12 chiến công của hercule- Thierry Lefèvre (14 chương)

Thảo luận trong 'Các Thể Loại Khác (Kinh Dị, Trinh Thám..)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương I: Đứa con của giấc mơ

      Thủa ấy, thần Jupiter sống ở đỉnh Olympe thống trị toàn vũ trụ. Từ ngai vàng cao ngất, ngài thường nghiêng mình nhìn xuống thế gian và hay xuống thăm họ. Thường ngài mang lại cho họ những điều tốt lành song thi thoảng cũng gây những nỗi thống khổ cho con người. Ngài luôn tham dự vào các mâu thuẫn, chiến tranh và tình của con người.

      Vì Jupiter buồn chán ư? Hay là ngài ghen tỵ với con người và với toàn vẹn của họ?

      Chẳng ai có thể trả lời được câu hỏi đó, nhưng tất cả đều biết rằng cơn thịnh nộ của Jupiter đáng sợ. Vị thần cao nhất trong số các vị thần, chúa tể của toàn vũ trụ, sở hữu biết bao quyền lực. Ngài thi hành chúng với biết bao tính toán khôn ngoan và vẻ thông minh của vị thần có thể có được. Và ngài chấp nhận có ai đó chống lại ngài. ngày kia, truyền thuyết thuật lại rằng: hình như Jupiter muốn tìm hiểu thêm về cuộc sống của con người và đúng là muốn hòa nhập với họ thời gian...

      ở hạ giới, vị tướng Amphitryon kiêu hãnh vì có tất cả cho cuộc sống hạnh phúc:

      trong thành phố Thèbes tươi đẹp mà vua trị vì là Créon, Amphitryon cưới người đẹp Alcmène, con của vua Mycènes láng giềng.

      Vị tướng chuẩn bị dẫn quân ra trận để chứng tỏ giá trị của mình. Ngài vui vẻ từ biệt Alcmène và hẹn sớm chiến thắng trở về. Nguyện vọng của ngài là khi ca khúc khải hoàn vang lên là lúc ngài có đứa con trai nối nghiệp mình, dẫn đầu đoàn quân Thèbes.

      Vậy là Amphitryon cùng các chiến binh của mình ra trận. Còn Alcmène lúc về lâu đài, sống khép mình trong hy vọng ngày tới chồng nàng trở về. Nàng cũng mong muốn mau chóng sinh cho Amphitryon đứa con cũng tài năng như cha nó vậy.

      Nhiều tuần lễ trôi qua, Amphitryon vẫn mải mê chiến trận. Alcmène vẫn đợi chờ. mình trong lâu đài rộng mênh mông, đôi khi nàng lo.sợ Amphitryon trở về nữa, sợ chồng nàng tử trận, mặc dù Amphitryon thừa dũng cảm và đội quân dưới quyền chỉ huy của ngài rất có kỷ luật và giỏi giang.

      Nàng cứ suy nghĩ và buồn rầu lo lắng: "Nếu các vị thần giúp sức dân thành Thèbes ra sao? Nếu họ quyết định là Amphitryon phải chết?" Thỉnh thoảng trong những giấc mơ, Alcmène mơ thấy chồng mình nằm chết trong bể máu, thân thể dập nát do hàng ngàn vết thương. Thời gian càng trôi, Alcmène càng lo sợ mỗi khi phải lên giường ngủ, nhất là lại trong căn phòng của hai vợ chồng. Trong khi đó, màn đêm vẫn buông mái tóc huyền diệu xuống thành phố Thèbes xinh đẹp.

      đêm, hạnh phúc đến với Alcmène khi nàng có ý chờ đợi. Amphitryon ra trong căn phòng vẫn mặc nguyên bộ chiến phục, vũ khí vẫn cầm tay, gương mặt bám đầy bụi nhưng rạng rỡ. Nét mặt vẫn bình yên như hề có chút mệt mỏi nào đọng lại sau nhiều tháng ngày chiến trận. Ngài lặng lẽ lời.

      Lúc đó ngoài trời ánh trăng chiếu sáng lấp lánh đôi mắt dịu dàng của Alcmène, tưởng như trong giấc mơ. Amphitryon cởi bỏ quân phục và đến bên người vợ .

      Đêm tối dịu dàng đến nỗi Alcmène phải ngạc nhiên. Khi nàng thức giấc, Alcmène hề thấy Amphitryon đâu cả, cũng có dấu vết gì chứng tỏ chàng ở đây đêm qua.

      Phải chăng ngài lấy lại vũ khí và mặc chiến phục để lên đường từ sáng sớm? Có lẽ nào ngài chỉ có thể ở bên vợ vài giờ rồi lại ra chiến trận?

      Những ý nghĩ này phi lý! vị đại tướng bao giờ rời bỏ chiến trận và binh lính của mình trong khi chiến đấu. Alcmène biết điều đó, nhưng nàng thể giải thích được câu chuyện xảy ra đêm qua.

      Càng suy nghĩ, nàng lại càng cảm thấy quá phũ phàng. Nàng mơ thấy Am-phitryon trở về... Nàng mơ tưởng để xua những ác mộng, song Amphitryon vẫn bặt vô tín. Hay là chàng chết rồi, Alcmène nghĩ như vậy. Giấc mơ ấy có thể là điềm báo của các thần.linh hoặc cũng có thể là thông điệp của chính vị chúa tể Jupiter.

      Dần dần, nỗi đau đớn hình thành rệt trong nàng, Alcmène rời khỏi giường và bắt đầu khóc.

      Ngọn gió sớm mai dịu dàng qua cửa sổ len vào căn phòng. Rồi bên ngoài vang dậy tiếng tung hô. Tiếng binh khí va chạm, tiếng bước chân nặng nề của vó ngựa vang lại từ rất gần.

      Alcmène tin rằng mình điên lên mất. Đúng là các vị thần làm khổ nàng.

      - Alcmène! Alcmène!

      Giọng thân quen ấy. ! Vẫn là cơn ác mộng. Đây thể nào là !

      - Alcmène!

      Đây hoàn toàn phải là ác mộng, phải là giấc mơ, mà là giọng hân hoan của Amphitryon, chồng nàng, người chiến binh cao quý. Ngài bất chợt trở về ngay bên cạnh nàng, vẻ mệt mỏi và quần áo bám đầy bụi đường, chẳng giống hình ảnh trong giấc mơ của nàng đêm trước.

      - ôi Amphitryon!... Em hạnh phúc biết mấy!

      Họ ôm hôn nhau trong tiếng tung hô vang dội của cư dân thành Thèbes nổi lên ngoài phố, chào đón chiến thắng của vị đại tướng và đoàn quân của ngài.

      Đêm sau nữa vẫn là thực. Amphitryon ngủ cạnh Alcmène và rời khỏi nàng cho tới tận sáng hôm sau.

      Hạnh phúc ngập tràn trong lâu đài của Am-phitryon nhiều tháng sau đó. Rồi tới ngày, Alcmène cho ra đời đứa con trai mà nàng hằng ao ước.

      Cậu bé xinh đẹp khỏe mạnh ấy được đặt tên là Hercule. Nhưng vài phút sau, Alcmène lại sinh thêm đứa con thứ hai, trông yếu đuối mong manh hơn, được đặt tên là Iphiclès. Amphitryon hết sức mãn nguyện: có những hai cậu con trai! Tiếng tăm thành Thèbes rồi còn rạng danh nữa toàn cõi Hy Lạp.

      Nhưng than ôi! vui mừng này thoát khỏi tầm mắt của các vị thần. Junon là vợ của Jupiter biết rằng Hercule phải là con của Amphitryon mà chính là con trai Jupiter, người quyến rũ nàng Alcmène vào đêm trước ngày mà vị tướng thành Thèbes trở về. Vì thế Junon.quyết định tỏ quyền lực của mình với tướng Amphitryon và người vợ yếu đuối của chàng.

      Đúng là Alcmène hề mộng mị: Jupiter hóa thân thành Amphitryon và vào phòng Alcmène để quyến rũ nàng. Junon quyết định trả thù: bà giết Hercule và thành Thèbes còn ngự trị ở Hy Lạp nữa.

      Junon chiếm giữ nhiều quyền lực. Bà sẵn sàng làm bất cứ việc gì để nguôi cơn giận và ghen tuông của mình. Nếu Jupiter có những cuộc tình cháy bỏng khác, Junon hề do dự khi mang đến cho gia đình những phụ nữ kia nỗi đau đớn khôn cùng.

      ít ngày sau khi cặp song sinh chào đời, Junon quyết định trả thù khi mọi người trong lâu đài Amphitryon chìm trong giấc ngủ. Hai con rắn được Junon sai khiến, nhàng trườn vào phòng hai cậu bé, tiến sát lại chiếc nôi. Hercule và Iphiclès vẫn say sưa ngủ, hề hay biết thảm họa đến gần.

      Hai con rắn trườn vào trong nôi và thực lời nguyền ác độc. Chúng bắt đầu quấn quanh người Iphiclès và siết chặt lại.

      Iphiclès kêu thét lên, tiếng kêu đánh thức của cậu dậy. Hercule, ngay tức , với sức mạnh phi thường của mình cứu người em khỏi vòng siết của hai con rắn đáng sợ. Trong khi Iphiclès vừa khóc vừa lăn lộn Hercule bóp chết hai con rắn.

      Ngạc nhiên vì tiếng kêu của Iphiclès, Am-phitryon và Alcmène vội vã tới phòng hai con trai.

      Cảnh tượng trước mắt khiến họ kinh ngạc, thốt lên được lời. ở đầu nôi, Iphiclès vẫn kêu khóc thảm thiết vì sợ hãi. Còn đầu kia, Hercule ngồi, trong tay là hai con rắn mềm nhũn, bất động. Cậu cười ha hả.

      Cả Amphitryon và Alcmène chợt hiểu rằng thần thánh ban cho Hercule sức mạnh phi thường. Và họ biết, Hercule tương lai rạng rỡ và chắc chắn, cậu có được nhiều khả năng siêu việt.

      Amphitryon bồng Hercule lên tay, lòng tràn ngập niềm vui và kiêu hãnh. Người con trai cả của ngài trở thành chiến binh vĩ đại, làm thành Thèbes rạng danh vào bậc nhất, khiến cho vua Créon cha ngài hết sức mãn.nguyện. Amphitryon hy vọng được thấy con mình tranh tài với các vị thần.

      Vừa dỗ dành cậu bé Iphiclès yếu đuối khóc ti tỉ, Alcmène vừa nghĩ tới giấc mơ đêm trước khi Amphitryon trở về. Nàng chắc rằng Hercule là con của vị thần. Có thể Hercule tương lai khác thường, nhưng Alcmène hiểu rằng điều ấy rồi phải trả bằng giá đắt. Liệu các vị thần giáng bao nhiêu tai họa xuống dân thành Thèbes? Phải chăng họ chọn thành Thèbes để gây mối bất hòa với cậu bé này?

      ý gì của thần linh phía sau chào đời của Hercule?

      Alcmène nhìn Amphitryon và thầm nghĩ:

      Hẳn là chàng ngờ rằng mây đen bao phủ đầu hai đứa . Nàng dám kể cho chồng nghe chuyện đêm hôm ấy. Song vài ngày nữa, có lẽ có lúc thích hợp để nàng thổ lộ với chồng những dự đoán của mình.

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương II: Tuổi thơ bi thảm của hùng

      Năm tháng cứ trôi qua mà Alcmène vẫn dám thổ lộ điều bí mật với chồng. Vị tướng của thành Thèbes dốc hết sức lực dạy dỗ rèn luyện cho con trai Hercule, cậu bé sớm có những tài năng phi thường.

      Đích thân ngài dạy cho Hercule cưỡi ngựa và điều khiển xe. Hơn thế, với mỗi môn học quan trọng, ngài mời về cho con ông thầy giỏi. Hercule được dạy dỗ chu đáo nên sớm thông thạo các môn đấu vật, kỹ thuật sử dụng binh khí và bắn cung.

      Hercule còn được học nhạc, học đánh đàn lia, những môn học khiến cậu thích thú.

      Vậy nên, hôm, thầy dạy nhạc có trách móc cậu thiếu chuyên cần, cậu nổi giận ném cây.đàn vào đầu ông giáo và vị này chết ngay tức khắc.

      cố đau lòng này khẳng định sức mạnh vô song của cậu Hercule trẻ tuổi. Bị buộc tội sát nhân, Hercule bị đưa ra xét xử. Amphitryon quyết định cho cậu rời xa thành Thèbes để tránh mọi tai họa. Vả lại, ngài nghĩ rằng: Hercule phát triển hơn nữa nếu sống ở gian rộng lớn, làm những công việc nhọc nhằn đòi hỏi sức khỏe tốt, tinh thần kiên cường và khéo léo.

      Amphitryon bèn giao cho con trông coi đàn súc vật núi cùng với những người chăn thú của mình.

      Đúng là vị tướng thành Thèbes quyết định tuyệt vời, bởi Hercule ngày càng khỏe mạnh, giỏi giang và dũng cảm hơn. Cậu chẳng còn lạ lẫm gì với cung tên và mũi lao nữa và cậu trở thành võ sĩ đấu vật tuyệt vời. dũng cảm của Hercule được tất cả những người chăn thú trong vùng khâm phục. lâu sau có việc xảy ra chứng minh điều này.

      Khi Hercule vừa tròn mười tám tuổi, ở vùng Amphitryon nuôi đàn gia súc xuất con sư tử to lớn và hung dữ khác thường. Chỉ trong vài ngày, nó giết chết hàng loạt gia súc. Her-cule bèn nấp trong núi rình con thú hoang độc ác. Khi con sư tử xuất , Hercule bèn lao tới, khống chế và chỉ bằng nhát dao, chàng kết liễu nó dễ dàng như bóp chết hai con rắn ngay từ khi còn nằm trong nôi.

      Sau chiến công kỳ lạ này tiếng tăm của Her-cule vang dội khắp đất nước. Chàng quyết định trở về vì thành Thèbes nguy nan.

      Hercule được ở lại trong lâu đài. Am-phitryon sửa soạn đối đầu với kẻ thù của thành Thèbes. Đó là Erginos, vị hoàng đế của người Minyens thành Orchomène. Hercule trở về đúng lúc vì Amphitryon cần hai con trai giúp sức mình trong cuộc chiến đấu. Dù yếu đuối, Iphiclès cũng trở thành chàng trai trẻ dũng mãnh. Dù kém giỏi giang hơn trai nhưng Iphiclès vẫn nhận được giáo dục như của mình. Và chàng cũng có gì phải hổ thẹn trong công cuộc chuẩn bị cho cuộc đánh lớn sắp tới.

      Còn Alcmène quen với chiến tranh.

      Nàng nhìn chồng và hai con ra chiến trận, lòng.đầy lo sợ: có thể người trong số họ bao giờ trở về nữa.

      quả nhiên như vậy. Dân thành Thèbes mất vị đại tướng tài ba của mình.

      Thấy Amphitryon chết, dân Minyens tưởng là mình thắng trận. Vì mất vị chỉ huy khác nào gà con mất mẹ. Quả là dân Minyens hơi vội vã khi nhìn thấy khả năng tiềm tàng của Hercule.

      Đau đớn và giận dữ khôn cùng, Hercule mạnh dạn thay thế vị trí chỉ huy của cha, dẫn đầu đoàn quân tiến tới vây hãm thành Or-chomè ne, nơi Erginos náu. Chỉ trong đêm, họ vượt thành và thiêu rụi cả thành phố.

      Erginos thất bại nặng nề.

      Chiến thắng của Hercule thể xóa nỗi đau mất cha và đau buồn của mẹ. Nhìn thấy Alcmène vật vã đau đớn, Hercule cảm thấy mình bất lực. Từ khi trở về thành Thèbes, tính khí của chàng thay đổi hẳn và ngày càng hay cau có, gắt gỏng. Ngày xưa nếu Hercule là người vui vẻ, nhiệt huyết với tất cả những gì cuộc đời mang lại cho chàng giờ đây, chàng chỉ chìm trong những nỗi trầm tư u buồn.

      Năm tháng dần trôi. Ngay cả dự định hôn nhân với Mégare, con vua Créon cũng chẳng đem lại niềm vui sống cho chàng. Dường như các vị thần quyết định thử thách chàng nhiều hơn nữa. Và dường như, có cái gì đó trong tâm hồn chàng ra cùng với cái chết của người cha.

      Tuy vậy, lễ cưới của chàng vẫn rất vui vẻ.

      Những năm sau đó là khoảng thời gian mang đến cho chàng cân bằng trở lại, giúp chàng quên những giây phút đớn đau của quá khứ.

      Mégare nhanh chóng sinh cho chàng ba cậu con trai khỏe mạnh hệt như Hercule thuở . Bọn nhóc thường nô đùa với Iolaos là con của Iphiclès. Trong khu vườn rộng nhà Hercule và Mégare, tiếng cười, tiếng nô đùa vui vẻ của mấy em vang lên suốt ngày.

      Junon vẫn chưa quên mối hận của mình. Bởi vì Hercule vẫn còn sống sót sau mối hiểm nguy với hai con rắn, bởi vì Jupiter cha chàng ban cho chàng sức mạnh phi thường nên Junon chỉ còn mưu kế. Bà rắp tâm thi hành thủ.đoạn hết sức đáng sợ: Đó là buộc Hercule phải đau đớn bởi chính những người thân của mình.

      Bởi thế, nhân bữa tiệc được tổ chức trong lâu đài của Hercule ở thành Thèbes, Junon phái người đàn bà đến đó. Đó là sinh vật đội lốt người, có khả năng làm cho người khác bị điên loạn. Nấp kỹ sau cây cột ở đại sảnh, người đàn bà quỷ quyết phóng tia mắt về phía Hercule. Trong nháy mắt, chàng trở nên hung dữ, điên loạn.

      Hercule đứng bật dậy khỏi chiếc ghế chủ trì bữa tiệc của mình rồi chỉ tay vào mặt vợ con mà hét lên:

      - Chúng là ai? Chúng là ai thế?

      Mégare kinh ngạc trước thay đổi đột ngột của chồng, nàng tài nào hiểu được nguyên nhân. Mégare bèn ra hiệu cho các con lại gần cha, hy vọng Hercule nhận ra chúng và bình tâm trở lại.

      Nhưng ngờ Hercule lập tức giương cung và nhắm mũi tên về phía các con và vào người vợ cố lao ra che chở cho đứa bé nhất.

      Vợ và các con chàng chết ngay lập tức. Tấn bi kịch khủng khiếp do Junon bày ra khép lại.

      Hercule chợt tỉnh và hiểu ra hành động tàn bạo của mình.

      Suốt đêm, chàng khóc than thương tiếc những người thân và nguyền rủa các vị thần mang đến cho chàng số phận nghiệt ngã như vậy. Hình ảnh người thầy xấu số bị chàng vô tình giết chết hồi bé cứ trở trở lại trong trí óc chàng. Chàng cứ than khóc và ân hận nguôi. Sáng sớm hôm sau, chàng thấy còn giải pháp nào nữa ngoài việc phải ra .

      Hercule từ biệt thành Thèbes và đến hỏi ý kiến nhà tiên tri Delphes mong có cách giải thoát đau khổ, tìm lại thanh thản trong tâm hồn.

      Nhà tiên tri lắng nghe rồi khuyên chàng tới Tirynthe phục vụ cho vua Eurysthée. Và chàng phải tuyệt đối chấp hành những đòi hỏi của nhà vua.

      Khi nhà vua Eurysthée nhận chàng, những lời của ông đều là của Junon cả. Bà ta vẫn tiếp tục theo đuổi mưu hãm hại chàng. Hercule phải thực sứ mệnh mà người trần mắt thịt nào có thể thực được. Và sau đây là mười hai cuộc chinh phục của chàng..

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương III: Con sư tử của Némée

      Ngươi biết được sức mạnh của mình và khinh thường luật pháp. Ngươi giết vợ và ba đứa con quý của ngươi. Nhà tiên tri cử ngươi tới đây để phục tùng lệnh của ta đến khi nào ngươi nhận được tha thứ của những người khuất và được các thần xóa bỏ tội lỗi. Nhưng ngươi còn chưa biết mình là ai, đúng ? Hercule! Ngươi hãy tự nhìn lại mình và nghe ta đây, hãy nghe nhiệm vụ mà ta đòi hỏi ngươi phải thực !...

      Eurysthée đột ngột ngừng lại, như để tận hưởng cảm giác thích thú khi thấy người luôn tự hào về sức mạnh vô địch quỳ lạy cách thảm hại dưới chân mình. Chính là Junon truyền cho Eurysthée những lời đó cùng lòng căm thù của mình.

      Cương quyết chuộc lại những lỗi lầm phạm, Hercule chăm chú lắng nghe lệnh của Eu-rysthée.

      Vị vua thành Tirynthe đẩy ngai vàng của mình sang bên với vẻ trịch thượng và cười ngạo nghễ. Bởi ông biết rằng dù Hercule có giỏi giang đến mấy cũng thể nào sống sót nổi qua những thử thách mà ông sắp đưa ra.

      - Nhìn lại mình Hercule! Ngươi chẳng phải là thần, cũng là con người nữa, mà là tên nô lệ và chẳng bao lâu nữa chỉ là con thú còn gì để mất!

      Hercule vẫn im lặng. Đột nhiên chàng ngẩng lên và ngạc nhiên nhận thấy trong đôi mắt vàng của Eurysthée giận dữ khôn cùng, như rồ dại, thái độ làm chàng thể nào hiểu nổi.

      Hercule tuân theo lời nhà tiên tri Delphes và phục tùng tất cả mệnh lệnh mà Eurysthée trút xuống đầu mình như những mũi tên tẩm thuốc độc nhuốm lòng hận thù. Chàng :

      - Hỡi Eurysthée! Liệu tôi phải làm gì để phục vụ ngài và làm ngài nguôi cơn nóng giận?.Eurysthée cứ cười khanh khách. ông nhận ra trong lời của Hercule có ngụ ý mỉa mai nên cứ tận hưởng cảm giác chiến thắng.

      Với tất cả lòng kiêu ngạo và cơn giận mà Junon truyền cho Eurysthée, ông vội vàng bảo:

      - Trong khu rừng tối tăm ở xứ Argolide có con sư tử Némée. Hãy giết chết nó và đem xác về đây cho ta.

      con sư tử... Hercule chợt nghĩ đến con sư tử bị chàng hạ gục khi chàng mười tám tuổi.

      Dường như Eurysthée biết được suy nghĩ của chàng nên lập tức bảo:

      - Đúng thế! Nhưng con sư tử này hung dữ nhất trái đất. Rồi ngươi thấy... Ngươi thấy sọ người lăn lóc những đám cỏ thưa thớt nơi con sư tử náu. Đó là sọ của những người có ý định giết con sư tử hung dữ này. Con quái vật hung tợn này vừa sức với ngươi lắm đó.

      Và bây giờ hãy lên đường !

      Hercule chưa bao giờ biết sợ. Những lời sau cùng của Eurysthée làm cho chàng nao núng chút nào. quái vật chẳng qua chỉ xuất phát từ óc tưởng tượng của những kẻ nhát gan mà thôi.

      Con sư tử Némée này nổi tiếng từ lâu rồi, chàng biết thế. Nhưng với chàng nó chỉ là kẻ thù mà chàng phải mau tiêu diệt để nhanh chóng báo công với Eurysthée và làm hài lòng nhà tiên tri Delphes. chần chừ gì nữa, Hercule lên đường ngay, chỉ mang theo cung, tên và kiếm.

      Ròng rã nhiều ngày đất Argoline, cuối cùng chàng tới được lãnh địa Némée.

      Núi rừng theo nhau chạy dài tít tắp tới tận chân trời. Lãnh địa của sư tử Némée dường như kéo dài vô tận. Hercule băn khoăn biết làm sao tìm được kẻ thù trong khu rừng mênh mông này. Nó náu ở chân núi nào? Hang ổ nó ở đâu?

      Nhiều ngày trôi qua, Hercule dò dẫm khắp nơi mảnh đất này. Chàng trèo lên biết bao nhiêu ngọn núi và sục sạo khắp các ngóc ngách để tìm dấu vết con quái vật. Tuy thế chàng hề mỏi mệt hay nản chí. Nhưng càng ngày Hercule càng nhận thấy ràng cơ may khám.phá ra dấu vết con sư tử ít ỏi và chàng đành trông chờ vào ngẫu nhiên.

      chiều nọ, khi tới rừng cây ô liu mọc ven đồi, chàng dừng lại và quyết định chờ đợi đối thủ ở đó. Hẳn cuối cùng con sư tử cũng phải có lúc qua đây.

      Rồi chàng chốt lại trong rừng hơn tháng.

      Ngày đêm chàng rình rập bóng dáng con sư tử.

      Chàng ngủ rất ít và dành phần nhiều thời gian để nghe ngóng động tĩnh xem có phải là con vật hay . Chàng luôn thủ sẵn vũ khí bên mình.

      Trong cuộc chiến đấu với sư tử sắp tới, cung hay là gươm thích hợp hơn? Cẩn thận hơn, chàng còn thêm vào đó chiếc chùy gỗ làm từ lõi cây ô liu đại thụ.

      Lòng kiên nhẫn của Hercule được đền đáp xứng đáng. Chàng đột nhiên nhận ra con sư tử Némée ở quả đồi đối diện. Đúng là Eurys-thée cường điệu chút nào: Hercule chưa bao giờ thấy con vật nào như thế.

      Sư tử tiến lên phía trước với những bước chậm chạp, nặng nề. Những cái chân to tướng của nó phủ lớp lông dày. Máu của "nạn nhân" xấu số nào đó giọt từ chiếc lưỡi khổng lồ của nó. Con sư tử vừa ăn uống no nê và tìm chỗ nắng ấm để liếm láp và nghỉ ngơi.

      Từ chỗ nấp Hercule biết con vật thể nhìn thấy mình. Nó có vẻ chẳng hề quan tâm đến diện lạ thường nào cả. Nó tiếp tục bước chậm rãi với dáng vẻ của con vật no nê, tận hưởng khoái trá kiềm chế được.

      Hercule biết mình phải tận dụng cơ hội này để tiêu diệt con vật, cơ hội tấn công bất ngờ. Chàng nhanh chóng cầm cung lắp tên và nhắm vào con vật. Mũi tên xé gió lao .

      Nhưng Hercule hết sức kinh ngạc, mũi tên chỉ chạm vào con vật, dường như gây nên phản ứng nào, rồi rơi xuống cỏ. Hercule tiếp tục mũi tên thứ hai, thứ ba trước khi con sư tử phát ra. Nhưng những mũi tên này cũng chịu chung số phận với mũi tên đầu.

      Mặc dù ăn uống no nê và thân hình nặng nề, con sư tử Némée vẫn lao tới với tốc độ kinh hoàng..Với vài bước nhảy, nó tới gần Hercule, và Hercule cũng sẵn sàng với thanh gươm lăm lăm trong tay. Chàng đâm liền mấy nhát vào bụng con vật nhưng lưỡi gươm giống như chạm phải khối đá, nó như muốn gãy.

      Con vật lao đến chồm lên người Hercule, chàng mau chóng né sang bên và tóm lấy cái chùy. Trong cơn cuồng nộ mãnh liệt, chàng vụt tới tấp lên mình sư tử. Choáng váng, con vật còn dữ tợn nữa. Hercule liên tiếp bồi cho nó những cú đánh trời giáng. Rồi khi chiếc chùy gãy nát, chàng dùng luôn tay bóp chặt cổ họng con thú dữ.

      tiếng rú khản đục như đến từ trong lòng đất vang lên, giữa núi đồi vùng Némée. Con vật giãy giụa đuối sức dần dần, máu mồm hộc ra.

      Nó chết hẳn.

      Hercule chiêm ngưỡng chiến công của mình và mỉm cười. Trận đánh ác liệt, nhưng chàng hoàn thành nhiệm vụ. Eurysthée và nhà tiên tri rất thỏa mãn. Bây giờ chỉ còn mỗi việc là lột lấy bộ da con sư tử mang về.

      Nhưng thanh kiếm gãy và những mũi tên tài nào xẻ được bộ da dày khủng khiếp này. Tuy nhiên Hercule phải lột da con sư tử cho bằng được vì Eurysthée phải trông thấy được bộ da này. Hercule tìm hòn đá cứng nhất để mài sắc lưỡi gươm.

      Sau đó, với lưỡi gươm sắc bén, Hercule tiếp tục công việc, nhưng chẳng có kết quả gì. Chàng ngồi bệt xuống cạnh con sư tử, chán ngán: "Làm sao mà đưa được con sư tử to lớn thế này về Tirynthe?" Dù khỏe đến mấy, Hercule cũng biết rằng mình thể nào mang được con vật khổng lồ này về. Chỉ riêng mấy cái chân và bộ móng vuốt của nó cũng to lớn khác thường rồi.

      Chàng buộc phải lột da nó mang về thôi. ánh mắt chàng dừng lại nơi bộ móng vuốt nhọn và sắc. là những vũ khí tuyệt vời.

      Đôi bàn tay xây xước vì những cố gắng quá mức. Cuối cùng Hercule cũng lột bỏ được bộ móng vuốt sắc nhọn và cứng ở bàn chân trước của con thú. Với đồ nghề lạ lùng này cuối cùng Hercule cũng lột được bộ da khổng lồ của con sư tử..Chàng nghỉ lát lấy lại sức lực, tận hưởng chiến thắng và niềm vui khi nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Hercule cảm thấy mình nhõm hơn trước những bi kịch của quá khứ.

      Chàng vác bộ da thú khổng lồ lên vai và xuống núi. Tới thung lũng có dòng suối chạy qua, Hercule dừng lại và lau chùi bộ da thú bằng dòng nước mát. Công việc xong xuôi, chàng khoác bộ da thú lên người. Quả là trông chàng như con sư tử thực thụ. Rồi chàng lên đường trở về.

      Chàng hề hay biết rằng từ đỉnh Olympe, Jupiter, cha chàng, trông thấy toàn bộ việc. Là chúa tể của muôn thần, người hết sức hãnh diện về trí thông minh và lòng dũng cảm của con trai, người con tài ba làm cho kiện trở nên bất tử, và Jupiter bổ sung thêm ngôi sao mới, ngôi sao số phận của Sư tử, lên bầu trời.

      Đường về nhà mới ngắn làm sao! Hercule nhanh hơn lúc khởi hành.

      Thời gian chàng vắng nhà khá lâu khiến Eu-rysthée nghĩ rằng chàng, cũng như bao người khác đụng độ với sư tử Némée, gục ngã trước bộ răng nhọn và móng vuốt của nó. Eurysthée thầm nghĩ rằng mình loại bỏ được đối thủ, người có thể ngày nào đó chiếm ngôi báu.

      Nhưng tiếng đồn lan khắp thành: Hercule trở về, khoác bộ da sư tử Némée, bộ da to lớn khác thường ấy khiến cho Hercule trở thành người dũng sĩ vô địch.

      Ban đầu, Eurysthée tin và cho rằng đó chẳng qua chỉ là phóng đại về tay du côn nào đó. Nhưng tiếng đồn tới tận cung điện, bất kể người hầu nào cũng hoan hỉ báo tin Her-cule thắng trận trở về.

      Cuối cùng Eurysthée cũng phải công nhận hiển nhiên, song vẫn ngoan cố cho rằng Hercule mang về tấm da của con sư tử khác, hoàn toàn phải của con quái vật giết chết bao nhiêu thợ săn tài ba và đầy kinh nghiệm.

      quyết định ra trước lâu đài đợi chàng và tin chắc rằng với lý lẽ ấy mình chiến thắng.

      nụ cười mỉa mai lên gương mặt khi trông thấy bóng dáng người hùng. được dân chúng cổ vũ nồng nhiệt. Đúng thế, Hercule hoàn toàn chiến thắng sư tử Némée.

      Chàng tiến lên gần bậc tam cấp của lâu đài, phía đó, vị vua thành Tirynthe run rẩy tái xanh mặt mày. Chàng cởi bộ da sư tử và ném xuống chân Eurysthée. Lão ta khiếp đảm bỏ chạy về phòng và khóa cửa lại.

      Hercule ngồi chờ lão ta quay trở lại công nhận chiến thắng của mình. Và chờ đợi những nhiệm vụ tiếp theo. Bởi vì nhà tiên tri phải phục vụ vô điều kiện và phải thỏa mãn tất cả những mệnh lệnh của Eurysthée.

      Nhưng Eurysthée dám bén mảng tới.

      Lão sai vị cố vấn Coprée đến gặp Hercule.

      Coprée bước tới với tất cả hãnh diện về chức vụ của mình. Nhưng những lời lẽ ông ta được lệnh Eurysthée truyền lại cho Hercule hết sức nực cười:

      - Đức vua của chúng ta cầu ngươi, phải đặt những gì liên quan đến công việc ở cổng thành, được xuất trước mặt vua. Ngài ủy thác cho ta truyền lại cho ngươi tất cả những công việc ngươi phải làm. Đừng chần chừ gì nữa, hãy lên đường . Từ nay ngươi chẳng còn được nghỉ ngơi gì nữa nếu chưa hoàn thành tất cả công việc mà đức vua Eurysthée giao phó cho ngươi. Trước tiên, phải chiến thắng cho được con chó đầu rắn Lerne. Nếu thắng được nó, hãy quay về đây gặp ta. Bây giờ ngươi hãy , để cho đức vua được nghỉ ngơi.

      Coprée chẳng thèm nghe Hercule . Vừa dứt lời, quay vào lâu đài. Hercule nhận thấy bước chân vội vã, như thể lo lắng có gì nguy hiểm đến tính mạng..
      Last edited: 6/4/15

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương IV: Con chó đầu rắn Leren (Part 1)

      Vừa ra khỏi cổng thành Tirynthe, Hercule chuẩn bị ngay cho cuộc chiến sắp tới.

      Trong vương quốc của Eurysthée, ai ai cũng nghe đến con chó đầu rắn Lerne. Dân thành Tirynthe vẫn tin chắc rằng nó còn dữ tợn hơn cả sư tử Némée.

      Hercule sợ phải chạm trán với con chó đầu rắn. Vấn đề phải là con quái vật dị hình có nhiều sức mạnh. Con chó đầu rắn hề giống bất cứ động vật nào mà con người được biết: Nó có thân hình của con chó khổng lồ với cái đầu rắn ngất ngưởng ở .

      già lão trong thành thề trước mặt Hercule rằng con quái vật này có những trăm cái đầu. người khác lại bảo nó có năm đầu. Đa số còn lại bảo có chín cái đầu.

      Nhưng từ chín cái đầu này luôn phả ra thứ mùi xú uế có thể giết chết ngay bất cứ ai ngửi thấy. Và máu của nó có thể coi là độc dược mạnh nhất mà con người từng biết.

      Hercule cũng biết rằng con chó đầu rắn này cư ở vùng đầm lầy Lerne, cách biển và thành Argos chẳng bao xa. ở đó, nó giấu mình rất kỹ khi quyết định tiêu diệt kẻ thù, hoặc bất chợt tấn công đàn gia súc trong vùng, phá hoại mùa màng, giết chết và hút máu bất cứ người hay vật nào trong tầm tay của nó. Người ta rằng nó là con vật hết sức thông minh và khôn ngoan gì sánh nổi, nó có trí tuệ của vị thần.

      Nó là thân của hận thù và chết chóc.

      Trong suốt giờ đồng hồ, Hercule vừa vừa nghĩ ngợi mong tìm ra giải pháp có thể tiêu diệt được con quái vật ghê sợ này. Những bức thành Tirynthe mờ khuất dần sau lưng chàng.

      Trước mặt chàng, con đường đến Lerne như trải dài, trải dài mãi.

      Mải chìm trong suy nghĩ, Hercule nhận ra thiếu niên chạy tới và vẫy gọi chàng rối rít..Lúc cách chàng chừng năm chục mét, cậu bé kêu váng lên:

      - Bác Hercule! Bác Hercule ơi! Cháu Iolaos đây.

      Hercule ngẩng lên. Đúng là Iolaos, con trai của Iphiclès. Từ lâu lắm rồi chàng gặp nó.

      Cậu bé thay đổi khá nhanh, giờ ra dáng chàng trai kiêu hãnh, với vóc dáng giống bác của nó, người mà nó luôn ngưỡng mộ.

      - Chà! Iolaos đấy ư? - Bác nhận ra cháu nữa đấy. - Chàng ôm hôn cháu và hỏi. -Cháu làm gì mà bỏ nhà tới đây?

      - Cháu tìm bác. Cháu muốn với bác.

      Cháu muốn để bác mình đương đầu với những công việc nguy hiểm này.

      Iolaos có đôi mắt màu đen tinh , cái nhin quyết đoán mạnh mẽ, khuôn mặt toát lên vẻ cương nghị.

      - Làm sao cháu biết được những việc bác làm?

      - Tất cả dân chúng đều biết mà bác. Ngay cả ở thành Thèbes, ai cũng biết là Eurysthée gây áp lực đối với bác, muốn làm hại bác.

      Hercule mỉm cười khi nghe những câu thơ ngây này. Chàng lại ôm hôn cháu lần nữa và hỏi thăm tin tức của cháu và thành Thèbes.

      Vừa , hai bác cháu vừa dấn bước đường đến Lerne. Sau mấy phút hưng phấn vui vẻ ban đầu, Hercule nhận ra đứa cháu gắn bó với mình. Chàng dừng lại.

      - Iolaos nghe này! Bác muốn mình bác thực công việc này. Cháu thể với bác. Nhà tiên tri xứ Delphes buộc bác phải theo lệnh của Eurysthée mới tìm thấy được thanh thản trong tâm hồn. ai có thể thay thế được địa vị của bác. Cháu có hiểu điều đó ?

      - Cháu hiểu, bác Hercule. Nhưng cháu chỉ đề nghị được theo bác thôi, hơn. Cháu muốn xem bác thi hành phận để học hỏi vài kinh nghiệm thôi mà.

      Hercule mỉm cười trước thú nhận nửa vời đó. Chắc chắn là Iolaos muốn chiêm ngưỡng chàng lúc thực nhiệm vụ, nhưng cũng có thể rằng nó cũng nóng lòng muốn đọ sức với những thế lực to lớn mà Hercule từng trải qua. Hercule cháu biết bao nhiêu, và rất tự.hào về nó. Tình cảm này khiến chàng phải nhượng bộ:

      - Cháu có thể cùng bác tới Lerne nếu cháu muốn. Nhưng bác cấm cháu can thiệp vào trận chiến giữa bác và chó đầu rắn. Chính bác là người phải đảm trách việc đó. Cháu chỉ lần này thôi đúng ? Những gì chờ đợi bác ở Tirynthe chỉ liên quan đến bác thôi.

      Cháu hiểu rồi chứ?

      - Vậy là cháu thể tiếp tục theo bác nữa ư?

      Nỗi buồn chợt làm cho đôi mắt đen láy của Iolaos tối lại.

      - Bác dám chắc là thắng. Con chó đầu rắn có thể giết chết bác.

      - Cháu tin điều đó! - Iolaos cười rạng rỡ.

      - ở độ tuổi của cháu cần có chín chắn hơn nữa.

      Iolaos ngạc nhiên nhìn bác.

      - Nhưng nếu bác chiến thắng sao? - Iolaos nhanh nhảu hỏi.

      - Đến lúc ấy mới biết được chứ! - Hercule thận trọng .

      Trong khi Iolaos tỏ vẻ vui sướng ra mặt Hercule tự hỏi liệu mình có quyền cho cậu bé non dại như thế theo , dù cho nó rất dũng cảm và nó là cháu của mình.

      Sau quãng đường dài, Hercule và Iolaos nhận ra rằng họ đến nơi. Cơn gió phải từ đại dương tới nữa, nó mang theo mùi khăm khẳm của vùng đầm lầy Lerne.

      Hercule đột ngột lùi lại: luồng khí hít vào hôi nồng khiến suýt ngạt.

      - Iolaos, cháu có thể quay trở lại phía sau đợi bác.

      - đâu bác Hercule, rồi cháu quen ngay ấy mà. Cháu muốn lùi bước.

      - ừ! Thế tiến lên, chúng ta sắp tới dòng Amymone, nơi con chó đầu rắn trú rồi đấy!

      Vài phút sau, hai bác cháu tới nơi.

      Hercule đoán rằng con chó đầu rắn giấu mình dưới lớp nước đen hôi thối kia. Khu rừng rậm cành lá lan xuống mặt nước cũng rậm rì, tối tăm như thế, tia nắng nào có thể lọt qua. ở bờ nước và những đảo , cây cỏ mọc bịt bùng làm cho khung cảnh càng u tịch mịch. Hercule ngầm quan sát đứa cháu. Io-laos cố gắng chứng tỏ rằng cậu thích thú nơi hoang dã này. Song Hercule bắt đầu thấy ăn năn vì cho cháu dấn thân vào cuộc phiêu lưu này.
      Last edited: 6/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :