1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

120 ngày nhìn trộm - Sái Tuấn

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718

      [​IMG]

      Tác giả: Sái Tuấn

      Người dịch: Hoàng Phương

      Nhà xuất bản Văn học

      Liên kết xuất bản: Công ty CP đầu tư TM&PT Phúc Minh

      Ngày xuất bản: Tháng 11/2015

      Số chương: Mặt A 15 chương. Mặt B 14 chương

      Giá bìa: 110.000 VNĐ

      Typer: Ngọc Hân

      Giới thiệu


      Thôi Thiện, khiến lòng người bị mê hoặc như nàng Thiên Nga đen. Sau khi tỉnh dậy, chợt nhận ra mình bị vây khốn trong bốn bức tường nóc của tòa nhà 20 tầng xây dở, thể thoát ra, vô phương cầu cứu. Trong những ngày tháng bị giam cầm, tìm mọi cách để có thể tiếp tục sinh tồn. Ngày thứ 15, lạnh và đói đến tột cùng, trận bão lớn cướp đứa bé trong bụng . Giữa giây phút hấp hối tuyệt vọng, phát ra có người nhìn lén mình, người bí chịu thân – X…..

      Trong thành phố lớn hàng triệu người này, giữa đống hoang phế chẳng ai buồn để mắt tới, người bị nhìn trộm nuôi cơn khát mưu sát hàng loạt cách mất kiểm soát, còn người nhìn trộm X, dùng những mảnh kí ức sót lại trong cuộc đời mình để thắp sáng lên thiên đường tình bấy lâu nay chìm trong bóng tối.

      Từ ngày X bắt đầu nhìn trộm, tình nhân tháp thông thiên chẳng còn phân biệt trắng đen gì nữa!

      THE TOWER OF BLACK SWAN

      Con thiên nga sổ lồng cọ xát

      Bàn chân to mặt hè khô

      mặt đất nhấp nhô

      Lê bộ lông trắng bờ rãnh con

      Lòng rãnh con chẳng còn hột nước

      Con thiên nga há hốc mồm khô


      Tắm đôi cánh trắng điên rồ

      Trong đống cát bụi, nhớ hồ nước xưa

      Kêu to: Mưa bao giờ đổ

      Sấm tời đâu? Dễ nổ hay chưa

      Tôi trông con thiên nga

      Tượng trưng kỳ dị như là tiền oan


      Như Ovide kêu than tha thiết

      Lên trời xanh ác nghiệt mỉa mai

      Cố vươn quằn quại cổ dài

      Cái đầu khao khát trách trời chẳng thương

      Charles Baudelaire – “Con thiên nga” tặng Victor Hugo​

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Lời dẫn

      Ngày 22 tháng 6. Hạ chí.

      Sớm tinh mơ, Thượng Hải ngày u, mưa triền miên dứt.

      Thôi Thiện vội vã xông thẳng vào trong nhà, ngồi xuống chiếc bồn cầu lạnh cóng, xả ra chỗ nước tiểu bị dồn nén trong người sáu tiếng đồng hồ. Hệt như sắp sửa chết chìm đột nhiên hớp được ngụm khí.

      Sống lại.

      Nhìn lại chính mình trong gương phòng vệ sinh – trẻ với bộ dạng kì dị, gần như nhìn ra nổi tóc nữa, tất cả được bao gọn lại bằng lưới. Toàn thân từ xuống dưới toàn là màu đen, bao gồm mũ đen, giày bệt đen được phủ trùm kín bằng nilon ở bên ngoài. Chỉ trừ có đôi găng tay màu trắng.

      Đến tận khi mở khóa chiếc ba lô màu đen, ta mới nhận ra tất cả những hung khí giết người đều để lại ở trường.

      Nhưng, cả đời này ta cũng muốn quay lại nơi đó nữa.

      Phần da thịt chỗ xương bả vai phía sau lưng vẫn cứ đau ỉ như trước. Thôi Thiện xõa xuống mái tóc dài đen óng ả, xuyên qua phòng ngủ và phòng khách hẹp dài, mở cánh cửa sắt thông đến giếng trời ra. Trong khoảng sân bị nhúng chìm bởi nước mưa nhô lên mấy ngọn trúc đào xanh tươi nhưng có độc, bốn phía phủ đầu rêu Mạn Đình xanh sẫm. Cuối cùng, hai gốc trà đỏ tươi sắp mục rữa, giống như khu đầm lầy đầy khói độc. Có lẽ phải trồng thêm hai chậu hoa sen?

      Ánh mắt lướt qua lá cây và những giọt mưa vách tường, là đỉnh tháp tròn theo kiểu đình Bái Chiêm màu xanh da trời, đối diện là tòa giáo đường cổ của Chính Giáo ở bên kia con phố - nơi hoang phế nhiều năm, còn được sử dụng nữa. Căn phòng trọ này, tất cả đều rất vừa ý, chỉ có điều mỗi ngày ở trong sân đều thấy cái giáo đường kia, đó chẳng phải là điều tốt lành gì.

      Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi sáu của Thôi Thiện, ta chỉ nhận được món quà, đó là cành hoa hồng hôm qua cắm ở trong bình hoa, đại khái chắc cũng quá mười tệ.

      Cả ngày lo lắng yên, nửa bước dám rời, chờ cuộc điện thoại ngóng đợi từ lâu, hoặc cũng có thể – lúc nào cũng đều muốn rời , chỉ cần bên ngoài cửa vang lên thanh gì khác lạ, là đều nghi ngờ biết có phải cảnh sát tới . Thôi Thiện chỉ có thể tự an ủi bản thân rằng: ở Đài Loan xa xôi, bận bịu với các loại tiệc tùng, hoặc là quên cách dùng combo điện thoại Hồng Kông – Macao – Đài Loan rồi?

      Mưa dầm ba ngày liên tiếp, cuối cùng cũng nhận được điện thoại của Lâm Tử Túy: ta chết rồi.

      Thôi Thiện khóc thút thít, tầng gió lạnh lướt qua vai, cảm thấy có người cưỡi lên cổ, hai chân quắp chặt lấy ngực của ta.

      người chồng vừa mới góa vợ, Lâm Tử Túy phải tránh việc tiếp xúc với bất kỳ trẻ nào, Thôi Thiện có thể hiểu được việc cầu gặp mặt mình, chưa biết chừng còn hoài nghi người của theo dõi và nhìn trộm cũng nên.

      Nhưng mà, có đầy đủ chứng cứ cho việc mình có mặt ở trường, lại càng có ai biết về tồn tại của Thôi Thiện.

      Kế hoạch thành công chưa? ta chẳng có hứng thú mở rượu Champagne, chỉ cảm thấy thấp thỏm yên, liên tục gặp ác mộng – mơ thấy người phụ nữ chết.

      ta bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của Lâm Tử Túy, lén đến nơi tổ chức tang lễ để quan sát. Trình Lệ Quân được hạ táng trong bộ lễ phục màu trắng, đặt bó hoa hồng trắng lên người của người vợ mất….

      Trong suốt đám tang có rất nhiều khách lui tới, có những quản lí cấp cao của công ty, có các nhân vật tai to mặt lớn thường thấy tivi, còn có cả mấy người bạn trước đây từng rất thân với người chết.

      nhạc trong đám tang phải là loại nhạc tang lễ bình thường, mà là ca khúc cổ biết tên, hệt như ở trong thính phòng nghe nhạc giao hưởng. Thôi Thiện nghe thấy có chút quen tai, khiến người khác cảm thấy bi thương tăng gấp bội phần, kìm được mà rơi nước mắt.

      Nhân lúc mọi người còn chưa ra về hết, ta vội vàng rời khỏi nhà tang lễ. Ở giữa vườn hoa vô cùng rộng lớn, chiếc ô vừa được mở ra trong trời mưa dầm dề, ta liền phát khuôn mặt của người đàn ông, phải bức di ảnh đen trắng, mà là người đàn ông trung niên cổ quái, mặc chiếc áo cộc tay màu xám rẻ tiền, nửa đầu bị hói khiến người ta nhìn mà phát sợ.

      Thôi Thiện sợ hãi cúi thấp đầu, trà trộn vào đám người khóc thương người chết rồi chuồn , để lại phía sau lưng trời mưa , đến cả mái tóc cũng muốn bết lại.

      Hi vọng sau đám tang này, đám cưới.

      Đêm ấy, mình ta tới quán bar ở bến Thượng Hải. Nửa năm rồi tới đây, đứng trước cửa của trung tâm thương mại Zegna, ta làm ra vẻ lẳng lơ, vén tóc lên, nhìn các trẻ khác cách đầy khiêu khích, đuổi hết những bán hoa hợp thời , tưởng tượng mình là nữ hoàng của đêm nay. Đột nhiên, mưa ngừng hẳn, trời nở bùng màn pháo hoa rực rỡ, biết là ai kết hôn hay là buổi lễ long trọng gì? ta cảm thấy mình yếu gấp bội, giống như là sống được hơn nửa đời người, đợi đến khi màn đêm ấm áp sắp tận, bắt đầu kiếp sống dài đằng đẵng như mẹ mình.

      Bắt đầu từ ngày giết người đến nay, hơn tháng, Lâm Tử Túy vẫn hề gặp ta, đến cả điện thoại cũng nghe nữa – Kết cục nguy hiểm nhất, giống như vườn hoa đầu hạ, chỉ cần để ý chút thôi là cỏ dại mọc đầy. ta nhớ đến những ngày xuân nóng lạnh thất thường, khu vườn nở đầy tường vi trắng, Lâm Tử Túy lười biếng nằm giường, điếu thuốc tay đốt hết, chỉ còn lại đống tàn thuốc đặc dày được gạt vào trong chiếc cốc dùng lần, phát ra thanh lạo xạo, hệt như chú rắn trườn ….

      Thôi Thiện chỉ muốn nhìn chút thôi, cho dù là để che mắt người khác, chỉ đơn thuần là ngồi đối diện nhau thôi, thanh, tiếng động.

      Tháng bảy, đêm cuối cùng, ánh trăng cũng giống như bông sen, còn xuân xanh huy hoàng, phai tàn rồi bị gạt bỏ.

      Qua thời gian theo dõi và nhìn trộm dài đằng đẵng, cuối cùng Thôi Thiện cũng phát được tung tích của , gõ vào cánh cửa của căn phòng trong khách sạn 5 sao. Lâm Tử Túy gỡ tai nghe xuống, dập tàn thuốc, kéo chặt rèm cửa lại, sợ bị người khác nhìn lén.

      Trong phòng còn nào khác, chỉ có làn hương nhàng của mùi nước hoa đàn ông. Chiếc tai nghe Ipod vứt ở bàn, khe khẽ phát ra đoạn nhạc cổ điển du dương.

      Thôi Thiên si mê quấn chặt lấy cơ thể , Lâm Tử Túy lại tránh đôi môi của ta, lời chấp thuận thỏa đáng – chuyển khoản tiền vào tài khoản ngân hàng của ta, giúp ta làm thủ tục di cứ. thích Địa Trung Hải sao? Italia thế nào? Nhưng ở đó trị an tốt, hay là Pháp , bình thường ở Paris, lúc nào thích có thể đến bờ biển Côte d’Azur để nghỉ dưỡng.

      mình? .

      ta nắm lấy tay Lâm Tử Túy, vuốt ve bụng của mình, nhưng lại bị chán ghét đẩy ra. lại châm thêm điếu thuốc, làn khói Nicotine màu xanh khiến cho khuôn mặt vốn nét trở nên ngày mờ ảo hơn.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :