1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

99 lần nói yêu em - Diệp Phi Dạ (11)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      99 lần

      [​IMG]

      Tác giả: Diệp Phi Dạ

      Thể loại: Tiểu thuyết tình cảm

      [​IMG]


      Lúc đến nhà ngủ nhờ, cẩn thận còn mượn thân thể của ngủ đêm.

      Từ đó về sau, bị liền dây dưa tới.

      Trước khi cưới, dùng mọi cách để bức hôn , sau khi cưới, nghĩ mọi cách làm thế nào để ly hôn .

      "Nam thần, ta cưới! cưới! cưới!" Rốt cuộc khi ba lần chuyện quan trọng, dứt khoát ném cho tờ giấy thỏa thuận li hôn.

      Vốn tưởng rằng cuối cùng cũng được giải thoát, nhưng nghĩ rằng... Sau khi li hôn, lúc nào cũng tiến vào phòng của , quấn lên người ... rốt cục thể nhịn được nữa hét: "Chúng ta ly hôn!"

      bình tĩnh liếc mắt nhìn cái, đem thỏa thuận li hôn ném đến trước mặt , phía ràng viết là: Xe thuộc về , phòng ở thuộc về , công ty thuộc về , con cái thuộc về , ... Cũng thuộc về ?

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Nam thần kiêu ngạo ở nhà của tôi (1)

      "Cuộc đời tôi đẹp nhất là kể từ khi bắt đầu gặp được ngươi."

      -

      Lúc Tô Chi Niệm lái xe về đến nhà giờ sáng.

      Trong biệt thự rất yên tĩnh, ngoại trừ đèn của phòng khách vẫn còn sáng những phòng khác là mảnh đen kịt.

      Tô Chi Niệm bước lên lầu, bắt đầu kéo cà- vạt, đẩy cửa phòng ngủ ra, Tô Chi Niệm bật đèn, tiện tay đem áo khoác tây trang và cà- vạt ném lên ghế sa lon, sau đó cởi cúc áo sơ-mi rồi về phía phòng tắm. diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      Nhưng vừa mới tới cửa phòng tắm bước chân của Tô Chi Niệm bỗng dưng dừng lại, bàn tay cởi cúc áo của dừng chút, giống như là nhận ra gì đó, chậm rãi nghiêng đầu, thấy giường của mình có người phụ nữ nằm.

      Tô Chi Niệm đầu tiên là kinh ngạc sau đó bỗng chốc nhăn mày, nhìn chằm chằm người phụ nữ giường mấy lần, sau khi nhìn khuôn mặt người phụ nữ kia trong nháy mắt sắc mặt của lạnh đến cực điểm, chút do dự tiêu sái đến bên giường, kéo tay của người ngủ say giường về phía cửa.

      Tống Thanh Xuân từ trong mơ giật mình tỉnh giấc, đại não có chút lờ mờ, lúc cảm thấy được từ cổ tay truyền tới đau đớn cả người bị Tô Chi Niệm lôi ra khỏi phòng ngủ.

      "Tô Chi Niệm, trở về..." Tống Thanh Xuân vừa mới kêu tên của Tô Chi Niệm sắc mặt của liền trở nên thâm trầm, gia tăng sức lực kéo cổ tay của Tống Thanh Xuân, ngã đau hít hơi, thanh dừng lại phía sau.

      Tô Chi Niệm kéo Tống Thanh Xuân xuống lầu rất nhanh, Tống Thanh Xuân theo kịp nhịp điệu của , bước loạng choạng, thất tha thất thểu, đột nhiên ngã xuống đụng phải cái giá gỗ, bình sứ rơi xuống đất, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, Tôn tẩu dưới tầng giật mình tỉnh giấc, vội vàng mặc áo ngủ chạy ra, nhìn thấy cảnh Tô Chi Niệm lôi Tống Thanh Xuân xuống lầu, vẻ mặt luống cuống kinh hoảng mở miệng: "Tô tiên sinh, Tống tiểu thư, hài người có việc gì vậy..."

      Lời của Tôn tẩu còn chưa hết bị Tô Chi Niệm dùng ánh mắt nghiêm nghị đảo qua khiến cho Tôn tẩu sợ đến nỗi ra lời, lập tức rũ mắt xuống, tránh ra hai bước, lo lắng nhìn Tô Chi Niệm kéo Tống Thanh Xuân qua trước mặt mình. diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      "Tô Chi Niệm, buông..." Tống Thanh Xuân giãy giụa, muốn thoát ra khỏi kiềm chế của Tô Chi Niệm, nhưng mà cuối cùng cũng có ích gì cả, vẫn bị Tô Chi Niệm mạnh mẽ kéo lê tới cửa.

      Cửa mở ra, gió đêm mùa đông lạnh nhhuw băng thổi tới làm cho giọng của Tống Thanh Xuân run run: "Tô Chi Niệm, tôi hôm nay tới tìm , là có chuyện..."

      Lời của Tống Thanh Xuân còn chưa hết Tô Chi Niệm kể từ khi về đến nhà vẫn im lặng bỗng nhiên mở miệng, trong giọng lộ ra hàn khí và khí tức nguy hiểm: "Tống Thanh Xuân, là ai cho tư cách xuất trước mặt tôi?"

      biết là giọng của Tô Chi Niệm quá lạnh hay là quá bén nhọn mà đột nhiên Tống Thanh Xuân ngẩn ra, lời định ra khỏi miệng cũng tắt ngấm. diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      Tô Chi Niệm chậm rãi quay đầu, gương mặt chói mắt có bất kì biểu cảm gì cả, ánh mắt giống như hai thanh đao bén nhọn bắn về phía Tống Thanh Xuân, khóe môi của nhếch lên, giọng vô tình lạnh như băng: "Tôi nhớ tôi rồi, cho dù có chết cũng đừng tiếp tục xuất ở trước mặt tôi!"

      xong, Tô Chi Niệm liền dùng sức, trực tiếp đẩy Tống Thanh Xuân ra ngoài cửa, sau đó lưu tình dùng lực đóng mạnh của lại phát ra tiếng "Phanh —— " đinh tai nhức óc

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2: Nam thần kiêu ngạo ở nhà của tôi (2)

      Editor: Trục Nguyệt

      Thời điểm Tôn tẩu bưng cà phê bước vào phòng ngủ, Tô Chi Niệm tắm xong, đổi thân quần áo đơn giản ở nhà, đứng ở bên cửa sổ sát đất, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, vẫn nhúc nhích chút nào.

      Lúc này người Tô Chi Niệm vẫn còn là tỏa ra hàn khí bức người, thế nhưng gương mặt lại cực kì bình tĩnh, phảng phất những thô bạo vô tình vừa rồi chỉ là ảo giác.

      "Tô tiên sinh, cà phê." Tôn tẩu đem cà phê đặt ở cái bàn tròn ở ban công.

      Tô Chi Niệm giống như nghe thấy giọng Tôn tẩu, phản ừng gì cả.

      Tôn tẩu đứng bên cạnh hồi, mở miệng: "Tống tiểu thư lúc gần tối mới qua đây, đợi ngài gần bảy giờ."

      Tô Chi Niệm lên tiếng.

      Bên trong phòng ngủ cực kì an tĩnh.

      Tôn tẩu do dự chút, lại mở miệng: "Tô tiên sinh, ngài cùng Tống tiểu thư có chuyện gì cãi nhau sao?"

      Tô Chi Niệm ngoảnh mặt làm ngơ.

      "Tô tiên sinh, trước đây ngài cùng với Tống tiểu thư từng ở chung với nhau, gần đây quan hệ của hai người cũng tệ, thế tại sao ngày hôm nay lại thấy hai người giống như là kẻ thù. . ." Lời của Tôn tẩu còn chưa hết, Tô Chi Niệm vốn nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, đột nhiên mở miệng, giọng của rất lạnh nhạt, giống như là đến việcsáng mai bản thân ăn gì, thế nhưng giữa những hàng chữ vẫn xen lẫn khí thế bức người: "Có phải dì cũng muốn bị tôi đuổi ra khỏi nhà giữa trời đông lạnh giá giống như ta?"

      Tôn tẩu sợ đến lập tức ngậm miệng lại, vội vàng cúi đầu "Xin lỗi" rồi nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ.

      Cả ngôi biệt thự lần thứ hai khôi phục vẻ yên tĩnh, Tô Chi Niệm đứng trước cửa sổ, nhìn ngọn đèn đường cách đó xa.

      Đèn đường chiếu xuống người Tống Thanh Xuân bởi vì lạnh mà ngừng dậm chân, thỉnh thoảng còn giơ hai tay lên bên miệng thở ra hơi.

      Có taxi qua, Tống Thanh Xuân đón xe, rời .

      Thẳng đến thấy bóng dáng của chiếc xe nữa, Tô Chi Niệm vẫn di chuyển mà vẫn đứng yên tại chỗ nhìn chằm chằm ngọn đèn đường nhưng trong mắt ánh lại có chút hoảng hốt.

      biết rốt cuộc qua bao lâu, cà phê đặt chiếc bàn tròn cũng trở nên nguội , Tô Chi Niệm mới nhàng chớp mắt cái, bên tai vọng lại câu kia của Tôn: "Tô tiên sinh, trước đây ngài cùng với Tống tiểu thư từng ở chung với nhau, gần đây quan hệ của hai người cũng tệ, thế tại sao ngày hôm nay lại thấy hai người giống như là kẻ thù?"

      Đúng vậy. . . từng ở nhờ nhà của , hơn nữa trong thời gian ở nhờ còn cẩn thận còn mượn cơ thể đem nữa chứ? Nhưng mà từ khi nào biến thành kẻ thù?

      -

      Tống Thanh Xuân xuất , tựa như chỉ là tiết mục chen ngang cần phải chú ý đến, cũng có đem đến bất kì ảnh hưởng gì cho Tô Chi Niệm. Ngày thứ hai, giống như thường ngày, đúng giờ rời giường, ăn điểm tâm xong, lái xe đến công ty, công việc lộn xộn làm đến trưa mới xong, buổi trưa cùng với mấy người trong công ty đến nhà hàng cao cấp đối diện ăn cơm.

      Lúc Tô Chi Niệm ra từ trong thang máy dành riêng cho mình bị tổng thanh tra tài vụ khẩn cấp ngăn lại ký tên vào văn kiện.

      Tô Chi Niệm bị đám người vây quanh, tư thái lạnh nhạt đứng ở trước thang máy, nhanh chậm lật xem văn kiện lần, xác định có gì vấn đề gì, cầm bút nhanh chóng ký xuống chữ, sau đó mới cất bước đến của chính của nhà hàng cao cấp, mấy người ăn mặc giày da cao cấp cũng nhanh chóng đuổi theo.

      Chỗ nào Tô Chi Niệm qua cũng ngừng có người cung kính hô lên "Tổng giám đốc Tô".

      Lúc Tô Chi Niệm sắp tới cửa thấy bóng dáng quen truộc đứng trước mặt mình.

      , Tống Thanh Xuân – người tối hôm qua bị ném ra khỏi nhà...

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3: Nam thần kiêu ngạo ở nhà của tôi (3)

      Editor: Trục Nguyệt

      Mi tâm Tô Chi Niệm hơi nhíu chút, khi mọi người còn chưa phản ứng kịp Tống Thanh Xuân đạp giày cao gót, đến trước mặt của : "Tô Chi Niệm."

      Trong công ty có rất ít người dám gọi thẳng tổng đại danh của Tổng giám đốc, huống chi đây còn là người phụ nữ, mặt của những tinh cao cấp sau lưng Tô Chi Niệm nhịn được lên vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu, đánh giá Tống Thanh Xuân từ xuống dưới.diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      Tống Thanh Xuân bị nhìn như thế có chút được tự nhiên, thế nhưng vẻ mặt vẫn cố gắng bình tĩnh, mở to đôi mắt đen láy, nhìn Tô Chi Niệm rời mở miệng lần nữa: "Tô Chi Niệm, có thể..."

      Bất quá Tống Thanh Xuân chỉ vừa được mấy chữ bị giọng điệu lạnh nhạt của Tô Chi Niệm ngắt lời: "Tiểu thư, xin hỏi, tôi với thân thiết đến nỗi có thể gọi thẳng tên như thế sao?"

      Tống Thanh Xuân há miệng, nhìn chằm chằm khuôn mặt đạm mạc có bất kì cảm xúc gì của Tô Chi Niệm, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện tối hôm qua, cho có cơ hội mở miệng đem mình đuổi ra khỏi nhà, rất sợ lúc này cũng tiếp tục làm như vậy, vì thế nên theo bản năng lui về phía sau bước, mực cung kính hướng về phía Tô Chi Niệm cúi đầu, mở miệng , có chút khách sáo mà lại xa cách: "Tổng giám đốc Tô, ngài khỏe, tôi là Tống Thanh Xuân, xin hỏi ngài có thể cho tôi mười phút được ?"

      " thể." Tô Chi Niệm thẳng thừng với Tống Thanh Xuân hai chữ, rồi trực tiếp bước qua , ra ngoài cửa.

      tìm rất nhiều lần, nhưng đa số đều gặp được người, hay nếu có gặp được cũng được gì, tối hôm qua vất vả mới có thể ở mình cùng với nhưng lại bị đuổi ra khỏi nhà, tại ly rời như thế, biết phải tới lúc nào mới có thể cùng chuyện lần nữa...diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      Tống Thanh Xuân theo bản năng nâng tay lên, kéo lấy tay của Tô Chi Niệm.

      Lòng bàn tay của khô ráo ấm áp, giống với con người băng lãnh, đạm mạc của .

      Lâu rồi Tống Thanh Xuân chưa đụng vào người của Tô Chi Niệm, đầu ngón tay có chút run run, giống như là muốn buông ra nhưng sau đó lại như là quyết tâm làm việc gì đó mà tiếp tục nắm chặt tay , biết có phải do vô duyên vô cớ nắm lấy tay mà khi mở miệng giọng hơi run: "Nếu mười phút được năm phút cũng được..."

      Tô Chi Niệm vẫn để ý đến lời của Tống Thanh Xuân mà chị hạ mắt từ cai nhìn xuống bàn tay nắm chặt bàn tay của mình, ánh mắt hơi dừng lại.

      Tô Chi Niệm gì nhưng cũng né tránh, khiến cho giọng của Tống Thanh Xuân hơi ổn định lại: "Tổng giám đốc Tô, ngài có thể cho tôi mượn chút thời gian được , hôm nay tôi tới tìm ngài, là có công việc muốn với ngài..."

      " có hứng thú." Tô Chi Niệm trong nháy mắt hoàn hồn, căn bản đợi Tống Thanh Xuân hết lời, trực tiếp lạnh nhạt cự tuyệt, sau đó tiếp tục nhìn bàn tay nắm lấy tay của mình, môi mỏng hơi nhếch lên, sau đó trực tiếp rút mạnh tay mình về. diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      Sức lực của Tô Chi Niệm hơi lớn, khiến cho Tống Thanh Xuân mang dày cao gót có chút đứng vững, cả người thuận theo mà nghiêng về phí trước, may mà có bảo về ở bên đỡ lấy cánh tay của mới khiến cho ngã xuống. diễn 1 đàn 2 lê 3 quý đ.ôn

      giây kế tiếp, ánh mắt của Tô Chi Niệm hung hăng nhìn về phía người bào vệ: "Ta dùng tiền mời ngươi tới phải để trang trí, đừng lộn xộn làm phiền mọi người trong công ty, cút!"

      Người bảo vệ bị chửi có chút ù ù cạc cạc, dù giận nhưng dám gì vội vàng buông lỏng cánh tay của Tống Thanh Xuân ra, thành thành đứng ngay ngắn, quay sang Tô Chi Niệm cung kính : "Vâng."
      minmapmap2505cô gái bạch dương thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4: Nam thần kiêu ngạo ở nhà của tôi (4)

      Editor: Trục Nguyệt

      Tô Chi Niệm chút phản ứng nào, mang theo tinh cao cấp phía sau mình trùng trùng điệp điệp rời khỏi.

      -

      Lại lần nữa thất bại...

      Tống Thanh Xuân ngồi ở trong xe của mình, buồn bực gãi đầu, sau đó cũng có chút mệt mỏi tựa vào ghế xe, nhắm hai mắt lại.

      Lâu rồi gặp, so với trước đây càng trở nên ưu tú hoàn mỹ hơn.

      Tuổi trẻ tài cao lại kiếm được nhiều tiền, là thiên tài trong lĩnh vực kinh doanh, chính là Tổng giám đốc hoàn mĩ... Bên ngoài mọi người đồn rằng, thể tìm thấy bất cứ khuyết điểm gì của , nhất là khuôn mặt kia. Những năm gần đây càng ngày càng hoàn mỹ chói mắt, làm điên đảo tất cả mọi người.

      Nhớ lại hồi còn học, gương mặt đó của cũng khiến nữ sinh toàn trường điên cuồng, mà bây giờ càng ngày càng kinh diễm khiến cho người ta hít thở thông, chỉ cần liếc mắt cái cũng đủ để trầm luân.

      Nếu phải đến chỗ thiếu sót người Tô Chi Niệm đối với Tống Thanh Xuân mà đó chính là tính tình của . Diễn .1. đàn .2. Lê .3. Quý .4. Đôn

      nhiều năm như vậy, vẫn cứ như cũ, toàn thân tản ra khí ức lạnh nhạt, lạnh nhạt, người lạ chớ gần, khiến cho người ta có cảm giác khó có thể tới gần. Diễn .1. đàn .2. Lê .3. Quý .4. Đôn

      Thậm chí ở trước đây lâu, còn có truyền thông thống kê ra, những năm gần đây Tô Chi Niệm tham dự hội nghị, các hạng mục hoạt động chụp ảnh và quay video, toàn bộ đều là vẻ mặt chút thay đổi, đừng đến bức ảnh mỉm cười mà ngay cả dấu vết của nụ cười trong bức ảnh cũng có.

      Thậm chí càng lâu hơn, trong những hình kia và video nhìn lý, xung quanh cũng thường lui tới với bất kì người phụ nữ nào, hình như đối với sinh vật gọi là phụ nữ hề tồn tại.

      Tính cách kém như vậy, nhưng vẫn có người bị mù mắt, khen tính tình của tốt, mê chết người, thậm chí còn có người đem ra mà phê bình khiến cho mọi người muốn dừng mà lại thể dừng được, cả người nam thần tràn ngập hơi thở cấm dục. Diễn .1. đàn .2. Lê .3. Quý .4. Đôn

      Nghĩ tới đây Tống Thanh Xuân kìm lòng được thở dài tiếng, sau đó trong xe lại vang lên tiếng chuông điện thoại di động.

      Tống Thanh Xuân đem tâm tư vội vàng kéo trở lại, cầm điện thoại di động lên, nhìn thoáng qua tên người gọi, nghe, bên trong truyền đến giọng dịu dàng nhu hòa: "Thanh xuân."

      "Chị dâu." Tống Thanh Xuân trước tiên hô tên, sau đó lại hỏi: "Bố thế nào rồi?" Diễn .1. đàn .2. Lê .3. Quý .4. Đôn

      "Tình trạng có thể khá ổn định, vừa mới uống thuốc ngủ." Giọng chị dâu mềm mại giống như con người của chị ấy, mãi mãi vẫn là bộ dáng nhu tình như nước, cho dù hỏi thẳng vẫn đề vẫn là giọng ôn hòa: "Thanh Xuân, em gặp được Tô Chi Niệm sao?"

      Tống Thanh Xuân dừng lại chút, thành trả lời: "Vâng."

      "Thế nào? ấy đồng ý điều kiện của em sao?" Giọng Phương Nhu êm ái xen lẫn chút vui mừng.

      "Chưa..." Tống Thanh Xuân nghĩ đến việc Tô Chi Niệm muốn gặp lại mình, mím chặt môi, quay người, nhịn được hỏi lần thứ hai: "Chị dâu, thương giới có nhiều người tài giỏi như vậy, tại sao bố lại nhất thiết chọn ấy làm TổNG GIÁM ĐốC[1] xí nghiệp Tống thị?"

      "Trong thương giới nhiều người tài giỏi nhưng lại chỉ có mình trở thành truyền kỳ, cũng chỉ có tay tạo ra vô sốthành quả. Huống chi, bây giờ xí nghiệp Tống thị cũng còn tiền để mà mời người có thể đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc, mà từng ở Tống gia thời gian nên cũng coi như từng có tình cũ với Tống gia, vì vậy chính là người duy nhất có khả năng trở thành Tổng giám đốc của xí nghiệp Tống thị." Phương Nhu tức giận mềm mại giải thích, sau đó còn : "Thanh xuân, em thuyết phục Tô Chi Niệm đến quản lí xí nghiệp Tống thị, phải ?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :