1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

419 (For one night) - Liên Liên

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      419
      (For one night)
      [​IMG]


      - Tác giả: Liên Liên



      - Edit: Charon + Huongnd + Tranh

      post: Lê

      nguồn: http://vficland.com/truyen-trung-quoc/



      - Rating: 21+



      - Độ dài: 9 chương.


      - Giới thiệu nội dung:
      Xin nha! mới 26 tuổi mà thôi nha!


      Bà bô tự dưng lại bắt phải tìm đối tượng, nhảy vào trong phần mộ tình sao?!


      Sau đó quá hai ngày, đúng là có say rượu cứ dựa vào người .


      Lại còn luôn miệng muốn phát sinh tình đêm với .
      Lúc ban đầu, thực hoài nghi tiểu mỹ nhân này là bà bô phái tới “nằm vùng”.


      Nhưng nghe thấy tiểu mỹ nhân cứ nhấn mạnh mãi: “chỉ cần get high (*lên đỉnh), cần có con.”


      mới xác định hết thảy chính là bản thân mình đa nghi.


      Cho nên, rất thoải mái sẵn lòng biến tình 1 đêm thành tình n đêm.


      Lại còn nghĩ tới chuyện có thể kết hôn với tiểu mỹ nhân.


      Nhưng hoàn toàn ngờ tới, chẳng qua chỉ tách khỏi tiểu mỹ nhân vài ngày mà thôi.


      Thế mà nàng lại liền thay lòng đổi dạ, ngược lại đầu nhập vào trong lòng tên giặc cỏ Nhật Bản.
      Last edited by a moderator: 22/5/15

    2. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      chương 1.1

      post: Lê Anh


      Edit: Charon

      “Ô ô… Gia môn bất hạnh… Ô ô… Con cái bất hiếu…” Trong phòng khách rộng lớn truyền đến trận tiếng khóc đau đớn bi thương, đến đứt từng khúc ruột a….

      Nếu như, người nghe hiểu Bạch Trầm Úy Chức…

      Thêm nữa, nếu như tần suất phát sinh dày đặc đến mỗi cuối tuần là lại lần như vậy…

      Lại thêm nữa, nếu như con cái nhà họ Bạch cảm thấy đau khổ…

      Lại bổ sung thêm nữa, nếu như lúc trước ăn bữa cơm Bạch Trầm Úy Chức làm, mà chỉ có nghe thấy tiếng khóc bi ai động lòng người…

      Vẫn như thường lệ, ngoại trừ cả – Bạch Bằng Cử vừa cưới thiếu nữ xinh đẹp rồi vọt đến nước Mỹ, già trẻ nhà họ Bạch thêm cả tiểu đại tẩu (*chị chồng) Lăng Linh ngọt ngào khả ái, toàn bộ đều tụ họp tại biệt thự dùng cơm, đây nên chính là thời khắc sum họp gia đình tốt đẹp.

      Tuy vậy, chỉ là « nên » mà thôi !

      Gần đây Bạch Trầm Úy Chức chẳng hiểu vì sao, năm lần ba lượt trình diễn màn kịch thương tâm vì thằng con lớn nhất trở về nhà.

      “Mẹ…” Lăng Linh, người ít tuổi nhất, vẻ mặt xấu hổ nhìn Bạch Trầm Úy Chức.

      Ách, khóc lâu như vậy cũng nên uống miếng nước !

      Nhưng mà… ngẫm lại có lẽ nên đưa ra kiến nghị này tốt hơn.

      như vậy, mẹ nhất định càng khóc thương tâm lâu hơn nữa…

      “Ô ô ô…” Cuối cùng cũng có người chú ý tới đau lòng của bà, tràng khóc suốt giờ rốt cục cũng dần dần có dấu hiệu hoãn lại.

      Vẫn là đứa con dâu còn đáng quý trọng hơn, lũ con cái đều là lương tâm bị chó tha mất rồi, cũng thèm quan tâm tới khổ sở trong lòng người mẹ!

      Bạch Trầm Úy Chức chuẩn bị nâng khuôn mặt đầy nước mắt lên, khóc lóc kể lể với đứa con dâu thương mến, lúc này còn có người cố tình làm ngơ nhìn thấy…

      “Ợ…” Người con thứ hai của nhà họ Bạch – Bạch Bằng Triển ăn no, thỏa mãn mà ợ hơi vì no, dường như trận khóc vừa rồi của mẫu thân đại nhân, chỉ là nhạc nền cho bữa cơm mà thôi.

      Ừ, tay nghề của Lăng Linh giỏi hơn của bà bô nhiều lắm, cuối cùng bọn họ cũng cần phải cam chịu vẻ xanh xao thiếu ăn nữa.

      “Oa! Tôi đáng thương quá…” Lũ con trai thối tha nể tình, Bạch Trầm Úy Chức lại bắt đầu cất tiếng khóc lớn.

      ngờ con cái lại có lòng thương cảm như thế! Phí cơm phí gạo, nuôi lớn đám con cái có lòng thương như vậy để làm gì? Ô ô… bằng sinh ra quả trứng, ít nhất có thể rán lên ăn được lần, bồi bổ thân thể cũng tệ…”

      Bà lại bắt đầu khóc to, giống như Bạch Bằng Triển làm rất nhiều chuyện đáng căm ghét vậy.

      “Bà xã, đều là lỗi của tôi, lúc đó đáng nhẽ nên để cho bà sinh quả trứng.” nghe ra thương tâm của bà xã thân thiết, Bạch Thanh Hổ cầm lấy khăn tay đưa đến trước mặt bà bạn già để bà lau nước mắt.

      “Đúng vậy…” Bạch Trầm Úy Chức bắt đầu lau nước mắt.

      Ông xã cũng lên tiếng phụ họa, bà tuyệt đối muốn đánh xà tùy theo gậy, giáo huấn mấy đứa con hư đốn bất hiếu này đến nơi đến chốn mới được!

      Lời thoại quen thuộc… Bạch Bằng Triển và Bạch Bằng Phi thoáng nhìn nhau.

      “Mẹ, lời thoại này…” Lời thoại tương tự hình như từng diễn lần vài năm trước rồi…

      Bạch Bằng Phi sợ chết mà nhắc mẹ mình chút, thình lình đầu bị ném tới, “Ai a!”

      Cầm lấy nhìn cái vừa bay tới, Bạch Bằng Phi ưa sạch nhất thời cả người trở nên cực kỳ khó chịu.

      Đó ngờ… ngờ là …. cục giấy ăn vo lại được sử dụng qua!

      Bạch Bằng Phi thấy mặt mẹ mình tèm nhem đầy nước mắt nước mũi, đột nhiên nghĩ mình rất cần phải gội đầu sạch .

      ngờ lại bị ném cục giấy nước mũi…

      Bà bô phải khóc sao? Làm sao lại còn có thể ném chuẩn được như thế!

      Thực quá là thần kỳ!

      Cũng là quá ác độc !

      “Con tắm đây!” Bạch Bằng Phi vội vã.

      “Con rửa bát.” Lăng Linh cũng rất lanh lợi, thu bát bàn lại, lập tức chuồn vào phòng bếp, rời khỏi khói lửa chiến tranh.

      Dù sao cũng là mắng chửi con trai, là con dâu, cần ở lại nơi này nghe mẹ chồng mắng chửi.

      “Ách…” Bạch Bằng Triển tìm được lý do, hơn nữa phụ thân đại nhân hung dữ trừng mắt nhìn, thể làm gì khác ngoài thảm thương ở lại đây.

      thảm…

      “Ai, trong nhà buồn chán ác…” Vừa nhìn bốn phía thấy đều là khoảng , nước mắt của Bạch Trầm Úy Chức cũng tự động ngưng lại, quyết định áp dụng sách lược kia.

      “Làm sao lại có thể như vậy?” Bạch Thanh Hổ kinh hãi.

      “Ông cả ngày ở bên ngoài vội tới vội , Lăng Linh lại lên lớp, đứa chẳng ra gì trốn ở nước ngoài trở về, còn lại hai đứa… có cũng như !” Bạch Trầm Úy Chức trợn mắt mắng con trai.

      “Vậy…”

      “Trong nhà chưa từng có người nào nghe lời tôi cả!” Bạch Trầm Úy Chức ghê gớm thốt lên.

      “Bà xã…” Bạch Thanh Hổ vội vàng mềm lời lấy lòng, tiện thể kéo con trai xuống nước: “Cũng làm mẹ mày thoải mái chút được sao? bất hiếu!”

      “Con…” Bạch Bằng Triển chỉ sợ lắm lời lắm vạ, ngờ lại bị ông bô bán đứng.

      cái gì? Nó lại còn tìm đứa con nào để kết hôn, để cho tôi mau chóng được ôm cháu!” Bạch Trầm Úy Chức thở phì phì .

      “Cái gì?” Đổi lại là tiếng thất kinh của Bạch Bằng Triển.

      Con van mẹ, mới 26 tuổi thôi!

      Cuộc sống đương tốt đẹp, trước mắt có cả đám hoa hoa cỏ cỏ mặc hưởng dụng, vậy mà bây giờ lại bắt phải tự nhốt mình vào tù sao?

      Mẹ thần kinh rối loạn rồi!

      Bạch Bằng Triển trong lòng đưa ra kết luận như vậy.

      Bạch Trầm Úy Chức bốc hỏa hơn, toạc ra.

      “Mặc kệ mày là thực nghe hiểu được hay là giả chết với ta, chung ta muốn ôm cháu! Hạn cho mày trong vòng nửa năm phải tìm cho ta người con dâu vào cửa!”

    3. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      chương 1.2

      Buổi chiều tươi đẹp, tiếng đàn dương cầm du dương làm cho thời khắc buổi chiều này càng thêm vị cổ điển hơn.

      “Cái gì?” Trong bầu khí yên ả lịch tao nhã của quán cà phê, Đinh Tiểu Ưu đột nhiên rất tao nhã mà hét to tiếng.

      “Này, nơi này là quán cà phê, cậu giọng chút !” Liễu Tâm Tâm cực kỳ tốt bụng mà nhắc nhở.

      “Ôi.” Gương mặt Đinh Tiểu Ưu nhanh chóng ửng đỏ lên.

      Từ trước đến nay Đinh Tiểu Ưu vốn da mặt mỏng, cá tính hay thẹn thùng, luôn luôn hơi tí là đỏ mặt, mà cái đầu xinh của , cũng luôn quá làm người khác chú ý.

      Liễu Tâm Tâm cùng Đinh Tiểu Ưu tuyệt nhiên là kiểu người khác nhau, nàng là mỹ nữ kiểu Nhật điển hình, mái tóc rất dài và đen nhánh, làn da trắng như tuyết, cái miệng nhắn đào lại phối hợp với đôi mắt đen như gỗ mun lành lạnh, cho nên luôn trở thành tiêu điểm chú mục.

      Nghe nàng có nửa dòng máu Nhật Bản, trước đây giáo viên Nhật Bản trong trường cũng chỉ từng lần ca ngợi khẩu tiếng Nhật thanh nhã của nàng, còn là ngay cả người Kyoto cũng có giọng điệu hay như vậy.

      Liễu Tâm Tâm rất hiểu vẻ đẹp của nàng, cho nên rất ít mặc những trang phục kỳ quái gây ngạc nhiên, luôn luôn mặc trang phục kiểu mỹ nữ Nhật Bản đoan trang.

      Ngày hôm nay cũng ngoại lệ.

      Nàng mặc chiếc áo sơ mi trung tính cực đơn giản màu trắng, cùng quần ống loe màu đất, mang theo chút vẻ phong tình chín muồi quyến rũ của dân thành thị.

      Chỉ là giấu dưới bề ngoài dịu dàng tao nhã, Liễu Tâm Tâm thường có chút ý nghĩ rất kinh thế hãi tục.

      Ngày hôm nay cũng vậy, nàng quán bar theo lời đề nghị của Tiểu Ưu, nàng muốn thể nghiệm cảm giác của tình đêm.

      “Ai kêu cậu phải bạo như vậy?” Đinh Tiểu Ưu vừa nghĩ tới lời của Liễu Tâm Tâm, khuôn mặt nhắn trắng nõn lại đỏ lên.

      Vậy mà lại có người muốn chủ động tìm tình đêm sao?

      “Đâu có? Hôm qua có em trong công ty đây là chuyện rất thông thường.” Tuy trong lòng Liễu Tâm Tâm cảm giác có điểm là lạ, nhưng nàng vẫn mạnh miệng to mồm.

      Nghĩ đến chuyện đó, trong lòng Liễu Tâm Tâm vẫn tràn đầy thoải mái.

      em trong công ty còn đại mỹ nữ giống như nàng đây, nếu như đến 26 tuổi mà cũng còn chưa có kinh nghiệm về phương diện này, tuyệt đối là có tính lãnh cảm….

      Lúc đó nàng qua chỗ buôn chuyện nghe được câu ấy, suýt nữa phun ra bụm máu.

      Vấn đề là… nàng quả thực là có kinh nghiệm a!

      Hơi quá đáng rồi, xinh đẹp yểu điệu như nàng làm sao lại là người lãnh cảm được chứ? Nàng chính là mỹ nữ khí chất đẹp nhất mà tất cả công ty đều bầu chọn nha!

      Thực là làm thương tổn lòng nàng!

      Nàng phải chứng minh bản thân mình phải là lãnh cảm, tuyệt đối cần phải trong thời gian ngắn nhất, khiến mình còn là trinh nữa!

      Nhất định!

      “Cậu chắc chắn chứ?” Đinh Tiểu Ưu hỏi lại lần nữa.

      hiểu rất tính tình chịu thua kém của Liễu Tâm Tâm, cũng có ý định ngăn cản — dù sao chỉ cần đối tượng đêm đầu tiên có diện mạo đầu trâu mặt ngựa, chắc là cũng có thể chấp nhận được.

      Sớm muộn gì cũng đều phải thế, cấp cho tên có chút đẹp trai chắc là thiệt !

      “Đương nhiên!” Liễu Tâm Tâm gật đầu kiên định. Nàng chỉ cần phải làm người đàn bà lãnh cảm!
      [​IMG]
      tart_trung thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      chương 1.3

      “Vậy cậu muốn chỗ quán bar nào?” Đinh Tiểu Ưu rất thực tế mà đánh trúng trọng điểm. “Bàn bạc kỹ trước , mình thích chỗ nào phẩm chất quá kém đâu!”

      Tiểu Ưu là thế, cho dù bên trong có xấu hổ thế nào, nếu đến lúc quyết làm việc, lập tức trở nên vừa siêu cấp thực tế vừa cẩn thận.

      “Yên tâm, đây là quyển sách tham khảo các điểm PUB mà mình mua, cái tờ bướm này là tư liệu mình chộp được mạng, chúng ta nghiên cứu cẩn thận .” Liễu Tâm Tâm thuộc phái hành động, lập tức lấy ra chồng lớn tư liệu từ trong túi, bừng bừng hăng hái mở ra, căn bản là quên chính mình vừa rồi còn nhắc nhở Đinh Tiểu Ưu, đây là quán cà phê ưu nhã, vui vẻ cất cao lượng giọng .

      giọng chút!”

      Lẽn lút liếc mắt nhìn loanh quanh, Liễu Tâm Tâm mới chợt giật mình.

      “Đúng… Vậy cậu thích chỗ nào? Địch Tư được ? Ban nhạc biểu diễn sống. Hay…”

      cái đó !” Đinh Tiểu Ưu nhìn hồi, quyết định chỗ.

      Ừ, phòng sopha nhạc cảm giác cũng tệ, chỗ này xem ra cũng xa hoa hơn, muốn đến tìm đối tượng tình đêm từ chỗ ấy chắc là tệ.

      “Được, vậy ngày mai nha!” Liễu Tâm Tâm hài lòng tuyên bố.

      Tuyệt quá nha! Nàng có thể tẩy hết nỗi sỉ nhục về tính lãnh cảm!

      “Vậy phải mặc kiểu trang phục gì?” Uống ngụm cà phê, Đinh Tiểu Ưu có chút thắc mắc. Dù sao cũng phải ăn mặc gợi cảm chút mới có thể hấp dẫn được người ta !

      « Mình cũng biết nữa. » Liễu Tâm Tâm chớp chớp cặp mắt to, nhìn với vẻ ngây thơ vô tội.

      thể vẫn giữ trang phục trang điểm như ngày thường sao? Như vậy cũng rất được rồi, vì sao còn phải đặc biệt chú ý đến kiểu dáng y phục chứ?

      “Chờ tí nữa mua thôi!” Đinh Tiểu Ưu vừa nhìn thấy biểu tình của Liễu Tâm Tâm, lập tức quyết định đợi lát nữa muốn dẫn nàng mua chút trang phục khêu gợi.

      Muốn quán đêm câu đàn ông, đâu phải là bàn chuyện công việc, mặc cái loại trang phục bình thường của phụ nữ đàng hoàng này sao? cho là như vậy.

      “Được rồi!” Dù sao Đinh Tiểu Ưu luôn luôn khá thông minh, Liêu Tâm Tâm gật đầu nghe lời.

      “Còn nữa…” Đinh Tiểu Ưu lại đột nhiên đỏ mặt lên.

      “Còn gì nữa?” Liễu Tâm Tâm giải thích được, hỏi.

      Sao mặt Tiểu Ưu lại đỏ lên đến vậy?

      Địa điểm chọn được rồi, đợi lát nữa cũng mua quần áo, còn có chi tiết gì chưa nghĩ tới sao?

      Đinh Tiểu Ưu ấp a ấp úng mở miệng, “Chính là… là vấn đề tránh thai nha! Cậu muốn lưu lại vật kỷ niệm ?”

      muốn!” Liễu Tâm Tâm nóng ruột nhanh chóng lắc đầu.

      đùa sao, còn có cả đống đàn ông theo đuổi nàng, nàng chưa thể để hạ thấp giá trị bản thân mình sớm như vậy!

      “Vậy tới hiệu thuốc hỏi chút.” Đinh Tiểu Ưu giọng .

      “Được.”

      Hai người lại hàn huyên những vấn đề tiểu tiết, cùng với các loại cách thức bắt chuyện tới gần, cứ như vậy, kế hoạch đại tác chiến thoát khỏi đời trinh nữ của Liễu Tâm Tâm sắp được triển khai!

      ~~~~ vficland.info ~~~~

      “Ha hả ha hả…”

      Liễu Tâm Tâm ghé vào người Bạch Bằng Triển, cười đến ngật ngà ngật ngưỡng.

      Bạch Bằng Triển vô lực nhìn tiểu mỹ nhân ngồi người , trong lòng nghĩ, biết đây là hồng nhan họa thủy hay là diễm phúc cạn.

      vốn ngồi ở quán đêm uống rượu chuyện phiếm với bạn bè, đột nhiên bé cưng xinh đẹp gợi cảm về phía , cười tươi như hoa.

      Kể cả , toàn bộ mọi người ở bàn đều hơi kinh ngạc thôi.

      Nhưng ngay giây sau, hành vi của mỹ nhân cũng rất bạo dạn.

      “Đẹp giai, chính là rồi!” Mỹ nhân thản nhiên cười, chỉ vào , sau đó liền trực tiếp ngã vào người !

      Có điều là dám thề rằng, mỹ nhân còn có đồng bọn!

      ràng có thấy bóng người lén lút, vừa mới định tìm bóng dáng người kia, thế nhưng chỉ chớp mắt liền thấy nữa; tiểu mỹ nhân cứ mực ngã vào người khò khò ngủ say!

      Hơn nữa bạn bè xung quanh lại giật dây, thể làm gì khác hơn là mang mỹ nhân ngủ say này về nhà.

      Vừa vào cửa được bao lâu, tiểu mỹ nhân tỉnh lại, đầu tiên là nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt mơ hồ, bao lâu sau, liền đem đặt dưới thân, muốn cùng tình đêm.

      Sao lại có phụ nữ thẳng thắn như thế?

      Bạch Bằng Triển bị làm cho hiểu làm sao, nghĩ đến chuyện thúc giục kết hôn hai ngày trước, trong lòng liền đoán, liệu có thể là mẫu thân đại nhân sắp đặt mỹ nhân kế hay ?

      Buồn cười! Tùy tiện dùng phụ nữ để buộc kết hôn ư?

      Đừng hòng!

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      1.4


      cố sức duy trì lý trí, thử giải thích với tiểu mỹ nhân, nhưng tiểu mỹ nhân vẫn cứ dường như nghe lọt câu nào cả.

      Khuôn mặt nhắn say rượu đỏ bừng, lại phối hợp với thái độ ngang ngược như vậy, khiến Bạch Bằng Triển trực giác cảm thấy thực là tú tài gặp phải quan binh, có lý mà ra được!

      Chỉ là… trong lòng lại có chút động tâm bởi dáng vẻ ngây thơ của tiểu mỹ nhân này.

      Nghĩ vậy được chút, Bạch Bằng Triển lập tức tỉnh táo lại!

      Đùa sao, nếu đúng là bà bô phái tới, làm được sao?! Chỉ sợ là sáng sớm ngày mai bị áp giải vào lễ đường!

      Nghĩ đến mẫu thân đại nhân của mình, Bạch Bằng Triển liền cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.

      Thế nào muốn ôm cháu lại bắt phải kết hôn chứ?

      Càng bất đắc dĩ chính là, người như thế này ngờ lại chính là do bà bô

      “Tiểu thư…” Bằng Bằng Triển thử phải trái.

      “Tâm Tâm…” Liễu Tâm Tâm cười đến đáng , “Tôi là Liễu Tâm Tâm…. chúng ta ở giường, nên quá khách khí…” xong, nàng liền đưa tay sờ sờ vào gương mặt .

      Ha ha, ngũ quan cân đối ác….

      được.” Bạch Bằng Triển lập tức cự tuyệt.

      Ai muốn vui vẻ với ta chứ ? vẫn còn chưa muốn ngay lập tức nhảy vào trong phần mộ!

      Nhất là với nguồn gốc!

      “Mặc kệ mặc kệ mặc kệ! Nhất định là ! nhất định phải tình đêm với tôi!” Liễu Tâm Tâm chu cái miệng nhắn lên, cực kỳ kiên trì.

      Trong toàn bộ quán bar, đây là người đàn ông đẹp trai nhất, Tiểu Ưu cũng thấy tệ, đối tượng tốt nhất cho tình đêm đương nhiên chắc chắn phải là a!

      « Tôi quen biết nha ! » này có chuyện gì vậy, dám muốn tình đêm với ? Chẳng nhẽ mẹ vẫn còn lo lắng có người thương nhung nhớ sao ?

      Bạch Bằng Triển có phần hơi phát hỏa bởi chủ động của này!

      Nếu như đổi lại là người đàn ông khác, ta sớm chịu khổ rồi!

      « Tôi cũng quen biết a ! » Liễu Tâm Tâm thẳng thắn hùng hồn . « Được rồi, tôi còn chưa biết tên là gì ? »

      « biết tôi là ai ? » Bạch Bằng Triển thấy rất kinh ngạc.

      Lẽ nào vị tiểu thư này phải là lừa gạt ?

      Nàng phải là do bà bô phái tới?

      Nghe thấy như vậy, Bạch Bằng Triển đột nhiên cũng có chút nghi vấn… Bà bô phái chân chất như thế tới quyến rũ sao?

      biết a!” Liễu Tâm Tâm lắc đầu với vẻ vô tội, lập tức ha ha cười rộ lên. “Tôi là muốn tình đêm với , nào có ai lại phải quen biết đối tượng tình đêm của mình đâu chứ?”

      Ha ha… Sao soái ca này lại ngu như vậy? Ngay cả tình đêm cũng hiểu mấy… Tác động của rượu vẫn còn chưa rút, Liễu Tâm Tâm cười ngừng.

      “Tại sao?” Bạch Bằng Triển cảm thấy này chuyện là kỳ quái, quyết định lại tiếp tục thử xem xem, coi có đúng là người nhà thiết hạ mỹ nhân kế hay .

      Nếu quả là vậy , say như thế mà còn chuyên nghiệp được như vậy, là quá giỏi rồi!

      mạng có ghi a! Tình đêm chính là phải cùng với người quen biết, sau đó gặp lại nữa, vậy mới gọi là tình đêm!” Nàng ngồi thẳng lên!

      Tình đêm còn có quy định công thức sao? Bạch Bằng Triển nhướng mày suy nghĩ.

      “Còn nữa nha,” Liễu Tâm Tâm xê dịch chút cái mông mà ngồi lên , nhìn đến người đàn ông bên dưới đột nhiên há hốc kinh ngạc, tiếp tục , “Tiểu Ưu còn đưa tôi mua thuốc tránh thai cơ… Tôi còn có cả bao cao su! Tiểu Ưu tình đêm tuyệt đối thể để lại bất cứ tai họa gì!”

      Tại họa? Bạch Bằng Triển nhíu mày, sao lại chưa bao giờ biết, phụ nữ có con với rốt cuộc lại là tai họa?

      Đây giống chuyện mẹ dặn dò…

      “Cho nên yên tâm được rồi, tôi đều chuẩn bị tốt rồi.” Liễu Tâm Tâm lại ngây ngốc nở nụ cười. “Chúng ta mau mau tình đêm !” xong, nàng liền bắt đầu muốn cởi quần áo của Bạch Bằng Triển.

      Ha ha, thịt người đàn ông này chắc… đôi tay nhắn trắng nõn ngừng vuốt ve Bằng Bằng Triển, trắng trợn cả gan ăn đậu hũ.

      “Tiểu thư…” đến đây, có thể xác định tiểu mỹ nhân này phải là do bà bô phái tới, phải tuyệt đối muốn dùng phương pháp tránh thai. Chỉ là trước mắt này hình như chỉ là lúc hứng khởi, phải là loại người máu lửa.

      nên khuyên bảo tử tế tiểu mỹ nhân say xỉn này !

      Thế nhưng… muốn giữ gìn phong độ quân tử, nhưng này quả thực là tinh chuyên môn mê hoặc đàn ông!

      Bằng Bằng Triển cúi đầu thở dài, cố gắng quên bàn tay của kích thích người .

      muốn mệnh, sao tay của này lại mềm mại như thế, lại thực khiêu khích như thế?

      “Tâm Tâm.” Liễu Tâm Tâm kiên trì .

      “Tiểu thư.” Bạch Bằng Triển cũng dễ dàng chịu khuất phục.

      “Tâm Tâm.” Liễu Tâm Tâm vẫn kiên trì.

      “Tiểu thư.” Bạch Bằng Triển vẫn dễ dàng chịu khuất phục.

      « Tôi mặc kệ, gọi Tâm Tâm ! » Liễu Tâm Tâm bắt đầu trơ tráo .

      “Nếu như tôi gọi tên , thể tiếp tục ngồi ở người tôi nữa nhé.” Đây là điều kiện trao đổi ! Bạch Bằng Triển cũng phải là kẻ hồ đồ.

      du hí nhân gian, bình thường luôn cười hì hì, nhưng như vậy có nghĩa là sáng suốt.

      “Ừ…” Liễu Tâm Tâm nghiêng đầu suy nghĩ chút, gật đầu. “Được.”

      “Tâm Tâm.” Bằng Bằng Triển lộ ra vẻ tươi cười hài lòng.

      “Ha ha… Tôi thích gọi tên tôi.” Liễu Tâm Tâm gật đầu, vẻ mặt ngây thơ hướng về phía Bạch Bằng Triển mà cười rạng rỡ.

      “Vậy có thể ngồi ra được chưa?” sắp thể khống chế được rồi!

      Trời ạ! này thực cực kỳ hấp dẫn!

      Đặc biệt chiếc áo trễ ngực chữ V người nàng, khi nàng cúi đầu, có thể loáng thoáng thấy được gò bồng đảo mê người…

      Còn tiếp tục như vậy, nhất định chịu nổi!

      “Ách.” Liễu Tâm Tâm vẫn cười, nhưng vẫn chưa nhấc người lên.

      Nàng ngơ ngẩn nhìn Bạch Bằng Triển, hơi ách xì cái nho , lập tức đổ nằm úp sấp lên trước ngực .

      Cứ như vậy ngủ rồi!

      Bạch Bằng Triển nhìn người mình mà thể tin nổi. Nàng tự dưng cứ như vậy ngủ rồi?!

      hiểu tại sao lại muốn tình đêm với , tự dưng cứ như vậy mà ngủ rồi?!

      Thân thể lả lướt mê người cứ dính sát vào như thế, mà lại từ đầu đến cuối thể làm gì hết…

      Đây đại khái đêm mất ngủ !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :