1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

36 chiêu ly hôn - Thủy tụ nhân gia (6Q+3PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      36 CHIÊU LY HÔN
      [​IMG]
      Tác Giả: Thủy Tụ Nhân Gia
      Thể Loại: Ngôn Tình, Hài Hước, Tình Cảm, Lãng Mạn
      Edit: 4ever13lue
      Beta: nhoclubu
      Độ dài: 6Q+3PN
      Nguồn: vficland

      Giới Thiệu:

      36 Chiêu Ly Hôn là bộ truyện khá hài hước và lãng mạn.

      Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã lại với tôi, chúng ta ly hôn !
      Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn ! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly hôn , ta lại sống chết chịu vậy? Binh thư có 36 kế, trong đại chiến ly hôn, 36 trận so chiêu thay phiên trình diễn, kết cục ly hay ly?

      Mời các bạn đón đọc 36 Chiêu Ly Hôn của tác giả Thủy Tụ Nhân Gia​
      Last edited: 17/2/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1 : Chúng ta ly hôn ?





      Cuộc sống hạnh phúc là dạng cuộc sống kiểu gì chứ ?


      Để tôi cho bạn nghe, trước khilấy chồng, cha mẹ thương , sau khi lấy chồng, ông xã cưng chiều, bảnthân phải quan tâm tới chuyện gì cả, áo cơm lo, khỏe mạnhvui vẻ, đây là cuộc sống hạnh phúc lũy thừa lên rất cao.


      Tôi tên là Đinh Đinh, năm nay 27 tuổi, tôi chính là người phụ nữ hạnh phúc.


      Chồng tôi tên Phó Gia Tuấn, là mộtluật sư, lớn hơn tôi 8 tuổi, chín chắn chững chạc, cao lớn đẹp trai,cùng tôi lại càng đẹp đôi, thập phần tương xứng.


      Tôi là người phụ nữ hạnh phúc,vì sao lại vậy, bởi vì tôi quả phù hợp điều kiện của ngườiphụ nữ trẻ tuổi hạnh phúc có thể có được hết thảy.


      Tôi khá hài lòng với trạng củatôi, hài lòng nhất là, chồng tôi, cực kỳ quan tâm thương tôi, phụ nữ ấy à, thành tựu cả đời ngoài là, gả cho người tốt, hạnh phúcsống quãng đời còn lại, cho nên tôi mới hài lòng.


      Đột nhiên có ngày.


      Tôi trình diễn bộ quần áo mới mua với chồng, tôi hỏi : « Gia Tuấn, xem, em mặc bộ này nhìn được ? »


      Chồng tôi, Phó Gia Tuấn, ngồi ở sô pha, chân trái gác lên đùi phải, khoanh tay, mắt nhìn tôi từtrên xuống dưới, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt trong suốt.


      Tôi đổi xong quần áo, chờ giống như trước, nghiêm túc khen tôi vài câu.


      Nhưng là chờ lát, rồi lại rất bình tĩnh câu : « Đinh Đinh, chúng ta ly hôn ? »


      A ?


      Ly hôn ?
      tart_trung thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2 : Chị cũng có ngày hôm nay





      Tôi thực lòng nghi ngờ tai mình, chần chờ chút, tôi lại hỏi , “ gì vậy?”


      nhìn tôi, ánh mắt bình tĩnh gặpmắt tôi, tôi thích nó, thích cặp mắt quen thuộc này, nhưng mà giờcặp mắt đẹp kia lại sâu lường được, tôi còn cảm giác được độ ấm áp, cũng cảm giác được độ sâu của nó nữa, lần này lặp lạimột lần nữa : « Đinh Đinh, chúng ta ly hôn . »


      Lúc này tôi mới nghe hiểu được !


      Tim bùm tiếng.


      Lúc trước khi cầu hôn tôi, tôi cũng là như vậy, mắt trừng to, miệng mở ra khép lại được.


      Ngày đó, chân thành, ônnhu, thâm tình nồng ý, trong ánh mắt tràn ngập ngọt ngào nhìn tôi, “Đinh Đinh, chúng ta kết hôn được ?”


      giống chuyện xảy ra trước đây, cảnh tượng cầu hôn thề nguyền son sắt, suốt đời khiến tôi khó quên, nhưng tại sao?


      Trời ạ, tôi nhất định là nghe lầm !


      Tôi nhức đầu.


      Cúi đầu, tôi nhìn nhìn quần áo người, sau đó lại ngơ ngơ hỏi :“Gia Tuấn, phải là ngại bộ đồ này đắt tiền chứ?”


      Gia Tuấn khẽ thở dài, bàn tay đặt tay vịn sô pha nhàng vỗ 2 cái, muốn lại thôi, rốt cục vẫn là gì.


      đứng lên, tới bên cạnh cửalấy áo khoác của xuống, thong thả mặc lên, lúc cài khuy áo :“Buổi tối trở lại ăn cơm, tự em làm chút gì ăn !”


      Tôi nhấc váy, vui vẻ chạy đến bênngười , ngẩng khuôn mặt nanh lên, giống như đứa trẻ hỏi : “Gia Tuấn, phải ra ngoài ăn cơm?”


      “Đúng vậy!”


      “Hôm nay vì sao mang theo em? xem, em vừa mua quần áo, em lại sửa sang lại chút đầu tóc……”


      nhàng nâng cằm tôi lên, tôi lại vừa lòng , nâng cằm tôi lên, bước tiếp theo, hẳn là hôn cái lên miệng tôi.


      nghĩ tới, lại có hôn, chỉ là lấy ngón tay nhàng đưa lên môi tôi, sau đó, ra khỏi nhà.


      Tôi đứng tại chỗ.


      Suy nghĩ trong chốc lát, tôi chạynhanh đến bên cửa sổ, tôi nhìn thấy Gia Tuấn ở bãi đỗ xe dưới lầu khunhà, lên xe, sau đó lái xe rời khỏi khu nhà.


      rồi, rồi, tôi chính mình đứng ở trong nhà, bắt đầu hồi tưởng lại chuyện xảy ra năm phút vừa rồi.


      Chồng tôi muốn ly hôn với tôi? Vì sao?


      Tôi nghĩ ra nguyên nhân, chúng tôi vẫn là vợ chồng thực ân ái, ngay tháng trước, tôi còn tổ chức sinhnhật cho , ngày hôm đó chúng tôi có ở nhà, chúng tôi ở khách sạn, đêm cực kỳ lãng mạn cực kỳ ấm áp, đêm đó, ôm tôi, cởi hếtquần áo của tôi, đặt tôi lên giường ôn nhu hôn tôi, tôi tận tìnhhưởng thụ sủng ái của chồng, nghe được với tôi: Đinh Đinh, em.


      ……


      Bây giờ muốn ly hôn với tôi?


      Cả người tôi trở nên phát run, trong chốc lát ngây người, rồi người lại trở nên hoảng hốt, phụ nữ trong lúchoang mang bối rối chung đều muốn tìm người nghe, suy nghĩ chút, tôi lập tức gọi điện thoại cho em tôi – Đinh .


      “Đinh , xảy ra chuyện thực vui.”


      !”


      rể em vừa rồi với chị câu mà chị vô cùng khó hiểu, nhưng mà lại là câu đặc biệt muốn nghe.”


      “Lời dễ nghe nghe nhiều, lời khó nghe để ý đến ta làm gì.”


      Coi xem, em này của tôi, vài câunói nguyên tắc là vô cùng ràng, rốt cuộc lại có thể làm chongười ta buông bỏ được phiền não cùng hoang mang.


      Tôi trở nên ngập ngừng: “Đinh , rể em vừa rồi , ‘Đinh Đinh, chúng ta ly hôn ’”


      Đinh bên kia đầu tiên là trầmmặc chút, tôi phỏng chừng nó cũng là lắp bắp kinh hãi, sau đó tôi nghĩ nó giúp tôi phân tích nguyên nhân, hoặc là còn giảithích cho tôi.


      ngờ Đinh lại phang cú sấm sét nơi bình địa.


      “Được, là được, thể tưởng được chị cũng có ngày hôm nay.”

      Chương 3 : rể tạo phản ?





      Tôi gần như chết ngất.


      Trời ạ, đây là lời của em ruột tôi sao ? Lúc rể đưa ra cầu muốn ly hôn với chị mình, nókhông phải trước tiên nên an ủi tôi sao, thế nhưng câu đầu tiênlại chính là, chị cũng có ngày hôm nay ?


      Tôi giận đến cả người phát run : « Đinh , em có ý gì vậy ! »


      Đinh tổn thương tôi nữa, nó hỏi tôi, « Chồng chị những lời đó trong hoàn cảnh gì, với sắc mặt nào ? »


      Tôi nghĩ xong rồi , « Hôm nay chị mua bộ quần áo mới, lúc chị mặc lên cho ấy xem, ấy vô cùngbình tĩnh với chị những lời đó. »


      Đinh suy nghĩ xong rồi : « Chị chờ em, em tan học xong liền qua. »


      Tôi thở dài.


      em này của tôi tên là ĐinhĐang, hơn tôi 7 tuổi, bởi vì tuổi tác của nó, tôi quả thực hận chamẹ phen, khi tôi mới được hưởng thụ 7 năm cha mẹ chuyên chế yêuthương đột nhiên dưng cho tôi thêm đứa em .


      em này có tính cách hoàn toànkhông giống tôi, nó thông minh đáng , lanh lợi ngoan ngoãn, liềngiống như tiểu Hoàng Dung, so sánh với nó, tôi thực ra lại là ngườimười phần chất phác. Khó trách mẹ cũng thường : « Ta sinh hai đứacon , đứa ngu ngốc như heo, đứa tinh ranh như khỉ. » A, heokia đương nhiên là chỉ tôi, khỉ, tất nhiên là chỉ em tôi.


      Rất nhanh, Đinh đến đây, tôi mở cửa ra.


      em xinh đẹp quý của tôi đểtóc ngắn quăn dài quá vai, bồng bềnh ra, ánh nắng lấp lánh chui vàotrong mái tóc ngắn, mắt nhìn thoáng qua, liền cảm thấy hương vị ngọtngào mê người giống như quả đào chín mọng, tuổi tác quả là pháp bảo chiến thắng của phụ nữ.


      Tôi đóng cửa lại.


      « Vội vàng gọi em tới đây, quấy rầy em hẹn hò chứ ? »


      « Em nào có bạn trai ? Hơn nữa, chodù đương, em cũng tính sớm lúc còn ở đại học thế này,thị phi thành bại mọi chuyện khó liệu, như vậy sớm để làm gì ? »


      Đinh lúc này mới phát quần áo mới người tôi, nó đánh giá từ xuống dưới, chậc chậc khen.


      thể điều là,chị em là người phụ nữ rất được, như hoa như ngọc, xinh đẹp nhắn động lòng người, như Vi Tiểu Bảo là, nữ nhân xinh đẹp như vậy,phải làm lão bà của ta hoặc là bán đến Lệ xuân viện.”


      Tôi tức giận lại muốn đánh nó,“Em bậy cái gì chứ?”


      Đinh lúc này mới thôi trêu chọc , nó nhìn tôi, thấy trong mắt tôi hết thảy đều là ánh tối sầm, mờ mịt.


      Nó hỏi tôi: “Chị, chồng chị tạo phản sao?”
      tart_trung thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4 : Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị



      Tôi vô cùng mơ hồ, biết nên kể lại thế nào.


      Đinh : “Mẹ vẫn , ta sinhhai đứa con , đứa tựa như bạch ngọc, đứa tựa như củ cải, nhưchị Đinh Đinh chính là bạch ngọc trong lòng mẹ, đẹp đến có thể chiếu rọi xung quanh, em chính là củ cải, chỉ xứng cắt dầm rau trộn. Em đây thựckhông hiểu, diện mạo chị như vậy, người đàn ông nào lấy được về đều phải tốn công chết thôi, làm sao lại bỏ được mà đề nghị ly hôn với chị chứ?”


      Tôi cũng ngây ngốc , “Nhưng GiaTuấn vì sao phải như vậy? Biểu tình ngay lúc đó của ấy rất trang trọng, hoàn toàn giống như đùa.”


      Đinh trêu chọc nữa, nósuy nghĩ xong, phân tích cho tôi: “Chị à, đàn ông thông minh thường sẽlấy người phụ nữ ngốc chút, lại nuôi nhân tình vô cùng thông minh, như vậy có thể có người vợ quản lý việc nhà cửa cho hắncùng nhân tình có thể hầu chuyện. Chồng chị thuộc loại đànông này.”


      Tôi cam lòng ngắt lời nó: ”Ý em là, em chị ngốc?”


      Đinh hừ lạnh: “Chị ngốcsao? Điều khiển từ xa dùng thế nào cũng nghĩ động não, tất cả đồđiện trong nhà đều cần rể điều chỉnh hết mới đến dùng, chị chịkhông ngốc ư?”


      Tôi phục : ” là chịngốc, chị ngốc phải là ngày ngày hai nha, lúc chị quen biết rể cũng là như vậy, sao ấy vẫn còn lấy chị?”


      Đinh lắc đầu, nó lấy dao gọt táo ăn.


      ”Chị à, lúc chị nhau ởgiai đoạn hoàng kim kết hôn, thời kỳ sinh mệnh của tình kéo dàiđược bao lâu? Ba năm thôi, năm thứ nhất là thời kỳ thăm dò, năm thứ hailà thời kỳ thể nghiệm, năm thứ ba là thời kỳ gắn bó, qua ba năm chính là thời kỳ khoan dung và nhân nhượng, chị và rể lúc trong giaiđoạn đối phương nhất kết hôn, giờ kết hôn được 4 năm,lập tức tới năm thứ 7, cái dớp 7 năm, chị phải , đếnthời điểm đó rồi.”


      Tôi lúc này choáng váng, cái dớp 7 năm? Chúng tôi giờ mới là 6 năm mà.


      Đinh tiếp: “Phụ nữ trởthành người vợ bị ghẻ lạnh, có 2 loại biểu , loại phụ nữ là,ngày nào cũng xoay quanh bệ bếp, rối bù, lôi thôi lếch thếch, loại phụnữ này đàn ông đương nhiên thích, loại khác, lại là ăn mặc rất đẹp, ngày nào cũng trừ bỏ dạo phố đánh bài, ngủ dưỡng nhan, có việc gì làm, càng ngày càng xa cách thông với đàn ông trong tưtưởng, cái loại phụ nữ thứ hai này, chính là như chị vậy.”


      Tôi sững sờ tại chỗ, đúng, Đinh sai, những đạo lý này tôi cũng biết, nhưng mà, lẽ nào tôi là loại thứ hai?


      Đinh ăn táo, tôi lại rõmà truy vấn nó tiếp: ”Chị đây có gì sai? Chị vì Gia Tuấn mà cũng khôngcần công tác, an tâm trông coi nhà cửa, toàn tâm toàn ý chiếu cố ấy, chị có gì sai chứ? Là bởi vì như vậy mà ấy muốn ly hôn với chịsao?”


      Đinh than thở: ”Chị à, chínhbởi chị vì ấy, cái gì cũng từ bỏ, an tâm ở nhà làm con gà mái già, ta cho cái gì chị mổ cái đó, cho nên chị dần dần mất chính mình,từ con gà cẩm mao ban đầu biến thành con gà bạch điều tại, trừ bỏhầu ta giường ngủ, ngoài ra có gì mới mẻ đáng nỏi, đàn bà như chị, ngày nhìn còn mới mẻ, nhưng năm liền nhìn mỏi mắtrồi, chồng chị tinh tháo vát như vậy, đương nhiên chê chị thiếutiêu chuẩn, đàn bà bên ngoài hình hình sắc sắc, phong tao quyến rũ, khôn khéo có năng lực, người nào mà mạnh hơn chị?”


      Tôi nhất thời yếu lòng, lời Đinh chính là tình hình thực tế sao?


      ”Đinh , ý của em là rể em có người ở bên ngoài sao?”


      Đinh suy nghĩ, ăn táonữa, ngược lại cũng nghi hoặc với tôi, ”Chị, là vậy, chồng chị thực ra là người tốt, cũng rất cưng chiều chị, chừng, ấy chỉ là dọa chị.”


      Tôi hoang mang lo sợ, người bắt đầu run rẩy.


      Đinh tuy bình thản, nhưng sắc bén gì sánh được.


      ”Chị, chị tuy diện mạo xinh đẹp,nhưng đó là vốn liếng của chị sao? Bây giờ đàn bà đẹp có rất nhiều, đẹp, thông minh, thích nghiệp mới là hồng nhan lý tưởng của đàn ông,mà xã hội tại áp lực lớn như vậy, đàn bà muốn sống cũng phải cạnhtranh ba phần thiên hạ giống như đàn ông, đàn bà giống như chị, ngày nào cũng đều ăn no ngủ kỹ, có việc gì liền dạo phố, cho rằng làmbữa cơm cho ông xã ăn, dỗ dành ông xã ở giường, sớm bị xã hội đàothải rồi.”


      Tôi bị xã hội đào thải rồi?


      Tôi mờ mịt biết nghe xong được bao lâu, chỉ biết là, cuối cùng Đinh còn trang trọng ném lại câu:


      “Đổi lại em là đàn ông, em cũng ly hôn với chị!”
      tart_trung thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5 : Ông xã trở về nhà



      Đinh rồi, trời cũng tối, tôi chôn vùi trong bóng đêm.


      Lời của Đinh lặp lại vangvọng bên tai tôi, kỳ tôi phải hiểu đạo lý, bên cạnhcũng có bạn ly hôn , mấy ngày hôm trước còn có vị bằng hữu gọiđiện thoại : “Đinh Đinh, tớ đổi chồng mới.”


      Tôi lúc ấy liền sửng sốt, cừ ,cậu như thế nào ly liền ly, quá trình ly hôn giống như cắt mộtgốc cây cải trắng sao?


      “Đinh Đinh, kỳ có đôi khi cảmthấy ly hôn thực đáng sợ, tất cả bạn bè thân thích đều tới khuyên ngăncản, nhưng thực ra đến thời điểm ly hôn, chỉ cần quyết tâm, ký chữ,hết thảy liền xong rồi.”


      Tôi nghe mà trợn mắt há hốc mồm.


      Tôi thể tưởng tượng,ly hôn lại là chuyện ung dung nhàng như vậy, đôi vợ chồng khôngphải là trải qua từ thời kỳ đương, mưa gió sao, chậm vài năm,lâu hơn mười năm, có tình cũng có tình thân , ly hôn, ly liền ly sao?


      Đầu tôi phát đau.


      đúng đúng, tôi và Gia Tuấn đến ngày như vậy, câu ly hôn kia, chính là thuận miệng giả bộ ?


      Tôi muốn gọi điện thoại cho Gia Tuấn, tối nay ở bên ngoài ăn cơm, lát nữa trở lại chúng tôi đối mặt thế nào đây?


      Tôi liền ngây ngốc như vậy ngồi ởtrong bóng tối, quần áo mới bị tôi ngồi đến nhàu, suy nghĩ chút, tôi rốt cục thay quần áo mới ra, kéo mở ngăn tủ ra, tôi đột nhiên đỏ mặtmột trận, cái tủ quần áo, hai bên ngăn tôi và Gia Tuấn mỗi người bên, nhìn bên tôi, đầy ngăn tủ là tơ lụa vải vóc, chật đến nhétđược vào, liền giống như người đàn bè điên cuồng muốn giảm béo, ràngbiết cái bộ quần áo này chứa được thân hình mập mạp của mình màcòn muốn liều mạng chen vào bộ đồ chật, còn bên Gia Tuấn đâu, trừ bỏ mấy bộ tây trang chỉnh tề, hai bộ quần áo ở nhà hưu, còn gì khácnữa, so sánh mà , tủ quần áo của tôi giống như hầm ngầm của thamquan, bên Gia Tuấn kia lại chỉnh tề giống như phòng ốc sơ sài của quanthanh liêm, tôi nhất thời bị đỏ mặt.


      Thích mua sắm, tôi trời sinh khôngcó lực miễn dịch với các cửa hàng, lần nào tôi cũng đều kiệt lực khắcchế chính mình, tự với bản thân, nên cứ hãm sâu mãi, bị ngôntừ ba hoa của người bán hàng che mắt, cần mua cần mua, nhưng mỗi lần qua quầy nữ trang, nhìn trang phục xinh đẹp, tôi rốt cục vẫn là bất động bước chân. Mà cuối cùng kết quả làm tôi nghiến răng nghiếnlợi chính là, tôi lại bất đắc dĩ ôm bộ hoặc là vài món quần áo trởvề.


      Gia Tuấn có phải vì nguyên nhân đó mà giận tôi hay ?


      Nhưng mà tôi vắt hết óc ăn mặc đẹp, phải là để làm cho thích tôi sao?


      Gia Tuấn là luật sư, vị luật sưcực sắc sảo cực thành công, lúc trước khi chúng tôi quen nhau, cũngđã có chút danh tiếng, chỉ là có tự lập công ty. tại vài nămtrôi qua, có phòng làm việc của chính mình, có trợ thủ, làm án kiệncũng dần dần lớn hơn. ít án kiện , cần tự mình làm,chỉ cần trợ thủ xuất mã, người trong ngành nghe thấy danh đều cho ba phần mặt mũi, Gia Tuấn mới ba mươi lăm tuổi, nhưng mà lại đánhthắng nhiều vụ kiện như vậy, thực đáng để làm cho tôi kiêu ngạo.


      Rất nhiều thời điểm phải xãgiao với khách hàng, lúc cần mang vợ theo, đương nhiên mang tôitheo, mỗi lần đến lúc đó, ta đều chê vào đâu được, kiêu ngạo siểm nịnh lại dịu dàng động lòng người dựa sát vào , tôi cũngđã từng học đại học, biết khi nào nên cười khi nào nên trang trọng, chonên tôi ngôn ngữ cẩn thận, cử chỉ cởi mở, khi xuất ở cộng đồng, vợchồng chúng tôi chung có thể nhất trí trong hành động.


      Tôi chưa để Gia Tuấn mất mặt, thường xuyên lúc trở về, đều hài lòng khen ngợi tôi: “Đinh Đinh, ai cũng đẹp bằng em.”


      Tôi chút nghi ngờ, là nóithật lòng, ngay cả lúc rảnh rỗi trong bữa cơm, mọi người chuyệnphiếm, cũng tự nhiên ở dưới bàn, nắm tay tôi, hoặc là duỗi tayqua khoác lên bên đầu vai tôi, khẽ vỗ , che chở nênlời.


      Tôi Gia Tuấn, Gia Tuấn cũng tôi. Nhưng là vì sao người nhất này lại dám ra câu kinh thiên động địa như vậy?


      Nghĩ , tôi làm sai cái gì, tôi hiểu.


      Miên man suy nghĩ lâu, tôi bỗng nhiên phát bực, chỉ vì câu phá hỏng, tôi căng thẳng như thanhsắt, có thể Gia Tuấn chỉ là tùy tiện ra, dọa tôi thôi.


      Đúng, tôi nhìn giờ, trời ạ, sắp mười giờ rồi, Gia Tuấn ở bên ngoài uống rượu sao? Vì sao lâu như vậy còn chưa trở về?


      Tôi lập tức lấy di động gọi điện cho , đột nhiên, tôi giống như lần đầu hẹn hò, cầm di động,tay run run, tim khẽ bay bay.


      Điện thoại thông, tôi nhanh nhảu : “Gia Tuấn?”


      bên kia im ắng, có tạp , trả lời, giọng vẫn như trước, nhưng dường như lại có độ ấm gì , “Chuyện gì?”


      Tôi ngập ngừng: “Chừng nào về?”


      Bên trầm mặc chút, tiếp đó trả lời: “Đinh Đinh, đêm nay về, có hai người bạn tới đây, tiếp bọn họ.”


      A?


      Ông xã tôi đêm nay trở về nhà ?
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :