1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh đến cùng rạng đông - Mạch Ngôn Xuyên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      ĐẾN CÙNG RẠNG ĐÔNG

      [​IMG]

      Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên.

      Thể loại: Chính văn, Ngôn tình, đại, Ngọt sủng, HE,....

      Độ dài: 69 chương + 3 phiên ngoại.

      Nguồn convert: Wikidich.

      Editor: Seo-senpai. + @michellevn

      Update: 1~3 chương/tuần.

      Bìa: Whisper_Star / T_G (#teamgio)

      Văn án:

      Gặp được em, cả cuộc đời này còn ai khác.

      Trong nghĩa trạm có người đẹp mới chuyển tới, đối xử với ai cũng rất tốt, chỉ riêng với Tưởng Xuyên là luôn kính nhi viễn chi*

      *kính nhi viễn chi: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng đối tượng nào đó, nhưng thực tế muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó.

      Bạn bè lấy làm ngạc nhiên hỏi: “Cậu trêu chọc gì ấy sao?”

      Tưởng Xuyên: “Lúc có hôn ấy cái, ấy liền khóc đến long trời lở đất…”

      Bạn bè: “Trời ạ! Còn như vậy lưu manh đến thế rồi sao? Mà đúng, lúc phải cậu vẫn ở trong nơi thâm sơn u cốc sao? Sao có thể quen với đại tiểu thư như ấy được?”

      Tưởng Xuyên liếm môi, liếc nhìn về phía Tần Đường, trong người nóng lên…

      Nam chính lưu manh VS nữ chính bạch phú mỹ.

      Nam chính tuy lưu manh nhưng là người tốt.

      Nhân vật chính: Tưởng Xuyên - Tần Đường.

      Ps1: Cp này là đời F2 của Bình hoa giới giải trí đó:)))
      Ps2: Mình mới edit, có nhiều kinh nghiệm, mong các bạn ủng hộ và đóng góp nhiều hơn:))):yoyo51:
      [​IMG]

      Mục lục

      Chương 1 * Chương 2 * Chương 3 * Chương 4 * Chương 5 * Chương 6 * Chương 7

      Chương 8 * Chương 9 * Chương 10 * Chương 11 * Chương 12 * Chương 13 * Chương 14

      Chương 15 * Chương 16 * Chương 17 * Chương 18 * Chương 19 * Chương 20 * Chương 21

      Chương 22 * Chương 23 * Chương 24 * Chương 25 * Chương 26 * Chương 27 * Chương 28

      Chương 29 * Chương 30 * Chương 31 * Chương 32 * Chương 33 * Chương 34 * Chương 35

      Chương 36 * Chương 37 * Chương 38 * Chương 39 * Chương 40 * Chương 41 * Chương 42

      Chương 43 * Chương 44 * Chương 45 * Chương 46 * Chương 47 * Chương 48 * Chương 49

      Chương 50 * Chương 51 * Chương 52 * Chương 53 * Chương 54 * Chương 55 * Chương 56

      Chương 57 * Chương 58 * Chương 59 * Chương 60 * Chương 61 * Chương 62 * Chương 63

      Chương 64 * Chương 65 * Chương 66 * Chương 67 * Chương 68 * Chương 69

      Phiên ngoại 1 * Phiên ngoại 2 * Phiên ngoại 3
      [​IMG]

      Last edited by a moderator: 20/9/19
      Nhitocngan, MaiAnhSF, rabbitphan32 others thích bài này.

    2. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      Chương 1


      Ra khỏi sân bay, Tần Đường lập tức lấy xe, lái thẳng đến phòng làm việc.

      đường đèn đuốc sáng trưng.

      Tần Đường đỗ xe ở ngay dưới phòng làm việc, ánh đèn trong phòng làm việc đúng lúc này vụt tắt, cũng mở cửa xe bước xuống. Chu Đồng chuẩn bị khóa cửa, nhìn thấy , kinh hỉ kêu lên: “Chị Tần Đường, chị về rồi sao?”

      Tần Đường khom người lấy máy ảnh từ ghế sau lên, quay người, đóng cửa xe lại, bước ra từ bóng cây bên đường: “Ừ, sao em lại tan tầm muộn thế này?”


      Chu Đồng lại mở cửa phòng làm việc, bật đèn lên. biết Tần Đường muộn như thế này còn tới chắc chắn là có việc. mới tới đây làm việc từ năm ngoái, còn chưa được ba tháng nhưng số lần Tần Đường xuất nhiều. mới gặp Tần Đường có vài lần, lời cũng chỉ được có vài câu.

      Tần Đường tới, dưới ánh đèn huỳnh quang, bóng dáng cao gầy, dáng người no đủ, vô cùng xinh đẹp. Chu Đồng thấy liền có chút kích động: “Em còn có việc chưa làm xong nên ở lại tăng ca chút ạ.”

      Tần Đường tự rót cho mình cốc nước, nhìn cặp sách vai Chu Đồng, uống ngụm nước cho nhuận họng rồi mới : “Em có thể về trước , cần để ý đến chị.”

      Chu Đồng bỏ cặp sách xuống, hỏi thử: “Em có thể ở lại giúp đỡ chị mà.”

      Tần Đường nhìn đồng hồ, 10h rồi, nếu có người hỗ trợ có thể về nhà nghỉ ngơi sớm chút. Nghĩ vậy, Tần Đường đưa cho Chu Đồng cái thẻ nhớ, : “Em copy hết ảnh chụp trong bốn tháng gần đây phân loại thành từng mục giúp chị nhé.”

      Chu Đồng cầm lấy thẻ nhớ, híp mắt cười: “Được ạ.”

      Tần Đường nhìn nhiều hơn vài lần, sắc mặt nhu hòa ít: “Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

      “22 ạ. Em mới tốt nghiệp năm ngoái.”

      mấy lần đổi việc rồi?”

      “Sáu…. sáu lần ạ.” xấu hổ trả lời, lại cố gắng giải thích cho chính mình, “Em rất thích công việc tại, mà đây cũng là công việc em làm được dài nhất. Em cảm thấy em có thể làm việc lâu dài ở đây!”

      Tần Đường nhướng mày: “Em phải vội, chị chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

      Sinh viên mới ra trường vừa đặt chân vào xã hội, nhảy việc liên tục cũng là bình thường, có gì kì lạ cả.

      Thực ra Tần Đường cũng rất trẻ, chỉ hơn 2 tuổi, nhưng lại luôn khiến người ta có cảm giác xa cách, hơn nữa phòng làm việc này lại là của chị ấy. Chu Đồng rất sợ chẳng may mình sai điều gì đó phải nghỉ việc. Chu Đồng nhìn Tần Đường lên tầng, trong lòng vô cùng rối rắm, biết trước cố gắng bịa ra câu chuyện tốt hơn chút rồi.

      Tần Đường để ý đến tâm tư của , bước vào phòng tối, bắt đầu công việc rửa ảnh.

      Đợi làm xong, nhìn đồng hồ mới để ý giờ hơn 2h sáng rồi.

      Ngẩng đầu nhìn loạt các tấm ảnh được kẹp dây, có nhiều màu sắc gì bởi chỗ kia vô cùng cằn cỗi, người dân làn da đều ngăm đen thô ráp, nhìn vô cùng khô nứt, thậm chí trẻ cũng như vậy.

      mím môi, nhíu mày ra ngoài.

      Tắt đèn, xuống tầng mới phát kia hóa ra vẫn còn ở lại.

      “Sao em còn chưa về?”

      Chu Đồng lắc đầu, vội vàng đưa thẻ nhớ đến: “Em phân loại xong xuôi cả rồi.”

      Tần Đường cầm lấy, nhìn thấy máy tính vẫn còn mở, liền kéo ghế ngồi xuống: “Cũng rạng sáng rồi, em mau về nhà nghỉ ngơi , ngày mai lại làm được.”

      mở hòm thư, gửi hết ảnh và tài liệu cho Hạ Tòng An, vừa quay đầu lại, thấy vẫn đứng ở chỗ cũ.

      Chu Đồng nhịn được hỏi: “Ảnh chụp ở đâu vậy ạ?”

      “Vân Nam.” Tần Đường tắt máy tính.

      Chu Đồng thổn thức: “Trước đây nghe Vân Quý Xuyên có rất nhiều địa phương nghèo, ngờ lại nghèo đến như vậy….”

      Càng nghĩ tới bạch phú mỹ như Tần Đường chạy tới cái nơi nghèo nàn như vậy để chụp ảnh. Hồi năm hai xem triển lãm ảnh của Tần Đường, năm đó triển lãm ảnh của Tần Đường hoàn toàn có những bức ảnh như thế này. nhìn Tần Đường, cảm thấy chị ấy giống như người khác, vô cùng đặc biệt.

      Tần Đường cầm lấy máy ảnh và túi xách, “Còn có địa phương còn nghèo hơn.”

      Chu Đồng hỏi: “Chị từng tới đó sao?”

      Tần Đường hơi nắm chặt tay, cúi đầu, giọng : “ từng, được nửa đường.”

      Chu Đồng mờ mịt: “Hả?”

      Được nửa đường là có ý gì?

      Tần Đường trả lời, : “Tắt đèn khóa cửa , muộn rồi, để chị đưa em về.”

      Chu Đồng nhìn sắc mặt lạnh nhạt của của Tần Đường, dám hỏi thêm nữa, ngoan ngoãn tắt đèn khóa cửa.

      …….

      Sáng sớm hôm sau, Tần Đường còn chưa tỉnh ngủ, bị điện thoại của Hạ Tòng An làm phiền liên tục: “Trở về rồi sao tiếng nào thế hả? Mỗi lần em đâu phải nhìn thấy thư của em mới biết cậu trở về hay chưa.”

      Tần Đường chưa được nghỉ ngơi tốt, bị đánh thức liền có chút cáu kỉnh: “ thể đợi đến tối rồi gọi được sao?”

      Hạ Tòng An nghe ngữ khí của Tần Đường, giọng điệu liền hòa hoãn xuống: “Được được được, xin lỗi.”

      Tần Đường vò đầu, cúp máy, tiện thể tắt luôn điện thoại.

      Lần thứ hai tỉnh lại là đầu buổi chiều, gọi điện thoại lại cho Hạ Tòng An, lại gọi cuộc nữa cho người đại diện.

      Bận rộn hơn nửa tháng, sắp xếp lịch chụp xong xuôi, Tần Đường nhận được điện thoại của Hạ Tòng An: “ ăn trưa ? có việc muốn với em.”

      Tần Đường đáp: “Được.”

      Hai người hẹn gặp ở quán ăn gần phòng làm việc của Tần Đường, cũng cách công ty của Hạ Tòng An xa. Hạ Tòng An lớn hơn 5 tuổi, hai người quen biết từ . Hạ Tòng An làm quản lý của trang web tin tức. Mỗ khi Tần Đường đâu về, muốn kêu gọi quyền góp đều nhờ chỗ Hạ Tòng An.

      Người phụ trách tại của Quỹ An Nhất là Tần Đường, nhưng bên ngoài cũng ai biết, bởi rất ít khi xuất , mọi chuyện đều do cha mẹ ra mặt.

      Trong mắt mọi người chỉ đơn giản là nhiếp ảnh gia có chút tiếng tăm.

      Mấy năm nay hai người phối hợp rất ăn ý, ít nhất là Hạ Tòng An cho rằng như vậy, bởi mọi cầu mà Tần Đường đưa ra, đều có thể làm được.

      tháng gặp, thay đổi nhiều. Hạ Tòng An khuấy cafe, “Lần tới định đâu?”

      Tần Đường trả lời: “ biết.”

      Mỗi năm đều có vài lần tới các vùng núi nghèo khó, thời gian cố định, mà địa điểm cũng là ngẫu nhiên lựa chọn.

      Hạ Tòng An cười: “Lần tới với em.”

      Tần Đường nâng mắt nhìn , nhàn nhạt : “ cần. cũng biết đấy, em thích có bạn đồng hành.”

      Hạ Tòng An nhíu mày, nhìn chằm chằm tay phải của , mu bàn tay trắng như tuyết có cái hình xăm, cành hoa cách tang bắt đầu từ mu bàn tay, kéo dài lên cuốn quanh cổ tay mảnh khảnh. Năm đó, sau khi hình xăm này xuất tay , bắt đầu thích độc lai độc vãng.

      Khóe môi Hạ Tòng An hạ xuống, : “Cái quỹ kia của em đăng tin ở trang web của bọn quá nhiều lần, có người trang web của chúng ta là lừa đảo, nếu lần này để và em cũng lộ diện, hiệu quả nhất định tốt hơn rất nhiều.Hay là, để em lộ mặt?”

      Nếu mọi người biết tất cả những phóng và ảnh về những vùng thâm sơn nghèo đói đó là do Tần Đường thực , là con của ảnh hậu và ông trùm điện ảnh, tất nhiên gây nên làn dư luận lớn, đối với Quỹ Nhất An vô cùng tốt.

      Tần Đường im lặng. Điều Hạ Tòng An tất nhiên hiểu , : “Để em suy nghĩ .”

      Hạ Tòng An sửng sốt: “Suy nghĩ vấn đề nào?”

      Tần Đường: “Chuyện em lộ diện….”

      Hạ Tòng An: “........”

      Lúc chia tay, Hạ Tòng An gọi lại: “Chuyện đó phải lỗi của em, cũng có ai nghĩ như vậy cả. Cho nên, em đừng ôm trách nhiệm vào người.”

      Tần Đường bình tĩnh nhìn , : “Em biết, em ôm trách nhiệm vào người.”

      Hạ Tòng An tức giận đến được câu nào. Người phụ nữ này, khi cố chấp lên đáng sợ ai bằng.

      Đầu tháng năm, Tần Đường thực hết các công việc dồn tích, tới Quỹ chuyến. Lão Viên - người phụ trách : “Nha đầu, đồ lần trước gửi đến Thiểm Tây có hai vấn đề.”

      Tần Đường hỏi lại: “Vấn đề gì vậy ạ?”

      Lão Viên thở dài : “Mưa to nên xe bị lật, rơi xuống mương. Quần áo đều bị ngấm nước bẩn, sách vở cũng thoát khỏi số phận tương tự.”

      Tần Đường hơi cứng người lại: “Còn người sao ạ?”

      Lão Viên : “Tài xế bị thương, nằm viện thời gian hồi phục rồi, bị làm sao cả.”

      Tần Đường im lặng vài giây: “Vậy là tốt rồi.”

      tại đường thông, mấy thứ kia hỏng rồi cũng sao, nhưng công ty bên kia thấy tài xế bị thương, xe cũng bị hỏng, liền làm loạn muốn chúng ta bồi thường.”

      “Chuyện này bác xem thế nào rồi cứ theo ý bác mà xử lý. Sau đó tìm công ty khác, đáng tin cậy chút.”

      “Ta cũng chọn được mấy công ty rồi, cháu đợi lát, ta lấy cho cháu xem.”

      “Đây.” Lão Viên chìa tờ giấy ra.

      Tần Đường nhìn, lão Viên chỉ vào công ty ở cuối danh sách: “Công ty này cũng làm từ thiện, lấy phí vận chuyển.”

      Tần Đường kinh ngạc: “Miễn phí?”

      Lão Viên: “Đúng. Ta tìm hiểu qua rồi, rất đáng tin cậy.”

      Tần Đường liếc mắt nhìn phần ghi chú: Hai lần tuần.

      “Vậy chọn công ty này , cháu tự liên lạc với họ.”

      ……..

      Tần Đường đặt vé Tây An, trước khi có tạt qua phòng làm việc, chuyện với người đại diện việc ở Thiểm Tây: “Hẹn lịch chụp xuống giữa tháng , muộn nhất là mười ngày sau tôi trở về.”

      Người đại diện đối việc tháng dành tầm mười ngày làm cái loại công việc vừa mệt vừa kiếm ra tiền này có chút phê bình kín đáo: “Thân ái, em thể về sớm hơn vài ngày sao? Loại chuyện thế này đâu cần em phải đích thân chứ?”

      Tần Đường cười: “Nhưng em thích.”

      Người đại diện: “.........”

      Tần Đường cầm lấy máy ảnh bỏ chạy trước, ở cửa liền đụng phải Chu Đồng. Ánh mắt sáng bừng: “Chị Tần Đường, chị có thể cho em theo ạ? Hồi học đại học em cũng từng tham gia hoạt động công ích.”

      Là mấy việc như kiểu chuyện với người già trong viện dưỡng lão hay quét đường các thứ ư…… Tần Đường nhìn : “ được.”

      “A..” Vẻ mặt Chu Đồng tràn ngập mất mát: “Tại sao ạ? Em…. Em tự trả tiền cũng được ạ…”

      “Cũng được.” Tần Đường dứt khoát cự tuyệt.

      Chu Đồng vẫn theo đằng sau , vô cùng muốn , liền năn nỉ: “Chị Tần Đường, để em làm chân chạy việc giúp chị xách hành lý cũng được, sau khi trở về em cũng tích cực tăng ca…. Chị mình rất đơn nha…”

      Tần Đường đột nhiên quay đầu lại, giọng vô cùng lạnh nhạt: “Em ngoan ngoãn ở lại .”

      Chu Đồng sững sờ tại chỗ.

      Tần Đường xa rồi, đồng nghiệp Tiểu Trần ở phòng làm việc liền tiến tới vỗ vai an ủi: “Tôi làm việc ở đây ba năm rồi, Tần Đường mỗi khi lên mấy vùng núi đó vẫn luôn mình, chưa bao giờ dẫn ai theo cả. Kể cả ra nước ngoài cũng vậy.”

      cho rằng bọn tôi chưa từng hỏi thử qua sao? Nhưng ấy dẫn người theo.”

      “Chính là, bọn tôi cũng muốn theo để trông thấy việc đời, nhưng ấy à, chính là ngại dẫn người theo tăng thêm phiền toái đó.”

      Chu Đồng nghe đồng nghiệp xong liền cảm thấy tâm lý được cân bằng lại.

      …….

      Hai giờ chiều Tần Đường đặt chân đến Tây An. Trước khi bên này phái người tới đón cho nên liền đảo mắt nhìn vòng xung quanh, nhưng lại thấy ai cả. Lôi di động ra gọi đến số điện thoại kia, giải thích tình huống, đầu dây bên kia là giọng sang sảng của người đàn ông: “ Tần, thực xin lỗi, tôi chó chút việc nên thể đích thân đón được, cho nên nhờ Xuyên tiện đường qua đón rồi. đợi chút, tôi gọi điện cho ấy để xem thế nào…”

      Tần Đường cúp máy, ra khỏi sân bay.

      Mặt trời rất lớn, bầu trời xanh thẳm, nhắm mắt lại.

      Hai phút sau điện thoại vang lên, Tần Đường cúi đầu nhìn, là số lạ, nhấc máy liền trực tiếp : “ ở đâu? Nếu tiện địa chỉ, tôi tự bắt xe tới.”

      Bên kia im lặng hai giây, sau đó giọng trầm thấp thuần hậu, hơi khàn vang lên: “Bãi đỗ xe, xe Jeep đen.”

      Sau đó với biển số xe.

      Tần Đường ghi nhớ biển số xe, kéo hành lý tới bãi đỗ xe. Xe Jeep đen vô cùng dễ thấy, bởi vì toàn bộ thân xe đều bị bùn bắn lên, bị ánh mặt trời phơi khô, nên trông càng thêm bẩn.

      tới, gõ gõ vào cửa xe, người đàn ông hạ kính xe xuống: “Xe khóa, lên .”

      Tiếp theo, ánh mắt liền dừng lại chút.

      Người phụ nữ rất trắng, trắng như tuyết, ở dưới ánh mặt trời trắng đến mức làm cho người ta lóa mắt.
      chuoivuive, dieudidomked, Suuuly56 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lót dép chờ nhé. Thanks
      seo-senpai thích bài này.

    4. seo-senpai

      seo-senpai Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      2,767
      @susu tks nàng ủng hộ nha:)))
      susu thích bài này.

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      mới thấy cung chưa gì edit luôn chương 1 rồi. Ủng hộ editor nhé :yoyo45:
      nhudao, Vy RuRiseo-senpai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :