1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ẩn hình hoàng hậu - Nặc Nặc Bảo Bối

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      hình hoàng hậu

      Thể loại ; xuyên ,sủng ,sạch,1 vs 1

      Số chương: khoảng 953 trang word

      Nhân vật chính : Mộ Dung Tuyệt Thế-Bạch Hinh Nghiên(Du Nhiên)

      convert : watery (tangthuvien)

      edit : Băng Giao
      Nội dung:

      Nàng náo địa phủ, Thập Điện Diêm La khóc thảm xin nàng nhanh đầu thai sớm cam đoan sống đến trăm tuổi yên vui cuộc đời, hứa là tâm huyết dâng trào, hứa là rốt cục đem hại chết nàng này tên toàn bộ kéo đến Địa phủ lý nhận hết tra tấn cảm giác hưng trí, ở Thập Điện Diêm La Vương nhóm hỉ cực mà khóc, chảy nước mắt đưa tiễn người mau trở về nhân gian.

      Nàng tiểu là tính cách nội hướng, tốt lời , như hình nhân bàn, bị hãm hại cùng nam nhân tằng tịu với nhau, bị vị hôn phu lộc vương từ hôn, bị thân tỷ đẩy vào trong nước .

      Khi nàng biến thành nàng :tính tình lạnh bạc ra tay quyết đoán , hiểm ti bỉ,thoải mái xem thiên hạ dậy sóng...

      Nghe tướng phủ tam tiểu thư rơi xuống nước tỉnh lại giống như lúc trước cuộc sống nhân như cũ ,nghe người ta tam tiểu thư còn yếu đuối mà trở nên cực kì đáng sợ.
      --- ------ ---------
      Nghe : thị huyết tàn bạo giết người như ma kỳ quái tâm ngoan thủ lạt, khuôn mặt kỳ xấu vô cùng có thể hù chết người sống dọa hoạt tử nhân, sống đến 20 chưa cưới vợ, tin đồn đoạn tụ , thủ hạ tuấn mỹ nam tử vô số vì xưng thần , mỗi đêm đều phải tra tấn chết vài cái tuấn mỹ luyến đồng mới có thể an tâm ngủ: Lệ Vương, sắp sửa vào kinh cấp Thái Hậu hạ thọ!

      Trich1 :
      Nàng vẻ mặt đạm mạc nhìn dưới chân nam nhân cả người nhiễm huyết , sinh tử , nha hoàn dưới ánh mắt chen chân vào đá đá, hỏi: "Người sống vẫn là thi thể?"

      Kia nam tử khinh động hạ, chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng sắc bén, cực kì băng lãnh.

      Nàng ở trước mặt ngồi xổm xuống, vẫn như cũ thanh đạm biểu tình, : "Ngươi biết võ công ? Như vậy chúng ta làm giao dịch như thế nào? Ta cứu ngươi mạng, ngươi dạy ta võ công. Đương nhiên ngươi đáp ứng cũng quan hệ, chính là biết bao lâu mới có người thứ hai ngang nơi này, hơn nữa ngươi lúc chờ đợi , khả năng kẻ thù trước bước tìm tới nơi này đâu."

      TRích 2:

      Nàng cúi đầu đọc sách, nhìn cổ hàn kiếm sắc bén, Du Nhiên : "Tốt xấu ta cũng cứu ngươi mạng, ngươi biết ân báo đáp cảm động đến rơi nước mắt còn chưa tính, lại vẫn muốn lấy oán trả ơn sao?"

      vẻ mặt lạnh như băng, trong đó có chút nào che giấu sát ý, trong tay khinh động nhất thời có vài giọt đỏ bừng máu tươi theo mũi kiếm hạ xuống.

      Nàng vẫn như cũ thờ ơ, mang theo điểm lạnh lạnh hơi thở : "nếu hạ thủ đem kiếm thu , ngươi như vậy ta cổ rất đau."

      ánh mắt lóe ra, lạnh như băng khóe miệng hề dấu hiệu lên chút nhạt nhẽo ý cười, "Bạch Hinh Nghiên, làm bổn vương Vương phi!"

      " có hứng thú."

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 1.1: Oan hồn chiếm cứ Địa Phủ

      Địa ngục, u lãnh trầm, nơi nơi đều có tiểu quỷ ở du đãng, Thập Điện Diêm La phân thủ mười phương, quản lí ra vào phủ địa ngục .

      Nơi này có hơi thở của sống, cũng có sinh mệnh nào thích ở đây, nhất là người -sợ nhất , chỉ sợ cũng phải đến nơi đây, mặc dù đến đây sau nhưng cũng là liều mạng muốn thoát , tuy rằng bọn họ còn mạng .

      Bất quá mọi đều có tình huống ngoài ý muốn, liền xuất như vậy người-à ko là quỷ, mặc dù là Thập Điện Diêm La khóc cầu xin mong cho nàng chuyển thế đầu thai, nàng lại muốn .

      Liền như thế , ngồi kia sắc mặt tái nhợt có nửa điểm huyết sắc, người cũng có nửa điểm tức giận , lại vẫn như cũ khó nén là Tuyệt Thế tao nhã nữ tử, nga.. là “ nữ quỷ”.

      Thập Điện Diêm La tề tụ lại chỗ, đám sớm bảo trì được bọn họ tuấn tiêu sái, cũng có nửa điểm Diêm vương là tâm ngoan thủ lạt lạnh lùng vô tình, ngược lại tất cả đều nhìn trước mắt người kia đều tản ra đạm mạc khí, cái nữ quỷ cuối đầu đọc sách, “họ” biểu tình là khóc ra nước mắt .

      Tần Nghiễm Vương sâu thở dài, u oán giống như tiểu nương bị bỏ, : "Tuy ngươi chết quả oan uổng, nhưng người hại chết nhà của ngươi toàn bộ đều bị ngươi kéo đến địa ngục, nhận hết tra tấn, như thế nào ngươi còn muốn chuyển thế đầu thai đâu? Phải biết rằng này chuyển thế đầu thai là hữu hạn , biết có bao nhiêu quỷ phải lao lực muốn đầu thai cho được!"

      Du Nhiên đọc qua Nhất Hiệt Thư, thậm chí có ngẩng đầu nhìn Tần Nghiễm Vương cái ánh mắt, lạnh nhạt : "Ta cảm thấy nơi này cũng rất tốt , ngày đêm cũng có việc gì, muốn làm gì có thể làm, còn có các vị Diêm vương làm bạn."

      Cuối cùng câu làm cho mười vị Diêm vương cùng rùng mình cái, liền cho bọn họ đều nhịn được cảm giác “địa ngục đúng là rất trầm , nhất là chỗ này”.

      Chuyển Luân Vương ho tiếng, : "Ngươi ngươi nghĩ quên kiếp trước , này quan hệ, chúng ta có thể cho ngươi trực tiếp mang theo kiếp trước trí nhớ đầu thai. Ngươi ngươi nghĩ nhìn đến chính mình biến thành cái yếu đuối vô lực tiểu trẻ con, cũng quan hệ, chúng ta cho ngươi tìm cái trưởng thành , cho ngươi Tá Thi Hoàn Hồn. Ngươi ngươi nghĩ cực khổ cùng thất vọng cũng muốn người ta lừa gạt, quan hệ quan hệ, chúng ta cho ngươi xem xét vài cái người phú quý , cả đời vô ưu chọn người. Nhưng là ngươi thế nhưng đều cần, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?"

      Nàng rốt cục ngẩng đầu, khuôn mặt lên mỉm cười, : "Chúng ta phải bằng hữu sao? Ta luyến tiếc cùng bằng hữu xa cách a..."(>,< càng xa càng tốt)

      Lời này như Cửu U hàn mũi nhọn, đâm thẳng Thập Điện Diêm La Vương linh hồn đều nhanh đống lại thành băng , khó được ăn ý mười vị da gà nổi tới lên đầu, : " dám nhận dám nhận, ngài tùy ý là tốt rồi tùy ý là tốt rồi!"

      trách bọn họ thân là Diêm La Vương, lại thế nhưng như thế kiêng kị nàng, tuy rằng nàng chính là cái tiểu quỷ, nhưng là này ép buộc bọn họ đến, cũng là nửa điểm uổng lực, hơn nữa... Ai, tóm lại, lời khó hết a!

      Nàng liếc mắt xem bọn họ cái, lại cúi đầu xem lại quyển sách, : "Được rồi, chờ ta đem quyển sách xem xong hết."

      Lời này làm cho Thập Điện Diêm La Vương nháy mắt ánh mắtsáng lên, quả thực vui mừng mà khóc !,… Đều sớm chuẩn bị tốt , theo các thời tỉ mỉ chọn lựa ra, tuyệt đối đều là người tốt tuyển chọn, đưa tới trước mặt nàng, cho nàng tuyển cái thuận mắt , chạy nhanh Tá Thi Hoàn Hồn đến nhân gian thôi, cần ở tại chỗ này gây tai họa cho bọn họ .

      Nhìn kia ở bọn họ tầm mắt nội ngừng đạm bóng dáng, Thập Điện Diêm vương nhịn được đều lau lệ, a a a, rốt cục đem này sát tinh tiễn , rốt cục thoát ly khổ hải về sau ngày có thể bình yên ...

      Mà liền ở phía sau, Thập Điện Diêm La đột nhiên cùng nhau dừng lại, lẫn nhau liếc nhau, kinh động nhiều màu sắc.

      "Đây là có chuyện gì? Như thế nào đến Long Diễm đại lục ? Vẫn là kia diễm hoàng triều tướng phủ tam tiểu thư!" Sở Giang Vương nhìn chằm chằm trong tay luân hồi kính, nha nha .

      Vẻ mặt gian xảo Bình Đẳng Vương ho thanh, thanh cổ họng : "Này, ân, ý trời la như vậy như vậy a!"

      Mặt khác chín vị Diêm vương đều đem tầm mắt chuyển dời đến người, hỏi: "Bình Đẳng Vương, này là ngươi giở trò quỷ ?"
      "Hắc hắc, xem các ngươi kia đám tiền đồ bộ dáng, tốt xấu cũng là Thập Điện Diêm La, há có thể bị cái tiểu quỷ nắm cái mũi ? Quả thực chính là Thập Điện Diêm La bổn vương là nhất a!"

      "Phi, những lời này, ngươi như thế trước mặt nàng ?"
      "Chính là chính là!"

      Bình Đẳng Vương nửa điểm đỏ mặt, vuốt râu : "Hừ hừ, dù sao đều đưa ra ngoài, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đem nàng kéo trở về? Hơn nữa, nàng mặc dù giữ lại kiếp trước trí nhớ, lại đối Địa phủ chuyện tình hoàn toàn có ấn tượng, cùng lắm , ân, cùng lắm , chúng ta phù hộ nàng sống lâu trăm tuổi là được!"

      Cửu đại Diêm vương đều đem tầm mắt dời , cũng rời xa Bình Đẳng Vương, sau đó đều tự tìm cái lấy cớ, lấy tốc độ nhanh nhất trở lại cung điện chính mình , đồng thời cũng quyết định, sau này trong cuộc sống nhất định phải cùng Bình Đẳng Vương bảo trì khoảng cách.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 1.2:

      Diễm Hoàng triều là quốc gia lớn nhất và cường thịnh nhất, chiếm hết tám phần Long Diễm đại lục ,hai mặt giáp với Đông Nam và Lâm Hải, phía Tây tiếp giáp đại mạc, phía Bắc là Hàn Tuyết nguyên, lãnh thổ rộng lớn phì nhiêu , quân triều chính thịnh vượng, đều bị Diễm Hoàng triều chiếm địa vị trí tôn,xung quanh các quốc gia đều xùng bái.

      Diễm Hoàng thành phạm vi ngàn dặm , trong thành phồn hoa hùng vĩ là , nơi tập hợp những người tôn quý nhất, giàu có nhất , quyền thế nhất , ngày ngày phồn hoa, hàng đêm nhộn nhịp.

      "Nghe tam tiểu thư của tướng phủ bị Tứ Vương Gia từ hôn,đau lòng nhảy hồ tự sát ." Diễm Hoàng thành đường lớn, người qua đường đối với người bên cạnh .

      Bên cạnh đến thêm người, thần bí nhìn hai người liếc mắt cái, giọng : "Ngươi tin tức này sớm cũng lâu , thực tế là vì tam tiểu thư cùng nam nhân khác tằng tịu với nhau, Tứ Vương Gia trong cơn tức giận từ hôn!"

      Người qua đường Giáp cả kinh, vội vàng hỏi: "Lời này sao? Ngươi là làm sao mà biết được?"

      "Hừ hừ, con dâu đại cữu ta là cháu biểu muội của vị hôn phu con bằng hữu đường thúc ở tướng phủ làm việc, khuê phòng của tam tiểu thư có cái nam nhân, là tự ra đó!"

      "Nga, ra là thế, khó trách..khó trách ..!" Bên cạnh truyền đến trận hiểu biết tiếng vang, cũng là biết khi nào mà tụ tập đám người đều là vẻ mặt hưng phấn cộng với kích động nghe người ta gièm pha, cũng coi đây là món ăn mà đàm luận mùi ngon.

      Mà giờ phút này, hậu viện của tướng phủ chỗ hẻo lánh trong sân, cái gọi là người tự sát, có như vậy nháy mắt thậm chí liên hơi thở đứt quảng tam tiểu thư đột nhiên mở mắt, kia đôi trong trẻo , sắc bén như lưỡi dao, bởi vì kích động tiểu nha hoàn lặng ra chút, sợ tới mức nàng vội vàng lui về phía sau, cẩn thận hỏi: "Tiểu thư, ngài thế nào ?"

      Nhìn xuất trước mắt là khuê phòng cổ kính, nàng có chút sợ sệt, hơi hơi nhíu mày, bởi vì nàng cảm giác được cả người khoẻ, cùng với trong đầu những kí ức ngừng dũng mãnh tiến ra trí nhớ, làm cho nàng đầu sinh ra chút đau.


      Nàng kêu Bạch Hinh Nghiên, chính là Diễm Hoàng triều phủ Thừa Tướng tam tiểu thư, vì Thừa tướng nhà giữa sinh. Tuy rằng là tiểu thư, lại bởi vì trời sanh tính tình yếu đuối sống nội tâm, lời lại tốt, cũng thích ra ngoài lại, cho nên ở trong tướng phủ giống như là người hình mà tồn tại.
      Mặc dù đến mức bị khi dễ, lại thường xuyên bị người ta dị nghị, thân mẫu cũng quan tâm nàng , mà đem sở tâm đều ở người nữ nhi tài hoa, cũng chính là tướng phủ đại tiểu thư Bạch Hinh Di.

      Hai ngày trước, biết vì sao, Bạch Hinh Di đột nhiên mang theo nhóm người tới sân của nàng, cần hỏi nàng có đồng ý hay xông vào khuê phòng bên trong, sau đó ở bên trong tìm được nam nhân nằm ở dưới giường quần áo chỉnh tề, mặt khác vật bên người của nam tử cũng trong khuê phòng nàng tìm được.

      Mặc dù có bị bắt gian ở giường, nhưng tam tiểu thư khuê phòng lại chứa nam nhân, còn có mấy thứ này, làm cho nàng vạn kiếp bắt phục, hơn nữa nàng lời tốt, cho dù muốn giải thích , lại làm sao bằng đối thủ có lời sắc bén Bạch Hinh Di ?

      Cho nên kết lại rằng tam tiểu thư biết liêm sỉ, tằng tịu với nam tử thế là tội danh rơi xuống đầu nàng , tin này được truyền nhanh chống tới tai Lộc Vương phủ.

      Lộc Vương gia chính là con thứ tư của Hoàng Đế , thuở cùng Bạch Hinh Nghiên đính hôn, xem như là vị hôn phu của Bạch Hinh Nghiên, hai lời trực tiếp đến tướng phủ từ hôn, ngay sau đó là cái Thừa tướng càng vất vả công lao càng lớn, lần nữa cùng băng thanh ngọc khiết đại tiểu thư Bạch Hinh Di định hôn.

      Mỗi ngày ngồi trong phòng mà khóc bị nha hoàn kéo ra ngoài, miễn cho nàng cả ngày tưởng chuyện thương tâm, nhưng ai ngờ lại gặp Bạch Hinh Di cùng Lộc vương hai người chàng chàng thiếp thiếp.

      Bạch Hinh Di trong lúc đó chút chút lưu tình, mà vốn Bạch Hinh Nghiên thất thần bị tỷ tỷ phen đẩy mạnh vào cái ao.

      Đương nhiên, ai tin tưởng là đại tiểu thư đem tam tiểu thư đẩy xuống nước , cho dù Bạch Hinh Nghiên như vậy, chỉ sợ cũng bị cho rằng là tức giận tỷ tỷ đoạt nàng Lộc Vương gia, mà vu hãm nàng đâu!

      Nàng chậm rãi giường ngồi dậy, cả người khoẻ hơn nữa cổ họng như là thiếu nước mà lạc lạc khô khan.

      Quay đầu nhìn về phía tiểu nha hoàn giúp đỡ nàng mà nhíu mày theo trong đầu nhớ ra cái tên —— tiểu Vân, từ liền theeo hầu hạ Bạch Hinh Nghiên , năm nay cũng gần mười lăm tuổi, so với Bạch Hinh Nghiên tuổi.

      Nàng ánh mắt hồng hồng , nhìn Bạch Hinh Nghiên : "Tiểu thư, ngài cảm giác thế nào? Đại tiểu thư là quá đáng, thế nhưng đem ngừơi đẩy xuống nước, còn là chính người tự mình nhảy xuống ."

      " quan hệ, ngươi hẳn quen mới đúng." Nàng , …xem tình huống, nàng tựa hồ là xuyên qua , còn là trước kia “Bạch Hinh Nghiên” bị hại mà chết ,nàng bây giờ cũng thể tìm bọn họ báo thù cho thân thể này.

      Trước kia nàng chưa bao giờ chuyện lạnh nhạt như thế, mỗi lần đều là ôm mình mà khóc khóc .

      "Tiểu thư, ngài làm sao vậy?"

      Nàng hít hơi sâu, cũng xua xuy nghĩ của mình nếu thể báo thù, quên , khó được chết mà vào địa ngục, mà là xuyên lại lần nữa sống sót ở địa phương khác , vậy cố gắng sống tốt là được .

      Ngoài cửa vang lên trận tiếng bước chân, sau đó người mặc y phục hoa mỹ khuôn mặc trung niên mỹ phụ mang theo đám nha hoàn chậm rãi đến, còn thấy trong phòng tình huống như thế nào mở miệng: "Tiểu Vân, tam tiểu thư tỉnh chưa?"

      Theo Bạch Hinh Nghiên trong trí nhớ, nàng biết vị này chính là mẫu thân của nàng, chỉ là Thừa tướng chính thê, còn là muội muội của hoàng hậu nương nương .

      Tiểu Vân vội vàng hành lễ : "Gặp qua phu nhân, tiểu thư vừa tỉnh”

      Bạch Hinh Nghiên ngồi ở giường xem nàng, cũng có ý muốn xuống giường gặp qua mẫu thân , hơn nữa lấy thân thể nhu nhược tại chỉ sợ ngay đứng lên cũng nổi, dù sao, vừa mới thoát chếtmột hồi đổi cái linh hồn ở lại.


      Thừa tướng phu nhân nhìn về phía nữ nhi ngồi ở giường, chống lại nàng con ngươi trong trẻo nhịn được sửng sốt hồi, nhưng lại buồn cười nữ nhi giống như trở nên có giống như trước.

      Nàng đến bên giường ngồi xuống nhíu mi hờn giận, giọng điệu cũng mang theo điểm đông cứng, : "Nghiên Nhi, ngươi cũng , như thế nào hiểu chuyện? Nương vẫn nghĩ ngươi tính tình yếu đuối, lại nghĩ rằng ngươi làm chuyện có liêm sĩ vậy, khó trách Lộc vương muốn từ hôn ,thế lại còn biết hối cải, muốn tiếp tục dây dưa lộc vương."

      Bạch Hinh Nghiên sửng sốt, đây là lời mẫu thân nên với nhi tử mình sao?

      Thừa tướng phu nhân vỗ vỗ tay , lời thấm thía : "Tốt lắm, việc này cứ qua như vậy, ngươi về sau đừng dây dưa vs Lộc vương, bây giờ ko còn là hôn phu của ngươi, mà là tỷ phu tương lai của ngươi, nếu lại truyền ngoài cũng tốt! Huống hồ, ngươi làm ra cái tình này sao có tư cách làm Lộc Vương phi?"

      Bạch Hinh Nghiên liễm hạ mi ,thất vọng nhưng lại thanh thản lên tiếng: "Là, ta biết."

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 2: Kiếm Tiền

      Nàng quyết định dùng thân thế của Bạch Hinh Nghiên sinh sống đương nhiên chỉ là thân phận thoi,về cái gì goi la thân nhân người nhà nàng cũng mặc kệ á. Là họ cho nàng thất vọng ,cái gì mẫu thân cũng cho nàng cảm thấy ấm áp.

      Mặc khác thân thể này cực yếu mỗi lần chút thở hồng hộc mà muốn chết vì vậy cần phai rèn luyện, mà cái thân thể này chỉ mười sáu tuổi thân thể dẻo dai rèn luyện rất phi thường hiệu quả cao.

      Tiểu Vân nhìn đến người này khỏi thắc mắt kia múa mà giống như múa làm cho nàng choáng cả đầu hiểu rỏ tiểu thư mình muốn làm gì,nàng cũng hỏi rất nhiều thứ nhưng đổi lại tiểu thư có vài câu và thế nàng cũng thể lí giải chyện gì xảy ra

      Tiểu thư như thế nào giống như lúc trước: càng thêm trầm mặt càng thêm ít mà trọng yếu nhất là nàng có cảm giác tiểu thư càng thêm đáng sợ -mỗi lần chống lại ánh mắt của tiểu thư con người như bị xem thấu ,cặp mắt đó có trong trẻo như nước hồ đàm mang bình tĩnh mà sâu thẩm.

      Bạch Hinh Nghiên rốt cục ngừng lại, thở phì phò lau mồ hôi mặt, nàng trở thành Bạch Hinh Nghiên mười ngày mặc dù cơ thể so ra kém hơn lúc trước rất nhiều nhưng cũng khỏe mạnh hơn lúc nàng xuyên đến
      .
      Nàng cũng khong muốn làm thiên hạ vô địch bất quá cần chỉ mấy bước l à thở hổn hển là quá mảnh mai nhưng nàng còn nhiều việc phải lam nha.

      Tiểu Vân như thường lệ chuẩn bị tốt khăn lao, tò mò hỏi: "Tiểu thư, ngài mỗi ngày đều ở làm cái đó, là có ích lợi gì ?"

      có gì chính là để cho mình thân thể trở nên nhu nhược thôi’’.Nàng đem khăn trả lại cho Tiểu Vân,xoay người tiến vào phòng mà theo phía sau là Tiêu Vân nàng lên tiếng hỏi: “Ta muốn ngươi tìm sách ,có tìm được ”.

      “ ân muội hỏi mượn nhị thiếu gia là tiểu thư muốn tìm sách ,nhị thiếu gia hai lời liền đưa cho ta vài quyển. Chẳng qua là tiểu thư ngài phải biết chữ sao? Như thế nào đọc sách?”

      Bạch Hinh Nghiên nghe vậy dừng lại bước chân, ko biết chữ? À là cái người này trước đây là ko biết chữ …haiz dốt

      “ Thay ta đa tạ nhị thiếu gia”

      “ Là thưa tiểu thư! Nhị thiếu gia cũng tốt ko giống như giống đại thiếu gia, chính là đáng tiếc ..." Tiểu Vân ở sau lẩm bẩm , tựa hồ cảm thấy đáng tiếc cho vị nhị thiếu gia này.

      Thừa tướng tại có hai nam ba nữ, trưởng tử là Mộ Thiếu Phong , đại tiểu thư Bạch Hinh Di cùng tam tiểu thư Bạch Hinh Nghiên do phu nhân sinh ra mà bên trong còn tiểu thiếp có nhi nữ là bạch Hinh Nhã, còn kia nhị thiếu gia Bạch Mộ Kiệt ,hai vị phu nhân xuất gia biết trong đó ai là mẫu thân thôi.

      Thân phận ko được cao hạ nhân đối xử đều kém nếu ko có vị tướng gia do nghĩ đến tình nghĩa đối với mẫu thân Bạch Mộ Kiệt chắt trong phủ chỉ có vị trưởng tử kia thoi vì vậy mà ko ai dám lên mặt với vị thiếu gia này. Theo trong trí nhớ naỳ lão Thừa tướng chỉ có tiểu thiếp, nhưng ra là miễn cưỡng,thời này ai mà ko tam thê tứ thiếp ,huống chi vị này là thừa tướng.

      Bạch Hinh Nghiên im lặng nhìn sách để biết tình huống về thế giới này dù có vài chữ ko biết nhưng ko ảnh hưởng đến nội dung.

      Tiểu Vân từ bên ngoài vào nhìn người đọc sách giọng : "Tiểu thư, nhị thiếu gia đến đây."

      "Mau mời."

      Vào bên trong này là thanh niên tuấn nhã khoảng 18,19 tuổi , nàng cũng ko có đứng dậy tùy ý chỉ cái nghế bên cạnh : "Mời ngồi."

      Bạch Mộ kiệt có ít ngoài ý muốn, mỉm cười cầm mấy cuốn sách trong tay đặt ở bàn, khinh liêu vạt áo ngồi xuống, : "Nghe tiểu Vân ngươi muốn tìm tư liệu về lịch sử, nhân vật trong đây cho nên ta đem nó đến cho ngươi."

      "Đa tạ." Tầm mắt đảo qua mấy cuốn sách bàn , giọng lời cảm tạ. Vị nhị ca rất quan tâm nàng, đại khái là do đồng mệnh tương liên .
      Bạch Mộ kiệt nhìn cái tuổi muội chút mới hỏi: "Tam muội, thân mình được chứ ?"

      " trở ngại, đa tạ quan tâm."

      khỏi nhíu hạ mày, từ nảy đến giờ nàng có gọi tiếng nhị ca như trước kia chưa từng phát sinh chuyện gì, bọn họ huynh muội hai người, luôn quan hệ vô cùng tốt , nàng chỉ ở trước mặt mới có thể biểu chút sáng sủa mà cũng chỉ nhận thức cái muội muội này

      Bạch Mộ kiệt phản ứng làm cho nàng trong lòng vừa động, giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, : "Có chuyện, muốn nhị ca giúp giùm ta."

      "Ngươi ."

      "Nhị ca có ngân lượng ko?"

      "Ngân lượng?"

      "Đúng."

      "Ngươi muốn ngân lượng làm cái gì? Là thiếu cái gì sao?"

      Nàng lắc đầu, thản nhiên : " thiếu, chính là cần nó làm chút việc, biết nhị ca có bao nhiêu ngân lượng có thể cho tiểu muộimượn ít."

      Ai? có đáp ứng muốncho nàng mượn ngân lượng sao? Như thế nào mà trực tiếp nhảy vọt qua cái hố sâu đâu? Bạch Mộ kiệt sửng sốt, khỏi mỉm cười, cũng cùng nàng so đo, gật đầu : "Ngân lượng cũng có chút, chính là nhiều lắm."

      Nàng chần chờ chút, mi tâm hơi hơi túc khởi, chậm rãi phun ra hơi, hỏi: " biết nhị ca có bao nhiêu, có thể cho tiểu muội mượn được bao nhiêu ngân lượng?"

      "Chỉ có trăm lượng vàng." cũng gì, này trăm lượng là tiền tiêu vật năm nay của .

      Nghe con số này, nàng cũng sửng sốt chút, nàng phỏng đoán trăm lượng kỳ đãlầ rất nhiều, có thể cho 4 người bình thường cơm áo ko lo nhiều năm, chính là...

      Ngẩng đầu thấy tươi cười trong con mắt đó, mặt có nửa điểm cái gọi là xấu hổ mất tự nhiên, nàng đột nhiên có điểm thích nam tử tú nhã trong sáng này a .

      Đứng dậy, dựa theo trong trí nhớ điệu bộ, hướng tới hơi hơi hạ thân : "Đa tạ nhị ca, ta rất nhanh trả lại ngươi ."

      "Vô phương."

      Màn đêm buông xuống, mọ người muốn nghĩ, lại có bóng dáng nhảy lên tường tướng phủ nhàng đứng đó.

      Sau đó nhảy xuống vì theo tường nhảy xuống mà có chút đau đớn chân, khẽ thở dài, thân thể này quả nhiên vẫn là quá yếu, chính là như thế này còn cảm thấy mệt mỏi, còn cần ít thời gian rèn luyện thêm.

      Bây giờ phải khuya, thậm chí dựa theo bảng giờ giấc đến tính trong lời , tại căn bản chính là ngày vừa mới bắt đầu, đường còn có ít người đường, cho nên nàng thuận lợi mà làm việc

      Nàng cố ý mặc áo ngoài màu xanh là bộ cũ nát ngoại sam, đầu tóc dài mềm mại bị nàng dùng cái khăn trùm cũ nát che lại bên trong, mặt cũng là đen tuyền mảnh.

      Nhìn bộ dáng này người ta cũng cho rằng nàng chỉ nha tiểu nhân vật. Ngẩng đầu nhìn phía tấm bảng viết hai chữ "Đổ phường” ,nàng đánh ít phấn đen lên mặt sau đó cất bước rồi vào.

      Tối hôm đó, kinh thành đổ phường của tam gia bị cướp sạch phen, mà người cướp sạch bọn họ chính là cái kẻ ngủ quan ko phân biietj mặt mày đen thùi khó coi thân mình lại gầy yếu , hôm nay thu hoach lớn nên ko ít người theo dõi , nhưng ai đều biết rời đổ phường nơi nào,như là ra khỏi cửa đổ phường là biến mât……..

      Nàng đem ngân lượng thắng về đặt trong hộ gỗ, mặt khác trăm lượng bạcmượn của Bạch Mộ Kiệt liền phân phó trả lại.

      "Tiểu Vân, ngươi đem này ngân lượng trả lại cho nhị thiếu gia."

      Hoàn toàn ko biết chuyên gì xảy ra làm cho trong lòng Tiểu Vân muốn giải đáp , nhưng nhìn đến tiểu thư xoay người lại bắt đầu đọc sách, ko khỏi miếm môi nín lại, Bạch tiểu thư vì sao đột nhiên trong lúc trở nên như vậy làm cho nàng khó lí giải .

      Liên tục vài buổi tối, cái tiểu tử kia điều xuất hiên ở các đổ phường trong kinh thành đều đại thắng mà về.

      Nàng lựa chọn đều là những đỏ phường vừa phải ko lớn ko , sau lưng ko có những người quyền thế chống đỡ, tuy rằng tiền kiếm được bằng các đổ phường lớn, nhưng tương đối cũng kiếm được chút .Liên tục bảy buổi tối, nàng đều là đột nhiên xuất , sau đó đột nhiên biến mất, làm cho người ta cơ hồ như là gặp quỷ , bằng vì sao hội mỗi lần vừa ra cửa đổ phường liền biến mất?

      Mà đến ngày thứ tám mọi đổ phường điều sẵn sàng hậu đãi tiếp đoán nàng nhưng là ko thấy nàng xuất ….đến ngày thứ 10,11,…v.v..và …v..v nàng liền ra như vậy và liên biến mất như vậy.

      Nàng đem đại bộ phận ngân lượng cầm thành trăm lượng sau đó hé ra ngân phiếu, ước chừng sáu mươi ngàn ngân phiếu, tay tcũng là đóng ngân phiếu đó ..đó chính là thành quả 7 ngày làm việc.

      "Tiểu Vân, theo ta ra ngoài chuyến." Sáng tinh mơ nàng nhìn tiểu vân, .

      Tiểu Vân sửng sốt chút, xác định hỏi: "Tiểu thư, ngài ra ngoài là là chỉ..."

      " Ra ngoài đường."

      "Ai?"

      Vẻ mặt kinh ngạc tiểu Vân, làm cho nàng tia nhạt nhẽo ý cười: "Hãy bớt sàm ngôn , ngươi chuẩn bị hai bộ nam trang."

      Sờ sờ đầu, tiểu Vân cười ngốc , biết vì sao, đột nhiên cảm thấy vui vẻ, cảm giác từ khi tiểu thư rơi xuống nước tỉnh lại trở nên rất tốt. Bất quá rất nhanh, nàng liền khóc tang nổi lên khuôn mặt đáng thương hề hề : "Tiểu thư, ngài kêu ta nơi nào tìm nam trang a?"

      " có sao? Kia đến chỗ nhị thiếu gia mượn hai bộ quần áo của mặc vài năm trước ."

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :