1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

An thiếu, phu nhân cho mời - Vạn Sở Ngọc (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tên truyện : An Thiếu, Phu Nhân Cho Mời

      Thể loại: đại, sạch, sủng, HE

      Tác giả: Vạn Sở Ngọc

      Edit: chilenguyen

      Convert: tangthuvien

      Số chương: gồm 2 phần. Phần 1 89 chương. Phần 2 31 chương

      Lịch post: dự kiến 3 chương/tuần​

      Giới thiệu:

      Du học trở về, cha bệnh nặng qua đời, bị mẹ kế vì tranh đoạt di sản làm hư thanh danh, lại đuổi ra khỏi nhà

      Bạn trai kết giao tám năm cùng em tốt của quấn quýt giường

      Chỉ trong đêm, đem từ thiên kim tiểu thư trở thành hai bàn tay trắng

      An thiếu là cháu của tư lệnh quân khu. Ngũ quan tuấn mỹ, so với nữ nhân còn đẹp hơn, vì vậy mà lúc bị người khác trêu ghẹo.

      Nghe đồn tính tình bất thường, có thù tất báo, nhưng lại là Gay

      Gặp lại sau mười năm, liếc mắt cái liền nhận ra nghèo túng Sở Ngọc này chính là người năm xưa đánh . Là hạnh phúc hay bất hạnh đây ?

      Gây chuyện chắc chắn có hậu quả. Nếu Sở Ngọc biết có ngày hôm nay , tuyệt đối vì theo đuổi nam nhân mà đánh cái vào mặt nam nhân khác, mà người đó lại là đại thiếu gia uy quyền.

      Mở đầu:

      1. Người qua đường A: Thẩm đại thiếu, biết vừa rồi đắc tội với ai ?

      Thẩm Túy Dương: Ai, phải chỉ là tiểu quỷ

      Người qua đường A: Nhưng đó là bảo vật trong lòng An thiếu nha. có tin là đột nhiên đường liền bị người khác trùm đầu hành hung, lái xe xuất môn bị chặn đường ? Đó còn chưa tính, Tập đoàn Thẩm thị đột nhiên thiếu tài chính, mất chỗ đứng, bị công ty khác chèn ép, đứng bên bờ vực phá sản
      Thẩm Túy Dương: Kia làm sao bây giờ?

      Người qua đường A: Nhanh chạy theo xin lỗi nãi nãi đó. ấy bỏ qua, An thiếu liền bỏ qua.

      Thẩm Túy Dương: Nhưng là An thiếu là Gay sao?

      Người qua đường A: còn biết sao, nam nhân khi hưởng qua tư vị nữ nhân sao còn có thể lưu luyến nam nhân khác, huống chi cái thụ đều hy vọng ngày có thể xoay người làm chủ nhân a

      2. Lâm Hạo: An thiếu, Sở tiểu thư cùng em ấy hôm nay đánh nhau ở trung tâm thương mại, gây ít tổn hại

      An thiếu: Nếu ấy bị thương, có biết hậu quả!

      Lâm Hạo: ... ! Sở nhị tiểu thư bị đánh thành đầu heo, Sở tiểu thư lông tóc tổn hao gì.

      An thiếu: Tay ấy chắc là rất đau, liền mua thuốc giảm đau

      Lâm Hạo: ... ! An thiếu, người của trung tâm thương mại muốn bồi thường

      An thiếu: bọn họ đem giấy tờ đến Lí gia, nhân tiện gọi Lí tổng quản chuyến, bàn chút với họ về phí tổn thất tinh thần của bạn bổn thiếu gia

      3. An thiếu: Bà xã, hôm nay ở đường nhìn thấy rất đáng

      Sở Ngọc: Nga! vừa mắt , đáng tiếc quân sinh nàng chưa sinh, nàng sinh quân lão.

      An thiếu: ...

      Sở Ngọc: muốn làm gì? (kinh ngạc nhìn người nào đó đột nhiên cởi áo)

      An thiếu: tiếng người em còn hiểu, chỉ còn cách dùng hành động cho em biết, nghĩ muốn bảo bối nữ nhi

      Sở Ngọc: ... Ngô... ?
      Chris, thuytHale205 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Phần 1: An thiếu thương nhớ ( cái này chém nha, từ từ kiếm được nghĩa rồi đổi sau )

      Chương 1 : Về nước

      Sở Ngọc mình kéo rương hành lý ở sân bay thành phố A, tâm tình còn chưa bình phục khi nghe tin ba ba của mình bị bệnh nặng qua đời.

      "Sở đại tiểu thư, Sở tiên sinh rạng sáng hôm nay phát bệnh qua đời, lễ tang tổ chức trong ba ngày, cần phải về gấp." Gọi điện cho là luật sư riêng của ba Quách Hạo, Sở Ngọc hiểu vì sao trong giọng của luật sư nghe ra có vẻ bất mãn. Nhưng bây giờ điều đó quan trọng, người cha nàng quý nhất ra , bầu trời của nàng như sụp đổ.

      Người thường đưa đến trường, người hát ru ngủ, cùng khu vui chơi,.. thế nhưng qua đời. Vì sao còn biết chút tin tức nào trước đó? U não, khi nào ba bắt đầu bệnh, vì sao mẹ và em gì với ? Nếu họ sớm, phải được nhìn mặt ba lần cuối. Nếu sớm biết ba bị bệnh này, bao giờ ra nước ngoài du học.

      Nhưng thế giới bao giờ có nếu như, cho nên liền làm cho người ta sám hối.

      Sân bay quốc tế Giang Thành rất đông người, bởi vì hôm nay siêu sao quốc tế Triệu Tử Dật đoạt giải thưởng nam diễn viên xuất sắc về nước. Tuy công bố hàng trình bay, nhưng người hâm mộ vẫn biết được, sớm cầm biểu ngữ hoan nghênh .

      Triệu Tử Dật đeo cặp mắt kính siêu lớn xuất , trường nhất thời biến thành mảnh hỗn loạn, tiếng khóc, tiếng hét chói tai, tiếng kêu,… đầy đủ thanh lọt vào tai

      Thời điểm Sở Ngọc xuất ngoại Triệu Tử Dật còn có tên tuổi gì trong làng giải trí cho nên căn bản biết là ai, thấy nhiều người cầm tên của khóc nức nở còn cho rằng giống , có thân nhân bất hạnh qua đời, nhịn được vì thở dài tiếng

      Triệu Tử Dật, trong vòng ba năm gần đây nhanh chóng trở thành siêu sao trong làng giải trí. Bề ngoài tuấn mỹ, giọng dễ nghe và kỹ thuật diễn xuất xuất sắc nên nhanh chóng từ vô danh tiểu tốt trở thành hàng sao. Năm nay nhờ vào bộ phim “ Tình cuối cùng” đoạt được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, lượng người hâm mộ 5 triệu, vị trí ngày càng thăng cấp có gì cản trở làm cho nhiều tiền bối nhìn vào kinh khiếp.

      Có người có chỗ dựa lớn, lại có người có phú bà bảo trợ, hoặc do trời sinh được vạn người chú ý… nhưng hết thảy chỉ xem là mây bay. Chưa bao giờ giải thích, vì vậy khí thế ngày càng tăng.

      Trong mắt người khác Triệu Tử Dật là vô cùng tốt số, nhưng theo lại vô cùng phiền toái. thể đường bình thường, thể , ngay cả toilet cũng dám ngồi lâu. Nếu như phóng viên giải trí vô tình biết được khẳng định ai cũng biết siêu sao quốc tế Triệu Tử Dật nhiều nước a, nghĩ đến đều đau đầu.

      Lần này về nước vẫn luôn giữ bí mật, biết vì sao lại bị người khác biết. Nhìn sân bay nhốn ngáo người hâm mộ, đáy mắt tràn đầy thất vọng, nhưng vẫn là phải cùng mọi người nhiệt tình chào hỏi. có biện pháp, những người này đều là áo cơm, cha mẹ của , chính là người làm cho thành thần tượng của vạn dân.

      Thời điểm bắt tay cùng người hâm mộ, kính râm liền chú ý đến nữ nhân mặc đồ đen kéo theo rương hành lý. đôi mắt to nhìn chằm chăm bản đèn Led trong tay nhóm người hâm mộ. Đó là ánh mắt gì? Bi ai? Đồng tình? Tiếc hận? Thương tiếc?

      Triệu Tử Dật đầu óc mơ hồ, nhiều từ như vậy đều có thể nghĩ ra, phỏng chừng giáo viên tiểu học đều phải cười thầm. Nữ nhân này mẹ nó có ý tứ gì. Thời điển ngồi máy bay ngồi gần nhau, nữ nhân này khi lên máy bay nhìn cái, đúng, là liếc cái bằng nhìn dãy số ghế ngồi.

      "Vị tiên sinh này, chỗ ngài ngồi là vị trí của tôi."

      Triệu Tử Dật lấy xuống mắt kính râm lớn nhìn nàng nở nụ cười điên đảo chúng sinh liền tiếp tục ngủ. Dựa theo tình huống đó, nữ nhân nếu nhìn thấy chính diện dung mạo của nhất định kích động hưng phấn nhảy nhót , sau đó chủ động đem chỗ ngồi nhường cho , ngoan ngoãn ngồi bên cạnh chờ tỉnh lại. Đáng tiếc, quá đề cao sức quyến rũ của bản thân.

      "Vị tiên sinh này, tôi tại tâm trạng được tốt, nếu muốn tôi gọi nhân viên phục vụ đến mời ngài đứng lên."

      Triệu Tử Dật tức giận lập tức đứng dậy, thể tin nhìn nữ nhân mặt ràng viết tôi rất tức giận, nhịn xuống hỏi “ biết tôi là ai?”. dù sao cũng là siêu sao quốc tế nha.

      Sở Ngọc thấy nhường chỗ, liền lẳng lặng ngồi xuống, từ đầu đến cuối đều có liếc thêm cái. Chỉ nhìn mây trắng ngoài cửa sổ bằng ánh mắt bi ai, giống như trong nhà có người mất. sai, chính là ánh mắt này.

      Triệu Tử Dật bị nhục, sức quyến rũ của , thế nhưng cũng có ngày hôm nay.

      "Tử Dật, giúp tôi ký tên !"

      "Tử Dật, chụp với tôi bức ảnh !"

      Nhìn thấy người hâm mộ kích động tột đỉnh, cảm xúc thiếu hụt do nữ nhân kia liền lập tức được lấp đầy. vẫn là thôi, vĩnh viễn là thần tượng Triệu Tử Dật. Người hâm mộ xúm lại, bên ứng phó với cầu của họ, đâu còn nhìn thấy nữ nhân có ánh mắt vụng về đó. Quên , lần sau nếu gặp lại, nhất định cho nàng biết đến cùng là ai.

      Sở Ngọc về đến nhà, mẹ và em đều ở nhà, lão quản gia mở cửa cho . Nhưng ánh mắt nhìn rất lạ, có loại cảm xúc làm người ta nên lời. Tuy vài năm gặp, nhưng vì sao ánh mắt ông nhìn nàng lại kém nhiều như vậy.

      "Trung thúc, ba tôi tại ở nơi nào?" Đừng hiểu lầm, Sở Ngọc hỏi là di thể ở nơi nào.

      Lão quản gia hừ lạnh tiếng.
      “ Thế giới ở nước ngoài quả hấp dẫn, đại tiểu thư còn trở về làm cái gì, lão gia trước kia thương tiểu thư như vậy, kết quả lão gia bệnh đại tiểu thừ đều việc học quá bề bộn trở về được, tại người còn về làm gì nữa”

      Sở Ngọc nghe còn hiểu chuyện gì. Trung thúc có ý gì? lúc nào có nhận được điện thoại ba bệnh, khi nào chịu trở về.

      "Trung thúc, người vậy là sao, tôi còn chưa biết ba ba sinh bệnh ."
      Lão quản gia lại hừ lạnh tiếng.
      "Quên , đại tiểu thư, lão Trung tôi chỉ thay mặt lão gia bất bình thôi. Người là đại tiểu thư, cái gì chính là cái đó”

      Sở Ngọc làm sao hiểu ý châm chọc trong lời của Trung thúc. Nhưng đây là người nhìn lớn lên. Năm 3 tuổi mẹ cùng ba ba đột nhiên tranh cãi ầm ĩ sau đó bỏ . Chính là Trung thúc luôn bên cạnh chăm sóc cho đến khi mẹ kế cùng em Sở Lan vào nhà. Người ngoài mẹ kế tâm địa độc ác nên Sở Ngọc thích bà, cả ngày chỉ theo ba ba, ba ba làm liền bám theo quản gia Trung thúc.

      Nhưng sau này Sở Ngọc phát mẹ kế có quá xấu, em cũng nghe lời . Mỗi ngày đều ngọt ngào gọi chị. Dần dần cũng tiếp nhận hai người, thời điểm đó mọi người trong nhà cũng tiếp nhận hai người họ.

      “ Trung thúc, tôi tại nghĩ giải thích cái gì, tôi chỉ muốn biết ba tôi tại ở đâu”

      Lão quản gia than tiếng, xem ra Sở Ngọc gấp đến khóc rồi. Dù muốn nhưng vẫn phải cho chỗ lão gia. Nhưng lời quản gia làm Sở Ngọc càng hiểu, luật sư ràng với là cử hành tang lễ ba ngày, vì sao lại làm trước khi nàng về ngày. Vì sao Quách luật sư bất mãn với . Vì sao Trung thúc đối với nàng vô cùng thất vọng?

      Sở Ngọc cảm thấy cổ họng nghẹn lại, khó chịu thở dốc. đại khái dự cảm được, mọi chuyện khi kết nối lại tạo nên việc gì, nhưng muốn nghĩ đến, là sợ hãi, sợ hãi mất mọi thứ.

      Tập đoàn Sở thị ở Gianh Thành là danh môn thế gia. Sở đổng trưởng qua đời, tuy rằng có ảnh hưởng đến cổ phiếu Sở thị, nhưng cũng chỉ tổn hại chút da lông, Sở thị đến cùng vẫn còn chỗ chống lưng. Đương nhiệm Sở phu nhân Đỗ Nhược Chi là chủ tịch của Tập đoàn Sở thị, quản lý hết mọi chuyện lớn . Có thể tay che trời.

      Trong lễ truy điệu, người nào có quan hệ dù lớn hay đều đến viếng. Đỗ Nhược Chi vẻ mặt đầy nước mắt tiếp đãi từng người mà Sở Lan sau lưng bà khóc suốt, đến độ ngất xỉu. Đỗ Nhược Chi luống cuống tay chân gọi người đưa ta vào trong nghỉ ngơi cho tốt.

      Mọi người khó tránh khỏi đồng tình với họ đôi nhi quả phụ , Sở đổng trưởng ra . Để lại hai mẹ con lẻ loi quạnh, thậm chí phải tiếp nhận lớn như vậy Sở Thị quả vô cùng đáng thương

      Vài vị phu nhân nhìn Sở Lan được đưa vào trong nhịn được nghĩ đến Sở gia đại tiểu thư. Là con của vợ trước đổng trưởng. Con khóc đến ngất . Thế nào lại thấy bóng dáng đại tiểu thư

      “ Tôi thấy tin đồn tám phần là , các người xem Sở đổng trưởng khi còn sống thương vị đại tiểu thư kia như vậy, kết quả thời điểm bệnh nặng đều thấy mặt mũi ta. cái gì mà việc học bận rộn, kịp trở về”

      “ Mẹ ta lúc ta ba tuổi bỏ . Vị Sở phu nhân sau này là người hiểu chuyện, nghe bị ta cho nếm đủ đau khổ, còn luôn khi dễ nhị tiểu thư. Các người nghĩ xem, ta là đứa có mẹ, làm sao có thể được dạy dỗ tốt được”

      “ Cũng thể như vậy, vị Sở phu nhân tại đối với ta rất tốt, con của mình còn cho xuất ngoại du học, mà cố tình để ta . Còn chưa đủ tốt sao?”

      “ Các người cũng nhìn ta là ai. Là người thừa kế của Sở thị, còn có danh chính ngôn thuận tiếp nhận tập đoàn sao? Cho nên ngay cả tang lễ cũng lười tham dự”

      "Nhìn xem Sở nhị tiểu thư, khóc đến độ hôn mê rồi..."

      Mỗi người lời , đối với Sở đại tiểu thư hạ thấp đến tận cùng, vô tình lại nâng cao vị thế của nhị tiểu thư. Sở Ngọc vội vàng đến nơi, mọi ánh mắt tập trung người nàng đều là xem thường, có ý tránh xa. Lúc này đây đối với Sở Ngọc là thời điểm khó chịu đến cực điểm. Đáng tiếc rảnh để chú ý đến họ. Thời điểm nhìn thấy ảnh chụp trắng đen của ba ba , sớm khóc thành tiếng.

      "Ba, con trở về."

      “ Sở Ngọc, con trở lại, ba con sinh bệnh nhưng vẫn mong con trở về. Nhưng là con có thời gian , thời điểm nguy kịch cuối cùng vẫn gọi tên con, muốn gặp mặt

      Khách viếng tang lễ đối với vị đại tiểu thư nàng càng thêm cười nhạt. Sinh con như vậy đến cùng là tạo nghiệt gì.

      "Mẹ, con biết..." Sở Ngọc nghẹn ngào nên lời , Đỗ Nhược Chi liền cướp lời

      “ Ai cũng biết người khoẻ mạnh như vậy liền , bình thường ba con thân thể rất tốt, làm sao biết trước được” xong lại gào khóc.

      Bên cạnh có vị phu nhân nhịn được đến nâng Đỗ Nhược Chi dậy, chán ghét trừng mắt nhìn Sở Ngọc” Có người căn bản chính là vong ân bội nghĩa. Bà đối với ta tốt, ta chút cảm ơn đều có . sai còn biết sửa đổi còn chưa tính. Lại còn dối chống chế cho mình. Nhược Chi. Bà cũng đừng quá thương tâm, Sở tiên sinh tuy rằng nhưng bà còn Sở thị và Sở Lan. Đừng tưởng dùng danh phận trưởng nữ chiếm hết tiện nghi. Chúng ta nhiều người nhìn thấy như vậy, còn để cho người có tâm địa làm chuyện tốt/”
      Sở Ngọc từ lúc về nước đến giờ luôn bị chỉ trích và ác cảm, nhưng giọng điệu này là lần đầu tiên nàng nghe thấy. Nếu như ba qua đời đối với là đả kích vô cùng lớn bây giờ nghe mẹ của bạn trai kết giao tám năm, thậm chí sắp bàn đến chuyện hôn nhân dùng giọng điệu nghiêm khắc cùng căm ghét chỉ trích mình, Sở Ngọc cảm thấy thế giời này đều đảo lộn rồi.

      "Lí bá mẫu, người là có ý gì?"

      "Bá mẫu! Sở đại tiểu thư, tôi khả đảm đương nổi hai chữ bá mẫu này của , thu hồi bộ dáng giả mù sa mưa lừa người khác của lại . Còn nữa, từ hôm nay cách xa con trai tôi chút”
      Christhuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: nhà để về

      Sở Ngọc trước khi xuất ngoại, có người bạn trai kết giao tám năm Lí Ngôn Mạc.

      Lí gia cùng Sở gia là bạn bè làm ăn thương trường, quan hệ hai nhà rất tốt. Lí Ngôn Mạc lớn hơn Sở Ngọc 6 tuổi, bộ dáng tuấn tú, là người trong lòng của rất nhiều . Lần đầu tiên Lí Ngôn Mạc nhìn thấy Sở Ngọc là năm 3 tuổi, 9 tuổi. Lúc đó mẹ mới bỏ , Sở Ngọc có chút quái gở, thích chuyện. giống như là thiên sứ, làm cho tâm hồn của nàng tràn ngập ánh mặt trời. Đứa ba tuổi biết cái gì là , lại cố tình hét lớn về sau phải gả cho Ngôn Mạc ca ca

      Người lớn hai nhà đều cho là tiểu hài tử đùa. Đáng tiếc ý niệm này lại ở trong đầu bé con mọc rễ nảy mầm.

      Tiểu nha đầu luôn quấn quít đòi quản gia đưa qua nhà Ngôn Mạc ca ca. đến trường bé liền khóc nháo muốn đến trường, nhưng vì quá nên chỉ có thể nhà trẻ. Vậy mà vẫn chưa từ bỏ ý định, mỗi ngày đều đeo túi lưng đến trước cửa phòng học của chờ. Chỉ vì muốn tan học có thể liếc mắt nhìn cái.

      Cho nên mỗi lần Lí Ngôn Mạc tan học, đều nhìn thấy trước cửa tiểu nha đầu ghé vào cửa ngủ nước miếng chảy ròng ròng, khi đó các học sinh đều chê cười đến trường dẫn theo cái đuôi . phiền, mỗi lần đều trốn tránh bé. Khi bé thấy liền ngồi xổm trước của phòng học khóc kinh thiên động địa. Cuối cùng chủ nhiệm lớp nhượng bộ cấp cho bé cái băng ghế sau cùng của lớp, bé liền ầm ĩ, nháo nữa.

      Tiểu nha đầu vui vẻ chạy loạn, giáo viên nhà trẻ cũng quản được, dù sao là đứa con nhà giàu, muốn quản cũng quản được. Cố gắng hầu hạ tốt là được rồi. Kết quả là học xong ba năm nhà trẻ cái gì kêu phương trình bé đều biết. Ở nhà trẻ được xem là tiểu thần đồng, cần đọc sách nhưng cái gì cũng biết. Bé cho rằng đều là vì Ngôn Mạc ca ca, nên bé càng thêm quấn quýt .

      Nhưng Lí Ngôn Mạc lại càng thêm phiền, 12 tuổi rồi. Chuẩn bị lên sơ trung, 12 tuổi thông thường có mối tình đầu, lớp học lại bé An An ôn nhu như nước lại hiểu biết, nghi lễ đoan trang, đây mới chính là tình nhân trong mộng của nha.

      Nhưng trong sinh mệnh từ khi xuất cái tên Sở Ngọc bị bé đánh ấn ký lên người. Ngay cả viết thư tình con nhà người ta cũng đều chạy hết, phiền não. Ngay lúc đó lại có tên ẻo lả chuyển đến lớp . Hữu khí vô lực ma ốn đúng nghĩa, nhưng lại đem đám con mê đến thần hồn điên đảo, ngay cả An An cũng đều chủ động cho tên đó socola. Vậy mà ma ốm kia cảm kích, còn quăng vào thùng rác, An An mất hết mặt mũi khóc suốt tuần.

      Lúc này bé Sở Ngọc lên lớp 1, nhưng lại rất cao, lớp 1 cũng có thể cao đến 1,3m. Mỗi lần khu vui chơi đều do bé trả tiền, làm Lí Ngôn Mạc rất đay lòng. Lí gia giàu có bằng Sở Gia. chính vì vậy dù phiền cũng dám đắc tội nàng.

      Lí Ngôn Mặc vốn còn vì An An mà đau lòng, vừa vặn bé Sở Ngọc lại xuất . Bé khi nào lớn, có phải được làm bạn của Ngôn Mạc ca ca .

      dù muốn kết giao bạn , cũng phải tiểu nha đầu như bé. Đúng lúc ma ốm ngủ được ra ngoài, Lí Ngôn Mạc nghỉ trưa cũng biết làm gì, cũng tự cao tự đại thuận thế lợi dụng tiểu nha đầu ‘” Sở Ngọc còn thể làm bạn của Ngôn Mạc ca ca”

      Bé nghe vậy liền khóc lớn, nước mắt ngày càng nhiều. liền : “ Bất quá nếu Sở Ngọc làm tốt kiện này , Ngôn Mạc ca ca đáp ứng chờ Sở Ngọc lớn được làm bạn

      Bé nghe xong liền hăng hái, mở to đôi mắt “ Ngôn Mạc ca ca , Sở Ngọc nhất định làm tốt”

      cười nhạt chỉ vào bóng lưng ma ốm “ Thấy nam sinh mặc đồ trắng . có việc gì bộ dạng so với nữ hài tử còn xinh đẹp hơn chính là ảnh hưởng đến cân bằng nha. sớm muốn cho bài học nhưng do học cùng lớp dễ dàng bị nhận ra. Em đến giúp đánh , lưu lại dấu vết mặt là được rồi”

      Bé nhìn nam sinh mặc áo trắng, lại nhìn Lí Ngôn Mạc cười “ Sở Ngọc thấy Ngôn Mạc ca ca rất đẹp mắt”

      đối với việc nàng lấy lòng có phản ứng gì , lạnh lùng : “ có phải em đồng ý”

      Tiểu nha đầu nhanh chóng lấy lòng cười: "Nguyện ý nguyện ý , Ngôn Mạc ca ca cần tức giận."

      nghe vậy sắc mặt hoà hoãn ít, lại chỉ vào người mặc tây trang cường tráng “ Có nhìn thấy , đó là cái kia bệnh… , là tiểu bạch kiểm bảo vệ. lát dụ rời , em đánh người kia”

      Bé vui vẻ gật đầu, vui vẻ đường theo tiểu bạch kiểm, đến chỗ tối của trường học chờ người đó mất cảnh giác liền xông lên đẩy ngã, sau đó đánh loạn lên mặt , hoàn thành lại bỏ chạy mất. Vốn bé còn tưởng việc này rất khó khăn. ngờ tiểu bạch kiểm cùng Ngôn Mạc ca ca đều giống nhau, lớn như vậy nhưng khí lực đều có, hơn nữa chỉ cao hơn bé chút, cho nên bé đánh người xong lá gan trở nên lớn hơn.

      Sau khi thành công giúp Lí Ngôn Mạc, bé càng thêm kiêng nể, danh chánh ngôn thuận theo , gặp ai cũng là của nàng, ai có thể đoạt được, làm cảm thấy đau khổ cũng chẳng thế nên lời. Vào thời điểm đầu tháng 3 năm đó , bé đến trường xem Lí Ngôn Mạc chuyến, lại đúng lúc nhìn thấy bị đám người xấu đánh, bé hai lời liền lập tức xông vào làm đám học người kia phen khiếp đảm.

      Bọn họ chẳng qua là bạn học với nhau bởi vì mẫu thuẫn mà tranh cãi dẫn đến đánh nhau. Ai cũng ngờ tiểu nha đầu kia hai lời liền trực tiếp xong vào, người đánh trúng bé, bé dường như biết đau dù máu mũi chảy ào ào xuống vẫn cứng rắn hỏi " ai dám khi dễ Ngôn Mạc ca ca của ta"

      Ông trời, gặp tình huống này đám người liền nhanh chân bỏ chạy. Lí Ngôn Mạc trước kia thích Sở Ngọc, nhưng là thấy bé như vậy che chở cho , ngay cả mạng cũng cần. Bé ngốc làm cho rất đau lòng liền ôm nàng đưa đến bệnh viện. Nha đầu máu mũi ròng ròng vẫn còn hỏi : “ Ngôn Mạc ca ca, em lớn lên có thể làm bạn sao”

      Lí Ngôn Mạc liền đáp ứng, người lớn hai bên ngờ lời tưởng như đùa lại có ngày trở thành . Cũng may hai nhà có giao tình tốt, môn đăng hộ đối, Sở ba ba lại rất thích , tuy lớn hơn Sở Ngọc 6 tuổi, nhưng nguyện ý chờ đợi đến khi Sở Ngọc tốt nghiệp đại học, Sở ba liền vui vẻ đồng ý , có biện pháp, con cũng ông chính là thích .

      Mẹ Lí Ngôn Lạc luôn quá thích Sở Ngọc, cảm thấy đứa này có mẹ ruột, khẳng định việc dạy dỗ có vấn đề, lại được nuông chiều từ bé, tính khí đại tiểu thư là khó tránh khỏi. Lại còn dám ở trường đánh nhau, rất hung dữ. Nhưng vì Sở gia nghiệp to lớn, Lí gia cũng luôn dựa vào Sở gia mà sống nên bà từ đầu cũng dám

      Nhưng tại cần để ý điều đó, nay Sở Chính Khang chết, người sáng suốt nhìn vào cũng biết Sở thị thay đổi , họ Đỗ còn phải lên nắm quyền. Tuy nha đầu kia mang tiếng là đại tiểu thư Sở gia nhưng tại thanh danh rất xấu. Thái độ Đỗ Nhược Chi ràng là muốn trở mặt, dù ý hay công kia đều là chửi bới danh dự của nàng, mà nha đầu ngốc kia còn biết. Cưới về căn bản chính là mua bán lỗ vốn, sinh ý này bà cũng cần.

      “ Bá mẫu, con cùng Ngôn Mạc là tâm nhau” Sở Ngọc cảm thấy bản thân mất tất cả, ba ba, gia đình, còn có Ngôn Mạc. ngốc, rất nhiều việc quá ràng, nhưng quá yếu ớt, lúc trước ba ba là chỗ tránh gió của , mà bây giờ chỗ đó cũng còn nữa. lúc này còn gì chứ?


      "!" mẹ Lí Ngôn Mạc giống như nghe được chuyện buồn cười." dù sao tuổi còn , biết cái gì là tình . Ngôn Mạc nhà chúng ta bị phiền muốn chết mới đáp ứng . Muốn có tình trước hết nên học cách tự mình trước

      Lời Lí mẹ giống như dao đâm vào ngực Sở Ngọc. lựa chọn trốn tránh, lựa chọn tin tưởng vào tình cảm của mình. Nhưng là trong đầu nghĩ đến khi ở cùng nhau Lí Ngôn Mạc chỉ thường xuyên nhíu mày. chưa từng vì nàng mà cười, vì nàng mà khóc, đừng đến chuyện khác lớn hơn.

      Sở Ngọc trầm mặc , cùng Lí mẹ lý luận, ngược lại càng thêm trầm tĩnh đứng lên, tại có tâm tình khác, vì thể nhìn thấy ba ba lần cuối cùng, cho nên chỉ có thể chỉ mình cố gắng hết sức đưa người hết đoạn đường cuối cùng. thể ở lễ tang của người làm chuyện có lỗi, làm cho người khác chê cười.

      Ai muốn nhìn thế nào cũng được, cho là diễn trò, hơn nữa là diễn viên có tâm cơ rất sâu. Nhưng thế sao, việc tại là phải đưa ba ba hết đoạn đường cuối cùng ai cũng thể ngăn cản.

      Đỗ Nhược Chi vốn cho rằng nha đầu kia khống chế được, khóc nháo, nhưng vẫn cứ trầm tĩnh làm cho bà phải mở rộng tầm mắt, này so với trong tưởng tượng của bà khó đối phó hơn rất nhiều. Nhưng như thế sao, đây là Sở gia, ở đây ai chấp nhận được người đầy thủ đoạn. chỉ còn biết chấp nhận cảnh nhà để về.
      Christhuyt thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :