đó, ở bên kia hai tháng mới trở về, rất nhớ cháu duy nhất này.

      “Ông nội, bà nội trở lại?” Tô Y Nguyên rất vui vẻ, mọi người trong nhà đều thương , nhất là ông nội, bà nội.

      Bước chân Tô Y Nguyên nhanh hơn, “ nhanh chút a, em rất nhớ ông nội, bà nội!”

      Tô Y Đường nhìn bộ dáng vui vẻ của em họ, cũng vui vẻ theo.

      nguyên là thiên sứ của cả nhà , bọn họ tiếc hết thảy bảo hộ , làm cho vĩnh viễn đều đơn thuần như vậy, sung sướng như vậy.
      Last edited by a moderator: 6/9/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 2:

      Beta :phương + yunafr


      Vào thứ sáu, Tô Y Nguyên như cũ đến Nguyên Thịnh.

      Mang theo đồ chơi cố ý chọn lựa, Tô Y Nguyên thẫn thờ vào thang máy, lại ở trước gương vách tường thang máy ngẩn người, nguyên lai ông nội, bà nội lần này trở về là vì muốn di dân, cả nhà ông hai, ông ba đều sớm di dân đến Canada, lần này ông nội, bà nội sau khi qua đó thời gian, cảm thấy hoàn cảnh bên kia rất thích hợp để dưỡng lão, nên mới đưa ra quyết định này.

      cảm thấy rất buồn, sau nghe tin khóc suốt đến giờ, nếu hai năm trước, nhất định ôm lấy chân ông nội, bà nội, chết cũng để họ di dân, dùng khóc, dùng nháo, dùng ầm ĩ giữ ông nội, bà nội thương của lại, nhưng hai mươi bốn tuổi, thể giống bé tùy hứng. trai rất đúng, ông nội, bà nội tuổi cao, đến nới có khí tốt hơn, hoàn cảnh tốt hơn, cùng sống với em thân thuộc thuộc của mình mới có thể khỏe mạnh vui vẻ.

      Ở trước mặt ông nội, bà nội gật đầu đáp ứng, còn dặn dò ông nội, bà nội đến Canada giữ gìn sức khỏe, nhưng khi quay người lại thể khống chế cảm xúc, trốn ở trong phòng khóc suốt, muốn ông nội, bà nội đến địa phương xa xôi đó, mặc dù có thể ngồi máy bay nhưng cũng phải rất lâu mới tới.

      Tô Y Nguyên ảo não đập trán vào vách tường thang máy, chán ghét, nếu phải trưởng thành, có thể gắt gao ôm lấy chân ông nội.

      “Ha!”

      Phía sau truyền đến tiếng cười nhạo, thân thể Tô Y Nguyên cứng đờ, từ trong gương vách tường thang máy nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, cửa thang máy mở ra, bên ngoài vẫn là đại sảnh lầu , căn bản quên ấn nút thang máy.

      Tô Y Nguyên nhìn thấy nụ cười mặt Bách Kiến Tề, ảo não mà xoay người muốn ấn thang máy, phát Bách Kiến Tề giúp ấn xuống tầng trệt.

      “Cảm ơn.” Tô Y Nguyên dùng thanh nhất , lặng lẽ di chuyển thân mình đứng ở nơi khuất nhất, đem gương mặt toàn bộ giấu ở trong tóc.

      “Thế nào? trách tôi? phải rất giận tôi sao?” Bách Kiến Tề cảm thấy mình ác liệt, có việc gì trêu chọc công chúa đơn thuần, nhưng ở trong đại sảnh sau khi nhìn thấy nhóc con này vào thang máy liền nhịn được theo, xem ra bọn họ cũng có duyên, nhóc vào thang máy lo ấn nút, mới cho thừa cơ cùng vào thang máy.

      Bất quá, nhóc bày ra tạo hình trinh tử là muốn dọa thối lui sao? Cũng quá coi thường .

      Nghe được Bách Kiến Tề , Tô Y Nguyên nghĩ đến hành vi ác liệt của , miệng cao cao nhếch lên, lông mi cũng buông xuống, tuy rằng có động tác gì lớn, nhưng cũng biểu ràng cảm xúc của .

      “Thế nào, giận tôi sao? Cảm thấy tôi là người xấu?” Bách Kiến Tề ôm cánh tay cố ý đứng trước mặt Tô Y Nguyên, biết sợ, còn cố ý dùng thân hình cao lớn của ngăn trở , căn bản là khi dễ đến nghiện.

      Tô Y Nguyên dùng sức gật gật đầu, đồng ý quan điểm là người xấu.

      “Vì sao cảm thấy tôi là người xấu, bởi vì tôi có ra tay giúp ?” Bách Kiến Tề thừa nhận là ác ma chuyển thế, đối với những thứ tốt đẹp hồn nhiên gì đó đều chỉ muốn phá hủy, con nhóc đơn thuần làm cho tay chân cảm thấy ngứa ngáy.

      “Có điều pháp luật đâu có quy định tôi phải giúp , chẳng lẽ chỉ vì tôi lựa chọn giúp cho tôi là người xấu?” Thanh Bách Kiến Tề cà lơ phất phơ, ánh mắt nhìn chằm chằm chờ phản ứng của Tô Y Nguyên.

      Tô Y Nguyên sửng sốt chút, tinh tế suy nghĩ hàm ý trong lời của Bách Kiến Tề, tuy đơn thuần nhưng phải phân biệt phải trái, suy nghĩ vài giây, đầu Tô Y Nguyên càng cúi thấp:“Thực xin lỗi.” Rất áy náy, dường như là thanh tự trách.

      Tô Y Nguyên xin lỗi làm Bách Kiến Tề ngây ngẩn cả người, thu hồi cánh tay ôm trước ngực lùi về sau bước, tiếp tục bảo trì tư thế chen chúc trong xó góc của Tô Y Nguyên, phụ nữ trong ấn tượng của , mặc kệ tuổi, địa vị, xuất thân, cho dù sai lầm cũng ngoan cố cho mình là đúng, tuyệt trực tiếp thừa nhận sai lầm như thế này, xem ra này chỉ đơn thuần đơn giản như vậy.

      Ngước mắt nhanh liếc nhìn Bách Kiến Tề cái, phát giác nhìn chằm chằm vào mình, Tô Y Nguyên cảm thấy sau lưng trận lạnh cả người, vội vã đem đôi má cúi càng thấp, gắt gao nhìn chằm chằm mặt giày của mình.

      “Đinh” tiếng, thanh thang máy tới tầng trệt đối với Tô Y Nguyên thể nghi ngờ là thanh trời ban, cần biết có phải tầng trệt hay , chân như nhũn ra, nhưng vẫn cố chạy ra khỏi thang máy.

      Cửa thang máy đóng lại trước mắt Bách Kiến Tề, cười khẽ ra tiếng, đối với nhóc con đơn thuần này hứng thú càng lúc càng đậm, số lượng thiên kim nhà giàu kết giao qua cũng ít, phải gia đình giàu có nào, cũng có thể bồi dưỡng ra nhóc con vừa đơn thuần vừa buồn cười như thế đâu?

      Bách Kiến Tề dạo vòng khoa chỉnh hình, vòng đến nơi bạn mới là bác sĩ ngoại khoa chuyện chia tay, ta quá dính , mới lên giường lần liền lần lượt ám chỉ mua nhẫn cầu hôn, cùng phải điên! Bách Kiến Tề chút dong dài dây giải quyết dứt điểm.

      Lúc chuẩn bị rời khu nội trú, ngón tay Bách Kiến Tề run lên lại ấn xuống phòng bệnh khoa nhi ở tầng trệt, xem chữ số thang máy chút chút nhảy lên, Bách Kiến Tề quyết định lại gặp nhóc thú vị kia..

      Bước nhân hết sức nhàn nhã, Bách Kiến Tề chào hỏi với các y tá khoa nhi, hoàng đế bình thường tuần thường bị vây quanh đến bên ngoài phòng sinh hoạt trẻ em, phòng sinh hoạt náo nhiệt như thứ tư, chỉ có vài đứa trẻ thực suy yếu nghe Tô Y Nguyên kể chuyện, Tô Y Nguyên trong lòng bế bé trai mập mạp.

      Cánh tay mảnh khảnh của Tô Y Nguyên thoạt nhìn thể chịu nổi thể trọng của bé mập, bé mập ở trong lòng Tô Y Nguyên vặn vẹo, đột nhiên vừa xoay đầu, ói ra người Tô Y Nguyên.

      Bách Kiến Tề nhìn thấy sắc mặt Tô Y Nguyên đột nhiên biến sắc, thở dài hơi, dựa theo phản ứng trước đây những bạn đếm xuể của mình, nghĩ nhóc hẳn phát giận, đem bé mập bỏ ra, theo nhìn ra, âu phục người nhóc giá trị dưới hai vạn.

      Tô Y Nguyện bị động tác của Cường Cường làm cho phát hoảng, sắc mặt biến đổi, vội vàng xem xét tình huống của Cường Cường, khẩn trương xem xét bạn . Y tá trưởng cũng chạy nhanh tới, Cường Cường nằm viện vì bị bệnh bao tử, Cường Cường nho rất thích ăn nho, ăn đến đau dạ dày. (AN: sao giống chị Tinh Vân thế, chỉ có khác nguyên nhân thôi. Đến bây giờ mình cũng quên được truyền kỳ bệnh dạ dày của chỉ. :)))

      “Cường Cường, Cường Cường, chỗ nào thoải mái?” Tô Y Nguyên ngay cả liếc mắt nhìn uế vật ngực cũng , cầm khăn tay tơ tằm thêu tên của , giúp Cường Cường chà lau uế vật dính ở bên miệng, mặt, “Cường Cường, chỗ nào thoải mái, cho chị biết!”

      Y tá trưởng tiếp nhận thân thể mập mạp của Cường Cường ôm đến bên người, “Em toilet rửa qua chút , chị bảo y tá kêu bác sĩ lại đây!” Y tá trưởng ôm Cường Cường hồi phòng bệnh, có y tá báo cho bác sĩ tới.

      Tô Y Nguyên , lo lắng theo vào phòng bệnh, đến khi nghe được bác sĩ Cường Cường có việc gì mới phát giác người mình mùi ghê, uế vật hoàn toàn làm dơ ngực áo của , xịu mặt đau khổ vào toilet.

      Y tá trưởng giàn xếp Cường Cường xong, ra phòng bệnh, thấy Bách Kiến Tề hào quang vạn trượng đứng hành lang, hấp dẫn chú ý của mọi người.

      “Bách chủ nhiệm, cậu có việc?” Vài ngày gần đây Bách Kiến Tề luôn xuất ở khoa nhi, làm các y tá trở nên xuân tình dập dờn, vội vàng tô mi vẽ mắt sơ sót công tác, điều này làm cho y tá trưởng có biện pháp ôn tồn cùng Bách Kiến Tề chuyện.

      có việc gì, tản bộ đến.” Bách Kiến Tề giãn cái eo lười, bước nhàn nhã vào trong thang máy.

      Y tá trưởng vẫn phát trước khi xoay người đầu Bách Kiến Tề hướng toilet kia thoáng nhìn, điều này làm cho trong lòng y tá trưởng nhất thời lộp bộp, chẵng lẽ Bách Kiến Tề thực coi trọng Tô Y Nguyên?

      có khả năng! tất cả bạn trước kia của Bách Kiến Tề đều có thân hình nóng bỏng, hơn nữa cũng chưa bao giờ động thủ theo đuổi phụ nữ, bất quá, đàn ông giống như Bách Kiến Tề, căn bản cần chủ động, các phụ nữ trước sau đều hy sinh tiếp bước.

      Tâm tình y tá trưởng trầm trọng hơn, mặc kệ có phải là buồn lo vô cớ nghĩ nhiều hay , để cho Tô Y Nguyên đơn thuần thiện lương rơi vào trong ma chảo của người đàn ông như Bách Kiến Tề!

      Bách Kiến Tề thực dễ dàng hỏi được tên Tô Y Nguyên từ các y tá ở đó, nguyên lai là đại tiểu thư Tô gia nổi tiếng nhưng ít xuất ở các buổi xả giao, cũng khó trách, ai ai cũng biết bảy tiểu tử nhà Tô gia đem em duy nhất quản chặt, đem sủng lên trời, cho lộ diện trong các buổi tiệc, cho kết giao với đại tiểu thư hư vinh này.

      Ở trong giới nhà giàu gọi là vị thiên kim tiểu thư cuối cùng, mọi người ai cũng tò mò công chúa cuối cùng này lạc vào nhà ai !!!!Nhà nào may mắn !!!

      Lúc nghe được lời đồn đãi này, Bách Kiến Tề đối với chuyện này cười nhạt, với , giữa nam và nữ chính là vui vẻ, trừ phi đầu óc bị nước vào mới có thể rước đại tiểu thư này vào cửa, giống như công chúa , lấy về để hầu hạ, nghĩ tới, đồn đãi quả nhiên thể tin, Tô gia đại tiểu thư chỉ kiêu căng, đáng sợ, còn đơn thuần ngây thơ thú vị.

      Bất quá Bách Kiến Tề biết nên đối với Tô Y Nguyên sinh ra hứng thú, bởi vì Tô Y Nguyên tuyệt đối phải là người có thể trêu chọc, trước phía sau có thực lực Tô gia hùng hậu, chính là bảy gã đàn ông tứ chi phát triển, suy nghĩ lại đơn giản, muốn đối phó cũng được.

      Phụ nữ trong thiên hạ rất nhiều, huống chi Tô Y Nguyên căn bản chỉ là chưa trưởng thành, chưa được gọi là phụ nữ, vẫn nên giữ khoản cách, cần tự rướt phiền toái vào mình. Bạn của luôn luôn là những em thành thục , gợi cảm .Ngoài ra những phụ nữ đó giường rất nhiệt tình, đa số cũng vì chia tay mà “ngoắc ngoắc triền” gây phiền toái cho .

      Duyên phận thực kỳ diệu, khi muốn tìm thấy, khi muốn tìm cũng trốn thoát.
      Last edited by a moderator: 6/9/14
      tieumiu_1210225297myuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :