1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đau lòng vợ trước - Giản Anh (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      [​IMG]
      ĐAU LÒNG VỢ TRƯỚC
      Tác giả: Giản
      Số chương: 10 chương
      Thể loại: HE - hợp đồng hôn nhân
      Nguồn edit: Sưu Tầm
      Nguồn eBook: cungquanghang.com


      Giới thiệu

      thầm mến Tổng giám đốc hoàn mỹ của công ty bọn họ hơn hai năm,

      Mặc dù nghèo đến mức sắp bị quỷ bắt , nhưng thỉnh thoảng vẫn mơ giấc mơ đẹp biến thành Phượng Hoàng,

      Nhưng, nghe chút cái xinh đẹp mà vị Tổng giám đốc này chính là cái gì lời chứ?

      Lại là bánh xe dự bị? ! Vậy người thầm mến như đây là cái gì? Đinh ốc chốt bánh xe sao?

      Giận nhưng lại muốn để cho đối phương được đắc ý, phối hợp diễn trò với , rằng cuối tháng bọn họ kết hôn!

      Dù là hôn nhân khế ước, cũng coi như là hoàn thành giấc mộng của , chẳng qua diễn trò lại quá giống ,

      Hôn lễ chẳng những làm rất lớn còn sắp xếp tuần trăng mật ở đảo, hơn lau súng cướp cò chạy đến giường,

      Ngọt ngào đến khiến cho là hạnh phúc ở ngay bên người rồi, ai ngờ bạn trước của cũng đúng lúc này xảy ra tai nạn xe cộ,

      bỏ lại chăm sóc bạn cũ, im lặng chịu đựng ánh mắt đồng tình của bạn bè đồng nghiệp;

      hối hận nhận điện thoại của bạn cũ, hại bạn thể được thiếu chút nữa mất đứa bé trong bụng,

      để cho ở tình thế khó xử, bản thân chủ động từ chức cũng ngưng hẳn quan hệ hôn nhân khế ước;

      xin lỗi với , vẫn cứ nhịn xuống đau lòng cười tất cả đều chỉ là nam nữ hoan ái,

      nhiều bị tổn thương càng lớn, ký giấy thỏa thuận li hôn, lại cự tuyệt mười vạn tiền nuôi dưỡng cấp,

      Cho dù và bảo bảo trong bụng phải chịu khổ, cũng cần xu nào của . . . . .​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 21/2/16
      duckken thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1 (1)

      Tiền tiền tiền. . . . . .

      cơn mưa tiền rơi như trút nước xuống, ngừng đập vào mặt, người !

      giang hai cánh tay, ngẩng cổ lên cao, nhắm mắt lại hưởng thụ, mặc cho bó tiền mười vạn đồng đập lên người mình như mưa, hề cảm thấy đau chút nào, ngược lại cảm thấy toàn thân cực kỳ thoải mái!

      Có từng đó tiền cầm hết, tiêu mãi hết này, cuộc sống của Hiểu Vũ trở nên giống vậy nữa!

      Về sau cần lại phải phiền não vì tiền, ngược lại bắt đầu phải phiền não nên tiêu xài số tiền này như thế nào rồi, oa ha ha ha!

      nên dùng khoản tiền xuất ngoài ý muốn này làm cái gì tốt đây?

      Đầu tiên, trả hết các món nợ của gia đình, sau đó mua căn nhà lớn có vườn hoa cho ông nội, ba cùng em trai quý của Hiểu Khải ở thoải mái dễ chịu, còn phải mau cho bọn họ mỗi người chiếc xe xịn cùng tài xế.

      Tiếp đó, phải lập tức sắp xếp cho ông nội bệnh viện tốt nhất của nước Mỹ tiến hành phẫu thuật cấy ghép lá gan, để ông nội phải chịu khổ sở vì căn bệnh sơ gan nữa, còn Hiểu Khải, cũng cần cực khổ vừa học vừa làm nữa rồi, muốn đưa Hiểu Khải du học ở nước ngoài, hoàn thành giấc mộng du học của thằng bé.

      Sau đó chờ sau khi ông nội giải phẫu thành công, Hiểu Khải cũng học thành về nước, cả nhà bọn họ bốn người làm cuộc hành trình du lịch vòng quanh thế giới xa hoa!

      muốn mua chiếc máy bay, muốn bay đến nơi nào chơi bay đến nơi đó, thuận tiện mua nhà đất ở các nơi thế giới, đến lúc đó Paris, Newyork, Tokyo, cũng phải có biệt thư hoa lệ của Thành Hiểu Vũ .

      Cuối cùng, khi nhận lời phỏng vấn của tờ Time Magazine nên mặc cái gì cho tốt đây?

      Có! Làn da trắng nõn trời sinh của dùng màu đen để tôn lên ! chiếc sườn xám tay cách tân màu đen, phía nạm đầy kim cương bằng thủ công, ưu nhã tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông, đến lúc đó nghiêng đầu đẹp ——

      "Thân là nữ tỷ phú của Châu Á, đương nhiên tôi rất vui lòng tài trợ các em hoàn cảnh khó khăn ở khắp nơi thế giới hoàn thành việc học của các em, những thứ này đối với tôi mà cũng chỉ là chuyện mà thôi. . . . . . Ha ha ha. . . . . . hỏi tôi làm giàu như thế nào. . . . ."

      Lúc này, khóe miệng đương nhiên khẽ cong lên đường cong, cười thần bí.

      "Mặc dù mọi người đều , tiền vô duyên vô cớ từ trời rớt xuống, nhưng mà tôi lại chỉ có thể cho mọi người, tiền, rơi từ trời xuống. . . . . ."

      hồi tiếng kèn long trời lở đất vang lên, điện thoại đặt trong túi chiếc váy rung động kèm theo tiếng chuông reo dánh thức Hiểu Vũ.

      Hiểu Vũ mở mắt, đầu còn gối lên cánh tay khoanh tròn ở bàn làm việc, tiếng chuông điện thoại vẫn còn vang lên.

      giây, hai giây, ba giây, bốn giây, năm giây. . . . . . Sau khi hơi hơi trở lại bình thường, lục lọi từ trong túi váy ra chiếc điện thoại di động, bằng kinh nghiệm nhấn tắt chuông báo thức.

      có trận mưa tiền, có phỏng vấn, dĩ nhiên lúc này nụ cười thần bí cũng trở thành còn chút ý nghĩa nào.

      "Ai. . . . . . ra là vừa mơ giấc mơ đẹp. . . . . ." thực thèm tiền đến điên rồi, mới có thể cả ngày lẫn đêm đều mơ giấc mơ có liên quan đến việc phát tài.

      Than thở ngồi thẳng lên, cái áo khoác bỗng trượt xuống từ vai .

      Khom người nhặt lên áo khoác, nhìn chung quanh sau hơi sững sờ."Đây phải là áo khoác của Tổng giám đốc sao?"

      Áo khoác của Tổng giám đốc tại sao lại khoác vai ? Chẳng lẽ. . . . . .

      sợ hết hồn, lập tức quay đầu nhìn sắc trời bên ngoài màn che bằng thủy tinh.

      Ông trời! Dưới ngã sáu đường cái ngay dưới tòa nhà xe cộ như nước, đầu đường đèn lập lòe đổi màu, bây giờ là mấy giờ rồi?

      Vốn dĩ chuông báo thức này của đặt ra là để nhắc nhở thời gian xem bộ phim Hàn quốc được truyền bá là rất hấp dẫn vào tối nay, như vậy. . . . . .

      cầm điện thoại lên xem, quả nhiên là chín giờ!

      Hỏng bét, hỏng bét! Tổng giám đốc trở lại!

      Muốn chết! ta trở về lúc nào chứ? Tại sao đánh thức ?

      gọi cái thư ký quèn là còn chưa tính, còn hảo tâm sợ cảm lạnh, phủ thêm áo khoác của ta lên giúp . . . . . . Chậm ! có chảy nước miếng hay ? Có mớ hay ?

      Nếu để cho ta nhìn thấy vẻ ngu ngốc chảy nước miếng của , chết mất!

      Nhưng, trễ như thế mới về công ty, nhìn dáng vẻ ta tối nay lại muốn ở lại khiêu đèn làm đêm rồi, pha cho ta ly cà phê nguyên chất thơm ngát là chuyện duy nhất có thể làm cho ta lúc này.

      Đúng, nhanh rót cho ta ly cà phê!

      Hiểu Vũ lập tức chạy vội tới phòng hóa trang sửa sang lại dung mạo, lại vội vàng đến phòng giải khát pha ly cà phê, cuối cùng dùng bình giữ nhiệt do Đức sản xuất mà phí tâm chọn lựa bao tốt.

      ly lớn như vậy, ước chừng là 500 ml rồi, có thể cùng ta làm việc thẳng đến nửa đêm cũng có vấn đề gì.

      "Cốc cốc."

      Gõ cửa phòng Tổng giám đốc, nhịp tim của bỗng nhiên tăng nhanh.

      Mặc dù thầm mến hai năm, lại làm việc bên cạnh nửa năm, nhìn thấy vẫn đỏ mặt, nghĩ đến mọi thứ của trái tim vẫn cứ đập bình thường.

      phải thời kỳ tươi đẹp của tình chỉ có ba tháng sao? Tại sao ước chừng thầm mến hai năm rưỡi rồi còn chưa từng có cảm giác quá hạn chứ?

      Thầm mến người, lại có thể sớm chiều ở chung với ta lâu ngày, ai có thể may mắn giống như đây?

      nhất định ngày nào đó bỗng nhiên quay đầu, phát người phụ nữ trong cuộc đời gần ngay trước mắt —— chính là . . . . . .

      thất bại! lại nằm mơ, người phụ nữ của Tổng giám đốc đâu có thể nào là được chứ?

      "Vào ."

      Giọng trầm thấp, hùng hậu lại có chứa chút từ tính, chủ nhân của giọng này chính là Tổng giám đốc công ty xây dựng Thiên Mạc, người đàn ông thầm mến - Diêm Đằng.

      Mặc dù bình thường vừa mở miệng, có nhân viên chủ quản đáp lời luôn, nhưng cảm thấy giọng của rất hấp dẫn, hơn nữa rất thích nghe chuyện điện thoại với khách hàng ngoại quốc, tiếng đúng chuẩn lưu loát, biểu đạt ràng lập trường của , rất giống những siêu sao quốc tế Hollywood kia.

      Dĩ nhiên, điều này cũng có thể là do trong mắt người tình đều là Tây Thi, đối với , cái gì cũng tốt, là người đàn ông hoàn mỹ thập toàn thập mỹ.


      tại tự tay bê cà phê cho cái người đàn ông hoàn mỹ kia uống, đây là chuyện hạnh phúc dường nào chứ. . . . . .

      nín thở mở cửa vào phòng tổng giám đốc, nhìn thấy Diêm Đằng vùi đầu ở trước bàn làm việc, tim của lại đập loạn nhịp .

      Nghe tiếng vào, đầu cũng hề ngẩng lên, tay áo sơ mi trắng cuốn gọn lên khuỷu tay, lộ ra cánh tay màu đồng mạnh khỏe, ràng sửa đổi phần bản vẽ kiến trúc phác thảo.

      Vóc người của cường tráng oai phong, khôi ngô cao lớn, khuôn mặt đẹp thường khiến trái tim nhảy loạn mỗi lần nghĩ tới.

      " dậy rồi?" Diêm Đằng vẫn cúi đầu, bút tay nhanh chóng sửa đổi ở vài chỗ.

      Hiểu Vũ đỏ mặt lên, che giấu hắng giọng." xin lỗi, tôi ngủ thiếp , biết trở lại, đây là cà phê nóng. . . . . . Còn có áo khoác của , rất cám ơn , Tổng giám đốc. . . . . ."

      cung kính đặt cà phê ở góc bàn làm việc của , gắng đụng tới bản vẽ lớn bàn , lại đem chiếc áo khoác tây trang vắt tay treo lên giá áo.

      "Nên xin lỗi là tôi mới đúng." ngẩng đầu cười với cái." với sáu giờ trở lại, kết quả kéo dài đến muộn như thế."

      Trong lúc vô tình tầm mắt của thấy được bình giữ nhiệt đăt ở bàn, lại tăng thêm câu, "Cám ơn cà phê của ."

      Nếu như nhớ lầm, bình giữ nhiệt này là tự mua, hơn nữa có báo công trướng.

      Thoạt nhìn giống như nhà hàng xóm, đối mặt với , có lúc còn ngay cả cũng được ràng, vừa thiếu sắc bén của thư ký Hà, cũng có lãnh nhược băng sương như thư ký Hà, nhưng có thể chống đỡ qua nửa năm ở dưới tay , điều này cũng khiến thấy bất ngờ.

      Mấy tháng trước, thư ký Hà vất vả mang thai, nhưng bởi vì tử cung rất yếu, phải nằm ở bệnh viện dưỡng thai đến khi sinh sản, còn rất phiền não công việc của thư ký Hà phải gọi ai làm?

      Sau đó, thư ký Hà hết sức đề cử trợ lý của Thành Hiểu Vũ tới thay nhiệm vụ của .

      Lúc ban đầu, thấy được Thành Hiểu Vũ có thể đảm nhiệm công việc nhiều lộn xộn của thư ký, dù sao chênh lệch giữa thư ký và trợ lý văn thư vẫn còn khoảng cách, cuối cùng ôm tâm tình ngựa chết chữa thành ngựa sống, tạm thời đồng ý thử lần.

      Kết quả là giống như lời thư ký Hà, mặc dù Thành Hiểu Vũ làm việc quá linh hoạt, nhưng theo bên người ấy hai năm rồi, nên biết đều biết, do ấy tạm thời thay thế chức vụ thư ký, tuyệt đối thành vấn đề.

      Hai tuần lễ sau, phát mình thích cùng làm việc với Thành Hiểu Vũ.

      Mặc dù thư ký Hà rất chuyên nghiệp, nhưng bởi vì quá mức cầu hoàn mỹ, khi xuất những tình tiết vừa ý ở hội nghị thường kỳ ấy thể mặt tính cách dữ dằn, cũng gián tiếp ảnh hưởng đến tâm tình của .

      Thành Hiểu Vũ có vấn đề mặt cảm xúc, có chút mơ hồ, nhưng có thể hoàn thành tuyệt đại đa số công việc mà giao phó đúng hạn.

      Hơn nữa, thấy tiền sáng mắt, ham tiền như mạng, điểm này làm cho cảm thấy rất thú vị, nhiều lần nghe thấy mớ nội dung đều có liên quan đến tiền, cũng làm cho khỏi mỉm cười.

      nhìn qua tư liệu của , có người ba ba năm trước đây bị thương ở công trường, đến nay thể nào làm việc được, còn có người ông nội hơn 70 tuổi cần nuôi dưỡng, em trai là sinh viên đại học năm thứ 3, mặc dù học lớp vừa học vừa làm ban đêm, nhưng tiền lương vừa làm vừa học nuôi sống chính ta sợ rằng cũng đủ, đừng chi đến chuyện chia sẻ gánh nặng gia đình.

      Có thể suy ra, gánh nặng kinh tế của nàh bốn người nhà họ Thành gia toàn bộ rơi người , cũng khó trách có thể tiết kiệm là tiết kiệm, cả ngày đều mơ giấc mơ phát tài đâu.

      "Thư ký Thành ——" nhàng bang quơ : "Ở chỗ bàn trà có hộp hỉ bánh, mang về ăn , tôi thích ăn ngọt đồ."

      "Hỉ bánh?" Nghe được có bánh mừng, tinh thần của Hiểu Vũ đều tập trung vào đây.

      Bình thường tham gia tiệc mừng mang hỉ bánh về đều là hàng cao cấp, trước đó cũng từng được hộp, sau khi mở ra liền cười toe toét, bởi vì là hỉ bánh cao cấp đến từ Nhật Bản, giá hộp phải hơn hai ngàn đồng.

      "Cám ơn Tổng giám đốc, vậy tôi cũng khách khí!" mặt mày hớn hở lời cảm ơn với Diêm Đằng.

      Ông nội lớn tuổi, thích ăn đồ ngọt, nhưng lại có nhiều tiền để mua cho ông ăn vặt, hộp hỉ bánh này đủ cho ông nội hưởng thụ mấy ngày rồi.

      "Tôi sắp xong rồi, thu dọn đồ đạc , chờ chút tôi đưa về nhà." Diêm Đằng lơ đãng .

      Hô hấp của cứng lại, trong lòng kích động, mặt ngoài cố gắng làm ra vẻ trấn định.

      đưa về nhà. . . . . .
      Last edited by a moderator: 16/1/16
      hoadaoanh thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 1 (2)

      "Chuyện này. . . . . . tốt lắm? Tổng giám đốc bận như vậy. . . . . ."

      Trong lòng cảm thấy hơi buồn cười, ràng là rất muốn, bởi vì vẻ mặt cùng hành động tứ chi của tất cả, giấu được tâm .

      "Là tôi làm trễ thời gian tan ca của , mình con về muộn quá an toàn, đưa về nhà cũng là việc nên làm, nhanh thu dọn đồ đạc !"

      "Vậy cám ơn Tổng giám đốc!" Hiểu Vũ cười đến tròng mắt cong cong, thanh trong trẻo sáng ngời, giống như chuỗi chuông bạc.

      Oa ha ha ha! Lần này những có thể tiết kiệm tiền xe, lại có thể cùng , là kiếm được.

      Đây phải là lần đầu tiên Hiểu Vũ ngồi xe của Diêm Đằng, nhưng mỗi lần ngồi xe của , cảm giác luôn tốt như vậy, làm cho bỏ được xuống xe.

      Trong xe có mùi của ghế ngồi bằng da đắt giá, còn có mùi thuốc lá nhàn nhạt hòa lẫn mùi nước hoa xạ hương thường dùng, mười phần hương vị xe của đàn ông, làm cho tự chủ say mê , ảo tưởng mình là vợ của , muốn chở ăn bữa tối dưới nến. . . . . .

      " Kính Triết sao? ?"

      đep tai nghe nghe điện thoại, bờ môi đẹp lộ ra nụ cười vui mừng.

      say sưa nhìn , cho là trong xe mờ tối, bên ngoài cũng tối, phát ra vẫn luôn nhìn .

      "Sao lại gọi em giờ này. . . . . . trở về sao?" Nụ cười của sâu hơn."Chúng ta lâu như vậy gặp nhau, đương nhiên là muốn uống với chén rồi. . . . . ."

      mê muội nhìn , cười sảng khoáng ."Gặp ở đâu. . . . . . Em biết chỗ đó, được, gặp lại sau!"

      Diêm Đằng cúp điện thoại, tay vịn tay lái, lưu loát rẽ qua khúc quanh.

      "Thư ký Thành, có đói bụng ? tại tôi muốn gặp người bạn, đó là nhà hàng Tây rất cao cấp, rất gần nơi này, cùng có được hay ?"

      biết chẳng những tiết kiệm, lại khó có thể kháng cự thức ăn ngon, vốn dĩ tính là trước khi đưa về nhà, đưa ăn bữa cơm, đúng lúc Kính Triết gọi cho , nhà hàng hai người hẹn nhau lại rất tồi, liền muốn mang cùng.

      "Nhưng phải là muốn gặp bạn sao?" Khuôn mặt của tự chủ tràn lên mảnh đỏ ửng.

      ra nghe được"Phòng ăn rất cao cấp" , động lòng, dừng chi là còn có thể tiếp tục cùng với , cần về nhà nhanh như vậy, làm sao có thể muốn chứ? Nhưng cũng thể da mặt dày như vậy được?

      " Kính Triết sao?" Khóa miệng Diêm Đằng mỉm cười."Quan hệ của tôi với Kính Triết như em ruột vậy, ấy để ý tôi mang nhiều người đến đâu."

      Hiểu Vũ khẽ đảo mắt."Như vậy có thể chứ? Dù sao cũng là buổi hẹn riêng của và bạn, thêm tôi nữa, làm trở ngại hai người. . . . . ."

      "Như vậy ——" Diêm Đằng từ chối cho ý kiến nhướn mày rậm."Nếu như thấy thoải mái, vậy tôi có thể đưa về nhà trước rồi qua đó. . . . . ."

      "! ! Ai tôi được tự nhiên?" Sợ đưa về nhà , vội vã hỏi: "Cái nhà hàng đó cao cấp đến mức nào? Có Tôm hùm thịt bò bít tết sao?"

      nhịn cười."Có Tôm hùm cùng thịt bò bít tết cao cấp nhất, muốn ăn bao nhiêu ăn bấy nhiêu, còn có thể đóng gói mang về nữa."

      "Đóng gói mang về cần." Khuôn mặt nhắn của nghiêm túc."Đóng gói mang về làm mất mặt tổng giám đốc, muốn ăn tôm hùm nướng cùng bò bít tết xương, cần tương thịt bò bít tết, rắc chút muối biển rất tuyệt, nhà hàng cao cấp chức phải có cách ăn này chứ?"

      buồn cười : " đối với thức ăn ngon ngược lại là tốn ít thời gian nghiên cứu đâu."

      giương lông mi, hai mắt trong suốt như nước."Tôi thường ăn cơm nắm, mắt nhìn bữa tiệc sinh nhật lớn, bữa tiệc kỷ niệm ngày kết hôn được miêu tả trong blog của người khác, bởi như vậy, đồ ăn của mình liền biến thành đồ ăn ngon rồi."

      cười." thực biết tìm niềm vui trong đau khổ."

      phải thừa nhận, sau khi nhận công việc của thư ký Hà, cơ hội để cười trở nên nhiều hơn.

      cố ý chọc cười, nhưng lại có bản lĩnh chọc cười , hơn nữa đặc biệt thân thiết đối với trưởng bối, mặc kệ tuần tra công trường hay trung tâm tiêu thụ cùng , nhìn thấy người lớn tuổi, đều bước đến trò chuyện mấy câu.

      Nếu như Giai Giai vẫn còn, cũng vui vẻ như ?

      Nghĩ đến người em sáu tuổi liền ngoài ý muốn qua đời, liền. . . . . .

      "Ông trời! Ông trời! Tổng giám đốc, nhà hàng mà chẳng lẽ chính là Như Ti Phường sao?" Hiểu Vũ kéo dài thanh, tay chỉ nhà hàng Tây ưu nhã biển hiệu màu nâu phía trước, hô hấp dồn dập.

      Cơn sóng cảm xúc thình lình xuất trong lòng kia bị giọng hưng phấn hít thở thông của xua đuổi rồi.

      Liếc nhìn hướng ngón tay run rẩy của chỉ tới, gật đầu cái."Đúng là Như Ti Phường, có vấn đề gì ? Đồ ăn ở đó ngon?"

      "Mới phải!" Giọng của kích động đến chỉ kém có kéo cánh tay của !"Đồ ăn ở đó ngon đòi mạng luôn! phần món ăn phải tốn 5000 đồng!"

      Phản ứng kích động của làm cho phải mỉm cười."Làm sao biết? ăn rồi?"

      "Loại dân thường nghèo khó như tôi làm sao ăn nổi?" ngừng nháy mắt, ngay cả đôi bàn tay trắng như phấn cũng kích động nắm lại."Bạn mạng !"

      Trong mắt của mang theo nụ cười."Bây giờ có phải cảm thấy hôm nay chờ tôi đến mức ngủ quên rất đáng giá ?"

      Đối với , tự nhiên mà cực kỳ dễ dàng cười cười với , nhưng đối với thư ký Hà, cũng đùa như vậy.

      "Đáng giá trời!" Hiểu Vũ tự lẩm bẩm, "Tôi ngờ Thành Hiểu Vũ tôi ngày vào Như Ti Phường, tôi nên cho ai trước tốt đây? Ông nội, ba, Hiểu Khải hoàn toàn biết Như Ti Phường là cái gì, tôi vẫn nên cho Dư Phân, Tử Oánh trước thôi, họ hâm mộ đến rớt mắt luôn. . . . . ."

      nhịn cười."Là con ngươi rớt xuống."

      đột nhiên ngước mắt, giao tiếp với ánh mắt cười như cười của .

      Muốn chết muốn chết muốn chết! hình dung từ đơn giản như vậy, mà cũng sai?

      Oh —— tại sao ở trước mặt , luôn làm ra việc xấu hổ chứ? Như vậy làm sao có thể coi như phụ nữ mà đối xử chứ? là khiến người ta chán nản mà.

      Hiểu Vũ theo Diêm Đằng vào nhà hàng nổi tiếng bở chách thức tiêu chuẩn bữa ăn đắt giá như tơ tằm, thời gian đóng cửa là hai giờ sáng, lúc đợi còn có trình diễn piano, bọn họ có đầy đủ thời gian có thể dùng bữa ăn.

      "Oa, khí rất tốt, mọi người chuyện đều giọng, lệ độ."

      Hiểu Vũ sợ hãi than suốt đường, hận thể lấy điện thoại ra chụp, nếu mấy người Dư Phân tuyệt đối tin tưởng đến Như Ti Phường an cơm.

      " cũng có thể chuyện lớn tiếng, nơi này có quy định khách nhất định phải thủ thỉ thù , có cần thử gào mấy tiếng , giải tỏa áp lực công việc?" Diêm Đằng nhếch mép lên, biết là nhạo báng hay là .

      "Tổng giám đốc ——" Hiểu Vũ kéo dài thanh, nhìn ."Tôi chưa bao giờ cảm thấy làm việc dưới tay có cái gì áp lực, cho nên cần giải tỏa."

      Diêm Đằng mỉm cười nhìn ." đều như vậy, vậy. . . . . . Nơi này gan ngỗng xử lý cũng rất tốt, tiện thể có muốn dùng phần hay ?"

      " có thể ?" trợn to hai mắt, hít sâu hơi, trong miệng nước miếng nhanh chóng tiết ra, trái tim giống như nhìn thấy người vậy, bình bịch bình bịch cuồng loạn .

      Diêm Đằng cười, bộ dáng ấy quỳ gối trước thức ăn thú vị."Dĩ nhiên có thể, còn có sườn cừu cao cấp cũng là chiêu bài, có thể mỗi chủng loại thử chút. . . . . ."

      đến nửa, bỗng nữa, nụ cười mặt cũng biến mất theo.

      Hiểu Vũ thấy nhìn chằm chằm bàn, bàn kia có đôi trai sóng vai ngồi cạnh nhau, người đàn ông thành thục tuấn, xinh đẹp tỏa ra bốn phía, ăn mặc thời thượng, hai người vừa vừa cười chuyện với nhau.

      "Làm sao vậy?" giọng hỏi, "Tổng giám đốc, biết bọn họ sao? Hay là có thù oán với bọn họ?"

      Kẻ địch thương truòng sao? biết công ty xây dựng Thiên Mạc thành lập mấy năm nay có danh tiếng chất lượng bậc nhất, nhưng cũng vì vậy làm cho rất nhiều đồng nghiệp ghen tỵ.

      Nhìn dáng vẻ trừng mắt nhìn đôi trai kia, chính là rất tầm thường.

      Diêm Đằng vẫn chưa trả lời nghi vấn của , đôi trai kia giơ tay lên cháo hỏi với , người đàn ông cười rất thân thiết, cũng cười tươi như hoa.

      "Diêm Đằng, mau tới đây ngồi!" Bọn họ trăm miệng lời.

      Hiểu Vũ nhướn lông mày.

      ra phải là kẻ thù tình cờ gặp mặt! yên tâm.

      Nhưng, cảm giác Diêm Đằng những hoàn toàn có buông lỏng, còn hít sâu hơi, giống như cố gắng ổn định lại cảm xúc đột nhiên căng thẳng.

      Tại sao? Tại sao phản ứng của lại kỳ lạ như thế?

      Diêm Đằng cất bước tới, theo , nhìn thấy bả vai cứng ngắc.

      "Vị tiểu thư này là?" Hàn Kính triết mặt tươi cười hỏi.

      Diêm Đằng hắng giọng, "Là thư ký của em, bởi vì làm thêm giờ quá muộn, lúc gọi tới em đưa ấy về nhà, cho nên liền cùng nhau dẫn ấy tới, hai người để tâm chứ?"

      "Làm sao có thể chứ? Nhanh ngồi xuống ." Hàn Kính Triết mỉm cười thân thiết, nhìn Hiểu Vũ." họ gì?"

      Hiểu Vũ vội vàng nở nụ cười."Tôi tên là Thành Hiểu Vũ, chào ."

      "Chào ." ta cười tiếng."Tôi là Hàn Kính Triết, giống như em ruột của Diêm Đằng, tôi là , cậu ấy kém tôi năm tuổi, là em trai, chúng ta lớn lên cùng nhau từ , cho nên tình cảm rất tốt."

      "Hoá ra là như vậy." Người ta cũng tự giới thiệu cặn kẽ như vậy rồi, cho là mình cũng nên bánh ít xuống."Tôi vốn là trợ lý thư ký của Tổng giám đốc, bởi vì ấy phải dưỡng thai, cho nên do tôi tạm thời đam nhiệm chức vụ thư ký thay."

      "Làm việc dưới quyền Diêm Đằng chắc dễ dàng đâu? Cậu ấy cầu rất cao đâu." Hàn Kính Triết cười .

      " ra cũng hoàn hảo, Tổng giám đốc của chúng tôi là mặt ác tâm thiện."

      "Mặt ác tâm thiện?" Hàn Kính Triết nhịn được cười."lần đầu tiên tôi nghe được có người hình dung Diêm Đằng như vậy."

      Hàn Kính Triết tiếp tục giới thiệu, "Vị này cũng là bạn nối khố cùng lớn lên từ với chúng tôi, ấy là Bạch Nhã Huân, giống như em của chúng tôi vậy."

      Em ?

      Hiểu Vũ buồn bực, nếu giống như em , sao Diêm Đằng nhìn thấy ấy sắc mặt liền thay đổi? ấy phải đắc tội gì với Diêm Đằng chứ?
      Last edited: 16/1/16

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 2:

      Mặc dù đồ ăn ở Như Ti Phường vô cùng ngon, nhưng Hiểu Vũ lại có loại cảm giác ăn biết ngon, nguyên nhân là do khí là lạ, mà người làm cho khí trở nên hết sức cổ quái lại là Diêm Đằng.

      Ra khỏi Như Ti Phường, và Diêm Đằng đứng chung chỗ đưa mắt nhìn Hàn Kính Triết và Bạch Nhã Hân rời , mãi hco đến khi nhìn thấy xe của bọn họ nữa, vẫn đứng thêm mấy phút mới mở cửa xe lên xe, cũng vội vàng lên xe.

      đưa về nhà cũng phải mới hai lần, biết nhà , cho nên cần chỉ đường, cũng cần mở miệng, trong xe mảnh trầm mặc làm người ta hít thở thông, cũng bị khuôn mặt nặng nề này của làm sợ hãi, chưa từng thấy như vậy.

      Lúc ở nhà hàng gần như ăn gì, tại chắc hẳn còn đói bụng? ra cũng vậy, bởi vì là lạ, nên cũng có khẩu vị theo.

      Cho nên. . . . . .

      "Tổng giám đốc, phía trước có quán rượu phong cách Nhật, chúng ta uống chén thế nào?" bạo gan hỏi, ôm lấy ý nghĩ trước sau như của mình — dù sao coi như có bị cự tuyệt, cũng có tổn thất gì, da mặt rất dày, chịu nổi cự tuyệt của người khác.

      Nghe được đề nghị của , Diêm Đằng hơi trầm mặc.

      Vào lúc cho là có hy vọng lại lên tiếng ——

      "Ừ."

      "Ừ" sao!

      Hiểu Vũ nâng mi lên, ánh mắt tỏa sáng nhìn , tâm tình cũng trong nháy mắt trở nên tốt hơn.

      Đề nghị này xem như đầu đuôi, cho rằng bị gửi trả lại, ngờ chỉ suy nghĩ chút liền đồng ý, ra ngoài dự đoán của !

      Diêm Đằng dừng xe ở trong chỗ đỗ x even đường, quán rượu ở bên cạnh con đường lớn, nhà cách chỗ này cũng xa, quẹo vào trong ngõ hẻm cái chính là khu Tường Hòa mà ở.

      Đêm khuya rồi, lối bộ có ai, trong quán rượu ngược lại rất sôi nổi.

      "Đến, ngồi ở đây , nơi này là vị trí cũ của tôi."

      quen thuộc đưa Diêm Đằng vào ngồi xuống, ngay cả thực đơn cũng cần nhìn gọi cái món nướng đặc sắc của quán và bình rượu trắng với nhân viên phục vụ đứng chờ bên cạnh.

      " rất quen thuộc?" Diêm Đằng cởi áo khoác tây trang ra, khí ở đây rất tốt, nhưng giống nơi mà thường xuyên đến.

      Hiểu Vũ cười tươi xán lạn."Mỗi tháng vào ngày lĩnh lương, tôi đưa ông nội cha và em trai tới ăn bữa tiệc lớn, cũng là trong tháng, ngày duy nhất tôi chấp nhận cho bọn họ có thể uống chút rượu, ông chủ và tôi rất quen, ông ấy tính cho tôi 70% thôi, theo giá của nhân viên đấy. . . . . ."

      Diêm Đằng có vẻ đăm chiêu nhìn nụ cười y hệt thạch trái cây khuôn mặt , lúc lâu mới : "Thư ký Thành, hoàn cảnh của mặc dù quá tốt, nhưng, hình như mỗi ngày đều rất vui vẻ."

      "Bởi vì tôi cảm thấy, chỉ cần nghĩ theo chiều hướng tốt, có chuyện tốt xảy ra." rót rượu cho , thận trọng nhìn cái mới hỏi: "Còn , Tổng giám đốc? vì sao lại vui?"

      Diêm Đằng uống ngụm hết sạch rượu trong chén, khàn khàn : "Bởi vì có quá nhiều chuyện phiền lòng."

      Hiểu Vũ cắn cắn môi, giọng lại càng cẩn thận hơn rồi, "Tôi biết mấy dự án kiến trúc của công ty đều rất thuận lợi, ban ngày cũng vẫn còn tốt, thậm chí lúc chúng ta bước vào nhà hàng cũng vẫn còn tốt lắm, còn đùa với tôi, cho đến sau khi nhìn thấy Bạch kia . . . . . ."

      chưa xong, bởi vì tìm ra tính từ chính xác để hình dung phản ứng lúc đó của .

      Phản ứng của tức giận cũng đúng, trầm chút, vui lại giống như nhìn bề ngoài quá, thể giải thích được.

      Diêm Đằng đau khổ nhếch miệng." ngờ cũng nhìn ra được."

      Hiểu Vũ cong môi lên."Bởi vì quá ràng mà."

      lại uống cạn mấy ly rượu mới chậm rãi : "Nhã Hân. . . . . . Là người phụ nữ của tôi."

      "Cái... cái gì" suýt chút bị sặc rượu.

      "Có thể , tôi vẫn luôn giống như chiếc bánh xe dự bị của ấy." Diêm Đằng lại uống hết ly tượu trắng bởi vì buồn bã mà trở nên chua xót nữa.

      "... gì? Khụ khụ khụ khụ khụ!" Hiểu Vũ lớn tiếng , lần này bị sặc rượu.

      thầm mến lâu như vậy, mà cũng chỉ là bánh xe dự phòng của người phụ nữ khác, điều này làm chịu sao nổi chứ? thể tưởng tượng, cũng cách nào tiếp nhận!

      "Nhưng, có thể cặn kẽ chút sao?" lại rót đầy rượu cho , thuận tiện ra ám hiệu gọi phục vụ đưa thêm bầu rượu nữa.

      hiểu rất đàn ông dễ dàng ra nỗi buồn khổ trong lòng, thường thường cần phải mượn chút sức lực của rượu, bọn họ mới có thể buông lòng phòng bị.

      Hỏi tại sao lại biết? Bởi vì cha, ông nội, em trai của đều là như vậy, bình thường cắn răng gượng chống, chỉ cần uống chút rượu, vừa khóc vừa cười ra hết toàn bộ phiền não trong lòng.

      "Chúng tôi là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau. . . . . ." Diêm Đằng chậm rãi : "Mười lăm tuổi liền nếm trái cấm, đều là lần đầu tiên của cả hai, tôi cho là, chúng tôi là bạn đời đến già rồi, tôi vẫn luôn cho là như vậy."

      "Mười lăm tuổi. . . . . ." theo bản năng nuốt nước miếng cái, tâm cũng lạnh rồi.

      Người ta mười lăm tuổi như vậy, đây hai mươi bốn tuổi rồi, nhưng vẫn là xử nữ, ngay cả cuộc tình cũng chưa từng trải qua, quá kém cỏi.

      "Sau khi lên đại học, ấy liền thay đổi." khó khăn , " ấy Kính Triết, ấy bỗng nhiên ấy phát bản thân thích mẫu người đàn ông thành thục hơn, người đàn ông giống như Kính Triết vậy."

      "Oh. . . . . ." Mi tâm của cũng nhíu lại theo.

      có thể lý giải đại khái ý tưởng của Bạch Nhã Hân, giống như lúc này vậy, cũng có cảm giác với những chàng trai trẻ tuổi trong công ty chút nào, trong mắt chỉ có Diêm Đằng thành thục chững chạc.

      "Lúc ấy tôi rất khổ sở." Giọng của càng thô càng khàn càng chua chát hơn."Tôi với ấy, có ngày, tôi cũng trở thành người đàn ông giống như Kính Triết như vậy, chỉ cần cho tôi thời gian. . . . . . Nhưng, ấy ấy đợi được, ấy phải có Kính Triết ngay, ấy muốn trở thành người phụ nữ của Kính Triết, nếu ấy chết mất."

      Làm ơn ——

      Hiểu Vũ nhăn mũi xem thường, người phụ nữ kia. . . . . . cái Bạch Nhã Hân kia hoàn toàn là háo sắc thôi! ấy Hàn Kính Triết sao? Hay chỉ là muốn thể nghiệm người đàn ông khác nhau mà thôi?

      Mặc dù có kinh nghiệm tình dục, nhưng nhiều bạn, loại hình gì đều có, Dư Phân chính là mê trai đẹp điển hình, mỗi lần coi trọng người đàn ông nào, đều có người đàn ông đó chắc chắn chết.

      Theo thấy, Bạch Nhã Hân cũng giống như vậy mà thôi.

      ấy và Diêm Đằng ở chung chỗ lâu, ngán, cho nên muốn đổi người đàn ông khác, cố tình Diêm Đằng lại cố chấp với tình , tin tưởng chuyện hoang đường là ấy đột nhiên phát mình thích loại hình người đàn ông thành thục.

      "Chúng tôi chia tay. . . . . ." Diêm Đằng lại uống ly rượu, hô hấp trở nên trầm trọng."Nhưng hai năm sau, ấy lại quay trở lại bên cạnh tôi, ấy Kính Triết từ đầu đến cuối chỉ coi ấy như em , mà ấy lại phát ấy vẫn còn tôi."

      Rống ——

      Hiểu Vũ tức giận cau mày, cũng phiền lòng uống cạn chén.

      Bạch Nhã Hân này, khiến người và thần đều căm phẫn!

      Vứt bỏ người đàn ông ta như vậy, muốn theo đuổi người đàn ông khác, đợi đến lúc người đàn ông kia hoàn toàn có cảm giác gì với ta ta lại quay đầu tìm tình cũ, quá sức tượng tưởng!

      "Tổng giám đốc, thứ cho tôi thẳng ——" nhuận nhuận môi."Cái đó, . . . . . . ngại sao? Bình thường đàn ông đều để ý. . . . . ."

      được ràng, nhưng biết hiểu, hiểu muốn gì.

      Quả nhiên, chấn động cái, tay cầm ly rượu nắm lại chặ lại buông ra, sau lúc lâu mới mở miệng, giọng kia vô cùng lạnh lẽo cứng rắn ——

      "Tôi ấy, bằng lòng tha thứ việc ấy nhất thời lạc đường, ấy ấy và Kính Triết chưa phát sinh cái gì, tôi tin tưởng con người của Kính Triết, giữa bọn họ là trong sạch."

      Rống —— làm ơn!

      rất muốn vỗ trán cái, bởi vì sắp té xỉu rồi.

      kia và Hàn Kính Triết xảy ra chuyện gì, có nghĩa là ta và người đàn ông khác cũng hề xảy ra chuyện gì?

      ta và Hàn Kính Triết có xảy ra quan hệ là bởi vì Hàn Kính Triết cho ta cơ hội, mà phải ta thành thực với Diêm Đằng đến mức nào, giữ mình đến mức nào.

      Hai năm là thời gian rất dài, chẳng lẽ nghĩ tới vào lúc đơn Bạch Nhã Hân từng được sưởi ấm trogn lồng ngực của người đàn ông khác sao?

      muốn chung tình, muốn tin tưởng, cũng cần như vậy chứ? Điều này hoàn toàn là lừa mình dối người!

      Nếu là , tuyệt đối làm tổn thương như vậy, tuyệt đối !

      "Hai năm qua, tôi vẫn luôn để ấy được tự do, bay qua Tokyo thời gian, lại bay qua Paris thời gian, nhưng chỉ cần trở lại Đài Loan, ấy ở bên cạnh tôi, làm người phụ nữ của tôi. . . . . ." lay động ly rượu, ngưng mắt nhìn chất [​IMG]

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 3: (1)

      Hiểu Vũ làm theo lời phân phó của Diêm Đằng, tự cầm đĩa lấy thức ăn.

      Có lẽ do Diêm Đằng ở bên cạnh , nên cũng khách khí mà ăn nhiều, cho đến khi cảm thấy dạ dày sắp nổ tung mới dừng tay.

      mong muốn ngay cả phần ăn cho bữa sáng ngày mai cũng ăn luôn, nhưng hình như tính toán sai lầm rồi, bây giờ quá no, sắp phun hết ra rồi.

      sợ mình phun ra, vội vàng ra ngoài.

      Trước kia cũng có kinh nghiệm tương tự, bộ phận thư ký tổ chức buổi gặp gỡ tại bữa tiệc buffet cao cấp, cũng thầm nghĩ ăn nhiều chút, để hôm sau cần ăn nữa, kết quả vừa ra khỏi cổng nhà hàng, ói ra ngay ở cống thoát nước, quá mất mặt.

      Vì phòng ngừa lại xảy ra chuyện như vậy lần nữa, vẫn nên đợi ở bên ngoài trước tương đối an toàn hơn, bản thân mất mặt là chuyện , nếu như để Diêm Đằng thấy ăn nhiều đến mức phát ói, cũng muốn sống nữa.

      Nhưng, lại, nhà của người giàu có đúng là xa hoa!

      Chẳng những kiến trúc chủ đạo giống phong cách cổ xưa của Châu Âu, mà ngay cả vườn hoa cũng giống như vườn hoa tivi, cây cối cao lớn, hoa dọc theo đường mòn, các loại hương hoa xông vào mũi lãng mạn, còn có tượng thần tình cùng đài phun nước, nếu như lúc này xuất cỗ xe ngựa chậm rãi dong ruổi tới, cũng cảm thấy quá kỳ quái.

      bước lững thững, tiêu hóa thức ăn trong dạ dày, bất tri bất giác tới kiến trúc chủ đạo ở trung tâm vườn hoa.

      Trong bóng đêm, gió phe phẩy ngọn cây cùng hoa lá, mơ hồ còn nghe thấy tiếng nhạc từ trong nhà truyền ra.

      Muốn có được cuộc sống chất lượng như thế này, sợ rằng phải gặp trận mưa tiền mới có được.

      Đời này đừng vọng tưởng có thể sống ở nơi như thế này rồi, chừng người giúp việc của bọn họ cũng phải tốt nghiệp đại học đâu. . . . . .

      miên mang suy nghĩ trận tiếng cãi vã khiến phải dừng bước.

      đứng bên cạnh hoa viên tròn, ở giữa trồng khoảng 5,6 gốc dừa, tạo nên cảnh phong tình của Nam Dương, cũng bởi vì như vậy, nhìn thấy ai ở chỗ nào cả.

      " buông em ra! Diêm Đằng!" Giọng tức giận của .

      Hiểu Vũ sợ hết hồn, nhận ra đó là giọng của Bạch Nhã Hân.

      Bạch Nhã Hân và Diêm Đằng ở chỗ này làm cái gì? phải Diêm Đằng xã giao với khách sao? Ra ngoài từ lúc nào vậy?

      "Cho nên, em coi như bánh xe dự bị trong tình của em sao? Trả lời !"

      Giọng chất vấn đầy tức giận của Diêm Đằng truyền tới, tại vườn hoa yên tĩnh này có vẻ rất ràng.

      Trời ơi, ấy rất tức giận, bọn họ tranh chấp bao lâu?

      Hiểu Vũ cảm thấy cổ họng của mình thắt chặt lại, trái tim cũng yên mà đập loạn lên.

      "Đúng!" Bạch Nhã Hân sảng khoái thừa nhận."Em chưa từng bảo chờ em, cũng chưa từng muốn kết hôn với , em cảm thấy rất phiền, nếu như muốn kết hôn đến vậy, hãy tìm người phụ nữ khác mà kết hôn, đừng mơ tưởng trói chặt lấy em!"

      "Đừng ra lời khiến em hối hận!" Diêm Đằng trầm giọng , " Kính Triết coi em là em , em nên sớm nhận ra , nên ảo tưởng như vậy, nếu đến cuối cùng, người bị thương là em!"

      " quan tâm việc em bị thương hay bị thương làm gì?" Bạch Nhã Hân khách khí cắt lời , giọng cũng lớn hơn, "Em tình nguyện bị thương, cũng muốn kết hôn với ! Em cầu xin , đừng vì em là người phụ nữ đầu tiên của chịu buông tha em, bây giờ còn kiểu người đàn ông chỉ người phụ nữ đầu tiên của mình rất buồn cười!"

      " buông tha cho em? Hàaa...! hay cho câu chịu buông tha cho em!" Giọng của Diêm Đằng mạnh mẽ, hô hấp nặng trọc."Vì sao bỏ được em? Đó là bởi vì em luôn dán vào trong lòng , ở thế giới này, chỉ có em, chỉ có luôn bên cạnh em, chỉ có bất chấp tất cả coi em là ưu tiên, cho nên mới có thể cho em cơ hội nữa, nếu như biết những lời ngon tiếng ngọt kia của em, cũng chỉ là vì coi như bánh xe dự bị trong trò chơi tình của em, em cho rằng có buông tha cho em hay !"

      "Vậy bây giờ biết rồi? thấy rồi chứ? Người đàn ông mà tôi muốn, từ trước đến giờ vẫn luôn là Kính Triết, có được ấy, em cam lòng, cá tính của em chính là như vậy!"

      Cổ họng của Hiểu Vũ bắt đầu cảm thấy khô và phát ra vị chát, động cũng dám động, sợ rằng bọn họ phát ra tồn tại của .

      Đáng chết! Cuộc cãi nhau riêng tư như vậy, có ai vui mừng khi bị bắt gặp chứ? Ngộ nhỡ bị bọn họ phát nguy mất rồi, chỉ bọn họ, mà cũng rất xấu hổ.

      "Em chỉ muốn chinh phục Kính Triết, chứ em hề ấy." Diêm Đằng trúng tim đen của ấy.

      "Đúng! Em Kính Triết, vậy sao chứ? Ít nhất em cũng muốn chinh phục ấy, nhưng em lại muốn chinh phục chút nào. Diêm Đằng, đối với em mà , có lực hút nữa rồi, quá dễ dàng chinh phục, bát đầu từ ngày chúng ta xảy ra quan hệ đó, liền khăng khăng mực với em, chưa [​IMG]


      Chương 3: (2)

      Cho đến lúc xác định là Bạch Nhã Hân xa, quay lại nữa, Diêm Đằng mới thả ra.

      tại chỉ có hai người bọn họ cùng chỗ.

      Cái ôm vừa rồi còn khắc sâu trong lòng .

      Trong đầu bỗng nhiên toát ra ý tưởng điên cuồng. . . . . .

      Bọn họ sao —— sao kết hôn giả, chọc giận Bạch Nhã Hân chứ?

      Đối với có tổn thất, có thể cùng Diêm Đằng người mà thầm mến lâu trở thành vợ chồng, dù chỉ là đám cưới giả, cuộc đời của cũng có gì tiếc nuối.

      Bởi vì, nếu như phải là đám cưới giả, thân phận bọn họ khác nhau quá xa, cả đời cũng cách nào đến bên cạnh được, càng đừng đến sau khi kết hôn, trở thành người đàn ông có vợ, đến lúc đó ngay cả tư cách thầm mến cũng có nữa rồi.

      tại xác định là, có thể tiếp nhận đề nghị điên cuồng như vậy sao?

      có thể bỏ xuống Bạch Nhã Hân được sao?

      Hay vừa rồi cũng chỉ là lẫy mà thôi, chờ đến lúc hết giận, lại muốn quay lại khổ sở chờ đợi bên cạnh Bạch Nhã Hân. . . . . .

      Kỳ quái! Nghĩ nhiều, lề mề dài dòng như vậy, giống với cá tính của Thành Hiểu Vũ !

      quyết định! liền đưa ra đề nghị với , chắc tiếp nhận đề nghị của , chắc ánh cần làm dâu giả, cho dù là cự tuyệt, cũng có tổn thất gì, nhiều lắm cũng chỉ là bị từ chối mà mắc cở sờ mũi cái mà thôi, cũng mất miếng thịt. . . . . .

      "Chuyện mới vừa rồi. . . . . . Tôi rất xin lỗi." Diêm Đằng nhìn , mi tâm nhăn lại sâu, tâm tư rối loạn.

      thể nghi ngờ là tìm phiền toái rất lớn cho mình, dù thế nào muốn dạy dỗ Bạch Nhã Hân, cũng cần phải như vậy, phải sao?

      Hôm nay lời ra miệng, nếu như kết hôn với Thành Hiểu Vũ, chỉ chứng mình lời của Bạch Nhã Hân là đúng, chứng minh trong lòng của chỉ có nmột người phụ nữ là ấy, chứng minh có khả năng kết hôn với người phụ nữ khác, mà ấy rất vui lòng lại tiếp tục xuất bên cạnh , làm tình cảm của dao động.

      ! tuyệt đối thể để chuyện như vậy xảy ra lần nữa, Bạch Nhã Hân thể tiếp tục thao túng tình cảm của được, ấy chà đạp tình cảm của đến cực hạn, cần thiết phải chờ đợi ấy nữa.

      bỗng nhìn Hiểu Vũ.

      Nếu như bọn họ kết hôn. . . . . .

      Đáng chết! nghĩ cái gì? Tại sao lại có suy nghĩ như vậy? Cho dù có bị bức ép đến mức nóng nảy cũng thể nghĩ như vậy!

      Thành Hiểu Vũ đơn thuần như vậy, trẻ tuổi như thế, còn có tương lai tốt đẹp chờ ấy, chẳng may ấy có người trong lòng rồi, ấy có lý do gì đồng ý cầu vô lễ của , phối hợp làm đám cưới giả với cách vô lý như vậy?

      "Tổng giám đốc. . . . . ." Hiểu Vũ hít sâu hơi, chuẩn bị tâm lý tốt, muốn chuyện đám cưới giả với , mặc dù rất da mặt dày, nhưng, vẫn phải .

      "Thư ký Thành, chuyện tối nay, tôi vô cùng xin lỗi, tôi lại trịnh trọng xin lỗi lần nữa." mệt mỏi : "Tôi nghĩ chúng ta cũng có tâm trạng dự tiệc nữa, tôi đưa về nhà."

      " phải, tôi đến chuyện đó." liếm liếm môi, trái tim nhảy loạn trong lồng ngực.

      Diêm Đằng nháy nháy mắt."Vậy, muốn gì?"

      Vì làm cho mình bớt khẩn trương, Hiểu Vũ hắng giọng, dùng giọng điệu cực kỳ tầm thường, cực kỳ qua quýt, nhanh nhẹn hỏi "Chúng ta làm bản khế ước hôn nhân thế nào?"

      Diêm Đằng ngây ngẩn cả người.

      " cái gì? lại lần nữa." trừng mắt nhìn , giống như hoài nghi bị sinh vật ngoài hành tinh nào đó nhập vào người vậy.

      "Tôi ——" lại Thanh Thanh cổ họng, cố gắng nặn ra nụ cười, dùng dũng khí lớn nhất trong đời : "Tôi có thể làm đám cưới giả với , chỉ cần trả thù lao cho tôi là được, Tổng giám đốc cũng biết, tôi là bà thím tiền mà, cho nên, chúng ta làm bản khế ước hôn nhân như thế nào?"

      Vài ngày sau, Diêm Đằng làm việc lại nhớ tới vậy mà mình lại đồng ý làm khế ước hôn nhân với Thành Hiểu Vũ, nhiều lần cảm thấy người bị sinh vật lạ ngoài hành tinh nhập vào là mới đúng.

      Cho dù đề nghị của rất phù hợp với nhu cầu của , cũng nên tùy hứng theo.

      chứng minh, tự ái của đàn ông có lúc quan trọng hơn bất cứ thứ gì, tình nguyện tiếp nhận đề nghị điên cuồng của Hiểu Vũ, cũng muốn để cho Bạch Nhã Hân chế giễu.

      Chuyện cứ như vậy mà được quyết định.

      Bọn họ ký kết hợp đồng hôn nhân, quyền [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :