1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

100 ngày hoán đổi linh hồn - Thần Phỉ Nặc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      100 ngày hoán đổi linh hồn

      Tên gốc: Hàng tỉ thiên kim: Đại thiếu đích tâm tiêm sủng
      Tác giả: Thần Phỉ Nặc

      Editor: Tâm Thường Lạc

      Convert: ngocquynh520


      Giới thiệu:


      Đệ nhất mỹ nhân thành phố A, tiểu công chúa Tần Phỉ Nặc sành điệu xinh đẹp nhất trong giới bị mẹ "Ác ma" dồn ép trong 100 ngày phải thu phục được Lăng đại thiếu của tập đoàn AZ. Vốn tưởng rằng chuyện này là việc dễ như trở bàn tay, nào biết, Lăng đại thiếu thích thiên kim tiểu thư mà chỉ thích " bé lọ lem"! Dưới cơ duyên xảo hợp, Tần Phỉ Nặc và " bé lọ lem" Phương Tiêm Tiêm thay đổi linh hồn, mở ra hành trình " bé lọ lem" truy đuổi tình ...

      "Công chúa" biến thành " bé lọ lem", thoải mái thu phục mẹ kế và hai bà chị khó chơi, thuận buồm xuôi gió mà lượn vòng giữa "Hoàng tử" với "Kỵ sĩ";

      " bé lọ lem" biến thành "Công chúa", khó khăn này nối tiếp khó khăn khác, hoàn toàn xa lạ và hợp với xã hội thượng lưu;

      Thời hạn trăm ngày đến, tình vốn là dễ dàng như trở bàn tay, nào biết, lại có thể chủ động đề xuất từ hôn! Từ hôn! Từ hôn!

      Đổi lại linh hồn, thiên kim trở về, cần thương cảm, cần tôn nghiêm, cần hôn nhân có tình , cần tình chân thành của !

      ra hề biết, sớm từ lâu lâu trước đó chung tình với mình rồi ...

      Từ hôn có nghĩa là đánh cược thất bại với mẹ "Ác ma", phải rời khỏi nhà họ Tần, trở thành kẻ hai bàn tay trắng, nhưng sợ, tự lực cánh sinh, sử dụng tài hoa khắp người tạo dựng "Tinh Thần Nhất Nặc", nơi đặc biệt chuyên bồi dưỡng đào tạo cho danh viện thượng lưu.

      Thiên kim toàn năng lột xác thành bà hoàng toàn năng của "Tinh Thần Nhất Nặc", tình và cuộc sống mà mong đợi khát vọng hẹn mà tới; mặc dù có tình địch nhiều lần tuyên chiến với , đều có thể gặp quỷ giết quỷ gặp thần chém thần!

      Nhưng vào thời khắc đạt được hạnh phúc trời cao lại bày ra cho trò đùa lớn, mưu bất ngờ qua , lắc mình cái trở thành vị hôn thê của lão đại Long Hổ, giống như trùng sinh ...

      Càng buồn cười hơn chính là về trí nhớ, ta chút cũng có, cuộc đời của lại bị xáo trộn lần nữa sao?

      ( Phần oan gia)

      yến hội, bị xinh đẹp của làm cho kinh ngạc, nhưng cố ý ở trước mặt mời người làm nữ bên cạnh nhảy điệu nhảy mở màn.

      Theo vũ khúc vang lên, chiếc giày cao gót thủy tinh khảm kim cương sáng long lanh theo hình đường vòng cung nện mạnh lên vai .

      "Tần Phỉ Nặc, ..."

      "Tôi xinh đẹp ai sánh bằng, tại sao mời tôi khiêu vũ? Ngay cả giày của tôi cũng nhìn nổi nữa rồi." đứng loạng choạng chân mà tức giận trừng .

      "Tôi chỉ mời người trong lòng của tôi." lạnh lùng cay nghiệt .

      " thích ta?! Có lầm hay ? Đường đường đại thiếu tập đoàn AZ ngờ lại thích ' bé lọ lem' nhan sắc bình thường, quả là chuyện nực cười nhất thiên hạ ..." cực kỳ giận dữ.

      " hẳn là phải nghe qua, Lăng Dập Liệt tôi từ trước đến nay con đường tầm thường." quẳng xuống những lời này rồi ôm lấy người phụ nữ bên cạnh, cười lạnh xoay người .

      "Lăng Dập Liệt, nhớ kỹ cho tôi, nhục nhã hôm nay, tôi trả lại cho gấp mười lần! Hừ!" Trong ánh mắt cười nhạo của các khách mời cao ngạo như công chúa mà rời .

      (Phần cưỡng hôn)

      "Tần Phỉ Nặc, em dựa vào cái gì mà từ hôn với tôi?" tức giận mà chất vấn .

      "Tôi biết thích Phương Tiêm Tiêm, tôi từ hôn là vì tác thành cho các người, hẳn là nên vui vẻ có phải ?" cố gắng mà cười lên trả lời.

      "Tôi thích ta khi nào?" hỏi.

      "Bắt đầu từ khi mời ta nhảy điệu nhảy mở màn, ở trước mặt mọi người cho tôi biết thích ta..." .

      "Tần Phỉ Nặc, tình cảm của em để nuôi heo sao? Xưa nay người trong lòng tôi đều là em." lớn tiếng gào lên với .

      "Tôi? Người trong lòng là tôi?" sững sờ ngơ ngác, chút nào phản ứng kịp.

      "Đúng, sai, trước giờ tôi chỉ thích mỗi Tần Phỉ Nặc em!" Sau khi thông báo xong, bá đạo hôn lấy ngây ra như phỗng.

      (Phần ngọt ngào cưng chiều)

      "Tần Phỉ Nặc kiêu căng phách lối, chẳng hề có chút dịu dàng nào, ta thích hợp với ." Tình địch số 1 .

      "Tôi thích ấy kiêu căng phách lối, thích ấy dịu dàng, chỉ cần ấy là Tần Phỉ Nặc, tôi thích." Lăng Dập Liệt trả lời.

      "Tần Phỉ Nặc dây dưa cùng với rất nhiều đàn ông , mờ ám thôi, ta nhất định hồng hạnh vượt tường." Tình địch số 2 .

      "Có tôi ở đây, ấy có cơ hội cùng đàn ông khác dây dưa , càng thể hồng hạnh vượt tường, bởi vì mỗi phút mỗi giây tôi đều quấn lấy ấy, cùng ấy 'Mở rộng đất đai', làm cho cành hồng hạnh là ấy đến cả 'chân tường' cũng sờ tới được." Lăng Dập Liệt xấu xa mà cười .

      "Tần Phỉ Nặc và lão đại Long Ngạo Thiên của Long Hổ cấu kết ..." Tình địch số 3 vui sướng khi thấy người gặp họa .

      "Phỉ Nặc nhà tôi chỉ 'nhúng chàm' mình tôi, cùng Long Ngạo Thiên có chuyện mờ ám là do truyền thông dựng lên bừa gây rối loạn, tôi tin tưởng ấy." Lăng Dập Liệt đắc ý .

      "Bọn họ ngay cả giường chiếu cũng có rồi, đại thiếu ..."

      "Họ vậy mà cũng gọi là giường chiếu? P quá vụng về rồi! Tôi cùng Phỉ Nặc giường chiếu mới đúng là thứ thiệt, các người muốn xem , tôi ngại cho các người thưởng thức chút."

      Dứt lời, đám tình địch gặp Lăng Dập Liệt để tố cáo tình trạng của Tần Phỉ Nặc đều tan nát trái tim thành mảnh vụn...
      Hale205 thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 1. 100 ngày thu phục Lăng Dập Liệt

      Editor: Tâm Thường Lạc

      Thành phố A, hai vị thiên kim tiểu thư nhà họ Tần của tập đoàn Hi Nặc rất nổi danh.

      Vóc dáng, nhan sắc của hai chị em đều là nhất đẳng; về đẳng cấp trang phục cũng dẫn dắt tạo nên xu hướng thời trang.

      Ở trong cái thành phố phồn vinh nhất cả nước này, từ phố lớn ngõ , biển báo trạm xe buýt, nhà cao tầng, xe điện ngầm, du thuyền ... Gần như khắp mọi ngõ ngách đều có thể nhìn thấy các bức chân dung muôn màu muôn vẻ của hai chị em các , so với minh tinh nổi tiếng còn thành công và được người trọng vọng hơn.

      Có hai con xuất sắc như vậy, toàn bộ hoạt động đại diện phát ngôn cho tập đoàn Hi Nặc cũng cần mời ngôi sao người mẫu.

      Đương nhiên, nếu muốn hỏi con nào càng được người dân thành phố thích hơn mà , tất nhiên là con Tần Phỉ Nặc của nhà họ Tần, diện ở trong lòng người dân thành phố giống như công chúa.

      Ở chỗ biển báo trạm xe buýt người đến người , Phương Tiêm Tiêm xách túi lớn túi đầu tuôn đầy mồ hôi mà xếp theo cái hàng nối đuôi dài. Lúc này chính là thời điểm nóng nhất, đỉnh đầu là mặt trời hừng hực như lửa, hai tay của bị chiếm, có tay nào có thể đưa ra để lau mồ hôi, nghĩ thả cái túi cầm trong xuống mặt đất, lau mồ hôi trán cái, nhưng đột nhiên nhớ đến vẻ mặt như muốn lấy mạng người của mẹ kế, vì vậy bỏ ý nghĩ này, chỉ có thể cứng rắn mà chịu đựng.

      Theo đội ngũ dời về phía trước, cách Tần Phỉ Nặc càng lúc càng gần.

      "Lại là kiểu dáng mới, lại là ta. ta quả là công chúa trong cổ tích! Phương Tiêm Tiêm tôi đến từ bao giờ mới có thể trải qua cuộc sống giống như ta chứ?" Phương Tiêm Tiêm vừa nhìn chằm chằm bức chân dung của Tần Phỉ Nặc trạm đón xe, vừa ở trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh mình biến thành công chúa.

      Ảo tưởng mơ mộng, ngay cả xe buýt bị bỏ lỡ cũng biết.

      Đợi đến khi ném ảo tưởng xa, trở lại thực, mới phát cả trạm xe buýt chỉ còn mình .

      "Chết rồi chết rồi, để lỡ chuyến này, đợi lát nữa mới đón chuyến sau mà nhất định muộn rồi, mẹ kế chắc chắn cho mình quả ngon để ăn, phải làm sao đây? Phải làm sao đây?" Phương Tiêm Tiêm vừa gõ đầu của mình, vừa lo lắng qua lại.

      Lúc gần như sắp điên lên liếc nhìn Tần Phỉ Nặc bức ảnh nhìn cười, tức giận vọt tới trước bức chân dung, lấy cái túi trong tay đập lên bức chân dung, "Đều tại , đều tại , còn cười sao, nếu phải tại , tôi làm sao có thể để lỡ mất chuyến xe buýt chứ? Nếu tôi lỡ mất xe buýt, có thể mang đồ trong tay này đến trước mặt mẹ kế đúng giờ, bà ấy tức giận, tôi cũng bị đánh."

      "Tôi với cái này làm gì? là công chúa, tất cả mọi người đều cưng chiều theo , đâu dễ gì hiểu được nỗi khỏi của người nghèo chúng tôi. Công chúa giống như , hẳn là bây giờ tiêu diêu tự tại ở chỗ cao cấp nào đấy rồi, giống tôi, đội nắng nóng bức chói chang, xách đồ đạc nặng nề như vậy còn chen lấn như cá mòi trong hộp để chờ xe buýt."

      Bị Phương Tiêm Tiêm trúng rồi, lúc này xác thực công chúa Tần Phỉ Nặc lúc nào cũng được như sao vây quanh trăng "Tiêu dao vui sướng".

      Nơi cao cấp mà Tần Phỉ Nặc có mặt ở trong miệng Phương Tiêm Tiêm chính là phòng bơi lội.

      Trong bể bơi, Tần Phỉ Nặc mặc bộ áo tắm khêu gợi linh hoạt giống như cá bơi trong bể nước xanh lam, thay đổi thế bơi, bơi xong mười vòng liền bò lên.

      đứng cạnh bờ hồ, dáng người gợi cảm nhìn sót thứ gì; khi vẩy vẩy mái tóc ướt sũng lên, quyến rũ động lòng người.

      đứng cạnh bờ hồ khoảng chừng phút, lâu cũng thấy người làm ở cạnh ghế nằm đưa khăn mặt tới cho .

      "Tôi , các người mắt mù hết rồi sao? Tôi —cần—khăn—lông." giận dỗi mà nhìn hai người làm.

      Người làm nam gọi là A Thái sau khi cúi đầu xuống cái xin lỗi : "Nhị tiểu thư, vẫn chưa bơi đủ số lần mà phu nhân tính toán và quy định, cho nên vẫn thể lên."

      Tần Phỉ Nặc tới, túm lấy khăn mặt trong tay A Thái, lau lau nước người, sau đó nằm lên ghế dựa, nhàn nhã uống ly nước chanh tắc vàng, "Tôi cũng cần bơi đến ba mươi lần, thân hình của tôi rất hoàn mỹ, tôi đối với bản thân mình tương đối vừa ý."

      "Nhưng ... nếu như phu nhân biết làm theo lời bà ấy , bà ấy rất tức giận. khi phu nhân tức giận, hậu quả có thể rất nghiêm trọng." A Thái lo lắng .

      Tần Phỉ Nặc nhìn ta cái, "Chỉ cần các người , mẹ tôi biết."

      "Nhị tiểu thư, cũng quá coi thường phu nhân rồi. Lúc này đây nhất định phu nhân vẫn còn nhấn máy giám sát, có chuyện gì có thể giấu diếm được bà ấy." A Thái quét mắt nhìn chung quanh hồ bơi mà với .

      Tần Phỉ Nặc cũng nhìn xung quanh hồ bơi vòng, chẳng hề để ý : "Bà ấy muốn giám sát để cho bà giám sát. Dù sao tôi cũng mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi. Tôi hiểu nổi mẹ tôi, bà ấy muốn kết thông gia với tập đoàn AZ, có chị của tôi là được rồi. Hẳn là bà phải tăng cường huấn luyện chị của tôi, mà phải tôi."

      A Thái hạ giọng với : "Phu nhân làm như vậy, là vì đề phòng rủi ro."

      "Đề phòng rủi ro? Chị của tôi ưu tú như vậy, còn có người đàn ông nào mà chị ấy giải quyết được sao? Theo tôi thấy, là mẹ muốn mang cả tôi và chị cùng đến tập đoàn AZ rồi, chị gả cho nhóm người Đại công tử, tôi gả cho bọn Nhị công tử. Oh, My God! Vừa nghĩ tới hai vị công tử nhà bọn họ, tôi chẳng hề có chút thích thú. Tôi còn lâu mới thèm gả cho người mà trong lòng tôi có người đó!"

      "Nhị tiểu thư, tưởng tượng có chút ... hơi quá ?" A Thái đối khả năng liên tưởng của rất bội phục.

      Tần Phỉ Nặc : " cho rằng tôi nghĩ như vậy hả?" xong đột nhiên ngồi dậy, chấp hai tay lại, hướng lên trời thở dài : "Trời xanh phù hộ, tuyệt đối nên bị tôi trúng, tuyệt đối nên bị tôi trúng nha! Nếu như cẩn thận bị tôi trúng, tôi liền ... Chết đuối tại trong hồ bơi."

      A Thái và người làm khác bị bộ dạng của chọc cười, bọn họ dám cười ra tiếng, chỉ có thể nhịn lại.

      Giọng điệu cứng rắn của Tần Phỉ Nặc vừa phát ra, chú Chu quản gia tới chỗ họ.

      Ngày thường mặt chú lúc nào cũng mang theo nụ cười hiền lành, mà giờ khắc này, mặt của chú đầy lo lắng.

      "Nhị tiểu thư, phu nhân muốn gặp ." Chú Chu với .

      Tần Phỉ Nặc đột nhiên bắt đầu khẩn trương, bàn tay kéo khăn mặt run nhè , "Chú... Chú Chu, chú có biết mẹ tìm cháu có chuyện gì ?"

      Mỗi lần mẹ tìm chưa từng có chuyện gì tốt, hình thành phản xạ có điều kiện rồi.

      Chú Chu : "Đại tiểu thư xảy ra chuyện."

      "Chị ..." ném khăn mặt , nhận lấy quần áo người làm đưa tới, dưới săn sóc của người làm rất nhanh mặc xong, cũng chú ý tóc đầu còn nước, vội vội vàng vàng chạy tới đại sảnh.

      Chú Chu và nhóm người A Thái vừa theo đuôi , vừa kêu : "Nhị tiểu thư, chậm thôi, coi chừng ngã ..."

      Tần Phỉ Nặc vào đại sảnh, chỉ thấy Quý Thiện Nhu mặt cảm xúc ngồi ghế sofa, ánh mắt đờ đẫn.

      "Mẹ, chị xảy ra chuyện gì? Chị thế nào rồi?" Tần Phỉ Nặc ngồi xổm trước mặt Quý Thiện Nhu, nắm tay của bà, lo lắng hỏi bà. "

      Quý Thiện Nhu thong thả mà dời mắt đến mặt , "Chị của con ... Nó ... Thất thân rồi."

      "Thất thân? Sao lại thế này?" Tần Phỉ Nặc bàng hoàng lại đau khổ.

      Quý Thiện Nhu : "Con phải hỏi nó."

      Từ trong giọng của bà Tần Phỉ Nặc nhận ra chút nào đau lòng đối với chị , chỉ có tức giận.

      Cho tới bây giờ bà ấy đều như vậy, chưa từng thể chút tình thương của mẹ đối với hai chị em các .

      Năm Tần Phỉ Nặc hai tuổi, bởi vì bất cẩn làm rơi vỡ cái bình hoa, bị bà đánh đòn tàn nhẫn. Đến bây giờ, Tần Phỉ Nặc vừa nhớ tới, cái mông cũng cảm thấy đau đớn.

      Lần này, chị bị người ta bẩn, đây là chuyện lớn cỡ nào chứ, bà ấy lại có thể biểu ra lạnh nhạt như vậy.

      Tần Phỉ Nặc hiểu tại sao bà ấy phải máu lạnh như vậy, nhưng Tần Phỉ Nặc đối với biểu của bà sớm mắt điếc tai ngơ rồi.

      "Mẹ, chuyện này mẹ định xử lý như thế nào?" Tần Phỉ Nặc hỏi bà.

      Quý Thiện Nhu bắt lấy hai vai của , "Phỉ Nặc, từ hôm nay trở , ở mọi phương diện con đều phải càng thêm siêng năng mới được ..."

      "Mẹ, mẹ chậm , lời này của mẹ là có ý gì?" Trong lòng Tần Phỉ Nặc sinh ra loại dự cảm tốt.

      Quý Thiện Nhu : "Mẹ cho con trăm ngày, con phải thu phục được Lăng Dập Liệt cho mẹ. Con mà giải quyết được cậu ta, tất cả mọi thứ con có bây giờ đều mất , dù cho con là con ruột của mẹ."

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 2: Sông băng Nam Cực

      Editor: Tâm Thường Lạc

      Tần Phỉ Nặc như mụ mị , "Mẹ, nhất định là mẹ đùa với con, có đúng ?" Quý Thiện Nhu lấy tay của ra, đứng dậy từ cao nhìn xuống , "Trong từ điển của mẹ có hai chữ “ đùa”. Con dùng thời gian ở chỗ này ngây người, bằng lúc này nghĩ cách làm thế nào thu phục được Lăng Dập Liệt, bởi vì thời gian của con chỉ có trăm ngày, rất nhanh tới."

      xong, Quý Thiện Nhu lên lầu cùng nhóm người cấp cao mở hội nghị qua video clip. Tần Phỉ Nặc dậm chân kêu rên: " có thiên lý mà! Ngay cả ông trời cũng giúp tôi, là sợ điều gì gặp điều đó. Làm sao tôi có thể tóm được 'Sông băng Nam Cực' Lăng Dập Liệt kia chứ! Còn bằng bảo tôi chết , tôi muốn sống, hu hu hu ..."

      A Thái nhìn bộ dạng phát điên : "Nhị tiểu thư, tuy rằng cũng rất thảm, nhưng trước mắt mà , thảm hơn có lẽ là đại tiểu thư mới đúng. phải nên an ủi ấy chút à?"

      Tần Phỉ Nặc cười khổ với A Thái : "Hình như đúng rồi ha, cảm ơn nhắc nhở!" xong, lên lầu tìm Tần Vũ Hi.

      Đẩy cửa phòng Tần Vũ Hi ra, Tần Phỉ Nặc bị hành động của ấy làm cho sợ hãi, nhắm mắt nằm trong bồn tắm, trong bồn tắm là nước đỏ như máu.

      "Chị ơi, chị tỉnh , tại sao chị phải tự sát chứ? Sao chị nghĩ quẩn như vậy hả?" Tần Phỉ Nặc ngồi xổm ở cạnh bồn tắm lay lay Tần Vũ Hi. Tần Vũ Hi đột nhiên mở mắt ra, Tần Phỉ Nặc sợ tới mức suýt chút nữa té nhào.

      "Em ồn ào cái gì chứ? Ồn chết rồi, có thể để cho chị tắm cái ngủ giấc ? Em phiền quá ..." Tần Vũ Hi oán giận . Tần Phỉ Nặc nhìn còn có thể mắng chửi người, mới an tâm lại, chỉ vào nước trong bồn tắm hỏi : "Tại sao nước trong này đỏ như vậy? Nếu phải chị tự sát...'Dì cả' của chị tới rồi sao?"

      Tần Vũ Hi dùng tay vốc nước trong bồn tắm lên hắt , "Dì cả của em đến có! Chị pha rượu đỏ để tắm, nghe dùng rượu đỏ để tắm đối với da vô cùng tốt, nhất là rượu đỏ 82 năm."

      "Với trạng thái tinh thần này của chị, chẳng hề có chút giống như người mới vừa thất thân." Tần Phỉ Nặc quan sát . "

      Tần Vũ Hi cười : "Thất thân mà thôi, đâu phải mất mạng, chị có gì đâu mà phải đau lòng? Bổn tiểu thư chị từ năm mười tuổi bắt đầu có rất nhiều đàn ông theo đuổi, mấy năm qua cũng đeo ít bạn trai do mẹ mang tới, ra , chị sớm cũng còn là xử nữ rồi. Chỉ là, lần này bất cẩn bị mẹ bắt tại trận."

      "Nổi loạn vậy sao! Chị ơi, em hỏi chị, lúc mẹ bắt tại trận phản ứng của mẹ thế nào? Có kinh ngạc lắm ? Hoặc có lẽ rất tức giận?" Tần Phỉ Nặc ngước cằm lên hỏi .

      Tần Vũ
      [​IMG]

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :